Cảm ơn Lão Khộp - lính 2 W đã có bài viết thật ý nghĩa, ấm áp tình đồng đội trong cuộc chiến của "Đội quân nhà phật ". Đơn vị chúng tôi những người lính tuổi quân từ 2 - 3 nhưng hầu hết cũng chỉ là binh nhất .
Tôi lính 2.75-6.83 về phục viên cũng lính vtđ prc 25 ở d5.e2 f9 qđ4 tham gia hầu hết các chiến dịch lớn nhỏ ở cpc giai đoạn 4.78- 6.83 nghe a kể những cảm xúc lại ùa về
Câu chuyện của anh rất cảm động làm tôi nhớ nhiều đến những năm tháng ở chiến trường Miền Nam trước 30/4/1975 của mình. Hãy kể nhiều nữa để mọi người nhất là thế hệ trẻ hiểu biết hơn về sự hy sinh của những người chiến sỹ trong các cuộc kháng chiến của dân tộc ta.
Các anh thật là người có nghĩa ,,, tôi cứ đau đáu mãi mà chưa ra thăm đon vi ,phong cảnh cũ đuoc ..( f365 xã Tân Hưng ,Lạng Giang , hà Bắc - linh 80-85 )
đọc về chiến trường K biên soạn theo văn học nghe chán quá không bằng kể chuyện của mấy anh bộ đội tình nguyện sự thật thấy được sự hi sinh gian khổ của anh em bộ đội mình, ( nghe văn học tả mất đi sự thật chiến đấu trần trụi của chiến trường... )
Một giai đoạn hào hùng, gian khổ. trước câu truyện này của các đc 10 năm tôi ở chiến trường C trong môi trường đỡ ác liệt và ấm áp tình dân,... cảm nghĩ một ông già 8o tuổi
Chào tất cả các đồng chí và các bạn tôi hiện tại sống ở cam Pu chia các con các cháu hãy nghe các anh kể lại chiến tranh ở cam Pu chia đó là sự thật nhe các cháu nếu nói thật hơn còn khóc liệt hơn nữa kìa hy sinh mất mát gian khổ thiếu thốn chủ rất hiểu bởi vì chủ cũng là bộ đội tình nguyện VN sang CPC đánh bọn ponpot là khó khăn lắm rồi lại còn chiến đấu với bọn lính thái lan nữa kìa và chú không bao giờ quên bộ đội VN chúng ta anh dũng lắm
Nghe anh kể lại ký ức chiến trường k sao mà nhớ đến các đồng đội đã hy sinh, và bị thương, tai em,cũng là lính d5,e174,hiện là thương binh, năm 85,em cũng có quyết định về nước học đại đội phò,chính trị, như em xin ở lại đơn vị chiến trường, 87,em bị thương về nước
những lời viết rất chân thực . nhất là lời hỏi cấp bậc . khi đấy mọi người chỉ biết tồn tại, với hoàn thành nhiệm vụ . có ai nghĩ đến cấp bậc như bây giờ đâu.
Cảm ơn Lão Khộp - lính 2 W đã có bài viết thật ý nghĩa, ấm áp tình đồng đội trong cuộc chiến của "Đội quân nhà phật ".
Đơn vị chúng tôi những người lính tuổi quân từ 2 - 3 nhưng hầu hết cũng chỉ là binh nhất .
Tôi lính 2.75-6.83 về phục viên cũng lính vtđ prc 25 ở d5.e2 f9 qđ4 tham gia hầu hết các chiến dịch lớn nhỏ ở cpc giai đoạn 4.78- 6.83 nghe a kể những cảm xúc lại ùa về
Sự Hy Sinh Vô Cùng Lớn với ND CPC Thật Là Không gì sánh nổi ! Các LL QĐ ND Việt Nam Ta !...
Câu chuyện của anh rất cảm động làm tôi nhớ nhiều đến những năm tháng ở chiến trường Miền Nam trước 30/4/1975 của mình. Hãy kể nhiều nữa để mọi người nhất là thế hệ trẻ hiểu biết hơn về sự hy sinh của những người chiến sỹ trong các cuộc kháng chiến của dân tộc ta.
Xương máu các anh đo xuống thế hệ hôm nay sống thế nào
Các anh thật là người có nghĩa ,,, tôi cứ đau đáu mãi mà chưa ra thăm đon vi ,phong cảnh cũ đuoc ..( f365 xã Tân Hưng ,Lạng Giang , hà Bắc - linh 80-85 )
Cảm ơn các anh đã làm trọn bổn phận của mình để bảo vệ sự bình yên của nhân dân !
