Đây là một video chia sẻ câu chuyện cá nhân thuần tuý. Lee rất lấy làm tiếc nếu nó đem lại cho bạn trải nghiệm không được thoải mái lắm. Còn bản thân Lee thì chỉ đơn giản muốn giãi bày một chút về những gì đã diễn ra, rút ra những bài học của riêng mình thông qua trải nghiệm mà Lee không hề khuyến khích mọi người làm: hành hung một ai đó. Đúng thế, Lee đã có trải nghiệm tác động vật lý một người mà Lee thấy rằng là nguyên nhân trực tiếp khiến Lee rơi vào trầm cảm lần hai. Lee không nguỵ biện, không thanh minh cho hành động mình đã làm, cũng không kêu gọi mọi người thông cảm cho Lee nếu mọi người không cảm thấy đáng thông cảm. Sau cùng, Lee thực sự thoải mái khi kể lại chuyện này, chỉ để giãi bày thôi. Nếu có bất cứ ai nghe xong mà có cái nhìn khác về Lee, dù là theo hướng tiêu cực, Lee cũng vẫn cám ơn bạn vì đã lắng nghe. Cuối cùng, thực sự mong mọi người có thể tìm được đến hạnh phúc theo cách của riêng mình nhé. Thông tin về dịch vụ Trao đổi năng lượng - Cân bằng cảm xúc của Lee: shorturl.at/qsuEU Inbox page hoặc dm Instagram Lee D để đặt lịch: facebook.com/leedmaggot/ instagram.com/leed_1202/
Ly có trí thông minh cảm xúc rất cao. Ngoài ra qua câu chuyện này mình học được từ Ly sự trung thực. Nhất là trung thực với bản thân, theo mình là level cao nhất của sự dũng cảm. Mong Ly gặp nhiều may mắn để k còn gặp phải những con người tiêu cực nữa.
sau một thời gian em theo dõi chị lee, em vẫn thấy mindset của chị phù hợp với em nhất. em đã từng là một người luôn phớt lờ cảm xúc của chính mình và luôn trốn tránh, từ chối những suy nghĩ tiêu cực. em cứ luôn cho rằng em phải thật hoàn hảo trong suy nghĩ, là một người tốt thì không nên có những suy nghĩ như thế. cho đến thời điểm hiện tại, qua những video lee chia sẻ về topic cảm xúc thì em đã học được cách thành thật với bản thân hơn, cũng như chấp nhận những cái ý nghĩ tiêu cực vì dẫu sao tất thảy cũng là một phần trong mình. nhiều lần em vì tức giận một ai đó mà trong đầu nảy ra đủ ý tưởng tác động vật lý, khiến họ phải đau đớn nhất có thể thì mới hả dạ (vì khá nhiều trường hợp nhưng trải qua một thời gian đủ lâu nên em gần như quên bẵng, khum thể đưa ra ví dụ cụ thể). chung quy là em có những ý nghĩ như thế nhưng may mắn vẫn đủ tỉnh táo để nhận thức và nói với chính mình rằng: làm như vậy rồi liệu về lâu dài, mình có thực sự vui lòng hay không khi phải dằn vặt một người đến khi hả hê thì thôi? xem video này của chị xong, em thấy mỗi người sẽ có một trải nghiệm riêng và không phải lúc nào chúng ta cũng dễ dàng để nghe theo dù biết đúng sai. nhưng em luôn tin tưởng rằng mọi chuyện rồi sẽ qua, mọi thứ đều sẽ không sao cả. em luôn thấy chị lee là một người mạnh mẽ và rất truyền cảm hứng đối với em. vượt qua những câu chuyện và những đợt depression, chị tiếp tục lan truyền những thông điệp về việc nâng niu cảm xúc của mình và trân trọng những cảm xúc đó, em cảm thấy rất cảm kích và mến chị. cảm ơn chị vì đã chia sẻ trải nghiệm này của mình. chị đã vất vả để có thể vượt qua mọi chuyện. chúc chị có một mùa giáng sinh an lành và những ngày cuối năm thật yên ấm. (đây là lần đầu em comment vào video của chị nên nếu có điều gì em nói khiến chị thấy phật lòng, em xin lỗi chị nhiều ạ)
Cảm ơn Lee đã và vẫn luôn chia sẻ những câu chuyện, những trải nghiệm với một tinh thần chân thành. Qua câu chuyện của Lee em thực sự thấy đồng cảm vì em cũng đã từng trải qua chuyện có chút giống Đó là năm 2018 mẹ em mất vì bệnh ung thư phổi Sau 2 năm đấu tranh với bệnh tật thì đầu năm 2018 mẹ em đã không qua khỏi Đúng thời điểm mẹ em phát hiện bệnh thì em đạt học bổng để đi du học. Cả nhà không ai nói với em về bệnh tình của mẹ nhưng thực tế thì em đã biết mẹ bị bệnh ra sao và lý do cả nhà không ai nói với em (mọi người muốn em chuyên tâm học hành và không muốn em từ bỏ ước mơ du học) Đi sang nước ngoài, em quen một nhóm bạn chạc tuổi (phần lớn là các bạn kém em 1-2 tuổi vì em học chậm một năm). Tụi em chơi với nhau, học với nhau, thậm chí còn đi làm thêm cùng chỗ. Ở nơi đất khách quê nhà chúng em chỉ biết dựa dẫm vào nhau để phấn đấu. Cho đến khi mẹ em mất, tinh thần em như sụp đổ, em không thiết tha làm gì. Em trốn học, nghỉ làm thêm, sức khoẻ em xuống dốc, thức khuya dậy muộn,… thậm chí có những đêm em khóc ướt gối đến thâu đêm suốt sáng Thời điểm đó em thực sự cần những người bạn mà mình tin tưởng ở bên cạnh để động viên, vỗ về Nhưng trớ trêu thay, sau 1 thời