Bộ phim khiến tôi hoài niệm nhất. Có lẽ rằng thứ chúng ta nhớ nhất không phải là tình yêu, không phải là sách vở hay giờ học,... Mà thứ khiến ta hoài niệm nhất là bản thân khi ấy, một người từng yêu say đắm, từng ngây ngô, từng phấn đấu hết mình. Là bản thân chúng ta khi luôn lao nhanh về phía trước, trong vòng quay của thời gian ấy, có lẽ là tôi tuyệt vời nhất.
Rất nhiều năm trôi qua, nghe lại bài hát này mình vẫn bồi hồi cảm xúc như lần đầu tiên. Tâm trí "được dịp" quay ngược trở về những năm tháng ấy, những ngày tháng học sinh hồn nhiên vô tư... Trở về với hiện tại, nhìn sang bên cạnh, cảm thấy thật may mắn vì cậu bạn mình thầm thương trộm nhớ năm 15 tuổi, sau gần 20 năm, giờ đây vẫn đang nắm tay mình. Bất giác mỉm cười... P/s: Cảm xúc - Một chiều Thu Hà Nội...
Năm tháng phổ thông của mình, trải qua bao sóng gió để trưởng thành. Hạnh phúc rồi đau buồn rồi vô vị. Duy chỉ có cảm giác thầm thích một người đến vô vàn thì chưa từng trải qua. Xem những bộ phim, nghe những ca khúc thế này. Bỗng nhiên tự cảm thấy bản thân thật quá thiếu sót rồi. Sau này yêu cũng không muộn. Đúng. Nhưng có thể yêu với những tình cảm đầy ngây ngô như thế nữa không. Cả 2 người đều vô tư, không lo nghĩ đến những trách nhiệm chán chường của người lớn. Chỉ là con nít, nhưng lại có chút tư vị trưởng thành. Luôn đầy nhiệt huyết cho tất cả mọi thứ. Con người khi ấy. Ai cũng thật đẹp.
Thiết nghĩ tuổi trẻ giờ ko còn hồn nhiên ngây thơ tình yêu cũng không còn buồn cười vì sự đơn thuần ngây ngô của nó nữa. Vì giới trẻ bây giờ biết nhiều quá và cũng muốn thể hiện mình nhiều quá. Vì vậy bạn ko cần phải quá tiếc làm gì. Mình nghĩ là như vậy
Đúng là cảm giác thích một người khi mình còn ngây ngô ấy rất đặc biệt, cả đời sẽ không quên được. Sau này mỗi khi nghĩ lại năm tháng đó, vì thích người ấy đã làm ra chuyện ngu ngốc gì đều mỉm cười. May mà mình từng trải qua cảm giác đó, tính ra từ năm lớp 9 đến hết 3 năm cấp 3. Bây h lên đại học rồi, không còn thích người ấy nữa, nhưng có lẽ cũng không bao h thích ai như vậy nữa. Cuộc sống fa rất tốt, theo đuổi sự nghiệp, không quá thích ai, thi thoảng chán quá thì ngắm trai rồi crush dạo, rất thoải mái nha
Không phải Gửi thời thanh xuân tươi đẹp nhất của chúng ta, không phải hệ liệt Chấn Hoa, đây mới là bộ phim thanh xuân vườn trường đầu tiên mà mình xem, không có cái kết đẹp, từ tiểu thuyết đến phim đều cho mình một cái kết chân thật đến đau lòng nhưng mình biết thanh xuân chẳng mấy ai nắm tay nhau đi được mãi. Bộ phim tuổi thơ, cảm ơn Kha Cảnh Đằng nghịch ngợm, cảm ơn Thẩm Giai Nghi xinh đẹp đã cho mình một sự hoài niệm mà mãi sau này mình sẽ không bao giờ quên được 🥰
Thời đi học tôi luôn lén nhìn cậu. Có lẽ cậu biết mà có lẽ không. Mọi người đều bảo cậu là chàng trai hư hỏng. Thật vậy, bề ngoài cậu chả khác nào một học sinh cá biệt. Hay đánh lộn, không chịu học hành, lên phòng hiệu trưởng thường xuyên, phá phách trong giờ học nhưng trong tôi cậu lại rất đặt biệt. Một chàng trai bề ngoài tuy trông bất cần nhưng bên trong lại có một trái tim ấm áp, luôn giúp đỡ mọi người. Tôi đã phải lòng cậu như thế, chàng trai mà tôi đã ghét ngay từ ngày học cùng lớp. Một tình cảm đặc biệt len lối trong tôi không biết từ khi nào. Nó càng ngày càng lớn dần đến nổi làm tim tôi nhức nhối. Cậu luôn tốt với tôi, tại sao thì tôi không biết và luôn nhẹ nhàng với tôi. Tôi càng không hiểu tại sao cậu lại giao du với một đứa như tôi. Tôi và cậu lúc đó như 2 đường thẳng song song vậy. Một đứa ăn chơi liêu lỏng và một đứa học trò ít nói lúc nào cũng trầm ngâm. Lúc tôi khóc cậu đã ngồi cạnh tôi, không nói không rằng cứ như vậy cho đến khi tiếng chuông reo chào đón tiết học mới. Lúc tôi nghĩ học cậu đã dò hỏi bạn tôi về tôi. Thay vì hỏi thẳng tôi lúc tôi trên lớp cậu lại chọn cách không quan tâm và thờ ơ tôi. Trong tiệc liên hoan lớp, cậu đã gắp đồ ăn cho tôi với gương mặt hiển nhiên trước sự bất ngờ của tôi. Tôi đã thật sự hoảng sợ, có chút vui mừng, nhưng tôi tự hỏi từ lúc nào mà cậu và tôi thân nhau đến thế. Trên hết lúc này hình như cậu đang có bạn gái. Tại sao cậu lại đi học sớm ? Vì theo tôi biết cậu lúc nào cũng là người cuối cùng vào lớp. Tại sao cậu lại muốn ôm tôi sau bữa tiệc chia tay đó. Tôi và cậu đã nhìn nhau rất lâu nhưng rốt cuộc không có cái ôm nào xảy ra vì bạn gái cậu đã đến. Tại sao cậu có bạn gái nhưng vẫn đối xử mập mờ với tôi. Tại sao hôm đó cậu lại uống rượu nhiều đến vậy? Tại sao cậu lại nhìn tôi? Tại sao cậu lại biết hết những dòng trạng thái trên Facebook của tôi? Tại sao cậu cố tình đọc nó cho tôi nghe. Rồi cậu kết hôn, tôi đã thẩn thờ rất lâu khi nghe bạn bè báo tin. Hàng loạt hàng loạt chữ giá như chạy trong đầu tôi...giá như tôi nói với cậu rằng tôi yêu cậu, giá như lúc trước tôi can đảm tiến tới bên cậu. Giá như ngày đó... Tận sau này tôi mới biết hoá ra không phải một mình tôi ôm đơn phương quãng thời gian dài. Mà chính cậu....chàng trai cá biệt năm nào không dám bước đến bên tôi. Hoá ra cả hai đều tương tư nhau. Nhưng không dám nói. Không ai trong cả hai dám bước về phía đối phương. Hoá ra cả hai tự mình làm mình tổn thương. Hoá ra cả hai đều chờ đối phương tiến tới. Rồi vô tình bước qua nhau. Tôi tự hỏi nếu lúc đó tôi hoặc cậu nói lời yêu,..... thì phải chăng lễ đường đó tôi và cậu cùng nhau sánh bước. Mỗi năm thời tiết vào mùa, tim tôi lại nhói lên từng nhịp. Đến tận bây giờ tôi vẫn mơ về quãng ký ức thanh xuân năm đó, tôi và cậu cùng dưới mái trường. Nếu kiếp sau có cơ hội, tôi muốn nói với cậu rằng "Này, Tao yêu mày". Còn bây giờ, hạnh phúc nhé thành xuân của tôi. Một ngày trái trời. Mười năm sau. _30/10/2021_
Đạo diễn, người sáng tác nhạc có thể nói lên tiếng lòng của bao nhiêu con người. Hoá ra là vậy, đa số ai cũng từng trải qua cảm giác đấy, đã rất vui vẻ vì chỉ cần nhìn thấy em nhưng có lúc thì khờ dại lắm. Thanh xuân đi qua của tôi cũng như vậy, chỉ có 2 từ thôi: “TIẾC NUỐI”. Không trách gì cả, chỉ là tôi - cậu trai 17 của năm tháng ấy chưa thực sự hết mình, giờ cũng đã lớn và trưởng thành rất nhiều rồi, mà sao sự nhiệt huyết của năm 17 nó không thể lớn theo cùng. Tự sự về quá khứ: 11:13 - T4 25/10/2023
5 ปีที่แล้ว +246
"Con người không thật sự nhớ nhau. Chẳng qua là nhớ cảm giác người đó mang đến cho mình."
mình nghĩ là cũng không quên được dù có muốn cỡ nào... tình yêu đầu chẳng một chút lo âu, toan tính, chỉ có sự ngây thơ, vui vẻ bên nhau những tháng ngày đó...
Ra đời rồi,đối diện áp lực công việc,cuộc sống mới thấy những năm tháng còn cắp sách đến trường là vô giá. Nhũng người bạn,những nụ cười,những giọt nước mắt và cả tình cảm trong sáng năm ấy mãi mãi cũng không thể tìm lại được. “Thời gian ơi,bao giờ cho đến…ngày xưa?!”❤
Cũng 10 năm rồi, cứ mỗi lần cảm thấy mệt mỏi trong cuộc sống tôi lại mở bài này ra nghe, cảm giác quay trở về thời đi học vô tư, vô lo, cái thời mà chỉ cần nghe một bài hát hoặc đọc một mẫu chuyện, xem một bộ phim lãng mạn là có thể bồi hồi, mơ mộng rồi tưởng tượng ra vô số viễn cảnh sau này. Bây giờ va vấp nhiều, cảm xúc dần chai sạn, chẳng thể có loại cảm giác như thời non trẻ nữa.
Mình hồi xưa cũng yêu thầm một người con gái và giờ đây không bao giờ gặp lại cô ấy nữa. Tuy nhiên, sau khi lớn lên và lập gia đình rồi mình mới nhận ra rằng ... tình yêu tuổi học trò ngày ấy là một loại tình yêu chỉ đẹp khi còn dang dở và bắt buộc phải khép lại nếu như không sớm đi đến hôn nhân. Và một điều thú vị hơn nữa, mình phát hiện ra rằng các trường hợp những cặp hôn nhân xuất phát từ tuổi học trò và đi đến hôn nhân ngay sau khi kết thúc học đường thì thường những trường hợp này sẽ đi đến sự tan vỡ và li hôn. Nghe thì khó tin nhưng sự thật lại rất hợp lý ... và đó là vì sau hôn nhân, họ thường sẽ không chấp nhận được sự thật cuộc sống người lớn, một cuộc sống mang hầu hết chỉ toàn màu xám của sự lo toan trang trải cuộc sống. Họ sẽ luôn đem quá khứ tình yêu học trò màu hồng của mình ra để so sánh với cuộc sống hôn nhân hiện tại và kết cục khó tránh rồi cũng đến. Vì vậy, tình yêu tuổi học trò thường rất khó thành ... và cũng không nên thành. Hãy để nó là một màu hồng, mãi trong tim mình, tuy đã kết thúc nhưng không bao giờ tan mất !!!
Cũng đc hơn chục năm rồi nhỉ, từ lúc đi học cấp 3 đến đại học rồi đi làm và giờ có con. Nghe hoài niệm ghê, gì thì gì cũng muốn quay trở lại thời học sinh ko phải lo lắng nhiều trừ mấy cái bài kiểm tra. kkkk. Lê la cùng lũ bạn, khi bắt đầu biết yêu là gì, và khi....haiz...Chứ giờ cuộc sống bộn bề quá, chỉ cần 1 khoảng thời gian trở ngược về lại thì giá vé bao nhiêu tui cũng ráng mua ^^. Cơ mà kết phim này thực sự sát với thực tế đấy, yêu đương với nhau thời cấp 3 rất vui nhưng chả mấy khi sau này sẽ thành vợ chồng đâu. Sau chục năm bắt đầu trải nghiệm đời mới thấy bộ phim này khá real.
Thật ra cả hai chúng ta đều cảm mến đối phương. Nhưng... có lẽ là sợ, sợ bị từ chối, sợ nếu bày tỏ ra sẽ mất tình bạn giữa chúng ta. Nên cả hai đều chọn cách im lặng, ầm thầm như hai đường thẳng song song đi mãi vẫn thấy nhau. “Năm tháng ấy tớ thích cậu là thật, việc cậu có thích tớ hay không đã không còn quan trọng nữa rồi. Vì vốn dĩ thanh xuân là để bỏ lỡ mà” Cảm ơn cậu! Tri kỉ của tớ🌿
Zen tâm trạng của bạn, rất giống mình. ... Nếu có thể quay ngược lại thời gian, mình nhất định sẽ thổ lộ tình cảm với cậu ấy, dù có thể bị từ chối. Nhưng thực tế lại không có từ '' nếu " ...🌠🌠🌠
Dù rất thích c ấy nhưng mình luôn tìm cách né tránh những lời c ấy thổ lộ vì biết được tương lai ( tức hiện tại) chúng mình chẳng thể nào có thể ở cạnh nhau, sẽ có người nói mình ngu ngốc nhưng đúng là mình ngu ngốc thật vì mình không muốn mất tình bạn của bọn mình, không muốn nếu 1 ngày nào đó có thể gặp lại nhau mình vẫn có thể thoải mái với cậu ấy..... Chỉ tiếc là những năm tháng thích c mình đã nợ cậu những câu nói đùa với cậu
Bộ phim này mình coi lần đầu vào năm nhất đại học. Sau khi xem xong, mình lại ước rằng mình được xem bộ phim này sớm hơn, tốt nhất là vào những năm tháng cấp ba vì mình muốn không phạm phải những sai lầm như của các cậu bạn trong phim. Thế nhưng sau này nghĩ lại, mình cũng tự hỏi rằng nếu mình coi phim này vào những năm tháng 16 17 tuổi đó, mình có nhận ra được những ý nghĩa đằng sau không? Thế nên, ở mỗi độ tuổi nhất định, bộ phim này lại mang cho mình những suy nghĩ khác biệt, những suy nghĩ mà cần thời gian để cảm nghiệm.
