BA SỢI TÓC VÀNG CỦA QUỶ SỨ - Truyện cổ Grimm - Kể chuyện bé nghe

แชร์
ฝัง
  • เผยแพร่เมื่อ 24 เม.ย. 2019
  • #chúmèođidép
    KÊNH KỂ TRUYỆN CỔ TÍCH CHO TRẺ EM - CẬP NHẬT VÀO 9H TỐI HẰNG NGÀY
    Chúng tôi khuyến khích các bậc phụ huynh trực tiếp kể cho con mình nghe. Nhưng nếu các bạn không có thời gian hoặc đã mỏi mệt thì hãy sử dụng kênh kể chuyện này.
    Những câu truyện được kể ở đây đều đã được chúng tôi đã đọc cho con cái của mình nghe. Có nhiều tình tiết chúng tôi đã sửa cho nhẹ nhàng và phù hợp với trẻ em Việt Nam hơn.
    Vì mỗi gia đình có một tiêu chuẩn đạo đức riêng, nên chúng tôi mong muốn phụ huynh sẽ nghe trước và quyết định xem truyện nào phù hợp với con mình.
    Sau mỗi câu chuyện, hãy dành thời gian để trao đổi cùng con mình để biết chắc con nắm được tình tiết và hiểu câu truyện.
    ----
    BA SỢ TÓC VÀNG CỦA QUỶ SỨ
    Ngày xưa có một người đàn bà nghèo sinh được một con trai. Khi đứa trẻ ra đời người ta nhìn thấy chỏm đầu của nó còn nằm trong bọc nhau, người ta tiên tri là năm mười sáu tuổi nó sẽ lấy được công chúa. Thời gian đó nhà vua đang muốn hiểu lòng dân nên đi vi hành. Nhà vua hỏi dân làng rằng trong làng có sự gì lạ không, họ nói:
    - Gần đây ở làng có một bé trai khi sinh ra chỏm đầu còn nằm trong bọc nhau, người ta tiên tri là năm mười sáu tuổi nó sẽ lấy được công chúa.
    Vốn tính độc ác, nghe nói vậy nhà vua tức lắm, liền đến ngay nhà bố mẹ đứa trẻ, làm ra vẻ thương già mến trẻ, vua nói:
    - Các bác nghèo khó, để tôi nuôi nấng dạy dỗ cháu cho.
    Hai vợ chồng nhà kia trước còn từ chối, nhưng rồi thấy người lạ mặt đưa cho nhiều vàng nên họ nghĩ:
    - Thằng con trai mình chắc là một đứa tốt số, lại được nuôi nấng dạy dỗ nữa thế nào cũng làm nên sự nghiệp. Thôi thì hi vọng sau này số kiếp con sẽ sung sướng hơn bố mẹ nó.
    Nên cuối cùng hai vợ chồng cũng bằng lòng trao con cho người lạ mặt.
    Vua đặt đứa bé vào một cái hòm và tiếp tục lên đường. Tới một chỗ nước sâu, vua cho ném hòm xuống nước, trong bụng nghĩ:
    - Thế là ta đã giải thoát cho con gái ta khỏi anh chàng rể bất đắc dĩ này.
    Nhưng cái hòm không chìm, nó nổi trôi theo dòng nước - như một chiếc tàu con và không có một giọt nước nào thấm vào bên trong. Hòm cứ trôi lềnh bềnh như vậy, rồi bị mắc lại ở cối xay nước cách kinh thành hai mươi dặm. May đúng lúc đó thì thằng bé xay bột trông thấy, nó lấy câu liêm móc kéo vào, lòng mừng rỡ tưởng sẽ vớ được vàng bạc châu báu, nhưng khi mở hòm ra chỉ thấy một đứa bé khỏe mạnh, khôi ngô. Nó bế đứa bé tới chỗ hai vợ chồng chủ cối xay.
    Hai vợ chồng này không có con nên rất mừng và nói với nhau:
    - Đúng là trời còn thương vợ chồng nhà mình.
    Đứa bé lớn lên trong sự thương yêu đùm bọc của hai vợ chồng chủ cối xay.
    Một hôm, nhà vua lên đường đi chơi xa. Vừa ra khỏi hoàng cung thì trời mưa to. Vua dừng ngựa vào nhà cối xay để tránh mưa. Vua hỏi hai vợ chồng người xay bột có phải chàng trai cao lớn, khôi ngô tuấn tú kia là con trai họ không. Họ đáp:
    - Tâu bệ hạ không phải ạ. Đó là đứa trẻ chúng tôi nhặt được cách đây mười sáu năm. Nó nằm trong một cái hòm, trôi dạt theo dòng nước và mắc lại ở cửa cổng nhà xay. Thằng bé phụ việc nhà chúng tôi trông thấy và vớt nó lên.
    Vua nghĩ ngay tới đứa bé tốt số mà mình đã ra lệnh vứt xuống nước, vua nói:
    - Các ngươi là những người dân hiền lành, ta muốn nhờ đứa con trai của các ngươi mang thư đến cho hoàng hậu được không? Đây ta thưởng cho hai đồng tiền vàng về chuyện đó.
    Bố mẹ nuôi mừng rõ thưa:
    - Vâng, chúng tôi xin làm theo ý nhà vua.
    Đứa con trai được bố mẹ dặn chuẩn bị đi đưa thư.
    Trong thư nhà vua gửi cho hoàng hậu ghi: "Khi nhận được thư này thì hãy giết ngay tên đưa thư và đem chôn. Phải thi hành lệnh này trước khi ta về."
    ..........

ความคิดเห็น •