Những đứa trẻ đã từng xuất chúng | Podcast

แชร์
ฝัง
  • เผยแพร่เมื่อ 23 ธ.ค. 2024

ความคิดเห็น • 273

  • @nguyenan3178
    @nguyenan3178 หลายเดือนก่อน +519

    Cám ơn VSTN, hiện tại mình là một hs lớp 12, từng là thủ khoa đầu vào của trường trung học. Vậy nên với tư duy của một đứa trể, mình nghĩ rằng mình giỏi, mình hơn người và mình ... chủ quan, mình để người khác vượt mặt, mình thất bại. Nhưng, năm nay là năm cuối, mình hoàn toàn có thể đứng lên và trở thành một con người như khi xưa đã từng, một thủ khoa hay một người tài, mình biết rằng mình làm được!!

    • @BinhTran-t9x
      @BinhTran-t9x หลายเดือนก่อน +10

      chúc bạn thành công

    • @Duykhoa-l4f
      @Duykhoa-l4f หลายเดือนก่อน

      😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊

    • @thanhnhien612
      @thanhnhien612 หลายเดือนก่อน +14

      Mình cũng đang lớp 12, mình cx đang rất hoang mang với ước mơ của mình. Chúc bạn thành công nhé❤

    • @Lienvungcao23
      @Lienvungcao23 29 วันที่ผ่านมา +5

      Cố lên bạn nhé

    • @truongphan2700
      @truongphan2700 29 วันที่ผ่านมา +3

      +1

  • @phusayhi
    @phusayhi หลายเดือนก่อน +215

    Những đứa trẻ xuất chúng khi sống trong sự tung hô của mọi người xung quanh, đã vô tình xây dựng một self-image rằng mình là người giỏi, mình tài năng, mình xuất chúng. Sau này khi gặp thất bại, hệ giá trị và niềm tin của chúng bị lung lay ghê gớm, dễ rơi vào khủng hoảng, low self-esteem. t cũng từng là "đứa trẻ xuất chúng" của gia đình, bạn bè, thầy cô, cũng từng tự hào rằng mình giỏi, rồi cũng rơi vào khủng hoảng và mất dần niềm tin vào bản thân, không dám vượt ra khỏi vùng an toàn. Nhưng giờ mọi thứ đã ổn, được khen giỏi, khen tài năng thì trộm vía cũng vui ấy, nhưng ai khen t chăm chỉ, khen t cố gắng, khen t đẹp "try", t vui hơn nhiều ^^

    • @MejI_I
      @MejI_I 20 วันที่ผ่านมา

      =D

  • @quynhthu7921
    @quynhthu7921 29 วันที่ผ่านมา +194

    mình từng là ''con nhà người ta'' vào cấp 1, cấp 2. rất nhiều người ngưỡng mộ mình, mình tự hào lắm. nhưng từ khi lên cấp 3, mình chỉ là cục than trong mỏ kim cương. các bạn rất giỏi (mình học lớp chọn TN) và mình học không lại các bạn. mình thấy mình vô cùng nhỏ bé trong lớp. mình học rất nhiều nhưng cũng không bằng các bạn. nhưng rồi, có lẽ tại mình lớn rồi, mình bắt đầu lại, mình đua với chính bản thân mình. sau khi khóc lụt nhà, hụt chí, hụt hẫn thì mình bắt đầu làm lại từ đầu. và yeah!! mình mong bạn đọc cmt này cũng cố gắng như mình

    • @congthanhcaole9464
      @congthanhcaole9464 27 วันที่ผ่านมา +1

      Hiện giờ bạn sao rồi ạ, có ổn hơn không ạ.(Mình cũng ý như vậy ạ)

    • @namz_exe
      @namz_exe 26 วันที่ผ่านมา

      WHO ASKED? WHO CARE?

    • @BaoAnn_10
      @BaoAnn_10 26 วันที่ผ่านมา +1

      Mình bị cái chứng sợ hãi ngkhac khen mình giỏi để rồi khi mình tụt xuống thì ngta chê cười,mình là hsxs năm ngoái thì năm nay xuống hẳn tb cũng chả hiểu sao cái môn năm ngoái tự hào điểm tuyệt đối thì năm nay lại chả trên 5.0 với những người trước kia tung hô thì giờ họ chỉ trích này nọ bảo rằng mình may mắn nên mới được như thế thôi

    • @khongcoten7131
      @khongcoten7131 26 วันที่ผ่านมา

      @@namz_exe B không quan tâm ai mượn dọc chi để rồi lên cơn giãy ở đây v b?

    • @Duckz2507
      @Duckz2507 26 วันที่ผ่านมา +1

      @@namz_exe I asked 🗿

  • @Nau5832
    @Nau5832 หลายเดือนก่อน +64

    Xuất chúng cũng tốt. Nếu không xuất chúng hoặc không còn xuất chúng nữa thì sao? Thì có sao đâu nè☺️thì là một người bình thường, người bình thường vẫn có thể kiếm sống, vẫn có ước mơ, vẫn có thể có khát vọng, vẫn có thể chăm chỉ chịu khó, vẫn có thể tốt hơn mình của ngày hôm qua, vẫn có thể có rất nhiều thứ,...Cậu này, tớ mong cậu hãy ôm ấp lấy bản thân mình dù bất kể cậu là ai nhé💚

    • @PhongHaKim
      @PhongHaKim หลายเดือนก่อน +3

      Bây h mình mông lung quá bạn ạ ko đủ tiền học đại học tiếp mà nghỉ thì lại ko đủ can đảm để có thể làm giàu khi ko có đại học😢

    • @yto1773
      @yto1773 29 วันที่ผ่านมา +1

      cho mik biết rỡ hơn đc hok

    • @Serena-lg7jv
      @Serena-lg7jv 25 วันที่ผ่านมา +1

      ​@@PhongHaKim vậy cậu hãy tiếp tục làm và kiếm tiền, tiết kiệm đi học á. Đây là lời khuyên của mình thoi. Nh không biết bạn đang gặp phải vấn đề ở đâu

    • @Nau5832
      @Nau5832 25 วันที่ผ่านมา +1

      @@PhongHaKim Cậu thử chia sẻ hoàn cảnh của mình với thầy/cô cố vấn học tập hoặc các mối quan hệ xung quanh mình xem có những cách nào để có thể tự lo chi phí cho việc học. Gap year đi làm, khoản vay cho sinh viên, học bổng, hệ vhvl,...Tùy vào hoàn cảnh và năng lực bản thân. Học muộn hơn cũng k sao đâu, chúng ta được học suốt đời mà. Cậu hãy tham khảo những người xung quanh và đưa ra quyết định phù nhất nhé. Cố lên nha💚

    • @Cloud-kt1zr
      @Cloud-kt1zr 14 วันที่ผ่านมา

      Ước gì ba mẹ mình cũng có thể hiểu cho mình được như vậy😢 toàn là sự áp đặt, tớ mệt, từng nghĩ đến cả việc về với mây với gió, nhưng rồi lại thôi, vì tớ vẫn đang cố gắng, chỉ là sự cố gắng của tớ lại bị chính những ng thân phũ phàng 😢 tớ muốn tự do, muốn được "xuất chúng" theo cách của riêng tớ..

  • @trangtrang355
    @trangtrang355 2 วันที่ผ่านมา +1

    Cái sự "xuất chúng", cái hình ảnh con nhà người ta mà người khác gắn lên cho mình quả thực nó làm mình vui sướng, cũng là động lực để cố gắng. Mình thích được công nhận và thích được người khác khen (ai cũng vậy). Từ đó mình cố hết sức chỉ để được những "thành tựu", được nghe người khác tán dương. Nhưng dần dần khi bước vào đời, gặp phải nhiều thử thách hơn khiến mình không thể ôm đồm được hết, lời khen dần ít đi; cảm giác tự ti nó dâng lên một cách khó tả. Mình đã từng một thời gian dài sống trong những suy nghĩ tiêu cực và chất vấn chính bản thân tại sao mình lại càng ngày càng yếu kém như thế. Cũng may là mình không dễ bỏ cuộc. Biến sự tự ti thành động lực để tiếp tục cố gắng. Dần dà mình mới nhận ra mình không hề giỏi đến vậy, mọi thứ mình có được không phải do sự thông minh mà đa phâng là vì mình đã nỗ lực, bỏ nhiều công sức vào đó. Và những lời khen kia cũng không phải hầu hết là thật lòng. Thế nên là, quả thực làm người phải biết chính mình là ai, định vị được bản thân đang ở đâu và cần gì. Quan trọng nhất là đừng bao giờ ngủ quên trên chiến thắng. Chỉ có nỗ lực không ngừng mới giúp mình tốt hơn từng ngày thôi.

  • @sumioya2705
    @sumioya2705 หลายเดือนก่อน +25

    Với một đứa đã nếm qua cái mùi vị của sự tung hô, tán dương từ người khác trước thành công của mình, mình thấy điều đó sung sướng và tuyệt vời vô cùng. Và tất nhiên, cơn dopamine ấy chỉ có thể tiếp diễn khi mình còn đứng trên đỉnh vinh quang.
    Đến khi thất thể hay thụt lùi, cái cảm giác thất vọng về bản thân đến cùng cực sẽ tràn đến ngay tức khắc. Ám ảnh đến điên cuồng, nó thúc ép mình phải tìm cách quay trở lại đỉnh cao kia. Một cách vô tình, thất bại đã thành một kẻ thù đáng kinh tởm và thành công là điều bắt buộc phải có được…
    Hiện nay mình đã trên con đường ấy, mình buộc phải có được thành tích mình đã có, thêm 1 lần nữa. Cái tôi quá lớn không cho phép mình dừng lại… Rốt cuộc thì không biết khái niệm "xuất chúng" là lời khen hay lời nguyền nhỉ…?