Nhiều người nói không thích cái kết, cái kết buồn. Nhưng mình thì ngược lại, cái kết thật sự rất hay và rất thực tế. Trong lòng ai lúc đi học cũng có một Thẩm Giai Nghi, một người mình rất thích, rất quan tâm, là động lực, là niềm vui mỗi khi đến lớp nhưng mãi mãi cũng không thể tiến xa hơn được. Người ta nói tình đẹp khi tình còn dang dở. Crush thì lúc nào cũng đẹp mà. Có lẽ Kha Cảnh Đằng khi ấy còn trẻ, sự bồng bột của tuổi trẻ. Con gái thường có những suy nghĩ trưởng thành hơn con trai. Mình nhớ là lúc đọc chuyện Kha Cảnh Đằng có nói thật ra Thẩm Giai Nghi không hề đến trận đấu. Và Thẩm Giai Nghi không hề hẹn hò với Kha Cảnh Đằng mà là với một bạn nam khác nhưng cuối cùng cũng nhanh chia tay. Cảm giác như là chúng ta có thể dễ dàng quen một người nhưng với người mình thật sự thích thì lại càng cẩn trọng suy ra là lỡ nhau.
Nghe bài hát này vỏn vẹn được 8 năm rồi cảm giác vẫn như lần đầu được nghe thấy nó . Rất nhiều kỉ niệm ùa về gắn liền với bộ phim và ca khúc này , mỗi khi buồn hay bế tắc thường mở lên nghe là tâm trạng lại tốt hơn . Bản thân dễ chán rất ít khi xem một bộ phim lại nhiều lần nhưng phim này là ngoại lệ , rất hay.
Chí ít họ đã ở bên nhau một khoảng thời gian của thanh xuân, dù đã bỏ lỡ nhưng sau này nghĩ lại vẫn sẽ là hạnh phúc và hoài niệm. Còn những câu chuyện chưa có bắt đầu thì sao dám gọi là kết thúc, không rõ ràng cũng chẳng gọi tên cũng k biết làm gì để đối diện và nghĩ về nó với câu chuyện như thế nào. Mập mờ không ràng buộc để rồi lúc nghĩ lại là những kỉ niệm ràng buộc mình nhưng con người và mối quan hệ cứ mập mờ không lối thoát. 20/09/2021 mọi người giữ gìn sức khỏe, VN cố lên
Một trong những bộ phim về học đường hay nhất! Xem phim đã lâu và luôn có một cảm giác bồi hồi xen lẫn tiếc nuối khi nhớ về. Có lẽ là vì phim gợi lại cho mình kí ức đẹp đẽ về khoảng thời gian còn ngồi trên ghế nhà trường, về cô bạn cùng bàn năm đó hay là những thằng bạn thân chả biết có chuyện gì nhưng mỗi lần gặp nhau vẫn thao thao bất tuyệt, những lần trốn học đi chơi net:3 tiếc thật, thanh xuân qua rồi không thể trở lại được nữa,,.. Cảm ơn tất cả mọi người đã cho tôi một khoảng thời gian tuyệt đẹp. Cảm ơn!
The first memory is the last to go "Đối với chàng trai cô thích, cô chỉ hi vọng anh có thể sống tốt, có thể vui vẻ, má lúm dồng tiền khi anh mỉm cười vẫn có thể khiến cô thích thú. Bây giờ và kể tương lai sau này dù không còn ở bên nhau chỉ cần chàng trai này gặp bất cứ khó khăn gì, cô dù đang ở góc trời nào chỉ cần nghe thấy anh có chuyện nhất định cô sẽ dùng hết sức để giúp đỡ anh, bất cứ lúc nào,bất cứ nơi đâu"
10 năm đi qua, cô gái thanh xuân và những chàng trai đã đi rất xa khỏi buổi chiều mùa thu năm nào, trong những chiều thu nhẹ nhàng ấy có phấn trắng bảng đen, có trang sách mở xem chung, có câu chuyện cười đùa không dứt, có tiếng cô giảng bài đều đều, và có cả những mối tình chưa kịp lớn. Tất cả đã đi được một quãng rất xa...
Tôi không có một thời cấp 3 và Đại học đáng nhớ vì lúc ấy chỉ biết học trên lớp rồi về nhà và sống khá nội tâm. Nhưng cứ mỗi lần nghe bài hát này dù ít nhiều t đều hoài niệm về quãng thanh xuân của mk và thấy có chút tiếc nuối vì ko lưu giữ được nhiều kỉ niệm. Hy vọng những ai đang trải qua những tháng năm đẹp nhất của tuổi học trò sẽ sống hết mk để sau này sẽ không phải hối tiếc như t
Thực sự nhiều người cứ nghĩ rằng hai đường thẳng song song giữa hai con người là đau khổ nhất. Nhưng thực sự không gì đau khổ hơn việc hai người gặp nhau tại một điểm rồi cuối cùng khoảng cách càng ngày càng lớn tạo thành hai cặp góc đối.
Có người từng nói "Chàng trai năm 17 tuổi sẽ không thể đi cùng bạn đến hết cuộc đời" Mình đã từng không tin. Và người ấy đã chứng minh cho mình thấy điều đó
Chúng ta từng xem bộ phim này với nhau mà cũng hình như là bộ phim đầu tiên hai đứa coi với nhau khi mới yêu. Nhiều khi nhìn lại 5 năm qua mặc dù đã không còn bên cạnh nhau nữa, mỗi đứa một nơi nhưng những kỉ niệm thơi đi học chưa một lần em quên. Tình yêu chúng ta mặc dù đầy những cãi vã vì tính trẻ con của hai đứa nhưng cũng thật dễ thương biết bao. Hi vọng anh vẫn luôn hạnh phúc ở một chân trời khác em :). Em cũng đã từng nuối tiếc rất nhiều nhưng đã quá lâu đễ chúng ta bắt đầu lại từ đầu. Tạm biệt anh.
2018, còn ai không, vừa xem phim xong, cái kết có lẽ là sẽ gây ám ảnh với mình cả đời, tình yêu vốn là vậy, cứ mãi lòng vòng thì cuối cùng cũng lạc mất nhau .
Xem phim đã lâu nhưng lâu lâu cứ lại phải vào đây để nghe lại những giai điệu quen thuộc, những thước phim qua đi mình lại cành thấy phần nào rất giống mình, một cậu trai đầy sức trẻ là sự nhiệt huyết luôn muốn thể hiện với thế giới, lại phải lòng với một cô gái năm ấy được rất nhiều chàng trai theo đuổi, nhiệt huyết là thế nhưng lại không dám thổ lộ với bạn ấy, chỉ dám nhìn từ xa, nhìn nụ cười, cử chỉ của bạn ấy, với những người bạn khác thì luôn năng động, nhiều lời, nhưng đứng trước người con gái ấy chẳng thể nào liên kết được những câu từ, giờ thì hai người cũng đã không còn ngồi bên, tuy chung một thành phố nhưng lại xa biết dường nào, giờ thì ngày ngày mình cũng ngước đầu lên, nhìn trời và chiêm nghiệm, mong rằng chúng ta dù ờ đâu nhưng khi nhìn lên vẫn nhận ra mình vẫn dưới một bầu trời dù mưa to hay nắng ấm, để lại đây những dòng tâm sự của tuổi mới lớn, để lại cái gọi là thích một người, mong rằng sau hàng ấy năm đọc lại những dòng này mình vẫn có thể mĩm cười. ❤
Dù biết là thời gian một đi không trở lại, tất cả ký ức chỉ như một cuốn phim xưa cũ nhưng đã bị hoen ố vài chỗ mất rồi. Không đành lòng quên đi nhưng mỗi khi nhớ đến thì cảm xúc ngày ấy lại ùa về, chiếm lấy tâm can trong thoáng chốc, ngọt ngào nhưng cũng đắng ngắt cứ như chỉ là một giấc mộng đêm hè. Cuối cùng cũng chỉ là những câu chuyện cũ, nhưng cảm giác này lại mới như ngày hôm qua, nhưng có lẽ, tất cả rồi sẽ ổn thôi.
Sau này, dù ai thành công, ai thất bại, ai làm đúng, ai ù nhầm thì vì có em, thanh xuân của anh mới trở nên đẹp đẽ, rực rỡ vô cùng. "Em là Eva trong mắt tôi".
Chưa bao giờ nghe 1 bài hát, xem 1 bộ phim mà nước mắt rơi nhiều đến vậy. Thanh xuân của em đều tràn ngập hình bóng của anh. Anh nói anh chỉ là 1 Kha Cảng Đằng, mãi mãi ở đằng sau Thẩm Giai Nghi mà thôi. Nhưng anh ơi, em ko muốn là Thẩm Giai Nghi, nên anh đừng coi mình là Kha Cảnh Đằng. Sau tất cả, em chỉ là 1 đứa yêu anh đến ngu ngốc. Đừng đứng sau nữa hãy bước lên và nắm tay em, mình cũng nhau đi tiếp được ko anh. Đừng bỏ rơi em như vậy anh à, em sợ lắm.....
When I accidentally heard this song in the internet, I immediately knew it is a hit. Thank you so much! I will also watch the movie. I know there are many who lost the true love of their life. I can relate. Happy times to everybody. Life is for living! Enjoy it with its nice times and sorrows! I will try to learn to sing the PinYin lyrics. Thank you very much for them!
Hầu như ngày nào cũng nghe, mỗi lần nghe đều nhắm mắt lại, cả bầu trời năm lớp 10 ấy hiện ra trước mặt, nơi có kẻ ngồi trước người ngồi sau, ngồi trong lớp đùa giỡn nhau. Trong 1 khoảng khắc, nụ cười của cô gái ấy đã khiến chàng trai say đắm, và nụ cười đó đã in sâu trong cậu trai đến tận giờ và có thể là cả đời😊tuy rằng sau khi tốt nghiệp c3 2 người đã đi theo 2 hướng khác nhau để phát triển bản thân nhưng mình mong rằng cậu luôn luôn hạnh phúc.
Lâu lắm rồi mới nghe lại và xem lại bộ phim này... 1 thời cấp 3 năm 2014 nghiện bài này luôn... lần đâu tiên vào quán net chỉ để xem phim này.. có lẽ là cả đời chắc sẽ không quên đc... một chặng đường cố gắng thật nhiều... lúc đó thiếu thốn rất nhiều nhưg ít ra cũng có động lực có mục tiêu để cố gắg.. còn h đã gần bước sag tuổi 24 rồi mà vẫn còn chênh vênh chưa có gì trong tay có mục tiêu mà vẫn chưa có động lực như trc.. suốt ngày chỉ đắm chìm trong nhữg bản nhạc buồn rồi tự mình làm mình buồn k có động lực như xưa nữa😔 h còn chẳg biết viết gì
Và điều tàn khốc nhất của tình yêu...đó là...mối tình đầu của ng con trai thường là 1 ng con gái cùng tuổi,và mối tình đó thường ko mang lại hp...hay nói cách khác nó chỉ là thứ giúp cho con trai trưởng thành hơn.
Tôi k biết nghe bài này bao nhiêu lần , dù là tình cờ dù là cố tình mở , nhưng khi đọc từng chữ đọc từng câu viêtsub nhái lại lời ca sĩ , xem từng cảnh flim cắt thì cảm xúc 1 chút vương vấn buồn vẫn còn trong tôi . Tôi năm 25 tuổi viết cho tương lai sau này khi đi làm việc tại Nhật bản . Q 1/5/2020 愛情だから。
I watched this movie with my classmate on last days we were high school students. Every time listen to this song, feelings of that days strongly back to me, what a meaning movie
Tình cờ nghe bài này cũng vài lần những chưa bao giờ khóc. Mấy hôm trước Hồ Hạ hát với Gia, Sâm, Lỗi đc 1 bạn làm thành clip. Xem mà ko cầm được nước mắt. Cũng mừng vì dù tốt nghiệp rồi nhưng các bạn ấy vẫn có thể tụ họp cùng nhau trên show
Mình và người yêu cũ đều đã có gia đình riêng, mình và người ấy cũng từng cùng nhau xem bộ phim này, hôm nay vô tình nghe lại bài hát này bộ phim này làm mình nhớ lại khoảng thời gian c3, rất nhiều kỷ niệm ùa về nhưng tất cả đã dừng lại vào những năm tháng đó, những thời thanh xuân tươi đẹp đó, anh va em cung nhu bo phim nay, ko thể ở bên nhau như lời hứa năm nào, con gái lúc nào cũng trưởng thành hơn con trai cùng tuổi nen chúng ta đã đi trên con đường riêng, em muon noi mot loi tạm biệt thanh xuân, tạm biệt anh và em năm chúng ta 17t, chúc anh và em hạnh phúc với cuộc sống của mình ❤️❤️
Nhiều năm như vậy rồi, mình vẫn không quên được những ngày tháng đó. Những ngày tháng ngoài việc được điểm cao, mình chẳng còn mong gì ngoài nụ cười của cậu. Thời gian thật sự quá đáng sợ. Sau này có gặp bao nhiêu người đi nữa, mình cũng chẳng bao giờ quên được buổi chiều hôm ấy.
