Không đi du học đc ạ, cả thanh Xuân chờ đợi đi du học mà h như v. E rất đắng đo và chán nãn, cảm thấy thanh Xuân của mình dành ra để chờ đi du học mà h vẫn chưa đc đi -gap year 1 nam chờ đợi :(
1. 2:38 - Nằm lấy ráy tai bị chảy máu. 2. 3:22 - Không đi du học được. 3. 5:16 - Tận dụng thời gian để cải thiện bản thân. 4. 6:20 - Khó xin việc. 5. 10:09 - Nhìn thấy xã hội đang tích cực hơn. 6. 11:25 - Đang ở Mỹ và cảm thấy tủi thân. 7. 17:17 - Mọi người trong xóm trong thời gian cách ly. 8. 18:00 - Cảm thấy lạ lẫm. 9. 18:14 - Bị rớt môn. 10. 18:33 - Con người hay con Corona mới là virus? 11. 19:33 - Giai đoạn thích hợp cho người hướng nội. 12. 20:21 - Mấy bà hàng xóm. 13. 21:27 - Câu chuyện tình iu. 14. 21:48 - Thấy mọi người thì chịu khó còn mình vẫn thế. 15. 23:00 - Không được đi chơi cuối cấp. 16. 23:35 - Đi học chỉ cần kẻ chân mày. 17. 24:21 - Sợ việc thay đổi hình thức thi đại hoc. 18. 25:12 - Tìm được dream job trong mùa dịch. 19. 25:55 - Lựa chọn giữa học tiếp và nghỉ học. 20. 26:59 - Khó khăn khi phải chủ động cắt nhân sự. 21. 27:24 - Mất bạn thân. 22. 29:41 - Bị dời đám cưới. 23. 29:59 - Đeo khẩu trang đi thi IELTS. 24. 31:23 - Thấy học online là hiệu quả. 25. 32:13 - Bà ở nhà bị bệnh khi đang du học. 26. 32:55 - I'm living with depression. 27. 34:52 - Cháu đỗ trường chuyên rồi cô ơi aaaaaaaaaaa. 28. 35:02 - Không hòa hợp với gia đình. 29. 37:02 - Có thời gian đọc thêm sách.
Em rất thích nghe mấy câu này của chị Giang "có mình ở đây và mình thương các bạn", "mình thực sự thương các bạn". Nghe chị nói mà em thấy ấm áp kinh khủng, giống như ở ngoài kia bao điều bộn bề, vùi dập mình trong cuộc sống, nhưng ở đâu đó vẫn có 1 người chị luôn thương yêu mình và đồng cảm.
Công nhận là đối với những người hướng nội như mình thì khoảng thời gian này cũng k quá tệ nếu k muốn nói là mình khá thích việc cách ly xã hội, dù vậy thì vẫn mong corona mau biến mất vì đúng là có rất nhiều người đang khổ sở vì nó
" Mình thương các bạn " nghe đến đây em thật sự muốn khóc, cuộc sống có quá nhiều điều áp lực, em mệt mỏi. Em nghĩ mọi người ai cũng ghét em nhưng sau khi nghe được câu đó em cũng bớt buồn hơn phần nào 😔. Em đang rưng rưng nước mắt chẳng hiểu vì sao thì lại nghe được câu " i'm living with deression and i dont know how to get over it " lúc đó em đã khóc, nó giống như em bây giờ đang sống với bệnh trầm cảm và không biết làm sao để vượt qua nó😊
em mới trở về từ pháp qua chuyến bay của đại sứ quán. Em quyết định di khi thấy mình có quá nhiều stress về gia đình về trường học không đúng ý mình . như qua một năm em nhận ra nhứng gì em có những gì em đã không trân trong. khi trở về em thật sự thấy mình là người hạnh phúc hơn rất nhiều người. Thật sự em rất yêu trân tọng con người mới của mình và sự ình thường mới này .
❤️ Chị nói đúng quá. Không chỉ trong tình hình dịch này, mà dù có hoàn cảnh nào đi nữa, thì mình nên biết ơn thay vì than vãn. Và nên tích cực cho dù chuyện gì xảy ra, cái này dựa trên luật hấp dẫn và em thấy nó rất đúng.
Em cũng đang là du học sinh, trước làn sóng dịch thứ 2 này em cũng đã đi làm đi học bình thường và gom đủ 1 khoản để gửi về trả xong nợ vay trước khi đi học và e cũng chả còn tiền tiết kiệm. Nhưng rồi 3 tuần gần đây đợt dịch nữa lại kéo đến. Ông chủ e dù không muốn vẫn phải cắt bớt giờ làm của e, e đi làm cũng may vẫn đủ ăn đủ đóng tiền nhà. Cơ mà mới đầu cũng hoang mang lắm chị ạ, cứ có những suy nghĩ liên tiếp, cuốn theo nhau đi thành một vòng tròn và cuối cùng là chỉ để lại những cơn đau đầu. E cũng mất vài ngày cho đến khi xem clip của chị. E chợt nhận ra là đâu phải mình mình gặp khó khăn, nhận ra "mình lần sau dù có làm ra tiền cũng không được chủ quan mà cần có 1 khoản phòng thân". Và hơn cả là e có nhiều thời gian nghiên cứu tài liệu học kỳ mới hơn. Và mọi thứ đã ổn hơn. Cảm ơn chị đã làm video này, cảm ơn chị đã cho e hơn một lần động lực, và cảm ơn chị nếu chị đọc hết đoạn cmt này. Yêu chị nhiều Từ 1 fan của chị...
Chiếc video này đã cứu rỗi linh hồn em, dạo gần đây em gần như phát điên vì phải áp chế lại những cung bậc cảm xúc trong con người mình, em cảm thấy mình cần phải đi đâu đó thật xa để làm mới lại chính mình, nhưng mọi thứ về dịch bệnh không cho phép em làm điều đó, em cảm thấy mình cần phải từ bỏ công việc hiện tại, thứ không phù hợp với con người mình, nhưng nếu bây giờ bỏ việc em cũng không biết mình phải chờ trong bao lâu để bắt đầu một công việc mới, mọi cơ quan đều đang giảm biên chế do dịch bệnh. Thật may vì chị đã mang đến nhưng câu chuyện này.
Chị nói rất đúng: 1 năm, 2 năm thì vẫn thế, vẫn chỉ là khoảng thời gian hữu hạn mà mình có trên cuộc đời. Như 1 lời nhắc để mình tự xem lại mình. Để thời gian trôi qua ko vô nghĩa dù nó là lúc khó khăn nhất.
Em thấy rất may mắn ở thời điểm hiện tại, em trân trọng vô cùng. Em vẫn duy trì được thu nhập vì công ty thu xếp làm ở nhà và việc kinh doanh của công ty vẫn bình thường. Cảm ơn chị đã chia sẽ video này.
Xem video này của chị em thấy được bản thân mình trong những câu chuyện trên , quả thực là đợt giãn cách xh vừa rồi ai cx phải ở nhà , khoảng thời gian đó đôi lúc em vẫn luôn cảm thấy một cảm giác cô đơn, với tính suy nghĩ nhiều thì những suy nghĩ tiêu cực luôn quanh quẩn trong đầu em , xem xog video này của chị em đã dần biết được cách cân bằng lại
Hello Giang , minh la U50 nhung van vao xem nhung videos cua cac TH-camrs Tre vi minh co 2 dua con Gai, 1 be 20 tuoi, va 1 be 17. Minh muon xem de hieu biet duoc nhung thay doi trong gioi tre. Va nhung loi noi giup 2 con vuot qua kho khan, can nhan duoc gan gui 2 con. Cam on Giang nhe. Luon chuc Giang va Anh ban than mai Hanh Phuc. Luon duoc nhung gi tot dep nhat den voi 2 ban.
5:22 chính là em 🥰 em thấy đợt nghỉ dịch cũng có phần may mắn (với em, dùng từ may mắn hơi sai nhưng em lại không biết dùng từ gì khác..) vì em có thời gian để sống chậm lại và nhận ra nhiều điều về bản thân, về cuộc sống.
