Chắc mình dễ tính nên đối với mình Suzume khá là hay. Kịch tính có, hài hước có, cảm động có. Nhất là đoạn Suzume lớn thấy Suzume bé đi tìm mẹ, xem đoạn đó khóc luôn :(((
Mình cảm thấy là phim đáng lẽ ra đã có thể làm tốt hơn. - Về sự liên kết của nam nữ chính: Tác giả cố gắng tạo ra sự liên kết (từ trước) của 2 anh chị bằng cách cho nam chính gặp nữ chính trong quá khứ ở thế giới ever-after. Nhưng cái sự liên kết này quá mỏng và chỉ đến cuối mới được nhắc đến (dù ở đầu phim nữ chính đã có 1 lần nói "mình đã gặp anh ta ở đâu rồi nhỉ"). Câu đầu tiên nữ chính nói khi nhìn thấy nam chính lại là: "Ủ uôi đẹp trai quá"... chứ không phải là "người này nhìn quen quá". Thành ra nó tạo cảm giác cho người xem là tất cả những gì mà nữ chính làm sau này đều chỉ vì... mê muội cái nhan sắc của nam chính, chứ không phải là có mối liên kết gì. Trong Your Name thì nam nữ chính còn có liên kết từ trước là sợi dây đỏ, và flashback sợi dây đỏ liên tục được nhắc nhiều lần trong phim. Còn ở đây thì nữ chính hoàn toàn không có flashback gì về nam chính khi nhớ về khoảnh khắc lạc vào ever-after thuở bé. Điều này khiến cho việc sau 1 chuyến phiêu lưu vài ngày (không như Your Name là 2 người tương tác nhau một thời gian rất rất dài), nữ chính đòi chết thay nam chính... cảm giác không tới được và hơi gượng, kiểu... tác giả bảo tao phải thế. Người xem khi đấy chỉ thấy là... ủa, mới quen mấy ngày, và cô chỉ u ê cái nhan sắc kia, có sâu đậm đến mức nhất định đòi chết thay không? - Về con mều, hay còn gọi là Yêu Thạch, Daijin. Mình cảm thấy bất công cho nó. Toàn bộ rắc rối bắt nguồn từ việc nữ chính u mê nhan sắc nam chính mà đi táy máy và giải thoát cho con mèo, phá bỏ phong ấn con giun. Con mèo sau hàng trăm năm phong ấn, nó được Suzume giải thoát nên đi theo Suzume luôn. Sau khi Suzume cho nó ăn và nói "ở lại đây chị nuôi nhé", nó vui mừng và biến từ 1 con mèo ốm đói thành 1 con mèo tươi tỉnh khỏe mạnh. Tất cả những gì nó muốn chỉ là tình cảm của Suzume. Con mèo cũng chẳng phá hoại cái gì cả, nó cố ý dẫn đường cho 2 anh chị đến những nơi mà cổng đã bị con giun mở (vì phong ấn đã bị Suzume phá nên con giun mạnh lên). Lúc này Yêu Thạch không phải con mèo nữa, mà là nam chính. Con mèo bị đổ oan, bị chửi mắng, bị hắt hủi, bị đánh... nhưng nó lại chỉ cần tình cảm của Suzume. Thậm chí nó thấy Suzume quyết tâm cứu nam chính, nó cũng giúp, dù biết sau đó nó sẽ bị phong ấn trở lại. Khi vừa cứu được nam chính ra, con mèo nói 1 câu đầy tổn thương: "em không làm mèo của chị Suzume được rồi, chính chị đã tự tay đưa em về đây", rồi biến thành cục đá. Và chị nữ chính của chúng ta thậm chí còn không cả xin lỗi con mèo được 1 câu dù tất cả mọi chuyện là bắt nguồn từ sự táy máy của chị. Tệ hơn nữa, sau khi mọi thứ trở lại bình thường, con giun bị phong ấn, thời gian qua đi và tất cả những gì có trong đầu của nữ chính chỉ là... anh người yêu. Nói thật chứ mình mà là Suzume thì mình sẽ dằn vặt lắm. Chuyện do mình gây ra, con mèo thì bị oan, mình thì thậm chí còn không vuốt ve nó được 1 cái, nó hồn nhiên tin vào cái câu "ở lại đây chị nuôi nhé" của mình mà cho mình tình yêu vô điều kiện, cuối cùng mình còn không có nổi 1 câu xin lỗi nó... Nhưng mà không, bộ phim và chị nữ chính quẳng hình ảnh con mèo vào sọt rác ngay sau khi cắm nó vào đầu con sâu. Đến cả đoạn outtro của phim cũng không có hình ảnh gì của nó luôn. -------------- Phim sẽ hay hơn nếu: - Làm rõ hơn về mối liên kết giữa nam nữ chính, để tình cảm 2 người trong 1 nhịp phim nhanh và thời gian ngắn như vậy trở nên sâu đậm nó có sức nặng và tính logic hơn. Từ đó cũng cho nữ chính cái động cơ hành động xứng đáng hơn. Chứ còn ở đây, tất cả những gì người xem thấy là má này u mê nhan sắc kia, rồi từ đó sẵn sàng đẩy hàng triệu người dân thường vào nguy hiểm để đi phá phong ấn cứu anh người yêu mặc dù lúc đó má ấy còn chẳng biết được là người bình thường như má có thể biến thành Yêu Thạch thế chỗ cho anh người yêu hay không để mà đòi chết thay. Nghĩa là cứ cứu anh người yêu ra đã, phong ấn con giun lại được hay không thì không biết, tính sau (dù khi đó đã biết là nếu không phong ấn lại được thì cả Trái Đất nổ tung). - Để vẹn toàn về chuyện con mèo thì nên có thêm cử chỉ tình cảm của nữ chính dành cho nó, vì nó đã mất hàng trăm năm để chiến đấu với con giun, được tự do chỉ như thoáng chốc, trao đi tình cảm vô điều kiện, nhận lại toàn là đổ oan, đánh đập, chửi mắng, xua đuổi đã là quá cay đắng cho nó rồi, ít nhất thì vài cái vuốt ve không làm cho studio tốn thêm dung lượng RAM làm animation. Nhìn cảnh con mèo lủi thủi cuộn tròn người trên ghế sau ô tô và má nữ chính hỏi 1 câu xong kemeno và nhắm mắt ngủ thấy tủi thân cho con mèo dã man. (Đã thế phim còn chuyển cảnh vô duyên khi ngay sau đấy vang lên nhạc nền bài Rouge no Dengon vui nhộn của phim Kiki's Delivery, kiểu sự tủi thân của con mèo nó chả là cái vẹo gì) Cảnh cuối, khi nam chính quay trở lại đảo sau 1 thời gian đi phượt và gặp lại nữ chính, tác giả có thể thêm vào tay anh là 2 con mèo con 1 trắng 1 đen mà anh ta có thể đã nhặt được trong chuyến đi, coi như là hiện thân của 2 con Yêu Thạch, và cũng coi như là nữ chính sẽ thực hiện được món nợ "ở lại đây chị nuôi nhé" giữa cô và con mèo. Nói thật là với fan cứng của Makoto như mình, Suzume hoàn toàn có thể hay hơn, nhưng không biết vì lý do gì phim không thể hiện được sự tinh tế của ông như các tác phẩm trước kia (không tính Weathering With You). Phim này thậm chí còn lắm phân cảnh vô duyên và lời thoại thừa thãi trong khi nhiều phim trước đây của Makoto nhân vật chẳng cần nói gì vẫn thể hiện được nội tâm của mình.
_Nói hay! Ngay thẳng vào trg tâm lúc t xem đến đoạn Suzume đi gặp ng ôg luôn. Đoạn đầu khi nu9 khen na9 đẹp trai nó chỉ như 1 câu khen thốt lên bth thôi nên cx tạm chấp nhận _Nhưng điểm tiếp theo vc nu9 đòi hi sinh vì na9 nó RẤT cấn. Cho là quen nhau r tâm sự, hiểu đc nổi lòng của nhau đi thì nó cx sai quá sai, chỉ có 2 lí do thuyết phục nhất mà mik có là: - Một: Nữ chính muốn dành lại chiếc ghế, thứ mà ng mẹ đã đóng cho cô (lí do này có thể rất sai do nếu nu9 hi sinh r thì chiếc ghế đâu còn giá trị j nữa, vả lại nu9 nói ra là hi sinh cho na9 chứ ko ph chiếc ghế) - Hai: Nữ chính phải lòng na9 (lí do này càng sai do 2 ng mới chỉ gặp nhau, ko có lí do, tình tiết nào khẳng định cả 2 yêu nhau cả, vc na9 bảo vệ nu9 và ngược lại trg những lúc nguy cấp chỉ là sự tốt bụng bth vốn có của 2 ng) _Về phần con mèo thì...ko có j để nói nx
-Mình đồng tình với bạn về việc cần khai thác tình cảm giữa nữ chính và nam chính. Phim thật sự thiếu rất nhiều chi tiết khác như ông của Souta có mất không hay chuyện tình cảm của dì nu9 sẽ ntn. Mạch chuyện đi quá nhanh và dễ đoán, trong khi có nhiều yếu tố hấp dẫn có thể khai thác được. -Nhưng về yếu tố con mèo. Bản thân là một vị thần có trách nhiệm giữ cổng, nếu chú mèo trắng được giải thoát thì còn chú mèo đen sẽ ntn? Chẳng phải nếu nu9 không giải thoát thì trách nhiệm giữ cổng vẫn là của mèo trắng hay sao nên k thể đổ lỗi hoàn toàn cho nu9 được. Làm cho mọi người cảm thấy thương và tiếc cho chú mèo cũng là thành công của tác giả rồi. -Mình thích cái kết cả nu9 và n9 quay về cuộc sống bình thường ( không nói đến việc outtro quá ngắn). Nếu là một chiếc kết mở hay nu9 phải hy sinh thì nó khá nhàm chán và đi theo lối những cốt phim cũ. Có thể nói phim không thiên về tình cảm hay thần bí quá nhiều. Đơn thuần là một cuộc phiêu lưu nhẹ nhàng, hài có, sâu lắng có. -Còn ví dụ như Your Name, cái kết quá signature rồi nhưng tình tiết phim lại khá khó hiểu. Mỗi bộ phim của Makoto có một dấu ấn riêng, tính cách nhân vật riêng và đều có những hình ảnh rất đẹp, mang đậm màu sắc một đất nước Nhật Bản. Bộ phim này có thể không hay hơn những bộ trước nhưng nó sẽ là một lựa chọn đẹp để xem và thư giản.