    • @TieuPhong33
      @TieuPhong33 13 วันที่ผ่านมา +2

      Từng hoàn cảnh thôi ...nó là lời khen khi ta ngày càng phát triển , là may mắn của cuộc đời giúp ta kết giao vs những người bạn giỏi giang...cũng là lời nguyền đem đến bất hạnh và áp lực,sự sợ hãi khi đánh mất đi thứ mk từng tự hào,sự khủng hoảng khi thấy rõ sự phũ phàng của thế nhân:)) (mạnh được yếu thua,bên trọng bên kinh là 1 việc quá bình thường,và hiển nhiên ko thể trách bất kì ai khác....) cái gọi là những đứa trẻ đã từng xuất chúng chẳng quá là xiềng xích trá hình ,là sợi dây treo cổ ép ta pk ko ngừng nỗ lực vươn lên nếu ko muốn rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục

  • @TieuPhong33
    @TieuPhong33 13 วันที่ผ่านมา +3

    Mình từng cảm thấy rất bình thường hiển nhiên ,quen với những lời khen ngợi ,đạt điểm cao quá dễ dàng đến nổi mình thực sự tin rằng mình là 1 đứa trẻ giỏi giang có thể ỷ vào trí tuệ mà ko cần luyện tập,sa vào liqi,theo đuổi ngoại ngữ ,học hát học nhảy,bỏ bê các môn học trên lớp ...rồi từng kì thi trôi qua mk càng ngày càng thất bại,lớp mk học là lớp chọn tn chất lg cao của trường.Trong khi các bạn đều đi lên từng ngày,mình lại dần đần đi xuống từ top đầu xuống dần tầm trung ,áp lực đồng trang lứa khiến mk suy sụp,những thành tích trong quá khứ soi chiếu vào bản thân ở hiện tại khiến mk thật thảm hại ,bê tha....vào phòng thi sai sót những lỗi ko đáng có,ở trên lớp ko còn nhận đc sự yêu thích của thầy cô ....những người bạn mk tưởng rằng là tri kỉ rời bỏ mk chạy đến bên những bạn ưu tú khác,những mối quan hệ chúng mk đã tững rất trân trọng lại tan vỡ 1 cách vội vàng và khó hiểu....mọi thứ mk từng sở hữu giờ như hạt cát qua kẽ tay từng giờ từng giờ rơi xuống, biến mất...mk hoài nghi năng lực của chính mk, mk chán ghét bản thân ở hiện tại, mk đắm chìm trong những câu hát,bài ca,học ngôn ngữ khác để nói ra tiếng lòng của chính mk,mk buông thả bản thân và trượt dài trong thất bại ,sai lầm nối tiếp sai lầm,luẩn quẩn trong vòng luân hồi vô hạn....ngẫm lại mới thấy chẳng thể trách cứ bất kì ai...nói cho cùng lời khen giống như liều thuốc bổ ba phần thuốc thì bảy phần là độc ..đắm chìm trong mộng tưởng hoàn mĩ là lựa chọn của chính mk ,dành quá nh thời gian cho những thứ,những mqh ko đáng là do mk ngu ngốc ,tự phụ....

  • @kdi-z6w
    @kdi-z6w หลายเดือนก่อน +88

    cấp 1,2 bước lên đỉnh vinh quang,nhưng lên cấp 3 lại rơi xuống vực thẳm,và rồi chợt nhận ra,bản thân chỉ là một người bình thường,không còn những thời gian bản thân vinh quang ấy.

    • @Estdmdjđm
      @Estdmdjđm หลายเดือนก่อน +4

      Mình ở sẵn dưới vực từ năm cấp 1 rồi bạn à ;))

    • @truongphan2700
      @truongphan2700 29 วันที่ผ่านมา

      +1

    • @thuyngabui7918
      @thuyngabui7918 19 วันที่ผ่านมา

      same bro

    • @Cacaokemman
      @Cacaokemman 21 ชั่วโมงที่ผ่านมา

      Tại c1, 2 nó là trộn lẫn của nhiều người tương ứng với nhiều khả năng học tập khác nhau, còn lên c3 nó xàng lọc hết rồi bạn 😅 chỉ có người ngang hoặc hơn bạn chứ hiếm có ai kém hơn bạn. Còn để mà so thì kiến thức c1, 2 nó ko thể đem so sánh với c3 được, nghe buồn cười lắm

  • @j.c239
    @j.c239 26 วันที่ผ่านมา +4

    Tập podcast này như nói lên tiếng lòng e TT. Gần đây e thay đổi môi trường học tập , từ c2 lên c3, bạn bè mới, môi trường mới, môn học mới, e gặp đủ thứ khó khăn, từ cân bằng thời gian cho mình rồi mối quan hệ xung quanh, khó khăn trong học tập hay stress vì nhiều thứ khác. Là một đứa hay thích để mình đôi khi "ngâm" trong suy nghĩ, e cũng nhận ra mình đang "đi lùi" , k nhận mình là tài hay giỏi nhưng đối với e , e của ngày xưa chăm hơn rất nhiều bây giờ, đã có nhiều lúc e khóc, e tự hỏi bản thân sao lại bị như vậy, làm sao để thay đổi, làm sao để dừng việc "đi lùi" này lại, cũng loay hoay chật vật đi tìm hướng giải quyết, khi có hướng giải quyết rồi thì lại khó khăn trong thực hiện TT (muốn khóc quá). Nhiều lúc nhìn bt nhiều, điên đầu lên rồi e lại lười, tự nói " thôi kệ" thế rồi cứ trì hoãn, xong còn tự bắt não nghĩ rằng "tại mình không được tạo điều kiện ptr, mình không được như các bạn" rồi lại không muốn làm nữa, cứ như vòng luẩn quẩn. E đã k nghiêm khắc với mình, tập này của VSTN như để e tự ngẫm lại mình vậy! E lướt được từ lúc video mới lên sóng, nma cứ chần chừ không dám xem, "tự ti" với chính mình. Nhưng xem rồi thì càng muốn thay đổi thực trạng của bản thân hiện tại. Cảm ơn VSTN. Xem xong e mới biết không phải chỉ có mình mới suy nghĩ "sâu" và lung tung ntn :))). Bình thường mọi người cứ bảo e tự kỉ đi đào sâu những thứ chả ai để ý bao giờ

  • @ZzRósezZ_2008
    @ZzRósezZ_2008 วันที่ผ่านมา +1

    Cái cây đã từng đi qua giông bão mình tin sẽ mạnh mẽ hơn, sau này nó sẽ chịu đc áp lực của những trận bão tiếp theo. Con người cũng vậy, ko lún sâu mãi vào bùn lầy thất bại, trải qua đc,rút ra kinh nghiệm thì có những bài học lưu tâm để dễ đứng vững trước những khó khăn sau này
    " Sấm cũng bớt bất ngờ
    Trên hàng cây đứng tuổi"

  • @PhanHảiĐăng-c5t
    @PhanHảiĐăng-c5t 13 วันที่ผ่านมา +4

    Tôi vào đại học năm nay đã là năm 2 nhưng tôi đã tạm bảo lưu nhưng sau khi nghe được vd này thì tôi đã nỗ lực kiếm tiền để năm sau tiếp tục con đường đến với tri thức 😄

  • @dinguyen4971
    @dinguyen4971 15 วันที่ผ่านมา +2

    Câu chuyện mình sẽ hơi không liên quan một chút. Mình đã từng xem bản thân là một người "xuất chúng", một cô bé kiêu hãnh và tự tin với những gì mình có. Cảm giác lúc đó mình rất oách vì ai cũng tin tưởng và lắng nghe mình. Nhưng hiện tại, không biết vì lí do gì, từ một đứa tự tin, mình mất hết tất cả niềm kiêu hãnh từng có. Bây giờ, việc tìm kiếm một người bạn thật lòng không coi thường mình rất khó khăn. bây giờ ai cũng có thể phủ nhận, phản bác lời nói của mình. Còn mình thì chột dạ khi cố gắng nêu lên ý kiến vì sợ bị người khác chỉ trích hay làm ai đó tức giận. Cái tôi của mình nhỏ bé đến mức ai cũng có thể chà đạp và phán xét nó. Dù bao lần cố gắng để trở nên tốt đẹp hơn, mọi thứ vẫn tệ hơn, mình không lấy lại được sự tự tin trước đây, thứ coi như là tất cả của mình. mình muốn bỏ cuộc lắm rồi :')

  • @ngaquynh618
    @ngaquynh618 29 วันที่ผ่านมา +5

    Ngày học cấp 2, như mọi nữ sinh đến tuổi dậy thì - mình bị xao nhãng chuyện học bởi những nỗi đau trên con đường trưởng thành, những suy nghĩ viển vông, mơ mộng. Tuy nhiên thì mình vẫn học ở mức khá - tốt so với mặt bằng chung trong lớp nhưng không hiểu sao thầy chủ nhiệm lớp mình ghét cay ghét đắng chuyện đó.
    Mẹ mình cũng là giáo viên trong trường, thầy hẹn mẹ mình và bảo "thà là dốt đặc, còn hơn thứ lửng lơ,bình bình"
    Cho đến tận bây giờ mình vẫn đau đáu nghĩ về điều ấy, bình thường thì sao? lớn lên thì sẽ hiểu, bình bình đôi khi lại là thứ chúng ta phải mơ ước...

  • @fuyukii6872
    @fuyukii6872 21 วันที่ผ่านมา +11

    Cảm ơn kênh vì một podcast đã đến rất đúng lúc, khiến mình muốn chia sẻ hơi dài dòng một chút câu chuyện của bản thân.
    Mình từng là một học sinh top đầu trong suốt những năm cấp 3, thành công vượt qua kì thi đại học với số điểm đủ để đỗ nv1 vào 1 trường đại học top đầu mà ai nghe cũng phải trầm trồ thán phục. Nhưng khi lên đại học, mọi động lực của mình dường như tan biến. Việc chọn trường vì danh tiếng, vì điểm chuẩn, vì khát khao sự ngưỡng mộ của người khác khiến mình đã phải trả giá. Mình không phù hợp với ngành học mình đã chọn. Môi trường toàn những người giỏi giang năng động, nổi bật ở mọi lĩnh vực khiến mình cảm thấy bản thân thật quá thua thiệt. Có lẽ bởi khi đến một nơi quá xuất sắc, việc bản thân mất đi niềm kiêu hãnh là người dẫn đầu khiến mình cảm thấy thật nhỏ bé.
    Rồi mình chợt nhận ra bản thân vốn đã tự ti đến nhường nào khi mọi sự công nhận dành cho bản thân đều dựa trên cơ sở sự công nhận của người khác. Sự tự giới hạn năng lực bản thân rằng dù có cố gắng cũng chẳng thể bì được với những người bạn đồng trang lứa vốn đã quá nổi bật kia khiến mình mất đi khát khao theo đuổi vị trí đầu bảng - điều đã luôn là động lực sống của mình trong suốt những năm tháng phổ thông. Cứ như vậy, mình chìm sâu vào chuỗi ngày chán nản, đi học chỉ để điểm danh, tham gia các hoạt động chỉ vì fomo. Mình sống cứ lắt lẻo vô hồn ngày này qua tháng nọ.
    "Những đứa trẻ đã từng xuất chúng", mình nhớ đã từng đọc thấy tựa đề tương tự nhiều lần nhưng không ấn vào đọc/nghe nội dung, bởi mình chưa từng nghĩ một ngày chính bản thân sẽ là một phần trong những đứa trẻ này. Cuộc sống vẫn phải tiếp tục. Mình vẫn sẽ phải học, vẫn phải tốt nghiệp rồi đi làm. Cậu cũng vậy. Cũng phải học, phải làm, phải sống. Chẳng điều gì là dễ dàng. Mình chỉ muốn gửi tới bản thân hay những người cũng trong cảnh ngộ này một cái ôm, một lời động viên rằng, "cậu đã cố gắng rất nhiều", rằng ta nên học cách công nhận bản thân từ những bước đi nhỏ nhất.
    Mong rằng cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn với mình, và với cậu. Mong rằng chúng ta sẽ một lần nữa "xuất chúng" theo cách của riêng mình, một sự "xuất chúng" khiến cậu thật sự hạnh phúc.

    • @NgociepVu-iq2wk
      @NgociepVu-iq2wk 19 วันที่ผ่านมา

      mk cảm ơn rất nhiều ❤

  • @vietphucphan5119
    @vietphucphan5119 27 วันที่ผ่านมา +7

    Nhưng cũng phải thừa nhận, xuất chúng khi còn trẻ chính là một xuất phát điểm, một nền tảng tốt. Vào những thời điểm khó khăn, việc từng xuất chúng củng cố niềm tin vào bản thân rất nhiều. Bên cạnh đó, việc từng trải qua vinh quang khiến đứa trẻ giờ đã lớn hiểu được kết quả của sự cố gắng, thấy được những phần thưởng xứng đáng cho nỗ lực của mình và không bỏ cuộc.

