Viên ngọc sáng trong văn hóa Việt Nam. Giờ kiếm đâu ra tuyệt phẩm như vầy. Đã lâu tôi không nghe nhạc Việt. Hôm nay bỗng muốn nghe xem có gì mới nhưng quá thất vọng lại phải kiếm những bài hát cũ lớn tuổi hơn cả mình để nghe.
Cảm ơn Ban hợp xướng Ngàn Khơi. Phiên bản Con Đường Cái Quan này là hoàn chỉnh và hay nhất. Có dạo con phải nghe tới 10 lần một ngày vì nghiện ;))) Quá hay cô chú ơi ❤
Thật xúc động! Biết ơn Người nhạc sĩ tài ba Phạm Duy đã để lại cho hậu thế một di sản vô giá…tưởng nhớ đến Ông với lòng Biết Ơn và Kính trọng! Trân trọng Biết Ơn Tất Cả đã thực hiện bản Trường Ca này! Xin trân trọng Biết Ơn!
Cám ơn Ban hợp xướng NGÀN KHƠI rất nhiều! Tôi được trở về thời thơ ấu ngồi đàn từng nốt nhạc hát nghêu ngao những đoạn lĩnh xướng mang đậm chất dân ca của ba miền đất nước, tôi yêu quê hương đất nước từ những câu ca tiếng hát này. Xin tri ơn nhạc sĩ tài hoa PHẠM DUY!
Phạm Duy một nhac sỉ kiêm thi sỉ có tâm hôn bao la như biển rông Nên sang tác duọc nhiều ca khúc lịch sử hào hùng của dân tộc VIêt Nam nhiều thập niên quá Một nhạc sỷ tài năng .
Lâu nghe lại , tâm hồn hướng về quê hương VN của mình , vùng sông Cửu Long của tôi. rất hiền hoà , từ ngày còn bé theo Cha Anh đi ra biển Cà Mau rộng mênh mong khg nhìn đâu là chân trời ,
Nhạc khúc Đường Đi Đã Tới trong Trường Ca Con Đường Cái Quan của nhạc sĩ Phạm Duy cũng là nhạc hiệu của Đài Phát thanh RFA, chương trình Việt Ngữ. Hết sức cảm động!
1. ANH ĐI TRÊN ĐƯỜNG CÁI QUAN Cô Cắt Cỏ: Hỡi anh đi đường cái quan Dừng chân đứng lại Dừng chân đứng lại Cho em đây than đôi lời Đi đâu vội mấy anh ơi... Trần Ngọc, Thái Thanh và Hợp ca 2. TÔI ĐI TỪ ẢI NAM QUAN Lữ Khách: Tôi đi từ ải Nam Quan sau vài ngàn năm lẻ Chia đôi một họ trăm con đã lên đường Năm mươi người ngược núi rừng Đã dựng vòng biên ải Năm mươi người trẩy theo sông tới khơi chừng Tôi theo người vượt quan san Ơi người ơi Ơi người ơi Vẽ lối mòn gìn giữ quê hương ngăn dường giặc Hán Tôi chưa về Ải Chi Lăng Ơi người ơi Ơi người ơi Dưới chiến bào người thấy băn khoăn thương ai đầu nguồn... Kim Tước 3. ĐỒNG ĐĂNG CÓ PHỐ KỲ LỪA Tô Thị: Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa Có nàng Tô Thị (ý y a) đứng (a) chờ... đợi (ỳ) ai Và khuyên người chẳng tái hồi Cho ngàn năm được (ý y a) sống đời... vọng (a à) phu... Kim Tước, Duy Khánh và Hợp Ca 4. NGƯỜI VỀ MIỀN XUÔI Dân thượng du: Người về miền suôi đem theo tình người miền núi Nhà sàn lả lơi đứng bên đường hoang vắng soi Đưa chân anh qua đồi Cơm lam đem theo người Lên cao anh ôm trời Để dòng suối lẻ loi... Lữ Khách: Đường về ruộng dưới ngát hương củi rừng gạo núi Vượt tầm đèo khơi thấy con đường lúa tươi cười Đường về miền suôi biết bao đò bao quán mới Đường dài mà vui hỡi người bạn đường nặng vai Rồi một ngày mai có qua nhịp cầu tả tơi Nhìn bọt bèo trôi nhớ chăng mầu tóc xanh ngời... Hát chung: Đường ngược đường xuôi Nhớ nhau vì chuyện đầu môi Tạm biệt một nơi Thấy nhau ở cuối chân trời... Thái Thanh và Duy Khánh 5. NÀY NGƯỜI ƠI Cô lái đò miền trung du: Này người ơi ghé bến (y) sang sông Lên đường đi tới bõ công em chèo thuyền Mừng người đi tìm thấy tình duyên Con đường đất nước nối liền lòng dân. Lữ khách: Sông Thương ơi nước chẩy đôi ba dòng Anh về Hà Nội một lòng, lòng yêu em Sông Thương ơi nước đục người đen Anh về thành phố không quên cô mình. Duy Khánh và Hợp Ca 6. TÔI ĐI TỪ LÚC TRĂNG TƠ Lữ Khách: Ra đi từ lúc trăng tơ, trăng một miền hoa cỏ Trăng lên đầu của ô xa vẫn chưa mờ Im nghe lời Thủ Đô chào, ôi lời mừng đông đảo Đi trong lịch sử dân ta, luống nghẹn ngào. Lữ khách và dân chúng thủ đô: Hai bên nhà cửa thân yêu Ơi người ơi Ơi người ơi Đã mấy lần để đám rêu xanh thay mầu gạch ngói Thăng Long buồn tủi chia phôi Tháp, Tháp Rùa ơi Tháp, Tháp Rùa ơi Gió tiễn người về đến quê hương câu ca giọng Hời.
