Và tớ thấy con gái không có ngoại hình lại càng đau lòng hơn bị nhiều chê bai hơn, tớ là cô bé bị hở hàm ếch 1 bên do mẹ tớ cảm nặng khi mang thai tháng thứ 2. Từ bé học mẫu giáo, cấp 1 tớ bị trêu chọc rất nhiều luôn phải bật khóc. Lên cấp 2,3 còn bị nói sau lưng nhiều lắm, nên tớ bị tự ti nhiều. Đến mức tớ chẳng có lấy 1 người để yêu, cơ mà năm 18 tuổi cũng là độ tuổi tớ hiện tại, cũng đã gặp 1 anh thật sự yêu thương mặt mộc tớ, dù anh ấy cũng đã dừng yêu và có hạnh phúc mới cũng nửa năm rồi nhưng tớ cũng đã vui cho niềm vui họ, vẫn hay có suy nghĩ không còn ai yêu mình vậy nữa rồi. Nhưng sau tớ tự làm ra tiền, xem nhiều podcast để biết yêu thương bản thân hơn sau những năm tháng sống vì những người khác, và giờ tớ đã ổn tớ không còn tự ti mấy nữa, không còn để hạnh phúc của bản thân cho ai khác nắm giữ. Mong các cô gái cũng có những khiếm khuyết như tớ hay tệ hơn cũng hãy yêu bản thân hãy chăm sóc tốt cho mình, hãy học tập và kiếm tiền. Đừng quá để tâm vào lời miệt thị ấy có được không? Hãy yêu những điều trên cơ thể mình, cho dù không có ai yêu mình thì mình chắc chắn hãy yêu lấy bản thân❤❤
"Ngoại hình không phải là tất cả, mà là duy nhất" mình vẫn luôn nhớ đến câu nói này mỗi khi nhìn vào gương, đôi khi chúng ta đã luôn theo dòng chảy của cuộc đời mà gieo mình vào những lời tiêu cực mà người đời "gắn mác" lên...
Gửi đến những đứa trẻ ấy một cái ôm thật lớn, cảm ơn bạn.Chúng ta đã nỗ lực cố gắng vượt qua mọi khó khăn, nghịch cảnh của đời để cùng sống và tồn tại. Chúng ta đã cố gắng nhiều, chúc cho ai cũng có được an nhiên trong đời ❤❤❤
Tui lớn lên với cái thân hình ko đẹp, tôi có cái trán dô cao, có làn da đen, môi thâm, cao 1m50, may mà cân nặng oke. Lúc tôi học lớp 6 tôi có thích 1 bạn nam, sau đó bạn ấy viết thư nói từ chối tôi và nói rằng :” xin lỗi tao k thích mày, vì mày hơi xấu “. Tôi đã mặc định bản thân xấu xí, thế nhưng mọi người nói đúng, ko có vẻ đẹp ngoại hình thì hãy để vẻ đẹp tri thức toả sáng thay cho bạn, tôi cố gắng học giỏi thật giỏi từ nhỏ vì tôi thấy thích được nhận lời khen từ mn, và sau này tôi đã đậu bác sĩ đa khoa của trg y top đầu của nước ( hmu ). Cấp 3 tôi cũng crush 1 bạn, ngoài khả năng học tập thì lúc đó tôi chẳng thấy bản thân có gì để dám bày tỏ tình cảm với bạn ấy, cậu ấy là bạn thân của tôi, và khi đk một vài bạn trêu với tôi thì bạn ấy bảo :” chỗ tao đầy gái xinh, nghĩ sao mà tao yêu nó”. Lần 2 tan vỡ. Lúc đó cũng có 1 số bạn theo đuổi tôi nhưng mà tôi nghĩ mn dag trêu đùa tôi nên tôi k quan tâm đến họ. Sau vài tháng học ở đại học, tôi cắt tóc ngắn ngang vai, cắt tóc mái để che cái trán cao, tô son và bắt đầu skin care. Nhưng mà sự tự ti đã xuất hiện trog tôi từ trước đến nay, tôi k mở lòng với mọi người. Năm nhất tôi cũng dk các bạn trog tổ nói : “ M*** nó cắt tóc cái mà xinh quá t nhận k ra luôn “. Rồi lúc đó các bạn trog tổ mới biết sự có mặt của tôi trog tổ. Lên năm 2 tôi tham gia vào clb và cũng dk một số anh khoá trên theo đuổi, dk mọi ng trog clb khen xinh xắn đáng yêu. Lúc đó tôi mới tự tin hơn, tôi dần dần nhận dk nhiều lời tỏ tình hơn của các anh và các bạn, nhiều em khoá dưới khen sự dễ thương này. Lúc năm nhất tôi vô tình gặp lại người bạn tôi thích năm lớp 6 trên quán nước mà bạn thân tôi làm, bạn ấy bây giờ học cao đẳng của trg nào đó trog nam, bạn ấy bắt chuyện và xin phép ngồi cùng bàn với tôi ( vì lúc đó tôi về quê nên lên thăm bạn thân tôi ở quán và bạn thân tôi đang đi làm việc ), sau buổi nói chuyện đó với ng bạn năm lớp 6 kia thì về bạn ấy có nt cho tôi và quan tâm tôi, có ý muốn theo đuổi nhưng mà tất nhiên rồi, tôi đã bơ họ, vì bây h tôi đâu có còn tình cảm với họ và tôi cũng k thiếu bạn để làm bạn với một ng từng làm tổn thương tôi. Nên là tôi nhận thấy là, mn hãy nhìn nhận và đối diện với sự xấu của mk, tất nhiên là nhìn nhận và cải thiện nó nhé các bạn, hãy tìm một phiên bản hoàn hảo của bản thân nhé ❤
Mình thì nói thật mình không xinh không xấu, nhưng thật sự mình thấy xã hội bây giờ quá loạn khi chỉ biết chạy theo cái đẹp, tiền bạc mà quên đi việc vun đắp tâm hồn để trở thành người đẹp theo đúng nghĩa. Và mình thật sự rất thương những bạn có ngoại hình ko được trọn vẹn nên mình hoàn toàn ko có tâm miệt thị với những người ấy, mình còn có 1 người bạn bị khiếm thính phải cấy máy trợ thính vào người, có lẽ cái đấy nó còn khổ sở hơn bị xấu xí. Nhưng may mắn cho cả mình lẫn bạn ý là vào đc môi trường học tập thoáng về tư tưởng, có bị cà nhắc, lác hay bị các khuyết điểm nhưng học sinh với các thầy cô ở trường mình vẫn rất thân thiện, dang tay chào đón những bạn ấy. Mình thật sự muốn mỗi người chúng ta trc khi học chữ phải học làm người, học những cái lễ nghĩa, bản lĩnh và trung lập để mình ko bị để ý những cái khiếm khuyết của người khác. Nhiều người bây giờ trọng học chữ, khinh học lễ nên những ứng xử cơ bản làm gì có đâu, sao ta có thể đòi hỏi những con người đó biết ứng xử trc các cá thể đặc biệt đc
Tớ rất xấu, ai cũng bảo tớ thế cả,mặt thì không đều, thân hình thì mập mạp. Các thầy cô giáo và các bạn trong lớp đều lấy tớ làm thước so sánh cho những người không được xinh đẹp, bố mẹ tớ thì bảo rằng phải học phải có tấm lòng đẹp nhưng ra ngoài tớ thấy được rằng dù tấm lòng có đẹp đến đâu, dù có học giỏi đến đâu thì mọi người đều đề cao sắc đẹp, đánh giá người khác qua vẻ đẹp. Tớ đã khóc rất nhiều vì tớ không được xinh đẹp nhưng sau khi nghe vì sao thế nhỉ tớ cũng đã học cách yêu bản thân mình hơn. Cảm ơn vì sao thế nhỉ đã giúp một phần nhỏ cho mình
Thật ra bản thân mình cũng rất xấu. Mặt thì không đều, miệng thì trông cứ lệch lệch, mi mày đều chả có, da thì ngăm, mắt thì 2 mí ,mắt thì cứ 1 mí rưỡi đã vậy còn có nọng cằm, vừa lùn vừa mập chả có điểm gì để khen. Nhưng mà suy đi nghĩ lại thì .. Vẫn có nhiều người còn tệ hơn cả mình mà họ vẫn sống thế thôi. Mình may mắn hơn họ rất nhiều mà. Nên mình không được than thở, mình chỉ muốn gửi một cái ôm thật là lớn, mong cho mọi người đỡ một phần nào đó. Cảm ơn vì đang sống! 💝
cái nết đánh chet cái đẹp:> tự tin lên! ngoài kia bao la tới đâu, tiêu cực tới đâu, nhưng ko thể phủ nhận rằng ngoài kia ko có người tốt. chỉ là chọn đúng người, thương đúng người thì mọi may mắn sẽ đến với bạn. bạn ko cần tiêu cực, nó vô nghĩa. Hãy nhớ lấy!: bạn được sinh ra thì thực sự may mắn rồi, ngoài hình/ tài năng/ giỏi giang ko quan trọng, bạn sống vì bạn! bạn đc sinh ra ko phải để vừa lòng ng khác! lạc quan lên, tích cực lên. Hãy tự học cách an ủi bản thân...giống tôi...
Tôi cũng đã từng trải qua cảm giác đó, và chính sự thông minh và nhanh nhạy trong học tập mà cái thế giới này xem tôi là một người có ích. Sống k có ngoại hình thật tệ. Mong cho những đứa trẻ kia sẽ luôn vui vẻ và có một cuộc sống thật ấm áp
Mình là một đứa trẻ lớn lên với những chê bai về ngoại hình, mình nhớ rất rõ lúc học lớp 6 đã có bạn lôi mình ra để làm trò đùa cho cả lớp.Lúc đó mình ấm ức lắm, mình ghét cái lớp đó, ghét người bạn đó, nhưng biết sao giờ mình phải học cùng họ suốt 4 năm cấp 2 nhưng càng về sau khi mình chứng minh được nhiều giá trị, mình được các bạn trong trường yêu quý, được nhiều người theo đuổi lúc đó mình đã chẳng còn sợ những lời chê bai ngoại hình đó nữa. Bởi đã có người yêu mình vì điều khác mà không phải ngoại hình. Hiện tại mình đang học đại học, ngoại hình mình vẫn bị chê bai nhưng khi bước vào môi trường giáo dục tốt, được học với những người rất giỏi khiến mình không còn sợ những vết thương của quá khứ nữa. Nếu không may chúng ta có ngoại hình không đẹp thì mình tin cách duy nhất để xoa dịu nó là bước chân vô 1 môi trường toàn tri thức.
Em 2k7 và cũng bị chê bai về ngoại hình, em bị chê bai bởi người thân, bạn bè,... mỗi lúc nhìn vào những bức ảnh chụp của bản thân, em cảm thấy rất tự ti và sợ bị chụp ảnh, cảm giác như không được là chính mình. Em cố gắng học tập và đạt được một số thành tích tương đối nổi bật, đứng đầu lớp, thi hsg,... nhưng những lời miệt thị ngoại hình chưa bao giờ dứt. Em cảm thấy rất mệt mỏi, muốn tìm lối thoát cho bản thân, nhưng sống trong một xã hội quá đề cao ngoại hình như hiện nay thì chỉ có cách cố gắng thay đổi ngoại hình bản thân thôi.
Bản thân ta là một người mang riêng biệt, duy nhất trên đời. Nhìn vào gương, ta chỉ thấy mình ta chứ không phải ai khác. Điều luôn phải vượt qua sự tiêu cực là dũng cảm bỏ ngoài tai và nhìn những điều tốt về bản thân. Trước khi đón nhận tích cực luôn phải trải qua áp lực, cố lên nhé!❤
em cũng đã từng có một thời gian như vậy . Cho tới khi bây giờ em lên cấp hai bạn thân em đã từng khen em , em là người nghệ an nên nói giọng phổ thông ạ . Bạn em nói : Mi ko xấu đâu , chỉ là do mi ko tự tin thôi . từ câu nói đó mà em đã có thể đối mặt với thử thách . Bây giờ biệt danh ngày ấy của em đã thay đổi ...
Quả thật hôm nay xem video của kênh mình đã rơi nước mắt ngay từ phút đầu tiên. Mình như cảm thấy bản thân ở trong hoàn cảnh đó vậy. Mình có một vết chàm ở trên mặt. May mắn thay, mình chưa phải trải qua những lời chê bai, kì thị trầm trọng như trong video. Mọi người đều nói rằng mình trông ổn, trông xinh, không để ý đến nó đâu; có thể có những lời thật lòng của mọi người trong đó nhưng với cái tâm lý tự ti như mình thì mình luôn cảm thấy những lời đó dùng để an ủi, thương hại mình mà thôi heheh....
mình từng tự ti vì làn da của mình không đẹp như các bạn nữ cùng lớp. Da mình thuộc loại da dầu, hoạt động một chút ngoài trời là da mình bóng dầu toàn bộ khuôn mặt. Lần đó là học thêm Hóa, cậu bạn ngồi kế mình - người mà mình thích thầm luôn ấy, cậu bảo "trời, bóng dầu kiểu này chắc chiên được mấy chục con cá". Mình sững người bất giác hỏi lại cậu vừa nói cái gì, cậu lặp lại câu nói đó, rồi cười vui vẻ...mình chỉ biết cười trừ, và rất tự ti, mình mém xúc động vì câu nói có vẻ vô tình. Từ trước đến giờ, mình chưa bao giờ tự tin về làn da của bản thân, con gái mà, ai chẳng muốn mình xinh đẹp. Gđ cũng chưa bao giờ khích lệ về làn da bóng dầu của mình. Bản thân mình ngoài ngoại hình thì căn bản là tài năng cũng không được bằng ai cả, bị so sánh, càng lớn càng bị so sánh nhiều thứ (năng lực, mối quan hệ, yêu đương, kể cả tính tình cũng không cởi mở...). Mình biết điều đó, nên tự nhủ bản thân mình đừng quá nổi bật để gây sự chú ý, cứ sống tốt cuộc đời của mình, tránh tạo cơ hội để người khác soi mói. Mình nghĩ, nếu bản thân quá nổi bật sẽ càng có nhiều sự soi mói, ganh ghét...
Chia sẻ cho bạn một tí về con trai nha. Khi con trai nói vậy với bạn thì chỉ là một câu đùa vô tri thôi nha, bạn không cần đặt nặng lắm đâu. Về ngoại hình thì mỗi người một gu khác nhau hoàn toàn luôn. Có những bạn mình thấy cực xinh nhưng hỏi bạn mình thì nó lại kêu bình thường. Mình thấy các bạn cứ tự tin làm tốt những việc của mình, đừng lạnh lùng với crush quá thì sẽ tán đổ thôi nè. Điều cuối là làm ơn hãy ra tín hiệu rõ ràng nha, bọn con trai chúng mình ngu mấy cái việc nhận biết dấu hiệu lắm. Chúc bạn sớm tán được crush nha.
Trước tớ cũng từng ghét việc nhìn bản thân mình trong gương, cảm giác chỉ muốn né hết mọi cái gương. Mà giờ nhìn vào người thì tớ lại thấy được 1 đứa trẻ đang cố gắng tiến lên từng ngày, tớ dần dần học được cách yêu thương bản thân mình hơn, tập chăm sóc bản thân mình từ bên trong lẫn bên ngoài, dần dần tự tin hơn với những gì mình đang có :3
càng lúc tớ thấy bản thân càng trì trệ đến mức mà có lẽ người bạn cùng bàn cũng chẳng muốn ngồi với tớ nữa. Dần trong lớp các bạn đều muốn xa lánh làm tớ càng tự ti hơn, bản thân tớ thì chẳng có điểm nào tốt cả giờ tớ lại càng mập trông nó càng xấu xí hơn bao giờ hết. Tớ từng là một đứa thích mặc quần đùi cho thoải mái bây giờ tớ nhận thức được đôi chân của mình xấu tới cỡ nào, khi lỡ chụp chung khung hình với các bạn tớ mới càng nhận ra tớ không đẹp, không gầy, không trắng, không giỏi như các bạn. Tớ đang cố gắng thay đổi từng khuyết điểm như chân to, bụng mỡ, da đen và hơn nữa là cố gắng học giỏi hơn để có được sự yêu thích từ các bạn và muốn hoàn thiện bản thân nhiều hơn. Mong cmt này sẽ giúp tớ có động lực để đạt được những điều tớ mong muốn
Tớ là vịt con xấu xí trong mắt mọi người. Tớ đen đúa, tớ chân ngắn, mặt tớ tròn, mắt híp, môi dày, răng hô, cổ ngắn cũn cỡn. Tớ nghe lời động viên của mọi người " cố gắng lên đi, học thật giỏi vào rồi mai mốt sẽ chẳng có ai chê cười mày nữa ". Tớ cố gắng học bằng tất cả sức lực. Có mấy bữa tớ gục mặt trên bàn học, trên mặt giấy là những giọt nước mắt ướt đẫm. Tớ khóc, tớ tủi thân, tớ hận bố mẹ vì sao lại sinh ra tớ, tớ hận bản thân vì sao cố mãi mà chẳng thay đổi được gì. Tớ nhìn bản thân trong gương, chưa bao giờ tớ thích gương mặt này. Tớ bất lực lắm rồi.
Mình được sinh ra là 1 em bé sứt môi hở hàm ếch, tuổi thơ của mình là những lần phải gây mê để phẩu thuật, cùng vô số lời dè bỉu, chọc ghẹo của bạn bè và cái nhìn tò mò thương cảm của ai đó. Mình rất tự ti, mặc cảm, chưa bao giờ cười trong 1 bức hình nào. Rồi lớn lên cũng chẳng ai tin mình sẽ “làm ra trò”. Mình vào đại học, rồi đi làm, rồi trãi qua 2 lần gây mê phẫu thuật để cải thiện khuyết điểm ngoại hình. Dù hiện tại mình có công việc rất ổn định ở 1 tập đoàn đa quốc gia của nước ngoài, đi công tác, đi gặp đối tác, họp hành, meeting,… không ai thắc mắc hay hỏi han về khiếm khuyết của mình, mọi người mặc nhiên mình là 1 cô gái bình thường. Nhưng sâu trong lòng, cái khiếm khuyết và lời dè bỉu mình nhận lấy lúc nhỏ đeo đẳng mình hàng năm trời. Mình chưa bao giờ cười tươi trong 1 bức hình nào, cho dù mình có hài lòng về hiện tại bao nhiêu đi nữa…
Mong chị hãy cảm thấy chị có một sức mạnh, nghị lực mà nhiều người ngưỡng mộ. Em mong có thể giỏi như chị, có công việc tốt, và gặp những người tốt ở hiện tại❤
Mình như thế nào cũng. Miễn là mình tự tin về bản thân mình. Điểm nào mình chưa tự tin thì mình sửa cho đẹp. Da đen thì dưỡng cho trắng, tóc quăn thì duỗi cho thằng. Mũi tẹt thì nâng cho cao. Cơ thể mình là của mình, mình làm đẹp cho mình ngắm chứ cũng chẳng quan tâm ng khác làm gì ❤
Mik là nữ 19t, hiện tại đag theo đuổi phong cách thời trang tự do giới tính (unisex), có gương mặt bình thường, vóc dáng tạm đc, tình trạng da cũng tạm nhưng chẳng bao giờ quá quan trọng về việc làm đẹp ngoại hình bản thân, chỉ cần mình có sức khoẻ tốt là đc, ai nói j về ngoại hình mik kệ, quan trọng là mìk cảm thấy hài lòng vs chính mik là dc 😊
Nhưng mà là con gái bạn cx nên tập chăm sóc da. Tập thể dục thường xuyên để trao đổi chất tốt hơn. Cơ thể mới khỏe đẹp đc. Chỉ cần khỏe có sức sống là tự động đẹp
chuyện mình trải qua kiến mình cảm thấy mặc cảm với bản thân mình lắm chứ mình không sợ vẻ bề ngoài nhưng mình sợ ánh mắt soi mói của mọi người mình rất sợ khi đứng trước gương mình rất sợ khi phải đứng trước mọi người. Bạn thân mình đã quay lưng với mình mình rất sợ mình cảm thấy rất nghe những lời miệt thị của mình, mình từ đó không cần có bạn thân mình chỉ muốn 1 mình không muốn có bạn mình chỉ muốn chết đi mình đã từng có những suy nghĩ tiêu cực mình chỉ mong sao 1 sáng ngủ dậy có thể trở thành 1 con người khác nhưng mình thật ngây thơ mình càng đặt cảm xúc niềm tin bao nhiêu thì mình lại càng thất vọng bấy nhiêu mình đã chịu quá nhiều đau đớn rồi nhưng mình vẫn phải cố gắng sống 1 cuộc sống đặt cái đẹp lên hàng đầu.Mình thật ngu ngốc!
Xã hội mà, Xã hội bắt em phải đẹp, xã hội bắt anh phải giàu, vì khi chúng ta đẹp, chúng ta giàu thì xã hội mới nhìn với một ánh mắt khác, xã hội mới coi chúng ta như một người "tốt" đúng nghĩa
Có những phút giây nào đó mình thấy cj khẽ nấc lên một tiếng, nuốt nước mắt vào trong để đọc tiếp script... Có những phút giây nào đó mình nhớ đến những người hay body shaming quanh mình, với những lời nói ác ý khủng khiếp, khiến mình nhớ mãi không quên....
Mình cũng bị body shaming khá nhiều, đặc biệt là một lần mình từng bị một người bạn cùng lớp body shaming khá nặng, chỉ vì mình có một khuôn mặt không đẹp mà bị gọi là rác.
Sao bạn biết là nấc vậy ạ. Mình hỏi vì hồi bé có lần mình đọc 1 mẩu truyện buồn trong sgk với đứa em họ, vô tình giọt nước bọt mình rơi xuống trang sách nhưng em nó lại tưởng mình buồn rơi nước mắt =))
Mình từng nghe một câu thế này: "Gương mặt mà cậu nhìn thấy mỗi khi soi gương chính là khuôn mặt của người mà cậu yêu nhất ở tiền kiếp." Vậy nên hãy yêu thương bản thân mình hơn nhé, bao dung cho tất cả những đường nét riêng biệt trên cơ thể bạn, bởi vì nếu không tự yêu lấy chính mình, vậy thì ai sẽ tới yêu mình đây?
