Nghe đoạn điệp khúc cảm giác như kiểu yêu người ấy lắm mà cứ khổ mãi kiểu này, cũng ko trách móc kêu gào gì đâu, chỉ bất lực thở dài mong tháng ngày an yên bên nhau ấy.
@@thanhlan9346 mình với ny lúc đầu cũng vậy , về ở với nhau mới sinh ra bao nhiêu vấn đề , tiền nong nợ nần , mình còn không có tiền đưa cô ấy đi khám nữa , .... cuối cùng đành để cô ý ra đi , bất lực
bài này đúng là đỉnh của đỉnh. có tất cả những yếu tố của 1 bài hát về tình yêu, có cả yếu tố story telling đc lồng vô 1 cách đéo thể nào hay hơn đc nữa, lại tránh đc cái mô típ "anh yêu em nhiều như thế này như thế kia lúc mất em anh buồn nhiều như thế này như thế kia..." a rap song, bout love, at its finest, cant get better than this
hai năm trước tôi và em cũng từng như này, yêu nhau từ khi mới chớm thanh xuân cho đến khi tốt nghiệp đại học ra đi làm, cả hai đều không có gì trong tay, vượt qua nhiều thứ cùng nhau. hai năm trước tôi và em cùng nghe bài này và ngân nga hát cùng nhau. bây giờ còn mình tôi nghe bài này, cạn cả nước mắt vì không thể khóc nữa. 4 năm là một hành trình không dài cũng chẳng ngắn, tôi chưa có dịp cảm ơn em. chúc em luôn hạnh phúc bên người đó! 2015 - 2019
Mình cũng vậy, cố lên bạn nhé! ... Chúng ta không sai Nhưng giờ đây làm sao để em quay lại Nhà và xe làm chi ngóng trông em hoài Thức cả đêm dài Muốn em bên anh phải gọi thêm chai
Em tự nhủ rồi mọi thứ sẽ qua nhanh thôi. Không được đụng tí là chảy nước mắt nữa. Sẽ không có chuyện gì xảy ra hết. Em quá mệt mỏi với tất cả rồi. Mệt đến chết. Mệt muốn chết. Đến anh cũng càng ngày càng xa xôi. Anh và mọi thứ đang dần khiến em tệ và phát điên lên. Em muốn một cái ôm mà không cần lí do có được hay không? Em hứa sẽ không khóc đâu. Anh sẽ yêu em chứ? Em bất lực thật rồi.
Mỗi lần nghe bài này tim anh như thắt lại. Cảm giác ngày đầu, cảm giác đầu tiên khi bước vào thế giớ của em. Và bật khóc vì anh đã vĩnh viễn không có lại nữa. Không bao giờ có nữa. Nhưng cũng đừng ai chết cả. Cảm ơn em.
Những ngày đầu quen người yêu đầu toàn nghe bài này. Nhiều cảm xúc đã bị thời gian cuốn trôi. Em giờ không còn như ngày nào. Cũng đã quên hết rồi. Nhưng anh vẫn nhớ em. Luôn nhớ em. Bởi ta đã từng ước mơ một cuộc sống như thế này phải không?
Sợ cô xa rời nhung lụa sống cực khổ không được nên tao đàng đẩy cổ ra xa. Lúc đầu thì cũng khổ tâm lắm . Nhưng giờ thì cổ đã có chồng và xinh đẹp hơn khi còn ở bên tao. Cổ hỏi tao ghét cổ nhiều lắm hả Anh ghét em vì em cứ mãi trong lòng anh. Cũng hơn hai năm rồi. Lòng tao cũng nguôi ngoai phần nào. Nhưng tao sợ gặp cổ ,sợ nghe ai nhắc tới cổ . Có người hỏi sao tao không yêu ai. Tao yêu cổ mà. Có vài người đến khuyên tao mở lòng. Tao lại đóng chặt hơn vì sợ cảnh cũ sẽ gặp lại. Tao thiệt là hèn
[Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
thề luôn trong album này chết đi cho rồi và i give up là hai bài t nghe hoài vẫn cảm thấy như cảm xúc t vẫn còn lắng đọng quá hay vẫn ngồi đây và nghe dù năm tháng có trôi thì Cam trong tim tôi vẫn là 1 cái j đó thật vĩ đại
Cậu đã chờ được cái người mà cậu mãi chờ chưa ? Thật may mắn là chúng ta đã không va vào nhau, đã không phải để cậu khó xử. Vẫn mong cuộc đời này luôn nhẹ nhàng với cậu.
