Anh ! Ngước lên nhìn thị trấn Nơi ta sống chung một khung trời Ngày em rời không một lời từ biệt. Anh như chết lặng nhưng vẫn mong lung đợi Gã si tình lấy ra những nỗi đau vẽ màu buồn lên trên cả đô thị Cuộc tình nào mà chẳng hờn dỗi nhau. Giờ cà phê đen không đường dần vô vị Anh lại đem tất cả sự chân thành lấy con tim đánh đổi để yêu em Chấp nhận hết tất cả sự đớn đau, mặc dù biết lòng anh hay yếu mềm Ừ.. nhớ thì vẫn nhớ đấy thôi, nhưng tiếc là anh chẳng làm gì được Cược thanh xuân chỉ để được yêu em, chạy theo em mặc cho gió trái ngược Hứa.. sẽ không nhớ đến em nữa là câu dối lòng vẫn thường nằm cửa miệng Nhưng thực ra sâu tận tâm trí anh vẫn tìm em mà dẫn đến phát điên Bầu trời kia không tỏa nổi tia nắng chắc là đang còn mang nặng nỗi buồn Anh sẽ nhớ đến khi thật sự quên chứ đâu phải một hai ngày ngồi nói suông Em ! Nếu ta được ngồi lại. Anh sẽ nói hết em nghe nỗi lòng này Dù cho năm tháng kia vội thay đổi. Thì anh vẫn yêu em như ngày đầu vậy Màu sắc thị trấn hồi đó anh có em, luôn vui tươi đến khi trời sập tối. Thị trấn bây giờ chỉ còn lại hoài niệm, thước phim trắng đen u ám trãi ngập lối Hôm nay mưa rơi nặng nỗi buồn, ngoài trời thì đang lạnh buốc giá Anh lang thanh trong vòng chảy nỗi nhớ, tận hưởng nỗi đau trời vừa sang thu Tay phải cầm ly cà phê đắng, còn trên môi ngậm chắt điếu thuốc lá Vẫn yêu em và yêu thật say đắm, mặc kệ lũ bạn nó nói anh thằng ngu Nếu có thể thì anh chỉ muốn, ở bên em một cách thật vẹn nguyên Không cãi vã cũng không có giận hờn, không phải nhớ và ngồi đó hẹn duyên Muốn bên nhau và cùng nhau nói chuyện Không phải đau khi cả 2 đối diện Anh đang cố xây một kết cuộc hạnh phúc Chứ không phải 2 đứa 2 lối riêng Biết là người đã cất bước đi rồi, nhưng chàng nhạc sỹ vẫn đang cắm cuối viết Vẽ ra một giai điệu tình yêu đẹp, nhưng mà đặt tên cho nó là nuối tiếc Anh luôn miệng chúc em thật hạnh phúc, nhưng trong tim lại vô cùng đau rát Vì sau tất cả chẳng đủ can đảm nhìn người mình yêu đi yêu một ai khác Muộn một chút cũng chẳng có sao cả, chỉ cần anh gặp đúng em là được Anh xin nhận hết tất cả nỗi đau, chỉ cần nhìn thấy em cười là được Tuổi trẻ này nếu có em, chắc chắn nó sẽ thật tuyệt Hay lỡ mai này em phải lòng ai khác, còn anh u sầu dưới hai vầng nhật nguyệt Dù có thế nào.. thì xin em hãy nhớ rằng anh vẫn là người luôn dành cho em những ngày tháng rất thật lòng Có lẽ việc trao em cho người khác không phải là do anh ngu, mà đó chính là cách yêu chân thành nhất anh dành cho em so với từ trước giờ
