Có thể trở lại trường của một người không còn trẻ nữa ở VIệt Nam là lạ nhưng đối với người ở ngoại quốc thì là bình thường. Tôi đổi career khi 50 tuổi. Ngừng tất cà và khăn gói quả mướp từ Mỹ sang Pháp sống một mình không chồng không gia đình để theo đuổi ước mơ làm Chef trong hai năm. Trở lại trường lớp làm con người ta trẻ lại. Ngay cả ông chồng tui, giờ tóc muối hết trơn vậy mà vẫn muốn học lên cao nữa. Chẳng để làm gì cả. Chỉ để thỏa mãn cái mong ước được hiểu biết thêm cái mình chưa biết trước đây. Chúc bạn nhiều thành công ở UCLA, một ngôi trường đẹp và nổi tiếng về cinematography.
Ngưỡng mộ 2 vợ chồng cô quá ạ. Con là nữ 27t, chưa vướng bận gia đình, mang tiếng biết tiếng Anh, Pháp mà tiếc là chưa có cơ hội ra nước ngoài lần nào dù muốn lắm hic.
Chị Giang ơi, hình như từ trước đến giờ trong quá trình em theo dõi xem video của chị, thì em chưa thấy chị đề cập đến thuở sơ khai-khi chị mới bắt đầu học tiếng Anh á. Nếu được thì kh biết chị có thể chia sẻ quá trình chị học tiếng anh, đến quá trình đi du học đh và thạc sĩ được kh ạ? 🥹iu chị nhiều❤!
Mê cái cách cô ấy lăn tăn về con cái đầu tiên, kế đến là chó mèo và cuối cùng là sợ chồng bùn =)))) thật ước ao có được 1 người bạn đời thấu hiểu và ủng hộ như chị, chúc chị luôn may mắn và thành công nha
Tuyệt vời thật! Giữa lúc xã hội đang hỗn loạn với những chủ đề như ba mấy tuổi còn nộp đơn xin việc là thất bại, hoặc đến tuổi này tuổi kia thì phải làm cái này cái kia, rồi quá tuổi thì học hành, phấn đấu gì nữa (như kiểu cái mốc định sẵn cho việc "à đã đến lúc phải dừng làm một điều gì đó"), thì những video này như làn gió mát lành đầy hứng khởi, mang đến sự thức tỉnh cho những tâm hồn hoặc tư duy đang còn ủ dột. Mình thỉnh thoảng cũng học thêm một số khóa online nước ngoài. Và thấy học viên toàn những người nhìn rất lớn tuổi, người thì râu bạc phơ, người thì đóng bộ vest trông như giám đốc...nhưng họ vẫn học và coi sự học là đương nhiên. Một cái "sự" vô cùng đáng hoan nghênh và...rất lành mạnh! Vậy mà nhiều khi, mình thấy xung quanh mọi người vẫn còn đang tự đặt ra nhiều hạn định cho việc học hành. Như thể là "phải học nhanh rồi ổn định sự nghiệp còn lấy chồng sinh con", hoặc là "đến tầm tuổi này còn phấn đấu được gì nữa đâu, học thêm cũng là biết thôi, tốn thời gian mà cũng chẳng giúp ích thêm nhiều cho sự nghiệp; giờ đi apply còn ai tuyển". Mọi thứ cứ như bị đóng khung lại. Thực tình thì thời gian của mỗi người trên đời đều không là vô tận. Thế giới thì rộng lớn, chắc chắn sẽ chẳng ai học được hết tất cả mọi điều mình muốn biết. Nhưng ít nhất cũng phải được thỏa phần nào sự tò mò, niềm yêu thích và say mê của bản thân với những kiến thức mình hứng thú chứ nhỉ. Trừ phi là bạn chẳng thấy hứng thú với điều gì :
Podcast này của Giang thật sự chạm đến mình. Mình đi du học ở tuổi 29 sau khi đã lấy chồng. Giữa bao lời thúc giục là đẻ nhanh đi, mình chần chừ và chồng mình hiểu điều đó. Chính chồng mình đã động viên mình apply học bổng. Bây giờ sau khi đã trở về và có 1 em bé 1 tuổi, mình vẫn luôn nghĩ quyết định du học là đúng đắn, để kể cho con mình nghe mẹ đã "vật lộn" 1 năm ở châu Âu như thế nào? Mẹ mình đã nói là yên phận đi học hành gì giờ này. Nhưng không bao giờ là quá muộn để học hết cả.
"...một gia đình cơ bản theo kiểu truyền thống, tức là có cha mẹ, hoặc là hai cha, hoặc là hai mẹ...". Đôi khi không cần sự tung hô rầm rộ, chỉ một câu tản mạn hết sức bình thường thôi cũng đủ làm bao trái tim ấm áp trong dịp Happy Pride Month này! Đơn giản là sự tôn trọng
năm nay em 27t và vẫn đang cố gắng dành dụm để năm sau thực hiện đc ước mơ đi du học. Mê lắm ạ mà gia đình ko có đk nên đã đợi rất lâu để có thể hoàn thành ước mơ của mình. Chúc chị Giang đi thật khoẻ mạnh và học hỏi trải nghiệm thật nhiều điều tuyệt vời trong chuyến du học lần này
Em kém chị Giang 1 tuổi và sang năm em cũng đi du học, 1 ước mơ mà em đã bỏ lỡ 10 năm trước. Em cũng băn khoăn rất nhiều về việc có quá muộn để thực hiện nó không, nhưng rồi em vẫn nộp hồ sơ và mang 1 tâm hồn đầy háo hức để bắt đầu hành trình mới của bản thân. Dù có khó khăn để nói lời tạm biệt nhưng em càng đón chờ tương lai hơn.
Chúc Chị thành công nhé. Đúng là đi du học ở tuổi đầu hàng 30 thì đúng là khó khăn trăm bề, chỉ ước gì có nhiều thời gian hơn để có thể work-life-study balance. Em sinh năm 93 cũng đang từng bước đi học tiếp đây, đất khách quê người nên càng phải cố gắng nhiều hơn. Take care!
Em nhỏ hơn chị Giang một tuổi và đang cặm cụi học năm cuối thạc sĩ. Em bắt đầu ra nước ngoài từ năm 2018 và lúc đó em đã có bằng cử nhân ở VN rồi nhưng vẫn bắt đầu lại, chớp mắt 6 năm thì em cũng đã sống ở nước ngoài 6 năm rồi. Việc sống một mình không phải vất vả với em vì em vốn đã quen, dù chưa từng đi đâu đi đó nhiều. Cái khó khăn nhất thì em rơi vào một trong mấy trường hợp chị đã kể, đó là lớn rồi em mới bắt đầu học tiếng Anh để đi du học, bắt đầu lại với một ngôn ngữ không phải tiếng mẹ đẻ đối với em còn khó khăn hơn rất nhiều so với sống một mình và tự lo cho bản thân nữa. Nhưng mà em đã làm được tới cái cột mốc thạc sĩ luôn rồi. Bằng thạc sĩ luôn là giấc mơ của em và em vẫn luôn cố gắng để đi đến cái cột mốc quan trọng này trong đời.
Trời ơi, đúng là vũ trụ gửi tín hiệu, em 27 tuổi từ bỏ công việc công chức để biết đầu học tiếng song song apply du học. Trong vòng các mqh của mình ít ai cùng tần số nên em đang giấu hết vì sợ sẽ thất bại và mn sẽ toxic. Cảm ơn chị Giang về video này ❤
Tập này mình nghe nội dung thì ít, mà xem đến cuối tự nhiên cay mắt vì thấy anh chị hạnh phúc quá. Bây ơi cái khoảnh khắc anh Trị bất giác cười khi nhận được quà sinh nhật từ chị Giang, mà tau vui online luôn á trời
e 22 tuổi và cũng chuẩn bị đi du học, nhiều lúc nghĩ đến phải tạm biệt gđ và bạn bè và bỏ nhiều thứ ở lại, nó làm em nhụt chí. Cảm ơn chị đã ra video ngày hôm nay ạ, nó cho em thêm động lực rất nhiều với những quyết định sắp tới của em ☺
cảm ơn Chị Giang, e cũng như mọi người 18 tuổi và bắt đầu đi học đại học, nhưng em đi học ở một thành phố khác. và dù đã ở đây nhiều năm nhưng e chưa bao giờ cảm giác mình thuộc về Tp này, em luôn cảm thấy cô đơn và lạc lỏng, sức lực và tinh thần như bị rút cạn. Chỉ khi được về nhà về tp nơi mình lớn lên, gặp gia đình, gặp những người bạn lúc còn đi học em mới thấy mình nhẹ nhõm phần nào.
Mình cũng 33t, cũng chuẩn bị du học 4 năm. Đây là lần đầu tiên mình sẽ phải sống xa nhà, vượt qua vòng tròn an toàn của bản thân. Háo hức có, lo lắng có, quyết tâm có, nhưng hoài nghi cũng có. Mình đã khóc thật nhiều khi nghe tập chia sẻ này của Giang…
Giang ơi, em sn 92, chắc nhỏ hơn chị 1 tuổi. Em định cư với gia đình năm 26 và bây giờ em vẫn còn là sinh viên đại học bachelor's chị ạ. Trường em ở Midwest, tỉnh lẻ, nhỏ xíu. Em độc thân, cũng coi như xinh gái, chưa kết hôn lần nào, cũng có vài mối tình sâu đậm nhưng rốt cuộc em cũng chỉ 1 mình em thôi. Khi em đi học college chung với mấy bé nhỏ hơn em 10, 11 tuổi, em buồn lắm luôn. Em khóc cho những lựa chọn sai lầm thời 20s của mình, để giờ em chưa có gì mà đã chạm đến gần hàng mid 30s rồi. Em chúc chị sẽ thật tận hưởng 2 tháng học ở Mỹ nhé. Em đang thăm nhà ở Nam Cali đến hết tháng 7. UCLA thì ở LA nhưng khi nào chị muốn xuống quận Cam chơi thì hú em nhé.
Giống cảm xúc lúc tạm biệt thời cấp 3, tạm biệt thời đại học, tạm biệt đồng nghiệp cũ, giống cả lúc tạm biệt mấy cô chú bán đồ ăn sáng ở góc quen,… dù là vẫn có thể gặp mọi người ở đâu đó nhưng mà sẽ không có sự kết nối như cũ nữa , thay đổi cũng tốt nhưng vẫn có cảm giác hoài niệm tiếc nuối cái gì đó không gọi tên được ❤
Ôi thật đúng lúc, dạo này em đang nhen nhóm ý định đi du học sau đại học, nhưng thi thoảng đầu em cứ thoáng những suy nghĩ: Một mình, xa gia đình, tự chi trả,... Rồi em lại đọc được những trường hợp kém may mắn, gặp tai nạn của các anh/ chị dhs. Nhưng tình cờ xem video này xong khiến em có động lực, thật sự. Và em thầm mong rằng 2 năm nữa mình sẽ quay lại đây rep chiếc cmt này rằng em đã lựa chọn đi du học. Mong rằng em đừng quá lo, em ghét sự "lo" của mình, như một cái rào chắn ngang bản thân khỏi việc vươn ra ngoài cuộc sống đã sắp sẵn này rồi (Đi học, tốt nghiệp, kiếm việc, đi làm, kết hôn, sinh con, nuôi con, ... và vĩnh viễn không còn gì dẫn em đến học hành hoặc rẽ ra khỏi vòng lặp này nữa). Làm ơnnnn, đừng quá quan trọng vào kết quả của câu hỏi " Học thêm nữa để làm gì? Có giúp ích gì không?", cũng đừng nghĩ về việc không thể gặp bố mẹ và mọi người trong 1,2 năm, một mình nơi xa lạ. Cuộc đời mình đâu chỉ nằm gọn trong những năm 20 tuổi phải không!! Nhưng những lựa chọn sắp tới đây ở tuổi 20 có thể quyết định cuộc đời mình sẽ là một đồ thị đặc sắc hay tẻ nhạt nhường nào. Plsss, đừng mất đi suy nghĩ này và dần dần chấp nhận cuộc sống kia nhé. Mình không thần thánh việc du học, nhưng mình biết đó là cách đầu tiên mình có thể làm để khiến bản thân mình di chuyển ra khỏi dòng kẻ mình vẫn từ từ nhích trong 20 năm vừa qua. Dear future me,...
