Mình thấy nhiều bạn hs kém thường nghĩ rằng trở thành hs giỏi thì áp lực sẽ bớt đi. Nhưng thực ra, áp lực điểm số của hs giỏi còn lớn hơn hs kém. Bởi vì bạn càng giỏi thì kỳ vọng của bạn cũng như của người khác đối với bạn còn cao hơn, áp lực sẽ lớn hơn.
cảm giác của học sinh giỏi là: thi 10, 9.8 tới 9 vẫn ok, tới khi được 8 đ là bị phụ huynh là liền luôn, trong khi đó mấy đứa khác có 1-2 đ, lúc nào bọn hs giỏi cũng khổ tâm, áp lực, mắt quần thâm, ko có thời gian đi chơi, học mà qua cả thanh xuân luôn, nhan sắc của nhiều đứa lo học ko chăm sóc, héo tàn như cánh hoa úa.
Mình từng nghe câu chuyện buồn của 1 bạn kiểu như bị bắt nạt trên trường học nhưng chuyện thế nào mà mẹ bạn ko tin rồi nói bạn rất khó nghe, mắng bạn ns dối còn ns loại gái này gái nọ thành ra bạn ko có ai để tin tưởng nữa, cũng từng muốn tự tử do áp lực 2 phía bạn bè bắt nạt và gia đình coi khinh. 😢
Mk cx từng nghe câu chuyện của 1 bn bị mẹ đặt q nhiều áp lực.Đến ngày sắp thi bn đấy ns vs mẹ là:"Nếu con đạt gải nhất thì sẽ được làm điều con muốn đúg ko?".Ng mẹ ns chì cần bn đấy đạt giải nhất thì muốn lm j cx đc.Cuối cùng như mong muốn bn nữ đã đứng nhất,cứ tưởng thế là vui cho bn ấy.Nhx bn ấy đã tu tu bằng cách nhảy từ chung cư xuống.Điều bn nữ muốn lm chính là đc giải thoát khỏi thế giới đầy áp lực này.
Bất hạnh khi có loại bố mẹ như thế không cho con cái sự lựa chọn nào, nên lý do cả đời t ko thích kỳ vọng là vậy. Kỳ vọng chả làm lên được cái gì mà còn bị nói nọ kia.
Thật sự nó làm tôi nhớ đến năm tôi ôn thi cấp 3. Ba mẹ tôi đặt kì vọng vào tôi rất nhiều, nào là “sao con không đặt mục tiêu làm toán 10 điểm đi?”, “ con phải đậu trường top”, “con phải đạt ít nhất 35 điểm”,.. Lúc đấy tôi nghĩ, ba mẹ quá đáng thật, sao lại gây áp lực như thế đến với mình, tại sao lại dằn vặt mình mãi, tại sao cứ làm mình buồn bực đến phát khóc hằng đêm. Nhất là ba tôi, ông gây áp lực cực kì lớn, ép tôi, thúc tôi phải ra ngoài vòng an toàn, sự thoải mái của bản thân. Đúng, nó không hề dễ dàng 1 chút nào, nó rất mệt mỏi, quãng thời gian đó tôi rất dễ cáu vì stress, vì mọi thứ. Ba mẹ tôi buộc tôi phải bỏ qua TẤT CẢ những cuộc vui, thậm chí trong khi bạn bè được đi chơi noel, chơi tết, đi tiệc cuối cấp,.. tôi ở nhà và vù đầu vào bài vở, những lời mắng chửi của ba và mẹ. Tất nhiên là tôi có những suy nghĩ không hề tốt về ba mẹ tôi vào thời điểm đấy. Nhưng mà, kết quả của những ngày tháng ba mẹ khàn giọng để nuôi dạy tôi đã thật sự rất tốt. Tôi không thể tin vào mắt mình khi nhìn thấy điểm thi. Tôi được 40. Một con số vượt ra khỏi trí tưởng tượng của bản thân, hơn 9,75 điểm so với điểm chuẩn. Sau đó thì tôi được nghỉ xả hơi, đó cũng là lúc mà tôi nhận ra, ba và mẹ làm những điều đó chỉ muốn tốt cho tôi, họ đã rất vất vả, họ có những áp lực cuộc sống ở bên ngoài, sau 1 ngày làm việc mệt mỏi vẫn cố gắng thức cùng tôi đến 2h sáng, vẫn nấu những món ngon, vẫn động viên tôi mỗi ngày. Tôi đã khóc rất nhiều, có lẽ nó đau đớn hơn những lần tôi khóc khi ôn thi. Khóc vì mình đã tổn thương đến ba mẹ, người đã giúp đỡ bản thân tôi nhiều nhất mà không hề có 1 lời than. Suy cho cùng, những điều cha mẹ kì vọng vào bạn có thể là họ muốn bạn bước ra khỏi vòng thoải mái của bản bản thân, nếu muốn thành công bạn phải có áp lực, thành công không phải đơn giản là 1 thứ vô cùng dễ chịu mà có thể nắm bắt lấy được.
Áp lực ở một mức nào đó trong tầm kiểm soát...chứ sự áp lực mà đẩy lên quá cao thì...cái j cũng sẽ vỡ thôi, kể cả kim cương, và tất nhiên, con người cũng vậy!
Thật ra đôi lúc mình cảm thấy ghen tị vs anh hai lắm ấy. Anh ấy từ nhỏ học ko giỏi, lúc KT chỉ cần một lần đạt điểm cao cũng khiến ba mẹ khen hết lời. Còn tui ấy hả, thân là em nhưng lúc nào cũng bị áp đặt về điểm số, chỉ một lỗi sai nhỏ trong bài kt cũng bị la là ko học bài kỹ, suốt ngày chơi game ko chăm chỉ học. Nhưng may mắn rằng có một lần năm cấp hai, bản thân tui bị một lần điểm số thấp mà dẫn đến trầm cảm nhẹ (có thể nhiều bạn sẽ nói điểm thấp thôi mà s trầm cảm nhưng thật ra khi bạn đã quen rằng bản thân lúc nào cũng ở trên cao thì dù chỉ một lần rớt xuống cũng khiến bạn khủng hoảng). Kể từ lúc ấy, tui nghỉ học một thời gian, có thời gian tâm sự vs ba mẹ, ba mẹ tui cũng hiểu tui hơn và ko còn áp lực về điểm số nữa.
"Mày xem kìa, con X đầu làng nó học giỏi, chăm chỉ, hay giúp đỡ bố mẹ nữa. Còn mày thì lười chảy thây, học thì ngu, chả được tích sự gì" Trích lời bố tôi tới tôi :)
Mình cảm thấy may mắn vì bố mẹ mình không đặt quá nhiều áp lực lên điểm số của mình, mỗi lần điểm mình không tốt thì chỉ nhắc nhở bảo mình phảo rút kinh nghiệm xem sai chỗ nào để lần sau không sai nữa. Mình thấy điều này giúp mình thấy thoải mái trong việc học nhiều lắm, mình cũng thấy rằng đích đến của mỗi người không phải là 10 hay 100 điểm mà là thành công trong tương lai.
Bài kiểm tra của tôi 9 điểm ít nhất là 8 điểm, nhưng mà mẹ tôi lại nói số điểm này chưa đc, xong rồi mỉa mai tôi là học ngu các kiểu, mẹ còn hỏi sao mấy đứa kia 10 hết mà chỉ có mình tôi 9 điểm, bức xúc lắm mấy bạn, tôi học ở lớp chuyên nên trong lớp ai cũng học giỏi, học giỏi hơn cũng là bình thường. Mà mẹ tôi lại gạt bỏ thành tích mà tôi có được, lúc nào cũng muốn điểm cao hơn nữa mà không quan tâm đến những lần tôi thức đêm ra sức học bài. Bộ điểm kém hơn người khác một chút là sai hả mn, sao lúc nào ng lớn cũng quan trọng điểm số vậy???
Đúng đó , dù mình đã học cố rồi nhưng cứ mỗi lần điểm kém thì mẹ đều la cả , hơn nữa cứ mỗi lần vậy là bị đem ra so sánh với con nhà người ta hoài á làm bay giờ mình rất chán học !
@@fananime4552haizz nhưng mà đừng vì vậy mà ghét ba mẹ bạn nha, thật ra ba mẹ cũng rất tốt. Như mẹ mình nè tuy là sau mỗi lần kiểm tra điểm thua người ta có chút xíu chửi đến nỗi đầu óc mình choáng váng luôn, cục xúc lắm, mà được cái sau khi kiểm tra dù điểm cao hay thấp cũng có đồ ăn ngon tẩm bổ hết. Khi bạn giận mẹ điều gì thì hãy nghĩ đến, một cái tốt mà mẹ đã làm cho bạn nha.☺
Kh phải là quan trọng hay kh quan trọng điểm số,cậu có đang hiểu chính xác vấn đề hay kh đã. Chả có cha mẹ nào lại đi bảo con cái ngu cả,họ chỉ đang muốn là cậu cố gắng lên nữa thôi,còn cái việc mà cậu nói là mẹ cậu mỉa mai cậu đúng là có sai nhưng cũng chỉ muốn cho cậu cố gắng đạt kq cao hơn thôi,làm j mà quan trọng hóa vấn đề lên thế ( mà lần sau muốn kể chuyện của mình thì khiêm tốn hơn 1 tí đi)
Cha mẹ luôn nói rằng chỉ muốn tốt cho mình thôi nhưng cha mẹ đâu biết cảm giác của mình nó như thế nào 😔 mặc dù rất áp lực, rất mệt mỏi nhưng luôn phải tỏ ra vui vẻ thật sự rất mệt ☺
Ko phải ai cũng muốn tốt cho con cái mà một số người họ chỉ muốn tốt cho quyền lợi của bản thân mà ra tay làm những điều tồi tệ lên con cái vì không đạt được những mong muốn của bản thân ,,
Ban đầu mình không biết cảm giác bị áp đặt điểm số là gì nên mình thấy nó rất rất bình thường, nhưng khi mình bị như vậy mình mới cảm thấy chuyện đó tệ và khó chịu đến mức nào ☺
Cuộc sống ai cũng khó khăn, nhưng không phải ai cũng vượt qua được. Nên nhớ sự sống của mình trên đời là kết quả của hàng ngàn tinh trùng nhưng chỉ một tinh trùng được chọn, vì vậy nó rất quý giá. Vì vậy lựa chọn ngủ mãi mãi không thức dậy được là hành động vô cùng ngu dốt, vừa có lỗi với ba mẹ, vừa có lỗi với bản thân.
Cha mẹ nào cx đều quan tâm đến tương lai con cái, nhưng ko phải ai cx bt quan tâm đúng cách. Một số phụ huynh thường hay áp dụng câu "Thương cho roi cho vọt" theo nghĩa đen, lm tổn thương con cái, khiến cho con trở nên tự ti, sống khép kín, trường hợp nặng nhất là bị vặn vẹo tâm lí hoặc tự tử do quá áp lực. :((((
đột nhiên cảm thấy thật may mắn khi gia đình mình không quá đặt nặng về điểm số. mình được có 6,5 điểm sử lạc loài giữa cả bảng điểm tốt nhưng mẹ cũng chỉ nói là ít nhất con cũng hiểu được 6/10 bài được học rồi, còn hơn đi học không hiểu gì, lần sau học kỹ hơn gỡ gạc cũng được.
Mình ko biết ba mẹ bạn thế nào nhưng ba mẹ thuộc lớp thế hệ cũ thường ăn học ko đc đầy đủ hoặc thời đó đi học khá thoáng nên ba mẹ sẽ ko hiểu đc thời nay vc hc áp lực thế nào, ba mình từng tụt lớp tới 2 năm nhưng vẫn ko bị ai nói cả. Câu "có mỗi vc hc mà cx ko xong" ra đời vì thế
bố mẹ thường hay nói con nhà người ta thế nọ thế kia nhưng bố mẹ không hề xem lại chính mình để thay đổi như bố mẹ người ta, toàn nhìn thành quả của con họ rồi áp đặt lên con mình
Ở thành phố thì tôi k biết thế nào. Nhưng ở nông thôn thì cha mẹ muốn con học hành cho tốt có công việc tốt hơn tương lai, vì họ là người từng trải họ k muốn con mình sẽ khổ cực giống như họ. Nếu có thể mình hãy cố gắng hết sức, còn trí tuệ k phải người nào cũng có. Bớt ham chơi lại một chút và dành thời gian học hành trao dồi cho bản thân. Còn điểm môn đó kém thì hãy nó rõ rằng con đã cố gắng hết sức. Các bạn cũng nên nhìn nhận cuộc sống này nhiều phía và đừng quá tiêu cực ,cuộc đời này còn nhiều thứ để vui lắm, buồn tuổi đau khổ làm gì để phí thanh xuân.
Gia đình ko đặt áp lực cho mình họ luôn thoải mái trong việc mình đạt học sinh giỏi, khá hay trung bình. Tuy nhiên tự mình lại đặt áp lực cho bản thân, mình luôn luôn muốn bản thân đạt thành tích tốt và đứng top đầu lớp. Thức khuya dậy sớm đã là một thói quen với mình. Mình cảm thấy mệt, nhưng lại ko thể nào khiến bản thân dừng lại và nghĩ ngơi😓
Ngày nào cx thức khuya dậy sớm trg đầu chỉ có học điểm số thành tích ngày nào cx thế chỉ bt lao đầu vào học cuộc sống của t nhiều lúc t thấy nó thật tẻ nhạt top đâu thì vui thật đấy nhưng cứ tình trạng này ko bt t cố gắng đc bao lâu
@@hongan8258 Ko biết sao nhưng t thích mấy bạn học nhiều, cảm giác chạy deadline cố gắng này nọ ngầu vl, mỗi lần mình học đến khuya cảm giác sướng ko tả nổi, hôm nào lười ko học thì lúc ngủ rất khó chịu vì đã bị mất 1 ngày mà không có chút kiến thức nào
Học vừa thôi bạn ơi, mình không nói bạn học ít nhưng học như vậy coi chừng lao lực đấy bạn, sức khỏe mà tụt dốc không phanh còn nguy hiểm hơn là điểm thấp hay lưu bang nữa
Muốn làm người giỏi nên nhớ Người ta sẽ chọn 5 người siêu giỏi ở các mảng khác nhau vào 5 bộ phận thích hợp chứ không ai chọn kẻ giỏi cả 5 mảng một cách tầm thường cả. Đừng để học hành rơi vào lạc lối.