gian em phát hiện ra nhóm bạn đó đi chơi up ảnh trên insta mà không rủ em, em cố gắng bắt chuyện mà họ gần như phớt lờ em… Em mới gặng hỏi trực tiếp một người trong nhóm thì mới biết là họ không còn muốn chơi với em nữa. Lý do là vì tâm trạng tiêu cực của em làm ảnh hưởng đến không khí vui vẻ của họ nên họ cho em ra rìa. Thậm chí có người còn nói em là “Có mỗi chuyện mẹ mất thôi mà sau bấy lâu vẫn buồn, vẫn trầm cảm, không tự vượt qua được!” Em cảm thấy tuyệt vọng thật sự, em không biết nên phải tin vào ai, em không biết phải bám víu vào đâu trong thời điểm đó. Em còn có ý định tự sát, em còn cảm thấy mình không đáng sống, cuộc sống đối với em không có giá trị gì… Cũng may là sau một thời gian em đã vượt lên nhờ có sự giúp đỡ của những người khác đáng tin cậy hơn nhóm bạn kia. Đúng là số em cũng may mắn, lúc khó khăn hoạn nạn vẫn có quý nhân phù trợ, ở bên giúp đỡ động viên em. Tháng 10 năm 2023 em về hẳn Việt Nam sau 7 năm rưỡi đi ra nước ngoài Em có được một công việc ổn định, nơi có các anh chị em đồng nghiệp nhiệt tình, hoà đồng và mọi người cũng rất tôn trọng em. Bỗng dưng cách đây không lâu (khoảng tháng 10/2024) một thành viên trong nhóm bạn đã ruồng bỏ em năm ấy xuất hiện trước mặt em ngay tại trong văn phòng em đang làm việc, với tư cách là nhân viên mới. Môi trường em cảm thấy thoải mái, hoà đồng vô tư bỗng khiến em cảm thấy khó thở, chướng tai gai mắt khi mỗi ngày đều phải gặp một trong những người mà em không muốn gặp nhất. Em nói chuyện này ra với một vài anh chị mà em quý. Có người thấy khó chịu thay em. Có người động viên em mặc kệ đi. Có người còn chửi thay em. Thậm chí có người còn rủ em đi đấm nhau với người đó. Tất nhiên là em đã lựa chọn việc mặc kệ. Những ngày đi làm em có đi ngang qua hoặc gặp trong văn phòng. Em không bắt chuyện và cũng không thèm nhìn, em ngẩng cao đầu mà bước qua. Em tự biết địa vị hiện tại của mình. Em đã làm ở công ty được gần một năm, đã tự đạt được những thành tựu trong công việc. được các anh chị em đồng nghiệp tôn trọng kính nể. Không việc gì phải hạ thấp mình đi để ý thành phần kia. Và cũng rất may là người đó chỉ thực tập cho công ty em được hơn 1 tháng thì đã nghỉ việc, thậm chí còn nghỉ việc không xin phép trước. Đúng là hèn. Sau ngần nấy năm mà vẫn sống hèn. Ngày xưa thì nói xấu sau lưng mình. Giờ thì có mỗi chuyện xin nghỉ việc cũng không thể đường đường chính chính xin nghỉ. Thật không đáng để mình để tâm. Qua câu chuyện này em thấy đồng cảm với Lee! Em chúc Lee luôn mạnh khoẻ cả về thể chất lẫn tinh thần! Lee hãy tự tin vững vàng sống tốt! Em đã follow Lee từ những video đầu tiên, và cho đến tận bây giờ em vẫn luôn ngưỡng mộ Lee! ❤
Em không hề thấy down mood,không hề thấy Lee yếu đuối,em lại thấy ngược lại cơ. Em thấy vui vì Lee cảm thấy thoải mái khi kể được vướng bận trong lòng,em thấy Lee là một người cực kỳ mạnh mẽ cả thể chất lẫn tinh thần,em không thể hình dung được những suy nghĩ,cung bậc cảm xúc mà Lee đã phải gồng gánh,thấu hiểu để vượt qua nó lớn tới như nào nên em rất mừng vì Lee đã vực dậy được. Cảm ơn Lee vì đã đấu tranh,cảm ơn Lee vì đã học được cách tha thứ cho bản thân. Cảm ơn Lee vì đã không bỏ cuộc.
Cảm ơn Lee về video này. Tôi thấy Lee rất mạnh mẽ để nhận định đúng về bản thân. Không phải ai cũng có đủ can đảm để nhận mình sai. Nhờ video này của Lee tôi học được cách thảo hiệp với mình. Cảm ơn Lee lần nữa vì 1 video đầy ý nghĩa. ❤❤❤❤
Mình học được 1 câu nói khá hay : Em buồn bao lâu cũng được, nhưng phải đặt giới hạn, giới hạn của chị là 1 tuần - 1 câu nói đơn giản thế này đã cứu tôi vô số trường hợp
Có thể là tùy người. Cá nhân Lee đã thử đặt deadline cho nỗi đau nhưng rất gượng ép. Chỉ khi thong thả hơn thì mọi thứ lại đúng lúc, đúng thời điểm. Nói chung là tùy người, trải nghiệm nào cũng đáng quý.
@@leed Mình hiểu người sống vì cảm xúc rất khổ tâm - nhưng theo mình thấy thì, cái gọi là dl đó thì nó là sống theo lí trí ngay thời điểm bản thân đã đặt ra, nhưng mỗi người 1 cách sống là lựa chọn, chúc Lee luôn mạnh khỏe nhé
Mạnh mẽ lên chị nha. Xem chị từ hồi cấp 2 luôn, thỉnh thoảng chán chán vẫn lục vid cũ xem lại. Trong cái nhìn của em thì Lee là một cô gái mạnh mẽ lý trí. Cơ mà hoá ra ai rồi cũng sẽ có lúc bị một vấn đề gì đó dày vò khổ sở cho dù Lee hiểu rõ được vấn đề và cả cảm nhận của bản thân nhưng chị vẫn không thể hoàn toàn kiểm soát được nó. Thôi thì em vẫn chúc chị thời gian sắp tới sẽ ổn hơn.
