Ngày 27-4 1 ngày dài tồi tệ,tôi nhấn vào soundcould để nghe đến bao giờ để nghe đến bao giờ do cá hồi hoang trình bày vô tình nước mắt tôi rơi vào điện thoại khiến nó chuyển sang bài cover này,tủi thân,buồn,khó khăn nó khiến tôi suy nghĩ tôi chưa tử tế với một ai cả.
[hát] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [rap] Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngô nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì... tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời, giờ thì ta chết đi cho rồi. [hát] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [rap] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà Em nói: "Từ từ tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy ớt hiểm em trét người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" [hát] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
CHẾT ĐI CHO RỒI. Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay (x2) Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
đù mập đánh đàn đã hay lại còn rap xịn, nếu chỉ là trong các clip ca nhạc của open share thì chỉ có 2 từ là " hoàn hảo " dành cho mập đù :)))) hay quá anh, idol
Lời bài hát: Chết Đi Cho Rồi Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Lyric Giờ thì ta chết đi cho rồi trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi vui đùa thảnh thơi ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này siết bờ vai gầy nơi em dang tay Anh ước gì là mình được chết đi cho rồi ngày buồn lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng anh biết trước rồi người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn không ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó hết nhà cửa hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều vì tiền ở nhà còn thiếu em cất thanh xuân này lại dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền giờ anh có đầy bực và phiền có phần cơm ăn thua từng miếng và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi lo hoài sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi sang đây sống nốt ngàn thu trên đời Giờ thì ta chết đi cho rồi trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi vui đùa thảnh thơi ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này siết bờ vai gầy nơi em dang tay Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới mà em ơi bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả không phiền lo không vất vả Nhưng thật ra anh nợ người ta nợ luôn dây tiền góp gần nhà Tui nói từ từ để rồi tui trả mà em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá em đòi vác dao em chém người ta Anh trở về nhà em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương máu còn rướm mắt thì sưng tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy ngay quay đầu lại em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất yêu nhầm anh là phải tội rồi em khỏi chối Nhưng mà em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách Nhưng mà em à em im lặng và ôm lấy tôi thôi Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi Giờ thì ta chết đi cho rồi trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi vui đùa thảnh thơi ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này siết bờ vai gầy nơi em dang tay Giờ thì ta chết đi cho rồi trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi vui đùa thảnh thơi ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này siết bờ vai gầy nơi em dang tay Giờ thì ta chết đi cho rồi trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi vui đùa thảnh thơi ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này siết bờ vai gầy nơi em dang tay
Lyric Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà Em nói "từ từ tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
TUYÊN Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [RAP] Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngô nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì... tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời, giờ thì ta chết đi cho rồi. [TUYÊN] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [RAP] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà Em nói: "Từ từ tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy ớt hiểm em trét người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" [TUYÊN] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
LYRICS VIẾT LẠI CHO CHUẨN [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì, tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời thôi thì ta chết đi cho rồi [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà Em nói “Tui nói từ từ tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta (?) Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương kia ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
So I was in vn visiting last october and was it was first time been to an acoustic cafe and i immediately fell in love with the place, I wish we have something like this in america. Even though I only get to hear 2 songs from this young lady but I was very super impressed thinking that " hoc sinh mà hát hay hơn ca sỹ nữa". And i had no idea who she was until i start youtubing her name to find out shes been doing music for a while... Best of luck to ya Kim Tuyen, And if I can request ya to record the 2 songs you sang that night and upload it to this channel. It'd be awesome. I loved your renditions of "Môt Đêm Say" and " Ánh nắng của anh" Ill be sure to definitely to see ya guys when I visit Vietnam again :)
