*Nếu bạn cần sự đồng hành giúp mình nhận diện vấn đề và có kế hoạch hành động cụ thể, giải quyết những khó khăn/khủng hoảng của cá nhân. Bạn có thể tìm hiểu về khóa học Awaken Your Power được Nguyễn Hữu Trí trực tiếp dẫn dắt tại đây: ayp.vn/khoa-hoc-ky-nang-mem-awaken-your-power
Bài hơi dài, nhưng phải cám ơn Mr Quéo vì đã cho em có cơ hội chia sẻ [1/4 cuộc đời _ 8 năm xăm mình] 22 tuổi: Sau 6 năm chống chọi với những món nợ ngân hàng, nợ người quen, nợ bạn làm ăn… gia đình mình buộc phải chia tay ngôi nhà 3 tầng 2 mặt tiền khu Bàu Cát để dọn về thuê trọ 1 căn nhà 40m2 ở cận vùng ven. Sẵn dịp vừa ra trường và có việc làm, mình dọn ra thuê 1 căn phòng riêng ở gần chỗ đưa đón xe đi làm cách chỗ Cha Mẹ ở hơn 12km, như 1 giải pháp mà mình tin là sẽ tốt cho bản thân và cả gia đình. 23 tuổi: hùn vốn với 2 thằng bạn thân để mở 1 quán cà phê nhạc rock. Ngựa non háu đá, cộng cái máu “công tử bột, từ nhỏ đã sống nhà cao cửa rộng quen rồi” vẫn còn, nên thực tâm mình chỉ muốn làm chủ / làm leader, không sẵn sàng làm thằng pha chế, bưng bê, dọn toa lét… Chưa đầy 3 tháng, quán café đã lỗ trầm trọng, không có lối ra. Đóng cửa dẹp tiệm, mất luôn 1 đứa bạn 9 năm. Và những tháng ngày tự kỷ kéo dài gần 6 tháng sau đó: đi làm, về, thanh lý cái quán, chui lại căn phòng trọ 12m2 đóng cửa, câm như hến và không giao tiếp với bất kỳ ai, kể cả gia đình 24 tuổi: đã thấm thía cái cảm giác kiếm tiền nó gian khó ra sao. Lương tốt? Ok thì đi làm xa, 1 ngày 30km đi & 30km về. Muốn có thu nhập thêm 30%? Đi làm sản xuất ca đêm nhé ku: 22h nhà nhà đi ngủ, ku bắt đầu vào ca. 06h sáng nhà nhà tỉnh dậy, ku mới hết ca. 07h người ta ăn sáng, ku lờ đờ thất thểu về đến phòng trọ nấu mì gói “ăn tối”. 09h sáng người ta bắt đầu đi làm, thì ku đi ngủ. 17h người ta về nhà thì ku thức dậy chuẩn bị “ăn sáng đi làm”. Cũng MAY MẮN là giai đoạn đó công ty có nhiều cơ hội, việc đi ca của mình chỉ diễn ra trong 6 tháng, so với nhiều đàn anh rất tài giỏi cũng phải chịu cái “kiếp cầm ca” mất 3 năm. 25 tuổi: Khủng hoảng cả tình yêu lẫn sự nghiệp. Bạn gái sau 9 năm học tập & làm việc ở nước ngoài, trở về Sài Gòn để settle down. Đúng lúc mình được offer 1 cơ hội thăng tiến với điều kiện phải bay ra Hưng Yên để set up trong vòng 2-3 năm. Đấu tranh & lựa chọn, cuối cùng chọn ở lại Sài Gòn, từ bỏ công việc để tìm 1 cơ hội mới. 25 tuổi 6 tháng: bỏ tiền đầu tư quyền chọn Option (Put/Call) chỉ số S&P500, chơi mà không tìm hiểu, đánh 1 lệnh mất ngủ 1 tuần, qua tuần mất luôn... 2000 USD 25 tuổi 8 tháng: lấy bằng lái xe ô tô xong, việc đầu tiên là vay ngân hàng mua xe cho công ty thuê lại. Nhẩm tính thấy khôn: mỗi tháng trả ngân hàng 4trVND, tiền cho thuê 7tr. Quên bà nó bài học cơ bản: ô tô là động sản, giá trị tự động giảm 20% ngay sau khi ra khỏi showroom. Chưa kể quá trình đi đòi tiền công ty thanh toán hàng tháng nó còn gian nan, hết chửi rủa rồi còn năn nỉ. Trung bình 4-6 tháng xe hư chủ xe còn chịu tiền bảo trì, vân vân & mây mây… Sau 18 tháng xe trượt giá bán cầm lỗ 26 tuổi: vay ngân hàng mua chiếc ô tô thứ hai, thuê tài xế chạy Uber, cũng tính như bài trên mà “khôn hơn”: chạy Uber kiếm mỗi tháng cũng 9-10tr cho chủ xe. High risk high return: xe bị hư, bị tai nạn, tài xế chậm thanh toán, xe bị phạt nguội hơn 30tr... Chưa đầy 1 năm cắt lỗ bỏ của chạy lấy người 27 tuổi: tình yêu tiếp tục bị thử thách khi gia đình 2 bên không hoàn toàn ủng hộ. Công việc thì phải chuyển công ty để tìm 1 cơ hội thăng tiến tốt hơn phù hợp năng lực. Cầu được ước thấy, vừa qua công ty mới được giao cho quản lý 1 khu vực "khoai" nhất, toàn "anh hùng hào kiệt". Nhiều quyết định đưa ra mà cứ sợ ra đường bị... rình chém! [BƯỚC NGOẶT] 28 tuổi: mình & bạn gái 8 năm hai đứa để dành đủ tiền để làm 1 cái project lớn nhất đời mình _ tự tổ chức 1 đám cưới nhỏ gọn, với chỉ họ hàng 2 bên. "Dự án" này cũng gặp kha khá khó khăn. Rồi tất cả cũng qua đi... 28 tuổi 1 tháng: ngay trong tuần trăng mật, ở giữa biển Côn Đảo, cách bãi Đầm Trầu tầm 10km, Vợ mới cưới thẳng chân đạp mình 1 phát ngay xuống biển quăng cho cái áo phao buông kèm một câu “Người yêu, quen nhau 8 năm thất bại lớn nhất của em là không thể chỉ anh bơi được… Nay anh tự cố gắng nha!” Má… Sau khi chụp cái áo phao, bì bõm ngược dòng, uống 4 ngụm nước biển và vào tới ca nô, mình chỉ muốn ly dị… Quên để ý 1 chuyện lạ vừa mới xảy ra: SAU 28 NĂM VẬT VÃ, CUỐI CÙNG MÌNH ĐÃ BIẾT BƠI 29 tuổi: bắt đầu làm quen với chạy bộ, sau 8 tháng đã chinh phục được cung đường Marathon đầu tiên 30 tuổi: gặp được Mentor… Câu quote yêu thích của mình: CỨ CHILL ĐI, MỌI CHUYỆN LUÔN CÓ THỂ TỆ HƠN! Bước qua hàng 3X, mình chưa có thành tựu gì tự hào để chia sẻ với mấy bạn trẻ hết. Nhất là trong khoảng thời gian 2 năm trở lại đây, có dịp làm việc với thế hệ Gen Z (lứa từ 1996 trở đi), mới thấy các bạn thật giỏi & tự chủ từ rất sớm. Có bạn mới năm 2 ĐH đã có việc làm tự chủ tài chính rồi, có bạn mới 21 tuổi đã làm quản lý cho 1 nhà hàng nổi tiếng ở Trung tâm Sài Gòn. Thứ mình có, chỉ là những vết sẹo chi chít ở trên, vết nào vết nấy lồi lõm và hằn 1 chữ rõ to tướng: NGU! Và mình biết chắc chắn 1 chuyện: quãng đường sắp tới của những năm 35-40 nó còn khốn nạn cùng cực và vật vã hơn nữa. Và thứ còn lưu lại, chắc cũng sẽ là những câu chuyện.
cuộc đời bạn cũng nhiều sóng gió quá, mà ít nhất bạn còn có người iu người vợ ở bên cạnh để lấy làm động lực mà đi lên, mình vừa ct người iu sau 7 năm quen nhau từ năm c3 đến giờ, cảm giác chán lám, k có một tí hi vọng hay động lực gì để cố gắng
cảm ơn bài chia sẻ của ông anh, năm nay cũng 2 mấy, cũng đang chênh vênh, ko có ai để chia sẻ nên vào đây xem lại, ko biết bây giờ ông anh ổn chưa, chứ e vẫn đang đi tìm chính mình ở đâu đó:))
@@duonglekhanh4251 bạn à. Tôi chỉ khuyên bạn 1 câu thôi “ biến thứ tồi tệ nhất trở thành động lực lớn nhất của bản thân ” nếu bạn hiểu đc câu nói này ,tôi tin là bạn sẽ thành công trên nhiều phương diện
Em giờ mới xem được vid của anh, xem xong vid của anh mà khóc rất nhiều. Em là sinh viên mới ra trường nhưng mất định hướng trong công việc, em không biết bản thân mình thích gì, không biết bản thân phải làm gì. Thất nghiệp ở lại thành phố không dám về nhà, cũng không dám kể với gia đình, một mình cô đơn giữa thành phố xa lạ, em rất trầm cảm với cuộc sống, chỉ mong muốn kiếm được công việc ổn định để giúp đỡ gia đình.
24 tuổi, thất nghiệp nửa năm, suy thoái kinh tế, khởi nghiệp thất bại nợ vài trăm triệu cả ngân hàng và bạn bè, liên tục mất niềm tin về bản thân, mất động lực, mất định hướng,... cảm ơn anh về những giá trị rất đắt này
Em đã và đang rơi vào trong giai đoạn Quater Life Crisis này. Em đang gặp khó khăn trong sự nghiệp khi chưa tìm thấy định hướng cho mình và cũng đang lục đục với người yêu nên em đang cảm thấy rất messy và không biết bắt đầu từ đầu nhưng nghe được vấn đề của thầy Qoéo giúp em cảm thấy thoải mái hơn. Em sẽ hành động bắt đầu từ hôm nay từ những điều nhỏ nhất, sống tích cực hơn, quan tâm tốt cho bản thân cả về sức khỏe, tinh thần lẫn sự nghiệp để có đủ sức quan tâm đến người thân cũng như người bạn gái của mình. Rất cảm ơn những chia sẻ của thầy. 5 năm sau em sẽ quay lại và xem lại bản thân đã làm được những gì. Các bạn và tôi ơi, cùng nhau vượt qua nhé!
Từ 1-2 năm trước, em biết một người nói thế này: "Một ngày nào đó, bạn sẽ hối hận vì những điều mình đã không làm." Lúc đó em đã nghe, nhìn, đọc nó và không làm gì cả. Em không hiểu được sự hối hận ấy sẽ lớn thế nào nên đã không đặt nặng nó. Cho đến hiện tại, em nhìn mình cấm đầu làm mọi thứ, làm việc, học tập,... Bây giờ mới thật sự hiểu sự hối hận trong câu nói ấy. Em chỉ mới 17 tuổi, người khác nói nó không quá muộn nhưng em lại mong mình cố gắng từ mấy năm trước thì sẽ tốt hơn.
Lần đầu tiên trong cuộc đời rơi nước mắt khi xem 1 video youtube, lần đầu tiên comment 1 video vì nó quá chính xác với tình cảnh hiện tại. Hôm nay là sinh nhật tuổi 23 của em, cũng tròn 3 tháng kể từ ngày em từ bỏ công việc 20tr/tháng để tự khởi nghiệp và thất bại. Anh nói không sai một chi tiết nào luôn, áp lực tinh thần thật kinh khủng. Đôi khi muốn kết thúc cuộc đời nhưng thật may mắn khi vô tình em xem được video này đến với em, nó là 1 món quà sinh nhật thật sự vô giá với em trong ngày hôm nay. Em cảm ơn anh rất nhiều, em sẽ cố gắng vượt qua khủng hoảng lần này. Chúc anh thật nhiều sức khoẻ, thành công và có nhiều video trao giá trị đến với mọi người ạ!
Tôi đã khóc khi xem clip này, không phải vì nó cảm động mà vì đúng thời điểm. 22 tuổi chuẩn bị ra chiến trường nhưng trong tay vẫn chưa có vũ khí, chật vật tìm công việc trong khi bạn bè đã có bến đỗ riêng. Lúc này đây tôi chỉ mong các bạn phía sau mình trẻ hơn mình hãy bớt ngây thơ lại và chú ý vào sự nghiệp tương lai để chuẩn bị một hành trang mới ❤ chúc các bạn và tôi vượt qua
@@phatlam8631 Em ấy có hoài bão ở tuổi rất trẻ thì chẳng có có gì là làm quá cả. Mỗi người đều có một timeline cho riêng mình, không phải ai cũng phải đợi đến năm 30 mới bắt đầu sự nghiệp.
tôi bằng tuổi bạn , giờ mới ra trường trong khi đám bạn cấp 3 con nó 2 3 tuổi rồi, đi đám cưới bọn nó noi chung cũng chạnh lòng có chút cô đơn . Nhiều hôm cả tuần tôi không đi với bạn bè gi cả chỉ ở nhà ngủ rồi xem phim không mxh, tôi cảm thấy mxh tiêu cực rất nhiều , lên đó tụa bạn đẳng ảnh cưới nhau, đứa mua đồ hiệu , đứa đi du lịch . Nhìn lại bản thân mình thấy mình chả làm được gi nhiều , chưa phụ giúp được bố mẹ, ở cái thởi điểm khủng hoảng kinh tế hiện tại thì thất nghiệp là không bất ngờ nữa, tôi chỉ ở nhà học thêm skill, phụ bố mẹ làm việc nhà cho đỡ áp lực trang lứa, cũng chả dám yêu ai, tại sợ yêu ngta minh không có tiền , có địa vị thì tự ti.