Thật sự thắc mắc sao kênh của Lee không phải tỉ subscriber, có phải do video chưa thật sự đầu tư phần nhìn không? (Background, ánh sáng, độ nét..,), chứ thật sự đây là một trong những kênh có chất lượng nội dung xịn nhất mình từng xem
Gì chẳng có peak, hồi xưa chất lượng video còn 360 480 mà vẫn viral hơn bây giờ á :))) Cơ mà giờ làm vì mắc chia sẻ nhiều hơn là vì view á, nên đã tận hưởng rồi thì cứ làm tiếp thôi. Với lại bây giờ flop chưa chắc sau này vẫn flop, biết đâu đến thời điểm nào đó viral lại thì sao :)) Không làm thì chắc chắn flop nhưng tiếp tục làm may ra có cơ hội tạo impact theo một mức nào đấy. Ổn mà ổn mà :))
em cảm ơn vì chị đã nói lên cảm xúc của mình. thực sự 1 chút bóng hình của bản thân trong đó và cx sắp xếp ổn định lại. dù mph này thường xuyên phải gặp mặt nhưng tránh né nhau nhưng em đã overcome điều đó, thoải mái hơn với bản thân của hiện tại và tha thứ cho khoảng thời gian trước.cảm ơn ạ
Thần kì là đã xem chị từ vlog đầu tiên và luôn cảm thấy quan điểm của chị và mình giống nhau nên luôn thích chị nhất trong dàn vloger. Một khoảng thời gian biết c bị tc, em đã phải ngừng xem bởi vì em có tình trạng tương tự. Và tới bây h khi xem lại thì càng giật mình vì các trạng thái cảm xúc chị trải qua thật sự rất giống với mình. Chỉ khác là xu hướng bạo lực của em không có ý định với người gây cho mình sự tổn thương, mà lại muốn bạo lực lên bản thân mình. Cũng có self-harm 1 khoảng thời gian. Nhưng cuối cùng may mắn cũng vượt qua được. Thật sự biết ơn những người đã giúp đỡ mình, chịu đựng và chấp nhận mình. Chúc chị Lee thật hạnh phúc và không bao giờ quay trở lại những trạng thái cảm xúc đó nữa. Mãi yêu chị
Đọc đến câu em bảo vượt qua được chị mừng lắm, thật lòng. Tâm thế của chị bây giờ là chuẩn bị sẵn tinh thần để đón nhận bất cứ khả năng nào có thể xảy đến. Tạm thời Lee đã thấy ổn thực sự nhưng cũng đâu nói trước được điều gì đúng không? Nhưng lạc quan mà nói, những gì chị học được qua hai đợt trầm cảm này sẽ là hành trang để chị biết cách đón nhận mọi thứ một cách cân bằng hơn. Chúc em bé một tương lai thật nhiều ánh sáng và hơi ấm nhé.
@@leed Dạ. Nói thật sự việc theo dõi chị khiến em có khả năng kiểm soát cảm xúc tiêu cực lẫn tích cực đều tốt hơn luôn ấy. Nên đối với em chị có ý nghĩa cực, mong chị sẽ luôn luôn khỏe mạnh ạ
Câu chuyện của Lee làm cho em nhớ lại khoảng thời gian từ 2018 em từng bị 1 người em từng bị thao túng, cũng có muốn ra giải quyết nhưng người đó kiểu cứ lẫn trốn mãi tận 7 năm, trong suốt khoảng thời gian sau khi em cạch mặt người đó em có nhiều suy nghĩ ko đúng , em bị thu mình lại thường những người trải qua cảm giác bị người ta thao túng làm xấu mình 2 năm trời là tự vệ, đôi khi em muốn suy nghĩ dùng bạo lực với họ nếu họ em có gặp họ nhưng rồi em lại suy nghĩ nếu em dùng bạo lực thì nó cũng ko giải quyết được đồng thời tệ hơn thôi ( đây là khoảng từ năm 2018 2019 2020 với em thôi) 3 năm trời phải đấu tranh giữa việc nếu gặp lại là tác động hay là thôi đi ngang qua rất nhiều đến mức em cũng rất mệt mỏi. Bây giờ 2024 em đã đấu tranh lại phần này rồi em cảm thấy ổn hơn , em có chạm mặt bạn đó lần nữa nhưng em chỉ nhìn 1 cách bth rồi lại quay đi coi như em không để tâm , em nghĩ năm nay em học được cách move on đi vấn đề xem người đó nghĩ gì về em cũng như em sống ra sao ấy trước đó em cũng nghĩ rất nhiều liệu họ có stalk mình rồi lại kể lể cho người khác em thế này kia. Qua video này em thấy nhẹ nhàng hơn thẳng hóa ra khi bị tổn thương ai cũng đều có bản ngã từ lúc ấy chứ trước đó em nghĩ em suy nghĩ tác động người khác em tưởng em bị bất bình thường . cảm ơn chị Lee đã ra video như vậy ạ
@@hiroshileon5248 uhm, cám ơn em đã chia sẻ chân thành với chị. Nếu có nhu cầu thì làm Cân bằng cảm xúc với chị nhé. Chúc em có thật nhiều bình an và tia sáng.
Lee dám nói lên chứng tỏ Lee là một người rất mạnh mẽ và muốn chia sẽ, mong Lee bớt gặp phải những vấn đề ảnh hưởng tâm lý và can đảm đối mặc những khó khăn ở hiện tài và tương lai. Mình có vấn đề mà mình dám đối mặc và tìm cách vượt qua là rất thành công rồi, đừng để chuyện quá khứ cứ lập đi lập lại là quan trọng hơn nữa.
Cám ơn cám ơn ạ!!! Thực ra Lee thấy những chuyện tiêu cực hay tích cực xảy đến với mình là điều không thể kiểm soát. Mình chỉ có thể cân bằng cách mình đối diện với chúng nó. Nếu sau này vẫn có những pattern (mô thức) quay trở lại thì Lee coi đấy là cơ hội để mình thực hành đối mặt lần nữa và sẽ cố gắng làm cho tốt hơn.
lâu lắm mới thấy youtube gợi ý video của Lee. Đồng ý hai tay với chiếc video này rằng chả tội mẹ gì lúc nào cũng phải là đóa hoa sen trắng, cứ nhận mình ác đi cho khuây khỏa. Là một người chưa thực sự chạm tới ngưỡng trầm cảm nhưng là một người đồng hành cùng với người mỗi ngày battle với các cơn trầm cảm cần dùng đến thuốc, một trong những khoảnh khắc mang tính giải phóng nhất với em trong 3 năm gần đây là cho phép mình nói ra cái câu mà mình đã từng cho là "ác": "Tao hối hận vì tao để nó đi ngăn mày lao đầu ra giữa đường" và không hề cảm thấy hối hận khi mỗi khi bị có ai mention đến người đấy trong cuộc trò chuyện em sẽ bảo nó nên đi ch** đi. Em đã mất quá nhiều thứ khi cố phải giống the norms, phải cư xử trái với cả cảm xúc và cả lý trí để được một cái đống xa lạ mang ơn, nên chả tội gì phải tỏ ra mình tử tế.