Mới đầu thì cũng ghét mấy người thích soi mói vẻ ngoài người khác nhưng về sau khi hiểu ra nhiều thứ thì không thấy ghét họ nữa thấy thương hại mấy người đó, bị mắt kẹt trong chính tư duy tư tưởng đó mãi không thoát ra, để phát triển tư duy mới. Lúc mà rối loại tư tưởng suy nghĩ cảm xúc thì mình hay tập thở, thiền, và ngắm trời sao, kiểu giống như có một luồng suy nghĩ khác giúp thông não vậy. Điều đó giúp mình nhận ra nhiều điều, tự bản thân rút ra triết lý sống cho bản thân từ những trải nghiệm mới lạ không chỉ thể xác mà tinh thần.
2:07 lớp cũ tôi cũng có 2 bạn nữ có ngoại hình không xinh. Một bạn mũm mĩm còn lại thì gầy tong. Thầy âm nhạc cũng thường lấy 2 bạn ra làm trò đùa nhưng lớp tôi vẫn tinh ý lắm, không hùa theo mà đưa đơn lên hiệu phó chờ xử lý.💕
Mình nghe mà nước mắt cứ tuôn, mình cũng rất tự ti về vẻ ngoài không dám nhìn thẳng vào mắt ai, có khi đi ăn mình chỉ nhìn xuống những ng tham gia mình còn không dám nhìn mặt họ. Hiện tại mình chỉ cắm đầu vào học ôm lấy niềm tin rằng chỉ cần mình giỏi thì mọi ng sẽ k xa lánh để giờ đây mọi ng xq coi mình như vạn năng vậy cái gì cũng hỏi, cũng gọi, nhưng giờ mình mệt quá rồi, không biết mình có thể cố gắng thêm đc bao lâu nữa.
Mình cũng từng như bạn và bài học của mình là có thể mình không thể nào hoàn toàn giống mấy tiêu chuẩn ngoại hình của xã hội nhưng mình có thể làm bản thân tốt hơn bằng cách như sạch sẽ, thơm tho, rọn ràng, có phong cách ăn mặc nhất định, không cần phải theo trend nhưng mà có thể phối đồ ổn, thoải mái, da thì skincare tối giản chủ yếu là làm sạch với giữ ẩm, có tiền thì có thể mua đồ dùng skincare còn không có nhiều thì ăn ngủ sinh hoạt uống nước đầy đủ, tránh nắng gắt là được. Song Song với đó bạn vẫn học hành để phát triển bản thân, có kiến thức về 1 ngành nghề, lĩnh vực nào đó để đi làm, tự lập tài chính. Nhưng không cần phải kiểu lao tâm hết sức vào việc học vì nó rất phản tác dụng về lâu dài, có thể nó giúp bạn có nhiều kiến thức, đạt kết quả tốt ở trường nhưng nó ảnh hưởng tới sức khỏe tinh thần và thể chất, học nhiều ít vận động sau này dễ sinh bệnh, hoặc người oải yếu đi, thức khuya cũng không tốt nữa. Tinh thần thì khi đến 1 lúc nào đó bạn sẽ thấy mình bỏ lỡ nhiều trải nghiệm, mối quan hệ vì quá nhiều thời gian để học. Với lại mình thấy để đi được xa cần có người đi cùng, hay bạn học cùng, lúc mất động lực hay khó khăn thì sẽ đồng hành với nhau. Tóm lại là bạn nên cân bằng ý. Có thể kết quả không đến liền nhưng đừng nghiêng về 1 cực nào như học quá nhiều để tìm kiếm sự công nhận.
Nếu ông là con trai thì tự tin lên ông chọn kiểu tóc gọn gàng phù hợp với mình thì sau này sẽ ổn thôi con trai chỉ xấu khi chưa tìm được kiểu tóc phù hợp thôi chúc ông may mắn❤❤
Mình từng có một khoảng thời gian căm ghét bản thân mình và từng tự trách mắng bản thân rằng tại sao mình lại đc sinh ra với một ngoại hình xấu xí như vậy chứ? Mình đau khổ, tuyệt vọng lắm nhưng chẳng ai biết, chẳng ai nghe và cũng chẳng ai nhìn thấy mình khóc khi bị chê là tính cách thế này thế kia, nhìn mập thế? Nhìn đen thế? và còn nhiều câu nói khác hơn thế nữa. Vô tình một lần, mình nghe được một bài hát có tên là "Love Yourself" (Yêu chính bản thân mình) do nhóm nhạc BTS đã sáng tác ra. Khi mình nghe, chỉ là nghe cho đỡ buồn, giải sầu mà thôi, nhưng càng nghe, mình càng tò mò về ý nhĩa lời bài hát. Mình lên mạng và tìm bản dịch bài hát và mình đã bật khóc... Vì trong bài hát đã truyền đến rất nhiều thông điệp ý nghĩa trong bài hát và có một câu hát đc dịch ra đã khiến mình bật khóc rằng: Tôi là tấm bia duy nhất của ngàn vạn mũi tên xán lạn" (do kênh Young Forever dịch)....
Mỗi con người chúng ta sinh ra đã là một bản thể, chúng ta mang những màu sắc rất riêng, những màu sắc rất riêng nhưng lại đóng góp chung cho bức tranh đầy sắc màu của cuộc sống. Vậy nên đừng tự ti nữa nhé!! Không ai có quyền xác định vẻ đẹp của cậu chỉ dựa trên hình thức bên ngoài. Đẹp thực sự xuất phát từ sự tự yêu thương, khả năng lan tỏa niềm vui và tình cảm đến mọi người. Đừng để ai đánh giá vẻ đẹp của cậu chỉ dựa trên thân hình bên ngoài. Hãy tin rằng cậu đáng yêu và đẹp đến mức không thể đo lường bởi bất kì tiêu chuẩn nào. Rốt cuộc thì đẹp hay chưa đẹp cũng chỉ là định kiến của xã hội mà thôi, chỉ cần cậu thấy yêu bản thân, như vậy đã là đủ lắm rồi! Mỗi người đều có một vẻ đẹp riêng, cậu không xấu, thứ làm cậu xấu đi chính là sự tự ti và tiêu cực. Tớ nói thật đấy !! Tớ muốn gửi tới cậu và những đứa trẻ ấy nhiều chút cái ôm từ xa lắm 💭💭!!
bản thân tớ cũng ko phải là một người xinh đẹp nếu nói xấu xí cũng không đúng chỉ là đôi khi có chút tự ti về chiếc mũi tẹt và đôi mắt bị dại vì tớ bị cận.Nhưng tớ thật sự rất thấu hiểu cho những người có phần kém may mắn hơn tớ rất nhiều.Sau khi nghe xong podcast của bạn tớ thực sự mới hiểu cần phải yêu thương bản thân mình hơn rất nhiềuu
Cảm ơn VSTN đã đưa đến cho thính giả một bài Podcast tuyệt vời, tôi cảm thấy được chia sẻ, đồng cảm về khó khăn không thể chia sẻ với ai, cảm ơn những lời nói đầy cảm xúc, dịu dàng, để tôi được hiểu, được chữa lành từng ngày! " Hãy làm cho cuộc sống của mình tốt trước đã, đừng làm cuộc sống của mọi người tệ đi".😇
em thực sự cảm ơn bố mẹ vì đã cho em được một gương mặt không có khiếm khuyết em chân thành gửi một cái ôm đến những người có khiếm khuyết , tự ti về ngoại hình hay những người có ngoại hình không trọn vẹn
chính bản thân tớ cũng không biết tớ đẹo hay tớ xấu . tớ từng được khen là rất đẹp trai cũng ng nhìn tớ lần đầu đã nghĩ rằng tớ là công tử bột đã có rất nhiều người khen tớ đẹp . cho đến khi t nhìn lại mình sau những ngày tháng ngủ quên trên cái đẹp . đến bh ngay cả giáo viên chê bai tớ lôi bức ảnh xấu xí tớ lên nói , mẹ tớ chê tớ xấu và cũng chẳng còn ai khen tớ . tớ k chấp nhận được . đến bh tớ nhận ra tất cả những cái xấu là do tớ tạo ra . kbt nói nhưng tớ thấy 1 bức ảnh có lẽ tên bức ảnh đó là ‘ đúc lên bản thân ‘ cố lên những con ng xa lạ
Là một người sinh ra ngoại hình hay được khen là xinh nhưng thật sự mình chưa bao giờ cảm thấy cuộc đời ưu ái mình nhiều hơn ngkhac, ngay cả khi mình sống ở nơi xem trọng ngoại hình hơn bất cứ đâu. Tương tự khi mình gặp 1 ng dù đẹp hơn mình thì bản thân cũng chẳng cảm thấy phải o bế họ. Con ng suy cho cùng cũng chỉ xem trọng những thứ mang lại lợi ích cho họ, bạn khen 1 bông hoa nhiều hơn khi nó đc cắm trong nhà và phục vụ cho bạn. Hơn hết, ngta có thể thích cái đẹp nhưng về khía cạnh năng lực và đạo đức thì vũ trụ này vẫn còn công bằng lắm mng yên tâm nha~
Tôi, nam giới, năm nay 23 tuổi. ngày xưa đã từng là một đứa tự tin vào ngoại hình. mọi chuyện đã khác cho tới năm 21 tuổi... tôi mắc bệnh bướu cổ basedow. Ngày đi khám bác sĩ nói bệnh này tỷ lệ nữ giới mắc nhiều, còn nam giới thì rất ít, nhưng nam giới mà bị bệnh thì sẽ nặng hơn nữ giới. yeah, lúc đó mình chỉ nghĩ số hơi đen xíu cứ lạc quan là ok, chắc uống thuốc một thời gian là khỏi. nhưng đã trôi qua 2 năm kể từ ngày đó, bệnh có đỡ đi nhưng vẫn chưa được thôi thuốc. Bệnh bướu cổ này thay đổi nội tiết tố (nam mắc basedow còn bị nặng hơn) + tác dụng phụ của thuốc đã khiến tóc của tôi rụng rất nhiều. giờ chả khác gì ông chú ngoài 30t hói đầu. Chính vì điều đó khiến tôi cảm thấy tự ti về ngoại hình, cực kỳ tự ti. từ một đứa tự tin thành tự ti, giống như từ trên cao rồi rơi xuống một vực thẳm vậy... Và điều đó khiến mình không dám ra ngoài, tiếp xúc với mọi người. thậm chí là còn không dám đi học. Nhìn bạn bè xung quanh, ở cái tuổi đẹp nhất đời người. Ai cũng khoẻ mạnh, lung linh... còn mình không biết kiếp trước đã làm gì để kiếp này phải như vậy Thế rồi than vãn, tự ti mãi cũng không thay đổi được gì. Tôi giờ đây luôn coi ngày mai như là ngày cuối của cuộc đời, để cố gắng sống trọn vẹn, sống biết yêu thương bản thân, cho đi mà không cần nhận lại... Cảm ơn vì đã đọc những lời tâm sự này 😊
Một bài Podcast thực sự rất cảm động và chạm tới tâm hồn mình. Cảm ơn kênh rất nhiều vì đã tạo ra một Podcast ý nghĩa như vậy. Mình là một cô gái có ngoại hình rất bình thường, đôi lúc cũng được khen xinh, đôi lúc cũng bị chê bai. Và mình chưa bao giờ thấy thỏa mãn về ngoại hình của bản thân “Đùi mình to quá”, “Mặt vuông quá”, “Mập quá rồi”, “Mũi mình không được thẳng” , “Môi quá mỏng” …và hàng loạt những lời tự chê bai khác. Bởi vì mình quá quan tâm đến đánh giá của người khác về mình, thường so sánh bản thân với những người đẹp trong hình ảnh trên mạng nên mình không bao giờ thấy đủ về bản thân mình, nghĩ phải chỉnh cái này, phải sửa cái kia, phải thay đổi nữa để đẹp hơn. Nhưng khi nghe xong Podcast và đọc các bình luận của các bạn bên dưới, mình nhận ra mình thực sự đã quá may mắn và chưa biết trân trọng những điều mình đang có. Cảm ơn mọi người đã cho mình bài học trân quý như vậy. Gửi một cái ôm chân thành đến mình và tất cả các bạn!!!
có một câu nói mà mình rất thích đó là: "Even if you are not perfect, you are still a limted edition", vì vậy ta hãy tự tin lên và nhớ rằng hãy yêu lấy chính mình
Nhưng bài viết của bạn rất chân thật rất thấm thía vào nỗi đau của nhiều người, nhiều khi người ta không dám thừa nhận những nỗi đau bản thân phải chịu đựng chie muốn lãng quên nó đi. Nhưng thực sự việc đối diện với sự thật là phương pháp xoa dịu nỗi đau nhanh nhất nhưng cũng khó khăn nhất Điều cuối cùng t muốn nhắn gửi vs tất cả" hãy cố gắng đối diện với sự thật"
Viết vào đây đôi lời tâm sự vừa giải tỏa vừa là động lực để chiến đấu. Mắt một mí. Mũi tẹt. Răng hô. Dáng người thô, béo. Không có được cái gì cả. Từ nhỏ đã phải nghe mấy lời như con bé này to thế, mồm bị hô.. tệ hơn là còn nói già hơn cả mẹ nó. (Lúc đó mới có lớp 7 thôi). Nhưng mà đoạn ấy không để ý, vẫn vui vẻ, không lo nghĩ chăm chút cho bản thân, chỉ có học và học, lớp 9 vẫn như vậy, chỉ có biệt điệu hơn một chút, nhưng ba lên cấp 3. Học không giỏi bằng họ, nghèo hơn, xấu hơn họ làm cảm giác tự ti trỗi dậy, cố gắng lao đầu vào học tập rồi cũng không có được gì, đem lòng thích thầm mà chẳng bao giờ được ai thích vì không có nhan sắc.. xấu cũng có tội, nhưng nghèo còn sợ hơn, nếu có tiền thì người thân yêu nhất cũng không ra đi sớm như vậy, nếu có tiền thì đã đi niềng răng từ lâu, bây giờ lớn rồi, hàm càng ngày càng hô, chi phí đắt đỏ, lấy tiền đâu mà tu sửa. Giờ chỉ có cách duy nhất là cố gắng hết sức, đạt được ước mơ hằng mong ước, cố gắng đến hơi thở cuối. Mong sao mọi nỗ lực đều có thành quả xứng đáng.
Mình cũng có ngoại hình xấu số thì xui,đôi lúc cũng thấy không sinh ra thì tốt hơn,nhưng nhờ những câu nói dân gian ,những người tin tưởng mình mà mình đã vực dậy được tinh thần tích cực.😇😇😇
Cảm ơn ❤ hãy tiếp tục sống những chàng trai và cô gái chúng ta sẽ ổn thôi một ngày nào đó tôi mong chúng ta sẽ được hạnh phúc và được là chính mình ❤ .
Coi vừa chữa lành vừa muốn khóc thực sự. Em cũng bị miệt thị về ngoại hình,dù có van xin họ như thế nào thì họ vẫn không buông tha cho những khuôn mặt ấy,họ chê bai đủ kiểu,thốt ra những lời mà cả đời này em không nghĩ một người có thể thốt ra.Sau đó họ chỉ chấm dứt bằng môt câu '' Tao đùa mà ! ''
Không phải xấu xí mới bị bắt nạt. Tớ là một người xinh đẹp, tớ rất vui vì điều này, cảm thấy cuộc đời mình thật may mắn. Năm tớ cấp 2, tớ bắt đầu đối mặt với những lời phán xét của mọi người. Họ nói tớ tạo nét, làm màu. Người cùng giới nhận xét tớ cũng rất khắc nghiệt. Là một kẻ yếu đuối, chưa bao giờ phải đối mặt với sự nghiệt ngã của xã hội, tớ dần khép mình, không muốn giao tiếp, tiếp xúc với bất cứ ai, cảm thấy cuộc đời thật thô bạo với mình. Giờ tớ đã cuối cấp 2, đã biết yêu bản thân hơn, "chai mặt" hơn, đã biết "giả điếc" với những kẻ toxic và hơn hết, cảm thấy sự tồn tại của mình thật tuyệt vời. Tớ hy vọng các cậu cũng vậy - Tự tin hơn, yêu chính mình hơn, và hãy cố gắng để mình hài lòng, chứ chẳng phải là bọn họ, những kẻ cay nghiệt.
khi nhìn vào gương tớ thấy một bạn nhỏ nhạy cảm không được tự tin , nhưng rất tự tin khi bố mẹ và ông trời đã cho bản thân sinh ra với một gương mặt lành lạnh đầy đủ các cơ quan như người bình
Lớn lên với ngoại hình không được bắt mắt, từng bị gọi là quái vật, mình dần hiểu được sự tự tin là chìa khóa giúp mình trở nên đẹp hơn trong mắt mọi người... Tất nhiên mình mất hàng chục năm để có thể tự tin với ngoại hình này, nhưng ít nhất mình cx không còn phải rơi nước mắt khi nhìn bản thân trước gương nữa
Cái cảm giác khi run động như nhìn lại bản thân mình : xấu xí, dốt nát,cái gì cũng phá được còn nguời ấy thì hoàn hảo học giỏi rất nhiều thứ hoàn hảo khi ấy tôi chỉ dám yêu đơn phương cứ nhìn người ấy đi với một người khác hoàn hảp xinh đẹp hơn...
Mình có thích một bạn nam Bạn ấy không có ngoại hình đẹp nhưng học giỏi. Mình cứ nghĩ bạn ấy được nhiều người mến mộ thế nhưng đến lúc để ý bạn mới biết bạn cũng giống mình, bạn ấy không có bạn tuy nhiên lý do là vì ngoại hình. Vậy nên mình đã cố gắng làm bạn vui vẻ và lấp đầy những tổn thương bạn nhận được bằng sự yêu thương. Lúc nhìn bạn khóc vì cảm động, mình lúc đó chỉ biết ôm ấp vỗ về. Đôi khi một người giỏi chẳng bằng một nửa người đẹp Các bạn đừng tự ti nhé, rồi một ngày nào đó sẽ có người nào đó thương bạn thôi. Càng không đẹp không phải càng cần được yêu sao?
hồi nhỏ,tớ cũng biết tớ đen và xấu .Mà bayh tớ lớn lên thì cũng bth không hẳn là xấu lắm hay đen lắm , nhưng mà kiểu bị các cô bà lúc đông người đã nói tớ những câu "con này lúc trước vừa xấu vừa đen , lúc trước xấu lắm ý" không biết tại sao họ lại có thể nói những câu như thế? . Lúc đấy tớ không có dũng khí để nói ra những điều trong lòng,mà chỉ biết im lặng và kìm nén lại thôi.Thay vì tớ kh để tâm với những câu nói đó,mà tớ vẫn vui vẻ ,và hphuc sống cuộc sống riêng của tớ ❤
Mỗi đứa trẻ sinh ra đều là món quà vô giá cho thế giới này. Cả tôi, bạn và họ đều như vậy. Yêu bản thân mình, nhận ra bản thân mình đẹp như thế nào và giúp cả họ nhận ra họ đẹp như thế nào nữa nhé.
Tớ là một cô bé gái hiện tại tớ chuẩn bị vào lớp 7 .Những lời nói trong đây thể hiện đúng những gì tớ đã từng trải qua .Tớ còn nhớ năm lớp 1 ngoại hình của tớ béo và lưng rất bự , khuôn mặt tớ có một chiếc mũi tẹt vì v các bạn trong lớp ko thích tớ một phần cũng là vì tớ xấu xí và học ko được tốt .Các bạn ấy lấy tớ ra làm trò đùa có một bạn trong lớp hay bắt nạt tớ .Bạn ấy hay đánh tớ .NHưng may mắn tớ đã lam quen được một người bạn tên Vân tớ và bạn ấy rất thân cho tới khi tớ học lớp 4 thì tớ biết được là bạn ấy phản bội tớ .Tớ rất buồn ,tớ cố gắng quên đi nhưng chẳng đc.một khoảng thời gian đã là cuối học kỳ lớp 5 r thì bạn bắt nạt tớ tiếp tụt lợi dụng và đánh tớ, tớ rất căm hận người bạn thân và cả những người đối xử với tớ tệ với tớ tại sao chứ tớ sống tốt mà lại thế.THế giới này kỳ lạ thật.