đã đi xem ngoài rạp & khóc luôn ở ngoài rạp vì nhiều diễn biến trong phim khiến mình thực sự cảm động, như lúc Suzume gặp mọi người ở những nơi cô đến để đóng cánh cửa, họ đều đối xử với Suzume rất tốt và sẵn sàng cưu mang cô; hay như khoảnh khắc Daijin trở nên ốm yếu lúc Suzume nói không cần nó nữa, và sau này Daijin quyết định trở thành phong ấn, nó nói không thể ở bên Suzume nữa làm mình khóc như mưa; lúc dì đi tìm Suzume và tâm sự với anh đồng nghiệp về lí do dì không định lấy chồng; hay như lúc Suzume lớn tình cờ mở được cánh cửa trở về lúc bé để gặp lại bản thân. thực sự hiếm có bộ phim nào mà làm mình cảm động về sự tử tế và kiên cường của con người (cũng như con mèo) trong bộ phim như thế này. cũng vì thương Daijin trong phim mà về mình không dám quát con mèo ở nhà lúc nó phá phách nữa :)
theo mình thấy SM đã làm quá đủ cho bộ này. nó không bị quỵ lụy quá, không quá khó bị theo dõi tình tiết, các chi tiết cũng đủ để thấy việc ông ấy làm phá cách nhưng vẫn tạo ra các điểm nhấn, chi tiết gây xúc động hay thi thoảng cũng có những tiếng cười vui bất chợt thoáng qua. không cần làm tốt quá vì dù có thiếu sót thì cũng là câu truyện để chữa lành cho bao nhiêu người bước qua những thảm họa khủng khiếp, những nỗi đau mất mát tìm lại dc những phút giây bình yên là đủ rồi
cảm ơn Phê Phim đã giúp mình trả lời được sự phân vân khi coi suzume, lúc coi xong cảm giác nó hay theo một kiểu gì đó nhưng có lẽ là mình đã quá chú tâm vào mối quan hệ giữa 2 nv chính mà ít để ý tới mối quan hệ với ng xung quanh của suzume nhưng lúc nhìn thấy cảnh mẹ kế suzume khóc mình mói cảm thấy rằng có lẽ mình đã nghĩ sai về nội dung mà tác giả muốn truyên tải. Giờ nghĩ lại nếu ta chú ý hơn vào mối quan hệ xung quanh các nhân vật ta sẽ nhận ra là đây là một tác phẩm trọn vẹn.
Nói đến ý nghĩa của việc khép lại cánh cửa ở những nơi bị bỏ hoang thì mình nghĩ phải nói đến việc đó là ẩn dụ cho 1 lễ tang cho những vùng đất đã chết. Dân số già ở Nhật là vấn đề lớn và việc các vùng đất hay trường học đang bị quên lãng, không giống như con người khi mất đi còn có người nhớ tới. Trong phỏng vấn chính đạo diễn đã nói đây là 1 trong những dụng ý lớn nhất
khoảng phút 24-25 trong phim, đoạn lúc Suzume vừa xuống khỏi tàu và lấy điện thoại ra check thì trên newsfeed của ẻm có người đăng 1 bức ảnh của Daijin kèm theo status "OMG! Cảm giác như trong Whisper of the heart ấy". 1 shout out khá rõ đến nhà Ghibli :))
Thương Daijin thật sự, ko cần thả phong ấn nó đi, mà chỉ cần một chút cái gọi là tri ân, thể hiện tình yêu đến cuối phim cũng ko có. Một tay Suzume thả, một câu Suzume nhận nuôi, em vui nhường nào, xong bị hắt hủi, vẫn giúp đỡ và dù được Suzume nhận ra, em cũng ko nhận được một cái vuốt đầu. Buồn
chắc chỉ có ai sống ở Nhật rồi mới cảm được hết những gì đc truyền tải. mình từng sống ở tohoku, ở tokyo và giờ đang ở kobe. đều là nhưng nơi từng xảy ra thảm họa cực kì lớn ở Nhật. và thực sự đến tận bây giờ những gì đã xảy ra vẫn còn gây ảnh hưởng tới mọi ngóc ngánh trong cuộc sống.
Đồng ý với bạn. Mình cũng từng ở Nhật và mỗi năm vào ngày 11 tháng 3 người ta đều dành 1 phút mặc niệm để tưởng nhớ những nạn nhân của thảm hoạ năm 2011. Lúc xem phim này thì những hình ảnh về thảm họa cứ hiện ra trong đầu mình (dù chỉ được xem qua youtube, tivi) và mình đã khóc vài lần. Có lẽ những ai đã từng trải qua mất mát đau thương sẽ thấy hình ảnh của mình ở Suzume.
Dưới đây là nhận xét cá nhân của t về Suzume +Trước hết đây là 1 bộ phim phá cách đến từ Shinkai Makoto,nghĩa là nó không mang trong mình cái chất mà fan hay gọi Makoto với cái biệt danh "Phù thủy nổi buồn",nghĩa là Suzume nó ko đi theo con đường tình cảm nam nữ bị chia cắt đơn thuần như những đàn anh tiền nhiệm .Một bộ anime đi khác hoàn toàn so với phong cách làm nên tên tuổi tác giả,đồng nghĩa với việc nếu muốn có trải nghiệm tốt nhất thì đừng nên thưởng thức Suzume với cái tâm lý và kỳ vọng quá cao cho một cuộc tình lãng mạng,như đã đề cập,Suzume ko mang trong mình bộ anime tình cảm thuần như những đàn anh mà thay vào đó là hướng người xem tới trải nghiệm cuộc hành trình của Suzume.Phải,Suzume Tojimari đánh mạnh vào thề loại phiêu lưu,hành động kịch tính hơn,nhưng t chưa thấy ai nói về điều này,đa số toàn bảo nhịp phim nhanh,nhưng nó nhanh vì nó là phim hành động,phiêu lưu là chủ đạo,nó không có tiến độ tình cảm giữa Suzume và Souta phát triển hợp lý như những đàn anh ( điều này ko thể bào chữa,dù là thể loại phiêu lưu nhưng đã quyết định lồng tình cảm nhân vật mà phát triển ko hợp logic thì đáng phải chê ),nhưng ở góc nhìn và trải nghiệm của t thì Suzume với Souta ko đơn thuần là tình cảm yêu đương mà nó là mối quan hệ bạn đồng hành hơn trong suất cuộc hành trình,dù vậy cũng thấy hơi cấn về mặt tình cả giữa cả 2,nhưng nhìn chung với t cũng không đến nỗi tệ. +Thứ 2,như đã đề cặp ở trên là Suzume ko đi theo lối mòn phong cách của Makoto mà là bộ phá cách.Dù vậy,hãy thẳng thắn với nhau rằng,bạn có thể ko hài lòng về phát triển tình cảm giữa Suzume và Souta,nhưng nếu bạn cảm thấy chạnh lòng,đượm buồn khi thấy chú mèo Daijin hy sinh sự tự do để đáp lại mong ước của Suzume hoặc là trong khung cảnh Suzume trưởng thành tâm sự với bản thân khi còn bé:"Chị chính là Suzume của ngày mai",thì t tin rằng về mặt cảm xúc Suzume Tojimari không hề tệ tý nào,phim có thể làm ko tốt về mặt tình yêu nam nữ,nhưng vẫn còn đó những thứ khác cần được quan tâm và chú ý hay sao ? Tóm lại,có thể nhiều người sau khi xem xong và cảm thấy hụt hẫng, nhưng với t,Suzume Tojimari đã đáp ứng được nhu cầu của bản thân.Một bộ anime hay và xứng đáng cho số tiền mình bỏ ra,thời gian mình bỏ ra,và đối với cá nhân t thì Suzume Tojimari xứng đáng là đứa con tinh thần kế thừa được sự thành công của Kimi no nawa của ông Shinkai Makoto,điều mà Tenki no ko chưa làm được. P/s:Lời khuyên của t là nếu đã quyết định xem Suzume Tojimari thì hãy thay đổi tâm lý và sự kì vọng của bản thân,đừng tự áp đặt kì vọng một bộ anime mang phong cách truyền thống của Makoto,thay vào đó hãy giữ cho tâm trạng thoải mái và trải nghiệm phim như là một bộ anime phiêu lưu với nội dung là cuộc hành trình của Suzume !!!
Nội dung phim có lẽ vẫn còn nhiều thiếu sót nhưng cũng không thể phủ nhận đồ họa của phim rất đẹp. Và hơn nữa là nhạc phim nhất là đoạn con giun trên trời chuẩn bị ập xuống Nhật Bản. Thương em mèo Daijin :(( em xứng đáng có được người yêu thương em thật lòng nhiều hơn..
Dù ko phải là hay nhất, xuất sắc nhất nhưng bản thân mình vẫn thấy suzume khá đáng xem, 1 phần là vì kiếm dc anime hay bây giờ coi rất khó ngày xưa nhiều nên mình chủ yếu toàn kiếm anime movie để coi là chính, mà ngặt 1 nỗi là movie lại ít mới đau , 1 lý do nữa là cũng vì coi phim của shinkai khiến mình liên tưởng tới ghibli nhiều ,1 phần cũng vì những đạo diễn như shinkai hay miyazaki, hosoda,... dù có khiếm khuyết ít nhiều tr làm phim nhưng khi xem phim của họ mình vẫn cảm nhận dc họ thật sự rất tâm huyết với những đứa con tinh thần của mình, khác hoàn với nhiều anime bây giờ theo tiêu chuẩn 12 tập dc lợi thế là thời lượng dài nhưng lại quá lạm dụng waifu fanservice để r coi xog hết chả đọng dc gì, thậm chí có những đạo diễn khi chuyển thể manga lại cắt xén đi nd khiến cho bản anime thật sự nhiều khi bị nerf nặng coi mất hay, thành thử ra khi coi lại có cảm giác bộ nào cg na ná nhau. Tóm lại suzume hay, mỗi tội phần tình cảm hơi ảo ảo mà đây là phần bị tranh luận nhiều, ban đầu khi xem xog quá trình phát mqh của 2 nv suzu mà shouta thì mình cảm thấy 2 nv này giống 2 ng bạn đồng hành là nhiều hơn là 1 đôi nam nữ giống như các bộ trc, có lẽ vì câu thoại " cháu ko thể sống tr thế giới mà vắng bóng shouta" khiến cho mình cảm thấy đôi bn đồng hành này hơi khiến ng ta kiểu" là sao?", còn cảnh suzu hôn ghế thì mình cảm thấy nó giống như trò đùa của suzu hơn là thể hiện tình cảm, bảo đó là tình cảm thì mình thấy hơi cấn. Nhìn chung các vấn đề tr phim đều dc giải quyết hợp lý nhưng lại hơi nhanh, chủ yếu thì mình xem thì cg chấp nhận dc nhưng thỏa mãn thì chưa hẳn.
