Vào thời khắc giao thừa tôi biết người yêu cũ có người yêu mới, tôi đau đớn thời khắc thiêng liêng, muốn hết buồn nhưng không được, nghĩ đến việc họ cười nói không suy nghĩ gì về mình trong khi mình lại hành hạ bản thân vì nhớ, thất bại quá
Hôm nay em đi buổi kí tặng sách của bác Nguyễn Nhật Ánh ở Hà Nội, ban tổ chức có phát bài Đi qua hoa cúc, Mắt Biếc, em nghe thấy rất tự hào về các anh TaynguyenSound và tự hào cho rap Việt. Có cảm giác cực kì bay bổng luôn, khi các tác phẩm nghệ thuật cộng hưởng với nhau - nhạc của anh TaynguyenSound và không gian văn học của bác Nguyễn Nhật Ánh. Em cảm thấy những bài Đi qua hoa cúc, Mắt Biếc có sứ mệnh của nó và khi nó kết nối được với những người yêu văn học thì nó đã truyền tải được tinh thần của anh TeA và thực hiện sứ mệnh của mình.
@@skypham5178 chuyện dài lắm giờ mình kể những tình tiết chính cho thôi nha. Thằng cháu tên trường thích con tên ngà là bạn của dì nó. Ngà thích ngắm hoa cúc. Ông của thằng trường là thầy thuốc 1 hôm có thằng tên điền theo học. Thằng điên nay cũng thích con ngà nên tìm cách để tán tỉnh con này. Nó còn nhờ thằng trường đưa thư cho con ngà nữa, thằng trường này đau buồn lắm mà vẫn phải chấp nhận đưa thư vì thằng điền này tốt với nó. Cuối cùng điền với con ngà quen nhau rồi có bầu thăng điền bỏ trốn,chị ngà tuyệt vọng nhảy xuống sông tự tử. Hôm tự tử thằng trường đi ngang sông thấy chị ngà nhưng cũng chỉ nghĩ là ngà buồn nên ngồi đấy cho khuây khỏa. NẾU MUỐN BIẾT CHI TIẾT HƠN THÌ BẠN NÊN ĐỌC TRUYỆN ĐẢM BẢO HAY VÀ LẤY ĐI NƯỚC MẶT :((
tu vu à truyện mình đọc rồi, mà mình ko hiểu là : sao nhỏ Ngà người thành phố sống hiện đại mà sao để thằng Điền nó dụ chịch cho có bầu, và sao nhỏ Ngà bơi giỏi mà chọn cách tự tử là nhảy sông?. Thấy hơi vô lí chuyện đó Nói chung nhỏ Ngà ngu, ngây thơ,
@@skypham5178 Khi yêu rồi bị mê mẩn, cuốn vào những lời nói ngọt ngào của Điền rồi thì bị lừa thôi, ngày nay còn bị lừa đầy ra chứ huống gì ngày xưa. Cái thứ 2 là một khi đã muốn tự tử, muốn chết thì nhảy xuống sông rồi thì bơi lên làm gì nữa,?? cứ thế mà tự vẫn thôi. Mà cũng chưa chắc rằng Ngà đã tự tử, cô ấy để lại chiếc dép để cho Trường và mọi người tin rằng cô ấy đã chết và cô ấy chốn đi 1 nơi xa xôi, để lại những gì đau khổ, bi kịch ở lại sau và chăm sóc tốt đứa con của mình. Trường không biết, Mẹ Ngà Không biết, mọi người không biết, chỉ có Ngà biết, Nguyễn Nhật Ánh biết.
Nhớ ng mình từng yêu tha thiết..... Ngày xưa, thích nó nên nó mê truyện chú Nguyễn Nhật Ánh mình cũng thích đọc từ đó cuốn đầu tiên và cũng là cuốn mình thích nhất là " Còn chút gì để nhớ" , sau đó mới đọc nhiều hơn " Mắt Biếc, Hạ Đỏ. Đi qua hoa cúc, Chú bé rắc rối...Năm qua tháng lại, tình cảm không còn được nhiệt thành như trước nhưng mỗi khi đọc lại mấy cuốn truyện đó vẫn thấy nhớ nó da diết. Nhớ lại những si tình ngây dại. Nhưng mà không được .....
mình ấn tượng nhất là mắt biếc, công nhận buồn thật, ngạn là đáng trách nhất nhưng hà lan không thích cuộc sống thôn quê nên nếu ngạn tỏ tình cũng chưa biết điều gì xảy ra, tưởng cuối cùng cái kết đẹp là ngạn cưới trà long, nhưng ngạn chỉ nhìn thấy hình bóng của hà lan trong con người trà long nên anh đã chọn cách ra đi, quá là buồn.
chuẩn luôn, hà lan cũng muốn trà ô long thay mình chuộc lỗi với ngạn vì đã làm cho ngạn phải đau khổ suốt thời tuổi trẻ sống trong cảnh đau xót lụy tình, tóm lại chỉ có 1 từ là quá buồn, hơi giống với cái kết của bồ câu không đưa thư, nếu bạn đọc rồi thì sẽ thấy
Sao quãng thời gian nghĩ mình đã bị bão hoà bởi âm nhạc trên thị trường, cuối cùng bản thân mình vẫn quay về với quỹ đạo âm nhạc của trước kia. Thật may vì cảm xúc vẫn còn vẹn nguyên. Taynguyensound với mình vẫn là mãi đỉnh ❤️
Vừa đọc truyện, vừa nghe ca khúc này... Không còn gì xót xa, thê thảm hơn. Mỗi lần nghe là một lần khóc, một lần nhói đau. Càng đọc truyện, càng thấm thía từng lời lẽ của bài hát. Chưa bao giờ đọc một cuốn sách nào ám ảnh như cuốn truyện này. Cảm ơn anh Tea vì đã sáng tạo nên một tác phẩm tuyệt vời. Chẳng biết khi nào em chán bài hát này, chẳng biết khi nào những xúc cảm này phôi phai nhưng em tin: mỗi lần nghe lại, mỗi lần đọc lại, là một lần tìm về kỷ niệm năm xưa...
Lyric: ♩và có một chiều em về tinh khôi, để lại ai đêm hoài thao thức♩ ♩rồi mùa hạ mà em đi qua là nơi hiên nhà còn vàng hoa cúc♩ ♩nỗi niềm của áng trời xanh là kéo mây bay cho mai rạng ngời♩ ♩còn bí mật của cõi lòng anh chỉ muốn cùng em đi hết chặng đời♩ ♩an yên nơi vùng quê nhỏ, em từ đâu bên phía xa xăm ngút ngàn♩ ♩tương tư hàng giờ rồi khi nào đấy ôm lòng yêu hoa cúc vàng♩ ♩ai nghe tiếng gió trong đêm thì thào, nghe lãng du mây trời hóa kiếp♩ ♩nghe lời yêu anh như cơn mưa ngập ngừng rơi trên hoa vàng lá biếc♩ ♩và ai đấy sẽ quên ta đã từng lớn chung thuở♩ ♩đôi tay em cầm một nhành hoa đang được đặt trước bên nơi khung cửa♩ ♩rồi lòng mình sẽ lại đau đáu một thời thanh xuân♩ ♩đôi khi tình lại nở chỉ vì có một nụ cười bé nhỏ quanh sân♩ ♩ai ơi, có những điều thường như mà sao đủ để♩ ♩cho đi nhiệt huyết lòng anh và cả mênh mông bầu trời tuổi trẻ♩ ♩để rồi một ngày dưới hiên nhà chỉ còn lại cánh hoa rơi♩ ♩mùa hạ mà em đi qua sao lại vô tình mang ai vào giấc mơ tôi♩ --------------- Điệp Khúc : ♩Hoa cúc ơi em tôi đôi mươi sao chả biết cười♩ ♩Năm tháng đi xa biền biệt ai đã thênh thang hết cả kiếp người♩ ♩Lối nhỏ mãi còn gọi tên, đôi khi buồn vẫn thường hay ghé♩ ♩Nếu tóc em bay ngang lưng trời hãy mang mây trần trở về đây nhé !!♩ ♩Anh muốn được ươm lên con tim 1 nhành hoa dại♩ ♩Lỡ còn duyên một đời nào khác xin em hãy nuôi tóc mình xanh lại♩ ♩Cho sợi tình bên làn cúc sẽ đủ thêu bông♩ ♩Để ta tìm cuộc tình năm ấy qua bao thăng trầm đã phủ rêu phong.♩ Đoạn 2 : ♩em biết không phút ban đầu thì thường lạ lắm♩ ♩dọc quãng đời mà mình đi qua sẽ lại in đậm một mùa hạ trắng♩ ♩những ngày đó quá xa xôi, anh đưa tay dụi tàn ánh nến♩ ♩thôi đành gởi tuổi xanh 1 thời mình từng... lên trên đôi bờ cánh én♩ ♩anh mong ai hãy cho khoảng trời ngày đấy thấp hơn♩ ♩để tình em là mấy trắng còn anh là sợi nắng vàng ấp ôm♩ ♩rồi đôi "cánh Ngà" sẽ lại bay đi tìm bình yên tận trời cao vút♩ ♩khi bóng lưng em lại ngả về bên nơi của những rặng đồi hoa cúc♩ ♩rồi mọi chuyện sẽ lại tàn phai♩ ♩ai đã tô vẻ ngoài sương gió nhưng lòng vẫn mang thật nhiều xao xuyến của một chàng trai♩ ♩ngỡ cúc giờ đã chợt tàn hương♩ ♩nhưng hồn anh vẫn nơi ô cửa để trông em tưới nụ tình vàng ươm♩ ♩con đường in dấu trong tim, ai qua ta bỏ lại chiếc giày♩ ♩chỉ cúc vàng thấy anh nhìn em như muốn khắc sâu hết cả kiếp này♩ ♩mây trời cứ để gió cuốn, chỉ xin lại những ngày mình còn thuở xanh♩ ♩và mùa hạ năm đấy em qua đã chôn vùi cảm giác đầu đời của anh♩
Bài hát này khiến mình như sống lại những năm tháng học trò đắm mình trong các quyển truyện dài của bác Ánh. Biết đâu tác giả cũng chẳng đã khóc cười như mình khi đọc truyện để giờ viết lên những bài rap có hồn của truyện như vậy. Buồn day dứt lòng người...
Mắt biếc, còn chút gì để nhớ, ngày xưa có một chuyện tình, đi qua hoa cúc, hạ đỏ, ngồi trên cây khóc sau khi đọc xong 6 tác phẩm này của chú ánh lòng tôi lúc nào cũng buồn man mác. Những kỷ niệm tuổi thơ và về mối tình đầu đơn phương 7 năm của tôi chợt hiện về. Đâu đấy tôi thấy được chính tôi trong hình ảnh sy tình của Ngạn(Mắt biệc), khù khờ (Chương trong Còn chút gì để nhớ), chân thành của Vinh (Ngày xưa có một chuyện tình), rồi Trường (đi qua hoa cúc) Đông (Ngồi trên cây khóc) Chương (Hạ Đỏ). Ôi tuổi thơ với vô vàn nỗi nhớ !!!!!
Nỗi buồn của mắt biếc chẳng là gì so với đi qua hoa cúc, có lẽ đây không còn là nỗi buồn nữa rồi, mà là sự ám ảnh. Tình đơn phương chưa kịp chớm nở, còn lời hứa dở dang, không còn ai tương tư hàng giờ bên dàn hoa cúc vàng nữa.. Sao lại dại dột thế Ngà ơi? Còn Trường, không chấp nhận nỗi mất mát này, muốn giữ những hình ảnh đẹp đẽ của Ngà để mãi mãi không bị méo mó, biến dạng đi như thân xác của Ngà. Đành phải xa xứ, tạm biệt quê hương, để lại tuổi thơ, tình đầu, màu hoa kỉ niệm và luôn mang trong mình đau đáu nỗi buồn..