Hic sao lại đúng lúc như này chứ. Đây chính xác là những gì mình cần nghe vào thời điểm này luôn. Cách đây hai tuần mình đã vừa đi xe vừa khóc trên quãng đường hơn 10km từ nhà chị mình về nhà mình chỉ vì chị mình đã quyết định sẽ tạm biệt HN để về hẳn quê chị ý sống. Mặc dù chỉ là quyết định vậy thôi và vẫn chưa đến lúc thực hiện nhưng nghe xong mình thực sự thấy tim mình vỡ vụn. Đây không biết là lần thứ bao nhiêu mình có cảm giác này rồi nữa. Lần đầu là cách đây hơn hai năm khi mình biết tin anh trai mình sẽ vào HCM sống và chưa biết ngày quay lại. Lần thứ 2 là khi mình chuyển nhà ra ngoại thành HN, và ở cách người yêu, bạn bè hơn chục km. Lần thứ 3 là lần mình nghe tin bạn đại học đi du học. Và vô số lần khác nữa.. Mặc dù vẫn biết rằng trên con đường trưởng thành sẽ không thể thiếu những lần chia cách, tạm biệt (có thể chỉ một thời gian, có thể mãi mãi) như này nhưng việc nghĩ tới khoảng thời gian tiếp theo sẽ vắng đi sự hiện diện của một ai đó quá thân thuộc làm mình thực sự tan nát cõi lòng, cảm giác như mất đi một phần cơ thể vậy. Và sau những lần như vậy mình càng phải sống độc lập hơn, mạnh mẽ hơn. Và như chị Giang nói, những lời tạm biệt khó nói cũng chứng tỏ sự gắn kết trong mối quan hệ và mình lại càng trân trọng nó hơn rất nhiều. Cảm ơn chị Giang vì podcast tuần này. Tuy xem hơi muộn xíu nhưng cảm giác được chia sẻ, tâm sự rất nhiều, như cách một người chị lớn nói chuyện với em gái vậy. Cảm giác thật là healinggg
Cảm ơn chị. Video này được vũ trụ gửi tới cho em. Em đã 31t, và lần đầu tiên đi du học (em cũng đi Anh). Em rất đấu tranh, kiên quyết để đi. Khi ba mẹ đã đồng ý, nhiều người đã bắt đầu ủng hộ, thì tới bản thân em kháng cự. Gần đây nhất là chuẩn bị làm visa thì em đổ bệnh, nhiễm trùng đến nỗi có thể nhập viện. Nhờ học tâm lý, em nhận thức được đây có thể là vấn đề tâm lý, và em lờ mờ biết đó là sự lo hãi để nói lời tạm biệt. Những kí ức tuổi thơ phải liên tục tạm biệt cũng trào về, từ những chị giúp việc xem như chị em bỗng 1 ngày biến mất không bao giờ quay lại, ba mẹ liên tục đi xa, chuyển nhà liên tục, bạn bè rời đi, người yêu cũ về nước… Dù có vẻ trải nghiệm chia ly rất nhiều, nhưng lần nào đối diện với chia ly em cũng như chết đi sống lại. Lần này nó thật sự quá sức. Em rất sợ. Sức khoẻ ba mẹ, gia đình, bạn bè… Thích nghi với môi trường mới. Em dần đi qua được. Bây giờ chắc là còn nỗi sợ cô đơn, tủi thân 1 mình ở bên đó. Những lúc bệnh tật chả biết sẽ ra sao… Nên em cảm ơn video này của chị. Dường như nó tiếp thêm động lực cho em. Lời tạm biệt khó nói nên cần học để trưởng thành. Giảm đi tâm tham cầu và bám víu, để bỏ xuống và chấp nhận nhiều hơn hiện thực. Dường như trưởng thành là lý do sâu xa để em đi du học. Em hi vọng vài năm sau em đọc lại cmt này, em sẽ tự hào về chính mình ^^. Chúc chị lên đường thuận lợi.
Sáng nào em cũng dậy sớm dọn dẹp để đi làm và hôm nay nghe được tập này của chị. Em không cảm thấy sợ hãi nhiều nữa dù em là một đứa hay nghĩ nhiều và cũng hay lo, nghĩ về mọi mặt luôn ạ. Mà nghe chị nói xong em lại muốn trải nghiệm nhiều hơn, cố gắng chăm chỉ kiếm tiền để phục vụ cho cuộc sống mình mong muốn, đến những nơi mình muốn đến và trải nghiệm. Em sẵn sàng hè đi làm thêm nhiều hơn để chắt góp một ít ra đi đến những nơi khác để trải nghiệm và khám phá... Đúng thật khi học xa nhà là bản thân cũng đã mạnh mẽ biết dường nào, đỡ cảm thấy sợ hãi hơn tuy đôi lúc rất khó để nói lời tạm biệt và đôi lúc cũng cảm thấy tủi thân và một chút cô đơn...hì nhưng các mối quan hệ xung quanh đây cũng sẽ xoa dịu điều đó ❤ Chúc c Giang đi học tốt đẹp và nhiều điều may mắn nhé ạ 🍀🍀🍀 Mến yêu chị nhìu nhắm hihi
Cảm ơn chị với tập podcast này với những câu từ rất gần gũi mà chạm đến trái tim người nghe. Năm nay em 25 tuổi em cũng luôn đang nuôi ước mơ được đi du học . Em vẫn đang nỗ lực để thực hiện nó.Cảm ơn chị đã ra video giúp em suy nghĩ sâu sắc hơn về việc đi học sau khi kết hôn và truyền động lực cho e bước chân tới một đất nước khác . Việc học sẽ luôn là lựa chọn đúng đắn giúp cho mình thoả mãn được niềm đam mê và đối với những người thích sự trải nghiệm mới ở một nền văn hoá mới . Chúc chị và gia đình luôn hạnh phúc và khoẻ mạnh thành công ạ
*sụt sịt khóc nhiều chút, tự nhiên thấy lời tạm biệt cũng rất đáng yêu đáng yêu vì chính ý nghĩa mà nó có với những người mà nhận được và người mà nói ra trong video tự bản thân cũng từng ngẫm ra một vài điều tương tự, như là việc trẻ con như tờ giấy trắng, nó học rõ nhanh, việc bản thân buồn bã khi nói lời tạm biệt với đứa bạn thân nhất mà chả biết mở lời như nào, em cũng như chị chỉ biết im lặng.. có một người mà có thể nói hết những tâm sự, suy nghĩ trong đầu em ra thành lời như vậy thì chỉ có chị Giang, yêu chị chúc chị gặp nhiều điều ý nghĩa trong cuộc sống
Nếu bạn có ước mơ là đi du học, dù ở độ tuổi 30+++ thì với tinh thần cầu tiến, việc học không bao giờ là trễ cả ✌ mình U40 mới bắt đầu đi học lại năm nhất và dự định học lên nữa đây
Cám ơn chị Giang rất nhiều về một Podcast ra đúng lúc em đang trong quá trình thực hiện ước mơ du học của mình ở tuổi 29.Em cũng có nhiều cảm xúc nội tâm lẫn lộn khi nghi đến việc đi và bỏ lại "những gì vốn dĩ thân thuộc" với em.Xem xong video này của chị em càng củng cố thêm động lực để hướng đến ước mơ của mình.
Em 28t và cũng có ý định nghỉ việc một thời gian để nghỉ ngơi và học thêm ngoại ngữ và một số kĩ năng. Nhưng e vẫn loay hoay với những suy nghĩ có thể hay k thể, cv hiện tại đang ổn định và việc nghỉ việc một thời gian và sau đó quay lại sẽ có nhiều thay đổi và tiêu hao ( ít nhất là trong quá trình nghỉ vc). Video này của chị lên đúng lúc e suy nghĩ luôn.
Em 25 tuổi và đã lựa chọn cắp sách sang Mỹ du học. Dù đã có việc làm nhưng em thấy nó k phù hợp với con người em và em muốn đi ra khỏi vùng an toàn của mình. Cũng có lời ra tiếng vào lúc em quyết định đi du học, nhưng em k muốn cuộc đời của mình nó trôi đi chậm rãi và nhàm chán như thế đc. Trộm vía là vũ trụ đã cho em đc toại nguyện và giờ đang đc trải nghiệm một cuộc sống mới, một trang mới của cuộc đời 😂
Nghe Giang nói thì mình thấy đồng điệu với tư duy của mình đã từng. Các bạn trẻ hiện nay nên cập nhật tư duy này. Mình cũng đã từng nhiều lần "bỏ" gia đình, chồng con ở nhà mặc dù con còn nhỏ. Mình đã từng đi Châu Âu nhiều lần với những khóa thực tập ngắn hạn, mà trước đây nhiều lần vì lý do "gia đình" mình bỏ lỡ nhiều chương trình dài hơi hơn! Trong những lần mình đi như vậy toàn phải nhờ mẹ ck trong con. Mình còn nhớ, có chị hàng xóm trách mình với mẹ ck rằng mình vô tâm khi "bỏ ck, bỏ còn" mà đi như vậy. Cũng may mẹ ck và ck mình rất ủng hộ. Cũng từ đó, mình đã thay đổi tư duy giáo dục con như Giang nói. Không gì bằng sự trải nghiệm thực tế. Thế hệ các bạn và con mình sẽ có nhiều tư duy tốt hơn những thế hệ trước!! Chúc bạn có 1 chuyến đi thành công!!!
Em năm nay 28 tuổi, em cũng có kế hoạch đi du học sau 2 năm nữa (em đang dành thời gian học tiếng và tiết kiệm tài chính). Trong hành trình chuẩn bị em háo hức lắm ạ, hiện tại em vẫn chưa lập gia đình nên cũng ko có nhiều thứ để lo lắng, em cũng bỏ ngoài tai việc ng khác bảo đến tuổi này nên lập gia đình thay vì đi học. Chúc chị Giang có 1 chuyến du học nhiều trải nghiệm và thật vui nhé ạ.
Mình hỏi thật. Mình cũng 27 rồi. Thật sự ở tuổi này có muộn lắm không khi mà để bắt đầu một điều gì đó? Bạn bè xung quanh tất cả đều có con cái đầy đủ hết rồi. Mình đang bị suy nghĩ quá….
Có đam mê và dám theo đuổi nó là điều tuyệt vời, nhưng không phải dành cho tất cả mọi người, cuộc đời này còn nhiều điều ý nghĩa và quan trọng hơn nhiều so với ước mơ, sự nghiệp, danh tiếng cá nhân,... Đó là khi bạn đã có gia đình nhỏ, con cái còn bé cần lắm mỗi đêm có mẹ ôm ấp, thì dù bạn đi đâu làm gì, vài ngày, hay vài tuần, vài tháng, đâu biết được trong khoảng thời gian dù ngắn ngủi đó, có chuyện gì trọng đại xảy ra với những người cực kì thân yêu của bạn, và bạn đã bỏ lỡ thời khắc đó, bỏ lỡ sự hiện diện đó! Cuộc đời là vô thường.
Em cũng đang phân vân và có cảm xúc gì đó cứ kéo em lại khi em có ý định du học. Nay nghe radio của chị Giang em đã biết đó là cảm giác sợ nói lời tạm biệt với những thứ thân quen và yêu thương. Nhưng nếu không đi em sẽ lại bỏ lỡ ước mơ của mình.
Em đã rưng rưng khi xem và nghe tập podcast này của chị Giang (không hiểu vì sao). Em vừa tốt nghiệp đại học năm nay và đang mông lung khi phải đứng giữa hai con đường apply đi du học hoặc đi làm, cảm ơn chị Giang rất nhiều vì đã củng cố cho em thêm niềm tin học tập ở tuổi nào cũng đều đáng giá
1 tập podcast cũng hợp tình trạng em, em 28t cbi hồ sơ du học, cũng ước mơ hoài bão rồi cũng đắn đo suy nghĩ về việc bỏ hết công việc đi 1 quốc gia khác, chi phí cơ hội như thế nào nhưng rồi sau cùng vẫn quyết định đi. Cảm ơn c Giang có 1 tập truyền động lực và hi vọng luôn có điều tốt đẹp nhất trên chuyến hành trình của chị
Vài ngày tới, khi chị Giang bắt đầu một trải nghiệm với con đường học tập mới thì cũng là lúc em bắt đầu học tiếp 1 bằng đại học nữa khi đã nhận ra được thứ mình thật sự muốn theo đuổi. Chúc cho chị Giang, em và những ai tìm được sự hạnh phúc trong việc học sẽ luôn tin tưởng vào bản thân và có những kết quả tốt đẹp trong tương lai.
Mình cũng đang hụt hẫng và buồn về sự thay đổi công việc trong thời gian dài khá stress và kb bắt đầu từ đâu tình cờ thấy content này mình mong mình hấp thụ được năng lượng này để trải qua Chúc mọi người c Giang và tôi sẽ sớm ổn
cám ơn chị Giang đã nói lên điều mà em k dám đối mặt, tạm biệt những thứ thân quen để đi sang một đất nước mới với những con người mới dù là ở bất cứ độ tuổi nào. Chị đã tiếp thêm động lực cho em rất nhiều để rời gia đình sau 30 năm. Em thực sự cảm ơn chị rất nhiều!
Em tự hỏi đã bao lâu rồi em không còn nghe chị Giang Ơi trò chuyện làm youtube, vì từ khi bắt đầu tốt nghiệp và đi làm, bắt đầu lo lắng cho sự nghiệp, cho tương lai, và xa hơn là kết hôn, gia đình, con cái sau này. Cuộc sống quá bộn bề khiến em tưởng chừng như mình sắp gục ngã, rồi tìm đến những cách giải trí không lành mạnh để quên đi những tháng ngày làm việc đến mức chỉ cần một ai đó hỏi han một chút, em sẽ bật khóc ngay lập tức. Nhưng sau khi video này của chị Giang chợt xuất hiện lại khi em lơ đãng lướt youtube, em ngồi nghe và chợt nhận ra, em đã quá buông thả bản thân trong suốt khoảng thời gian vừa qua; thậm chí điều đó chẳng đưa em tới một nơi mà em mong muốn. Em nghĩ sau video này, em đã vực dậy được tinh thần, bắt đầu lên kế hoạch cho 6 tháng cuối cùng của năm 2024 trở nên rực rỡ hơn, ý nghĩa hơn. Hãy yêu lấy chính mình bằng cách luôn nâng cấp bản thân mỗi ngày nhé các bạn ơi!