Một năm với những ngày lễ thật đặc biệt :) em chỉ buồn nhất khi không được tổ chức trung thu thôi:(( mặc dù 18t rồi nhưng đối vs em ngày trung thu thâth đăch biết vì nó gắn liền với quãng tgian trưởng thành của em❤
E nhận ra việc ép bản thân mạnh mẽ, productive như chị nói đôi khi cũng gây ra ảnh hưởng tiêu cực. Mình ko phải là một đứa thông minh nhưng bù lại sức chịu đựng mình rất giỏi, bao nhiêu năm mình ép bản thân chịu đựng những "giờ học liên tục cao độ", đậu vô trường chuyên, điểm đh cao, đậu vô trường đại học danh tiếng, điểm ielts lý tưởng.Tất nhiên mình ko làm đến mức mất ăn mất ngủ học 16 tiếng như các bé trên báo, nhưng hằng ngày mình đặt ra mục tiêu, hoàn thành nó cơ sau đó tất cả đọng lại chỉ là sự ăn mòn về cảm xúc, ăn mòn nhiệt huyết của mình và cả sức lực nghĩa đen. Mình gục bỏ hết và tự trách bản thân như kiểu đó là biểu hiện của sự yếu kém. Nhưng thực ra không phải, mình chỉ đang sống thôi và sống cần nhiều hơn một khoảng lặng, ko phải chỉ để nghỉ ngơi mà còn là để cảm nhận bản thân của hiện tại, để nhìn thấy hạnh phúc nhỏ nhoi thường nhật đôi khi mình bỏ quên. Mùa dịch này là lúc mình nhận thấy rõ ràng điều đó và học cách ko chạy trốn khỏi cảm xúc tiêu cực nữa. Thầy thì cũng có thầy hiền thầy dữ, cảm xúc tiêu cực chính là người thầy dữ của mình.
Vừa mới nghe đến chữ " thương" có 1 sự xúc động nhẹ. Cảm ơn chị đã an ủi e một chút ít nào đó, khiến e bớt bận tâm với vấn đề hiện tại của mình. Cảm ơn chị rất nhiều
Hôm nay là ngày 2/9/20 là ngày lễ lớn. Mọi năm ngày này sẽ thường đi ăn đi chơi tụ tập bạn bè nhưng có vẻ năm nay lại khác. Đúng là “bình thường mới” hôm nay vẫn như mọi ngày em cứ cảm thấy lạc lõng trong mọi thứ. Từng thứ một đè nặng dẫn rồi tới áp lực. Em sắp thi rồi, đó là một cuộc thi khá quan trọng mà em nghĩ em có thể thay đổi được hiện tại của em. Vừa tắm xong lên bàn học ngồi viết lịch học ngày mai và các tuần sắp tới thì tiện tay lên TH-cam nghe nhạc thì thấy chị. Em cũng không biết hôm nay sao chị lại lên video nữa nhưng cứ như thói quen ấn vào xem. Hôm nay chị ngồi tâm sự với mọi người một phần trong đó khiến em đồng cảm và cảm thấy tủi thân trong lòng. Em thích câu “Mình thương các bạn” của chị lắm. Em nghe câu đấy từ 2-3 năm rồi của chị từ một video nào đấy mỗi lần nghe là mỗi lần em biết có người ở cạnh. Chị Giang như một nguồn động lực của em vậy và em cũng muốn được nghe chị nhiều hơn xem chị như một người trong gia đình để nghe chị nói để biết là em còn có chị chứ không cô đơn.
Dạo gần đây em cảm thấy bản thân khó tiếp nhận những lời chia sẻ từ người khác, nhưng thật may những lời chia sẻ thực tế của chị đã cải thiện tinh thần em được phần nào. Câu nói em cảm thấy nhận được sự đồng cảm nhất ngay lúc này từ chị là " ai cũng xứng đáng được công nhận cái cảm xúc của mình" . Mong chị mỗi ngày tiếp nạp thêm được nhiều năng lượng tích cực như cách mà chị chia sẻ "tài nguyên" của mình ❤
nhân 1 năm ở nhà, mình đã và đang tranh thủ niềng răng cho đẹp. Anw, mình làm trong cty quốc tế, và được làm việc tại nhà, và mình hoàn toàn thoải mái với việc đó, mình không phải mất thời gian di chuyển, và tự chủ động sắp xếp cho công việc của mình. Và tính đến hiện tại, mình vẫn vô cùng tích cực và cảm ơn với sự may mắn mình đang có :)))
Thực sự thấy mình rất may mắn, kể cả kế hoạch đi thực tập ở bệnh viện cũng vẫn đc triển khai đúng khung thời gian (chứ nếu ko đc đi mà vẫn phải viết bài để tốt nghiệp thì khó khăn vô cùng) Và mn nếu có buộc phải đến bệnh viện để khám (hay đưa ng nhà đi khám) thì hãy tuân theo các khuyến cáo nhé. Thực sự bên trong bệnh viện mọi nvyt đều rất cố gắng đảm bảo giữ an toàn, phòng chống dịch. Nhưng nếu chỉ có bên bv "kêu gào" mà ng dân bỏ mặc, ko thực hiện theo thì mọi nỗ lực phòng chống dịch đều công cốc ấy...
Thực là em rất thích chị làm video kiểu ngồi nói chuyện như này. Có một cái gì đó rất nhẹ nhàng và thoải mái, giống như chị đang ngồi trò chuyện với tụi em vậy, và giọng chị như này rất dễ chịu ạ. Xem video này em cảm thấy tâm hồn, đầu óc của mình nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Bây giờ em cũng đang cảm thấy mental breakdown trong đợt dịch giãn cách không biết lần thứ bao nhiêu này. Anyway, yêu chị! Mong chị xem được cmt này và chúc chị mang thai khỏe mạnh ❤️
Cảm ơn chị đã khiến cho một buổi chiều ngồi làm việc của em nhẹ nhàng, yên bình hơn...em cảm giác nghe c nói nh thực ra là e đang nói với chính bản thân e...thời gian này là thời điểm tốt để mỗi người có thể soi lại bản thân của mình, xem còn gì cần cải thiện không, còn gì chưa làm không... và làm mọi thứ cố gắng hơn bình thường. Em cũng chưa bao giờ thấy ranh giới giữa sống và chết mong manh đến v, e cũng cảm nhận được là e quan tâm và mọi người xung quanh e cũng yêu thương nhau nhiều hơn...Ở một mặt tích cực nào đó e tin là sau khi dịch bệnh kết thúc, con người chúng ta sẽ phát triển theo chiều hướng tích cực hơn...!
có ai như mình cứ xem là luôn ao ước có bà chị tâm lý dễ thương như chị Giang để lúc nào cũng có người tỉ tê,khuyên bảo... như mình không nhỉ,nghiện chị Giang dễ sợ luôn
Bình thường mới của em là không còn làm ở cty nữa sau lần giản cách 1. Em hiện tại đang bán hàng Online và tập làm youtube. Và chị là ng truyền cảm hứng cho em❤
Em cũng đã từng có 1 người bạn thân, rất thân, và em đã từng nghĩ là cho dù cuộc sống này có ra sao thì tình bạn này cũng k thể thay đổi.... Nhưng ròi nó cũng kết thúc, nó kết thúc 1 cách tẻ nhạt bằng việc im lặng...
ỏwwww, hôm qua em cảm thất rất tồi tệ, cả đêm em không ngủ được. Em suy nghĩ về những khó khăn trong mùa dịch, cảm giác sống từng ngày từng ngày một mà chẳng có tí tương lai nào. Cơ mà nay em xem được video này của chị, tâm trạng em đã đỡ hơn rất nhiều. :3 cảm ơn câu chuyện của các bạn và cách chia sẻ của chị yêu :3
24:23 mình xin nói với bạn gửi câu hỏi đó 1 vài lời rằng: Dù cho có thay đổi thế nào thì bộ GD cũng sẽ k khiến các bạn phải trở nên khó khăn khổ sơ hơn đâu, mà biết đâu nó có thể là 1 sự giảm bớt qui chế thi thì sao, như hồi trước phải thi ĐH và TN riêng thì đề ĐH rất khó, nhưng bây giờ hộp chung lại thì đề ĐH k còn khó như trước nữa, nên bạn hãy tin rằng, dù cho có thay đổi thì tất cả đều sẽ có lợi cho bạn chứ không làm bạn khó khăn hơn đâu nhé! Thân
Bạch Dương không sao đâu em. Thay đổi qui chế thi để tạo cơ hội cho các em thôi. Biết đâu đó sẽ là một lợi thế hơn với cái thế hệ anh chị đi trước. Em hãy tin rằng bộ GD không bao giờ làm khó học sinh cả. Nên em yên tâm nhé ❤️❤️
Bình thường mới khi chia tay người yêu, nhưng vì giãn cách mà anh ấy ko thể bay về để làm hoà như mọi lần anh vẫn làm. Và khoảng lặng ấy cứ thế kéo dài, dài đến mức chúng mình đã dần quen với việc người ấy ko còn ở bên... Hoá ra, chia tay cũng ko phải điều gì quá đau khổ hay lớn lao, và khoảng cách đôi khi cũng là điều tốt cho mối quan hệ :)
"Bình thường mới" của em chính là em cảm thấy em vẫn ổn khi không cần có bạn trai ạ vì em vừa mới kết thúc một mối quan hệ tràn trề sự thất vọng. Sau đó, em nhận ra vẫn có những người bạn muốn được nghe em chia sẻ, hiểu em và thật sự bên cạnh em dù em có thế nào đi nữa. Em rất vui vì trước đó em không muốn chia sẻ chuyện của em cho quá nhiều người, em không nghĩ sẽ có nhiều người lắng nghe mình đến vậy. Em cũng rất thương chị nữa
Từ khi nào, e đã coi c Giang như chị gái của mình. Nhờ những chia sẻ của c mà cuộc sống của e có nhiều cải thiện tốt đẹp. Cảm ơn c nhiều. Luôn ủng hộ c.