Nỗi đau của mắt biếc là cả 1 đời người, chờ đợi một người hơn suốt nửa cuộc đời mình rồi cùng vẫn chỉ lủi thủi một mình nơi xa xứ. Đối với mình cả 2 tác phẩm đều là tuyệt tác
1/1/2023 Vẫn mãi 1 bản nhạc vì vốn dĩ những ngày đầu nó đã khắc sâu vào tim rồi 。 Nhanh thật, thoáng đó đã 5 năm rồi, hoài niệm về những điều cũ kĩ ❤️ Thời gian thì vẫn trôi nhưng kí ức, kỉ niệm vẫn còn đó 🥺
Tìm một nơi yên tĩnh kèm theo ly cf. Vừa nghe vưa hoài niệm về những ngày tháng 2 đứa nhẹ nhàng bên nhau, cuộc tình cũng êm đềm như bài hát vậy và cứ thế hai đứa lạc mất nhau giữa dòng đời hối hả, nơi đồng tiền luôn quyết định ý thức
“ Tôi là cánh hoa mỏng manh vì người mà tươi thắm Cũng vì người mà tàn héo Xin người hãy đến trên đôi chân ấm áp Chớ để gió đông lẻn về thổi tắt ước mơ tôi Người hãy nâng đỡ trái tim tôi Trên những ngón tay dịu dàng của người Chớ hất hủi cũng đừng dập vùi Nhược bằng hoa lá tụng Có còn gì xuân tươi “. Câu hát xuyên suốt từ đầu tới cuối truyện. Mình đọc xong bộ truyện này đã lâu những mỗi khi nghe lại bài này lại vẫn cảm thấy bồi hồi, tiếc nuối cho Ngà và Trường, nó làm mình nghĩ đến bản thân mình, cũng từng trẻ, cũng từng yêu nồng nàng để rồi mọi thứ ở lại cùng với đắng cay thấm vào cảnh vật nơi đó. Cám ơn tác giả Nguyễn Nhật Ánh, cám ơn Tây Nguyên Sounds.
Mới đó mà đã 5 năm, tìm nghe lại thấy thương anh Trường, nhìn người mình yêu sướng trợn mắt còn anh ấy thì bị xem như thằng khờ, anh Ngạn đau 1 anh Trường đau 10, anh Ngạn thì còn tưởng tượng cảnh Hà Lan đi bar chứ anh Trường xem live, chả hiểu sao anh ấy phải chịu cái nỗi đau ấy, k biết trước bác Nguyễn Nhật Ánh có bị ăn quả NTR nào k mà viết hai quả NTR chua chát bi thương thế này :( Đi Qua Hoa Cúc và Mắt Biếc là hai tập truyện đầy cảm xúc, một lần nữa cảm ơn tns vì đã đưa những cảm xúc này đến người nghe, bằng âm nhạc.
Mới đây thôi mà nghe cũng được 1 năm rồi :) Mây trời cứ để gió cuốn, chỉ xin lại những ngày mình còn thuở xanh. Và mùa hạ năm đấy em qua đã chôn vùi cảm giác đầu đời của anh...
Tôi là cánh hoa mỏng manh vì người mà tươi thắm Cũng vì người mà tàn héo Xin người hãy đến trên đôi chân mùa xuân ấm áp Chớ để gió đông lẻn về thổi tắt ước mơ tôi.... ebook Đi qua hoa cúc drive.google.com/file/d/0B-o3WaRzWazJOU1BbXNOWm5QYzQ/view?usp=sharing
Beat bài này rất lãng mạn với giọng rap tự sự, tình cảm, làm khơi lại ở người nghe sự bâng khuâng, nuối tiếc những mối tình thuở học trò. Đỉnh thật sự @@.
Gửi cậu, chàng trai tên Đỗ Ngọc T. 😊 Mình thường xuyên vào tường nhà cậu, xem và đọc từng bài viết cậu đăng lên. Thật bất ngờ khi mình tìm thấy được một chàng trai có sở thích giống mình đến thế. Thích đọc sách, thích những gam màu ấm, thích những nơi yên tĩnh,... Mong cậu có cuộc sống an yên, không vướng bận quá nhiều.
Hoa cúc ơi em tôi đôi mươi sao chả biết cười rồi năm tháng đi xa biền biệt ai đã thênh thang hết cả kiếp người lối nhỏ mãi còn gọi tên đôi khi buồn vẫn thường hay ghé Nếu tóc em bay ngang lưng trời hãy mang mây trần trở về đây nhé !! Anh muốn đc ươm cho con tim 1 nhành hoa dại Lỡ còn duyên 1 đời nào khác xin em hãy nuôi tóc mình xanh lại cho sợi tình bên làn cúc sẽ đủ thêu bông để ta tìm cuộc tình năm ấy qua bao thăng trầm đã phủ rêu phong hix, sao lyric hay dữ vậy nè
Tình cảm của Trường là sự rung động tuổi mới lớn. Từ một cậu nhóc thích rong ruổi khắp nơi. Bỗng chóc vì sự xuất hiện của Ngà mà cậu chợt cảm nhận được tình cảm mới lớn. Đầy trong trẻo ngọt ngào. Vì người ấy cậu đâm ra yêu hoa cúc như chính người ấy
Nó là một thứ âm nhạc sâu lắng, nhẹ nhàng nhưng lại có thể đi sâu vào lòng người, vào nơi sâu nhất, tiềm thức, không tâm thức thì có vẻ hợp lí hơn. Cảm ơn các bạn, cảm ơn rất nhiều.
Nguyễn Bá Tư câu này mình nghĩ nói đến cô gái mà trường gặp khi đi xe, cô gái giống ngà nhưng nước da đã sương gió không còn trắng hồng nữa
Tui nghĩ câu này nói về Trường tuy bên ngoài luôn tỏ ra không thích Ngà như 1 chàng trai đối vs 1 ng con gái ( khi anh em Chửng hỏi, dì Miên hỏi ..) nhưng thật tâm trong lòng trường những tình cảm ấy đã nảy nở một cách rất tự nhiên
Ý câu này muốn nói: Trường là cậu bé có một tuổi thơ không lành mạnh, tập tành hút thuốc, nghe lời xúi giục mà lừa dối ông, cha, tham gia đủ các trò quậy phá, chính cái tuổi thơ đó đã tô lên một vẻ ngoài sương gió bụi bặm, chai sần. khi Ngà đến thì người đọc mới hiểu thêm về Trường là một cậu bé thật giàu tình cảm, cũng vì Ngà mà Trường dường như thay đổi hẳn. thế mới biết cõi lòng của cậu bé 16 tuổi được lấp đầy những xao xuyến đầu đời.
Vũ Mạnh Tùng Ý anh câu này là ai đã tô vẻ ngoài sương gió cho Trường nhưng lòng vẫn mang thật nhiều xao xuyến về Điền quăn Ngà chỉ là bức bình phong Tác giả lên tiếng rồi ^^
chỉ nghe nhạc: bài hát có vẻ đầy tiếc nuối và đau thương chỉ đọc truyện: đau lòng và thương xót cho cô gái ấy và mối tình trong lòng của chàng trai cả hai: vừa nghe vừa rưng rưng và hoài niệm, không tả nổi cảm xúc
Đọc nhiều sách của chú Nguyễn Nhật Ánh đa phần cái kết khá buồn, Taynguyen sound đã vẽ ra được hình ảnh giống như sách của chú bằng những từ ngữ rất hay và lắng động lại trong tâm trí một cách vô thức. LànG Đo Đo và quán Gò luôn xuất hiện trong những cuốn sách của chú và luôn làm ta nhớ về nó như một thứ đặc biệc trong những tác phấm của Nguyễn Nhật Ánh
Ngày xưa lúc đọc Đi qua hoa cúc còn là lúc học cấp 3. Tự nghĩ mãi tại sao Ngà lại dại vậy? Giờ lớn rồi mới thấy, tình yêu mà, biết làm sao được? Người ta vẫn thường dại khờ vì yêu mà. Bài hát này làm Đi qua hoa cúc thêm buồn, nghe lại vẫn thấy buồn… 19/06/2021
Đi Qua Hoa Cúc - có lẽ là quyển truyện làm cho mình rơi nước mắt nhất mặc dù là một thằng con trai. . . mới đây 10 năm rồi, bây giờ vẫn tiếc nuối cho Trường, thương xót cho số phận của Ngà , (mang nhiều thắc mắc nhất là tại sao bác NNA lại để cho Ngà phải tự tự, rồi lại cho Trường có 1 tia hy vọng ở cuối truyện . . .) . . .năm ấy mình học lớp 10! 28/06/2020 - Sài Gòn chiều mưa.
16.10.2021. Mình nghe bài này từ lúc bài hát mới ra chưa lâu, có một khoảng thời gian dài mình nghe bài này cả chục lần mỗi tối trước khi đi ngủ, nghe gần 3 năm liền. Đến giờ mình vẫn ôm mộng Victor Vũ sẽ làm phim này, vì Đi qua hoa cúc còn buồn và sâu sắc hơn cả Mắt Biếc, tiếc nuối nữa. Dẫu sao, vẫn cảm ơn các anh đã tạo nên những bản rap ý nghĩa và tuyệt vời.
Đã từng đi nghe Tây Nguyên Sound tại Cafe Phượt ở Gia Lai! Sau ngày hôm đó mình cũng đang tập rap và làm thơ, hẹn 1 ngày sẽ được rap cùng anh em Taynguyensound 1 LẦN, hi vọng sau này mọi người cũng thưởng thức âm nhạc của mình, 1 lời thầm hứa từ 1 chàng trai lớp 11 và cũng đang ở Pleiku :)
Tui mới vừa đọc xong bộ truyện này. Thật sự rất hay theo tui thấy nó còn có nhiều chất riêng hơn là phim nữa. Cảm giác mình trôi theo nhân vật, đồng cảm và cũng giống những cảm xúc của mình khi tình yêu đầu đời bước tới.