@@nguyenvantruongfplhcm_k1781mình cũng mới ra trường, mong lung không biết làm gì tiếp theo, một phần do học ngành kinh doanh quốc tế nó quá mơ hồ đến nỗi sau khi ra trường vẫn cứ như mình mới vào trường những ngày đầu vậy
Một cô gái 20 tuổi, từ bé lớn lên trong vòng tay ba mẹ, sự che chở của gia đình. Em quyết định rời khỏi vùng an toàn, ra Đà Nẵng tự học tập không người thân, không một chỗ dựa vào. Mọi thứ cứ ngỡ màu hồng, đến khi bị đau nhập viện, phải mổ, ba phải ra đón vào Sài Gòn chăm sóc, ấy vậy, trớ trêu thay, mổ được một tháng, em lại bị Covid, thật sự em rất mệt mỏi và khủng hoảng, 20 tuổi, cái tuổi đáng ra phải tự lập thì giờ đây phụ thuộc hoàn toàn vào bố mẹ vào mọi việc, đã vậy học hành thì bị đình trệ, sức khỏe thì yếu ớt. Nhưng thật sự phải cảm ơn anh vì bài viết, em sẽ lấy cái khó khăn làm động lực, thay đổi bản thân từ những điều nhỏ nhất, cố gắng không mất niềm tin và hy vọng vào bản thân kể cả mục tiêu về thể chất lẫn tinh thần
5 bước vượt qua khủng hoảng: 11:20 Hạn chế sử dụng mạng xã hội 13:30 Kiếm một Mentor 16:25 Kích hoạt hệ thống hỗ trợ từ gia đình và bạn bè 17:58 Chuyển hoá so sánh giữa người yêu và sếp 19:10 Tự trau dồi bản thân để xứng đáng với mối quan hệ nghiêm túc
Em năm nay 21t mới hoàn thành xong nvqs, về làm thời gian đầu thấy thiếu cái “gì đó” và xem được clip này em quyết định sẽ đi học lại để học đại học. Cảm ơn nhờ cái clip của anh mà em thấy được bản thân mình là ai? Sống vì cái gì? Định hướng bản thân mình rõ ràng hơn
Như chết đuối vớ được phao cứu sinh. Em năm nay 26 đi làm được hai năm. Năm đầu đi làm một thứ đều tốt đẹp sự nghiệp rộng mở, tâm huyết dâng tràn, đánh đông dẹp bắc chuyện gì cũng thuận lợi. Người yêu thì quen đã lâu cứ tưởng sẽ cưới khi thích hợp. Nào ngờ qua năm thứ 2 công việc bọc lộ nhiều thứ “lối cũ” mà tâm huyết tuổi trẻ không công phá được, công việc đành phải chấp đi vào guồng cũ sao cho dễ quản lý khiến tâm lý bào mòn và chán nản. Và cũ khi đó mối tình đại học đã quá lâu trở nên nặng nề và không còn cho nhau động lực. Người ta tìm người mới. Tất cả đúng như câu anh nói thế giới này tự nhiên sụp đổ. Những ngày qua em chưa tìm được lối ra cho cuộc sống của mình. Loanh quanh lẫn quẩn và đi làm bằng thói quen. Rất cảm ơn anh vì sau khi coi bài giảng em đã có động lực làm mới lại cuộc sống và khi sáng suốt ra sẽ nhìn nhận lại xem cái gì chưa đúng và sống có giá trị hơn
Đồng cảm với bạn! hồi mới chia tay tôi cũng sụp hết mấy tháng, những tháng ngày sau đó thì cố gắng lết đi từ từ nhưng trong tim còn đau đáu lắm. Đến khi vượt qua rồi thì trong lòng bình an hơn, tĩnh lặng hơn và nhẹ nhàng hơn. Bây giờ tôi còn muốn gặp lại người cũ để nói lời cảm ơn nữa đó. Mọi chuyện từ từ sẽ ổn thôi, không sao đâu bạn ạ.
C em mình lại chung một trường hợp. Em cực kỳ cực kỳ cảm thấy tồi tệ, em cũng lạc lõng bơi trong nỗi buồn hiện tại. Nhưng cũng nhờ clip này của anh, em lấy lại được động lực cho công việc ngày mai và cho tương lai tiếp theo.
em đã 28 và thất sự em đang trong giai khủng hoảng như vậy. Ba mẹ em cũng chỉ mong em có 1 cuộc sống bình thường đi làm về lương tầm trung trung. Công việc em hiện tại không tệ về kể cả dịch em vẫn có mức lương đủ sống và trợ cấp thêm cho cho mẹ. Tuy nhiên công việc hàng ngày làm em có 1 cảm giác vô hồn nghĩa là chỉ để hoàn thành xong công việc và không có thể đưa ra thêm 1 ý tưởng sáng tạo độc đáo như lúc đầu bắt đầu công việc. Em học về du lịch và hiện làm chăm sóc khách hàng trong lĩnh vực xnk. Còn về tình cảm thì người bên cạnh em cảm thấy lêch pha và muốn bứt phá hơn còn em thì cứ dặm chân tại chố. Cám ơn anh Trí về sự chia sẻ chân thành. Qua đây em sẽ có những nhìn nhận đúng đắn hơn và có thể là bắt đầu nhỏ nhất với những cái mình đam mê.
gia cảnh của em không phải thiếu thốn, cũng có của ăn của để. Nếu xét ra có lẽ em cũng thuộc dạng công tử, thích gì đc đó. suốt 23 năm em chỉ muốn là sẽ có. Và rồi em vào đại học, có mối tình đầu rồi tan vỡ. m vừa ra trường thì đã có 1 công việc ổn định để thăng tiến tới cuối đời. Đó là lúc em thấy mình thật lạc lõng. và em quyết định xin đi du học ở isarel dù có cả tá trương trình du học danh tiếng hơn mà em có thể tham gia và đến quốc gia khác để tiêu tiền của bố mẹ mấy năm rồi về, nhưng em quyết định đến sa mạc làm nông dân. và kỳ lạ làm sao khi mà mỗi ngày em lê đôi chân gần như là chụt rút và co giật về phòng thì em lại cảm thấy mình thật sự sống, thật sự vui, thật sự tự do.
Em năm nay 26t ra trường đi làm gắn bó với công ty đã được 4 năm, đúng là mọi thứ ở độ tuổi này mọi thứ đều quá bấp bênh, không chắc chắn, ba mẹ thì già yếu hơn, công việc thì thăng tiến chưa quá cao và cũng không rõ bản thân muốn tiếp tục gắn bó với công ty rồi leo lên vị trí cao hơn hay tìm một môi trường mới cho mình, tình cảm thì quá khó để lo lắng cho người ta đủ đầy khi mình cũng chỉ mới bắt đầu xây dựng sự nghiệp. Nhưng trên tất cả vì mình vì gia đình thì phải cố gắng thôi, mệt quá thì em nghe nhạc đọc sách, đi đá banh, lai rai với anh em cho khuây khỏa rồi tiếp tục chiến thôi. Chúng ta chỉ thật sự thất bại khi chúng ta từ bỏ mọi cố gắng mà. Chúc anh Trí và ekip nhiều sức khỏe.
Òa, bạn đồng niên nè. Tự nhiên thấy cậu chia sẻ vậy nên tớ cũng muốn gõ vài dòng góp chuyện mặc dù tụi mình không quen biết nhau. Tớ cũng 26 tuổi. Đã nhảy 2 công ty và một năm trước tớ nhận ra bản thân mình không phù hợp với công việc văn phòng và đã quyết định nghỉ việc để đi làm freelancer :) Lúc đó ai cũng bảo tớ điên và bố mẹ thì phản đối, hết ngọt lại xẵng và để được làm công việc này tớ đã phải chiến tranh lạnh với bố mẹ trong vòng 3 tháng trời. GIờ tuy thu nhập chưa cao nhưng tớ đã có kế hoạch tương lai , cảm thấy bản thân đã tiến bộ và cứng cỏi hơn rất nhiều. Bố mẹ tớ thấy con gái vui vẻ hơn trước, sau một năm mà vẫn chưa chán việc và quan trọng là nó vẫn chưa chết đói phải ngửa tay xin tiền nên hai cụ cũng đã chấp nhận việc này. Hiện tại mỗi ngày của tớ rất vui, không hề thấy chán công việc và đã xác định sẽ gắn bó với nó mãi. Chúc cậu luôn vui trong cuộc sống và cả công việc nha! 26 tuổi cố lên!
Em cám ơn anh Trí. Lúc em từ cấp 3 lên đại học, em rất tự ti và thường đỗ lỗi cho hoàn cảnh vì mình là học sinh ở tỉnh, không có điều kiện như các bạn. Em tham gia học AYP, có một lần trong 3 ngày đầu của khóa học, anh bảo em nhìn vào mắt anh và kể về điều em muốn làm, anh bảo em thay vì nuối tiếc hay hãy nhiệt huyết hơn và nhờ anh em đã có sự thay đổi. Hôm nay em đi làm đã được một năm, em nghĩ mình đang trải qua sự khủng hoảng mà anh nói. Em cám ơn anh ngày đó đã nhắc nhở, chỉ bảo. Em cám ơn buổi workshop của anh ở trường đại học Ngoại Thương mà em có cơ hội làm ban tổ chức để tự nhắc nhở em lần nữa. Em cám ơn những video của anh đã nhắc bài em đôi khi em quên bài. Và cám ơn video ngày hôm nay của anh đã giúp em tự tin, bình tâm và hiểu rõ hơn mình nên làm gì. Em chúc anh và ekip sức khỏe và thật nhiều niềm vui.
Năm nay 22 tuổi,năm cuối của đời học sinh mình gặp được vd này mong rằng mình của những năm về sau sẽ có một sự thay đổi lớn trưởng thành hơn tự tin hơn để quay lại đọc cmt này và mỉm cười à thì ra con người ta ai cũng có thể là người đặc biệt!!!! Chúc tôi của tương lai thành công 🎉
24 tuổi, mình thực sự mệt mõi về nhiều mặt trong cuộc sống. Em cám ơn anh vì video này. Cám ơn anh đã gãi đúng chỗ ngứa của em. Các bạn ơi, cố lên nhé💪💪💪
2024 và vào đúng thời điểm này em đang rơi vào đúng khủng hoảng này luôn, và vào ngày hôm nay e xem được clip này của anh và e biết là à mình đã từng bản lĩnh và đam mê như thế nào và tự tìm cách để trở lại đường đua. Trân thành cảm ơn vid này của anh rất nhiều ❤
cảm ơn thầy Trí . năm nay em 20 tuổi . đang bị gia đình chối bỏ vì suốt ngày đi làm mà không mang tiền về . sự thật là bản thân vướng vào nợ nần nhưng tự xoay sở , không cho gia đình biết . em không sợ mang tiếng hay gì vì chuyện này em chia sẻ được với bạn bè . chỉ là không muốn gia đình lo. nhưng mà vẫn thất vọng đôi chút vì thái độ sát thương của gia đình
bạn à không phải họ sát thương mà cta đã tới tuổi trưởng thành rồi bame nuôi ta mấy chục năm nay cx khổ lắm chỉ là họ hơi nông lubg sợ rằng mình k làm nên chiện
Thực tế bây giờ bản thân mình đả đủ hiểu,đủ trường thành ,và biết bây giờ mình nên chọn gì, theo gì để phù hợp với bản và sự hiểu biết,cái tuổi 24 trở lên là ko nên lơ là với bản thân,và bắt buộc mình phải suy nghĩ xem lại bản thân có cái gì chưa tốt thì nên bỏ, thay vào đó bản thân cần cố gắng hơn tập cho bản thân mình hoàn thiện hơn ,rồi dần dần cũng sẽ hiểu ra thôi
Thật may mắn khi được coi video của chú ... nay cháu 19 tuổi ... ra trường hết c3 cũng được 1 năm ... lúc sắp ra trường thi hết cấp cháu hết sức lạc lối vì k biết phải làm gì cho tương lai ... cho kì vọng của gia đình kì vọng chính bản thân mình ... cháu hiểu con người phải có ước mơ .... có sở thích nhưng thực sự cháu khác với chị gái cháu ... có 1 ước mơ từ nhỏ làm giáo viên và giờ cũng đạt được ước mơ đứng trên giảng đường ... còn cháu thì khác cháu k có 1 ước mơ hay 1 sở thích chọn vẹn nào cả làm việc gì cũng dở nên cháu luôn cảm thấy tự ti đến mức so sánh bản thân mình với người khác... nhưng bù lại cháu là đứa có mục đích làm có mục đích ... hiện tại cháu k đi học tiếp mà đi học nghề cũng được 1 năm ... cháu làm sửa xe ...lương tháng cũng được gần 7tr nếu cố trụ tay vững làm tốt sau tầm 2 đến 3 năm thì thu nhập cũng đc tầm 11tr nhưng thực sự cháu k thích nghề này ... cháu cũng từng xem 1 clip của c nói là " thay vì làm thứ mình thích thì hãy thích thứ mình đang làm,, cháu nhận thức rất rõ thứ mình đang làm nhưng cháu cảm thấy k thể hoà nhập nổi nơi cháu làm ... đôi khi thử hoà vào r lại đánh mất mình r k biết mình là ai ... hiện tại cháu có 1 mục tiêu là trả hết nợ vì gia đình cháu bố mẹ cháu bị đồng hữu lừa cũng chục năm nay ... mẹ cháu thì đi bán rong ... bố thì làm thợ mộc cũng gọi là đủ ăn nhưng 3thg nay k có việc .... cháu k đi học nữa vì biết bố mẹ k lo nổi nên cháu xin đi học nghề dù biết đó là thứ cháu k thích nhưng đó là thứ hiện tại cho cháu thu nhập trug bình hàng tháng cũng đỡ được 1 phần nào chú ạ .. cháu cố gắng 3-4 năm nữa là trả xong ... nay clip đánh trúng tâm trạng của cháu ... khủng hoảng thực sự ... trong công việc ... hay bị ngta chửi nói là ngu k được việc gì vì cháu vẫn vụng trong cviec ... chú cũng đã nói " mọi chuyện r cũng sẽ qua ,,, c cảm nhận được điều đó 😔 Cháu sẽ thật kiên trì 😔
Em là một đứa khi còn bé, gia đình thì bận bịu và phải kiếm tiền. Em có thể coi là đứa bé hiểu chuyện luôn giấu đi cảm xúc thật của mình. Im lặng và bây giờ em năm nay 16 tuổi. Luôn cảm thấy mất mục tiêu, lúc dậy đầu óc trông rỗng. Làm bài tập do deadline còn không thì chơi điện thoại suốt ngày. Khi còn ở đại dịch covid cùng vơi đó là kì thi vào 10 vô cùng căng thẳng, lúc đó em gặp rất nhiều khủng hoảng tâm lý. Em đã xem rất nhiều video và đặc biệt là của anh Hữu Trí, anh giúp em mạnh mẽ nhưng qua đó em cũng cứng đầu và cái tôi cao. Ít khi bị sợ hãi nhưng đủ lạc quan. Nhưng bởi mẹ em làm gvien C3, nên em thi vào trường mẹ với ư cách là con gvien được các cô giúp đỡ và được vào lớp chọn lớp đầu của khối. Em luôn áp lực ở lớp với thành tích và các bạn trong lớp. Em thi hsg và đạt thành tích tốt hơn em mong đợi nhưng qua đó em rơi vào nhóm số 2, luôn trốn tránh trách nhiệm tìm niềm vui hay thậm chí chán ghét học hành và không hứng thú với mọi thứ. Dù là tuổi 16 nhưng thật sự em chưa va vấp nhiều nhưng cũng cảm thấy như khủng hoàng nửa cuộc đời
E đã từng bị khủng hoảng dẫn tới việc drop out đại học vào đầu năm 3. Rồi quá trình đi làm cũng thật sự tồi tề khi tất cả những ảo mộng giàu sang và thay đổi thế giới ban đầu đều đổ vỡ và bị thực tại khắc nghiệt tát nổ đom đóm mắt. E đã lao vào đọc ngấu nghiến để tìm câu trả lời cho những khúc mắc của bản thân, nhưng chỉ làm tình hình tồi tệ hơn cho đến khi e đọc được cuốn The subtle art of not giving a f**k. Trong quá trình đó e cũng thật may mắn vì có bố mẹ vẫn luôn ở bên giúp đỡ sau những vấp ngã của e. Hiện tại e tính đi du học nghề Đức anh à. Tuy biết đến video của a hơi muộn nhưng e cũng đã nhắc đến khủng hoảng tuổi trung niên. Nên là e sẽ còn có thể chuẩn bị tinh thần. Cảm ơn a rất nhiều.