Cha mẹ luôn nói rằng chỉ muốn tốt cho mình thôi nhưng cha mẹ đâu biết cảm giác của mình nó như thế nào 😔 mặc dù rất áp lực, rất mệt mỏi nhưng luôn phải tỏ ra vui vẻ thật sự rất mệt ☺.Mình muốn tâm sự nhưng mình nghĩ là mình làm phiền bố mẹ nên ngại.Vì thế mình muốn biến mất mãi mãi,nhưng sau đó mình lại suy ngẫm,rồi sau đó đành chịu khổ thôi.
có một sự thật là dù cho bạn là hsg hay hstb thì sẽ đều có một áp lực riêng nên k ai có thể thay đổi với vị trí của ai cả nên đừng nói là hs này sẽ áp lực hơn hs kia
mình lại nghĩ khác, hstb và hsg đúng là đều có áp lực. Nhưng áp lực đối với 1 hsg chắc chắn sẽ nhiều hơn, chỉ có điều người giỏi họ ít thể hiện ra hơn. Còn nếu như bạn nói áp lực của họ như nhau thì tại sao kết quả lại khác? như nhau thì tại sao lại có sự phân chia hsg và hstb?
Trong đầu tui thì nghĩ học nhiều làm gì, học giỏi chưa chắc ra đời có công việc ổn định. Thành công trong trường với thành công trong cuộc sống khác nhau
@@stinkygreenguy2342 nhưng việc học giỏi mà sau này không có công việc ổn định thì chỉ là thiểu số thôi, hoặc là trường hợp điểm ảo, điểm cao nhờ vào việc học thêm,..
@@houu_ câu chuyện muôn thủa rồi bạn. Người có tiền sẽ bảo tiền không quan trọng, người có điểm sẽ bảo điểm không quan trọng, tóm lại ai thiếu gì thì sẽ thấy cái đó quan trọng thôi
Thật may, là cả 12 năm học, 4 năm đại học... ba mẹ chưa bao giờ ép buộc, gây áp lực về điểm số. Chính bản thân tự chọn con đường học. Năm lớp 4 đứng đầu, chọn 1 mình rời trường làng, ra trường xã học. Một lớp học xa lạ, ai ai cũng học giỏi, học, học, học. Có thời gian, bài tập lớp 5 nhiều đến nỗi mình phải thức khuy 11, 12h để làm, ngủ gục xuống bàn. Tỉnh dậy là đã sớm, bài tập sách vở đã được xếp chỉnh chu, ba đã đánh dấu những chỗ khó hiểu cho mình. Kỳ thi huyện, tỉnh dù áp lực đến mấy, mình cũng tự tin, vui vẻ, mang theo niềm vui của ba mẹ, anh chị, ngồi lên chiếc xe đạp ba chở, xuất phát từ 5 giờ sáng, với 1 bát mì đầy ắp gà. Cả tuổi thơ của mình, gặp một niềm đau khổ, bị tổn thương, ám ảnh đến trưởng thành. Nhưng mình vẫn dấu kính, rất vui vì ba mẹ mình.
Mình biết mình kể chuyện này nghe khá là trẻ con. Nhưng mà thực sự mình đã khóc khi đc 8đ cả 3 môn chính vào kì thi giữa kỳ . Trước hết mình sẽ cho bạn bt rằng năm thi đầu vào cả 3 môn đó của mình đều thấp sàn sàn=5 và đc toán là7,5. Và rồi bạn sẽ nghĩ là mình khóc vì sung sướng ? Không.. mình khóc vì mình đã chạy về khoe với mẹ, mình khóc vì đã nói rằng bản thân đã cố gắng. Lúc nhận điểm mình thật sự đã bất ngờ , sau đó là hạnh phúc. Giáo viên cũng đã khen mình, và điều đó làm mình đinh ninh rằng nếu về nói vs ba mẹ chắc chắn sẽ đc khen . Nhưng hoàn toàn ngược lại, mẹ không hề khen, câu mẹ mình nói chỉ là " ờ, thằng Tùng ( là anh trai mình ) nó ms đc 9 toán kia kìa, mày làm thế đã ăn thua gì. Vẫn còn dốt lắm " . Mình đã rất tủi thân, mình biết khoảng cách để có thể đuổi kịp a mình là rất lớn. Nhưng mình cũng đã vùi đầu vào học nhưng vẫn chẳng được ba mẹ công nhận. Mình đã khóc rất nhiều, lúc đó mình chỉ ước rằng bản thân giỏi hơn, thông minh hơn 1 chút nữa có phải tốt rồi không ? Sau đó lại tự an ủi bản thân rằng mai mình sẽ nch vs cô giáo vào bạn bè. Mọi chuyện sẽ như vậy nếu như trường mình không xếp thứ 11 trong tỉnh. Giáo viên của mình đã rất tức giận, hôm đó mình định tâm sự với cô nhưng thấy cô không vui nên mình lại thôi. Mình quay sang đứa bạn mình , định nói vs nó vì mình tin tưởng nó sẽ lắng nghe nhưng.. haha.. nó chửi mình. Nó bảo rằng mình điểm cao như thế còn đòi hỏi gì nữa ? Mình đã bị 5 điểm 6 điểm như nó chưa ?? Mình đã bị bố mẹ mắng là óc chó bao giờ chưa??? Mình đã bị giáo viên chê trách bai giờ chưa ???? Cái loại giỏi như mình thì biết cái gì mà suốt ngày than chỉ đc 8,9 điểm???! .
Lúc đấy thật sự mình muốn nói ra ngay rằng " Mày có bao giờ học tới gần 12h đêm chỉ để giải đề không ? Mày có bh đọc văn tới khàn cả giọng không ? Mày có bao giờ trải cái cảm giác vừa từ trường về là lao đi học thêm, cơm chưa kịp ăn đã phải phóng đi trong cái rét tới thấu xương để đi học thêm chưa? Hay là mày chỉ về tới nhà, ăn cơm rồi nằm chơi game ? Cày anime ? Xem phim? Lướt fb? Rồi cuối cùng là than phiền về kết quả? Mày nghĩ t không bị mắng? M nghĩ t k bị chửi ? M nghĩ t thông minh sẵn? Làm gì có ai là giỏi sẵn? T cũng phải học vậy. Cũng phải thức đêm thức hôm cày vậy... Nhưng rồi mình lại thôi. Có lẽ vì mình đã thoả hiệp quá nhiều và dường như sự nhẫn nhịn trong mình luôn luôn lớn tới nỗi mình nén cả giận rồi lặng lẽ chạy xuống khóc rưng rưng ở nhà vệ sinh. Nhiều lúc mình chẳng hiểu bản thân đang cố gắng vì cái gì nữa..:((
Cố lên bạn à, còn mình ở đây nè, mình thì học không tốt lắm, nhưng lại có ba mẹ và bạn mình kế bên nên mình cảm thấy hạnh phúc lắm, giờ thì mình đang cố gắng nè
@@loviie693 bạn bè và những người xung quanh chỗ cậu thực sự là những người tuyệt vời. Chỗ mình thì khác, vì mẹ mình muốn mình luôn phải đứng đầu giống anh mình, nên mình phải luôn trong tâm thế cạnh tranh. Và mình cũng đã nói với những người xung quanh rất nhiều lần rằng " t nói thẳng luôn đi thi câu dễ t nhắc, câu khó thì tự làm đi. Tốt nhất là mày ôn đi, t chỉ đồng ý quan hệ cộng sinh thôi. t là thế, chưa bh t nghĩ rằng có ai đủ khả năng lấy miễn phí từ t điều gì, đặc biệt là điểm số " . Mình đã nói rồi, tụi nó cũng khẳng định chỉ cần nhắc câu dễ nhưng mình thật sự thất vọng khi tụi nó k chịu học. Lúc giả điểm , mình đc 10 và tụi nó đc 7-8 lại quay ra trách cứ mình này kia. Có thể nói mình khá tham nhưng thế mới đúng là bản chất của mình. Đối với mình chỉ có hợp tác phát triển , cộng sinh để đi lên chứ không có chuyện mình phải vì người nào mà chùn bước. Vì hi vọng mẹ đặt vào mình và cả vì mình phải vượt qua cái bóng của người anh..
Mik cũng z nek , hơi một tí là , con nhà người ta , con nhà người ta , nghe mà tức á , ước j phụ huynh của chúng ta , ko bao giờ so sánh chúng ta nữa . 😊😊😊
Thực ra ko phải chỉ áp lực từ gia đình mà là áp lực phòng thi. Khi đi thi mang theo cảm giác lo sợ mặc dù đã học hết rồi nhưng nỗi áp lực sợ ko làm bài đc mới là thứ khiến mik (nói riêng) quên hết tất cả, lúc đó áp lực nhất là khi mn đều làm bài thì mik lại chẳng nhớ đc j và chỉ bt ngồi khóc. Lúc ấy chỉ hy vọng đc ngất xỉu để làm bài lại vs 1 tinh thần bình tĩnh hơn.
Thi 10 môn 2 ngày liên tiếp do thi gấp rút chống dịch nên chỉ có 3 ngày để ôn học thì đến 1 2h sáng 5h dậy hc tiếp xong toán chỉ đc có 8,3 thì mẹ bảo nuôi tốn cơm tốn gạo 🙉
Đôi lúc muốn chết đi hoặc muốn trầm cảm là do sự áp lực vc học hành và 1 số vc khác😀 Dù điểm cao bố mẹ "uk uk" cho qua lúc điểm thấp thì chửi còn hơn cả khen lắm lúc thấy buồn ghê^^
sao phải để tâm tới những người chỉ biết bức ép chúng ta lập nên thành tích, chỉ vì 1 câu "vì muốn tốt cho con" mà cái gì cũng ép được thì thôi dẹp đi, ba mẹ gì nữa
Những áp lực này chẳng phải riêng gì những bạn học kém- những bạn suốt ngày bị bố mẹ mắng vì điểm thấp mà còn có cả những học sinh giỏi- những người bị buộc phải đạt điểm tối đa. Áp lực từ gia đình là một thứ rất đáng sợ, nó giết chết nụ cười và niềm vui tuổi trẻ, giết chết những con người từng vui vẻ tích cực trở thành những người chỉ biết bù đầu bù cổ vào việc học 😔
Cảm giác mệt nhất hiện tại là khi bạn đứng vị trí cố định nhưng lại bị tuột dốc. Tuy cố gắng, hết sức mình trở lại vị trí đó khiến tôi thật sự mệt mỏi lắm rồi. Buồn cái là không ai hiểu tôi bỏ ra những gì cả mà họ có chỗ dựa thì tự nhiên có. 😟
áp lực học hành ở mỗi Học sinh nào có nhiều khi thấy các bậc phụ huynh đặt niềm tin vào các con quá nhiều lúc nào cũng bắt học mà chả nghĩ tới tâm lý của các con cả điểm số không bao giờ nói nên tất cả của con người đầu
Toii thật sự áp lực, ba mẹ luôn bắt tôi học! Trong khi đó chị hai thì ko! Học nhìu lắm! Tôi còn ko đc như bao đứa trẻ khác! Suốt ngày học, ko ai hỉu cho toii cả! Thế toii sống lmj cho chật đất?? 🙂
Nhiều người đâu phải học là giỏi, có người học ko ra gì nhưng ra ngoài đời lại thành công, hoặc cũng có thể học tốt những thứ mà nhà trường ko dạy. Cố lên ❤️❤️
Chị bạn có giỏi ko nếu có thì ng ta ko học là đúng r nếu bn hiểu thù chỉ cần chuyên tâm học để giỏi thì ko phải là đc r sao thay vì ko học và ko có vc sao bn ko thử nghĩ học r sau này bn có thể làm nhiều cái mik muốn mà ko kiềm kẹp mik ko bảo bạn giỏi ơi là giỏi mik chủ muốn nói là hãy làm hết khả năng của mik để sau này bn có thể tự lập sau đó thì bn làm j ko đc h ko học sau này hối hận cũng ko đc
Thật ra em đã từng là một học sinh rất giỏi, ùm thật sự có rất nhiều người cũng công nhận như thế. Nhưng vì học mãi em vẫn thấy mình thua kém nên mang cho bản thân mất ngủ. Thế là em thấy mọi người cuối cấp 2 đi xem đá banh, đi chơi nhiều vui quá, không có sự kiểm soát chắc của Ba Mẹ nên em hùa theo đi chơi và rồi từ một hsg em thành một hs trung bình khi đó có các thầy cô còn nói rằng lực học của em không thể đâu vào cấp 3. Nhưng em đã đâu rồi, em sẽ cố gắng học tập lại
Dù biết ba mẹ làm những việc này đều muốn tốt cho con nhưng họ có thật sự biết đâu mới là tốt cho con ko ? Họ đưa áp lực cho con đối với những người học cách này mà thành công đều nói là nhờ ba mẹ còn những người ko thành công thì sao ? Những người có thể học được cách này rất ít và đa số đều là học ko vào và trầm cảm hoặc tự tử . Vậy tại sao cha mẹ lại ko đổi cách dạy con cơ chứ , tại sao lại cứ phải dùng đến cách làm con buồn bã , áp lực và đau đớn này ? Nếu các bậc phụ huynh đọc được phản hồi này xin hãy suy nghĩ lại về cách dạy con để xem thử đâu mới là cách học phù hợp cho con nhất chứ đừng vì muốn con giỏi mà khiến con áp lực , sợ hãi gia đình như này . Và hãy nhớ rằng gia đình là nơi để yêu thương , chia sẻ tâm sự , là nơi để bạn có thể tin tưởng chứ ko phải là nơi khiến bạn đau đớn , áp lực và buồn bã .