Dạo này thích rap, đọc truyện Nguyễn Nhật Ánh thì mình đọc nhiều rồi, nhưng khi cả hai thể loại này hợp lại thì mình chỉ có rợn gáy tóc, nổi da gà vì hay quá. Hay không từ ngữ nào diễn tả được. Truyện đã buồn, đọc đau nhức nhối mà còn bài hát này nữa... thấm quá. Cảm ơn ca sĩ nhiều lắm ^^
✖ Lyrics : Đoạn 1 : và có 1 chiều em về tinh khôi, để lại ai đêm hoài thao thức rồi mùa hạ mà em đi qua là nơi hiên nhà còn vàng hoa cúc nỗi niềm của áng trời xanh là kéo mây bay cho mai rạng ngời còn bí mật của cõi lòng anh chỉ muốn cùng em đi hết chặng đời an yên nơi vùng quê nhỏ, em từ đâu bên phía xa xăm ngút ngàn tương tư hàng giờ rồi khi nào đấy ôm lòng yêu hoa cúc vàng ai nghe tiếng gió trong đêm thì thào, nghe lãng du mây trời hóa kiếp nghe lời yêu anh như cơn mưa ngập ngừng rơi trên hoa vàng lá biếc và ai đấy sẽ quên ta đã từng lớn chung thuở đôi tay em cầm 1 nhành hoa đang được đặt trước bên nơi khung cửa rồi lòng mình sẽ lại đau đáu 1 thời thanh xuân đôi khi tình lại nở chỉ vì có 1 nụ cười bé nhỏ quanh sân ai ơi, có những điều thường như mà sao đủ để cho đi nhiệt huyết lòng anh và cả mênh mông bầu trời tuổi trẻ để rồi 1 ngày dứoi hiên nhà chỉ còn lại cánh hoa rơi mùa hạ mà em đi qua sao lại vô tình mang ai vào giấc mơ tôi? Điệp Khúc : Hoa cúc ơi em tôi đôi mươi sao chả biết cười Năm tháng đi xa biền biệt ai đã thênh thang hết cả kiếp người lối nhỏ mãi còn gọi tên, đôi khi buồn vẫn thường hay ghé Nếu tóc em bay ngang lưng trời hãy mang mây trần trở về đây nhé a muốn được ươm lên con tim 1 nhành hoa dại Lỡ còn duyên 1 đời nào khác xin em hãy nuôi tóc mình xanh lại cho sợi tình bên làn cúc sẽ đủ thêu bông để ta tìm cuộc tình năm ấy qua bao thăng trầm đã phủ rêu phong Đoạn 2 : em biết không phút ban đầu thì thường lạ lắm dọc quãng đời mà mình đi qua sẽ lại in đậm 1 mùa hạ trắng những ngày đó quá xa xôi, anh đưa tay dụi tàn ánh nến thôi đành gởi tuổi xanh 1 thời mình từng.. lên trên đôi bờ cánh én anh mong ai hãy cho khoảng trời ngày đấy thấp hơn để tình em là mấy trắng còn anh là sợi nắng vàng ấp ôm rồi đôi "cánh Ngà " sẽ lại bay đi tìm bình yên tận trời cao vút khi bóng lưng em lại ngả về bên nơi của những rặng đồi hoa cúc rồi mọi chuyện sẽ lại tàn phai ai đã tô vẻ ngoài sương gió nhưng lòng vẫn mang thật nhiều xao xuyến của 1 chàng trai ngỡ cúc giờ đã chợt tàn hương nhưng hồn anh vẫn nơi ô cửa để trông em tưới nụ tình vàng ươm con đường in dấu trong tim, ai qua ta bỏ lại chiếc giày chỉ cúc vàng thấy anh nhìn em như muốn khắc sâu hết cả kiếp này mây trời cứ để gió cuốn, chỉ xin lại những ngày mình còn thuở xanh và mùa hạ năm đấy em qua đã chôn vùi cảm giác đầu đời của anh Điệp Khúc : Hoa cúc ơi em tôi đôi mươi sao chả biết cười rồi năm tháng đi xa biền biệt ai đã thênh thang hết cả kiếp người lối nhỏ mãi còn gọi tên đôi khi buồn vẫn thường hay ghé Nếu tóc em bay ngang lưng trời hãy mang mây trần trở về đây nhé Anh muốn đc ươm cho con tim 1 nhành hoa dại Lỡ còn duyên 1 đời nào khác xin em hãy nuôi tóc mình xanh lại cho sợi tình bên làn cúc sẽ đủ thêu bông để ta tìm cuộc tình năm ấy qua bao thăng trầm đã phủ rêu phong
ngồi khóc trên cây, cô gái đến từ hôm qua. lá nằm trong lá. mấy truyện này đọc thấy kết thúc vui hơn là mắt biếc, đi qua hoa cúc, hạ đỏ
*Beat gợi tưởng quá khứ quá, mới đấy nghe giờ đã 1 năm rồi. Công nhận thời gian trôi qua nhanh thật, đứa con của Tây Nguyên đến từ Đắk Nông TAYNGUYENSOUND NO 1.*
Những người con gái lướt qua đời... để lại bao tâm tư rồi giờ chả biết trải lòng cùng ai... cảm ơn những người đã bước qua đời anh để lại những kí ức tuyệt đẹp
Anh vô tình trêu đùa tui mà tui tưởng đâu đã tìm được tình yêu của đời mình. Lúc anh nhắn bảo tui đừng nhắn tin cho anh ấy nữa, má nó đau tim, lúc đó trong đầu chỉ nghĩ tại sao anh không yêu tui. Ước gì được quay về thời điểm đó t cho ổng cái bạt tay liền.
Đi qua hoa cúc ngọc ngà Dáng em thấp thoảng hiên nhà năm xưa Hồn anh lạc lõng chiều mưa Hoa cúc có thấu hãy đưa nàng về :( Đọc truyện xong nghe bài này là combo buồn bã nhất từng có
@@vankhai5438 điêu đứng vl nhỉ!!! Gặp tui chắc buồn chết mẹ đi đc á. :(( ae thằng Chửng tinh mắt nhỉ, ko ưa thằng cha đó. Nó mà biết bóng ma đó thì bà Ngà đ có thai rồi
Văn Khải Hình ảnh bóng ma tóc xà mặt đất, chân không chạm đất thì đích thị đấy là điệu cưỡi ngựa xem hoa, anh Điền nằm dưới chị Ngà ngồi trên rồi friend ? Có gì đâu mà khó. Mới đọc xong câu chuyện thì tui cũng hụt hẫng đôi phần. Nhưng trong câu truyện này chính Ngà mới là nhân vật đáng trách nhất. Và chắc chắn với cái kết mở như thế thì không có chuyện Ngà chết đâu nhé.
Hưng Trần thô nhưng thật bác ạ. Tui đọc đến đoạn đấy tui chỉ cay hộ thằng Trường thôi. Mà đc cái con Ngà cũng dẩm l. Chiều nới nói thi sư phạm sau này về huyện sống cùng Trường... thế mà tối lại bê lozzz ra ngoài vườn rau :))) má nó cayyyy
Khi mà mình đã có tất cả rồi, chuyện tình cảm suôn sẻ, bạn bè tụ họp đông đủ thì nhưng bài hát tình cảm như thế này thực sự đáng để ta nhớ lại 1 thời cô đơn, thời mà chúng ta còn chẳng biết giá trị của bản thân mình nữa ...
Cũng là Trường, cũng là tuổi 16 non nớt và bồng bột ,tôi cũng đã có những rung động đầu đời .Nhìn lại thấy sao mà giống nhau quá vậy ,cái thứ tình cảm chân thành nhưng không thể nào nói ra những cử chỉ ngây ngô chả suy tính nhiều và 3 năm cũng trôi qua rồi bây h tôi chỉ dám coi cô ấy là một người bạn Cái cảm giác bất lực mà ứa nước mắt !!
4.3.2019 anh quay trở lại đây nghe bài này sau biết bao ngày chìm đắm vào cơn mê của loạn nhịp. Em và anh đã từng là những nhánh nhỏ của hoa Bồ Công Anh trên con đường làng đầy nắng, rồi cũng đến 1 ngày cơn gió cuốn bay đi đưa 2 đưa về 2 khung trời xa xăm ngút ngàn. Đứa ra Bắc đứa vào Nam, rồi cái lần cuối anh gặp em cũng là ngày sóng gió nhất, là ngày có cơn gió mạnh nhất của tháng tư. Giờ đây anh lấy hết can đảm của mình ra để có thể đứng ở đây, trên con đường mình đã từng đi qua nhiều nhất, trên cây cầu ta thường ngồi cùng nhau nhất. Anh ngồi trên chiếc xe máy cà tàn. Mọi thứ đều giống như lúc đó, chỉ khác là không có em. Điếu thuốc đốt cháy nhanh hơn cả những giọt nước mắt của 1 thằng đàn ông thất tình bởi ngược gió. Gió hôm nay to không giống như mọi hôm. Mọi người đi qua lại nhìn anh như 1 thằng điên không hơn không kém. Anh biết anh đang làm điều không đúng. Anh làm là sai. Nhưng có lẽ khi người ta hay riêng anh đã có thể đến được mức độ này thì cũng không có ai can đảm nhưng cũng điên như vậy được em nhỉ. Em không còn trên thế giới này, anh cũng chẳng tha thiết sống. Điếu thuốc tàn cũng là lúc những suy tư sẽ tan theo dòng nước sông Hương trên mảnh đất cố đô này. Anh viết những lời cuối cùng này không phải để những người sau này trên thế giới họ đọc được. Anh viết để những kỉ niệm của anh, của em sẽ không mất đi như chúng ta. Anh yêu em, an. 22h27p
Có lẽ những ai đọc xong quyển Đi qua hoa cúc của bác Ánh đều sẽ rung động trước bài hát này! Chúc cho mọi người thật nhiều sức khỏe, bình yên qua mọi bão giông.
Sau vài giờ đọc xong Đi qua hoa cúc. Tôi thấy trong người khó chịu vô cùng, đành phải ghé lại đây tâm sự vài dòng. Tôi khó chịu là do tác phẩm này làm tôi thực sự ám ảnh , phần khác là vì tôi thấy mình trong tác phẩm này, tôi và Trường quá giống nhau, khi còn học lớp 6,7 thỉnh thoảng tôi cũng hay "đấm dài", năm nay tôi 16 nhưng tuy không còn "đấm dài" nhưng tôi lại trải qua một mối tình đơn phương. Dù tôi đã có 2,3 mối tình nhưng mối tình vừa rồi đúng nghĩa là tình đầu. Tôi yêu cô ấy suốt 2 năm, mùa hạ này cũng là mùa hạ cuối cùng của tôi và cô ấy, chắc sau này tôi sẽ không bao giờ được gặp lại cô ấy nữa rồi. Không biết nên từ bỏ để tìm hạnh phúc mới cho riêng mình hay là cứ tiếp tục dằn vặt bản thân, rồi mãi chôn vùi thanh xuân...
Thật ra chị chẳng hề có lỗi gì với tôi. Chị có lỗi với những giấc mơ đẹp đẽ và ngọt ngào của tôi thôi. Nhưng chị thì lại chẳng bao giờ biết được điều đó. Chị vẫn coi tôi như một đứa em. Những gì thuộc về tâm hồn tôi đều xa lạ với chị. Nhưng nếu vậy thì tại sao chị lại bảo tôi tha lỗi cho chị. Hay chị đã hơn một lần lẻn vào trong những giấc mơ tôi mà tôi không hề hay biết và như vậy, phải chăng cuối cùng chị đã phát giác ra nỗi lòng yêu dấu tôi hằng dành cho chị bấy lâu nay?