Có thể 2 lần em bị khủng hoảng tuổi trẻ vô tình xem nhờ mentor tuyệt vời như Trí đây ạ Hiện tại về chuyện tình cảm không kết quả và kèm theo lạc lối chính mình tìm kiếm tương lai khi bản thân làm mất công việc sau 3 tháng đi làm tại Đài dù cho e đã có 2 năm đi làm VN vẫn sụp đổ qua 3 tháng ngắn ngủi đi làm trong môi trường cạnh tranh dù cho vẫn có nhiều đồng nghiệp thân thương mong muốn em xứng đáng làm việc cty mới không nơi cty cũ . H em nghe bài của anh giúp thức tỉnh hơn để vượt qua khủng hoảng này 1 em sẽ chạy bộ , viết nhật ký thường xuyên hơn cho bản thân xã nỗi lòng hơn là giấu trong lòng 2 kết nối mọi người xã hội dễ nhất trong các cô bạn cùng phòng và tâm sự gia đình nhiều hơn 3 mở lòng mình chia sẻ mentor hiện tại trong hành trình mình hơn 4 tránh mạng xã hội thời gian khủng hoảng 5 xây dựng bản thân về mọi mặt :ngoại hình, học tập ;tìm ra đam mê ;công việc ,đầu tư kỷ luật ... Sau tất cả giờ em nhẹ nhàng tiến hành đối đấu khủng hoảng không vì tự ti mà thay vào đó tự tin và mạnh mẽ vượt khủng hoảng dễ dàng . Mong rằng anh Trí ra thật nhiều video bổ ích e nói riêng và mọi người nói chung . Em sẵn sàng fan chân thành của anh Trí và xem các video của Trí rất hay . Chúc anh thật sức khỏe và Awake your power 1 ngày lớn mạnh nhe anh 😍😍
32 tuổi và thật sự đang khủng hoảng nhiều vì sự chưa chuẩn bị vững vàng trong cuộc sống ngay cả tài chính, học vấn và bản lĩnh. Mục tiêu thì phải hoàn thành nhiều hơn nhưng may mắn là có động lực thật nhiều từ gia đình nhỏ. Mình cũng may mắn vì theo dõi những người thầy trên youtube có tâm và chia sẻ rất thật-thẳng như Mr Quéo. Xin cảm ơn. Rất hy vọng Mr Quéo có thêm video để giúp những người vừa qua 30 như mình (cũng vật vã chạy nước rút để ko lại khủng hoảng tuổi Trung niên 😅) . Mong Mr Quéo có video chia sẻ nhé.
Anh/chị có thể chia sẻ tên của 1 vài người mentor ngầu lòi trên youtube mà anh/chị đã theo dõi được không ạ? Em chưa khủng hoảng vì e mới 21 nhưng e nghĩ là mình cần 1 mentor ngay lúc này. Em cảm ơn ạ.
mình nay tròn 43t, và cũng như các bạn đây, ko ít lần khủng hoảng, cứ nghĩ cố gắng và cố gắng, để rồi tất mọi thứ cuốn mình theo vào cuộc chơi mỗi ngày 1 lớn, đến khi nhận ra thật sự đáng tiết, "phải chi, giá như ? và ........ "nhưng nếu đoạn đường quá tốt chắc sẽ ko biết mình có tay lái giỏi, nhưng cũng đừng quá tự tin nó sẽ làm ta mù quáng
Cám ơn anh về bài nói này. ❤️ Bản thân em cũng đang dần từ bỏ mạng xã hội trong thời gian này Cuộc sống khó khăn, phần nhỏ là vì mưu sinh, phần nhiều là vì so sánh. ☹️
Em gặp khủng hoảng trong mục tiêu và cuộc sống của mình, thất bại và khó khăn liên tục đến với em, đáng lẽ em phải tìm cách để vượt qua nhưng những gì em có thể làm là ngồi đó lo âu, em tự đặt áp lực quá lớn lên bản thân em và vì quá lo âu, em không đủ bình tĩnh để giải quyết vấn đề. Bên cạnh đó, em không biết phải làm gì cho tương lai của mình, em không có mục đích sống và cảm thấy cuộc sống thật tẻ nhạt. Em rất cảm ơn bài giảng của anh, sắp tới em dự định sẽ hạn chế dùng mạng xã hội, dành nhiều thời gian cho các hoạt động bản thân như là đọc sách, tập thể dục, viết nhật kí; bên cạnh đó, tâm sự với mẹ và gia đình nhiều hơn, kiếm cho mình lời khuyên từ các anh chị đi trước hoặc anh chị trong nghề. Và từ từ học hỏi những điều nhỏ nhất như là bắt đầu viết content, đi chụp ảnh, dọn nhà, tìm hiểu về chứng khoán và tin vào trực giác của bản thân em.
14:05 tự nhiên nghe xong phát khóc, mà đúng là rơi nước mắt thật nhiều khi áp lực muốn chết cho rồi, xã hội hiện đại quá độc hại em chỉ muốn sống cuộc sống hòa mình với thiên nhiên như thời còn nhỏ. 🌿
mình thì đôi lúc chỉ muốn mở trang trại sống cùng với thú vật, tự trồng trọt sinh sống qua ngày để tránh con người. "không nghe, không thấy, không nói" vs "bạn là nhất, bạn đúng tất, bạn tuyệt vời nhất" là châm ngôn sống của mình hiện tại
Em đang đứng ở tuổi 26 chẳng biết làm gì ngoài bán buôn online, tình cảm cũng vừa mới kết thúc, chán nản vì mọi kế hoạch lập ra đổ vỡ. Nhưng thật may khi 3 ngày qua em tìm được các clip của anh, em đã biết mình muốn làm gì. Hết dịch xin việc đối diện với cái mà em từng trốn tránh, lo cho gia đình nhiều hơn, quan tâm bản thân cũng như sức khoẻ. Tìm hiểu về những việc khiến bản thân của chính mình thích thú, dành thời gian mỗi ngày để đọc sách, tập thể thao, cũng như sẽ khắc phục những khuyết điểm của bản thân mình.
Em cám ơn anh Trí ạ. Em hiện tại là sinh viên năm 2 trường Điện - Điện tử Đại học Bách Khoa Hà Nội. Những video của anh rất ý nghĩa, phần nào đó giải tỏa nỗi lòng của một sinh viên mới bước chân vào Đại học khiến em vực dậy về mặt tinh thần rất lớn. Nhưng vẫn có nhiều những áp lực sắp tới đang chờ em phía trước phải vượt qua. Chúc anh có nhiều những bài giảng chất lượng. Với những bài giảng ấy đã giúp bản thân em rất nhiều và em tin rằng còn có rất nhiều học viên, các bạn trẻ khác rất cần những người truyền cảm hứng như anh. Em cảm ơn ạ!
24 tuổi xem video của anh em cảm thấy mình nằm trong những câu nói của anh. 22 tuổi hoàn thành cao đẳng Nhập ngũ 24 tuổi xuất ngũ Sau khi xuất ngũ 1,2 tháng đầu vẫn ok dần về sau thì thấy mấy phương hướng nghề nghiệp, cuộc sống suy nghỉ ngày 1 nhiều hơn và cảm thấy hoài nghi về năng lực của bản thân và bây giờ thì vẫn đang cố gắn thoát ra những suy nghỉ tiêu cực đấy. 1 cảm giác thất bại ở tuổi 24. Cảm giác như mình có thể làm được nhưng khi muốn đứng lên thực hiện thì lại do dự và lo lắng..
Đây đúng là những điều em đang tìm kiếm trong thời gian này ạ !🙏 Xin chia sẻ một chút về trường hợp của bản thân: Năm nay em 23t (1997), thông thường thì ở độ tuổi này, bạn bè cùng chan lứa đã ra trường và bắt đầu trên con đường sự nghiệp! Còn em, năm nay chỉ mới vào lại năm nhất đại học ( vì em di dân sang Mỹ và phải học lại, chậm lại hơn 5 năm) và năm đầu đại học này vô cùng áp lực với em vì vốn tiếng anh của em chưa đủ tốt, và còn phải nhận áp lực từ việc lo kinh tế gia đình, em đang sống với người cha vừa bị ung thư ( cha em là một toxic parent). Thời gian này thật sự kinh khủng y như cách anh Trí diễn tả ( có phần hơn vậy!). Giờ em cảm giác đang đánh mất bản thân, trở nên tiêu cực và bị tiêm nhiễm nhiều tính cách xấu từ môi trường xung quanh ( em từng là một người rất năng động, lạc quan, yêu đời). Em rất mong tìm được một mentor có thể cho em học hỏi kinh nghiệm và nhận năng lượng tích cực. Cảm ơn chia sẻ của anh Trí.❤🙏🙌
Hallo anh, chào mọi người, mình 96 tức là đang 24 tuổi, trước khi xem clip, mình không nghĩ mình đang trong 1 cuộc khủng hoảng, chưa xác định rõ kẻ địch của bản thân mình đang phải đối mặt là gì, nhưng giờ thì rõ rồi. Kẻ địch có sự hỗ trợ từ sự yêu thương của gia đình, bó buộc bản thân mình trong vòng an toàn, nhưng điều đó chi càng làm mình muốn vượt qua bung ra, chính trong mình cũng cảm thấy có sự bất hiếu khi không nghe theo định hướng sống cuộc sống mà gia đình mong muốn. Nhưng đó là cái giá mình chấp nhận trả để có được 1 ngày mai tốt hơn, 1 con người khác được gia đình ghi nhận, và gặt hái được nhiều thành quả, cống hiến có ích làm đẹp cho đời. Cảm ơn anh Trí.
Mình mới qua sinh nhật 21 vài tháng trc. Chia tay bạn gái trước sinh nhật. Nợ vài môn trong trường đại học. Cảm giác trống rỗng mỗi ngày. Mình đang học ở Bách Khoa HN. Mn mới nghe thì có vẻ: ò, thằng này đc... nhưng môi trường ở đây thật sự áp lực. Nhiều cám dỗ vụn vặt và sự lười biếng. Mình cũng đang phụ trách 1 phần hoạt động dạy học ở làng trẻ SOS của 1 clb tình nguyện. Đc hơn 1 năm qua, nhìn lại, gần như ko có gì tiến bộ đáng kể. Chỉ là giúp các bạn nhỏ học tập tốt và làm clb mạnh hơn. Than thở thế là đủ rồi! Mình đã nghiêm túc học tiếng Anh, điều mà mình đã "từ từ, vẫn kịp". Tự đánh dấu, lên kế hoạch ngắn và dài cho việc học ĐH. Mở lời với những ng bạn, ng anh em, ng thân hơn. Họ là ng sẽ lắng nghe mình mà. Cố gắng hoàn thiện bản thân hơn thì mới ko phí thời sinh viên này ko tiếc lắmmmmm
@MINH PHƯƠNG Thực ra thì cũng không tiếc lắm đâu bạn ạ. Bởi vì sự bồng bột của mình, ham vui, ham chán thì mình mới nhận ra đc điều gì mới thực sự quan trọng, mqh ở đó có xứng đáng hay không, mình nhận ra rằng nhiều lúc mình không cần phải làm quá lên như thế, phản ứng trầm trọng đến như thế. Rồi thì cũng nhận ra được mình nên quan tâm, chăm sóc, đầu tư vào bản thân như thế nào, cũng vì đã từng nhiệt huyết như vậy mà rồi mình mới vỡ mộng sớm mà bắt đầu tiếp tục, cùng thái độ điềm đạm hơn. Mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi bạn. Và tất cả mọi chuyện xảy ra đều có sự giá trị của nó hết, rồi sẽ đến lúc bạn thấy mình nên cảm ơn nó vì mình đã vấp ngã, để mà nhận ra điều thực sự quan trọng và tiếp tục bước đi. Vậy nhé. Luckyy !!!
Cũng đang nợ full combo giải tích với vật lý đây bro :)) xong thất nghiệp từ đầu năm đêna giờ, khủng hoảng nhiều quá. Cơ mà bây giờ cứ lên kế hoạch để trả nợ và ra trường cho tốt :))
Tôi 35 Tuổi - Có tinh thần cầu tiến, Muốn được người khác tôn trọng, Có 1 hội bạn chí cốt..... - Mơ mộng về cuộc sống sau này giàu có, nhiều màu sắc, Đi Tây đi tàu như đi chợ.... - Leo EBC, Đi du lịch vòng quanh thế giới..... - Tham gia các hoạt động từ thiện, luôn sẵn sàng dang tay ra giúp đỡ những người khó khăn..... - Có một cô vợ xinh xắn, một ngôi nhà với những ý tưởng có bể bơi, có phòng đọc sách, có sân cỏ rộng để tổ chức party mời bạn bè tới hàn huyên cái thời ngày còn khốn khó. - Trở thành một ông bố tâm lý, hào hứng truyền những cảm hứng cho con về 1 cuộc sống đầy màu sắc. Tôi 23 Tuổi - Ra trường, sang Nhật làm việc, một công việc tương lai hứa hẹn và cũng kèm với đó là đòi hỏi năng lực cao. - Làm việc theo cảm tính,Chủ quan, cẩu thả, dễ dàng thỏa hiệp với bản thân. - Cứ nghĩ là mình trưởng thành hơn nhiều so với những bạn bè cùng lứa, cũng đi đó đây, trong Nam ngoài Bắc, Đông Bắc, Tây Bắc đủ cả, cũng có ít nhiều vốn sống. - Ỷ lại đặc biệt là lười tư duy và đã quen với thói copy - paste từ những cái có sẵn, mục đích chỉ là để hoàn thành công việc cho xong. - Để rồi khi bị vập vào môi trường Business lúc nào cũng cần phải tư duy, yêu cầu sự tinh tế và khéo léo. tỉ mỉ.Choáng ngợp,.... Bị sếp ghét. Thua kém đồng nghiệp. đâm ra tự ti, sợ...sợ xếp, đố kị với đồng nghiệp. .....................Một mớ bòng bong ........các thứ, các thứ.... Tôi đã bắt đầu Tự hỏi bản thân, mình thích gì, là người hướng nội hay hướng ngoại,, bắt đầu lại với những thú vui, sở thích nho nhỏ và cố gắng giảm những việc vô bổ lại. ...... - Tự dặn lòng bình tâm vươtj qua thời gian khó khăn này từng chút một. - Nghiêm khắc hơn với bản thân không cho sự cẩu thả, dễ dãi xâm chiến nữa. Tôi sẽ cố gắng làm từ những việc nhỏ nhất và thiết thực .