Mình thấy phim này không hay như 2 phim trước. Phim mở ra quá nhiều vấn đề nhưng giải quyết cảm giác vẫn chưa tới. Còn âm thanh hình ảnh thì vẫn khỏi phải bàn 1000/10
Trong playlist của playboy nửa mùa Serizawa có 1 bài tên Rouge Massage, chính xác thì là bài đầu tiên a bật trên chuyến roadtrip, 1 shoutout k nhẹ tới Ghibli vì bài hát này cũng đc dùng và khá nổi tiếng qua bộ phim Kiki's Delivery Service 😆
Anh ơi còn thiếu đoạn bật bài lipstick message trong kiki delivery service, trong đây cũng có anh Serizawa bật bài đấy luôn. Phim này đúng là nhiều easter egg của ghibli thật.
lúc mới xem phim xong tui cứ nghĩ cái kết là một vòng lặp thời gian. Tui ko hề nghĩ đó là sự chấp nhận và buông bỏ quá khứ của suzume, cảm ơn phê phim. Suzume skiiiiiii
Phim giải quyết một vấn đề quá lớn (giải cứu thế giới), trong khi thật sự cảm xúc nội tâm của 2 nhân vật chính thì lại k khai thác hết. Thành ra ngoài việc phá mấy con giun đất ra thì mình không cảm được câu chuyện của 2 nhân vật
Với cảm nhận cá nhân khi chưa đọc bình luận của mọi người ở dưới đây, mình thấy phim thật ra khá hay so với phản ứng của cộng đồng mạng. Vốn dĩ mình thích cái vibe hình ảnh của Shinkai Makoto vậy nên chỉ cần phần hình mát mắt cũng đã đủ thoải mái để xem rồi. Mình xem phim trong đúng tâm thế tận hưởng, không soi mói, không để ý tiểu tiết và tìm kiếm những ý nghĩa sâu sắc đằng sau, thì công bằng mà nói, phim đã làm vừa đủ trọn vẹn và tròn trịa, đủ cho những người giống như mình mỉm cười vui vẻ sau khi xem xong. Vậy tại sao mình lại ở đây nhỉ haha. Là bởi khi nữ chính nói rằng mình đã hiểu tất cả rồi ở đoạn kết của phim, lúc đó mình chẳng hiểu cái mẹo gì cả =))))) và tưởng rằng bản thân đã bỏ lỡ những chi tiết mang đầy ý nghĩa nào đó, vậy nên đã tìm tới Phê Phim để biết được lời giải đáp. Mình cũng đã hơi bất ngờ vì thật sự phần nội dung phim cũng khá là đơn giản. Dù thế ý nghĩa của SUZUME vẫn vô cùng to lớn và ấn tượng với mình nha. Sau khi đọc một số bình luận của mọi người tại đây, mình mới thật sự nhận ra phim đã không đọng lại cái nặng lòng mà trong 3 bộ anime trước đó đã đem lại cho mình (5cm/s, your name, the garden of words). Sự dâng trào cảm xúc đến bật khóc, điều tuyệt vời này SUZUME thật sự chưa thể làm được. Thế nhưng chốt lại ta không thể phủ nhận tài năng của Shinkai Makoto, cũng giống như Hayao Miyazaki, một trong hai hạt ngọc của nền anime Nhật Bản với những tác phẩm đã làm nên tên tuổi của xứ sở hoa anh đào. Thật mong 2 ông có thể tiếp tục cống hiến cho đời những tác phẩm tuyệt vời, mang đầy tính nhân văn như trước nay đã từng. Cuối cùng mình muốn cảm ơn Phê Phim đã đem đến những video phân tích hay giống như thế này (toàn xem của phê phim thoi hehe), giúp người xem có thể nhìn được những góc nhìn và tầng nghĩa khác nhau của tác phẩm, đồng thời giúp cho việc cảm nhận phim được trọn vẹn hơn. Mãi iuuuuuuu Phephim nhóoo😽💜💓💞💗
Có ai xem Your Name, Weathering With You cũng như Suzume, từ nhân vật, soundtrack cho đến không gian & quan cảnh của các bộ phim được lấy một chút "hương vị" từ bộ trước không nhỉ. Ví dụ như "Weathering With You" lấy bối cảnh ở Tokyo thậm chỉ cho cả 2 nhân vật chính trong "Your Name" vào phim và cũng trong chính "Weathering With You" lúc 3 nhân vật đang đi tìm khách sạn để nghỉ ngơi qua đêm cũng cho thấy anh chàng "bán mạng mua xe" nhân vật trong "Suzume" hay ở chính bộ phim "Your Name" cũng cho ta tiết lộ chi tiết nhỏ bên "Weathering With You". Chưa kể là nhưng bộ khác như "Phía bên kia mây trời, nơi đôi ta hẹn ước", "5cm/s", "The Garden of Words" đều có đôi phần tinh túy từ những bộ trước có thể tác giả tài năng Shinkai Makoto đã dành rất nhiều thời gian để chăm chút từng bộ một thu thập ý kiến của đọc giả. Để có thể hiểu được toàn bộ nội dung & ý nghĩa & cảm xúc trong phim của vị tác giả này thì không thể chỉ xem một lần. Với cá nhân tôi thì đấy là "Your Name" là bộ phim được "chăm sóc" rất kĩ lưỡng, thoáng đầu mới xem qua tôi khá xúc động về tình cảm của 2 người dù xa cách về mặt thời gian lẫn không gian nhưng không có nghĩa tình yêu họ dành cho nhau cũng xa vời như vậy. Lấy ví dụ như chị senpai trong quán nước Taki làm phục vụ, nhân vật này rất ư là hoàn hảo từ tính cách ra đến ngoại hình phải gọi là "nhân vật phụ hoàn hảo 100%". Trong phim cũng cho thấy chị senpai này rất được ae trong quán yêu mến kể cả Taki một người perfect từ trong ra ngoài thế mà không chọn thì đúng là phí của giời , NHƯNG không khái niệm tình yêu trong "Your Name" không phải "hoàn hảo với mình là yêu" mà là "phù hợp với mình mới yêu". Tôi thì tôi thấy nó đúng vãi cít mấy ông ạ, chọn những người tuyệt nhất, đẹp nhất, hoàn hảo nhất ( nói chung đỉnh xã hội ) để làm gì rồi tới lúc bị đá lên mạng nói này nói nọ người ta đăng story đủ thứ rồi nghe nhạc buồn nói trắng ra là ngay từ đầu đã không cùng tần số ( mây tầng nào gặp gió tầng đó á kiểu giống như người ta nước Lavile, Aquafina,.. mà cho chung thuyền với Pepsi hay Coca tệ hơn là nước cống ấy thì sao được ) nói chung là "loại nước" nào đi với loại nước đó trộn 2 chất khác nhau lại thì nó không thuần nước ngọt mà cũng không thuần nước suối mà lúc đó nó ra nước đéi rồi. Thế mới nói phim của phù thủy nỗi buồn là 1 tuyệt tác.
PP đăng bài review phim vừa lúc mình xem phim hôm qua ( tới giờ mình mới đc xem bản đẹp vì chỗ mình ko có rạp ), mình luôn thích phim của bác Makoto, phim đẹp lắm, nhạc hay, nội dung bạn xem với một tâm thế chill là đc, nhất là những ngày mưa ☺️🌧️
Phim có nhạc nền nghe rất cuốn với cũng có khá nhiều cảnh hài hước. Mình không phải một người yêu thích phim tình cảm nên cũng không có nhiều kì vọng khi mua vé xem nhưng phim này khá ok, đủ giải trí và cũng gần đủ gay cấn để nhớ sau khi rời rạp
lúc đầu xem mik củng ko hiểu gì. Mik cứ trong chờ tình cảm giửa 2 người nên mik ko nghỉ nó mang tầm ý nghĩa thế này Mang một khung cảnh có tầm nhìn rộng hơn...
Mặc dù rất thích Suzume, nhưng trong lòng mình, Shinkai Makoto vẫn mãi là phù thủy của những nỗi buồn. Tới tác phẩm lần này ông thực sự đã tiến bộ rất nhiều về cảnh quay đồ hoạ về sự bước khởi vùng an toàn, nhưng đối với mình thì những thanh âm, ánh sáng trong 5 centimet trên giây, trong Tiếng gọi từ vì sao xa, đó là những thước phim đẹp nhất và cảm xúc nhất cuộc đời mình…
Quan điểm cá nhân: với những video review dòng phim tâm lý tình cảm như bộ phim Suzume này kênh nên sắp xếp người dẫn chuyện là Sương Mai hoặc Minh Phương sẽ hợp nhất do hai bạn này có một chất giọng rất truyền cảm,rất hợp với dòng phim tâm lý. Mình còn có cả một danh sách phát các video của Phê Phim chỉ do hai bạn này dẫn.