Có lẽ mình khá là may mắn khi không bị ảnh hưởng quá nhiều trong đợt dãn cách xã hội lần trước: công việc vẫn như bình thường, mình lại là đứa hay tự nấu ăn ở nhà và dành phần lớn thời gian ở nhà để tự chill :D à đợt đấy mình để ý thấy mình siêng tập đàn với quay video cover nhiều hơn. Chúc các bạn cũng tìm được những thú vui riêng cho bản thân mình nhé 😊
Cảm ơn c. E thích những video này của chị quá. Như có thấy mình trong đó. Đôi khi e cũng thấy mình có có quyền than vãn nên thaya bản thân mình hơi áp lực và mệt mỏi
Yên bình quá chị ạ ! Em nghe mỗi đoạn đầu chị nói thôi thì em có thể khóc vì đồng cảm ghê gớm :)) Trước khi coi chiếc vlog này của chị em chẳng hiểu mình đang vướng phải cảm giác gì, nhưng sau khi đọc title thì em nhấp vào sau đó em biết đây là chiếc video em đang cần ! Cám ơn chị vì một chiếc video có nội dung hay thế này :33 Em cũng thương chị như cách chị thương tụi em !
Thật ra em khá thích đợt giãn cách hồi sau Tết, hồi đó bố em cứ tan làm là về thẳng nhà chứ không đi uống bia nữa. Thế rồi cả nhà cùng nấu cơm, rửa bát, rồi khoá cửa sớm, ngồi nói chuyện, chơi bài, ngồi xem phim. Em cảm thấy gia đình em chưa bao giờ gắn kết đến thế :'))) Nhưng lần thứ 2 này thì em hơi nhiều cảm xúc tiêu cực nên em viết hơi lộn xộn, xin lỗi chị
C ơi, em bị rối loạn cảm xúc lưỡng cực ạ. Mỗi ngày em đều sống mà dần dần ít đi cảm xúc tích cực như vui này nọ. Mọi thứ đối với em dường như không có gì là quan trong hết mặc dù em biết rằng không phải như vậy. Nó ảnh hưởng rất nhiều đến em và khiến em mất đi nhiều thứ quan trọng, em không còn muốn kết bạn, nch với mn, sống với điều em muốn...em chả còn cảm xúc gì cả và nó khiến em rất mệt mỏi, muốn cách ly với xã hội và quan trọng hơn nó khiến em mất đi động lực, sự cố gắng hay cả quyết tâm . Em biết mọi thứ em muốn là gì, em cần là gì, hướng đi tương lai và dự định nhưng nó khiến em rơi vào một mớ hỗn độn không thể bước ra. Em không muốn như thế nhưng không làm cách nào thoát ra được. Em đa thừ rất nhiều cách như nch với gia đình, bạn bè,.... nhưng họ đều nghĩ chỉ là tuổi mới lớn nên vậy. Chị là người truyền động lực rất lớn cho em từ lâu. Em rất thích c và quan điểm sống của chị. Nhưng nếu có thể, có thể thôi cũng được thì c có thể đọc và giúp đơ em được không ạ. Em đa rất bế tắc và rơi vào đường cùng rồi, sau 2 năm cố gắng để thoát ra khỏi thì e bất lực c ạ :))) huhu
Trong đợt dịch này thì mâu thuẫn với nhóm bạn của em đã lên tới mức độ không thể nào hoà giải. Là bởi vì em vốn đã nhẫn nhịn đủ, đủ tới mức độ em biết cũng rất khó khăn cho chính bản thân mình để nói ra điều đó. Còn bạn bè thì cứ biện minh lý do là bản thân nhạy cảm. Nhưng thực sự, bạn nhạy cảm thì em không nhạy cảm chắc, lúc nào cũng là em phải hiểu nhưng tụi bạn lại không chịu hiểu. Nói chung là khá mệt mỏi nhưng em cũng không thấy hối hận vì quyết định này.
Hiện tại em đang bắt đầu những bước chập chững vào làm youtuber . Em rất hâm mộ chị, mong chị có thể ra nhiều video hướng dẫn cho những bạn giống như em để trở thành 1 youtuber ❤️❤️❤️
Rất ít khi em xem một video dài và không ngắt hay tắt giữa chừng. Nhưng đối với những video của chị Giang thì bao giờ mình cũng xem mãi không thể ngắt cho đến hết video ❤️
Chị Giang mang đến cho em cảm giác yên bình đến lạ lùng ạ. Thật mới mẻ nhưng lại pha lẫn sự thân thuộc nhất định đối với bản thân em. Xem video của chị đúng nghĩa sốc lại tinh thần và tất nhiên tinh thần em sẽ "lên" sau khi xem xong video ấy. Em cứ cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó trong cuộc sống. Chắc là thiếu "chị Giang" 😂😂
Em cảm ơn chị rất nhiều ạ, nhờ chị mà em có thêm động lực rất nhiều trong cuộc sống, em thật sự rất cảm ơn chị về mọi thứ, chúc chị luôn vui vẻ và thật nhiều sức khỏe chị nhé
Em vừa bỏ theo dõi instagram chị nhưng youtube của chị thì em chưa bỏ được,bởi vì có những clip hay nthe này. Chúc chị và mọi người luôn vui vẻ và quãng thời gian bình thường mới này
10:43 em bị như thế luôn ý ạ.Tại vì em là người hướng ngoại .Tiêu thụ năng lượng khi ở một mình và nạp năng lương khi cùng đám đông .Ở nhà em cx có 1 số trục trặc với bố mẹ em nữa .Nên lúc nghỉ dịch này này ,nói thật là em rất hay lên mạng chửi người ta,em phản bác tất cả các ý kiến em cho là ko đúng chưa nghĩ gì chỉ chửi cái đã ,và việc đó đã làm em thấy tiêu cực
Bác bạn trai mình đầu năm nay nhập viện vì ung thư và bị nhiễm trùng vùng đó. May sao mọi thứ vẫn trong kiểm soát, khi mình và người nhà bạn trai đến thăm bệnh bác vẫn cười đùa và chọc cười mọi người. Sau đó giãn cách xã hội bắt đầu. Ở nơi mình ở tụi mình ở stage 3 và rồi dãn bớt xuống stage 2. Lúc đó bác ấy được về nhà nhưng do dịch nên chỉ hạn chế 1 nhà có tối đa 5 khách viếng thăm. Tụi mình đến thăm cũng chỉ ở lại 5-10p để bác đỡ mệt và khách 5 đợt khách này thì đợt khách khác ở ngoài cửa đứng đợi. Thời điểm ấy gần Easter nhưng bác ấy không thể đến vì sợ nhiễm trùng lại (gia đình bạn trai mình rất đông người nhiều thế hệ và họ rất truyền thống trọng gia đình nên mỗi năm lễ lớn gì như Easter, Thankgiving, Christmas, hay sinh nhật ai họ đều tổ chức và rất nhiều họ hàng khắp nơi đến, cùng nhau tổ chức nấu ăn quay quần). Sau đó dịch bùng lại, thành phố mình ở lockdown stage 4, đi chợ hay đi đâu cũng chỉ được đi 1 người dù là nhà thuê hay share và không quá 5km, cũng không được ra đường sau 8pm. T mình không thể rời khỏi thành phố. Lần đó mình và bạn trai đang chuẩn bị bữa ăn tối thì gia đình bạn trai gọi báo bác mất. Không gian lúc đó tự nhiên trầm xuống. Do dịch, đám tang chỉ tối đa 10 người, những người còn lại chỉ được xem live trên mạng. Lúc đám tang khi từng người thân lên nói, ai cũng nói một điểm chung là bác là một người vui vẻ, thích đùa, không bao giờ đánh giá ai và ai gặp bác ấy cũng thương và quý bác ấy cả. Tự nhiên mình thấy nhói trong lòng, một người vui vẻ như vậy tốt như vậy lại dành những tháng cuối cùng trong cuộc đời không ai đến thăm hay gặp gỡ, ngay cả đám tang con cháu trong nhà cũng bị hạn chế không thể đến viếng để gặp lần cuối. Hay thậm chí tụi mình chỉ muốn đến gặp và ôm bác gái một lần vì sự mất mát ấy nhưng vẫn không được đi đâu, chỉ nhìn thấy mọi người qua màn hình tv
Hoàn cảnh của em giống bạn thứ 2 không thể du học được giờ em k biết phải làm gì tiếp theo. Cảm thấy bản thân vô dụng thực sự. Dù sao thì em thực sự cảm ơn chị bì đã chia sẻ khiến em phải nghĩ lại bản thân mình.