Mình đã trãi qua khủng hoảng ấy. Mình có một cơ hội du học. Có cả một gia đình ở nơi ấy. Mình không biết trông đợi điều gì. Chỉ đơn giản là có ngành nào học được thì lấy, công việc gì có mời gọi thì vô. Nhưng rồi công việc đầu tiên của mình vô cùng vất vả với đồng lương ít ỏi. Công việc thứ ba thì lại khiến mình khó ngủ. Mình đã phải cân bằng giữa ăn, ngủ, học và tài chính. Những thứ mà mình chưa từng phải lo khi còn nhỏ. Mình cũng đã có một thời gian dài ngủ trong những căn phòng lạnh toát, với những con người ngủ trái giờ mình. Đó là một thời gian dài của những ngày mất ngủ. Những đêm không biết còn gì ăn. Những mối quan hệ độc hại. Những lớp học phải thi lại. Và rồi mọi thứ lại thay đổi khi cuối cùng người chia phòng mình đã dọn đi kèm theo một khoảng tiền trợ cấp mùa dịch. Và rồi mình nghĩ, có lẽ đã đến lúc mình sắp xếp lại cuộc đời mình. Bắt đầu từ việc bố trí lại căn phòng. Tập những thói quen mới tích cực như thể dục, nấu ăn, pha nước, nghệ thuật, thiền định. Và rồi mình đã tìm được một người con gái có cùng quan điểm và cùng nhau làm chỗ dựa tinh thần cho nhau. Và rồi mình lại dần được hàn gắn, sống thật với cảm xúc của mình hơn. Đối mặt với cảm xúc ấy, quan tâm, trò chuyện, xin lời khuyên từ nội tâm, gia đình. Mình đã cảm thấy trưởng thành hơn, kiên định hơn xưa. Mong rằng các bạn sẽ tìm được sự trưởng thành của bản thân.
Năm nay 30t. Là thằng con trai hiền lành, nhút nhát, có thể nói là sống khép kín, ít bộc lộ cảm xúc. 25 tuổi sống dưới sự che chở và bao bọc của bố mẹ, không có sự va chạm với xã hội. Sau tuổi 25, bắt đầu đi làm ở công ty mà bố mẹ sắp đặt sẵn. Nếu không có người bạn gái đầu đời, thì chắc cuộc đời trôi theo cái mà mọi người gọi là ổn định. Người yêu đầu lại là 1 người quá giỏi giang, hoàn hảo về mọi thứ. Ai cũng bảo mình số mày may mắn khi quen được nó, blah... Cô ấy hơn mình quá nhiều, nhưng đã chịu đứng lại để đợi mình, động viên mình đến với vùng đất của cô ấy, vùng đất được SỐNG đúng nghĩa. Rồi mình bắt đầu đi làm thêm, ngoài giờ công sở, va chạm nhiều hơn. Và giờ đây tuổi 30, mới bước vào sự khủng hoảng mà anh Trí nói, còn cô ấy, đã trải qua quá trình này từ bao giờ rồi, đã quá bản lĩnh và đương đầu với cuộc sống. Mình đã để cô ấy phải chờ đợi 5 năm, mà giờ đây còn bị sự khủng hoảng này đập cái bốp vào mặt khi không có sự chuẩn bị trước, dù cô ấy đã nói với mình quá nhiều lần. Thật sự những ngày tháng này thật tệ, mặc dù bên ngoài mọi thứ có vẻ vẫn ổn. Y từng lời của a Trí nói trong clip. Cám ơn sự chia sẻ của anh rất nhiều.
mình xém bị kick ra khỏi trường, đi làm trống rỗng ko ra gì cả rồi mình tìm đến các podcast về motivation nghe để lấy lại động lực mình sắp xếp lại không gian sống, học tiếng anh, rời xa facebook và nghỉ 5 ngày về quê chơi xíu rồi mình đã lấy lại cân bằng. Mình tin là trong tương lai mình sẽ gặp thêm khủng hoảng nữa nhưng mình đã có kinh nghiệm đối phó rồi. Khủng hoảng ko đến lúc trẻ đâu mn ơi nó đến lúc nào cũng đc cả. Quan trọng chúng ta có bản lĩnh đón nhận nó, feel về nó , vượt qua nó và học hỏi từ nó hay chúng ta sẽ trốn tránh nó. It's up to you !!!
Bài giảng của anh thực sự "gãi đúng chỗ ngứa" về cảm xúc mà em đang phải trải qua. Thuộc nhóm 2, mỗi ngày em đi làm với danh nghĩa là quản lý nhưng thực sự không cảm thấy có động lực đi làm và cảm thấy chán nản với công việc, với mối quan hệ tại chỗ làm khi phải làm quen với người mới và những người cũ thì chọn việc ra đi và với những dự định không thành. Em chọn việc nghỉ việc và tìm tới gia đình như một cách để trốn tránh khủng hoảng này. Em bật khóc khi thấy những biểu hiện anh nói quá đúng và như nói lên trọn vẹn về nhũng trải nghiệm mà em đang trải qua hiện tại. Trước đó em cảm thấy cô đơn trong chính những điều mình đang trải qua, cảm thấy mình yếu kém khi chọn cách bỏ cuộc sau 1 thời gian dài cố gắng chống cự. Nhưng xem bài giảng của anh, em biết mình không cô đơn và điều em đang trải qua là điều dễ hiểu. Giờ em biết mình cần phải làm gì và hướng đi cần phải đi tiếp theo để vượt qua thời điểm khủng hoảng này. Chỉ mong được gửi lời cảm ơn tới anh Trí từ đáy lòng mình.
Em cảm ơn anh nhiều lắm, nhờ video này mà bạn trai em được xoa dịu, ảnh kể với em và em cũng đã kịp thời xem hết để hiểu được áp lực của ảnh . Em làm HR và tiếp xúc với nhiều bạn nam, nữ đang ở độ tuổi khủng hoảng này nên anh nói rất đúng ạ. Thấy sự bất lực vì không đáp ứng được yêu cầu công ty, nghe những lời xin xỏ tuyệt vọng của mấy bạn, em hiểu áp lực về sự nghiệp những năm đầu tiên kinh khủng cỡ nào. Bản thân em cũng sắp bước vào đầu 2 nên xem xong video em lại càng thấy bình tâm hơn trước những sóng gió sắp tới. Anh đã giúp lứa tụi em rất nhiều. Mong anh sẽ tiếp tục hành trình đầy ý nghĩa này để VN mình ngày càng có nhiều người chạm đến thành công thực thụ hơn ạ ♥️
24 tuổi mất niềm tin bản thân nợ 200 chẹo hôm nay mong lung và chả biết gì nữa, lên xem anh cảm ơn a rất nhiều sẽ bắt đầu lại vs phiên bản tốt hơn biết ơn a rất nhiều. ❤
Cảm ơn anh. Hiện em ở tuổi 25, khủng hoảng nhất ở thời kỳ dịch bệnh vừa rồi. Cơm áo gạo tiền, công việc, tình yêu, dường như tất cả mọi thứ đánh hội đồng mình cùng lúc. Lạ lùng ở chỗ em có theo dõi anh từ rất nhiều năm về trước nhưng chưa 1 lần đủ nghiêm khắc với bản thân để theo học 1 buổi nào của anh. Em có lựa chọn trốn tránh bằng cách luôn tỏ ra bận rộn. Đến hôm nay là một ngày trời mưa và tâm trạng đủ u uất để không thể đọc tiếp cuốn tiểu thuyết ngược thì em mới mò mẩm kênh youtube mình để nghe từ sáng đến giờ. Thật sự biết ơn anh. Cảm ơn anh vì những chia sẻ tuyệt vời. Chúc anh thật nhiều sức khỏe.
Thực sự tuổi 23 của em có thể nói là khủng hoảng đáng sợ nhất từ việc tình yêu bạn bè, sự nghiệp nguyên 1 sớ nó vùi dập em hôm nay lần đầu tiên em nghĩ với cái năng lực của mình trước giờ nhưng lại bị mất việc vô định đến mức không ngờ luôn khuyên bản thân không sao đâu, nhưng nghĩ cho đến cận tết nghĩ về gia đình tính tình lại ovtk suy nghĩ nhiều đau lòng nông nỗi. Một vài việc em sẽ làm sắp tới là tìm được việc làm có định hướng em muốn phát triển và khởi nghiệp điều em mong muốn ở bản thân mình sắp tới là làm chủ bản thân coi những thứ trước đây như bài kiểm tra đơn giản không quá vội vàng, nhớ 1 điều là "Việc gì cũng sẽ qua" chuẩn bị tâm lý tốt để có thể vượt qua khủng hoảng của bản thân chuẩn bị 1 hành trang chắc chắn cho những mục tiêu sắp tới. Rất cảm ơn anh đã chia sẻ những điều hay ạ
"Quarter life crisis gắn liền với 3 cảm xúc: Tự ti, Lạc lối và Thất vọng trong 3 khía cạnh Sự nghiệp, Tài chính và Tình cảm đôi lứa" - trời ơi, anh nói đúng từng câu từng chữ luôn! Anh ơi, Tam tai là có thiệt đó anh, cũng 24-25 tuổi luôn đó 😂. Nói chứ niềm tin này là điều khiến em vẫn cố gắng lết qua khủng hoảng mấy năm vừa rồi ấy. Mỗi năm em đều ngồi chiêm nghiệm lại và thấy mỗi khía cạnh nó sụp cái rầm ko ai báo trước. Mà em vẫn thấy bản thân may mắn vì tới giờ khía cạnh sức khỏe vẫn chưa bị ảnh hưởng (chắc nó sẽ hit ở mid-life crisis 😭, còn mấy đứa bạn em bị hit rồi). Nên thôi cố gắng rèn luyện trau dồi sức khỏe. Còn sức khỏe còn làm việc được là tốt. Cố lên! Haha 😄
Cảm ơn anh, em 23 tuổi và anh nói đúng y với những gì em đang trải qua. Em đang ở giai đoạn đầu của khởi nghiệp và bây giờ em chỉ muốn bỏ hết đi, bắt đầu lạc lối vô định. Dạo gần đây em đã bắt đầu ăn chay, tập nấu ăn và giảm cân. Mục tiêu của em là giảm 15kg và hiện tại đã giảm được 4kg. Em cũng hay nghe sách và Phật pháp nhiều hơn. Sắp tới em cũng dự tính sẽ về nhà với ba mẹ. Về việc tìm mentor thì em vẫn đang cố gắng, vì em thấy nó ko dễ xíu nào với đứa khó chia sẻ như em. Nhưng em tin là người đó sẽ đến thôi. Chúc anh và team nhiều sức khỏe và bình an. Em biết ơn lắm!
Em coi rất nhiều video về vấn đề cv và em cũng biết những ng thành công hay ổn định ở chặng đường hiện tại họ cũng đã từng khủng hoảng kinh tế như em hiện tại, 22 tuổi em đánh mất chính bản thân mình, em không còn là em của vài năm trước, bước vào bất kì môi trường nào cũng vui vẻ, giờ chỉ còn là áp lực và nhút nhát, em biết chặng đường phía trước còn rất dài, em hi vọng bản thân mình sớm lấy lại sự tự tin mà em đã đánh mất
Mình 40 tuổi, chắc thuộc nhóm 2: nhìn bề ngoài mọi người sẽ thấy mình khá đầy đủ, thậm chí một số người còn cảm thấy ngưỡng mộ hoặc ghen tị với mình. Tuy nhiên bản thân mình vẫn cảm thấy tự ti, lạc lối trong tất cả khía cạnh cuộc sống. Dù vậy, mình vẫn đang đi tìm lời giải cho cuộc sống của mình. Chỉ hy vọng khá hơn mỗi ngày. Cám ơn anh/bạn Trí với video này.
trước đây em không nghĩ là một ngày nào đó e phải tìm đến những video với nội dung như vậy để giải quyết vấn đề của bản thân, e mới 21t và đang phải trải qua khoảng thời gian khủng hoảng tồi tệ, e đang bị mắc kẹt trong mớ hỗn độn về trách nhiệm với cuộc đời và gia đình,e đi từ thất vọng này đến tuyệt vọng khác khi đứng nhìn những mục tiêu mà mình cố gắng xây dựng chỉ còn một chút nữa đã có thể đạt đc sụp đổ trc khoảng thời gian sắp tết,bế tắt cứ thế dồn dập e không còn chút hi vọng mất niềm tin thậm chí là ngi ngờ vào khả năng của bản thân mình.Nhưng sau khi xem video của anh và đọc những câu chuyện của mn e đã đc tiếp thêm nguồn động lực và ý chí để thay đổi từ những thứ nhỏ nhặt nhất để cố gắng nổ lực đạt được ước mơ của mình,cảm ơn và chúc gđ anh thật nhiều sức khỏe nhé
24 tuổi lười biếng, thất nghiệp,...không mối quan hệ...không cảm thấy tình thương từ gia đình...không kĩ năng, không kiến thức...không biết bắt đầu từ đâu...từ 1 người "tốt"... trở thành con người mà mình "ghét, coi thường,..." nhất trước kia........ ... ..
@@thaicalisthenics2001 đã "ổn định" trong con mắt của XH, mọi người xung quanh... nhưng không còn ước mơ, mong muốn gì nữa... lại ngày ngày làm - ăn - ngủ... lại tiếp tục "sống"... hahahaAaaa...
@@YourName-gy7bw một ngày nào đó mình có tuổi rồi nhưng lại chẳng còn ước mơ năm nào nữa. Vì định kiến xã hội. Vì nỗi sợ bản thân thất bại mà không dám làm. Tôi cũng có ước mơ đó là làm tiểu thuyết gia. Đi du lịch nhưng cái kiếp kuli nó dập tắt hoàn toàn :(. Có lẽ phải mạnh mẽ đứng lên chống đối lại xã hội 1 lần . Mai sau già rồi chắc chẳng có cơ hội nữa
Em năm nay mới lên đại học, dưng thấy cô đơn trong định hướng. Tưởng rằng khi học đh thì hạnh phúc sẽ tới. Nhưng không, và giờ em rất mông lung. Em dự định sẽ tập thói quen chạy bộ, làm những việc nhỏ mà yêu thích❤❤
Cảm ơn anh Trí, em thấy bình an và bình tĩnh hơn sau mỗi lần xem clip của anh, và rất bất ngờ khi thấy một influencer trích dẫn Phúc Âm. God bless you!
Đúng lúc em đg gặp khủng hoảng,lạc lối mà chưa tìm được lối ra cho mk,thấy may mắn khi được thấy bài này của anh,năm nay em 20tuổi và như phần đầu a nói em thường hay trầm trọng hoá vấn đề,làm cho các vấn đề trở nên nặng nề hơn,làm cho mk stress nặng,cx một phần mk dùng mạng xh cũng nhiều nên tâm lý cũng bị ảnh hưởng,cái suy nghĩ so sánh mk vs ng khác và theo chủ nghĩa hoàn hảo làm em thấy mọi thứ cái gì cx đáng để nghĩ hết,nói đi cx phải nói lại video này như là một cái nguồn để em thoát khỏi khủng hoảng,cảm ơn anh🥰🥰🥰
Sinh viên tỉnh lên Hà Nội học và đang dần cảm thấy những điều mà anh đã chia sẻ. Từ một học sinh cấp 3 học khá trong lớp và ham học thì bây giờ con người em cũng gần giống như anh nói vậy, nhiều lần chán ghét bản thân vì sao... Em dần cảm thấy những quyết định mình đưa ra không như mong đợi, có rất nhiều cái mới cần làm và đề ra nhưng không hoàn thành như mong đợi, nhiều lúc tự ti chỉ muốn ngồi nói chuyện chia sẻ với người mình tin tưởng nhưng không được. Một lần nữa cảm ơn anh đã giúp em nhìn thấu bản thân hơn và mong nhận được sự đồng cảm của những người cùng cảnh ngộ!