Nghe nhạc lâu rồi 2 hôm nay rảnh mới cố đọc cho xong tiểu thuyết của bác Ánh. Hay phết mấy bạn ạ. Buồn buồn cho chuyện tình của Trường nhỉ, mong rằng mối tình đầu của tui sẽ khác bọt Trường. Cực khoái 2 anh em thằng Chửng, cưng dễ sợ chẳng ưa thằng Điền ngay từ đầu!!❤
"Hoa hồng xứ khác" và "Những cô em gái" cũng là những tác phẩm kiệt xuất và bất hủ của Nguyễn Nhật Ánh đấy chứ :)) Truyện kể về chàng thanh niên lãng tử tên Khoa suốt những năm tháng của tuổi trẻ yêu toàn những cô gái đã có "người ấy", để rồi lúc vui lúc buồn, lúc thì tuyệt vọng, lúc lại cô đơn ! truyện tuyệt vời lắm, nên đọc 1 lần
Đi qua hoa cúc của bác Nguyễn Nhật Ánh như khắc hoạ thời ấu của tôi vậy, nỗi đau da diết khi nhớ về một người con gái bên tôi cả quãng thời gian thanh xuân mà bây giờ không thể gặp lại :((((
Lật lại những câu hát cậu dành cho tôi... Đâu đó một đoạn bài hát đã được cậu hát lên... Nghe mà nhói lòng... Chúng ta đã quá vội thương nhau rồi cuối cùng cũng vội xa nhau.... 14/3/2021
Công nhận Nguyễn Nhật Ánh là cái tên của tuổi trẻ.Vì nhờ ông tôi mới biết cái buồn da diết về những cuộc tình dản dị mà không thành của Còn chút gì để nhớ Đi qua hoa cúc Hạ đỏ Mắt biếc Hoa hồng xứ khác
♩và có một chiều em về tinh khôi, để lại ai đêm hoài thao thức♩ ♩rồi mùa hạ mà em đi qua là nơi hiên nhà còn vàng hoa cúc♩ ♩nỗi niềm của áng trời xanh là kéo mây bay cho mai rạng ngời♩ ♩còn bí mật của cõi lòng anh chỉ muốn cùng em đi hết chặng đời♩ ♩an yên nơi vùng quê nhỏ, em từ đâu bên phía xa xăm ngút ngàn♩ ♩tương tư hàng giờ rồi khi nào đấy ôm lòng yêu hoa cúc vàng♩ ♩ai nghe tiếng gió trong đêm thì thào, nghe lãng du mây trời hóa kiếp♩ ♩nghe lời yêu anh như cơn mưa ngập ngừng rơi trên hoa vàng lá biếc♩ ♩và ai đấy sẽ quên ta đã từng lớn chung thuở♩ ♩đôi tay em cầm một nhành hoa đang được đặt trước bên nơi khung cửa♩ ♩rồi lòng mình sẽ lại đau đáu một thời thanh xuân♩ ♩đôi khi tình lại nở chỉ vì có một nụ cười bé nhỏ quanh sân♩ ♩ai ơi, có những điều thường như mà sao đủ để♩ ♩cho đi nhiệt huyết lòng anh và cả mênh mông bầu trời tuổi trẻ♩ ♩để rồi một ngày dưới hiên nhà chỉ còn lại cánh hoa rơi♩ ♩mùa hạ mà em đi qua sao lại vô tình mang ai vào giấc mơ tôi♩ --------------- Điệp Khúc : ♩Hoa cúc ơi em tôi đôi mươi sao chả biết cười♩ ♩Năm tháng đi xa biền biệt ai đã thênh thang hết cả kiếp người♩ ♩Lối nhỏ mãi còn gọi tên, đôi khi buồn vẫn thường hay ghé♩ ♩Nếu tóc em bay ngang lưng trời hãy mang mây trần trở về đây nhé !!♩ ♩Anh muốn được ươm lên con tim 1 nhành hoa dại♩ ♩Lỡ còn duyên một đời nào khác xin em hãy nuôi tóc mình xanh lại♩ ♩Cho sợi tình bên làn cúc sẽ đủ thêu bông♩ ♩Để ta tìm cuộc tình năm ấy qua bao thăng trầm đã phủ rêu phong.♩ Đoạn 2 : ♩em biết không phút ban đầu thì thường lạ lắm♩ ♩dọc quãng đời mà mình đi qua sẽ lại in đậm một mùa hạ trắng♩ ♩những ngày đó quá xa xôi, anh đưa tay dụi tàn ánh nến♩ ♩thôi đành gởi tuổi xanh 1 thời mình từng... lên trên đôi bờ cánh én♩ ♩anh mong ai hãy cho khoảng trời ngày đấy thấp hơn♩ ♩để tình em là mấy trắng còn anh là sợi nắng vàng ấp ôm♩ ♩rồi đôi "cánh Ngà" sẽ lại bay đi tìm bình yên tận trời cao vút♩ ♩khi bóng lưng em lại ngả về bên nơi của những rặng đồi hoa cúc♩ ♩rồi mọi chuyện sẽ lại tàn phai♩ ♩ai đã tô vẻ ngoài sương gió nhưng lòng vẫn mang thật nhiều xao xuyến của một chàng trai♩ ♩ngỡ cúc giờ đã chợt tàn hương♩ ♩nhưng hồn anh vẫn nơi ô cửa để trông em tưới nụ tình vàng ươm♩ ♩con đường in dấu trong tim, ai qua ta bỏ lại chiếc giày♩ ♩chỉ cúc vàng thấy anh nhìn em như muốn khắc sâu hết cả kiếp này♩ ♩mây trời cứ để gió cuốn, chỉ xin lại những ngày mình còn thuở xanh♩ ♩và mùa hạ năm đấy em qua đã chôn vùi cảm giác đầu đời của anh♩
mỗi lần đọc lại mắt biếc, đi qua hoa cúc, còn chút gì để nhớ, hạ đỏ, tậm trạng lại bâng khuâng khó tả ,nỗi buồn cứ ùa về có lẽ vì thấy tình cảm của mình dành cho người con gái ấy yêu nhưng chẳng dám nói thành lời rồi thanh xuân qua đi mang theo cả ÚT THÊM cả ÚT THƠM mang đi mãi mãi!
20/3/2021 Con đường in dấu trong tim , ai qua ta bỏ lại chiếc giày Chỉ cúc vàng thấy anh nhìn em như muốn khắc sâu hết cả kiếp này Nếu lúc đó Trường ngồi lại thì chắc mọi chuyện sẽ khác.... Nỗi ám ảnh sẽ không to lớn hơn
Tiếc nhỉ, nếu mà cô đọng hơn chút và có một đoạn chorus tạo điểm nhấn thì chắc ấn tượng hơn. Dù sao viết được ca từ như vậy cũng giỏi rồi...Nhạc Việt có quá nhiều ballad sến sẩm, lời nhàm nhưng vẫn triệu view vì danh ảo rồi =)) Nhạc chất, sáng tạo, ca từ hay, có ý tứ nên được ủng hộ nhiều hơn =)) P/s: Thấy có một bạn giới thiệu bài này bên audio "Cô gái ngày hôm qua" của chế Tường nên qua nghe. Thích "Mắt biếc" hơn....
Khi tôi nghe bài rap này thật chả thấm vào đâu cả. Nhưng khi vô tình đọc được câu chuyện của hoa cúc. Tôi tức, tôi tiếc, tôi ước gì Trường đủ lớn, tôi ước Ngà sẽ mãi ngắm hoa cúc với vẻ đẹp tinh khôi như ngày nào. Thật tiếc, thật buồn " tao với mày cũng buồn như nhau thôi hoa cúc"
Lỡ còn duyên 1 đời nào khác xin em hãy nuôi tóc mình xanh lại cho sợi tình bên làn cúc sẽ đủ thêu bông để ta tìm cuộc tình năm ấy qua bao thăng trầm đã phủ rêu phong
"...có những biến cố khắc sâu vào tâm hồn ta như dao chém vào đá, mãi mãi để lại trong trí não ta một vết hằn mà năm tháng chỉ đánh bóng nó lên chứ không thể làm cho nó phai đi"
31-12-2020.. Còn mấy tiếng nữa là sang 2021 nhưng tôi vẫn ngồi lật lại những bản nhạc xưa và lắng nghe một mình
Xin chào xin ít nhạc xưa ạ
Hi
@@toantran2764 mấy bài của thaynguen do ban
Tui cũng ngồi nghe một mình vào ban đêm
Vào thời khắc giao thừa tôi biết người yêu cũ có người yêu mới, tôi đau đớn thời khắc thiêng liêng, muốn hết buồn nhưng không được, nghĩ đến việc họ cười nói không suy nghĩ gì về mình trong khi mình lại hành hạ bản thân vì nhớ, thất bại quá
Hôm nay em đi buổi kí tặng sách của bác Nguyễn Nhật Ánh ở Hà Nội, ban tổ chức có phát bài Đi qua hoa cúc, Mắt Biếc, em nghe thấy rất tự hào về các anh TaynguyenSound và tự hào cho rap Việt. Có cảm giác cực kì bay bổng luôn, khi các tác phẩm nghệ thuật cộng hưởng với nhau - nhạc của anh TaynguyenSound và không gian văn học của bác Nguyễn Nhật Ánh. Em cảm thấy những bài Đi qua hoa cúc, Mắt Biếc có sứ mệnh của nó và khi nó kết nối được với những người yêu văn học thì nó đã truyền tải được tinh thần của anh TeA và thực hiện sứ mệnh của mình.
Thị Thu Hiền Nguyễn really? Vậy thì tốt quá rồi 😊😊
Awww niceee
Sắp Ra phim Mắt biếc rồi mà mấy thằng nghe bài mắt biếc bọn nó bảo k hợp với bài và nhạc chỉ để hút cần.... chán
Rồi còn không những thứ cũ kỉ này khi người tạo ra nó ko còn muốn những thứ như vậy nữa…
anh TaynguyenSound là anh nào?
Nếu Victor Vũ mà làm về Đi Qua Hoa Cúc, chắc nó còn ám ảnh hơn Mắt Biếc nhìu. Vì nỗi đau của Trường k chỉ là đơn phương mà là sự mất mác quá to lớn.
tam ho đọc rồi mà vẫn ko hiểu. =.=
Đang đọc đi qua hoa cúc :)) Vừa đọc vừa nghe bài này :))
@@skypham5178 chuyện dài lắm giờ mình kể những tình tiết chính cho thôi nha. Thằng cháu tên trường thích con tên ngà là bạn của dì nó. Ngà thích ngắm hoa cúc. Ông của thằng trường là thầy thuốc 1 hôm có thằng tên điền theo học. Thằng điên nay cũng thích con ngà nên tìm cách để tán tỉnh con này. Nó còn nhờ thằng trường đưa thư cho con ngà nữa, thằng trường này đau buồn lắm mà vẫn phải chấp nhận đưa thư vì thằng điền này tốt với nó. Cuối cùng điền với con ngà quen nhau rồi có bầu thăng điền bỏ trốn,chị ngà tuyệt vọng nhảy xuống sông tự tử. Hôm tự tử thằng trường đi ngang sông thấy chị ngà nhưng cũng chỉ nghĩ là ngà buồn nên ngồi đấy cho khuây khỏa.
NẾU MUỐN BIẾT CHI TIẾT HƠN THÌ BẠN NÊN ĐỌC TRUYỆN ĐẢM BẢO HAY VÀ LẤY ĐI NƯỚC MẶT :((
tu vu à truyện mình đọc rồi, mà mình ko hiểu là : sao nhỏ Ngà người thành phố sống hiện đại mà sao để thằng Điền nó dụ chịch cho có bầu, và sao nhỏ Ngà bơi giỏi mà chọn cách tự tử là nhảy sông?. Thấy hơi vô lí chuyện đó
Nói chung nhỏ Ngà ngu, ngây thơ,
@@skypham5178 Khi yêu rồi bị mê mẩn, cuốn vào những lời nói ngọt ngào của Điền rồi thì bị lừa thôi, ngày nay còn bị lừa đầy ra chứ huống gì ngày xưa. Cái thứ 2 là một khi đã muốn tự tử, muốn chết thì nhảy xuống sông rồi thì bơi lên làm gì nữa,?? cứ thế mà tự vẫn thôi. Mà cũng chưa chắc rằng Ngà đã tự tử, cô ấy để lại chiếc dép để cho Trường và mọi người tin rằng cô ấy đã chết và cô ấy chốn đi 1 nơi xa xôi, để lại những gì đau khổ, bi kịch ở lại sau và chăm sóc tốt đứa con của mình. Trường không biết, Mẹ Ngà Không biết, mọi người không biết, chỉ có Ngà biết, Nguyễn Nhật Ánh biết.
Nhớ ng mình từng yêu tha thiết.....
Ngày xưa, thích nó nên nó mê truyện chú Nguyễn Nhật Ánh mình cũng thích đọc từ đó cuốn đầu tiên và cũng là cuốn mình thích nhất là " Còn chút gì để nhớ" , sau đó mới đọc nhiều hơn " Mắt Biếc, Hạ Đỏ. Đi qua hoa cúc, Chú bé rắc rối...Năm qua tháng lại, tình cảm không còn được nhiệt thành như trước nhưng mỗi khi đọc lại mấy cuốn truyện đó vẫn thấy nhớ nó da diết. Nhớ lại những si tình ngây dại. Nhưng mà không được .....
Anh Phương mắt biếc tôi đọc 1 lần không giám đọc lần 2. mỗi nghe bài mắt biếc là tôi lại quặn lòng.
Kẻ đáng thương ắt có chỗ đáng trách :3 Cả Ngạn và Hà Lan
mình ấn tượng nhất là mắt biếc, công nhận buồn thật, ngạn là đáng trách nhất nhưng hà lan không thích cuộc sống thôn quê nên nếu ngạn tỏ tình cũng chưa biết điều gì xảy ra, tưởng cuối cùng cái kết đẹp là ngạn cưới trà long, nhưng ngạn chỉ nhìn thấy hình bóng của hà lan trong con người trà long nên anh đã chọn cách ra đi, quá là buồn.