Ôi e thật sự thích du học Trung Quốc, nhiều khi nghĩ giá mk quay trở lại năm 20 tuổi mk sẽ đi du học Trung nhưng giờ muộn rồi. Nhưng giờ e mới chỉ 25 tuổi thôi. Sau khi nghe postcard này của chị thì em có thêm động lực để thực hiện giấc mơ chấp niệm kia của em rồi
Hi Giang, Hôm nay mình cũng phải nói lời Tạm Biệt với người yêu của mình, vì Anh phải về nước vì lý do bất khả kháng và không có tính đến chuyện trở lại. Vì ở với nhau khá lâu và chia sẻ mọi thứ, 2 đứa vô cùng khó khăn để chia tay. Mình trải qua rất nhiều cuộc chia tay, nhưng đây là cuộc chia tay nuối tiếc nhất. Nghe bài postcast này như tâm trạng của mình , đồng cảm ❤
c Giang oi, e rất là thích chiếc podcast này của chị. E năm nay 23, cũng đang có nhiều dự định cho tương lai. Sau khi nghe hết podcast của c em thấy rất cảm động và được truyền cảm hứng, động lực cho những mục tiêu cá nhân. Rất cám ơn chị ạ. Mong c có thật nhiều trải nghiệm vui ở Mỹ
Em đang cả ngày hôm nay không làm gì thì xem được video đi du học của chị Giang. Cảm thấy bản thân mình đã thật lười biếng.Tự nhủ bản thân mình phải cố gắng hơn rồi 🥲
Em cũng khao khát đi du học, nhưng ngành em làm khó quá, hi vọng ngày nào đó, dù sớm, dù muộn, em đặt chân lên vùng đất mới và nghĩ về ngày mà em từng mơ và thốt lên" mình đã làm được rồi "
Cảm ơn c Giang vì tập Radio ý nghĩa ạ. Thực sự là nghe Podcast của c lần nào e cũng khóc. Em mới 21, cũng đang đi du học và cũng có nhiều nỗi lo không tên. Video này của c tiếp cho e nhiều động lực lắm luôn ạ. Mong c sẽ ra nhiều tập Radio ntn nữa
Bạn nói cũng có phần đúng về cùng an toàn của trẻ con, nhưng khả năng của con người là rất lớn và ko thể lường trước được. Mình đã thấy nhiều bạn bè từ lúc bắt đầu bình thường ntn trở nên giỏi giang ngoài mong đợi. Họ đã tiến xa và vùng an toàn của họ cũng mở rộng rất nhiều. Và con người cũng có khả năng thích ứng trong hoàn cảnh khó khăn. Mình nghĩ cái cản trở chúng ta chính là nỗi sợ ko có căn cư.
Nghe mà buồn man mác. Mình đi du học cũng 6 năm ròi mà vẫn chưa quen với việc nói lời tạm biệt, nhất là với gia đình.. Nghe chị Giang kể chuyện mà mắt mình rơm rớm nước mắt, chị kể hay thật sự, chạm vào đáy lòng mình😢
Mình gọi vốn du học thành công tuổi 35 nè, 36.5 tuổi kết hôn và bây giờ mình định Cư tại Ý. Mình rất thích cách bạn Giang chia sẻ, chỉ có chúng ta mới sống và trải nghiệm cho chính bộ phim của cuộc đời mình. hãy thử khám phá theo cách riêng của bạn nhé.
Em cảm ơn chị vì chiếc podcast này rất nhiều, e nhận ra nhiều điều quý giá khi nghe chị chia sẻ, trước giờ e vẫn luôn là đứa nhút nhát, và luôn lo sợ đến rủi ro khi quyết định bất cứ việc gì, e nhận ra vùng an toàn của e đang quá hẹp, nhưng e còn trẻ, chỉ mới 18 thôi ạ, chắc cũng chưa quá muộn để bắt đầu cuộc hành trình khám phá mọi thứ đâu chị nhỉ ! Em cũng là đứa có ước mơ đi du học, tuy hoàn cảnh và điều kiện hiện tại chưa cho phép nhưng e hi vọng mình có thể thực hiện được ước mơ của mình. Thật sự ngưỡng mộ chị ạ, có một người chồng luôn sẵn lòng ủng hộ chị, rằng việc phát triển bản thân sau khi có gia đình là một chuyện rất đỗi bình thường, e hi vọng sau này e cũng sẽ gặp được một người như thế.
em thì không có đam mê du học, nhưng e thích được đi học và tìm hiểu nhiều thứ, e tập viết truyện, em tập may đồ, em tập pha chế... làm mọi thứ có thể, em luôn muốn mình giữ được tâm thái thản nhiên và một linh hồn tự do, bản thân em không muốn bó mình vào lộ trình mà mn cứ luôn mặc định của 1 ng con gái là lấy ck, sinh con, yên bề ổn định. Dù sau này có bao nhiêu tuổi thì e vẫn sẽ tiếp tục hoc hỏi, em rất thích nghe postcard của chị và "Cuộc đời có bao nhiêu mà phải sợ hãi quá nhiều"
5h30p sáng dậy ôn thi, cảm giác thật nhẹ nhàng khi vừa nghe chị Giang tâm sự và vừa học bài, cảm ơn chị vì tất cả những chia sẻ vô cùng ý nghĩa. Rất thích nghe podcast của chị..
Đã nghe podcast nè của c Giang một lần rồi. Hôm nay em nghe 1 lần nữa trong 1 tâm thế ngày đi du học cũng sắp cận kề. Lúc chị nói đến đoạn lời chia tay mà nó khó có nghĩa là người đó cũng có ya nghĩa gì đó với mình, bước vào cuộc đời mình, em khóc quá trời đất luôn... Cảm ơn chị và đã giúp em có bước đầu chuyển đổi trong cách nhìn nhận lời chia biệt. Thay vì tập trung vào suy nghĩ chia tay buồn lắm, thì nghĩ theo hướng mình đã có những gì đẹp đẽ với họ và celebrate that! Hóng những vid và vlog đi học của chị! Cảm ơn chị Giang 💕
Mình từng thích, và sau đó k thích Giang 1 lí do mình cảm giác "bị dạy đời". Nhưng nhờ video này mình thấy Giang ơi thực sự đã trở lại, sự nhẹ nhàng, tinh thần cầu tiến của bạn khiến mình thích bạn lại 1 lần nữa, Good luck girl
cảm ơn video của chị Giang. Em đã được truyền cảm hứng từ sự học hỏi không ngừng từ chị. E cũng quyết định du học ở tuổi 30. Dù mọi người nói "đi học về sẽ làm được gì hơn, có giúp ích cho nghề nghiệp hiện tại không". Với em thì đi học chỉ là đi học thôi, làm được cái này hay cái kia là do nhiều yếu tố. Và hiện tại em muốn học lại để k nuối tiếc.
Em cảm ơn chị Giang rất nhiều vì những lời, điều chị đã chia sẻ từ trước đến giờ. Bản thân em trước khi xem video này em vẫn đang suy nghĩ và đắn đo rất nhiều về vấn đề cũng như quyết định của bản thân mình. Em luôn nghĩ mình làm vậy có đúng không liệu có ổn không v.v.. . Nhưng sau khi xem video này của chị em như được tiếp thêm sức mạnh để sẵn sàng bước ra khỏi vùng an toàn của mình. Em cảm ơn chị rất nhiều. Mãi yêu!
Thật sự là nghe podcast của chị Giang tiếp thêm cho em rất nhiều động lực để sống. Mặc dù không chung hoàn cảnh với chị nhưng được nghe những chia sẻ về đam mê và những điều ý nghĩa trong cuộc sống của chị làm em có thêm niềm tin và định hướng được tương lai của mình nhiều lắm ạ ❤ Cảm ơn chị rất nhiều và hóng thêm nhiều podcast của chị nữa ạ 🎀
Nghe podcast của chị thật sự rất dễ chịu và chữa lành. Thêm đoạn cuối sau khi hoàn thành món quà tặng chồng, bỗng dưng em xúc động nước mắt tuôn trào luôn vậy á, cảm động tình cảm của anh chị và món quà quá ý nghĩa kia luôn ❤
mình cũng tầm tuổi giang và mình cũng đang ở nước ngoài du học, xung quanh toàn các bạn trẻ, nhiều lúc cũng hụt hẫng. mình cũng trải qua khá nhiều chuyện nên cũng thấy trưởng thành hơn rất nhiều.
Hiện tại gia đình em đang trục trặc về vấn đề nuôi chó mèo ạ, Chó em nuôi khá lâu rồi, khoảng 7-8 gì đấy, nó bị bắt nên em trả tiền mua nó, nó sinh thêm một con chó nữa ( cũng 2 năm rồi ạ). Sắp tới, chồng em sẽ cho đi những chú chó ấy. Em hiện tại rất buồn, em rất yêu chó nhưng vì chồng nói ảnh hưởng đến gia đình (con cái), hàng xóm(tiếng ồn), kinh tế không có nhiều... nên em đành cho đi. Nó cũng đã gắn bó với em một khoảng thời gian rồi.. Em cũng nói những câu cay đắng với chồng, không muốn sống cùng chồng... Nhìn chị Giang có anh chồng thấu hiểu và cùng quan điểm thật tuyệt vời.! Em không biết phải làm thế nào bây giờ.
Chiếc video này đến thật đúng thời điểm đối với em. Em cũng đang đấu tranh để vượt qua những sợ hãi, hoài nghi, tiếc nuối, hay cả những cảm xúc mà em cũng chưa thể gọi tên, để chạm tay đến ước mơ du học ở độ tuổi cũng không còn trẻ. Tháng 8 -9 này em cũng lên đường với những suy nghĩ còn ngổn ngang và sự tính toán chưa quá kỹ, vì em thấy nếu cân đo đong đếm quá kỹ thì em sẽ không còn dám làm nữa. Chúc chị Giang, chúc các bạn hay cả em nữa sẽ có những hành trình và trải nghiệm du học thật đẹp
em chào chị , em là Trang, năm nay 28 tuổi. Em cảm thấy chiếc podcast này thực sự được upload đúng lúc em cần nó. Năm sau e cũng có ý định đi du học và ơn Chúa là em đã nghe được podcast này của chị. Tất cả những băn khoăn chị nói, những cảm xúc chị nói, mọi thứ, đều trúng tim đen em. Em đang lo sợ và run sợ rất nhiều, vì em biết rằng e sẽ phải thoát ra khỏi vòng an toàn của mình. Cảm ơn chị đã động viên những người trong hoàn cảnh như tụi em, cảm ơn chị đã cho em nhận ra nhiều thứ mà em lờ mờ nghĩ nó trong đầu và không biết rằng cần phải nói nó ra bằng lời như nào. Em cảm ơn chị và em cảm thấy e đã trưởng thành về mặt cảm xúc sau khi nghe chiếc podcast này của chị. Em cảm ơn chị rất nhiều ạ .
lần nào cũng ngóng chị ra video, thật sự thì nghe mỗi lần đều có một cảm giác đôi lúc là học được vài điều thông qua các chuyện chị kể nhưng đôi lúc thấy được cảm giác à hóa ra không phải mỗi bản thân mình thấy thế này. Chúc chị và gia đình nhỏ được vui vẻ và mong rằng chị sẽ tiếp tục ra nhiều video như thế này nữa.
Em thích chị Giang vô cùng. Em 27 tuổi, quá lứa cái tuổi gọi ai đó là idol vì em nhận ra không ai là hoàn hảo. Nhưng chị Giang và gia đình nhỏ của chị luôn là một điều mà em luôn thấy vui và ấm áp mỗi khi xem video. Hôm nay c upload video đi du học em lại ngưỡng mộ tư duy của anh chị nhiều hơn, đó là k ngừng học hỏi và ủng hộ nhau. Em chúc c Giang có một hành trình thật "cool" tại Mĩ 🎉🎉🎉 c nhớ update đều đặn c nha 🥳
Minh thì đang bị ngc lại, m ở nc ngoài quá lâu trở về vn mọi thứ khác bạn bè ko còn nhiều nữa, trời ơi cảm thấy lạc longx kinh khủng, có đôi lúc là gặp khủng hoảng và định đi tiếp nhưng nghĩ lại thì vn vẫn là đn quê hương mình tsao mình lại sợ chính quê hương mình . cho nên m cố gắng thích nghi dần chút 1 có đôi lúc vẫn thấy ko quen nhưng cảm giác muốn bổ nhào đi tiếp nó cũng lắng xuống đc 1 vài phần...vẫn cần tiếp tục thích nghi hic
" và tất nhiên một phần nào đó là ta sẽ nói lời tạm biệt với nhau..." mình tình cờ coi được video này lúc đang dọn dẹp hành lý để chuẩn bị sang một đất nước mới. Đây không phải lần đầu, mình sang nước ngoài sinh sống cũng được 7 năm và mình nghĩ sẽ ở đây mãi nhưng rồi vì công việc và mong muốn những điều ở thế giới ngoài kia nên mình quyết định đi. Mình làm việc ở một đất nước trong vài năm rồi lại sang đất nước mới. Ban đầu nghĩ thì rất đơn giản nhưng khi mình có được cơ hội thì mình lại suy nghĩ về những mối quan hệ xung quanh. Đúng là sẽ có nhiều bạn bè mới khắp nơi nhưng để có được những người bạn, những mối qhe lâu dài thì k còn nữa. Và đâu sẽ là nhà nơi mà ta coi đó là nhà. Hay chỉ là những nơi ở tạm trong vài năm ?