@Katherine Tran em cũng đang định tự học tiếng anh mà thấy bạn bè được đi học còn mình thì không. Kiểu cảm giác như mình bị đẩy lùi về phía sau ý. Em cảm ơn vì lời khuyên ạ
Xem vd này của chị xong, em cảm thấy như đc trút bầu tâm sự sau 1 khoảng thời gian dài kh chia sẻ vs ai vậy ! Cảm ơn chị và mong c ra nhiều vd như này nữa ạ ^^
3:30 mình hiện tại cũng là du học sinh và mình cũng hiểu được cảm giác của bạn trong vlog đó. Mình chỉ thấy cùng một vấn đề nhưng sẽ có ít nhất hai mặt để nhìn nhận vấn đề đó. Ý mình là tuy việc du học bị trì hoãn, nhưng có thể đó lại là một lý do tốt để không chỉ bản thân mình dành nhiều thời gian trao dồi ở Việt Nam hơn (vì tuy rằng quyết định đi du học là do mình đưa ra nhưng càng đi mình càng nhận ra chưa một ngày nào mình ngừng nhớ ngừng yêu về quê hương đất nước mình) nhưng cũng để cho các “cường quốc” có thời gian để thay đổi và thích nghi, ví như trong thời đại số cũng giúp chúng mình nhận ra “Giấc mơ Mỹ” không phải là trải thảm hồng như trong tiền thức của nhiều người nữa. Bên này người ta thường hay nói “everything happends for a reason right?” *mặt cười* giống như tảng băng chìm cái “everything” kia chỉ là chân tướng sự thật. Đa phần ở các nước phương Tây bây giờ họ vẫn còn đang mắc kẹt ở phần này, thì ngay tại quê nhà mình mọi người có lẽ cần tìm ra cái “reason” riêng cho mỗi người. Theo mình, chúng mình còn trẻ, thời gian là thứ đặc quyền mà chúng mình còn có thể dùng, nên mình nghĩ, “f*ck it, just freakin go” :)))) đúng thì tốt, sai cũng càng tốt, quan trọng là, mình không ngừng đi.
Ôi em đang cày lại những video của chị trong đợt dịch này. 🥰🥰🥰🥰🥰🥰🥰🥰🥰 CÁI TÊN CỦA EM KÌ LÉM ĐÚNG HEM MN TẠI THẦY EM KÊU EM ĐẶT NHƯ DỊ Á. Chứ em hẻm có thích
Chuyện cũng lâu rồi nhưng e và b e cũng đã kết thúc mối quan hệ vì bất đồng quan điểm... Sau gần cả mấy tháng trời suốt ngày cứ cãi nhau... Lúc kết thúc xong rồi thì e cảm thấy nhẹ nhàng hơn một chút và cuộc sống e đảo lộn luôn....
"Bình thường mới" của bạn là gì?
Lạc quan mới, tinh thần mới, một routine hoàn toàn mới
Không đi du học đc ạ, cả thanh Xuân chờ đợi đi du học mà h như v. E rất đắng đo và chán nãn, cảm thấy thanh Xuân của mình dành ra để chờ đi du học mà h vẫn chưa đc đi -gap year 1 nam chờ đợi :(
Em là ktv xét nghiệm, bình thường mới của em là lượng mẫu cần sàng lọc ngày một ít đi.
tập thể dục thường xuyên hơn ạ ☺️☺️☺️
Người ta thì không đi du học đc còn em thì lại không về nước được mặc dù đã chờ vé muốn hết cả thanh xuân :)
câu ấm áp nhất luôn nghe được từ chị Giang là: ''Mình thương các bạn"
Xuc dong that
Vì câu đó mà mình đã theo Giang đến giờ ...
@@tuc_nah5709 ❤️
Thực sự nghe câu đó rất ấm áp. Follow chị Giang đã 3,4 năm nay rồi, thực sự rất thích chị.
Thiệc luôn có một dạo đang stress kinh khủng nghe xong bật khóc luôn 🤗, cảm ơn chị Giang ❤️
1. 2:38 - Nằm lấy ráy tai bị chảy máu.
2. 3:22 - Không đi du học được.
3. 5:16 - Tận dụng thời gian để cải thiện bản thân.
4. 6:20 - Khó xin việc.
5. 10:09 - Nhìn thấy xã hội đang tích cực hơn.
6. 11:25 - Đang ở Mỹ và cảm thấy tủi thân.
7. 17:17 - Mọi người trong xóm trong thời gian cách ly.
8. 18:00 - Cảm thấy lạ lẫm.
9. 18:14 - Bị rớt môn.
10. 18:33 - Con người hay con Corona mới là virus?
11. 19:33 - Giai đoạn thích hợp cho người hướng nội.
12. 20:21 - Mấy bà hàng xóm.
13. 21:27 - Câu chuyện tình iu.
14. 21:48 - Thấy mọi người thì chịu khó còn mình vẫn thế.
15. 23:00 - Không được đi chơi cuối cấp.
16. 23:35 - Đi học chỉ cần kẻ chân mày.
17. 24:21 - Sợ việc thay đổi hình thức thi đại hoc.
18. 25:12 - Tìm được dream job trong mùa dịch.
19. 25:55 - Lựa chọn giữa học tiếp và nghỉ học.
20. 26:59 - Khó khăn khi phải chủ động cắt nhân sự.
21. 27:24 - Mất bạn thân.
22. 29:41 - Bị dời đám cưới.
23. 29:59 - Đeo khẩu trang đi thi IELTS.
24. 31:23 - Thấy học online là hiệu quả.
25. 32:13 - Bà ở nhà bị bệnh khi đang du học.
26. 32:55 - I'm living with depression.
27. 34:52 - Cháu đỗ trường chuyên rồi cô ơi aaaaaaaaaaa.
28. 35:02 - Không hòa hợp với gia đình.
29. 37:02 - Có thời gian đọc thêm sách.
Thanks nhiều
iu thương ( dù bây h đã hếc cách ly - nhưng vẫn còn dịch)
6:20 giờ em là sinh viên năm 2, mới nghỉ việc và nhận ra thật khó để tìm một công việc mới ._.
Chị Giang làm nhiều kiểu late-night talk thế này đi ạ :)). Sau một ngày đi làm, đi học về xem là cảm giác nhẹ lòng bao nhiêu á.
Boy MYC C Giang có audio trên soundcloud đó bạn :D
@@chrisfam8990 À nhưng kiểu có vid mở xem vâcn thik hơn :)) với nhìn chị ủ chăn cozy lắm
Lên top đee
Ủng hộ cái cmt này =]] . Podcast xong up lên Soundcloud thì càng tốt 😂
Đúng vậy. Cực thích những video chị Giang ngồi nói chuyện kiểu này.
Em rất thích nghe mấy câu này của chị Giang "có mình ở đây và mình thương các bạn", "mình thực sự thương các bạn". Nghe chị nói mà em thấy ấm áp kinh khủng, giống như ở ngoài kia bao điều bộn bề, vùi dập mình trong cuộc sống, nhưng ở đâu đó vẫn có 1 người chị luôn thương yêu mình và đồng cảm.
Công nhận là đối với những người hướng nội như mình thì khoảng thời gian này cũng k quá tệ nếu k muốn nói là mình khá thích việc cách ly xã hội, dù vậy thì vẫn mong corona mau biến mất vì đúng là có rất nhiều người đang khổ sở vì nó
Nhìn tóc chị Giang là biết xài cái máy là tóc Dyson của ông Nô tặng ròii =)))))))))
" Mình thương các bạn " nghe đến đây em thật sự muốn khóc, cuộc sống có quá nhiều điều áp lực, em mệt mỏi. Em nghĩ mọi người ai cũng ghét em nhưng sau khi nghe được câu đó em cũng bớt buồn hơn phần nào 😔. Em đang rưng rưng nước mắt chẳng hiểu vì sao thì lại nghe được câu " i'm living with deression and i dont know how to get over it " lúc đó em đã khóc, nó giống như em bây giờ đang sống với bệnh trầm cảm và không biết làm sao để vượt qua nó😊
Ôi mới vào video nghe tone giọng này nhớ Giang ơi radio trên soundcloud thật sự, kiểu chill chill và êm dịu.
em mới trở về từ pháp qua chuyến bay của đại sứ quán. Em quyết định di khi thấy mình có quá nhiều stress về gia đình về trường học không đúng ý mình . như qua một năm em nhận ra nhứng gì em có những gì em đã không trân trong. khi trở về em thật sự thấy mình là người hạnh phúc hơn rất nhiều người. Thật sự em rất yêu trân tọng con người mới của mình và sự ình thường mới này .