ANH ĐI TRÊN ĐƯỜNG CÁI QUAN Cô Cắt Cỏ: Hỡi anh đi đường cái quan Dừng chân đứng lại Dừng chân đứng lại Cho em đây than đôi lời Đi đâu vội mấy anh ơi... Trần Ngọc, Thái Thanh và Hợp ca 2. TÔI ĐI TỪ ẢI NAM QUAN Lữ Khách: Tôi đi từ ải Nam Quan sau vài ngàn năm lẻ Chia đôi một họ trăm con đã lên đường Năm mươi người ngược núi rừng Đã dựng vòng biên ải Năm mươi người trẩy theo sông tới khơi chừng Tôi theo người vượt quan san Ơi người ơi Ơi người ơi Vẽ lối mòn gìn giữ quê hương ngăn dường giặc Hán Tôi chưa về Ải Chi Lăng Ơi người ơi Ơi người ơi Dưới chiến bào người thấy băn khoăn thương ai đầu nguồn... Kim Tước 3. ĐỒNG ĐĂNG CÓ PHỐ KỲ LỪA Tô Thị: Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa Có nàng Tô Thị (ý y a) đứng (a) chờ... đợi (ỳ) ai Và khuyên người chẳng tái hồi Cho ngàn năm được (ý y a) sống đời... vọng (a à) phu... Kim Tước, Duy Khánh và Hợp Ca 4. NGƯỜI VỀ MIỀN XUÔI Dân thượng du: Người về miền suôi đem theo tình người miền núi Nhà sàn lả lơi đứng bên đường hoang vắng soi Đưa chân anh qua đồi Cơm lam đem theo người Lên cao anh ôm trời Để dòng suối lẻ loi... Lữ Khách: Đường về ruộng dưới ngát hương củi rừng gạo núi Vượt tầm đèo khơi thấy con đường lúa tươi cười Đường về miền suôi biết bao đò bao quán mới Đường dài mà vui hỡi người bạn đường nặng vai Rồi một ngày mai có qua nhịp cầu tả tơi Nhìn bọt bèo trôi nhớ chăng mầu tóc xanh ngời... Hát chung: Đường ngược đường xuôi Nhớ nhau vì chuyện đầu môi Tạm biệt một nơi Thấy nhau ở cuối chân trời... Thái Thanh và Duy Khánh 5. NÀY NGƯỜI ƠI Cô lái đò miền trung du: Này người ơi ghé bến (y) sang sông Lên đường đi tới bõ công em chèo thuyền Mừng người đi tìm thấy tình duyên Con đường đất nước nối liền lòng dân. Lữ khách: Sông Thương ơi nước chẩy đôi ba dòng Anh về Hà Nội một lòng, lòng yêu em Sông Thương ơi nước đục người đen Anh về thành phố không quên cô mình. Duy Khánh và Hợp Ca 6. TÔI ĐI TỪ LÚC TRĂNG TƠ Lữ Khách: Ra đi từ lúc trăng tơ, trăng một miền hoa cỏ Trăng lên đầu của ô xa vẫn chưa mờ Im nghe lời Thủ Đô chào, ôi lời mừng đông đảo Đi trong lịch sử dân ta, luống nghẹn ngào. Lữ khách và dân chúng thủ đô: Hai bên nhà cửa thân yêu Ơi người ơi Ơi người ơi Đã mấy lần để đám rêu xanh thay mầu gạch ngói Thăng Long buồn tủi chia phôi Tháp, Tháp Rùa ơi Tháp, Tháp Rùa ơi Gió tiễn người về đến quê hương câu ca giọng Hời. Phần Thứ Hai - QUA MIỀN TRUNG Duy Khánh 7. AI ĐI TRÕNG GIÓ TRÕNG SƯƠNG Lũ trẻ: Ai đi trong gió trong sương ơ Phải mau ơ phải mau để mà tới người ơi Kẻo đường ơi, người ơi còn xa Kẻo đường ơi, người ơi còn xa... Kim Tước 8. AI VÔ XỨ HUẾ THÌ VÔ Bà mẹ: À á ơ a a à á ơi Ai vô xứ Huế thì vô Chớ sợ Truông nhà Hồ, chớ sợ Phá Tam Giang à ơi À á ơ a a à á ơi Ngó ra quê cha đường xa sông rộng Ngó về quê mẹ núi lộng đèo cao À á ơ a a à á ơi Nhưng con ơi, con ngú ngủ sâu Chứ nối lại nhịp cầu Chứ đã có o ó ư... người đi À á ơ a a à á ơi. Duy Khánh, Kim Tước và Hợp Ca 9. AI ĐI TRÊN DẶM ĐƯỜNG TRƯỜNG Dân làng: Hò hô hò hò ơi hò Ai đi trên đường là dặm đường Đi mô mà vội vã à, cùng là hò khoan Hố hô hò khoan Hò hô hò hò ơi hò Khoan khoan tôi mời là mời bạn Vui là họp đoàn đêm nay chừ là à nay Hố hô hò khoan. Lữ khách: Năm tê trong lúc sang Xuân Tôi theo Công Chúa Huyền Trân tôi lên đường Đường máu xương đã lắm oán thương Đổi sắc hương lấy cõi giang san Tôi đi theo bước ái tình Đi cho trăm họ được hòa bình ấm no Đèo núi cao nghe gió vi vu Thổi phấn son bay tới kinh đô. Dân miền Trung: Hò hô hò hò ơi hò Anh đi trên đường là gập ghềnh Mau mau đi kẻo lỡ a truyện tình nước non Hố hô hò khoan. Hò hô hò hò ơi hò Mau mau đi kẻo là kẻo lỡ Câu chuyện tình năm xưa là tình à xưa Hố hô hò khoan. Thái Thanh và Duy Khánh 10. NƯỚC NON NGÀN DẶM RA ĐI Huyền Trân Công Chúa: Nước non ngàn dặm (à a a) ra đi Nước non ngàn dặm (à a a ra) đi Dù đường thiên lý xa vời Dù tình cố lý chơi vơi Cũng không dài bằng lòng thương mến người Bước đi vào lòng (ừ ư ư) muôn dân Bước đi vào lòng (ừ ư ư) muôn dân Bằng hồn trinh nữ mơ màng Bằng tình say đắm ơi chàng Ước nuôi dần hòa bình trong ái ân Nhưng ánh Tháp vàng Cây quế giữa rừng Chỉ một mùa tang là hương là sắc (ứ) tan Tàn cả tình yêu Vì hận còn gieo Đất nước cháy theo với ngọn lửa thiêu Mới hay tình nhẹ (è e e) như tơ Mới hay tình nhẹ (è e e) như tơ Mộng ngoài biên giới mơ hồ Chẳng ngăn được sóng vỡ bờ Với đêm mờ hồn về trên Tháp ma. Duy Khánh và Kim Tước 11. GIÓ ĐƯA CÀNH TRÚC LA ĐÀ Cô gái Huế: Ớ ơi hò ! Ớ hò ơi Gió đưa cành trúc la đà Tiếng chuông Thiên Mụ canh gà điểm sương Người về chưa ghé sông Hương Đã nghe tiếng gọi đôi đường đắng cay Anh đi mau ơ để nối lại duyên may Tình xưa là nghĩa cũ anh đắp xây cho thiệt bền Ớ ơi hò ! Ớ hò ơi Duy Khánh, Kim Tước và Hợp Ca 12. TÔI XA QUÊ NGHÈO RUỘNG NGHÈO Lữ khách: Hò hô hò hò ơi hò Tôi xa quê nghèo là ruộng nghèo Tôi leo qua cồn cát à, vượt đèo Hải Vân Hố hô hò khoan. Hò hô hò hò ơi hò Tôi trông én liệng là từng đàn Tôi gọi đàn chim ơi kià là à chim Hố hô hò khoan. Dân miền Trung: Vua Lê dắt lính vô Trung Anh theo Chúa Nguyễn vượt Cù Mông anh qua đèo Để núi cao ngơ ngác trông theo Để tháp son thương nhớ trong chiều Anh đi chân cứng đá mòn Đi chưa thấy mỏi mà lòng còn say sưa Biển thắm ru tiếng hát thiên thu Làn gió xanh theo gót phiêu du. Lữ khách: Hò hô hò hò ơi hò Lênh đênh ven bờ là biển sâu Hương thơm là thoang thoảng à đất mầu miền Nam Hố hô hò khoan Hò hô hò hò ơi hò Lênh đênh ven bờ là biển giàu Nghe nhịp cầu đã nối tình là à xưa Hố hô hò khoan.
