Chiều xưa (Thơ: Đỗ Văn Phúc, nhac “Mưa trên phố Huế ”: Minh Kỳ, Tôn nữ Thụy Khương) Chờ em xưa nơi phố vắng, Biết bao lần không đếm được, Chiều xưa nay vẫn mơ mơ hoài, Trong lòng nhớ ai. Chiều hôm nao mênh mang tình tôi, Nhớ thương vấn vương còn đầy, Giờ vẫn mong nhớ thương bao chiều, Nhớ hẹn ngóng chờ. Chiều xưa em xinh môi thắm, Mắt xưa buồn vương kỷ niệm, Chiều bên nhau nắm tay nâng nhẹ, Em còn nhớ không ? Gặp hôm nao khi mình ta, Nhớ ta say say chiều tà, Tình thiết tha nhớ em bây giờ, Mà ngỡ hôm qua. [ĐK:] Chiều mưa, mưa nhiều, Chiều mưa phố buồn, Chiều mưa phố xưa ai chờ, Có ai mong được, Gặp người hẹn chờ nơi xưa, Để bớt nhớ thương cuộc tình. Chiều nay mưa rơi phố.vắng, Nhớ em mãi yêu em nhiều, Hạt mưa rơi vẫn rơi trên hè, Trong lòng nhớ em. Tình xưa chưa vơi vì sao, Nay còn mong em hẹn chờ, Chiều nắng xưa, nắng chưa phai mờ, Tình còn mông mênh. Hà Nội, 2024.
Tình mình mông mênh (Thơ: Đỗ Văn Phúc, nhạc “Mưa trên phố Huế”: Minh Kỳ, Tôn Nữ Thụy Khương) Tình anh xưa yêu em lắm, Nhớ em, chiều tôi vẫn đợi, Tình xưa ơi, vẫn mơ mơ nhiều, Mong giờ thấy em. Tình năm nao, hôm nay còn đây, Nhớ em, tôi thương chiều nào, Dù đã xa, ước mơ em chờ, Ước mộng vẫn nhiều. Chiều xưa bên em tôi nhớ, Nhớ xưa, chiều vương kỷ nệm, Chiều bên nhau, nhớ tôi mong đợi, Em cười nói yêu. Mộng đôi ta bao chiều xa, Nắm tay hai ta còn chờ, Tình thiết tha có nhau bên mình, Tình giờ không xa. [ĐK:] Còn mơ mơ nhiều, Chiều xưa thắm nồng, Chiều xưa nắng mưa ai chờ, Nhớ ai mong đợi, Đợi chờ hò hẹn bên tôi, Thuở ấy vấn vương đợi chờ. Tình anh xưa yêu em lắm, Nhớ em, vẫn yêu em nhiều, Mộng chưa vơi, vẫn mơ mơ nhiều, Mong giờ thấy em. Tình xưa chưa vơi vì ai, Bao chiều em xưa đợi chờ, Chiều nắng xưa, nắng xưa trông chờ, Tình mình mông mênh. Hà Nội, 2024.
Hay quá bác ơi cảm ơn bác
Chiều xưa
(Thơ: Đỗ Văn Phúc, nhac “Mưa trên phố Huế ”: Minh Kỳ, Tôn nữ Thụy Khương)
Chờ em xưa nơi phố vắng,
Biết bao lần không đếm được,
Chiều xưa nay vẫn mơ mơ hoài,
Trong lòng nhớ ai.
Chiều hôm nao mênh mang tình tôi,
Nhớ thương vấn vương còn đầy,
Giờ vẫn mong nhớ thương bao chiều,
Nhớ hẹn ngóng chờ.
Chiều xưa em xinh môi thắm,
Mắt xưa buồn vương kỷ niệm,
Chiều bên nhau nắm tay nâng nhẹ,
Em còn nhớ không ?
Gặp hôm nao khi mình ta,
Nhớ ta say say chiều tà,
Tình thiết tha nhớ em bây giờ,
Mà ngỡ hôm qua.
[ĐK:]
Chiều mưa, mưa nhiều,
Chiều mưa phố buồn,
Chiều mưa phố xưa ai chờ,
Có ai mong được,
Gặp người hẹn chờ nơi xưa,
Để bớt nhớ thương cuộc tình.
Chiều nay mưa rơi phố.vắng,
Nhớ em mãi yêu em nhiều,
Hạt mưa rơi vẫn rơi trên hè,
Trong lòng nhớ em.
Tình xưa chưa vơi vì sao,
Nay còn mong em hẹn chờ,
Chiều nắng xưa, nắng chưa phai mờ,
Tình còn mông mênh.
Hà Nội, 2024.
Tình mình mông mênh
(Thơ: Đỗ Văn Phúc, nhạc “Mưa trên phố Huế”: Minh Kỳ, Tôn Nữ Thụy Khương)
Tình anh xưa yêu em lắm,
Nhớ em, chiều tôi vẫn đợi,
Tình xưa ơi, vẫn mơ mơ nhiều,
Mong giờ thấy em.
Tình năm nao, hôm nay còn đây,
Nhớ em, tôi thương chiều nào,
Dù đã xa, ước mơ em chờ,
Ước mộng vẫn nhiều.
Chiều xưa bên em tôi nhớ,
Nhớ xưa, chiều vương kỷ nệm,
Chiều bên nhau, nhớ tôi mong đợi,
Em cười nói yêu.
Mộng đôi ta bao chiều xa,
Nắm tay hai ta còn chờ,
Tình thiết tha có nhau bên mình,
Tình giờ không xa.
[ĐK:]
Còn mơ mơ nhiều,
Chiều xưa thắm nồng,
Chiều xưa nắng mưa ai chờ,
Nhớ ai mong đợi,
Đợi chờ hò hẹn bên tôi,
Thuở ấy vấn vương đợi chờ.
Tình anh xưa yêu em lắm,
Nhớ em, vẫn yêu em nhiều,
Mộng chưa vơi, vẫn mơ mơ nhiều,
Mong giờ thấy em.
Tình xưa chưa vơi vì ai,
Bao chiều em xưa đợi chờ,
Chiều nắng xưa, nắng xưa trông chờ,
Tình mình mông mênh.
Hà Nội, 2024.