❤️ Chị nói đúng quá. Không chỉ trong tình hình dịch này, mà dù có hoàn cảnh nào đi nữa, thì mình nên biết ơn thay vì than vãn. Và nên tích cực cho dù chuyện gì xảy ra, cái này dựa trên luật hấp dẫn và em thấy nó rất đúng.
Em cũng đang là du học sinh, trước làn sóng dịch thứ 2 này em cũng đã đi làm đi học bình thường và gom đủ 1 khoản để gửi về trả xong nợ vay trước khi đi học và e cũng chả còn tiền tiết kiệm. Nhưng rồi 3 tuần gần đây đợt dịch nữa lại kéo đến. Ông chủ e dù không muốn vẫn phải cắt bớt giờ làm của e, e đi làm cũng may vẫn đủ ăn đủ đóng tiền nhà. Cơ mà mới đầu cũng hoang mang lắm chị ạ, cứ có những suy nghĩ liên tiếp, cuốn theo nhau đi thành một vòng tròn và cuối cùng là chỉ để lại những cơn đau đầu. E cũng mất vài ngày cho đến khi xem clip của chị. E chợt nhận ra là đâu phải mình mình gặp khó khăn, nhận ra "mình lần sau dù có làm ra tiền cũng không được chủ quan mà cần có 1 khoản phòng thân". Và hơn cả là e có nhiều thời gian nghiên cứu tài liệu học kỳ mới hơn. Và mọi thứ đã ổn hơn. Cảm ơn chị đã làm video này, cảm ơn chị đã cho e hơn một lần động lực, và cảm ơn chị nếu chị đọc hết đoạn cmt này.
Yêu chị nhiều
Từ 1 fan của chị...
Chiếc video này đã cứu rỗi linh hồn em, dạo gần đây em gần như phát điên vì phải áp chế lại những cung bậc cảm xúc trong con người mình, em cảm thấy mình cần phải đi đâu đó thật xa để làm mới lại chính mình, nhưng mọi thứ về dịch bệnh không cho phép em làm điều đó, em cảm thấy mình cần phải từ bỏ công việc hiện tại, thứ không phù hợp với con người mình, nhưng nếu bây giờ bỏ việc em cũng không biết mình phải chờ trong bao lâu để bắt đầu một công việc mới, mọi cơ quan đều đang giảm biên chế do dịch bệnh. Thật may vì chị đã mang đến nhưng câu chuyện này.
Em vừa nhấp vào video của chị thì mẹ em said " CHÀO CÁC BẠN CHÀO CÁC BẠN CHÀO CÁC BẠN"😂
Mẹ mình cũng thế,hài v lun.Lúc mời cơm mẹ mình còn:Mời các bạn ,mời các bạn,mời các bạn
An Nguyen dễ thương xỉuuuu kkkk
ủa trời y chang mình luôn hahaha, mẹ mình cũng chào các bạn chào các bạn chào các bạn mỗi khi mình bật video lên xem
@@AnNguyen-hg9bw haha mời các bạn kakakaka
Chị Giang để tóc dài xinh quá
p/s:team thích chị Giang để tóc dài điểm danh
Mình lại thấy chị Giang rất hợp với tóc ngắn như thế này
Tóc như này hợp với c lắm
uồi! một người nhạt nhẽo như tôi mà comment đc hơn 200 like👍👍😱😱😱😱
Chị nói rất đúng: 1 năm, 2 năm thì vẫn thế, vẫn chỉ là khoảng thời gian hữu hạn mà mình có trên cuộc đời. Như 1 lời nhắc để mình tự xem lại mình. Để thời gian trôi qua ko vô nghĩa dù nó là lúc khó khăn nhất.
Em thấy rất may mắn ở thời điểm hiện tại, em trân trọng vô cùng. Em vẫn duy trì được thu nhập vì công ty thu xếp làm ở nhà và việc kinh doanh của công ty vẫn bình thường. Cảm ơn chị đã chia sẽ video này.
Xem video này của chị em thấy được bản thân mình trong những câu chuyện trên , quả thực là đợt giãn cách xh vừa rồi ai cx phải ở nhà , khoảng thời gian đó đôi lúc em vẫn luôn cảm thấy một cảm giác cô đơn, với tính suy nghĩ nhiều thì những suy nghĩ tiêu cực luôn quanh quẩn trong đầu em , xem xog video này của chị em đã dần biết được cách cân bằng lại
Hello Giang , minh la U50 nhung van vao xem nhung videos cua cac TH-camrs Tre vi minh co 2 dua con Gai, 1 be 20 tuoi, va 1 be 17.
Minh muon xem de hieu biet duoc nhung thay doi trong gioi tre. Va nhung loi noi giup 2 con vuot qua kho khan, can nhan duoc gan gui 2 con.
Cam on Giang nhe. Luon chuc Giang va Anh ban than mai Hanh Phuc. Luon duoc nhung gi tot dep nhat den voi 2 ban.
Cứ mỗi lần mẹ em nghe thấy:
CHÀO CÁC BẠN! CHÀO CÁC BẠN! CHÀO CÁC BẠN!
Là mẹ em nói:
Mày lại coi Giang ơi hả?
🤣🤣🤣
chuẩn vãi hahaaaa
хахаха
Mẹ t đã quá quen với việc câu mở mồm của t là: "Chị Giang bảo...."
ui giống m thật :))) mẹ hỏi lại xem chị Giang à :)) nghe giọng là nhận ra :)))
Nói đúng theo lời của ba mình là: "Con bé đó nó nói hay lắm đó ^^". Còn mẹ mình là: "Đúng, con bé nó nói đúng! ^^"
5:22 chính là em 🥰 em thấy đợt nghỉ dịch cũng có phần may mắn (với em, dùng từ may mắn hơi sai nhưng em lại không biết dùng từ gì khác..) vì em có thời gian để sống chậm lại và nhận ra nhiều điều về bản thân, về cuộc sống.
Nghe chị Giang nói xong và đến câu “Mình thương các bạn” thì chạm đến tim em và những người khác nữa. Cảm ơn chị.
Một năm với những ngày lễ thật đặc biệt :) em chỉ buồn nhất khi không được tổ chức trung thu thôi:(( mặc dù 18t rồi nhưng đối vs em ngày trung thu thâth đăch biết vì nó gắn liền với quãng tgian trưởng thành của em❤
E nhận ra việc ép bản thân mạnh mẽ, productive như chị nói đôi khi cũng gây ra ảnh hưởng tiêu cực. Mình ko phải là một đứa thông minh nhưng bù lại sức chịu đựng mình rất giỏi, bao nhiêu năm mình ép bản thân chịu đựng những "giờ học liên tục cao độ", đậu vô trường chuyên, điểm đh cao, đậu vô trường đại học danh tiếng, điểm ielts lý tưởng.Tất nhiên mình ko làm đến mức mất ăn mất ngủ học 16 tiếng như các bé trên báo, nhưng hằng ngày mình đặt ra mục tiêu, hoàn thành nó cơ sau đó tất cả đọng lại chỉ là sự ăn mòn về cảm xúc, ăn mòn nhiệt huyết của mình và cả sức lực nghĩa đen. Mình gục bỏ hết và tự trách bản thân như kiểu đó là biểu hiện của sự yếu kém. Nhưng thực ra không phải, mình chỉ đang sống thôi và sống cần nhiều hơn một khoảng lặng, ko phải chỉ để nghỉ ngơi mà còn là để cảm nhận bản thân của hiện tại, để nhìn thấy hạnh phúc nhỏ nhoi thường nhật đôi khi mình bỏ quên. Mùa dịch này là lúc mình nhận thấy rõ ràng điều đó và học cách ko chạy trốn khỏi cảm xúc tiêu cực nữa. Thầy thì cũng có thầy hiền thầy dữ, cảm xúc tiêu cực chính là người thầy dữ của mình.