Phần Thứ Hai - QUA MIỀN TRUNG Duy Khánh 7. AI ĐI TRÕNG GIÓ TRÕNG SƯƠNG Lũ trẻ: Ai đi trong gió trong sương ơ Phải mau ơ phải mau để mà tới người ơi Kẻo đường ơi, người ơi còn xa Kẻo đường ơi, người ơi còn xa... Kim Tước 8. AI VÔ XỨ HUẾ THÌ VÔ Bà mẹ: À á ơ a a à á ơi Ai vô xứ Huế thì vô Chớ sợ Truông nhà Hồ, chớ sợ Phá Tam Giang à ơi À á ơ a a à á ơi Ngó ra quê cha đường xa sông rộng Ngó về quê mẹ núi lộng đèo cao À á ơ a a à á ơi Nhưng con ơi, con ngú ngủ sâu Chứ nối lại nhịp cầu Chứ đã có o ó ư... người đi À á ơ a a à á ơi. Duy Khánh, Kim Tước và Hợp Ca 9. AI ĐI TRÊN DẶM ĐƯỜNG TRƯỜNG Dân làng: Hò hô hò hò ơi hò Ai đi trên đường là dặm đường Đi mô mà vội vã à, cùng là hò khoan Hố hô hò khoan Hò hô hò hò ơi hò Khoan khoan tôi mời là mời bạn Vui là họp đoàn đêm nay chừ là à nay Hố hô hò khoan. Lữ khách: Năm tê trong lúc sang Xuân Tôi theo Công Chúa Huyền Trân tôi lên đường Đường máu xương đã lắm oán thương Đổi sắc hương lấy cõi giang san Tôi đi theo bước ái tình Đi cho trăm họ được hòa bình ấm no Đèo núi cao nghe gió vi vu Thổi phấn son bay tới kinh đô. Dân miền Trung: Hò hô hò hò ơi hò Anh đi trên đường là gập ghềnh Mau mau đi kẻo lỡ a truyện tình nước non Hố hô hò khoan. Hò hô hò hò ơi hò Mau mau đi kẻo là kẻo lỡ Câu chuyện tình năm xưa là tình à xưa Hố hô hò khoan. Thái Thanh và Duy Khánh 10. NƯỚC NON NGÀN DẶM RA ĐI Huyền Trân Công Chúa: Nước non ngàn dặm (à a a) ra đi Nước non ngàn dặm (à a a ra) đi Dù đường thiên lý xa vời Dù tình cố lý chơi vơi Cũng không dài bằng lòng thương mến người Bước đi vào lòng (ừ ư ư) muôn dân Bước đi vào lòng (ừ ư ư) muôn dân Bằng hồn trinh nữ mơ màng Bằng tình say đắm ơi chàng Ước nuôi dần hòa bình trong ái ân Nhưng ánh Tháp vàng Cây quế giữa rừng Chỉ một mùa tang là hương là sắc (ứ) tan Tàn cả tình yêu Vì hận còn gieo Đất nước cháy theo với ngọn lửa thiêu Mới hay tình nhẹ (è e e) như tơ Mới hay tình nhẹ (è e e) như tơ Mộng ngoài biên giới mơ hồ Chẳng ngăn được sóng vỡ bờ Với đêm mờ hồn về trên Tháp ma. Duy Khánh và Kim Tước 11. GIÓ ĐƯA CÀNH TRÚC LA ĐÀ Cô gái Huế: Ớ ơi hò ! Ớ hò ơi Gió đưa cành trúc la đà Tiếng chuông Thiên Mụ canh gà điểm sương Người về chưa ghé sông Hương Đã nghe tiếng gọi đôi đường đắng cay Anh đi mau ơ để nối lại duyên may Tình xưa là nghĩa cũ anh đắp xây cho thiệt bền Ớ ơi hò ! Ớ hò ơi Duy Khánh, Kim Tước và Hợp Ca 12. TÔI XA QUÊ NGHÈO RUỘNG NGHÈO Lữ khách: Hò hô hò hò ơi hò Tôi xa quê nghèo là ruộng nghèo Tôi leo qua cồn cát à, vượt đèo Hải Vân Hố hô hò khoan. Hò hô hò hò ơi hò Tôi trông én liệng là từng đàn Tôi gọi đàn chim ơi kià là à chim Hố hô hò khoan. Dân miền Trung: Vua Lê dắt lính vô Trung Anh theo Chúa Nguyễn vượt Cù Mông anh qua đèo Để núi cao ngơ ngác trông theo Để tháp son thương nhớ trong chiều Anh đi chân cứng đá mòn Đi chưa thấy mỏi mà lòng còn say sưa Biển thắm ru tiếng hát thiên thu Làn gió xanh theo gót phiêu du. Lữ khách: Hò hô hò hò ơi hò Lênh đênh ven bờ là biển sâu Hương thơm là thoang thoảng à đất mầu miền Nam Hố hô hò khoan Hò hô hò hò ơi hò Lênh đênh ven bờ là biển giàu Nghe nhịp cầu đã nối tình là à xưa Hố hô hò khoan. Phần Thứ Ba - VÀO MIỀN NAM Thái Thanh và Hợp Ca 13. ANH ĐI ĐƯỜNG VẮNG ĐƯỜNG XA Cô gái miền Nam: Hò ơ ơ ớ ơ... hò Bớ anh đi đường vắng đường xa Dừng chân đứng lại (i ì) Hò ơ ơ ớ ơ... hò Nghe em đây ca đôi lời Chiều về trên cánh Đồng Nai Chờ người xây đắp ngày mai... Thái Thanh và Hợp Ca 14. NHỜ GIÓ ĐƯA VỀ Lữ khách: Nhờ gió đưa về, về miền gió chan hòa Thơm lòng đất phù sa Trời nắng huy hoàng, trời sưởi ấm con đường Cho ta vô miền sông nước Chiến đấu với sình lầy Với thú dữ ư tràn đầy Với lũ muỗi ư đặc dầy như đám mây Chiến đấu với rừng tràm Ta như ong từng đàn Lập cuộc đời trên đất rừng hoang Vào tới xóm dừa, vào vườn chuối la đà Ôi là mát lòng ta Bầu vú sữa tròn và mảnh trái thơm ròn Hương sầu riêng ngọt ngon Có mái tóc xuề xoà, có khoé mắt thiệt thà Đôi môi xinh hàm răng xít xa Có áo ngắn mặn mà, có tiếng nói đậm đà Người yên lành như một giấc mơ... Kim Tước và Duy Khánh 15. ĐI ĐÂU CHO THIẾP THEO CÙNG Cô gái miền Nam: Đi đâu cho thiếp theo cùng Đói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam Ví dầu tình có dở dang Thì cho thiếp gọi đò ngang thiếp về... Lữ khách: Tới đây lạ xứ quen người Trăm bề nhũn nhặn đừng cười tôi nghe Ví dầu tình bén duyên thề Thi xin kết bạn đền nghì trúc mai... Hợp Ca 16. ĐÈN CAO CHÂU ĐỐC GIÓ ĐỘC GÒ CÔNG Dân chúng miền Nam: Hò lơ hó lơ Lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ Hò lơ hó lơ Đèn nào cao cho bằng đèn Châu Đốc Gió nào độc cho bằng gió Gò Công Vợ chồng son đã nuôi lòng ước mong Thuận vợ chồng sẽ cùng tát Biển Đông Hò lơ hó lơ Lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ Hò lơ hó lơ. Hợp Ca 17. CỬU LONG GIANG và VỀ MIỀN NAM Đôi vợ chồng trẻ: Cửu Long Giang gió về vui trên sóng sông Uốn quanh như chín con rồng ôm chặt đứa con Người từ Tiền Giang đi về xa xăm Cuối con đường say đắm là miền rộng thênh thang Cửu Long Giang trôi về ôm ấp đất hoang Thiết tha như gái yêu chồng trong chiều mênh mông Người về Hậu Giang xây tổ uyên ương Có cánh đồng lúa chín uốn mình trên sóng sông... Đôi vợ chồng trẻ và dân chúng: Về miền Nam ôi quê hương mới ơi Về Cần Thơ khơi kinh, khơi nước ngòi Về Hà Tiên ta tiễn Chúa ra đảo khơi Về Cà Mâu ta đốt biết bao lửa vui Về miền Nam ta theo cơn gió đưa Về miền quê ta theo cơn gió về Về miền sông ăn cá nướng thơm ngày mưa Về đồng dưa ta tắm nắng vui đời ta Về miền Nam... Về miền Nam Người về đây trong gió bình an... Duy Khánh, Kim Tước và Hợp Ca 18. GIÃ ƠN CÁI CỐI CÁI CHẦY và VỀ MIỀN NAM Đôi vợ chồng trẻ: Giã ơn cái cối cái chầy Đêm khuya giã gạo, có mầy, có tao Giã ơn cái nhịp cầu ao Đêm khuya vo gạo, có tao có mầy. Dân chúng: Về miền Nam đem theo sương gió xưa Về đồng khô đem cơn mưa rét về Người về đây thương nhớ lắm con đường xa Về miền Trung, ra xứ Bắc yêu mẹ cha Đường từ xa đem ta đã tới đây Chùa chiều nay rung chuông trên luống cầy Người gửi ơn ra bốn phía chân trời mây Ngẩng đầu lên dâng vút đóa linh hồn say Đường về đây... Đường về đây Trời về Tây nghe gió cuồng bay... Hợp Ca 19. ĐƯỜNG ĐI ĐÃ TỚI Toàn thể nhân dân: Đường đi đã tới... Lòng dân đã nối... Người tạm dừng bước chân vui người ơi Người mơ ước tới... Đường tan ranh giới Để người được mãi Đi trong một duyên tình dài Con đường thế giới xa xôi Trong lòng dân chúng nơi nơi
Bản hát nầy hay hơn bản thu của ban Hoa Xuân trước 75 nhiều. Nhưng điểm yếu của cả 2 bản là phần miền Nam đều để nữ ca sĩ gốc Bắc với giọng cao mà hát, miền Nam chỉ cần giọng nữ trung là được rồi...