trừ bộ 5cm/s ra mấy ending phim của shinkai makoto kiểu: ending của your name:2 ng gặp lại nhau->kết mở:v ending của weathering with you:2 ng cx gặp lại nhau->kết mở 🐧 ending của suzume no tojimari:2 ng cx gặp lại nhau-> kết mở 🤡
Có vẻ mọi người chỉ quan tâm đến câu chuyện tình cảm giữa nam và nữ chính, hoặc xa hơn là câu chuyện liên quan tới con mèo Daijin. Nếu bỏ qua chi tiết về thảm họa thì mọi người thấy phim nhạt là đúng. Nhưng nếu nắm rõ các yếu tố thảm họa được cài cắm trong phim thì sẽ thấy phim cực kỳ nhân văn, từ đó mới hiểu được toàn bộ thông điệp mà đạo diễn Makoto Shinkai muốn truyền tải. Mình sẽ làm rõ vài ý liên quan đến yếu tố thảm họa. Đầu tiên là những địa điểm bỏ hoang. Thực ra, những chỗ đó vốn dĩ không hề bị bỏ hoang. Nó chỉ bị vậy sau khi nơi đó xảy ra một trận động đất rất lớn. Và những địa điểm đó không hề được đạo diễn hư cấu một chút nào mà là những nơi có thật trong lịch sử. Mọi người cứ thử tìm những trận ĐẠI động đất ở Nhật và đối chiếu với phim sẽ thấy rõ điều này. Tiếp theo là những con giun đất. Những con giun đất đại diện cho động đất, và những chỗ bỏ hoang từng xảy ra động đất và đó là lý do nó xuất hiện ở những chỗ đó. Đa phần những con giun đất xuất hiện khá bình thường, có vài con thật sự đã sập xuống, trừ con cuối cùng. Con cuối cùng này khá đặc biệt. Nó không bắt nguồn từ một địa điểm bỏ hoang, mà từ bên trong lòng thành phố Tokyo. Mặc dù đã bị ngăn chặn vào phút cuối, nhưng thực sự mà nói thì con này lớn khủng khiếp. Những chi tiết này không đơn giản cho vui mà người Nhật thật sự tin rằng trong tương lai gần có xác suất rất cao sẽ xảy ra một trận động đất lớn ngay tại chính Tokyo. Hình ảnh con giun may mắn bị chặn và không còn con giun nào xuất hiện sau đó, cũng như bị phong ấn thể hiện mong muốn của đạo diễn rằng sẽ không có trận động đất khủng khiếp nào xảy ra giống như dự báo của các nhà khoa học. Yếu tố cuối cùng mà mình thấy nhớ nhất trong phim chính là nhật ký của Suzume. Sự tương phản rõ ràng giữa những trang màu tươi sáng và những trang tô đen sau cái ngày 11 tháng 3 năm 2011 thực sự ám ảnh người xem. Năm 2011 có thể thời sự không đưa tin nhiều, nhưng nếu có xem qua các đài nước ngoài thì sẽ thấy chiếu cảnh động đất sóng thần cực kỳ đáng sợ. Và thời điểm mình coi phim này lần đầu là ở Nhật, trong đợt thực tập ngắn hạn 6 tháng. Tuy ở ngắn nhưng mình có thể cảm nhận được sự ám ảnh của người Nhật đối với động đất sóng thần như thế nào. Người Nhật đều sẽ hướng dẫn cách đối phó, di tản trong trường hợp xảy ra động đất, sóng thần. Nếu đi dạo ở các thành phố thị trấn ven biển, thì thỉnh thoảng sẽ thấy bắt gặp thông báo cho thấy độ cao so với mực nước biển hay biển chỉ dẫn tới nơi tránh sóng thần. Rõ ràng động đất sóng thần năm đó không đơn giản, nếu không thì sẽ không thấy nhiều biển chỉ dẫn liên quan đến sóng thần như vậy. Mình ở Nhật ngắn nhưng cũng gặp động đất mấy lần, tầm khoảng 3 độ, có thể cảm nhận được rung lắc, và thậm chí phải giữ đồ đạc để không bị rơi. Còn đợt năm 2011 là 9 độ, tức gấp khoảng 1 triệu lần thì khó hình dung nổi. Những yếu tố trong phim như tiếng thông báo động đất qua điện thoại hoặc tiếng còi báo động qua loa phát thanh có thể mọi người ở việt nam thấy bình thường chứ ở Nhật thì rất ghê vì tiếng đó chỉ kịp báo trước tầm mấy giây, và tầm mấy giây đó phải hành động nhanh vì nếu động đất lớn thì mà không trốn kịp thì có thể đi gặp ông bà là thật. Sau cùng, cảm nhận của mình về phim rằng phim không chỉ đơn thuần là chuyện tình cảm giữa nam và nữ chính, mà là hành trình hồi tưởng những ký ức đau thương mà người Nhật đã trải qua trong những đợt thảm họa động đất sống thần, mong muốn khép lại cánh cửa quá khứ chứa đựng đau thương đó, và hy vọng vào một phép màu có thể ngăn chặn những thiên tai khác có thể xảy ra trong tương lai dù biết là không thể. Mình nghĩ đó là điều mà đạo diễn muốn hướng tới trong phim này, và việc xây dựng kỹ yếu tố tình cảm lãng mạn có thể lấn át đi cái thông điệp.
Mình thấy Suzume về mặt đồ họa thì k thể đc vì dù gì cũng là phim của makoto shinkai. Nhưng mà cốt truyện với yếu tố tình cảm trong phim này mờ nhạt quá so với phim của ông, đặc biệt là so với một Your Name quá xuất sắc mà đã khiến mình trở thành fan cứng của ông, nhưng mà ở Suzume thì tình cảm được xây dựng một cách qua loa, Suzume mới chỉ gặp souta có 1 lần nhưng đã nguyện chết vì anh ta, kiểu gượng ép quá mức. Cốt truyện cũng chỉ xoay quanh việc đi phiêu lưu đóng cửa khá dễ đoán và phải nói thật là có tính lặp lại gây chán nản cho người xem, không còn những plot twist hay là nhịp độ dồn dập như trong weathering with you và your name. Thêm nữa là những phim của ông thường có những bối cảnh rất đời thường nhưng lại lồng thêm một vài yếu tố giả tưởng để tạo sự thú vị cho phim. Còn suzume là thuần fantasy mất khiến yếu tố đời thường trong phim ông k còn nữa. Khi xem phim mình k nhận thấy sự quen thuộc trong phim ông mà làm mình cảm giác như đang chơi final fantasy vậy :)) nhưng mà yếu tố phép thuật trong phim cũng không có chiều sâu mà vẫn chỉ xoay quanh việc đóng cửa. Ngoài ra là còn âm nhạc trong phim. Hay thì cũng hay thật, phù hợp với lại phân cảnh nhưng phải nói thật thì k có bài nhạc nào đọng lại trong đầu mình như Sparkle với Nandemonaiya hay Grand Escape cả. Tổng quan lại phim nói chung vẫn làm ổn, đồ họa xem đã mắt, nhạc hay, cốt truyện hơi đuối tí nhưng mà đồ họa đẹp cũng giữ được người xem hết bộ phim. Còn so với các phim của Makoto nói chung thì Suzume có thể gọi là một bước lùi khá lớn so với những tác phẩm vô cùng xuất sắc của ông
Đọc comment mà tôi loạn óc luôn... rõ ràng chẳng phải đây chỉ là một tác phẩm mà bác Makoto muốn nói thay tiếng nói của mình chứ nào có muốn tạo ra siêu phẩm? Vậy mà dướt cmt vẫn còn chỉ ra thiếu xót và phê phán các kiểu... người thì tung hô S tier tứ phương tám hướng.. thật không thể hiểu nổi
Tôi là fan cứng Shinkai lúc xem ở rạp tuy trải nghiệm tuyệt vời thật nma cảm giác cứ bị quen quen vs những tác phẩm cũ của chính đạo diễn Shinkai. Thành ra =)) cảm giác Shinkai Makoto chưa tìm đc chất riêng cho Suzume
Chắc mình dễ tính nên đối với mình Suzume khá là hay. Kịch tính có, hài hước có, cảm động có. Nhất là đoạn Suzume lớn thấy Suzume bé đi tìm mẹ, xem đoạn đó khóc luôn :(((
Mình cảm thấy là phim đáng lẽ ra đã có thể làm tốt hơn.
- Về sự liên kết của nam nữ chính: Tác giả cố gắng tạo ra sự liên kết (từ trước) của 2 anh chị bằng cách cho nam chính gặp nữ chính trong quá khứ ở thế giới ever-after. Nhưng cái sự liên kết này quá mỏng và chỉ đến cuối mới được nhắc đến (dù ở đầu phim nữ chính đã có 1 lần nói "mình đã gặp anh ta ở đâu rồi nhỉ").
Câu đầu tiên nữ chính nói khi nhìn thấy nam chính lại là: "Ủ uôi đẹp trai quá"... chứ không phải là "người này nhìn quen quá". Thành ra nó tạo cảm giác cho người xem là tất cả những gì mà nữ chính làm sau này đều chỉ vì... mê muội cái nhan sắc của nam chính, chứ không phải là có mối liên kết gì.
Trong Your Name thì nam nữ chính còn có liên kết từ trước là sợi dây đỏ, và flashback sợi dây đỏ liên tục được nhắc nhiều lần trong phim. Còn ở đây thì nữ chính hoàn toàn không có flashback gì về nam chính khi nhớ về khoảnh khắc lạc vào ever-after thuở bé.
Điều này khiến cho việc sau 1 chuyến phiêu lưu vài ngày (không như Your Name là 2 người tương tác nhau một thời gian rất rất dài), nữ chính đòi chết thay nam chính... cảm giác không tới được và hơi gượng, kiểu... tác giả bảo tao phải thế. Người xem khi đấy chỉ thấy là... ủa, mới quen mấy ngày, và cô chỉ u ê cái nhan sắc kia, có sâu đậm đến mức nhất định đòi chết thay không?
- Về con mều, hay còn gọi là Yêu Thạch, Daijin. Mình cảm thấy bất công cho nó.
Toàn bộ rắc rối bắt nguồn từ việc nữ chính u mê nhan sắc nam chính mà đi táy máy và giải thoát cho con mèo, phá bỏ phong ấn con giun.
Con mèo sau hàng trăm năm phong ấn, nó được Suzume giải thoát nên đi theo Suzume luôn. Sau khi Suzume cho nó ăn và nói "ở lại đây chị nuôi nhé", nó vui mừng và biến từ 1 con mèo ốm đói thành 1 con mèo tươi tỉnh khỏe mạnh. Tất cả những gì nó muốn chỉ là tình cảm của Suzume.
Con mèo cũng chẳng phá hoại cái gì cả, nó cố ý dẫn đường cho 2 anh chị đến những nơi mà cổng đã bị con giun mở (vì phong ấn đã bị Suzume phá nên con giun mạnh lên). Lúc này Yêu Thạch không phải con mèo nữa, mà là nam chính.
Con mèo bị đổ oan, bị chửi mắng, bị hắt hủi, bị đánh... nhưng nó lại chỉ cần tình cảm của Suzume. Thậm chí nó thấy Suzume quyết tâm cứu nam chính, nó cũng giúp, dù biết sau đó nó sẽ bị phong ấn trở lại.
Khi vừa cứu được nam chính ra, con mèo nói 1 câu đầy tổn thương: "em không làm mèo của chị Suzume được rồi, chính chị đã tự tay đưa em về đây", rồi biến thành cục đá.
Và chị nữ chính của chúng ta thậm chí còn không cả xin lỗi con mèo được 1 câu dù tất cả mọi chuyện là bắt nguồn từ sự táy máy của chị.
