Bất Vị Hiệp / 不谓侠 - Tiêu Ức Tình (Pinyin + lời Việt)

แชร์
ฝัง
  • เผยแพร่เมื่อ 16 ก.ย. 2024
  • Ráng chiều nhuốm đỏ tà áo sương lạnh
    Cưỡi ngựa phiêu lãng trong ánh tà dương
    Bước qua chốn thôn nhỏ nhớ cố hương
    Lúc xưa mưa rơi cỏ hoa bay ngàn hướng
    Rượu ta uống, nâng chén trà
    Lối nhỏ nơi quán quen ta với người
    Trước lạ sau quen chốn đây
    Tri kỷ trăm năm khó thấy
    Khắp nơi khắp chốn đâu cũng là nhà
    Dù lầu cao vách tranh chẳng bận tâm
    Chẳng toan tính, luôn hào khí nghĩa nhân
    Khí phách mới ba phần mà xưng hiệp khách.
    Luyện đao kiếm, tay múa quyền
    An nhàn tán gẫu bao chuyện lưu truyền
    Anh hùng hư danh chẳng mong
    Muốn mượn rượu kể đôi chút chuyện xưa
    Hái nhánh hoa ở Giang Nam
    Say men rượu chờ gió xuân
    Ta đa tình yêu thương cả thiên hạ gần xa
    Chốn thế gian gặp qua
    Nhưng tri kỷ có mấy người
    Một bầu rượu nồng ta say ngắm hoàng hôn khói bay
    Lướt gió qua miền Giang Bắc
    Bão cát chẳng ngăn bước chân
    Vung tay một nhành hoa vỡ ta vô tình chẳng hay
    Có mấy khi gặp nhau
    Một đời làm trang hảo hán
    Mái tóc xanh giờ đã nhuốm màu dấu vết của thời gian
    Ánh trăng rót xuống một chén rượu nồng
    Trời đã khuya uống say quên đường về
    Lúc niên thiếu chẳng bận tâm thế nhân
    Kiếm trên tay, đai ngọc theo ta dạo bước
    Nhìn sao sáng, sương gối đầu
    Chốn thần tiên cũng không sao sánh bằng
    Phiêu bạt rong chơi bốn phương
    Xuân hạ thu đông khắp hướng
    Gió sương chẳng nản lòng đấng anh hào
    Rèn luyện cũng có lúc sẽ thành công
    Hỏi nhân thế, tấm lòng ai giống ta
    Hát ca bên mây trời nhìn trăng toả sáng
    Họ tên chẳng cần để lại
    Chân ngạo nghễ bước, ngao du đất trời
    Anh hùng hư danh chẳng mong
    Muốn mượn rượu kể đôi chút chuyện xưa
    Hái nhánh hoa ở Giang Nam
    Say men rượu chờ gió xuân
    Ta đa tình yêu thương cả thiên hạ gần xa
    Chốn thế gian gặp qua
    Nhưng tri kỷ có mấy người
    Một bầu rượu nồng ta say ngắm hoàng hôn khói bay
    Lướt gió qua miền Giang Bắc
    Bão cát chẳng ngăn bước chân
    Vung tay một nhành hoa vỡ ta vô tình chẳng hay
    Có mấy khi gặp nhau
    Một đời làm trang hảo hán
    Mái tóc xanh giờ cũng nhuốm màu dấu vết của thời gian
    Mọi hơn thua cũng chỉ là phù phiếm thôi
    Quan tâm làm chi, ta chỉ thích uống rượu dạo chơi
    Cất tiếng ca cười vui, phong lưu nào đâu đã già
    Cưỡi ngựa vượt ngàn phong ba, an nhàn ngồi nhìn năm tháng qua.
    Chuyện hợp tan, sống chết là điều hiển nhiên
    Quên đi phiền lo tiêu sái ung dung tựa thần tiên
    Cất tiếng ca cười vui, phong lưu nào đâu có tuổi
    Chẳng phải là kẻ hiệp khách, chỉ thích hát ca dạo chơi
    Chẳng muốn là người hiệp khách, chỉ thích hát ca dạo chơi

ความคิดเห็น • 7