Đúng rất app lực tôi app lực vì ngày nào cũng học thẩm chí cả chủ nhật bài tập thì càn lên lớp trên thôi 🙂 bạn sẻ nghĩ gì khi ba mẹ so sánh mày với người trong chính gia đình mình 🙂 từ khi lên cấp 2 tôi học được cách giấu cảm xúc từ khi lên cấp 2 tôi đã rất cố gắn cãi thiện điểm số nhưng nó ko có kết quả 🙂 tôi vẫn là học sinh trung bình khá 🙃 như việt tôi cố gắn lắng nghe và học toán nhưng tôi vẫn ko làm được 🙃 tôi có thể làm gì khi mình ko hiểu dù đã học đi học lại rất nhiều
bạn nghỉ sao nếu như cấp 1 như tôi đã biết giấu cảm xúc. tôi bên ngoài luôn cố ra vui vẻ mạnh mẽ nhưng bên trong tôi toàn là bóng tối haha. Bạn bị vậy là còn nhẹ hơn tôi đó nha
@@Thieenhuong thôi :D cố lên, đừng so sánh ai bị nhẹ hơn ai... không phải từ lớp 1 đã biết che giấu cảm xúc là điều nên làm đâu :( mình khuyên bạn nên ngồi lại, nói chuyện ba mẹ nghiêm túc, không gằn giọng, lớn giọng mà hãy cố nghe. Nghe xg thấy k đáng nghe, lúc đó hản bỏ ngoài tai...
@@kngg203 theo bạn nghĩ họ sẽ nghe mình sao, ko có chuyện đó đâu họ chỉ lo giáng mắt vào cái đt thôi một câu cũng ko nghe thì bạn kêu mình nói chuyện kiểu gì đây. ha mình sống đọc lập tự chủ quen rồi . Nhưng mình vẫn muốn có sự quan tâm từ ai đó. Nhưng một người cũng chẳng có thì làm sao giờ, bị mn bỏ rơi như một ''đứa trẻ cô đơn'' giống câu nói trong phim một bộ phim mình coi
@@Thieenhuong sao bạn không thử hỏi họ hay quan sát họ thường họ dán vào đt là làm việc hay lươt fb? tiktok?:D độc lập tự chủ? :D mình hiểu ý bạn, vì mình cũng từng nghĩ ba mẹ k quan tâm đến mình chỉ biết lo cho công việc... hay chỉ thương em mình :D nhưng từ từ mình nhận ra, chỉ do mình suy nghĩ bi quan thôi :D mình biết k phải ai cũng giống mình... nhg bạn thử hỏi ba mẹ rằng, bạn trong mắt họ là gì? :D nghe hơi sến nhg cố lên... mình tin k có bame nào k thương con cả :D chỉ là k biết cách thương thôi
Ba mẹ mình thì không đặt bất cứ áp lực gì, khi nào cũng chỉ có 1 câu thôi học là cho tương lai con chứ không phải của mẹ, con sống sao là quyền của con, và khi hậu quả như thế nào thì con cũng phải tự chấp nhận lấy, vì đó là lựa chọn của con. Nhưng mà mình vẫn bị áp lực do cả đám bạn chơi thân ai cũng thuộc dạng đỉnh của đỉnh học như cái máy, tối hơn 2h ngủ sáng gần 6h dậy. Nếu như mà mình ko cố gắng thì ko thể nào mà đuổi kịp tụi nó thế là cx dần thành cái máy, và rồi rất áp lực về điểm số, vì ko thể thấp hơn, ít nhất cx phải ngang bằng tụi nó. Cố lên....
Các bạn hs kém vẫn luôn cố gắng về điểm số của mình.muốn mình phải học giỏi mà đôi khi học cũng không phải là vấn đề lớn nhất.các bạn hs luôn nghĩ là học giỏi sẽ khiến bố mẹ vui,khiến bố mẹ nở mài nở mặt,nhưng những bạn học đc hs giỏi thì vẫn luôn áp lực về điểm số,áp lực về gia đình.những bạn hs kém cố gắng lên.hãy làm những j mà mình muốn làm đừng để người khác quyết định về cuộc đời của mình.tôi viết ra những dòng chữ này chỉ muốn động viên các bạn và cả tôi.nếu như mn cố gắng nổ lực thì mọi công sức của các bạn bỏ ra sẽ ko là vô nghĩa mà thay vào đó là ước mơ và tương lai của chính mình tạo ra.mn bỏ thời gian càng nhiều thì ước mơ của mn sẽ dần dần trở thành hiện thực như mn muốn.😌😌😌
Năm nay mình lớp 9 vừa phải ôn thi lớp 10 vừa phải thi học sinh giỏi môn tiếng anh, máy tính cầm tay, toán tiếng anh(giải toán bằng tiếng anh), đấu trường toán học, ioe,... Mình thật sự rất áp lực, mình rất muốn từ bỏ nhưng vì cha mẹ mình vẫn phải cố gắng. Nếu thời gian có thể quay lại thì mình chỉ muốn làm học sinh khá thôi ☺
Ban đầu là do bộ giáo dục đè nặng trọng trách lên các e về vấn đề "học giỏi là yêu nước, các e là những người để phát triển tương lai" tương tự như vậy thì các e phải học thật giỏi, phải giỏi hơn những người đi trước: học càng giỏi thì đc mn yêu quý, tôn trọng - trái lại, những người học không giỏi đc thì họ sẽ bị ghét bỏ, bị mọi người khinh thường. Chính vì vậy nên các e đã phải chịu những bóng tâm lí không thoát đc, từ đời này nối tiếp, các e không lúc nào được tự do với mong muốn của mình. Từ đầu năm học, phải đắn đo với kì thi giữa kì rồi nối tiếp là cuối kì, 2 cuối kì, các e chẳng lúc nào được nghỉ ngơi cả, bộ giáo dục và các người lãnh đạo cứ nghĩ, phải rèn như vậy thì mới thành kim cương. Không phải lúc nào cũng là kim cương được như ý muốn của họ cả. Hãy để các e được bộc lộ tài năng của mình, từ đó thế giới của chúng ta sẽ đa dạng với những sáng tạo của các e. Có tận hàng tỉ dải ngân hà tương đương với rất nhiều hệ mặt trời và trăm tỉ hành tinh có sự sống. Họ cũng có những công nghệ máy móc như chúng ta và còn hiện đại hơn rất nhiều, liệu chắc gì họ đã dùng các ép buộc những mầm non thế giới bằng các lựa chọn nỗ lực để được yêu thích hoặc bỏ cuộc để bị ghét bỏ.
Nhiều ba mẹ k bik họ nghĩ cái gì trong đầu, điểm số đâu phải qđ tất cả, mà họ lại tạo cơ hội cho con họ đến con đường chết mau hơn. Ba mẹ mình từ nhỏ h chưa từng ép mình học
Đối vs người đội sổ của 1 lớp và luôn bị mn kì thị mà k có ai để chia sẻ và từng trải qua đến thì áp lực đè nặng lên vai rất lớn muốn nỗ lực càng nhiều nhưng lại bị phủ nhận càg nhiều cố gắng thi đc vào 1 trường tốt lại bị coi là may mắn dù nỗ lực đến đâu cx đều thấy mơ hồ. Thật sự là mog ước nhỏ cx k dám muốn nghĩ đến :'(
Tôi là một HSG và tôi đã từng như thế, tôi có lần học quá nhiều đến nỗi ko cs thời gian học Sử và kết quả là tôi 7 điểm sử 15 phút. Chỉ là bài 15 phút thôi nhé nhưng mẹ tôi đã la và quát mắng tôi rất nhiều. Lúc đó tôi như muốn chết. Học môn này chx xng qua môn khác. Cs lúc thì hc lần 2 môn vẫn ko kịp bài để mà hc sử :))
Điểm của mình lúc nào cũng cao, ai nhìn vào cũng nói rằng mình học giỏi chắc thảnh thơi lắm nhưng đâu biết rằng mình đã phải cố gắng như thế nào. Lúc các bạn chơi game, ăn, ngủ thì mình phải học bài, làm bài, tối thì phải thức khuya làm bài, sáng thì phải dậy sớm làm bài tới cả chủ nhật cũng không được nghỉ ngơi. Có mấy bạn từng hỏi mình rằng lúc nhỏ mình hay chơi gì, hay làm gì có vui không thì mình xin trả lời là làm bài nhé :))) Tuổi thơ của mình chả có gì vui hết nhưng tới khi biết đến BTS thì mình đã vui hơn rất nhiều, mình thực sự rất yêu họ, họ chính là gia đình của mình vậy mà các bạn lại chửi mình, nói mình cuồng BTS, nói mình ở nhà không lo phụ giúp cha mẹ mà tối ngày cứ xem BTS rồi các bạn chửi luôn cả họ. Khi mình nói rằng ước mơ của mình là được gặp BTS thì các bạn lại nói nó nhảm nhí, vớ vẩn, các bạn không thích thì thôi nhưng tại sao lại nói như thế chứ đó là ước mơ của mình mà. Đến cả cha mẹ, khi mình học bài hay làm gì đó mà quên tí thôi thì lại nói là " Nhớ mấy thằng BTS thì nhớ hay lắm chứ ngoài ra cái gì cũng không nhớ". Đôi lúc mình rất muốn từ bỏ hết tất cả, không học nữa nhưng lại sợ cha mẹ buồn nên vẫn cố học. MÌNH THẬT SỰ MỆT MỎI LẮM RỒI!
Mỗi lần đi học em đều sợ lắm,sợ bị bắt nạt,không có ai tâm sự,em sợ sự lẻ loi,cô đơn. 4 năm cấp 2 của em đáng sợ lắm, em đang ôn cấp 3, em chỉ muốn vùi đầu vào điện thoại để quên đi nỗi đau ấy. Em luôn động viên mk phải mạnh mẽ nhưng thật sự em mệt lắm
Đó là lí do khi 9đ hay 8d thôi là cx buồn bã và khóc r.. nhìu bạn ko hiểu ns 5đ là zui r í... Những bạn học giỏi cx áp lực lắm đấy... Đôi khi áp lực từ gddinh bạn bè mà gian lận nhưg gian lận vẫn là điều sai ai cx bt cả... Nhưg sợ lắm.. sợ điểm thấp . Tuy bt là điểm số cx ko qtrong lắm nhưg nó quan trọng khi đag ngồi trên ghế nhà trw phải làm đẹp học bạ .nó quan trog khi gddinh kì vọng. Vs lại khi điểm cao rồi xuống thấp bạn bè nó nhìn này kia nữa mệt lắm.. hỏi ủa sao dễ này kia.. thấy bực.. nhìn lúc cx muốn như học sinh kiểu học bthw cho r. Nhưg bản thân vẫn ko muốn bthw như z cx muốn giỏi nữa chứ . Nó mâu thuẫn j đâu á... Bùnnnn
Mình luôn tự hỏi sao có những người học k vào đâu mà vẫn giàu? Sau thời gian dài mình phát hiện ra những người hc giỏi mà k thành công lớn vì họ k có kỹ năng sống cao, k biết nói năng (ý nhx lời kiểu nịnh nịnh ấy) , dù biết hơi phũ nhưng có điều rất thực tế : những người k có thành tích học tốt mà vẫn thành công lớn vì họ có kỹ năng sống cao, tùy cơ ứng biến. Những ai mà có thành tích học tốt mà chưa có nhiều bạn ấy, mình khuyên nên mở lòng nhiều hơn. Thành công không phải học giỏi mà là GIÀU (có vẻ hơi phũ)
Áp lực học hành lắm rồi,vào lớp a1 cx quá khổ,thi điểm thấp thì sợ bị xuống các lớp khác học,muốn k còn phải chịu nỗi khổ này nx,chỉ ước giá như mình k tồn tại
*mình nói cái này có lẽ một số bạn sẽ thấy tủi thân nhưng ko hiểu sao mình rất ít khi học bài, chưa bao giờ mình phải vùi đầu vào đống bài tập hay thức suốt đêm để học bài, và mình cũng là một đứa nghiện game nữa nhưng thành tích lúc nào cũng xuất sắc và điểm thi hay kiểm tra chưa bao giờ dưới 6 cả. Lạ nhỉ*
Cuộc đời thật bất công những người bỏ ra công sức thì không gì còn những người như tôi không bỏ ra tí sức nào chỉ chơi thôi mà mà vẫn 8,9 điểm, tôi không có ý mỉa mai gì hết cả tôi nói lên những bất công khi làm học sinh
Ừm, mình cũng không biết bắt đầu từ đâu, chỉ là hồi năm cấp 1 mẹ đã áp lực mình rất rất nhiều. Càng lớn áp lực của mình càng nặng hơn, và giờ thì bệnh tâm lý của mình cũng ngày một chuyển biến xấu. Mình biết đi chữa trị có thể khỏi, nhưng gia đình vẫn là mấu chốt quyết định. Sống trong một gia đình không ai hiểu mình thì không biết bệnh này khi nào mới thoát khỏi người mình, khi nào mình mới được sống một cuộc đời hoàn hảo một chút
Mình cũng vậy !!! Mình không đc thông minh bằng anh mình mà mẹ mình thì bắt mình phải học giỏi, học ko đc là ở bụi 1 ngày còn ngày khác thì bị chửi liên tục á !!!
Tui thấy có một số người kêu là bị bố mẹ đặt áp lực vào việc học, nhưng mà cũng phải hiểu cho bố mẹ là họ nghĩ thế là tốt cho con mình chứ họ ko cố tình khiến chúng ta mệt mỏi. Bạn nào cảm thấy áp lực thì nên nói chuyện với bộ mẹ để họ hiểu ta hơn chứ ko nên trách họ.
Mọi người đều nói" Ngan tuổi mày mà áp lực cái gì bày đặt, cho ăn tốn cơm mà chẳng cố gắng" Nhưng tôi có cảm giác chẳng thể bước tiếp nữa giống như tôi đang kéo lê nó và vác một tảng đá "tự trọng" trên đầu, tôi sợ bị khiển trách khi nghĩ đến việc mình ko còn tồn tại mọi người sẽ nghĩ gì về những người như tôi? MXH đang an ủi và đâm sau lưng
Lớp mình có một bạn nam bình thường rất chăm học, nhưng lúc thi đều đạt kết quả ko tốt. Năm nay cuối cấp, cũng ko thấy bạn học online, hoá ra bạn ấy đang mắc vấn đề về tâm lý. Bệnh nặng có thể đi viện, uống thuốc nhưng khi tâm lý đã ko ổn định thì ko thể chữa trị trog ngày một ngày hai được, hơn nữa, bố mẹ bạn nam lớp mình còn là giáo viên, chắc hẳn họ cũng kỳ vọng ở con trai mình rất nhiều
Cuộc sống ai cũng khó khăn cả thôi. Bố mẹ đi qua và trải nghiệm rồi, nên luôn mong con của mình sẽ tốt hơn mình khi xưa. Đôi khi họ bị áp lực từ xã hội quá cũng nên thông cảm với họ chứ đừng chỉ nghĩ riêng mình. Mình áp lực 1 thì bố mẹ bị áp lực gấp 10.