Omg chị Giang đến Cali còn học UCLA nữa. Rất gần chỗ em luôn ạ 😭 nếu có dịp em cũng mong được gặp chị ngoài đời một lần, em du học ở Mỹ suốt 5-6 năm qua và vẫn đã luôn dõi theo chị 💚 chúc chị một hành trình mới thật thú vị & thành công.
lâu rồi em chưa xem kênh của chị lần này được youtube đề xuất thì em ấn vào xem ngay vì khao khát đi du học của em khiến em tò mò về video của chị và khi ấn vào thì em kh thể thoát ra được vì giọng và lối kể chuyện của chị cuốn vaioo cảm ơn chị rất nhiều một video ý nghĩa
e có ý định đi du học nma luôn lăn tăn vè việc phải rời xa gia đình, đúng hơn là ko nỡ nhung qua nh điều c chia sẻ dường như e cảm thấy mik cần mạnh mẽ và dũng cảm hơn vì e vẫn còn đc may mắn hơn nh bạn khác là có điều kiện để đi học ạ=)))) cảm ơn c nhièuuuuuuu
Em cảm ơn chị đã ra video này, hiện tại em đang học ĐH ở Việt Nam, em muốn nghỉ học để đi du học. Giờ em không biết như nào nữa chị ơi, em muốn được nghe một lời khuyên từ chị🥲
Mk thấy hình bóng mình đâu đây trong podcast này của chị Giang. Mk hiện là sinh viên năm 3 của 1 trường ngoại ngữ ở Hà Nội. Gia đình mk có 4 người, bố mẹ, anh trai và mk. Bố mk đi làm xa khi 2 ae còn bé. Nên mẹ mk chỉ ở nhà làm nội trợ, chăm sóc bên 2 ae. Rồi có lần, mk nghe được hàng xóm nói mẹ chỉ biết quanh quẩn ở nhà với 4 bức tường. Cái mk tự nhủ với lòng mình sau này sẽ kiếm thật nhiều tiền, đưa mẹ đi đây đi đó. Vả lại, từ nhỏ, mk cũng chỉ có đi học rồi về nhà, ít chơi với bạn hàng xóm (thường thì chỉ chơi lúc chiều, còn tối thì nhà ngủ sớm- 21h nên là mk ko tham gia sh hè, cx như các hoạt động cho thiếu niên của địa phương). Thế rồi, khi lên ĐH, bố mẹ mk chọn chỗ ở cho mk ở ngay cạnh trường, đi bộ vài bước chân là đến (căn phòng rất hẹp, không có cửa sổ, nói chung là rất bí bách). Mk cx chỉ đi học và về trọ, rồi dạy online (hồi mk và roomate kiếm việc trợ giảng ở ngoài thì mẹ kêu con gái đi đường tối nguy hiểm, cái mk cx nghe và kiếm việc làm gia sư online). Thế là suốt 1 năm rưỡi đại học mk cx chỉ đi đi về về giữa trường và căn phòng trọ nhỏ bé, chật hẹp. Rồi mk thấy bạn bè cùng lớp tham gia nhiều hoạt động ngoại khóa, khoe có chứng chỉ này chứng chỉ nọ trên mạng, nhìn cx ham, cx muốn như các bạn. Thêm nx, mk lại nghĩ bố mẹ cho lên trên này có mỗi ăn học không thì hơi phí, thế là mình cx apply vào 1 clb dẫn tour cho người nước ngoài (với mong muốn là đi tour, tiếp xúc với nhiều người hơn, mở rộng MQHXH, kiểu như mk "thèm người"). Nhưng cx chẳng khá khẩm gì, mk đi tour thì ít, tham gia các hoạt động của ban, của clb chẳng đc bao nhiêu (vì ngoài việc học, mk hay về quê- mẹ mk lúc nào cx hỏi thế tuần này có về ko, cái mk cx thật thà bảo con học xong thì về- mk sợ mẹ ở nhà buồn, và mk còn dạy full các tối) Vậy là bước ra khỏi vùng an toàn dữ chưa???? Tiếp, mk nghĩ đến việc học cao học. Mà gđ ko có đk trang trải cho mk học lên cao, rồi mk có tham khảo đến các loại học bổng. Và để có thể làm đẹp bộ hồ sơ của mk, theo lời khuyên của nhx anh chị đi trước, mk nên tham gia nhiều hoạt động có ích cho xh, viết NCKH... Rồi mình cx làm theo, mk biết đến chương trình trại hè (giảng dạy tiếng Anh cho các em nhỏ- cx trùng với ngành học giảng dạy của mk, mk cx apply, và cx đỗ), và rồi tự dưng ở đâu có 1 nhóm chị sinh viên năm cuối làm NCKH cấp Bộ tìm đồng đội, mk cx apply, và cx đỗ. Mọi chuyện đến nhanh chóng, như 1 giấc mơ vậy. Đôi lúc mk cảm tưởng mk ra quyết định mà không kịp nghĩ, vì mk sợ mk sẽ bỏ lỡ cơ hội này. Nhưng mọi chuyện chỉ mới là bắt đầu. Giờ đây, mk đang lo lắng liệu mk có cáng đáng được hết mọi việc (việc clb dẫn tour, giảng dạy online, CTV chương trình trại hè, thành viên của 1 NCKH, và gia đình) Đôi lúc mk tự ngẫm hay thôi, bỏ tất cả, chỉ học và tốt nghiệp bình thường, rồi về quê làm cô giáo, gần nhà, cho ổn định (đó là suy nghĩ mà mẹ mk đã ấp ủ, mơ ước, kì vọng). Vả lại giờ là lúc nghỉ hè rồi, mà mk vẫn lóc cóc lên HN vì nhx việc mk cho là CƠ HỘI giúp mk trong TƯƠNG LAI (TƯƠNG LAI đó có xảy ra như mong muốn của mk ko thì mk cx chưa rõ). Các bác, các bà hàng xóm mỗi lần thấy mình lên HN thì đều hỏi giờ nghỉ hè rồi lên đấy làm gì. Mk cx chẳng biết trả lời sao vì lối suy nghĩ của mn là làm công ích không đc j (về mặt vật chất) thì làm làm j??? Tâm trạng mk giờ rất rối bời, nhg có 1 điều mk chắc chắn là mk đã apply cái j thì mk sẽ hoàn thành, chắc chắn hoàn thành I 15/6/2024 I
em vẫn chưa dám bước ra khỏi vùng an toàn của mình đó, mạnh dạn lên em nhé, hãy nói rõ mong muốn của mình với mẹ, đừng chỉ quanh quẩn trong con đường từ trường về nhà nữa, nếu bây giờ em ko dám bức phá, thì chỉ cần vài ba năm nữa thôi em có muốn làm cũng sẽ khó hơn nhiều đó, như chị từ những năm cấp 2 chị đã có cơ hội đi du học ở Canada (người nhà chị bên đó bảo lãnh chị qua) chị rất muốn đi nhưng mẹ chị ko cho, sau này tốt nghiệp đi làm thì mẹ chị lại muốn chị qua đó, đi làm đi học gì cũng được, nhưng khi đó chị đã ko muốn đi nữa rồi, những năm tháng đại học chị cũng đã từng rất năng nổ, hoạt bát, thích đi đây đó và trải nghiệm những cái mới, nhưng có một vài thứ cũng bị mẹ kìm kẹp để rồi bây giờ nhìn lại chị cũng khá là tiếc vì lúc đó mình ko dứt khoát hơn, giờ đây khi đã ngoài 30 có gia đình có con nhỏ, chị cảm thấy mình ngày càng bó hẹp trong 4 bức tường, sợ 1 mình, ngại thay đổi, vùng an toàn ngày càng nhỏ đến nỗi bước ra ngoài làm quen người bạn mới chị cũng chẳng muốn, mỗi ngày thức dậy tự hỏi mình là ai, mình làm được gì, mình còn cơ hội nào ko, … đọc tâm sự của em chị thấy khá đồng cảm, nên chị muốn nói là em hãy cố lên nhé, mạnh dạn làm những điều mình muốn để sau này nhìn lại sẽ ko thấy hối tiếc vì đã bỏ lỡ điều gì 💪
Em cảm ơn chị Giang. Thú thật với chị hiện tại trong khoảng thời gian gần đây tâm trạng cảm xúc của em khá là ko ổn. Khi nghe được giọng của chị và những điều chị nói trong video, em cảm thấy được tiếp thêm năng lượng và thấy khá lên rất nhiều. Em rất yêu quý chị ạ. Chúc chị và gia đình nhiều sức khỏe ạ.
Em chúc chị Giang có chuyến đi học thật nhiều điều hay, bình an và sớm trở về với những người thương iu ạ 😘 Một video cảm động thật sự, và em thích nhất đoạn cuối mà chị muốn nhắn Mây là độ tuổi để học là không có giới hạn. Những câu nói của chị luôn tới đúng lúc trong cuộc sống của em. Mãi iu chị hihi 😘😘
chị ra vid đúng những rối ren mấy ngày nay của em, em cứ nghĩ ngoài 30 tuổi còn có thể đi du học bậc cao học nữa ko khi vướng mắc về con nhỏ, gia đình ở vn
Cám ơn chị, năm nay em 22 tuổi, em vừa tốt nghiệp và vẫn đang cố gắng để đi du học. Em của tuổi 18 đã thất bại trên con đường du học mà em ấp ủ, nó như để lại tâm ma cho phần lớn quãng thời gian học đại học của em. Dù hiện tại sức khỏe tinh thần của em về phần đó đã an ổn hơn phần nào nhưng được nghe tâm sự của chị, em vẫn cảm thấy được an ủi. Em mong mọi thứ vẫn chưa quá muộn để mình được một lần làm lại.
Em cảm ơn podcast này của chị Giang rất nhiều, em như được an ủi 1 chút và vững tâm lại một chút. Dạo này em đang xem lại các video từ trước trước của chị và tới hôm nay thì em hoàn toàn thấy được sự phát triển và thay đổi của chị Giang. Chị Giang luôn là TH-camr đồng hành cùng em xuyên suốt các deadlines đó chị ơi. Chúc chị sẽ có khoản thời gian trải nghiệm học tập tại Mĩ thật tuyệt vời nha. Yêu chị Giang nhiều nhiều
Em đang nghe podcast trong trạng thái ôn thi cuối kỳ cái ngành mình ko thích, em nhận ra rằng cũng phải rán cho có cái bằng vì dẫu sao em cũng tới năm ba rồi nhưng lại chơi vơi nếu ra trường với cái ngành này. Nhiều tháng nay em cứ suy nghĩ có nên đi du học với ngành mình thích ko? Nghe xong em thật sự có đống lực học tốt ra trường rồi bay đi du học với ngành mình thích. Chúc chị thật nhiều sức khỏe và chuyến đi du học thật tốt 🎉🎉🎉
Có thể trở lại trường của một người không còn trẻ nữa ở VIệt Nam là lạ nhưng đối với người ở ngoại quốc thì là bình thường. Tôi đổi career khi 50 tuổi. Ngừng tất cà và khăn gói quả mướp từ Mỹ sang Pháp sống một mình không chồng không gia đình để theo đuổi ước mơ làm Chef trong hai năm. Trở lại trường lớp làm con người ta trẻ lại. Ngay cả ông chồng tui, giờ tóc muối hết trơn vậy mà vẫn muốn học lên cao nữa. Chẳng để làm gì cả. Chỉ để thỏa mãn cái mong ước được hiểu biết thêm cái mình chưa biết trước đây. Chúc bạn nhiều thành công ở UCLA, một ngôi trường đẹp và nổi tiếng về cinematography.
Ngưỡng mộ 2 vợ chồng cô quá ạ. Con là nữ 27t, chưa vướng bận gia đình, mang tiếng biết tiếng Anh, Pháp mà tiếc là chưa có cơ hội ra nước ngoài lần nào dù muốn lắm hic.
Câu chuyện của cô chú truyền cảm hứng lắm ạ, chúc cô chú sức khỏe ạ
Chị Giang ơi, hình như từ trước đến giờ trong quá trình em theo dõi xem video của chị, thì em chưa thấy chị đề cập đến thuở sơ khai-khi chị mới bắt đầu học tiếng Anh á. Nếu được thì kh biết chị có thể chia sẻ quá trình chị học tiếng anh, đến quá trình đi du học đh và thạc sĩ được kh ạ? 🥹iu chị nhiều❤!
C ơi cho e hỏi 1 chút là muốn đi du học ko giới hạn tuổi à c? E cảm ơn c nhiều ạ!
Đúng ùi bạn @@HanhPham-qz2lzơi
Mê cái cách cô ấy lăn tăn về con cái đầu tiên, kế đến là chó mèo và cuối cùng là sợ chồng bùn =)))) thật ước ao có được 1 người bạn đời thấu hiểu và ủng hộ như chị, chúc chị luôn may mắn và thành công nha
tui cũng để ý, sợ Mây nhớ mẹ, chó mèo nhịn ăn rồi mới tới sợ chồng bùn 😂
Thực ra phụ nữ có gia đình nào cũng thế cả 😊
Mê cái cách chị nói “ 1 gia đình cơ bản truyền thống - có cha mẹ, 2 cha hoặc 2 mẹ” ❤. Nó được tuôn ra 1 cách rất hiển nhiên. Lại thêm yêu chị 1 chút.