Cám ơn anh, em đang ở trong giai đoạn khủng hoảng sắp 30. CV cũng có 1 vị trí, thu nhập tạm ổn nhưng nhàm chán và không thấy mục tiêu nên nghỉ việc. Ban đầu kế hoạch của em là đi du lịch, nghỉ tết, học nghề mới sau tết, ổn định và phát triển cv. Thế nhưng Đi du lịch đã xong, nghỉ tết xong, học những thứ mình muốn, học vẽ, học nghề mới, nhưng em phát hiện nghề mới không phù hợp với bản thân nên lại tiếp tục đi tìm thứ mình thích...và em đã nghỉ việc 5 tháng giờ đnag trở nên mông lung :-((
Cảm ơn a Trí rất nhiều! E năm nay 21 tuổi cảm thấy đang khủng hoảng chênh vênh trước áp lực về việc làm, tài chính, nhờ có anh đã truyền cho em động lực để phấn đấu hơn trong cs khắc nghiệt này!
Năm nay em 29 tuổi, có một công việc ổn định trong cơ quan nhà nước, nhưng từ khi đi làm ở đây em không có thêm các mối quan hệ mới ngoài đồng nghiệp, chuyện tình cảm tình yêu đều dậm chân tại chỗ, công việc cũng thế. Sau đó em có người yêu xa nhưng bị lừa dối và phản bội. Và em quyết định từ bỏ tất cả để quay về quê để làm việc. Đây là khủng hoảng 1/4 cuộc đời của em. Em đang cố gắng để vượt qua.
Em cũng muốn đk chia sẻ câu chyện của em hiện tại vs chị. Mong chị hồi đáp ạ. Em năm nay 26t đang đứng trc giữa 2 lựa chọn. 1 là, đi học tiếp 3 năm ncs, 2 là, xin việc trong Nhà nước (đây cũng là mong muốn của gđ em, mong con gái sớm có cv ổn định). Theo như nhưng gì chị đã trải qua, rất mong nhận đk tâm sự từ chị ạ.
Cả mấy tuần nay em vừa vùi trong bế tắc và rất cảm ơn anh khi nghe xong những điều anh nói thì em đã hiểu ra một số thứ quan trọng. Cảm ơn bài giảng và những dòng tâm sự chân tình này của anh. Em chỉ mới 21t thôi nhưng mà một số thứ khủng khiếp đến mức em đã đưa ra một quyết định điên rồ trong cuộc đời. Thật là nực cười khi nghe những điều anh dạy như nó là cái thứ mình cần ngay trước mắt nhưng lại tìm kiếm khá lâu.
Thanhk Mr Quéo!!! Hoá ra những gì tôi đã vượt qua là khủng hoảng 1/4 cuộc đời. Giảm sử dụng mạng XH - Bớt so sánh hơn thua - Nhận diện và đối mặt với mọi vấn đề một cách khách quan và bình tĩnh… Xã hội, xuất phát điểm và môi trường sống của mỗi người là khác nhau. Hãy hành động để tốt hơn bản thân ngày hôm qua.
Những bài chia sẻ của bạn rất có giá trị với mình và các em học sinh, mình đang nghe bài này khi nấu cơm, những bài phù hợp với các em học sinh mình chia sẻ cùng các em vào giờ sinh hoạt lớp, monh muốn của mình là giúp các em được tiếp cận với những kiến thức sâu sắc và văn minh của bạn. Mình là 1 cô giáo dạy địa lý ở tp Hải Dương, năm nay mình 42 tuổi. Cảm ơn bạn rất rất nhiều.
chào anh Trí đz . Em năm nay 19 tuổi sắp tới nên đại học rồi , em có nghỉ một năm và cũng trải qua những cảm thành công vì e cũng có kinh doanh online khi ở cái độ tuổi máu liều nhiều hơn máu não em nghĩ em có thể thành công nhanh chóng và trở nên giàu có . Nhưng sau 1 năm ra đời trải nhiệm lân la .bò tòai , rãi nắng , dầm mưa. Tìm hiểu thì mới hiểu cuộc sống thành công chẳng như mơ em quyết định học lại 12 . 1 năm qua em suy nghĩ rất nhiều và ngẫm ra được nhiều ,giờ nhìn bạn bè sau 1 năm ra trường của mình mua được xe , hay học đại học trường top. Em cũng không tự ti về bản thân tuy có hơi đố kị nhưng thật sự nó rất nhỏ . Và em vẫn đang trên con đường đi tìm bản thân của mình. Cảm ơn anh rất nhiều
Cảm ơn anh Trí vì nội dung rất hữu ích và chính xác về khủng hoảng 1/4 cuộc đời. Em vừa trải giai đoạn này, và đúng là mọi thứ rồi sẽ ổn thôi anh ạ 😀 Dành thời gian cho sở thích bản thân, gia đình và lời khuyên từ những người tin cậy là liều thuốc hiệu quả nhất trong giai đoạn tìm lại chính mình sau ngần ấy năm tự hỏi mình đang làm gì, mong muốn gì, và hàng đống câu hỏi khác 😄 Thật vui khi thấy video chia sẻ này của anh 👍👍👍
Cám ơn em anh đã cho em nhìn nhận lại những điều mình đã trải qua. Lúc đó em đã gào khóc trong đêm, một sự dằn vặt bản thân mà không biết vì sao lại như vậy. Bị những nỗi sợ trong tưởng tượng đè chồng chất lên như những tảng đá lớn đang lăn xuống vậy. Cuộc sống xung quanh em chỉ là tối tăm, đi lên thì mông lung, mà bỏ cuộc thì cũng dở. Bế tắc và vô vọng. Bố em có từng nói: giấc mơ con đè nát cuộc đời con. . . . . . A-mốt 8:11-13 nói về chuyện này đó a
Em vừa bước chân vào đời được 3 ngày. Và đã ngã sấp mặt rồi ạ. Em 22 tuổi. Em đã đi làm được hơn 1 năm tuy nhiên chỉ làm part time vì vẫn là sinh viên nên còn các lớp trên trường. Sau khi hoàn thành xong đại học vào tuần trước, tuần này em bắt đầu trở thành nhân viên full time. Thật sự em chưa sẵn sàng cho cuộc sống mới này. Khi còn đi học, mình biết mình cần phải hoàn thành điều gì, học gì và làm gì, thời gian thì tự do, bạn bè thoải mái, việc mình làm thì mình chịu không ảnh hưởng ai cả, thấy bản thân cũng ngon làm được đồ án này nọ điểm số cũng ổn áp. Cơ mà đi làm thì khác lắm, ngày 8 tiếng thứ 2 đến thứ 6 mà giờ thì làm méo gì mà được cúp tiết như hồi trước nữa. Em là nữ hoạt động trong môi trường toàn nam nên cảm thấy ít nhiều lạc lõng, nhiều khi chỉ muốn được gọi là “mày” như cách mấy anh hay gọi mấy thằng bạn cùng lứa với em để nghe cho nó thoải mái cũng như bớt lạc loài tẹo thôi á. Rồi còn cảm thấy bản thân vừa kém vừa lười nữa. Nhìn xung quanh mọi người đều rất giỏi, biết rất nhiều và ham học hỏi điều mới. Nên làm điều gì em cũng rất sợ sai, sợ gây ra lỗi ảnh hưởng team rồi bị mọi người phán xét. Vì vậy việc học hỏi thì em toàn học vì sợ chứ không phải vì tò mò hay thích thú gì cả. Cảm giác này đã xuất hiện từ khi làm part time rồi ạ. Nhưng đến khi full time em mới cảm thấy thật sự hoang mang. Không hề có cảm giác mỗi ngày đi làm là một niềm vui luôn ạ. Mà là cảm giác sợ và lo lắng. Cứ vậy hoài thực sự không ổn. Mấy nay em toàn thức khuya thật khuya vì không muốn bắt đầu một ngày mới. Rồi nướng lâu nhất có thể vào buổi sáng xong mới chạy vội đi làm. Chuyện em là vậy đó. Bài tập em nộp đây nha. Em sẽ áp dụng cách anh chỉ hi vọng sẽ tìm ra cách giải quyết mớ hỗn độn này. Cám ơn anh vì bài giảng. Em share cho bạn em nghe rồi ạ. Có anh chị nào mà đọc được comment này thì anh chị cho em xin lời khuyên với ạ nhất là các chị làm IT ạ. :(( em cám ơn nhiều nhiều :((
Anh có 2 đứa em gái cũng học IT lâu ngày có hỏi thăm lại thì nghe than là công việc áp lực và khó khăn lắm, anh cảm giác con gái chậm thích nghi và chịu áp lực kém hơn con trai thì phải . Em thì chắc mới đi làm, bị ngợp môi trường nên về kiếm luôn video này nhỉ, cũng 3 năm rồi chắc em củng ổn định công việc và cuộc sống rồi phải không?
em của hiện tại cũng như chị của 3 năm trước. em chỉ muốn biết qua 3 năm rồi, chị đã giải quyết những việc đó ra sao. Chị còn tiếp tục theo nghề này không? Em của hiện tại mông lung quá
@@inhinhgia9451 nhận được thông báo reply này em cũng bất ngờ. Hiện tại em đã ổn nhiều ạ. Em nghĩ thời điểm đó em còn nhiều tự ti, em thấy mình khác biệt với những người xung quanh và em sợ. Nhưng sau 3 năm thì mọi thứ ổn hơn. Em chấp nhận sự khác biệt, em không cố để join vào những cuộc chơi không dành cho mình, nhưng cũng không tách mình khỏi mọi người, bằng cách nào đó em kết nối được những người xung quanh và mỗi ngày đi làm không còn đáng sợ. Em nghĩ em vững vàng hơn là nhờ em tìm được những người anh những người bạn tin tưởng và đồng hành cùng em, qua những trải nghiệm trong 3 năm thì em nhận ra em không lạc lõng. Em nghĩ trong môi trường IT còn nhiều định kiến và nữ giới trong môi trường này có những áp lực riêng. Em mong chia sẻ của em giúp ích được 2 em của anh ạ. Cám ơn lời hỏi thăm của anh nhiều 😊
Em rất biết ơn đã xem được clip này anh đúng lúc. Lúc này em cảm thấy rất vô định khi đạt được những thành công nhỏ. Nhưng chính vì đó mà càng gây bản thân nhiều áp lực hơn, cứ thế ngày càng trốn tránh những cảm xúc của mình mà làm những chuyện ngày càng nông nổi hơn bình thường. Cũng nhờ những trải nghiệm đó, những áp lực đó, những nỗi ất ước không nói lên lời khi nghĩ tới thời gian ngay cả những món quà những lời cảm ơn ngày càng khó nói và cũng từ những thông thiệp tuyệt vời anh muốn truyền tải mà em đang đặt bản thân vào cái đà quỹ đạo mà em hướng tới. Em nghĩ rằng : "Cái khó khăn nhất, áp lực nhất của một người không phải là áp lực từ xã hội, gia đình, tiền bạc mà là từ những định kiến, những điều mình khiến nó quá quan trọng bản thân mình". Cuộc sống mà cứ bước tiếp, khi vượt qua nó thì nó cũng chỉ là một câu chuyện hùng vĩ trên cuộc đời bản thân mình mà thôi.
Bài giảng của a hay quá. Như nói hộ lòng e vậy đó.E k đi đh mà đi làm luôn. Thật sự là 1 2 năm đầu e đi làm rất vui, ngày sử dụng mạng 3 4 lần thôi. Nhưng sau đó thời gian rảnh của e nhiều, e lên mạng nhiều hơn, thấy bạn bè đăng hình tốt nghiệp, đi làm Cty này Cty kia,... E bắt đầu stress, tự thấy chán nản bản thân, hạn chế gặp bbe gần như là né tránh. Có đợt e stress cả tháng trời, làm về mệt mỏi nhìn bạn bè như thế e lại khóc nghẹn luôn. Dù cả ngày đang vui vẻ nhưng chỉ cần thấy hình bạn bè nay đi công tác hay kí được 1 hợp đồng là bản thân lại sụp đổ. Nhưng từ lúc e thấy dc video này của a, e thực sự hiểu ra mạng xã hội đánh phần lớn vào tâm lí của bản thân. E sẽ hạn chế lại, cũng sẽ tìm cho mình những công việc nho nhỏ làm khi mình rảnh rỗi. Cám ơn bài giảng của a ạ ♥
Thanks anh đã chia sẻ video có ích này. E chắc thuộc nhóm 3 rồi a :v , không quá lo lắng nữa. E đã từng bị khủng hoảng lúc ra trường á, việc đơn giản e làm để vượt qua đó là vẫn đi theo con đường mình đã chọn. Và đặt niềm tin vào đó, cho dù 5 năm nữa có thúi hơn thì cũng phải chấp nhận thôi :3 . Công việc của e không thể rời bỏ mạng xã hội được, tuy nhiên e đã tiếp thu đủ để khôn ngoan khi sử dụng nó. Mong những bạn trẻ nào bị khủng hoảng thì hãy có niềm tin là mình sẽ vượt qua thôi, và sau này sẽ còn thúi hơn nữa. Đừng để cơn khủng hoảng này đè bẹp các bạn, và lời khuyên mình dành cho mọi người đang bị là theo cách thứ 5 của anh Trí đó, hãy tìm cho mình 1 sở thích để nuôi dưỡng lại sự tò mò và hứng thú của mình. Đó chính là những việc nhỏ nhỏ mà bạn có thể làm trong lúc này.