May mà nhà mình chỉ cần mình phấn đấu hết sức là đc chứ ko cần p điểm cao. Thấy nhà con bạn mình mà tội, bố mẹ ns mỗi lần thấy điểm ns ko cao là đánh mắng ns, riết r ns bị tâm lý luôn, bị trầm cảm nhẹ, tự ti, cứ thi là quên bài mặc dù trc đó 5p mình có dò thì thấy ns thuộc rất kỹ. Thật ra ns rất có khiếu vẽ nhg cả nhà ns chỉ quan tâm mấy môn kiểu Toán, Lý, Hóa, Sinh, Sử, Địa thôi.
T chẳng muốn học gì cả ..., nhưng nếu không học thì khi bước ra xã hội sẽ bị định kiến , .Vậy mà có một số người lại nhìn vào điểm số của tôi mà đánh giá kiến thức của tôi , bản thân tôi thực ra không quan trọng điểm số , nói trắng ra thì không có hứng thú với việc học ,,, chỉ cần đủ điểm lên lớp là được rồi . Nực cười hơn là có người nói tôi người đẹp mà não ngắn , chữ viết đẹp mà học không giỏi , rồi chân dài mà não trống rỗng .,, này kia , thực sự 2 chuyện này có liên quan gì đâu nhờ ? , chưa kể sau lưng tôi họ còn so sánh này kia , tôi thực sự chả hiểu nỗi cách nhìn cũng như suy nghĩ của họ , sao họ suy nghĩ hạn hẹp mà không nghĩ đến cảm giác của người khác như vậy chứ . Ngay cả khi tôi tâm sự với ai đó , kể cả bố mẹ , thì họ cũng nghĩ là tôi đang nói đùa (đơn giản là vì thường ngày tôi hay cười sao?) ... Thật khó hiểu ....
Đối với mình là một quá trình cố gắng nhưng đối với Gia đình chỉ là kết quả điểm số như thế nào thôi nhiều lúc buồn lắm mà chỉ dám khóc tủi thân một góc.Tôi nghĩa chắc chắn ai xem bình luận của tôi ít hay nhiều cũng đã từng giống tôi, đúng ko.:((
cảm giác đc 9 điểm mà còn chính phụ huynh nói là sài tài liệu, quay bài, rồi ăn may trong khi mình cố gắng. Bữa kia mình đạt 8.5 còn bị nói sao thấp vậy, rồi còn bị hỏi là có đứa nào cao hơ nữa ko :(
@@24.oantanphat39 Nhiều lúc bất lực lắm đúng ko, cảm giác như phụ huynh ko coi trọng kết quả cũng như quá trình mình phấn đấu của mình. Chỉ cần bik là cái điểm số đó có hơn con nhà người ta hay ko mà thôi,nếu ko bằng thì lại bắt đầu so sánh. Mệt !! :((
Mình tốt nghiệp đại học hạng xuất sắc và đang học thạc sĩ nhưng hồi học cấp 3 lại luôn bị người xung quanh cho là học dốt vì mình học lệch, bố mẹ mình hiểu rõ điểm mạnh điểm yếu của mình nên không bao giờ áp lực mình phải đạt điểm cao ở những môn mình không có năng khiếu. Nếu một đứa trẻ giỏi thể thao lại luôn bị ép phải đạt điểm toán 9, 10 thì thật là vô lý, cái gì dốt thì bồi dưỡng thêm? Sai rồi, cái gì GIỎI mới cần bồi dưỡng để càng giỏi hơn nữa, giỏi đến mức có thể dạy được người khác, giỏi đến mức có thể kiếm tiền được từ nó mới là con đường mà phụ huynh nên hướng con mình theo. Đây là ý kiến riêng của mình :D
Mọi người áp lực việc học về nhà nghe những điều tại sau tao cho mày ăn học mà mày cũng không cố 9 điểm cũng tốt mà mình chỉ thiếu một thôi mà đem mình ra so sánh với con người ta áp lực về gia đình và việc học😔😔😔😔😔
Mình cũng có áp lực học tập nhưng không do ba mẹ mà là do mình tự đặt nặng lên chính mình nên có nhiều lúc hơi căng thẳng xíu nhưng vẫn chịu đc .À mà cũng có nhiều thành tích ổn áp đấy..
Em chx từng trải qua mà em chỉ cần coi thôi cx thấy nó rất đáng sợ ko những người đã từng bị sẽ ra sao nữa Lời cho những đã bị Là các bn hãy là chín mik đừng quân tâm đến nhưng áp lực điểm số một người một rất dở có thể thành thiên tài mà sao các bn lại ko cho nên cố lên mik tin và ủng hộ các bn hãy vượt qua chín mik😊😊😊😊
Thật khó để tốt nghiệp, và học giỏi, để kiếm tiền đi làm thì chúng ta cần phải học trước nhưng nó quá áp lực, và nếu gia đình còn ko hiểu đc cảm xúc của chúng ta như thế nào mà cứ đánh giá chúng ta qua điểm số,1 ngày nào đó bạn cũng phải nói ra cảm xúc mà những ngày vừa qua những áp lực bạn đã từng chịu đựng như thế nào, nếu quá áp lực và ko chịu nổi đc nữa....
Mình từng như thế cũng có ý định tự tử thì o ai chèn ép mình nữa bây giờ mình cũng khát xưa rồi giấu tình cảm đi chỉ nỡ cười khi khóc vui j cũng nỡ nụ cười☺️😖😖😖😖😖
Nhiều bạn nói nghe hay nhỉ? Cái gì mà "không chịu học", "không chịu cố gắng"? Chẳng phải ngay từ đầu đã nói là nhân vật nữ trong clip bị áp lực rồi sao? Hơn nữa còn là áp lực từ phía gia đình, có thể thấy là vô cùng lớn chứ không phải nhỏ, và bạn nữ cũng không phải thánh thần mà cái gì cũng biết hết. Cố gắng, ừ thì cố gắng, nhưng đề cho ngay vài câu trớt quớt cũng vậy à. Thử đặt mình vào trường hợp đó xem. Ngồi đó chịu trận để về nhà nhận sự chỉ trích từ gia đình à? Ai trong đời chẳng có một lần "quay cóp", làm như mình thánh thiện lắm không bằng. Ai dám vỗ ngực tự xưng mình chưa từng một lần hỏi bài bạn, "quay cóp" một lần? Mình rất đồng cảm với bạn nữ kia, mặc dù mình cũng không phủ nhận hành động đó là không đúng. Mình chỉ ghét những kẻ nói suông thôi.
@@linh-jg6mg Cái vấn đề ở đây là đời không như mơ, không phải lúc nào cố gắng thì một ngày nào đó kết quả cũng sẽ theo như ý mình. Và không phải mình quy chụp hay gì, mà số lượng nó lớn quá, từ lâu nó đã lớn đến cái mức nghe tới "quay cóp" là thấy bình thường luôn rồi chứ chẳng thấy nghiêm trọng gì. Và bạn có vẻ như cũng đang "chụp mũ" mình đấy 😔 Bạn chưa gặp mình sao bạn biết mình chưa hẳn gặp đủ nhiều người?Mà mình thấy ngay từ đầu tam quan của hai đứa mình không giống nhau đâu bạn ơi, nên thôi, dừng ở đây được rồi.
@@linh-jg6mg nhưng mà cách xây dựng của phim tệ thì cái này mình đồng ý, xem xong tính đu diễn viên mà tìm hiểu hồi thấy Hầu Minh Hạo share lưỡi bồi nên cạch luôn rồi.
Tôi sinh ra đã có đầu óc thông minh nhưng mà lại cảm thấy tôi luôn bị mọi người nói tôi thằng này bị này nọ đủ thứ tôi cảm thấy tôi sống khổ quá, tôi chỉ muốn sống trong một gia đình không giàu cũng được nhưng tràn đầy sự ấm áp của gia đình
mình cảm thấy áp lực quá hay sao mà mình thức khuya nhiều đến nõi tóc mình đã sắp chuyển sang tráng rồi, căn bản là do 1 ngày mình ngủ co 2-3 tiếng chăng, mình tưởng thức đêm có thể ngủ 1 cách dễ dàng hơn nhưng mình cứ chuẩn bị ngủ là lại nghĩ về toàn chuyện buồn vạy là mình lại khóc thầm rồi ngủ, mọi việc rong 1 ngày cứ thế lặp lại đến nỗi mình nghĩ là bản thân bị TRẦM CẢM lun .....+_+..
cho những ai cần tên phim: '' sống không dũng cảm uổng phí thanh xuân''
đoạn này ở tập mấy vậy
đúng rồi
@@hoangthithuycham3575 đoạn này là tập 9 nha
Tên phim nghe thấm quá, lãng phí thanh xuân thật
@@Phuc-TranThiHanh😅. Hưu😅 look 0:45 😅.. 0:45 . Mới buông buông buông 😂 buông buông million million million million
Mình thấy nhiều bạn hs kém thường nghĩ rằng trở thành hs giỏi thì áp lực sẽ bớt đi. Nhưng thực ra, áp lực điểm số của hs giỏi còn lớn hơn hs kém. Bởi vì bạn càng giỏi thì kỳ vọng của bạn cũng như của người khác đối với bạn còn cao hơn, áp lực sẽ lớn hơn.
cảm giác của học sinh giỏi là: thi 10, 9.8 tới 9 vẫn ok, tới khi được 8 đ là bị phụ huynh là liền luôn, trong khi đó mấy đứa khác có 1-2 đ, lúc nào bọn hs giỏi cũng khổ tâm, áp lực, mắt quần thâm, ko có thời gian đi chơi, học mà qua cả thanh xuân luôn, nhan sắc của nhiều đứa lo học ko chăm sóc, héo tàn như cánh hoa úa.
@@24.oantanphat39 *Haizz sau này khi lớn hơn bạn sẽ thấy điểm số ko còn quá quan trọng. Quan trọng là bạn biết gì và học đc những gì.*
@@loviie693 đr, nhưng àm ước mơ của tui chỉ khi điểm thật cao mới thành hiện thực đc
@@24.oantanphat39 *Hãy cùng nhau cố gắn vì một tương lai tốt đẹp. Fighting😘*
Mặc dù học lớp chọn thì hãnh diện nhưng áp lực lắm ^^…!
Mình từng nghe câu chuyện buồn của 1 bạn kiểu như bị bắt nạt trên trường học nhưng chuyện thế nào mà mẹ bạn ko tin rồi nói bạn rất khó nghe, mắng bạn ns dối còn ns loại gái này gái nọ thành ra bạn ko có ai để tin tưởng nữa, cũng từng muốn tự tử do áp lực 2 phía bạn bè bắt nạt và gia đình coi khinh. 😢
th-cam.com/video/8WlrlnUsQeI/w-d-xo.html
Cho ai muốn nghe câu chuyện
Mk cx từng nghe câu chuyện của 1 bn bị mẹ đặt q nhiều áp lực.Đến ngày sắp thi bn đấy ns vs mẹ là:"Nếu con đạt gải nhất thì sẽ được làm điều con muốn đúg ko?".Ng mẹ ns chì cần bn đấy đạt giải nhất thì muốn lm j cx đc.Cuối cùng như mong muốn bn nữ đã đứng nhất,cứ tưởng thế là vui cho bn ấy.Nhx bn ấy đã tu tu bằng cách nhảy từ chung cư xuống.Điều bn nữ muốn lm chính là đc giải thoát khỏi thế giới đầy áp lực này.
@@g-royritter6965 nếu áp lực học tập, bạn bè và xã hội dồn nén hết vào mình thì thà chết còn hơn chịu những nỗi đau đó.
@@sikanguyen5639 tui không xem được
@@sikanguyen5639 chị ơi em ko xem được
Bất hạnh khi có loại bố mẹ như thế không cho con cái sự lựa chọn nào, nên lý do cả đời t ko thích kỳ vọng là vậy. Kỳ vọng chả làm lên được cái gì mà còn bị nói nọ kia.
Thật sự nó làm tôi nhớ đến năm tôi ôn thi cấp 3. Ba mẹ tôi đặt kì vọng vào tôi rất nhiều, nào là “sao con không đặt mục tiêu làm toán 10 điểm đi?”, “ con phải đậu trường top”, “con phải đạt ít nhất 35 điểm”,.. Lúc đấy tôi nghĩ, ba mẹ quá đáng thật, sao lại gây áp lực như thế đến với mình, tại sao lại dằn vặt mình mãi, tại sao cứ làm mình buồn bực đến phát khóc hằng đêm. Nhất là ba tôi, ông gây áp lực cực kì lớn, ép tôi, thúc tôi phải ra ngoài vòng an toàn, sự thoải mái của bản thân. Đúng, nó không hề dễ dàng 1 chút nào, nó rất mệt mỏi, quãng thời gian đó tôi rất dễ cáu vì stress, vì mọi thứ. Ba mẹ tôi buộc tôi phải bỏ qua TẤT CẢ những cuộc vui, thậm chí trong khi bạn bè được đi chơi noel, chơi tết, đi tiệc cuối cấp,.. tôi ở nhà và vù đầu vào bài vở, những lời mắng chửi của ba và mẹ. Tất nhiên là tôi có những suy nghĩ không hề tốt về ba mẹ tôi vào thời điểm đấy. Nhưng mà, kết quả của những ngày tháng ba mẹ khàn giọng để nuôi dạy tôi đã thật sự rất tốt. Tôi không thể tin vào mắt mình khi nhìn thấy điểm thi. Tôi được 40. Một con số vượt ra khỏi trí tưởng tượng của bản thân, hơn 9,75 điểm so với điểm chuẩn. Sau đó thì tôi được nghỉ xả hơi, đó cũng là lúc mà tôi nhận ra, ba và mẹ làm những điều đó chỉ muốn tốt cho tôi, họ đã rất vất vả, họ có những áp lực cuộc sống ở bên ngoài, sau 1 ngày làm việc mệt mỏi vẫn cố gắng thức cùng tôi đến 2h sáng, vẫn nấu những món ngon, vẫn động viên tôi mỗi ngày. Tôi đã khóc rất nhiều, có lẽ nó đau đớn hơn những lần tôi khóc khi ôn thi. Khóc vì mình đã tổn thương đến ba mẹ, người đã giúp đỡ bản thân tôi nhiều nhất mà không hề có 1 lời than. Suy cho cùng, những điều cha mẹ kì vọng vào bạn có thể là họ muốn bạn bước ra khỏi vòng thoải mái của bản bản thân, nếu muốn thành công bạn phải có áp lực, thành công không phải đơn giản là 1 thứ vô cùng dễ chịu mà có thể nắm bắt lấy được.