Hôm nay anh lại rớt nước mắt khi nghe lại bài nhạc này. Lúc đó tình ta còn đẹp em nhỉ. Vậy mà mọi thứ đã trôi qua quá nhanh. 3 năm rồi đó. Hơn 3 năm rồi. Hết nhanh vậy sao. Mối quan hệ không bao giờ có thể hàn gắn nữa rồi. Thật tệ.
Store nhạc “ Giang Records’ vừa cập nhật thêm những bài mới . Xin cám ơn mọi người đã lắng nghe . giangrecords.bandcamp.com/ soundcloud.com/nguyenhonggiang nguyenhonggiang.bandcamp.com/ open.spotify.com/artist/0lOPmkwXmuXtoRBiv795jo
Mỗi lần nghe bài hát này tôi lại nhớ về tình đầu của mình. Hạnh phúc và đau khổ đan xen cùng vô vàn cảm xúc của thời sinh viên. Giờ thì hết rồi. Thật buồn. Cũng không còn nhớ người yêu cũ. Chỉ là nhớ chúng tôi của lúc đó.
Lyrics [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Mel: Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ấp bờ môi này, xếp bờ vai gầy, nơi em dang tay Verse 1: Anh ước gì là mình được chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi, từ sáng mình chờ chập tối, chưa đầy nhìn mây bay ngược lối Ngô nghê nhưng anh biết trước rồi người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn. Không ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm Không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời giờ thì giông tố ai giăng mà vương Em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa hết nệm êm. Nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn đầu ngõ có chó đệm thêm Anh phải đi làm nhiều vì tiền ở nhà còn thiếu. Em cất thanh xuân này lại tăng ca hết tối mới có tiền tiêu Hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò, con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có Anh hồi đó thì thật là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền Có phần cơm ăn thua từng miếng và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi...Sao ngủ em ơi..? Đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời thôi đành ta chết đi cho rồi
mong bên mình up lên spotify nghe cho tiện hì nghe bài này chỉ nhớ lại năm 2017 quen 1 anh xa tận 5 múi giờ, thức tới sáng nghe bài này rồi mới đi học :)))
Bài hát: Chết Đi Cho Rồi - CAM, Quỳnh [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à…" em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Fixed lyrics [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngô nghê nhưng anh biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời , thôi thì ta chết đi cho rồi. [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà Em nói “Từ từ tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy ớt hiểm em trét người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương kia ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Em chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, tan ca hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, anh có tội , bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mỳ gõ gần nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi cái liêm em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ấp bờ môi này, xếp bờ vai gầy, nơi em dang tay.
Verse 1 Anh ước gì là mình được chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngô nghê nhưng anh biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, không ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn xuân trên đời, thôi thì ta chết đi cho rồi
Chorus Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ấp bờ môi này, xếp bờ vai gầy, nơi em dang tay.
Verse 2: Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà Em nói "từ từ rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy cái kìm đâm chết người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm đau thương ập xuống, bầu rượu cạn dần khi em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ không phải cửa buồng Em lại chỉ vớ được tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Em chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Chorus: Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ấp bờ môi này, xếp bờ vai gầy, nơi em dang tay.