  • @kimtuyenle-o8c
    @kimtuyenle-o8c หลายเดือนก่อน +64

    ''TẠI SAO TRONG QUÁ TRÌNH TRƯỞNG THÀNH TA THƯỜNG THẤY NHIỀU NỖI ĐAU''

    • @Phatk10.
      @Phatk10. 12 วันที่ผ่านมา

      Chính những nỗi đau mới khiến mình trưởng thành

  • @aerikimnghi430
    @aerikimnghi430 29 วันที่ผ่านมา +2

    Mình chưa bao giờ là người xuất chúng, thành tích học tập 12 năm của mình đều chỉ tầm tầm trung, nhưng mình biết mình cũng có một vài thứ nổi bật ý chứ. Mng xung quanh mình thường nói mình là một đứa mờ nhạt vì không giỏi nhất một cái gì cả, nhưng điều đó thì sao? Mình vẫn hàng ngày học tập, cố gắng phát huy và sống một cuộc đời hạnh phúc. Mình không phủ định mọi lời nhận xét của mọi người, mình nghĩ mình sẽ xem nó như một vài vết màu được tô qua trong cuộc đời mình, ko xấu xí cũng ko quá đẹp đẽ. Mình chọn một cuộc đời bình thường như thế vì mình thích thế, mình cảm thấy hài lòng và mình muốn tận hưởng nó thôi.

  • @NgPhTuongVanC-
    @NgPhTuongVanC- หลายเดือนก่อน +3

    Cảm ơn Vì sao thế nhỉ? Thật là nhẹ nhõm khi nghe được những lời này, từng học giỏi Toán, từng được Thầy Cô cưng chiều nhưng giờ đã hết. Mình luôn tự hỏi "Mình có học giỏi không?" hay lúc đó chỉ là do kiến thức dễ kết hợp mình siêng học. Nhưng mình đã nhận ra tất cả đều có chữ duyên và mình tư hào vì bản thân đã hết mình trong những này tháng hạnh phúc đó. Đó sẽ là điểm dựa xoa dịu mình khi cảm thấy đau đớn. Cảm ơn Vì sao thế nhỉ đã gỡ rối giúp minh.

  • @amiinee4347
    @amiinee4347 หลายเดือนก่อน +6

    mình là hs cuối cấp, mình được mn ở trường biết đến vì 4 năm đều lọt top hsg cấp thành phố và cả 2 năm cấp 3 mình còn lọt vào đội tuyển hsgqg và 1 năm trượt giải và 1 năm giải nhì với nhiều thành tích về toán nên hầu như mn trong trường đều ngưỡng mộ mình, có những thầy cô còn lấy mình làm gương và khen mình với các lớp khác.Nhưng thật ra mình chưa hề thích toán mà cũng không hẳn là ghét, bởi vì mỗi khi mình học những môn khác bố mẹ mình luôn nói rằng phải học cả toán nên hầu như tất cả các lớp học thêm của mình cả tuần là 5 buổi học toán rồi những môn khác như văn, anh thì chỉ được vài buổi, mình phải học ở trường, học bồi dưỡng ở trường đến chiều tối mới về, xong thì mình đi học thêm đến tối muộn.Trước giờ mình luôn cảm thấy bản thân lạc lõng, kh biết ước mơ mình là gì, mình kể với bạn thì b mình nói mình giỏi toán nên sau này hãy làm kế toán với nhiều lãnh vực về toán. nhưng trước giờ mình luôn phải học nó với lý do là ép buộc, mình chưa hề thích nó, có những lúc mình muốn nói với bố mẹ rằng mình muốn học những môn khác và mình không muốn phải học theo ý bố mẹ nữa nhưng mình không thể nói ra được vì bố mẹ mình đã bỏ ra rất nhiều tiền cho mình học thuê gia sư..và đặt hy vọng vào mình nên mình cũng chẳng biết nói ra sao và cũng chẳng có can đảm nói lên cả. Hiện tại mình kh biết năm sau thi đh mình sẽ chọn đh nào, mình có ước mơ gì hay bố mẹ mình bảo sao thì mình nghe vậy, mình cũng không biết điểm mạnh của bản thân là gì, thực sự mình cảm thấy lạc lõng lắm..

    • @vytran2621
      @vytran2621 29 วันที่ผ่านมา +1

      tớ nghĩ là cậu cứ sống tiếp đi, ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra, tớ tin nếu như cậu muốn thì cậu sẽ làm mà chẳng cần bất kì lời khuyên nào cả. Đừng sợ đó sẽ là lựa chọn sai lầm vì nếu không lựa chọn làm việc đó thì bản thân cậu cũng sẽ nghĩ đó là sai lầm, cười lên đi

    • @at3117
      @at3117 21 วันที่ผ่านมา +1

      Stop lạc lõng bằng cách tìm hiểu lý thuyết về các ngành công việc, từ đó có hướng cụ thể về các ngành học theo hướng công việc đó. Có người chọn vì trường, có ngừơi chọn vì ngành. Những thứ tốt không qan trọng bằng những thứ hợp với mình - làm mình phát huy đc hết bản thân. Hướng nghiệp luôn bị lơ là trong các trường phổ thông ở VN. Mong bạn đừng qá qan trọng ngành học quyết định con ngừơi bạn, vẫn luôn có cách làm lại.

  • @34.levuminhphuong21
    @34.levuminhphuong21 หลายเดือนก่อน +47

    lúc VSTN nhắc đến "hết thời" mình cứ nghĩ đến Ngọt, khong biết có ai giống mình k=)))
    "Nếu lời tôi nói đã vương tơ nhện
    Bài tôi viết đi vào lãng quên
    Là tôi đã sống hết đời
    Một bài ca hết lời
    Một nhạc sĩ hết thời
    _______________________
    Vậy thì thôi cứ để lời tôi nói cho vương tơ nhện
    Để bài tôi viết đi vào lãng quên
    Vì tôi đã sống hết đời
    Một bài ca hết lời
    Một nhạc sĩ- hết thời"

  • @DucNguyen-jm7gx
    @DucNguyen-jm7gx 9 วันที่ผ่านมา

    tớ từng là một đứa trẻ xuất chúng khi rất nổi bật thời tiểu học, dần dần, tớ luôn đặt ra những tham vọng và ép tớ phải đạt được như lúc tớ còn nhỏ. Sự thất bại đã khiến tớ nghi ngờ bản thân, rồi trở nên tiêu cực, tớ dần mất niềm tin vào bản thân hơn hay chính là mất sự tự tin. Tớ nhận ra rằng tớ đã ảo tưởng bản thân mình quá sau những lời khen của mọi người và luôn thúc ép mình phải đạt được gì đó, khi mà mình lớn lên và nhìn nhiều người được công nhận hơn mình, peer pressure đã dẫn tớ đến sự chạnh lòng và buồn bã về bản thân. Những lần như vậy rất mệt mỏi, làm tớ burn out và khóc rất nhiều khi nhìn lại mình đã sai ở đâu, tại sao mình không đạt được dù mình đã đặt ra tham vọng và cố gắng nỗ lực rất nhiều nhưng độ hiệu quả không như quá khứ. Tớ nghĩ, cách để thoát ra khỏi peer pressure có lẽ là việc mình nên nghĩ rằng một một con người có sự khác biệt, và như một câu nói trong sách Nhà giả kim (mình ko nhớ nguyên văn như nào) khi mà mình cố gắng, cả vũ trụ sẽ góp sức để giúp mình đạt được thành quả đó thôi, nên mong những "đứa trẻ từng xuất chúng" và mất niềm tin vào bản thân như mình và các bạn, sẽ tìm lại được chính mình và trở nên tích cực hơn nhé.

  • @kimm6463
    @kimm6463 หลายเดือนก่อน +9

    em cảm ơn VSTN rất nhiều, em là 1 đứa đứng nhất lớp nhiều năm liền trong cấp 2, điểm tuyển sinh em cũng cao vô cùng so với các bạn cùng khối. nhưng em lại chọn bước theo khối xã hội, đi theo ước mơ của em, vì vậy mà em phải nghe rất nhiều lời nhận xét tiêu cực từ bạn bè đến những người xung quanh. rồi một đứa được luôn được người khác đánh giá cao như em lần đầu tiên bị người khác nhìn bằng ánh mắt coi thường, đỉnh điểm là khi em từ một học sinh giỏi văn, sau khi chọn khối xã hội lại muốn xin vào đội tuyển toán, và đương nhiên là rất khó khăn, em cũng chẳng được thầy đánh giá cao. nhưng sau tất cả cố gắng, cuối cùng ước nguyện của em cũng thành. vậy mà khi bước vào rồi em lại chênh vênh, em chật vật trong các bài toán, em khó khăn trong việc suy nghĩ hướng viết văn. đó đều là 2 môn mà em rất tự hào. nhưng hiện tại thậm chí các môn khác đối với em cũng sóng gió vô vàn, rồi còn ước mơ của em nữa, em sẽ phải làm sao. chật vật lắm giữa kì 1 điểm của em mới được loại giỏi. em thích nhảy, thích múa hát, nhưng khi bước vào vòng chung kết cuộc thi nhảy em lại thấy mình nhỏ bé vô cùng, đôi khi em còn nghĩ sao mình làm gì cũng chẳng được. nhưng sau khi em nghe xong số Podcast này, em đã ổn hơn, em suy nghĩ thoáng hơn. sao em phải nhìn vào ánh mắt phán xét của người khác để sống nhỉ? cuộc đời em là do em quyết định và em không hối hận. núi cao còn có núi khác cao hơn, bước chân vào trường cấp 3 trộn với nhiều trường cấp 2 khác em mới biết mình nhỏ bé, mới biết mình đang ở đâu mà cố gắng không ngừng. thuyền rời cảng lâu còn mất phương hướng thì một con thuyền vừa tháo neo như em đã là gì. làm 1 bài toán sai thì làm lại bài khác cho chắc kiến thức, viết 1 bài văn không được thì viết lại bài văn mới, thi không đoạt giải thì rút kinh nghiệm cho lần sau. nếu nhìn lại thì kết quả giữa kì của em đã rất tốt rồ, chỉ là không quá cao như kì vọng thôi. đường còn dài, chắc chắn em sẽ cố gắng hơn thế nữa. một lần cuối, em cảm ơn VSTN rất nhiều ạaa

  • @viennguyenquoc7920
    @viennguyenquoc7920 27 วันที่ผ่านมา +2

    Khi còn học trung học, thành tích của mình cũng nằm trong top của trường, cảm thấy bản thân khá nổi bật, cho đến khi lên đại học, vào một trường top đầu, sau khi vào thấy ai cũng giỏi cũng xuất sắc thậm chí hơn mình rất nhiều, cái tự nhiên cảm thấy bản thân mình còn quá kém cỏi, dần dần mất đi động lực phấn đấu như hồi còn học trung học, không biết có ai bị giống mình không

  • @bie._.hzan_
    @bie._.hzan_ 6 ชั่วโมงที่ผ่านมา

    Mình cũng từng là những người đc mn tung hô, ngưỡng mộ như một idol thực thụ. Từ việc có thể cày từ 10-20 đề toán trong 1 buổi tối, làm cái nào đúng cái đó, giải được những bài khó nhất, từng rất yêu môn toán, đâm mê vs chúng. Nhưng từ khi mình chuyển cấp , mmìnhddax sa sút môn toán trầm trọng, k còn đam mê nx, mình trở nên ghét toán, ghét làm toán, bỏ bê môn toán và chẳng bgio oon nó nx....Nh bio, mik đã là1 hs chuyên văn, mik rất yêu quý môn văn ...