Tệ hơn nữa, sau khi mọi thứ trở lại bình thường, con giun bị phong ấn, thời gian qua đi và tất cả những gì có trong đầu của nữ chính chỉ là... anh người yêu. Nói thật chứ mình mà là Suzume thì mình sẽ dằn vặt lắm. Chuyện do mình gây ra, con mèo thì bị oan, mình thì thậm chí còn không vuốt ve nó được 1 cái, nó hồn nhiên tin vào cái câu "ở lại đây chị nuôi nhé" của mình mà cho mình tình yêu vô điều kiện, cuối cùng mình còn không có nổi 1 câu xin lỗi nó...
Nhưng mà không, bộ phim và chị nữ chính quẳng hình ảnh con mèo vào sọt rác ngay sau khi cắm nó vào đầu con sâu. Đến cả đoạn outtro của phim cũng không có hình ảnh gì của nó luôn.
--------------
Phim sẽ hay hơn nếu:
- Làm rõ hơn về mối liên kết giữa nam nữ chính, để tình cảm 2 người trong 1 nhịp phim nhanh và thời gian ngắn như vậy trở nên sâu đậm nó có sức nặng và tính logic hơn. Từ đó cũng cho nữ chính cái động cơ hành động xứng đáng hơn. Chứ còn ở đây, tất cả những gì người xem thấy là má này u mê nhan sắc kia, rồi từ đó sẵn sàng đẩy hàng triệu người dân thường vào nguy hiểm để đi phá phong ấn cứu anh người yêu mặc dù lúc đó má ấy còn chẳng biết được là người bình thường như má có thể biến thành Yêu Thạch thế chỗ cho anh người yêu hay không để mà đòi chết thay. Nghĩa là cứ cứu anh người yêu ra đã, phong ấn con giun lại được hay không thì không biết, tính sau (dù khi đó đã biết là nếu không phong ấn lại được thì cả Trái Đất nổ tung).
- Để vẹn toàn về chuyện con mèo thì nên có thêm cử chỉ tình cảm của nữ chính dành cho nó, vì nó đã mất hàng trăm năm để chiến đấu với con giun, được tự do chỉ như thoáng chốc, trao đi tình cảm vô điều kiện, nhận lại toàn là đổ oan, đánh đập, chửi mắng, xua đuổi đã là quá cay đắng cho nó rồi, ít nhất thì vài cái vuốt ve không làm cho studio tốn thêm dung lượng RAM làm animation. Nhìn cảnh con mèo lủi thủi cuộn tròn người trên ghế sau ô tô và má nữ chính hỏi 1 câu xong kemeno và nhắm mắt ngủ thấy tủi thân cho con mèo dã man. (Đã thế phim còn chuyển cảnh vô duyên khi ngay sau đấy vang lên nhạc nền bài Rouge no Dengon vui nhộn của phim Kiki's Delivery, kiểu sự tủi thân của con mèo nó chả là cái vẹo gì) Cảnh cuối, khi nam chính quay trở lại đảo sau 1 thời gian đi phượt và gặp lại nữ chính, tác giả có thể thêm vào tay anh là 2 con mèo con 1 trắng 1 đen mà anh ta có thể đã nhặt được trong chuyến đi, coi như là hiện thân của 2 con Yêu Thạch, và cũng coi như là nữ chính sẽ thực hiện được món nợ "ở lại đây chị nuôi nhé" giữa cô và con mèo.
Nói thật là với fan cứng của Makoto như mình, Suzume hoàn toàn có thể hay hơn, nhưng không biết vì lý do gì phim không thể hiện được sự tinh tế của ông như các tác phẩm trước kia (không tính Weathering With You). Phim này thậm chí còn lắm phân cảnh vô duyên và lời thoại thừa thãi trong khi nhiều phim trước đây của Makoto nhân vật chẳng cần nói gì vẫn thể hiện được nội tâm của mình.
_Nói hay! Ngay thẳng vào trg tâm lúc t xem đến đoạn Suzume đi gặp ng ôg luôn. Đoạn đầu khi nu9 khen na9 đẹp trai nó chỉ như 1 câu khen thốt lên bth thôi nên cx tạm chấp nhận
_Nhưng điểm tiếp theo vc nu9 đòi hi sinh vì na9 nó RẤT cấn. Cho là quen nhau r tâm sự, hiểu đc nổi lòng của nhau đi thì nó cx sai quá sai, chỉ có 2 lí do thuyết phục nhất mà mik có là:
- Một: Nữ chính muốn dành lại chiếc ghế, thứ mà ng mẹ đã đóng cho cô (lí do này có thể rất sai do nếu nu9 hi sinh r thì chiếc ghế đâu còn giá trị j nữa, vả lại nu9 nói ra là hi sinh cho na9 chứ ko ph chiếc ghế)
- Hai: Nữ chính phải lòng na9 (lí do này càng sai do 2 ng mới chỉ gặp nhau, ko có lí do, tình tiết nào khẳng định cả 2 yêu nhau cả, vc na9 bảo vệ nu9 và ngược lại trg những lúc nguy cấp chỉ là sự tốt bụng bth vốn có của 2 ng)
_Về phần con mèo thì...ko có j để nói nx
sao ko tính WWY?
@@lawlietl6332 vì nó khá trung bình theo ý kiến của mình, mặc dù với mình nó ko tệ như Suzume nhưng tính là "hay" thì chưa tới.
Rất thuyết phục 🎉
-Mình đồng tình với bạn về việc cần khai thác tình cảm giữa nữ chính và nam chính. Phim thật sự thiếu rất nhiều chi tiết khác như ông của Souta có mất không hay chuyện tình cảm của dì nu9 sẽ ntn. Mạch chuyện đi quá nhanh và dễ đoán, trong khi có nhiều yếu tố hấp dẫn có thể khai thác được.
-Nhưng về yếu tố con mèo. Bản thân là một vị thần có trách nhiệm giữ cổng, nếu chú mèo trắng được giải thoát thì còn chú mèo đen sẽ ntn? Chẳng phải nếu nu9 không giải thoát thì trách nhiệm giữ cổng vẫn là của mèo trắng hay sao nên k thể đổ lỗi hoàn toàn cho nu9 được. Làm cho mọi người cảm thấy thương và tiếc cho chú mèo cũng là thành công của tác giả rồi.
-Mình thích cái kết cả nu9 và n9 quay về cuộc sống bình thường ( không nói đến việc outtro quá ngắn). Nếu là một chiếc kết mở hay nu9 phải hy sinh thì nó khá nhàm chán và đi theo lối những cốt phim cũ. Có thể nói phim không thiên về tình cảm hay thần bí quá nhiều. Đơn thuần là một cuộc phiêu lưu nhẹ nhàng, hài có, sâu lắng có.
-Còn ví dụ như Your Name, cái kết quá signature rồi nhưng tình tiết phim lại khá khó hiểu. Mỗi bộ phim của Makoto có một dấu ấn riêng, tính cách nhân vật riêng và đều có những hình ảnh rất đẹp, mang đậm màu sắc một đất nước Nhật Bản. Bộ phim này có thể không hay hơn những bộ trước nhưng nó sẽ là một lựa chọn đẹp để xem và thư giản.
đã đi xem ngoài rạp & khóc luôn ở ngoài rạp vì nhiều diễn biến trong phim khiến mình thực sự cảm động, như lúc Suzume gặp mọi người ở những nơi cô đến để đóng cánh cửa, họ đều đối xử với Suzume rất tốt và sẵn sàng cưu mang cô; hay như khoảnh khắc Daijin trở nên ốm yếu lúc Suzume nói không cần nó nữa, và sau này Daijin quyết định trở thành phong ấn, nó nói không thể ở bên Suzume nữa làm mình khóc như mưa; lúc dì đi tìm Suzume và tâm sự với anh đồng nghiệp về lí do dì không định lấy chồng; hay như lúc Suzume lớn tình cờ mở được cánh cửa trở về lúc bé để gặp lại bản thân. thực sự hiếm có bộ phim nào mà làm mình cảm động về sự tử tế và kiên cường của con người (cũng như con mèo) trong bộ phim như thế này. cũng vì thương Daijin trong phim mà về mình không dám quát con mèo ở nhà lúc nó phá phách nữa :)
bởi có quá nhiều những hình ảnh gây cảm xúc rất mạnh
theo mình thấy SM đã làm quá đủ cho bộ này. nó không bị quỵ lụy quá, không quá khó bị theo dõi tình tiết, các chi tiết cũng đủ để thấy việc ông ấy làm phá cách nhưng vẫn tạo ra các điểm nhấn, chi tiết gây xúc động hay thi thoảng cũng có những tiếng cười vui bất chợt thoáng qua. không cần làm tốt quá vì dù có thiếu sót thì cũng là câu truyện để chữa lành cho bao nhiêu người bước qua những thảm họa khủng khiếp, những nỗi đau mất mát tìm lại dc những phút giây bình yên là đủ rồi
cảm ơn Phê Phim đã giúp mình trả lời được sự phân vân khi coi suzume, lúc coi xong cảm giác nó hay theo một kiểu gì đó nhưng có lẽ là mình đã quá chú tâm vào mối quan hệ giữa 2 nv chính mà ít để ý tới mối quan hệ với ng xung quanh của suzume nhưng lúc nhìn thấy cảnh mẹ kế suzume khóc mình mói cảm thấy rằng có lẽ mình đã nghĩ sai về nội dung mà tác giả muốn truyên tải. Giờ nghĩ lại nếu ta chú ý hơn vào mối quan hệ xung quanh các nhân vật ta sẽ nhận ra là đây là một tác phẩm trọn vẹn.
Nói đến ý nghĩa của việc khép lại cánh cửa ở những nơi bị bỏ hoang thì mình nghĩ phải nói đến việc đó là ẩn dụ cho 1 lễ tang cho những vùng đất đã chết. Dân số già ở Nhật là vấn đề lớn và việc các vùng đất hay trường học đang bị quên lãng, không giống như con người khi mất đi còn có người nhớ tới. Trong phỏng vấn chính đạo diễn đã nói đây là 1 trong những dụng ý lớn nhất
khoảng phút 24-25 trong phim, đoạn lúc Suzume vừa xuống khỏi tàu và lấy điện thoại ra check thì trên newsfeed của ẻm có người đăng 1 bức ảnh của Daijin kèm theo status "OMG! Cảm giác như trong Whisper of the heart ấy". 1 shout out khá rõ đến nhà Ghibli :))
Thương Daijin thật sự, ko cần thả phong ấn nó đi, mà chỉ cần một chút cái gọi là tri ân, thể hiện tình yêu đến cuối phim cũng ko có. Một tay Suzume thả, một câu Suzume nhận nuôi, em vui nhường nào, xong bị hắt hủi, vẫn giúp đỡ và dù được Suzume nhận ra, em cũng ko nhận được một cái vuốt đầu. Buồn
Đến cuối ta mới hiểu đc daniji là một con mèo tốt, lúc đó ta ms hiểu là nó đã giúp cho nam9 và nu9 tìm cánh cửa chứ ko p do nó mở
Thật sự, phim mình thấy hay nhưng vẫn còn lại tiếc nuối bé Daijin 🥺
Ban đầu nhìn nó đáng sợ thật sự
Do phim xây dựng chú mèo daijin như vậy r, lúc đầu xem mình cũng hiểu nhầm nữa
chắc chỉ có ai sống ở Nhật rồi mới cảm được hết những gì đc truyền tải. mình từng sống ở tohoku, ở tokyo và giờ đang ở kobe. đều là nhưng nơi từng xảy ra thảm họa cực kì lớn ở Nhật. và thực sự đến tận bây giờ những gì đã xảy ra vẫn còn gây ảnh hưởng tới mọi ngóc ngánh trong cuộc sống.
