[KARAOKE] Cho Tôi Lang Thang (Có giọng Ngọt) | Đen x Ngọt | MARCO ZT
ฝัง
- เผยแพร่เมื่อ 26 ก.ย. 2024
- Video + Beat nền của Kênh @CaRaOKe
Thêm giọng Melody: Marco ZT
Video được làm ra với mục đích giải trí và tính chất phi thương mại.
Nếu có khiếu nại về bản quyền xin vui lòng comment bên dưới (hoặc liên hệ email thainguyentang058@gmail.com) video sẽ được xóa trong 24h
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn (yeah)
Ngân vang đâu đây (ah)
Ngày lang thang
Trong cơn mơ không veston không cà vạt
Không nhiều than thở dẫu mình hay mơ về Đà Lạt
Đi cho vai áo bạc màu những hành trình dài
Để khi ta thay áo mới nhìn lại đã thành hình hài
Và không có đường nào khó chỉ có chân ngại lối xa
Cuối con đường dần ló mặt trời lên xua màn tối qua
Nắng ươm ta màu đời mai ta mọc thành cây cao
Và khi gió ru ca cội nguồn ôi mình hôm qua đây sao (yeah)
Vẫn bước đi cười trên môi làm giấy thông hành
Gói gém câu ca vào trong hành trang vì thiếu nó thấy không đành
Chất thêm chút bình yên gói lại bằng tình duyên
Ta đi tìm mắt bão đời vì chỉ từ trong cơn bão mới nhẹ lòng mình yên
Cho riêng ta lang thang thôi để nhạc đời không lạc điệu
Lòng người sâu vời như bầu trời ai đo đạc liệu
Xa bao nhiêu giữa con đường vắng nắng tan hoang
Và ngày nào còn khát thì ngày đó ta còn lang thang
Nơi nhân gian sum vầy (yeah ah)
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy (yeah)
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây (ah)
Nếu em hỏi cho đến bây giờ tại sao anh vẫn lông bông
Vì anh muốn khoác bụi lên mình cho tâm hồn đỡ tồng ngồng
Vì cuộc đời này công bằng cũng chỉ một lần để sống
Người ta mơ nhà mơ cửa còn anh mơ núi mơ sông
Rồi cũng sẽ đến một ngày tóc như mây mờ trắng xoá
Rồi sẽ tiếc khi trở về già tuổi đời bây giờ ngắn quá
Thanh xuân ngủ vùi chăn ấm đời như mãi mùa đông
Nên anh trải đời trong nắng gió như con thú hoang sổ lồng
Đường nào đi được hết trán nào còn nhăn mãi
Muốn cùng em hút chung điếu thuốc để khói mù cả Căng Chải
Vì đất nước mình còn lạ cần chi đâu nước ngoài
Đặt chân lên tất cả mọi miền là ước mơ ta ước hoài
Chẳng cho mình là lãng tử đã đi được mấy đâu
Chẳng cho mình là nghệ sĩ đã viết được mấy câu
Chẳng tự do đến mức buông lơi như DSK
Nhưng nếu một ngày đôi chân ngừng lại thì thà anh đi chết ngay yeah
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây (yeah)
Đi với anh đến cùng trời cuối đất
Và để nếm yêu thương không dùng lời muối mật
Mình sống chẳng tự cao hay việc gì phải cúi mặt ờ
Đi đi em còn do dự trời tối mất (yeah)
Và anh đưa em đi đến nơi ít người qua
Nơi vầng trăng mỏng cong veo tít trời xa
Nơi những vì sao chẳng phải nép sau nóc nhà và
Nơi đặt lưng xuống đầu chẳng nặng chuyện ngày qua
Có đường cong như mi em
Có đường thẳng như sống mũi
Có đường ngắn có đường dài
Đi về đâu ai đoán nổi
Anh sẽ đưa em qua hết
Cho tóc bạc đi vì bụi