Chorus: Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa , cho anh lại được ôm em lần nữa Ấp bờ môi này, xếp bờ vai gầy, nơi em dang tay Verse 1 Anh ước gì là mình được chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngô nghê nhưng anh biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, không ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn xuân trên đời, thôi thì ta chết đi cho rồi Chorus (Giờ thì ta chết đi cho rồi trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa , cho anh lại được ôm em lần nữa Ấp bờ môi này, xếp bờ vai gầy, nơi em dang tay) x2 Verse 2: Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà Em nói "từ từ rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy cái kìm đâm chết người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm đau thương ập xuống, bầu rượu cạn dần khi em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ không phải cửa buồng Em lại chỉ vớ được tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Em chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" Chorus: Giờ thì ta chết đi cho rồi , trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa cho anh lại được ôm em lần nữa Ấp bờ môi này, xếp bờ vai gầy, nơi em dang tay
Bài hát: Chết Đi Cho Rồi - CAM, Quỳnh [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Lyric [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Sống hay tồn tại vậy. Gần đây tôi thấy việc mình sống, cv hàng ngày chỉ là để giết thời gian. Khi tôi tìm đc thứ tôi thực sự muốn thì gia đình ngăn cản. Giá mà t là con trai thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Mệt mỏi với cuộc sống quá ae. 24t không đam mê, không sở thích, không bạn gái, không tiền tiêu. Ngày ngày sáng lật đật dậy nấu cơm, ăn sáng, đánh răng dắt con xe cà tàng đi qua 3 con phố đến công ty. Tối 7h30 về đến nhà lại tắm rửa, nấu cơm ăn rồi ol vài phút rồi ngủ. 1 năm 365 ngày thì 340 ngày lặp lại giống nhau. Chẳng biết bám trụ ở cái HN để làm cái gì, làm lụng quanh năm cũng chẳng để ra đồng nào, bạn bè, người quen thì cứ dăm ba hôm lại du lịch, lại spa, lại karaoke còn bản thân thì chẳng ham thú cái gì . Tương lai thì mịt mù. Mệt mỏi quá. Hay chết đi cho đỡ mệt nhỉ ??
iờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Rap 1 Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời Rap 2 Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à…" em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Giờ thì em chết đi rồi trên cao bầu trời kia như sụp tối Nơi ta được nghĩ ngơi Vui đùa thảnh thơi Ta thôi rã rơi Giờ thì em sống sao cho vừa Cho anh lại được ôm em 1 lần nữa Ướt bờ môi này siếc bờ vai gầy nơi em dang tay
Bài hát: Chết Đi Cho Rồi - CAM, Quỳnh [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Kim Tuyên] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Anh Mập] Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn, mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời thôi thì ta chết đi cho rồi [KT] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Anh Mập] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, anh nợ luôn xe mì gõ gần nhà Em nói “ Từ từ tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy ớt hiểm đòi trét người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu thì rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em đã vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Ngày 27-4 1 ngày dài tồi tệ,tôi nhấn vào soundcould để nghe đến bao giờ để nghe đến bao giờ do cá hồi hoang trình bày vô tình nước mắt tôi rơi vào điện thoại khiến nó chuyển sang bài cover này,tủi thân,buồn,khó khăn nó khiến tôi suy nghĩ tôi chưa tử tế với một ai cả.
Bạn gái này cảm nhạc tốt ghê , quá hay cả 4 người
siêu phẩm này nghe không biết bao nhiêu lần rồi ❤
rap quá đỉnh, bài hát hay.
Kim Tuyên xinhhhhh
5 năm rồi vẫn nghe bản này, rap hay cực
@@TightRickHigher
Thực sự là replay 10s cuối cùng chắc cả trăm lần chỉ để nghe đoạn bạn nữ nói "Xin cám ơn mọi người rất nhiều ạ". Yêu thực sự ý :(((
[hát]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[rap]
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngô nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì... tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời, giờ thì ta chết đi cho rồi.
[hát]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[rap]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà
Em nói: "Từ từ tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy ớt hiểm em trét người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
[hát]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
6 năm nghe lại bài này, vẫn mê ông Bách Phan.
5 năm trước khi 2 đứa còn bên nhau tôi hay nghe bài này. Giờ ngta lấy ck rồi nghe lại và nhớ khoảng thời gian đó, nó đẹp biết mấy!
Em nghe đi nghe lại không biết bao nhiêu lần rồi. Cảm ơn.