Vốn 2 người không cùng chí hướng khó đi chung đường. Sau này Hà Lan có quen thêm 1 ng nữa nhưng đó là bóng hình của Dũng
chuẩn luôn, hà lan cũng muốn trà ô long thay mình chuộc lỗi với ngạn vì đã làm cho ngạn phải đau khổ suốt thời tuổi trẻ sống trong cảnh đau xót lụy tình, tóm lại chỉ có 1 từ là quá buồn, hơi giống với cái kết của bồ câu không đưa thư, nếu bạn đọc rồi thì sẽ thấy
Sao quãng thời gian nghĩ mình đã bị bão hoà bởi âm nhạc trên thị trường, cuối cùng bản thân mình vẫn quay về với quỹ đạo âm nhạc của trước kia. Thật may vì cảm xúc vẫn còn vẹn nguyên. Taynguyensound với mình vẫn là mãi đỉnh ❤️
Chuẩn nè
Vừa đọc truyện, vừa nghe ca khúc này... Không còn gì xót xa, thê thảm hơn. Mỗi lần nghe là một lần khóc, một lần nhói đau. Càng đọc truyện, càng thấm thía từng lời lẽ của bài hát. Chưa bao giờ đọc một cuốn sách nào ám ảnh như cuốn truyện này. Cảm ơn anh Tea vì đã sáng tạo nên một tác phẩm tuyệt vời. Chẳng biết khi nào em chán bài hát này, chẳng biết khi nào những xúc cảm này phôi phai nhưng em tin: mỗi lần nghe lại, mỗi lần đọc lại, là một lần tìm về kỷ niệm năm xưa...
Lyric:
♩và có một chiều em về tinh khôi, để lại ai đêm hoài thao thức♩
♩rồi mùa hạ mà em đi qua là nơi hiên nhà còn vàng hoa cúc♩
♩nỗi niềm của áng trời xanh là kéo mây bay cho mai rạng ngời♩
♩còn bí mật của cõi lòng anh chỉ muốn cùng em đi hết chặng đời♩
♩an yên nơi vùng quê nhỏ, em từ đâu bên phía xa xăm ngút ngàn♩
♩tương tư hàng giờ rồi khi nào đấy ôm lòng yêu hoa cúc vàng♩
♩ai nghe tiếng gió trong đêm thì thào, nghe lãng du mây trời hóa kiếp♩
♩nghe lời yêu anh như cơn mưa ngập ngừng rơi trên hoa vàng lá biếc♩
♩và ai đấy sẽ quên ta đã từng lớn chung thuở♩
♩đôi tay em cầm một nhành hoa đang được đặt trước bên nơi khung cửa♩
♩rồi lòng mình sẽ lại đau đáu một thời thanh xuân♩
♩đôi khi tình lại nở chỉ vì có một nụ cười bé nhỏ quanh sân♩
♩ai ơi, có những điều thường như mà sao đủ để♩
♩cho đi nhiệt huyết lòng anh và cả mênh mông bầu trời tuổi trẻ♩
♩để rồi một ngày dưới hiên nhà chỉ còn lại cánh hoa rơi♩
♩mùa hạ mà em đi qua sao lại vô tình mang ai vào giấc mơ tôi♩
---------------
Điệp Khúc :
♩Hoa cúc ơi em tôi đôi mươi sao chả biết cười♩
♩Năm tháng đi xa biền biệt ai đã thênh thang hết cả kiếp người♩
♩Lối nhỏ mãi còn gọi tên, đôi khi buồn vẫn thường hay ghé♩
♩Nếu tóc em bay ngang lưng trời hãy mang mây trần trở về đây nhé !!♩
♩Anh muốn được ươm lên con tim 1 nhành hoa dại♩
♩Lỡ còn duyên một đời nào khác xin em hãy nuôi tóc mình xanh lại♩
♩Cho sợi tình bên làn cúc sẽ đủ thêu bông♩
♩Để ta tìm cuộc tình năm ấy qua bao thăng trầm đã phủ rêu phong.♩
Đoạn 2 :
♩em biết không phút ban đầu thì thường lạ lắm♩
♩dọc quãng đời mà mình đi qua sẽ lại in đậm một mùa hạ trắng♩
♩những ngày đó quá xa xôi, anh đưa tay dụi tàn ánh nến♩
♩thôi đành gởi tuổi xanh 1 thời mình từng... lên trên đôi bờ cánh én♩
♩anh mong ai hãy cho khoảng trời ngày đấy thấp hơn♩
♩để tình em là mấy trắng còn anh là sợi nắng vàng ấp ôm♩
♩rồi đôi "cánh Ngà" sẽ lại bay đi tìm bình yên tận trời cao vút♩
♩khi bóng lưng em lại ngả về bên nơi của những rặng đồi hoa cúc♩
♩rồi mọi chuyện sẽ lại tàn phai♩
♩ai đã tô vẻ ngoài sương gió nhưng lòng vẫn mang thật nhiều xao xuyến của một chàng trai♩
♩ngỡ cúc giờ đã chợt tàn hương♩
♩nhưng hồn anh vẫn nơi ô cửa để trông em tưới nụ tình vàng ươm♩
♩con đường in dấu trong tim, ai qua ta bỏ lại chiếc giày♩
♩chỉ cúc vàng thấy anh nhìn em như muốn khắc sâu hết cả kiếp này♩
♩mây trời cứ để gió cuốn, chỉ xin lại những ngày mình còn thuở xanh♩
♩và mùa hạ năm đấy em qua đã chôn vùi cảm giác đầu đời của anh♩
Bài hát này khiến mình như sống lại những năm tháng học trò đắm mình trong các quyển truyện dài của bác Ánh. Biết đâu tác giả cũng chẳng đã khóc cười như mình khi đọc truyện để giờ viết lên những bài rap có hồn của truyện như vậy. Buồn day dứt lòng người...
Mắt biếc, còn chút gì để nhớ, ngày xưa có một chuyện tình, đi qua hoa cúc, hạ đỏ, ngồi trên cây khóc sau khi đọc xong 6 tác phẩm này của chú ánh lòng tôi lúc nào cũng buồn man mác. Những kỷ niệm tuổi thơ và về mối tình đầu đơn phương 7 năm của tôi chợt hiện về. Đâu đấy tôi thấy được chính tôi trong hình ảnh sy tình của Ngạn(Mắt biệc), khù khờ (Chương trong Còn chút gì để nhớ), chân thành của Vinh (Ngày xưa có một chuyện tình), rồi Trường (đi qua hoa cúc) Đông (Ngồi trên cây khóc) Chương (Hạ Đỏ). Ôi tuổi thơ với vô vàn nỗi nhớ !!!!!
hai ta gióng nhau chỗ nhìn thấy mình trong tác phẩm :( cũng non nớt cũng khờ dại rồi đánh mất :
Ngày xưa có một chuyện tình) quyển này hay k ông
Ngồi khóc trên cây ông ạ. Ông viết sai tên tác phẩm rồi :v
Cây chuối non đi giày xanh với ngày xưa có 1 chuyênh tình nữa mấy cuốn siểu phẩm s banh khôn kê
Đọc cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, đảo mộng mơ hay bong bóng lên trời cho tâm hồn trong sáng, tinh thần thoải mái nhẹ nhàng ông ơi :))))
Nỗi buồn của mắt biếc chẳng là gì so với đi qua hoa cúc, có lẽ đây không còn là nỗi buồn nữa rồi, mà là sự ám ảnh. Tình đơn phương chưa kịp chớm nở, còn lời hứa dở dang, không còn ai tương tư hàng giờ bên dàn hoa cúc vàng nữa.. Sao lại dại dột thế Ngà ơi? Còn Trường, không chấp nhận nỗi mất mát này, muốn giữ những hình ảnh đẹp đẽ của Ngà để mãi mãi không bị méo mó, biến dạng đi như thân xác của Ngà. Đành phải xa xứ, tạm biệt quê hương, để lại tuổi thơ, tình đầu, màu hoa kỉ niệm và luôn mang trong mình đau đáu nỗi buồn..
nỗi đau của đi qua hoa cúc là nỗi đau của thanh xuân , tuôi trẻ còn nỗi đau của mắt biếc là nỗi đau cả đời người.
Làm sao có thể chịu đc nỗi đau này.... buồn là từ không đủ để diễn tả đc tâm trạng của Đi qua hoa cúc... hơn cả buồn... 😣😫😔
Nỗi đau của mắt biếc là cả 1 đời người, chờ đợi một người hơn suốt nửa cuộc đời mình rồi cùng vẫn chỉ lủi thủi một mình nơi xa xứ. Đối với mình cả 2 tác phẩm đều là tuyệt tác
Thực ra Ngà chắc k chết đâu. Đoạn cuối kết mở Trường thấy 1 cô gái nắm tay đứa bé chắc là Ngà đó. Kết mở
Truyện gì buồn vãi ra😔
1/1/2023
Vẫn mãi 1 bản nhạc vì vốn dĩ những ngày đầu nó đã khắc sâu vào tim rồi 。
Nhanh thật, thoáng đó đã 5 năm rồi, hoài niệm về những điều cũ kĩ ❤️
Thời gian thì vẫn trôi nhưng kí ức, kỉ niệm vẫn còn đó 🥺
Tìm một nơi yên tĩnh kèm theo ly cf. Vừa nghe vưa hoài niệm về những ngày tháng 2 đứa nhẹ nhàng bên nhau, cuộc tình cũng êm đềm như bài hát vậy và cứ thế hai đứa lạc mất nhau giữa dòng đời hối hả, nơi đồng tiền luôn quyết định ý thức
k phải là binz đây mới là xuân diệu của rap việt =))
+1
“ Tôi là cánh hoa mỏng manh vì người mà tươi thắm
Cũng vì người mà tàn héo
Xin người hãy đến trên đôi chân ấm áp
Chớ để gió đông lẻn về thổi tắt ước mơ tôi
Người hãy nâng đỡ trái tim tôi
Trên những ngón tay dịu dàng của người
Chớ hất hủi cũng đừng dập vùi
Nhược bằng hoa lá tụng
Có còn gì xuân tươi “.
Câu hát xuyên suốt từ đầu tới cuối truyện. Mình đọc xong bộ truyện này đã lâu những mỗi khi nghe lại bài này lại vẫn cảm thấy bồi hồi, tiếc nuối cho Ngà và Trường, nó làm mình nghĩ đến bản thân mình, cũng từng trẻ, cũng từng yêu nồng nàng để rồi mọi thứ ở lại cùng với đắng cay thấm vào cảnh vật nơi đó.
Cám ơn tác giả Nguyễn Nhật Ánh, cám ơn Tây Nguyên Sounds.
Mới đó mà đã 5 năm, tìm nghe lại thấy thương anh Trường, nhìn người mình yêu sướng trợn mắt còn anh ấy thì bị xem như thằng khờ, anh Ngạn đau 1 anh Trường đau 10, anh Ngạn thì còn tưởng tượng cảnh Hà Lan đi bar chứ anh Trường xem live, chả hiểu sao anh ấy phải chịu cái nỗi đau ấy, k biết trước bác Nguyễn Nhật Ánh có bị ăn quả NTR nào k mà viết hai quả NTR chua chát bi thương thế này :(
Đi Qua Hoa Cúc và Mắt Biếc là hai tập truyện đầy cảm xúc, một lần nữa cảm ơn tns vì đã đưa những cảm xúc này đến người nghe, bằng âm nhạc.
ngày xưa bác ÁNH chắc toàn đơn phương vs thất tình hay sao á viết truyện buồn dã man :((
Ông này vozer à? @@
Mới đây thôi mà nghe cũng được 1 năm rồi :)
Mây trời cứ để gió cuốn, chỉ xin lại những ngày mình còn thuở xanh.
Và mùa hạ năm đấy em qua đã chôn vùi cảm giác đầu đời của anh...
Có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình...
Tôi là cánh hoa mỏng manh vì người mà tươi thắm
Cũng vì người mà tàn héo
Xin người hãy đến trên đôi chân mùa xuân ấm áp
Chớ để gió đông lẻn về thổi tắt ước mơ tôi....
ebook Đi qua hoa cúc drive.google.com/file/d/0B-o3WaRzWazJOU1BbXNOWm5QYzQ/view?usp=sharing
Beat bài này rất lãng mạn với giọng rap tự sự, tình cảm, làm khơi lại ở người nghe sự bâng khuâng, nuối tiếc những mối tình thuở học trò. Đỉnh thật sự @@.