  • @thuanngo9956
    @thuanngo9956 หลายเดือนก่อน +20

    Rất ý nghĩa luôn ạ!!!! Cuối năm l8, năm ngoái, mình đẫ may mắn đc lọt vào đội tuyển tỉnh môn văn. Nhưng sau một quá trình đc học tập...đã nhận ra bản thân chỉ là hạt cát ngoài sa mạc rộng lớn. Nhưng do chính sự lười biếng và chủ quan, mình đã bị loại cách đây 6 ngày trc...Thực sự, cảm giác lúc đấy là ân hận và nuối tiếc khi chỉ còn 3 tuần nữa là kì thi chính thức. Hiện tại, đã là hs cuối cấp, mọi thứ bây giờ đã ổn hơn, mình sẽ cố gắng tập trung học tập để đỗ nv1 nhé! (quay lại cmt này sau khi đỗ)

    • @junene.55
      @junene.55 หลายเดือนก่อน +1

      mình cũng từng thi hsg đến tỉnh, chính vì sự kêu ngạo trong tâm trí của mình đã kéo mình xuống tận 3 năm c3. Đến bây giờ đh rồi mình mới dần dần nhìn nhận lại bản thân (có lẽ hơi trễ nhỉ?). Thôi thì cứ xem đó là một bài học cho bản thân vậy.

    • @nhungcuonsachhayy1256
      @nhungcuonsachhayy1256 28 วันที่ผ่านมา +1

      ...trời ạ,giống hệt tớ luôn,chỉ là 5 ngày nữa tớ sẽ biết rằng mình được đi tiếp hay không[cơ hội không cao lắm],mình cũng học một cách lửng lơ và có phần hơi lười,và giờ thì mình hoang mang lắm,đi tiếp cũng mệt nhưng dừng lại thì không biết làm sao

    • @Serena-lg7jv
      @Serena-lg7jv 25 วันที่ผ่านมา

      Cố lên nhé😊

  • @HoaVu-pt9qt
    @HoaVu-pt9qt 27 วันที่ผ่านมา +3

    Mình cũng đã từng là “ con nhà ngta” những năm cấp 1, cấp 2, hồi ý học với mình chính là 1 loại đam mê, lúc ấy mình từng nghĩ mình có thể làm bất kỳ thứ gì trên đời. Thế rồi lên cấp 3, mình học xa nhà, có quá nhiều thứ cám dỗ bản thân mình, mình non dại và chẳng đủ bản lĩnh để vượt qua tất cả những thứ ấy, mình lơ là việc học, nhưng cũng rất may là vẫn thi đỗ đại học. Những năm đầu đại học, mình lại tiếp tục mắc sai lầm như hồi đầu cấp 3, mình đi học cho có. Rồi bắt đầu kiếm được tiền, mình lại càng bị cuốn đồng tiền và tưởng chừng như mình đã không còn cơ hội đi học tiếp. Thật may, trong những giây phút quan trọng, mình đã đưa ra quyết định đúng đắn. Giờ mình là sinh viên năm cuối, kết quả học tập cũng chẳng được như ý, mình nhận ra dù đã cố hết sức thì mình có những thứ mình không thể đạt được, mình không giỏi như hồi trước nữa, mình không đủ giỏi, hay là không thể giỏi được nữa. Cũng không biết nữa, dù sao thì cũng biết ơn bản thân vì đã đưa ra những quyết định đúng đắn vào thời điểm ấy. Hy vọng bạn nào đọc được cmt này hãy nhớ lấy 1 điều “ tri thức là sức mạnh” , dù có thế nào đi nữa, hãy cố gắng học nhiều nhất có thể. Thanks ❤

    • @KS-LeTranMinhAnh
      @KS-LeTranMinhAnh 20 วันที่ผ่านมา

      ui em cũng giống anh 😞 học xa nhà rồi nhác học, giờ em học 12 rồi nhưng thật sự lớp rất giỏi và em cảm thấy bất lực vô cùng, giờ em không biết phải làm sao 😢

    • @HoaVu-pt9qt
      @HoaVu-pt9qt 20 วันที่ผ่านมา

      @ chúc e may mắn, kỷ luật và tìm thấy động lực cho bản thân ❤️

  • @thaongww.124
    @thaongww.124 2 วันที่ผ่านมา

    để không phải hoài nghi chính bản thân mình hay cảm thấy bản thân càng thụt lùi, thì ngay từ đầu mỗi chúng ta không nên đặt ra 1 quy chuẩn về bản thân. không nên thấy mình xuất chúng, giỏi hơn người mà chỉ nên cố gắng hết sức trong mọi công việc thôi

  • @AnhLam-l8k
    @AnhLam-l8k หลายเดือนก่อน +20

    Giọng của Vì Sao Thế Nhỉ? giờ khác quá, không còn như xưa nữa. Có thể là do sở thích của mình, nên mình thấy thích giọng hồi trước hơn. Ngày ấy, cũng mới năm ngoái thôi, mình vô tình thấy video của VSTN khi mình đang cực kỳ stress, và mình thích lắm. Giọng VSTN nhẹ nhàng, trầm ấm, truyền cảm, nghe chữa lành và rất "êm" nữa. Tới nỗi mình nghiện luôn, lục tìm mấy video cũ của VSTN mà nghe: lúc ngủ, lúc vẽ, lúc học, lúc buồn, lúc vui,... hay thậm chí là nghe đi nghe lại một video. Thế mà không hiểu sao, dạo đây mình nghe VSTN, mình lại cảm thấy giọng của VSTN lạ quá. Sao lại thấy lạ? Lạ ở đâu? Chính mình cũng không biết nữa. Đây chỉ là những tâm sự của mình, bởi con người theo thời gian ai cũng sẽ khác, VSTN cũng vậy. Mình không thể và không có quyền bắt VSTN thay đổi. Nhưng mình vẫn mong VSTN đọc được những dòng này, và thứ mình nhận lại được là gì và mình mong muốn VSTN sẽ trả lời như nào thì mình cũng chẳng rõ nữa, mình còn chưa nghĩ đến cơ... Có lẽ chỉ đơn thuần là tâm sự thật thôi. Dẫu thế, mình vẫn sẽ luôn ủng hộ VSTN! Nếu VSTN khó chịu, làm ơn hãy nói cho mình và mình sẽ xóa bình luận ạ.

    • @NgọcHạTrần-n2w
      @NgọcHạTrần-n2w 26 วันที่ผ่านมา +1

      Đọc comment của bạn trước khi mở video lên, đoạn mở đầu video vẫn là chất giọng quen thuộc ấy, nhưng khi nó kết thúc và giọng Vì Sao Thế Nhỉ lại vang lên mình thoáng chốc giật mình, quả thật là vậy nghe rất lạ...nhưng mà video vẫn vô cùng ý nghĩa nên không sao hết VSTN vẫn là VSTN mà thôi!

    • @AnhLam-l8k
      @AnhLam-l8k 26 วันที่ผ่านมา

      @@NgọcHạTrần-n2w yeh, mình cũng vậy, nhưng giọng thay đổi cũng được, vì ai rồi cũng sẽ khác, mình chỉ mong VSTN vẫn sẽ phát triển và đồng hành cùng bọn mình thôi

  • @chungsiper
    @chungsiper 21 วันที่ผ่านมา +1

    Xem video này nhìn lại mình cũng có cái gọi là đã từng. Khi cấp 2 tuy không phải là giỏi nhất nhưng cũng được gọi là top đầu của trường, cũng đạt nhiều giải cao các các kỳ thi cấp huyện, cấp tỉnh, giấy khen, bằng khen thì treo khắp nhà ấy vậy mà khi có được chiếc điện thoại thông minh đầu tiên thì thời kỳ hoàng kim cũng dần suy tàn.

  • @Green-g5b
    @Green-g5b 28 วันที่ผ่านมา

    Từ lúc lớp 7- năm đầu tiên thành phố mình tổ chức kì thi hsg cấp tp. Mình đã tham gia môn Toán và đạt được giải cấp tp. Tuy nhiên, khi về với những bài Toán trên trường thì điểm của mình không được như kì vọng. Không chỉ môn Toán mà những môn học khác cũng vậy, thầy cô đều có vẻ cũng không thích mình. Năm học đó mình đã khóc rất nhiều, tự dằn vặt tại sao họ lại đối xử với mình Nhưng rồi qua bao nhiêu năm, khi nhìn lại thì mình thấy đó là một trong những bài học quý giá mà mình nhận được tương đối sớm. Để rồi, khi đén với những cấp học cao hơn, mình luôn biết cách đối đầu với thất bại, dù có được khen nhiều như thế nào thì mình cũng chỉ tự nhủ với bản thân rằng thành công mà mình có hiện nay chỉ cần sơ sút một chút là có thể vấp ngã mà trèo cao thì té đau, mình không muốn lại chứng kiến những thảm hoạ mà bản thân từng trải qua lặp lại lần nữa với một cấp độ cao hơn.

  • @hienchu4879
    @hienchu4879 หลายเดือนก่อน +1

    Sinh ra trg một gia đình dù nhà nội có thể nói là thành tích tốt nhưng ở nhà ngoại thì lại khác. Nhà ngoại mik có 3 người con. Con cả thì đi theo chuyên văn, con thứ thì theo chuyên lý, con út - là mẹ mik thì từng theo chuyên toán từ cấp 1-2, lên cấp 3 thì theo chuyên lý. Mik hồi nhỏ đã từng đc cả nhà ngoại kì vọng rất nhiều bởi mik đã bộc lộ tài năng tư tuy toán học của mik nhưng càng lớn, mik càng cảm thấy mik đã ko còn yêu thích toán nữa nên đã quyết định chuyển sang văn - môn học đc các giáo viên của mik khen ngợi rằng mik có tài năng và triển vọng ở môn đó. Đúng là sau đó mik có đi theo con đường học văn mà mik đã từng nghĩ mik sẽ gắn bó lâu dài. Nhưng giờ sắp hết HKI lớp 7 sắp sang HKII để đăng kí học môn chuyên để định hướng thi cấp 3, mik lại bắt đầu cảm thấy mông lung. Liệu mik sẽ chọn đăng kí chuyên văn hay các chuyên xã hội khác như Sử Địa bởi giờ mik cảm thấy rằng mik đg bắt đầu ko còn niềm yêu thích đối với môn học này nữa. Thật sự thì sau khi biết đc kết quả vòng sơ loại thi olympic là mik có khả năng vào vòng trg, mik thật sự đg bị đứng giữa ranh giới tiếp tục hay ko bởi giừu mik bắt đầu đg ko còn mặn mà với môn văn này. Nhưng nếu mik bỏ cuộc như vậy, nhà ngoại sẽ nghĩ thế nào về mik? Mẹ sẽ nghĩa về mik như thế nào? Một người con thất bại so với những người anh em khác trong gia đình ư?