15_5_2018 tôi đã chính thức hết năm nhất , quảnh mặt lại mọi thứ đã trôi qua mất rồi , 1 năm chúng ta rời xa những kỉ niệm đẹp ngây thơ của tuổi học trò , một năm rồi không còn thấy cậu nt làm trò khi tớ buồn , một năl rồi không còn những cuộc nc thâu đêm suốt sáng , một năm đã xa rời hể tất cả kỉ niệm của cta , tớ muốn đi ăn bún ở chợ sau trường c3 , tớ muốn bỏ những tiết học cuối cùng để đi vòng vòng trường ngắm lại tất cả , tớ muốn xuống căng tin để ăn kem , tớ muốn 1 lần cùng học hóa để hai đưâ cùng đấu khẩu khi k giải ra đáp án như nhau !! Một năm cậu quên tớ rồi đúng không , cậu hay nói với tớ : " đã từng muốn chinh phục cả thế giới nhưng quay đầu từng mảnh từng mảnh đầu là em " vậy mờ h cậu đang nơi đâu !! Lâu lắm rồi cta chẳng nc !! Chắc h cậu cũng đang sống rất hạnh phúc rồi nhỉ ?? Hi vọng là.vậy
Câu chuyện giữa tôi và người con gái thuở thanh xuân của tôi cũng giống như diễn biến bộ phim trên đến 80%. Trùng hợp là cô gái ấy cũng có tên là Thanh Xuân, người con gái đã dạy cho tôi trở nên trưởng thành, chín chắn hơn mà tôi đến hiện tại vẫn chưa thể nào quên được. Hai người chúng tôi học chung lớp cả 3 năm cấp 3. Tôi là một chàng trai học giỏi, hoà đồng và được hầu hết bạn bè yêu mến nhưng vẫn không kém phần cá biệt, phá phách và trẻ con. Còn Thanh Xuân là một cô gái vô cùng xinh đẹp, ngoan hiền luôn được các bạn trai trong và ngoài lớp theo đuổi rất nhiều nhưng bên ngoài cô ấy là một con người lạnh lùng, kiệm lời hay thậm chí còn bị mọi người trong lớp gọi là " khó gần ". Chính vì tính cách khác biệt giữa hai người nên ban đầu tôi cũng không thèm để tâm đến cô ấy, hay thậm chí tôi còn đâm ra không thích cô ấy chỉ vì những điều như thế. Tôi đã từng suy nghĩ rằng " nhỏ này thì có cái gì mà khiến cho mấy thằng trong lớp thích nhiều như thế? " cho đến khi sau này hai người chúng tôi đã có cơ hội tiếp xúc nhiều với nhau hơn... Thời gian sau tôi được giáo viên xếp chỗ ngồi bàn bên cạnh cô gái đó. Ban đầu thì tôi cũng không chú tâm hay để ý lắm nhưng sau này tôi mới nhận ra rằng cô ấy chỉ đơn giản là khó mở miệng, ngại giao tiếp với những người xung quanh. Đã thế còn có vài bạn trai bày trò trêu đùa như là những đám bạn của Kha Cảnh Đằng trong phim nên khiến cô ấy còn khép lòng lại nhiều hơn. Cô gái này mặc dù cũng chăm chỉ nhưng mà sức học thì không tốt cho lắm. Nhưng chính vì tính cách của cổ nên cổ cũng chỉ lặng im không nhờ vả đến người khác. Tôi ngồi bên cạnh cũng khá là khó chịu vì chính tôi là một người có tiếng trong lớp, ai ai cũng chú ý đến tôi chỉ có cô ấy là không. Giai đoạn này tôi như là Thẩm Giai Nghi phiên bản con trai vậy. Tôi chủ động giúp đỡ cô ấy trong mọi chuyện học hành hay cả những giờ kiểm tra. Giữa hai người chúng tôi dần nảy sinh tình cảm, chắc chắn là như vậy nhưng chính vì sự bồng bột, thiếu sự tự tin và suy nghĩ còn đơn giản của tôi đã không nhận ra sớm đã tách chúng tôi trên hai con đường khác nhau. Kỉ niệm giữa chúng tôi chỉ có 2 người biết, không một ai trên thế giới nào khác có thể biết được 2 đứa chúng tôi đã trải qua những ngày tháng học đường đáng nhớ như thế nào. Xem bộ phim này khiến tôi thật sự hoài niệm lại quá khứ, cặp đôi Thẩm Giai Nghi và Kha Cảnh Đằng làm tôi liên tưởng mãi đến tôi là Hoàng Nam và cô gái tên là Thanh Xuân. Với đầy đủ cung bậc cảm xúc: vui có, buồn có, hiểu lầm có, giận hờn cũng có. Chỉ đáng tiếc là hai người không thể nào đối diện với nhau để giải thích hay là nói ra những điều còn giấu kín trong tim mình. Tuổi trẻ giống như một cơn mưa, cho dù bị cảm, vẫn muốn quay lại để được ướt mưa thêm một lần nữa.
@@linhkhanh8893 Tên là cô ấy là Thanh Xuân luôn đó bạn 😄😄 Mình không nhớ là mình đã viết ra một đoạn văn dài như thế này. Cảm ơn bạn đã cho mình thấy lại quá khứ
Trong tim mình cũng có 1 Thẩm Giai Nghi như thế... Nhưng chỉ khác là cô ấy không dành tình cảm cho mình như cách Kha Cảnh Đằng nhận được từ Thẩm Giai Nghi. Năm tháng cấp 3, vùi đầu vào sách vở, lần đầu tiên trong đời, biết thầm thích 1 người điên cuồng là như thế nào. Ước gì, chúng mình ít nhất 1 lần thuộc về nhau... 10/2020. #nămcuoicap
Lớp 10 ( 15.09.2015 ) Gửi người mình thích năm 15 tuổi .... Chào cậu, không biết cậu có thể đọc được những dòng này không? Cũng không biết một ngày nào đó cậu bất chợt mà nhớ đến mình không? Mình không chắc nữa, hôm nay mình chỉ biết ở đây để viết những dòng này .... " Mình thật sự nhớ cậu nhiều lắm !!! " .... Cấp 3 trôi qua với mình với bao sự luyến tiếc, mình chỉ biết giữ cậu như một kỷ niệm đẹp của những năm tháng bồng bột, đến bây giờ mình còn không tin rằng sau tất cả người duy nhất mình rung động lại vẫn là cậu .... Mình nhớ người vào lớp cuối cùng muộn nhất, nhớ cả người ngồi sau có giọng nói trầm ấm, nhớ những lần cậu gọi tên mình hay cái chạm tay nhẹ nhàng khi cậu chẳng may ngủ quên... Nhớ những buổi học nhóm mình kèm cậu học, nhớ cả những lần đưa đi đón về cùng nhau dưới trời đông 11°C, và nhớ cả buổi tối Noel đầu tiên mình được đi chơi cùng người mình thích .... Nhưng rồi chỉ vì sự im lặng của mình đã đẩy sự cố gắng của cậu ở lại ... Những năm tháng cấp 3 sau này cậu vẫn âm thầm quan tâm mình, chỉ tiếc đến mãi sau mình mới nhận ra được tình cảm ấy .... Thời gian cứ thế trôi qua, ngày cuối cấp ai cũng muốn giữ lại trong mình một kỷ niệm nào đó. Mình của năm 17 tuổi cũng không còn thích cậu nữa nhưng đối với mình - cậu là một người rất đặc biệt. Ngày 20.06.2018, buổi học cuối cùng chúng mình học cùng nhau, mình cầm trên tay chiếc áo đồng phục của mình, các bạn trong lớp cũng đã ký xong nhưng cuối cùng điều làm mình do dự lại chính là cậu, hôm ấy mình đã nhìn cậu rất lâu rồi nhìn chiếc áo, mình đã cố gắng lấy hết can đảm để mong cậu có thể viết gì đó trên chiếc áo .... Nhưng rồi mình chỉ biết nép sau cánh cửa lớp nhìn dáng cậu khuất dần, mình đã nghĩ sẽ còn cơ hội, mình đã nghĩ chúng ta sẽ còn gặp lại nhau mà không biết rằng sau ngày hôm đó thôi chúng ta sẽ không còn là những đứa trẻ của năm 17 tuổi nữa ... Những năm tháng học sinh của chúng mình khép lại thật rồi, sẽ không còn ngồi chung lớp học, sẽ không còn nghe chung một bài giảng và gặp nhau mỗi ngày .... Nếu bây giờ có một điều ước, mình chỉ ước rằng năm ấy mình sẽ dũng cảm để bày tỏ với cậu. Mình nhớ cậu nhiều lắm, cảm ơn cậu vì đã luôn ở bên mình, cảm ơn vì năm ấy đã thích mình. Mình cũng thích mình của năm ấy đã thích cậu #Cencer :))) Mong rằng cậu cũng sẽ xem bộ phim này giống mình, mong rằng chúng mình sẽ còn gặp lại nhau, mong rằng cậu đừng quên mình ... 15.05.2020 " Mình chỉ muốn, thế giới này có thể vì mình mà khác đi một chút ... Thế giới của mình, chính là trái tim của cậu. "
Mối tình đầu của tôi lại là tình đơn phương! Nhưng nó vẫn rất đẹp, không hề hối tiếc! Cám ơn vì sự xuất hiện của cậu đã làm cho thanh xuân tôi có thêm sắc màu! 24/03/2021
Thời gian thật tàn khốc, 5 năm cắm đầu học rồi ra trường đi làm, rời Hà Nội lang bạt khắp chốn cuối cùng quay trở về chính nơi khởi đầu, khi không có gì cả, khi không lo được cho chính mình thì lại gặp được người mà mình muốn chăm sóc. Để đến bây giờ, đứng lặng nơi chúng ta gặp nhau, chỉ là không còn chúng ta nữa...tháng 11/2019
Rất nhớ chúng ta của những năm tháng đó , ngốc nghếch , đơn thuần nhưng dũng cảm . Rất muốn trở lại cái cảm giác mệt mỏi cùng nhau trải qua kì ôn thi ,lúc cùng nhau vui vẻ trong gian hàng ẩm thực , giờ thể dục vui vẻ ... Tất cả đều đáng giá như vậy .....cảm ơn các cậu đã bao dung tớ , một ng bạn ích kỉ , khó tính và trẻ con như vậy ....sẽ k bao h quên
Vô tình nghe lại , vô tình kỉ niệm ùa về , vô tình anh lại nhớ về em - người con gái anh tưởng chừng như sẽ cùng anh đi đến suốt cuộc đời , bao nhiêu ước mơ của tuổi trẻ tuổi thanh xuân dự định sẽ làm cùng em khi chúng ta tốt nghiệp . Chúng mình còn đếm từng ngày mình yêu nhau , từng giờ , từng phút bên nhau , lúc đấy sao hạnh phúc quá . Trong khoảng thời gian mình bên nhau cũng có nhiều lần phải chia tay nhau , rồi cũng quay lại . Rồi một lần mình cũng chia tay , nhưng lần đó cũng là lần chia tay cuối cùng của chúng ta vì từ lúc đấy chúng ta chính thức chẳng còn là gì của nhau . Giờ em và anh cũng đã trưởng thành , đã là người lớn , đã có cuộc sống riêng. Anh cũng đã vơi bớt đi nỗi đau trong tim này , nhưng những kỉ niệm của chúng ta thì sẽ chẳng bao giờ có thể xóa nhòa cho đến khi anh chết . Tạm biệt em người con gái anh yêu nhất ! Tạm biệt em người con gái đã từng là tất cả !
3 năm cấp ba từng cùng ng con trai ấy tạo ra rất nhiều kỉ niệm, từng cùng ngắm sao và nghe bài hát này, cùng hứa hẹn rất nhiều rất nhiều điều, làm rất nhiều việc cùng nhau. Cứ ngỡ sẽ k bao giờ phải trải qua cảm giác chia ly, k ngờ tình yêu sâu đậm, điên cuồng thuở ấy rồi cũng trở thành 1 đoạn hồi ức. Thậm chí chưa 1 lần đc nói câu tạm biệt hay chia tay. Ng ấy cứ thế lặng lẽ biến mất, mang theo hồi ức đẹp đẽ nhất của tuổi 18, mang theo hồi ức đẹp đẽ nhất về thành phố này, mang theo tất cả cảm giác vui vẻ tích cực. Giờ nơi đâu từng mảnh từng mảnh cũng tràn ngập hình bóng của ng ấy, nhưng ng ấy thật sự ở đâu thì lại k hay biết. Rất muốn được ôm lấy anh, dù chỉ 1 lần cuối thôi. Thật sự k nỡ nói câu tạm biệt. Nhưng trong cuộc sống k phải lúc nào ta cũng là ng nắm quyền lựa chọn. Vậy nên... Cảm ơn và tạm biệt tình yêu đẹp đẽ nhất của em ❤
Cảm ơn cậu đã là thanh xuân của tớ , sắp xa nhau rồi tớ chỉ muốn nói :You are the apple of my eyes HUANG ❤ suốt đời này ko thể nào quên những tháng năm của chúng ta ☺
Mỗi lần nghe, đều nhớ về một người, lâu lắm rồi, xa lắm rồi, gần 10 năm rồi chẳng nói chuyện với nhau rồi. Có những thứ không hề đẹp nhưng lại khiến người ta nhớ lâu đến vậy
Gửi người con trai năm 17 tuổi của em! Chúng ta đã có một Thanh Xuân rực rỡ nhất của thời niên thiếu, chúng ta của những năm ấy thật ngốc và sĩ diện ai cũng có sự kiêu hãnh của bản thân để rồi đánh mất tình cảm của nhau. Năm ấy ,e đã có một Kha Cảnh Đằng luôn bên em nhưng chỉ có năm ấy chúng ta mới vẽ lên thanh xuân đẹp như vậy hẹn anh ở trạm trưởng thành nhé.
Có một loại tình cảm, dù người kia trong trí nhớ của ngươi, gương mặt đã mơ hồ, quá trình cũng dần dần phai nhạt , nhưng đoạn tình cảm này không có lúc nào là không chôn sâu trong linh hồn ngươi, mặc kệ bao lâu, mặc kệ trải qua những gì, chỉ cần nhớ tới , sẽ trở thành nỗi chua sót nhàn nhạt trong lòng ngươi.
Qua đây tôi có 1 vài lời nhắn nhủi tới các bạn trẻ đang sắp chuẩn bị ra trường . các bạn thật sự may mắn khi đang được sống ở thời điểm đẹp nhất cuộc đời . hãy nghe tôi nhắc các bạn 1 câu là hãy sống trọn từng giây từng phút với tuổi học trò vì sau này nỗi niềm tiếc nuối nhất là tuổi thơ đến trường . tôi như là người đến từ tương lai của các bạn vậy. Tôi từng trải cái cuộc sống mà các bạn sắp đi qua . giờ cuộc sống càng khốc liệt đến đâu thì lại càng tiếc nuối cái thủa thiếu thời đến đó
- Bài hát đem lại cho mình quá nhiều cảm xúc. - Nếu nam chính và nữ chính đến được với nhau, có lẽ câu chuyện này, bộ phim này sẽ không được nhờ đến nhiều và yêu thích nhiều như vậy. "Tình chỉ đẹp khi còn dang dở..." - Trần Nghiên Hy quá dễ thương và đáng yêu. - Kết phim hay và gây nuối tiếc...
17/06/2024. Thẩm Giai Nghi suốt những năm tháng từ khi là cậu học sinh 14 15 tuổi bắt đầu biết rung động đến bây giờ là cậu trai 26 tuổi chính thức lên xe hoa rồi, Khép lại một hành trình cảm xúc 12 năm 2012-2024 đầy hoài niệm. Chúc cô bạn trăm năm hạnh phúc, kỉ niệm của tôi.Tạm biệt..>!