Thực ra việc Lee thừa nhận bản thân có lúc không được lương thiện nó nằm ở giai đoạn thành thật thừa nhận với bản thân. Còn sau đó có thể hiện hay tỏ ra hay không thì nó cũng tùy tình hình, most of time là Lee không thể hiện ra nếu không cần thiết. Nhưng mỗi người một nư, thời điểm này nếu em làm thế mà tạo được ranh giới của mình tốt hơn thì cũng sẽ tốt theo tiêu chuẩn của em. Nên là cứ trải nghiệm dần thôi 🤎
Có thể mọi người không để ý, nhưng nếu kể cho người khác nghe về tổn thương của mình thì đa số, đa số nha, người đấy sẽ dùng chính cái đấy để tổn thương lại mình trước khi rời khỏi cuộc đời mình
hmmm. dù chuyện của mình ko cùng tính chất với Lee lắm nhưng nói sao nhờ, tặng Lee 2 chữ ''đồng cảm'' chung nè, và mình cũng ác như Lee vậy haha. Lúc đó là mình ở thuê chung nhà với 1 đối tượng (ko phải ny) nhưng kiểu mqh ko đc tốt ấy, đc 1 thời gian ngắn thì đã war và ko nhìn mặt nhau sau đó, cũng ko muốn dọn đi vì giá nhà hợp lý và họ ko phải lý do lớn để tác động mình. Đồ đạc thì chia riêng, sống tách biệt, kiểu dưới bếp mà ng ấy nấu ăn thì mình chờ ngta xong cho đến lượt mình chứ cũng ko bao giờ ăn chung. thậm chí mấy đồ dùng như dầu ăn, tương, gia vị/ dầu tắm, xà bông,... tôi còn phải tự để ra 1 cái khay nhỏ của mình và để trong phòng riêng, cần thì đem ra ngoài xài rồi đem trở lại vô chứ ko để trong nhà bếp/ nhà tắm thì cũng hiểu mqh nó căng tới mức nào. nói thêm 1 chút là nhà chỉ có 2 đứa ở chứ k phải khu tập thể. Mà ko phải nhà của mình nên cũng ko trên cơ đc con người kia, rồi phải luôn canh xem là đồ của mình có lén bị sờ vào ko, giao tiếp với nhau thì phụ khoa luôn chực chờ ở miệng chứ cũng ko lịch sự đc quá 2 câu, nói chung cũng áp lực, tại ở bên ngoài đã mệt rồi về tới nhà còn gặp giặc. thì tôi luôn mang một cái suy nghĩ là, nhà mình sẽ bị cháy, và thay vì báo cháy thì tôi sẽ chủ động rời nhà mặc kệ con người kia bị chết rụi. Thường thì bị cháy ngta sẽ phải cứu những ng ở chung còn tôi lại mong nhà bị cháy để tôi có cớ thấy nó chết mà ko phải do mình hạ thủ ấy. nhưng may thay điều ước chưa thành sự thật. rồi mãi sau tới khi tôi ko còn thuê chỗ đó nữa thì nhà vẫn ko cháy. tôi đã từng có ý định chủ động phóng hỏa luôn chưa? rồi luôn, nhưng chắc vì hèn và đầu óc còn tỉnh táo nên vẫn ko làm gì. nhiều khi tôi thấy tôi còn ác hơn Lee nữa.
Mừng vì đã "hèn" :)) Điều đấy chứng tỏ là mình cũng làm chủ được cái tôi rất tài đó. Nhiều khi phải mặt nặng mày nhẹ mà vẫn bảo vệ được ranh giới của mình đồng thời vẫn chưa tổn hại trực tiếp đến ai thì vẫn ok, miễn mình thấy thoả hiệp và "tận hưởng" điều đấy là được.
=))) Mặc dù biết hành hung là k nên nhưng trong câu chuyện đấy e thấy Lee k sai :v đánh thêm vài trận nữa cũng đc 😂😂😂 e chưa trải qua bao h nhưng chắc e ác, nên e thấy đấy là bth :v đó là điều ng ta nợ Lee mà :v
E có hai câu hỏi: 1. Nếu ko "have sex" thì liệu Lee có cảm thấy bớt tổn thương và cảm giác bị lợi dụng hơn không? 2. Lee có phải ng thoáng trong chuyện này ko vì có cảm giác đây ko phải ng Lee yêu No offence x3
Hỏi quá hay luôn 👍 Lee xin phép trả lời nhé. 1. Không have sex chắc chắn Lee sẽ thấy bớt tổn thương hơn, bớt thôi chứ cũng vẫn sẽ cảm thấy đau. Chuyện quan hệ đem lại cho Lee cảm giác như mình cũng đang lợi dụng cái đó để tạo kết nối với người kia sau lưng cô bé kia vậy, dù Lee chẳng có chủ đích như thế, vì lúc đó Lee có biết họ exclusive đâu? 😂 Cảm giác lợi dụng cũng thế, sau khi biết sự việc, Lee cảm nhận được rõ hơn sự lợi dụng bắt nguồn từ phía mình chứ không đặt nặng chuyện mình bị người đó lợi dụng. Tóm lại chắc tự trọng về nhân cách của bản thân cũng cao theo một khía cạnh nào đó nên khi vỡ lở càng cảm thấy bản thân tồi tệ. Tuy nhiên Lee không cảm thấy chuyện have sex là tội lỗi gì, hay là một những nguyên nhân/lý do khiến Lee rơi vào trầm cảm. Chuyện chăn gối đó cũng đến từ sự đồng thuận của cả hai, lúc đó Lee không biết status của người ta, quan hệ với nhau tự nguyện không nên là một cái cớ "gốc" cho nỗi đau của mình, với Lee là như thế. 2. Chả biết có gọi là thoáng không nữa 😂 Trong mắt Lee thì Lee bình thường, không quá khép không quá mở. Còn người ta thấy mình dễ dãi thì họ có quyền có góc nhìn cá nhân của người ta về mình vậy, Lee sẽ không cố thay đổi suy nghĩ của họ về mình. Đúng là Lee chưa hình thành cảm giác yêu với bạn đó, thậm chí bạn ấy cũng đâu có cho Lee cơ hội để phát triển tình cảm đó đâu 😂 Nhiều người thấy rằng yêu rồi hẵng ngủ với nhau thì Lee thấy đó là một tư duy chính đáng của họ, nó rất hợp lý với chính bản chất của nó. Còn Lee thì có thể cảm thấy có cảm giác lãng mạn, sex trước yêu sau cũng chẳng sai trái gì luôn. Góc nhìn và lựa chọn của mỗi người khác nhau thôi mà 😊 Cám ơn em đã dành cho Lee 2 câu hỏi rất hay để Lee tự đào sâu hơn được chính mình nhé 😁
Đây là một video chia sẻ câu chuyện cá nhân thuần tuý. Lee rất lấy làm tiếc nếu nó đem lại cho bạn trải nghiệm không được thoải mái lắm. Còn bản thân Lee thì chỉ đơn giản muốn giãi bày một chút về những gì đã diễn ra, rút ra những bài học của riêng mình thông qua trải nghiệm mà Lee không hề khuyến khích mọi người làm: hành hung một ai đó. Đúng thế, Lee đã có trải nghiệm tác động vật lý một người mà Lee thấy rằng là nguyên nhân trực tiếp khiến Lee rơi vào trầm cảm lần hai. Lee không nguỵ biện, không thanh minh cho hành động mình đã làm, cũng không kêu gọi mọi người thông cảm cho Lee nếu mọi người không cảm thấy đáng thông cảm. Sau cùng, Lee thực sự thoải mái khi kể lại chuyện này, chỉ để giãi bày thôi. Nếu có bất cứ ai nghe xong mà có cái nhìn khác về Lee, dù là theo hướng tiêu cực, Lee cũng vẫn cám ơn bạn vì đã lắng nghe. Cuối cùng, thực sự mong mọi người có thể tìm được đến hạnh phúc theo cách của riêng mình nhé.