Thế bây giờ bạn có đang hạnh phúc không?
Áp lực ở một mức nào đó trong tầm kiểm soát...chứ sự áp lực mà đẩy lên quá cao thì...cái j cũng sẽ vỡ thôi, kể cả kim cương, và tất nhiên, con người cũng vậy!
@@imhere458 có chứ, bây giờ mình đậu vào trường y rồi, đúng nguyện vọng của mình luôn nhé :D hông ai ép đâu nha
Thật ra đôi lúc mình cảm thấy ghen tị vs anh hai lắm ấy. Anh ấy từ nhỏ học ko giỏi, lúc KT chỉ cần một lần đạt điểm cao cũng khiến ba mẹ khen hết lời. Còn tui ấy hả, thân là em nhưng lúc nào cũng bị áp đặt về điểm số, chỉ một lỗi sai nhỏ trong bài kt cũng bị la là ko học bài kỹ, suốt ngày chơi game ko chăm chỉ học. Nhưng may mắn rằng có một lần năm cấp hai, bản thân tui bị một lần điểm số thấp mà dẫn đến trầm cảm nhẹ (có thể nhiều bạn sẽ nói điểm thấp thôi mà s trầm cảm nhưng thật ra khi bạn đã quen rằng bản thân lúc nào cũng ở trên cao thì dù chỉ một lần rớt xuống cũng khiến bạn khủng hoảng). Kể từ lúc ấy, tui nghỉ học một thời gian, có thời gian tâm sự vs ba mẹ, ba mẹ tui cũng hiểu tui hơn và ko còn áp lực về điểm số nữa.
T cx v nè lúc đầu t học rất ổn môn toán đc 8 9 mà tự nhiên học kì 2 mất góc cái đc 3 4 trầm cảm và tự ti lun có lúc còn phân vân này đúng hay sai nx
Nỗi ám ảnh mang tên "Thành tích" và "Con nhà người ta" 🙂
"Mày xem kìa, con X đầu làng nó học giỏi, chăm chỉ, hay giúp đỡ bố mẹ nữa. Còn mày thì lười chảy thây, học thì ngu, chả được tích sự gì"
Trích lời bố tôi tới tôi :)
T cố gắng học để hơn đứa tôi ghét
Mình cảm thấy may mắn vì bố mẹ mình không đặt quá nhiều áp lực lên điểm số của mình, mỗi lần điểm mình không tốt thì chỉ nhắc nhở bảo mình phảo rút kinh nghiệm xem sai chỗ nào để lần sau không sai nữa. Mình thấy điều này giúp mình thấy thoải mái trong việc học nhiều lắm, mình cũng thấy rằng đích đến của mỗi người không phải là 10 hay 100 điểm mà là thành công trong tương lai.
Me thì mẹ khuyên bảo cố gắng
Ba lâu lâu kêu đối sách ko cho hc
Dù ba chx làm và chỉ nói thế thui
Bạn may mắn lắm đấy . Hay cố gắng trân trọng nhé
@@huyenpham3603 còn mik thì bị từ tháng trước r •-•
Bài kiểm tra của tôi 9 điểm ít nhất là 8 điểm, nhưng mà mẹ tôi lại nói số điểm này chưa đc, xong rồi mỉa mai tôi là học ngu các kiểu, mẹ còn hỏi sao mấy đứa kia 10 hết mà chỉ có mình tôi 9 điểm, bức xúc lắm mấy bạn, tôi học ở lớp chuyên nên trong lớp ai cũng học giỏi, học giỏi hơn cũng là bình thường. Mà mẹ tôi lại gạt bỏ thành tích mà tôi có được, lúc nào cũng muốn điểm cao hơn nữa mà không quan tâm đến những lần tôi thức đêm ra sức học bài. Bộ điểm kém hơn người khác một chút là sai hả mn, sao lúc nào ng lớn cũng quan trọng điểm số vậy???
Đúng đó , dù mình đã học cố rồi nhưng cứ mỗi lần điểm kém thì mẹ đều la cả , hơn nữa cứ mỗi lần vậy là bị đem ra so sánh với con nhà người ta hoài á làm bay giờ mình rất chán học !
@@fananime4552haizz nhưng mà đừng vì vậy mà ghét ba mẹ bạn nha, thật ra ba mẹ cũng rất tốt. Như mẹ mình nè tuy là sau mỗi lần kiểm tra điểm thua người ta có chút xíu chửi đến nỗi đầu óc mình choáng váng luôn, cục xúc lắm, mà được cái sau khi kiểm tra dù điểm cao hay thấp cũng có đồ ăn ngon tẩm bổ hết. Khi bạn giận mẹ điều gì thì hãy nghĩ đến, một cái tốt mà mẹ đã làm cho bạn nha.☺
@@seulminjo1047 respect bạn
Kh phải là quan trọng hay kh quan trọng điểm số,cậu có đang hiểu chính xác vấn đề hay kh đã. Chả có cha mẹ nào lại đi bảo con cái ngu cả,họ chỉ đang muốn là cậu cố gắng lên nữa thôi,còn cái việc mà cậu nói là mẹ cậu mỉa mai cậu đúng là có sai nhưng cũng chỉ muốn cho cậu cố gắng đạt kq cao hơn thôi,làm j mà quan trọng hóa vấn đề lên thế ( mà lần sau muốn kể chuyện của mình thì khiêm tốn hơn 1 tí đi)
@@haniar2831 ơ bạn nói hay nhỉ ? Đã gây áp lực như này r còn nói muốn tốt hơn :)? Bạn bị tiêm j vào đầu r ?
Cha mẹ luôn nói rằng chỉ muốn tốt cho mình thôi nhưng cha mẹ đâu biết cảm giác của mình nó như thế nào 😔 mặc dù rất áp lực, rất mệt mỏi nhưng luôn phải tỏ ra vui vẻ thật sự rất mệt ☺
Ko phải ai cũng muốn tốt cho con cái mà một số người họ chỉ muốn tốt cho quyền lợi của bản thân mà ra tay làm những điều tồi tệ lên con cái vì không đạt được những mong muốn của bản thân
,,
mình nghĩ là cho ba mẹ vào trường học trong 3 tháng để xem lấy điểm cao khó đến mức nào nhưng chuyện này chỉ có trong mơ thôi
@@KhangNguyen-tu9qz nhưng họ học rồi thì vào làm loz à?
Ban đầu mình không biết cảm giác bị áp đặt điểm số là gì nên mình thấy nó rất rất bình thường, nhưng khi mình bị như vậy mình mới cảm thấy chuyện đó tệ và khó chịu đến mức nào ☺
Dù nói điểm số ko quan trọng nhưg lại rất quan trọng như là xếp cấp 3 tốt nhiệp vv.. me đang lớp 9 còn ko bít nên lm j ms đc đây
Thật đáng sợ😔😔😔 nó chẳng khác nào phá hủy hạnh phúc gia đình😔
con mệt lắm rồi
giờ con chỉ muốn ngủ và ngủ
ngủ mãi luôn và chẳng có ai có thể 1 lần cũng như mãi mãi có thể đánh thức con dậy nữa ^_^
Cuộc sống ai cũng khó khăn, nhưng không phải ai cũng vượt qua được. Nên nhớ sự sống của mình trên đời là kết quả của hàng ngàn tinh trùng nhưng chỉ một tinh trùng được chọn, vì vậy nó rất quý giá. Vì vậy lựa chọn ngủ mãi mãi không thức dậy được là hành động vô cùng ngu dốt, vừa có lỗi với ba mẹ, vừa có lỗi với bản thân.
mình có suy nghĩ giống bn ...
Mình cx muốn á..Nhg mà mình k đủ can đảm để làm, nếu mà chết không đau mà khiến con ngta nhẹ nhõm hơn thì tốt bt mấy
*lấy dao cắt tay bạn êy*
@@trantuongnguyen6552 mìn làm rùi, cx hơi đâu 1 chút
Nhiều lần tôi đã muốn biến mất khỏi thế giới này mãi mãi:)
Bạn thử nghe bài này nhé, bây giờ tôi cũng giống như bạn:th-cam.com/video/jKDechN7Kpg/w-d-xo.html
kẻ mạnh nhất là kẻ khôn ngoan nhất. Đến 15 tuổi thì bạn có quyền sống tự lập rồi
bạn giống tôi nè, học hành áp lực lắm. Được 9 điểm cũng chửi haizz, thật mệt mỏi
@@loviie693 khó lắm bạn ơi đâu phải dể đâu
@@Thieenhuong *Biết là khó nhưng nếu có niềm tin và nỗ lực thì sẽ làm được tất cả.*
Cha mẹ nào cx đều quan tâm đến tương lai con cái, nhưng ko phải ai cx bt quan tâm đúng cách. Một số phụ huynh thường hay áp dụng câu "Thương cho roi cho vọt" theo nghĩa đen, lm tổn thương con cái, khiến cho con trở nên tự ti, sống khép kín, trường hợp nặng nhất là bị vặn vẹo tâm lí hoặc tự tử do quá áp lực. :((((
đột nhiên cảm thấy thật may mắn khi gia đình mình không quá đặt nặng về điểm số. mình được có 6,5 điểm sử lạc loài giữa cả bảng điểm tốt nhưng mẹ cũng chỉ nói là ít nhất con cũng hiểu được 6/10 bài được học rồi, còn hơn đi học không hiểu gì, lần sau học kỹ hơn gỡ gạc cũng được.
mặc dù rất áp lực ,nhưng vẫn phải nở nụ cười để che giấu đi cảm súc..🙃
Mình học tương đương với nhóm giỏi nhất lớp thui mà bố mẹ vẫn bảo ngu :")
Có thể bm bạn chưa hiểu rõ hoặc bm bạn muốn bạn học thật giỏi nhưng cách quan tâm như vậy khiến mình khó chịu 🐻 😣
@@loviie693 gđ mk kiểu * bố mẹ ko bắt con học giỏi đâu * , vẫn là lúc đi họp PH *
Khiêm tốn lại chút cậu ơi :/
Mình ko biết ba mẹ bạn thế nào nhưng ba mẹ thuộc lớp thế hệ cũ thường ăn học ko đc đầy đủ hoặc thời đó đi học khá thoáng nên ba mẹ sẽ ko hiểu đc thời nay vc hc áp lực thế nào, ba mình từng tụt lớp tới 2 năm nhưng vẫn ko bị ai nói cả. Câu "có mỗi vc hc mà cx ko xong" ra đời vì thế
Ờ tui cũng bị như vậy à. Ko phải mình bạn bị đâu 😅😢😤
Mình ghét chữ từ miệng ba mẹ suốt ngày là thành tích thôi !!!!!😢😥😥😰😰😨
bố mẹ thường hay nói con nhà người ta thế nọ thế kia nhưng bố mẹ không hề xem lại chính mình để thay đổi như bố mẹ người ta, toàn nhìn thành quả của con họ rồi áp đặt lên con mình
Ở thành phố thì tôi k biết thế nào. Nhưng ở nông thôn thì cha mẹ muốn con học hành cho tốt có công việc tốt hơn tương lai, vì họ là người từng trải họ k muốn con mình sẽ khổ cực giống như họ. Nếu có thể mình hãy cố gắng hết sức, còn trí tuệ k phải người nào cũng có. Bớt ham chơi lại một chút và dành thời gian học hành trao dồi cho bản thân. Còn điểm môn đó kém thì hãy nó rõ rằng con đã cố gắng hết sức. Các bạn cũng nên nhìn nhận cuộc sống này nhiều phía và đừng quá tiêu cực ,cuộc đời này còn nhiều thứ để vui lắm, buồn tuổi đau khổ làm gì để phí thanh xuân.
Gia đình ko đặt áp lực cho mình họ luôn thoải mái trong việc mình đạt học sinh giỏi, khá hay trung bình. Tuy nhiên tự mình lại đặt áp lực cho bản thân, mình luôn luôn muốn bản thân đạt thành tích tốt và đứng top đầu lớp. Thức khuya dậy sớm đã là một thói quen với mình. Mình cảm thấy mệt, nhưng lại ko thể nào khiến bản thân dừng lại và nghĩ ngơi😓
Ngày nào cx thức khuya dậy sớm trg đầu chỉ có học điểm số thành tích ngày nào cx thế chỉ bt lao đầu vào học cuộc sống của t nhiều lúc t thấy nó thật tẻ nhạt top đâu thì vui thật đấy nhưng cứ tình trạng này ko bt t cố gắng đc bao lâu
@@hongan8258 Ko biết sao nhưng t thích mấy bạn học nhiều, cảm giác chạy deadline cố gắng này nọ ngầu vl, mỗi lần mình học đến khuya cảm giác sướng ko tả nổi, hôm nào lười ko học thì lúc ngủ rất khó chịu vì đã bị mất 1 ngày mà không có chút kiến thức nào
Học vừa thôi bạn ơi, mình không nói bạn học ít nhưng học như vậy coi chừng lao lực đấy bạn, sức khỏe mà tụt dốc không phanh còn nguy hiểm hơn là điểm thấp hay lưu bang nữa
Muốn làm người giỏi nên nhớ
Người ta sẽ chọn 5 người siêu giỏi ở các mảng khác nhau vào 5 bộ phận thích hợp chứ không ai chọn kẻ giỏi cả 5 mảng một cách tầm thường cả.
Đừng để học hành rơi vào lạc lối.
