Tân cổ : SƯƠNG TRẮNG MIỀN QUÊ NGOẠI Tân nhạc: Đinh Miên Vũ Vọng cổ: Dạ Thảo NHẠC Nam: Lội bùn dơ băng lau lách xuyên đêm Sương trắng rơi vai tôi ướt lạnh mềm Nữ: Chim muông buồn rủ nhau bay về đâu? Ngẩn ngơ lũ vượn gọi nhau Nam: Nào những khi ôm thép súng tê tay Đăm mắt theo bao hư ảo thở dài Nữ: Nơi chốn xa buồn thương mẹ quảng gánh Em còn khêu sáng ánh …đèn từ sương …mai… CÂU 1 Nam: Ngày vượt Trường Sơn đêm băng bờ lau lách, sương trắng rơi vai mềm thấm lạnh quê ngoại mù xa biền biệt biết …đâu…tìm. Trên cành cao lũ vượn gọi sầu. Nhìn bầy chim rủ nhau bay về phương đó, chốn quê nghèo ngàn dặm cách xa. Nơi quê cũ chắc mẹ còn quảng gánh, tóc bạc lưng còng vất vả ngược xuôi. Em chắc còn khiêu sáng ngọn đèn khuya , thương nhớ người đi dặm ngàn sương gió. CÂU 2 Nữ: Chắc giờ đây giữa rừng sâu một mình anh trong đêm lạnh, thép súng tê tay vời vợi nhớ thương về. Xa vắng bao năm mắt đợi môi chờ. Mẹ không nói nhưng thở dài buồn bả, khi nhìn em đan áo lạnh gởi người xa. Phương trời xa xin mưa gió thuận hòa, cho người chiến sĩ đá mềm chân cứng. Cho anh một lần trở về quê ngoại , gặp lại bao người mòn mõi đợi mong. NHẠC Nữ: Mẹ biết bây giờ con ngồi hố nhỏ, gió hẹn mưa thề Một khi con về quê ngoại xưa để mẹ nhắn lời thăm Đường làng cũ năm nào khi con còn bé nhỏ, theo mẹ đến trường Giờ đây con đường xưa còn đó Tóc liễu vờn gió ru buồn Nam: Bận hành quân nên chắc khó thăm nhau Nhưng có nhau như hơi thở vào đời Nữ: Tóc em còn có thơm hương cỏ may Nam: Để anh nói chuyện… ngày …mai… CÂU 5 Nữ: Quê ngoại chiều nay nắng nhạt màu thương nhớ, con đường cũ nghiêng nghiêng bóng trổ một mình em hiu hắt nỗi… mong…chờ. Câu hát lời ca lạc giọng bởi đau sầu. Nam: Âù… ơ… đường trường cách trở nước non Mẹ già đầu bạc em còn xuân xanh. Nữ: Trời ơi có thấu tình chăng . Một ngày đăng đẳng xem bằng ba thu . Ruột tằm bối rối vò tơ Gan vàng sao khéo thờ ơ dạ vàng. CÂU 6 Nam: Quê ngoại chiều nay chắc nhiều mây trắng, tóc mẹ già cũng trắng nỗi chờ mong. Bận hành quân nên không thể về thăm, xin em đừng trách người đi quên lối về quê cũ. Anh vẫn nhớ từng con đường mòn quê cũ, từng nhịp cầu tre con sông nhỏ thân yêu. Nhớ người vợ hiền tháng năm dầu dãi, thương mẹ ngày đêm chờ đợi mõi mòn. ( XỀ 24) TRĂNG THU DẠ KHÚC Nữ: Nhớ… anh mắt lệ đong đầy theo tháng năm Nơi cuối trời, anh có nghe lòng Người thương nơi chốn quê xưa Có em có mẹ chờ anh nơi gió… sương…
Chú Minh Vương và cô Mỹ Châu hát hay quá
Tôi già rồi mà tối nghe 2 nghệ sỉ minh vương Mỹ châu ca rồi ngủ rất ngon
Ngày xưa nhạc sĩ viết nhạc rất hay và có ý nghĩa nên NS nào cũng trình bày hây
Nghe chú MV lên câu vọng cổ hay tuyệt vời, nghe hoài ko chán hình chú MV cô MC lúc trẻ đẹp, nét đẹp tự nhiên rất ngưỡng mộ NS 1975
Ko còn vì để so sánh các nghệ sĩ xưa,,,, quá tuyệt
Quên hết mọi lo âu, mệt mỏi trong cuộc sống bon chen này.
Sao nghe nghệ sĩ cải lương thập niên xưa ,giọng ca mùi hay hết biết
Bài ca hay , hình ảnh đẹp , phù hợp với bài ca trước năm 1975 .
