Đôi chân kỳ diệu của cậu bé không tay

แชร์
ฝัง
  • เผยแพร่เมื่อ 17 พ.ค. 2013
  • Một cậu bé ngay từ khi ra đời đã không có hai tay, nhưng chỉ mới hơn 1 tuổi đã sử dụng đôi chân thực hiện công việc thay đôi tay một cách linh hoạt. Chưa kể, cậu bé ấy học rất giỏi.
    Đó hoàn toàn không phải là chuyện kể quen thuộc về tấm gương nhà giáo ưu tú Nguyễn Ngọc Ký giàu nghị lực mà là em Hồ Hữu Hạnh, HS lớp 4 Trường tiểu học Kim Đồng (xã Gia Canh, huyện Định Quán, Đồng Nai).
    Bàn chân cũng sẽ là bàn tay của con
    Ba mẹ cậu bé - anh Hồ Hữu Thân và chị Bùi Thị Hợp - đã khóc gần như cạn nước mắt: "Làm sao con có thể tự lo các sinh hoạt cá nhân, rồi lớn lên, khi không có mình bên cạnh, con sẽ sống ra sao?".
    Chị Hợp nhớ lại những ngày Hạnh còn bé: "Con người ta có hai tay khi tắm còn có điểm tựa, còn mình thì cứ sợ làm tụt con. Rồi Hạnh tập bò bằng cằm và vai, trườn như con sâu đo làm lộn áo từ trước ra sau. Thấy mà thương lắm".
    Dường như nhận thấy sự thiệt thòi của mình so với bạn bè cùng lứa, Hạnh luôn cố gắng dùng đôi chân thay đôi tay làm việc. Không chỉ tự ăn cơm, tự mặc quần áo, tự gội đầu, chải đầu... em còn phụ giúp mẹ một số việc trong gia đình như rửa chén, quét nhà...
    Cậu bé kẹp cán chổi vào giữa cằm và vai, chiếc chổi di chuyển nhẹ nhàng, quét sạch nền nhà. Khi tự làm được việc gì, Hạnh nhất định không cho ai giúp.
    Chị Hợp kể lại chuyện mỗi khi nặn đất thành hình con chim, con bướm em thường không nặn cánh. Tôi hỏi Hạnh tại sao, em cười hồn nhiên: "Vì em không có tay nên em nặn nó giống như em. Nhưng sau này em sẽ nặn thêm cánh vì lúc đó em đã ráp tay".
    Em ước sẽ giỏi như thầy Nguyễn Ngọc Ký
    Khi bạn bè cùng lứa vào học mẫu giáo, Hạnh cũng đòi bố mẹ cho đến trường. Nhưng lúc đó Trường tiểu học Kim Đồng (Định Quán, Đồng Nai) không tiếp nhận vì trường hợp của em các cô giáo chưa gặp lần nào.
    Ham học, Hạnh trốn bố mẹ theo anh đến trường học lén. Rồi em rèn sử dụng bút bằng ngón chân. Bây giờ nét chữ của cậu bé khá đẹp. Trường cách nhà hơn 2km, Hạnh lại lén bố mẹ tập đi xe đạp. Những ngày đầu liên tục bị té, cằm và mặt đầy vết sẹo, tuy nhiên em không từ bỏ.
    Hạnh nói: "Mỗi lần té em đau lắm nhưng em dựng xe lên tập tiếp. Em muốn tự mình làm để rèn bản thân và để đôi chân dẻo hơn". Thầy cô Trường Kim Đồng bất ngờ và xúc động trước nghị lực của em. Từ đó Hạnh được đến trường như bao bạn bè khác.
    Hạnh khá thông minh nhanh trí. Ba năm liền em là học sinh giỏi. Đặc biệt với môn toán Hạnh nổi trội hơn hẳn. Cậu bé cho biết: "Em sẽ học thật giỏi để sau này giúp được bố mẹ nhiều hơn". Được một nhà hảo tâm tặng bộ máy vi tính, Hạnh dùng chân mày mò từng phím. Bây giờ em có thể sử dụng thành thạo những thao tác cơ bản. Hạnh còn xin bố mẹ nối mạng để em mở rộng kiến thức, vì Hạnh mong muốn tương lai mình trở thành kỹ sư máy tính.
    Hạnh được một người bạn từ Trường phổ thông đặc biệt Nguyễn Đình Chiểu (Q.5, TP.HCM) gửi tặng cuốn sách về nhà giáo ưu tú Nguyễn Ngọc Ký. Cuốn sách ấy càng động viên Hạnh học tập, giúp đỡ cha mẹ. Hạnh mong muốn rồi em cũng giỏi như thầy Ngọc Ký vậy. Cậu bé ấy cũng có một kế hoạch dễ thương: sau này sẽ viết tự truyện bằng chính đôi chân của mình!
    Năm 2008, khi học lớp 2, Hồ Hữu Hạnh nhận được học bổng 10 triệu đồng từ chương trình Kết nối đến tương lai (do Đài truyền hình TP.HCM phối hợp cùng Công ty TNHH Robot tổ chức).
    ĐOÀN LY
    teen.tuoitre.vn....

ความคิดเห็น •