Cha mẹ luôn nói rằng chỉ muốn tốt cho mình thôi nhưng cha mẹ đâu biết cảm giác của mình nó như thế nào 😔 mặc dù rất áp lực, rất mệt mỏi nhưng luôn phải tỏ ra vui vẻ thật sự rất mệt ☺.Mình muốn tâm sự nhưng mình nghĩ là mình làm phiền bố mẹ nên ngại.Vì thế mình muốn biến mất mãi mãi,nhưng sau đó mình lại suy ngẫm,rồi sau đó đành chịu khổ thôi.
phim này là phim thanh xuân TQ hay nhất t từng coi, vì t cảm nhận được bản thân mình trong từng nhân vật trong phim
Cho mình hỏi tên phim đc ko ạ
@@hello-zq2lj " Sống không dũng cảm uổng phí cả thanh xuân " nhé
Coi đi coi lại muốn hộc máu ,thầy cô bố mẹ chả ra gì:)))
có một sự thật là dù cho bạn là hsg hay hstb thì sẽ đều có một áp lực riêng nên k ai có thể thay đổi với vị trí của ai cả nên đừng nói là hs này sẽ áp lực hơn hs kia
mình lại nghĩ khác, hstb và hsg đúng là đều có áp lực. Nhưng áp lực đối với 1 hsg chắc chắn sẽ nhiều hơn, chỉ có điều người giỏi họ ít thể hiện ra hơn. Còn nếu như bạn nói áp lực của họ như nhau thì tại sao kết quả lại khác? như nhau thì tại sao lại có sự phân chia hsg và hstb?
hsg người ta áp lực gấp 2, gấp 3 thậm chí gấp 10 lần hstb ( ở đây mình nói khá chung chung).
Trong đầu tui thì nghĩ học nhiều làm gì, học giỏi chưa chắc ra đời có công việc ổn định. Thành công trong trường với thành công trong cuộc sống khác nhau
@@stinkygreenguy2342 nhưng việc học giỏi mà sau này không có công việc ổn định thì chỉ là thiểu số thôi, hoặc là trường hợp điểm ảo, điểm cao nhờ vào việc học thêm,..
@@houu_ câu chuyện muôn thủa rồi bạn. Người có tiền sẽ bảo tiền không quan trọng, người có điểm sẽ bảo điểm không quan trọng, tóm lại ai thiếu gì thì sẽ thấy cái đó quan trọng thôi
Thật may, là cả 12 năm học, 4 năm đại học... ba mẹ chưa bao giờ ép buộc, gây áp lực về điểm số. Chính bản thân tự chọn con đường học. Năm lớp 4 đứng đầu, chọn 1 mình rời trường làng, ra trường xã học. Một lớp học xa lạ, ai ai cũng học giỏi, học, học, học. Có thời gian, bài tập lớp 5 nhiều đến nỗi mình phải thức khuy 11, 12h để làm, ngủ gục xuống bàn. Tỉnh dậy là đã sớm, bài tập sách vở đã được xếp chỉnh chu, ba đã đánh dấu những chỗ khó hiểu cho mình. Kỳ thi huyện, tỉnh dù áp lực đến mấy, mình cũng tự tin, vui vẻ, mang theo niềm vui của ba mẹ, anh chị, ngồi lên chiếc xe đạp ba chở, xuất phát từ 5 giờ sáng, với 1 bát mì đầy ắp gà. Cả tuổi thơ của mình, gặp một niềm đau khổ, bị tổn thương, ám ảnh đến trưởng thành. Nhưng mình vẫn dấu kính, rất vui vì ba mẹ mình.
Mình biết mình kể chuyện này nghe khá là trẻ con. Nhưng mà thực sự mình đã khóc khi đc 8đ cả 3 môn chính vào kì thi giữa kỳ . Trước hết mình sẽ cho bạn bt rằng năm thi đầu vào cả 3 môn đó của mình đều thấp sàn sàn=5 và đc toán là7,5. Và rồi bạn sẽ nghĩ là mình khóc vì sung sướng ? Không.. mình khóc vì mình đã chạy về khoe với mẹ, mình khóc vì đã nói rằng bản thân đã cố gắng. Lúc nhận điểm mình thật sự đã bất ngờ , sau đó là hạnh phúc. Giáo viên cũng đã khen mình, và điều đó làm mình đinh ninh rằng nếu về nói vs ba mẹ chắc chắn sẽ đc khen . Nhưng hoàn toàn ngược lại, mẹ không hề khen, câu mẹ mình nói chỉ là " ờ, thằng Tùng ( là anh trai mình ) nó ms đc 9 toán kia kìa, mày làm thế đã ăn thua gì. Vẫn còn dốt lắm " . Mình đã rất tủi thân, mình biết khoảng cách để có thể đuổi kịp a mình là rất lớn. Nhưng mình cũng đã vùi đầu vào học nhưng vẫn chẳng được ba mẹ công nhận. Mình đã khóc rất nhiều, lúc đó mình chỉ ước rằng bản thân giỏi hơn, thông minh hơn 1 chút nữa có phải tốt rồi không ? Sau đó lại tự an ủi bản thân rằng mai mình sẽ nch vs cô giáo vào bạn bè.
Mọi chuyện sẽ như vậy nếu như trường mình không xếp thứ 11 trong tỉnh. Giáo viên của mình đã rất tức giận, hôm đó mình định tâm sự với cô nhưng thấy cô không vui nên mình lại thôi. Mình quay sang đứa bạn mình , định nói vs nó vì mình tin tưởng nó sẽ lắng nghe nhưng.. haha.. nó chửi mình.
Nó bảo rằng mình điểm cao như thế còn đòi hỏi gì nữa ? Mình đã bị 5 điểm 6 điểm như nó chưa ?? Mình đã bị bố mẹ mắng là óc chó bao giờ chưa??? Mình đã bị giáo viên chê trách bai giờ chưa ???? Cái loại giỏi như mình thì biết cái gì mà suốt ngày than chỉ đc 8,9 điểm???! .
Lúc đấy thật sự mình muốn nói ra ngay rằng
" Mày có bao giờ học tới gần 12h đêm chỉ để giải đề không ? Mày có bh đọc văn tới khàn cả giọng không ? Mày có bao giờ trải cái cảm giác vừa từ trường về là lao đi học thêm, cơm chưa kịp ăn đã phải phóng đi trong cái rét tới thấu xương để đi học thêm chưa? Hay là mày chỉ về tới nhà, ăn cơm rồi nằm chơi game ? Cày anime ? Xem phim? Lướt fb? Rồi cuối cùng là than phiền về kết quả? Mày nghĩ t không bị mắng? M nghĩ t k bị chửi ? M nghĩ t thông minh sẵn? Làm gì có ai là giỏi sẵn? T cũng phải học vậy. Cũng phải thức đêm thức hôm cày vậy...
Nhưng rồi mình lại thôi. Có lẽ vì mình đã thoả hiệp quá nhiều và dường như sự nhẫn nhịn trong mình luôn luôn lớn tới nỗi mình nén cả giận rồi lặng lẽ chạy xuống khóc rưng rưng ở nhà vệ sinh. Nhiều lúc mình chẳng hiểu bản thân đang cố gắng vì cái gì nữa..:((
Câu chuyện này rất xúc động
Do thằng bạn của cậu học toàn là 5,6 điểm nó quen rồi nên nó sẽ nói với bạn như vậy
Cố lên bạn à, còn mình ở đây nè, mình thì học không tốt lắm, nhưng lại có ba mẹ và bạn mình kế bên nên mình cảm thấy hạnh phúc lắm, giờ thì mình đang cố gắng nè
@@loviie693 bạn bè và những người xung quanh chỗ cậu thực sự là những người tuyệt vời. Chỗ mình thì khác, vì mẹ mình muốn mình luôn phải đứng đầu giống anh mình, nên mình phải luôn trong tâm thế cạnh tranh. Và mình cũng đã nói với những người xung quanh rất nhiều lần rằng " t nói thẳng luôn đi thi câu dễ t nhắc, câu khó thì tự làm đi. Tốt nhất là mày ôn đi, t chỉ đồng ý quan hệ cộng sinh thôi. t là thế, chưa bh t nghĩ rằng có ai đủ khả năng lấy miễn phí từ t điều gì, đặc biệt là điểm số " . Mình đã nói rồi, tụi nó cũng khẳng định chỉ cần nhắc câu dễ nhưng mình thật sự thất vọng khi tụi nó k chịu học. Lúc giả điểm , mình đc 10 và tụi nó đc 7-8 lại quay ra trách cứ mình này kia. Có thể nói mình khá tham nhưng thế mới đúng là bản chất của mình. Đối với mình chỉ có hợp tác phát triển , cộng sinh để đi lên chứ không có chuyện mình phải vì người nào mà chùn bước. Vì hi vọng mẹ đặt vào mình và cả vì mình phải vượt qua cái bóng của người anh..
Mỗi một lần bị điểm kém là y như rằng lại lôi con nhà người ta ra so sánh. Sao cái số làm học sinh nó khổ vậy trời.
Mik cũng z nek , hơi một tí là , con nhà người ta , con nhà người ta , nghe mà tức á , ước j phụ huynh của chúng ta , ko bao giờ so sánh chúng ta nữa . 😊😊😊
Thực ra ko phải chỉ áp lực từ gia đình mà là áp lực phòng thi. Khi đi thi mang theo cảm giác lo sợ mặc dù đã học hết rồi nhưng nỗi áp lực sợ ko làm bài đc mới là thứ khiến mik (nói riêng) quên hết tất cả, lúc đó áp lực nhất là khi mn đều làm bài thì mik lại chẳng nhớ đc j và chỉ bt ngồi khóc. Lúc ấy chỉ hy vọng đc ngất xỉu để làm bài lại vs 1 tinh thần bình tĩnh hơn.
ôn nhiều vào lúc vào phòng thi đầu rỗng tuếch
@@HalalSaulGoodman kiểm tra miệng cũng vậy thôi bạn đôi khi phải nhờ thầy cô nhắc vài chữ
@@HalalSaulGoodman kiểm tra miệng cũng vậy thôi bạn đôi khi phải nhờ thầy cô nhắc vài chữ
Thực ra mỗi người đều có khó khăn , học sinh tốt hay học sinh yếu cũng vậy , chỉ mong thế giới có thể đối xử dịu dàng với chúng ta
Thi 10 môn 2 ngày liên tiếp do thi gấp rút chống dịch nên chỉ có 3 ngày để ôn học thì đến 1 2h sáng 5h dậy hc tiếp xong toán chỉ đc có 8,3 thì mẹ bảo nuôi tốn cơm tốn gạo 🙉
Đôi lúc muốn chết đi hoặc muốn trầm cảm là do sự áp lực vc học hành và 1 số vc khác😀
Dù điểm cao bố mẹ "uk uk" cho qua lúc điểm thấp thì chửi còn hơn cả khen lắm lúc thấy buồn ghê^^
Mik thi Anh, Toán 9,3 vẫn bị mắng. Còn thi Hóa, Sinh, Lý 10 điểm thì mẹ nói là : tao tốn bn tiền cho mày thì 10 điểm là chuyện đương nhiên thôi! :)))
tôi 4 điểm toán:
lmao bro nhẹ thế
Truck-kun hân hạnh tài trợ các em đầu thai sang một thế giới khác tươi đẹp hơn
Mình học lực bình thường nhưng may mắn bố mẹ cũng không đặt quá nhiều kì vọng . Luôn tin tưởng và yêu thương mình .
sao phải để tâm tới những người chỉ biết bức ép chúng ta lập nên thành tích, chỉ vì 1 câu "vì muốn tốt cho con" mà cái gì cũng ép được thì thôi dẹp đi, ba mẹ gì nữa
Những áp lực này chẳng phải riêng gì những bạn học kém- những bạn suốt ngày bị bố mẹ mắng vì điểm thấp mà còn có cả những học sinh giỏi- những người bị buộc phải đạt điểm tối đa. Áp lực từ gia đình là một thứ rất đáng sợ, nó giết chết nụ cười và niềm vui tuổi trẻ, giết chết những con người từng vui vẻ tích cực trở thành những người chỉ biết bù đầu bù cổ vào việc học 😔
Khúc cười coi mà mắc cười thiệt luôn á, tui chưa thấy bà mẹ như vậy bao giờ luôn.
Cảm giác mệt nhất hiện tại là khi bạn đứng vị trí cố định nhưng lại bị tuột dốc. Tuy cố gắng, hết sức mình trở lại vị trí đó khiến tôi thật sự mệt mỏi lắm rồi. Buồn cái là không ai hiểu tôi bỏ ra những gì cả mà họ có chỗ dựa thì tự nhiên có. 😟
áp lực học hành ở mỗi Học sinh nào có nhiều khi thấy các bậc phụ huynh đặt niềm tin vào các con quá nhiều lúc nào cũng bắt học mà chả nghĩ tới tâm lý của các con cả điểm số không bao giờ nói nên tất cả của con người đầu
Toii thật sự áp lực, ba mẹ luôn bắt tôi học! Trong khi đó chị hai thì ko! Học nhìu lắm! Tôi còn ko đc như bao đứa trẻ khác! Suốt ngày học, ko ai hỉu cho toii cả! Thế toii sống lmj cho chật đất?? 🙂
Nhiều người đâu phải học là giỏi, có người học ko ra gì nhưng ra ngoài đời lại thành công, hoặc cũng có thể học tốt những thứ mà nhà trường ko dạy. Cố lên ❤️❤️
@@sikanguyen5639 Cảm ơn bạnk👉👈
Chị bạn có giỏi ko nếu có thì ng ta ko học là đúng r nếu bn hiểu thù chỉ cần chuyên tâm học để giỏi thì ko phải là đc r sao thay vì ko học và ko có vc sao bn ko thử nghĩ học r sau này bn có thể làm nhiều cái mik muốn mà ko kiềm kẹp mik ko bảo bạn giỏi ơi là giỏi mik chủ muốn nói là hãy làm hết khả năng của mik để sau này bn có thể tự lập sau đó thì bn làm j ko đc h ko học sau này hối hận cũng ko đc
học nhiều ra trường đéo biết cả cắm cơm hay rán trứng và chết vì thiếu kĩ năng sống
@@HalalSaulGoodman mình học một đống thứ nha bạn=')
Hy vọng tương lai người ta không lấy điểm số để đánh giá con người nữa😔
ko có chuyện đó đâu bạn ơi
@@tuduong6737 ngta lấy 💰 k cần điểm số
Thật may mắn làm sao. Khi mình không sống trong gia đình nặng về điểm số ( mỗi tội hay bị so sánh )
Ai muốn tâm sự vào đây nhè
Thật ra em đã từng là một học sinh rất giỏi, ùm thật sự có rất nhiều người cũng công nhận như thế. Nhưng vì học mãi em vẫn thấy mình thua kém nên mang cho bản thân mất ngủ. Thế là em thấy mọi người cuối cấp 2 đi xem đá banh, đi chơi nhiều vui quá, không có sự kiểm soát chắc của Ba Mẹ nên em hùa theo đi chơi và rồi từ một hsg em thành một hs trung bình khi đó có các thầy cô còn nói rằng lực học của em không thể đâu vào cấp 3. Nhưng em đã đâu rồi, em sẽ cố gắng học tập lại
Dù biết ba mẹ làm những việc này đều muốn tốt cho con nhưng họ có thật sự biết đâu mới là tốt cho con ko ? Họ đưa áp lực cho con đối với những người học cách này mà thành công đều nói là nhờ ba mẹ còn những người ko thành công thì sao ? Những người có thể học được cách này rất ít và đa số đều là học ko vào và trầm cảm hoặc tự tử . Vậy tại sao cha mẹ lại ko đổi cách dạy con cơ chứ , tại sao lại cứ phải dùng đến cách làm con buồn bã , áp lực và đau đớn này ? Nếu các bậc phụ huynh đọc được phản hồi này xin hãy suy nghĩ lại về cách dạy con để xem thử đâu mới là cách học phù hợp cho con nhất chứ đừng vì muốn con giỏi mà khiến con áp lực , sợ hãi gia đình như này . Và hãy nhớ rằng gia đình là nơi để yêu thương , chia sẻ tâm sự , là nơi để bạn có thể tin tưởng chứ ko phải là nơi khiến bạn đau đớn , áp lực và buồn bã .
