BÀN ƠI! TRẢI KHĂN RA, SẮP THỨC ĂN ĐI - Truyện cổ Grimm - Kể chuyện bé nghe
ฝัง
- เผยแพร่เมื่อ 3 มี.ค. 2019
- #chúmèođidép
Đây là kênh kể chuyện cho trẻ em nghe. Chúng tôi khuyến khích các bậc phụ huynh trực tiếp kể chuyện cho con mình nghe. Nhưng nếu các bạn không có thời gian hoặc đã mỏi mệt thì hãy sử dụng kênh kể chuyện này.
Những câu chuyện được kể ở đây đều là truyện chúng tôi đã đọc cho con cái của mình nghe. Có nhiều tình tiết chúng tôi đã sửa cho nhẹ nhàng và phù hợp với trẻ em Việt Nam hơn.
Vì mỗi gia đình có một tiêu chuẩn đạo đức riêng, nên chúng tôi mong muốn phụ huynh sẽ nghe trước và quyết định xem câu chuyện nào phù hợp với con mình.
Sau mỗi câu chuyện, hãy dành thời gian để trao đổi cùng con mình để biết chắc con nắm được tình tiết và hiểu câu chuyện. Ở đây chúng tôi đã liệt kê một số câu hỏi và câu trả lời để bạn có thể trao đổi cùng con.
BÀN ƠI! TRẢI KHĂN RA, SẮP THỨC ĂN ĐI
Hỏi: Con dê thường nói dôi câu gì?
Đáp: Ăn gì mà no. Nhảy qua mả nọ mả kia. Cỏ thì không có, lá cành cũng không. be be.
Hỏi: Thần chú gọi món ăn của bàn là gì?
Đáp: Bàn ơi! Trải khăn ra, sắp thức ăn đi.
Hỏi: Thần chú để lừa tuôn tiền vàng là gì?
Đáp: Hôm qua ăn cỏ đồng làng/ Hôm nay lừa đã có vàng hay chưa?
Hỏi: Thần chú gọi gậy là gì?
Đáp: Gậy ơi! hãy ra khỏi bao.
Hỏi: Ai là người ăn trộm bàn thần và lừa thần
Đáp: Gã chủ quán trọ.
-------
Tiếng Anh
Grimmstories.com
So sánh các bản dịch
(TIẾNG VIỆT-TIẾNG ĐỨC)
Translations in other languages are welcome
Please send them to info@grimmstories.com
Bàn ơi, trải khăn ra, sắp thức ăn đi!
Bàn ơi, trải khăn ra, sắp thức ăn đi!
Truyện cổ Grimm
8/10 - 283 phiếu
Đã lâu lắm rồi, hồi đó có một bác thợ may, bác có ba người con trai, mà chỉ có một con dê cái duy nhất. Nhưng vì cả nhà ăn sữa dê nên ngày ngày phải dắt dê ra đồng kiếm cỏ tốt cho nó ăn. Ba người con trai cắt lượt nhau đi chăn dê. Một hôm, người con cả dắt dê đến bãi tha ma ở cạnh nhà thờ - nơi đấy có cỏ non - để dê ăn cỏ và chạy ở đó. Chiều tối, đã đến lúc phải về, anh hỏi dê:
Dê ơi, dê ăn no chưa?
Dê đáp:
Tôi ăn no căng
Chẳng buồn ăn nữa, Be Be…
Chàng trai nói:
Thế thì về chuồng!
Rồi anh nắm sợi dây buộc cổ dắt dê về, buộc vào chuồng.
Bác thợ may già hỏi:
Thế nào, đã cho dê ăn no chưa?
Người con trai đáp:
Trời! Dê ăn no căng,
Chẳng buồn ăn nữa.
Người cha muốn xem con nói có thực không nên xuống chuồng vuốt ve con vật yêu quý và hỏi:
Dê ơi, dê ăn no chưa?
Dê đáp:
Ăn gì mà no
Nhảy qua mả nọ, mả kia.
