Lâm Loại đã trăm tuổi, bận áo tơi, đi mót lúa, vui vẻ ca hát. Khổng Tử thấy vậy chặn lại và hỏi: - Cụ không có điều gì ân hận sao mà phải vừa mót lúa vừa ca hát. Đáp: Ta có gì phải ân hận? Khổng hỏi: -Hồi trẻ cụ siêng năng không? Lớn lên có sống kịp thời không? Nay già mà không có vợ con, cái chết sắp tới, còn gì là vui vẻ nữa? Đáp: -Cái người đời cho là buồn thì ta cho là vui. Trẻ ta không siêng, lớn sống không kịp thời, nên ta mới thọ được vầy. Già không có vợ con, cái chết sắp tới, nên ta mới vui được vầy. Khổng hỏi: - Ai cũng ham sống sợ chết, sao cụ cho chết là vui? Đáp: - Sống chết như qua với lại. Chết ở đây biết đâu được tái sinh nơi khác. Làm sao ta biết hai cái đó không như nhau? Làm sao biết ham sống không phải mê muội? Làm sao biết giờ chết đi chẳng hơn là hồi trước được sống?
Vua Thuấn hỏi Chưng: - Có thể đạt được, nắm được đạo không? Đáp: - Ngay cái thân anh cũng không phải của anh, thì anh làm sao nắm được đạo? Lại hỏi: - Thân của tôi không phải là của tôi thì là của ai? Đáp: - Đó là cái hình hài trời đất giao cho anh đấy. Đời sống không phải là của anh, nó là sự điều hoà của trời đất giao cho anh đấy. Tính mệnh không phải là của anh, nó là sự kết hợp của trời đất giao cho anh đấy. Con cháu không phải là của anh, chúng là sự lột xác của trời đất giao cho anh đấy. Cho nên khi đi, chúng ta không biết đi đâu, khi ở, không biết ở đâu, khi ăn, không biết ăn gì. Trời đất là cái khí nó vận động. Làm sao nắm được làm của mình?
con người thì luôn luôn được quyết định, nhưng cái quyết định ở hiện tại lại phụ thuộc vào những quyết định trước đó. trước đó bạn dc giáo dục như thế nào sẻ hình thành nên nhận thức của bạn về sự việc, chính sự nhận thức tạo ra cái quyết định của bạn. con người chỉ tự do 1 nữa. con người ko thể quyết định nếu ko có sự lệ thuộc vào cái trước đó.
Có bao giờ ae tự hỏi : cái gì đứng sau sự khao khát,mong muốn,bản chất của 1 con người,cái gì khiến người A thích cái này,người B thích cái kia, thứ chi phối bản năng của một cá thể Thứ gọi là Nghiệp Lực Nên bản chất 1 cá thể con người đã có từ trước khi được sinh ra,và nó cũng sẽ vẫn tiếp tục tồn tại lúc một cá thể chết đi
Chủ nghĩa của ông này lệch lạc hơi xa,1 chiều quá chúng ta chịu trách nhiệm là chắc ăn rồi nhưng cũng phải nói thêm rất nhiều là bị chi phối bởi chính trị tôn giáo ,môi trường bên ngoài vv… môi trường bên ngoài nó như là 1 câu hỏi khó còn lựa chọn cách giải quyết nó để thể hiện bản chất là câu trả lời. Nhưng riêng phần bản chất thì đúng là ko có ko đúng ko sai chỉ là con người hiện tại chưa chạm tới được tri thức thực sự của sự sống mọi thứ vẫn còn đang trong quá trình thử và sai
Chưa kể tới là phương Đông là cái nôi của tâm linh còn phương Tây thì nhờ đi thuộc địa ngta nên mới dc chia sẻ nhiều cái quan điểm 1 chiều và thích đặt lại tên cho mọi thứ như bây giờ thôi. Cho nên chốt là Bản Chất con người là ko có vì cốt lõi chúng ta đều là linh hồn từ Linh Giới phóng chiếu mật độ xuống vũ trụ Khái niệm và bắt đầu đi vào “1 con đường dài ko mục đích ko định trước mà kết quả ở cuối đường sẽ là do chúng ta chọn trong quá trình đi,nói là ko định trước cũng ko hẳn vì khi đến vũ trụ khái niệm chúng ta sẽ phải in the 1 số law for Logos. Oke là chúng ta được chọn nhưng chọn trong khuôn khổ,luôn có nhị nguyên trong mọi thứ trên sao thì dưới cũng vậy từ quy mô Đa Vũ Trụ cho đến đa quốc gia hãy cứ thong thả mà nghĩ thử xem đúng là chúng ta được chọn nhưng lúc ta biết mình được chọn ta đã phải sống trong 1 nơi mà các cái Luật Lệ Định Kiến cũng như sự Ảo tưởng về bản chất con người từ thế hệ trước đã tạo thành 1 ma trận dày đặc bao trùm tự do ý chí của tất cả những ng phía sau. Rất nhiều cách để breaking điều trên,nhưng ai sẽ sáng suốt để đi qua khỏi màn sương dối trá và có 1 niềm tin vĩ đại hơn năng lượng mà mặt trời phát ra mỗi giây giữ mình và chuyển mình với những sự lựa chọn khi đang đứng trên 1 ma trận ý thức hệ đang tồn tại ko ngừng tiến hoá và ko chỉ là ở địa cầu bé xinh này .