3:06 Đoạn lead cực kì cảm xúc, cảm ơn anh
nghe chất chơi nhỉ
Từ lúc biết bài này tới bây h k biếy đã nghe bao nhiêu lần nữa.
tôi quay lại đây sau 5 năm để thấy chị Kim Tuyên đẹp 1 lần nữa :3
có hẳn một playlist nhạc cover của Kim Tuyên để riêng trong máy,thích chất giọng của Tuyên vô cùng ....
2019 ~2021 vẫn hay như ngày nào🥰
Em chào anh Phan Bách a. Cuối cùng e cũng được nghe giọng của anh. Nhìn anh hát theo các bạn bây h thực sự thì a rap luôn. Mừng xỉu
Hay quá, vừa đến từ tiktok, ước gì đêm đó được ngồi tại đó
Cứu vãn được tâm hồn tôi
Bài hát tôi nghe rất lâu và nó như 1 lời cổ vũ và tiếp sức 😔
sự kết hợp giữa 4 người cực kì tuyệt vời luôn
Lần nào mệt mỏi, mình cũng mở bài này lên chill =)))
Oh
Chỉ riêng bài này đã khiến mình book lịch lần sau đi công tác vào quán nghe các bạn hát. hi vọng trùng lịch :D
5 năm r,liệu có dc nghe Tuyến hát lại 1 lần nữa ko
Hay quá trời ơi ❤❤❤
Ngày nào cũng nghe đi nghe lại hết trơn
Rap đỉnh quá. Thích nghe ver rap lắm luôn
đang làm việc tự nhiên nghe bài này, từ lúc bạn nữ hát là đã thấy cuốn nhưng tới khúc bạn nam rap thì phải dừng cv để coi đây là bài nào ngay mới dc.
bài này T hát hợp vãi chưởng :v anh B thì vẫn chất lè rồi =))))) em rp mấy hôm liền rồi
thật chứ bài này anh Bách rap thực sự quá hợp, nghe những phiên bản khác thực sự không thể bì được.
Anh trai hát hay quá nào giờ chưa biết giờ biết toàn lục nghe phê thật
Thích Tuyên thật sự 😍
CHẾT ĐI CHO RỒI.
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
(x2)
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Bạn gái hiểu giọng hát của mình, xử lý tốt quá :o
Với cá nhân mình thực sứ sự cảm bài hát này, cảm ơn .
Nghe mấy năm vẫn hay
Anh mập rap chết luôn đi cho rồi. Kinh khủng khiếp
mình tui nghe 500k lần rồi
Không biết coi đi coi lại bao nhiêu lần nữa...
😘😘
đù mập đánh đàn đã hay lại còn rap xịn, nếu chỉ là trong các clip ca nhạc của open share thì chỉ có 2 từ là " hoàn hảo " dành cho mập đù :)))) hay quá anh, idol
Lời bài hát: Chết Đi Cho Rồi
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Lần đầu nghe bài này, 1 từ thôi: đỉnh (y)
Lyric
Giờ thì ta chết đi cho rồi
trên cao bầu trời
kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi
vui đùa thảnh thơi
ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa
cho anh lại được
ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này
siết bờ vai gầy
nơi em dang tay
Anh ước gì là mình
được chết đi cho rồi
ngày buồn lo trôi
Từ sáng mình chờ chập
tối chỉ để nhìn
mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng
anh biết trước rồi
người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn
không ai biết hoa kia
một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em
phải dừng lại được
ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời
giờ thì giông tố
ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó
hết nhà cửa
hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó
tiếng kèn ngoài ngõ
có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều
vì tiền ở nhà còn thiếu
em cất thanh xuân này lại
dạy thêm hết tối
mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn
được nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to
to gấp ba gấp bốn con
số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền
giờ anh có đầy bực và phiền
có phần cơm ăn
thua từng miếng
và hơn người ta
ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi
lo hoài sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi
sang đây sống nốt
ngàn thu trên đời
Giờ thì ta chết đi cho rồi
trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi
vui đùa thảnh thơi
ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa
cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này
siết bờ vai gầy
nơi em dang tay
Cũng đã rất lâu em
không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới
mà em ơi
bài ca mà anh từng viết
quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả
không phiền lo
không vất vả
Nhưng thật ra
anh nợ người ta
nợ luôn dây tiền
góp gần nhà
Tui nói từ từ để rồi tui trả mà
em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá
em đòi vác dao
em chém người ta
Anh trở về nhà
em nằm vất vưởng
ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương
máu còn rướm
mắt thì sưng
tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi
thương ập xuống
bầu rượu cạn thêm
em đang tập uống
Em phải trốn chạy ngay
quay đầu lại em phải nằm chiếu hoa
chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi
một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất
yêu nhầm anh là phải tội rồi
em khỏi chối
Nhưng mà
em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm
và bánh em lấy về hôm
liên hoan cùng khách
Nhưng mà em à
em im lặng và
ôm lấy tôi thôi
Anh ăn cơm ngoan
đi làm về mệt rồi