Đang nghĩ chết đi cho nhẹ lòng, nhưng thôi không nên. :(( đau đớn con tim làm ta trưởng thành hơn dù rất cực nhọc thì mình vẫn nhắm mắt chịu đựng. Đó là một phần của cuộc sống 😿
[Cam] Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách Nhưng mà em à... em im lặng và ôm lấy tôi thôi Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay.
lyrics sửa Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, tan ca hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay ũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, anh có tội , bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mỳ gõ gần nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi cái liêm em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ ở nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy ớt hiểm và trét người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Lyrics gần hoàn chỉnh :)) [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Anh ước gì là mình được chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em, bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, anh ca hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà Em nói "Từ từ tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy ớt hiểm em chét người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương kia ập xuống, bầu rượu cạn thêm nhìn em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Hiếu Nguyễn 5 năm trước (đã chỉnh sửa) Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngô nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì... tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời, giờ thì ta chết đi cho rồi. [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà Em nói: "Từ từ tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy ớt hiểm em trét người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương kia ập xuống, bầu rượu cạn thêm em va đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Đừng hỏi ai còn coi không , khi nào quay lại đây thì vẫn cũng sẽ có người nghe cùng m
Yo
Hợp lý
lên nào ✌🏽
Nam mo a di da phat lay chua con theo phat nhung con can chua nhu can tat ca nguoi song khong bao gio chet
1/7/2021 xin chào
Nghe đoạn điệp khúc cảm giác như kiểu yêu người ấy lắm mà cứ khổ mãi kiểu này, cũng ko trách móc kêu gào gì đâu, chỉ bất lực thở dài mong tháng ngày an yên bên nhau ấy.
Đúng rồi Thanh Lan , chả trách móc chả kêu gào , đơn giản mỗi người mỗi phận , và có khi kêu lên cũng chả được gì :) NẢN
chán lắm cậu ạ, tôi chỉ muốn một ngày an bình nhìn nhau cười từ sáng đến tối thôi :(
@@thanhlan9346 mình với ny lúc đầu cũng vậy , về ở với nhau mới sinh ra bao nhiêu vấn đề , tiền nong nợ nần , mình còn không có tiền đưa cô ấy đi khám nữa , .... cuối cùng đành để cô ý ra đi , bất lực
@@thanhlan9346 hút cần đi ông
Tui cũng trong tình trạng này
Cám ơn các bạn đã lắng nghe
Đến giờ em vẫn còn nghe, hay quá anh ạ
Cảm ơn anh vì đã làm nhạc !
Đưa lên spotify đi anh ơi
Muốn nghe bài này lắm anh
Nhạc hay lắm shop ạ
bài này đúng là đỉnh của đỉnh. có tất cả những yếu tố của 1 bài hát về tình yêu, có cả yếu tố story telling đc lồng vô 1 cách đéo thể nào hay hơn đc nữa, lại tránh đc cái mô típ "anh yêu em nhiều như thế này như thế kia lúc mất em anh buồn nhiều như thế này như thế kia..." a rap song, bout love, at its finest, cant get better than this
hai năm trước tôi và em cũng từng như này, yêu nhau từ khi mới chớm thanh xuân cho đến khi tốt nghiệp đại học ra đi làm, cả hai đều không có gì trong tay, vượt qua nhiều thứ cùng nhau.
hai năm trước tôi và em cùng nghe bài này và ngân nga hát cùng nhau.
bây giờ còn mình tôi nghe bài này, cạn cả nước mắt vì không thể khóc nữa.
4 năm là một hành trình không dài cũng chẳng ngắn, tôi chưa có dịp cảm ơn em. chúc em luôn hạnh phúc bên người đó!
2015 - 2019
Mình cũng thế, cuộc đời vốn buồn bạn nhỉ..
Mình cũng vậy, cố lên bạn nhé!