Và đó là lần đầu, tiên ta gặp gỡ Ánh mắt ấy tưởng chừng như chỉ xuất hiện sâu trong những giấc mơ Mỗi lần gò má em ửng hồng vì mắc cỡ Cái cách em cười, bờ mi em chớp, cho đến giờ anh vẫn rất nhớ Nhưng cái kết thật bất ngờ Ngọn nến mà ta đang thắp dở Em lạnh lùng biến hạnh phúc kia thành muôn vàn những trắc trở Như một màu đen giữa những gam màu sặc sỡ Như lời em nói rằng “Mình đừng nên gặp mặt nữa” Và con thuyền mà ta cùng lái để vượt đại dương sẽ thôi không cập bờ Anh như Tràng Giang của Huy Cận: một cành củi khô trôi trong lập lờ Bàn tay dụi đôi mắt mờ, hàng cây trụi khô xác xơ Anh biết rằng ngoài anh ra em vẫn còn rất nhiều người khác chờ Em nói rằng đêm hôm ấy ta là thác đổ Em nói rằng kỉ niệm ấy em vẫn rất nhớ Và em nói sẽ xóa đi hết trên gương mặt anh những nét khắc khổ Tất cả mọi chuyện trong quá khứ đen tối của anh, em sẽ bác bỏ Nhưng chỉ là một giấc mơ, tình chỉ là một tấc thơ Mỗi lần nghĩ lại về em là lồng ngực anh 1 lần tắc thở Gạt bỏ những mắc mớ để cố quên đi cảm giác đó Mọi chuyện tưởng như đơn giản nhưng có lẽ với anh trở nên thật khó Sự thật đó chính là cái tôi của em vẫn luôn rất to Là cả bầu trời ngút ngàn xa xăm, còn anh chỉ là 1 hạt cát nhỏ Em vất bỏ, ngay cả chiếc vòng anh tặng em cũng để mất nó Câu chuyện anh đội trời mưa 12 giờ đêm đợi em là thật đó Chịu cho người đời họ khạc nhổ, anh chỉ cần thấy gương mặt đó Cầm điện thoại lên và nhập số, danh dự anh cam lòng vất bỏ Nỗi nhớ điên cuồng trong anh tăng dần như cấp số Anh hứa chỉ gặp em 1 lần cuối rồi thôi mình sẽ không gặp nữa Và đó là lần cuối cùng, mà ta gặp gỡ Nụ cười không còn xuất hiện trên khuôn mặt nữa Ánh mắt của em ngày xưa trông nó khác cơ Anh mong rằng cảm giác này nó chỉ là giấc mơ Uh, chỉ là giấc mơ Tất cả nhẹ bẫng trôi qua đi như một giấc mơ Hãy nắm tay anh và dắt đến những nơi nào em muốn Và anh sẽ hút hết những điếu cần nào mà em cuốn…
Bạn ơi Yiruma có phải là 1 nghệ sĩ bạn rất yêu thích k. Mình ko có ý nói bạn ăn theo phong cach nhạc Yi vid nghe của bạn vẫn coa gì đó trê trung tươi mới hơn. Nhung có 1 điểm chung là nhắm mắt đeo headphone nghe bạn chơi mình lại lạc vào 1 khoảng không vừa trống trãi nhưng lại yên bình, giống như lúc mình nghe Yiruma vậy. quả thực Yiruma đã nuôi lớn tâm hồn mình rất nhiều và mình rất thích khi 1 nghệ sĩ Việt có thể chạm đến góc không gian đó. Thật sự rất cảm ơn những bản nhạc của bạn
Cảm ơn bạn! Yiruma là một trong những nghệ sĩ mình yêu thích, nhưng mình không có nhiều cảm hứng từ nhạc của Yiruma. Nghệ sĩ có nhiều ảnh hưởng đến âm nhạc của mình là Joe Hisaishi. Nếu bạn thích nhạc của mình thì chắc có lẽ bạn cũng sẽ thích nhạc của Joe Hisaishi đó!