Giờ thì ta chết đi cho rồi
trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi
vui đùa thảnh thơi
ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa
cho anh lại được
ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này
siết bờ vai gầy
nơi em dang tay
Giờ thì ta chết đi cho rồi
trên cao bầu trời
kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi
vui đùa thảnh thơi
ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa
cho anh lại được
ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này
siết bờ vai gầy
nơi em dang tay
Giờ thì ta chết đi cho rồi
trên cao bầu trời
kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi
vui đùa thảnh thơi
ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa
cho anh lại được
ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này
siết bờ vai gầy
nơi em dang tay
Cảm nhận được sự đam mê của anh chị , cảm xúc của trong từng câu hát
Lyric
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà
Em nói "từ từ tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Best cover ever!
Anh Bách rap đỉnh thật, chị Tuyên hát cũng hay nữa nói chung là bị nghiện 2 anh chị UwU
A Bách mãi đỉnh .
TUYÊN
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[RAP]
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngô nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì... tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời, giờ thì ta chết đi cho rồi.
[TUYÊN]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[RAP]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà
Em nói: "Từ từ tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy ớt hiểm em trét người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
[TUYÊN]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Cậu béo ráp hay quá
chị này cười xinh quá chịu không nổi
Tóp tóp qua đây 🥺❤️
LYRICS VIẾT LẠI CHO CHUẨN
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì, tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
thôi thì ta chết đi cho rồi
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà
Em nói “Tui nói từ từ tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta (?)
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương kia ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
So I was in vn visiting last october and was it was first time been to an acoustic cafe and i immediately fell in love with the place, I wish we have something like this in america. Even though I only get to hear 2 songs from this young lady but I was very super impressed thinking that " hoc sinh mà hát hay hơn ca sỹ nữa". And i had no idea who she was until i start youtubing her name to find out shes been doing music for a while... Best of luck to ya Kim Tuyen,
And if I can request ya to record the 2 songs you sang that night and upload it to this channel. It'd be awesome. I loved your renditions of "Môt Đêm Say" and " Ánh nắng của anh"
Ill be sure to definitely to see ya guys when I visit Vietnam again :)
Chorus:
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa , cho anh lại được ôm em lần nữa
Ấp bờ môi này, xếp bờ vai gầy, nơi em dang tay
Verse 1
Anh ước gì là mình được chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngô nghê nhưng anh biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, không ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn xuân trên đời, thôi thì ta chết đi cho rồi
Chorus
(Giờ thì ta chết đi cho rồi trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa , cho anh lại được ôm em lần nữa
Ấp bờ môi này, xếp bờ vai gầy, nơi em dang tay) x2
Verse 2:
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà
Em nói "từ từ rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy cái kìm đâm chết người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm đau thương ập xuống, bầu rượu cạn dần khi em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ không phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ được tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Em chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Chorus:
Giờ thì ta chết đi cho rồi , trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa cho anh lại được ôm em lần nữa
Ấp bờ môi này, xếp bờ vai gầy, nơi em dang tay
Ớt hiểm em chét người ta =)))) thành cái kìm đâm chết người ta
@@jerrygod5127 Điếc lác mà ham sub. Rõ câu đó là "lấy ớt hiểm em trét người ta"
vô tình nghe thấy, thật ấn tượng ^^
Bài hát: Chết Đi Cho Rồi - CAM, Quỳnh
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
uiii hay quá
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
hay wa huhu
quán này toàn thứ dữ, triệu hồi cả Cường nhóc Drum về chơi cayon
Lyric
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Tuyệt vời
Ầyy, đỉnh, nghe phê quá.