Vừa mới nghe đến chữ " thương" có 1 sự xúc động nhẹ. Cảm ơn chị đã an ủi e một chút ít nào đó, khiến e bớt bận tâm với vấn đề hiện tại của mình. Cảm ơn chị rất nhiều
Nghe relax thực sự.. đeo tai nghe, chìm đắm hoàn toàn trong các câu chuyện ấy, và cảm thấy mình thật may mắn
Hôm nay là ngày 2/9/20 là ngày lễ lớn. Mọi năm ngày này sẽ thường đi ăn đi chơi tụ tập bạn bè nhưng có vẻ năm nay lại khác. Đúng là “bình thường mới” hôm nay vẫn như mọi ngày em cứ cảm thấy lạc lõng trong mọi thứ. Từng thứ một đè nặng dẫn rồi tới áp lực. Em sắp thi rồi, đó là một cuộc thi khá quan trọng mà em nghĩ em có thể thay đổi được hiện tại của em. Vừa tắm xong lên bàn học ngồi viết lịch học ngày mai và các tuần sắp tới thì tiện tay lên TH-cam nghe nhạc thì thấy chị. Em cũng không biết hôm nay sao chị lại lên video nữa nhưng cứ như thói quen ấn vào xem. Hôm nay chị ngồi tâm sự với mọi người một phần trong đó khiến em đồng cảm và cảm thấy tủi thân trong lòng. Em thích câu “Mình thương các bạn” của chị lắm. Em nghe câu đấy từ 2-3 năm rồi của chị từ một video nào đấy mỗi lần nghe là mỗi lần em biết có người ở cạnh. Chị Giang như một nguồn động lực của em vậy và em cũng muốn được nghe chị nhiều hơn xem chị như một người trong gia đình để nghe chị nói để biết là em còn có chị chứ không cô đơn.
Dạo gần đây em cảm thấy bản thân khó tiếp nhận những lời chia sẻ từ người khác, nhưng thật may những lời chia sẻ thực tế của chị đã cải thiện tinh thần em được phần nào. Câu nói em cảm thấy nhận được sự đồng cảm nhất ngay lúc này từ chị là " ai cũng xứng đáng được công nhận cái cảm xúc của mình" .
Mong chị mỗi ngày tiếp nạp thêm được nhiều năng lượng tích cực như cách mà chị chia sẻ "tài nguyên" của mình ❤
nhân 1 năm ở nhà, mình đã và đang tranh thủ niềng răng cho đẹp. Anw, mình làm trong cty quốc tế, và được làm việc tại nhà, và mình hoàn toàn thoải mái với việc đó, mình không phải mất thời gian di chuyển, và tự chủ động sắp xếp cho công việc của mình. Và tính đến hiện tại, mình vẫn vô cùng tích cực và cảm ơn với sự may mắn mình đang có :)))
Thực sự thấy mình rất may mắn, kể cả kế hoạch đi thực tập ở bệnh viện cũng vẫn đc triển khai đúng khung thời gian (chứ nếu ko đc đi mà vẫn phải viết bài để tốt nghiệp thì khó khăn vô cùng)
Và mn nếu có buộc phải đến bệnh viện để khám (hay đưa ng nhà đi khám) thì hãy tuân theo các khuyến cáo nhé. Thực sự bên trong bệnh viện mọi nvyt đều rất cố gắng đảm bảo giữ an toàn, phòng chống dịch. Nhưng nếu chỉ có bên bv "kêu gào" mà ng dân bỏ mặc, ko thực hiện theo thì mọi nỗ lực phòng chống dịch đều công cốc ấy...
Thực là em rất thích chị làm video kiểu ngồi nói chuyện như này. Có một cái gì đó rất nhẹ nhàng và thoải mái, giống như chị đang ngồi trò chuyện với tụi em vậy, và giọng chị như này rất dễ chịu ạ. Xem video này em cảm thấy tâm hồn, đầu óc của mình nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Bây giờ em cũng đang cảm thấy mental breakdown trong đợt dịch giãn cách không biết lần thứ bao nhiêu này.
Anyway, yêu chị! Mong chị xem được cmt này và chúc chị mang thai khỏe mạnh ❤️
chỉ nghe chị nói chuyện thôi, cũng chẳng phải câu chuyện của em nhưng mà cũng muốn rưng rưng. cảm ơn chị Giang.
một video ý nghĩa và đặc biệt tinh tế khi k chèn 1 chút quảng cáo nào luôn
Việc công nhận cảm xúc tiêu cực của mình có thể diễn ra đồng thời với sự biết ơn những điều may mắn mình đang có
Cảm ơn chị đã khiến cho một buổi chiều ngồi làm việc của em nhẹ nhàng, yên bình hơn...em cảm giác nghe c nói nh thực ra là e đang nói với chính bản thân e...thời gian này là thời điểm tốt để mỗi người có thể soi lại bản thân của mình, xem còn gì cần cải thiện không, còn gì chưa làm không... và làm mọi thứ cố gắng hơn bình thường. Em cũng chưa bao giờ thấy ranh giới giữa sống và chết mong manh đến v, e cũng cảm nhận được là e quan tâm và mọi người xung quanh e cũng yêu thương nhau nhiều hơn...Ở một mặt tích cực nào đó e tin là sau khi dịch bệnh kết thúc, con người chúng ta sẽ phát triển theo chiều hướng tích cực hơn...!
Thích năng lượng của chị Giang truyền đạt lại cho mn ❤
có ai như mình cứ xem là luôn ao ước có bà chị tâm lý dễ thương như chị Giang để lúc nào cũng có người tỉ tê,khuyên bảo... như mình không nhỉ,nghiện chị Giang dễ sợ luôn
Một buổi sáng thật cảm động. Một sợi iu thương len lỏi trong tim mình
Bình thường mới của em là không còn làm ở cty nữa sau lần giản cách 1. Em hiện tại đang bán hàng Online và tập làm youtube. Và chị là ng truyền cảm hứng cho em❤
Chỉ vì bạn may mắn hơn người khác, không có nghĩa là cảm xúc của bạn là vô nghĩa.
Em cũng đã từng có 1 người bạn thân, rất thân, và em đã từng nghĩ là cho dù cuộc sống này có ra sao thì tình bạn này cũng k thể thay đổi.... Nhưng ròi nó cũng kết thúc, nó kết thúc 1 cách tẻ nhạt bằng việc im lặng...
ỏwwww, hôm qua em cảm thất rất tồi tệ, cả đêm em không ngủ được. Em suy nghĩ về những khó khăn trong mùa dịch, cảm giác sống từng ngày từng ngày một mà chẳng có tí tương lai nào. Cơ mà nay em xem được video này của chị, tâm trạng em đã đỡ hơn rất nhiều. :3 cảm ơn câu chuyện của các bạn và cách chia sẻ của chị yêu :3
24:23 mình xin nói với bạn gửi câu hỏi đó 1 vài lời rằng: Dù cho có thay đổi thế nào thì bộ GD cũng sẽ k khiến các bạn phải trở nên khó khăn khổ sơ hơn đâu, mà biết đâu nó có thể là 1 sự giảm bớt qui chế thi thì sao, như hồi trước phải thi ĐH và TN riêng thì đề ĐH rất khó, nhưng bây giờ hộp chung lại thì đề ĐH k còn khó như trước nữa, nên bạn hãy tin rằng, dù cho có thay đổi thì tất cả đều sẽ có lợi cho bạn chứ không làm bạn khó khăn hơn đâu nhé! Thân
Awww that so sweet for me
Bạch Dương không sao đâu em. Thay đổi qui chế thi để tạo cơ hội cho các em thôi. Biết đâu đó sẽ là một lợi thế hơn với cái thế hệ anh chị đi trước. Em hãy tin rằng bộ GD không bao giờ làm khó học sinh cả. Nên em yên tâm nhé ❤️❤️
Hơn nữa, khó hau dễ thì cũng là chung cho tất cả các bạn, nếu mình đủ tự tin thì cũng không phải là vấn đề lắm đâu.
Bình thường mới khi chia tay người yêu, nhưng vì giãn cách mà anh ấy ko thể bay về để làm hoà như mọi lần anh vẫn làm.
Và khoảng lặng ấy cứ thế kéo dài, dài đến mức chúng mình đã dần quen với việc người ấy ko còn ở bên... Hoá ra, chia tay cũng ko phải điều gì quá đau khổ hay lớn lao, và khoảng cách đôi khi cũng là điều tốt cho mối quan hệ :)
"Bình thường mới" của em chính là em cảm thấy em vẫn ổn khi không cần có bạn trai ạ vì em vừa mới kết thúc một mối quan hệ tràn trề sự thất vọng. Sau đó, em nhận ra vẫn có những người bạn muốn được nghe em chia sẻ, hiểu em và thật sự bên cạnh em dù em có thế nào đi nữa. Em rất vui vì trước đó em không muốn chia sẻ chuyện của em cho quá nhiều người, em không nghĩ sẽ có nhiều người lắng nghe mình đến vậy.