Thông tin về dịch vụ Trao đổi năng lượng - Cân bằng cảm xúc của Lee:
shorturl.at/qsuEU
Inbox page hoặc dm Instagram Lee D để đặt lịch:
facebook.com/leedmaggot/
instagram.com/leed_1202/
Ly có trí thông minh cảm xúc rất cao. Ngoài ra qua câu chuyện này mình học được từ Ly sự trung thực. Nhất là trung thực với bản thân, theo mình là level cao nhất của sự dũng cảm. Mong Ly gặp nhiều may mắn để k còn gặp phải những con người tiêu cực nữa.
sau một thời gian em theo dõi chị lee, em vẫn thấy mindset của chị phù hợp với em nhất. em đã từng là một người luôn phớt lờ cảm xúc của chính mình và luôn trốn tránh, từ chối những suy nghĩ tiêu cực. em cứ luôn cho rằng em phải thật hoàn hảo trong suy nghĩ, là một người tốt thì không nên có những suy nghĩ như thế. cho đến thời điểm hiện tại, qua những video lee chia sẻ về topic cảm xúc thì em đã học được cách thành thật với bản thân hơn, cũng như chấp nhận những cái ý nghĩ tiêu cực vì dẫu sao tất thảy cũng là một phần trong mình. nhiều lần em vì tức giận một ai đó mà trong đầu nảy ra đủ ý tưởng tác động vật lý, khiến họ phải đau đớn nhất có thể thì mới hả dạ (vì khá nhiều trường hợp nhưng trải qua một thời gian đủ lâu nên em gần như quên bẵng, khum thể đưa ra ví dụ cụ thể). chung quy là em có những ý nghĩ như thế nhưng may mắn vẫn đủ tỉnh táo để nhận thức và nói với chính mình rằng: làm như vậy rồi liệu về lâu dài, mình có thực sự vui lòng hay không khi phải dằn vặt một người đến khi hả hê thì thôi?
xem video này của chị xong, em thấy mỗi người sẽ có một trải nghiệm riêng và không phải lúc nào chúng ta cũng dễ dàng để nghe theo dù biết đúng sai. nhưng em luôn tin tưởng rằng mọi chuyện rồi sẽ qua, mọi thứ đều sẽ không sao cả. em luôn thấy chị lee là một người mạnh mẽ và rất truyền cảm hứng đối với em. vượt qua những câu chuyện và những đợt depression, chị tiếp tục lan truyền những thông điệp về việc nâng niu cảm xúc của mình và trân trọng những cảm xúc đó, em cảm thấy rất cảm kích và mến chị.
cảm ơn chị vì đã chia sẻ trải nghiệm này của mình. chị đã vất vả để có thể vượt qua mọi chuyện. chúc chị có một mùa giáng sinh an lành và những ngày cuối năm thật yên ấm. (đây là lần đầu em comment vào video của chị nên nếu có điều gì em nói khiến chị thấy phật lòng, em xin lỗi chị nhiều ạ)
Chị vui lắm. Cám ơn em đã tươi sáng hơn.
Cảm ơn Lee đã và vẫn luôn chia sẻ những câu chuyện, những trải nghiệm với một tinh thần chân thành.
Qua câu chuyện của Lee em thực sự thấy đồng cảm vì em cũng đã từng trải qua chuyện có chút giống
Đó là năm 2018 mẹ em mất vì bệnh ung thư phổi
Sau 2 năm đấu tranh với bệnh tật thì đầu năm 2018 mẹ em đã không qua khỏi
Đúng thời điểm mẹ em phát hiện bệnh thì em đạt học bổng để đi du học. Cả nhà không ai nói với em về bệnh tình của mẹ nhưng thực tế thì em đã biết mẹ bị bệnh ra sao và lý do cả nhà không ai nói với em (mọi người muốn em chuyên tâm học hành và không muốn em từ bỏ ước mơ du học)
Đi sang nước ngoài, em quen một nhóm bạn chạc tuổi (phần lớn là các bạn kém em 1-2 tuổi vì em học chậm một năm). Tụi em chơi với nhau, học với nhau, thậm chí còn đi làm thêm cùng chỗ. Ở nơi đất khách quê nhà chúng em chỉ biết dựa dẫm vào nhau để phấn đấu.
Cho đến khi mẹ em mất, tinh thần em như sụp đổ, em không thiết tha làm gì. Em trốn học, nghỉ làm thêm, sức khoẻ em xuống dốc, thức khuya dậy muộn,… thậm chí có những đêm em khóc ướt gối đến thâu đêm suốt sáng
Thời điểm đó em thực sự cần những người bạn mà mình tin tưởng ở bên cạnh để động viên, vỗ về
Nhưng trớ trêu thay, sau 1 thời gian em phát hiện ra nhóm bạn đó đi chơi up ảnh trên insta mà không rủ em, em cố gắng bắt chuyện mà họ gần như phớt lờ em… Em mới gặng hỏi trực tiếp một người trong nhóm thì mới biết là họ không còn muốn chơi với em nữa. Lý do là vì tâm trạng tiêu cực của em làm ảnh hưởng đến không khí vui vẻ của họ nên họ cho em ra rìa. Thậm chí có người còn nói em là “Có mỗi chuyện mẹ mất thôi mà sau bấy lâu vẫn buồn, vẫn trầm cảm, không tự vượt qua được!”
Em cảm thấy tuyệt vọng thật sự, em không biết nên phải tin vào ai, em không biết phải bám víu vào đâu trong thời điểm đó. Em còn có ý định tự sát, em còn cảm thấy mình không đáng sống, cuộc sống đối với em không có giá trị gì…
Cũng may là sau một thời gian em đã vượt lên nhờ có sự giúp đỡ của những người khác đáng tin cậy hơn nhóm bạn kia. Đúng là số em cũng may mắn, lúc khó khăn hoạn nạn vẫn có quý nhân phù trợ, ở bên giúp đỡ động viên em.
Tháng 10 năm 2023 em về hẳn Việt Nam sau 7 năm rưỡi đi ra nước ngoài
Em có được một công việc ổn định, nơi có các anh chị em đồng nghiệp nhiệt tình, hoà đồng và mọi người cũng rất tôn trọng em.