Mình đã rơi nước mắt khi xem được video này, vì nhận ra mình đã không thành thật với cảm xúc của bản thân. Du học và sống ở một đất nước xa lạ, mông lung về tương lai khi thời gian sắp về Việt Nam đã cần kề. Nhiều lúc cảm thấy hối hận với những quyết định trong quá khứ, đã luôn cô gắng gọi điện cho gia đình để kết nối với họ thật nhiều, vì ở xứ người mình cảm thấy cô đơn và lạc lõng quá. Người khác sẽ thấy mình rất giỏi giang và mạnh mẽ, nhưng đằng sau đó thì chỉ bản thân mình biết đã tan nát và suy như thế nào❤🩹. Hy vọng cơn bão khủng hoảng tuôi 26 sẽ sớm qua... Chúc mọi người sẽ vượi qua được cơn bão khủng khoảng của mình, và ngày càng trưởng thành hơn.❤
Năm nay e đúng 25 tuổi, cái cảm giác khủng hoảng nó chênh vênh thực sự và đúng từng câu từng chữ như anh chia sẻ. Em đã từng tự tin về sức khỏe tinh thần cũng như thể chất của mình ở những năm 20 lắm. Nhưng chỉ cách nhau mấy năm mà cảm thấy như cả thế giới đang quay lưng với mình. Không điều gì như dự định trước đó.. Cảm ơn anh vì bài chia sẻ, chắc em phải đi off MXH ngay và luôn để trấn an tinh thần và sẵn sàng vượt qua khủng hoảng thôi :))
Cảm ơn anh Trí đã giúp em thông suốt phần nào những hoang mang đang xảy ra. Đôi khi em tự hỏi tại sao những điều này mình không biết sớm hơn nhưng cũng có thể là đúng thời điểm duyên mới đến được. Thật may mắn khi em xem được video này. Comment này để đánh dấu ngày em được khai sáng. Now em nghĩ mình sẽ đi đọc comment và xem lại video một vài lần nữa và sau đó là đi vẽ vời quay trở lại tuổi thơ. Thank anh, chúc anh ngày càng thành công ạ. Tuyệt vời!!! 26/7/2023. Kh***n.
em đang là du học sinh và cảm thấy bế tắc trong cuộc sống, về học tập, về tiền bạc, cảm thấy tương lai mịt mù phía trước, 2 tuần này e rơi vào trạng thái trầm cảm, bị lười làm việc, lười suy nghĩ, chán nơi đám đông và chỉ muốn 1 mình, rồi e lại lướt facebook.. thấy người ta thành đạt, thảnh thơi lại bắt đầu so sánh với bản thân mình và cảm thấy mình rất vô hại... hôm nay xem được video của a, cảm giác như đang nói về con người hiện tại của em vậy, xem hết video e học ra được rất nhiều điều... e sẽ bơt so sánh bản thân e với người khác, mỗi người luôn có 1 con đường riêng, hãy nỗ lực và thời điểm thành công sẽ tới. cảm ơn a vì video rất bổ ích.. e sẽ luôn ủng hộ các bài học của a ạ
Chào anh Trí, chào mọi người! Em thật sự đang khóc khi xem clip này và gõ những dòng này. Em cũng đang ở trong cơn khủng hoảng này. Em thường xem những cơn khủng hoảng như những cơn bão, vì bão nào rồi cũng sẽ qua, và sau cơn bão ta chắc chắn không thể giống ta ở trước cơn bão nữa rồi. Nhưng dù đã trải qua rất nhiều cơn bão, thì cơn bão lần này thật khó khăn đối với em. Lúc đầu khi nhận ra bản thân đã bắt đầu đến độ tuổi đương đầu với quarter life crisis, em vẫn còn nghĩ rằng mình sẽ ổn thôi, vì mình đã trải qua quá nhiều khó khăn như vậy mà, khó thêm chút nữa thì mình gắng thêm chút nữa thôi. Nhưng mọi thứ lại chẳng dễ như em nghĩ. Giờ em 25 tuổi rồi và chẳng biết mình giỏi cái gì cả, mỗi thứ em khá 1 chút chứ chẳng nổi trội gì. Thành thật mà nói, em không đến nỗi tệ và vô dụng. Nhưng em không biết thế mạnh của mình, và dường như cũng không nhận ra đam mê của mình là gì nữa.
Ở tuổi 25, sau 3 năm ra trường, tài chính tạm ổn, tự nuôi được bản thân và một ít cho gia đình. Tuy nhiên, hễ đặt ra mục tiêu là một thời gian lại bỏ cuộc, lí do mong lung, chưa cụ thể và thật sự chưa hiểu động lực chính của mình là gì. Và rồi tiếp tục đặt kế hoạch khác cho bản thân và bỏ cuộc, nó là một vòng tuần hoàn. Thật sự cảm ơn anh Trí, qua video của anh e tìm được sự đồng cảm và cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Cảm ơn anh Trí nhiều lắm, em cũng 95 mùa dịch này em ko đi làm đc nữa nên chuyển sang làm online, nhờ anh em có thêm động lực tiếp tục, dù khó khăn em tin Chúa sẽ giúp em vượt qua, chúc anh và gia đình luôn khoẻ mạnh! ❤️
em năm nay 24 tuổi, em đang có 3 cửa hàng kinh doanh thời trang nữ, thu nhập của em tầm 600tr 1 năm. Nhưng mà dần dần em không còn vui với những gì em làm. Không còn muốn làm công việc mình đang có bởi áp lực. Em cũng muốn như anh nói đi chơi hay làm gì đó thì em chưa có cơ hội và do dự. Người ngoài kỳ vọng vào em, họ nói phải chi con của họ cũng như em thì tốt biết mấy. Rồi mọi người đổ xô mai mối cho em họ nói em giỏi và tự lập. Nhưng em nghĩ em đang cố gắng cho chính bản thân em, em không thích lập gia đình như mọi người. Em bây giờ mệt mỏi với những gì em đang có. Em không chảnh nhưng mà áp lực em chịu thật sự người ngoài k hiểu hết em.
@@nvhnguyen6184 3 năm nay áp lực hơn bà ơi. Dịch mà nay chị còn 2 cửa hàng thôi. Đang định đổi ngành. Mà 3 năm nay biến cố nhiều lắm. Chị mất sạch hết. Mà cũng phải cố á bà
Em thật sự "speechless" về những gì anh đã truyền tải trong video, cảm ơn anh Trí đã chia sẽ kiến thức thật tuyệt vời này. Em đã bình tĩnh hơn khi nhận thức được vấn đề của mình cũng như có một số hướng đi cho mình. Em cảm ơn anh!
4 ปีที่แล้ว +11
Chúc Anh Trí Sức Khỏe để chia sẻ thêm nhiều kinh nghiệm, Kỹ năng tuyệt vời, Cảm ơn anh Nguyễn Hữu Trí!
Khi bị tụt tinh thần vì có 2 người thân gặp chuyện không hay thì tính tình em trầm hẳn lại. Người vô cảm cực và đang giữ chức tổ trưởng ròi dĩ nhiên là làm tổ trưởng rất dở. Quyết định sẽ Rủ đứa bạn bên cạnh học chung TA Kết thân với mentor Đỗ Thư người nói chuyện rất có cảm tình nhất mà tôi cần trao dồi kỹ năng cho chính tôi
Em 22t, đang cảm thấy chênh vênh và mơ hồ về bản thân. Em có những dự định và kế hoạch nhưng lại không kiên trì đến cuối cùng. E thấy bản thân e cực kỳ tùy hứng, cảm xúc chi phối khá nhìu. Để rồi cuối cùng bản thân kh đạt được điều gì cả. E nghi ngờ bản thân, suy nghĩ tiêu cực, thấy bản thân mk thật tệ và kém cõi
hãy làm những bạn muốn, sai cũng được nhưng đừng phạm pháp. câu chuyện kiên trì hay không thì do bản thân bạn rồi. mình nên đặt mục tiêu ngắn hạn thôi để thực hiện trước sau đó là dài hơn
Em thì cũng mới ra trường. Sau khi ra trường thì quá khủng khoảng trong việc tìm việc và công việc của mình trong tương lai. Xong nhìn bạn bè mình tự ti thật sự. Muốn về quê bán hàng với mẹ cho rồi.Nhưng nghĩ lại về quê chỉ là con đường cuối cùng thôi. Tâm trạng thực tế thì vẫn còn trống rỗng và buồn chán nhưng vẫn phải cố thôi. Vậy nên e sẽ phải cố gắng và cố gắng hàng ngày.
Em đang chênh vênh giữa những năm 20s, công việc, tình cảm, đồng đội làm em mỏi mệt, chán nản. Sai lầm nối đuôi nhau. Trong khi người ngoài nhìn vào chỉ thấy màu hồng, nào là sĩ quan trẻ phát triển nhanh, ... không ai hiểu nổi trong lòng mình. Nhiều lúc muốn tự tử vậy :(((( Cảm ơn video của anh nhiều lắm nhé!
@@minhthu1131 Mình tiếp tục cố gắng, chấp nhận đặc thù vậy, nay mình cố gắng tập gym cải thiệm body, tinh thần, mình cũng được bổ nhiệm lên vài chức vụ cao hơn rồi, mình cũng mới lập gia đình, dù nhiều thứ còn chưa thực sự đúng ý mình nhưng có lẽ mình tiếp tục sống chung với nó. Cảm ơn mọi người đã quan tâm.
ở tuổi 19, em vẫn cảm thấy mông lung về cuộc sống cũng như sự nghiệp của mình, em thường xuyên nghĩ về những điều cực kì to tát nhưng lại ngại nghĩ đến các phương thức để có thể làm điều đó, THỦ DÂM QUÁ NHIỀU có lẽ là 1 trong những lí do Lớn nhất để kìm hãm cái bản lĩnh bên trong con người em, em cần phải thay đổi, từ những điều nhỏ nhất, từ những thói quen nhỏ nhất. vài điều em muốn làm trong thời gian tới, đó là: dậy sớm và đi chạy bộ, tìm mục tiêu và tập thói quen đọc sách, tập gym 3 buổi 1 tuần, trở thành 1 con người cởi mở, ngăn nắp hơn....
Nhờ chuỗi video của anh Trí mà em đi qua quarter life crisis và tìm lại được sự hứng thu, tò mò của riêng mình. Hy vọng được gặp trực tiếp anh vào cuối năm nay
Em không nhớ là đã bao lâu rồi em mới đi cmt lại một videos ý nghĩa đến vậy. Bản thân em bị mất định hướng ở tuổi 29. Hầu như những gì anh nói đều chạm tới điều sâu nhất của em. Cám ơn anh, mặc dù là một video đã được đăng 3 năm nhưng giá trị của nó sẽ trường tồn. Cám ơn vì giúp em lại vững tin vào trực giác của mình. Chúc anh và người thân luôn sức khỏe và bình an. Em chân thành cám ơn. All the best.
Em chỉ mới 16 thôi nhưng mà em đã gặp rất nhiều chuyện về gia đình và e nghĩ là khi mà có chuyện gì đó thì e nghĩ nên cho mình 1 khoảng thời gian để suy nghỉ hơn là cứ đối mặt vs nó dồn dập dồn dập và cuối cùng thì chả nhận được gì cả .
Mình nghĩ thay vì ngồi 1 chỗ suy nghĩ, bạn nên cũng tìm cho mình 1 sở thích hay hành động thì hơn, năm nay mình cũng mới 17 tuổi thôi cơ mà mình cũng từng trải qua việc chịu sự dồn dập từ mọi phía trong từng ngày cũng như gặp những vấn đề về gia đình ngay trong tuổi 14 và cũng mất 3 năm để mình thay đổi thì mình vẫn đề cao những hành động nhỏ theo từng ngày hơn là chỉ suy nghĩ không thôi... ý kiến của riêng mình thôi. ^^
Chào anh Trí, em cũng vừa rơi vào khủng hoảng 1/4 này. Em đã quá sợ hãi, trốn tránh, kìm nén cảm xúc trong suốt 8 năm trời. Thu mình lại và không dám làm gì đẩy giới hạn bản thân lên. Cứ cảm thấy bản thân không xứng đáng, rồi lao đầu vào chỉ biết kiếm tiền mà đã bỏ bê nhiều thứ quan trọng xung quanh. Em đã đánh mất 1 tình yêu nhưng thật may mắn các mối quan hệ thân thiết vẫn còn kịp để em nuôi dưỡng lại. Sắp tới em sẽ rèn luyện các thói quen mới như cởi mở, đặt mình vào vị trí người khác để lắng nghe nhiều hơn. Và nuôi dưỡng lại sự tò mò. Rất cảm ơn anh Trí và chúc anh gặp nhiều thành công trong cuộc sống.
*Nếu bạn cần sự đồng hành giúp mình nhận diện vấn đề và có kế hoạch hành động cụ thể, giải quyết những khó khăn/khủng hoảng của cá nhân. Bạn có thể tìm hiểu về khóa học Awaken Your Power được Nguyễn Hữu Trí trực tiếp dẫn dắt tại đây: ayp.vn/khoa-hoc-ky-nang-mem-awaken-your-power
Xem lại lần 2 trong 3 năm qua 😊
@@LanhMua-n7h xem lại cảm thấy thế nào hen? 😀
Bài hơi dài, nhưng phải cám ơn Mr Quéo vì đã cho em có cơ hội chia sẻ
[1/4 cuộc đời _ 8 năm xăm mình]
22 tuổi: Sau 6 năm chống chọi với những món nợ ngân hàng, nợ người quen, nợ bạn làm ăn… gia đình mình buộc phải chia tay ngôi nhà 3 tầng 2 mặt tiền khu Bàu Cát để dọn về thuê trọ 1 căn nhà 40m2 ở cận vùng ven. Sẵn dịp vừa ra trường và có việc làm, mình dọn ra thuê 1 căn phòng riêng ở gần chỗ đưa đón xe đi làm cách chỗ Cha Mẹ ở hơn 12km, như 1 giải pháp mà mình tin là sẽ tốt cho bản thân và cả gia đình.
23 tuổi: hùn vốn với 2 thằng bạn thân để mở 1 quán cà phê nhạc rock. Ngựa non háu đá, cộng cái máu “công tử bột, từ nhỏ đã sống nhà cao cửa rộng quen rồi” vẫn còn, nên thực tâm mình chỉ muốn làm chủ / làm leader, không sẵn sàng làm thằng pha chế, bưng bê, dọn toa lét… Chưa đầy 3 tháng, quán café đã lỗ trầm trọng, không có lối ra. Đóng cửa dẹp tiệm, mất luôn 1 đứa bạn 9 năm. Và những tháng ngày tự kỷ kéo dài gần 6 tháng sau đó: đi làm, về, thanh lý cái quán, chui lại căn phòng trọ 12m2 đóng cửa, câm như hến và không giao tiếp với bất kỳ ai, kể cả gia đình
24 tuổi: đã thấm thía cái cảm giác kiếm tiền nó gian khó ra sao. Lương tốt? Ok thì đi làm xa, 1 ngày 30km đi & 30km về. Muốn có thu nhập thêm 30%? Đi làm sản xuất ca đêm nhé ku: 22h nhà nhà đi ngủ, ku bắt đầu vào ca. 06h sáng nhà nhà tỉnh dậy, ku mới hết ca. 07h người ta ăn sáng, ku lờ đờ thất thểu về đến phòng trọ nấu mì gói “ăn tối”. 09h sáng người ta bắt đầu đi làm, thì ku đi ngủ. 17h người ta về nhà thì ku thức dậy chuẩn bị “ăn sáng đi làm”. Cũng MAY MẮN là giai đoạn đó công ty có nhiều cơ hội, việc đi ca của mình chỉ diễn ra trong 6 tháng, so với nhiều đàn anh rất tài giỏi cũng phải chịu cái “kiếp cầm ca” mất 3 năm.
25 tuổi: Khủng hoảng cả tình yêu lẫn sự nghiệp. Bạn gái sau 9 năm học tập & làm việc ở nước ngoài, trở về Sài Gòn để settle down. Đúng lúc mình được offer 1 cơ hội thăng tiến với điều kiện phải bay ra Hưng Yên để set up trong vòng 2-3 năm. Đấu tranh & lựa chọn, cuối cùng chọn ở lại Sài Gòn, từ bỏ công việc để tìm 1 cơ hội mới.