Năm cấp 3 của mk nhạt nhẽo vô cùng nhạt nhẽo, và đó cũng là khoảng t/g mk bị mất cảm xúc mọi thứ, t/g đó trôi qa như mây như gió mà ko để lại chút dư vị nào...và nếu có 1 điều ước thì mk thực sự muốn làm lại 3 năm đó....h thì chỉ bt hoài niệm....mong ko có b nào như mk:)
mặc dù mới xem phim này năm 2020 thôi nhưng bài hát này ra cách thời điểm hiện tại 9 năm, 9 năm trôi qua mình đã lớn và khác hơn rất nhiều, thanh xuân cũng chưa được trải qua mối tình thời học trò như thế nào, nên vẫn muốn tìm cảm giác ấy trong những bộ phim thanh xuân #160521
Thật sự đã lâu lắm rồi mình mới dám nghe lại bài hát này. Mặc dù khi nghe thì mình không hiểu lời nhưng hiểu thật sự nó muốn nói điều gì, cứ mỗi lần nghe mình lại cảm thấy rất buồn, nó gợi cho mình những cảm xúc của cái gì đó của một quá khứ, của một dĩ vãng đã qua dù buồn nhưng lại rất đẹp.
Bộ phim và bản nhạc này khiến tôi nhớ những năm tháng ấy, năm tháng tôi đc ở cạnh cậu. Dây tơ ấy đã buộc tay chúng ta lại nhưng chẳng ai dám kéo đối phương gần hơn nữa... Và rồi cho tới mùa hè cuối cùng, chúng ta đã buông bỏ, tôi nuối tiếc, có lẽ cậu cũng vậy. Giá như năm ấy tôi nói ra lòng mình thì tốt biết mấy!
Hôm nay là ngày em đính hôn. Sắp tới là cái lễ thành hôn anh còn phân vân không biết nên đi hay không? Chia tay là do anh nhưng anh không đủ dũng cảm để nói câu chúc em hạnh phúc. Anh tệ quá nhỉ Cám ơn những tháng ngày cấp 3 tươi đẹp nhất.
10 năm rồi, hôm nay mình mới xem lại phim này. Lần đầu xem, có lẽ lúc đó quá trẻ, xem chỉ theo phong trào chứ k cảm thấy phim hay. Đến bây giờ mới thấm
Có lẽ kí ức thời học sinh, những cảm xúc rung động đầu đời sẽ theo t mãi dù thời gian có vô tình trôi đi thì đâu đó mỗi lần nhớ về cũng làm t cảm thấy một chút gì đó xao xuyến, luyến tiếc...
Thanh xuân của tôi là một mớ hỗn độn, có những thứ vẫn đang cố gắng quên, có những thứ muốn níu giữ ngay từ trong tiềm thức. Không phải tất cả đều tươi đẹp, thực sự có quá nhiều điều khiến tôi sợ hãi, nhưng ít ra, vẫn có người bên cạnh tôi! Cậu không chỉ là Kha Cảnh Đằng của năm đó mà là của hiện tại và cả tương lai! Dù lắm khi buồn nhưng chỉ cần nghĩ về cậu, tôi liền thấy mọi thứ không tệ! Cảm ơn, cảm ơn đã tốt vs tôi vô điều kiện như thế❤️
Làm bạn 7 năm, đến khi em chuyển đi, a hụt hẫng, nhưng với một thằng hs lớp 7, a chỉ nghĩ có lẽ cảm giác đó là vì mình mất đi một người bạn thân bên cạnh từ nhỏ chứ ko hề biết rằng mình đã thích e từ khi đó. 7 năm nữa trôi qua, a chẳng biết từ bao giờ từ thích chuyển sang yêu e rồi nhưng e đâu biết, với e, a chỉ là thằng bạn thân khác giới mà thôi. 2 lần e khoe với a rằng có bạn trai, là 2 lần a chúc mừng e nhưng nước mắt chảy trong lòng, có phải a quá hèn. A cũng muốn nói yêu e, nhưng có lẽ, e chỉ có thể chấp nhận làm bạn với 1 thằng nghèo như a, chứ ko thể yêu. A vẫn đang cố gắng từng ngày, trên giảng đường, bên nhưng cuốn giáo trình dày cộp toàn những thứ đau đầu, chỉ để 2 năm nữa khi ra trường a có thể có một công việc tốt, là một kĩ sư giỏi, để xứng với e. A sẽ luôn cố gắng và sẽ luôn chờ e Yêu e #H
năm đó tôi học lớp 8 xem bộ phim này, tôi cũng thích 1 bạn gái cùng lớp , luôn để 1 bức thư vào ngày cuối năm học vào bọc kiểm tra , lớp 8 tôi đã khóc vì 1 cô gái khi xem bộ phim và luôn yêu bài hát này, rồi tới bây giờ khi xem lại và phim và bài hát cứ như tôi đc sống lại thanh xuân của chính mình vậy, mann t thật ấu trĩ , nhớ lại thì vẫn yêu cô gái năm ấy t từng theo đuổi.
After all those years, you're still the apple of my eye. To my apple of my eye, have a happy life. Thank you for the good memories. I will forever keep them. And hope that maybe in the parallel universe, there will be you and me. I'll wait for you there.
Cái này có nghĩa là hợp nhau đến thế nhưng vẫn không thể đến được với nhau. Hai người này vốn sinh ra đã không dành cho nhau, có duyên ắt sẽ gặp, có phận ắt sẽ về chung. Họ chỉ có duyên gặp nhau nhưng xin lỗi cả hai không có phận để nhận ra tình cảm đối phương dành cho nhau. Và quan trọng là truyện muốn nói lên tình yêu đẹp nhất chỉ có ở thời thanh xuân và chỉ dừng lại ở đó, không một ai đi quá giới hạn. Họ luôn là một phần đặc biệt trong đối phương, chỉ đẹp khi ở cái tuổi 17, 18 đó mà thôi.
Đến cuối cùng thì nam 9 vẫn yêu nữ 9, còn nữ 9 đã lựa chọn ng đàn ông chính chắn cho mình. Lalaland, ngày em đẹp nhất, và cả phim này cuối cùng cũng chỉ còn nam 9 luôn giữ tình yêu cho mình. Suy nghĩ của con gái luôn trưởng thành sớm hơn con trai cùng tuổi. Câu này quả thật đúng đắn.
Mình mới phải cảm ơn bác mới đúng ,MV những năm tháng ấy của bác quá tuyệt vời ,nó mang lại một cảm giác mới lạ dù rằng mình đã xem MV chính thức của phim cả trăm lần ,mình thề là MV của bác sẽ luôn nằm trong HDD của mình và không bao giờ bị xóa trong mọi trường hợp , Một lần nữa thay mặt mọi người mình bác vì đã bỏ công sức lẫn tâm huyết vào đoạn MV này . Yêu phim chết đi được , yêu Giai Di :x.
mới đầu năm nay thôi tôi cũng đã phải ngậm ngùi nhìn người con gái tôi yêu sáng vai bên chồng cô ấy trong ngày cưới, thực ra thì tôi cũng chả có gì phải đau khổ hay tiếc nuối lắm vì tôi biết tôi không đủ khả năng để mang lại hạnh phúc cho cô ấy. Khi mà cô ấy đi chúc rượu các bàn thì có đặt tai lên bờ vai tôi, lúc đó tôi cũng muốn quàng tay qua để đặt lên bàn tay cô ấy nhưng tôi kiềm chế và rụt tay lại. Một người con gái 25 tuổi chắc chắn phải biết rằng những gì tôi giành cho cô ấy thể hiện rằng tôi đang yêu cô ấy nhưng tôi chưa 1 lần nói ra và cô ấy cũng chưa bao giờ thể hiện rằng cô ấy hiểu điều đó.
Coi từ hè năm ngoái mà đến giờ vẫn xem đi xem lại :)! Đây là bộ phim hay nhất mình xem :) chưa bao giờ khóc khi xem phim nhưg xem đến phút cuối đến đoạn kha đằng hôn chú rể thì mình chả hiểu s lại khóc mà còn vừa khóc vừa cười nữa!!
Đọc cmt buồn quá. Tôi cũng từng có một kha tử đằng riêng mình trong kí ức. Tôi cũng giống như thẩm giai nghi . chúng tôi đều thích nhau nhưng ko hề có kết cục đẹp. Mãi mãi là nhưng kỉ niệm với cậu bạn cùng bàn , năm ấy.
vì những nổi đau day dứt như thế này, mình luôn luôn tìm cách giải bày tâm tư tình cảm cho đối phương hiểu để không phải sống day dứt mãi về sau. Nhưng lựa chọn ấy chỉ đúng với mình, không phải ai cũng bao dung, cũng sẵn lòng nghe bạn nói 1 điều gì đó. Khi mình cố gắng bộc bạch, cố mở lòng, thì lại là những cú đẩy mình ra xa. Kết cục sẽ vẫn mãi day dứt.
Bộ phim đã làm gợi về rất nhiều kỷ niệm cho tôi, vào năm lớp 9 tôi đã bị say đắm bởi vẻ đẹp của em rồi tình cảm đó chỉ dám để trong lòng, lúc đó tôi rất nhút nhát vì thế ko dám bộc lộ cảm xúc thật của mình và rồi tôi cảm nhận được là em cũng có cảm tình vs tôi nhưng lúc đó đã là lúc chúng tôi ko còn học chung nữa,... đúng là tình yêu lúc đó đẹp thật mặc dù chỉ lên lớp ngắm từng hành động cử chỉ của người ta thôi là vui cả ngày rồi, lên cấp 3 tự nhiên mình ko còn cảm giác như vậy nữa chỉ có cảm giác thiếu gái thôi haha
Bộ phim về tình yêu tuổi học trò hay nhất tôi từng xem😊 Cảm giác thật nuối tiếc vì người mà mình từng thích ở những năm tháng ấy lại k thể đi chung lối nhưng đó cũng là một kỷ niệm đẹp. Mỗi khi nhớ về ta lại cảm thấy bồi hồi và rất muốn quay lại quãng thời gian tươi đẹp đó.
Bộ phim khiến tôi hoài niệm nhất. Có lẽ rằng thứ chúng ta nhớ nhất không phải là tình yêu, không phải là sách vở hay giờ học,... Mà thứ khiến ta hoài niệm nhất là bản thân khi ấy, một người từng yêu say đắm, từng ngây ngô, từng phấn đấu hết mình. Là bản thân chúng ta khi luôn lao nhanh về phía trước, trong vòng quay của thời gian ấy, có lẽ là tôi tuyệt vời nhất.
Rất nhiều năm trôi qua, nghe lại bài hát này mình vẫn bồi hồi cảm xúc như lần đầu tiên. Tâm trí "được dịp" quay ngược trở về những năm tháng ấy, những ngày tháng học sinh hồn nhiên vô tư...
Trở về với hiện tại, nhìn sang bên cạnh, cảm thấy thật may mắn vì cậu bạn mình thầm thương trộm nhớ năm 15 tuổi, sau gần 20 năm, giờ đây vẫn đang nắm tay mình. Bất giác mỉm cười...
P/s: Cảm xúc - Một chiều Thu Hà Nội...
Năm tháng phổ thông của mình, trải qua bao sóng gió để trưởng thành. Hạnh phúc rồi đau buồn rồi vô vị. Duy chỉ có cảm giác thầm thích một người đến vô vàn thì chưa từng trải qua. Xem những bộ phim, nghe những ca khúc thế này. Bỗng nhiên tự cảm thấy bản thân thật quá thiếu sót rồi. Sau này yêu cũng không muộn. Đúng. Nhưng có thể yêu với những tình cảm đầy ngây ngô như thế nữa không. Cả 2 người đều vô tư, không lo nghĩ đến những trách nhiệm chán chường của người lớn. Chỉ là con nít, nhưng lại có chút tư vị trưởng thành. Luôn đầy nhiệt huyết cho tất cả mọi thứ. Con người khi ấy. Ai cũng thật đẹp.
Giống tớ, tiếc thật
Thiết nghĩ tuổi trẻ giờ ko còn hồn nhiên ngây thơ tình yêu cũng không còn buồn cười vì sự đơn thuần ngây ngô của nó nữa. Vì giới trẻ bây giờ biết nhiều quá và cũng muốn thể hiện mình nhiều quá. Vì vậy bạn ko cần phải quá tiếc làm gì. Mình nghĩ là như vậy
Cũng không cần tiếc làm gì đâu vù bây giờ bản thân em cũng thấy học sinh cấp 3 giờ lo nghĩ nhiều cái cũng chẳng trong sáng hồn nhiên kiểu đó nữa rồi
Đúng là cảm giác thích một người khi mình còn ngây ngô ấy rất đặc biệt, cả đời sẽ không quên được. Sau này mỗi khi nghĩ lại năm tháng đó, vì thích người ấy đã làm ra chuyện ngu ngốc gì đều mỉm cười. May mà mình từng trải qua cảm giác đó, tính ra từ năm lớp 9 đến hết 3 năm cấp 3. Bây h lên đại học rồi, không còn thích người ấy nữa, nhưng có lẽ cũng không bao h thích ai như vậy nữa. Cuộc sống fa rất tốt, theo đuổi sự nghiệp, không quá thích ai, thi thoảng chán quá thì ngắm trai rồi crush dạo, rất thoải mái nha
Tình yêu khi ấy thật đẹp. Bây giờ cuộc sống vội vã con người thay đổi muốn tìm lại tình yêu khi xưa thật khó.
Không phải Gửi thời thanh xuân tươi đẹp nhất của chúng ta, không phải hệ liệt Chấn Hoa, đây mới là bộ phim thanh xuân vườn trường đầu tiên mà mình xem, không có cái kết đẹp, từ tiểu thuyết đến phim đều cho mình một cái kết chân thật đến đau lòng nhưng mình biết thanh xuân chẳng mấy ai nắm tay nhau đi được mãi. Bộ phim tuổi thơ, cảm ơn Kha Cảnh Đằng nghịch ngợm, cảm ơn Thẩm Giai Nghi xinh đẹp đã cho mình một sự hoài niệm mà mãi sau này mình sẽ không bao giờ quên được 🥰
Từng ước mơ chinh phục cả thế giới, nhưng cuối cùng quay đầu lại mới nhận ra, thế gian này, từng mảnh, từng mảnh đều là em.:
Bây giờ cảm giác ấy còn đọng lại ko sau 5 năm
Thời đi học tôi luôn lén nhìn cậu. Có lẽ cậu biết mà có lẽ không.