@@nguyentuonghuy0812 thậm chí các phiên bản đều để các ca sĩ gốc Bắc giọng cao hát Phần miền Nam. Thật sự rất đáng tiếc khi chúng ta không thể thưởng thức được một tiếng hát đậm chất miền Tây Nam Bộ hát Phần miền Nam nào khác nữa ngoài Hương Thủy. Hương Thủy hát phần này là hay nhất hiện tại rồi
Sự chuẩn bị, hoà nhạc phối khi cho dàn hợp xướng không dể, một bản trường ca bất hủ của Cố nhạc sỉ Phạm Duy xứng đáng được sự ưu đãi như thế Hoà âm tốt, thu âm thì thật là thất vọng, không biết thu âm năm nào, nhưng âm thanh thật sự quá kém
Có đi cho thiếp theo cùng đói nó thiếp chịu lạnh lùng thiếp cam, ví dầu tình có dở dang thì cho thiếp gọi đò ngang : Như ý sau khi cắt tóc chị ấy đi đò về...
Rất hay.Dàn dựng công phu. Tuy nhiên đây là bài hát nói về dân tộc Việt. Khiếm khuyết của ban ngàn khơi là để người Mỷ xuất hiện trong video. Làm mất giá trị của bản đại hợp xướng này. Thấy sao nói vậy. Chào.
HỢP CA VÀ ĐƠN CA KHÔNG RÕ LỜI !!! RẤT ĐÁNG TIẾC !!! NGƯỜI NÀO KHI HÁT CŨNG PHẢI NHÌN VÀO VỞ !!! DO ĐÓ , HÁT KHÔNG RÕ LỜI VÀ ẢNH HƯỞNG ĐẾN VIỆC DIỄN CẢM KHI HÁT !!!
Chưa kể có 4 bè, nam cao, nam trầm, nữ cao, nữ trầm, có khi có cả bè nam trung, nữ trung. Mỗi bè 1 giọng cao thấp khác nhau, cách phối và hòa giọng cũng khác nhau. Ko cầm sách thì khó lòng hát được. Dốt nên nhận xét tào lao thì câm mồm biến đi
Đúng là Phạm Duy... trình bày rườm rà... nhạc thì chẳng hay bằng Hòn Vọng Phu, cũng dở hơn Hội Trùng Dương... hoan hô Phạm Duy... một bậc thầy thương mại.
Cảm ơn nhận xét . Tuy nhiên nhìn về tổng quát .xét xem có ai để lòng nhìn về quê hương nồng nàn ,mặn nồng đến thế trên ca khúc dài cả mọi vùng đất Q Hương . Dù là với ý tưởng nào . Thiết lập được một tác phẩm đi vào lòng ....Đáng trân trọng chứ ...Hy vọng mọi sự so sánh chỉ phiến diện .... tks
Viên ngọc sáng trong văn hóa Việt Nam. Giờ kiếm đâu ra tuyệt phẩm như vầy.
Đã lâu tôi không nghe nhạc Việt. Hôm nay bỗng muốn nghe xem có gì mới nhưng quá thất vọng lại phải kiếm những bài hát cũ lớn tuổi hơn cả mình để nghe.
Cảm ơn Ban hợp xướng Ngàn Khơi. Phiên bản Con Đường Cái Quan này là hoàn chỉnh và hay nhất. Có dạo con phải nghe tới 10 lần một ngày vì nghiện ;)))
Quá hay cô chú ơi ❤
Thật xúc động! Biết ơn Người nhạc sĩ tài ba Phạm Duy đã để lại cho hậu thế một di sản vô giá…tưởng nhớ đến Ông với lòng Biết Ơn và Kính trọng! Trân trọng Biết Ơn Tất Cả đã thực hiện bản Trường Ca này! Xin trân trọng Biết Ơn!
Cám ơn Ban hợp xướng NGÀN KHƠI rất nhiều! Tôi được trở về thời thơ ấu ngồi đàn từng nốt nhạc hát nghêu ngao những đoạn lĩnh xướng mang đậm chất dân ca của ba miền đất nước, tôi yêu quê hương đất nước từ những câu ca tiếng hát này. Xin tri ơn nhạc sĩ tài hoa PHẠM DUY!
Nhớ Sài Gòn trước . 75 Ban hợp xướng NGÀN KHƠI !,
tuyệt vời... chắc khó kiếm được ban hợp xướng nào hay hơn, ngay cả Nhạc Viện Tp. Hồ Chí Minh!
Tự hào Âm nhạc Việt Nam❤❤❤
Phạm Duy một nhac sỉ kiêm thi sỉ có tâm hôn bao la như biển rông Nên sang tác duọc nhiều ca khúc lịch sử hào hùng của dân tộc VIêt Nam nhiều thập niên quá Một nhạc sỷ tài năng .
Sĩ chứ không phải sỉ bạn à..
Ông là cây ĐẠI THỤ của nền âm nhạc Việt Nam bạn ạ !,
Toi xa que huong tu 1975. Nhung ban nhac nay lam tan nat long toi vi thuong nho que huong VN. Hay qua, hay qua!!! Cam on ong Nguyen Minh.
Nhac pham duy da dang rat hay cam on ong rat nhieu
Lâu nghe lại , tâm hồn hướng về quê hương VN của mình , vùng sông Cửu Long của tôi. rất hiền hoà , từ ngày còn bé theo Cha Anh đi ra biển Cà Mau rộng mênh mong khg nhìn đâu là chân trời ,
Nghe cảm nhận được thời mở cõi ông cha ,cảm ơn Phạm Duy
Thuong nho que huong Viet Nam cua Toi qua.Nho on Co Nhac-si Pham-Duy va cam on toan the Ca-Doan Ngan Khoi.
Về đi chú. Đất mẹ luôn mở rộng vòng tay chờ đón...
Nghe đến bao nhiêu lần vẫn nổi da gà với kiệt tác này.
Pham duy một nhạc sỉ tài năng của v.n cám ơn ông đã để lại những tác phẩm vô giá
Nhạc khúc Đường Đi Đã Tới trong Trường Ca Con Đường Cái Quan của nhạc sĩ Phạm Duy cũng là nhạc hiệu của Đài Phát thanh RFA, chương trình Việt Ngữ. Hết sức cảm động!