Vì có gian khó có mệt nhoài ta mới tạc ghi vào cội
Đi với anh và tạm quên chuyện tương lai
Giờ đây quan trọng với anh là
Tóc em còn đương dài
Môi em còn nồng thắm
Và mắt em như sương mai
Đi thật xa để khi trở còn biết mình thương ai
Cho tôi đi theo với (cho tôi đi theo)
Nơi em đi về (ngày lang thang)
Về nơi đẹp trời hơn (Ngọt)
Tràn đầy đam mê (yeah)
Tôi quên đi năm tháng
Yêu thương không còn
Cần thêm mùi rượu vang
Và đồ ăn ngon
Vì ngày lang thang vẫn còn dài nên ta không kéo ga thật sâu (nơi nhân gian sum vầy) (không kéo ga thật sâu)
Vì đôi chân và mặt đường vốn dĩ đã không xa được nhau (em có nghe thấy tiếng réo gọi tâm hồn)
Vì lá thì rơi sương thì đọng đá bất động người thì đi (ngân vang đâu đây)
Nên tóc còn xanh máu còn nóng nằm một chỗ để làm chi (nơi nhân gian sum vầy em có nghe thấy)
Vì lá thì rơi sương thì đọng đá bất động người thì đi (tiếng réo gọi tâm hồn)
Nên tóc còn xanh máu còn nóng nằm một chỗ để làm chi (ngân vang đâu đây)
Nằm một chỗ để làm chi
Và nằm một chỗ để làm chi
Và nằm một chỗ để làm chi
Và nằm một chỗ để làm chi
Và nằm một chỗ để làm chi
Thế giới của anh là ly cafe, ngắm ánh hoàng hôn đó trong chiều
Và anh thấy như vậy là đủ, mặc dù rằng là nó không nhiều
Tán dốc cùng thằng homie về một ngày dài đã trải qua
Cố gắng thật nhiều để có thành công vì đường anh đi không rải hoa
Không được dừng, tao tự khuyên mình tiếp tục
Phải đánh đối, nên tao lại chạy và tao nghĩ điều đó là thiết thực
Đôi môi này khô và sạm, đóm đỏ trên môi còn siết chật
Dám làm vì để sau này không nhìn lại nói là :" tiếc thật"
Kí ức tao đã từng sụp đổ và tao từng nghĩ là không thể băng qua
Và giờ là Vinh Hải cùng với anh em phóng đi và tăng ga
Đôi chân này vẫn cứ bước vì không ai có thể nào cản chân ta
Tao yêu cuộc sống tao có từ khi tao cất tiếng khóc và sanh ra
Tao vẫn có thể làm lại nếu như là có đôi lúc tao lầm đường
Nên luôn tìm cách thay đổi, tao muốn bình thường chứ không được tầm thường
Thế giới của anh là thế cả phần yêu em mà anh không kể hết
Và liều thuốc độc là em thì anh vẫn luôn muốn tìm cách để chết
Lang thang từ An Giang tới Mai Châu
Những thứ ta chọn lấy không sai đâu
Thấy mình thật nhỏ bé trước Hoa Lue
Tiếp tục ruc cháy dù có hư loa
Đến tây nguyên mình ngao du
Thác draynur cùng với pleiku
Thành đồ bàn, biển quy nhơn làm lòng mình càng suy hơn
1 vẻ đẹp thật khó tả đất bình định triều tây sơn
Nhìn dòng người đang hối hả, chầm chậm bước hay hơn
ngược về quá khứ ngắm nhìn Thánh Địa Mỹ Sơn
Tua lại hiện tại ta muốn dam chim ki hon
3 đoàn xe nhỏ lướt qua bán đảo Sơn Trà
Như là trăm cánh chim sẻ đang sải cánh xa nhà
Và
Tuổi trẻ nhiet huyết day
mơ mộng đứng lên hành động bằng đôi chân
Tìm thấy chạm lấy niềm hy vọng
Thanh niên ngẩng - đầu không đc để quay lưng
Những lúc trên xe không có gì chơi
Chỉ có Phi Hải hay xì hơi
tuyệt vời, kiếm bao lâu nay...