Chu mv va co mc thoi tre đep ca nhac vang len vong co nghe mui man da man
Hay quá trời ơi
Hay tuyệt trần. Nhớ ngày xưa quá.!
Tôi phái mình vương lên vọng cổ ngày vượt trường Sơn đêm băng rừng lao lách
nhạc hay quá chủ kênh ơi, like 2 kakaka
Cám ơn pạn nha, hi :)
đã like
cam on pan nha
Mk đang kí rồi
cam on pan nha :)
🥰❤️❤️❤️❤️
Đã like đã sub cho b nha
cam on pan nha :)
Alllllo
ok da sub ban roi nelk
cam on pan nha
Tân cổ : SƯƠNG TRẮNG MIỀN QUÊ NGOẠI
Tân nhạc: Đinh Miên Vũ
Vọng cổ: Dạ Thảo
NHẠC
Nam: Lội bùn dơ băng lau lách xuyên đêm
Sương trắng rơi vai tôi ướt lạnh mềm
Nữ: Chim muông buồn rủ nhau bay về đâu?
Ngẩn ngơ lũ vượn gọi nhau
Nam: Nào những khi ôm thép súng tê tay
Đăm mắt theo bao hư ảo thở dài
Nữ: Nơi chốn xa buồn thương mẹ quảng gánh
Em còn khêu sáng ánh …đèn từ sương …mai…
CÂU 1
Nam: Ngày vượt Trường Sơn đêm băng bờ lau lách, sương trắng rơi vai mềm thấm lạnh quê ngoại mù xa biền biệt biết …đâu…tìm.
Trên cành cao lũ vượn gọi sầu.
Nhìn bầy chim rủ nhau bay về phương đó, chốn quê nghèo ngàn dặm cách xa. Nơi quê cũ chắc mẹ còn quảng gánh, tóc bạc lưng còng vất vả ngược xuôi. Em chắc còn khiêu sáng ngọn đèn khuya , thương nhớ người đi dặm ngàn sương gió.
CÂU 2
Nữ: Chắc giờ đây giữa rừng sâu một mình anh trong đêm lạnh, thép súng tê tay vời vợi nhớ thương về.
Xa vắng bao năm mắt đợi môi chờ.
Mẹ không nói nhưng thở dài buồn bả, khi nhìn em đan áo lạnh gởi người xa. Phương trời xa xin mưa gió thuận hòa, cho người chiến sĩ đá mềm chân cứng. Cho anh một lần trở về quê ngoại , gặp lại bao người mòn mõi đợi mong.
NHẠC
Nữ: Mẹ biết bây giờ con ngồi hố nhỏ, gió hẹn mưa thề
Một khi con về quê ngoại xưa để mẹ nhắn lời thăm
Đường làng cũ năm nào khi con còn bé nhỏ, theo mẹ đến trường
Giờ đây con đường xưa còn đó
Tóc liễu vờn gió ru buồn
Nam: Bận hành quân nên chắc khó thăm nhau
Nhưng có nhau như hơi thở vào đời
Nữ: Tóc em còn có thơm hương cỏ may
Nam: Để anh nói chuyện… ngày …mai…
CÂU 5
Nữ: Quê ngoại chiều nay nắng nhạt màu thương nhớ, con đường cũ nghiêng nghiêng bóng trổ một mình em hiu hắt nỗi… mong…chờ.
Câu hát lời ca lạc giọng bởi đau sầu.
Nam: Âù… ơ… đường trường cách trở nước non
Mẹ già đầu bạc em còn xuân xanh.
Nữ: Trời ơi có thấu tình chăng .
Một ngày đăng đẳng xem bằng ba thu .
Ruột tằm bối rối vò tơ
Gan vàng sao khéo thờ ơ dạ vàng.
CÂU 6
Nam: Quê ngoại chiều nay chắc nhiều mây trắng, tóc mẹ già cũng trắng nỗi chờ mong. Bận hành quân nên không thể về thăm, xin em đừng trách người đi quên lối về quê cũ. Anh vẫn nhớ từng con đường mòn quê cũ, từng nhịp cầu tre con sông nhỏ thân yêu. Nhớ người vợ hiền tháng năm dầu dãi, thương mẹ ngày đêm chờ đợi mõi mòn. ( XỀ 24)
TRĂNG THU DẠ KHÚC
Nữ: Nhớ… anh mắt lệ đong đầy theo tháng năm
Nơi cuối trời, anh có nghe lòng
Người thương nơi chốn quê xưa
Có em có mẹ chờ anh nơi gió… sương…
hxh
Bbh
th-cam.com/video/xwmEnJgOd5k/w-d-xo.html
Sương Trắng Miền Quê Ngoại Tân Cổ | Minh Vương Mỹ Châu | Tân Cổ Xưa
😅gyggguỳygyu7uggu7yuuyuy😅