Gửi cậu, chàng trai tên Đỗ Ngọc T. 😊 Mình thường xuyên vào tường nhà cậu, xem và đọc từng bài viết cậu đăng lên. Thật bất ngờ khi mình tìm thấy được một chàng trai có sở thích giống mình đến thế. Thích đọc sách, thích những gam màu ấm, thích những nơi yên tĩnh,... Mong cậu có cuộc sống an yên, không vướng bận quá nhiều.
Hoa cúc ơi em tôi đôi mươi sao chả biết cười
rồi năm tháng đi xa biền biệt ai đã thênh thang hết cả kiếp người
lối nhỏ mãi còn gọi tên đôi khi buồn vẫn thường hay ghé
Nếu tóc em bay ngang lưng trời hãy mang mây trần trở về đây nhé !!
Anh muốn đc ươm cho con tim 1 nhành hoa dại
Lỡ còn duyên 1 đời nào khác xin em hãy nuôi tóc mình xanh lại
cho sợi tình bên làn cúc sẽ đủ thêu bông
để ta tìm cuộc tình năm ấy qua bao thăng trầm đã phủ rêu phong
hix, sao lyric hay dữ vậy nè
Tình cảm của Trường là sự rung động tuổi mới lớn. Từ một cậu nhóc thích rong ruổi khắp nơi. Bỗng chóc vì sự xuất hiện của Ngà mà cậu chợt cảm nhận được tình cảm mới lớn. Đầy trong trẻo ngọt ngào. Vì người ấy cậu đâm ra yêu hoa cúc như chính người ấy
Bài nhạc hay là nhạc mà ít ai biết đến bây h mới có thể nghe 1 bài hay như này :((
Nó là một thứ âm nhạc sâu lắng, nhẹ nhàng nhưng lại có thể đi sâu vào lòng người, vào nơi sâu nhất, tiềm thức, không tâm thức thì có vẻ hợp lí hơn. Cảm ơn các bạn, cảm ơn rất nhiều.
mỗi người thích 1 thể loại , riêng tôi thì luôn đặt những thể loại này , vào 1 buổi chiều vs ly cf , ngắm hoàn hồn !!! ai đã từng thử ?
bao feel
Hnao mình sẽ thử. ^^
Ấm
@@thienthien9171 chiều mùa đông nè , thử đi !!!
@@Kai-sg6gv tưởng tượng mình vào bài nhạc đi sẽ có cảm giác lắm
Có một người đi qua hoa cúc
Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình
Có hai người đi qua hoa cúc
Bỏ lại sau lưng cả một cuộc tình.
Ai đã tô bề ngoài sương gió nhưng lòng vẫn mang xao xuyến của một chàng trai.
Câu mô tả Trường không thể chuẩn hơn vào đâu được.
Nguyễn Bá Tư câu này mình nghĩ nói đến cô gái mà trường gặp khi đi xe, cô gái giống ngà nhưng nước da đã sương gió không còn trắng hồng nữa
mình nghĩ câu này là nói về Ngà
sau bao nhiêu lâu vẫn chỉ nhớ hình bóng của Điền
Tui nghĩ câu này nói về Trường tuy bên ngoài luôn tỏ ra không thích Ngà như 1 chàng trai đối vs 1 ng con gái ( khi anh em Chửng hỏi, dì Miên hỏi ..) nhưng thật tâm trong lòng trường những tình cảm ấy đã nảy nở một cách rất tự nhiên
Ý câu này muốn nói: Trường là cậu bé có một tuổi thơ không lành mạnh, tập tành hút thuốc, nghe lời xúi giục mà lừa dối ông, cha, tham gia đủ các trò quậy phá, chính cái tuổi thơ đó đã tô lên một vẻ ngoài sương gió bụi bặm, chai sần. khi Ngà đến thì người đọc mới hiểu thêm về Trường là một cậu bé thật giàu tình cảm, cũng vì Ngà mà Trường dường như thay đổi hẳn. thế mới biết cõi lòng của cậu bé 16 tuổi được lấp đầy những xao xuyến đầu đời.
Vũ Mạnh Tùng Ý anh câu này là ai đã tô vẻ ngoài sương gió cho Trường nhưng lòng vẫn mang thật nhiều xao xuyến về Điền quăn
Ngà chỉ là bức bình phong
Tác giả lên tiếng rồi ^^
chỉ nghe nhạc: bài hát có vẻ đầy tiếc nuối và đau thương
chỉ đọc truyện: đau lòng và thương xót cho cô gái ấy và mối tình trong lòng của chàng trai
cả hai: vừa nghe vừa rưng rưng và hoài niệm, không tả nổi cảm xúc
Vừa đọc tác phẩm vừa nghe bài hát nước mắt rơi lúc nào không biết 😢
Đọc nhiều sách của chú Nguyễn Nhật Ánh đa phần cái kết khá buồn, Taynguyen sound đã vẽ ra được hình ảnh giống như sách của chú bằng những từ ngữ rất hay và lắng động lại trong tâm trí một cách vô thức. LànG Đo Đo và quán Gò luôn xuất hiện trong những cuốn sách của chú và luôn làm ta nhớ về nó như một thứ đặc biệc trong những tác phấm của Nguyễn Nhật Ánh
Cảm giác trong tôi trong tôi chỉ còn hối tiếc, đánh rơi một cuộc tính thật sâu đậm khi người vẫn còn tay trắng, tạm biệt em..tạm biệt những tháng năm
Thật sự nếu ai đã đọc Đi qua hoa cúc thì nghe bài này thật sự... nghẹn . Quá buồn .
Khổ cho Trường .
Ngày xưa lúc đọc Đi qua hoa cúc còn là lúc học cấp 3. Tự nghĩ mãi tại sao Ngà lại dại vậy? Giờ lớn rồi mới thấy, tình yêu mà, biết làm sao được? Người ta vẫn thường dại khờ vì yêu mà. Bài hát này làm Đi qua hoa cúc thêm buồn, nghe lại vẫn thấy buồn…
19/06/2021
Đi Qua Hoa Cúc - có lẽ là quyển truyện làm cho mình rơi nước mắt nhất mặc dù là một thằng con trai. . . mới đây 10 năm rồi, bây giờ vẫn tiếc nuối cho Trường, thương xót cho số phận của Ngà , (mang nhiều thắc mắc nhất là tại sao bác NNA lại để cho Ngà phải tự tự, rồi lại cho Trường có 1 tia hy vọng ở cuối truyện . . .) . . .năm ấy mình học lớp 10!
28/06/2020 - Sài Gòn chiều mưa.
16.10.2021. Mình nghe bài này từ lúc bài hát mới ra chưa lâu, có một khoảng thời gian dài mình nghe bài này cả chục lần mỗi tối trước khi đi ngủ, nghe gần 3 năm liền. Đến giờ mình vẫn ôm mộng Victor Vũ sẽ làm phim này, vì Đi qua hoa cúc còn buồn và sâu sắc hơn cả Mắt Biếc, tiếc nuối nữa. Dẫu sao, vẫn cảm ơn các anh đã tạo nên những bản rap ý nghĩa và tuyệt vời.
Đã từng đi nghe Tây Nguyên Sound tại Cafe Phượt ở Gia Lai! Sau ngày hôm đó mình cũng đang tập rap và làm thơ, hẹn 1 ngày sẽ được rap cùng anh em Taynguyensound 1 LẦN, hi vọng sau này mọi người cũng thưởng thức âm nhạc của mình, 1 lời thầm hứa từ 1 chàng trai lớp 11 và cũng đang ở Pleiku :)
Tôi gặp ông rồi Tas à :v
Sao rồi mai frend
Sao rồi fen 👍
Bạn thay đổi lời hứa chưa
Bài hát mang đến cho mình một nỗi buồn man mác...
Có những mốt tình để lại cho mình thật nhiều kỉ niệm, nhiều điều nối tiếc...Để rồi khi gặp lại chúng ta chỉ biết cười cho những gì đã qua,cho những suy nghĩ non dại thủa xưa...
Đi qua hoa cúc.....
Tui mới vừa đọc xong bộ truyện này. Thật sự rất hay theo tui thấy nó còn có nhiều chất riêng hơn là phim nữa. Cảm giác mình trôi theo nhân vật, đồng cảm và cũng giống những cảm xúc của mình khi tình yêu đầu đời bước tới.
" Có một người đi qua hoa cúc.
Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình.
Có hai người đi qua hoa cúc.
Bỏ lại sau lưng cả một mối tình. "
Dạo này thích rap, đọc truyện Nguyễn Nhật Ánh thì mình đọc nhiều rồi, nhưng khi cả hai thể loại này hợp lại thì mình chỉ có rợn gáy tóc, nổi da gà vì hay quá. Hay không từ ngữ nào diễn tả được. Truyện đã buồn, đọc đau nhức nhối mà còn bài hát này nữa... thấm quá. Cảm ơn ca sĩ nhiều lắm ^^
Anh mong ai hãy cho khoảng trời ngày ấy thấp hơn
Để tình em là mây trắng còn anh là sợi nắng vàng ấp ôm
Vừa chia tay chị kia lớn tuổi hơn nghe mà thấm
" và mùa hạ năm đấy em qua đã chôn vùi cảm giác đầu đời của anh. " :(
✖ Lyrics :
Đoạn 1 :
và có 1 chiều em về tinh khôi, để lại ai đêm hoài thao thức
rồi mùa hạ mà em đi qua là nơi hiên nhà còn vàng hoa cúc
nỗi niềm của áng trời xanh là kéo mây bay cho mai rạng ngời
còn bí mật của cõi lòng anh chỉ muốn cùng em đi hết chặng đời
an yên nơi vùng quê nhỏ, em từ đâu bên phía xa xăm ngút ngàn
tương tư hàng giờ rồi khi nào đấy ôm lòng yêu hoa cúc vàng
ai nghe tiếng gió trong đêm thì thào, nghe lãng du mây trời hóa kiếp
nghe lời yêu anh như cơn mưa ngập ngừng rơi trên hoa vàng lá biếc
và ai đấy sẽ quên ta đã từng lớn chung thuở
đôi tay em cầm 1 nhành hoa đang được đặt trước bên nơi khung cửa
rồi lòng mình sẽ lại đau đáu 1 thời thanh xuân
đôi khi tình lại nở chỉ vì có 1 nụ cười bé nhỏ quanh sân
ai ơi, có những điều thường như mà sao đủ để
cho đi nhiệt huyết lòng anh và cả mênh mông bầu trời tuổi trẻ
để rồi 1 ngày dứoi hiên nhà chỉ còn lại cánh hoa rơi
mùa hạ mà em đi qua sao lại vô tình mang ai vào giấc mơ tôi?