Do hôm bữa cũng định hát nhưng k tìm được beat ưng ý nên mới làm =)))
@@nguyentn28 cần những người như ông xuất hiện kkkk :))
@@thanhlichmai9587haha cám ơn ông\
đôi khi có vài chuyện khiến cho ta muốn đi thật xa
đung đưa theo con đường ta cảm thấy nơi đây là nhà
và không có lấy ưu phiền hay là công việc tiến triển
ở nơi mộng mơ này chỉ có nhạc và những kẻ điên
cuốn gói theo mây ta ôm bao hi vọng trong đó
thứ duy nhất ta cần là cà phê, đầu thuốc đỏ
cánh chim kia tung bay ai đã đem nó đi cất giấu
chỉ khi đôi chân dần mỏi và đôi mắt đã dần khắc sâu
ai giấu đi màn đêm và ôm hết những vì sao
để cho nguồn cội hoang sơ chỉ duy nhất có đôi màu
hoàng hôn kia sẽ là vàng nếu ta không biết quý thời gian
khói thuốc sẽ thật lãng mạn nếu bay bổng giữa đồi hoang
ta chọn sương giăng lối
ta chọn nắng trên vai
ta nuôi bao nhiêu hoài bão
còn ở đó là hành trình dài
sẽ là những giấc chiêm bao
ta đã đánh rơi vương vãi
ta trốn chạy bao lần
để ngắm nhìn làn sương mai
Nhờ bài này mà mình biết dsk
Dù là đâu đây mai sau hay đi đâu đó
Bù đầu kết thúc tour không ai cau có
Người ta mơ nhà mơ cửa, anh nói để sau, khó
Hỏi thêm vài câu nữa, em ăn pho lâu đó
đứng ngay Vịnh Hạ Long hỏi tình mình có lạ không
Biết thua khi đến Lạng Sơn em nói mình hợp làm bạn hơn
Đi qua thủ đô của đất nước có cờ đỏ sao vàng
tim anh thắt lại hỏi lần nữa nỡ bỏ sao nàng
Đã cùng lên rừng và đi qua biết bao con suối lội
Dù thấm mệt chập chững đứng giữa lưng chừng núi đồi
khập khiễng nằm xuống vì trong anh cũng khá đuối òi
Nhưng mà không sao, no problem vì đây là tour cuối rồi
Hold up cho 3s suy nghĩ
Về những gì đã trải qua với bao nhiêu tri kỷ
Li bì, kỳ vĩ, easy, say bí tỉ
Đạp qua mọi thị phi, cứ được ví như là chỉ huy
Chorus: Ngọt]
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây
[Verse 1: Đen]
Ngày lang thang
Trong cơn mơ
Không veston không cà vạt
Không nhiều Than Thở, dẫu mình hay mơ về Đà Lạt
Đi cho vai áo bạc màu
Những hành trình dài
Để khi ta thay áo mới
Nhìn lại đã thành hình hài
Và không có đường nào khó
Chỉ có chân ngại lối xa
Cuối con đường dần ló mặt trời lên
Xua màn tối qua
Nắng ươm ta màu đời
Mai ta mọc thành cây cao
Và khi gió ru ca cội nguồn, ôi mình hôm qua đây sao?
Vẫn bước đi, cười trên môi, làm giấy thông hành
Gói gém câu ca vào trong hành trang
Vì thiếu nó thấy không đành
Chất thêm chút bình yên
Gói lại bằng tình duyên
Ta đi tìm mắt bão đời
Vì chỉ từ trong cơn bão mới nhẹ lòng, mình yên
Cho riêng ta lang thang thôi
Để nhạc đời không lạc điệu
Lòng người sâu vời
Như bầu trời, ai đo đạc, liệu?
Xa bao nhiêu
Giữa con đường nắng vắng tan hoang
Và ngày nào còn khát
Thì ngày đó ta còn lang thang
[Chorus: Ngọt]
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây
[Verse 2: Đen]
Nếu em hỏi cho đến bây giờ
Tại sao anh vẫn lông bông?
"Vì anh muốn khoác bụi lên mình
Cho tâm hồn đỡ tồng ngồng"
Vì cuộc đời này công bằng
Cũng chỉ một lần để sống
Người ta mơ nhà mơ cửa
Còn anh mơ núi mơ sông
Rồi cũng sẽ đến một ngày tóc
Như mây mờ trắng xoá
Rồi sẽ tiếc khi trở về già
Tuổi đời bây giờ ngắn quá
Thanh xuân ngủ vùi chăn ấm
Đời như mãi mùa đông
Nên anh trải đời trong nắng gió
Như con thú hoang sổ lồng
Đường nào đi được hết?
Trán nào còn nhăn mãi?