Tuyệt vời thật! Giữa lúc xã hội đang hỗn loạn với những chủ đề như ba mấy tuổi còn nộp đơn xin việc là thất bại, hoặc đến tuổi này tuổi kia thì phải làm cái này cái kia, rồi quá tuổi thì học hành, phấn đấu gì nữa (như kiểu cái mốc định sẵn cho việc "à đã đến lúc phải dừng làm một điều gì đó"), thì những video này như làn gió mát lành đầy hứng khởi, mang đến sự thức tỉnh cho những tâm hồn hoặc tư duy đang còn ủ dột. Mình thỉnh thoảng cũng học thêm một số khóa online nước ngoài. Và thấy học viên toàn những người nhìn rất lớn tuổi, người thì râu bạc phơ, người thì đóng bộ vest trông như giám đốc...nhưng họ vẫn học và coi sự học là đương nhiên. Một cái "sự" vô cùng đáng hoan nghênh và...rất lành mạnh! Vậy mà nhiều khi, mình thấy xung quanh mọi người vẫn còn đang tự đặt ra nhiều hạn định cho việc học hành. Như thể là "phải học nhanh rồi ổn định sự nghiệp còn lấy chồng sinh con", hoặc là "đến tầm tuổi này còn phấn đấu được gì nữa đâu, học thêm cũng là biết thôi, tốn thời gian mà cũng chẳng giúp ích thêm nhiều cho sự nghiệp; giờ đi apply còn ai tuyển". Mọi thứ cứ như bị đóng khung lại. Thực tình thì thời gian của mỗi người trên đời đều không là vô tận. Thế giới thì rộng lớn, chắc chắn sẽ chẳng ai học được hết tất cả mọi điều mình muốn biết. Nhưng ít nhất cũng phải được thỏa phần nào sự tò mò, niềm yêu thích và say mê của bản thân với những kiến thức mình hứng thú chứ nhỉ. Trừ phi là bạn chẳng thấy hứng thú với điều gì :
Podcast này của Giang thật sự chạm đến mình. Mình đi du học ở tuổi 29 sau khi đã lấy chồng. Giữa bao lời thúc giục là đẻ nhanh đi, mình chần chừ và chồng mình hiểu điều đó. Chính chồng mình đã động viên mình apply học bổng. Bây giờ sau khi đã trở về và có 1 em bé 1 tuổi, mình vẫn luôn nghĩ quyết định du học là đúng đắn, để kể cho con mình nghe mẹ đã "vật lộn" 1 năm ở châu Âu như thế nào? Mẹ mình đã nói là yên phận đi học hành gì giờ này. Nhưng không bao giờ là quá muộn để học hết cả.
"...một gia đình cơ bản theo kiểu truyền thống, tức là có cha mẹ, hoặc là hai cha, hoặc là hai mẹ...". Đôi khi không cần sự tung hô rầm rộ, chỉ một câu tản mạn hết sức bình thường thôi cũng đủ làm bao trái tim ấm áp trong dịp Happy Pride Month này! Đơn giản là sự tôn trọng
năm nay em 27t và vẫn đang cố gắng dành dụm để năm sau thực hiện đc ước mơ đi du học. Mê lắm ạ mà gia đình ko có đk nên đã đợi rất lâu để có thể hoàn thành ước mơ của mình. Chúc chị Giang đi thật khoẻ mạnh và học hỏi trải nghiệm thật nhiều điều tuyệt vời trong chuyến du học lần này
Em kém chị Giang 1 tuổi và sang năm em cũng đi du học, 1 ước mơ mà em đã bỏ lỡ 10 năm trước. Em cũng băn khoăn rất nhiều về việc có quá muộn để thực hiện nó không, nhưng rồi em vẫn nộp hồ sơ và mang 1 tâm hồn đầy háo hức để bắt đầu hành trình mới của bản thân. Dù có khó khăn để nói lời tạm biệt nhưng em càng đón chờ tương lai hơn.
Chúc Chị thành công nhé. Đúng là đi du học ở tuổi đầu hàng 30 thì đúng là khó khăn trăm bề, chỉ ước gì có nhiều thời gian hơn để có thể work-life-study balance. Em sinh năm 93 cũng đang từng bước đi học tiếp đây, đất khách quê người nên càng phải cố gắng nhiều hơn. Take care!
“Cuộc đời có bao nhiêu mà phải sợ hãi quá nhiều” em cảm ơn chị rất nhiều về câu quote siêu sâu sắc này. Hết tập là em khóc luôn 😢
Em nhỏ hơn chị Giang một tuổi và đang cặm cụi học năm cuối thạc sĩ. Em bắt đầu ra nước ngoài từ năm 2018 và lúc đó em đã có bằng cử nhân ở VN rồi nhưng vẫn bắt đầu lại, chớp mắt 6 năm thì em cũng đã sống ở nước ngoài 6 năm rồi. Việc sống một mình không phải vất vả với em vì em vốn đã quen, dù chưa từng đi đâu đi đó nhiều. Cái khó khăn nhất thì em rơi vào một trong mấy trường hợp chị đã kể, đó là lớn rồi em mới bắt đầu học tiếng Anh để đi du học, bắt đầu lại với một ngôn ngữ không phải tiếng mẹ đẻ đối với em còn khó khăn hơn rất nhiều so với sống một mình và tự lo cho bản thân nữa. Nhưng mà em đã làm được tới cái cột mốc thạc sĩ luôn rồi. Bằng thạc sĩ luôn là giấc mơ của em và em vẫn luôn cố gắng để đi đến cái cột mốc quan trọng này trong đời.
Trời ơi, đúng là vũ trụ gửi tín hiệu, em 27 tuổi từ bỏ công việc công chức để biết đầu học tiếng song song apply du học. Trong vòng các mqh của mình ít ai cùng tần số nên em đang giấu hết vì sợ sẽ thất bại và mn sẽ toxic.
Cảm ơn chị Giang về video này ❤
Vợ mình cũng du học tuổi 27😅 giờ gần 30 rồi
Cố lên cố lên, chúc cậu đạt được điều cậu muốn nhéee
@@TrâmKhánh-d6h cảm ơn bạn, mình đã đậu visa và qua Hàn được 2 ngày rồi ạ
Tập này mình nghe nội dung thì ít, mà xem đến cuối tự nhiên cay mắt vì thấy anh chị hạnh phúc quá. Bây ơi cái khoảnh khắc anh Trị bất giác cười khi nhận được quà sinh nhật từ chị Giang, mà tau vui online luôn á trời
e 22 tuổi và cũng chuẩn bị đi du học, nhiều lúc nghĩ đến phải tạm biệt gđ và bạn bè và bỏ nhiều thứ ở lại, nó làm em nhụt chí. Cảm ơn chị đã ra video ngày hôm nay ạ, nó cho em thêm động lực rất nhiều với những quyết định sắp tới của em ☺
22t nếu có cơ hội đi thì nên đi luôn em nhé, đừng lăn tăn
cảm ơn Chị Giang, e cũng như mọi người 18 tuổi và bắt đầu đi học đại học, nhưng em đi học ở một thành phố khác. và dù đã ở đây nhiều năm nhưng e chưa bao giờ cảm giác mình thuộc về Tp này, em luôn cảm thấy cô đơn và lạc lỏng, sức lực và tinh thần như bị rút cạn. Chỉ khi được về nhà về tp nơi mình lớn lên, gặp gia đình, gặp những người bạn lúc còn đi học em mới thấy mình nhẹ nhõm phần nào.
Mình cũng 33t, cũng chuẩn bị du học 4 năm. Đây là lần đầu tiên mình sẽ phải sống xa nhà, vượt qua vòng tròn an toàn của bản thân. Háo hức có, lo lắng có, quyết tâm có, nhưng hoài nghi cũng có. Mình đã khóc thật nhiều khi nghe tập chia sẻ này của Giang…
Vô tình thấy được bình luân của chị, em nghĩ chị cũng đã đấu tranh rất nhiều cho việc học. chúc chị thuận buồm xui gió, học hành thuận lợi.
Em cũng vậy. Em 31t, chuẩn bị du học 2 năm. Thấy đồng cảm thật sự ạ. Chúc chị nhiều thuận lợi ạ. ❤️🙏
Các c có sợ muộn chồng con k ạ? Em 27 tuổi chuyển việc cbi đi học nhưng cũng nhiều sợ hãi lắm
Giang ơi, em sn 92, chắc nhỏ hơn chị 1 tuổi. Em định cư với gia đình năm 26 và bây giờ em vẫn còn là sinh viên đại học bachelor's chị ạ. Trường em ở Midwest, tỉnh lẻ, nhỏ xíu. Em độc thân, cũng coi như xinh gái, chưa kết hôn lần nào, cũng có vài mối tình sâu đậm nhưng rốt cuộc em cũng chỉ 1 mình em thôi. Khi em đi học college chung với mấy bé nhỏ hơn em 10, 11 tuổi, em buồn lắm luôn. Em khóc cho những lựa chọn sai lầm thời 20s của mình, để giờ em chưa có gì mà đã chạm đến gần hàng mid 30s rồi. Em chúc chị sẽ thật tận hưởng 2 tháng học ở Mỹ nhé. Em đang thăm nhà ở Nam Cali đến hết tháng 7. UCLA thì ở LA nhưng khi nào chị muốn xuống quận Cam chơi thì hú em nhé.
zai Việt mới ngại gái lớn tuổi chứ tây thì chúng nó không care đâu.
Giống cảm xúc lúc tạm biệt thời cấp 3, tạm biệt thời đại học, tạm biệt đồng nghiệp cũ, giống cả lúc tạm biệt mấy cô chú bán đồ ăn sáng ở góc quen,… dù là vẫn có thể gặp mọi người ở đâu đó nhưng mà sẽ không có sự kết nối như cũ nữa , thay đổi cũng tốt nhưng vẫn có cảm giác hoài niệm tiếc nuối cái gì đó không gọi tên được ❤
Ôi thật đúng lúc, dạo này em đang nhen nhóm ý định đi du học sau đại học, nhưng thi thoảng đầu em cứ thoáng những suy nghĩ: Một mình, xa gia đình, tự chi trả,... Rồi em lại đọc được những trường hợp kém may mắn, gặp tai nạn của các anh/ chị dhs. Nhưng tình cờ xem video này xong khiến em có động lực, thật sự. Và em thầm mong rằng 2 năm nữa mình sẽ quay lại đây rep chiếc cmt này rằng em đã lựa chọn đi du học. Mong rằng em đừng quá lo, em ghét sự "lo" của mình, như một cái rào chắn ngang bản thân khỏi việc vươn ra ngoài cuộc sống đã sắp sẵn này rồi (Đi học, tốt nghiệp, kiếm việc, đi làm, kết hôn, sinh con, nuôi con, ... và vĩnh viễn không còn gì dẫn em đến học hành hoặc rẽ ra khỏi vòng lặp này nữa). Làm ơnnnn, đừng quá quan trọng vào kết quả của câu hỏi " Học thêm nữa để làm gì? Có giúp ích gì không?", cũng đừng nghĩ về việc không thể gặp bố mẹ và mọi người trong 1,2 năm, một mình nơi xa lạ. Cuộc đời mình đâu chỉ nằm gọn trong những năm 20 tuổi phải không!! Nhưng những lựa chọn sắp tới đây ở tuổi 20 có thể quyết định cuộc đời mình sẽ là một đồ thị đặc sắc hay tẻ nhạt nhường nào. Plsss, đừng mất đi suy nghĩ này và dần dần chấp nhận cuộc sống kia nhé. Mình không thần thánh việc du học, nhưng mình biết đó là cách đầu tiên mình có thể làm để khiến bản thân mình di chuyển ra khỏi dòng kẻ mình vẫn từ từ nhích trong 20 năm vừa qua. Dear future me,...
Hic sao lại đúng lúc như này chứ. Đây chính xác là những gì mình cần nghe vào thời điểm này luôn. Cách đây hai tuần mình đã vừa đi xe vừa khóc trên quãng đường hơn 10km từ nhà chị mình về nhà mình chỉ vì chị mình đã quyết định sẽ tạm biệt HN để về hẳn quê chị ý sống. Mặc dù chỉ là quyết định vậy thôi và vẫn chưa đến lúc thực hiện nhưng nghe xong mình thực sự thấy tim mình vỡ vụn.
Đây không biết là lần thứ bao nhiêu mình có cảm giác này rồi nữa. Lần đầu là cách đây hơn hai năm khi mình biết tin anh trai mình sẽ vào HCM sống và chưa biết ngày quay lại. Lần thứ 2 là khi mình chuyển nhà ra ngoại thành HN, và ở cách người yêu, bạn bè hơn chục km. Lần thứ 3 là lần mình nghe tin bạn đại học đi du học. Và vô số lần khác nữa..
Mặc dù vẫn biết rằng trên con đường trưởng thành sẽ không thể thiếu những lần chia cách, tạm biệt (có thể chỉ một thời gian, có thể mãi mãi) như này nhưng việc nghĩ tới khoảng thời gian tiếp theo sẽ vắng đi sự hiện diện của một ai đó quá thân thuộc làm mình thực sự tan nát cõi lòng, cảm giác như mất đi một phần cơ thể vậy.
Và sau những lần như vậy mình càng phải sống độc lập hơn, mạnh mẽ hơn. Và như chị Giang nói, những lời tạm biệt khó nói cũng chứng tỏ sự gắn kết trong mối quan hệ và mình lại càng trân trọng nó hơn rất nhiều.