Thương cậu lắm , cậu xứng đáng với những thứ tốt đẹp hơn chứ ko phải những lời nói, hành động cay nghiệt ấy. Những người đối xử như thế với cậu sẽ nhận lấy hậu quả thích đáng mà thôi. Hãy luôn vui vẻ và yêu thương bản thân mình nhé , có thể ngoại hình của cậu ko được như những gì cậu muốn nhưng đó là những gì ba mẹ đã cho cậu. Đối với tớ nhan sắc qtr thật nhưng có được đầy đủ các bộ phận đã là may mắn rồi , dù như thế nào đi chăng nữa tớ vẫn mong cậu vẫn giữ đc sự lương thiện , một tâm hồn đẹp đôi khi lại tốt hơn... Chúc cậu một ngày mới vui vẻ nhé ❤
Trước đây, lúc học lớp 6 lần đầu tiên mình nhận ra ngoại hình quá quan trọng. Một bạn nam học cùng bàn đã khó chịu nói với mình "đã xấu mà còn chảnh". Trời ạ, bạn không biết lúc đó mình điếng người như thế nào. Bạn bè nhận định mình là một người hoa đồng và dễ mến, tất cả mn đều đối xử tốt với mình. Điều đó khiến mình không quá quan tâm đến sự khác biệt ngoại hình mà tự ti. Có thể đó chỉ là câu nói vô tình trong lúc bạn ấy không hài lòng về mình. Nhưng ngữ cảnh và giọng nói của bạn đã khiến mình nhớ mãi đến bây giờ. Sự tự ti từ đó mà có. Mình nhìn vào gương tự nhận xét bản thân và tư buồn một mình. Khoảng thời gian đó mình ghét bản thân lắm, sợ nhìn vào gương, sợ người khác nhìn vào mình, sợ ngta ghét bỏ ngoại hình của mình,... Nó ám ảnh mình tới mức luôn lãng tránh ánh mắt của người khác. Hệ luỵ từ đó khiến mọi người nhìn nhận mình khác đi. Nhớ một lần học cấp 3, lần đầu tiên bị ghi tên vào sổ đầu bài vì tội vô lễ. 12 năm học sinh giỏi như mình lại mang cái tiếng đó, bạn biết nó kinh khủng như thế nào không? Lý do chỉ vì mình đã không nhìn vào mặt giáo viên khi nói chuyện với thầy ấy. Điều đó khiến thầy như bị xúc phạm. Mình nên làm gì đây khi một người đã bị ám ảnh tâm lý đến như vậy? Giải thích là điều mình không thể. Mình sợ hãi phải thừa nhận rằng mình lãng tránh ánh mắt người khác vì mình quá xấu, sợ phải chạm vào nỗi tự ti mà mình luôn cất giấu hay là sợ người khác an ủi mình như bạn không xấu, sau này lớn sẽ khác đi, tốt gỗ hơn tốt nước sơn. Từ khi nào mà mình cũng sợ những lời an ủi. Mãi khi lớn lên, học đại học rồi đi làm. Người thân luôn đôn đốc hỏi sao vẫn chưa tìm bạn trai đi con, hay tao giới thiệu cho anh này khá "ngon". Điều mình làm đó chính là lãng tránh. Nếu ai biết mình, thì chắc sẽ biết bạn khác giới (nam) hầu như không có ai cả. Mình tự bảo vệ bản thân như thế đấy. Mình sợ có một người nào đó đến bên đời mình rồi buông những lời tương tự khi giận hờn sợ cảm giác bị bỏ rơi vì không xinh đẹp.
kk, cũng có khoảng thời gian mình bị coi là lập dị vì không nói chuyện, không tiếp xúc với ai vì tự ti, hi vọng cuộc sống tương lai tốt đẹp hơn chút vì hiện tại nó vẫn như shitt
Ở cái xã hội luôn coi trọng ngoại hình như bây giờ, những câu như : " Không quan trọng ngoại hình xấu hay đẹp, chỉ cần trái tim lương thiện " thì nó chỉ là những câu nói ảo mộng và hào hoa mà thôi. Cậu biết đấy, bản thân cậu ắt hẳn cũng đã từng lựa chọn 1 con gấu bông đẹp hay 1 bó hoa thật xinh, chứ không để mắt tới những thứ bị người ta dạt sang 1 bên. Cậu phải tự hiểu giá trị bản thân cậu, nếu có động viên thì chỉ là những lời nói dối có chủ đích tốt mà thôi, hoặc chỉ là những lời nói xã giao bình thường. Tớ từng đi chung với các bạn rất đẹp, rất xinh, tớ cảm thấy bị lép vế, tớ lùi về sau, tớ không đi cùng nữa, và sau này tớ đi 1 mình. Tớ rất tự ti, rất không hài lòng về cơ thể, và tớ rất hiểu cho các cậu khi tự ti về 1 điều gì đó ở cơ thể các cậu, nhưng các cậu đừng hạ thấp bản thân các cậu, vì các cậu chính là viên kim cương mà ông trời trao cho thế giới này mà ? Mỗi người 1 cách sống, không ai giống ai, mỗi người 1 nét đẹp, không ai bị trùng lặp. Đừng tự biến các cậu thành kẻ thảm hại trong tâm trí các cậu nhé ? Và tớ mong sẽ không ai bị miệt thị ngoại hình, rồi phải đau khổ trong tâm vạn lần với những lời nói như dao đâm ấy. Gửi những cậu hay miệt thị người khác, tớ biết có thể cậu là 1 người ưa nhìn hay thậm chí rất đẹp, hoặc là hoàn hảo, nhưng nếu cậu miệt thị người khác, thì tâm hồn, trái tim cậu đã xấu đi dần rồi. Xấu không có tội, không việc gì phải nghe những lời tàn độc ấy, xin hãy trân trọng người khác và trân trọng bản thân mình các cậu nhé.
Hmmm tớ cũng là 1 cô bé lớn lên với vô số những khuyết điểm. Hồi bé tớ hong có thấy mình xấu xíu nào hết nhưng lớn lên càng lớn càng nhận thức được nhiều điều hơn. Tớ hiểu được những lời nói xung quanh tớ, tớ nhận ra những khuyết điểm của tớ. Tớ có 1 đôi môi dày, 1 chiếc mũi tẹt và cánh mũi siu to và có cả 1 bên má hóp lại do cái hạch bên tớ từ khi tớ được sinh ra. Hồi c2 tớ hay đeo kt lắm, ngủ ở trường tớ cũng hong có dám bỏ kt luôn có lẽ là hồi đó kt là phụ kiện kh thể thiếu của tớ ấy. Bắt đầu lên c3 t vẫn siêu tự ti về chiếc mũi và cái má của tớ nhưng cô giáo cn của tớ hong có ai đeo kt trong lớp hết, lúc đó tớ ghét cô lắm vì tớ sợ mn cười chê tớ nhưng mãi nghĩ lại tớ mới hiểu rằng cô làm vậy để tớ bớt tự ti và giúp tớ tự tin hơn. Cách đó hiệu quả với tớ lắm nè, tớ dần tự tin hơn tớ không còn quá qtam đến những khuyết điểm đó nữa mà tớ nhận ra tớ cũng có 1 vẻ đẹp cho riêng mình. Thế nên là các cô gái oii tự tin lên, chúng mình là phiên bản duy nhất cơ mà, hãy cố trau dồi và phát triển bản thân, cố gắng nha vì 1 tương lai tươi sáng 💗💗
Tôi cũng đã từng có hai nốt ruồi to ở dưới cằm tôi.Lúc lớp 8,chỉ vì cái đó mà bị bạn bè chê bai và miệt thị miết.thậm chí bạn thân nhất của tôi cũng coi tôi là trò đùa.Quên mất là từng bắt nạt từ lớp 6 đến nay.Tôi đã khóc,buồn bực và thậm chí suýt bị trần cảm.Nhưng,nhờ cha mẹ mình và đã đứng lên.Thay vì đau lòng về ngoại hình thì hãy chứng minh mình là một người vô cùng tài giỏi.Sau đó,tôi đã được giấy khen học sinh giỏi khiến cho những người trước kia không được thưởng gì phải chịu thua.Giờ tôi đạng ở lớp 9,dù đã thay đổi về ngoại hình nhưng tôi vẫn luôn giữ con người đẹp trước kia.Bài học rút ra là:đừng vì đánh giá vẻ bề ngoài mà chưa nhìn được tài năng thực sự của con người.
Tớ thấy được một cơ thể khác hơn rất nhiều so với cơ thể của bản thân tớ từ 2-3 năm về trước . Cũng kh còn tự ti về cái đôi mắt hí , cái mũi cà chua , một chiếc môi nhỏ và một gương mặt to nữa . Tớ rất cảm ơn vì bố mẹ đã cho tớ một cuộc sống hoàn hảo, một cơ thể lành lặn không vết xước nào .
Khi bé tớ có thân hình mũm mĩm nhưng không có ai bảo mình mập cả tớ cứ nghĩ "thân hình mình như vậy là được rồi" lúc ấy tớ đã không quan tâm bất cứ điều gì ăn thì cứ ăn,với tâm hồn của một cô bé nhỏ còn đang trong độ tuổi mới lớn.Tớ đã lầm khi bước vào cấp 2,những ngôn từ miệt thị ngoại hình luôn xuất hiện hằng ngày,lúc ấy với một người luôn vô tư như tớ đã rất buồn.Một cô bé luôn tự tin,năng động,vui vẻ,chẳng bao giờ rụt rè,luôn hướng ngoại chỉ vì những lời nói ấy đã khiến tính cách của tớ ngược lại hoàn toàn so với cấp 1;cấp 2 với bao sự rụt rè,nhút nhát vì sự tự ti về thân hình của bản thân.Tớ nghĩ bản thân cần mạnh mẽ hơn,lên lớp 9 tớ không tự ti nữa mạnh mẽ đối diện sự thật học cách lấy những lời ấy làm động lực để hoàn thiện bản thân.Nhưng cô bé ấy của quá khứ chắc đã buồn lắm nhỉ?Nhiều lúc cô bé ấy còn trầm cảm và chẳng muốn nói chuyện với ai.Có lẽ tớ đã quá khắt khe với bản thân chỉ vì những lời miệt thị ấy.Tớ sẽ luôn hoàn thiện bản thân sẽ không còn là người rụt rè nữa.Kệ ai nói gì nói.Chẳng quan tâm quá đủ rồi phải không!Nên chấp nhận và hoàn thiện nó🤝💝
Tớ rất hay bị mọi ngừoi nói từ nhỏ đến năm ngoái là "sao mày mập thế " rồi là những lần đi học các bạn chọc ghẹo bằng những lời khiến tớ tổn thương, rồi tớ nghĩ rằng bạn tớ sẽ chẳng chê bai tớ nhưng bạn luôn nói xấu sau lưng tớ , một lần tớ thấy bạn đã từ nói sau lưng má quay qua mỉa mai, chọc phá tớ, lúc đó tớ cảm thấy rất tổn thương ,tớ giải tỏa nó bằng cách lao đầu vào học, học mãi học đến khóc mà chẳng ai công nhận đều đó họ vẫn xem thường tớ. Rồi tớ quyết định đi tập gim qua cả 1 năm trời tớ đã được những điều tớ mong muốn , mọi ngừoi chẳng kì thị tớ nữa mà quay qua nịn hót, thầy cô tớ thì công nhận tớ nhưng tớ chẳng thấy vui , r 1 thời gian sau bạn cùng bàn của tớ lại đố kị với tớ . Sau tất cả mọi chuyện mình cảm thấy rằng mình cứ là chính mình , ngừoi khác họ chẳng làm gì cho mình cả nên bạn hãy cứ làm những điều bạn thích những cũng phải có chừng mực biết dừng vào đúng thời điểm. Để bạn thân mình ngày càng tốt hơn trong tương lai sao này, để khi nhìn lại chẳng hói tiếc điều gì nhé
Đôi mắt của tui á, cậu ấy lạ lắm. Cậu ấy biết cười, có lần tôi cực kì sốc vì chuyện gì đó, tôi đã khóc. Nhưng khi tò mò nhìn vào gương xem xem mình khóc xấu thế nào thì không như tôi dự đoán, đôi mắt của tôi... cậu ấy đang cười.. cười như thể đag an ủi tôi mặc dù chả nói lấy 1 câu. Tôi đã không khóc nữa, tôi cùng nhau cười lên cùng vs cậu ấy và hứa rằng sẽ ko để đôi mắt của mình đượm buồn nữa
mình thấy chúng ta ko ai xấu cả, ai cũng có 1 nét đẹp riêng của mình chỉ là chúng ta đang phải sống trong một xã hội đầy phán xét mà th... Nên là hãy yêu thương bản thân của mình trc rồi sẽ có ngày có một người bước đến và nói yêu thương bạn💗💗
Lúc nhỏ tớ bị thầy cô, bạn bè kì thị vì là con lai, lớn lên vừa bị chê bai, dị nghị vì tớ không đẹp, giản dị, quê mùa. Tớ luôn dặn lòng mình phải tự tin lên. Nhưng tớ luôn bị cái tự ti bên trong lấn áp đi cái tự tin của tớ, tớ luôn sợ, sợ cái ánh mắt mọi người nhìn thấy 1 đứa đã khác người lại còn xấu xí, tớ sợ những lời gièm pha. Qua podcast lần này tớ thấy đúng thật, giúp tớ hiểu hơn về cái cuội nguồn, gốc rễ bên trong sự tự tin đó, cũng như an ủi 1 phần bên trong tớ.
Mình tự ti về bản thân. Mình tự thấy bạn thân mình béo,xấu,thô kệch. Nhiều lúc tưởng stress đến nơi rồi. Tự ti đến cái mức không giám nhìn vào gương hay đi ra ngoài để khỏi người ta kì thì chê bai nói xấu mình. Luôn thấy bản thân có lỗi vì để cơ thể mình trở nên như vậy. Nhưng có cố gắng vẫn không thể thay đổi. Nhưng người xung quanh họ không nói gì nhưng mỗi khi nhìn vào bản thân mình luôn có cái áp lực gì đó khiến mình rất khó thở. Làm mình khép kín lại chả muốn nói chuyện tâm sự cùng ai cả. Trong lòng lúc nào cũng có 1 cái suy nghĩ về bản thân mình. Nhiều lúc cũng thấy tủi thân uất ức nhưng không làm được gì cả. Cả quá trình để yêu thương bản thân mình là 1 hành trình rất dài và khổ sở nhưng chúng ta sống không phải để hài lòng người khác nên phải cố gắng để yêu bản thân hơn mỗi ngày
nghe mà khóc luôn á, mình cũng có vết chàm trên mặt, mình thấy nó không ảnh hưởng gì và thấy nó cũng là một điểm khác biệt riêng mình, nhưng chỉ vừa bước vào tiểu học, các bạn đã kì thì mình, bảo mình xấu vcl, lúc đó mình thấy tự ti vô cùng, đến c2, mình có quen 1 người, bạn của người nó cũng bảo câu kiểu:< xấu vcl z mà mày cũng yêu à?> rồi bạn mình quen cùng hùa vào bảo, t thích cảm giác mới, rồi k quan tâm đến cảm xúc mình luôn. mình k dám nói với ba mẹ rằng mình rất buồn, vì mình sợ... đến giờ mình rất mong các cậu sẽ nói lời yêu thương với mình,, với những người không may mắn, sinh ra không dễ nhìn,. mình nghĩ việc dễ nhìn, đẹp hay không sẽ do cảm nhận riêng của mỗi người, nhưng mong đừng nói những lời cào nát trái tim chúng mình ra như thế nữa. ai cũng xứng đáng được yêu thương mà?. Đối với mình, ai cũng đẹp theo mốt nét riêng, kể cả những khuyết điểm ngoại hình của họ. Bởi, không có tiêu chuẩn cái đẹp, cái đẹp là do con người áp đặt lên nó. hãy nghĩ đến cảm xúc người khác nhé. cảm ơn các cậu đã đọc.
Từ sau ngày lên cấp 3, do mình kiểu một chút đi truyền bệnh méo miệng từ năm lớp 2. Khi mấy thằng con trai thấy mik nch hơi lệch, cno trêu mik và diễn tả lại cách mik nói chuyện ntn😢. Cx may là vẫn còn một số ng bạn tốt luôn ở bên tớ, tớ biết ơn họ lắm
Tớ cũng từng rất là tự ti cơ thể của tớ. Đôi tai của tớ bè ra rất xấu xí, nên tớ hay xoã tóc để che đi khuyết điểm củ tớ. Đôi chân của tớ có nhiều sẹo và lông, thế nên mỗi lần bơi ở trường tớ rất sợ. Đi chơi thì tớ lại mặc quần dài với đầm dài. Nhờ những lời động viên từ bạn bè và gia đình thì tớ đã tự tin hơn rất nhiều, tớ đã cắt tóc ngắn và để lộ đôi tai ấy, tớ cũng mang quần ngắn và mặc kệ những lời đàm tếu của người ta. Người ta là ai? Họ là gì? Họ có quyền chê bai khuyết điểm của ta ko? Trước khi body shaming thì hãy nhìn lại bản thân đi vì ko một ai hoàn hảo cả. Hãy bỏ ngoài tai những lời miệt thị củ họ và sống một cuộc đời của cậu ❤
Vì video này mà tôi đã tự tin hơn về ngoại hình của mik ..💞 Vì hồi lớp 1 tôi bị bắt nạt.. rất nhiều... Và ng bắt nạt tôi là lớp phó tên Khôi , Khôi đã bắt đầu bắt nạt tôi vào lúc ms nhận lớp lần đầu tiên . Ngày nào cậu ấy cx lấy tôi ra lm trò đùa của cậu ấy . À mà cậu ấy thik 1 bn ngồi trc mặt tôi ý , bn ấy tên là Hà bên cạnh là Hưng . Hà xinh , học giỏi cx khá tốt , hưng thì hơi lạnh lùng , học khá dở , lòng hiền , cậu ấy tốt bụng lắm ! Có 1 lần.. Khôi ko cẩn thận lời nói của mik mà nói : " lớn lên tui sẽ cưới Hà , còn bà sẽ cưới Hưng ! " ( Tiếng cười.. ) . Hưng thì cuối gầm mặt , Hà ko quan tâm , Khôi thì thik thú , tôi thì chỉ bik im lặng .. Lên lớp 2 , tôi đã vui vẻ hơn r ! Tôi có bn r ! Bn thân ms của tôi tên Kim . Năm đó , cậu ấy giúp đỡ tôi cx khá nhiều đó
Tôi phải đi làm việc đồng áng từ năm lớp 3 nên thuở chưa dậy thì có làn da đen thui như củ tam thất, người thì còi nhom do suy dinh dưỡng. Từng bị chế giễu đến mức bị cô lập trong lớp. Từng vì thích thầm 1 chàng trai đẹp trai mà sau khi tâm sự với bạn thân lại bị bạn thân bán đứng đi kể cho cả lớp. Bị lợi dụng cũng như cười nhạo suốt mấy năm cấp 2. Những ngày tháng ấy khiến tôi sau này vô cùng để ý đến ngoại hình của mình. Dù cho sau này khi dậy thì có thay da đổi thịt thì những ký ức đó vẫn còn in sâu trong tâm trí. Tôi rất để ý đến gương mặt của mình, nếu ai đó đột nhiên chê t xấu t sẽ bị ám ảnh bởi câu nói ấy lâu lắm. 😑
Tớ sợ phải đối mặt trước gương, vốn dĩ gương mặt của tớ không không nhỏ, mũi tớ thì khá to, mắt thì lại nhỏ, điều còn làm tớ tự ti hơn là MỤN..Hồi cấp 2, đang học tớ ngồi cạnh bạn thì có mấy đứa con trai quay xuống đùa rồi nói "ai dám yêu con chu bát giới" nghe có vẻ khá buồn cười, nhưng đấy lại là vết xước sâu trong tâm trí tớ. Đến một ngày phải bắt vào văn nghệ (tớ bị bắt vào để làm trò đùa cợt) có lúc tớ tập ở trên bục giảng trước lớp tớ bị ném giấy vào người, và nói những lời cay nghiệt. Mỗi khi lên mạng tớ luôn tự hỏi tại sao b này lại có chiếc mũi nhỏ, cao? Tại sao mắt của các b ý lại to, tại sao các b ấy lại có gương mặt nhỏ. Suy nghĩ cứ luẩn quẩn trong tâm trí tớ, tớ sợ hãi lắm đến tận bây giờ các chuyện cũ vẫn lặp lại trong đầu tớ ám ảnh vô cùng..