Bỗng dưng cách đây không lâu (khoảng tháng 10/2024) một thành viên trong nhóm bạn đã ruồng bỏ em năm ấy xuất hiện trước mặt em ngay tại trong văn phòng em đang làm việc, với tư cách là nhân viên mới.
Môi trường em cảm thấy thoải mái, hoà đồng vô tư bỗng khiến em cảm thấy khó thở, chướng tai gai mắt khi mỗi ngày đều phải gặp một trong những người mà em không muốn gặp nhất.
Em nói chuyện này ra với một vài anh chị mà em quý. Có người thấy khó chịu thay em. Có người động viên em mặc kệ đi. Có người còn chửi thay em. Thậm chí có người còn rủ em đi đấm nhau với người đó.
Tất nhiên là em đã lựa chọn việc mặc kệ. Những ngày đi làm em có đi ngang qua hoặc gặp trong văn phòng. Em không bắt chuyện và cũng không thèm nhìn, em ngẩng cao đầu mà bước qua.
Em tự biết địa vị hiện tại của mình. Em đã làm ở công ty được gần một năm, đã tự đạt được những thành tựu trong công việc. được các anh chị em đồng nghiệp tôn trọng kính nể. Không việc gì phải hạ thấp mình đi để ý thành phần kia.
Và cũng rất may là người đó chỉ thực tập cho công ty em được hơn 1 tháng thì đã nghỉ việc, thậm chí còn nghỉ việc không xin phép trước. Đúng là hèn. Sau ngần nấy năm mà vẫn sống hèn. Ngày xưa thì nói xấu sau lưng mình. Giờ thì có mỗi chuyện xin nghỉ việc cũng không thể đường đường chính chính xin nghỉ. Thật không đáng để mình để tâm.
Qua câu chuyện này em thấy đồng cảm với Lee! Em chúc Lee luôn mạnh khoẻ cả về thể chất lẫn tinh thần! Lee hãy tự tin vững vàng sống tốt! Em đã follow Lee từ những video đầu tiên, và cho đến tận bây giờ em vẫn luôn ngưỡng mộ Lee! ❤
Vất vả cho em rồi. Em giỏi lắm!
Em không hề thấy down mood,không hề thấy Lee yếu đuối,em lại thấy ngược lại cơ. Em thấy vui vì Lee cảm thấy thoải mái khi kể được vướng bận trong lòng,em thấy Lee là một người cực kỳ mạnh mẽ cả thể chất lẫn tinh thần,em không thể hình dung được những suy nghĩ,cung bậc cảm xúc mà Lee đã phải gồng gánh,thấu hiểu để vượt qua nó lớn tới như nào nên em rất mừng vì Lee đã vực dậy được. Cảm ơn Lee vì đã đấu tranh,cảm ơn Lee vì đã học được cách tha thứ cho bản thân. Cảm ơn Lee vì đã không bỏ cuộc.
🤎🤎🤎
Cảm ơn Lee về video này. Tôi thấy Lee rất mạnh mẽ để nhận định đúng về bản thân. Không phải ai cũng có đủ can đảm để nhận mình sai. Nhờ video này của Lee tôi học được cách thảo hiệp với mình. Cảm ơn Lee lần nữa vì 1 video đầy ý nghĩa. ❤❤❤❤
Mình học được 1 câu nói khá hay : Em buồn bao lâu cũng được, nhưng phải đặt giới hạn, giới hạn của chị là 1 tuần - 1 câu nói đơn giản thế này đã cứu tôi vô số trường hợp
Có thể là tùy người. Cá nhân Lee đã thử đặt deadline cho nỗi đau nhưng rất gượng ép. Chỉ khi thong thả hơn thì mọi thứ lại đúng lúc, đúng thời điểm. Nói chung là tùy người, trải nghiệm nào cũng đáng quý.
@@leed Mình hiểu người sống vì cảm xúc rất khổ tâm - nhưng theo mình thấy thì, cái gọi là dl đó thì nó là sống theo lí trí ngay thời điểm bản thân đã đặt ra, nhưng mỗi người 1 cách sống là lựa chọn, chúc Lee luôn mạnh khỏe nhé
Mạnh mẽ lên chị nha. Xem chị từ hồi cấp 2 luôn, thỉnh thoảng chán chán vẫn lục vid cũ xem lại. Trong cái nhìn của em thì Lee là một cô gái mạnh mẽ lý trí. Cơ mà hoá ra ai rồi cũng sẽ có lúc bị một vấn đề gì đó dày vò khổ sở cho dù Lee hiểu rõ được vấn đề và cả cảm nhận của bản thân nhưng chị vẫn không thể hoàn toàn kiểm soát được nó. Thôi thì em vẫn chúc chị thời gian sắp tới sẽ ổn hơn.
Thật sự thắc mắc sao kênh của Lee không phải tỉ subscriber, có phải do video chưa thật sự đầu tư phần nhìn không? (Background, ánh sáng, độ nét..,), chứ thật sự đây là một trong những kênh có chất lượng nội dung xịn nhất mình từng xem
Gì chẳng có peak, hồi xưa chất lượng video còn 360 480 mà vẫn viral hơn bây giờ á :))) Cơ mà giờ làm vì mắc chia sẻ nhiều hơn là vì view á, nên đã tận hưởng rồi thì cứ làm tiếp thôi. Với lại bây giờ flop chưa chắc sau này vẫn flop, biết đâu đến thời điểm nào đó viral lại thì sao :)) Không làm thì chắc chắn flop nhưng tiếp tục làm may ra có cơ hội tạo impact theo một mức nào đấy. Ổn mà ổn mà :))
em cảm ơn vì chị đã nói lên cảm xúc của mình. thực sự 1 chút bóng hình của bản thân trong đó và cx sắp xếp ổn định lại. dù mph này thường xuyên phải gặp mặt nhưng tránh né nhau nhưng em đã overcome điều đó, thoải mái hơn với bản thân của hiện tại và tha thứ cho khoảng thời gian trước.cảm ơn ạ
Cảm ơn em đã tha thứ cho chính em. Chúc em nhận được thật nhiều ánh sáng và hơi ấm.