  • @ThanhTran27507
    @ThanhTran27507 25 วันที่ผ่านมา

    Đi thi nhiều, trải nghiệm nhiều mới thấy mình thật nhỏ bé. Với một người luôn đứng đầu từ cấp 1 đến cấp 3 thì tôi thấy đi một ngày đàng học một sàng khôn nó thật đúng. Gặp những người mà họ nhìn xa hơn cái thành tích, đó là cái tư duy mà tôi thấy quý giá nhất.

  • @YenTran-fu9xx
    @YenTran-fu9xx 26 วันที่ผ่านมา

    Từ năm lớp 7 mình phấn đấu nên cuối năm được kết quả tốt , ấy thế thay vì mài dũa ,trao dồi bản thân mình lại tự cao cho rằng mình giỏi nhất ,sang năm lớp 8 mình nghỉ học thêm ,và ở nhà bấm điện thoại lúc đầu điểm mình vẫn cao nhưng qua giữa HK1 điểm của mình tụt dốc không phanh , môn mình từng tự hào nhất giờ lại là môn mà mình e sợ nhất ,khi học chuyên sâu mình mới thấy nó không dễ như mình nghĩ ,mình học trong sự ngơ ngác ,việc không hiểu khiến mình chẳng còn thiết tha gì với môn đó nữa , nhìn các bạn cười đùa mỗi khi có điểm 9 ,điểm 10 mà mình tuổi thân lắm ,mình ám ảnh cái quá khứ huy hoàng ngày xưa , dù giờ mình đã có cố gắng nhưng mình đã mất một lượng kiến thức ,nên mỗi lần học nó khiến mình vô cùng buồn chán ,giờ mình cảm thấy lo sự ,bất an cho kì thi cuối kì quá ,mình nên bất đầu từ đâu bây giờ

  • @thangle5539
    @thangle5539 28 วันที่ผ่านมา

    tớ từng học rất dở nhưng để được bố mẹ công nhận dù chỉ 1 lần mà từ năm cấp 2 trở đi, tớ đều hsg và có nhiều năm được cả giải cuộc thi hsg tuy chỉ là giải kk. Và thế vẫn chưa thỏa lòng bố mẹ t. Vào cái năm cuối c3 đó, tớ quyết định miễn cưỡng theo cái ngành mà bố mẹ tớ cho rằng là nếu tớ thi đậu thì bố mẹ tớ sẽ nở mày nở mặt... .Và rồi tớ thi đậu Y thật mn ạ, điểm số mà t kh tưởng. Tớ được mẹ tớ khen nhiều lắm, đi khoe khắp nơi. Nhma niềm vui cx nhanh vụt tắt, giờ t bị stress đến mức ngồi không mà cũng tự bật khóc... chắc là tớ nên bảo lưu và đi khám... Qua đó thì tớ khuyên các bạn chuẩn bị và đang sắp thi đh nên chọn ngành phù hợp với bản thân. Vì vào đh không như cấp 3 đâu

  • @matroinho266
    @matroinho266 15 วันที่ผ่านมา

    Hồi cấp 1, cấp 2 mình là học sinh giỏi, là lớp trưởng của lớp. Sau đó, mình đậu 1 trường cấp 3 chuyên với số điểm cao nhất trường cấp 2. Từ một người "xuất chúng" trong mắt ba mẹ, thấy cô cũ, bạn bè, mình trở thành một học sinh bình thường trong ngôi trường cấp 3. Mình sợ ba mẹ thất vọng, mình cũng vẫn cố gắng nhưng cũng không biết tại sao nữa. Mình nhận ra vì xung quanh của mình có quá nhiều người giỏi, mình vẫn vậy, chỉ là có người giỏi hơn mình. Thì ra mình cũng chỉ là một người bình thường, nhận ra được điều đó khiến mình cảm thấy thoải mái hơn.

  • @minhanhle7198
    @minhanhle7198 หลายเดือนก่อน +5

    “Chẳng sao đâu nếu ta không huy hoàng” 🥰

  • @PhuongAnhNguyen-qs4mh
    @PhuongAnhNguyen-qs4mh 11 วันที่ผ่านมา +1

    Mình từng là một cô bé nhỏ học rất rất kém, đặc biệt là môn Anh. Sau đó, khi mình gặp được thiên thần - cô giáo tiếng Anh năm đó đã là người ban cho cái được gọi là xuất chúng trong tiếng Anh, lúc ấy mình học rất giỏi. Nhưng lên cấp 2, mình học kém dần, nó rất khó, nó rất lớn, mình chẳng thể nắm lấy nó nữa, chẳng gặp được một thiên thần cứu rỗi ... Xuất chứng chưa từng có, chỉ là mình mơ tưởng ha ☺.

  • @KazunamiIzumi
    @KazunamiIzumi หลายเดือนก่อน +3

    Em từng nghĩ rằng bản thân hơn người nhưng khi đổi sang một môi trường khác em mới biết em là 'vua xứ mù'. Dù hiện tại e đã chấp nhận rằng mình chả là gì so với những kẻ xuất sắc, nhưng trong thâm tâm e lại không muốn mình chỉ mãi bình thường như thế. E muốn trải nghiệm lại cảm giác ngày xưa, được đứng dưới ánh đèn sân khấu, tự hào nhận tràng pháo tay của những người ở dưới. Lại chẳng hiểu sao tham vọng của mình luôn chưa từng dừng lại dù biết năng lực bản thân đến đâu... Em biết phải học cách chấp nhận sự kém cỏi của chính mình nhưng em vẫn rất hoang mang... Em không muốn phải làm thế 😢

    • @LongDang-mc7vb
      @LongDang-mc7vb 21 วันที่ผ่านมา

      Vậy thì bạn đừng nghĩ rằng mình kém cỏi, hãy ngược lại. Bạn nên nghĩ mình là 1 thần đồng vượt trên tất cả, hãy coi họ chỉ như hạt cát, là thử thách để mình vượt qua thôi. Bạn kém hơn người ta ư? Đó là sự thật, nhưng đừng để cái sự thật đấy khiến bạn phải đau khổ. Hãy nghĩ rằng dù có hơn đi nữa cũng chỉ là tạm thời thôi, rồi 1 lúc nào đấy bằng với khả năng này mình sẽ lại dẫn đầu 1 lần nữa, đứng trên đỉnh 1 lần nữa (tất nhiên là phải đi đôi với hành động). Đây là suy nghĩ của mình khi bị người khác vượt mặt, và suy nghĩ này cũng giúp mình khá nhiều trong con đường học tập.

  • @duygold8475
    @duygold8475 2 วันที่ผ่านมา

    Mình hiện tại lp 11 trước từng là á khoa đầu vào, mình từng nghĩ bản thân mình giỏi, tài năng top đầu của trường . Và khi mình vào lớp 10, nó như 1 cú vả đau điếng rằng mình không giỏi như mình nghĩ thậm chí còn kém hơn mọi người ở nhiều thứ.
    Sau điều ấy, có lẽ sự tự tin dần dần không còn nữa. Nguyên học kì 1 mình luôn suy nghĩ về điều này, rồi mình chợt nhận ra lí do mình đạt được thành tựu đó chính là sự kiên trì chứ không phải tài năng😊

  • @Oil_holder
    @Oil_holder 26 วันที่ผ่านมา

    Cảm ơn VSTN đã cho ra bài postcast này. Trước khi có đc bây giờ, mình từng nghĩ rằng mình là người giỏi nhất. Cho đến khi mình nhận ra mình còn ko bằng một góc của những người học sinh xuất sắc. Tuy vậy, mình lại ko than vãn, khóc lóc, thay vào đó cố gắng học hành để đạt được kết quả mong muốn. Giờ đây, mình đã gần đến được dích, chỉ cần cố ột xíu nữa. Dù sao thì cũng cảm ơn VSTN vì đã cho ra bài postcast ý nghĩa như thế này

  • @Bearloc1412
    @Bearloc1412 หลายเดือนก่อน +5

    🗣️những đứa trẻ dần nhận ra mình đang ở "đỉnh cao của sự ngu dốt" rồi cố gắn vương lên tầm vóc của xuất chúng thật sự

    • @Bearloc1412
      @Bearloc1412 หลายเดือนก่อน +1

      ờ..hoặc có thể sống như con người bình thường với đam mê và hoài bảo và mình mong rằng các bạn không bị tiêu cực chỉ vì sống trong quá khứ đấy hãy vui vẻ tận hưởng hiện tại nhá.❤

  • @ductri1885
    @ductri1885 29 วันที่ผ่านมา +1

    Tôi chẳng bao giờ mong hay nghĩ mình là 1 người xuất chúng nếu có thì chỉ là những câu đùa mà thôi chứ thực lòng thì tôi không muốn vì tôi biết là người xuất chúng sẽ phải mang rất nhiều trách nghiệm lo toan và thiếu sự tự do cho bản thân mình thấy nó cứ ngột ngạt thế nào tôi cũng từng nghe theo người khác cố gắng đạt được cái này cái kia nhưng khi tôi nhận ra cái mình thật sự muốn là được tự do được làm những gì mình muốn và không ai ép buộc mình phải làm gì dù còn trách nghiệm trên vai nhưng vẫn luôn nỗ lực tiến lên theo cách của mình dù có ra sao cũng không hối hận đó là những gì tôi mong muốn bình yên hay khổ cực không quan trọng chúng vẫn luôn tồn tại quan trọng là lựa chọn của mình mình không được hối hận
    Từ đó tôi thấy việc giữ cho bản thân mình trong sạch và kiên trì làm 1 người tốt cũng chẳng khác gì trở thành 1 người xuất chúng cả

  • @thikimtienpham4736
    @thikimtienpham4736 หลายเดือนก่อน +4

    mình đã đậu vô đh với môn chuyên ngành mà mình k về giỏi, nhưng vẫn phải nói đến chủ yếu mình k còn siêng học như xưa, k còn hứng thú học tập, dù có môn mình học hành chăm chỉ nhưng điểm vẫn chỉ ở tầm trung

  • @MillieRogge-dz8cp
    @MillieRogge-dz8cp 4 ชั่วโมงที่ผ่านมา

    Năm lớp 7, em từng rất giỏi Khoa học Tự nhiên. Đi thi 8,9 điểm là chuyện như cơm bữa. Ngày đó môn em không thích lại là môn Văn, vì em hay mắc lỗi diễn đạt, điểm có khi chỉ được 7. Nhưng từ năm lớp 8 đến giờ là lớp 9, em nhận ra một sự thực: thực ra đam mê của em nằm ở văn học, còn khoa học chỉ là “thời tới” mà thôi. Dường như em sinh ra là con người của ngôn ngữ chứ không phải định lý. Em có làn từng thắc mắc vì sao ngày đó mình giỏi KHTN vậy mà giờ lại thụt lùi hẳn. Giờ em đã hiểu lý do vì sao.