Tuy tớ ko bt cậu nhưng đối với tớ mọi người trên thế giới này đều có một nét đẹp riêng Có thể bên ngoài cậu tự ti nhưng có thể cậu Bên trong lại dễ thương tốt bụng và ngoan hiền như vậy là một đức tính tốt rồi vậy nên tớ nghĩ cậu không cần phải để tâm những lời người khác nói bởi rồi sẽ có một người sẽ yêu thương cậu thật lòng và chấp nhận hết con người thật của cậu mà
Cậu ơi,đừng quan tâm lời nói ác ý của người khác,cậu là chính cậu,cậu học là vì cậu trước,chăm sóc bản thân của cậu,nó chính là yêu thương . Cậu yêu thương bản thân thì hẵn nghĩ tới gdinh và ngkhac
Gửi đến những người luôn sân si ngoại hình người kjác mà không chú ý đến tâm hồn củ họ, mấy bạn có biết chỉ vài hành động nhỏ thôi cũng khiến họ tổn thương đến cỡ nào không, các bạn thử nghĩ xem nếu nhưng mặt mình không được xinh xắn mà bị người khác chế nhạo có vui nổi ko. Mình cũng từng nạn nhân chỉ bởi vì môi mình dày và với làn da ngâm đen mà từ lớp 1 đến lớp 9 luôn bị chê cười, nhiều lúc mình chỉ muốn mấy ng hay sân si cút hết luôn đi nh ko đủ dũng cảm. Đến bây giờ mình giỏi hơn bọn họ, cũng chả cần phải cố gắng nhìn mặt ngta mà sống, mình tự học make để giúp bản thân hơn. Và qua đây mình cũng muốn mấy bạn hay tự ti về ngoại hình có thể tự tin hơn, dũng cảm đứng lên đấu tranh lại❤❤
thật ra bản thân tớ cũng từng đã rất xấu, tớ xấu đau xấu đớn, trán thì cao, mắt thì 1 mí còn bị cận nữa,mũi tẹt .cằm nọng, đã thế da còn đen không đều màu nữa chứ. Cũng do vậy, mà ở trường tớ từng bị bạo lực ngôn từ,body samminh, bọn họ dùng nhg lời nói thô tục để xúc phạm bản thân tớ, thế rồi bây giờ tớ cg đã đỡ hơn, tớ biết trang điểm chăm chút bản thân. Vậy nên mn hãy thử làm cho bản thân tốt hơn xem ,lúc đó chúng ta sẽ cảm thấy vui hơn đó
chỉ là muốn gửi tới các cậu câu của RM " không có ai xấu cả chỉ là chúng ta sống trong thế giới đầy phán xét" tớ cũng từng rất ghét bản thân tớ, tớ cũng chẳng từng ưng cái mũi tẹt mắt 1 mí môi thâm của tớ, nhưng thay vì các cậu tập trung vào lời nói của người ta chỉ cần mình yêu từng bộ phận để thay đổi nó
tôi cũng đã từng bị miệt thị như vậy .tôi không cảm thấy tôi có bất kì 1 lỗi nào cả .tại sao lại nói những lời khó nghe như vậy với tôi họ mắng tôi là đồ xấu xí họ đâu hiểu cảm giác đau đớn mà tôi những người giống tôi phải chịu đâu. tôi đã làm gì sai cơ chứ ? Tôi cũng đã từng nghĩ là tôi sẽ kết thúc cuộc đời tôi dù lúc đó tôi chỉ mới 13 tuổi . nhưng mà bây giờ tôi đã tìm được những người bạn thật sự yêu quý tôi, giúp tôi thoát ra khỏi cuộc sống tăm tối đó , dù xung quanh vẫn có người chê bai tôi nhưng những người bạn cảu tôi luôn luôn bảo vệ tôi. bọn nó còn bảo nếu tôi không tìm được người yêu tôi thật lòng bọn nó sẽ ở lại không kiếm người yêu ở vậy đến già cùng tôi luôn. tôi cũng ko xấu lắm đâu tôi chỉ là hơi mập thôi .tôi muốn gửi 1 cái ôm đến những người bị miệt thi về ngoại hình và tôi có 1 điều muốn nói là hãy tự tin hơn với chính bản thân mình dù ngại hình có như thế nào đi nữa thì cũng sẽ có 1 người thương bạn thật lòng thôi I LOVE YOU
việc không có ngoại hình đã từ lúc tớ còn bé, tớ bị chính những người thân họ hàng của mình chê bai rất nhiều. Bị chê nhiều đến nỗi tớ không biết là tớ có điểm gì để khen không nữa. Lúc đấy tớ còn khá nhỏ nên 1 phần tớ không rõ những gì mình đang nghe, cứ nghĩ ọi người chỉ đang đùa giỡn với mình. Nhưng sau này lớn lên rồi tớ mới hiểu những lời nói lúc đó. Cho đến khi lớn lên tớ vẫn luôn hận những lời chê bai ấy. Những câu nói luôn là nói về ngọi hình tớ nào là da ngâm, mắt xấu, mũi to, tóc xù,...mọi thứ đều rất tệ. Khuôn mặt tớ thật sự rất khó nhìn. Có thể do bị tắc động từ nhỏ nên cho đến thời điểm hiện tại tớ vẫn tự ti cực kì. Căm ghét chính thân thể này, đôi khi tớ cuxg muốn tớ biến mất đi nữa. Tớ không xinh đẹp và cũng chả có bất cứ thứ gì khác nữa.
tớ cũng tự ti vì tớ da ngâm bẩm sinh và mặt vuông cấp 2 còn bị béo phì nhưng càng lớn thì tớ càng yêu bản thân nên tớ đã dưỡng trắng biết ăn diện và giảm cân tuy cách giảm cân của tớ hơi phản khoa học nhưng thật may tớ cũng giảm đc tận 12kg và da cũng sáng lên.có điều mặt vuông là thứ tớ kh thay đổi đc mỗi lần chụp hình phải canh góc rồi lúc chụp chung bạn bè tớ luôn thấy mình kh xinh bằng các bạn. nhưng tớ luôn an ủi bản thân vì mẹ tớ cũng mặt vuông và đc thừa hưởng nét mặt mẹ là điều hạnh phúc khi đc khen là giống mẹ vì mặt mẹ tớ phúc hậu lắmmmmm.tuy ngoại hình mình kh được đẹp nhưng tri thức và học vấn mình phải cố gắng.vì vẻ đẹp có thể phai tàn nhưng tri thức sẽ theo ta cả đời.nên mấy bạn hãy YÊU và TRÂN TRỌNG bản thân mình hơn nha.Ai cũng xứng đáng được hạnh phúc hết Và có 1 điều mình thấy vô cùng đúng là bạn càng suy nghĩ tích cực và càng yêu bản thân thì vô tình 1 ngày nào đó bạn bè xung quanh bạn sẽ khen bạn thay đổi hoặc xinh hơn á Có thể bạn không nhận ra nhưng mn xung quanh sẽ cho bạn câu trả lời💗💗
Nghe mà phải ngẫm thật nhiều ... thật ra đối với tôi dù tôi có như thế nào thì chỉ có mẹ tôi và bà ngoại tôi là luôn yêu thương tôi,che chở bảo vệ tôi về mọi thứ trên cuộc đời này chỉ có họ luôn ở bên cạnh tôi và dù có như thế nào tồi tệ..
Em cũng đã từng bị trêu là béo đến phát khóc ,giờ em đang giảm cân ,nhưng không phải chó bọn chúng ,mà là cho em , em thấy chẳng hề hải lòng về vẻ ngoại của mình lắm ,nên em đang cố gắng ,vả lại , mẹ em dạy là "lũ tiểu nhân không thèm chấp" ,nên em cũng kiểu "i don't give a fuck about you" , em thật ,là mấy người thường hay body shaming người khác , chỉ là những kẻ đáng thương kháo khát sự chú ý và dễ tổn thương, và một điều em không chắc ở tất cả mọi ngươi , nhưng với em ,mấy đứa thường nói mỉa mai người khác ,thường ngu lạ thường
Mình đã nghe rất nhiều podcast của Vì sao thế nhỉ! Mình cũng rất nhiều lần muốn tâm sự câu chuyện của bạn thân nhưng lại sợ người quen thấy comment của mình thì chắc ngại lắm nhưng mình đã đọc được vài comment trong bài post này mình cũng muốn kể câu chuyện về bản thân mình Với một đứa trẻ đẻ ra là bị hở hàm ếch hay gọi là sứt môi mức độ nghiêm trọng nghe mẹ kể thì mặt mình lúc đó chả có miệng mũi gì cả đâu chỉ có đôi mắt thôi. Mẹ bảo mẹ đẻ mình ra mẹ khóc nhiều lắm, 2 bên gia đình nội ngoại khi thấy mình vậy thì cũng không ra thăm hỏi gì chỉ có mình mẹ mình bên cạnh chăm lo cho mình thôi. Mẹ bảo đẻ ra nuôi được 3 tháng thì mình từ 3,5kg còn có 3,1kg mẹ mình khóc nhiều lắm sợ mình sống không nổi sẽ rời bỏ mẹ mà đi. Nhưng như có kì tích vậy, nhà mình lúc đó khổ lắm nghèo có thể nói nhất khu mà mẹ mình nuôi chăm kĩ nên mình sống và dần dần có dấu hiệu sống sót cao hơn, khi mình đã đủ tháng để phẩu thuật thì ba là người đưa mình đi sài gòn cùng mình trải qua cuộc phẫu thuật dài dằng dẵng, lúc đó nhà mình nghèo nên mình được suất phẫu thuật miễn phí. Mình phẫu thuật cũng hên gặp bác sĩ từ nước ngoài về nên khuôn mặt mình cũng có thể nói đẹp hơn lúc mới đẻ ra ngàn lần, miệng mũi đầy đủ không thiếu 1 cái gì. Mặt mình thì bị lệch sang trái, môi bị lệch trái luôn méo cả qua một bên í, mắt thì mắt to mắt nhỏ, mũi bị to sụp cả một bên, nhìn tổng thể thì gọi là xấu không ưa nhìn, nhưng mình từ nhỏ đã luôn tự tin rằng mình cũng ưa nhìn mà do hoàn cảnh thôi, mình hiếm khi tự ti về bản thân lắm vì mình biết để có mình ngày hôm nay mẹ đã khổ như thế nào. Nhưng tới năm lớp 8-9 cấp 2 mình bị các bạn trong lớp bảo con mỏ méo, con mất cha ( cha mình mất năm mình học mẫu giáo gần lên lớp 1), dùng những lời miệt thị cho mình còn cả dùng các hành động có thể nói bạo lực học đường mình. Mình vẫn cố chịu cuộc sống 2 năm đó, lên cấp 3 vô môi trường mới cũng có vài bạn thắc mắc tại sao miệng mình lại có vết sẹo như thế, mũi mình lại tẹt 1 bên như vậy, khi mọi người hỏi mình vẫn vui vẻ trả lời giải thích cho mọi người nghe mình cũng ít cảm thấy mặc cảm đi. Mình tự tin thuyết trình tự tin giao tiếp với bạn bè cùng lứa bỏ qua chuyện cũ bắt đầu cuộc sống mới. Hiện tại mình đang học lớp 12 cũng gọi là cuối cấp 3 rồi, mình rất đang enjoy của sống của mình. Riêng bản thân mình không biết mai mốt, sau này mình sẽ lại mặc cảm hay bị face shaming hay không. Nhưng mình sẽ luôn tự an ủi với chính bản thân mình rằng mình ưa nhìn mà, gia đình bạn bè iu thương mình mà tại sao mình lại tự làm khổ bản thân vì những lời nói xung quanh chứ đúng không? Hiện tại thì bản thân mình vẫn chưa một mốt tình nào và hiện tại mình mong tương lai bản thân sẽ tìm được người iu khuôn mặt không hoàn hảo này. Hihihihi Mong chúng ta, các bạn nào đọc được dòng post này thì hãy cảm thấy may mắn thoát khỏi nỗi mặc cảm vì bản thân có đủ chân tay mắt mũi không thiếu thứ gì nhé Chúc Vì sao thế nhỉ! Luôn tạo ra những podcast như này, mình cảm thấy đã và đang được đồng cảm từ những người xa lạ như bạn vậy.
với những người không có ngoại hình ưa nhìn cách duy nhất để họ có thể chứng mình sự hiện diện hay chứng mình bản thân mình chỉ có 1 con đường đó là giỏi và thật giỏi, cố gắng gấp đôi gấp ba những con người có ngoại hình ngoài kia để kiếm được cho mình một chỗ đứng trong xã hội. Nhưng các bạn có ngoại hình không được ưa nhìn ngoài kia ơi. Vẻ ngoài rồi sẽ tàn phai nhưng những sự cố gắng của bản thân cậu những sự chăm chỉ nó sẽ được đền đáp bằng sự thành công của cậu sau này để rồi khi người đời nhìn vào cậu cái thành công ấy sẽ lấn át đi sự xấu xí của cậu. Cái đó gọi là hào quang của thành công nên chúng ta những con người không có vẻ ngoài ưa nhìn hãy cố gắng sống hãy cố gắng làm việc, hãy sống hết mình như hôm nay là ngày cuối vậy, nếu không ai ủng hộ chúng ta hãy lặng im như những dòng sông tĩnh lặng và chỉ thực hiện theo điều bạn cho là đúng. Cha mẹ sinh chúng ta họ không thể chọn ngoại hình xinh đẹp cho chúng ta. Hãy yêu cơ thể mình đó cũng là điều mà cha mẹ cảm thấy hạnh phúc cùng với cậu vậy. Chúc tớ và cậu ngoài kia sẽ hạnh phúc cho những điều mà mình mang theo bên mình theo suốt chặng đường sống hết mình.....
Mình xl cậu nhưng cũng cảm ơn cậu vì đã chịu đựng quãng tg khó khăn trc kia hay kể cả bây giờ. Healing thật sự k dễ, nhưng rồi cậu sẽ ổn thôi❤ gửi cậu một cái ôm tuy k cảm thấy đc nhưng cảm nhận đc💗
Việc bị bodyshaming thật sự rất tệ,nó ám ảnh đến hết cuộc đời của nạn nhân bị bodyshaming ,gây tổn thương trầm trọng Nhưng thôi phải lấy đó làm động lực thay đổi bản thân,nhưng những ngày tháng bị body shaming thật sự rất đau,buồn ....sẽ ko bao giờ quên những gì họ làm vs mình Cố gắng lên nha các bạn
Thật sự rất thích VSTN luôn á. Các bạn luôn rành mạch và chỉnh chu cho từng tập và nội dung. Luôn mang đến kết luận rất tích cực sao những chủ đề. Mong VSTN luôn thành công và có thể tăng tầng suất lên bài nhiều hơn nữa nhé. Cảm ơn VSTN rất nhiều.
Mình là một người rất tự ti về ngoại hình của mik hiện tại, nhưng từ khi nghe đươc podcast này, mik đã tự tin hơn và cố gắng để trở nên xinh đẹp hơn. Cảm ơn
Xấu không có tội, xấu mà tốt thì nếu có tự tin vẫn có thể ngẩng cao đầu, vẫn có những người bạn thật sự, vẫn có tình yêu, nhưng đã xấu còn vô duyên, thì đừng mong được ngẩng cao đầu, đừng mong có bạn có bè thực sự cũng đừng mong có tình yêu. Xấu mà giỏi, người ta sẽ không phục vì mình xấu mà, họ nói mình không có quyền được giỏi, nhưng kệ họ đi, sống cho mình đi, họ miệt thị họ chê bai thì hãy cứ mặc kệ mà bỏ ngoài tai đi, đừng để ý làm gì, muốn mặc những bộ đồ đẹp thì cứ mặc, muốn trang điểm, muốn ăn, muốn làm gì mà bản thân muốn, bản thân cần thì hãy làm đi, quan tâm lời người đời chỉ tổ khổ bản thân mình, cứ ngẩng cao đầu mà sống, mình tốt thì mình cứ tốt, đừng thay đổi chỉ để vừa mắt những con người chả quen cũng chả biết ngoài kia. Sắc đẹp quan trọng thật đấy, nó cực kỳ quan trọng luôn, nhưng bạn ơi, bạn nhìn đi, thế giới này biết bao người xinh đẹp mà vẫn vô học, vẫn nghiện ngập, vẫn đi vào mấy quan bar làm đ* là đ**m đấy thôi, đẹp mà vô học, bất hiếu, nhân cách còn không có thì cũng vứt. Cười nhiều lên, thật đấy, nếu chưa ai nói với bạn thì để tôi nói :"Bạn cười thật tươi vào, bạn cười đẹp lắm đó", đấy, cứ cười nếu mình muốn, ai chê thì chê, bị nghĩ thì hãy nghĩ tới tôi-một người xa lạ không quen biết nhưng có thể dễ dàng khen bạn, khen bạn bằng những lời thật lòng, vì thế HÃY YÊU THƯƠNG BẢN THÂN HƠN ĐI, QUAN TÂM BẢN THÂN MÌNH HƠN ĐI!!
Mình đã tự ti rất nhiều về ngoại hình khi mình bị viên da cơ địa làn da của mình lúc nào cũng xù xì bong tróc nổi rất nhiều mụn nước khi lành thì để lại rất nhiều sẹo. Mình đã rất tự ti, sống khép kín và cũng dần trở thành một đứa hướng nội. Những năm cấp 1 mình ko có lấy 1 ng bạn luôn bị nói là ghẻ là đứa kinh tởm mình thật sự rất buồn mình đã lén khóc rất nhiều vào mỗi tối . Từ lúc 3t mình bắt đàu bị mãi cho đến sau này khi lớn rồi căn bệnh ấy vẫn cứ đeo bám theo mình dù có tìm mọi cách, khám ở nhiều nơi. Mình đã từng rất tuyệt vọng trách cứ tại sao bố lại di chuyền căn bệnh này lại cho mình. sau này mình nỗ lực để trở thành trung tâm, luôn đc săn đón và ngưỡng mộ nhưng có lẽ mình vẫn còn tổn thương rất nhiều mình vẫn sống khép mình, ko có lấy 1 ng bạn thân. Bài học mình nhận ra là ĐỪNG TỰ TI VÌ NHỮNG KHUYẾT ĐIỂM CỦA BẢN THÂN MÀ HÃY LẤY ĐÓ LÀM ĐỘNG LỰC ĐỂ VƯƠN LÊN tôi làm đc và bạn cũng làm đc😊
Mình Từng bị thầy lấy ra để dọa bn học như vậy,đối với thầy thì bt nhưng mk tổn thương lắm 😢họ lm giáo viên nhưng lại vô cảm quá 😢xấu là một bắt lợi cho mk,và khi đi biểu diễn văn nghệ mk bị coi như một cái phong cho những ng đẹp 😢họ coi mk như một con có vấn đề vậy,trang điểm cũng ko ai giúp 😢
Mình cũng là một người bị body shaming khá nhiều, mình vẫn nhớ mãi có một ngưởi bạn cùng lớp nói mình là rác chỉ vì mình có một gương mặt không đẹp, mình gần như bị ám ảnh bởi ngoại hình, đeo khẩu trang mỗi khi đi ra ngoài, sợ chụp ảnh, sợ nhìn vào bản thân trong ảnh,... mình muốn tìm một lối thoát cho bản thân, mình cũng hi vọng những người bị bodyshaming như mình có thể tìm được lối thoát cho tâm hồn.
Mình là Hằng Nga, mình đã từng rất ghét cái tên của mình. Mình sợ mỗi khi ai đó gọi tên mình, không thấy mình trả lời và họ gọi thêm tên đệm của mình. Mình đã từng vừa khóc vừa trách bố mẹ, tại sao lại đặt một cái tên đẹp như thế cho mình. Mình không xứng đáng. Mình vẫn nhớ như in cái giây phút đó. Cô gọi tên mình lên bảng, mình đứng lên, các bạn đã cười và nói, Hằng Nga, chị Hằng cơ đấy, tên đẹp mà người thì… Sau bao nhiêu năm, những bạn đã từng miệt thị mình có lẽ chẳng còn nhớ những gì họ đã làm thì mình lại chẳng thể quên. Vết thương và tổn thương vẫn còn ở đó. Vài người có quay trở lại bắt chuyện làm thân với mình, nói mình khác xưa và ngưỡng mộ mình lắm. Mình thì vẫn sợ hãi lùi lại khi nhớ đến những gì họ đối xử với mình. Sắp tới đây một người bạn của mình cưới, bạn ý mời mình và muốn mình kết nối lại với những người bạn cấp 2 của mình. 10 năm qua đi, mình thay đổi và là phiên bản tốt hơn rất nhiều, mình tự tin và ưa nhìn hơn. Nhưng mình vẫn sợ lắm, mình không biết làm thế nào để đối diện và chơi với những người từng làm mình tổn thương
đời thiếu gì bạn mà phải chơi lại với những người như vậy hả bạn. Cuộc đời ngắn lắm nên hãy làm những gì bản thân thích, và bên cạnh những người bạn cảm thấy thoải mái nhé.
Mình bị lác mắt,từ lúc sinh ra nó đã là như vậy ! Mình từng ước mắt của mình có thể nhìn một cách bình thường như bao người khác,mình ước có ai đó tới móc mắt trái của mình đi,lấy đi con mắt lác của mình,lấy đi thứ xấu xí nhất của mình. Đến bây giờ,mình đã 14 tuổi rồi,mình cũng nhận ra là không nhất thiết phải làm như vậy! Chỉ cần đơn giản là chấp nhận, mình chẳng còn qtam ngkhc nói gì về mắt của mình nữa vì mình còn bạn bè,gia đình và cuộc sống ,mình còn nhiều thứ đáng bận tâm hơn con mắt này !
từ bé đến giờ bị người ta gọi là khỉ,đi học luôn đeo khẩu trang lúc bỏ bị bạn bè cười chê, luôn hỏi tại sao mình không đẹp bằng chúng nó, sao nhà mình không giàu,sao không ai hiểu những khó khăn mình phải trải qua...Giờ lớn rồi chả muốn quan tâm gì nữa, giờ chỉ nhớ bố mẹ , bây giờ vẫn được ở nhà nên vẫn còn vui, bố mẹ chỉ đi làm thôi cũng nhớ
T không có nhan sắc. Nhưng khi t nhìn vào gương, thấy khuôn mặt xấu xí của bản thân, t không hề than trách. T nghĩ: "tuy không có nhan sắc nhưng bản thân đã rất may mắn hơn rất rất nhiều ng. Mình được ăn đủ 3 bữa 1 ngày, trí tuệ phát triển bình thường, tay chân lành lặn, có đầy đủ bố mẹ". Có cái này, mất cái kia. Tuy không có nhan sắc nhưng bản thân lại may mắn hơn rất rất nhiều người rồi
Soi gương để thương mình & dành tặng những món quà ý nghĩa cho người mình thương cùng Helios tại: heliosjewels.vn/?ref=vstn
Quảng cáo nhân văn wa tôi k quen ☠️
@@nguyenluong5849 😂😂😂
Và tớ thấy con gái không có ngoại hình lại càng đau lòng hơn bị nhiều chê bai hơn, tớ là cô bé bị hở hàm ếch 1 bên do mẹ tớ cảm nặng khi mang thai tháng thứ 2. Từ bé học mẫu giáo, cấp 1 tớ bị trêu chọc rất nhiều luôn phải bật khóc. Lên cấp 2,3 còn bị nói sau lưng nhiều lắm, nên tớ bị tự ti nhiều. Đến mức tớ chẳng có lấy 1 người để yêu, cơ mà năm 18 tuổi cũng là độ tuổi tớ hiện tại, cũng đã gặp 1 anh thật sự yêu thương mặt mộc tớ, dù anh ấy cũng đã dừng yêu và có hạnh phúc mới cũng nửa năm rồi nhưng tớ cũng đã vui cho niềm vui họ, vẫn hay có suy nghĩ không còn ai yêu mình vậy nữa rồi. Nhưng sau tớ tự làm ra tiền, xem nhiều podcast để biết yêu thương bản thân hơn sau những năm tháng sống vì những người khác, và giờ tớ đã ổn tớ không còn tự ti mấy nữa, không còn để hạnh phúc của bản thân cho ai khác nắm giữ. Mong các cô gái cũng có những khiếm khuyết như tớ hay tệ hơn cũng hãy yêu bản thân hãy chăm sóc tốt cho mình, hãy học tập và kiếm tiền. Đừng quá để tâm vào lời miệt thị ấy có được không? Hãy yêu những điều trên cơ thể mình, cho dù không có ai yêu mình thì mình chắc chắn hãy yêu lấy bản thân❤❤
cố lên cậu nhớ
@@lykafromvietnamm cảm ơn bà iu
Tui vẫn cố gắng động viên bản thân từng ngày, nhưng khi vô tình lọt vào máy ảnh của một ai đó, tui luôn không kiềm chế được mà khóc..
em cũng bị giống nè, cũng hở hàm ếch..