Cảm ơn chị Giang vì podcast tuần này. Tuy xem hơi muộn xíu nhưng cảm giác được chia sẻ, tâm sự rất nhiều, như cách một người chị lớn nói chuyện với em gái vậy. Cảm giác thật là healinggg
Cảm ơn chị. Video này được vũ trụ gửi tới cho em. Em đã 31t, và lần đầu tiên đi du học (em cũng đi Anh). Em rất đấu tranh, kiên quyết để đi. Khi ba mẹ đã đồng ý, nhiều người đã bắt đầu ủng hộ, thì tới bản thân em kháng cự. Gần đây nhất là chuẩn bị làm visa thì em đổ bệnh, nhiễm trùng đến nỗi có thể nhập viện. Nhờ học tâm lý, em nhận thức được đây có thể là vấn đề tâm lý, và em lờ mờ biết đó là sự lo hãi để nói lời tạm biệt. Những kí ức tuổi thơ phải liên tục tạm biệt cũng trào về, từ những chị giúp việc xem như chị em bỗng 1 ngày biến mất không bao giờ quay lại, ba mẹ liên tục đi xa, chuyển nhà liên tục, bạn bè rời đi, người yêu cũ về nước… Dù có vẻ trải nghiệm chia ly rất nhiều, nhưng lần nào đối diện với chia ly em cũng như chết đi sống lại. Lần này nó thật sự quá sức. Em rất sợ. Sức khoẻ ba mẹ, gia đình, bạn bè… Thích nghi với môi trường mới. Em dần đi qua được. Bây giờ chắc là còn nỗi sợ cô đơn, tủi thân 1 mình ở bên đó. Những lúc bệnh tật chả biết sẽ ra sao… Nên em cảm ơn video này của chị. Dường như nó tiếp thêm động lực cho em. Lời tạm biệt khó nói nên cần học để trưởng thành. Giảm đi tâm tham cầu và bám víu, để bỏ xuống và chấp nhận nhiều hơn hiện thực. Dường như trưởng thành là lý do sâu xa để em đi du học. Em hi vọng vài năm sau em đọc lại cmt này, em sẽ tự hào về chính mình ^^. Chúc chị lên đường thuận lợi.
Chúc em thật nhiều may mắn và sức khoẻ 🥰🥰
Sáng nào em cũng dậy sớm dọn dẹp để đi làm và hôm nay nghe được tập này của chị. Em không cảm thấy sợ hãi nhiều nữa dù em là một đứa hay nghĩ nhiều và cũng hay lo, nghĩ về mọi mặt luôn ạ. Mà nghe chị nói xong em lại muốn trải nghiệm nhiều hơn, cố gắng chăm chỉ kiếm tiền để phục vụ cho cuộc sống mình mong muốn, đến những nơi mình muốn đến và trải nghiệm. Em sẵn sàng hè đi làm thêm nhiều hơn để chắt góp một ít ra đi đến những nơi khác để trải nghiệm và khám phá... Đúng thật khi học xa nhà là bản thân cũng đã mạnh mẽ biết dường nào, đỡ cảm thấy sợ hãi hơn tuy đôi lúc rất khó để nói lời tạm biệt và đôi lúc cũng cảm thấy tủi thân và một chút cô đơn...hì nhưng các mối quan hệ xung quanh đây cũng sẽ xoa dịu điều đó ❤
Chúc c Giang đi học tốt đẹp và nhiều điều may mắn nhé ạ 🍀🍀🍀 Mến yêu chị nhìu nhắm hihi
Cảm ơn chị với tập podcast này với những câu từ rất gần gũi mà chạm đến trái tim người nghe. Năm nay em 25 tuổi em cũng luôn đang nuôi ước mơ được đi du học . Em vẫn đang nỗ lực để thực hiện nó.Cảm ơn chị đã ra video giúp em suy nghĩ sâu sắc hơn về việc đi học sau khi kết hôn và truyền động lực cho e bước chân tới một đất nước khác . Việc học sẽ luôn là lựa chọn đúng đắn giúp cho mình thoả mãn được niềm đam mê và đối với những người thích sự trải nghiệm mới ở một nền văn hoá mới . Chúc chị và gia đình luôn hạnh phúc và khoẻ mạnh thành công ạ
*sụt sịt
khóc nhiều chút, tự nhiên thấy lời tạm biệt cũng rất đáng yêu
đáng yêu vì chính ý nghĩa mà nó có với những người mà nhận được và người mà nói ra
trong video tự bản thân cũng từng ngẫm ra một vài điều tương tự, như là việc trẻ con như tờ giấy trắng, nó học rõ nhanh, việc bản thân buồn bã khi nói lời tạm biệt với đứa bạn thân nhất mà chả biết mở lời như nào, em cũng như chị chỉ biết im lặng..
có một người mà có thể nói hết những tâm sự, suy nghĩ trong đầu em ra thành lời như vậy thì chỉ có chị Giang, yêu chị
chúc chị gặp nhiều điều ý nghĩa trong cuộc sống
Xem vlog của Giang , luôn luôn có điều gì đó để học, điều bình thường chả bao giờ nghĩ đến nguyên do, nhưng khi đc lý giải thì :” ồ! Hoá ra là thế!”.
Nếu bạn có ước mơ là đi du học, dù ở độ tuổi 30+++ thì với tinh thần cầu tiến, việc học không bao giờ là trễ cả ✌ mình U40 mới bắt đầu đi học lại năm nhất và dự định học lên nữa đây
Cố lên ạ
Cám ơn chị Giang rất nhiều về một Podcast ra đúng lúc em đang trong quá trình thực hiện ước mơ du học của mình ở tuổi 29.Em cũng có nhiều cảm xúc nội tâm lẫn lộn khi nghi đến việc đi và bỏ lại "những gì vốn dĩ thân thuộc" với em.Xem xong video này của chị em càng củng cố thêm động lực để hướng đến ước mơ của mình.
Em 28t và cũng có ý định nghỉ việc một thời gian để nghỉ ngơi và học thêm ngoại ngữ và một số kĩ năng. Nhưng e vẫn loay hoay với những suy nghĩ có thể hay k thể, cv hiện tại đang ổn định và việc nghỉ việc một thời gian và sau đó quay lại sẽ có nhiều thay đổi và tiêu hao ( ít nhất là trong quá trình nghỉ vc). Video này của chị lên đúng lúc e suy nghĩ luôn.
Em 25 tuổi và đã lựa chọn cắp sách sang Mỹ du học. Dù đã có việc làm nhưng em thấy nó k phù hợp với con người em và em muốn đi ra khỏi vùng an toàn của mình. Cũng có lời ra tiếng vào lúc em quyết định đi du học, nhưng em k muốn cuộc đời của mình nó trôi đi chậm rãi và nhàm chán như thế đc. Trộm vía là vũ trụ đã cho em đc toại nguyện và giờ đang đc trải nghiệm một cuộc sống mới, một trang mới của cuộc đời 😂
Nghe Giang nói thì mình thấy đồng điệu với tư duy của mình đã từng. Các bạn trẻ hiện nay nên cập nhật tư duy này. Mình cũng đã từng nhiều lần "bỏ" gia đình, chồng con ở nhà mặc dù con còn nhỏ. Mình đã từng đi Châu Âu nhiều lần với những khóa thực tập ngắn hạn, mà trước đây nhiều lần vì lý do "gia đình" mình bỏ lỡ nhiều chương trình dài hơi hơn! Trong những lần mình đi như vậy toàn phải nhờ mẹ ck trong con. Mình còn nhớ, có chị hàng xóm trách mình với mẹ ck rằng mình vô tâm khi "bỏ ck, bỏ còn" mà đi như vậy. Cũng may mẹ ck và ck mình rất ủng hộ. Cũng từ đó, mình đã thay đổi tư duy giáo dục con như Giang nói. Không gì bằng sự trải nghiệm thực tế. Thế hệ các bạn và con mình sẽ có nhiều tư duy tốt hơn những thế hệ trước!! Chúc bạn có 1 chuyến đi thành công!!!
Em năm nay 28 tuổi, em cũng có kế hoạch đi du học sau 2 năm nữa (em đang dành thời gian học tiếng và tiết kiệm tài chính). Trong hành trình chuẩn bị em háo hức lắm ạ, hiện tại em vẫn chưa lập gia đình nên cũng ko có nhiều thứ để lo lắng, em cũng bỏ ngoài tai việc ng khác bảo đến tuổi này nên lập gia đình thay vì đi học. Chúc chị Giang có 1 chuyến du học nhiều trải nghiệm và thật vui nhé ạ.
đọc bình luận của chị mà giờ em mới có 23 tuổi nhưng cũng mong muốn được ra nước ngoài học và làm việc.
Mình hỏi thật. Mình cũng 27 rồi. Thật sự ở tuổi này có muộn lắm không khi mà để bắt đầu một điều gì đó? Bạn bè xung quanh tất cả đều có con cái đầy đủ hết rồi. Mình đang bị suy nghĩ quá….
Có đam mê và dám theo đuổi nó là điều tuyệt vời, nhưng không phải dành cho tất cả mọi người, cuộc đời này còn nhiều điều ý nghĩa và quan trọng hơn nhiều so với ước mơ, sự nghiệp, danh tiếng cá nhân,... Đó là khi bạn đã có gia đình nhỏ, con cái còn bé cần lắm mỗi đêm có mẹ ôm ấp, thì dù bạn đi đâu làm gì, vài ngày, hay vài tuần, vài tháng, đâu biết được trong khoảng thời gian dù ngắn ngủi đó, có chuyện gì trọng đại xảy ra với những người cực kì thân yêu của bạn, và bạn đã bỏ lỡ thời khắc đó, bỏ lỡ sự hiện diện đó! Cuộc đời là vô thường.
series đi du học này của c Giang thật sự chạm đến bản thân mình, đâu đó trong con người mình tự trả lời được câu hỏi mình muốn là gì trong tương lai.
Em cũng đang phân vân và có cảm xúc gì đó cứ kéo em lại khi em có ý định du học. Nay nghe radio của chị Giang em đã biết đó là cảm giác sợ nói lời tạm biệt với những thứ thân quen và yêu thương. Nhưng nếu không đi em sẽ lại bỏ lỡ ước mơ của mình.
Em đã rưng rưng khi xem và nghe tập podcast này của chị Giang (không hiểu vì sao). Em vừa tốt nghiệp đại học năm nay và đang mông lung khi phải đứng giữa hai con đường apply đi du học hoặc đi làm, cảm ơn chị Giang rất nhiều vì đã củng cố cho em thêm niềm tin học tập ở tuổi nào cũng đều đáng giá
1 tập podcast cũng hợp tình trạng em, em 28t cbi hồ sơ du học, cũng ước mơ hoài bão rồi cũng đắn đo suy nghĩ về việc bỏ hết công việc đi 1 quốc gia khác, chi phí cơ hội như thế nào nhưng rồi sau cùng vẫn quyết định đi. Cảm ơn c Giang có 1 tập truyền động lực và hi vọng luôn có điều tốt đẹp nhất trên chuyến hành trình của chị
Vài ngày tới, khi chị Giang bắt đầu một trải nghiệm với con đường học tập mới thì cũng là lúc em bắt đầu học tiếp 1 bằng đại học nữa khi đã nhận ra được thứ mình thật sự muốn theo đuổi. Chúc cho chị Giang, em và những ai tìm được sự hạnh phúc trong việc học sẽ luôn tin tưởng vào bản thân và có những kết quả tốt đẹp trong tương lai.
Mình cũng đang hụt hẫng và buồn về sự thay đổi công việc trong thời gian dài khá stress và kb bắt đầu từ đâu tình cờ thấy content này mình mong mình hấp thụ được năng lượng này để trải qua
Chúc mọi người c Giang và tôi sẽ sớm ổn
cám ơn chị Giang đã nói lên điều mà em k dám đối mặt, tạm biệt những thứ thân quen để đi sang một đất nước mới với những con người mới dù là ở bất cứ độ tuổi nào. Chị đã tiếp thêm động lực cho em rất nhiều để rời gia đình sau 30 năm. Em thực sự cảm ơn chị rất nhiều!
Em tự hỏi đã bao lâu rồi em không còn nghe chị Giang Ơi trò chuyện làm youtube, vì từ khi bắt đầu tốt nghiệp và đi làm, bắt đầu lo lắng cho sự nghiệp, cho tương lai, và xa hơn là kết hôn, gia đình, con cái sau này. Cuộc sống quá bộn bề khiến em tưởng chừng như mình sắp gục ngã, rồi tìm đến những cách giải trí không lành mạnh để quên đi những tháng ngày làm việc đến mức chỉ cần một ai đó hỏi han một chút, em sẽ bật khóc ngay lập tức.
Nhưng sau khi video này của chị Giang chợt xuất hiện lại khi em lơ đãng lướt youtube, em ngồi nghe và chợt nhận ra, em đã quá buông thả bản thân trong suốt khoảng thời gian vừa qua; thậm chí điều đó chẳng đưa em tới một nơi mà em mong muốn.
Em nghĩ sau video này, em đã vực dậy được tinh thần, bắt đầu lên kế hoạch cho 6 tháng cuối cùng của năm 2024 trở nên rực rỡ hơn, ý nghĩa hơn.
Hãy yêu lấy chính mình bằng cách luôn nâng cấp bản thân mỗi ngày nhé các bạn ơi!
Ôi e thật sự thích du học Trung Quốc, nhiều khi nghĩ giá mk quay trở lại năm 20 tuổi mk sẽ đi du học Trung nhưng giờ muộn rồi. Nhưng giờ e mới chỉ 25 tuổi thôi. Sau khi nghe postcard này của chị thì em có thêm động lực để thực hiện giấc mơ chấp niệm kia của em rồi
Hi Giang,
Hôm nay mình cũng phải nói lời Tạm Biệt với người yêu của mình, vì Anh phải về nước vì lý do bất khả kháng và không có tính đến chuyện trở lại.
Vì ở với nhau khá lâu và chia sẻ mọi thứ, 2 đứa vô cùng khó khăn để chia tay.