Đồng ý với bạn. Mình cũng từng ở Nhật và mỗi năm vào ngày 11 tháng 3 người ta đều dành 1 phút mặc niệm để tưởng nhớ những nạn nhân của thảm hoạ năm 2011. Lúc xem phim này thì những hình ảnh về thảm họa cứ hiện ra trong đầu mình (dù chỉ được xem qua youtube, tivi) và mình đã khóc vài lần. Có lẽ những ai đã từng trải qua mất mát đau thương sẽ thấy hình ảnh của mình ở Suzume.
Dưới đây là nhận xét cá nhân của t về Suzume
+Trước hết đây là 1 bộ phim phá cách đến từ Shinkai Makoto,nghĩa là nó không mang trong mình cái chất mà fan hay gọi Makoto với cái biệt danh "Phù thủy nổi buồn",nghĩa là Suzume nó ko đi theo con đường tình cảm nam nữ bị chia cắt đơn thuần như những đàn anh tiền nhiệm .Một bộ anime đi khác hoàn toàn so với phong cách làm nên tên tuổi tác giả,đồng nghĩa với việc nếu muốn có trải nghiệm tốt nhất thì đừng nên thưởng thức Suzume với cái tâm lý và kỳ vọng quá cao cho một cuộc tình lãng mạng,như đã đề cập,Suzume ko mang trong mình bộ anime tình cảm thuần như những đàn anh mà thay vào đó là hướng người xem tới trải nghiệm cuộc hành trình của Suzume.Phải,Suzume Tojimari đánh mạnh vào thề loại phiêu lưu,hành động kịch tính hơn,nhưng t chưa thấy ai nói về điều này,đa số toàn bảo nhịp phim nhanh,nhưng nó nhanh vì nó là phim hành động,phiêu lưu là chủ đạo,nó không có tiến độ tình cảm giữa Suzume và Souta phát triển hợp lý như những đàn anh ( điều này ko thể bào chữa,dù là thể loại phiêu lưu nhưng đã quyết định lồng tình cảm nhân vật mà phát triển ko hợp logic thì đáng phải chê ),nhưng ở góc nhìn và trải nghiệm của t thì Suzume với Souta ko đơn thuần là tình cảm yêu đương mà nó là mối quan hệ bạn đồng hành hơn trong suất cuộc hành trình,dù vậy cũng thấy hơi cấn về mặt tình cả giữa cả 2,nhưng nhìn chung với t cũng không đến nỗi tệ.
+Thứ 2,như đã đề cặp ở trên là Suzume ko đi theo lối mòn phong cách của Makoto mà là bộ phá cách.Dù vậy,hãy thẳng thắn với nhau rằng,bạn có thể ko hài lòng về phát triển tình cảm giữa Suzume và Souta,nhưng nếu bạn cảm thấy chạnh lòng,đượm buồn khi thấy chú mèo Daijin hy sinh sự tự do để đáp lại mong ước của Suzume hoặc là trong khung cảnh Suzume trưởng thành tâm sự với bản thân khi còn bé:"Chị chính là Suzume của ngày mai",thì t tin rằng về mặt cảm xúc Suzume Tojimari không hề tệ tý nào,phim có thể làm ko tốt về mặt tình yêu nam nữ,nhưng vẫn còn đó những thứ khác cần được quan tâm và chú ý hay sao ?
Tóm lại,có thể nhiều người sau khi xem xong và cảm thấy hụt hẫng, nhưng với t,Suzume Tojimari đã đáp ứng được nhu cầu của bản thân.Một bộ anime hay và xứng đáng cho số tiền mình bỏ ra,thời gian mình bỏ ra,và đối với cá nhân t thì Suzume Tojimari xứng đáng là đứa con tinh thần kế thừa được sự thành công của Kimi no nawa của ông Shinkai Makoto,điều mà Tenki no ko chưa làm được.
P/s:Lời khuyên của t là nếu đã quyết định xem Suzume Tojimari thì hãy thay đổi tâm lý và sự kì vọng của bản thân,đừng tự áp đặt kì vọng một bộ anime mang phong cách truyền thống của Makoto,thay vào đó hãy giữ cho tâm trạng thoải mái và trải nghiệm phim như là một bộ anime phiêu lưu với nội dung là cuộc hành trình của Suzume !!!
Ôi... tôi chờ video này ko biết bao lâu rồi.... cảm ơn phê phim
Nội dung phim có lẽ vẫn còn nhiều thiếu sót nhưng cũng không thể phủ nhận đồ họa của phim rất đẹp. Và hơn nữa là nhạc phim nhất là đoạn con giun trên trời chuẩn bị ập xuống Nhật Bản. Thương em mèo Daijin :(( em xứng đáng có được người yêu thương em thật lòng nhiều hơn..
Phim này với 5cm/s thì khó có tuổi 😢
@@alexf1sher0fficial ai so ?
Muốn hiểu và thấy nội dung hay và đầy đủ thì phải đọc light novel
@muse_001 hiện tại thì chắc là chưa nhưng tương lai kiểu gì cũng sẽ có vì anime movie ra trước rồi mới có lightnovel kể lại
@muse_001 có
Souta làm t nhớ đến How'l ấy:)))) cả cách đi xuyên thời gian trở về quá khứ cũng cũng khiến liên tưởng đến Toà lâu đài di động của How'l
Dù ko phải là hay nhất, xuất sắc nhất nhưng bản thân mình vẫn thấy suzume khá đáng xem, 1 phần là vì kiếm dc anime hay bây giờ coi rất khó ngày xưa nhiều nên mình chủ yếu toàn kiếm anime movie để coi là chính, mà ngặt 1 nỗi là movie lại ít mới đau , 1 lý do nữa là cũng vì coi phim của shinkai khiến mình liên tưởng tới ghibli nhiều ,1 phần cũng vì những đạo diễn như shinkai hay miyazaki, hosoda,... dù có khiếm khuyết ít nhiều tr làm phim nhưng khi xem phim của họ mình vẫn cảm nhận dc họ thật sự rất tâm huyết với những đứa con tinh thần của mình, khác hoàn với nhiều anime bây giờ theo tiêu chuẩn 12 tập dc lợi thế là thời lượng dài nhưng lại quá lạm dụng waifu fanservice để r coi xog hết chả đọng dc gì, thậm chí có những đạo diễn khi chuyển thể manga lại cắt xén đi nd khiến cho bản anime thật sự nhiều khi bị nerf nặng coi mất hay, thành thử ra khi coi lại có cảm giác bộ nào cg na ná nhau.
Tóm lại suzume hay, mỗi tội phần tình cảm hơi ảo ảo mà đây là phần bị tranh luận nhiều, ban đầu khi xem xog quá trình phát mqh của 2 nv suzu mà shouta thì mình cảm thấy 2 nv này giống 2 ng bạn đồng hành là nhiều hơn là 1 đôi nam nữ giống như các bộ trc, có lẽ vì câu thoại " cháu ko thể sống tr thế giới mà vắng bóng shouta" khiến cho mình cảm thấy đôi bn đồng hành này hơi khiến ng ta kiểu" là sao?", còn cảnh suzu hôn ghế thì mình cảm thấy nó giống như trò đùa của suzu hơn là thể hiện tình cảm, bảo đó là tình cảm thì mình thấy hơi cấn. Nhìn chung các vấn đề tr phim đều dc giải quyết hợp lý nhưng lại hơi nhanh, chủ yếu thì mình xem thì cg chấp nhận dc nhưng thỏa mãn thì chưa hẳn.
Mình thấy phim này không hay như 2 phim trước. Phim mở ra quá nhiều vấn đề nhưng giải quyết cảm giác vẫn chưa tới. Còn âm thanh hình ảnh thì vẫn khỏi phải bàn 1000/10
Trong playlist của playboy nửa mùa Serizawa có 1 bài tên Rouge Massage, chính xác thì là bài đầu tiên a bật trên chuyến roadtrip, 1 shoutout k nhẹ tới Ghibli vì bài hát này cũng đc dùng và khá nổi tiếng qua bộ phim Kiki's Delivery Service 😆
Theo cảm nhận của mình thì thấy chú mèo là nhân vật đáng thương nhất của phim
Anh ơi còn thiếu đoạn bật bài lipstick message trong kiki delivery service, trong đây cũng có anh Serizawa bật bài đấy luôn. Phim này đúng là nhiều easter egg của ghibli thật.
lúc mới xem phim xong tui cứ nghĩ cái kết là một vòng lặp thời gian. Tui ko hề nghĩ đó là sự chấp nhận và buông bỏ quá khứ của suzume, cảm ơn phê phim. Suzume skiiiiiii
haizzz,sáng mai thi giải tích, tối vẫn lõm bõm đi cả chục cây số để xem đc phim.Xem xong hụt hẫng luôn, ko biết nỗi buồn của ông đi đâu mất r
Phim giải quyết một vấn đề quá lớn (giải cứu thế giới), trong khi thật sự cảm xúc nội tâm của 2 nhân vật chính thì lại k khai thác hết. Thành ra ngoài việc phá mấy con giun đất ra thì mình không cảm được câu chuyện của 2 nhân vật
Với cảm nhận cá nhân khi chưa đọc bình luận của mọi người ở dưới đây, mình thấy phim thật ra khá hay so với phản ứng của cộng đồng mạng. Vốn dĩ mình thích cái vibe hình ảnh của Shinkai Makoto vậy nên chỉ cần phần hình mát mắt cũng đã đủ thoải mái để xem rồi. Mình xem phim trong đúng tâm thế tận hưởng, không soi mói, không để ý tiểu tiết và tìm kiếm những ý nghĩa sâu sắc đằng sau, thì công bằng mà nói, phim đã làm vừa đủ trọn vẹn và tròn trịa, đủ cho những người giống như mình mỉm cười vui vẻ sau khi xem xong.