Ko hẳn là ko có gì ép buộc ta lựa chọn nếu nói vậy thì người chọn nghề chứ nghề đâu chọn người :))) liệu trí tuệ của người phương tây đã đủ để đưa những gì họ biết ra thế giới 1 cách thật sự an toàn và phát triển,liệu đây có hẳn là tri thức
Lâm Loại đã trăm tuổi, bận áo tơi, đi mót lúa, vui vẻ ca hát. Khổng Tử thấy vậy chặn lại và hỏi:
- Cụ không có điều gì ân hận sao mà phải vừa mót lúa vừa ca hát.
Đáp: Ta có gì phải ân hận?
Khổng hỏi:
-Hồi trẻ cụ siêng năng không? Lớn lên có sống kịp thời không? Nay già mà không có vợ con, cái chết sắp tới, còn gì là vui vẻ nữa?
Đáp:
-Cái người đời cho là buồn thì ta cho là vui. Trẻ ta không siêng, lớn sống không kịp thời, nên ta mới thọ được vầy. Già không có vợ con, cái chết sắp tới, nên ta mới vui được vầy.
Khổng hỏi:
- Ai cũng ham sống sợ chết, sao cụ cho chết là vui?
Đáp:
- Sống chết như qua với lại. Chết ở đây biết đâu được tái sinh nơi khác. Làm sao ta biết hai cái đó không như nhau? Làm sao biết ham sống không phải mê muội? Làm sao biết giờ chết đi chẳng hơn là hồi trước được sống?
Diễn giải của bạn rất hay và dể hiểu. Cám ơn
Vua Thuấn hỏi Chưng:
- Có thể đạt được, nắm được đạo không?
Đáp:
- Ngay cái thân anh cũng không phải của anh, thì anh làm sao nắm được đạo?
Lại hỏi:
- Thân của tôi không phải là của tôi thì là của ai?
Đáp:
- Đó là cái hình hài trời đất giao cho anh đấy. Đời sống không phải là của anh, nó là sự điều hoà của trời đất giao cho anh đấy. Tính mệnh không phải là của anh, nó là sự kết hợp của trời đất giao cho anh đấy.
Con cháu không phải là của anh, chúng là sự lột xác của trời đất giao cho anh đấy. Cho nên khi đi, chúng ta không biết đi đâu, khi ở, không biết ở đâu, khi ăn, không biết ăn gì. Trời đất là cái khí nó vận động. Làm sao nắm được làm của mình?
❤❤❤cảm ơn kênh rất hay trung thực
Iu ad thích nghe các sản phẩm từ kênh ❤
con người thì luôn luôn được quyết định, nhưng cái quyết định ở hiện tại lại phụ thuộc vào những quyết định trước đó. trước đó bạn dc giáo dục như thế nào sẻ hình thành nên nhận thức của bạn về sự việc, chính sự nhận thức tạo ra cái quyết định của bạn. con người chỉ tự do 1 nữa. con người ko thể quyết định nếu ko có sự lệ thuộc vào cái trước đó.
Có bao giờ ae tự hỏi : cái gì đứng sau sự khao khát,mong muốn,bản chất của 1 con người,cái gì khiến người A thích cái này,người B thích cái kia, thứ chi phối bản năng của một cá thể
Thứ gọi là Nghiệp Lực
Nên bản chất 1 cá thể con người đã có từ trước khi được sinh ra,và nó cũng sẽ vẫn tiếp tục tồn tại lúc một cá thể chết đi
Thầy có dạy môn này k ạ.con đã đi nc ngoài nhma sau 2 năm thì con muốn tìm hiểu về môn triết học này ạ.