Cỏ thì không có, lá cành cũng không.
Be be…
Bác thợ may la lên:
Đến thế thì thôi.
Bác chạy lên nhà, mắng người con cả:
Chà, mày là quân nói dối! Mày để dê đói mà dám nói nó đã no căng.
Điên tiết lên, bác lấy thước treo ở tường xuống đuổi đánh người con cả.
Hôm sau, đến lượt người con thứ hai đi chăn dê. Anh tìm ở dọc hàng rào vườn nhà chỗ có cỏ non nhất, để dê ăn ở đó, dê ăn hết không còn lấy một ngọn. Chiều đến trước khi về, anh hỏi:
Dê ơi, dê ăn no chưa?
Dê đáp:
Tôi ăn no căng
Chẳng buồn ăn nữa, Be Be…
Chàng trai nói:
Thế thì đi về!
Rồi anh nắm sợi dây buộc cổ dắt dê về, buộc vào chuồng rất cẩn thận, bác thợ may hỏi:
Thế nào, có cho dê ăn no đủ không đấy?
Người con trai đáp:
Trời! Dê ăn đã no căng,
Nên chẳng buồn ăn nữa.
Bác thợ may không tin chuyện đó nên xuống ngay chuồng dê hỏi:
Dê ơi, dê ăn no chưa?
Dê đáp:
Ăn gì mà no
Nhảy qua mả nọ, mả kia.
Cỏ thì không có, lá cành cũng không.
Be be…
Bác thợ may la mắng:
Đồ khốn nạn! Con vật hiền lành như thế mà nó để đói!
Bác lại chạy lên nhà lấy thước đánh đuổi đứa con ra khỏi cửa.
Giờ thì đến lượt người con thứ ba. Muốn hoàn thành việc mình cho thật chu đáo, anh đi tìm nơi nào có bụi rậm, những khóm cây có nhiều lá và cỏ non rồi để cho dê ăn ở đó. Chiều tối, lúc sắp về, anh hỏi dê:
Dê ơi, dê ăn no chưa?
Dê đáp:
Tôi ăn no căng
Chẳng buồn ăn nữa, Be Be…
Chàng trai nói:
Thế thì đi về!
Rồi anh dắt dê về, buộc dê vào chuồng rất cẩn thận.
Bác thợ may già hỏi con:
Thế nào, đã cho dê ăn no đủ không đấy?
Người con trai đáp:
Vâng dê ăn đã no căng,
Nên chẳng buồn ăn nữa.
Bác thợ may không tin, xuống ngay chuồng hỏi dê.
Con vật độc ác kia đáp:
Ăn gì mà no
Nhảy qua mả nọ, mả kia.
Cỏ thì không có, lá cành cũng không.
Be be…
Bác thợ may tức, la mắng con:
Chà, quân này láo lếu thật! Thằng anh cũng như thằng em, đứa nào cũng mải chơi cả! Tao không thể để chúng bay lừa dối tao mãi được!
Bác đùng đùng nổi giận, chạy ngay lên nhà, lấy thước đánh cho con trai tội nghiệp một trận chí tử làm cho nó cũng phải bỏ nhà ra đi.
Từ đó, ở nhà chỉ còn bác thợ may với con dê. Sáng hôm sau, bác xuống chuồng, vuốt ve dê và nói:
Lại đây, cưng của ta. Ta sẽ đích thân dẫn mày ra ngoài đồng ăn cỏ.
Bác cầm dây dắt dê dọc theo những hàng rào tươi tốt và đến những chỗ thường thích đến ăn. Bác bảo dê:
Chuyến này thì mày được no nê thỏa thích nhé!
Rồi bác để dê ăn ở đó tới tận chiều tối. Lúc đó bác hỏi:
Dê ơi, dê ăn no chưa?
Dê đáp:
Tôi ăn no căng
Chẳng buồn ăn nữa, Be Be…
Bác thợ may bảo:
Thế thì đi về!
------------------