  • @HuyenPhamNog-0089
    @HuyenPhamNog-0089 18 วันที่ผ่านมา

    đồng quan điểm với VSTN! Dù mình có những thành tích hay được khen là giỏi nhưng mình vẫn luôn hiểu được những gì mình học được chỉ là tầm thường và quá ít ỏi với kho tàng kiến thức trong cuộc đời này. Mình là một người khá lười biếng nhưng dần rồi lớn lên những áp lực, những kết quả mình mong muốn thôi thúc bản thân cần cố gắng và chăm chỉ nỗ lực hơn!

  • @tunglinhnguyenvo8268
    @tunglinhnguyenvo8268 25 วันที่ผ่านมา

    Khi đọc cái cap bài này thì suy nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu mình là nó k hợp lý, vốn dĩ khái niệm "đã từng xuất chúng" là để che đậy cho sự thiếu hiểu biết của bản thân, khi mình biết mình xuất chúng là lúc mình vui nhất thì đúng hơn. 12 năm đi học của t thuộc hàng top đầu, từng làm "con nhà người ta" (bố mẹ t là giáo viên và 4 thằng bạn con đồng nghiệp bố mẹ đều kể là từng nhiều lần bị chửi vì t) nhưng mà chưa bao giờ t vui cả. Cho đến khi lên đại học, lúc mà được tiếp xúc với những mindset, con người mới, t mới có thể thật sự thấy là mình đang sống. 12 năm đi học chưa bao giờ ngồi học quá 30p liền mà bằng 1 cách nào đấy vẫn chễm chệ ngồi vào ngành top của trường kte top đầu VN, và chọn NEU là quyết định đúng đắn của đời t

    • @LongDang-mc7vb
      @LongDang-mc7vb 21 วันที่ผ่านมา

      Cái đấy nó là tài năng thiên bẩm r bạn à. Để học tốt thì người bth phải chăm nhưng bạn ko quá 30p mà vẫn có thể ngang hàng thậm chí vượt những người học ngày học đêm thì đấy người ta gọi là tài năng trời có, hay nhất thế gọi là thiên tài đấy

  • @antimenu8cfantaytrangvitha341
    @antimenu8cfantaytrangvitha341 9 วันที่ผ่านมา +1

    Đã từng là một đứa học cũng được môn Văn,thik nó bằng cả trái tim, nhưng giờ điểm chỉ lẹt đẹt. K pk mình ghét Văn, mình bt tại sao mình lại thụt lùi. Mình để tâm những bn k cần cố gắng, chỉ cần gian lận một chút là có thể vượt qua người cố gắng cả mấy năm, mình không thik cô dạy k có đam mê, chỉ biết bắt chép như robot rồi giao một đống đề ,mình ghét pk lm theo khuôn khổ của sgk, mình ghét phải lập dàn ý, mình ghét phải học từng lý thuyết của phần tiếng Việt và mình k thể đẻ sinh ra nhiều ý tưởng như ngk, chỉ cần nhìn đề là có thể làm 3-4 trang

  • @huonghothi7180
    @huonghothi7180 หลายเดือนก่อน +1

    cấp 1 mình đã từng rất giỏi,lên cấp 2 mình thả dốc không phanh do sự lười biếng nhưng đến khi lên cấp 3 mình đã dần tìm thấy chính mình hồi cấp 1 thậm chí còn tốt hơn thế

  • @sorathcihchill
    @sorathcihchill หลายเดือนก่อน

    cảm ơn vì sao thế nhỉ , cảm ơn rất nhiều . Sau khi mình qua bài poscard của đã vực dậy đc tinh thần rất nhiều . Để giờ mình đã đủ dũng cảm để viết lên những lời này . Mình đã từng học rất giỏi môn T.Anh và đi thi rất nhiều và cũng đã đạt được rất nhiều giải thưởng cũng không phải nhỏ gì . Nhx khi qua một cấp học mới mik lại không dữ đc phong độ như vậy , môn học mik từng rất giỏi sau khi thi giữa kì 1 mik lại chỉ đc 6 đ 1 con điểm rất thấp đối với mik . Vì kì thi giữa kì 1 môn T.Anh hơn nữa lớp mik trên 8 môn T.Anh vậy mà mik lại ở phần còn lại , đến cả giáo viên môn T.Anh cũng nói mik đang học rất sa sút . Làm mik tuyệt vọng tới mức ngày nào cũng sống như đag bám víu lại từng kiến thức của môn mik đã rất tự tin . Nhx sau khi nghe bài poscard này mik đã nhớ lại từng khoản khắc mà mik đã tự tin và hãnh diện như thế nào , và mik đã chìm đắm vào nó sâu đến mức nào mà không thể thoát ra . Rồi nhx mik cũng đã buôn bỏ đc nhx kí ức hãnh diện ấy để sống với hiện thực , để cố gắng hơn với môn mik tự hào , để kì thi tiếp theo môn này mik sẽ đc 9 đ . Cảm ơn vì sao thế nhỉ cảm ơn đã giúp mik buôn bỏ đc nhx kí ức của quá khứ để bước tiếp hiện tại .

  • @ChauNguyen-dy5gc
    @ChauNguyen-dy5gc 21 วันที่ผ่านมา

    T cũng từng khá hoang mang cùng stress nhưng giờ t biết thế nào là đủ t tự cảm thấy tự hào về bản thân về những hiểu biết mà ít ai có được. T tự hào về IQ và EQ của bản thân. Và t cũng tự hào vì t không phải một kẻ vô danh t độc nhất vì t không muốn sống một cuộc sống bình thường.

  • @goxtv4790
    @goxtv4790 17 วันที่ผ่านมา

    Đừng quá cố gắng đến mệt mỏi, hãy dành thời gian cho bản thân, cái gì đủ cũng tốt hơn, có người rất tham vọng nên họ đạt được nhiều thành tựu, có người ít tham vọng hoặc ko nên họ "Sống" cho cuộc đời này, cuộc sống chỉ là sự trải nghiệm đừng áp đặt và nghĩ rằng nó xa xỉ, có người sinh ra được bộ não hơn người nên họ chẳng cần cố gắng quá sức chỉ cần 1 chút tham vọng và 1 chút cố gắng đã trở thành thiên tài, chúng ta hãy đi lên vì chúng ta, vì những thứ mà mình yêu thương, có lẽ khó hoặc ko nhìn thấy nhưng đừng để cuộc sống vô nghĩa, niềm vui và hạnh phúc là thứ ta nên ưu tiên, xuất chúng hay ko sao đếm được, có đếm đc hết đời này ko, vui vẻ và đón nhận cuộc sống, hãy để nó đến, hãy để nó làm chúng ta tồn tại, đó là thời gian.

  • @BánhMiBer-m5n
    @BánhMiBer-m5n 29 วันที่ผ่านมา +1

    Trước đây mik lúc nào cũng trong top5 của lớp, lúc nào cũng ham muốn đọc sách và tò mò đủ thứ, đến mức quên cả ăn. Toán, văn luôn là môn mik tự hào, tiếng Anh cũng thuộc loại khá. Nhưng vài năm trở lại đây, bản thân mik học ngày càng sa sút, sách cũng không đọc nhiều như trước, suốt ngày chăm chăm lướt tik tok, facebook. Thay vì thức khuya học bài thì mik lại dành tg để lướt mxh. Mik ko thực sự là người tài giỏi, nhưng mik ko thể trở thành phiên bản tốt cho bản thân mà chỉ biết lún sâu vô những điều vô bổ. Mik muốn bắt đầu trở lại, muốn giỏi hơn, tốt hơn nhưng bản thân chỉ biết nghĩ mà không làm, hay bị sao nhãn và mất tập trung. Mik phải làm sao đây🥺

  • @LeonaNhaHan
    @LeonaNhaHan 25 วันที่ผ่านมา +2

    Vừa mới vào youtube thì em đã thấy được video này , dù biết mình không xuất chúng hơn với các bạn bè đồng trang lứa nhưng khi đọc được chữ " đã từng " em lại cảm thấy chạnh lòng ,nhớ mình từng là học sinh trong top 2 lớp nay lại phải lo lắng sợ hãi khi mình lại phải dò mình trong top 10 của lớp . Đôi khi sẽ có rất nhiều người khó chịu và nói là " Mày được hsxs rồi thì buồn cái gì ? " Em biết là em được đứng trong top 10 điều may mắn nhưng mà việc mình đã từng là một đứa tự hào vì giỏi môn Anh và Toán , Mỹ Thuật nay lại phải vật lộn đến kiệt sức trong chính nó khiến em bất lực và muốn bỏ cuộc cứ để xuôi theo tự nhiên.
    Em từng nhớ khi xưa các thầy cô ở trung tâm luôn hỏi em muốn đặt tên tiếng anh của mình là gì ? Thì em luôn trả lời là " Leona ạ " cái tên ấy là một phần trong tên của nhà thiên tài Leonardo Da Vinci , em chọn tên này không phải là muốn mình phải bằng được ông ấy chỉ mong rằng mình có cơ hội bằng được một phần của người khác . Sự khát khao được làm một kẻ xuất chúng khiến em luôn ám ảnh với các con điểm 9,10 và ức chế khi được điểm 8,7
    Sự xuất chúng luôn ám ảnh em đến tận bây giờ , em mong mọi người cũng đang trong tình trạng giống em hãy cùng nhau vượt qua chuyện này dù gì thì " chuyện buồn hôm nay cũng sẽ là chuyện cười trong câu chuyện của cậu thôi , dù nó không buồn cười chút nào .."
    Cũng cảm ơn VSTN đã đem đến tập podcast này để em có thể chia sẻ cảm nhận của mình ạ , Chúc mọi người một ngày tốt lành ạ !

  • @hoatruong_1505
    @hoatruong_1505 28 วันที่ผ่านมา

    Àh, em năm nay lớp 7 ạ. Em không biết sau này sẽ ra sao nhưng em ở bây giờ không khao khát những lời tung hô nữa vì đối với mỗi người như là một lời nguyền cho tâm hồn. Em không thích nổi bật lắm, khi em hoà nhập vào mọi người em vẫn thấy hạnh phúc, vui vẻ. Ồ, có nhiều người hỏi em là tại sao em không có chí tiến thủ, không có sự chăm chỉ, nhưng em đã từng tự hỏi : “tại sao là một người xuất chúng mới hạnh phúc, người mà quần chúng ngưỡng mộ mới là sự thành công trong cuộc sống ?” Vậy nên, bây giờ em sống cho em vui, em đi học, em lĩnh hội kiến thức để cho em ở tương lai được sống bình yên. Bây giờ, đây là suy nghĩ của em, Nhưng có thể sau này em sẽ có định hướng khác. Em ở hiện tại: Miễn là em hạnh phúc khi em ở trên cuộc đời này, em là một người thành công!
    -Em yêu em ở quá khứ, yêu em ở hiện tại, yêu em ở tương lai. Mãi mãi yêu em-
    ____Giấc mộng không gian____

  • @travismendeleholmes9545
    @travismendeleholmes9545 29 วันที่ผ่านมา

    Đã từng là Thủ khoa Hóa học của trường C3, cũng chỉ vì tự cao mà đánh mất vị thế và lâu dần mất luôn khỏi danh sách thi học sinh giỏi. Một lần ba nói :"Kẻ mạnh là kẻ luôn được coi là mạnh trong bất kỳ giai đoạn nào."
    Từ lúc đó, trong đầu luôn tự nhủ phải khiêm tốn, không ngừng học hỏi để trở thành một kẻ mạnh.