... Chúng ta không sai
Nhưng giờ đây làm sao để em quay lại
Nhà và xe làm chi ngóng trông em hoài
Thức cả đêm dài
Muốn em bên anh phải gọi thêm chai
Sắp hết 2024 rồi vẫn nợ vẫn khổ nhưng vẫn cười haha
mình nghe từ hồi còn là 1 cậu sv năm nhất ko ngờ bây giờ đã trôi qua 6 năm r, mỗi lần nghe lại giai điệu này cảm giác về kí ức cũ cứ ùa về
Em tự nhủ rồi mọi thứ sẽ qua nhanh thôi. Không được đụng tí là chảy nước mắt nữa. Sẽ không có chuyện gì xảy ra hết. Em quá mệt mỏi với tất cả rồi. Mệt đến chết. Mệt muốn chết. Đến anh cũng càng ngày càng xa xôi. Anh và mọi thứ đang dần khiến em tệ và phát điên lên. Em muốn một cái ôm mà không cần lí do có được hay không? Em hứa sẽ không khóc đâu. Anh sẽ yêu em chứ? Em bất lực thật rồi.
Cam: Từng bài nhạc từng câu chuyện ...
Vocal : Cam & Quỳnh
Music Producer : Nguyen Hong Giang
Âm nhạc sản xuất và thu âm tại Giang Records
Cám ơn mọi người đã lắng nghe
Nghe câu cuối tim cứ như ngừng đập lại vài giây :)
nhạc ít người biết luôn luôn hay
Mỗi lần nghe bài này tim anh như thắt lại. Cảm giác ngày đầu, cảm giác đầu tiên khi bước vào thế giớ của em. Và bật khóc vì anh đã vĩnh viễn không có lại nữa. Không bao giờ có nữa. Nhưng cũng đừng ai chết cả. Cảm ơn em.
Nghe bài này vậy mà đã được 6 năm nay rồi ^^ nghe từ lúc mình trầm cảm và muốn chết đi cho rồi, mà giờ nghe lại lại chỉ thấy yên vui và thảnh thơi
Quay lại sau 4 năm. Lúc đó như một cơn ác mộng. Giờ nhớ lại rươm rươm nước mắt. Mất nhiều thứ, có nhiều thứ. Quay lại chỉ vì hoài niệm. Đẹp và đau.
cuộc sống vất vả nó vả vào cho tỉnh. thực sự bản thân chưa đủ đầy thì đừng để họ yêu mình, làm khổ họ thôi.
Những ngày đầu quen người yêu đầu toàn nghe bài này. Nhiều cảm xúc đã bị thời gian cuốn trôi. Em giờ không còn như ngày nào. Cũng đã quên hết rồi.
Nhưng anh vẫn nhớ em. Luôn nhớ em. Bởi ta đã từng ước mơ một cuộc sống như thế này phải không?
Dù 1 năm, 5 năm hay 10 năm mỗi lần áp lực mệt mỏi quá t sẽ vẫn quay lại đây
Sợ cô xa rời nhung lụa sống cực khổ không được nên tao đàng đẩy cổ ra xa.
Lúc đầu thì cũng khổ tâm lắm . Nhưng giờ thì cổ đã có chồng và xinh đẹp hơn khi còn ở bên tao.
Cổ hỏi tao ghét cổ nhiều lắm hả
Anh ghét em vì em cứ mãi trong lòng anh. Cũng hơn hai năm rồi. Lòng tao cũng nguôi ngoai phần nào. Nhưng tao sợ gặp cổ ,sợ nghe ai nhắc tới cổ . Có người hỏi sao tao không yêu ai. Tao yêu cổ mà.
Có vài người đến khuyên tao mở lòng. Tao lại đóng chặt hơn vì sợ cảnh cũ sẽ gặp lại. Tao thiệt là hèn
Dame!! Tao cũng đang ở trong cảnh của m
Nhưng càng đẩy cổ ra cổ càng vào
Thiệt là khốn khổ mà homie
@@cece2534 vậy thì ông nên trân trọng ny ông đi, hi sinh vcl ra ấy
Mày cần phải bị chửi trận cho tỉnh ra, yếu đuối đéo làm dc buông bỏ tưởng là anh hùng sợ cô ấy sống cực khổ k dc.........