Muốn cùng em hút chung điếu thuốc
Để khói mù cả Căng Chải
Vì đất nước mình còn lạ
Cần chi đâu nước ngoài
Đặt chân lên tất cả mọi miền
Là ước mơ ta ước hoài
Chẳng cho mình là lãng tử
Đã đi được mấy đâu
Chẳng cho mình là nghệ sĩ
Đã viết được mấy câu
Chẳng tự do đến mức buông lơi như DSK
Nhưng nếu một ngày đôi chân ngừng lại
Thì thà anh đi chết ngay
[Chorus: Ngọt]
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây
[Verse 3: Đen]
Đi với anh đến cùng trời cuối đất
Và để nếm yêu thương
Không dùng lời muối mật
Mình sống chẳng tự cao
Hay việc gì phải cúi mặt
Đi đi em còn do dự trời tối mất
Và anh đưa em đi đến nơi ít người qua
Nơi vầng trăng mỏng cong veo tít trời xa
Nơi những vì sao
Chẳng phải nép sau nóc nhà và
Nơi đặt lưng xuống
Đầu chẳng nặng chuyện ngày qua
Có đường cong như mi em
Có đường thẳng như sống mũi
Có đường ngắn có đường dài
Đi về đâu ai đoán nổi
Anh sẽ đưa em qua hết
Cho tóc bạc đi vì bụi
Vì có gian khó, có mệt nhoài
Ta mới tạc ghi vào cội
Đi với anh
Và tạm quên chuyện tương lai
Giờ đây quan trọng với anh là:
Tóc em còn đương dài
Môi em còn nồng thắm
Và mắt em như sương mai
Đi thật xa để khi trở
Còn biết mình thương ai!
[Bridge: Ngọt]
Cho tôi đi theo với
Nơi em đi về
Về nơi đẹp trời hơn
Tràn đầy đam mê
Tôi quên đi năm tháng
Yêu thương không còn
Cần thêm mùi rượu vang
Và đồ ăn ngon
[Verse 4: Đen]
Vì ngày lang thang vẫn còn dài
Nên ta không kéo ga thật sâu
Vì đôi chân và mặt đường
Vốn dĩ nó không xa được nhau
Vì lá thì rơi, sương thì đọng
Đá bất động, người thì đi
Nên tóc còn xanh, máu còn nóng
Nằm một chỗ để làm chi
Vì lá thì rơi, sương thì đọng
Đá bất động, người thì đi
Nên tóc còn xanh, máu còn nóng
Nằm một chỗ để làm chi
0 - 20 hook
20-1p4
1p4-1p25 hook
1p25-2p9
2p9-2p29 hook
2p29 - 3p12
3p12 - 3p34 : bridge ( vì ta còn 20 hãy cứ đi - vì ta còn trẻ hãy cười đi- dù ta 20 hay 40 - vì ta mãi trẻ hãy cứ đi )
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây x2
vốn dĩ chẳng có đường đi
tự ta đi mà thành đường
Tuổi 20 đời này chỉ có 1
đừng để kỉ niệm ta bình thường
mà là những ngày giông tố
sau đó sẽ là mây xanh
trải qua cùng trời cuối đất
chỉ cần cùng nhau chẳng cần đi nhanh
không vội để cảm nhận được những điều quý nhất
đó chẳng phải là báu vật, mà là thật nhiều kiến thức
thoát khỏi căn gác chật, mọi phiền lo ta gác lại, khoác lên vai là áo, bạn bè có nhau kề vai sát vai
nghe - ngắm - nhìn
tận hưởng hành trình không phải chỉ qua những tấm hình
thanh xuân sống sao cho đáng để không hổ thẹn với chính mình
Nhìn lên trời trên cao-những vì sao là lửa
Mặt trời có thể xoay đổi chiều - muộn phiền sẽ không còn nữa
tóc có bạc vẫn muốn được cùng ba mẹ ăn cơm nhiều bữa - và chỉ là 1 ngày tệ - kệ nó đi vì ngoài kia vẫn còn - luôn còn nhiều cửa
vì ngày nào đó ta còn cười
là lòng sẽ không phải loay hoay
và vì ngày nào ta còn 20
sự hạnh phúc sẽ mãi ngay nơi đây
làm bài ta và nàng có giọng của JGKiD đi bác
beat đỉnh quá bạn ơi, khớp cực
Cám ơn bạn
Nhanh quá😂
@@chienvovan1545 Nhắm mắt lại tĩnh tâm là theo kịp 🤣
Trong các beat có beat này hát được, có hook nếu hát 1 mình đỡ mệt
Mục đích của tui là v mà, rap được mà lười hát lắm
Mong ông làm bài Ta Và Nàng có giọng JGkid
Oke bạnnn để kình nghiên cứu
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn (yeah)
Ngân vang đâu đây (ah)
Ngày lang thang
Trong cơn mơ không veston không cà vạt
Không nhiều than thở dẫu mình hay mơ về Đà Lạt