Đúng rất app lực tôi app lực vì ngày nào cũng học thẩm chí cả chủ nhật bài tập thì càn lên lớp trên thôi 🙂 bạn sẻ nghĩ gì khi ba mẹ so sánh mày với người trong chính gia đình mình 🙂 từ khi lên cấp 2 tôi học được cách giấu cảm xúc từ khi lên cấp 2 tôi đã rất cố gắn cãi thiện điểm số nhưng nó ko có kết quả 🙂 tôi vẫn là học sinh trung bình khá 🙃 như việt tôi cố gắn lắng nghe và học toán nhưng tôi vẫn ko làm được 🙃 tôi có thể làm gì khi mình ko hiểu dù đã học đi học lại rất nhiều
bạn nghỉ sao nếu như cấp 1 như tôi đã biết giấu cảm xúc. tôi bên ngoài luôn cố ra vui vẻ mạnh mẽ nhưng bên trong tôi toàn là bóng tối haha. Bạn bị vậy là còn nhẹ hơn tôi đó nha
@@Thieenhuong thôi :D cố lên, đừng so sánh ai bị nhẹ hơn ai... không phải từ lớp 1 đã biết che giấu cảm xúc là điều nên làm đâu :( mình khuyên bạn nên ngồi lại, nói chuyện ba mẹ nghiêm túc, không gằn giọng, lớn giọng mà hãy cố nghe. Nghe xg thấy k đáng nghe, lúc đó hản bỏ ngoài tai...
@@kngg203 theo bạn nghĩ họ sẽ nghe mình sao, ko có chuyện đó đâu họ chỉ lo giáng mắt vào cái đt thôi một câu cũng ko nghe thì bạn kêu mình nói chuyện kiểu gì đây. ha mình sống đọc lập tự chủ quen rồi . Nhưng mình vẫn muốn có sự quan tâm từ ai đó. Nhưng một người cũng chẳng có thì làm sao giờ, bị mn bỏ rơi như một ''đứa trẻ cô đơn'' giống câu nói trong phim một bộ phim mình coi
@@kngg203 nhưng mà cũng cảm ơn nha
@@Thieenhuong sao bạn không thử hỏi họ hay quan sát họ thường họ dán vào đt là làm việc hay lươt fb? tiktok?:D độc lập tự chủ? :D mình hiểu ý bạn, vì mình cũng từng nghĩ ba mẹ k quan tâm đến mình chỉ biết lo cho công việc... hay chỉ thương em mình :D nhưng từ từ mình nhận ra, chỉ do mình suy nghĩ bi quan thôi :D mình biết k phải ai cũng giống mình... nhg bạn thử hỏi ba mẹ rằng, bạn trong mắt họ là gì? :D nghe hơi sến nhg cố lên... mình tin k có bame nào k thương con cả :D chỉ là k biết cách thương thôi
Ba mẹ mình thì không đặt bất cứ áp lực gì, khi nào cũng chỉ có 1 câu thôi học là cho tương lai con chứ không phải của mẹ, con sống sao là quyền của con, và khi hậu quả như thế nào thì con cũng phải tự chấp nhận lấy, vì đó là lựa chọn của con. Nhưng mà mình vẫn bị áp lực do cả đám bạn chơi thân ai cũng thuộc dạng đỉnh của đỉnh học như cái máy, tối hơn 2h ngủ sáng gần 6h dậy. Nếu như mà mình ko cố gắng thì ko thể nào mà đuổi kịp tụi nó thế là cx dần thành cái máy, và rồi rất áp lực về điểm số, vì ko thể thấp hơn, ít nhất cx phải ngang bằng tụi nó. Cố lên....
Các bạn hs kém vẫn luôn cố gắng về điểm số của mình.muốn mình phải học giỏi mà đôi khi học cũng không phải là vấn đề lớn nhất.các bạn hs luôn nghĩ là học giỏi sẽ khiến bố mẹ vui,khiến bố mẹ nở mài nở mặt,nhưng những bạn học đc hs giỏi thì vẫn luôn áp lực về điểm số,áp lực về gia đình.những bạn hs kém cố gắng lên.hãy làm những j mà mình muốn làm đừng để người khác quyết định về cuộc đời của mình.tôi viết ra những dòng chữ này chỉ muốn động viên các bạn và cả tôi.nếu như mn cố gắng nổ lực thì mọi công sức của các bạn bỏ ra sẽ ko là vô nghĩa mà thay vào đó là ước mơ và tương lai của chính mình tạo ra.mn bỏ thời gian càng nhiều thì ước mơ của mn sẽ dần dần trở thành hiện thực như mn muốn.😌😌😌
Giáo dục là tốt không sai, không áp lực. Nhưng phương pháp giáo dục lại đè năng lên chúng ta.
Năm nay mình lớp 9 vừa phải ôn thi lớp 10 vừa phải thi học sinh giỏi môn tiếng anh, máy tính cầm tay, toán tiếng anh(giải toán bằng tiếng anh), đấu trường toán học, ioe,... Mình thật sự rất áp lực, mình rất muốn từ bỏ nhưng vì cha mẹ mình vẫn phải cố gắng. Nếu thời gian có thể quay lại thì mình chỉ muốn làm học sinh khá thôi ☺
Tôi thấy đúng là ba mẹ của bạn này có thể sai nhưng gian lận khi đi thi như vậy là không tốt
trong clip đúng kiểu ko làm nà đòi có ăn, ko chịu học chứ ko phải trong tình huống chịu áp lực :)))
Nãy giờ tìm mãi cmt như thế này!!!
Nếu đc chọn lại bố mẹ , cô ấy sẽ quyết định thế nào nhỉ
Ban đầu là do bộ giáo dục đè nặng trọng trách lên các e về vấn đề "học giỏi là yêu nước, các e là những người để phát triển tương lai" tương tự như vậy thì các e phải học thật giỏi, phải giỏi hơn những người đi trước: học càng giỏi thì đc mn yêu quý, tôn trọng - trái lại, những người học không giỏi đc thì họ sẽ bị ghét bỏ, bị mọi người khinh thường. Chính vì vậy nên các e đã phải chịu những bóng tâm lí không thoát đc, từ đời này nối tiếp, các e không lúc nào được tự do với mong muốn của mình. Từ đầu năm học, phải đắn đo với kì thi giữa kì rồi nối tiếp là cuối kì, 2 cuối kì, các e chẳng lúc nào được nghỉ ngơi cả, bộ giáo dục và các người lãnh đạo cứ nghĩ, phải rèn như vậy thì mới thành kim cương. Không phải lúc nào cũng là kim cương được như ý muốn của họ cả. Hãy để các e được bộc lộ tài năng của mình, từ đó thế giới của chúng ta sẽ đa dạng với những sáng tạo của các e. Có tận hàng tỉ dải ngân hà tương đương với rất nhiều hệ mặt trời và trăm tỉ hành tinh có sự sống. Họ cũng có những công nghệ máy móc như chúng ta và còn hiện đại hơn rất nhiều, liệu chắc gì họ đã dùng các ép buộc những mầm non thế giới bằng các lựa chọn nỗ lực để được yêu thích hoặc bỏ cuộc để bị ghét bỏ.
Nghe mà thấy tội bộ giáo dục tất cả là tại bộ giáo dục hết
Nhiều ba mẹ k bik họ nghĩ cái gì trong đầu, điểm số đâu phải qđ tất cả, mà họ lại tạo cơ hội cho con họ đến con đường chết mau hơn. Ba mẹ mình từ nhỏ h chưa từng ép mình học
Đối vs người đội sổ của 1 lớp và luôn bị mn kì thị mà k có ai để chia sẻ và từng trải qua đến thì áp lực đè nặng lên vai rất lớn muốn nỗ lực càng nhiều nhưng lại bị phủ nhận càg nhiều cố gắng thi đc vào 1 trường tốt lại bị coi là may mắn dù nỗ lực đến đâu cx đều thấy mơ hồ. Thật sự là mog ước nhỏ cx k dám muốn nghĩ đến :'(
Tôi là một HSG và tôi đã từng như thế, tôi có lần học quá nhiều đến nỗi ko cs thời gian học Sử và kết quả là tôi 7 điểm sử 15 phút. Chỉ là bài 15 phút thôi nhé nhưng mẹ tôi đã la và quát mắng tôi rất nhiều. Lúc đó tôi như muốn chết. Học môn này chx xng qua môn khác. Cs lúc thì hc lần 2 môn vẫn ko kịp bài để mà hc sử :))
Điểm của mình lúc nào cũng cao, ai nhìn vào cũng nói rằng mình học giỏi chắc thảnh thơi lắm nhưng đâu biết rằng mình đã phải cố gắng như thế nào. Lúc các bạn chơi game, ăn, ngủ thì mình phải học bài, làm bài, tối thì phải thức khuya làm bài, sáng thì phải dậy sớm làm bài tới cả chủ nhật cũng không được nghỉ ngơi. Có mấy bạn từng hỏi mình rằng lúc nhỏ mình hay chơi gì, hay làm gì có vui không thì mình xin trả lời là làm bài nhé :))) Tuổi thơ của mình chả có gì vui hết nhưng tới khi biết đến BTS thì mình đã vui hơn rất nhiều, mình thực sự rất yêu họ, họ chính là gia đình của mình vậy mà các bạn lại chửi mình, nói mình cuồng BTS, nói mình ở nhà không lo phụ giúp cha mẹ mà tối ngày cứ xem BTS rồi các bạn chửi luôn cả họ. Khi mình nói rằng ước mơ của mình là được gặp BTS thì các bạn lại nói nó nhảm nhí, vớ vẩn, các bạn không thích thì thôi nhưng tại sao lại nói như thế chứ đó là ước mơ của mình mà. Đến cả cha mẹ, khi mình học bài hay làm gì đó mà quên tí thôi thì lại nói là " Nhớ mấy thằng BTS thì nhớ hay lắm chứ ngoài ra cái gì cũng không nhớ". Đôi lúc mình rất muốn từ bỏ hết tất cả, không học nữa nhưng lại sợ cha mẹ buồn nên vẫn cố học. MÌNH THẬT SỰ MỆT MỎI LẮM RỒI!
Cố lên bạn ơi!
Namjoon từng nói “Use BTS to love yourself!”
BTS và nhiều idol khác là nguồn năng lượng tích cực đến cho nên ❤️❤️❤️❤️
Tôi ủng hộ bạn nếu bạn thấy mình có thể rời xa đình luôn áp đặt và chà đạp ước mơ của mình thì hãy làm nhanh lên
Mỗi lần đi học em đều sợ lắm,sợ bị bắt nạt,không có ai tâm sự,em sợ sự lẻ loi,cô đơn. 4 năm cấp 2 của em đáng sợ lắm, em đang ôn cấp 3, em chỉ muốn vùi đầu vào điện thoại để quên đi nỗi đau ấy. Em luôn động viên mk phải mạnh mẽ nhưng thật sự em mệt lắm
Đó là lí do khi 9đ hay 8d thôi là cx buồn bã và khóc r.. nhìu bạn ko hiểu ns 5đ là zui r í... Những bạn học giỏi cx áp lực lắm đấy... Đôi khi áp lực từ gddinh bạn bè mà gian lận nhưg gian lận vẫn là điều sai ai cx bt cả... Nhưg sợ lắm.. sợ điểm thấp . Tuy bt là điểm số cx ko qtrong lắm nhưg nó quan trọng khi đag ngồi trên ghế nhà trw phải làm đẹp học bạ .nó quan trog khi gddinh kì vọng. Vs lại khi điểm cao rồi xuống thấp bạn bè nó nhìn này kia nữa mệt lắm.. hỏi ủa sao dễ này kia.. thấy bực.. nhìn lúc cx muốn như học sinh kiểu học bthw cho r. Nhưg bản thân vẫn ko muốn bthw như z cx muốn giỏi nữa chứ . Nó mâu thuẫn j đâu á... Bùnnnn
Mình luôn tự hỏi sao có những người học k vào đâu mà vẫn giàu? Sau thời gian dài mình phát hiện ra những người hc giỏi mà k thành công lớn vì họ k có kỹ năng sống cao, k biết nói năng (ý nhx lời kiểu nịnh nịnh ấy) , dù biết hơi phũ nhưng có điều rất thực tế : những người k có thành tích học tốt mà vẫn thành công lớn vì họ có kỹ năng sống cao, tùy cơ ứng biến. Những ai mà có thành tích học tốt mà chưa có nhiều bạn ấy, mình khuyên nên mở lòng nhiều hơn. Thành công không phải học giỏi mà là GIÀU (có vẻ hơi phũ)
Áp lực học hành lắm rồi,vào lớp a1 cx quá khổ,thi điểm thấp thì sợ bị xuống các lớp khác học,muốn k còn phải chịu nỗi khổ này nx,chỉ ước giá như mình k tồn tại
mình thi ko quan tâm điểm số
đỗ là được :))
Xem xong video này mik đã khóc thật sự.
*mình nói cái này có lẽ một số bạn sẽ thấy tủi thân nhưng ko hiểu sao mình rất ít khi học bài, chưa bao giờ mình phải vùi đầu vào đống bài tập hay thức suốt đêm để học bài, và mình cũng là một đứa nghiện game nữa nhưng thành tích lúc nào cũng xuất sắc và điểm thi hay kiểm tra chưa bao giờ dưới 6 cả. Lạ nhỉ*
Trường đề dễ.