Chủ nghĩa của ông này lệch lạc hơi xa,1 chiều quá chúng ta chịu trách nhiệm là chắc ăn rồi nhưng cũng phải nói thêm rất nhiều là bị chi phối bởi chính trị tôn giáo ,môi trường bên ngoài vv… môi trường bên ngoài nó như là 1 câu hỏi khó còn lựa chọn cách giải quyết nó để thể hiện bản chất là câu trả lời. Nhưng riêng phần bản chất thì đúng là ko có ko đúng ko sai chỉ là con người hiện tại chưa chạm tới được tri thức thực sự của sự sống mọi thứ vẫn còn đang trong quá trình thử và sai
anh ơi làm chủ nghĩa duy con người đi a
Chưa kể tới là phương Đông là cái nôi của tâm linh còn phương Tây thì nhờ đi thuộc địa ngta nên mới dc chia sẻ nhiều cái quan điểm 1 chiều và thích đặt lại tên cho mọi thứ như bây giờ thôi.
Cho nên chốt là Bản Chất con người là ko có vì cốt lõi chúng ta đều là linh hồn từ Linh Giới phóng chiếu mật độ xuống vũ trụ Khái niệm và bắt đầu đi vào “1 con đường dài ko mục đích ko định trước mà kết quả ở cuối đường sẽ là do chúng ta chọn trong quá trình đi,nói là ko định trước cũng ko hẳn vì khi đến vũ trụ khái niệm chúng ta sẽ phải in the 1 số law for Logos. Oke là chúng ta được chọn nhưng chọn trong khuôn khổ,luôn có nhị nguyên trong mọi thứ trên sao thì dưới cũng vậy từ quy mô Đa Vũ Trụ cho đến đa quốc gia hãy cứ thong thả mà nghĩ thử xem đúng là chúng ta được chọn nhưng lúc ta biết mình được chọn ta đã phải sống trong 1 nơi mà các cái Luật Lệ Định Kiến cũng như sự Ảo tưởng về bản chất con người từ thế hệ trước đã tạo thành 1 ma trận dày đặc bao trùm tự do ý chí của tất cả những ng phía sau.
Rất nhiều cách để breaking điều trên,nhưng ai sẽ sáng suốt để đi qua khỏi màn sương dối trá và có 1 niềm tin vĩ đại hơn năng lượng mà mặt trời phát ra mỗi giây giữ mình và chuyển mình với những sự lựa chọn khi đang đứng trên 1 ma trận ý thức hệ đang tồn tại ko ngừng tiến hoá và ko chỉ là ở địa cầu bé xinh này .
Ko hẳn là ko có gì ép buộc ta lựa chọn nếu nói vậy thì người chọn nghề chứ nghề đâu chọn người :))) liệu trí tuệ của người phương tây đã đủ để đưa những gì họ biết ra thế giới 1 cách thật sự an toàn và phát triển,liệu đây có hẳn là tri thức
Tôi đang bị khủng hoảng hiện sinh😢
Nhìn avarta là biết đang khủng hoảng rồi kkkkk
Nổ
À. Nhìn ava thì hiểu r 😂
Mình đã trải qua khủng hoảng hiện sinh r
@@phuongta4999 avarta thì liên quan gì đến khủng hoảng, triết học thuần túy thì đừng nên lôi triết học chính trị hoặc khoa học chính trị luận vào
kênh sẽ hay hơn nếu bạn thuê dc 1 editor đủ để ttruyeenf đạt
đọc nhầm thành khi thần thánh không có cửa 🤣🤣🤣
Ad có định làm về tâm lí học hay là không ?
Tại sao phép màu tồn tại thì con người ko chịu trách nhiệm nữa :)))) khó hiểu z ta
😂 cứ phó thác đó là ý chúa hay đây là số phận mọi thứ đã được sắp đặt sẵn r mình chỉ đang làm theo thôi là xong ấy mà
@@dreamerboi125 k hẳn cái gì cx nên phó thác cho chúa..
Nó đơn giản kiểu ông dễ thấy nhất là khi mình gặp chuyện gì xui thì cứ kiểu là do đời mình xui quá chứ không phải do hành động của mình làm mình xui 😂
Kênh tẩm đá vô video à
có 2 loại người khi học triết: Một là học triết và đam mê sau đó nghiện triết, Hai là học và tẩu hỏa nhập ma vì k hiểu j cả
người tẩm đá thì nhìn bất cứ thứ gì bình thường cũng thành tẩm đá