Đi cho vai áo bạc màu những hành trình dài
Để khi ta thay áo mới nhìn lại đã thành hình hài
Và không có đường nào khó chỉ có chân ngại lối xa
Cuối con đường dần ló mặt trời lên xua màn tối qua
Nắng ươm ta màu đời mai ta mọc thành cây cao
Và khi gió ru ca cội nguồn ôi mình hôm qua đây sao (yeah)
Vẫn bước đi cười trên môi làm giấy thông hành
Gói gém câu ca vào trong hành trang vì thiếu nó thấy không đành
Chất thêm chút bình yên gói lại bằng tình duyên
Ta đi tìm mắt bão đời vì chỉ từ trong cơn bão mới nhẹ lòng mình yên
Cho riêng ta lang thang thôi để nhạc đời không lạc điệu
Lòng người sâu vời như bầu trời ai đo đạc liệu
Xa bao nhiêu giữa con đường vắng nắng tan hoang
Và ngày nào còn khát thì ngày đó ta còn lang thang
Nơi nhân gian sum vầy (yeah ah)
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy (yeah)
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây (ah)
Nếu em hỏi cho đến bây giờ tại sao anh vẫn lông bông
Vì anh muốn khoác bụi lên mình cho tâm hồn đỡ tồng ngồng
Vì cuộc đời này công bằng cũng chỉ một lần để sống
Người ta mơ nhà mơ cửa còn anh mơ núi mơ sông
Rồi cũng sẽ đến một ngày tóc như mây mờ trắng xoá
Rồi sẽ tiếc khi trở về già tuổi đời bây giờ ngắn quá
Thanh xuân ngủ vùi chăn ấm đời như mãi mùa đông
Nên anh trải đời trong nắng gió như con thú hoang sổ lồng
Đường nào đi được hết trán nào còn nhăn mãi
Muốn cùng em hút chung điếu thuốc để khói mù cả Căng Chải
Vì đất nước mình còn lạ cần chi đâu nước ngoài
Đặt chân lên tất cả mọi miền là ước mơ ta ước hoài
Chẳng cho mình là lãng tử đã đi được mấy đâu
Chẳng cho mình là nghệ sĩ đã viết được mấy câu
Chẳng tự do đến mức buông lơi như DSK
Nhưng nếu một ngày đôi chân ngừng lại thì thà anh đi chết ngay yeah
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây (yeah)
Đi với anh đến cùng trời cuối đất
Và để nếm yêu thương không dùng lời muối mật
Mình sống chẳng tự cao hay việc gì phải cúi mặt ờ
Đi đi em còn do dự trời tối mất (yeah)
Và anh đưa em đi đến nơi ít người qua
Nơi vầng trăng mỏng cong veo tít trời xa
Nơi những vì sao chẳng phải nép sau nóc nhà và
Nơi đặt lưng xuống đầu chẳng nặng chuyện ngày qua
Có đường cong như mi em
Có đường thẳng như sống mũi
Có đường ngắn có đường dài
Đi về đâu ai đoán nổi
Anh sẽ đưa em qua hết
Cho tóc bạc đi vì bụi
Vì có gian khó có mệt nhoài ta mới tạc ghi vào cội
Đi với anh và tạm quên chuyện tương lai
Giờ đây quan trọng với anh là
Tóc em còn đương dài
Môi em còn nồng thắm
Và mắt em như sương mai
Đi thật xa để khi trở còn biết mình thương ai
Cho tôi đi theo với (cho tôi đi theo)
Nơi em đi về (ngày lang thang)
Về nơi đẹp trời hơn (Ngọt)
Tràn đầy đam mê (yeah)
Tôi quên đi năm tháng
Yêu thương không còn
Cần thêm mùi rượu vang
Và đồ ăn ngon
Vì ngày lang thang vẫn còn dài nên ta không kéo ga thật sâu (nơi nhân gian sum vầy) (không kéo ga thật sâu)
Vì đôi chân và mặt đường vốn dĩ đã không xa được nhau (em có nghe thấy tiếng réo gọi tâm hồn)
Vì lá thì rơi sương thì đọng đá bất động người thì đi (ngân vang đâu đây)
Nên tóc còn xanh máu còn nóng nằm một chỗ để làm chi (nơi nhân gian sum vầy em có nghe thấy)
Vì lá thì rơi sương thì đọng đá bất động người thì đi (tiếng réo gọi tâm hồn)
Nên tóc còn xanh máu còn nóng nằm một chỗ để làm chi (ngân vang đâu đây)
Nằm một chỗ để làm chi
Và nằm một chỗ để làm chi
Và nằm một chỗ để làm chi
Và nằm một chỗ để làm chi
Và nằm một chỗ để làm chi