Điệp Khúc :
Hoa cúc ơi em tôi đôi mươi sao chả biết cười
Năm tháng đi xa biền biệt ai đã thênh thang hết cả kiếp người
lối nhỏ mãi còn gọi tên, đôi khi buồn vẫn thường hay ghé
Nếu tóc em bay ngang lưng trời hãy mang mây trần trở về đây nhé
a muốn được ươm lên con tim 1 nhành hoa dại
Lỡ còn duyên 1 đời nào khác xin em hãy nuôi tóc mình xanh lại
cho sợi tình bên làn cúc sẽ đủ thêu bông
để ta tìm cuộc tình năm ấy qua bao thăng trầm đã phủ rêu phong
Đoạn 2 :
em biết không phút ban đầu thì thường lạ lắm
dọc quãng đời mà mình đi qua sẽ lại in đậm 1 mùa hạ trắng
những ngày đó quá xa xôi, anh đưa tay dụi tàn ánh nến
thôi đành gởi tuổi xanh 1 thời mình từng.. lên trên đôi bờ cánh én
anh mong ai hãy cho khoảng trời ngày đấy thấp hơn
để tình em là mấy trắng còn anh là sợi nắng vàng ấp ôm
rồi đôi "cánh Ngà " sẽ lại bay đi tìm bình yên tận trời cao vút
khi bóng lưng em lại ngả về bên nơi của những rặng đồi hoa cúc
rồi mọi chuyện sẽ lại tàn phai
ai đã tô vẻ ngoài sương gió nhưng lòng vẫn mang thật nhiều xao xuyến của 1 chàng trai
ngỡ cúc giờ đã chợt tàn hương
nhưng hồn anh vẫn nơi ô cửa để trông em tưới nụ tình vàng ươm
con đường in dấu trong tim, ai qua ta bỏ lại chiếc giày
chỉ cúc vàng thấy anh nhìn em như muốn khắc sâu hết cả kiếp này
mây trời cứ để gió cuốn, chỉ xin lại những ngày mình còn thuở xanh
và mùa hạ năm đấy em qua đã chôn vùi cảm giác đầu đời của anh
Điệp Khúc :
Hoa cúc ơi em tôi đôi mươi sao chả biết cười
rồi năm tháng đi xa biền biệt ai đã thênh thang hết cả kiếp người
lối nhỏ mãi còn gọi tên đôi khi buồn vẫn thường hay ghé
Nếu tóc em bay ngang lưng trời hãy mang mây trần trở về đây nhé
Anh muốn đc ươm cho con tim 1 nhành hoa dại
Lỡ còn duyên 1 đời nào khác xin em hãy nuôi tóc mình xanh lại
cho sợi tình bên làn cúc sẽ đủ thêu bông
để ta tìm cuộc tình năm ấy qua bao thăng trầm đã phủ rêu phong
Nhớ hồi đấy vì nghe bài này hay quá mà mình phải mua luôn sách đọc,đọc xong mới thấy bài này còn buồn hơn sách🥲🥲. nhanh thật đã giữa năm 2021 rồi
ngồi khóc trên cây, cô gái đến từ hôm qua. lá nằm trong lá. mấy truyện này đọc thấy kết thúc vui hơn là mắt biếc, đi qua hoa cúc, hạ đỏ
*Beat gợi tưởng quá khứ quá, mới đấy nghe giờ đã 1 năm rồi. Công nhận thời gian trôi qua nhanh thật, đứa con của Tây Nguyên đến từ Đắk Nông TAYNGUYENSOUND NO 1.*
6 tháng sau.
Lâu rồi vào nghe lại đi bạn
Truyện này đọc buồn quá. Buồn hơn cả mắt biếc. Mong các anh tiếp tục làm nhạc từ những truyện như vậy
Những người con gái lướt qua đời... để lại bao tâm tư rồi giờ chả biết trải lòng cùng ai... cảm ơn những người đã bước qua đời anh để lại những kí ức tuyệt đẹp
Chưa đọc sách nghe đã thấy tuyệt rồi, đọc sách xong ra nghe thấy thấm 10x lần =))
Anh vô tình trêu đùa tui mà tui tưởng đâu đã tìm được tình yêu của đời mình. Lúc anh nhắn bảo tui đừng nhắn tin cho anh ấy nữa, má nó đau tim, lúc đó trong đầu chỉ nghĩ tại sao anh không yêu tui. Ước gì được quay về thời điểm đó t cho ổng cái bạt tay liền.
Đi qua hoa cúc ngọc ngà
Dáng em thấp thoảng hiên nhà năm xưa
Hồn anh lạc lõng chiều mưa
Hoa cúc có thấu hãy đưa nàng về :(
Đọc truyện xong nghe bài này là combo buồn bã nhất từng có
23:40 ngày 23/6/2021, vô tình nghe được bài hát thì câu chuyện lại ùa về, tiếc cho mối tình đầu đời của Trường, thương cho thời con gái của chị Ngà...
Chờ 1 đạo diễn nào đó cover lại truyện này ^^
Cover chắc em khóc mất, quả bóng ma sau vườn cây hú hí thôii bác ơii còn mĩ từ nào để miêu tả sự cay
@@vankhai5438 điêu đứng vl nhỉ!!! Gặp tui chắc buồn chết mẹ đi đc á. :(( ae thằng Chửng tinh mắt nhỉ, ko ưa thằng cha đó. Nó mà biết bóng ma đó thì bà Ngà đ có thai rồi
Văn Khải Hình ảnh bóng ma tóc xà mặt đất, chân không chạm đất thì đích thị đấy là điệu cưỡi ngựa xem hoa, anh Điền nằm dưới chị Ngà ngồi trên rồi friend ? Có gì đâu mà khó. Mới đọc xong câu chuyện thì tui cũng hụt hẫng đôi phần. Nhưng trong câu truyện này chính Ngà mới là nhân vật đáng trách nhất. Và chắc chắn với cái kết mở như thế thì không có chuyện Ngà chết đâu nhé.
@@minhtrieu729 clm...ghê vc. Nguyễn Nhật Ánh đọc đc chắc ổng cũng buồn thay luôn á :((
Hưng Trần thô nhưng thật bác ạ. Tui đọc đến đoạn đấy tui chỉ cay hộ thằng Trường thôi. Mà đc cái con Ngà cũng dẩm l. Chiều nới nói thi sư phạm sau này về huyện sống cùng Trường... thế mà tối lại bê lozzz ra ngoài vườn rau :))) má nó cayyyy
hay lắm anh ..
các bài của Tea bao giờ cũng tạo một điểm nhấn trong lòng ta :)
Khi mà mình đã có tất cả rồi, chuyện tình cảm suôn sẻ, bạn bè tụ họp đông đủ thì nhưng bài hát tình cảm như thế này thực sự đáng để ta nhớ lại 1 thời cô đơn, thời mà chúng ta còn chẳng biết giá trị của bản thân mình nữa ...
"Để tình em là mây trắng còn anh là sợi nắng vàng ấp ôm"
Sao tôi cứ mãi buồn, buồn nhiều đến nv?
Cũng là Trường, cũng là tuổi 16 non nớt và bồng bột ,tôi cũng đã có những rung động đầu đời .Nhìn lại thấy sao mà giống nhau quá vậy ,cái thứ tình cảm chân thành nhưng không thể nào nói ra những cử chỉ ngây ngô chả suy tính nhiều và 3 năm cũng trôi qua rồi bây h tôi chỉ dám coi cô ấy là một người bạn Cái cảm giác bất lực mà ứa nước mắt !!
4.3.2019
anh quay trở lại đây nghe bài này sau biết bao ngày chìm đắm vào cơn mê của loạn nhịp.
Em và anh đã từng là những nhánh nhỏ của hoa Bồ Công Anh trên con đường làng đầy nắng, rồi cũng đến 1 ngày cơn gió cuốn bay đi đưa 2 đưa về 2 khung trời xa xăm ngút ngàn. Đứa ra Bắc đứa vào Nam, rồi cái lần cuối anh gặp em cũng là ngày sóng gió nhất, là ngày có cơn gió mạnh nhất của tháng tư.
Giờ đây anh lấy hết can đảm của mình ra để có thể đứng ở đây, trên con đường mình đã từng đi qua nhiều nhất, trên cây cầu ta thường ngồi cùng nhau nhất.
Anh ngồi trên chiếc xe máy cà tàn. Mọi thứ đều giống như lúc đó, chỉ khác là không có em.
Điếu thuốc đốt cháy nhanh hơn cả những giọt nước mắt của 1 thằng đàn ông thất tình bởi ngược gió. Gió hôm nay to không giống như mọi hôm. Mọi người đi qua lại nhìn anh như 1 thằng điên không hơn không kém. Anh biết anh đang làm điều không đúng. Anh làm là sai. Nhưng có lẽ khi người ta hay riêng anh đã có thể đến được mức độ này thì cũng không có ai can đảm nhưng cũng điên như vậy được em nhỉ.
Em không còn trên thế giới này, anh cũng chẳng tha thiết sống. Điếu thuốc tàn cũng là lúc những suy tư sẽ tan theo dòng nước sông Hương trên mảnh đất cố đô này.
Anh viết những lời cuối cùng này không phải để những người sau này trên thế giới họ đọc được. Anh viết để những kỉ niệm của anh, của em sẽ không mất đi như chúng ta.
Anh yêu em, an.
22h27p
Trôi đi nhiệt huyết lòng anh và cả một trời mênh mông tuổi trẻ.
Trời bác nào check xem có vụ tự tử nào ở Huế không vậy...
Có lẽ những ai đọc xong quyển Đi qua hoa cúc của bác Ánh đều sẽ rung động trước bài hát này! Chúc cho mọi người thật nhiều sức khỏe, bình yên qua mọi bão giông.
Sau vài giờ đọc xong Đi qua hoa cúc. Tôi thấy trong người khó chịu vô cùng, đành phải ghé lại đây tâm sự vài dòng. Tôi khó chịu là do tác phẩm này làm tôi thực sự ám ảnh , phần khác là vì tôi thấy mình trong tác phẩm này, tôi và Trường quá giống nhau, khi còn học lớp 6,7 thỉnh thoảng tôi cũng hay "đấm dài", năm nay tôi 16 nhưng tuy không còn "đấm dài" nhưng tôi lại trải qua một mối tình đơn phương. Dù tôi đã có 2,3 mối tình nhưng mối tình vừa rồi đúng nghĩa là tình đầu. Tôi yêu cô ấy suốt 2 năm, mùa hạ này cũng là mùa hạ cuối cùng của tôi và cô ấy, chắc sau này tôi sẽ không bao giờ được gặp lại cô ấy nữa rồi. Không biết nên từ bỏ để tìm hạnh phúc mới cho riêng mình hay là cứ tiếp tục dằn vặt bản thân, rồi mãi chôn vùi thanh xuân...
giống tôi quá
Kutian buồn nhưng chưa buồn bằng mắt biếc
Thật ra chị chẳng hề có lỗi gì với tôi. Chị có lỗi với những giấc mơ đẹp đẽ và ngọt ngào của tôi thôi. Nhưng chị thì lại chẳng bao giờ biết được điều đó. Chị vẫn coi tôi như một đứa em. Những gì thuộc về tâm hồn tôi đều xa lạ với chị. Nhưng nếu vậy thì tại sao chị lại bảo tôi tha lỗi cho chị. Hay chị đã hơn một lần lẻn vào trong những giấc mơ tôi mà tôi không hề hay biết và như vậy, phải chăng cuối cùng chị đã phát giác ra nỗi lòng yêu dấu tôi hằng dành cho chị bấy lâu nay?
2024 còn ai k
Và…
Mùa hạ năm ấy, em qua đã chôn vùi cảm giác đầu đời của Anh.
Nghe nhạc lâu rồi 2 hôm nay rảnh mới cố đọc cho xong tiểu thuyết của bác Ánh. Hay phết mấy bạn ạ. Buồn buồn cho chuyện tình của Trường nhỉ, mong rằng mối tình đầu của tui sẽ khác bọt Trường. Cực khoái 2 anh em thằng Chửng, cưng dễ sợ chẳng ưa thằng Điền ngay từ đầu!!❤
Khi nghe đi qua hoa cúc tôi bị chìm đắm vào nhưng tiếng nhạc êm đềm và gợi cho tôi 1 nỗi buồn nhẹ không thể tả nổi
"Hoa hồng xứ khác" và "Những cô em gái" cũng là những tác phẩm kiệt xuất và bất hủ của Nguyễn Nhật Ánh đấy chứ :)) Truyện kể về chàng thanh niên lãng tử tên Khoa suốt những năm tháng của tuổi trẻ yêu toàn những cô gái đã có "người ấy", để rồi lúc vui lúc buồn, lúc thì tuyệt vọng, lúc lại cô đơn ! truyện tuyệt vời lắm, nên đọc 1 lần
Hồng chà và có bồ đâu :))
dòng tóm tắt ở dưới là của truyện nào v bạn :/
Win Nguyễn: "Hoa hồng xứ khác" nhé bạn
Gia Khanh and Quyên :)
cản ơn, cảm ơn tea đã sáng tác ra bài hát này... Càng nghe càng thấy buồn cho Ngà :((
buồn cho Trường chứ bạn ơi
Hình như mình biết bài này hơi muộn=))
còn ai nghe không???