Cuộc đời thật bất công những người bỏ ra công sức thì không gì còn những người như tôi không bỏ ra tí sức nào chỉ chơi thôi mà mà vẫn 8,9 điểm, tôi không có ý mỉa mai gì hết cả tôi nói lên những bất công khi làm học sinh
@@Namelessone-T90 bn trường chuyên nó trường công rẻ rách chấp lm gì
Chấp cái gì mình không chấp ok mình chỉ nêu quan điểm của mình
Tính ra thì mk khá may mắn ba mẹ mk đều không quá để tâm đến thành tích học tập của mk.
Hay. Phát huy nhé. Đã đk. Chúc thành công. Thanks
Ừm, mình cũng không biết bắt đầu từ đâu, chỉ là hồi năm cấp 1 mẹ đã áp lực mình rất rất nhiều. Càng lớn áp lực của mình càng nặng hơn, và giờ thì bệnh tâm lý của mình cũng ngày một chuyển biến xấu. Mình biết đi chữa trị có thể khỏi, nhưng gia đình vẫn là mấu chốt quyết định. Sống trong một gia đình không ai hiểu mình thì không biết bệnh này khi nào mới thoát khỏi người mình, khi nào mình mới được sống một cuộc đời hoàn hảo một chút
hi vọng điều tốt đẹp sẽ đến với bạn💙
Nếu đc thì out ra khỏi nhà đi bạn. Đa số nguyên nhân chính gây trầm cảm là do gia đình
giống mik thật, cố gắng đạt 10 điểm tất cả các năm trung học để vào trường mà cha mẹ chọn ^^...!
Mình cũng vậy !!! Mình không đc thông minh bằng anh mình mà mẹ mình thì bắt mình phải học giỏi, học ko đc là ở bụi 1 ngày còn ngày khác thì bị chửi liên tục á !!!
Đừng nhìn vào điểm số, hãy nhìn vào cả quá trình
Tui thấy có một số người kêu là bị bố mẹ đặt áp lực vào việc học, nhưng mà cũng phải hiểu cho bố mẹ là họ nghĩ thế là tốt cho con mình chứ họ ko cố tình khiến chúng ta mệt mỏi. Bạn nào cảm thấy áp lực thì nên nói chuyện với bộ mẹ để họ hiểu ta hơn chứ ko nên trách họ.
Mọi người đều nói" Ngan tuổi mày mà áp lực cái gì bày đặt, cho ăn tốn cơm mà chẳng cố gắng" Nhưng tôi có cảm giác chẳng thể bước tiếp nữa giống như tôi đang kéo lê nó và vác một tảng đá "tự trọng" trên đầu, tôi sợ bị khiển trách khi nghĩ đến việc mình ko còn tồn tại mọi người sẽ nghĩ gì về những người như tôi? MXH đang an ủi và đâm sau lưng
Lớp mình có một bạn nam bình thường rất chăm học, nhưng lúc thi đều đạt kết quả ko tốt. Năm nay cuối cấp, cũng ko thấy bạn học online, hoá ra bạn ấy đang mắc vấn đề về tâm lý. Bệnh nặng có thể đi viện, uống thuốc nhưng khi tâm lý đã ko ổn định thì ko thể chữa trị trog ngày một ngày hai được, hơn nữa, bố mẹ bạn nam lớp mình còn là giáo viên, chắc hẳn họ cũng kỳ vọng ở con trai mình rất nhiều
Cuộc sống ai cũng khó khăn cả thôi. Bố mẹ đi qua và trải nghiệm rồi, nên luôn mong con của mình sẽ tốt hơn mình khi xưa. Đôi khi họ bị áp lực từ xã hội quá cũng nên thông cảm với họ chứ đừng chỉ nghĩ riêng mình. Mình áp lực 1 thì bố mẹ bị áp lực gấp 10.
May mà nhà mình chỉ cần mình phấn đấu hết sức là đc chứ ko cần p điểm cao. Thấy nhà con bạn mình mà tội, bố mẹ ns mỗi lần thấy điểm ns ko cao là đánh mắng ns, riết r ns bị tâm lý luôn, bị trầm cảm nhẹ, tự ti, cứ thi là quên bài mặc dù trc đó 5p mình có dò thì thấy ns thuộc rất kỹ. Thật ra ns rất có khiếu vẽ nhg cả nhà ns chỉ quan tâm mấy môn kiểu Toán, Lý, Hóa, Sinh, Sử, Địa thôi.
Cũng từ cái áp lực đó mà điểm số của tôi ngày một tụt xuống như một thứ ko bao giờ biết điểm dừng
T chẳng muốn học gì cả ..., nhưng nếu không học thì khi bước ra xã hội sẽ bị định kiến , .Vậy mà có một số
người lại nhìn vào điểm số của tôi mà đánh giá kiến thức của tôi , bản thân tôi thực ra không quan trọng điểm số , nói trắng ra thì không có hứng thú với việc học ,,, chỉ cần đủ điểm lên lớp là được rồi . Nực cười hơn là có người nói tôi người đẹp mà não ngắn , chữ viết đẹp mà học không giỏi , rồi chân dài mà não trống rỗng .,, này kia , thực sự 2 chuyện này có liên quan gì đâu nhờ ? , chưa kể sau lưng tôi họ còn so sánh này kia , tôi thực sự chả hiểu nỗi cách nhìn cũng như suy nghĩ của họ , sao họ suy nghĩ hạn hẹp mà không nghĩ đến cảm giác của người khác như vậy chứ . Ngay cả khi tôi tâm sự với ai đó , kể cả bố mẹ , thì họ cũng nghĩ là tôi đang nói đùa (đơn giản là vì thường ngày tôi hay cười sao?) ... Thật khó hiểu ....
Đừng buồn bạn nhé , có rất nhiều người giống bạn
Bạn của tôi ❤️👍🔔📯😁 đây đủ luôn nhé ❤️
Đối với mình là một quá trình cố gắng nhưng đối với Gia đình chỉ là kết quả điểm số như thế nào thôi nhiều lúc buồn lắm mà chỉ dám khóc tủi thân một góc.Tôi nghĩa chắc chắn ai xem bình luận của tôi ít hay nhiều cũng đã từng giống tôi, đúng ko.:((
cảm giác đc 9 điểm mà còn chính phụ huynh nói là sài tài liệu, quay bài, rồi ăn may trong khi mình cố gắng. Bữa kia mình đạt 8.5 còn bị nói sao thấp vậy, rồi còn bị hỏi là có đứa nào cao hơ nữa ko :(
@@24.oantanphat39 Nhiều lúc bất lực lắm đúng ko, cảm giác như phụ huynh ko coi trọng kết quả cũng như quá trình mình phấn đấu của mình. Chỉ cần bik là cái điểm số đó có hơn con nhà người ta hay ko mà thôi,nếu ko bằng thì lại bắt đầu so sánh. Mệt !! :((
@@shapploli9696 đúng rồi đó, con nhà người ta, câu ói huyèn thoại, mình đc 9.8 cũng hỏi trong lớp có đứa nào 10 đ ko
Mình tốt nghiệp đại học hạng xuất sắc và đang học thạc sĩ nhưng hồi học cấp 3 lại luôn bị người xung quanh cho là học dốt vì mình học lệch, bố mẹ mình hiểu rõ điểm mạnh điểm yếu của mình nên không bao giờ áp lực mình phải đạt điểm cao ở những môn mình không có năng khiếu. Nếu một đứa trẻ giỏi thể thao lại luôn bị ép phải đạt điểm toán 9, 10 thì thật là vô lý, cái gì dốt thì bồi dưỡng thêm? Sai rồi, cái gì GIỎI mới cần bồi dưỡng để càng giỏi hơn nữa, giỏi đến mức có thể dạy được người khác, giỏi đến mức có thể kiếm tiền được từ nó mới là con đường mà phụ huynh nên hướng con mình theo. Đây là ý kiến riêng của mình :D
Mọi người áp lực việc học về nhà nghe những điều tại sau tao cho mày ăn học mà mày cũng không cố 9 điểm cũng tốt mà mình chỉ thiếu một thôi mà đem mình ra so sánh với con người ta áp lực về gia đình và việc học😔😔😔😔😔
Mình cũng có áp lực học tập nhưng không do ba mẹ mà là do mình tự đặt nặng lên chính mình nên có nhiều lúc hơi căng thẳng xíu nhưng vẫn chịu đc .À mà cũng có nhiều thành tích ổn áp đấy..
Em chx từng trải qua mà em chỉ cần coi thôi cx thấy nó rất đáng sợ ko những người đã từng bị sẽ ra sao nữa
Lời cho những đã bị
Là các bn hãy là chín mik đừng quân tâm đến nhưng áp lực điểm số một người một rất dở có thể thành thiên tài mà sao các bn lại ko cho nên cố lên mik tin và ủng hộ các bn hãy vượt qua chín mik😊😊😊😊
Thật khó để tốt nghiệp, và học giỏi, để kiếm tiền đi làm thì chúng ta cần phải học trước nhưng nó quá áp lực, và nếu gia đình còn ko hiểu đc cảm xúc của chúng ta như thế nào mà cứ đánh giá chúng ta qua điểm số,1 ngày nào đó bạn cũng phải nói ra cảm xúc mà những ngày vừa qua những áp lực bạn đã từng chịu đựng như thế nào, nếu quá áp lực và ko chịu nổi đc nữa....
Lý Ngư là cái ông ngồi đằng sau à mng? Haiza bất đắc dĩ ghê, bạn nữ mái ngố truyền giấy hơi chậm, gv zô hú hết cả tim =))
woa một pha bẻ lái khét ngẹt đến từ nhân vật bà của bạn j đó ở cuối vid
Mik cũng bị áp lực điểm số lắm thi cái gì cũng phải là điểm tuyệt đối , mà may mắn mik lúc nào cũng đứng nhất lớp
Cho dù vậy ;thì Hòa Mỹ cx k được thô lỗ như vậy :]
Fun fact : tất cả mn đều là nhà từ nghèo đến tb. Bởi vì ng giàu sẽ nghĩ khác. 😁😁
Mình từng như thế cũng có ý định tự tử thì o ai chèn ép mình nữa bây giờ mình cũng khát xưa rồi giấu tình cảm đi chỉ nỡ cười khi khóc vui j cũng nỡ nụ cười☺️😖😖😖😖😖
Đã ai ngồi trong h thi mà muốn điên lên vì sợ lời phán xét khi có điểm 6 điểm thì thà chết còn hơn nghe nhưng lời phán xét từ ng bn cần nhất ko ^^
mk cũng cảm thấy rất áp lực, chỉ vì mk ko đc loại giỏi mà mẹ đã la mk/ đâu là tốt hay xấu vậy các bn
Mk cảm thấy tất cả mọi xui xẻo đều rơi xuống người mk, mk đã rất cố gắng rồi mà như thế còn chưa đủ sao
Mình cũng biết cái cảm giác áp lực điểm số vì mình đang phải cố gắng để cho qua
Nhiều bạn nói nghe hay nhỉ? Cái gì mà "không chịu học", "không chịu cố gắng"? Chẳng phải ngay từ đầu đã nói là nhân vật nữ trong clip bị áp lực rồi sao? Hơn nữa còn là áp lực từ phía gia đình, có thể thấy là vô cùng lớn chứ không phải nhỏ, và bạn nữ cũng không phải thánh thần mà cái gì cũng biết hết. Cố gắng, ừ thì cố gắng, nhưng đề cho ngay vài câu trớt quớt cũng vậy à. Thử đặt mình vào trường hợp đó xem. Ngồi đó chịu trận để về nhà nhận sự chỉ trích từ gia đình à? Ai trong đời chẳng có một lần "quay cóp", làm như mình thánh thiện lắm không bằng. Ai dám vỗ ngực tự xưng mình chưa từng một lần hỏi bài bạn, "quay cóp" một lần? Mình rất đồng cảm với bạn nữ kia, mặc dù mình cũng không phủ nhận hành động đó là không đúng. Mình chỉ ghét những kẻ nói suông thôi.
@@linh-jg6mg Cái vấn đề ở đây là đời không như mơ, không phải lúc nào cố gắng thì một ngày nào đó kết quả cũng sẽ theo như ý mình. Và không phải mình quy chụp hay gì, mà số lượng nó lớn quá, từ lâu nó đã lớn đến cái mức nghe tới "quay cóp" là thấy bình thường luôn rồi chứ chẳng thấy nghiêm trọng gì. Và bạn có vẻ như cũng đang "chụp mũ" mình đấy 😔 Bạn chưa gặp mình sao bạn biết mình chưa hẳn gặp đủ nhiều người?Mà mình thấy ngay từ đầu tam quan của hai đứa mình không giống nhau đâu bạn ơi, nên thôi, dừng ở đây được rồi.
@@linh-jg6mg nhưng mà cách xây dựng của phim tệ thì cái này mình đồng ý, xem xong tính đu diễn viên mà tìm hiểu hồi thấy Hầu Minh Hạo share lưỡi bồi nên cạch luôn rồi.
Tôi hiểu
Tôi sinh ra đã có đầu óc thông minh nhưng mà lại cảm thấy tôi luôn bị mọi người nói tôi thằng này bị này nọ đủ thứ tôi cảm thấy tôi sống khổ quá, tôi chỉ muốn sống trong một gia đình không giàu cũng được nhưng tràn đầy sự ấm áp của gia đình
Bố tôi bảo rằng : "Nếu con dốt ở trường học, còn cứu được. Nhưng nếu con dốt ở trường đời, cái cuộc sống của con sẽ chính thức vứt đi được rồi"
con người luôn phải sống với áp lực trên vai...
mình cảm thấy áp lực quá hay sao mà mình thức khuya nhiều đến nõi tóc mình đã sắp chuyển sang tráng rồi, căn bản là do 1 ngày mình ngủ co 2-3 tiếng chăng, mình tưởng thức đêm có thể ngủ 1 cách dễ dàng hơn nhưng mình cứ chuẩn bị ngủ là lại nghĩ về toàn chuyện buồn vạy là mình lại khóc thầm rồi ngủ, mọi việc rong 1 ngày cứ thế lặp lại đến nỗi mình nghĩ là bản thân bị TRẦM CẢM lun .....+_+..
êy vậy sao tui học cũng ổn mà đell đc tự do làm điều mình thích?