@@KieuNguyen-zh5ko yah tui cũng từng như vậy suốt nhưng rồi sẽ có lúc bà sẽ không phải như vậy nữa đâu nè :33 mạnh mẽ hơn nhé
"Ngoại hình không phải là tất cả, mà là duy nhất" mình vẫn luôn nhớ đến câu nói này mỗi khi nhìn vào gương, đôi khi chúng ta đã luôn theo dòng chảy của cuộc đời mà gieo mình vào những lời tiêu cực mà người đời "gắn mác" lên...
Gửi đến những đứa trẻ ấy một cái ôm thật lớn, cảm ơn bạn.Chúng ta đã nỗ lực cố gắng vượt qua mọi khó khăn, nghịch cảnh của đời để cùng sống và tồn tại. Chúng ta đã cố gắng nhiều, chúc cho ai cũng có được an nhiên trong đời ❤❤❤
Tui lớn lên với cái thân hình ko đẹp, tôi có cái trán dô cao, có làn da đen, môi thâm, cao 1m50, may mà cân nặng oke. Lúc tôi học lớp 6 tôi có thích 1 bạn nam, sau đó bạn ấy viết thư nói từ chối tôi và nói rằng :” xin lỗi tao k thích mày, vì mày hơi xấu “. Tôi đã mặc định bản thân xấu xí, thế nhưng mọi người nói đúng, ko có vẻ đẹp ngoại hình thì hãy để vẻ đẹp tri thức toả sáng thay cho bạn, tôi cố gắng học giỏi thật giỏi từ nhỏ vì tôi thấy thích được nhận lời khen từ mn, và sau này tôi đã đậu bác sĩ đa khoa của trg y top đầu của nước ( hmu ). Cấp 3 tôi cũng crush 1 bạn, ngoài khả năng học tập thì lúc đó tôi chẳng thấy bản thân có gì để dám bày tỏ tình cảm với bạn ấy, cậu ấy là bạn thân của tôi, và khi đk một vài bạn trêu với tôi thì bạn ấy bảo :” chỗ tao đầy gái xinh, nghĩ sao mà tao yêu nó”. Lần 2 tan vỡ. Lúc đó cũng có 1 số bạn theo đuổi tôi nhưng mà tôi nghĩ mn dag trêu đùa tôi nên tôi k quan tâm đến họ. Sau vài tháng học ở đại học, tôi cắt tóc ngắn ngang vai, cắt tóc mái để che cái trán cao, tô son và bắt đầu skin care. Nhưng mà sự tự ti đã xuất hiện trog tôi từ trước đến nay, tôi k mở lòng với mọi người. Năm nhất tôi cũng dk các bạn trog tổ nói : “ M*** nó cắt tóc cái mà xinh quá t nhận k ra luôn “. Rồi lúc đó các bạn trog tổ mới biết sự có mặt của tôi trog tổ. Lên năm 2 tôi tham gia vào clb và cũng dk một số anh khoá trên theo đuổi, dk mọi ng trog clb khen xinh xắn đáng yêu. Lúc đó tôi mới tự tin hơn, tôi dần dần nhận dk nhiều lời tỏ tình hơn của các anh và các bạn, nhiều em khoá dưới khen sự dễ thương này. Lúc năm nhất tôi vô tình gặp lại người bạn tôi thích năm lớp 6 trên quán nước mà bạn thân tôi làm, bạn ấy bây giờ học cao đẳng của trg nào đó trog nam, bạn ấy bắt chuyện và xin phép ngồi cùng bàn với tôi ( vì lúc đó tôi về quê nên lên thăm bạn thân tôi ở quán và bạn thân tôi đang đi làm việc ), sau buổi nói chuyện đó với ng bạn năm lớp 6 kia thì về bạn ấy có nt cho tôi và quan tâm tôi, có ý muốn theo đuổi nhưng mà tất nhiên rồi, tôi đã bơ họ, vì bây h tôi đâu có còn tình cảm với họ và tôi cũng k thiếu bạn để làm bạn với một ng từng làm tổn thương tôi. Nên là tôi nhận thấy là, mn hãy nhìn nhận và đối diện với sự xấu của mk, tất nhiên là nhìn nhận và cải thiện nó nhé các bạn, hãy tìm một phiên bản hoàn hảo của bản thân nhé ❤
Mình thì nói thật mình không xinh không xấu, nhưng thật sự mình thấy xã hội bây giờ quá loạn khi chỉ biết chạy theo cái đẹp, tiền bạc mà quên đi việc vun đắp tâm hồn để trở thành người đẹp theo đúng nghĩa. Và mình thật sự rất thương những bạn có ngoại hình ko được trọn vẹn nên mình hoàn toàn ko có tâm miệt thị với những người ấy, mình còn có 1 người bạn bị khiếm thính phải cấy máy trợ thính vào người, có lẽ cái đấy nó còn khổ sở hơn bị xấu xí. Nhưng may mắn cho cả mình lẫn bạn ý là vào đc môi trường học tập thoáng về tư tưởng, có bị cà nhắc, lác hay bị các khuyết điểm nhưng học sinh với các thầy cô ở trường mình vẫn rất thân thiện, dang tay chào đón những bạn ấy. Mình thật sự muốn mỗi người chúng ta trc khi học chữ phải học làm người, học những cái lễ nghĩa, bản lĩnh và trung lập để mình ko bị để ý những cái khiếm khuyết của người khác. Nhiều người bây giờ trọng học chữ, khinh học lễ nên những ứng xử cơ bản làm gì có đâu, sao ta có thể đòi hỏi những con người đó biết ứng xử trc các cá thể đặc biệt đc
Tớ rất xấu, ai cũng bảo tớ thế cả,mặt thì không đều, thân hình thì mập mạp. Các thầy cô giáo và các bạn trong lớp đều lấy tớ làm thước so sánh cho những người không được xinh đẹp, bố mẹ tớ thì bảo rằng phải học phải có tấm lòng đẹp nhưng ra ngoài tớ thấy được rằng dù tấm lòng có đẹp đến đâu, dù có học giỏi đến đâu thì mọi người đều đề cao sắc đẹp, đánh giá người khác qua vẻ đẹp. Tớ đã khóc rất nhiều vì tớ không được xinh đẹp nhưng sau khi nghe vì sao thế nhỉ tớ cũng đã học cách yêu bản thân mình hơn. Cảm ơn vì sao thế nhỉ đã giúp một phần nhỏ cho mình
Thật ra bản thân mình cũng rất xấu. Mặt thì không đều, miệng thì trông cứ lệch lệch, mi mày đều chả có, da thì ngăm, mắt thì 2 mí ,mắt thì cứ 1 mí rưỡi đã vậy còn có nọng cằm, vừa lùn vừa mập chả có điểm gì để khen. Nhưng mà suy đi nghĩ lại thì .. Vẫn có nhiều người còn tệ hơn cả mình mà họ vẫn sống thế thôi. Mình may mắn hơn họ rất nhiều mà.
Nên mình không được than thở, mình chỉ muốn gửi một cái ôm thật là lớn, mong cho mọi người đỡ một phần nào đó. Cảm ơn vì đang sống! 💝
Mình cũng bị hở hàm ếch hi vọng bạn sẽ gặp đc nhưng người luôn mang lại cho bạn nhiều niềm vui
😢😢😢
cái nết đánh chet cái đẹp:> tự tin lên! ngoài kia bao la tới đâu, tiêu cực tới đâu, nhưng ko thể phủ nhận rằng ngoài kia ko có người tốt. chỉ là chọn đúng người, thương đúng người thì mọi may mắn sẽ đến với bạn. bạn ko cần tiêu cực, nó vô nghĩa. Hãy nhớ lấy!: bạn được sinh ra thì thực sự may mắn rồi, ngoài hình/ tài năng/ giỏi giang ko quan trọng, bạn sống vì bạn! bạn đc sinh ra ko phải để vừa lòng ng khác! lạc quan lên, tích cực lên. Hãy tự học cách an ủi bản thân...giống tôi...
Tôi cũng đã từng trải qua cảm giác đó, và chính sự thông minh và nhanh nhạy trong học tập mà cái thế giới này xem tôi là một người có ích. Sống k có ngoại hình thật tệ. Mong cho những đứa trẻ kia sẽ luôn vui vẻ và có một cuộc sống thật ấm áp
Mình là một đứa trẻ lớn lên với những chê bai về ngoại hình, mình nhớ rất rõ lúc học lớp 6 đã có bạn lôi mình ra để làm trò đùa cho cả lớp.Lúc đó mình ấm ức lắm, mình ghét cái lớp đó, ghét người bạn đó, nhưng biết sao giờ mình phải học cùng họ suốt 4 năm cấp 2 nhưng càng về sau khi mình chứng minh được nhiều giá trị, mình được các bạn trong trường yêu quý, được nhiều người theo đuổi lúc đó mình đã chẳng còn sợ những lời chê bai ngoại hình đó nữa. Bởi đã có người yêu mình vì điều khác mà không phải ngoại hình. Hiện tại mình đang học đại học, ngoại hình mình vẫn bị chê bai nhưng khi bước vào môi trường giáo dục tốt, được học với những người rất giỏi khiến mình không còn sợ những vết thương của quá khứ nữa. Nếu không may chúng ta có ngoại hình không đẹp thì mình tin cách duy nhất để xoa dịu nó là bước chân vô 1 môi trường toàn tri thức.
Em 2k7 và cũng bị chê bai về ngoại hình, em bị chê bai bởi người thân, bạn bè,... mỗi lúc nhìn vào những bức ảnh chụp của bản thân, em cảm thấy rất tự ti và sợ bị chụp ảnh, cảm giác như không được là chính mình. Em cố gắng học tập và đạt được một số thành tích tương đối nổi bật, đứng đầu lớp, thi hsg,... nhưng những lời miệt thị ngoại hình chưa bao giờ dứt. Em cảm thấy rất mệt mỏi, muốn tìm lối thoát cho bản thân, nhưng sống trong một xã hội quá đề cao ngoại hình như hiện nay thì chỉ có cách cố gắng thay đổi ngoại hình bản thân thôi.
Bản thân ta là một người mang riêng biệt, duy nhất trên đời. Nhìn vào gương, ta chỉ thấy mình ta chứ không phải ai khác. Điều luôn phải vượt qua sự tiêu cực là dũng cảm bỏ ngoài tai và nhìn những điều tốt về bản thân. Trước khi đón nhận tích cực luôn phải trải qua áp lực, cố lên nhé!❤
bạn đã bị bạo hành đánh đập xua đuổi vì lý do bạn xấu chưa ??
@@ntd20000🥺❤
@@ntd20000 tôi chưa nhưng bị kì thị
em cũng đã từng có một thời gian như vậy . Cho tới khi bây giờ em lên cấp hai bạn thân em đã từng khen em , em là người nghệ an nên nói giọng phổ thông ạ . Bạn em nói : Mi ko xấu đâu , chỉ là do mi ko tự tin thôi . từ câu nói đó mà em đã có thể đối mặt với thử thách . Bây giờ biệt danh ngày ấy của em đã thay đổi ...
bất kể sinh vật nào cũng hướng tới cái đẹp, đó là bí quyết tồn tại
Quả thật hôm nay xem video của kênh mình đã rơi nước mắt ngay từ phút đầu tiên. Mình như cảm thấy bản thân ở trong hoàn cảnh đó vậy. Mình có một vết chàm ở trên mặt. May mắn thay, mình chưa phải trải qua những lời chê bai, kì thị trầm trọng như trong video. Mọi người đều nói rằng mình trông ổn, trông xinh, không để ý đến nó đâu; có thể có những lời thật lòng của mọi người trong đó nhưng với cái tâm lý tự ti như mình thì mình luôn cảm thấy những lời đó dùng để an ủi, thương hại mình mà thôi heheh....
mình từng tự ti vì làn da của mình không đẹp như các bạn nữ cùng lớp. Da mình thuộc loại da dầu, hoạt động một chút ngoài trời là da mình bóng dầu toàn bộ khuôn mặt. Lần đó là học thêm Hóa, cậu bạn ngồi kế mình - người mà mình thích thầm luôn ấy, cậu bảo "trời, bóng dầu kiểu này chắc chiên được mấy chục con cá". Mình sững người bất giác hỏi lại cậu vừa nói cái gì, cậu lặp lại câu nói đó, rồi cười vui vẻ...mình chỉ biết cười trừ, và rất tự ti, mình mém xúc động vì câu nói có vẻ vô tình. Từ trước đến giờ, mình chưa bao giờ tự tin về làn da của bản thân, con gái mà, ai chẳng muốn mình xinh đẹp. Gđ cũng chưa bao giờ khích lệ về làn da bóng dầu của mình. Bản thân mình ngoài ngoại hình thì căn bản là tài năng cũng không được bằng ai cả, bị so sánh, càng lớn càng bị so sánh nhiều thứ (năng lực, mối quan hệ, yêu đương, kể cả tính tình cũng không cởi mở...). Mình biết điều đó, nên tự nhủ bản thân mình đừng quá nổi bật để gây sự chú ý, cứ sống tốt cuộc đời của mình, tránh tạo cơ hội để người khác soi mói. Mình nghĩ, nếu bản thân quá nổi bật sẽ càng có nhiều sự soi mói, ganh ghét...
Chia sẻ cho bạn một tí về con trai nha. Khi con trai nói vậy với bạn thì chỉ là một câu đùa vô tri thôi nha, bạn không cần đặt nặng lắm đâu. Về ngoại hình thì mỗi người một gu khác nhau hoàn toàn luôn. Có những bạn mình thấy cực xinh nhưng hỏi bạn mình thì nó lại kêu bình thường. Mình thấy các bạn cứ tự tin làm tốt những việc của mình, đừng lạnh lùng với crush quá thì sẽ tán đổ thôi nè. Điều cuối là làm ơn hãy ra tín hiệu rõ ràng nha, bọn con trai chúng mình ngu mấy cái việc nhận biết dấu hiệu lắm. Chúc bạn sớm tán được crush nha.
Trước tớ cũng từng ghét việc nhìn bản thân mình trong gương, cảm giác chỉ muốn né hết mọi cái gương. Mà giờ nhìn vào người thì tớ lại thấy được 1 đứa trẻ đang cố gắng tiến lên từng ngày, tớ dần dần học được cách yêu thương bản thân mình hơn, tập chăm sóc bản thân mình từ bên trong lẫn bên ngoài, dần dần tự tin hơn với những gì mình đang có :3
càng lúc tớ thấy bản thân càng trì trệ đến mức mà có lẽ người bạn cùng bàn cũng chẳng muốn ngồi với tớ nữa. Dần trong lớp các bạn đều muốn xa lánh làm tớ càng tự ti hơn, bản thân tớ thì chẳng có điểm nào tốt cả giờ tớ lại càng mập trông nó càng xấu xí hơn bao giờ hết. Tớ từng là một đứa thích mặc quần đùi cho thoải mái bây giờ tớ nhận thức được đôi chân của mình xấu tới cỡ nào, khi lỡ chụp chung khung hình với các bạn tớ mới càng nhận ra tớ không đẹp, không gầy, không trắng, không giỏi như các bạn. Tớ đang cố gắng thay đổi từng khuyết điểm như chân to, bụng mỡ, da đen và hơn nữa là cố gắng học giỏi hơn để có được sự yêu thích từ các bạn và muốn hoàn thiện bản thân nhiều hơn. Mong cmt này sẽ giúp tớ có động lực để đạt được những điều tớ mong muốn
Tớ cũng giống cậu, cậu bao tuổi ý.Mình kb đc ko?
@@nhunguyen867 tui 15 ạ
Tớ là vịt con xấu xí trong mắt mọi người. Tớ đen đúa, tớ chân ngắn, mặt tớ tròn, mắt híp, môi dày, răng hô, cổ ngắn cũn cỡn. Tớ nghe lời động viên của mọi người " cố gắng lên đi, học thật giỏi vào rồi mai mốt sẽ chẳng có ai chê cười mày nữa ". Tớ cố gắng học bằng tất cả sức lực. Có mấy bữa tớ gục mặt trên bàn học, trên mặt giấy là những giọt nước mắt ướt đẫm. Tớ khóc, tớ tủi thân, tớ hận bố mẹ vì sao lại sinh ra tớ, tớ hận bản thân vì sao cố mãi mà chẳng thay đổi được gì. Tớ nhìn bản thân trong gương, chưa bao giờ tớ thích gương mặt này. Tớ bất lực lắm rồi.
Tớ nghĩ tớ cũng có một chút giống cậu
Mình được sinh ra là 1 em bé sứt môi hở hàm ếch, tuổi thơ của mình là những lần phải gây mê để phẩu thuật, cùng vô số lời dè bỉu, chọc ghẹo của bạn bè và cái nhìn tò mò thương cảm của ai đó. Mình rất tự ti, mặc cảm, chưa bao giờ cười trong 1 bức hình nào. Rồi lớn lên cũng chẳng ai tin mình sẽ “làm ra trò”. Mình vào đại học, rồi đi làm, rồi trãi qua 2 lần gây mê phẫu thuật để cải thiện khuyết điểm ngoại hình. Dù hiện tại mình có công việc rất ổn định ở 1 tập đoàn đa quốc gia của nước ngoài, đi công tác, đi gặp đối tác, họp hành, meeting,… không ai thắc mắc hay hỏi han về khiếm khuyết của mình, mọi người mặc nhiên mình là 1 cô gái bình thường. Nhưng sâu trong lòng, cái khiếm khuyết và lời dè bỉu mình nhận lấy lúc nhỏ đeo đẳng mình hàng năm trời. Mình chưa bao giờ cười tươi trong 1 bức hình nào, cho dù mình có hài lòng về hiện tại bao nhiêu đi nữa…
Ní bị giống em nè nhưng em mong ní hãy luôn yêu lấy chính mình và cười nhiều hơn nữa nhé..?
Mong chị hãy cảm thấy chị có một sức mạnh, nghị lực mà nhiều người ngưỡng mộ. Em mong có thể giỏi như chị, có công việc tốt, và gặp những người tốt ở hiện tại❤
Mình như thế nào cũng. Miễn là mình tự tin về bản thân mình. Điểm nào mình chưa tự tin thì mình sửa cho đẹp. Da đen thì dưỡng cho trắng, tóc quăn thì duỗi cho thằng. Mũi tẹt thì nâng cho cao. Cơ thể mình là của mình, mình làm đẹp cho mình ngắm chứ cũng chẳng quan tâm ng khác làm gì ❤
Mik là nữ 19t, hiện tại đag theo đuổi phong cách thời trang tự do giới tính (unisex), có gương mặt bình thường, vóc dáng tạm đc, tình trạng da cũng tạm nhưng chẳng bao giờ quá quan trọng về việc làm đẹp ngoại hình bản thân, chỉ cần mình có sức khoẻ tốt là đc, ai nói j về ngoại hình mik kệ, quan trọng là mìk cảm thấy hài lòng vs chính mik là dc 😊
đúng rồi đó chị ạ:< hì hì
Nhưng mà là con gái bạn cx nên tập chăm sóc da. Tập thể dục thường xuyên để trao đổi chất tốt hơn. Cơ thể mới khỏe đẹp đc. Chỉ cần khỏe có sức sống là tự động đẹp
Bởi đó là do bản thân bạn chx thử qua cái cảm giác ấy
chuyện mình trải qua kiến mình cảm thấy mặc cảm với bản thân mình lắm chứ
mình không sợ vẻ bề ngoài nhưng mình sợ ánh mắt soi mói của mọi người mình rất sợ khi đứng trước gương mình rất sợ khi phải đứng trước mọi người. Bạn thân mình đã quay lưng với mình mình rất sợ mình cảm thấy rất nghe những lời miệt thị của mình, mình từ đó không cần có bạn thân mình chỉ muốn 1 mình không muốn có bạn mình chỉ muốn chết đi mình đã từng có những suy nghĩ tiêu cực mình chỉ mong sao 1 sáng ngủ dậy có thể trở thành 1 con người khác nhưng mình thật ngây thơ mình càng đặt cảm xúc niềm tin bao nhiêu thì mình lại càng thất vọng bấy nhiêu
mình đã chịu quá nhiều đau đớn rồi nhưng mình vẫn phải cố gắng sống 1 cuộc sống đặt cái đẹp lên hàng đầu.Mình thật ngu ngốc!
Xã hội mà, Xã hội bắt em phải đẹp, xã hội bắt anh phải giàu, vì khi chúng ta đẹp, chúng ta giàu thì xã hội mới nhìn với một ánh mắt khác, xã hội mới coi chúng ta như một người "tốt" đúng nghĩa
Nhưng mình thấy hạnh phúc với chính mình hiện tại
Thấm
Có những phút giây nào đó mình thấy cj khẽ nấc lên một tiếng, nuốt nước mắt vào trong để đọc tiếp script...
Có những phút giây nào đó mình nhớ đến những người hay body shaming quanh mình, với những lời nói ác ý khủng khiếp, khiến mình nhớ mãi không quên....
những đoạn nghe tiếng chị khẽ nấc làm tim như chết lặng
Mình cũng bị body shaming khá nhiều, đặc biệt là một lần mình từng bị một người bạn cùng lớp body shaming khá nặng, chỉ vì mình có một khuôn mặt không đẹp mà bị gọi là rác.
Sao bạn biết là nấc vậy ạ. Mình hỏi vì hồi bé có lần mình đọc 1 mẩu truyện buồn trong sgk với đứa em họ, vô tình giọt nước bọt mình rơi xuống trang sách nhưng em nó lại tưởng mình buồn rơi nước mắt =))
Mình từng nghe một câu thế này: "Gương mặt mà cậu nhìn thấy mỗi khi soi gương chính là khuôn mặt của người mà cậu yêu nhất ở tiền kiếp."
Vậy nên hãy yêu thương bản thân mình hơn nhé, bao dung cho tất cả những đường nét riêng biệt trên cơ thể bạn, bởi vì nếu không tự yêu lấy chính mình, vậy thì ai sẽ tới yêu mình đây?