Cứ mỗi khi buồn mình lại mở bài này
ông mâp vừa đàn hay vừa ráp hay giọng hay quá
3p rung cả người ....... Xin cảm ơn
nghe đi nghe lại mãi ko chán
Tuyên cute quá huhu
Hay quá
Sống hay tồn tại vậy. Gần đây tôi thấy việc mình sống, cv hàng ngày chỉ là để giết thời gian. Khi tôi tìm đc thứ tôi thực sự muốn thì gia đình ngăn cản. Giá mà t là con trai thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn
2021. Nhìn chị thật giống người yêu cũ của em :(((
a mập quá đỉnh vừa đánh đàn đỉnh rap cũng đỉnh
nghe cả trăm lần, thấm
ui dax man a map dinh theeeeee
Nghe mà thấm!
Giọng b nữ phiêu theo nhạc rất hay, a mập rap thì quá đỉnh
vẫn cứ là đỉnh cao!
cảm nhận cái phiêu trên từng câu hát
bạn nữ dễ thương quá, cá tính nhưng rất dễ thương .
Luôn là phiên bản cháy nhất
22-02-2022 thật tuyệt !!!
Rap nghe đã thiệt.
Kim Tuyên quá xinh. Bách Phan rap quá đỉnh
Anh kia rap hay ghê, thả cảm xúc của mình vào lúc rap
vẫn nghe nha
Đỉnh quá aaa
Nghe từ lúc có 1k mấy lượt xem. giờ quay lại nghe vẫn hay
Tuyên hát hay quá
Rap hay quá anh ơi
1:39 a Mập hát giọng gió hay quá
The Rap is so good !!
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Mệt mỏi với cuộc sống quá ae. 24t không đam mê, không sở thích, không bạn gái, không tiền tiêu. Ngày ngày sáng lật đật dậy nấu cơm, ăn sáng, đánh răng dắt con xe cà tàng đi qua 3 con phố đến công ty. Tối 7h30 về đến nhà lại tắm rửa, nấu cơm ăn rồi ol vài phút rồi ngủ. 1 năm 365 ngày thì 340 ngày lặp lại giống nhau. Chẳng biết bám trụ ở cái HN để làm cái gì, làm lụng quanh năm cũng chẳng để ra đồng nào, bạn bè, người quen thì cứ dăm ba hôm lại du lịch, lại spa, lại karaoke còn bản thân thì chẳng ham thú cái gì . Tương lai thì mịt mù. Mệt mỏi quá. Hay chết đi cho đỡ mệt nhỉ ??
Đừng bạn à. Sống vì cha mẹ chứ :)
Tôi cũng vậy,, chán
@@huu454 không nói được gì tốt thì tốt nhất nên im lại! :)
Mệt nhỉ 😞
Như v thì bớt nghe mấy nhạc kiểu này đi bạn
Nghe nhạc vui vui cho có sức sống
22/08/2021 bản cover này hay quá
nghiện bài này mất rồi , chất từ ca sĩ, rap và guitar😍
Cajon nữa, 1 trời talent
iờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Kim Tuyên❤❤
Rap 1
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
Rap 2
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à…" em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Giờ thì em chết đi rồi trên cao bầu trời kia như sụp tối
Nơi ta được nghĩ ngơi
Vui đùa thảnh thơi
Ta thôi rã rơi
Giờ thì em sống sao cho vừa
Cho anh lại được ôm em 1 lần nữa
Ướt bờ môi này siếc bờ vai gầy nơi em dang tay
Bài hát: Chết Đi Cho Rồi - CAM, Quỳnh
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Kim Tuyên]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Anh Mập]
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn, mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
thôi thì ta chết đi cho rồi
[KT]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Anh Mập]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, anh nợ luôn xe mì gõ gần nhà
Em nói “ Từ từ tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy ớt hiểm đòi trét người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu thì rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em đã vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Đánh hay rap giỏi.đỉnh
Quá hay