Minh Binh on
dàn dựng công phu, chuyên nghiệp. hoành tráng! rất hay. cám ơn ban hợp xướng ngàn khơi
PHẦN HỢP CA KHÔNG RÕ LỜI !!!
NỮ ĐƠN CA HAY !!! NAM ĐEO KÍNH ĐƠN CA HAY !!!
BIẾT ƠN NHẠC SĨ THIÊN TÀI PHẠM DUY !!!
Chính xác ! Không rõ lời
Ban ngan khoi ❤️💚♥️🧡❤️💚💚🧡❤️💚😆🧡❤️🥑♥️🧡❤️💚♥️🧡❤️💚♥️🧡❤️💚♥️🧡❤️💚♥️🧡❤️💚♥️🧡❤️💚♥️🧡❤️💚♥️🧡❤️💚♥️🧡 love you !!!!
1. ANH ĐI TRÊN ĐƯỜNG CÁI QUAN
Cô Cắt Cỏ:
Hỡi anh đi đường cái quan
Dừng chân đứng lại
Dừng chân đứng lại
Cho em đây than đôi lời
Đi đâu vội mấy anh ơi...
Trần Ngọc, Thái Thanh và Hợp ca
2. TÔI ĐI TỪ ẢI NAM QUAN
Lữ Khách:
Tôi đi từ ải Nam Quan sau vài ngàn năm lẻ
Chia đôi một họ trăm con đã lên đường
Năm mươi người ngược núi rừng
Đã dựng vòng biên ải
Năm mươi người trẩy theo sông tới khơi chừng
Tôi theo người vượt quan san
Ơi người ơi Ơi người ơi
Vẽ lối mòn gìn giữ quê hương ngăn dường giặc Hán
Tôi chưa về Ải Chi Lăng
Ơi người ơi Ơi người ơi
Dưới chiến bào người thấy băn khoăn thương ai đầu nguồn...
Kim Tước
3. ĐỒNG ĐĂNG CÓ PHỐ KỲ LỪA
Tô Thị:
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa
Có nàng Tô Thị (ý y a) đứng (a) chờ... đợi (ỳ) ai
Và khuyên người chẳng tái hồi
Cho ngàn năm được (ý y a) sống đời... vọng (a à) phu...
Kim Tước, Duy Khánh và Hợp Ca
4. NGƯỜI VỀ MIỀN XUÔI
Dân thượng du:
Người về miền suôi đem theo tình người miền núi
Nhà sàn lả lơi đứng bên đường hoang vắng soi
Đưa chân anh qua đồi
Cơm lam đem theo người
Lên cao anh ôm trời
Để dòng suối lẻ loi...
Lữ Khách:
Đường về ruộng dưới ngát hương củi rừng gạo núi
Vượt tầm đèo khơi thấy con đường lúa tươi cười
Đường về miền suôi biết bao đò bao quán mới
Đường dài mà vui hỡi người bạn đường nặng vai
Rồi một ngày mai có qua nhịp cầu tả tơi
Nhìn bọt bèo trôi nhớ chăng mầu tóc xanh ngời...
Hát chung:
Đường ngược đường xuôi
Nhớ nhau vì chuyện đầu môi
Tạm biệt một nơi
Thấy nhau ở cuối chân trời...
Thái Thanh và Duy Khánh
5. NÀY NGƯỜI ƠI
Cô lái đò miền trung du:
Này người ơi ghé bến (y) sang sông
Lên đường đi tới bõ công em chèo thuyền
Mừng người đi tìm thấy tình duyên
Con đường đất nước nối liền lòng dân.
Lữ khách:
Sông Thương ơi nước chẩy đôi ba dòng
Anh về Hà Nội một lòng, lòng yêu em
Sông Thương ơi nước đục người đen
Anh về thành phố không quên cô mình.
Duy Khánh và Hợp Ca
6. TÔI ĐI TỪ LÚC TRĂNG TƠ
Lữ Khách:
Ra đi từ lúc trăng tơ, trăng một miền hoa cỏ
Trăng lên đầu của ô xa vẫn chưa mờ
Im nghe lời Thủ Đô chào, ôi lời mừng đông đảo
Đi trong lịch sử dân ta, luống nghẹn ngào.
Lữ khách và dân chúng thủ đô:
Hai bên nhà cửa thân yêu
Ơi người ơi Ơi người ơi
Đã mấy lần để đám rêu xanh thay mầu gạch ngói
Thăng Long buồn tủi chia phôi
Tháp, Tháp Rùa ơi Tháp, Tháp Rùa ơi
Gió tiễn người về đến quê hương câu ca giọng Hời.
Vô miền Nam là thấy cảnh vật hiền hòa . Đất đai trù phú liền .
Đỉnh cao nghệ thuật trên cả tuyệt vời khi trinh bày và dàn dựng ca khúc nầy !
Tuyệt vời. Cám ơn tất cả, cám ơn ban hợp xướng Ngàn Khơi.
Cảm ơn đã upload video clip này, một video clip rất có giá trị.
ANH ĐI TRÊN ĐƯỜNG CÁI QUAN
Cô Cắt Cỏ:
Hỡi anh đi đường cái quan
Dừng chân đứng lại
Dừng chân đứng lại
Cho em đây than đôi lời
Đi đâu vội mấy anh ơi...
Trần Ngọc, Thái Thanh và Hợp ca
2. TÔI ĐI TỪ ẢI NAM QUAN
Lữ Khách:
Tôi đi từ ải Nam Quan sau vài ngàn năm lẻ
Chia đôi một họ trăm con đã lên đường
Năm mươi người ngược núi rừng
Đã dựng vòng biên ải
Năm mươi người trẩy theo sông tới khơi chừng
Tôi theo người vượt quan san
Ơi người ơi Ơi người ơi
Vẽ lối mòn gìn giữ quê hương ngăn dường giặc Hán
Tôi chưa về Ải Chi Lăng
Ơi người ơi Ơi người ơi
Dưới chiến bào người thấy băn khoăn thương ai đầu nguồn...
Kim Tước
3. ĐỒNG ĐĂNG CÓ PHỐ KỲ LỪA
Tô Thị:
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa
Có nàng Tô Thị (ý y a) đứng (a) chờ... đợi (ỳ) ai
Và khuyên người chẳng tái hồi
Cho ngàn năm được (ý y a) sống đời... vọng (a à) phu...
Kim Tước, Duy Khánh và Hợp Ca
4. NGƯỜI VỀ MIỀN XUÔI
Dân thượng du:
Người về miền suôi đem theo tình người miền núi
Nhà sàn lả lơi đứng bên đường hoang vắng soi
Đưa chân anh qua đồi
Cơm lam đem theo người
Lên cao anh ôm trời
Để dòng suối lẻ loi...
Lữ Khách:
Đường về ruộng dưới ngát hương củi rừng gạo núi
Vượt tầm đèo khơi thấy con đường lúa tươi cười
Đường về miền suôi biết bao đò bao quán mới
Đường dài mà vui hỡi người bạn đường nặng vai
Rồi một ngày mai có qua nhịp cầu tả tơi
Nhìn bọt bèo trôi nhớ chăng mầu tóc xanh ngời...
Hát chung:
Đường ngược đường xuôi
Nhớ nhau vì chuyện đầu môi
Tạm biệt một nơi
Thấy nhau ở cuối chân trời...
Thái Thanh và Duy Khánh
5. NÀY NGƯỜI ƠI
Cô lái đò miền trung du:
Này người ơi ghé bến (y) sang sông
Lên đường đi tới bõ công em chèo thuyền
Mừng người đi tìm thấy tình duyên
Con đường đất nước nối liền lòng dân.
