,thấy thương những con vật diễn xiết, khi thành công, là một khoảng thời gian, rèn luyện khắc khổ, rất tội nghiệp, gặp tôi mấy đoàn xiết thú ế hết, rất là tội nghiệp,
Show nay ma dem qua My trinh dien chac co le co giao vien nay se phai ngoi tu vi toi dung bao luc voi cho. That toi nghiep cho may con cho rat thong minh va de thuong nay, hanh dong cua co nay qua da man khong the chap nhan duoc.
Show chó rất hay và vui nhưng show chó này bà điều khiển show còn cứng ngắt và chưa tỏ ra được sự nhẹ nhàng và thương yêu thú vật. Qua cử chỉ của bà ta cho thấy bà ta không có nhẹ nhàng với mấy chú chó dễ thương đó, mỗi cử chỉ, hành động của bà ta chỉ chú trọng vào nét đẹp bề ngoài của bà ta chứ không chú trọng vào mấy chú chó, do đó tôi phải nói rằng show chó này phải còn nhiều chỗ cần phải sửa lại và tu tập hơn nữa. Muốn bắt chước người ta thì phải bắt chước cho tốt, đừng làm nhớp nháp để khiến cho người ta thấy sự vô cảm của người Việt Nam đối với loài vật.
That toi nghiep may con cho. Cai co trainer du qua, that manh bao keo chan bay con cho. O tren san khau ma con doi xu nhu vay thi luc tap luyen khong biet an don ra sao???
chả có gì đáng cười cả. các bạn hãy nhớ nhé. hời trước mình cũng thích xem xiếc đến 1 ngày mình đọc 1 bài báo mình mới ngầm nghĩ ra ô thật ra là vậy. các con khỉ tại sao chúng làm được vậy chúng được huấn luyện đôi khi còn bị đánh k thương tiếc. thành ra chúng sợ. chúng phải làm theo. giờ tôi xem . tôi chỉ thấy tội nghiệp. các bạn đừng nói tôi bảo thủ này nọ. các bạn nhìn đi. đúng ra con khỉ là loài động vậy chúng phải được sống trong hoang dã. giờ bị nhốt bị đem đi làm trò cười. chẳng khác gì con người đi tù bị giam cầm vậy. vậy các bạn có thích ở tù không. hay các bạn thích được tự do. giờ cứ xem xiếc thú. tôi mong các bạn hãy nhơ câu thơ chúng ta đã học. Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt, Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua. Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ, Giương mắt bé diễu oai linh rừng thẳm, Nay sa cơ, bị nhục nhằn tù hãm, Để làm trò lạ mắt, thứ đồ chơi. Chịu ngang bầy cùng bọn gấu dở hơi, Với cặp báo chuồng bên vô tư lự. Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ, Thủa tung hoành hống hách những ngày xưa. Nhớ cảnh sơn lâm, bóng cả, cây già, Với tiếng gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi, Với khi thét khúc trường ca dữ dội, Ta bước chân lên, dõng dạc, đường hoàng, Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng, Vờn bóng âm thầm, lá gai, cỏ sắc. Trong hang tối, mắt thần khi đã quắc, Là khiến cho mọi vật đều im hơi. Ta biết ta chúa tể của muôn loài, Giữa chốn thảo hoa không tên, không tuổi. các bạn hãy đọc lại bài nhớ rừng để hiểu nhưng loài động vật bì giam cầm đang nghĩ gì nhé. hãy đặt hoàn cảnh vào người khác. dù là con vật nó cũng là 1 sinh mạng. đưng nói tôi giả thánh thần này nọ. đúng là thịt heo thịt bò thịt gà tôi vẫn ăn. nhưng dù sao động vật hoang dã nó cũng muốn tung tăng cũng muốn được tung hoành trong rừng các bạn nhé. đừng tiếp tay cho xiếc thú nữa.
,thấy thương những con vật diễn xiết, khi thành công, là một khoảng thời gian, rèn luyện khắc khổ, rất tội nghiệp, gặp tôi mấy đoàn xiết thú ế hết, rất là tội nghiệp,
Huấn luyện thì buộc phải dùng bạo lực thui nhất là với số lượng cún nhiều
ước gì tôi huấn luyện được 6 con chó như thế
Show nay ma dem qua My trinh dien chac co le co giao vien nay se phai ngoi tu vi toi dung bao luc voi cho. That toi nghiep cho may con cho rat thong minh va de thuong nay, hanh dong cua co nay qua da man khong the chap nhan duoc.
tùy theo nhận xét mọi nguoi khác nhau.riêng mình thấy con vật mà đôi khi còn dể dạy hon...
co nay jo chuyen gioi roi gio ten la liem
toàn chó ngon đấy ước j mình có 1 con trong số này
Rất tuyệt hết,
hay qua 999
uoc gi co may con cho ay hihi
Ủa,buổi biểu diễn này ngày mấy vậy.