Vậy tại sao mình lại ở đây nhỉ haha. Là bởi khi nữ chính nói rằng mình đã hiểu tất cả rồi ở đoạn kết của phim, lúc đó mình chẳng hiểu cái mẹo gì cả =))))) và tưởng rằng bản thân đã bỏ lỡ những chi tiết mang đầy ý nghĩa nào đó, vậy nên đã tìm tới Phê Phim để biết được lời giải đáp. Mình cũng đã hơi bất ngờ vì thật sự phần nội dung phim cũng khá là đơn giản. Dù thế ý nghĩa của SUZUME vẫn vô cùng to lớn và ấn tượng với mình nha.
Sau khi đọc một số bình luận của mọi người tại đây, mình mới thật sự nhận ra phim đã không đọng lại cái nặng lòng mà trong 3 bộ anime trước đó đã đem lại cho mình (5cm/s, your name, the garden of words). Sự dâng trào cảm xúc đến bật khóc, điều tuyệt vời này SUZUME thật sự chưa thể làm được.
Thế nhưng chốt lại ta không thể phủ nhận tài năng của Shinkai Makoto, cũng giống như Hayao Miyazaki, một trong hai hạt ngọc của nền anime Nhật Bản với những tác phẩm đã làm nên tên tuổi của xứ sở hoa anh đào. Thật mong 2 ông có thể tiếp tục cống hiến cho đời những tác phẩm tuyệt vời, mang đầy tính nhân văn như trước nay đã từng.
Cuối cùng mình muốn cảm ơn Phê Phim đã đem đến những video phân tích hay giống như thế này (toàn xem của phê phim thoi hehe), giúp người xem có thể nhìn được những góc nhìn và tầng nghĩa khác nhau của tác phẩm, đồng thời giúp cho việc cảm nhận phim được trọn vẹn hơn. Mãi iuuuuuuu Phephim nhóoo😽💜💓💞💗
e đọc lại thấy viết giống viết văn nộp cô giáo dữ z ta =)))
Oh, hay quá, mới xem phim hôm kia luôn thì giờ có clip phân tích :))
Là tốt hay xấu
Những chấn động từ thiên nhiên đến từ tàn tích bị lãng quên và cảm xúc đột nhiên tuôn trào từ con nguời cũng đến từ nỗi cô đơn sâu nhất trong lòng
Có ai xem Your Name, Weathering With You cũng như Suzume, từ nhân vật, soundtrack cho đến không gian & quan cảnh của các bộ phim được lấy một chút "hương vị" từ bộ trước không nhỉ. Ví dụ như "Weathering With You" lấy bối cảnh ở Tokyo thậm chỉ cho cả 2 nhân vật chính trong "Your Name" vào phim và cũng trong chính "Weathering With You" lúc 3 nhân vật đang đi tìm khách sạn để nghỉ ngơi qua đêm cũng cho thấy anh chàng "bán mạng mua xe" nhân vật trong "Suzume" hay ở chính bộ phim "Your Name" cũng cho ta tiết lộ chi tiết nhỏ bên "Weathering With You". Chưa kể là nhưng bộ khác như "Phía bên kia mây trời, nơi đôi ta hẹn ước", "5cm/s", "The Garden of Words" đều có đôi phần tinh túy từ những bộ trước có thể tác giả tài năng Shinkai Makoto đã dành rất nhiều thời gian để chăm chút từng bộ một thu thập ý kiến của đọc giả. Để có thể hiểu được toàn bộ nội dung & ý nghĩa & cảm xúc trong phim của vị tác giả này thì không thể chỉ xem một lần. Với cá nhân tôi thì đấy là "Your Name" là bộ phim được "chăm sóc" rất kĩ lưỡng, thoáng đầu mới xem qua tôi khá xúc động về tình cảm của 2 người dù xa cách về mặt thời gian lẫn không gian nhưng không có nghĩa tình yêu họ dành cho nhau cũng xa vời như vậy. Lấy ví dụ như chị senpai trong quán nước Taki làm phục vụ, nhân vật này rất ư là hoàn hảo từ tính cách ra đến ngoại hình phải gọi là "nhân vật phụ hoàn hảo 100%". Trong phim cũng cho thấy chị senpai này rất được ae trong quán yêu mến kể cả Taki một người perfect từ trong ra ngoài thế mà không chọn thì đúng là phí của giời , NHƯNG không khái niệm tình yêu trong "Your Name" không phải "hoàn hảo với mình là yêu" mà là "phù hợp với mình mới yêu". Tôi thì tôi thấy nó đúng vãi cít mấy ông ạ, chọn những người tuyệt nhất, đẹp nhất, hoàn hảo nhất ( nói chung đỉnh xã hội ) để làm gì rồi tới lúc bị đá lên mạng nói này nói nọ người ta đăng story đủ thứ rồi nghe nhạc buồn nói trắng ra là ngay từ đầu đã không cùng tần số ( mây tầng nào gặp gió tầng đó á kiểu giống như người ta nước Lavile, Aquafina,.. mà cho chung thuyền với Pepsi hay Coca tệ hơn là nước cống ấy thì sao được ) nói chung là "loại nước" nào đi với loại nước đó trộn 2 chất khác nhau lại thì nó không thuần nước ngọt mà cũng không thuần nước suối mà lúc đó nó ra nước đéi rồi. Thế mới nói phim của phù thủy nỗi buồn là 1 tuyệt tác.
Nhạc phim quá hay, nghe đi nghe lại ko chán.
Thấy cảm xúc chưa đủ lắm nhưng về hình ảnh và âm nhạc cực kỳ hay đáng khen
PP đăng bài review phim vừa lúc mình xem phim hôm qua ( tới giờ mình mới đc xem bản đẹp vì chỗ mình ko có rạp ), mình luôn thích phim của bác Makoto, phim đẹp lắm, nhạc hay, nội dung bạn xem với một tâm thế chill là đc, nhất là những ngày mưa ☺️🌧️
Phim có nhạc nền nghe rất cuốn với cũng có khá nhiều cảnh hài hước. Mình không phải một người yêu thích phim tình cảm nên cũng không có nhiều kì vọng khi mua vé xem nhưng phim này khá ok, đủ giải trí và cũng gần đủ gay cấn để nhớ sau khi rời rạp
Ước gì bộ phim tiếp theo của Shinkai quay trở lại nổi buồn tình yêu
Đợi review Kny ss3 với Elemental lâu lắm rồi huhu
phephim cang ngay cang hay nhi
Chúc team một buổi chiều vui vẻ và hạnh phúc nha
lúc đầu xem mik củng ko hiểu gì. Mik cứ trong chờ tình cảm giửa 2 người nên mik ko nghỉ nó mang tầm ý nghĩa thế này
Mang một khung cảnh có tầm nhìn rộng hơn...
Luôn mong đợi tác phẩm của đạo diễn Shinkai.
Mỗi lần xem lại đều thấy mới mẻ.
1:16 Khu tàn tích giống ngôi làng trong Your Name phải ko ?
lâu lắm mới thấy kênh làm nội dung này. mấy nay nội dung của kênh mình không thẩm được :))))
Thật sự không đủ kiên nhẫn để xem suzume :)) xem đc nửa tắt luôn
tuy phim có vài điều thiếu sót , nhưg cứ là phim của shinkai makoto mình lại thấy cái gì rất bình yên khi xem, từ phần nhìn đến phần nghe.
cho e xin link ảnh phút 5:40 ad ơi :)
Bài phân tích hay quá ạ !
Mặc dù rất thích Suzume, nhưng trong lòng mình, Shinkai Makoto vẫn mãi là phù thủy của những nỗi buồn. Tới tác phẩm lần này ông thực sự đã tiến bộ rất nhiều về cảnh quay đồ hoạ về sự bước khởi vùng an toàn, nhưng đối với mình thì những thanh âm, ánh sáng trong 5 centimet trên giây, trong Tiếng gọi từ vì sao xa, đó là những thước phim đẹp nhất và cảm xúc nhất cuộc đời mình…
Ad làm về bộ cô thành trong gương đi ạ
Mỗi cảnh trong phim đều là một tác phẩm nghệ thuật.
Xem hơn 10 lần ngoài rạp mà vẫn luôn thấy hay ❤
Quác! 10... 10 lần hơn hở bạn? Hay thiệt nhen.
'' Phù Thủy Nỗi Buồn '' của chúng ta sẽ không bao giờ làm mọi người thất vọng-!
Muốn xem lại bộ phim này nhiều lần.
Hiệu ứng hình ảnh thật tuyệt vời.
Câu chuyện rất cảm động.
mình thêm phim thật sự hay,1 phần là vì nội dung vs âm nhạc và khá hài nx,và 1 phần là buổi hẹn hò đầu tiên của ĐỜI MÌNH là đi coi phim suzume =))))
Quan điểm cá nhân: với những video review dòng phim tâm lý tình cảm như bộ phim Suzume này kênh nên sắp xếp người dẫn chuyện là Sương Mai hoặc Minh Phương sẽ hợp nhất do hai bạn này có một chất giọng rất truyền cảm,rất hợp với dòng phim tâm lý. Mình còn có cả một danh sách phát các video của Phê Phim chỉ do hai bạn này dẫn.
Nhạc phim thật sự làm tăng cảm xúc.
trừ bộ 5cm/s ra
mấy ending phim của shinkai makoto kiểu:
ending của your name:2 ng gặp lại nhau->kết mở:v
ending của weathering with you:2 ng cx gặp lại nhau->kết mở 🐧
ending của suzume no tojimari:2 ng cx gặp lại nhau-> kết mở 🤡
Hoạt hình đẹp tuyệt vời!
giọng văn của anh Vương Ngô quá hay 👍
ad cho hỏi hãng phim nào có đoạn intro 1 đứa nhỏ ngồi trên cái ghế vàng ba chân chạy thẳng vào màn hình
Phim của đạo diễn Shinkai luôn rất cảm động.
Có vẻ mọi người chỉ quan tâm đến câu chuyện tình cảm giữa nam và nữ chính, hoặc xa hơn là câu chuyện liên quan tới con mèo Daijin. Nếu bỏ qua chi tiết về thảm họa thì mọi người thấy phim nhạt là đúng. Nhưng nếu nắm rõ các yếu tố thảm họa được cài cắm trong phim thì sẽ thấy phim cực kỳ nhân văn, từ đó mới hiểu được toàn bộ thông điệp mà đạo diễn Makoto Shinkai muốn truyền tải.
