_- "Dùng ánh mắt để nói thích, dùng trái tim để nói yêu và dùng sự chân thành để đi hết cuộc đời". Đó là cách cậu nói với tôi năm ấy nhưng tôi đã bỏ lỡ, lỡ mất "thanh xuân" bên cậu rồi. Sẽ còn kịp nếu bây giờ tôi nói yêu cậu, sẽ còn kịp để tôi viết lại câu chuyện của chúng ta?..._ _________________________________________ #trích truyện : *Nếu thanh xuân hỏi yêu* *NGUYỆT HẠ LAM CA*
*- Đã không còn kịp nữa rồi, dù cho khi đó cô gái có lí do nhưng trái tim chàng trai cũng đã nát vụn. Còn bây giờ khó khăn lắm mới có người khiến trái tim ấy chịu đập lại, vì vậy câu chuyện về cô gái đã chìm sâu trong quá khứ, chàng trai trở về dáng vẻ vốn có, còn cô gái lại mang dáng vẻ của chàng trai năm xưa - dáng vẻ của một trái tim "nát vụn"...*
ngày .../9/2019 Tớ đã gặp cậu. Một cậu bé thấp hơn tớ tận 1 cái đầu, sở hữu khuôn mặt dễ thương và nụ cười toả nắng cộng với hàm răng trắng. Từ lần gặp đầu tiên, không biết tại sao hình bóng cậu đã in vào trong đầu tớ. Cậu là 1 cậu bé thân thiện với mọi người, ai cậu cũng có thể nói chuyện đc ngoại trừ tớ. Cũng bởi vì tớ chỉ là một cô bé nhút nhát, ít nói lại chẳng có j đặc biệt. Tớ chỉ có thể cố gắng chào cậu vào mỗi buổi sáng đi học và lén nhìn cậu qua khe hở của cuốn vở. Từ khi nèo... Tớ đã chợt thik cậu mà tớ lại chẳng nhận ra. Vào một ngày, bổng tớ được cô xếp vào ngồi chung với cậu. @@ thật bất ngờ, thật hạnh phúc cũng ko hỉu vì sao mà lúc ấy tớ chỉ muốn mau mau đến ngày mai để đc ngồi với cậu hoi. Bàn của chúng ta có ba ng, cậu thì học giỏi, tớ cx thế, còn cậu bn còn lại thì có chút ngu ngơ, khờ khạo nên vì thế tớ chính là ng hay nói chuyện với cậu nhất. Chúng ta cùng nhau làm bài tập, cùng nhau học bài, cùng nhau nói chuyện cho đến khi giáo viên nhắc thì thôi. Thời ký ức đó thật đẹp. Vào một ngày thứ hai, cô cho chúng mik xem đoạn video về cuộc đời và sự ra đi của Bác. Tớ đã khóc, khóc vì thương ng cha già, cũng phần vì Người thật sự rất giống ng ông quá cố của tớ. Lúc tớ khóc, cậu lặng lẽ vỗ vai tớ, an ủi tớ, đưa cho tớ một cái khăn giấy để lau mặt. Cậu biết không, vì cậu mà lúc đó tớ đã ngừng khóc nhưng giọt nước mắt tớ rơi là giọt nước vui sướng và hạnh phúc khi đc an ủi. Rồi tết đã tới, tớ và cậu đc nghỉ tết. Chưa có cái tết nào mà tớ bồn chồn đến thế, chưa có lúc nào tớ cảm thấy nhớ một ng nào như thế trừ ng thân của tớ ra. Rồi ta đi học, tớ đã gặp cậu. Cậu vẫn đẹp như thế vẫn hài hước như thế. Nhưng rồi bệnh covid đã sảy ra. Chúng ta phải nghỉ học. Bùn ghia tớ lại ko đc gặp cậu. Tới khi đi học lại tớ lại đc gặp cậu. Sau một thời gian học trên trường, cậu tậm sự với tớ rằng cậu đã có crush, tớ giúp cậu viết thư tình, rồi chúc cậu thành công. Nhưng cậu đâu có bt, trg lòng tớ chua xót như thế nào, bùn như thế nào đâu. Rồi vào vài tháng sau, học kỳ 2 đã qua, là lúc chúng ta phải tạm biệt thời tiểu học ngây thơ cũng là lúc.... Tớ phải tạm biệt cậu. Tới ngày cuối cùng ta gặp nhau, cậu chào tạm biệt