Em cũng rất thương chị nữa
Me too :) hoá ra mình vẫn sống tốt khi ko có ng đó bên cạnh. Cảm ơn giãn cách
Từ khi nào, e đã coi c Giang như chị gái của mình. Nhờ những chia sẻ của c mà cuộc sống của e có nhiều cải thiện tốt đẹp. Cảm ơn c nhiều. Luôn ủng hộ c.
Thực sự em đang bị cảm giác chênh vênh trong công việc hiện tại. Nghe giọng chị Giang giúp em bình tâm hơn rất nhiều ạ.
Có lẽ mình khá là may mắn khi không bị ảnh hưởng quá nhiều trong đợt dãn cách xã hội lần trước: công việc vẫn như bình thường, mình lại là đứa hay tự nấu ăn ở nhà và dành phần lớn thời gian ở nhà để tự chill :D à đợt đấy mình để ý thấy mình siêng tập đàn với quay video cover nhiều hơn. Chúc các bạn cũng tìm được những thú vui riêng cho bản thân mình nhé 😊
Hôm nay là sinh nhật của em. video của Chị với Em đó là một món quà... xin trân trọng cảm ơn Chị của Em...
Sinh nhật vui vẻ nhé :))
Happy birthdayy
Đang cảm thấy áp lực nghe giọng tâm sự trầm trầm ấm ấm của chị Giang mà rưng rưng nước mắt...
Cảm ơn chị Giang mỗi lần nghe video của c làm e thấy có tinh thần và thoải mái hơn rất nhiều, chúc chị và ABT luôn vui vẻ và nhiều sức khỏe!
Cảm ơn c. E thích những video này của chị quá. Như có thấy mình trong đó. Đôi khi e cũng thấy mình có có quyền than vãn nên thaya bản thân mình hơi áp lực và mệt mỏi
Yên bình quá chị ạ ! Em nghe mỗi đoạn đầu chị nói thôi thì em có thể khóc vì đồng cảm ghê gớm :)) Trước khi coi chiếc vlog này của chị em chẳng hiểu mình đang vướng phải cảm giác gì, nhưng sau khi đọc title thì em nhấp vào sau đó em biết đây là chiếc video em đang cần !
Cám ơn chị vì một chiếc video có nội dung hay thế này
:33 Em cũng thương chị như cách chị thương tụi em !
Thật ra em khá thích đợt giãn cách hồi sau Tết, hồi đó bố em cứ tan làm là về thẳng nhà chứ không đi uống bia nữa. Thế rồi cả nhà cùng nấu cơm, rửa bát, rồi khoá cửa sớm, ngồi nói chuyện, chơi bài, ngồi xem phim. Em cảm thấy gia đình em chưa bao giờ gắn kết đến thế :'))) Nhưng lần thứ 2 này thì em hơi nhiều cảm xúc tiêu cực nên em viết hơi lộn xộn, xin lỗi chị
C ơi, em bị rối loạn cảm xúc lưỡng cực ạ. Mỗi ngày em đều sống mà dần dần ít đi cảm xúc tích cực như vui này nọ. Mọi thứ đối với em dường như không có gì là quan trong hết mặc dù em biết rằng không phải như vậy. Nó ảnh hưởng rất nhiều đến em và khiến em mất đi nhiều thứ quan trọng, em không còn muốn kết bạn, nch với mn, sống với điều em muốn...em chả còn cảm xúc gì cả và nó khiến em rất mệt mỏi, muốn cách ly với xã hội và quan trọng hơn nó khiến em mất đi động lực, sự cố gắng hay cả quyết tâm . Em biết mọi thứ em muốn là gì, em cần là gì, hướng đi tương lai và dự định nhưng nó khiến em rơi vào một mớ hỗn độn không thể bước ra. Em không muốn như thế nhưng không làm cách nào thoát ra được. Em đa thừ rất nhiều cách như nch với gia đình, bạn bè,.... nhưng họ đều nghĩ chỉ là tuổi mới lớn nên vậy. Chị là người truyền động lực rất lớn cho em từ lâu. Em rất thích c và quan điểm sống của chị. Nhưng nếu có thể, có thể thôi cũng được thì c có thể đọc và giúp đơ em được không ạ. Em đa rất bế tắc và rơi vào đường cùng rồi, sau 2 năm cố gắng để thoát ra khỏi thì e bất lực c ạ :))) huhu
Trong đợt dịch này thì mâu thuẫn với nhóm bạn của em đã lên tới mức độ không thể nào hoà giải. Là bởi vì em vốn đã nhẫn nhịn đủ, đủ tới mức độ em biết cũng rất khó khăn cho chính bản thân mình để nói ra điều đó. Còn bạn bè thì cứ biện minh lý do là bản thân nhạy cảm. Nhưng thực sự, bạn nhạy cảm thì em không nhạy cảm chắc, lúc nào cũng là em phải hiểu nhưng tụi bạn lại không chịu hiểu. Nói chung là khá mệt mỏi nhưng em cũng không thấy hối hận vì quyết định này.
Cảm ơn chị đã nhắc em về chuyện tiết kiệm, e sẽ suy nghĩ lại về chi tiêu của bản thân hơn
Em cám ơn chị Giang rất nhiều, nghe giọng chị làm em cảm giác được an ủi thật sự. ❤️
Hiện tại em đang bắt đầu những bước chập chững vào làm youtuber . Em rất hâm mộ chị, mong chị có thể ra nhiều video hướng dẫn cho những bạn giống như em để trở thành 1 youtuber ❤️❤️❤️
Đang ngồi uống trà sáng nghe video thấy hợp quá^^
Rất ít khi em xem một video dài và không ngắt hay tắt giữa chừng. Nhưng đối với những video của chị Giang thì bao giờ mình cũng xem mãi không thể ngắt cho đến hết video ❤️
Chị Giang mang đến cho em cảm giác yên bình đến lạ lùng ạ. Thật mới mẻ nhưng lại pha lẫn sự thân thuộc nhất định đối với bản thân em. Xem video của chị đúng nghĩa sốc lại tinh thần và tất nhiên tinh thần em sẽ "lên" sau khi xem xong video ấy. Em cứ cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó trong cuộc sống. Chắc là thiếu "chị Giang" 😂😂
tóc của chị Giang dài ra nhìn đẹp hơn nhiều rồi nè
That right !
Thực sự thích những video c làm như này. Cảm giác rất gần gũi chân thật và thoải mái
Em cảm ơn chị rất nhiều ạ, nhờ chị mà em có thêm động lực rất nhiều trong cuộc sống, em thật sự rất cảm ơn chị về mọi thứ, chúc chị luôn vui vẻ và thật nhiều sức khỏe chị nhé
Video của c thực sự thực sự truyền rất nhiều động lực cho e. Cảm ơn c rất nhiều !
Tuyệt quá chị ạ, cảm ơn c Giang đã ra vid thế này nghe rất bình yên 😍
Lễ trầm lặng 1 buổi sáng cùng chị Giang❤
Xem xong em thấy ấm áp hơn hẳn.Cảm ơn chị❤
Iu cái đoạn chị nói phải công nhận cảm xúc của mình có quyền đc công nhận cảm xúc của bản thân
Em vừa bỏ theo dõi instagram chị nhưng youtube của chị thì em chưa bỏ được,bởi vì có những clip hay nthe này. Chúc chị và mọi người luôn vui vẻ và quãng thời gian bình thường mới này
Chị ơi, video này của chị tạo động lực cho em rất nhiều luông
10:43 em bị như thế luôn ý ạ.Tại vì em là người hướng ngoại .Tiêu thụ năng lượng khi ở một mình và nạp năng lương khi cùng đám đông .Ở nhà em cx có 1 số trục trặc với bố mẹ em nữa .Nên lúc nghỉ dịch này này ,nói thật là em rất hay lên mạng chửi người ta,em phản bác tất cả các ý kiến em cho là ko đúng chưa nghĩ gì chỉ chửi cái đã ,và việc đó đã làm em thấy tiêu cực
Mình đã nghe trọn vẹn video chia sẻ này của Giang. Rất hay, chân thành & hữu ích. Cám ơn Giang 💚
Mỗi lần xem video của chị là e lại có thêm tinh thần tích cực rất nhiều! Cảm ơn chị Giang nhiều ạ!