Mọi người đều bảo cậu là chàng trai hư hỏng. Thật vậy, bề ngoài cậu chả khác nào một học sinh cá biệt. Hay đánh lộn, không chịu học hành, lên phòng hiệu trưởng thường xuyên, phá phách trong giờ học nhưng trong tôi cậu lại rất đặt biệt. Một chàng trai bề ngoài tuy trông bất cần nhưng bên trong lại có một trái tim ấm áp, luôn giúp đỡ mọi người.
Tôi đã phải lòng cậu như thế, chàng trai mà tôi đã ghét ngay từ ngày học cùng lớp.
Một tình cảm đặc biệt len lối trong tôi không biết từ khi nào. Nó càng ngày càng lớn dần đến nổi làm tim tôi nhức nhối.
Cậu luôn tốt với tôi, tại sao thì tôi không biết và luôn nhẹ nhàng với tôi. Tôi càng không hiểu tại sao cậu lại giao du với một đứa như tôi. Tôi và cậu lúc đó như 2 đường thẳng song song vậy. Một đứa ăn chơi liêu lỏng và một đứa học trò ít nói lúc nào cũng trầm ngâm.
Lúc tôi khóc cậu đã ngồi cạnh tôi, không nói không rằng cứ như vậy cho đến khi tiếng chuông reo chào đón tiết học mới.
Lúc tôi nghĩ học cậu đã dò hỏi bạn tôi về tôi. Thay vì hỏi thẳng tôi lúc tôi trên lớp cậu lại chọn cách không quan tâm và thờ ơ tôi.
Trong tiệc liên hoan lớp, cậu đã gắp đồ ăn cho tôi với gương mặt hiển nhiên trước sự bất ngờ của tôi. Tôi đã thật sự hoảng sợ, có chút vui mừng, nhưng tôi tự hỏi từ lúc nào mà cậu và tôi thân nhau đến thế. Trên hết lúc này hình như cậu đang có bạn gái.
Tại sao cậu lại đi học sớm ? Vì theo tôi biết cậu lúc nào cũng là người cuối cùng vào lớp.
Tại sao cậu lại muốn ôm tôi sau bữa tiệc chia tay đó. Tôi và cậu đã nhìn nhau rất lâu nhưng rốt cuộc không có cái ôm nào xảy ra vì bạn gái cậu đã đến.
Tại sao cậu có bạn gái nhưng vẫn đối xử mập mờ với tôi.
Tại sao hôm đó cậu lại uống rượu nhiều đến vậy? Tại sao cậu lại nhìn tôi? Tại sao cậu lại biết hết những dòng trạng thái trên Facebook của tôi? Tại sao cậu cố tình đọc nó cho tôi nghe.
Rồi cậu kết hôn, tôi đã thẩn thờ rất lâu khi nghe bạn bè báo tin. Hàng loạt hàng loạt chữ giá như chạy trong đầu tôi...giá như tôi nói với cậu rằng tôi yêu cậu, giá như lúc trước tôi can đảm tiến tới bên cậu.
Giá như ngày đó...
Tận sau này tôi mới biết hoá ra không phải một mình tôi ôm đơn phương quãng thời gian dài. Mà chính cậu....chàng trai cá biệt năm nào không dám bước đến bên tôi.
Hoá ra cả hai đều tương tư nhau. Nhưng không dám nói. Không ai trong cả hai dám bước về phía đối phương.
Hoá ra cả hai tự mình làm mình tổn thương.
Hoá ra cả hai đều chờ đối phương tiến tới.
Rồi vô tình bước qua nhau.
Tôi tự hỏi nếu lúc đó tôi hoặc cậu nói lời yêu,..... thì phải chăng lễ đường đó tôi và cậu cùng nhau sánh bước.
Mỗi năm thời tiết vào mùa, tim tôi lại nhói lên từng nhịp.
Đến tận bây giờ tôi vẫn mơ về quãng ký ức thanh xuân năm đó, tôi và cậu cùng dưới mái trường.
Nếu kiếp sau có cơ hội, tôi muốn nói với cậu rằng "Này, Tao yêu mày".
Còn bây giờ, hạnh phúc nhé thành xuân của tôi.
Một ngày trái trời.
Mười năm sau.
_30/10/2021_
Nửa đêm đọc được chia sẻ của bạn buồn quá ...
Thật sự tiếc ạ 😢
Chúc cậu hạnh phúc và dần quên đi ký ức hoài niệm đó , chỉ giữ ở trong lòng thôi
Đạo diễn, người sáng tác nhạc có thể nói lên tiếng lòng của bao nhiêu con người. Hoá ra là vậy, đa số ai cũng từng trải qua cảm giác đấy, đã rất vui vẻ vì chỉ cần nhìn thấy em nhưng có lúc thì khờ dại lắm. Thanh xuân đi qua của tôi cũng như vậy, chỉ có 2 từ thôi: “TIẾC NUỐI”. Không trách gì cả, chỉ là tôi - cậu trai 17 của năm tháng ấy chưa thực sự hết mình, giờ cũng đã lớn và trưởng thành rất nhiều rồi, mà sao sự nhiệt huyết của năm 17 nó không thể lớn theo cùng.
Tự sự về quá khứ:
11:13 - T4 25/10/2023
"Con người không thật sự nhớ nhau.
Chẳng qua là nhớ cảm giác người đó mang đến cho mình."
Vì thế mà con người ta lại nhớ nhau !
" Tuổi thanh xuân như cơn mưa rào đầu hạ cho dù ướt đẫm cũng muốn quay lại để ướt thêm một lần nữa"
Tình yêu thuở ngây thơ vụng dại ngày ấy ! Tình yêu chưa hẳn là sống chết vì nhau, hi sinh vì nhau, chưa sâu sắc và chín chắn nhưng lại là tình yêu khó quên nhất. Và cũng không muốn quên nhất
nhớ tình đầu hả em iu? ^^
Bạn giống mình quá. Tình yêu đầu tiên tuổi đôi mươi khó mà quên được nhỉ. Dù giờ đây nó đã xa quá rồi.
mình nghĩ là cũng không quên được dù có muốn cỡ nào...
tình yêu đầu chẳng một chút lo âu, toan tính, chỉ có sự ngây thơ, vui vẻ bên nhau những tháng ngày đó...
đức hoàng phương nguyễn chuẩn rồi bạn êi
Ra đời rồi,đối diện áp lực công việc,cuộc sống mới thấy những năm tháng còn cắp sách đến trường là vô giá. Nhũng người bạn,những nụ cười,những giọt nước mắt và cả tình cảm trong sáng năm ấy mãi mãi cũng không thể tìm lại được.
“Thời gian ơi,bao giờ cho đến…ngày xưa?!”❤
Một thập kỉ rồi... nhạc phim vẫn là điều gì đó ko tả thành lời!!! Thanh xuân của chúng ta ❤
Cũng 10 năm rồi, cứ mỗi lần cảm thấy mệt mỏi trong cuộc sống tôi lại mở bài này ra nghe, cảm giác quay trở về thời đi học vô tư, vô lo, cái thời mà chỉ cần nghe một bài hát hoặc đọc một mẫu chuyện, xem một bộ phim lãng mạn là có thể bồi hồi, mơ mộng rồi tưởng tượng ra vô số viễn cảnh sau này. Bây giờ va vấp nhiều, cảm xúc dần chai sạn, chẳng thể có loại cảm giác như thời non trẻ nữa.
Mình hồi xưa cũng yêu thầm một người con gái và giờ đây không bao giờ gặp lại cô ấy nữa. Tuy nhiên, sau khi lớn lên và lập gia đình rồi mình mới nhận ra rằng ... tình yêu tuổi học trò ngày ấy là một loại tình yêu chỉ đẹp khi còn dang dở và bắt buộc phải khép lại nếu như không sớm đi đến hôn nhân. Và một điều thú vị hơn nữa, mình phát hiện ra rằng các trường hợp những cặp hôn nhân xuất phát từ tuổi học trò và đi đến hôn nhân ngay sau khi kết thúc học đường thì thường những trường hợp này sẽ đi đến sự tan vỡ và li hôn. Nghe thì khó tin nhưng sự thật lại rất hợp lý ... và đó là vì sau hôn nhân, họ thường sẽ không chấp nhận được sự thật cuộc sống người lớn, một cuộc sống mang hầu hết chỉ toàn màu xám của sự lo toan trang trải cuộc sống. Họ sẽ luôn đem quá khứ tình yêu học trò màu hồng của mình ra để so sánh với cuộc sống hôn nhân hiện tại và kết cục khó tránh rồi cũng đến. Vì vậy, tình yêu tuổi học trò thường rất khó thành ... và cũng không nên thành. Hãy để nó là một màu hồng, mãi trong tim mình, tuy đã kết thúc nhưng không bao giờ tan mất !!!
Cũng đc hơn chục năm rồi nhỉ, từ lúc đi học cấp 3 đến đại học rồi đi làm và giờ có con. Nghe hoài niệm ghê, gì thì gì cũng muốn quay trở lại thời học sinh ko phải lo lắng nhiều trừ mấy cái bài kiểm tra. kkkk. Lê la cùng lũ bạn, khi bắt đầu biết yêu là gì, và khi....haiz...Chứ giờ cuộc sống bộn bề quá, chỉ cần 1 khoảng thời gian trở ngược về lại thì giá vé bao nhiêu tui cũng ráng mua ^^.
Cơ mà kết phim này thực sự sát với thực tế đấy, yêu đương với nhau thời cấp 3 rất vui nhưng chả mấy khi sau này sẽ thành vợ chồng đâu. Sau chục năm bắt đầu trải nghiệm đời mới thấy bộ phim này khá real.
Thật ra cả hai chúng ta đều cảm mến đối phương. Nhưng... có lẽ là sợ, sợ bị từ chối, sợ nếu bày tỏ ra sẽ mất tình bạn giữa chúng ta. Nên cả hai đều chọn cách im lặng, ầm thầm như hai đường thẳng song song đi mãi vẫn thấy nhau.
“Năm tháng ấy tớ thích cậu là thật, việc cậu có thích tớ hay không đã không còn quan trọng nữa rồi. Vì vốn dĩ thanh xuân là để bỏ lỡ mà”
Cảm ơn cậu! Tri kỉ của tớ🌿
Zen tâm trạng của bạn, rất giống mình. ... Nếu có thể quay ngược lại thời gian, mình nhất định sẽ thổ lộ tình cảm với cậu ấy, dù có thể bị từ chối. Nhưng thực tế lại không có từ '' nếu " ...🌠🌠🌠
Dù rất thích c ấy nhưng mình luôn tìm cách né tránh những lời c ấy thổ lộ vì biết được tương lai ( tức hiện tại) chúng mình chẳng thể nào có thể ở cạnh nhau, sẽ có người nói mình ngu ngốc nhưng đúng là mình ngu ngốc thật vì mình không muốn mất tình bạn của bọn mình, không muốn nếu 1 ngày nào đó có thể gặp lại nhau mình vẫn có thể thoải mái với cậu ấy..... Chỉ tiếc là những năm tháng thích c mình đã nợ cậu những câu nói đùa với cậu
❤️
Bộ phim này mình coi lần đầu vào năm nhất đại học. Sau khi xem xong, mình lại ước rằng mình được xem bộ phim này sớm hơn, tốt nhất là vào những năm tháng cấp ba vì mình muốn không phạm phải những sai lầm như của các cậu bạn trong phim. Thế nhưng sau này nghĩ lại, mình cũng tự hỏi rằng nếu mình coi phim này vào những năm tháng 16 17 tuổi đó, mình có nhận ra được những ý nghĩa đằng sau không? Thế nên, ở mỗi độ tuổi nhất định, bộ phim này lại mang cho mình những suy nghĩ khác biệt, những suy nghĩ mà cần thời gian để cảm nghiệm.
Nhiều người nói không thích cái kết, cái kết buồn. Nhưng mình thì ngược lại, cái kết thật sự rất hay và rất thực tế. Trong lòng ai lúc đi học cũng có một Thẩm Giai Nghi, một người mình rất thích, rất quan tâm, là động lực, là niềm vui mỗi khi đến lớp nhưng mãi mãi cũng không thể tiến xa hơn được. Người ta nói tình đẹp khi tình còn dang dở. Crush thì lúc nào cũng đẹp mà. Có lẽ Kha Cảnh Đằng khi ấy còn trẻ, sự bồng bột của tuổi trẻ. Con gái thường có những suy nghĩ trưởng thành hơn con trai. Mình nhớ là lúc đọc chuyện Kha Cảnh Đằng có nói thật ra Thẩm Giai Nghi không hề đến trận đấu. Và Thẩm Giai Nghi không hề hẹn hò với Kha Cảnh Đằng mà là với một bạn nam khác nhưng cuối cùng cũng nhanh chia tay. Cảm giác như là chúng ta có thể dễ dàng quen một người nhưng với người mình thật sự thích thì lại càng cẩn trọng suy ra là lỡ nhau.
Nghe bài hát này vỏn vẹn được 8 năm rồi cảm giác vẫn như lần đầu được nghe thấy nó . Rất nhiều kỉ niệm ùa về gắn liền với bộ phim và ca khúc này , mỗi khi buồn hay bế tắc thường mở lên nghe là tâm trạng lại tốt hơn . Bản thân dễ chán rất ít khi xem một bộ phim lại nhiều lần nhưng phim này là ngoại lệ , rất hay.
Chí ít họ đã ở bên nhau một khoảng thời gian của thanh xuân, dù đã bỏ lỡ nhưng sau này nghĩ lại vẫn sẽ là hạnh phúc và hoài niệm. Còn những câu chuyện chưa có bắt đầu thì sao dám gọi là kết thúc, không rõ ràng cũng chẳng gọi tên cũng k biết làm gì để đối diện và nghĩ về nó với câu chuyện như thế nào. Mập mờ không ràng buộc để rồi lúc nghĩ lại là những kỉ niệm ràng buộc mình nhưng con người và mối quan hệ cứ mập mờ không lối thoát.