đoạn sau dàn dây đi mỏng quá Khoa :) kẹp dày thêm viola cho nó dầy dàn dây nhé :D cello đi nhiều hơn tí nữa chứ đừng giữ, nó chạy chuyển hợp âm sẽ hay hơn :D melody hay đó :D rút kinh nghiệm bản sau ;)
Anh ! Ngước lên nhìn thị trấn
Nơi ta sống chung một khung trời
Ngày em rời không một lời từ biệt. Anh như chết lặng nhưng vẫn mong lung đợi
Gã si tình lấy ra những nỗi đau
vẽ màu buồn lên trên cả đô thị
Cuộc tình nào mà chẳng hờn dỗi nhau. Giờ cà phê đen không đường dần vô vị
Anh lại đem tất cả sự chân thành
lấy con tim đánh đổi để yêu em
Chấp nhận hết tất cả sự đớn đau, mặc dù biết lòng anh hay yếu mềm
Ừ.. nhớ thì vẫn nhớ đấy thôi,
nhưng tiếc là anh chẳng làm gì được
Cược thanh xuân chỉ để được yêu em,
chạy theo em mặc cho gió trái ngược
Hứa.. sẽ không nhớ đến em nữa là câu dối lòng vẫn thường nằm cửa miệng
Nhưng thực ra sâu tận tâm trí anh
vẫn tìm em mà dẫn đến phát điên
Bầu trời kia không tỏa nổi tia nắng
chắc là đang còn mang nặng nỗi buồn
Anh sẽ nhớ đến khi thật sự quên chứ đâu phải một hai ngày ngồi nói suông
Em ! Nếu ta được ngồi lại. Anh sẽ nói hết em nghe nỗi lòng này
Dù cho năm tháng kia vội thay đổi. Thì anh vẫn yêu em như ngày đầu vậy
Màu sắc thị trấn hồi đó anh có em,
luôn vui tươi đến khi trời sập tối. Thị trấn bây giờ chỉ còn lại hoài niệm, thước phim trắng đen u ám trãi ngập lối
Hôm nay mưa rơi nặng nỗi buồn, ngoài trời thì đang lạnh buốc giá
Anh lang thanh trong vòng chảy nỗi nhớ, tận hưởng nỗi đau trời vừa sang thu
Tay phải cầm ly cà phê đắng, còn trên môi ngậm chắt điếu thuốc lá
Vẫn yêu em và yêu thật say đắm, mặc kệ lũ bạn nó nói anh thằng ngu
Nếu có thể thì anh chỉ muốn, ở bên em một cách thật vẹn nguyên
Không cãi vã cũng không có giận hờn, không phải nhớ và ngồi đó hẹn duyên
Muốn bên nhau và cùng nhau nói chuyện
Không phải đau khi cả 2 đối diện
Anh đang cố xây một kết cuộc hạnh phúc
Chứ không phải 2 đứa 2 lối riêng
Biết là người đã cất bước đi rồi, nhưng chàng nhạc sỹ vẫn đang cắm cuối viết
Vẽ ra một giai điệu tình yêu đẹp, nhưng mà đặt tên cho nó là nuối tiếc
Anh luôn miệng chúc em thật hạnh phúc, nhưng trong tim lại vô cùng đau rát
Vì sau tất cả chẳng đủ can đảm nhìn người mình yêu đi yêu một ai khác
Muộn một chút cũng chẳng có sao cả, chỉ cần anh gặp đúng em là được
Anh xin nhận hết tất cả nỗi đau, chỉ cần nhìn thấy em cười là được
Tuổi trẻ này nếu có em, chắc chắn nó sẽ thật tuyệt
Hay lỡ mai này em phải lòng ai khác, còn anh u sầu dưới hai vầng nhật nguyệt
Dù có thế nào.. thì xin em hãy nhớ rằng anh vẫn là người luôn dành cho em những ngày tháng rất thật lòng
Có lẽ việc trao em cho người khác không phải là do anh ngu, mà đó chính là cách yêu chân thành nhất anh dành cho em so với từ trước giờ
thumbs up!very beautiful
bình yên :)
Và đó là lần đầu, tiên ta gặp gỡ
Ánh mắt ấy tưởng chừng như chỉ xuất hiện sâu trong những giấc mơ
Mỗi lần gò má em ửng hồng vì mắc cỡ
Cái cách em cười, bờ mi em chớp, cho đến giờ anh vẫn rất nhớ
Nhưng cái kết thật bất ngờ
Ngọn nến mà ta đang thắp dở