Mới đầu thì cũng ghét mấy người thích soi mói vẻ ngoài người khác nhưng về sau khi hiểu ra nhiều thứ thì không thấy ghét họ nữa thấy thương hại mấy người đó, bị mắt kẹt trong chính tư duy tư tưởng đó mãi không thoát ra, để phát triển tư duy mới. Lúc mà rối loại tư tưởng suy nghĩ cảm xúc thì mình hay tập thở, thiền, và ngắm trời sao, kiểu giống như có một luồng suy nghĩ khác giúp thông não vậy. Điều đó giúp mình nhận ra nhiều điều, tự bản thân rút ra triết lý sống cho bản thân từ những trải nghiệm mới lạ không chỉ thể xác mà tinh thần.
2:07 lớp cũ tôi cũng có 2 bạn nữ có ngoại hình không xinh. Một bạn mũm mĩm còn lại thì gầy tong. Thầy âm nhạc cũng thường lấy 2 bạn ra làm trò đùa nhưng lớp tôi vẫn tinh ý lắm, không hùa theo mà đưa đơn lên hiệu phó chờ xử lý.💕
lớp b tuyệt quá
Vừa lắm 😊
Lớp mình thì ngược lại haiz buồn thật
Chỉ bt ước
Mình nghe mà nước mắt cứ tuôn, mình cũng rất tự ti về vẻ ngoài không dám nhìn thẳng vào mắt ai, có khi đi ăn mình chỉ nhìn xuống những ng tham gia mình còn không dám nhìn mặt họ. Hiện tại mình chỉ cắm đầu vào học ôm lấy niềm tin rằng chỉ cần mình giỏi thì mọi ng sẽ k xa lánh để giờ đây mọi ng xq coi mình như vạn năng vậy cái gì cũng hỏi, cũng gọi, nhưng giờ mình mệt quá rồi, không biết mình có thể cố gắng thêm đc bao lâu nữa.
Ông bà từng nói cái nết đánh chết cái đẹp bạn tự tin lên nhé
Mình cũng từng như bạn và bài học của mình là có thể mình không thể nào hoàn toàn giống mấy tiêu chuẩn ngoại hình của xã hội nhưng mình có thể làm bản thân tốt hơn bằng cách như sạch sẽ, thơm tho, rọn ràng, có phong cách ăn mặc nhất định, không cần phải theo trend nhưng mà có thể phối đồ ổn, thoải mái, da thì skincare tối giản chủ yếu là làm sạch với giữ ẩm, có tiền thì có thể mua đồ dùng skincare còn không có nhiều thì ăn ngủ sinh hoạt uống nước đầy đủ, tránh nắng gắt là được. Song Song với đó bạn vẫn học hành để phát triển bản thân, có kiến thức về 1 ngành nghề, lĩnh vực nào đó để đi làm, tự lập tài chính. Nhưng không cần phải kiểu lao tâm hết sức vào việc học vì nó rất phản tác dụng về lâu dài, có thể nó giúp bạn có nhiều kiến thức, đạt kết quả tốt ở trường nhưng nó ảnh hưởng tới sức khỏe tinh thần và thể chất, học nhiều ít vận động sau này dễ sinh bệnh, hoặc người oải yếu đi, thức khuya cũng không tốt nữa. Tinh thần thì khi đến 1 lúc nào đó bạn sẽ thấy mình bỏ lỡ nhiều trải nghiệm, mối quan hệ vì quá nhiều thời gian để học. Với lại mình thấy để đi được xa cần có người đi cùng, hay bạn học cùng, lúc mất động lực hay khó khăn thì sẽ đồng hành với nhau. Tóm lại là bạn nên cân bằng ý. Có thể kết quả không đến liền nhưng đừng nghiêng về 1 cực nào như học quá nhiều để tìm kiếm sự công nhận.
Nếu ông là con trai thì tự tin lên ông chọn kiểu tóc gọn gàng phù hợp với mình thì sau này sẽ ổn thôi con trai chỉ xấu khi chưa tìm được kiểu tóc phù hợp thôi chúc ông may mắn❤❤
Mình từng có một khoảng thời gian căm ghét bản thân mình và từng tự trách mắng bản thân rằng tại sao mình lại đc sinh ra với một ngoại hình xấu xí như vậy chứ? Mình đau khổ, tuyệt vọng lắm nhưng chẳng ai biết, chẳng ai nghe và cũng chẳng ai nhìn thấy mình khóc khi bị chê là tính cách thế này thế kia, nhìn mập thế? Nhìn đen thế? và còn nhiều câu nói khác hơn thế nữa. Vô tình một lần, mình nghe được một bài hát có tên là "Love Yourself" (Yêu chính bản thân mình) do nhóm nhạc BTS đã sáng tác ra. Khi mình nghe, chỉ là nghe cho đỡ buồn, giải sầu mà thôi, nhưng càng nghe, mình càng tò mò về ý nhĩa lời bài hát. Mình lên mạng và tìm bản dịch bài hát và mình đã bật khóc... Vì trong bài hát đã truyền đến rất nhiều thông điệp ý nghĩa trong bài hát và có một câu hát đc dịch ra đã khiến mình bật khóc rằng: Tôi là tấm bia duy nhất của ngàn vạn mũi tên xán lạn" (do kênh Young Forever dịch)....
Mỗi con người chúng ta sinh ra đã là một bản thể, chúng ta mang những màu sắc rất riêng, những màu sắc rất riêng nhưng lại đóng góp chung cho bức tranh đầy sắc màu của cuộc sống. Vậy nên đừng tự ti nữa nhé!! Không ai có quyền xác định vẻ đẹp của cậu chỉ dựa trên hình thức bên ngoài. Đẹp thực sự xuất phát từ sự tự yêu thương, khả năng lan tỏa niềm vui và tình cảm đến mọi người. Đừng để ai đánh giá vẻ đẹp của cậu chỉ dựa trên thân hình bên ngoài. Hãy tin rằng cậu đáng yêu và đẹp đến mức không thể đo lường bởi bất kì tiêu chuẩn nào. Rốt cuộc thì đẹp hay chưa đẹp cũng chỉ là định kiến của xã hội mà thôi, chỉ cần cậu thấy yêu bản thân, như vậy đã là đủ lắm rồi! Mỗi người đều có một vẻ đẹp riêng, cậu không xấu, thứ làm cậu xấu đi chính là sự tự ti và tiêu cực. Tớ nói thật đấy !! Tớ muốn gửi tới cậu và những đứa trẻ ấy nhiều chút cái ôm từ xa lắm 💭💭!!
bản thân tớ cũng ko phải là một người xinh đẹp nếu nói xấu xí cũng không đúng chỉ là đôi khi có chút tự ti về chiếc mũi tẹt và đôi mắt bị dại vì tớ bị cận.Nhưng tớ thật sự rất thấu hiểu cho những người có phần kém may mắn hơn tớ rất nhiều.Sau khi nghe xong podcast của bạn tớ thực sự mới hiểu cần phải yêu thương bản thân mình hơn rất nhiềuu
Tớ sợ tớ không hoàn hảo, tớ sợ tớ không trở nên vừa í họ tớ ghét chính tớ. Cảm ơn đã xoa dịu trái tim này ❤
Cảm ơn VSTN đã đưa đến cho thính giả một bài Podcast tuyệt vời, tôi cảm thấy được chia sẻ, đồng cảm về khó khăn không thể chia sẻ với ai, cảm ơn những lời nói đầy cảm xúc, dịu dàng, để tôi được hiểu, được chữa lành từng ngày! " Hãy làm cho cuộc sống của mình tốt trước đã, đừng làm cuộc sống của mọi người tệ đi".😇
em thực sự cảm ơn bố mẹ vì đã cho em được một gương mặt không có khiếm khuyết
em chân thành gửi một cái ôm đến những người có khiếm khuyết , tự ti về ngoại hình hay những người có ngoại hình không trọn vẹn
chính bản thân tớ cũng không biết tớ đẹo hay tớ xấu . tớ từng được khen là rất đẹp trai cũng ng nhìn tớ lần đầu đã nghĩ rằng tớ là công tử bột đã có rất nhiều người khen tớ đẹp . cho đến khi t nhìn lại mình sau những ngày tháng ngủ quên trên cái đẹp . đến bh ngay cả giáo viên chê bai tớ lôi bức ảnh xấu xí tớ lên nói , mẹ tớ chê tớ xấu và cũng chẳng còn ai khen tớ . tớ k chấp nhận được . đến bh tớ nhận ra tất cả những cái xấu là do tớ tạo ra . kbt nói nhưng tớ thấy 1 bức ảnh có lẽ tên bức ảnh đó là ‘ đúc lên bản thân ‘ cố lên những con ng xa lạ
Là một người sinh ra ngoại hình hay được khen là xinh nhưng thật sự mình chưa bao giờ cảm thấy cuộc đời ưu ái mình nhiều hơn ngkhac, ngay cả khi mình sống ở nơi xem trọng ngoại hình hơn bất cứ đâu. Tương tự khi mình gặp 1 ng dù đẹp hơn mình thì bản thân cũng chẳng cảm thấy phải o bế họ. Con ng suy cho cùng cũng chỉ xem trọng những thứ mang lại lợi ích cho họ, bạn khen 1 bông hoa nhiều hơn khi nó đc cắm trong nhà và phục vụ cho bạn. Hơn hết, ngta có thể thích cái đẹp nhưng về khía cạnh năng lực và đạo đức thì vũ trụ này vẫn còn công bằng lắm mng yên tâm nha~
Tôi, nam giới, năm nay 23 tuổi. ngày xưa đã từng là một đứa tự tin vào ngoại hình. mọi chuyện đã khác cho tới năm 21 tuổi... tôi mắc bệnh bướu cổ basedow.
Ngày đi khám bác sĩ nói bệnh này tỷ lệ nữ giới mắc nhiều, còn nam giới thì rất ít, nhưng nam giới mà bị bệnh thì sẽ nặng hơn nữ giới. yeah, lúc đó mình chỉ nghĩ số hơi đen xíu cứ lạc quan là ok, chắc uống thuốc một thời gian là khỏi. nhưng đã trôi qua 2 năm kể từ ngày đó, bệnh có đỡ đi nhưng vẫn chưa được thôi thuốc.
Bệnh bướu cổ này thay đổi nội tiết tố (nam mắc basedow còn bị nặng hơn) + tác dụng phụ của thuốc đã khiến tóc của tôi rụng rất nhiều. giờ chả khác gì ông chú ngoài 30t hói đầu.
Chính vì điều đó khiến tôi cảm thấy tự ti về ngoại hình, cực kỳ tự ti. từ một đứa tự tin thành tự ti, giống như từ trên cao rồi rơi xuống một vực thẳm vậy...
Và điều đó khiến mình không dám ra ngoài, tiếp xúc với mọi người. thậm chí là còn không dám đi học.
Nhìn bạn bè xung quanh, ở cái tuổi đẹp nhất đời người. Ai cũng khoẻ mạnh, lung linh... còn mình không biết kiếp trước đã làm gì để kiếp này phải như vậy
Thế rồi than vãn, tự ti mãi cũng không thay đổi được gì. Tôi giờ đây luôn coi ngày mai như là ngày cuối của cuộc đời, để cố gắng sống trọn vẹn, sống biết yêu thương bản thân, cho đi mà không cần nhận lại...
Cảm ơn vì đã đọc những lời tâm sự này 😊
Một bài Podcast thực sự rất cảm động và chạm tới tâm hồn mình. Cảm ơn kênh rất nhiều vì đã tạo ra một Podcast ý nghĩa như vậy. Mình là một cô gái có ngoại hình rất bình thường, đôi lúc cũng được khen xinh, đôi lúc cũng bị chê bai. Và mình chưa bao giờ thấy thỏa mãn về ngoại hình của bản thân “Đùi mình to quá”, “Mặt vuông quá”, “Mập quá rồi”, “Mũi mình không được thẳng” , “Môi quá mỏng” …và hàng loạt những lời tự chê bai khác. Bởi vì mình quá quan tâm đến đánh giá của người khác về mình, thường so sánh bản thân với những người đẹp trong hình ảnh trên mạng nên mình không bao giờ thấy đủ về bản thân mình, nghĩ phải chỉnh cái này, phải sửa cái kia, phải thay đổi nữa để đẹp hơn. Nhưng khi nghe xong Podcast và đọc các bình luận của các bạn bên dưới, mình nhận ra mình thực sự đã quá may mắn và chưa biết trân trọng những điều mình đang có. Cảm ơn mọi người đã cho mình bài học trân quý như vậy. Gửi một cái ôm chân thành đến mình và tất cả các bạn!!!
có một câu nói mà mình rất thích đó là: "Even if you are not perfect, you are still a limted edition", vì vậy ta hãy tự tin lên và nhớ rằng hãy yêu lấy chính mình
Nhưng bài viết của bạn rất chân thật rất thấm thía vào nỗi đau của nhiều người, nhiều khi người ta không dám thừa nhận những nỗi đau bản thân phải chịu đựng chie muốn lãng quên nó đi.
Nhưng thực sự việc đối diện với sự thật là phương pháp xoa dịu nỗi đau nhanh nhất nhưng cũng khó khăn nhất
Điều cuối cùng t muốn nhắn gửi vs tất cả" hãy cố gắng đối diện với sự thật"
Viết vào đây đôi lời tâm sự vừa giải tỏa vừa là động lực để chiến đấu.
Mắt một mí. Mũi tẹt. Răng hô. Dáng người thô, béo. Không có được cái gì cả. Từ nhỏ đã phải nghe mấy lời như con bé này to thế, mồm bị hô.. tệ hơn là còn nói già hơn cả mẹ nó. (Lúc đó mới có lớp 7 thôi). Nhưng mà đoạn ấy không để ý, vẫn vui vẻ, không lo nghĩ chăm chút cho bản thân, chỉ có học và học, lớp 9 vẫn như vậy, chỉ có biệt điệu hơn một chút, nhưng ba lên cấp 3. Học không giỏi bằng họ, nghèo hơn, xấu hơn họ làm cảm giác tự ti trỗi dậy, cố gắng lao đầu vào học tập rồi cũng không có được gì, đem lòng thích thầm mà chẳng bao giờ được ai thích vì không có nhan sắc.. xấu cũng có tội, nhưng nghèo còn sợ hơn, nếu có tiền thì người thân yêu nhất cũng không ra đi sớm như vậy, nếu có tiền thì đã đi niềng răng từ lâu, bây giờ lớn rồi, hàm càng ngày càng hô, chi phí đắt đỏ, lấy tiền đâu mà tu sửa.
Giờ chỉ có cách duy nhất là cố gắng hết sức, đạt được ước mơ hằng mong ước, cố gắng đến hơi thở cuối. Mong sao mọi nỗ lực đều có thành quả xứng đáng.
Mình cũng có ngoại hình xấu số thì xui,đôi lúc cũng thấy không sinh ra thì tốt hơn,nhưng nhờ những câu nói dân gian ,những người tin tưởng mình mà mình đã vực dậy được tinh thần tích cực.😇😇😇
Cảm ơn ❤ hãy tiếp tục sống những chàng trai và cô gái chúng ta sẽ ổn thôi một ngày nào đó tôi mong chúng ta sẽ được hạnh phúc và được là chính mình ❤ .
Coi vừa chữa lành vừa muốn khóc thực sự. Em cũng bị miệt thị về ngoại hình,dù có van xin họ như thế nào thì họ vẫn không buông tha cho những khuôn mặt ấy,họ chê bai đủ kiểu,thốt ra những lời mà cả đời này em không nghĩ một người có thể thốt ra.Sau đó họ chỉ chấm dứt bằng môt câu '' Tao đùa mà ! ''
Không phải xấu xí mới bị bắt nạt. Tớ là một người xinh đẹp, tớ rất vui vì điều này, cảm thấy cuộc đời mình thật may mắn. Năm tớ cấp 2, tớ bắt đầu đối mặt với những lời phán xét của mọi người. Họ nói tớ tạo nét, làm màu. Người cùng giới nhận xét tớ cũng rất khắc nghiệt. Là một kẻ yếu đuối, chưa bao giờ phải đối mặt với sự nghiệt ngã của xã hội, tớ dần khép mình, không muốn giao tiếp, tiếp xúc với bất cứ ai, cảm thấy cuộc đời thật thô bạo với mình. Giờ tớ đã cuối cấp 2, đã biết yêu bản thân hơn, "chai mặt" hơn, đã biết "giả điếc" với những kẻ toxic và hơn hết, cảm thấy sự tồn tại của mình thật tuyệt vời. Tớ hy vọng các cậu cũng vậy - Tự tin hơn, yêu chính mình hơn, và hãy cố gắng để mình hài lòng, chứ chẳng phải là bọn họ, những kẻ cay nghiệt.
khi nhìn vào gương tớ thấy một bạn nhỏ nhạy cảm không được tự tin , nhưng rất tự tin khi bố mẹ và ông trời đã cho bản thân sinh ra với một gương mặt lành lạnh đầy đủ các cơ quan như người bình
Lớn lên với ngoại hình không được bắt mắt, từng bị gọi là quái vật, mình dần hiểu được sự tự tin là chìa khóa giúp mình trở nên đẹp hơn trong mắt mọi người... Tất nhiên mình mất hàng chục năm để có thể tự tin với ngoại hình này, nhưng ít nhất mình cx không còn phải rơi nước mắt khi nhìn bản thân trước gương nữa
Cái cảm giác khi run động như nhìn lại bản thân mình : xấu xí, dốt nát,cái gì cũng phá được còn nguời ấy thì hoàn hảo học giỏi rất nhiều thứ hoàn hảo khi ấy tôi chỉ dám yêu đơn phương cứ nhìn người ấy đi với một người khác hoàn hảp xinh đẹp hơn...
Mình có thích một bạn nam
Bạn ấy không có ngoại hình đẹp nhưng học giỏi. Mình cứ nghĩ bạn ấy được nhiều người mến mộ thế nhưng đến lúc để ý bạn mới biết bạn cũng giống mình, bạn ấy không có bạn tuy nhiên lý do là vì ngoại hình. Vậy nên mình đã cố gắng làm bạn vui vẻ và lấp đầy những tổn thương bạn nhận được bằng sự yêu thương. Lúc nhìn bạn khóc vì cảm động, mình lúc đó chỉ biết ôm ấp vỗ về. Đôi khi một người giỏi chẳng bằng một nửa người đẹp
Các bạn đừng tự ti nhé, rồi một ngày nào đó sẽ có người nào đó thương bạn thôi. Càng không đẹp không phải càng cần được yêu sao?
hồi nhỏ,tớ cũng biết tớ đen và xấu .Mà bayh tớ lớn lên thì cũng bth không hẳn là xấu lắm hay đen lắm , nhưng mà kiểu bị các cô bà lúc đông người đã nói tớ những câu "con này lúc trước vừa xấu vừa đen , lúc trước xấu lắm ý" không biết tại sao họ lại có thể nói những câu như thế? . Lúc đấy tớ không có dũng khí để nói ra những điều trong lòng,mà chỉ biết im lặng và kìm nén lại thôi.Thay vì tớ kh để tâm với những câu nói đó,mà tớ vẫn vui vẻ ,và hphuc sống cuộc sống riêng của tớ ❤
Mỗi đứa trẻ sinh ra đều là món quà vô giá cho thế giới này. Cả tôi, bạn và họ đều như vậy. Yêu bản thân mình, nhận ra bản thân mình đẹp như thế nào và giúp cả họ nhận ra họ đẹp như thế nào nữa nhé.
Cảm ơn ad
Tớ là một cô bé gái hiện tại tớ chuẩn bị vào lớp 7 .Những lời nói trong đây thể hiện đúng những gì tớ đã từng trải qua .Tớ còn nhớ năm lớp 1 ngoại hình của tớ béo và lưng rất bự , khuôn mặt tớ có một chiếc mũi tẹt vì v các bạn trong lớp ko thích tớ một phần cũng là vì tớ xấu xí và học ko được tốt .Các bạn ấy lấy tớ ra làm trò đùa có một bạn trong lớp hay bắt nạt tớ .Bạn ấy hay đánh tớ .NHưng may mắn tớ đã lam quen được một người bạn tên Vân tớ và bạn ấy rất thân cho tới khi tớ học lớp 4 thì tớ biết được là bạn ấy phản bội tớ .Tớ rất buồn ,tớ cố gắng quên đi nhưng chẳng đc.một khoảng thời gian đã là cuối học kỳ lớp 5 r thì bạn bắt nạt tớ tiếp tụt lợi dụng và đánh tớ, tớ rất căm hận người bạn thân và cả những người đối xử với tớ tệ với tớ tại sao chứ tớ sống tốt mà lại thế.THế giới này kỳ lạ thật.
Thương cậu lắm , cậu xứng đáng với những thứ tốt đẹp hơn chứ ko phải những lời nói, hành động cay nghiệt ấy. Những người đối xử như thế với cậu sẽ nhận lấy hậu quả thích đáng mà thôi. Hãy luôn vui vẻ và yêu thương bản thân mình nhé , có thể ngoại hình của cậu ko được như những gì cậu muốn nhưng đó là những gì ba mẹ đã cho cậu. Đối với tớ nhan sắc qtr thật nhưng có được đầy đủ các bộ phận đã là may mắn rồi , dù như thế nào đi chăng nữa tớ vẫn mong cậu vẫn giữ đc sự lương thiện , một tâm hồn đẹp đôi khi lại tốt hơn... Chúc cậu một ngày mới vui vẻ nhé ❤
Trước đây, lúc học lớp 6 lần đầu tiên mình nhận ra ngoại hình quá quan trọng. Một bạn nam học cùng bàn đã khó chịu nói với mình "đã xấu mà còn chảnh". Trời ạ, bạn không biết lúc đó mình điếng người như thế nào.
Bạn bè nhận định mình là một người hoa đồng và dễ mến, tất cả mn đều đối xử tốt với mình. Điều đó khiến mình không quá quan tâm đến sự khác biệt ngoại hình mà tự ti.
Có thể đó chỉ là câu nói vô tình trong lúc bạn ấy không hài lòng về mình. Nhưng ngữ cảnh và giọng nói của bạn đã khiến mình nhớ mãi đến bây giờ. Sự tự ti từ đó mà có.