20/09/2021 mọi người giữ gìn sức khỏe, VN cố lên
Tháng 10.2021 có ai còn nghe không? Tuổi trẻ, chính là phải có gì đó để nuối tiếc 😞
2020 rồi có ai còn nghe bài này không??? Bộ phim không bao giờ t có thể quên được !!!
Kiểu Thỉnh thoảng cũng phải ngắm nghía lại thanh xuân ý
@@PhuongNguyen-vt5yg lúc nào buồn lôi phim ra xem lại thấy mình trẻ lại ^^
Hí hí tớ cũng vậy. Tớ thích những phim vườn trường ngư vậy á
Xem bộ phim phải hơn 7,8 năm rồi, mà đến bây giờ vẫn còn cảm thấy tiếc nuối cho 2 nhân vật cũng như bản thân mình🥺
@@nguyenquy-ge8di bạn cũng có mối tình thanh xuân thía àh???
Một trong những bộ phim về học đường hay nhất! Xem phim đã lâu và luôn có một cảm giác bồi hồi xen lẫn tiếc nuối khi nhớ về. Có lẽ là vì phim gợi lại cho mình kí ức đẹp đẽ về khoảng thời gian còn ngồi trên ghế nhà trường, về cô bạn cùng bàn năm đó hay là những thằng bạn thân chả biết có chuyện gì nhưng mỗi lần gặp nhau vẫn thao thao bất tuyệt, những lần trốn học đi chơi net:3 tiếc thật, thanh xuân qua rồi không thể trở lại được nữa,,.. Cảm ơn tất cả mọi người đã cho tôi một khoảng thời gian tuyệt đẹp. Cảm ơn!
The first memory is the last to go
"Đối với chàng trai cô thích, cô chỉ hi vọng anh có thể sống tốt, có thể vui vẻ, má lúm dồng tiền khi anh mỉm cười vẫn có thể khiến cô thích thú. Bây giờ và kể tương lai sau này dù không còn ở bên nhau chỉ cần chàng trai này gặp bất cứ khó khăn gì, cô dù đang ở góc trời nào chỉ cần nghe thấy anh có chuyện nhất định cô sẽ dùng hết sức để giúp đỡ anh, bất cứ lúc nào,bất cứ nơi đâu"
10 năm đi qua, cô gái thanh xuân và những chàng trai đã đi rất xa khỏi buổi chiều mùa thu năm nào, trong những chiều thu nhẹ nhàng ấy có phấn trắng bảng đen, có trang sách mở xem chung, có câu chuyện cười đùa không dứt, có tiếng cô giảng bài đều đều, và có cả những mối tình chưa kịp lớn. Tất cả đã đi được một quãng rất xa...
Tôi không có một thời cấp 3 và Đại học đáng nhớ vì lúc ấy chỉ biết học trên lớp rồi về nhà và sống khá nội tâm. Nhưng cứ mỗi lần nghe bài hát này dù ít nhiều t đều hoài niệm về quãng thanh xuân của mk và thấy có chút tiếc nuối vì ko lưu giữ được nhiều kỉ niệm. Hy vọng những ai đang trải qua những tháng năm đẹp nhất của tuổi học trò sẽ sống hết mk để sau này sẽ không phải hối tiếc như t
Thực sự nhiều người cứ nghĩ rằng hai đường thẳng song song giữa hai con người là đau khổ nhất. Nhưng thực sự không gì đau khổ hơn việc hai người gặp nhau tại một điểm rồi cuối cùng khoảng cách càng ngày càng lớn tạo thành hai cặp góc đối.
Có người từng nói "Chàng trai năm 17 tuổi sẽ không thể đi cùng bạn đến hết cuộc đời"
Mình đã từng không tin. Và người ấy đã chứng minh cho mình thấy điều đó
Chúng ta từng xem bộ phim này với nhau mà cũng hình như là bộ phim đầu tiên hai đứa coi với nhau khi mới yêu. Nhiều khi nhìn lại 5 năm qua mặc dù đã không còn bên cạnh nhau nữa, mỗi đứa một nơi nhưng những kỉ niệm thơi đi học chưa một lần em quên. Tình yêu chúng ta mặc dù đầy những cãi vã vì tính trẻ con của hai đứa nhưng cũng thật dễ thương biết bao. Hi vọng anh vẫn luôn hạnh phúc ở một chân trời khác em :). Em cũng đã từng nuối tiếc rất nhiều nhưng đã quá lâu đễ chúng ta bắt đầu lại từ đầu. Tạm biệt anh.
phim này tên gì đấy bạn?
2018, còn ai không, vừa xem phim xong, cái kết có lẽ là sẽ gây ám ảnh với mình cả đời, tình yêu vốn là vậy, cứ mãi lòng vòng thì cuối cùng cũng lạc mất nhau .
Xem phim đã lâu nhưng lâu lâu cứ lại phải vào đây để nghe lại những giai điệu quen thuộc, những thước phim qua đi mình lại cành thấy phần nào rất giống mình, một cậu trai đầy sức trẻ là sự nhiệt huyết luôn muốn thể hiện với thế giới, lại phải lòng với một cô gái năm ấy được rất nhiều chàng trai theo đuổi, nhiệt huyết là thế nhưng lại không dám thổ lộ với bạn ấy, chỉ dám nhìn từ xa, nhìn nụ cười, cử chỉ của bạn ấy, với những người bạn khác thì luôn năng động, nhiều lời, nhưng đứng trước người con gái ấy chẳng thể nào liên kết được những câu từ, giờ thì hai người cũng đã không còn ngồi bên, tuy chung một thành phố nhưng lại xa biết dường nào, giờ thì ngày ngày mình cũng ngước đầu lên, nhìn trời và chiêm nghiệm, mong rằng chúng ta dù ờ đâu nhưng khi nhìn lên vẫn nhận ra mình vẫn dưới một bầu trời dù mưa to hay nắng ấm, để lại đây những dòng tâm sự của tuổi mới lớn, để lại cái gọi là thích một người, mong rằng sau hàng ấy năm đọc lại những dòng này mình vẫn có thể mĩm cười. ❤
Dù biết là thời gian một đi không trở lại, tất cả ký ức chỉ như một cuốn phim xưa cũ nhưng đã bị hoen ố vài chỗ mất rồi. Không đành lòng quên đi nhưng mỗi khi nhớ đến thì cảm xúc ngày ấy lại ùa về, chiếm lấy tâm can trong thoáng chốc, ngọt ngào nhưng cũng đắng ngắt cứ như chỉ là một giấc mộng đêm hè. Cuối cùng cũng chỉ là những câu chuyện cũ, nhưng cảm giác này lại mới như ngày hôm qua, nhưng có lẽ, tất cả rồi sẽ ổn thôi.
Hay z
Mọi thứ rồi sẽ ổn , thời gian dạy ta cách trân trọng kí ức
❤
Sau này, dù ai thành công, ai thất bại, ai làm đúng, ai ù nhầm thì vì có em, thanh xuân của anh mới trở nên đẹp đẽ, rực rỡ vô cùng. "Em là Eva trong mắt tôi".
Chưa bao giờ nghe 1 bài hát, xem 1 bộ phim mà nước mắt rơi nhiều đến vậy. Thanh xuân của em đều tràn ngập hình bóng của anh. Anh nói anh chỉ là 1 Kha Cảng Đằng, mãi mãi ở đằng sau Thẩm Giai Nghi mà thôi. Nhưng anh ơi, em ko muốn là Thẩm Giai Nghi, nên anh đừng coi mình là Kha Cảnh Đằng. Sau tất cả, em chỉ là 1 đứa yêu anh đến ngu ngốc. Đừng đứng sau nữa hãy bước lên và nắm tay em, mình cũng nhau đi tiếp được ko anh. Đừng bỏ rơi em như vậy anh à, em sợ lắm.....
When I accidentally heard this song in the internet, I immediately knew it is a hit. Thank you so much! I will also watch the movie. I know there are many who lost the true love of their life. I can relate. Happy times to everybody. Life is for living! Enjoy it with its nice times and sorrows! I will try to learn to sing the PinYin lyrics. Thank you very much for them!
7 năm rồi tôi còn nghe đi nghe lại bài hát này. Thanh xuân để lại quá nhiều tiếc nuối và day dứt.
Hầu như ngày nào cũng nghe, mỗi lần nghe đều nhắm mắt lại, cả bầu trời năm lớp 10 ấy hiện ra trước mặt, nơi có kẻ ngồi trước người ngồi sau, ngồi trong lớp đùa giỡn nhau. Trong 1 khoảng khắc, nụ cười của cô gái ấy đã khiến chàng trai say đắm, và nụ cười đó đã in sâu trong cậu trai đến tận giờ và có thể là cả đời😊tuy rằng sau khi tốt nghiệp c3 2 người đã đi theo 2 hướng khác nhau để phát triển bản thân nhưng mình mong rằng cậu luôn luôn hạnh phúc.
Lâu lắm rồi mới nghe lại và xem lại bộ phim này... 1 thời cấp 3 năm 2014 nghiện bài này luôn... lần đâu tiên vào quán net chỉ để xem phim này.. có lẽ là cả đời chắc sẽ không quên đc... một chặng đường cố gắng thật nhiều... lúc đó thiếu thốn rất nhiều nhưg ít ra cũng có động lực có mục tiêu để cố gắg.. còn h đã gần bước sag tuổi 24 rồi mà vẫn còn chênh vênh chưa có gì trong tay có mục tiêu mà vẫn chưa có động lực như trc.. suốt ngày chỉ đắm chìm trong nhữg bản nhạc buồn rồi tự mình làm mình buồn k có động lực như xưa nữa😔 h còn chẳg biết viết gì
hồi mới qua trọ nghe bài này hay quá r xem phim. hâm mộ tác giả tạo ra nội dung phim chân thật chạm tới cảm xuc người xem như vậy.......
Và điều tàn khốc nhất của tình yêu...đó là...mối tình đầu của ng con trai thường là 1 ng con gái cùng tuổi,và mối tình đó thường ko mang lại hp...hay nói cách khác nó chỉ là thứ giúp cho con trai trưởng thành hơn.
Tôi k biết nghe bài này bao nhiêu lần , dù là tình cờ dù là cố tình mở , nhưng khi đọc từng chữ đọc từng câu viêtsub nhái lại lời ca sĩ , xem từng cảnh flim cắt thì cảm xúc 1 chút vương vấn buồn vẫn còn trong tôi .
Tôi năm 25 tuổi viết cho tương lai sau này khi đi làm việc tại Nhật bản .
Q
1/5/2020 愛情だから。
Tháng 5/2019 có ai còn nghe không.
mình ý nghĩa vẫn như ngày đầu , mình nghe từ năm lớp 10 lúc xem phim xong
@@trongnguyenvan6055 lâu lâu coi lại vẫn cảm xúc,nhớ thời đi học.
21-9 van nghe
2021 xem phim khoảng 7-8 năm rồi nhưng nghe bài này cảm giác như lúc đầu xem
2024 vẫn nghe. Hẹn 5 năm sau rep cmt của bác tiếp
I watched this movie with my classmate on last days we were high school students. Every time listen to this song, feelings of that days strongly back to me, what a meaning movie
Tình cờ nghe bài này cũng vài lần những chưa bao giờ khóc. Mấy hôm trước Hồ Hạ hát với Gia, Sâm, Lỗi đc 1 bạn làm thành clip. Xem mà ko cầm được nước mắt. Cũng mừng vì dù tốt nghiệp rồi nhưng các bạn ấy vẫn có thể tụ họp cùng nhau trên show
06/04/2020 - Kỳ nghĩ lâu nhất từ trước đến nay. Ở nhà lục lại mấy bài hát năm xưa nghe. Mong sau này già vô đọc lại được bình luận này ❤️
Thế đã đọc lại chưa b
Mình và người yêu cũ đều đã có gia đình riêng, mình và người ấy cũng từng cùng nhau xem bộ phim này, hôm nay vô tình nghe lại bài hát này bộ phim này làm mình nhớ lại khoảng thời gian c3, rất nhiều kỷ niệm ùa về nhưng tất cả đã dừng lại vào những năm tháng đó, những thời thanh xuân tươi đẹp đó, anh va em cung nhu bo phim nay, ko thể ở bên nhau như lời hứa năm nào, con gái lúc nào cũng trưởng thành hơn con trai cùng tuổi nen chúng ta đã đi trên con đường riêng, em muon noi mot loi tạm biệt thanh xuân, tạm biệt anh và em năm chúng ta 17t, chúc anh và em hạnh phúc với cuộc sống của mình ❤️❤️
Nhiều năm như vậy rồi, mình vẫn không quên được những ngày tháng đó. Những ngày tháng ngoài việc được điểm cao, mình chẳng còn mong gì ngoài nụ cười của cậu. Thời gian thật sự quá đáng sợ. Sau này có gặp bao nhiêu người đi nữa, mình cũng chẳng bao giờ quên được buổi chiều hôm ấy.
15_5_2018 tôi đã chính thức hết năm nhất , quảnh mặt lại mọi thứ đã trôi qua mất rồi , 1 năm chúng ta rời xa những kỉ niệm đẹp ngây thơ của tuổi học trò , một năm rồi không còn thấy cậu nt làm trò khi tớ buồn , một năl rồi không còn những cuộc nc thâu đêm suốt sáng , một năm đã xa rời hể tất cả kỉ niệm của cta , tớ muốn đi ăn bún ở chợ sau trường c3 , tớ muốn bỏ những tiết học cuối cùng để đi vòng vòng trường ngắm lại tất cả , tớ muốn xuống căng tin để ăn kem , tớ muốn 1 lần cùng học hóa để hai đưâ cùng đấu khẩu khi k giải ra đáp án như nhau !! Một năm cậu quên tớ rồi đúng không , cậu hay nói với tớ : " đã từng muốn chinh phục cả thế giới nhưng quay đầu từng mảnh từng mảnh đầu là em " vậy mờ h cậu đang nơi đâu !! Lâu lắm rồi cta chẳng nc !! Chắc h cậu cũng đang sống rất hạnh phúc rồi nhỉ ?? Hi vọng là.vậy
Câu chuyện giữa tôi và người con gái thuở thanh xuân của tôi cũng giống như diễn biến bộ phim trên đến 80%. Trùng hợp là cô gái ấy cũng có tên là Thanh Xuân, người con gái đã dạy cho tôi trở nên trưởng thành, chín chắn hơn mà tôi đến hiện tại vẫn chưa thể nào quên được.