tớ, tớ cũng chào lại nhưng cậu bt ko? Còn một câu nói nx đó chính là: tớ thik cậu một năm nay gùi. Có lẽ tớ chỉ là một nữ 8 trg cuộc tình mộng mơ của cậu, nhưng tớ mong, sau này cậu vẫn nhớ đến tớ. H đã 2 năm trôi qua, tớ và cậu thỉnh thoảng cũng có gặp nhau nhưng chắc cậu ko nhận ra tớ đâu nhỉ? Bây giờ chúng ta đã là học sinh lớp 7, suy nghĩ cũng khác, thật ra chắc tớ vãn còn thik cậu và chắc cx chẳng ai bt đâu, vì đây là bí mật của tớ mà. Hmu hmu seo tui lại thik 1 ng ko thik mik tận 3 năm nhể? Chuyện tình cụa tui là z đoá mn, ko bt nói với ai bức xức quớ mới lên đây tâm sự hoi m.n đừng để ý nhoa.
_- "Dùng ánh mắt để nói thích, dùng trái tim để nói yêu và dùng sự chân thành để đi hết cuộc đời". Đó là cách cậu nói với tôi năm ấy nhưng tôi đã bỏ lỡ, lỡ mất "thanh xuân" bên cậu rồi. Sẽ còn kịp nếu bây giờ tôi nói yêu cậu, sẽ còn kịp để tôi viết lại câu chuyện của chúng ta?..._
_________________________________________
#trích truyện : *Nếu thanh xuân hỏi yêu*
*NGUYỆT HẠ LAM CA*
*- Đã không còn kịp nữa rồi, dù cho khi đó cô gái có lí do nhưng trái tim chàng trai cũng đã nát vụn. Còn bây giờ khó khăn lắm mới có người khiến trái tim ấy chịu đập lại, vì vậy câu chuyện về cô gái đã chìm sâu trong quá khứ, chàng trai trở về dáng vẻ vốn có, còn cô gái lại mang dáng vẻ của chàng trai năm xưa - dáng vẻ của một trái tim "nát vụn"...*
Bài này sinh ra để dành tặng cho những anh nam phụ si tình ư...
Đau lòng chớt mất T_T
hay
Like thứ 1.000 =)))
Nghe bài này nhớ Ngô Bách Tùng của toiiii
nhớ phim
Lời bài hát như bày tỏ nỗi lòng của nam phụ
Hình như bài này từ 12năm trước, bây giờ lại hot 🥰😍
Ui nghe xong tự nhiên nhớ tới anh nam phụ đẹp trai, lắm tiền, tính tình ôn nhu Khương Từ yêu nữ9 nhưng lại phận nam8 :
đợi bài này lâu lắm rồi. Cảm ơn ad nha🥰😘
Cho tớ hỏi người trong hình phải Lâm Nhất ko ạ, nhìn giống quá
hay quó
Hum qua up lên thì vui rồi 😆
Bài này hay nè
ngày .../9/2019 Tớ đã gặp cậu. Một cậu bé thấp hơn tớ tận 1 cái đầu, sở hữu khuôn mặt dễ thương và nụ cười toả nắng cộng với hàm răng trắng. Từ lần gặp đầu tiên, không biết tại sao hình bóng cậu đã in vào trong đầu tớ. Cậu là 1 cậu bé thân thiện với mọi người, ai cậu cũng có thể nói chuyện đc ngoại trừ tớ. Cũng bởi vì tớ chỉ là một cô bé nhút nhát, ít nói lại chẳng có j đặc biệt. Tớ chỉ có thể cố gắng chào cậu vào mỗi buổi sáng đi học và lén nhìn cậu qua khe hở của cuốn vở. Từ khi nèo... Tớ đã chợt thik cậu mà tớ lại chẳng nhận ra. Vào một ngày, bổng tớ được cô xếp vào ngồi chung với cậu. @@ thật bất ngờ, thật hạnh phúc cũng ko hỉu vì sao mà lúc ấy tớ chỉ muốn mau mau đến ngày mai để đc ngồi với cậu hoi. Bàn của chúng ta có ba ng, cậu thì học giỏi, tớ cx thế, còn cậu bn còn lại thì có chút ngu ngơ, khờ khạo nên vì thế tớ chính là ng hay nói chuyện với cậu nhất. Chúng ta cùng nhau làm bài tập, cùng nhau học bài, cùng nhau nói chuyện cho đến khi giáo viên nhắc thì thôi. Thời ký ức đó thật đẹp.