Em lạnh lùng biến hạnh phúc kia thành muôn vàn những trắc trở
Như một màu đen giữa những gam màu sặc sỡ
Như lời em nói rằng “Mình đừng nên gặp mặt nữa”
Và con thuyền mà ta cùng lái để vượt đại dương sẽ thôi không cập bờ
Anh như Tràng Giang của Huy Cận: một cành củi khô trôi trong lập lờ
Bàn tay dụi đôi mắt mờ, hàng cây trụi khô xác xơ
Anh biết rằng ngoài anh ra em vẫn còn rất nhiều người khác chờ
Em nói rằng đêm hôm ấy ta là thác đổ
Em nói rằng kỉ niệm ấy em vẫn rất nhớ
Và em nói sẽ xóa đi hết trên gương mặt anh những nét khắc khổ
Tất cả mọi chuyện trong quá khứ đen tối của anh, em sẽ bác bỏ
Nhưng chỉ là một giấc mơ, tình chỉ là một tấc thơ
Mỗi lần nghĩ lại về em là lồng ngực anh 1 lần tắc thở
Gạt bỏ những mắc mớ để cố quên đi cảm giác đó
Mọi chuyện tưởng như đơn giản nhưng có lẽ với anh trở nên thật khó
Sự thật đó chính là cái tôi của em vẫn luôn rất to
Là cả bầu trời ngút ngàn xa xăm, còn anh chỉ là 1 hạt cát nhỏ
Em vất bỏ, ngay cả chiếc vòng anh tặng em cũng để mất nó
Câu chuyện anh đội trời mưa 12 giờ đêm đợi em là thật đó
Chịu cho người đời họ khạc nhổ, anh chỉ cần thấy gương mặt đó
Cầm điện thoại lên và nhập số, danh dự anh cam lòng vất bỏ
Nỗi nhớ điên cuồng trong anh tăng dần như cấp số
Anh hứa chỉ gặp em 1 lần cuối rồi thôi mình sẽ không gặp nữa
Và đó là lần cuối cùng, mà ta gặp gỡ
Nụ cười không còn xuất hiện trên khuôn mặt nữa
Ánh mắt của em ngày xưa trông nó khác cơ
Anh mong rằng cảm giác này nó chỉ là giấc mơ
Uh, chỉ là giấc mơ
Tất cả nhẹ bẫng trôi qua đi như một giấc mơ
Hãy nắm tay anh và dắt đến những nơi nào em muốn
Và anh sẽ hút hết những điếu cần nào mà em cuốn…
Bạn ơi Yiruma có phải là 1 nghệ sĩ bạn rất yêu thích k. Mình ko có ý nói bạn ăn theo phong cach nhạc Yi vid nghe của bạn vẫn coa gì đó trê trung tươi mới hơn. Nhung có 1 điểm chung là nhắm mắt đeo headphone nghe bạn chơi mình lại lạc vào 1 khoảng không vừa trống trãi nhưng lại yên bình, giống như lúc mình nghe Yiruma vậy. quả thực Yiruma đã nuôi lớn tâm hồn mình rất nhiều và mình rất thích khi 1 nghệ sĩ Việt có thể chạm đến góc không gian đó. Thật sự rất cảm ơn những bản nhạc của bạn
Cảm ơn bạn! Yiruma là một trong những nghệ sĩ mình yêu thích, nhưng mình không có nhiều cảm hứng từ nhạc của Yiruma. Nghệ sĩ có nhiều ảnh hưởng đến âm nhạc của mình là Joe Hisaishi. Nếu bạn thích nhạc của mình thì chắc có lẽ bạn cũng sẽ thích nhạc của Joe Hisaishi đó!
@@KhoaVu cảm ơn bạn nhé
Ấn tượng quá
que bonito tocas dios te bendiga hermano :) desde venezuela (y)
Dịu dàng và bình yêu quơ!
You play very well man :) Never let go,
i love
perfect!
đoạn sau dàn dây đi mỏng quá Khoa :)
kẹp dày thêm viola cho nó dầy dàn dây nhé :D
cello đi nhiều hơn tí nữa chứ đừng giữ, nó chạy chuyển hợp âm sẽ hay hơn :D
melody hay đó :D rút kinh nghiệm bản sau ;)
thiệt xem rất là chậm, loading ko nổi luôn Khoa khóa khòa ơi :))
nhaccuatui sao k co de tai mp3 ve nghe ta?
💗💗💗
anh dùng đàn gì vậy ah? e cũng muốn mua cái đàn như ah
cho minh hoi ban dung phan mem gi lam clip the the a
co ra dia ban k ban?