Ko hề downmood đâu Lee ơi. Cảm ơn vì đã chia sẻ. Cho mình ôm bạn một cái vì đã dũng cảm vượt qua giai đoạn khó khăn vừa qua nha
🤎🤎🤎
Thần kì là đã xem chị từ vlog đầu tiên và luôn cảm thấy quan điểm của chị và mình giống nhau nên luôn thích chị nhất trong dàn vloger. Một khoảng thời gian biết c bị tc, em đã phải ngừng xem bởi vì em có tình trạng tương tự. Và tới bây h khi xem lại thì càng giật mình vì các trạng thái cảm xúc chị trải qua thật sự rất giống với mình. Chỉ khác là xu hướng bạo lực của em không có ý định với người gây cho mình sự tổn thương, mà lại muốn bạo lực lên bản thân mình. Cũng có self-harm 1 khoảng thời gian. Nhưng cuối cùng may mắn cũng vượt qua được. Thật sự biết ơn những người đã giúp đỡ mình, chịu đựng và chấp nhận mình. Chúc chị Lee thật hạnh phúc và không bao giờ quay trở lại những trạng thái cảm xúc đó nữa. Mãi yêu chị
Đọc đến câu em bảo vượt qua được chị mừng lắm, thật lòng. Tâm thế của chị bây giờ là chuẩn bị sẵn tinh thần để đón nhận bất cứ khả năng nào có thể xảy đến. Tạm thời Lee đã thấy ổn thực sự nhưng cũng đâu nói trước được điều gì đúng không? Nhưng lạc quan mà nói, những gì chị học được qua hai đợt trầm cảm này sẽ là hành trang để chị biết cách đón nhận mọi thứ một cách cân bằng hơn. Chúc em bé một tương lai thật nhiều ánh sáng và hơi ấm nhé.
@@leed Dạ. Nói thật sự việc theo dõi chị khiến em có khả năng kiểm soát cảm xúc tiêu cực lẫn tích cực đều tốt hơn luôn ấy. Nên đối với em chị có ý nghĩa cực, mong chị sẽ luôn luôn khỏe mạnh ạ
Cảm ơn chị vì đã mạnh mẽ chia sẻ câu chuyện của mình. Chúc chị luôn khoẻ mạnh trong hành trình thấu hiểu và khám phá bản thân ❤
Câu chuyện của Lee làm cho em nhớ lại khoảng thời gian từ 2018 em từng bị 1 người em từng bị thao túng, cũng có muốn ra giải quyết nhưng người đó kiểu cứ lẫn trốn mãi tận 7 năm, trong suốt khoảng thời gian sau khi em cạch mặt người đó em có nhiều suy nghĩ ko đúng , em bị thu mình lại thường những người trải qua cảm giác bị người ta thao túng làm xấu mình 2 năm trời là tự vệ, đôi khi em muốn suy nghĩ dùng bạo lực với họ nếu họ em có gặp họ nhưng rồi em lại suy nghĩ nếu em dùng bạo lực thì nó cũng ko giải quyết được đồng thời tệ hơn thôi ( đây là khoảng từ năm 2018 2019 2020 với em thôi) 3 năm trời phải đấu tranh giữa việc nếu gặp lại là tác động hay là thôi đi ngang qua rất nhiều đến mức em cũng rất mệt mỏi. Bây giờ 2024 em đã đấu tranh lại phần này rồi em cảm thấy ổn hơn , em có chạm mặt bạn đó lần nữa nhưng em chỉ nhìn 1 cách bth rồi lại quay đi coi như em không để tâm , em nghĩ năm nay em học được cách move on đi vấn đề xem người đó nghĩ gì về em cũng như em sống ra sao ấy trước đó em cũng nghĩ rất nhiều liệu họ có stalk mình rồi lại kể lể cho người khác em thế này kia. Qua video này em thấy nhẹ nhàng hơn thẳng hóa ra khi bị tổn thương ai cũng đều có bản ngã từ lúc ấy chứ trước đó em nghĩ em suy nghĩ tác động người khác em tưởng em bị bất bình thường . cảm ơn chị Lee đã ra video như vậy ạ
Em thực sự ổn hơn chứ?
@leed dạ nếu bảo em thật sự ổn ko thì em nghĩ vẫn chưa ổn nhưng chỉ đỡ hơn so mấy đợt trước chứ chưa thẳng thật sự ổn định ạ 🥺
@@hiroshileon5248 uhm, cám ơn em đã chia sẻ chân thành với chị. Nếu có nhu cầu thì làm Cân bằng cảm xúc với chị nhé. Chúc em có thật nhiều bình an và tia sáng.
hối hận vì tận bâyh mới theo dõi chị Lee
Lee dám nói lên chứng tỏ Lee là một người rất mạnh mẽ và muốn chia sẽ, mong Lee bớt gặp phải những vấn đề ảnh hưởng tâm lý và can đảm đối mặc những khó khăn ở hiện tài và tương lai. Mình có vấn đề mà mình dám đối mặc và tìm cách vượt qua là rất thành công rồi, đừng để chuyện quá khứ cứ lập đi lập lại là quan trọng hơn nữa.
Cám ơn cám ơn ạ!!! Thực ra Lee thấy những chuyện tiêu cực hay tích cực xảy đến với mình là điều không thể kiểm soát. Mình chỉ có thể cân bằng cách mình đối diện với chúng nó. Nếu sau này vẫn có những pattern (mô thức) quay trở lại thì Lee coi đấy là cơ hội để mình thực hành đối mặt lần nữa và sẽ cố gắng làm cho tốt hơn.
Ôi cũng phải 7 năm rồi mới gặp lại vid của chị Lee😭 xem từ hồi chị ra tut cosplay cơ
lâu lắm mới thấy youtube gợi ý video của Lee. Đồng ý hai tay với chiếc video này rằng chả tội mẹ gì lúc nào cũng phải là đóa hoa sen trắng, cứ nhận mình ác đi cho khuây khỏa. Là một người chưa thực sự chạm tới ngưỡng trầm cảm nhưng là một người đồng hành cùng với người mỗi ngày battle với các cơn trầm cảm cần dùng đến thuốc, một trong những khoảnh khắc mang tính giải phóng nhất với em trong 3 năm gần đây là cho phép mình nói ra cái câu mà mình đã từng cho là "ác": "Tao hối hận vì tao để nó đi ngăn mày lao đầu ra giữa đường" và không hề cảm thấy hối hận khi mỗi khi bị có ai mention đến người đấy trong cuộc trò chuyện em sẽ bảo nó nên đi ch** đi. Em đã mất quá nhiều thứ khi cố phải giống the norms, phải cư xử trái với cả cảm xúc và cả lý trí để được một cái đống xa lạ mang ơn, nên chả tội gì phải tỏ ra mình tử tế.