Vào một ngày thứ hai, cô cho chúng mik xem đoạn video về cuộc đời và sự ra đi của Bác. Tớ đã khóc, khóc vì thương ng cha già, cũng phần vì Người thật sự rất giống ng ông quá cố của tớ. Lúc tớ khóc, cậu lặng lẽ vỗ vai tớ, an ủi tớ, đưa cho tớ một cái khăn giấy để lau mặt. Cậu biết không, vì cậu mà lúc đó tớ đã ngừng khóc nhưng giọt nước mắt tớ rơi là giọt nước vui sướng và hạnh phúc khi đc an ủi. Rồi tết đã tới, tớ và cậu đc nghỉ tết. Chưa có cái tết nào mà tớ bồn chồn đến thế, chưa có lúc nào tớ cảm thấy nhớ một ng nào như thế trừ ng thân của tớ ra. Rồi ta đi học, tớ đã gặp cậu. Cậu vẫn đẹp như thế vẫn hài hước như thế. Nhưng rồi bệnh covid đã sảy ra. Chúng ta phải nghỉ học. Bùn ghia tớ lại ko đc gặp cậu. Tới khi đi học lại tớ lại đc gặp cậu. Sau một thời gian học trên trường, cậu tậm sự với tớ rằng cậu đã có crush, tớ giúp cậu viết thư tình, rồi chúc cậu thành công. Nhưng cậu đâu có bt, trg lòng tớ chua xót như thế nào, bùn như thế nào đâu. Rồi vào vài tháng sau, học kỳ 2 đã qua, là lúc chúng ta phải tạm biệt thời tiểu học ngây thơ cũng là lúc.... Tớ phải tạm biệt cậu. Tới ngày cuối cùng ta gặp nhau, cậu chào tạm biệt tớ, tớ cũng chào lại nhưng cậu bt ko? Còn một câu nói nx đó chính là: tớ thik cậu một năm nay gùi.
Có lẽ tớ chỉ là một nữ 8 trg cuộc tình mộng mơ của cậu, nhưng tớ mong, sau này cậu vẫn nhớ đến tớ. H đã 2 năm trôi qua, tớ và cậu thỉnh thoảng cũng có gặp nhau nhưng chắc cậu ko nhận ra tớ đâu nhỉ? Bây giờ chúng ta đã là học sinh lớp 7, suy nghĩ cũng khác, thật ra chắc tớ vãn còn thik cậu và chắc cx chẳng ai bt đâu, vì đây là bí mật của tớ mà. Hmu hmu seo tui lại thik 1 ng ko thik mik tận 3 năm nhể?
Chuyện tình cụa tui là z đoá mn, ko bt nói với ai bức xức quớ mới lên đây tâm sự hoi m.n đừng để ý nhoa.
*Thanh xuân vẫn còn dài lắm e, hãy lưu giữ nó thành một kỉ niệm đẹp tuổi học sinh...*
@@oiu_nhan97 dạ em cảm ơn ạ