Mình sẽ làm rõ vài ý liên quan đến yếu tố thảm họa. Đầu tiên là những địa điểm bỏ hoang. Thực ra, những chỗ đó vốn dĩ không hề bị bỏ hoang. Nó chỉ bị vậy sau khi nơi đó xảy ra một trận động đất rất lớn. Và những địa điểm đó không hề được đạo diễn hư cấu một chút nào mà là những nơi có thật trong lịch sử. Mọi người cứ thử tìm những trận ĐẠI động đất ở Nhật và đối chiếu với phim sẽ thấy rõ điều này. Tiếp theo là những con giun đất. Những con giun đất đại diện cho động đất, và những chỗ bỏ hoang từng xảy ra động đất và đó là lý do nó xuất hiện ở những chỗ đó. Đa phần những con giun đất xuất hiện khá bình thường, có vài con thật sự đã sập xuống, trừ con cuối cùng. Con cuối cùng này khá đặc biệt. Nó không bắt nguồn từ một địa điểm bỏ hoang, mà từ bên trong lòng thành phố Tokyo. Mặc dù đã bị ngăn chặn vào phút cuối, nhưng thực sự mà nói thì con này lớn khủng khiếp. Những chi tiết này không đơn giản cho vui mà người Nhật thật sự tin rằng trong tương lai gần có xác suất rất cao sẽ xảy ra một trận động đất lớn ngay tại chính Tokyo. Hình ảnh con giun may mắn bị chặn và không còn con giun nào xuất hiện sau đó, cũng như bị phong ấn thể hiện mong muốn của đạo diễn rằng sẽ không có trận động đất khủng khiếp nào xảy ra giống như dự báo của các nhà khoa học.
Yếu tố cuối cùng mà mình thấy nhớ nhất trong phim chính là nhật ký của Suzume. Sự tương phản rõ ràng giữa những trang màu tươi sáng và những trang tô đen sau cái ngày 11 tháng 3 năm 2011 thực sự ám ảnh người xem. Năm 2011 có thể thời sự không đưa tin nhiều, nhưng nếu có xem qua các đài nước ngoài thì sẽ thấy chiếu cảnh động đất sóng thần cực kỳ đáng sợ. Và thời điểm mình coi phim này lần đầu là ở Nhật, trong đợt thực tập ngắn hạn 6 tháng. Tuy ở ngắn nhưng mình có thể cảm nhận được sự ám ảnh của người Nhật đối với động đất sóng thần như thế nào. Người Nhật đều sẽ hướng dẫn cách đối phó, di tản trong trường hợp xảy ra động đất, sóng thần. Nếu đi dạo ở các thành phố thị trấn ven biển, thì thỉnh thoảng sẽ thấy bắt gặp thông báo cho thấy độ cao so với mực nước biển hay biển chỉ dẫn tới nơi tránh sóng thần. Rõ ràng động đất sóng thần năm đó không đơn giản, nếu không thì sẽ không thấy nhiều biển chỉ dẫn liên quan đến sóng thần như vậy. Mình ở Nhật ngắn nhưng cũng gặp động đất mấy lần, tầm khoảng 3 độ, có thể cảm nhận được rung lắc, và thậm chí phải giữ đồ đạc để không bị rơi. Còn đợt năm 2011 là 9 độ, tức gấp khoảng 1 triệu lần thì khó hình dung nổi. Những yếu tố trong phim như tiếng thông báo động đất qua điện thoại hoặc tiếng còi báo động qua loa phát thanh có thể mọi người ở việt nam thấy bình thường chứ ở Nhật thì rất ghê vì tiếng đó chỉ kịp báo trước tầm mấy giây, và tầm mấy giây đó phải hành động nhanh vì nếu động đất lớn thì mà không trốn kịp thì có thể đi gặp ông bà là thật.
Sau cùng, cảm nhận của mình về phim rằng phim không chỉ đơn thuần là chuyện tình cảm giữa nam và nữ chính, mà là hành trình hồi tưởng những ký ức đau thương mà người Nhật đã trải qua trong những đợt thảm họa động đất sống thần, mong muốn khép lại cánh cửa quá khứ chứa đựng đau thương đó, và hy vọng vào một phép màu có thể ngăn chặn những thiên tai khác có thể xảy ra trong tương lai dù biết là không thể. Mình nghĩ đó là điều mà đạo diễn muốn hướng tới trong phim này, và việc xây dựng kỹ yếu tố tình cảm lãng mạn có thể lấn át đi cái thông điệp.
Nhạc nền quá hay.
phim của makoto shinkai vẫn là một cái gì đó rất bình yên, rất hay
video chất lượng!
video này anh đọc Makoto Shinkai nghe hợp tai hơn shinkai makoto, hy vọng anh sẽ đọc kimi no na wa thây your name hay các tên Nhật khác sau này
Không thể rời mắt khỏi màn hình.
Mình thấy Suzume về mặt đồ họa thì k thể đc vì dù gì cũng là phim của makoto shinkai.
Nhưng mà cốt truyện với yếu tố tình cảm trong phim này mờ nhạt quá so với phim của ông, đặc biệt là so với một Your Name quá xuất sắc mà đã khiến mình trở thành fan cứng của ông, nhưng mà ở Suzume thì tình cảm được xây dựng một cách qua loa, Suzume mới chỉ gặp souta có 1 lần nhưng đã nguyện chết vì anh ta, kiểu gượng ép quá mức. Cốt truyện cũng chỉ xoay quanh việc đi phiêu lưu đóng cửa khá dễ đoán và phải nói thật là có tính lặp lại gây chán nản cho người xem, không còn những plot twist hay là nhịp độ dồn dập như trong weathering with you và your name.
Thêm nữa là những phim của ông thường có những bối cảnh rất đời thường nhưng lại lồng thêm một vài yếu tố giả tưởng để tạo sự thú vị cho phim. Còn suzume là thuần fantasy mất khiến yếu tố đời thường trong phim ông k còn nữa. Khi xem phim mình k nhận thấy sự quen thuộc trong phim ông mà làm mình cảm giác như đang chơi final fantasy vậy :)) nhưng mà yếu tố phép thuật trong phim cũng không có chiều sâu mà vẫn chỉ xoay quanh việc đóng cửa.
Ngoài ra là còn âm nhạc trong phim. Hay thì cũng hay thật, phù hợp với lại phân cảnh nhưng phải nói thật thì k có bài nhạc nào đọng lại trong đầu mình như Sparkle với Nandemonaiya hay Grand Escape cả.
Tổng quan lại phim nói chung vẫn làm ổn, đồ họa xem đã mắt, nhạc hay, cốt truyện hơi đuối tí nhưng mà đồ họa đẹp cũng giữ được người xem hết bộ phim. Còn so với các phim của Makoto nói chung thì Suzume có thể gọi là một bước lùi khá lớn so với những tác phẩm vô cùng xuất sắc của ông
Ẩn dụ cho sự thụt lùi của M Shinkai kể từ Your Name 🗿
Rất thích phong cách vẽ của phim.
Có nghĩa là Suzume ở nhà đi đừng ra đường thì đối với mọi người chính là ngăn đc tận thế đó
Đạo diễn Shinkai thực sự là một thiên tài.
Yêu thích tất cả các nhân vật trong phim.
Cốt truyện phong phú và cuốn hút.
xin lỗi nhưng mà giun trong Suzume làm mình nghĩ tới con lợn rừng bị nguyền trong Công chúa sói Mononoke. Nhợn cả người 🥲
bữa đi xem bộ này muốn khóc 😢
Đọc comment mà tôi loạn óc luôn... rõ ràng chẳng phải đây chỉ là một tác phẩm mà bác Makoto muốn nói thay tiếng nói của mình chứ nào có muốn tạo ra siêu phẩm?
Vậy mà dướt cmt vẫn còn chỉ ra thiếu xót và phê phán các kiểu... người thì tung hô S tier tứ phương tám hướng.. thật không thể hiểu nổi
thực sự mình không cảm nhận được tình yêu giữa cái ghế và thiếu nữ 😅
Mong phê phim làm nhiều hơn về anime ạ😺
khi ban cua souta cho 2 di chau di mo~ 1 bai hat cua ghibli nua
có 1 chi tiết cũng hướng đến hayao là khúc đầu sau khi khép cánh cửa đầu tiên của phim,lúc đó có 1 cái trực thăng của nhà đài tên là miyazaki (
vì nơi suzume sống thuộc tỉnh miyazaki mà oog:))
Hình ảnh thật đẹp.
Cốt truyện thật sự xuất sắc.
Không nhất thiết lúc nào cũng phải là tình yêu đôi lứa
List nhạc của ông bạn nam chính đúng chill :))
Cho mình hỏi ost của video này là gì ạ, hay thật sự…
Thấy thay vì để ông kia chở về đc thì thay bằng ông hi sinh ở phần cuối thì hay hơn là hi sinh ở giữa phim xong cái cuối phim lại quay về
Nhân vật thật cuốn hút.
Phim này chỉ thích cái đoạn Suzume ngồi trên cái ghế thôi :))))))))))
Rất thích phê phim thường làm phim cũng như nội dung có tính khá nhân văn nên xem không lo bị rác vào đầu :)
Bộ phim này đúng là một tác phẩm nghệ thuật.
Mình thấy weathering with you vẫn là một câu chuyện còn bỏ ngỏ mà:)
Bộ phim này thực sự đáng xem.
Bộ phim này đã chiếm trọn trái tim tôi.
Bộ phim này đã làm tôi khóc.
Mình có một thắc mắc nếu cái ghế đã bị hủy do sống thần vậy tại sao suzume(lớn) lại có được cái ghế để trao lại cái ghế cho suzume(nhỏ) vậy nhỉ
Ra rạp xem 3 lần lun. Phim quá hay
Tóm lại là phim vẫn hay. Trùm phòng vé.
Bộ phim này có một kết thúc rất đẹp.
Phù thủy mang lại tiếng cười =)))
phê phim hãy review shin kamen rider mới nhất đi bộ phim thực sự hay đấy
Tôi là fan cứng Shinkai lúc xem ở rạp tuy trải nghiệm tuyệt vời thật nma cảm giác cứ bị quen quen vs những tác phẩm cũ của chính đạo diễn Shinkai. Thành ra =)) cảm giác Shinkai Makoto chưa tìm đc chất riêng cho Suzume
hay'