25 tuổi 6 tháng: bỏ tiền đầu tư quyền chọn Option (Put/Call) chỉ số S&P500, chơi mà không tìm hiểu, đánh 1 lệnh mất ngủ 1 tuần, qua tuần mất luôn... 2000 USD
25 tuổi 8 tháng: lấy bằng lái xe ô tô xong, việc đầu tiên là vay ngân hàng mua xe cho công ty thuê lại. Nhẩm tính thấy khôn: mỗi tháng trả ngân hàng 4trVND, tiền cho thuê 7tr. Quên bà nó bài học cơ bản: ô tô là động sản, giá trị tự động giảm 20% ngay sau khi ra khỏi showroom. Chưa kể quá trình đi đòi tiền công ty thanh toán hàng tháng nó còn gian nan, hết chửi rủa rồi còn năn nỉ. Trung bình 4-6 tháng xe hư chủ xe còn chịu tiền bảo trì, vân vân & mây mây… Sau 18 tháng xe trượt giá bán cầm lỗ
26 tuổi: vay ngân hàng mua chiếc ô tô thứ hai, thuê tài xế chạy Uber, cũng tính như bài trên mà “khôn hơn”: chạy Uber kiếm mỗi tháng cũng 9-10tr cho chủ xe. High risk high return: xe bị hư, bị tai nạn, tài xế chậm thanh toán, xe bị phạt nguội hơn 30tr... Chưa đầy 1 năm cắt lỗ bỏ của chạy lấy người
27 tuổi: tình yêu tiếp tục bị thử thách khi gia đình 2 bên không hoàn toàn ủng hộ. Công việc thì phải chuyển công ty để tìm 1 cơ hội thăng tiến tốt hơn phù hợp năng lực. Cầu được ước thấy, vừa qua công ty mới được giao cho quản lý 1 khu vực "khoai" nhất, toàn "anh hùng hào kiệt". Nhiều quyết định đưa ra mà cứ sợ ra đường bị... rình chém!
[BƯỚC NGOẶT]
28 tuổi: mình & bạn gái 8 năm hai đứa để dành đủ tiền để làm 1 cái project lớn nhất đời mình _ tự tổ chức 1 đám cưới nhỏ gọn, với chỉ họ hàng 2 bên. "Dự án" này cũng gặp kha khá khó khăn. Rồi tất cả cũng qua đi...
28 tuổi 1 tháng: ngay trong tuần trăng mật, ở giữa biển Côn Đảo, cách bãi Đầm Trầu tầm 10km, Vợ mới cưới thẳng chân đạp mình 1 phát ngay xuống biển quăng cho cái áo phao buông kèm một câu “Người yêu, quen nhau 8 năm thất bại lớn nhất của em là không thể chỉ anh bơi được… Nay anh tự cố gắng nha!” Má… Sau khi chụp cái áo phao, bì bõm ngược dòng, uống 4 ngụm nước biển và vào tới ca nô, mình chỉ muốn ly dị… Quên để ý 1 chuyện lạ vừa mới xảy ra: SAU 28 NĂM VẬT VÃ, CUỐI CÙNG MÌNH ĐÃ BIẾT BƠI
29 tuổi: bắt đầu làm quen với chạy bộ, sau 8 tháng đã chinh phục được cung đường Marathon đầu tiên
30 tuổi: gặp được Mentor…
Câu quote yêu thích của mình: CỨ CHILL ĐI, MỌI CHUYỆN LUÔN CÓ THỂ TỆ HƠN!
Bước qua hàng 3X, mình chưa có thành tựu gì tự hào để chia sẻ với mấy bạn trẻ hết. Nhất là trong khoảng thời gian 2 năm trở lại đây, có dịp làm việc với thế hệ Gen Z (lứa từ 1996 trở đi), mới thấy các bạn thật giỏi & tự chủ từ rất sớm. Có bạn mới năm 2 ĐH đã có việc làm tự chủ tài chính rồi, có bạn mới 21 tuổi đã làm quản lý cho 1 nhà hàng nổi tiếng ở Trung tâm Sài Gòn.
Thứ mình có, chỉ là những vết sẹo chi chít ở trên, vết nào vết nấy lồi lõm và hằn 1 chữ rõ to tướng: NGU!
Và mình biết chắc chắn 1 chuyện: quãng đường sắp tới của những năm 35-40 nó còn khốn nạn cùng cực và vật vã hơn nữa. Và thứ còn lưu lại, chắc cũng sẽ là những câu chuyện.
cuộc đời bạn cũng nhiều sóng gió quá, mà ít nhất bạn còn có người iu người vợ ở bên cạnh để lấy làm động lực mà đi lên, mình vừa ct người iu sau 7 năm quen nhau từ năm c3 đến giờ, cảm giác chán lám, k có một tí hi vọng hay động lực gì để cố gắng
cảm ơn bài chia sẻ của ông anh, năm nay cũng 2 mấy, cũng đang chênh vênh, ko có ai để chia sẻ nên vào đây xem lại, ko biết bây giờ ông anh ổn chưa, chứ e vẫn đang đi tìm chính mình ở đâu đó:))
người bạn bỏ a từ ngày đầu lập nghiệp bh ntn rồi a😢😢
Anh đã có thành công r
Cái rỏ nhất và dễ thấy nhất là chiến thắng được bản thân và đã biết bơi🎉
@@duonglekhanh4251 bạn à. Tôi chỉ khuyên bạn 1 câu thôi “ biến thứ tồi tệ nhất trở thành động lực lớn nhất của bản thân ” nếu bạn hiểu đc câu nói này ,tôi tin là bạn sẽ thành công trên nhiều phương diện
Em giờ mới xem được vid của anh, xem xong vid của anh mà khóc rất nhiều. Em là sinh viên mới ra trường nhưng mất định hướng trong công việc, em không biết bản thân mình thích gì, không biết bản thân phải làm gì. Thất nghiệp ở lại thành phố không dám về nhà, cũng không dám kể với gia đình, một mình cô đơn giữa thành phố xa lạ, em rất trầm cảm với cuộc sống, chỉ mong muốn kiếm được công việc ổn định để giúp đỡ gia đình.
24 tuổi, thất nghiệp nửa năm, suy thoái kinh tế, khởi nghiệp thất bại nợ vài trăm triệu cả ngân hàng và bạn bè, liên tục mất niềm tin về bản thân, mất động lực, mất định hướng,... cảm ơn anh về những giá trị rất đắt này
Em đã và đang rơi vào trong giai đoạn Quater Life Crisis này. Em đang gặp khó khăn trong sự nghiệp khi chưa tìm thấy định hướng cho mình và cũng đang lục đục với người yêu nên em đang cảm thấy rất messy và không biết bắt đầu từ đầu nhưng nghe được vấn đề của thầy Qoéo giúp em cảm thấy thoải mái hơn. Em sẽ hành động bắt đầu từ hôm nay từ những điều nhỏ nhất, sống tích cực hơn, quan tâm tốt cho bản thân cả về sức khỏe, tinh thần lẫn sự nghiệp để có đủ sức quan tâm đến người thân cũng như người bạn gái của mình.
Rất cảm ơn những chia sẻ của thầy. 5 năm sau em sẽ quay lại và xem lại bản thân đã làm được những gì. Các bạn và tôi ơi, cùng nhau vượt qua nhé!
Từ 1-2 năm trước, em biết một người nói thế này: "Một ngày nào đó, bạn sẽ hối hận vì những điều mình đã không làm." Lúc đó em đã nghe, nhìn, đọc nó và không làm gì cả. Em không hiểu được sự hối hận ấy sẽ lớn thế nào nên đã không đặt nặng nó. Cho đến hiện tại, em nhìn mình cấm đầu làm mọi thứ, làm việc, học tập,... Bây giờ mới thật sự hiểu sự hối hận trong câu nói ấy. Em chỉ mới 17 tuổi, người khác nói nó không quá muộn nhưng em lại mong mình cố gắng từ mấy năm trước thì sẽ tốt hơn.
Lần đầu tiên trong cuộc đời rơi nước mắt khi xem 1 video youtube, lần đầu tiên comment 1 video vì nó quá chính xác với tình cảnh hiện tại. Hôm nay là sinh nhật tuổi 23 của em, cũng tròn 3 tháng kể từ ngày em từ bỏ công việc 20tr/tháng để tự khởi nghiệp và thất bại. Anh nói không sai một chi tiết nào luôn, áp lực tinh thần thật kinh khủng. Đôi khi muốn kết thúc cuộc đời nhưng thật may mắn khi vô tình em xem được video này đến với em, nó là 1 món quà sinh nhật thật sự vô giá với em trong ngày hôm nay. Em cảm ơn anh rất nhiều, em sẽ cố gắng vượt qua khủng hoảng lần này. Chúc anh thật nhiều sức khoẻ, thành công và có nhiều video trao giá trị đến với mọi người ạ!
Bạn giờ sao rồi bạn ơi
Xin chào
Tôi đã khóc khi xem clip này, không phải vì nó cảm động mà vì đúng thời điểm. 22 tuổi chuẩn bị ra chiến trường nhưng trong tay vẫn chưa có vũ khí, chật vật tìm công việc trong khi bạn bè đã có bến đỗ riêng. Lúc này đây tôi chỉ mong các bạn phía sau mình trẻ hơn mình hãy bớt ngây thơ lại và chú ý vào sự nghiệp tương lai để chuẩn bị một hành trang mới ❤ chúc các bạn và tôi vượt qua
E à 22t đừng làm quá mọi chuyện lên như thế, chỉ mới bắt đầu thôi. 27 - 30t nó mới là đỉnh điểm !!!
@@phatlam8631 Em ấy có hoài bão ở tuổi rất trẻ thì chẳng có có gì là làm quá cả. Mỗi người đều có một timeline cho riêng mình, không phải ai cũng phải đợi đến năm 30 mới bắt đầu sự nghiệp.
tôi bằng tuổi bạn , giờ mới ra trường trong khi đám bạn cấp 3 con nó 2 3 tuổi rồi, đi đám cưới bọn nó noi chung cũng chạnh lòng có chút cô đơn . Nhiều hôm cả tuần tôi không đi với bạn bè gi cả chỉ ở nhà ngủ rồi xem phim không mxh, tôi cảm thấy mxh tiêu cực rất nhiều , lên đó tụa bạn đẳng ảnh cưới nhau, đứa mua đồ hiệu , đứa đi du lịch . Nhìn lại bản thân mình thấy mình chả làm được gi nhiều , chưa phụ giúp được bố mẹ, ở cái thởi điểm khủng hoảng kinh tế hiện tại thì thất nghiệp là không bất ngờ nữa, tôi chỉ ở nhà học thêm skill, phụ bố mẹ làm việc nhà cho đỡ áp lực trang lứa, cũng chả dám yêu ai, tại sợ yêu ngta minh không có tiền , có địa vị thì tự ti.
@@nguyenvantruongfplhcm_k1781mình cũng mới ra trường, mong lung không biết làm gì tiếp theo, một phần do học ngành kinh doanh quốc tế nó quá mơ hồ đến nỗi sau khi ra trường vẫn cứ như mình mới vào trường những ngày đầu vậy
Ôi em ơi, nghe e 22t nói như này, một đứa 30t như c phải thốt lên câu cảm thán! Hãy cứ ngây thơ đi e ạ!
Một cô gái 20 tuổi, từ bé lớn lên trong vòng tay ba mẹ, sự che chở của gia đình. Em quyết định rời khỏi vùng an toàn, ra Đà Nẵng tự học tập không người thân, không một chỗ dựa vào. Mọi thứ cứ ngỡ màu hồng, đến khi bị đau nhập viện, phải mổ, ba phải ra đón vào Sài Gòn chăm sóc, ấy vậy, trớ trêu thay, mổ được một tháng, em lại bị Covid, thật sự em rất mệt mỏi và khủng hoảng, 20 tuổi, cái tuổi đáng ra phải tự lập thì giờ đây phụ thuộc hoàn toàn vào bố mẹ vào mọi việc, đã vậy học hành thì bị đình trệ, sức khỏe thì yếu ớt. Nhưng thật sự phải cảm ơn anh vì bài viết, em sẽ lấy cái khó khăn làm động lực, thay đổi bản thân từ những điều nhỏ nhất, cố gắng không mất niềm tin và hy vọng vào bản thân kể cả mục tiêu về thể chất lẫn tinh thần
5 bước vượt qua khủng hoảng:
11:20 Hạn chế sử dụng mạng xã hội
13:30 Kiếm một Mentor
16:25 Kích hoạt hệ thống hỗ trợ từ gia đình và bạn bè
17:58 Chuyển hoá so sánh giữa người yêu và sếp
19:10 Tự trau dồi bản thân để xứng đáng với mối quan hệ nghiêm túc
Cảm ơn nhe ^^
OK LUN BẠN ƠIIIII
Cảm ơn bạn đã tóm tắt lại nha
cảm ơn bạn
Em năm nay 21t mới hoàn thành xong nvqs, về làm thời gian đầu thấy thiếu cái “gì đó” và xem được clip này em quyết định sẽ đi học lại để học đại học. Cảm ơn nhờ cái clip của anh mà em thấy được bản thân mình là ai? Sống vì cái gì? Định hướng bản thân mình rõ ràng hơn
Như chết đuối vớ được phao cứu sinh. Em năm nay 26 đi làm được hai năm. Năm đầu đi làm một thứ đều tốt đẹp sự nghiệp rộng mở, tâm huyết dâng tràn, đánh đông dẹp bắc chuyện gì cũng thuận lợi. Người yêu thì quen đã lâu cứ tưởng sẽ cưới khi thích hợp. Nào ngờ qua năm thứ 2 công việc bọc lộ nhiều thứ “lối cũ” mà tâm huyết tuổi trẻ không công phá được, công việc đành phải chấp đi vào guồng cũ sao cho dễ quản lý khiến tâm lý bào mòn và chán nản. Và cũ khi đó mối tình đại học đã quá lâu trở nên nặng nề và không còn cho nhau động lực. Người ta tìm người mới. Tất cả đúng như câu anh nói thế giới này tự nhiên sụp đổ. Những ngày qua em chưa tìm được lối ra cho cuộc sống của mình. Loanh quanh lẫn quẩn và đi làm bằng thói quen. Rất cảm ơn anh vì sau khi coi bài giảng em đã có động lực làm mới lại cuộc sống và khi sáng suốt ra sẽ nhìn nhận lại xem cái gì chưa đúng và sống có giá trị hơn
Đồng cảm với bạn! hồi mới chia tay tôi cũng sụp hết mấy tháng, những tháng ngày sau đó thì cố gắng lết đi từ từ nhưng trong tim còn đau đáu lắm. Đến khi vượt qua rồi thì trong lòng bình an hơn, tĩnh lặng hơn và nhẹ nhàng hơn. Bây giờ tôi còn muốn gặp lại người cũ để nói lời cảm ơn nữa đó. Mọi chuyện từ từ sẽ ổn thôi, không sao đâu bạn ạ.
C em mình lại chung một trường hợp. Em cực kỳ cực kỳ cảm thấy tồi tệ, em cũng lạc lõng bơi trong nỗi buồn hiện tại. Nhưng cũng nhờ clip này của anh, em lấy lại được động lực cho công việc ngày mai và cho tương lai tiếp theo.
phao cứu sinh :)))) sao không cố tự bơi bạn gì đó ơi
26 tuổi mà mới đi làm 2 năm, tôi 22 tuổi đã làm đc 4 năm =))
Chị ra sao rồi, đã đỡ hơn chưa ạ. Em giờ 25, bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, tuy không về tình cảm nhưng về con đường sự nghiệp.
em đã 28 và thất sự em đang trong giai khủng hoảng như vậy. Ba mẹ em cũng chỉ mong em có 1 cuộc sống bình thường đi làm về lương tầm trung trung. Công việc em hiện tại không tệ về kể cả dịch em vẫn có mức lương đủ sống và trợ cấp thêm cho cho mẹ. Tuy nhiên công việc hàng ngày làm em có 1 cảm giác vô hồn nghĩa là chỉ để hoàn thành xong công việc và không có thể đưa ra thêm 1 ý tưởng sáng tạo độc đáo như lúc đầu bắt đầu công việc. Em học về du lịch và hiện làm chăm sóc khách hàng trong lĩnh vực xnk.