Respect bro
Đó là thật bại của bọn mày và cả tao
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
"Nợ luôn xe mì gõ gần nhà " mới đúng nhỉ :)
À cái này mình coppy bên channel của ông cam á. Nhiều chỗ sai lắm
Lil0EJ hay
Lil0EJ .
Ghi lyrics cũng ghi sai nữa dmm:)
thề luôn trong album này chết đi cho rồi và i give up là hai bài t nghe hoài vẫn cảm thấy như cảm xúc t vẫn còn lắng đọng quá hay vẫn ngồi đây và nghe dù năm tháng có trôi thì Cam trong tim tôi vẫn là 1 cái j đó thật vĩ đại
from NTVP with love
Cảm ơn Cam và Quỳnh rất nhiều ạ
Tác phẩm đã phát hành trên store , mọi người có thể vào mua hoặc nghe : nguyenhonggiang.bandcamp.com/album/everyday-is-everyday-2
Cậu đã chờ được cái người mà cậu mãi chờ chưa ?
Thật may mắn là chúng ta đã không va vào nhau, đã không phải để cậu khó xử.
Vẫn mong cuộc đời này luôn nhẹ nhàng với cậu.
Anh đã nghe bài hát này rất nhiều lần và hầu như lần nào cảm xúc về em cũng như ngày đầu. Thật tuyệt vời. Hãy sống cho tốt và đừng đòi chết nhé.
Méo hiểu sao t nghe bài này. Cảm thấy yêu đời vl :)))))))
Melody bài này hay mà ít người nghe nhỉ! Lời cũng hay, rất thật.
Tôi ghiền cách chơi Melody của bạn Quỳnh mới nghiện bài này hehe
Hôm nay anh lại rớt nước mắt khi nghe lại bài nhạc này. Lúc đó tình ta còn đẹp em nhỉ. Vậy mà mọi thứ đã trôi qua quá nhanh. 3 năm rồi đó. Hơn 3 năm rồi. Hết nhanh vậy sao. Mối quan hệ không bao giờ có thể hàn gắn nữa rồi. Thật tệ.
Nghe bài này là thấy nhớ về những điều ám ảnh ngày trước, ko tiền,ko công việc, vừa chia tay ng iu.
May là giờ cũng đã tương đối ổn.
Store nhạc “ Giang Records’ vừa cập nhật thêm những bài mới .
Xin cám ơn mọi người đã lắng nghe .
giangrecords.bandcamp.com/
soundcloud.com/nguyenhonggiang
nguyenhonggiang.bandcamp.com/
open.spotify.com/artist/0lOPmkwXmuXtoRBiv795jo
Mỗi lần nghe bài hát này tôi lại nhớ về tình đầu của mình. Hạnh phúc và đau khổ đan xen cùng vô vàn cảm xúc của thời sinh viên. Giờ thì hết rồi. Thật buồn. Cũng không còn nhớ người yêu cũ. Chỉ là nhớ chúng tôi của lúc đó.
Ông nặng tình quá :( cố gắng quên mà bước tiếp với cuộc sống nhé, mong năm sau k thấy ông comment nữa
Giang Records Facebook : facebook.com/giangrecords
Producer NguyenHongGiang facebook & instagram :
instagram.com/lowrither/
facebook.com/outnhg/
facebook.com/lowrither/
Lyrics
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Mel:
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ấp bờ môi này, xếp bờ vai gầy, nơi em dang tay
Verse 1:
Anh ước gì là mình được chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi, từ sáng mình chờ chập tối, chưa đầy nhìn mây bay ngược lối
Ngô nghê nhưng anh biết trước rồi người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn. Không ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
Không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời giờ thì giông tố ai giăng mà vương Em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa hết nệm êm. Nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn đầu ngõ có chó đệm thêm
Anh phải đi làm nhiều vì tiền ở nhà còn thiếu. Em cất thanh xuân này lại tăng ca hết tối mới có tiền tiêu
Hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò, con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
Anh hồi đó thì thật là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền
Có phần cơm ăn thua từng miếng và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi...Sao ngủ em ơi..?
Đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời thôi đành ta chết đi cho rồi
ver 2 đâu bro ? :))
Nguyễn Cường ráng nghe tiếp ver2 đi broo
Nguyễn Cường coppy của mình hả bạn êy :3 côg mình ngồi nghe cực lắm đó nha
Nguyễn Cường ipouwuquụ
Happy new year !
Vẫn là 1 cái gì đó khác biệt bao năm rồi nghe lại cảm xúc vẫn như ngày nào.
mong bên mình up lên spotify nghe cho tiện hì
nghe bài này chỉ nhớ lại năm 2017 quen 1 anh xa tận 5 múi giờ, thức tới sáng nghe bài này rồi mới đi học :)))
"anh ăn cơm ngoan đi giờ này mệt rồi". 😔
nghe những lúc trắng tay là hết nấc =) 2021 vẫn còn ai nghe chứ ...
có một người phụ nữ như này bên cạnh thì chả có lý do gì để không phấn đấu cả!!
4/5/2018 tự nhiên nghe lại sau 2 năm, cảm thấy hay lạ lùng :D, nhớ " thằng Cam đã chết " quá =)))
2/7/2019 . Có lẽ vẫn không muộn nhể ? Không muộn cho một bài hát hay .
Đúng rồi :
Giờ vẫn còn nghe , nhiều lúc buồn nghe sẽ có động lực
Không hiểu sao giờ tôi mới nghe dc nó 6 năm trời qua tôi đã lãng phí vậy à
Nhớ khi mới quen cô ấy, cô ấy thích bài này. Lúc đấy tôi cũng rất buồn. Giờ thì vẫn vậy. Buồn.
20/1/2020 ai còn nghe thì like mìh đi ạ,năm,mơia vui vẻ
Bài hát: Chết Đi Cho Rồi - CAM, Quỳnh
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à…" em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
xin chàoo, mình nghe bài này lâu rồi mà lúc đó nó chỉ là teaser thôi, giờ tìm lại thì nó đã ra được 4 năm rồi
Thấy bài này với bài I Give Up là 2 bài hay nhất Album ^^
6 năm rồi ❤ vẫn quanh quẩn với lời nhạc
Nghe đoạn rap cuối thấm thiệt
Tình yêu như đã cứu lấy 2 con người dù có chuyện xảy ra chỉ cần bên nhau là đủ rồi
Fixed lyrics
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngô nghê nhưng anh biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
, thôi thì ta chết đi cho rồi.
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà
Em nói “Từ từ tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy ớt hiểm em trét người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương kia ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Em chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, tan ca hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, anh có tội , bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mỳ gõ gần nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi cái liêm em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ấp bờ môi này, xếp bờ vai gầy, nơi em dang tay.
Verse 1
Anh ước gì là mình được chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngô nghê nhưng anh biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, không ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn xuân trên đời, thôi thì ta chết đi cho rồi
Chorus
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ấp bờ môi này, xếp bờ vai gầy, nơi em dang tay.
Verse 2:
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên
lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà
Em nói "từ từ rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy cái kìm đâm chết người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm đau thương ập xuống, bầu rượu cạn dần khi em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ không phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ được tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Em chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Chorus:
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ấp bờ môi này, xếp bờ vai gầy, nơi em dang tay.
Chết cùng anh, với anh, bằng anh.
um, buon nhi, co het suc roi ma van vay ^^ em nho anh lam..
còn ai coi hokk?