Mình nhìn vào gương tự nhận xét bản thân và tư buồn một mình. Khoảng thời gian đó mình ghét bản thân lắm, sợ nhìn vào gương, sợ người khác nhìn vào mình, sợ ngta ghét bỏ ngoại hình của mình,...
Nó ám ảnh mình tới mức luôn lãng tránh ánh mắt của người khác. Hệ luỵ từ đó khiến mọi người nhìn nhận mình khác đi. Nhớ một lần học cấp 3, lần đầu tiên bị ghi tên vào sổ đầu bài vì tội vô lễ. 12 năm học sinh giỏi như mình lại mang cái tiếng đó, bạn biết nó kinh khủng như thế nào không? Lý do chỉ vì mình đã không nhìn vào mặt giáo viên khi nói chuyện với thầy ấy. Điều đó khiến thầy như bị xúc phạm.
Mình nên làm gì đây khi một người đã bị ám ảnh tâm lý đến như vậy? Giải thích là điều mình không thể. Mình sợ hãi phải thừa nhận rằng mình lãng tránh ánh mắt người khác vì mình quá xấu, sợ phải chạm vào nỗi tự ti mà mình luôn cất giấu hay là sợ người khác an ủi mình như bạn không xấu, sau này lớn sẽ khác đi, tốt gỗ hơn tốt nước sơn. Từ khi nào mà mình cũng sợ những lời an ủi.
Mãi khi lớn lên, học đại học rồi đi làm. Người thân luôn đôn đốc hỏi sao vẫn chưa tìm bạn trai đi con, hay tao giới thiệu cho anh này khá "ngon". Điều mình làm đó chính là lãng tránh. Nếu ai biết mình, thì chắc sẽ biết bạn khác giới (nam) hầu như không có ai cả. Mình tự bảo vệ bản thân như thế đấy. Mình sợ có một người nào đó đến bên đời mình rồi buông những lời tương tự khi giận hờn sợ cảm giác bị bỏ rơi vì không xinh đẹp.
cố lên bạn nhé
@@tramhoangbao7243 cảm ơn bạn nhé, bây giờ đọc lại thấy bản thân lúc đó tiêu cực quá. Mình thực sự ổn hơn rồi ❤
kk, cũng có khoảng thời gian mình bị coi là lập dị vì không nói chuyện, không tiếp xúc với ai vì tự ti, hi vọng cuộc sống tương lai tốt đẹp hơn chút vì hiện tại nó vẫn như shitt
"Đôi khi chỉ cần bạn có ngoại hình tốt, Người ta sẽ tưởng tượng ra nốt những lý do khác khiến cho bạn trở nên hoàn hảo.." -ICD-
Ở cái xã hội luôn coi trọng ngoại hình như bây giờ, những câu như : " Không quan trọng ngoại hình xấu hay đẹp, chỉ cần trái tim lương thiện " thì nó chỉ là những câu nói ảo mộng và hào hoa mà thôi. Cậu biết đấy, bản thân cậu ắt hẳn cũng đã từng lựa chọn 1 con gấu bông đẹp hay 1 bó hoa thật xinh, chứ không để mắt tới những thứ bị người ta dạt sang 1 bên. Cậu phải tự hiểu giá trị bản thân cậu, nếu có động viên thì chỉ là những lời nói dối có chủ đích tốt mà thôi, hoặc chỉ là những lời nói xã giao bình thường. Tớ từng đi chung với các bạn rất đẹp, rất xinh, tớ cảm thấy bị lép vế, tớ lùi về sau, tớ không đi cùng nữa, và sau này tớ đi 1 mình. Tớ rất tự ti, rất không hài lòng về cơ thể, và tớ rất hiểu cho các cậu khi tự ti về 1 điều gì đó ở cơ thể các cậu, nhưng các cậu đừng hạ thấp bản thân các cậu, vì các cậu chính là viên kim cương mà ông trời trao cho thế giới này mà ? Mỗi người 1 cách sống, không ai giống ai, mỗi người 1 nét đẹp, không ai bị trùng lặp. Đừng tự biến các cậu thành kẻ thảm hại trong tâm trí các cậu nhé ? Và tớ mong sẽ không ai bị miệt thị ngoại hình, rồi phải đau khổ trong tâm vạn lần với những lời nói như dao đâm ấy. Gửi những cậu hay miệt thị người khác, tớ biết có thể cậu là 1 người ưa nhìn hay thậm chí rất đẹp, hoặc là hoàn hảo, nhưng nếu cậu miệt thị người khác, thì tâm hồn, trái tim cậu đã xấu đi dần rồi. Xấu không có tội, không việc gì phải nghe những lời tàn độc ấy, xin hãy trân trọng người khác và trân trọng bản thân mình các cậu nhé.
Cảm ơn vì lời an ủi của cậu 💓
Hmmm tớ cũng là 1 cô bé lớn lên với vô số những khuyết điểm. Hồi bé tớ hong có thấy mình xấu xíu nào hết nhưng lớn lên càng lớn càng nhận thức được nhiều điều hơn. Tớ hiểu được những lời nói xung quanh tớ, tớ nhận ra những khuyết điểm của tớ. Tớ có 1 đôi môi dày, 1 chiếc mũi tẹt và cánh mũi siu to và có cả 1 bên má hóp lại do cái hạch bên tớ từ khi tớ được sinh ra. Hồi c2 tớ hay đeo kt lắm, ngủ ở trường tớ cũng hong có dám bỏ kt luôn có lẽ là hồi đó kt là phụ kiện kh thể thiếu của tớ ấy. Bắt đầu lên c3 t vẫn siêu tự ti về chiếc mũi và cái má của tớ nhưng cô giáo cn của tớ hong có ai đeo kt trong lớp hết, lúc đó tớ ghét cô lắm vì tớ sợ mn cười chê tớ nhưng mãi nghĩ lại tớ mới hiểu rằng cô làm vậy để tớ bớt tự ti và giúp tớ tự tin hơn. Cách đó hiệu quả với tớ lắm nè, tớ dần tự tin hơn tớ không còn quá qtam đến những khuyết điểm đó nữa mà tớ nhận ra tớ cũng có 1 vẻ đẹp cho riêng mình. Thế nên là các cô gái oii tự tin lên, chúng mình là phiên bản duy nhất cơ mà, hãy cố trau dồi và phát triển bản thân, cố gắng nha vì 1 tương lai tươi sáng 💗💗
Thật buồn vì mình chẳng bao giờ hoàn hảo cả...nhưng cũng thật vui khi mọi người vẫn chấp nhận mình
Tôi cũng đã từng có hai nốt ruồi to ở dưới cằm tôi.Lúc lớp 8,chỉ vì cái đó mà bị bạn bè chê bai và miệt thị miết.thậm chí bạn thân nhất của tôi cũng coi tôi là trò đùa.Quên mất là từng bắt nạt từ lớp 6 đến nay.Tôi đã khóc,buồn bực và thậm chí suýt bị trần cảm.Nhưng,nhờ cha mẹ mình và đã đứng lên.Thay vì đau lòng về ngoại hình thì hãy chứng minh mình là một người vô cùng tài giỏi.Sau đó,tôi đã được giấy khen học sinh giỏi khiến cho những người trước kia không được thưởng gì phải chịu thua.Giờ tôi đạng ở lớp 9,dù đã thay đổi về ngoại hình nhưng tôi vẫn luôn giữ con người đẹp trước kia.Bài học rút ra là:đừng vì đánh giá vẻ bề ngoài mà chưa nhìn được tài năng thực sự của con người.
khi nhìn vào gương, tớ thấy một con người cố gắn vì bản thân, thấy một thứ mà tớ luôn yêu thương, trân trọng
Tớ thấy được một cơ thể khác hơn rất nhiều so với cơ thể của bản thân tớ từ 2-3 năm về trước . Cũng kh còn tự ti về cái đôi mắt hí , cái mũi cà chua , một chiếc môi nhỏ và một gương mặt to nữa . Tớ rất cảm ơn vì bố mẹ đã cho tớ một cuộc sống hoàn hảo, một cơ thể lành lặn không vết xước nào .
Khi bé tớ có thân hình mũm mĩm nhưng không có ai bảo mình mập cả tớ cứ nghĩ "thân hình mình như vậy là được rồi" lúc ấy tớ đã không quan tâm bất cứ điều gì ăn thì cứ ăn,với tâm hồn của một cô bé nhỏ còn đang trong độ tuổi mới lớn.Tớ đã lầm khi bước vào cấp 2,những ngôn từ miệt thị ngoại hình luôn xuất hiện hằng ngày,lúc ấy với một người luôn vô tư như tớ đã rất buồn.Một cô bé luôn tự tin,năng động,vui vẻ,chẳng bao giờ rụt rè,luôn hướng ngoại chỉ vì những lời nói ấy đã khiến tính cách của tớ ngược lại hoàn toàn so với cấp 1;cấp 2 với bao sự rụt rè,nhút nhát vì sự tự ti về thân hình của bản thân.Tớ nghĩ bản thân cần mạnh mẽ hơn,lên lớp 9 tớ không tự ti nữa mạnh mẽ đối diện sự thật học cách lấy những lời ấy làm động lực để hoàn thiện bản thân.Nhưng cô bé ấy của quá khứ chắc đã buồn lắm nhỉ?Nhiều lúc cô bé ấy còn trầm cảm và chẳng muốn nói chuyện với ai.Có lẽ tớ đã quá khắt khe với bản thân chỉ vì những lời miệt thị ấy.Tớ sẽ luôn hoàn thiện bản thân sẽ không còn là người rụt rè nữa.Kệ ai nói gì nói.Chẳng quan tâm quá đủ rồi phải không!Nên chấp nhận và hoàn thiện nó🤝💝
Tớ rất hay bị mọi ngừoi nói từ nhỏ đến năm ngoái là "sao mày mập thế " rồi là những lần đi học các bạn chọc ghẹo bằng những lời khiến tớ tổn thương, rồi tớ nghĩ rằng bạn tớ sẽ chẳng chê bai tớ nhưng bạn luôn nói xấu sau lưng tớ , một lần tớ thấy bạn đã từ nói sau lưng má quay qua mỉa mai, chọc phá tớ, lúc đó tớ cảm thấy rất tổn thương ,tớ giải tỏa nó bằng cách lao đầu vào học, học mãi học đến khóc mà chẳng ai công nhận đều đó họ vẫn xem thường tớ. Rồi tớ quyết định đi tập gim qua cả 1 năm trời tớ đã được những điều tớ mong muốn , mọi ngừoi chẳng kì thị tớ nữa mà quay qua nịn hót, thầy cô tớ thì công nhận tớ nhưng tớ chẳng thấy vui , r 1 thời gian sau bạn cùng bàn của tớ lại đố kị với tớ . Sau tất cả mọi chuyện mình cảm thấy rằng mình cứ là chính mình , ngừoi khác họ chẳng làm gì cho mình cả nên bạn hãy cứ làm những điều bạn thích những cũng phải có chừng mực biết dừng vào đúng thời điểm. Để bạn thân mình ngày càng tốt hơn trong tương lai sao này, để khi nhìn lại chẳng hói tiếc điều gì nhé
Đôi mắt của tui á, cậu ấy lạ lắm. Cậu ấy biết cười, có lần tôi cực kì sốc vì chuyện gì đó, tôi đã khóc. Nhưng khi tò mò nhìn vào gương xem xem mình khóc xấu thế nào thì không như tôi dự đoán, đôi mắt của tôi... cậu ấy đang cười.. cười như thể đag an ủi tôi mặc dù chả nói lấy 1 câu. Tôi đã không khóc nữa, tôi cùng nhau cười lên cùng vs cậu ấy và hứa rằng sẽ ko để đôi mắt của mình đượm buồn nữa
Cảm ơn cậu, cảm ơn vì đã an ủi tâm hồn của bao người và trong đó có tớ....
mình thấy chúng ta ko ai xấu cả, ai cũng có 1 nét đẹp riêng của mình chỉ là chúng ta đang phải sống trong một xã hội đầy phán xét mà th... Nên là hãy yêu thương bản thân của mình trc rồi sẽ có ngày có một người bước đến và nói yêu thương bạn💗💗
Lúc nhỏ tớ bị thầy cô, bạn bè kì thị vì là con lai, lớn lên vừa bị chê bai, dị nghị vì tớ không đẹp, giản dị, quê mùa. Tớ luôn dặn lòng mình phải tự tin lên. Nhưng tớ luôn bị cái tự ti bên trong lấn áp đi cái tự tin của tớ, tớ luôn sợ, sợ cái ánh mắt mọi người nhìn thấy 1 đứa đã khác người lại còn xấu xí, tớ sợ những lời gièm pha. Qua podcast lần này tớ thấy đúng thật, giúp tớ hiểu hơn về cái cuội nguồn, gốc rễ bên trong sự tự tin đó, cũng như an ủi 1 phần bên trong tớ.
Mình tự ti về bản thân. Mình tự thấy bạn thân mình béo,xấu,thô kệch. Nhiều lúc tưởng stress đến nơi rồi. Tự ti đến cái mức không giám nhìn vào gương hay đi ra ngoài để khỏi người ta kì thì chê bai nói xấu mình. Luôn thấy bản thân có lỗi vì để cơ thể mình trở nên như vậy. Nhưng có cố gắng vẫn không thể thay đổi. Nhưng người xung quanh họ không nói gì nhưng mỗi khi nhìn vào bản thân mình luôn có cái áp lực gì đó khiến mình rất khó thở. Làm mình khép kín lại chả muốn nói chuyện tâm sự cùng ai cả. Trong lòng lúc nào cũng có 1 cái suy nghĩ về bản thân mình. Nhiều lúc cũng thấy tủi thân uất ức nhưng không làm được gì cả. Cả quá trình để yêu thương bản thân mình là 1 hành trình rất dài và khổ sở nhưng chúng ta sống không phải để hài lòng người khác nên phải cố gắng để yêu bản thân hơn mỗi ngày
Theo một quy luật nào đó của tự nhiên. Những người hay bị miệt thị ngoại hình sẽ xem được video này và những đứa hay đi miệt thị người khác sẽ không xem được video này để họ có thể hiểu được. Cũng có thể TH-cam cũng dựa vào thói quen xem của họ để đề xuất video. Và tất nhiên nhiên những video này sẽ không có trong danh sách xem của họ. Thật tiếc
nghe mà khóc luôn á, mình cũng có vết chàm trên mặt, mình thấy nó không ảnh hưởng gì và thấy nó cũng là một điểm khác biệt riêng mình, nhưng chỉ vừa bước vào tiểu học, các bạn đã kì thì mình, bảo mình xấu vcl, lúc đó mình thấy tự ti vô cùng, đến c2, mình có quen 1 người, bạn của người nó cũng bảo câu kiểu:< xấu vcl z mà mày cũng yêu à?> rồi bạn mình quen cùng hùa vào bảo, t thích cảm giác mới, rồi k quan tâm đến cảm xúc mình luôn. mình k dám nói với ba mẹ rằng mình rất buồn, vì mình sợ... đến giờ mình rất mong các cậu sẽ nói lời yêu thương với mình,, với những người không may mắn, sinh ra không dễ nhìn,. mình nghĩ việc dễ nhìn, đẹp hay không sẽ do cảm nhận riêng của mỗi người, nhưng mong đừng nói những lời cào nát trái tim chúng mình ra như thế nữa. ai cũng xứng đáng được yêu thương mà?. Đối với mình, ai cũng đẹp theo mốt nét riêng, kể cả những khuyết điểm ngoại hình của họ. Bởi, không có tiêu chuẩn cái đẹp, cái đẹp là do con người áp đặt lên nó. hãy nghĩ đến cảm xúc người khác nhé. cảm ơn các cậu đã đọc.
đồng cảm :(
Chúng ta có chung hoàn cảnh
Từ sau ngày lên cấp 3, do mình kiểu một chút đi truyền bệnh méo miệng từ năm lớp 2. Khi mấy thằng con trai thấy mik nch hơi lệch, cno trêu mik và diễn tả lại cách mik nói chuyện ntn😢. Cx may là vẫn còn một số ng bạn tốt luôn ở bên tớ, tớ biết ơn họ lắm
Tớ cũng từng rất là tự ti cơ thể của tớ. Đôi tai của tớ bè ra rất xấu xí, nên tớ hay xoã tóc để che đi khuyết điểm củ tớ. Đôi chân của tớ có nhiều sẹo và lông, thế nên mỗi lần bơi ở trường tớ rất sợ. Đi chơi thì tớ lại mặc quần dài với đầm dài. Nhờ những lời động viên từ bạn bè và gia đình thì tớ đã tự tin hơn rất nhiều, tớ đã cắt tóc ngắn và để lộ đôi tai ấy, tớ cũng mang quần ngắn và mặc kệ những lời đàm tếu của người ta.
Người ta là ai? Họ là gì? Họ có quyền chê bai khuyết điểm của ta ko? Trước khi body shaming thì hãy nhìn lại bản thân đi vì ko một ai hoàn hảo cả. Hãy bỏ ngoài tai những lời miệt thị củ họ và sống một cuộc đời của cậu ❤
Vì video này mà tôi đã tự tin hơn về ngoại hình của mik ..💞
Vì hồi lớp 1 tôi bị bắt nạt.. rất nhiều... Và ng bắt nạt tôi là lớp phó tên Khôi , Khôi đã bắt đầu bắt nạt tôi vào lúc ms nhận lớp lần đầu tiên . Ngày nào cậu ấy cx lấy tôi ra lm trò đùa của cậu ấy . À mà cậu ấy thik 1 bn ngồi trc mặt tôi ý , bn ấy tên là Hà bên cạnh là Hưng . Hà xinh , học giỏi cx khá tốt , hưng thì hơi lạnh lùng , học khá dở , lòng hiền , cậu ấy tốt bụng lắm !
Có 1 lần.. Khôi ko cẩn thận lời nói của mik mà nói : " lớn lên tui sẽ cưới Hà , còn bà sẽ cưới Hưng ! " ( Tiếng cười.. ) . Hưng thì cuối gầm mặt , Hà ko quan tâm , Khôi thì thik thú , tôi thì chỉ bik im lặng ..
Lên lớp 2 , tôi đã vui vẻ hơn r ! Tôi có bn r ! Bn thân ms của tôi tên Kim . Năm đó , cậu ấy giúp đỡ tôi cx khá nhiều đó
Tôi phải đi làm việc đồng áng từ năm lớp 3 nên thuở chưa dậy thì có làn da đen thui như củ tam thất, người thì còi nhom do suy dinh dưỡng. Từng bị chế giễu đến mức bị cô lập trong lớp. Từng vì thích thầm 1 chàng trai đẹp trai mà sau khi tâm sự với bạn thân lại bị bạn thân bán đứng đi kể cho cả lớp. Bị lợi dụng cũng như cười nhạo suốt mấy năm cấp 2. Những ngày tháng ấy khiến tôi sau này vô cùng để ý đến ngoại hình của mình.
Dù cho sau này khi dậy thì có thay da đổi thịt thì những ký ức đó vẫn còn in sâu trong tâm trí. Tôi rất để ý đến gương mặt của mình, nếu ai đó đột nhiên chê t xấu t sẽ bị ám ảnh bởi câu nói ấy lâu lắm. 😑
Tớ sợ phải đối mặt trước gương, vốn dĩ gương mặt của tớ không không nhỏ, mũi tớ thì khá to, mắt thì lại nhỏ, điều còn làm tớ tự ti hơn là MỤN..Hồi cấp 2, đang học tớ ngồi cạnh bạn thì có mấy đứa con trai quay xuống đùa rồi nói "ai dám yêu con chu bát giới" nghe có vẻ khá buồn cười, nhưng đấy lại là vết xước sâu trong tâm trí tớ. Đến một ngày phải bắt vào văn nghệ (tớ bị bắt vào để làm trò đùa cợt) có lúc tớ tập ở trên bục giảng trước lớp tớ bị ném giấy vào người, và nói những lời cay nghiệt. Mỗi khi lên mạng tớ luôn tự hỏi tại sao b này lại có chiếc mũi nhỏ, cao? Tại sao mắt của các b ý lại to, tại sao các b ấy lại có gương mặt nhỏ. Suy nghĩ cứ luẩn quẩn trong tâm trí tớ, tớ sợ hãi lắm đến tận bây giờ các chuyện cũ vẫn lặp lại trong đầu tớ ám ảnh vô cùng..