Nghe mỗi ngày bạn ạ 🤣
Giờ mới nghe thì hơi muộn. nhưng mà không sao cảm xúc lúc nào chả vậy :D
Mình cũng mới biết hnay.kiểu để yt tự lướt nhạc, êu ơi hay quá phải quay ra nhìn tên bài hát xong bh nghiện luôn rồi :(
Giống nhau nhỉ
muộn vl =))
Đi qua hoa cúc của bác Nguyễn Nhật Ánh như khắc hoạ thời ấu của tôi vậy, nỗi đau da diết khi nhớ về một người con gái bên tôi cả quãng thời gian thanh xuân mà bây giờ không thể gặp lại :((((
Giờ còn ai đang nghe không :'<
9/7/2019
Khoảng Lặng Nghe nghìn lần rồi ...
Đến h nghe vẫn ngẹn.
2024
Lật lại những câu hát cậu dành cho tôi... Đâu đó một đoạn bài hát đã được cậu hát lên... Nghe mà nhói lòng... Chúng ta đã quá vội thương nhau rồi cuối cùng cũng vội xa nhau.... 14/3/2021
Đọc truyện xong quay lại nghe bài này mới mood :)
Nỗi buồn của Đi qua hoa cúc thật sự da diết, từ truyện đến lyric của bài này, buồn thật sự
Mong là TNS sẽ tiếp tục ra những sản phẩm đầy chất tình thơ và văn học như vậy
Lối nhỏ mãi còn gọi tên, đôi khi buồn vẫn thường hay ghé
Nếu tóc em bay ngang lưng trời hãy mang mây trần trở về đây nhé !! ....
Ai yêu đơn phương và không nói ra thì sẽ có một ngày giống như Trường và ôm hối hận .
Công nhận Nguyễn Nhật Ánh là cái tên của tuổi trẻ.Vì nhờ ông tôi mới biết cái buồn da diết về những cuộc tình dản dị mà không thành của Còn chút gì để nhớ Đi qua hoa cúc Hạ đỏ Mắt biếc Hoa hồng xứ khác
chỉ cúc vàng thấy anh nhìn em như muốn khắc sâu hết cả kiếp này
sao bh tôi mới tìm đc dòng nhạc này nó êm dịu yên bình mà vẫn rất cảm xúc ...mong rằng tôi sẽ vẫn giữ vững đc cảm giác này ❣
Câu từ quá đẹp!
Càng nghe càng nghiện nhưng càng buồn.... sao dại thế Ngà ơi! :(
Ai đã tô vẻ ngoài sương gió nhưng lòng vẫn mang thật nhiều xao xuyến của 1 chàng trai
Đọc truyện rồi nghe mới thấy xót xa, ám ảnh nhiều lắm...
Đỗ tú tài xong, chị sẽ thi vào sư phạm, khi nào học xong chị sẽ xin về dạy trường huyện. Chị sẽ ở đây với Trường.
"đỗ tú tài xong, chị sẽ thi vào sư phạm, khi nào học xong chị sẽ xin về dạy trường huyện. Chị sẽ ở đây với Trường..."
Lời nói vẫn còn đó nhưng người thì nơi đâu ...
Khóc to vcl
@@bestshorts-animevĩnh hằng ta có người
Chị không thể đỗ tú tài, cũng chẳng thi vào sư phạm nhưng chị mãi mãi ở trong tim Trường
@@danielcao478bn ơi cho mình hỏi câu chuyện của bạn trên là ở trong tác phẩm của Nguyễn nhật ánh hả bạn. Ths bn
♩và có một chiều em về tinh khôi, để lại ai đêm hoài thao thức♩
♩rồi mùa hạ mà em đi qua là nơi hiên nhà còn vàng hoa cúc♩
♩nỗi niềm của áng trời xanh là kéo mây bay cho mai rạng ngời♩
♩còn bí mật của cõi lòng anh chỉ muốn cùng em đi hết chặng đời♩
♩an yên nơi vùng quê nhỏ, em từ đâu bên phía xa xăm ngút ngàn♩
♩tương tư hàng giờ rồi khi nào đấy ôm lòng yêu hoa cúc vàng♩
♩ai nghe tiếng gió trong đêm thì thào, nghe lãng du mây trời hóa kiếp♩
♩nghe lời yêu anh như cơn mưa ngập ngừng rơi trên hoa vàng lá biếc♩
♩và ai đấy sẽ quên ta đã từng lớn chung thuở♩
♩đôi tay em cầm một nhành hoa đang được đặt trước bên nơi khung cửa♩
♩rồi lòng mình sẽ lại đau đáu một thời thanh xuân♩
♩đôi khi tình lại nở chỉ vì có một nụ cười bé nhỏ quanh sân♩
♩ai ơi, có những điều thường như mà sao đủ để♩
♩cho đi nhiệt huyết lòng anh và cả mênh mông bầu trời tuổi trẻ♩
♩để rồi một ngày dưới hiên nhà chỉ còn lại cánh hoa rơi♩
♩mùa hạ mà em đi qua sao lại vô tình mang ai vào giấc mơ tôi♩
---------------
Điệp Khúc :
♩Hoa cúc ơi em tôi đôi mươi sao chả biết cười♩
♩Năm tháng đi xa biền biệt ai đã thênh thang hết cả kiếp người♩
♩Lối nhỏ mãi còn gọi tên, đôi khi buồn vẫn thường hay ghé♩
♩Nếu tóc em bay ngang lưng trời hãy mang mây trần trở về đây nhé !!♩
♩Anh muốn được ươm lên con tim 1 nhành hoa dại♩
♩Lỡ còn duyên một đời nào khác xin em hãy nuôi tóc mình xanh lại♩
♩Cho sợi tình bên làn cúc sẽ đủ thêu bông♩
♩Để ta tìm cuộc tình năm ấy qua bao thăng trầm đã phủ rêu phong.♩
Đoạn 2 :
♩em biết không phút ban đầu thì thường lạ lắm♩
♩dọc quãng đời mà mình đi qua sẽ lại in đậm một mùa hạ trắng♩
♩những ngày đó quá xa xôi, anh đưa tay dụi tàn ánh nến♩
♩thôi đành gởi tuổi xanh 1 thời mình từng... lên trên đôi bờ cánh én♩
♩anh mong ai hãy cho khoảng trời ngày đấy thấp hơn♩
♩để tình em là mấy trắng còn anh là sợi nắng vàng ấp ôm♩
♩rồi đôi "cánh Ngà" sẽ lại bay đi tìm bình yên tận trời cao vút♩
♩khi bóng lưng em lại ngả về bên nơi của những rặng đồi hoa cúc♩
♩rồi mọi chuyện sẽ lại tàn phai♩
♩ai đã tô vẻ ngoài sương gió nhưng lòng vẫn mang thật nhiều xao xuyến của một chàng trai♩
♩ngỡ cúc giờ đã chợt tàn hương♩
♩nhưng hồn anh vẫn nơi ô cửa để trông em tưới nụ tình vàng ươm♩
♩con đường in dấu trong tim, ai qua ta bỏ lại chiếc giày♩
♩chỉ cúc vàng thấy anh nhìn em như muốn khắc sâu hết cả kiếp này♩
♩mây trời cứ để gió cuốn, chỉ xin lại những ngày mình còn thuở xanh♩
♩và mùa hạ năm đấy em qua đã chôn vùi cảm giác đầu đời của anh♩
mỗi lần đọc lại mắt biếc, đi qua hoa cúc, còn chút gì để nhớ, hạ đỏ, tậm trạng lại bâng khuâng khó tả ,nỗi buồn cứ ùa về có lẽ vì thấy tình cảm của mình dành cho người con gái ấy yêu nhưng chẳng dám nói thành lời rồi thanh xuân qua đi mang theo cả ÚT THÊM cả ÚT THƠM mang đi mãi mãi!
mây trời cứ để gió cuốn, chỉ xin lại những ngày mình còn thuở xanh
và mùa hạ năm đấy em qua đã chôn vùi cảm giác đầu đời của anh ....
Mỗi lần nghe đều có thứ cảm giác gì đó rất lạ .
Mình yêu nhạc tns quá ❤️
Rất hay, sau bao nhiêu lần nghe bài này cảm xúc vẫn như lúc đầu, vẫn khóc sướt mướt. Cảm ơn anh đã làm ra những bài nhạc hay như vậy!
Đi qua hoa cúc mà làm phim thì có mà khóc nguyên rạp... Ngà ơi...
20/3/2021
Con đường in dấu trong tim , ai qua ta bỏ lại chiếc giày
Chỉ cúc vàng thấy anh nhìn em như muốn khắc sâu hết cả kiếp này
Nếu lúc đó Trường ngồi lại thì chắc mọi chuyện sẽ khác.... Nỗi ám ảnh sẽ không to lớn hơn
" rồi lòng mình sẽ lại đau đáu một thời thanh xuân
đôi khi tình lại nở chỉ vì có một nụ cười bé nhỏ quanh sân "
#TNS4LIFE
Mùa hạ năm 17 tuổi. Nó thật đẹp.. bởi ở đó tôi được thấy em vào mỗi buổi sáng, khi ánh nắng vừa lên. Nhưng giờ thì hết rồi ^^
Tiếc nhỉ, nếu mà cô đọng hơn chút và có một đoạn chorus tạo điểm nhấn thì chắc ấn tượng hơn. Dù sao viết được ca từ như vậy cũng giỏi rồi...Nhạc Việt có quá nhiều ballad sến sẩm, lời nhàm nhưng vẫn triệu view vì danh ảo rồi =)) Nhạc chất, sáng tạo, ca từ hay, có ý tứ nên được ủng hộ nhiều hơn =))
P/s: Thấy có một bạn giới thiệu bài này bên audio "Cô gái ngày hôm qua" của chế Tường nên qua nghe. Thích "Mắt biếc" hơn....
vì đây là Tea, thế thôi
Nếu đọc truyện xong quay lại nghe nhạc có lẽ thấm hơn đó bạn :))
" Và mùa hạ năm đấy em qua đã chôn vùi cảm giác đầu đời của anh "
Nghe sao mà thấm quá...
" Hoa cúc ơi em tôi đôi mươi sao chả biết cười
Năm tháng đi xa biền biệt ai đã thênh thang hết cả kiếp người " :(
Snoop Doge đấy là cái kết của là chị ngà ko chết mà đi xa xứ
@@TrungNguyen-mo6bl đoạn cuối truyện cho mọi người thêm hi vọng...có thể là chị Ngà vẫn còn sống...nhưng cũng có thể Trường đã nhìn nhầm.
mong chị ngà vẫn còn sống cho đỡ buồn
Vua doc xong cuon Mat Biec, thi xong se tim doc Di Qua Hoa Cuc. tks Tay Nguyen Sound da lam nhac truyen cam hung de ae doc sach :))
Khi tôi nghe bài rap này thật chả thấm vào đâu cả. Nhưng khi vô tình đọc được câu chuyện của hoa cúc. Tôi tức, tôi tiếc, tôi ước gì Trường đủ lớn, tôi ước Ngà sẽ mãi ngắm hoa cúc với vẻ đẹp tinh khôi như ngày nào. Thật tiếc, thật buồn " tao với mày cũng buồn như nhau thôi hoa cúc"
cho mình xin link chuyện đc k bạn
@@smilelove4784 lên gg có nhốc
Lỡ còn duyên 1 đời nào khác xin em hãy nuôi tóc mình xanh lại
cho sợi tình bên làn cúc sẽ đủ thêu bông
để ta tìm cuộc tình năm ấy qua bao thăng trầm đã phủ rêu phong
Có ai xem teaser mắt biếc xong chỉ mong truyện này ra film và bài này là ost ko =(((((
"...có những biến cố khắc sâu vào tâm hồn ta như dao chém vào đá, mãi mãi để lại trong trí não ta một vết hằn mà năm tháng chỉ đánh bóng nó lên chứ không thể làm cho nó phai đi"