Cam chịu. Cho đi ? Rồi em nhận được gì ngoài tuyệt vọng
Mỗi khi nghe bài này lại tìm về lúc xưa và chết tiệt anh lại đau mắt rồi em ạ. Cũng phải thích người khác nữa chứ. :)))
Đang nghĩ chết đi cho nhẹ lòng, nhưng thôi không nên. :(( đau đớn con tim làm ta trưởng thành hơn dù rất cực nhọc thì mình vẫn nhắm mắt chịu đựng. Đó là một phần của cuộc sống 😿
Người bên cạnh mình đau mình còn đau hơn
Nghe hơn 1 năm r vẫn còn ghiền, éo thể tin nổi.
Chưa bao giờ là cũ, hay quá anh ạ.
Dành 1 lời khen cho bạn làm cái beat này. Quá tuyệt vời👍👍👍
[Cam]
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
Nhưng mà em à... em im lặng và ôm lấy tôi thôi
Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay.
Không bao giờ là lãng quên cảaa ❤️ rất hayyy
Tôi yêu cái nội dung của bài này! :( Nó khiến tôi khóc
Em khóc khi nghe bài này, lạ quá hen anh .
Con track này 2 năm rồi á, lúc Cam vẫn chưa cất đàn thâu dây á
còn ai không ạ ?
Healing....
lyrics sửa
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, tan ca hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
ũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, anh có tội , bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mỳ gõ gần nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi cái liêm em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
rất đời
rất hay!
28/02/2021 còn ai chill không điểm danh cái nào
Đau quá chú tòn quơi :(
From Openshare with love
?
@@khoanguyenminh1104 là nghe ở tiệm Openshare, 1 Tiệm cf acoustic nổi tiếng ở SG, xong người ta qua đây nghe bản gốc.
Qua hay, nghe xong muon tu tu
Ngày trc hình như có 1 con beat tên "vô ngã" của NHG đúng kh nhỉ? Có 1 vòng tròn trên nền trắng đen. Mà giờ vào tìm lại kh thấy
Link donate ủng hộ #giangrecords
www.paypal.me/giangrecords
19576897 ngân hàng ACB :
Cám ơn mọi người 😁🙏
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ ở nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy ớt hiểm và trét người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Tự dưng muốn chết , bật tìm kiếm " chết đi " thì ra bài hát này ...
Còn sống k
bài lày hay thế zạy
ước gì bài này ra mv :(((
Quá tuyệt chờ track này từ lúc demo
Lyrics gần hoàn chỉnh :))
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Anh ước gì là mình được chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em, bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, anh ca hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà
Em nói "Từ từ tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy ớt hiểm em chét người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương kia ập xuống, bầu rượu cạn thêm nhìn em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Giọng hát của Quỳnh nghe như thiên thần vậy, yêu quá!!!
Hay lắm
hay quá
Hiếu Nguyễn
5 năm trước (đã chỉnh sửa)
Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngô nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì... tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời, giờ thì ta chết đi cho rồi.
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà
Em nói: "Từ từ tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy ớt hiểm em trét người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương kia ập xuống, bầu rượu cạn thêm em va đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Nghe muốn khóc
1000 $ ... thôi giờ mình chết đi cho rồi
chất xám :))
~~' thì ý tôi đâu phải là chê?!! 1000$ thì làm sao mua nó bây giờ =..= ai mà chẳng biết là tài năng của họ. smh
Khôi Minh có còn bán không vậy ông ?
Có ai 2019 còn nghe k? 💯
Lâu lắm mới ghé qua
H này ai còn nghe
Khánh Nguyễn còn
mong có trên nền tảng nhaccuatui hoặc mp3 ạ
em muốn chết quá, nhưng em còn nhiều thứ nợ cuộc đời này quá khi em trả hết em sẽ chết
hi bạn kết bạn fb dc ko
2020 aw nhạc chất quá
Nhờ có show tao mới nhớ bài này !