Hai người chúng tôi học chung lớp cả 3 năm cấp 3. Tôi là một chàng trai học giỏi, hoà đồng và được hầu hết bạn bè yêu mến nhưng vẫn không kém phần cá biệt, phá phách và trẻ con. Còn Thanh Xuân là một cô gái vô cùng xinh đẹp, ngoan hiền luôn được các bạn trai trong và ngoài lớp theo đuổi rất nhiều nhưng bên ngoài cô ấy là một con người lạnh lùng, kiệm lời hay thậm chí còn bị mọi người trong lớp gọi là " khó gần ". Chính vì tính cách khác biệt giữa hai người nên ban đầu tôi cũng không thèm để tâm đến cô ấy, hay thậm chí tôi còn đâm ra không thích cô ấy chỉ vì những điều như thế. Tôi đã từng suy nghĩ rằng " nhỏ này thì có cái gì mà khiến cho mấy thằng trong lớp thích nhiều như thế? " cho đến khi sau này hai người chúng tôi đã có cơ hội tiếp xúc nhiều với nhau hơn...
Thời gian sau tôi được giáo viên xếp chỗ ngồi bàn bên cạnh cô gái đó. Ban đầu thì tôi cũng không chú tâm hay để ý lắm nhưng sau này tôi mới nhận ra rằng cô ấy chỉ đơn giản là khó mở miệng, ngại giao tiếp với những người xung quanh. Đã thế còn có vài bạn trai bày trò trêu đùa như là những đám bạn của Kha Cảnh Đằng trong phim nên khiến cô ấy còn khép lòng lại nhiều hơn. Cô gái này mặc dù cũng chăm chỉ nhưng mà sức học thì không tốt cho lắm. Nhưng chính vì tính cách của cổ nên cổ cũng chỉ lặng im không nhờ vả đến người khác. Tôi ngồi bên cạnh cũng khá là khó chịu vì chính tôi là một người có tiếng trong lớp, ai ai cũng chú ý đến tôi chỉ có cô ấy là không. Giai đoạn này tôi như là Thẩm Giai Nghi phiên bản con trai vậy. Tôi chủ động giúp đỡ cô ấy trong mọi chuyện học hành hay cả những giờ kiểm tra. Giữa hai người chúng tôi dần nảy sinh tình cảm, chắc chắn là như vậy nhưng chính vì sự bồng bột, thiếu sự tự tin và suy nghĩ còn đơn giản của tôi đã không nhận ra sớm đã tách chúng tôi trên hai con đường khác nhau. Kỉ niệm giữa chúng tôi chỉ có 2 người biết, không một ai trên thế giới nào khác có thể biết được 2 đứa chúng tôi đã trải qua những ngày tháng học đường đáng nhớ như thế nào.
Xem bộ phim này khiến tôi thật sự hoài niệm lại quá khứ, cặp đôi Thẩm Giai Nghi và Kha Cảnh Đằng làm tôi liên tưởng mãi đến tôi là Hoàng Nam và cô gái tên là Thanh Xuân. Với đầy đủ cung bậc cảm xúc: vui có, buồn có, hiểu lầm có, giận hờn cũng có. Chỉ đáng tiếc là hai người không thể nào đối diện với nhau để giải thích hay là nói ra những điều còn giấu kín trong tim mình. Tuổi trẻ giống như một cơn mưa, cho dù bị cảm, vẫn muốn quay lại để được ướt mưa thêm một lần nữa.
cô gái có thật sự tên là Thanh xuân không bạn?
@@linhkhanh8893 Tên là cô ấy là Thanh Xuân luôn đó bạn 😄😄 Mình không nhớ là mình đã viết ra một đoạn văn dài như thế này. Cảm ơn bạn đã cho mình thấy lại quá khứ
Trong tim mình cũng có 1 Thẩm Giai Nghi như thế... Nhưng chỉ khác là cô ấy không dành tình cảm cho mình như cách Kha Cảnh Đằng nhận được từ Thẩm Giai Nghi.
Năm tháng cấp 3, vùi đầu vào sách vở, lần đầu tiên trong đời, biết thầm thích 1 người điên cuồng là như thế nào. Ước gì, chúng mình ít nhất 1 lần thuộc về nhau...
10/2020. #nămcuoicap
Có ai đang còn xem không, một bộ phim sẽ mãi nằm trong kí ức thời học sinh của tôi
17.10.2019 lại thêm 1 lần nữa nghe lại bài này.
You're the apple of my eyes.
Nếu như ngày đó trưởng thành thì đã khác.
Lớp 10 ( 15.09.2015 )
Gửi người mình thích năm 15 tuổi ....
Chào cậu, không biết cậu có thể đọc được những dòng này không? Cũng không biết một ngày nào đó cậu bất chợt mà nhớ đến mình không? Mình không chắc nữa, hôm nay mình chỉ biết ở đây để viết những dòng này .... " Mình thật sự nhớ cậu nhiều lắm !!! " .... Cấp 3 trôi qua với mình với bao sự luyến tiếc, mình chỉ biết giữ cậu như một kỷ niệm đẹp của những năm tháng bồng bột, đến bây giờ mình còn không tin rằng sau tất cả người duy nhất mình rung động lại vẫn là cậu .... Mình nhớ người vào lớp cuối cùng muộn nhất, nhớ cả người ngồi sau có giọng nói trầm ấm, nhớ những lần cậu gọi tên mình hay cái chạm tay nhẹ nhàng khi cậu chẳng may ngủ quên... Nhớ những buổi học nhóm mình kèm cậu học, nhớ cả những lần đưa đi đón về cùng nhau dưới trời đông 11°C, và nhớ cả buổi tối Noel đầu tiên mình được đi chơi cùng người mình thích .... Nhưng rồi chỉ vì sự im lặng của mình đã đẩy sự cố gắng của cậu ở lại ... Những năm tháng cấp 3 sau này cậu vẫn âm thầm quan tâm mình, chỉ tiếc đến mãi sau mình mới nhận ra được tình cảm ấy .... Thời gian cứ thế trôi qua, ngày cuối cấp ai cũng muốn giữ lại trong mình một kỷ niệm nào đó. Mình của năm 17 tuổi cũng không còn thích cậu nữa nhưng đối với mình - cậu là một người rất đặc biệt.
Ngày 20.06.2018, buổi học cuối cùng chúng mình học cùng nhau, mình cầm trên tay chiếc áo đồng phục của mình, các bạn trong lớp cũng đã ký xong nhưng cuối cùng điều làm mình do dự lại chính là cậu, hôm ấy mình đã nhìn cậu rất lâu rồi nhìn chiếc áo, mình đã cố gắng lấy hết can đảm để mong cậu có thể viết gì đó trên chiếc áo .... Nhưng rồi mình chỉ biết nép sau cánh cửa lớp nhìn dáng cậu khuất dần, mình đã nghĩ sẽ còn cơ hội, mình đã nghĩ chúng ta sẽ còn gặp lại nhau mà không biết rằng sau ngày hôm đó thôi chúng ta sẽ không còn là những đứa trẻ của năm 17 tuổi nữa ... Những năm tháng học sinh của chúng mình khép lại thật rồi, sẽ không còn ngồi chung lớp học, sẽ không còn nghe chung một bài giảng và gặp nhau mỗi ngày ....
Nếu bây giờ có một điều ước, mình chỉ ước rằng năm ấy mình sẽ dũng cảm để bày tỏ với cậu. Mình nhớ cậu nhiều lắm, cảm ơn cậu vì đã luôn ở bên mình, cảm ơn vì năm ấy đã thích mình. Mình cũng thích mình của năm ấy đã thích cậu #Cencer :)))
Mong rằng cậu cũng sẽ xem bộ phim này giống mình, mong rằng chúng mình sẽ còn gặp lại nhau, mong rằng cậu đừng quên mình ...
15.05.2020
" Mình chỉ muốn, thế giới này có thể vì mình mà khác đi một chút ...
Thế giới của mình, chính là trái tim của cậu. "
Mối tình đầu của tôi lại là tình đơn phương! Nhưng nó vẫn rất đẹp, không hề hối tiếc! Cám ơn vì sự xuất hiện của cậu đã làm cho thanh xuân tôi có thêm sắc màu!
24/03/2021
cơn mưa bỏ lại những năm tháng ấy, bỏ lại cả tình cảm ngây dại của chúng ta vào một mảnh trời cuối tháng sáu, tạm biệt!
Thời gian thật tàn khốc, 5 năm cắm đầu học rồi ra trường đi làm, rời Hà Nội lang bạt khắp chốn cuối cùng quay trở về chính nơi khởi đầu, khi không có gì cả, khi không lo được cho chính mình thì lại gặp được người mà mình muốn chăm sóc. Để đến bây giờ, đứng lặng nơi chúng ta gặp nhau, chỉ là không còn chúng ta nữa...tháng 11/2019
Rất nhớ chúng ta của những năm tháng đó , ngốc nghếch , đơn thuần nhưng dũng cảm . Rất muốn trở lại cái cảm giác mệt mỏi cùng nhau trải qua kì ôn thi ,lúc cùng nhau vui vẻ trong gian hàng ẩm thực , giờ thể dục vui vẻ ... Tất cả đều đáng giá như vậy .....cảm ơn các cậu đã bao dung tớ , một ng bạn ích kỉ , khó tính và trẻ con như vậy ....sẽ k bao h quên
Bài hát này thực sự quá hay, để lại nhiều cảm xúc cho người nghe quá, cứ bồi hồi xao xuyến cái gì đấy. Tuyệt
Cảm ơn tác giả đã để lại cái kết như vầy để lúc buồn tôi xem rồi buồn hơn 😞
đây là câu chuyện thật của chính tác giả đó bạn :(..
Cũng chả hiểu sao nghe biết bao lần cảm xúc vẫn như lần đầu, rất thích đọc bình luận ở bài này ^^!~
Vô tình nghe lại , vô tình kỉ niệm ùa về , vô tình anh lại nhớ về em - người con gái anh tưởng chừng như sẽ cùng anh đi đến suốt cuộc đời , bao nhiêu ước mơ của tuổi trẻ tuổi thanh xuân dự định sẽ làm cùng em khi chúng ta tốt nghiệp . Chúng mình còn đếm từng ngày mình yêu nhau , từng giờ , từng phút bên nhau , lúc đấy sao hạnh phúc quá . Trong khoảng thời gian mình bên nhau cũng có nhiều lần phải chia tay nhau , rồi cũng quay lại . Rồi một lần mình cũng chia tay , nhưng lần đó cũng là lần chia tay cuối cùng của chúng ta vì từ lúc đấy chúng ta chính thức chẳng còn là gì của nhau . Giờ em và anh cũng đã trưởng thành , đã là người lớn , đã có cuộc sống riêng. Anh cũng đã vơi bớt đi nỗi đau trong tim này , nhưng những kỉ niệm của chúng ta thì sẽ chẳng bao giờ có thể xóa nhòa cho đến khi anh chết . Tạm biệt em người con gái anh yêu nhất ! Tạm biệt em người con gái đã từng là tất cả !
3 năm cấp ba từng cùng ng con trai ấy tạo ra rất nhiều kỉ niệm, từng cùng ngắm sao và nghe bài hát này, cùng hứa hẹn rất nhiều rất nhiều điều, làm rất nhiều việc cùng nhau. Cứ ngỡ sẽ k bao giờ phải trải qua cảm giác chia ly, k ngờ tình yêu sâu đậm, điên cuồng thuở ấy rồi cũng trở thành 1 đoạn hồi ức.
Thậm chí chưa 1 lần đc nói câu tạm biệt hay chia tay. Ng ấy cứ thế lặng lẽ biến mất, mang theo hồi ức đẹp đẽ nhất của tuổi 18, mang theo hồi ức đẹp đẽ nhất về thành phố này, mang theo tất cả cảm giác vui vẻ tích cực. Giờ nơi đâu từng mảnh từng mảnh cũng tràn ngập hình bóng của ng ấy, nhưng ng ấy thật sự ở đâu thì lại k hay biết.
Rất muốn được ôm lấy anh, dù chỉ 1 lần cuối thôi.
Thật sự k nỡ nói câu tạm biệt. Nhưng trong cuộc sống k phải lúc nào ta cũng là ng nắm quyền lựa chọn. Vậy nên...
Cảm ơn và tạm biệt tình yêu đẹp đẽ nhất của em ❤
😭😭
Cảm ơn cậu đã là thanh xuân của tớ , sắp xa nhau rồi tớ chỉ muốn nói :You are the apple of my eyes HUANG ❤ suốt đời này ko thể nào quên những tháng năm của chúng ta ☺
Mỗi lần nghe, đều nhớ về một người, lâu lắm rồi, xa lắm rồi, gần 10 năm rồi chẳng nói chuyện với nhau rồi.
Có những thứ không hề đẹp nhưng lại khiến người ta nhớ lâu đến vậy
Gửi người con trai năm 17 tuổi của em! Chúng ta đã có một Thanh Xuân rực rỡ nhất của thời niên thiếu, chúng ta của những năm ấy thật ngốc và sĩ diện ai cũng có sự kiêu hãnh của bản thân để rồi đánh mất tình cảm của nhau. Năm ấy ,e đã có một Kha Cảnh Đằng luôn bên em nhưng chỉ có năm ấy chúng ta mới vẽ lên thanh xuân đẹp như vậy hẹn anh ở trạm trưởng thành nhé.
Có một loại tình cảm, dù người kia trong trí nhớ của ngươi, gương mặt đã mơ hồ, quá trình cũng dần dần phai nhạt , nhưng đoạn tình cảm này không có lúc nào là không chôn sâu trong linh hồn ngươi, mặc kệ bao lâu, mặc kệ trải qua những gì, chỉ cần nhớ tới , sẽ trở thành nỗi chua sót nhàn nhạt trong lòng ngươi.
Qua đây tôi có 1 vài lời nhắn nhủi tới các bạn trẻ đang sắp chuẩn bị ra trường . các bạn thật sự may mắn khi đang được sống ở thời điểm đẹp nhất cuộc đời . hãy nghe tôi nhắc các bạn 1 câu là hãy sống trọn từng giây từng phút với tuổi học trò vì sau này nỗi niềm tiếc nuối nhất là tuổi thơ đến trường . tôi như là người đến từ tương lai của các bạn vậy. Tôi từng trải cái cuộc sống mà các bạn sắp đi qua . giờ cuộc sống càng khốc liệt đến đâu thì lại càng tiếc nuối cái thủa thiếu thời đến đó
Nếu như kết phim mà 2 người đó đến đc vs nhau thì chắc tui đã quên bộ phim này lâu rồi :((
tình yêu tuổi học trò thường không có cái kết viên mãn mà bạn!