Thực ra việc Lee thừa nhận bản thân có lúc không được lương thiện nó nằm ở giai đoạn thành thật thừa nhận với bản thân. Còn sau đó có thể hiện hay tỏ ra hay không thì nó cũng tùy tình hình, most of time là Lee không thể hiện ra nếu không cần thiết. Nhưng mỗi người một nư, thời điểm này nếu em làm thế mà tạo được ranh giới của mình tốt hơn thì cũng sẽ tốt theo tiêu chuẩn của em. Nên là cứ trải nghiệm dần thôi 🤎
Có thể mọi người không để ý, nhưng nếu kể cho người khác nghe về tổn thương của mình thì đa số, đa số nha, người đấy sẽ dùng chính cái đấy để tổn thương lại mình trước khi rời khỏi cuộc đời mình
hmmm. dù chuyện của mình ko cùng tính chất với Lee lắm nhưng nói sao nhờ, tặng Lee 2 chữ ''đồng cảm'' chung nè, và mình cũng ác như Lee vậy haha.
Lúc đó là mình ở thuê chung nhà với 1 đối tượng (ko phải ny) nhưng kiểu mqh ko đc tốt ấy, đc 1 thời gian ngắn thì đã war và ko nhìn mặt nhau sau đó, cũng ko muốn dọn đi vì giá nhà hợp lý và họ ko phải lý do lớn để tác động mình.
Đồ đạc thì chia riêng, sống tách biệt, kiểu dưới bếp mà ng ấy nấu ăn thì mình chờ ngta xong cho đến lượt mình chứ cũng ko bao giờ ăn chung. thậm chí mấy đồ dùng như dầu ăn, tương, gia vị/ dầu tắm, xà bông,... tôi còn phải tự để ra 1 cái khay nhỏ của mình và để trong phòng riêng, cần thì đem ra ngoài xài rồi đem trở lại vô chứ ko để trong nhà bếp/ nhà tắm thì cũng hiểu mqh nó căng tới mức nào. nói thêm 1 chút là nhà chỉ có 2 đứa ở chứ k phải khu tập thể.
Mà ko phải nhà của mình nên cũng ko trên cơ đc con người kia, rồi phải luôn canh xem là đồ của mình có lén bị sờ vào ko, giao tiếp với nhau thì phụ khoa luôn chực chờ ở miệng chứ cũng ko lịch sự đc quá 2 câu, nói chung cũng áp lực, tại ở bên ngoài đã mệt rồi về tới nhà còn gặp giặc.
thì tôi luôn mang một cái suy nghĩ là, nhà mình sẽ bị cháy, và thay vì báo cháy thì tôi sẽ chủ động rời nhà mặc kệ con người kia bị chết rụi. Thường thì bị cháy ngta sẽ phải cứu những ng ở chung còn tôi lại mong nhà bị cháy để tôi có cớ thấy nó chết mà ko phải do mình hạ thủ ấy.
nhưng may thay điều ước chưa thành sự thật. rồi mãi sau tới khi tôi ko còn thuê chỗ đó nữa thì nhà vẫn ko cháy. tôi đã từng có ý định chủ động phóng hỏa luôn chưa? rồi luôn, nhưng chắc vì hèn và đầu óc còn tỉnh táo nên vẫn ko làm gì. nhiều khi tôi thấy tôi còn ác hơn Lee nữa.
Mừng vì đã "hèn" :)) Điều đấy chứng tỏ là mình cũng làm chủ được cái tôi rất tài đó. Nhiều khi phải mặt nặng mày nhẹ mà vẫn bảo vệ được ranh giới của mình đồng thời vẫn chưa tổn hại trực tiếp đến ai thì vẫn ok, miễn mình thấy thoả hiệp và "tận hưởng" điều đấy là được.
"thằng tró ạ!"
😂😂😂
=))) Mặc dù biết hành hung là k nên nhưng trong câu chuyện đấy e thấy Lee k sai :v đánh thêm vài trận nữa cũng đc 😂😂😂 e chưa trải qua bao h nhưng chắc e ác, nên e thấy đấy là bth :v đó là điều ng ta nợ Lee mà :v
Nhưng sau đó người bị tham lam rồi bị ám ảnh về bạo lực là mình ấy :))
E có hai câu hỏi:
1. Nếu ko "have sex" thì liệu Lee có cảm thấy bớt tổn thương và cảm giác bị lợi dụng hơn không?
2. Lee có phải ng thoáng trong chuyện này ko vì có cảm giác đây ko phải ng Lee yêu
No offence x3
Hỏi quá hay luôn 👍 Lee xin phép trả lời nhé.
1. Không have sex chắc chắn Lee sẽ thấy bớt tổn thương hơn, bớt thôi chứ cũng vẫn sẽ cảm thấy đau. Chuyện quan hệ đem lại cho Lee cảm giác như mình cũng đang lợi dụng cái đó để tạo kết nối với người kia sau lưng cô bé kia vậy, dù Lee chẳng có chủ đích như thế, vì lúc đó Lee có biết họ exclusive đâu? 😂 Cảm giác lợi dụng cũng thế, sau khi biết sự việc, Lee cảm nhận được rõ hơn sự lợi dụng bắt nguồn từ phía mình chứ không đặt nặng chuyện mình bị người đó lợi dụng. Tóm lại chắc tự trọng về nhân cách của bản thân cũng cao theo một khía cạnh nào đó nên khi vỡ lở càng cảm thấy bản thân tồi tệ. Tuy nhiên Lee không cảm thấy chuyện have sex là tội lỗi gì, hay là một những nguyên nhân/lý do khiến Lee rơi vào trầm cảm. Chuyện chăn gối đó cũng đến từ sự đồng thuận của cả hai, lúc đó Lee không biết status của người ta, quan hệ với nhau tự nguyện không nên là một cái cớ "gốc" cho nỗi đau của mình, với Lee là như thế.
2. Chả biết có gọi là thoáng không nữa 😂 Trong mắt Lee thì Lee bình thường, không quá khép không quá mở. Còn người ta thấy mình dễ dãi thì họ có quyền có góc nhìn cá nhân của người ta về mình vậy, Lee sẽ không cố thay đổi suy nghĩ của họ về mình. Đúng là Lee chưa hình thành cảm giác yêu với bạn đó, thậm chí bạn ấy cũng đâu có cho Lee cơ hội để phát triển tình cảm đó đâu 😂 Nhiều người thấy rằng yêu rồi hẵng ngủ với nhau thì Lee thấy đó là một tư duy chính đáng của họ, nó rất hợp lý với chính bản chất của nó. Còn Lee thì có thể cảm thấy có cảm giác lãng mạn, sex trước yêu sau cũng chẳng sai trái gì luôn. Góc nhìn và lựa chọn của mỗi người khác nhau thôi mà 😊
Cám ơn em đã dành cho Lee 2 câu hỏi rất hay để Lee tự đào sâu hơn được chính mình nhé 😁