Mình trải qua rất nhiều cuộc chia tay, nhưng đây là cuộc chia tay nuối tiếc nhất. Nghe bài postcast này như tâm trạng của mình , đồng cảm ❤
c Giang oi, e rất là thích chiếc podcast này của chị. E năm nay 23, cũng đang có nhiều dự định cho tương lai. Sau khi nghe hết podcast của c em thấy rất cảm động và được truyền cảm hứng, động lực cho những mục tiêu cá nhân. Rất cám ơn chị ạ. Mong c có thật nhiều trải nghiệm vui ở Mỹ
Em đang cả ngày hôm nay không làm gì thì xem được video đi du học của chị Giang. Cảm thấy bản thân mình đã thật lười biếng.Tự nhủ bản thân mình phải cố gắng hơn rồi 🥲
Huhu đợi mãi cuối cùng cũng coá podcast rùi. Em cực kì thích nghe podcasts của chị, giọng của chị siêu hay luôn. Mong chị coá thêm nhiều podcast ạ
Em cũng khao khát đi du học, nhưng ngành em làm khó quá, hi vọng ngày nào đó, dù sớm, dù muộn, em đặt chân lên vùng đất mới và nghĩ về ngày mà em từng mơ và thốt lên" mình đã làm được rồi "
Cảm ơn c Giang vì tập Radio ý nghĩa ạ. Thực sự là nghe Podcast của c lần nào e cũng khóc. Em mới 21, cũng đang đi du học và cũng có nhiều nỗi lo không tên. Video này của c tiếp cho e nhiều động lực lắm luôn ạ. Mong c sẽ ra nhiều tập Radio ntn nữa
Bạn nói cũng có phần đúng về cùng an toàn của trẻ con, nhưng khả năng của con người là rất lớn và ko thể lường trước được. Mình đã thấy nhiều bạn bè từ lúc bắt đầu bình thường ntn trở nên giỏi giang ngoài mong đợi. Họ đã tiến xa và vùng an toàn của họ cũng mở rộng rất nhiều. Và con người cũng có khả năng thích ứng trong hoàn cảnh khó khăn. Mình nghĩ cái cản trở chúng ta chính là nỗi sợ ko có căn cư.
Nghe mà buồn man mác. Mình đi du học cũng 6 năm ròi mà vẫn chưa quen với việc nói lời tạm biệt, nhất là với gia đình.. Nghe chị Giang kể chuyện mà mắt mình rơm rớm nước mắt, chị kể hay thật sự, chạm vào đáy lòng mình😢
Mình gọi vốn du học thành công tuổi 35 nè, 36.5 tuổi kết hôn và bây giờ mình định Cư tại Ý. Mình rất thích cách bạn Giang chia sẻ, chỉ có chúng ta mới sống và trải nghiệm cho chính bộ phim của cuộc đời mình. hãy thử khám phá theo cách riêng của bạn nhé.
Em cảm ơn chị vì chiếc podcast này rất nhiều, e nhận ra nhiều điều quý giá khi nghe chị chia sẻ, trước giờ e vẫn luôn là đứa nhút nhát, và luôn lo sợ đến rủi ro khi quyết định bất cứ việc gì, e nhận ra vùng an toàn của e đang quá hẹp, nhưng e còn trẻ, chỉ mới 18 thôi ạ, chắc cũng chưa quá muộn để bắt đầu cuộc hành trình khám phá mọi thứ đâu chị nhỉ ! Em cũng là đứa có ước mơ đi du học, tuy hoàn cảnh và điều kiện hiện tại chưa cho phép nhưng e hi vọng mình có thể thực hiện được ước mơ của mình. Thật sự ngưỡng mộ chị ạ, có một người chồng luôn sẵn lòng ủng hộ chị, rằng việc phát triển bản thân sau khi có gia đình là một chuyện rất đỗi bình thường, e hi vọng sau này e cũng sẽ gặp được một người như thế.
ko liên quan lắm, nhưng mà trộm vía em thấy chị Giang ngày càng trẻ ra luôn á, nhìn tươi tắn yêu đời 🥰
em thì không có đam mê du học, nhưng e thích được đi học và tìm hiểu nhiều thứ, e tập viết truyện, em tập may đồ, em tập pha chế... làm mọi thứ có thể, em luôn muốn mình giữ được tâm thái thản nhiên và một linh hồn tự do, bản thân em không muốn bó mình vào lộ trình mà mn cứ luôn mặc định của 1 ng con gái là lấy ck, sinh con, yên bề ổn định. Dù sau này có bao nhiêu tuổi thì e vẫn sẽ tiếp tục hoc hỏi, em rất thích nghe postcard của chị và "Cuộc đời có bao nhiêu mà phải sợ hãi quá nhiều"
nghe thấy có chút thương bản thân vì cả cuộc đời chỉ gắn với Hà Nội. Ít nhất các bạn ngoại tỉnh còn có lần dịch chuyển lên thành phố lớn để học
5h30p sáng dậy ôn thi, cảm giác thật nhẹ nhàng khi vừa nghe chị Giang tâm sự và vừa học bài, cảm ơn chị vì tất cả những chia sẻ vô cùng ý nghĩa. Rất thích nghe podcast của chị..
Đã nghe podcast nè của c Giang một lần rồi. Hôm nay em nghe 1 lần nữa trong 1 tâm thế ngày đi du học cũng sắp cận kề. Lúc chị nói đến đoạn lời chia tay mà nó khó có nghĩa là người đó cũng có ya nghĩa gì đó với mình, bước vào cuộc đời mình, em khóc quá trời đất luôn... Cảm ơn chị và đã giúp em có bước đầu chuyển đổi trong cách nhìn nhận lời chia biệt. Thay vì tập trung vào suy nghĩ chia tay buồn lắm, thì nghĩ theo hướng mình đã có những gì đẹp đẽ với họ và celebrate that! Hóng những vid và vlog đi học của chị! Cảm ơn chị Giang 💕
Mình từng thích, và sau đó k thích Giang 1 lí do mình cảm giác "bị dạy đời". Nhưng nhờ video này mình thấy Giang ơi thực sự đã trở lại, sự nhẹ nhàng, tinh thần cầu tiến của bạn khiến mình thích bạn lại 1 lần nữa, Good luck girl
cảm ơn video của chị Giang. Em đã được truyền cảm hứng từ sự học hỏi không ngừng từ chị. E cũng quyết định du học ở tuổi 30. Dù mọi người nói "đi học về sẽ làm được gì hơn, có giúp ích cho nghề nghiệp hiện tại không". Với em thì đi học chỉ là đi học thôi, làm được cái này hay cái kia là do nhiều yếu tố. Và hiện tại em muốn học lại để k nuối tiếc.
Em cảm ơn chị Giang rất nhiều vì những lời, điều chị đã chia sẻ từ trước đến giờ. Bản thân em trước khi xem video này em vẫn đang suy nghĩ và đắn đo rất nhiều về vấn đề cũng như quyết định của bản thân mình. Em luôn nghĩ mình làm vậy có đúng không liệu có ổn không v.v.. . Nhưng sau khi xem video này của chị em như được tiếp thêm sức mạnh để sẵn sàng bước ra khỏi vùng an toàn của mình. Em cảm ơn chị rất nhiều. Mãi yêu!
Thật sự là nghe podcast của chị Giang tiếp thêm cho em rất nhiều động lực để sống. Mặc dù không chung hoàn cảnh với chị nhưng được nghe những chia sẻ về đam mê và những điều ý nghĩa trong cuộc sống của chị làm em có thêm niềm tin và định hướng được tương lai của mình nhiều lắm ạ ❤ Cảm ơn chị rất nhiều và hóng thêm nhiều podcast của chị nữa ạ 🎀
Mình cũng đã là người lớn, và đang ấp ủ kế hoạch đi du học. Và những vấn đề mình lăn tăn cũng hệt như Giang. Xem video này thấy thêm động lực quá ^^
Nghe podcast của chị thật sự rất dễ chịu và chữa lành. Thêm đoạn cuối sau khi hoàn thành món quà tặng chồng, bỗng dưng em xúc động nước mắt tuôn trào luôn vậy á, cảm động tình cảm của anh chị và món quà quá ý nghĩa kia luôn ❤
chị Giang có anh chồng tuyệt vời thực sự ạ, luôn ủng hộ, quan tâm, kề vai sát cánh. chúc mừng chị ạ, chúc mừng gia đình ☺️
mình cũng tầm tuổi giang và mình cũng đang ở nước ngoài du học, xung quanh toàn các bạn trẻ, nhiều lúc cũng hụt hẫng. mình cũng trải qua khá nhiều chuyện nên cũng thấy trưởng thành hơn rất nhiều.
Hiện tại gia đình em đang trục trặc về vấn đề nuôi chó mèo ạ, Chó em nuôi khá lâu rồi, khoảng 7-8 gì đấy, nó bị bắt nên em trả tiền mua nó, nó sinh thêm một con chó nữa ( cũng 2 năm rồi ạ). Sắp tới, chồng em sẽ cho đi những chú chó ấy. Em hiện tại rất buồn, em rất yêu chó nhưng vì chồng nói ảnh hưởng đến gia đình (con cái), hàng xóm(tiếng ồn), kinh tế không có nhiều... nên em đành cho đi. Nó cũng đã gắn bó với em một khoảng thời gian rồi.. Em cũng nói những câu cay đắng với chồng, không muốn sống cùng chồng... Nhìn chị Giang có anh chồng thấu hiểu và cùng quan điểm thật tuyệt vời.! Em không biết phải làm thế nào bây giờ.
Chiếc video này đến thật đúng thời điểm đối với em. Em cũng đang đấu tranh để vượt qua những sợ hãi, hoài nghi, tiếc nuối, hay cả những cảm xúc mà em cũng chưa thể gọi tên, để chạm tay đến ước mơ du học ở độ tuổi cũng không còn trẻ. Tháng 8 -9 này em cũng lên đường với những suy nghĩ còn ngổn ngang và sự tính toán chưa quá kỹ, vì em thấy nếu cân đo đong đếm quá kỹ thì em sẽ không còn dám làm nữa. Chúc chị Giang, chúc các bạn hay cả em nữa sẽ có những hành trình và trải nghiệm du học thật đẹp
Nhờ chị mà em nghĩ lấy chồng ở tuổi 27 vẫn có thể tiếp tục học, và du học, em sẽ cố gắng.
em chào chị ,
em là Trang, năm nay 28 tuổi. Em cảm thấy chiếc podcast này thực sự được upload đúng lúc em cần nó. Năm sau e cũng có ý định đi du học và ơn Chúa là em đã nghe được podcast này của chị. Tất cả những băn khoăn chị nói, những cảm xúc chị nói, mọi thứ, đều trúng tim đen em. Em đang lo sợ và run sợ rất nhiều, vì em biết rằng e sẽ phải thoát ra khỏi vòng an toàn của mình. Cảm ơn chị đã động viên những người trong hoàn cảnh như tụi em, cảm ơn chị đã cho em nhận ra nhiều thứ mà em lờ mờ nghĩ nó trong đầu và không biết rằng cần phải nói nó ra bằng lời như nào. Em cảm ơn chị và em cảm thấy e đã trưởng thành về mặt cảm xúc sau khi nghe chiếc podcast này của chị. Em cảm ơn chị rất nhiều ạ .
Chị Giang luôn là một người truyền cảm hứng rất lớn đối với em. Mê chị
Chúc Giang lên đường may mắn và học được những điều bổ ích.
lần nào cũng ngóng chị ra video, thật sự thì nghe mỗi lần đều có một cảm giác đôi lúc là học được vài điều thông qua các chuyện chị kể nhưng đôi lúc thấy được cảm giác à hóa ra không phải mỗi bản thân mình thấy thế này. Chúc chị và gia đình nhỏ được vui vẻ và mong rằng chị sẽ tiếp tục ra nhiều video như thế này nữa.
Em thích chị Giang vô cùng. Em 27 tuổi, quá lứa cái tuổi gọi ai đó là idol vì em nhận ra không ai là hoàn hảo. Nhưng chị Giang và gia đình nhỏ của chị luôn là một điều mà em luôn thấy vui và ấm áp mỗi khi xem video. Hôm nay c upload video đi du học em lại ngưỡng mộ tư duy của anh chị nhiều hơn, đó là k ngừng học hỏi và ủng hộ nhau. Em chúc c Giang có một hành trình thật "cool" tại Mĩ 🎉🎉🎉 c nhớ update đều đặn c nha 🥳
lần nào video của chị Giang cũng truyền cảm hứng cho em 🥹 cảm ơn chị nhiều 🫂 Chúc chị có quãng thời gian vui vẻ vs UCLA nhaaaa 🔥
Minh thì đang bị ngc lại, m ở nc ngoài quá lâu trở về vn mọi thứ khác bạn bè ko còn nhiều nữa, trời ơi cảm thấy lạc longx kinh khủng, có đôi lúc là gặp khủng hoảng và định đi tiếp nhưng nghĩ lại thì vn vẫn là đn quê hương mình tsao mình lại sợ chính quê hương mình . cho nên m cố gắng thích nghi dần chút 1 có đôi lúc vẫn thấy ko quen nhưng cảm giác muốn bổ nhào đi tiếp nó cũng lắng xuống đc 1 vài phần...vẫn cần tiếp tục thích nghi hic
Tôi cũng thế, tuy là nam giới nhưng lại không thích cảnh xô bồ, xuồng xã ở VN nên mới quyết định đi nước ngoài.