Iiiiiiiiiiiiiii iiiiiiiiiiiiiii iiiiiiiiiiiioiiiiiiiiuii iiiiiiiiii 10:22 iiiiiiiiiiiiiii í i
Cảm ơn truyện hay ,ý nghĩa và cảm động cảm ơn tác giả,cảm ỏn người đọc,xứng đáng là đôi quân nhà Phật
Tôi trị ân các anh.Lời văn bình dị và với tôi nó hay hơn những quyển sách mà tôi đã đọc vì nó rất thật rất sự thật.
Tình yêu của lính nó thiêng liêng đến vô cùng...
đọc về chiến trường K biên soạn theo văn học nghe chán quá không bằng kể chuyện của mấy anh bộ đội tình nguyện sự thật thấy được sự hi sinh gian khổ của anh em bộ đội mình, ( nghe văn học tả mất đi sự thật chiến đấu trần trụi của chiến trường...
)
Cảm ơn tác giả và người đọc hồi ký ❤
Một giai đoạn hào hùng, gian khổ. trước câu truyện này của các đc 10 năm tôi ở chiến trường C trong môi trường đỡ ác liệt và ấm áp tình dân,... cảm nghĩ một ông già 8o tuổi
Cam on anh binh luan chinh xac
Một thời cả quân đội ,cả dân tộc đau khổ và đói rách ....hãy kể thật nhiều cho các thế hệ ng VN đc biết ...
Ký ức hào hùng , chiến trường xưa , minh sư 2 trung đoàn 1
Chào tất cả các đồng chí và các bạn tôi hiện tại sống ở cam Pu chia các con các cháu hãy nghe các anh kể lại chiến tranh ở cam Pu chia đó là sự thật nhe các cháu nếu nói thật hơn còn khóc liệt hơn nữa kìa hy sinh mất mát gian khổ thiếu thốn chủ rất hiểu bởi vì chủ cũng là bộ đội tình nguyện VN sang CPC đánh bọn ponpot là khó khăn lắm rồi lại còn chiến đấu với bọn lính thái lan nữa kìa và chú không bao giờ quên bộ đội VN chúng ta anh dũng lắm
Nghe anh kể lại ký ức chiến trường k sao mà nhớ đến các đồng đội đã hy sinh, và bị thương, tai em,cũng là lính d5,e174,hiện là thương binh, năm 85,em cũng có quyết định về nước học đại đội phò,chính trị, như em xin ở lại đơn vị chiến trường, 87,em bị thương về nước
Rất hay chân tình
Cảm động quá hãy ra nhiều hơn để mọi người được nge và chia sẻ
Tôi có lên Ampin những năm sau này
Hay lam anh
những lời viết rất chân thực . nhất là lời hỏi cấp bậc . khi đấy mọi người chỉ biết tồn tại, với hoàn thành nhiệm vụ . có ai nghĩ đến cấp bậc như bây giờ đâu.
thế ra nhiều người cũng như tôi 4 năm binh nhất lúc bị thương về tuyến sau mới là hạ sỹ
Tôi cũng là người lính e174.Muốn được biết và tác giả bài viết này.
Trường tăng thiết giáp đó gần nhà e
Năm 76 tôi rời đơn vị ra Bắc học, khi đó anh em cũng về phục viên hết , đơn vị vắng vẻ rồi ko biết sau này bổ sung ra sao. 14:13
Minh e16 f5 danh braymon ta loc tala
Tôi bị thương ở e8 (689) d212 ,f5 bị tại bantui sama .Nhớ ae đồng đội
Thang 6 nam 1981 chung toi thay chot cho e174o kho vao luc aye174 danh sang trai lông chanva ra ngoai cung co
Nội dung , cốt truyện rất hay nhưng giọng đọc ko hấp dẫn lôi cuốn .. câu chuyện này mà người trong cuộc mà như hồi ức người lính thì vô cùng hấp dẫn
Ông về nước mang được quà của bà (bôt ngọt +vải)bọn tôi thì bị thu hết
😢
Đi học thoát chết
Bây giờ ông được gi mà kê mãi
Ai cũng nghĩ như mày thì không có dân tộc Việt Nam.
to
Canon cac CUNY churn binh
Ko hấp dẫn