Tuyet voi
Show chó rất hay và vui nhưng show chó này bà điều khiển show còn cứng ngắt và chưa tỏ ra được sự nhẹ nhàng và thương yêu thú vật. Qua cử chỉ của bà ta cho thấy bà ta không có nhẹ nhàng với mấy chú chó dễ thương đó, mỗi cử chỉ, hành động của bà ta chỉ chú trọng vào nét đẹp bề ngoài của bà ta chứ không chú trọng vào mấy chú chó, do đó tôi phải nói rằng show chó này phải còn nhiều chỗ cần phải sửa lại và tu tập hơn nữa. Muốn bắt chước người ta thì phải bắt chước cho tốt, đừng làm nhớp nháp để khiến cho người ta thấy sự vô cảm của người Việt Nam đối với loài vật.
Hay lam cac ban thu xem di chuc cac ban xem xiec vui ve hhhiii
bị đánh dữ lắm mới được zị. nhìn bả kéo thấy mà tội
Hay quá!
bà đó ko dịu dàng với chó tí nào hết
That toi nghiep may con cho. Cai co trainer du qua, that manh bao keo chan bay con cho. O tren san khau ma con doi xu nhu vay thi luc tap luyen khong biet an don ra sao???
Hay quá đi thôi
sao keo chu cho mau vang gom the
có mời 3 cô zái :v 8:18
cong phu
phim nay chan chet di duoc
Co gai nay Khong thuong cho gi may ! Chi vi tien thoi
hay wa
C.liem xiet cho qua la VIP thak ak nka hihi e ham mo a lau lem os
hay
hay
hay
chả có gì đáng cười cả. các bạn hãy nhớ nhé. hời trước mình cũng thích xem xiếc đến 1 ngày mình đọc 1 bài báo mình mới ngầm nghĩ ra ô thật ra là vậy. các con khỉ tại sao chúng làm được vậy chúng được huấn luyện đôi khi còn bị đánh k thương tiếc. thành ra chúng sợ. chúng phải làm theo. giờ tôi xem . tôi chỉ thấy tội nghiệp. các bạn đừng nói tôi bảo thủ này nọ. các bạn nhìn đi. đúng ra con khỉ là loài động vậy chúng phải được sống trong hoang dã. giờ bị nhốt bị đem đi làm trò cười. chẳng khác gì con người đi tù bị giam cầm vậy. vậy các bạn có thích ở tù không. hay các bạn thích được tự do. giờ cứ xem xiếc thú. tôi mong các bạn hãy nhơ câu thơ chúng ta đã học.
Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt,
Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua.
Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ,
Giương mắt bé diễu oai linh rừng thẳm,
Nay sa cơ, bị nhục nhằn tù hãm,
Để làm trò lạ mắt, thứ đồ chơi.
Chịu ngang bầy cùng bọn gấu dở hơi,
Với cặp báo chuồng bên vô tư lự.
Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ,
Thủa tung hoành hống hách những ngày xưa.
Nhớ cảnh sơn lâm, bóng cả, cây già,
Với tiếng gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi,
Với khi thét khúc trường ca dữ dội,
Ta bước chân lên, dõng dạc, đường hoàng,
Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng,
Vờn bóng âm thầm, lá gai, cỏ sắc.
Trong hang tối, mắt thần khi đã quắc,
Là khiến cho mọi vật đều im hơi.
Ta biết ta chúa tể của muôn loài,
Giữa chốn thảo hoa không tên, không tuổi.
các bạn hãy đọc lại bài nhớ rừng để hiểu nhưng loài động vật bì giam cầm đang nghĩ gì nhé. hãy đặt hoàn cảnh vào người khác. dù là con vật nó cũng là 1 sinh mạng. đưng nói tôi giả thánh thần này nọ. đúng là thịt heo thịt bò thịt gà tôi vẫn ăn. nhưng dù sao động vật hoang dã nó cũng muốn tung tăng cũng muốn được tung hoành trong rừng các bạn nhé. đừng tiếp tay cho xiếc thú nữa.
wow
hoc o truong long my hau giang vinh long
uw
tien tien tien off
cong fu
hay