" và tất nhiên một phần nào đó là ta sẽ nói lời tạm biệt với nhau..." mình tình cờ coi được video này lúc đang dọn dẹp hành lý để chuẩn bị sang một đất nước mới. Đây không phải lần đầu, mình sang nước ngoài sinh sống cũng được 7 năm và mình nghĩ sẽ ở đây mãi nhưng rồi vì công việc và mong muốn những điều ở thế giới ngoài kia nên mình quyết định đi. Mình làm việc ở một đất nước trong vài năm rồi lại sang đất nước mới. Ban đầu nghĩ thì rất đơn giản nhưng khi mình có được cơ hội thì mình lại suy nghĩ về những mối quan hệ xung quanh. Đúng là sẽ có nhiều bạn bè mới khắp nơi nhưng để có được những người bạn, những mối qhe lâu dài thì k còn nữa. Và đâu sẽ là nhà nơi mà ta coi đó là nhà. Hay chỉ là những nơi ở tạm trong vài năm ?
Omggg congrats chị Giang vì đã chọn đi du học và phát triển bản thân mình xa hơnn ❤🥺 sooo happy for you
Omg chị Giang đến Cali còn học UCLA nữa. Rất gần chỗ em luôn ạ 😭 nếu có dịp em cũng mong được gặp chị ngoài đời một lần, em du học ở Mỹ suốt 5-6 năm qua và vẫn đã luôn dõi theo chị 💚 chúc chị một hành trình mới thật thú vị & thành công.
Chưa bao giờ là quá muộn để có thể bắt đầu một điều gì đó
it's never too late,
I know it's hard
but it won't work unless
you try.
Chúc gia đình Giang và các bạn chó mèo luôn khoẻ mạnh!!!❤
kết radio đúng tâm đắc " cuộc đời có bao nhiêu đâu mà sợ hãi quá nhiều " hay quá chị ơi
Ui em hơi bị bất ngờ luôn vì c Giang đi du hoc, thật sự khâm phục và ngưỡng mộ c quá !
Bài của chị đúng vào lúc mà e muốn làm một điều ý nghĩa của bản thân . Cảm ơn chị rất nhiều ạ ❤❤❤
lâu rồi em chưa xem kênh của chị lần này được youtube đề xuất thì em ấn vào xem ngay vì khao khát đi du học của em khiến em tò mò về video của chị và khi ấn vào thì em kh thể thoát ra được vì giọng và lối kể chuyện của chị cuốn vaioo cảm ơn chị rất nhiều một video ý nghĩa
e có ý định đi du học nma luôn lăn tăn vè việc phải rời xa gia đình, đúng hơn là ko nỡ nhung qua nh điều c chia sẻ dường như e cảm thấy mik cần mạnh mẽ và dũng cảm hơn vì e vẫn còn đc may mắn hơn nh bạn khác là có điều kiện để đi học ạ=)))) cảm ơn c nhièuuuuuuu
Em cảm ơn chị đã ra video này, hiện tại em đang học ĐH ở Việt Nam, em muốn nghỉ học để đi du học. Giờ em không biết như nào nữa chị ơi, em muốn được nghe một lời khuyên từ chị🥲
Mk thấy hình bóng mình đâu đây trong podcast này của chị Giang. Mk hiện là sinh viên năm 3 của 1 trường ngoại ngữ ở Hà Nội.
Gia đình mk có 4 người, bố mẹ, anh trai và mk. Bố mk đi làm xa khi 2 ae còn bé. Nên mẹ mk chỉ ở nhà làm nội trợ, chăm sóc bên 2 ae. Rồi có lần, mk nghe được hàng xóm nói mẹ chỉ biết quanh quẩn ở nhà với 4 bức tường. Cái mk tự nhủ với lòng mình sau này sẽ kiếm thật nhiều tiền, đưa mẹ đi đây đi đó. Vả lại, từ nhỏ, mk cũng chỉ có đi học rồi về nhà, ít chơi với bạn hàng xóm (thường thì chỉ chơi lúc chiều, còn tối thì nhà ngủ sớm- 21h nên là mk ko tham gia sh hè, cx như các hoạt động cho thiếu niên của địa phương).
Thế rồi, khi lên ĐH, bố mẹ mk chọn chỗ ở cho mk ở ngay cạnh trường, đi bộ vài bước chân là đến (căn phòng rất hẹp, không có cửa sổ, nói chung là rất bí bách). Mk cx chỉ đi học và về trọ, rồi dạy online (hồi mk và roomate kiếm việc trợ giảng ở ngoài thì mẹ kêu con gái đi đường tối nguy hiểm, cái mk cx nghe và kiếm việc làm gia sư online). Thế là suốt 1 năm rưỡi đại học mk cx chỉ đi đi về về giữa trường và căn phòng trọ nhỏ bé, chật hẹp.
Rồi mk thấy bạn bè cùng lớp tham gia nhiều hoạt động ngoại khóa, khoe có chứng chỉ này chứng chỉ nọ trên mạng, nhìn cx ham, cx muốn như các bạn. Thêm nx, mk lại nghĩ bố mẹ cho lên trên này có mỗi ăn học không thì hơi phí, thế là mình cx apply vào 1 clb dẫn tour cho người nước ngoài (với mong muốn là đi tour, tiếp xúc với nhiều người hơn, mở rộng MQHXH, kiểu như mk "thèm người"). Nhưng cx chẳng khá khẩm gì, mk đi tour thì ít, tham gia các hoạt động của ban, của clb chẳng đc bao nhiêu (vì ngoài việc học, mk hay về quê- mẹ mk lúc nào cx hỏi thế tuần này có về ko, cái mk cx thật thà bảo con học xong thì về- mk sợ mẹ ở nhà buồn, và mk còn dạy full các tối)
Vậy là bước ra khỏi vùng an toàn dữ chưa????
Tiếp, mk nghĩ đến việc học cao học. Mà gđ ko có đk trang trải cho mk học lên cao, rồi mk có tham khảo đến các loại học bổng. Và để có thể làm đẹp bộ hồ sơ của mk, theo lời khuyên của nhx anh chị đi trước, mk nên tham gia nhiều hoạt động có ích cho xh, viết NCKH... Rồi mình cx làm theo, mk biết đến chương trình trại hè (giảng dạy tiếng Anh cho các em nhỏ- cx trùng với ngành học giảng dạy của mk, mk cx apply, và cx đỗ), và rồi tự dưng ở đâu có 1 nhóm chị sinh viên năm cuối làm NCKH cấp Bộ tìm đồng đội, mk cx apply, và cx đỗ. Mọi chuyện đến nhanh chóng, như 1 giấc mơ vậy. Đôi lúc mk cảm tưởng mk ra quyết định mà không kịp nghĩ, vì mk sợ mk sẽ bỏ lỡ cơ hội này.
Nhưng mọi chuyện chỉ mới là bắt đầu. Giờ đây, mk đang lo lắng liệu mk có cáng đáng được hết mọi việc (việc clb dẫn tour, giảng dạy online, CTV chương trình trại hè, thành viên của 1 NCKH, và gia đình) Đôi lúc mk tự ngẫm hay thôi, bỏ tất cả, chỉ học và tốt nghiệp bình thường, rồi về quê làm cô giáo, gần nhà, cho ổn định (đó là suy nghĩ mà mẹ mk đã ấp ủ, mơ ước, kì vọng). Vả lại giờ là lúc nghỉ hè rồi, mà mk vẫn lóc cóc lên HN vì nhx việc mk cho là CƠ HỘI giúp mk trong TƯƠNG LAI (TƯƠNG LAI đó có xảy ra như mong muốn của mk ko thì mk cx chưa rõ). Các bác, các bà hàng xóm mỗi lần thấy mình lên HN thì đều hỏi giờ nghỉ hè rồi lên đấy làm gì. Mk cx chẳng biết trả lời sao vì lối suy nghĩ của mn là làm công ích không đc j (về mặt vật chất) thì làm làm j???
Tâm trạng mk giờ rất rối bời, nhg có 1 điều mk chắc chắn là mk đã apply cái j thì mk sẽ hoàn thành, chắc chắn hoàn thành
I 15/6/2024 I
em vẫn chưa dám bước ra khỏi vùng an toàn của mình đó, mạnh dạn lên em nhé, hãy nói rõ mong muốn của mình với mẹ, đừng chỉ quanh quẩn trong con đường từ trường về nhà nữa, nếu bây giờ em ko dám bức phá, thì chỉ cần vài ba năm nữa thôi em có muốn làm cũng sẽ khó hơn nhiều đó, như chị từ những năm cấp 2 chị đã có cơ hội đi du học ở Canada (người nhà chị bên đó bảo lãnh chị qua) chị rất muốn đi nhưng mẹ chị ko cho, sau này tốt nghiệp đi làm thì mẹ chị lại muốn chị qua đó, đi làm đi học gì cũng được, nhưng khi đó chị đã ko muốn đi nữa rồi, những năm tháng đại học chị cũng đã từng rất năng nổ, hoạt bát, thích đi đây đó và trải nghiệm những cái mới, nhưng có một vài thứ cũng bị mẹ kìm kẹp để rồi bây giờ nhìn lại chị cũng khá là tiếc vì lúc đó mình ko dứt khoát hơn, giờ đây khi đã ngoài 30 có gia đình có con nhỏ, chị cảm thấy mình ngày càng bó hẹp trong 4 bức tường, sợ 1 mình, ngại thay đổi, vùng an toàn ngày càng nhỏ đến nỗi bước ra ngoài làm quen người bạn mới chị cũng chẳng muốn, mỗi ngày thức dậy tự hỏi mình là ai, mình làm được gì, mình còn cơ hội nào ko, … đọc tâm sự của em chị thấy khá đồng cảm, nên chị muốn nói là em hãy cố lên nhé, mạnh dạn làm những điều mình muốn để sau này nhìn lại sẽ ko thấy hối tiếc vì đã bỏ lỡ điều gì 💪
@@yennhiho3788 dạ, em cảm ơn chị ạ
Em cảm ơn chị Giang. Thú thật với chị hiện tại trong khoảng thời gian gần đây tâm trạng cảm xúc của em khá là ko ổn. Khi nghe được giọng của chị và những điều chị nói trong video, em cảm thấy được tiếp thêm năng lượng và thấy khá lên rất nhiều. Em rất yêu quý chị ạ. Chúc chị và gia đình nhiều sức khỏe ạ.
Cảm ơn chị Giang vì đã cho ra video podcast này ạ. Chúc chị Giang có khoảng thời gian vui vẻ và nhiều kỷ niệm quý giá ạ 😚
Hic podcast của chị xuất hiện đúng lúc em cảm thấy bế tắc. Cảm ơn chị đã tiếp cho em thêm động lực để tiếp tục ước mơ của mỉnh 🥰
mình 31 tuổi chuẩn bị học xong thạc sĩ ở nc ngoài 😂 vẫn đang tiếp tục tìm kiếm cái gì đó để học thêm 😊
Em chúc chị Giang có chuyến đi học thật nhiều điều hay, bình an và sớm trở về với những người thương iu ạ 😘 Một video cảm động thật sự, và em thích nhất đoạn cuối mà chị muốn nhắn Mây là độ tuổi để học là không có giới hạn. Những câu nói của chị luôn tới đúng lúc trong cuộc sống của em. Mãi iu chị hihi 😘😘
chị ra vid đúng những rối ren mấy ngày nay của em, em cứ nghĩ ngoài 30 tuổi còn có thể đi du học bậc cao học nữa ko khi vướng mắc về con nhỏ, gia đình ở vn
Cám ơn chị, năm nay em 22 tuổi, em vừa tốt nghiệp và vẫn đang cố gắng để đi du học. Em của tuổi 18 đã thất bại trên con đường du học mà em ấp ủ, nó như để lại tâm ma cho phần lớn quãng thời gian học đại học của em. Dù hiện tại sức khỏe tinh thần của em về phần đó đã an ổn hơn phần nào nhưng được nghe tâm sự của chị, em vẫn cảm thấy được an ủi. Em mong mọi thứ vẫn chưa quá muộn để mình được một lần làm lại.
Theo dõi c từ lúc còn là sv, giờ đã đi làn đc 4 năm vẫn k bỏ lỡ nd nào từ Giang ơiiii 🥰
Chị thật may mắn và giỏi vì có điều kiện đi du học 3 lần.
Em cảm ơn podcast này của chị Giang rất nhiều, em như được an ủi 1 chút và vững tâm lại một chút. Dạo này em đang xem lại các video từ trước trước của chị và tới hôm nay thì em hoàn toàn thấy được sự phát triển và thay đổi của chị Giang. Chị Giang luôn là TH-camr đồng hành cùng em xuyên suốt các deadlines đó chị ơi. Chúc chị sẽ có khoản thời gian trải nghiệm học tập tại Mĩ thật tuyệt vời nha. Yêu chị Giang nhiều nhiều
Hay quá chị ơi. Em nghe mà sao thấm từng câu từng từ❤
Hi Giang, hôm nào em làm video hướng dẫn cách giặt đồ thật sạch nhé. Tks em
Tự do tài chính
Tiếp theo chính là theo đuổi đam mê
Như vậy còn gì tuyệt vời hơn
Em đang nghe podcast trong trạng thái ôn thi cuối kỳ cái ngành mình ko thích, em nhận ra rằng cũng phải rán cho có cái bằng vì dẫu sao em cũng tới năm ba rồi nhưng lại chơi vơi nếu ra trường với cái ngành này. Nhiều tháng nay em cứ suy nghĩ có nên đi du học với ngành mình thích ko? Nghe xong em thật sự có đống lực học tốt ra trường rồi bay đi du học với ngành mình thích. Chúc chị thật nhiều sức khỏe và chuyến đi du học thật tốt 🎉🎉🎉
phải like ngay vì thích những điều chị trăn trở, nó cũng khiến em suy nghĩ nhiều