Lữ khách:
Sông Thương ơi nước chẩy đôi ba dòng
Anh về Hà Nội một lòng, lòng yêu em
Sông Thương ơi nước đục người đen
Anh về thành phố không quên cô mình.
Duy Khánh và Hợp Ca
6. TÔI ĐI TỪ LÚC TRĂNG TƠ
Lữ Khách:
Ra đi từ lúc trăng tơ, trăng một miền hoa cỏ
Trăng lên đầu của ô xa vẫn chưa mờ
Im nghe lời Thủ Đô chào, ôi lời mừng đông đảo
Đi trong lịch sử dân ta, luống nghẹn ngào.
Lữ khách và dân chúng thủ đô:
Hai bên nhà cửa thân yêu
Ơi người ơi Ơi người ơi
Đã mấy lần để đám rêu xanh thay mầu gạch ngói
Thăng Long buồn tủi chia phôi
Tháp, Tháp Rùa ơi Tháp, Tháp Rùa ơi
Gió tiễn người về đến quê hương câu ca giọng Hời.
Phần Thứ Hai - QUA MIỀN TRUNG
Duy Khánh
7. AI ĐI TRÕNG GIÓ TRÕNG SƯƠNG
Lũ trẻ:
Ai đi trong gió trong sương ơ
Phải mau ơ phải mau để mà tới người ơi
Kẻo đường ơi, người ơi còn xa
Kẻo đường ơi, người ơi còn xa...
Kim Tước
8. AI VÔ XỨ HUẾ THÌ VÔ
Bà mẹ:
À á ơ a a à á ơi
Ai vô xứ Huế thì vô
Chớ sợ Truông nhà Hồ, chớ sợ Phá Tam Giang à ơi
À á ơ a a à á ơi
Ngó ra quê cha đường xa sông rộng
Ngó về quê mẹ núi lộng đèo cao
À á ơ a a à á ơi
Nhưng con ơi, con ngú ngủ sâu
Chứ nối lại nhịp cầu
Chứ đã có o ó ư... người đi
À á ơ a a à á ơi.
Duy Khánh, Kim Tước và Hợp Ca
9. AI ĐI TRÊN DẶM ĐƯỜNG TRƯỜNG
Dân làng:
Hò hô hò hò ơi hò
Ai đi trên đường là dặm đường
Đi mô mà vội vã à, cùng là hò khoan
Hố hô hò khoan
Hò hô hò hò ơi hò
Khoan khoan tôi mời là mời bạn
Vui là họp đoàn đêm nay chừ là à nay
Hố hô hò khoan.
Lữ khách:
Năm tê trong lúc sang Xuân
Tôi theo Công Chúa Huyền Trân tôi lên đường
Đường máu xương đã lắm oán thương
Đổi sắc hương lấy cõi giang san
Tôi đi theo bước ái tình
Đi cho trăm họ được hòa bình ấm no
Đèo núi cao nghe gió vi vu
Thổi phấn son bay tới kinh đô.
Dân miền Trung:
Hò hô hò hò ơi hò
Anh đi trên đường là gập ghềnh
Mau mau đi kẻo lỡ a truyện tình nước non
Hố hô hò khoan.
Hò hô hò hò ơi hò
Mau mau đi kẻo là kẻo lỡ
Câu chuyện tình năm xưa là tình à xưa
Hố hô hò khoan.
Thái Thanh và Duy Khánh
10. NƯỚC NON NGÀN DẶM RA ĐI
Huyền Trân Công Chúa:
Nước non ngàn dặm (à a a) ra đi
Nước non ngàn dặm (à a a ra) đi
Dù đường thiên lý xa vời
Dù tình cố lý chơi vơi
Cũng không dài bằng lòng thương mến người
Bước đi vào lòng (ừ ư ư) muôn dân
Bước đi vào lòng (ừ ư ư) muôn dân
Bằng hồn trinh nữ mơ màng
Bằng tình say đắm ơi chàng
Ước nuôi dần hòa bình trong ái ân
Nhưng ánh Tháp vàng
Cây quế giữa rừng
Chỉ một mùa tang là hương là sắc (ứ) tan
Tàn cả tình yêu
Vì hận còn gieo
Đất nước cháy theo với ngọn lửa thiêu
Mới hay tình nhẹ (è e e) như tơ
Mới hay tình nhẹ (è e e) như tơ
Mộng ngoài biên giới mơ hồ
Chẳng ngăn được sóng vỡ bờ
Với đêm mờ hồn về trên Tháp ma.
Duy Khánh và Kim Tước
11. GIÓ ĐƯA CÀNH TRÚC LA ĐÀ
Cô gái Huế:
Ớ ơi hò ! Ớ hò ơi
Gió đưa cành trúc la đà
Tiếng chuông Thiên Mụ canh gà điểm sương
Người về chưa ghé sông Hương
Đã nghe tiếng gọi đôi đường đắng cay
Anh đi mau ơ để nối lại duyên may
Tình xưa là nghĩa cũ anh đắp xây cho thiệt bền
Ớ ơi hò ! Ớ hò ơi
Duy Khánh, Kim Tước và Hợp Ca
12. TÔI XA QUÊ NGHÈO RUỘNG NGHÈO
Lữ khách:
Hò hô hò hò ơi hò
Tôi xa quê nghèo là ruộng nghèo
Tôi leo qua cồn cát à, vượt đèo Hải Vân
Hố hô hò khoan.
Hò hô hò hò ơi hò
Tôi trông én liệng là từng đàn
Tôi gọi đàn chim ơi kià là à chim
Hố hô hò khoan.
Dân miền Trung:
Vua Lê dắt lính vô Trung
Anh theo Chúa Nguyễn vượt Cù Mông anh qua đèo
Để núi cao ngơ ngác trông theo
Để tháp son thương nhớ trong chiều
Anh đi chân cứng đá mòn
Đi chưa thấy mỏi mà lòng còn say sưa
Biển thắm ru tiếng hát thiên thu
Làn gió xanh theo gót phiêu du.
Lữ khách:
Hò hô hò hò ơi hò
Lênh đênh ven bờ là biển sâu
Hương thơm là thoang thoảng à đất mầu miền Nam
Hố hô hò khoan
Hò hô hò hò ơi hò
Lênh đênh ven bờ là biển giàu
Nghe nhịp cầu đã nối tình là à xưa
Hố hô hò khoan.
Lần đầu nghe không hay nhưng nghe lại thì thấy rất là hay 😂
Thiên tài Phạm Duy !!!
Thật tội nghiệp cho những nhạc sĩ,nhà thơ,họa sĩ tài danh ỏ đất Bắc không còn có môi trường để phát triển tài năng của minh..
TUYỆT VỜI...!!!
Quá tuyệt vời
Quá hay ý nghĩa
Phần Thứ Hai - QUA MIỀN TRUNG
Duy Khánh
7. AI ĐI TRÕNG GIÓ TRÕNG SƯƠNG
Lũ trẻ:
Ai đi trong gió trong sương ơ
Phải mau ơ phải mau để mà tới người ơi
Kẻo đường ơi, người ơi còn xa
Kẻo đường ơi, người ơi còn xa...
Kim Tước
8. AI VÔ XỨ HUẾ THÌ VÔ
Bà mẹ:
À á ơ a a à á ơi
Ai vô xứ Huế thì vô
Chớ sợ Truông nhà Hồ, chớ sợ Phá Tam Giang à ơi
À á ơ a a à á ơi
Ngó ra quê cha đường xa sông rộng
Ngó về quê mẹ núi lộng đèo cao
À á ơ a a à á ơi
Nhưng con ơi, con ngú ngủ sâu
Chứ nối lại nhịp cầu
Chứ đã có o ó ư... người đi
À á ơ a a à á ơi.