Tuy tớ ko bt cậu nhưng đối với tớ mọi người trên thế giới này đều có một nét đẹp riêng Có thể bên ngoài cậu tự ti nhưng có thể cậu Bên trong lại dễ thương tốt bụng và ngoan hiền như vậy là một đức tính tốt rồi vậy nên tớ nghĩ cậu không cần phải để tâm những lời người khác nói bởi rồi sẽ có một người sẽ yêu thương cậu thật lòng và chấp nhận hết con người thật của cậu mà
Cậu ơi,đừng quan tâm lời nói ác ý của người khác,cậu là chính cậu,cậu học là vì cậu trước,chăm sóc bản thân của cậu,nó chính là yêu thương . Cậu yêu thương bản thân thì hẵn nghĩ tới gdinh và ngkhac
Gửi đến những người luôn sân si ngoại hình người kjác mà không chú ý đến tâm hồn củ họ, mấy bạn có biết chỉ vài hành động nhỏ thôi cũng khiến họ tổn thương đến cỡ nào không, các bạn thử nghĩ xem nếu nhưng mặt mình không được xinh xắn mà bị người khác chế nhạo có vui nổi ko. Mình cũng từng nạn nhân chỉ bởi vì môi mình dày và với làn da ngâm đen mà từ lớp 1 đến lớp 9 luôn bị chê cười, nhiều lúc mình chỉ muốn mấy ng hay sân si cút hết luôn đi nh ko đủ dũng cảm. Đến bây giờ mình giỏi hơn bọn họ, cũng chả cần phải cố gắng nhìn mặt ngta mà sống, mình tự học make để giúp bản thân hơn. Và qua đây mình cũng muốn mấy bạn hay tự ti về ngoại hình có thể tự tin hơn, dũng cảm đứng lên đấu tranh lại❤❤
thật ra bản thân tớ cũng từng đã rất xấu, tớ xấu đau xấu đớn, trán thì cao, mắt thì 1 mí còn bị cận nữa,mũi tẹt .cằm nọng, đã thế da còn đen không đều màu nữa chứ. Cũng do vậy, mà ở trường tớ từng bị bạo lực ngôn từ,body samminh, bọn họ dùng nhg lời nói thô tục để xúc phạm bản thân tớ, thế rồi bây giờ tớ cg đã đỡ hơn, tớ biết trang điểm chăm chút bản thân. Vậy nên mn hãy thử làm cho bản thân tốt hơn xem ,lúc đó chúng ta sẽ cảm thấy vui hơn đó
chỉ là muốn gửi tới các cậu câu của RM " không có ai xấu cả chỉ là chúng ta sống trong thế giới đầy phán xét" tớ cũng từng rất ghét bản thân tớ, tớ cũng chẳng từng ưng cái mũi tẹt mắt 1 mí môi thâm của tớ, nhưng thay vì các cậu tập trung vào lời nói của người ta chỉ cần mình yêu từng bộ phận để thay đổi nó
RM là ai vậy bn😅
Ngoại hình không phải là tất cả nhưng tại sao lại có nhiều người quan trọng ngoại hình như thế làm tổn thương nhiều người ngoài và trong đó có mình nữa nếu không tôn trọng người khác thì những chê bai chúng ta cũng không đáng được tôn trọng các bạn đừng buồn nhé vì mình là duy nhất không có bản thứ hai đâu nha
tôi cũng đã từng bị miệt thị như vậy .tôi không cảm thấy tôi có bất kì 1 lỗi nào cả .tại sao lại nói những lời khó nghe như vậy với tôi họ mắng tôi là đồ xấu xí họ đâu hiểu cảm giác đau đớn mà tôi những người giống tôi phải chịu đâu. tôi đã làm gì sai cơ chứ ? Tôi cũng đã từng nghĩ là tôi sẽ kết thúc cuộc đời tôi dù lúc đó tôi chỉ mới 13 tuổi . nhưng mà bây giờ tôi đã tìm được những người bạn thật sự yêu quý tôi, giúp tôi thoát ra khỏi cuộc sống tăm tối đó , dù xung quanh vẫn có người chê bai tôi nhưng những người bạn cảu tôi luôn luôn bảo vệ tôi. bọn nó còn bảo nếu tôi không tìm được người yêu tôi thật lòng bọn nó sẽ ở lại không kiếm người yêu ở vậy đến già cùng tôi luôn.
tôi cũng ko xấu lắm đâu tôi chỉ là hơi mập thôi .tôi muốn gửi 1 cái ôm đến những người bị miệt thi về ngoại hình và tôi có 1 điều muốn nói là hãy tự tin hơn với chính bản thân mình dù ngại hình có như thế nào đi nữa thì cũng sẽ có 1 người thương bạn thật lòng thôi
I LOVE YOU
việc không có ngoại hình đã từ lúc tớ còn bé, tớ bị chính những người thân họ hàng của mình chê bai rất nhiều. Bị chê nhiều đến nỗi tớ không biết là tớ có điểm gì để khen không nữa. Lúc đấy tớ còn khá nhỏ nên 1 phần tớ không rõ những gì mình đang nghe, cứ nghĩ ọi người chỉ đang đùa giỡn với mình. Nhưng sau này lớn lên rồi tớ mới hiểu những lời nói lúc đó. Cho đến khi lớn lên tớ vẫn luôn hận những lời chê bai ấy. Những câu nói luôn là nói về ngọi hình tớ nào là da ngâm, mắt xấu, mũi to, tóc xù,...mọi thứ đều rất tệ. Khuôn mặt tớ thật sự rất khó nhìn. Có thể do bị tắc động từ nhỏ nên cho đến thời điểm hiện tại tớ vẫn tự ti cực kì. Căm ghét chính thân thể này, đôi khi tớ cuxg muốn tớ biến mất đi nữa. Tớ không xinh đẹp và cũng chả có bất cứ thứ gì khác nữa.
Gửi cậu 1 cái ôm
tớ cũng tự ti vì tớ da ngâm bẩm sinh và mặt vuông cấp 2 còn bị béo phì nhưng càng lớn thì tớ càng yêu bản thân nên tớ đã dưỡng trắng biết ăn diện và giảm cân tuy cách giảm cân của tớ hơi phản khoa học nhưng thật may tớ cũng giảm đc tận 12kg và da cũng sáng lên.có điều mặt vuông là thứ tớ kh thay đổi đc mỗi lần chụp hình phải canh góc rồi lúc chụp chung bạn bè tớ luôn thấy mình kh xinh bằng các bạn. nhưng tớ luôn an ủi bản thân vì mẹ tớ cũng mặt vuông và đc thừa hưởng nét mặt mẹ là điều hạnh phúc khi đc khen là giống mẹ vì mặt mẹ tớ phúc hậu lắmmmmm.tuy ngoại hình mình kh được đẹp nhưng tri thức và học vấn mình phải cố gắng.vì vẻ đẹp có thể phai tàn nhưng tri thức sẽ theo ta cả đời.nên mấy bạn hãy YÊU và TRÂN TRỌNG bản thân mình hơn nha.Ai cũng xứng đáng được hạnh phúc hết
Và có 1 điều mình thấy vô cùng đúng là bạn càng suy nghĩ tích cực và càng yêu bản thân thì vô tình 1 ngày nào đó bạn bè xung quanh bạn sẽ khen bạn thay đổi hoặc xinh hơn á
Có thể bạn không nhận ra nhưng mn xung quanh sẽ cho bạn câu trả lời💗💗
Nghe mà phải ngẫm thật nhiều ... thật ra đối với tôi dù tôi có như thế nào thì chỉ có mẹ tôi và bà ngoại tôi là luôn yêu thương tôi,che chở bảo vệ tôi về mọi thứ trên cuộc đời này chỉ có họ luôn ở bên cạnh tôi và dù có như thế nào tồi tệ..
Em cũng đã từng bị trêu là béo đến phát khóc ,giờ em đang giảm cân ,nhưng không phải chó bọn chúng ,mà là cho em , em thấy chẳng hề hải lòng về vẻ ngoại của mình lắm ,nên em đang cố gắng ,vả lại , mẹ em dạy là "lũ tiểu nhân không thèm chấp" ,nên em cũng kiểu "i don't give a fuck about you" , em thật ,là mấy người thường hay body shaming người khác , chỉ là những kẻ đáng thương kháo khát sự chú ý và dễ tổn thương, và một điều em không chắc ở tất cả mọi ngươi , nhưng với em ,mấy đứa thường nói mỉa mai người khác ,thường ngu lạ thường
Mình đã nghe rất nhiều podcast của Vì sao thế nhỉ! Mình cũng rất nhiều lần muốn tâm sự câu chuyện của bạn thân nhưng lại sợ người quen thấy comment của mình thì chắc ngại lắm nhưng mình đã đọc được vài comment trong bài post này mình cũng muốn kể câu chuyện về bản thân mình
Với một đứa trẻ đẻ ra là bị hở hàm ếch hay gọi là sứt môi mức độ nghiêm trọng nghe mẹ kể thì mặt mình lúc đó chả có miệng mũi gì cả đâu chỉ có đôi mắt thôi. Mẹ bảo mẹ đẻ mình ra mẹ khóc nhiều lắm, 2 bên gia đình nội ngoại khi thấy mình vậy thì cũng không ra thăm hỏi gì chỉ có mình mẹ mình bên cạnh chăm lo cho mình thôi. Mẹ bảo đẻ ra nuôi được 3 tháng thì mình từ 3,5kg còn có 3,1kg mẹ mình khóc nhiều lắm sợ mình sống không nổi sẽ rời bỏ mẹ mà đi. Nhưng như có kì tích vậy, nhà mình lúc đó khổ lắm nghèo có thể nói nhất khu mà mẹ mình nuôi chăm kĩ nên mình sống và dần dần có dấu hiệu sống sót cao hơn, khi mình đã đủ tháng để phẩu thuật thì ba là người đưa mình đi sài gòn cùng mình trải qua cuộc phẫu thuật dài dằng dẵng, lúc đó nhà mình nghèo nên mình được suất phẫu thuật miễn phí. Mình phẫu thuật cũng hên gặp bác sĩ từ nước ngoài về nên khuôn mặt mình cũng có thể nói đẹp hơn lúc mới đẻ ra ngàn lần, miệng mũi đầy đủ không thiếu 1 cái gì. Mặt mình thì bị lệch sang trái, môi bị lệch trái luôn méo cả qua một bên í, mắt thì mắt to mắt nhỏ, mũi bị to sụp cả một bên, nhìn tổng thể thì gọi là xấu không ưa nhìn, nhưng mình từ nhỏ đã luôn tự tin rằng mình cũng ưa nhìn mà do hoàn cảnh thôi, mình hiếm khi tự ti về bản thân lắm vì mình biết để có mình ngày hôm nay mẹ đã khổ như thế nào. Nhưng tới năm lớp 8-9 cấp 2 mình bị các bạn trong lớp bảo con mỏ méo, con mất cha ( cha mình mất năm mình học mẫu giáo gần lên lớp 1), dùng những lời miệt thị cho mình còn cả dùng các hành động có thể nói bạo lực học đường mình. Mình vẫn cố chịu cuộc sống 2 năm đó, lên cấp 3 vô môi trường mới cũng có vài bạn thắc mắc tại sao miệng mình lại có vết sẹo như thế, mũi mình lại tẹt 1 bên như vậy, khi mọi người hỏi mình vẫn vui vẻ trả lời giải thích cho mọi người nghe mình cũng ít cảm thấy mặc cảm đi. Mình tự tin thuyết trình tự tin giao tiếp với bạn bè cùng lứa bỏ qua chuyện cũ bắt đầu cuộc sống mới. Hiện tại mình đang học lớp 12 cũng gọi là cuối cấp 3 rồi, mình rất đang enjoy của sống của mình. Riêng bản thân mình không biết mai mốt, sau này mình sẽ lại mặc cảm hay bị face shaming hay không. Nhưng mình sẽ luôn tự an ủi với chính bản thân mình rằng mình ưa nhìn mà, gia đình bạn bè iu thương mình mà tại sao mình lại tự làm khổ bản thân vì những lời nói xung quanh chứ đúng không? Hiện tại thì bản thân mình vẫn chưa một mốt tình nào và hiện tại mình mong tương lai bản thân sẽ tìm được người iu khuôn mặt không hoàn hảo này. Hihihihi
Mong chúng ta, các bạn nào đọc được dòng post này thì hãy cảm thấy may mắn thoát khỏi nỗi mặc cảm vì bản thân có đủ chân tay mắt mũi không thiếu thứ gì nhé
Chúc Vì sao thế nhỉ! Luôn tạo ra những podcast như này, mình cảm thấy đã và đang được đồng cảm từ những người xa lạ như bạn vậy.
với những người không có ngoại hình ưa nhìn cách duy nhất để họ có thể chứng mình sự hiện diện hay chứng mình bản thân mình chỉ có 1 con đường đó là giỏi và thật giỏi, cố gắng gấp đôi gấp ba những con người có ngoại hình ngoài kia để kiếm được cho mình một chỗ đứng trong xã hội. Nhưng các bạn có ngoại hình không được ưa nhìn ngoài kia ơi. Vẻ ngoài rồi sẽ tàn phai nhưng những sự cố gắng của bản thân cậu những sự chăm chỉ nó sẽ được đền đáp bằng sự thành công của cậu sau này để rồi khi người đời nhìn vào cậu cái thành công ấy sẽ lấn át đi sự xấu xí của cậu. Cái đó gọi là hào quang của thành công nên chúng ta những con người không có vẻ ngoài ưa nhìn hãy cố gắng sống hãy cố gắng làm việc, hãy sống hết mình như hôm nay là ngày cuối vậy, nếu không ai ủng hộ chúng ta hãy lặng im như những dòng sông tĩnh lặng và chỉ thực hiện theo điều bạn cho là đúng. Cha mẹ sinh chúng ta họ không thể chọn ngoại hình xinh đẹp cho chúng ta. Hãy yêu cơ thể mình đó cũng là điều mà cha mẹ cảm thấy hạnh phúc cùng với cậu vậy. Chúc tớ và cậu ngoài kia sẽ hạnh phúc cho những điều mà mình mang theo bên mình theo suốt chặng đường sống hết mình.....
THẤY MẤY LỜI AN ỦI LẠI CÀNG LÀM TỔN THƯƠNG HƠN
Mình xl cậu nhưng cũng cảm ơn cậu vì đã chịu đựng quãng tg khó khăn trc kia hay kể cả bây giờ. Healing thật sự k dễ, nhưng rồi cậu sẽ ổn thôi❤ gửi cậu một cái ôm tuy k cảm thấy đc nhưng cảm nhận đc💗
Ko quan tâm đến người khác là cách sống để ko bị tổn thương và ko tổn thương một ai đó, chỉ yêu người yêu mình và chơi với người hiểu mình là đủ rồi
Việc bị bodyshaming thật sự rất tệ,nó ám ảnh đến hết cuộc đời của nạn nhân bị bodyshaming ,gây tổn thương trầm trọng
Nhưng thôi phải lấy đó làm động lực thay đổi bản thân,nhưng những ngày tháng bị body shaming thật sự rất đau,buồn ....sẽ ko bao giờ quên những gì họ làm vs mình
Cố gắng lên nha các bạn
Thật sự rất thích VSTN luôn á. Các bạn luôn rành mạch và chỉnh chu cho từng tập và nội dung. Luôn mang đến kết luận rất tích cực sao những chủ đề. Mong VSTN luôn thành công và có thể tăng tầng suất lên bài nhiều hơn nữa nhé. Cảm ơn VSTN rất nhiều.
Mình là một người rất tự ti về ngoại hình của mik hiện tại, nhưng từ khi nghe đươc podcast này, mik đã tự tin hơn và cố gắng để trở nên xinh đẹp hơn. Cảm ơn
Xấu không có tội, xấu mà tốt thì nếu có tự tin vẫn có thể ngẩng cao đầu, vẫn có những người bạn thật sự, vẫn có tình yêu, nhưng đã xấu còn vô duyên, thì đừng mong được ngẩng cao đầu, đừng mong có bạn có bè thực sự cũng đừng mong có tình yêu. Xấu mà giỏi, người ta sẽ không phục vì mình xấu mà, họ nói mình không có quyền được giỏi, nhưng kệ họ đi, sống cho mình đi, họ miệt thị họ chê bai thì hãy cứ mặc kệ mà bỏ ngoài tai đi, đừng để ý làm gì, muốn mặc những bộ đồ đẹp thì cứ mặc, muốn trang điểm, muốn ăn, muốn làm gì mà bản thân muốn, bản thân cần thì hãy làm đi, quan tâm lời người đời chỉ tổ khổ bản thân mình, cứ ngẩng cao đầu mà sống, mình tốt thì mình cứ tốt, đừng thay đổi chỉ để vừa mắt những con người chả quen cũng chả biết ngoài kia. Sắc đẹp quan trọng thật đấy, nó cực kỳ quan trọng luôn, nhưng bạn ơi, bạn nhìn đi, thế giới này biết bao người xinh đẹp mà vẫn vô học, vẫn nghiện ngập, vẫn đi vào mấy quan bar làm đ* là đ**m đấy thôi, đẹp mà vô học, bất hiếu, nhân cách còn không có thì cũng vứt. Cười nhiều lên, thật đấy, nếu chưa ai nói với bạn thì để tôi nói :"Bạn cười thật tươi vào, bạn cười đẹp lắm đó", đấy, cứ cười nếu mình muốn, ai chê thì chê, bị nghĩ thì hãy nghĩ tới tôi-một người xa lạ không quen biết nhưng có thể dễ dàng khen bạn, khen bạn bằng những lời thật lòng, vì thế HÃY YÊU THƯƠNG BẢN THÂN HƠN ĐI, QUAN TÂM BẢN THÂN MÌNH HƠN ĐI!!
Mình đã tự ti rất nhiều về ngoại hình khi mình bị viên da cơ địa làn da của mình lúc nào cũng xù xì bong tróc nổi rất nhiều mụn nước khi lành thì để lại rất nhiều sẹo. Mình đã rất tự ti, sống khép kín và cũng dần trở thành một đứa hướng nội. Những năm cấp 1 mình ko có lấy 1 ng bạn luôn bị nói là ghẻ là đứa kinh tởm mình thật sự rất buồn mình đã lén khóc rất nhiều vào mỗi tối . Từ lúc 3t mình bắt đàu bị mãi cho đến sau này khi lớn rồi căn bệnh ấy vẫn cứ đeo bám theo mình dù có tìm mọi cách, khám ở nhiều nơi. Mình đã từng rất tuyệt vọng trách cứ tại sao bố lại di chuyền căn bệnh này lại cho mình. sau này mình nỗ lực để trở thành trung tâm, luôn đc săn đón và ngưỡng mộ nhưng có lẽ mình vẫn còn tổn thương rất nhiều mình vẫn sống khép mình, ko có lấy 1 ng bạn thân.
Bài học mình nhận ra là ĐỪNG TỰ TI VÌ NHỮNG KHUYẾT ĐIỂM CỦA BẢN THÂN MÀ HÃY LẤY ĐÓ LÀM ĐỘNG LỰC ĐỂ VƯƠN LÊN tôi làm đc và bạn cũng làm đc😊
Mình Từng bị thầy lấy ra để dọa bn học như vậy,đối với thầy thì bt nhưng mk tổn thương lắm 😢họ lm giáo viên nhưng lại vô cảm quá 😢xấu là một bắt lợi cho mk,và khi đi biểu diễn văn nghệ mk bị coi như một cái phong cho những ng đẹp 😢họ coi mk như một con có vấn đề vậy,trang điểm cũng ko ai giúp 😢
Để mình ôm cậu một cái nhe❤️❤️
Gửi cậu một cái ôm siêu to bự từ một người bạn cũng bị body shaming như cậu❤
Mình cũng là một người bị body shaming khá nhiều, mình vẫn nhớ mãi có một ngưởi bạn cùng lớp nói mình là rác chỉ vì mình có một gương mặt không đẹp, mình gần như bị ám ảnh bởi ngoại hình, đeo khẩu trang mỗi khi đi ra ngoài, sợ chụp ảnh, sợ nhìn vào bản thân trong ảnh,... mình muốn tìm một lối thoát cho bản thân, mình cũng hi vọng những người bị bodyshaming như mình có thể tìm được lối thoát cho tâm hồn.
Mình là Hằng Nga, mình đã từng rất ghét cái tên của mình. Mình sợ mỗi khi ai đó gọi tên mình, không thấy mình trả lời và họ gọi thêm tên đệm của mình.
Mình đã từng vừa khóc vừa trách bố mẹ, tại sao lại đặt một cái tên đẹp như thế cho mình. Mình không xứng đáng.
Mình vẫn nhớ như in cái giây phút đó. Cô gọi tên mình lên bảng, mình đứng lên, các bạn đã cười và nói, Hằng Nga, chị Hằng cơ đấy, tên đẹp mà người thì…
Sau bao nhiêu năm, những bạn đã từng miệt thị mình có lẽ chẳng còn nhớ những gì họ đã làm thì mình lại chẳng thể quên. Vết thương và tổn thương vẫn còn ở đó.
Vài người có quay trở lại bắt chuyện làm thân với mình, nói mình khác xưa và ngưỡng mộ mình lắm. Mình thì vẫn sợ hãi lùi lại khi nhớ đến những gì họ đối xử với mình.
Sắp tới đây một người bạn của mình cưới, bạn ý mời mình và muốn mình kết nối lại với những người bạn cấp 2 của mình. 10 năm qua đi, mình thay đổi và là phiên bản tốt hơn rất nhiều, mình tự tin và ưa nhìn hơn. Nhưng mình vẫn sợ lắm, mình không biết làm thế nào để đối diện và chơi với những người từng làm mình tổn thương
đời thiếu gì bạn mà phải chơi lại với những người như vậy hả bạn. Cuộc đời ngắn lắm nên hãy làm những gì bản thân thích, và bên cạnh những người bạn cảm thấy thoải mái nhé.
Mình bị lác mắt,từ lúc sinh ra nó đã là như vậy ! Mình từng ước mắt của mình có thể nhìn một cách bình thường như bao người khác,mình ước có ai đó tới móc mắt trái của mình đi,lấy đi con mắt lác của mình,lấy đi thứ xấu xí nhất của mình. Đến bây giờ,mình đã 14 tuổi rồi,mình cũng nhận ra là không nhất thiết phải làm như vậy! Chỉ cần đơn giản là chấp nhận, mình chẳng còn qtam ngkhc nói gì về mắt của mình nữa vì mình còn bạn bè,gia đình và cuộc sống ,mình còn nhiều thứ đáng bận tâm hơn con mắt này !
Cảm ơn "Vì sao thế nhỉ!" đã tạo ra tập podcast lần này~ thực sự rất hay và ý nghĩa ạ~ 🎐🎐
từ bé đến giờ bị người ta gọi là khỉ,đi học luôn đeo khẩu trang lúc bỏ bị bạn bè cười chê, luôn hỏi tại sao mình không đẹp bằng chúng nó, sao nhà mình không giàu,sao không ai hiểu những khó khăn mình phải trải qua...Giờ lớn rồi chả muốn quan tâm gì nữa, giờ chỉ nhớ bố mẹ , bây giờ vẫn được ở nhà nên vẫn còn vui, bố mẹ chỉ đi làm thôi cũng nhớ
T không có nhan sắc. Nhưng khi t nhìn vào gương, thấy khuôn mặt xấu xí của bản thân, t không hề than trách. T nghĩ: "tuy không có nhan sắc nhưng bản thân đã rất may mắn hơn rất rất nhiều ng. Mình được ăn đủ 3 bữa 1 ngày, trí tuệ phát triển bình thường, tay chân lành lặn, có đầy đủ bố mẹ". Có cái này, mất cái kia. Tuy không có nhan sắc nhưng bản thân lại may mắn hơn rất rất nhiều người rồi