  • @banhmi7507
    @banhmi7507 25 วันที่ผ่านมา

    trước giờ tôi chỉ được khen là chăm, tiến bộ nhanh, chứ chưa từng được khen là xuất chúng, hay giỏi cái gì cả. Nói chung là tôi cũng không áp lực lắm vì dù sao tôi cũng chẳng xuất chúng, tôi phải nỗ lực để đạt được cái mình muốn, mất nhiều thời gian, công sức hơn người khác. Tôi cũng khá ghét cái việc thi thố, xếp hạng thủ khoa này kia lắm, cũng gọi là công nhận nhưng cứ bị áp lực kiểu gì ấy, nó lại thành học để thi để nhất chứ không phải học để biết. với cả để người khác vượt mình tôi thấy cũng bình thường, bản chất của thi cử là đứa nào học trọng tâm hơn đứa đấy thắng, nó chỉ chứng minh là đứa kia biết cách thi giỏi hơn mình mà thôi, mà kể cả nó thông minh hơn mình thì cũng tốt mà, mình được hỏi bài, học bài với người giỏi cũng okla

  • @bzen2638
    @bzen2638 29 วันที่ผ่านมา

    Mình là thủ khoa đầu vào của trường cấp 3 hiện tại. Cấp 2 mình theo học đội tuyển hóa và lên cấp 3 cũng vậy. Mình quá tự tin vào khả năng của mình nên chả đả động đến sách vở gì và cho đến khi thi khảo sát, mình chỉ được vỏn vẹn 8,25, dưới trung bình lớp. Mình đi học thêm và giáo viên ở đó đã dạy hết kiến thức, mình ảo tưởng rằng mình đã học hết và nhớ hết. Nhưng hiện tại mình quá hối hận r. Càng ngày mình càng tụt lùi phía sau. Năm cuối rồi nhưng mình vẫn rất mơ hồ, chưa tìm được đam mê và trường nào phù hợp cả bởi mình ko tập trung vào môn nào cả. Nghe xong video mình thấy bản thân mình trong đấy... mình không biết phải vực dậy và thay đổi như nào cả...

    • @tichcuclenbanoi
      @tichcuclenbanoi 29 วันที่ผ่านมา +2

      Thiếu chỗ nào bù chỗ đó đi em, anh từng là một đứa trẻ không hề xuất chúng. Đến năm 12 thì anh bắt đầu thay đổi, sau khi học thêm bên ngoài đến tháng 12 đã xong chương trình anh ảo tưởng mình sẽ được điểm cao nhưng khi tự làm đề thi minh họa thì chỉ có tổng 3 môn được có 21:)))). Những tháng sau anh miệt mài nổ lực, bằng niềm tin và ý chí thì giờ anh đang làm sv năm thứ 5 của trường ĐH Y Hà Nội, cứ nổ lực hết mình đi em, miễn là mình không bỏ cuộc, đừng để bản thân sao này phải hối hận...❤

  • @NgọcHạTrần-n2w
    @NgọcHạTrần-n2w 26 วันที่ผ่านมา +1

    Mình thấy sợ, hồi ấy hay là cả bây giờ mình vẫn sợ cái gọi là "xuất chúng". Hồi mình học lớp 6 mình rất sợ môn văn, vì mình biết nó khó lắm; ấy thế mà mỗi lần thi mình đều đạt 9,5, mình rất vui, đó là đương nhiên mà, phải không?; và rồi khi con 8 xuất hiện trên bài kiểm tra của mình cô giáo mình đã rất thất vọng, có lẽ cô kỳ vọng vào sự "xuất chúng" của mình; khi nhận điểm, mình thấy bình thường ừ thì nó vốn là khả năng của mình và mình thấy 8 điểm đã rất cao rồi, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt cô, mình đã rất sợ, mình sợ ánh mắt thất vọng ấy của cô; hôm ấy mình ngồi ở chỗ, trái tim cứ đập bập bùng trong lồng ngực, mọi thứ xung quanh khiến mình thấy nghẹt thở, thấy trái tim bị bóp nghẹt. Còn bây giờ, cũng vẫn là môn Văn ấy, cô giáo mới dạy môn văn của tụi mình cũng khen mình, cô ấy khen rất nhiều, mình lại tìm thấy sự kì vọng của cô vào đứa trẻ "xuất chúng" trong lớp là mình, cô mời mình đi học đội tuyển , cô nói rằng đừng để môi trường không mấy khả quan là trường học, lớp học của mình kéo mình lùi lại, cô nói hay mình thi vào trường chuyên đi cô tin vào khả năng của mình, mình vui lắm vì mình cũng có ý định thi chuyên và mình vui vì cô tin vào mình, nhưng mình vẫn luôn nghĩ rằng mình không quá giỏi môn văn và rồi đột nhiên khi suy nghĩ về niềm vui ấy, mình đột nhiên thấy sợ... mình sợ rằng mình sẽ làm cô thất vọng, thất vọng về bản thân mình, và trái tim mình lại lần nữa bị bóp nghẹn...

  • @xuanthanh5658
    @xuanthanh5658 12 วันที่ผ่านมา

    Mình từng là thủ khoa trong kỳ thi chuyển cấp từ cấp 2 lên cấp 3. Mấy năm liền đứng đầu trong lớp. Và mình lựa chọn làm một người không xuất chúng vì mình rất sợ sự tung hô. Làm gì cũng bị soi mói. Là một học sinh giỏi thì k dc thế này thế kia, đôi khi ăn vụng hay k học bài cũng là chuyện bình thường mà...😂

  • @Serena-lg7jv
    @Serena-lg7jv 25 วันที่ผ่านมา +7

    Mình đã từng từ một đứa trẻ không xuất trúng và nỗ lực trở nên xuất trúng. Trong 12 năm đi học, những năm cấp 3 là những năm tháng mình nỗ lực nhất. Bao nhiêu năm mình đều ở mức lưc học khá nh đến năm cấp 3, mình trở thành học sinh giỏi và đứng đầu lớp. Mình thấy mình thật tuyệt vời ấy. Sau những năm học đại học, mình trở lại đứa trẻ bình thường vì lười học. Vậy nên, hiện tại mình không muốn trở nên xuất trúng nữa. Mình muốn được theo đuổi đam mê, muốn có cuộc sống bình yên cùng với gia đình, làm điều mình thích, sống theo những gì mình muốn và không ngừng trao dồi kiến thức. Mong rằng đến cuối tháng 5/2024 khi mình quay trở lại đây. Mình sẽ đạt được mục tiêu❤

    • @at3117
      @at3117 21 วันที่ผ่านมา +1

      5/2024, lỗi typo đúng không bạn?

    • @Serena-lg7jv
      @Serena-lg7jv 13 วันที่ผ่านมา

      @@at3117 kk. giờ mình mới nhận ra 05/2025 nhé. cảm on c

  • @nh_dung
    @nh_dung หลายเดือนก่อน +3

    thật nha má, lên đại học mới năm 1 không tin nổi mình từng giỏi, từng được ngưỡng mộ luôn, cảm giác kém vô cùng

  • @Danny_2304k7
    @Danny_2304k7 26 วันที่ผ่านมา +2

    Cảm ơn podcast này. mình mới tìm thấy vào ngày hôm nay. Thật ý nghĩa! Mình là học sinh trường Chuyên. Từ lớp 9 đến lớp 11, mình luôn đạt giải Nhất hsg tỉnh. Mình cũng là hsgqg từ năm 11 đc giải KK. Nhưng rồi mình bắt đầu thụt lùi trong khi bạn bè thì tiến lên không ngừng nghỉ, từ giải Nhất mình rớt xuống giải Nhì, 1 cú ngã mà không ai nghĩ mình sẽ vấp phải và rồi mình thụt lùi trong khi các bạn khác thì tiến lên. MÌNH HY VỌNG CƠ HỘI HSGQG cuối sẽ bù lại tất cả vì không có thì giờ để ăn mày quá khứ và ảo tưởng về sức mạnh trí tuệ của bản thân 🎉

  • @thihongloannguyen7473
    @thihongloannguyen7473 หลายเดือนก่อน

    Nhiều khi chúng ta không xuất chúng như chúng ta tưởng. Chẳng ai có thể toàn diện tất cả lĩnh vực như tất cả các môn học chúng ta đã học. Hồi tôi giơ tay xin làm lớp trưởng trường đại học mà không được, về sau tôi mới hiểu, mình chỉ là một con ếch, 100 đứa còn lại chưa bung skill. Cứ ôm cái cũ mà gáy, rồi bị sếp chửi"anh chưa thấy đứa nào ngu như em!" Thì tôi biết phải học thêm thôi, hạ cái tôi xuống, để trưởng thành.

  • @manhhiennguyen4415
    @manhhiennguyen4415 27 วันที่ผ่านมา

    Mình lại khác, cũng thành này tích nọ, giấy khen, chứng nhận,…đầy, mà thực sự chả ai quan tâm, chỉ là mình cố gắng rất nhiều để không mờ nhạt…nhưng sau này, thực ra mờ nhạt một chút, bình yên hơn❤

  • @allecia9458
    @allecia9458 19 วันที่ผ่านมา

    Mình cảm thấy bản thân thật thất bại, mình chỉ muốn được làm người bình thường. Mọi thứ xung quanh như bóp nghẹt mình. Mình vùng vẫy, cuối cùng chẳng có gì đúng ý mình. Mình mệt mỏi, thật sự, k ai hiểu mình. Mọi ng chỉ lánh xa mình khi họ biết con ng thật của mình. Mình mệt

  • @akinori4602
    @akinori4602 28 วันที่ผ่านมา

    Tớ sợ thất bại, nên tớ không dám cố gắng. Vì tớ sợ khi cố gắng quá nhiều mà không đạt được kết quả xuất sắc, tớ sẽ sụp đổ và trở nên tự ti về bản thân. Và cũng vì việc không cố gắng hết mình, tớ có thể bao biện rằng: "tớ thất bại vì tớ chưa cố gắng hết sức, khi tớ dốc hết sức lực, tớ sẽ làm tốt thôi!" (ÓuỌ@)

  • @Vince-1502
    @Vince-1502 25 วันที่ผ่านมา

    Cấp 2 tui từng là hsg, theo học đội tuyển, cuối năm thi đỗ THPT Chuyên Vĩnh Phúc khối chuyên văn, còn là 1 trong 4 người đỗ văn của trường c2 khoá ấy, tự tin lắm, khoe khắp làng xóm. Rồi tui bước vào trg và nhận ra cũng có rất nhiều người giống mình, mình chỉ là1 hạt cát nhỏ, 1 người rất bình thường trong số họ. Chỉ vài giây lơ là.... tui đã bị đồng hoá ))): giờ lớp tui nó mát hơn cái mùa thu Hà Nội, ko hề ko chịu đc🥲🥲