Duy Khánh, Kim Tước và Hợp Ca
9. AI ĐI TRÊN DẶM ĐƯỜNG TRƯỜNG
Dân làng:
Hò hô hò hò ơi hò
Ai đi trên đường là dặm đường
Đi mô mà vội vã à, cùng là hò khoan
Hố hô hò khoan
Hò hô hò hò ơi hò
Khoan khoan tôi mời là mời bạn
Vui là họp đoàn đêm nay chừ là à nay
Hố hô hò khoan.
Lữ khách:
Năm tê trong lúc sang Xuân
Tôi theo Công Chúa Huyền Trân tôi lên đường
Đường máu xương đã lắm oán thương
Đổi sắc hương lấy cõi giang san
Tôi đi theo bước ái tình
Đi cho trăm họ được hòa bình ấm no
Đèo núi cao nghe gió vi vu
Thổi phấn son bay tới kinh đô.
Dân miền Trung:
Hò hô hò hò ơi hò
Anh đi trên đường là gập ghềnh
Mau mau đi kẻo lỡ a truyện tình nước non
Hố hô hò khoan.
Hò hô hò hò ơi hò
Mau mau đi kẻo là kẻo lỡ
Câu chuyện tình năm xưa là tình à xưa
Hố hô hò khoan.
Thái Thanh và Duy Khánh
10. NƯỚC NON NGÀN DẶM RA ĐI
Huyền Trân Công Chúa:
Nước non ngàn dặm (à a a) ra đi
Nước non ngàn dặm (à a a ra) đi
Dù đường thiên lý xa vời
Dù tình cố lý chơi vơi
Cũng không dài bằng lòng thương mến người
Bước đi vào lòng (ừ ư ư) muôn dân
Bước đi vào lòng (ừ ư ư) muôn dân
Bằng hồn trinh nữ mơ màng
Bằng tình say đắm ơi chàng
Ước nuôi dần hòa bình trong ái ân
Nhưng ánh Tháp vàng
Cây quế giữa rừng
Chỉ một mùa tang là hương là sắc (ứ) tan
Tàn cả tình yêu
Vì hận còn gieo
Đất nước cháy theo với ngọn lửa thiêu
Mới hay tình nhẹ (è e e) như tơ
Mới hay tình nhẹ (è e e) như tơ
Mộng ngoài biên giới mơ hồ
Chẳng ngăn được sóng vỡ bờ
Với đêm mờ hồn về trên Tháp ma.
Duy Khánh và Kim Tước
11. GIÓ ĐƯA CÀNH TRÚC LA ĐÀ
Cô gái Huế:
Ớ ơi hò ! Ớ hò ơi
Gió đưa cành trúc la đà
Tiếng chuông Thiên Mụ canh gà điểm sương
Người về chưa ghé sông Hương
Đã nghe tiếng gọi đôi đường đắng cay
Anh đi mau ơ để nối lại duyên may
Tình xưa là nghĩa cũ anh đắp xây cho thiệt bền
Ớ ơi hò ! Ớ hò ơi
Duy Khánh, Kim Tước và Hợp Ca
12. TÔI XA QUÊ NGHÈO RUỘNG NGHÈO
Lữ khách:
Hò hô hò hò ơi hò
Tôi xa quê nghèo là ruộng nghèo
Tôi leo qua cồn cát à, vượt đèo Hải Vân
Hố hô hò khoan.
Hò hô hò hò ơi hò
Tôi trông én liệng là từng đàn
Tôi gọi đàn chim ơi kià là à chim
Hố hô hò khoan.
Dân miền Trung:
Vua Lê dắt lính vô Trung
Anh theo Chúa Nguyễn vượt Cù Mông anh qua đèo
Để núi cao ngơ ngác trông theo
Để tháp son thương nhớ trong chiều
Anh đi chân cứng đá mòn
Đi chưa thấy mỏi mà lòng còn say sưa
Biển thắm ru tiếng hát thiên thu
Làn gió xanh theo gót phiêu du.
Lữ khách:
Hò hô hò hò ơi hò
Lênh đênh ven bờ là biển sâu
Hương thơm là thoang thoảng à đất mầu miền Nam
Hố hô hò khoan
Hò hô hò hò ơi hò
Lênh đênh ven bờ là biển giàu
Nghe nhịp cầu đã nối tình là à xưa
Hố hô hò khoan.
Phần Thứ Ba - VÀO MIỀN NAM
Thái Thanh và Hợp Ca
13. ANH ĐI ĐƯỜNG VẮNG ĐƯỜNG XA
Cô gái miền Nam:
Hò ơ ơ ớ ơ... hò
Bớ anh đi đường vắng đường xa
Dừng chân đứng lại (i ì)
Hò ơ ơ ớ ơ... hò
Nghe em đây ca đôi lời
Chiều về trên cánh Đồng Nai
Chờ người xây đắp ngày mai...
Thái Thanh và Hợp Ca
14. NHỜ GIÓ ĐƯA VỀ
Lữ khách:
Nhờ gió đưa về, về miền gió chan hòa
Thơm lòng đất phù sa
Trời nắng huy hoàng, trời sưởi ấm con đường
Cho ta vô miền sông nước
Chiến đấu với sình lầy
Với thú dữ ư tràn đầy
Với lũ muỗi ư đặc dầy như đám mây
Chiến đấu với rừng tràm
Ta như ong từng đàn
Lập cuộc đời trên đất rừng hoang
Vào tới xóm dừa, vào vườn chuối la đà
Ôi là mát lòng ta
Bầu vú sữa tròn và mảnh trái thơm ròn
Hương sầu riêng ngọt ngon
Có mái tóc xuề xoà, có khoé mắt thiệt thà
Đôi môi xinh hàm răng xít xa
Có áo ngắn mặn mà, có tiếng nói đậm đà
Người yên lành như một giấc mơ...
Kim Tước và Duy Khánh
15. ĐI ĐÂU CHO THIẾP THEO CÙNG
Cô gái miền Nam:
Đi đâu cho thiếp theo cùng
Đói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam
Ví dầu tình có dở dang
Thì cho thiếp gọi đò ngang thiếp về...
Lữ khách:
Tới đây lạ xứ quen người
Trăm bề nhũn nhặn đừng cười tôi nghe
Ví dầu tình bén duyên thề
Thi xin kết bạn đền nghì trúc mai...
Hợp Ca
16. ĐÈN CAO CHÂU ĐỐC GIÓ ĐỘC GÒ CÔNG
Dân chúng miền Nam:
Hò lơ hó lơ
Lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ
Hò lơ hó lơ
Đèn nào cao cho bằng đèn Châu Đốc
Gió nào độc cho bằng gió Gò Công
Vợ chồng son đã nuôi lòng ước mong
Thuận vợ chồng sẽ cùng tát Biển Đông
Hò lơ hó lơ
Lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ
Hò lơ hó lơ.
Hợp Ca
17. CỬU LONG GIANG và VỀ MIỀN NAM
Đôi vợ chồng trẻ:
Cửu Long Giang gió về vui trên sóng sông
Uốn quanh như chín con rồng ôm chặt đứa con
Người từ Tiền Giang đi về xa xăm
Cuối con đường say đắm là miền rộng thênh thang
Cửu Long Giang trôi về ôm ấp đất hoang
Thiết tha như gái yêu chồng trong chiều mênh mông
Người về Hậu Giang xây tổ uyên ương
Có cánh đồng lúa chín uốn mình trên sóng sông...