Em thực sự rất thích xem những video như thế này trước khi ngủ:)) vì nó tạo cho e động lực để vượt qua những áp lực của ngày mai😥
Nghe chị nói xong y như hôm nay là ngày mới
Một ngày hạnh phúc và khỏe mạnh chị nha
Bác bạn trai mình đầu năm nay nhập viện vì ung thư và bị nhiễm trùng vùng đó. May sao mọi thứ vẫn trong kiểm soát, khi mình và người nhà bạn trai đến thăm bệnh bác vẫn cười đùa và chọc cười mọi người. Sau đó giãn cách xã hội bắt đầu. Ở nơi mình ở tụi mình ở stage 3 và rồi dãn bớt xuống stage 2. Lúc đó bác ấy được về nhà nhưng do dịch nên chỉ hạn chế 1 nhà có tối đa 5 khách viếng thăm. Tụi mình đến thăm cũng chỉ ở lại 5-10p để bác đỡ mệt và khách 5 đợt khách này thì đợt khách khác ở ngoài cửa đứng đợi. Thời điểm ấy gần Easter nhưng bác ấy không thể đến vì sợ nhiễm trùng lại (gia đình bạn trai mình rất đông người nhiều thế hệ và họ rất truyền thống trọng gia đình nên mỗi năm lễ lớn gì như Easter, Thankgiving, Christmas, hay sinh nhật ai họ đều tổ chức và rất nhiều họ hàng khắp nơi đến, cùng nhau tổ chức nấu ăn quay quần). Sau đó dịch bùng lại, thành phố mình ở lockdown stage 4, đi chợ hay đi đâu cũng chỉ được đi 1 người dù là nhà thuê hay share và không quá 5km, cũng không được ra đường sau 8pm. T mình không thể rời khỏi thành phố. Lần đó mình và bạn trai đang chuẩn bị bữa ăn tối thì gia đình bạn trai gọi báo bác mất. Không gian lúc đó tự nhiên trầm xuống. Do dịch, đám tang chỉ tối đa 10 người, những người còn lại chỉ được xem live trên mạng. Lúc đám tang khi từng người thân lên nói, ai cũng nói một điểm chung là bác là một người vui vẻ, thích đùa, không bao giờ đánh giá ai và ai gặp bác ấy cũng thương và quý bác ấy cả. Tự nhiên mình thấy nhói trong lòng, một người vui vẻ như vậy tốt như vậy lại dành những tháng cuối cùng trong cuộc đời không ai đến thăm hay gặp gỡ, ngay cả đám tang con cháu trong nhà cũng bị hạn chế không thể đến viếng để gặp lần cuối. Hay thậm chí tụi mình chỉ muốn đến gặp và ôm bác gái một lần vì sự mất mát ấy nhưng vẫn không được đi đâu, chỉ nhìn thấy mọi người qua màn hình tv
Hoàn cảnh của em giống bạn thứ 2 không thể du học được giờ em k biết phải làm gì tiếp theo. Cảm thấy bản thân vô dụng thực sự.
Dù sao thì em thực sự cảm ơn chị bì đã chia sẻ khiến em phải nghĩ lại bản thân mình.
@Katherine Tran em cũng đang định tự học tiếng anh mà thấy bạn bè được đi học còn mình thì không. Kiểu cảm giác như mình bị đẩy lùi về phía sau ý.
Em cảm ơn vì lời khuyên ạ
Đúng là 2/9 mình đang ở nhà, và mở TH-cam lên có video mới của c Giang để xem. Hihi
Xem vd này của chị xong, em cảm thấy như đc trút bầu tâm sự sau 1 khoảng thời gian dài kh chia sẻ vs ai vậy ! Cảm ơn chị và mong c ra nhiều vd như này nữa ạ ^^
Em cám ơn chị, video đến thật đúng lúc ! Em cảm thấy ổn hơn và vui hơn rồi ^^
Câu nói đặc trưng của chị giang : CHÀO CÁC BẠN CHÀO CÁC BẠN CHÀO CÁC BẠN''
Umê rứa :)))
Nghe c giang hai năm nay và chưa bỏ sót một vd nào của c, yêu c thật nhiều, chúc và gd một ngày nghỉ lễ vui vẻ nhé
Buổi trưa nắng nóng trốn vào quán cà phê vắng vẻ, đeo tai nghe và bật clip chị lên, nghe giọng của chị relax thiệt sự
Giọng c Giang hay quá, nhìn c ngồi trong chăn nói chuyện như đang nghe c thủ thỉ chuyện tình mùa đông 🥰
3:30 mình hiện tại cũng là du học sinh và mình cũng hiểu được cảm giác của bạn trong vlog đó. Mình chỉ thấy cùng một vấn đề nhưng sẽ có ít nhất hai mặt để nhìn nhận vấn đề đó. Ý mình là tuy việc du học bị trì hoãn, nhưng có thể đó lại là một lý do tốt để không chỉ bản thân mình dành nhiều thời gian trao dồi ở Việt Nam hơn (vì tuy rằng quyết định đi du học là do mình đưa ra nhưng càng đi mình càng nhận ra chưa một ngày nào mình ngừng nhớ ngừng yêu về quê hương đất nước mình) nhưng cũng để cho các “cường quốc” có thời gian để thay đổi và thích nghi, ví như trong thời đại số cũng giúp chúng mình nhận ra “Giấc mơ Mỹ” không phải là trải thảm hồng như trong tiền thức của nhiều người nữa. Bên này người ta thường hay nói “everything happends for a reason right?” *mặt cười* giống như tảng băng chìm cái “everything” kia chỉ là chân tướng sự thật. Đa phần ở các nước phương Tây bây giờ họ vẫn còn đang mắc kẹt ở phần này, thì ngay tại quê nhà mình mọi người có lẽ cần tìm ra cái “reason” riêng cho mỗi người. Theo mình, chúng mình còn trẻ, thời gian là thứ đặc quyền mà chúng mình còn có thể dùng, nên mình nghĩ, “f*ck it, just freakin go” :)))) đúng thì tốt, sai cũng càng tốt, quan trọng là, mình không ngừng đi.
đây là một video dài
và chất lượng 💆🏼♀️✨
Đợt dịch 1 em thích học off, đợt dịch 2 khi đã dần quen rồi thì em lại thích học online, thích ở nhà hơn~ Nhưng mong sao tình hình dịch sớm ổn.
Mình hiểu việc bị trầm cảm khi cơ thể có vấn đề gì đó, không ai hiểu những điều mình đang phải trải qua và đôi khi chính mình còn cảm thấy mệt mỏi với cơ thể của mình. May mắn mình đã có thể control lại nhờ vào thời gian dịch bệnh này, mình đã có thời gian để thư giãn và hiểu cơ thể mình cần gì ...Sau tất cả, khi mình cảm thấy ổn hơn thì mình lại nhận ra mọi thứ vẫn ổn chỉ có mình là bất ổn, và điều đó là do chính mình đã vô tâm với chính cơ thể và tinh thần của mình. Mình dần ít nói chuyện và thận trọng hơn, không vì mình tự gò bó bản thân lại mà mình đang giữ cho bản thân mình được yên ổn sau thời gian chữa lành và mình hạn chế để người khác phán xét vì mình nhận thấy mình chưa đủ khả năng lắng nghe những thứ người khác nói.
Có quyển sách Nỗi đau nào rồi cũng qua, khá hay. Phải đủ abrn lĩnh để vượt qua, đến khi đã vượt qua thì mình tự thấy mình thật dũng cảm với chặng đường vừa qua.
Chúc bạn sớm ổn định lại nhé, nếu quá cô đơn bạn có thể kết nối với mình !
Cảm ơn chị Giang ❤️❤️❤️
cám ơn c đã chia sẽ những câu chuyện như vậy
Em cảm ơn chị Giang nhiều❤❤❤ nghe xong thấy ấm lòng thật sự 😢
Ôi em đang cày lại những video của chị trong đợt dịch này. 🥰🥰🥰🥰🥰🥰🥰🥰🥰 CÁI TÊN CỦA EM KÌ LÉM ĐÚNG HEM MN TẠI THẦY EM KÊU EM ĐẶT NHƯ DỊ Á. Chứ em hẻm có thích
Chuyện cũng lâu rồi nhưng e và b e cũng đã kết thúc mối quan hệ vì bất đồng quan điểm... Sau gần cả mấy tháng trời suốt ngày cứ cãi nhau... Lúc kết thúc xong rồi thì e cảm thấy nhẹ nhàng hơn một chút và cuộc sống e đảo lộn luôn....
Nhẹ lòng thật sự. cảm ơn Giang ơi
Giá như em thấy video này sớm hơn để thay đổi bản thân trong mấy tháng nghỉ dịch vừa rồi, giờ nghĩ lại mới thấy tiếc ghê..
Chị giang ơi, e quý chị lắm! Chị đã truyền cho e rất nhiều năng lượng tích cực giúp e có thể lạc quan hướng về phía trước!
Chị ơi background nhạc Jazz là lựa chọn tuyệt vời nhất luôn á chị
Cảm ơn chị về những chia sẻ ấm áp này ạaa