  • @GiaBao-uf3fn
    @GiaBao-uf3fn 26 วันที่ผ่านมา

    Một câu nói mình từng được cô dạy mình bảo:” Đừng sống với quá khứ “ 🥰🥰

  • @NguyenThiPhuong-xm8ku
    @NguyenThiPhuong-xm8ku 28 วันที่ผ่านมา

    Nhiều lúc nhận ra bản thân cx ko tốt như người ta nghĩ , ko xuất sắc như ngta khen ngợi , có lẽ do ko đủ cố gắng , muốn thay đổi nhưng ko bt bắt đầu từ đâu . Năm cuối r nhg ngồi bàn học chỉ biết khóc , rất nhìu vấn đề ko giải quyết được rất nhiều lý do để bản thân bất lực . Đôi lúc ko bt bản thân đang làm gì nữa

  • @C1VP-4A2-NguyenNgocMinhU-wz2qw
    @C1VP-4A2-NguyenNgocMinhU-wz2qw 20 วันที่ผ่านมา

    Nghe postcard của VSTN t nhớ đến một tập tên là "máy cải lão hoàn đồng " của Doreamon, ndung kể về việc hồi còn nhỏ Nobita đã từng giỏi hơn các bạn đồng trang lứa nhưng vì chủ quan nghĩ rằng mình đã giỏi rồi nên không còn chăm chỉ làm bài tập nữa. Chính vì sự chủ quan ấy khiến các bạn dần dần vượt xa Nobita, khiến Nobita trở thành một cậu nhóc thấy điểm 0 là một điều bình thường, lười biếng như vậy

  • @Zang_nek
    @Zang_nek หลายเดือนก่อน

    Em hiện là hs lớp 8,em từng rất hỏi hóa,cho đến khi em vô tuyển em mới biết cảm giác dở trong chính môn mình giỏi hơn, em dần không hiểu bài,thật sự không hiểu j cả,cho đến khi ngồi xem lại thì mousw hiểu đc,em cũng từng là 1 hs giỏi,cũng từng đc khen ngợi r lại đi xuống vực sâu,cảm giác bị nhấn chìm,ừm...em cũng là ban cán sự,em là tổ trưởng,e ko giỏi lãnh đạo nên mọi người trong tổ hay toxic em,mỗi lần như thế đều chỉ đành nhịn rồi về nhà khóc trong mệt mỏi,uất ức,có lẽ em ko hợp,nhưng em sẽ cố hết cấp 2 sẽ nhanh thôi

  • @thuyngabui7918
    @thuyngabui7918 19 วันที่ผ่านมา

    cảm ơn VSTN video này phản ánh đúng hầu hết thực trạng bản thân mình hiện nay, thật tiếc vì đến bây h mình mới xem đc

  • @RedditStoriesVN
    @RedditStoriesVN 26 วันที่ผ่านมา +1

    Nhận ra mình chỉ là 1 tiểu nhân vật, 1 người bình thường giữa bao nhiêu người. Là bước đầu tiên trong việc trưởng thành

  • @tuanhominh6141
    @tuanhominh6141 29 วันที่ผ่านมา

    "Chẳng sao đâu nếu ta không huy hoàng, chẳng sao đâu nếu ta không vững vàng..."

  • @Grondal28
    @Grondal28 27 วันที่ผ่านมา

    Đừng yếu đuối như vậy, sống ko hết tiềm năng của mình thì khi già sẽ nuối tiếc, nếu tin là mình làm được thì cứ nỗ lực thôi

  • @anhhongnguyen3467
    @anhhongnguyen3467 หลายเดือนก่อน +3

    Video đầu tiên tôi cảm thấy mình đc đồng cảm 😢🫶

  • @NhưBình-t8y
    @NhưBình-t8y หลายเดือนก่อน +2

    hay quá ad ơi, muốn tìm podcast này từ lâu lắm rồi

  • @Nongnghiepmoi-newagriculture
    @Nongnghiepmoi-newagriculture 19 วันที่ผ่านมา

    Trường học có bài kiểm tra sai có thể sửa thang điểm quyết định giỏi khá trung bình yếu , nhưng trường đời thì tính bằng vốn, nền tảng gia đình, mối quan hệ xã hội và 😊 có gan dám chấp nhận những quyết định sai lầm, đứng dậy và bước đi dù phía trước tối tâm , mịt mờ, vô vọng và cô đơn

  • @YenBangLeThi
    @YenBangLeThi 6 วันที่ผ่านมา

    tớ là 1 đứa học dở năm cấp 1 lên cấp 2 thì hc tầm tầm , lên cấp 3 thì quyết tâm và đc hc sinh giỏi, và tớ sẽ càng ngày càng nỗ lực hơn…..😢

  • @khanhvu173
    @khanhvu173 หลายเดือนก่อน

    Thanks VSTN, mình thực sự nhìn thấy bản thân qua từng lời bạn nói. Điều đó có ý nghĩa rất lớn đối với mình.

  • @Kahiru567
    @Kahiru567 26 วันที่ผ่านมา

    Một khi đã đứng trên đỉnh cao 1 lần thì ai làm gì còn ai muốn xuống, nhưng đôi khi làm một người bình thường thôi cũng thật khó

  • @ThanhHieu-g2n
    @ThanhHieu-g2n 5 ชั่วโมงที่ผ่านมา

    Mình từng học toán giỏi nhất lớp , toán cả năm tổng được 9,0 , bây giờ chạy shiper thối tiền còn phải lôi máy tính ra bấm❤

  • @pateee0202
    @pateee0202 21 วันที่ผ่านมา

    tớ đang trong tình trạng ngày càng thụt lùi, tớ đậu chuyên nhưng vô đây các bạn quá giỏi, ai cũng ưu tú… Tớ không còn xuất chúng như hồi trước nữa😢

  • @XuytXuyt
    @XuytXuyt 15 วันที่ผ่านมา

    Đã xuất chúng ư? Nhưng nên biết rằng cuộc sống vốn không dễ dàng. Đó là yên bình trước cơn bão.

  • @thaotrang-teramisucake
    @thaotrang-teramisucake หลายเดือนก่อน +1

    Hình như bản thân tớ ngày càng nhìn cuộc sống này khác hơn rồi.Tớ đã nhận ra nhiều điều hơn r

  • @dat7199
    @dat7199 21 วันที่ผ่านมา

    những người giỏi và xuất chúng nên ở trong 1 cộng đồng mà xem họ như người bình thường, có thể là du học chẳng hạn. ko nên ở với những người mà tung hô (không cần thiết) mình. tự nhiên lại bị auto tách ra khỏi mọi người, là đối tượng bị để ý.

  • @Charles.Choi-최동수
    @Charles.Choi-최동수 21 วันที่ผ่านมา

    xuất chúng mà "chủ quan" thì không phải là kẻ xuất chúng mà đó chỉ là tài năng.

  • @BảoDương-k9u
    @BảoDương-k9u 24 วันที่ผ่านมา

    Theo mình bất kì đứa trẻ nào cũng là thiên tài cả ❤

  • @nugln
    @nugln 27 วันที่ผ่านมา

    hồi trc toàn top 1 top 2 tại trường 3 môn học đều từ năm lớp 7 trở đi văn vs anh thì lệnh toàn 5 6 điểm , môn toán là môn tự hào của mình nhất đã từng nhất trường nhưng đến bây giờ cái top 20 cx khó lấy

  • @alexle1935
    @alexle1935 26 วันที่ผ่านมา

    Mình không muốn xem video này, vì mình đã từng là người đi đầu của cả một thế hệ. Lúc đó mình ở nước ngoài, mình đứng đầu trong hầu như cả mọi lĩnh vực, mình từng được coi là thần đồng, là ngôi sao của mọi người. Bây giờ mình đã không còn ở đó nữa, mình đã chuyển đi nước khác rồi. Thời gian đầu, mọi người ai ai cũng nhắn hỏi thăm mình, nhưng rồi lâu ngày mình thấy trống rỗng lắm. Rồi mình cũng bỏ đi mọi ánh đèn, ngụp lặn khỏi sự nổi tiếng một thời gian, và rồi mọi người không còn ai nhớ đến mình nữa. Tên mình vẫn còn đó trong sử sách của những người đã từng là xuất sắc nhất, tài năng xuất chúng thuộc cấp quốc tế. Bây giờ mình chỉ còn là người bình thường thôi, tinh thần còn có phần dễ bị lung lay nữa.

  • @ThuyLinhNguyen-vg8gr
    @ThuyLinhNguyen-vg8gr 29 วันที่ผ่านมา +1

    thật sự luôn ạ tớ nghe mà tự cười vì đột nhiên đc thông não í 🥸

  • @Nguyenanhtus_1303
    @Nguyenanhtus_1303 7 วันที่ผ่านมา

    "Nỗi đau dần lớn khi ta càng trưởng thành"

  • @phuonhlinh9634
    @phuonhlinh9634 28 วันที่ผ่านมา

    Nó buồn thật, nhưng có lẽ do không chịu được áp lực bởi giáo viên, bạn bè, tự ti thực sự

  • @nguyenthiyenlinh7923
    @nguyenthiyenlinh7923 หลายเดือนก่อน +2

    đã rất lâu rồi mình không có lại được cảm giác đứng top 1

  • @anhzeo
    @anhzeo หลายเดือนก่อน +2

    Đợi chờ là hạnh phúc 🥰

  • @shyka1614
    @shyka1614 24 วันที่ผ่านมา

    Mình cũng từng học rất giỏi ở năm lớp 1 2 cho đến lớp 3 mình rớt dần do mải mê xem tv ko tập chung học hành j cả, bây giờ mình cũng từng tiếc lí do mình rớt dần, muốn thay đổi. Khi mà mình thấy dc những áp lực do học giỏi thì mình cảm thấy ko học giỏi cũng khá dễ chịu

  • @anhthuphamfth
    @anhthuphamfth 29 วันที่ผ่านมา

    Cảm ơn admin, mình cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi xem video này

  • @chill5020
    @chill5020 26 วันที่ผ่านมา

    Làm sao thế nhỉ? Dạo gần đây mình bắt đầu cảm nhận được cái cảm giác áp lực đồng trang lứa. Khi nhìn xung quanh bạn bè ai cũng nổi bật, giỏi giang và nhìn lại mình chẳng có gì. Nhiều lúc cũng tự an ủi bản thân "làm người bình thường cũng đươc mà"; " chắc do mình chưa tìm ra thế mạnh của mình".....nhưng thật ra cũng tủi thân lắm :((

  • @Yunath_wno
    @Yunath_wno หลายเดือนก่อน +1

    Cấp 2 mình lúc nào cũng trong top 5 nhưng lên cấp 3 mình lại không thể học môn văn tốt như các bạn, điểm lúc nào cũng gần như thấp nhất. Dù đã học các bước làm nhưng vẫn không làm được

  • @khngnnn711
    @khngnnn711 หลายเดือนก่อน

    Trc đây, tớ cx đc mng nhận xét học trội và giỏi hơn các bạn cùng tuổi, v mà giờ đây, tớ vẫn hc nhiều như vậy, kqua lại cứ sút, chả bt lm thế nào
    Postcard này nó như nói hết lên tâm trạng của tớ, tớ cx chẳng bt nói gì nx, nghẹn lòng lắm ý😢