Đôi vợ chồng trẻ và dân chúng:
Về miền Nam ôi quê hương mới ơi
Về Cần Thơ khơi kinh, khơi nước ngòi
Về Hà Tiên ta tiễn Chúa ra đảo khơi
Về Cà Mâu ta đốt biết bao lửa vui
Về miền Nam ta theo cơn gió đưa
Về miền quê ta theo cơn gió về
Về miền sông ăn cá nướng thơm ngày mưa
Về đồng dưa ta tắm nắng vui đời ta
Về miền Nam... Về miền Nam
Người về đây trong gió bình an...
Duy Khánh, Kim Tước và Hợp Ca
18. GIÃ ƠN CÁI CỐI CÁI CHẦY và VỀ MIỀN NAM
Đôi vợ chồng trẻ:
Giã ơn cái cối cái chầy
Đêm khuya giã gạo, có mầy, có tao
Giã ơn cái nhịp cầu ao
Đêm khuya vo gạo, có tao có mầy.
Dân chúng:
Về miền Nam đem theo sương gió xưa
Về đồng khô đem cơn mưa rét về
Người về đây thương nhớ lắm con đường xa
Về miền Trung, ra xứ Bắc yêu mẹ cha
Đường từ xa đem ta đã tới đây
Chùa chiều nay rung chuông trên luống cầy
Người gửi ơn ra bốn phía chân trời mây
Ngẩng đầu lên dâng vút đóa linh hồn say
Đường về đây... Đường về đây
Trời về Tây nghe gió cuồng bay...
Hợp Ca
19. ĐƯỜNG ĐI ĐÃ TỚI
Toàn thể nhân dân:
Đường đi đã tới... Lòng dân đã nối...
Người tạm dừng bước chân vui người ơi
Người mơ ước tới... Đường tan ranh giới
Để người được mãi
Đi trong một duyên tình dài
Con đường thế giới xa xôi
Trong lòng dân chúng nơi nơi
Hon cua,dan toc,v,n,nam trong bai hat nay,noi len tat ca,nguyen vong!
Tuyệt quá.
Số một của thế giới❤❤❤❤❤
Quá tuyệt vời!tieuthu
Có anh, chị, bạn nào biết năm ghi hình của bản trường ca này không, tui thấy hình ảnh thì khá lâu, nhưng chưa đoán được năm nào.
@@nguyentuonghuy0812 Khoảng 1996-1997
Nghe bài này muốn làm 1 tua xuyên Việt
Bản hát nầy hay hơn bản thu của ban Hoa Xuân trước 75 nhiều. Nhưng điểm yếu của cả 2 bản là phần miền Nam đều để nữ ca sĩ gốc Bắc với giọng cao mà hát, miền Nam chỉ cần giọng nữ trung là được rồi...
Hoàn toàn đồng ý, giọng hò phải thấp hơn mới đúng điệu.
@@nguyentuonghuy0812 thậm chí các phiên bản đều để các ca sĩ gốc Bắc giọng cao hát Phần miền Nam. Thật sự rất đáng tiếc khi chúng ta không thể thưởng thức được một tiếng hát đậm chất miền Tây Nam Bộ hát Phần miền Nam nào khác nữa ngoài Hương Thủy. Hương Thủy hát phần này là hay nhất hiện tại rồi
Nhiều phần cảm giác nghe ko rõ chữ đạc biệt là phần " ai đi trong gió trong sương"
Quá hay
Sự chuẩn bị, hoà nhạc phối khi cho dàn hợp xướng không dể, một bản trường ca bất hủ của Cố nhạc sỉ Phạm Duy xứng đáng được sự ưu đãi như thế
Hoà âm tốt, thu âm thì thật là thất vọng, không biết thu âm năm nào, nhưng âm thanh thật sự quá kém
Âm thanh cỡ Pari by night mới được , khinh phí Anh
Tuyệt
Có đi cho thiếp theo cùng đói nó thiếp chịu lạnh lùng thiếp cam, ví dầu tình có dở dang thì cho thiếp gọi đò ngang : Như ý sau khi cắt tóc chị ấy đi đò về...
*Rất cám ơn quí vị*
Tuyetvoi
I’m in
NAM CA SĨ LĨNH XƯỚNG MỞ RỘNG MIỆNG QUÁ , NHÌN THẤY NHIỀU RĂNG !!! RÂT THÔ THIỂN !!°
Bake răng phải nhiều , nhiều người hô và vàng ố nữa
Rất hay.Dàn dựng công phu. Tuy nhiên đây là bài hát nói về dân tộc Việt. Khiếm khuyết của ban ngàn khơi là để người Mỷ xuất hiện trong video. Làm mất giá trị của bản đại hợp xướng này. Thấy sao nói vậy. Chào.
Khùng hả cha nội. Sặc mùi bài ngoại
1 băng giọng nam cũng chẳng bằng 1 chú Duy Khánh
Có đoạn chẳng nghe hát gì cả.
Chính xác !
HỢP CA VÀ ĐƠN CA KHÔNG RÕ LỜI !!! RẤT ĐÁNG TIẾC !!!
NGƯỜI NÀO KHI HÁT CŨNG PHẢI NHÌN VÀO VỞ !!! DO ĐÓ , HÁT KHÔNG RÕ LỜI VÀ ẢNH HƯỞNG ĐẾN VIỆC DIỄN CẢM KHI HÁT !!!
Yes, pham duy có tài nhưng không có đức. In my book, not a complete great nhạc sĩ.
KHÔNG NÊN NHÌN VỞ ĐỂ HỢP CA , KHÓ CHO VIỆC DIỄN CẢM !!!
Với việc hát trường ca? Mà ko nhìn vở (nhìn lướt) có làm khó nhau quá ko? Có phải là 1 bài hát thông thường đâu bạn?
Ko biết gì về hát xướng mà làm như hay lắm... Tôi chuyên hát ca đoàn nè, bài quá dài và nhiều note khó ko cầm sách sao hát nổi
Chưa kể có 4 bè, nam cao, nam trầm, nữ cao, nữ trầm, có khi có cả bè nam trung, nữ trung. Mỗi bè 1 giọng cao thấp khác nhau, cách phối và hòa giọng cũng khác nhau. Ko cầm sách thì khó lòng hát được. Dốt nên nhận xét tào lao thì câm mồm biến đi
BAN HỢP CA NÀY HÁT KHÔNG RÕ LỜI !!!
CHÍNH XÁC !
Hát không rõ lởi . Hát cầm vở . Nam ca sĩ đơn ca là một cậu xấu trai .
THẤT BẠI !!!
Đúng là Phạm Duy... trình bày rườm rà... nhạc thì chẳng hay bằng Hòn Vọng Phu, cũng dở hơn Hội Trùng Dương... hoan hô Phạm Duy... một bậc thầy thương mại.
à bạn bị đục tai đó bạn =)) Âm nhạc là để rửa tai , Hòn Vọng Phu khác , Hội Trùng Dương khác , đừng đem ra so sánh nhé :))
Nói kiểu lấy điểm. lo sợ mất quan điểm. Nghệ thuật vị.......... Nói không đúng quan điểm lập trường bị kiểm điểm
Cái này là lấy thành kiến cá nhân đánh giá nghệ thuật
Cảm ơn nhận xét . Tuy nhiên nhìn về tổng quát .xét xem có ai để lòng nhìn về quê hương nồng nàn ,mặn nồng đến thế trên ca khúc dài cả mọi vùng đất Q Hương . Dù là với ý tưởng nào . Thiết lập được một tác phẩm đi vào lòng ....Đáng trân trọng chứ ...Hy vọng mọi sự so sánh chỉ phiến diện .... tks
Phiến diện cá nhân, cái tôi quá cao. Khi nào bạn sáng tác được những bản hay hơn thế này mới đủ tủ cách nói thế.
Quá tuyệt vời