Cái này là câu chuyện có thật của tác giả mà
Lâu lâu xem lại.. 7-8 năm rồi vẫn thấy hay
cái kết thật đến đau lòng
Vẫn hay nghe đêm mở nghe hay tuyệt cú mèo
- Bài hát đem lại cho mình quá nhiều cảm xúc.
- Nếu nam chính và nữ chính đến được với nhau, có lẽ câu chuyện này, bộ phim này sẽ không được nhờ đến nhiều và yêu thích nhiều như vậy. "Tình chỉ đẹp khi còn dang dở..."
- Trần Nghiên Hy quá dễ thương và đáng yêu.
- Kết phim hay và gây nuối tiếc...
17/06/2024.
Thẩm Giai Nghi suốt những năm tháng từ khi là cậu học sinh 14 15 tuổi bắt đầu biết rung động đến bây giờ là cậu trai 26 tuổi chính thức lên xe hoa rồi, Khép lại một hành trình cảm xúc 12 năm 2012-2024 đầy hoài niệm. Chúc cô bạn trăm năm hạnh phúc, kỉ niệm của tôi.Tạm biệt..>!
Năm cấp 3 của mk nhạt nhẽo vô cùng nhạt nhẽo, và đó cũng là khoảng t/g mk bị mất cảm xúc mọi thứ, t/g đó trôi qa như mây như gió mà ko để lại chút dư vị nào...và nếu có 1 điều ước thì mk thực sự muốn làm lại 3 năm đó....h thì chỉ bt hoài niệm....mong ko có b nào như mk:)
31/08/2019 ai còn xem k? M thì k có chuyện tình h/s mà là mãi đến sv, nhg thật sự nó sẽ mãi là 1 kí ức đẹp đối với m mãi về sau
mặc dù mới xem phim này năm 2020 thôi nhưng bài hát này ra cách thời điểm hiện tại 9 năm, 9 năm trôi qua mình đã lớn và khác hơn rất nhiều, thanh xuân cũng chưa được trải qua mối tình thời học trò như thế nào, nên vẫn muốn tìm cảm giác ấy trong những bộ phim thanh xuân #160521
Thật sự đã lâu lắm rồi mình mới dám nghe lại bài hát này. Mặc dù khi nghe thì mình không hiểu lời nhưng hiểu thật sự nó muốn nói điều gì, cứ mỗi lần nghe mình lại cảm thấy rất buồn, nó gợi cho mình những cảm xúc của cái gì đó của một quá khứ, của một dĩ vãng đã qua dù buồn nhưng lại rất đẹp.
Bộ phim và bản nhạc này khiến tôi nhớ những năm tháng ấy, năm tháng tôi đc ở cạnh cậu. Dây tơ ấy đã buộc tay chúng ta lại nhưng chẳng ai dám kéo đối phương gần hơn nữa... Và rồi cho tới mùa hè cuối cùng, chúng ta đã buông bỏ, tôi nuối tiếc, có lẽ cậu cũng vậy. Giá như năm ấy tôi nói ra lòng mình thì tốt biết mấy!
Hôm nay là ngày em đính hôn. Sắp tới là cái lễ thành hôn anh còn phân vân không biết nên đi hay không?
Chia tay là do anh nhưng anh không đủ dũng cảm để nói câu chúc em hạnh phúc. Anh tệ quá nhỉ
Cám ơn những tháng ngày cấp 3 tươi đẹp nhất.
10 năm rồi, hôm nay mình mới xem lại phim này. Lần đầu xem, có lẽ lúc đó quá trẻ, xem chỉ theo phong trào chứ k cảm thấy phim hay. Đến bây giờ mới thấm
10/2019 😔😔 bài hát năm đó đến bây giờ vẫn làm em khóc mỗi khi nghe
cùng cảm xúc :)
Có lẽ kí ức thời học sinh, những cảm xúc rung động đầu đời sẽ theo t mãi dù thời gian có vô tình trôi đi thì đâu đó mỗi lần nhớ về cũng làm t cảm thấy một chút gì đó xao xuyến, luyến tiếc...
mỗi lần nghe là lại khóc, tiếc nuối thời thanh xuân đã k cố gắng,k đc 1 lần làm những gì m thích
Thanh xuân của tôi là một mớ hỗn độn, có những thứ vẫn đang cố gắng quên, có những thứ muốn níu giữ ngay từ trong tiềm thức. Không phải tất cả đều tươi đẹp, thực sự có quá nhiều điều khiến tôi sợ hãi, nhưng ít ra, vẫn có người bên cạnh tôi! Cậu không chỉ là Kha Cảnh Đằng của năm đó mà là của hiện tại và cả tương lai! Dù lắm khi buồn nhưng chỉ cần nghĩ về cậu, tôi liền thấy mọi thứ không tệ! Cảm ơn, cảm ơn đã tốt vs tôi vô điều kiện như thế❤️
Mỗi năm qua đi, bao kí ức hay kỉ niệm đều ùa về mỗi khi giai điệu này vang lên. Bài hát duy nhất mà mình có thể nghe đi nghe lại suốt 5 năm!
Làm bạn 7 năm, đến khi em chuyển đi, a hụt hẫng, nhưng với một thằng hs lớp 7, a chỉ nghĩ có lẽ cảm giác đó là vì mình mất đi một người bạn thân bên cạnh từ nhỏ chứ ko hề biết rằng mình đã thích e từ khi đó. 7 năm nữa trôi qua, a chẳng biết từ bao giờ từ thích chuyển sang yêu e rồi nhưng e đâu biết, với e, a chỉ là thằng bạn thân khác giới mà thôi. 2 lần e khoe với a rằng có bạn trai, là 2 lần a chúc mừng e nhưng nước mắt chảy trong lòng, có phải a quá hèn. A cũng muốn nói yêu e, nhưng có lẽ, e chỉ có thể chấp nhận làm bạn với 1 thằng nghèo như a, chứ ko thể yêu. A vẫn đang cố gắng từng ngày, trên giảng đường, bên nhưng cuốn giáo trình dày cộp toàn những thứ đau đầu, chỉ để 2 năm nữa khi ra trường a có thể có một công việc tốt, là một kĩ sư giỏi, để xứng với e. A sẽ luôn cố gắng và sẽ luôn chờ e
Yêu e #H
Mong bạn sẽ cùng cô ấy đi hết đoạn đường còn lại.
Rồi điều tốt lành sẽ đến với bạn
Anh Đinh Quang khi nào 2 bạn đến với nhau bạn nhớ quay lại đây kể cho mình nghe câu chuyện của 2 bạn nhé , chúc hạnh phúc ❤️
Me too!!!
Còn em đang ôn thì đh sml để đc vào cùng bạn ấy đấy😁😁
Đã 5 năm rồi vẫn không thể hiểu được thứ tình cảm của nữ chính dành cho nam chính.
năm đó tôi học lớp 8 xem bộ phim này, tôi cũng thích 1 bạn gái cùng lớp , luôn để 1 bức thư vào ngày cuối năm học vào bọc kiểm tra , lớp 8 tôi đã khóc vì 1 cô gái khi xem bộ phim và luôn yêu bài hát này, rồi tới bây giờ khi xem lại và phim và bài hát cứ như tôi đc sống lại thanh xuân của chính mình vậy, mann t thật ấu trĩ , nhớ lại thì vẫn yêu cô gái năm ấy t từng theo đuổi.
After all those years, you're still the apple of my eye.
To my apple of my eye, have a happy life. Thank you for the good memories. I will forever keep them. And hope that maybe in the parallel universe, there will be you and me. I'll wait for you there.
Lâu lậ xem lại rơi nước mắt vẫn xem, thanh xuân là cảm xúc. Vẫn dạt dào như ngày đầu, chỉ muốn nói anh chưa bao giờ quên
Cái này có nghĩa là hợp nhau đến thế nhưng vẫn không thể đến được với nhau. Hai người này vốn sinh ra đã không dành cho nhau, có duyên ắt sẽ gặp, có phận ắt sẽ về chung. Họ chỉ có duyên gặp nhau nhưng xin lỗi cả hai không có phận để nhận ra tình cảm đối phương dành cho nhau. Và quan trọng là truyện muốn nói lên tình yêu đẹp nhất chỉ có ở thời thanh xuân và chỉ dừng lại ở đó, không một ai đi quá giới hạn. Họ luôn là một phần đặc biệt trong đối phương, chỉ đẹp khi ở cái tuổi 17, 18 đó mà thôi.
Đến cuối cùng thì nam 9 vẫn yêu nữ 9, còn nữ 9 đã lựa chọn ng đàn ông chính chắn cho mình. Lalaland, ngày em đẹp nhất, và cả phim này cuối cùng cũng chỉ còn nam 9 luôn giữ tình yêu cho mình. Suy nghĩ của con gái luôn trưởng thành sớm hơn con trai cùng tuổi. Câu này quả thật đúng đắn.
Mình mới phải cảm ơn bác mới đúng ,MV những năm tháng ấy của bác quá tuyệt vời ,nó mang lại một cảm giác mới lạ dù rằng mình đã xem MV chính thức của phim cả trăm lần ,mình thề là MV của bác sẽ luôn nằm trong HDD của mình và không bao giờ bị xóa trong mọi trường hợp , Một lần nữa thay mặt mọi người mình bác vì đã bỏ công sức lẫn tâm huyết vào đoạn MV này .
Yêu phim chết đi được , yêu Giai Di :x.
So touched me,I still remember the feeling when I was watching this film several years ago
Do u know what language is it?~
@@WTFGGS it is chinese
@@vienle2131 the song is in chinese?
Muhammad Awais Sing in Chinese, but I dont know this is the original version or not. How do you feel this song? Do you like it?
@@vienle2131 yeah of course, its good~
31/12/2019 Ngày cuối cùng 2019 rồi ai còn xem phim và nghe nữa k?
có nè =))) phim này t cuồng 1 thời , giờ xem lại vẫn thấy hay XD
Cho em xin tên của bộ phim với ạ:):)
@@hoan_anhhh phim Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi
mới đầu năm nay thôi tôi cũng đã phải ngậm ngùi nhìn người con gái tôi yêu sáng vai bên chồng cô ấy trong ngày cưới, thực ra thì tôi cũng chả có gì phải đau khổ hay tiếc nuối lắm vì tôi biết tôi không đủ khả năng để mang lại hạnh phúc cho cô ấy. Khi mà cô ấy đi chúc rượu các bàn thì có đặt tai lên bờ vai tôi, lúc đó tôi cũng muốn quàng tay qua để đặt lên bàn tay cô ấy nhưng tôi kiềm chế và rụt tay lại. Một người con gái 25 tuổi chắc chắn phải biết rằng những gì tôi giành cho cô ấy thể hiện rằng tôi đang yêu cô ấy nhưng tôi chưa 1 lần nói ra và cô ấy cũng chưa bao giờ thể hiện rằng cô ấy hiểu điều đó.
T luôn có cảm xúc đặc biệt với bộ phim và bài hát này. " Cơn mưa bỏ lại những năm tháng ấy" ...
bất chợt nghe lại bài này. cảm giác nuối tiếc nhiều điều và muốn khóc..
Coi từ hè năm ngoái mà đến giờ vẫn xem đi xem lại :)! Đây là bộ phim hay nhất mình xem :) chưa bao giờ khóc khi xem phim nhưg xem đến phút cuối đến đoạn kha đằng hôn chú rể thì mình chả hiểu s lại khóc mà còn vừa khóc vừa cười nữa!!
đ hiểu sao vừa khóc vừa cười =))) Tui cx vậy nè
Bạn giống t t cx xem đi xem lại năm nào cx thêd
Trong tim mỗi chàng trai đều có một " Thẩm Giai Nghi " :(
nhưng không phải ai cũng có cho mình 1 Kha Cảnh Đằng giống như vậy...
A sad fact is that he realized her after she had left 😢
Thẩm Giai Nghi của mình chỉ có một điểm khác là cô ấy không thích mình :D
những chỉ có Kha mới có đc tình cảm của Nghi
Đọc cmt buồn quá. Tôi cũng từng có một kha tử đằng riêng mình trong kí ức. Tôi cũng giống như thẩm giai nghi . chúng tôi đều thích nhau nhưng ko hề có kết cục đẹp. Mãi mãi là nhưng kỉ niệm với cậu bạn cùng bàn , năm ấy.
Ước gì trên đời này có cổ máy thời gian đưa mình về cái tuổi k lo k nghĩ, cuộc sống hiện tại thật khắc nghiệt quá
vì những nổi đau day dứt như thế này, mình luôn luôn tìm cách giải bày tâm tư tình cảm cho đối phương hiểu để không phải sống day dứt mãi về sau. Nhưng lựa chọn ấy chỉ đúng với mình, không phải ai cũng bao dung, cũng sẵn lòng nghe bạn nói 1 điều gì đó. Khi mình cố gắng bộc bạch, cố mở lòng, thì lại là những cú đẩy mình ra xa. Kết cục sẽ vẫn mãi day dứt.
Bộ phim đã làm gợi về rất nhiều kỷ niệm cho tôi, vào năm lớp 9 tôi đã bị say đắm bởi vẻ đẹp của em rồi tình cảm đó chỉ dám để trong lòng, lúc đó tôi rất nhút nhát vì thế ko dám bộc lộ cảm xúc thật của mình và rồi tôi cảm nhận được là em cũng có cảm tình vs tôi nhưng lúc đó đã là lúc chúng tôi ko còn học chung nữa,... đúng là tình yêu lúc đó đẹp thật mặc dù chỉ lên lớp ngắm từng hành động cử chỉ của người ta thôi là vui cả ngày rồi, lên cấp 3 tự nhiên mình ko còn cảm giác như vậy nữa chỉ có cảm giác thiếu gái thôi haha
Bộ phim về tình yêu tuổi học trò hay nhất tôi từng xem😊
Cảm giác thật nuối tiếc vì người mà mình từng thích ở những năm tháng ấy lại k thể đi chung lối nhưng đó cũng là một kỷ niệm đẹp. Mỗi khi nhớ về ta lại cảm thấy bồi hồi và rất muốn quay lại quãng thời gian tươi đẹp đó.