Còn về tình cảm thì người bên cạnh em cảm thấy lêch pha và muốn bứt phá hơn còn em thì cứ dặm chân tại chố. Cám ơn anh Trí về sự chia sẻ chân thành. Qua đây em sẽ có những nhìn nhận đúng đắn hơn và có thể là bắt đầu nhỏ nhất với những cái mình đam mê.
gia cảnh của em không phải thiếu thốn, cũng có của ăn của để. Nếu xét ra có lẽ em cũng thuộc dạng công tử, thích gì đc đó. suốt 23 năm em chỉ muốn là sẽ có. Và rồi em vào đại học, có mối tình đầu rồi tan vỡ. m vừa ra trường thì đã có 1 công việc ổn định để thăng tiến tới cuối đời. Đó là lúc em thấy mình thật lạc lõng. và em quyết định xin đi du học ở isarel dù có cả tá trương trình du học danh tiếng hơn mà em có thể tham gia và đến quốc gia khác để tiêu tiền của bố mẹ mấy năm rồi về, nhưng em quyết định đến sa mạc làm nông dân. và kỳ lạ làm sao khi mà mỗi ngày em lê đôi chân gần như là chụt rút và co giật về phòng thì em lại cảm thấy mình thật sự sống, thật sự vui, thật sự tự do.
Mọi thứ hiện nay thế nào rồi bạn, có như bạn muốn không
Bạn ra sao rồi, mình cũng đang bế tắc nhiều vấn đề
Em năm nay 26t ra trường đi làm gắn bó với công ty đã được 4 năm, đúng là mọi thứ ở độ tuổi này mọi thứ đều quá bấp bênh, không chắc chắn, ba mẹ thì già yếu hơn, công việc thì thăng tiến chưa quá cao và cũng không rõ bản thân muốn tiếp tục gắn bó với công ty rồi leo lên vị trí cao hơn hay tìm một môi trường mới cho mình, tình cảm thì quá khó để lo lắng cho người ta đủ đầy khi mình cũng chỉ mới bắt đầu xây dựng sự nghiệp. Nhưng trên tất cả vì mình vì gia đình thì phải cố gắng thôi, mệt quá thì em nghe nhạc đọc sách, đi đá banh, lai rai với anh em cho khuây khỏa rồi tiếp tục chiến thôi. Chúng ta chỉ thật sự thất bại khi chúng ta từ bỏ mọi cố gắng mà. Chúc anh Trí và ekip nhiều sức khỏe.
Òa, bạn đồng niên nè. Tự nhiên thấy cậu chia sẻ vậy nên tớ cũng muốn gõ vài dòng góp chuyện mặc dù tụi mình không quen biết nhau. Tớ cũng 26 tuổi. Đã nhảy 2 công ty và một năm trước tớ nhận ra bản thân mình không phù hợp với công việc văn phòng và đã quyết định nghỉ việc để đi làm freelancer :) Lúc đó ai cũng bảo tớ điên và bố mẹ thì phản đối, hết ngọt lại xẵng và để được làm công việc này tớ đã phải chiến tranh lạnh với bố mẹ trong vòng 3 tháng trời. GIờ tuy thu nhập chưa cao nhưng tớ đã có kế hoạch tương lai , cảm thấy bản thân đã tiến bộ và cứng cỏi hơn rất nhiều. Bố mẹ tớ thấy con gái vui vẻ hơn trước, sau một năm mà vẫn chưa chán việc và quan trọng là nó vẫn chưa chết đói phải ngửa tay xin tiền nên hai cụ cũng đã chấp nhận việc này. Hiện tại mỗi ngày của tớ rất vui, không hề thấy chán công việc và đã xác định sẽ gắn bó với nó mãi. Chúc cậu luôn vui trong cuộc sống và cả công việc nha! 26 tuổi cố lên!
@@phamtrunganh4676 chúc bạn thành công trên con đường mình lựa chọn nhé...Làm gì làm nhưng cũng giữ sức khỏe nhé...Cùng cố gắng nào!!!
@@mitakitu Cậu cũng thế nha 😀😀 Cố lên!!
Em cám ơn anh Trí. Lúc em từ cấp 3 lên đại học, em rất tự ti và thường đỗ lỗi cho hoàn cảnh vì mình là học sinh ở tỉnh, không có điều kiện như các bạn. Em tham gia học AYP, có một lần trong 3 ngày đầu của khóa học, anh bảo em nhìn vào mắt anh và kể về điều em muốn làm, anh bảo em thay vì nuối tiếc hay hãy nhiệt huyết hơn và nhờ anh em đã có sự thay đổi. Hôm nay em đi làm đã được một năm, em nghĩ mình đang trải qua sự khủng hoảng mà anh nói. Em cám ơn anh ngày đó đã nhắc nhở, chỉ bảo. Em cám ơn buổi workshop của anh ở trường đại học Ngoại Thương mà em có cơ hội làm ban tổ chức để tự nhắc nhở em lần nữa. Em cám ơn những video của anh đã nhắc bài em đôi khi em quên bài. Và cám ơn video ngày hôm nay của anh đã giúp em tự tin, bình tâm và hiểu rõ hơn mình nên làm gì. Em chúc anh và ekip sức khỏe và thật nhiều niềm vui.
Năm nay 22 tuổi,năm cuối của đời học sinh mình gặp được vd này mong rằng mình của những năm về sau sẽ có một sự thay đổi lớn trưởng thành hơn tự tin hơn để quay lại đọc cmt này và mỉm cười à thì ra con người ta ai cũng có thể là người đặc biệt!!!! Chúc tôi của tương lai thành công 🎉
24 tuổi, mình thực sự mệt mõi về nhiều mặt trong cuộc sống. Em cám ơn anh vì video này. Cám ơn anh đã gãi đúng chỗ ngứa của em.
Các bạn ơi, cố lên nhé💪💪💪
2024 và vào đúng thời điểm này em đang rơi vào đúng khủng hoảng này luôn, và vào ngày hôm nay e xem được clip này của anh và e biết là à mình đã từng bản lĩnh và đam mê như thế nào và tự tìm cách để trở lại đường đua. Trân thành cảm ơn vid này của anh rất nhiều ❤
cảm ơn thầy Trí . năm nay em 20 tuổi . đang bị gia đình chối bỏ vì suốt ngày đi làm mà không mang tiền về . sự thật là bản thân vướng vào nợ nần nhưng tự xoay sở , không cho gia đình biết . em không sợ mang tiếng hay gì vì chuyện này em chia sẻ được với bạn bè . chỉ là không muốn gia đình lo. nhưng mà vẫn thất vọng đôi chút vì thái độ sát thương của gia đình
bạn à không phải họ sát thương mà cta đã tới tuổi trưởng thành rồi bame nuôi ta mấy chục năm nay cx khổ lắm chỉ là họ hơi nông lubg sợ rằng mình k làm nên chiện
Thực tế bây giờ bản thân mình đả đủ hiểu,đủ trường thành ,và biết bây giờ mình nên chọn gì, theo gì để phù hợp với bản và sự hiểu biết,cái tuổi 24 trở lên là ko nên lơ là với bản thân,và bắt buộc mình phải suy nghĩ xem lại bản thân có cái gì chưa tốt thì nên bỏ, thay vào đó bản thân cần cố gắng hơn tập cho bản thân mình hoàn thiện hơn ,rồi dần dần cũng sẽ hiểu ra thôi
Thật may mắn khi được coi video của chú ... nay cháu 19 tuổi ... ra trường hết c3 cũng được 1 năm ... lúc sắp ra trường thi hết cấp cháu hết sức lạc lối vì k biết phải làm gì cho tương lai ... cho kì vọng của gia đình kì vọng chính bản thân mình ... cháu hiểu con người phải có ước mơ .... có sở thích nhưng thực sự cháu khác với chị gái cháu ... có 1 ước mơ từ nhỏ làm giáo viên và giờ cũng đạt được ước mơ đứng trên giảng đường ... còn cháu thì khác cháu k có 1 ước mơ hay 1 sở thích chọn vẹn nào cả làm việc gì cũng dở nên cháu luôn cảm thấy tự ti đến mức so sánh bản thân mình với người khác... nhưng bù lại cháu là đứa có mục đích làm có mục đích ... hiện tại cháu k đi học tiếp mà đi học nghề cũng được 1 năm ... cháu làm sửa xe ...lương tháng cũng được gần 7tr nếu cố trụ tay vững làm tốt sau tầm 2 đến 3 năm thì thu nhập cũng đc tầm 11tr nhưng thực sự cháu k thích nghề này ... cháu cũng từng xem 1 clip của c nói là " thay vì làm thứ mình thích thì hãy thích thứ mình đang làm,, cháu nhận thức rất rõ thứ mình đang làm nhưng cháu cảm thấy k thể hoà nhập nổi nơi cháu làm ... đôi khi thử hoà vào r lại đánh mất mình r k biết mình là ai ... hiện tại cháu có 1 mục tiêu là trả hết nợ vì gia đình cháu bố mẹ cháu bị đồng hữu lừa cũng chục năm nay ... mẹ cháu thì đi bán rong ... bố thì làm thợ mộc cũng gọi là đủ ăn nhưng 3thg nay k có việc .... cháu k đi học nữa vì biết bố mẹ k lo nổi nên cháu xin đi học nghề dù biết đó là thứ cháu k thích nhưng đó là thứ hiện tại cho cháu thu nhập trug bình hàng tháng cũng đỡ được 1 phần nào chú ạ .. cháu cố gắng 3-4 năm nữa là trả xong ... nay clip đánh trúng tâm trạng của cháu ... khủng hoảng thực sự ... trong công việc ... hay bị ngta chửi nói là ngu k được việc gì vì cháu vẫn vụng trong cviec ... chú cũng đã nói " mọi chuyện r cũng sẽ qua ,,, c cảm nhận được điều đó 😔 Cháu sẽ thật kiên trì 😔
Em là một đứa khi còn bé, gia đình thì bận bịu và phải kiếm tiền. Em có thể coi là đứa bé hiểu chuyện luôn giấu đi cảm xúc thật của mình. Im lặng và bây giờ em năm nay 16 tuổi. Luôn cảm thấy mất mục tiêu, lúc dậy đầu óc trông rỗng. Làm bài tập do deadline còn không thì chơi điện thoại suốt ngày. Khi còn ở đại dịch covid cùng vơi đó là kì thi vào 10 vô cùng căng thẳng, lúc đó em gặp rất nhiều khủng hoảng tâm lý. Em đã xem rất nhiều video và đặc biệt là của anh Hữu Trí, anh giúp em mạnh mẽ nhưng qua đó em cũng cứng đầu và cái tôi cao. Ít khi bị sợ hãi nhưng đủ lạc quan. Nhưng bởi mẹ em làm gvien C3, nên em thi vào trường mẹ với ư cách là con gvien được các cô giúp đỡ và được vào lớp chọn lớp đầu của khối. Em luôn áp lực ở lớp với thành tích và các bạn trong lớp. Em thi hsg và đạt thành tích tốt hơn em mong đợi nhưng qua đó em rơi vào nhóm số 2, luôn trốn tránh trách nhiệm tìm niềm vui hay thậm chí chán ghét học hành và không hứng thú với mọi thứ.
Dù là tuổi 16 nhưng thật sự em chưa va vấp nhiều nhưng cũng cảm thấy như khủng hoàng nửa cuộc đời
E đã từng bị khủng hoảng dẫn tới việc drop out đại học vào đầu năm 3. Rồi quá trình đi làm cũng thật sự tồi tề khi tất cả những ảo mộng giàu sang và thay đổi thế giới ban đầu đều đổ vỡ và bị thực tại khắc nghiệt tát nổ đom đóm mắt. E đã lao vào đọc ngấu nghiến để tìm câu trả lời cho những khúc mắc của bản thân, nhưng chỉ làm tình hình tồi tệ hơn cho đến khi e đọc được cuốn The subtle art of not giving a f**k. Trong quá trình đó e cũng thật may mắn vì có bố mẹ vẫn luôn ở bên giúp đỡ sau những vấp ngã của e. Hiện tại e tính đi du học nghề Đức anh à. Tuy biết đến video của a hơi muộn nhưng e cũng đã nhắc đến khủng hoảng tuổi trung niên. Nên là e sẽ còn có thể chuẩn bị tinh thần. Cảm ơn a rất nhiều.
Có thể 2 lần em bị khủng hoảng tuổi trẻ vô tình xem nhờ mentor tuyệt vời như Trí đây ạ Hiện tại về chuyện tình cảm không kết quả và kèm theo lạc lối chính mình tìm kiếm tương lai khi bản thân làm mất công việc sau 3 tháng đi làm tại Đài dù cho e đã có 2 năm đi làm VN vẫn sụp đổ qua 3 tháng ngắn ngủi đi làm trong môi trường cạnh tranh dù cho vẫn có nhiều đồng nghiệp thân thương mong muốn em xứng đáng làm việc cty mới không nơi cty cũ . H em nghe bài của anh giúp thức tỉnh hơn để vượt qua khủng hoảng này
1 em sẽ chạy bộ , viết nhật ký thường xuyên hơn cho bản thân xã nỗi lòng hơn là giấu trong lòng
2 kết nối mọi người xã hội dễ nhất trong các cô bạn cùng phòng và tâm sự gia đình nhiều hơn
3 mở lòng mình chia sẻ mentor hiện tại trong hành trình mình hơn
4 tránh mạng xã hội thời gian khủng hoảng
5 xây dựng bản thân về mọi mặt :ngoại hình, học tập ;tìm ra đam mê ;công việc ,đầu tư kỷ luật ...
Sau tất cả giờ em nhẹ nhàng tiến hành đối đấu khủng hoảng không vì tự ti mà thay vào đó tự tin và mạnh mẽ vượt khủng hoảng dễ dàng .
Mong rằng anh Trí ra thật nhiều video bổ ích e nói riêng và mọi người nói chung . Em sẵn sàng fan chân thành của anh Trí và xem các video của Trí rất hay . Chúc anh thật sức khỏe và Awake your power 1 ngày lớn mạnh nhe anh 😍😍
32 tuổi và thật sự đang khủng hoảng nhiều vì sự chưa chuẩn bị vững vàng trong cuộc sống ngay cả tài chính, học vấn và bản lĩnh. Mục tiêu thì phải hoàn thành nhiều hơn nhưng may mắn là có động lực thật nhiều từ gia đình nhỏ. Mình cũng may mắn vì theo dõi những người thầy trên youtube có tâm và chia sẻ rất thật-thẳng như Mr Quéo. Xin cảm ơn. Rất hy vọng Mr Quéo có thêm video để giúp những người vừa qua 30 như mình (cũng vật vã chạy nước rút để ko lại khủng hoảng tuổi Trung niên 😅) . Mong Mr Quéo có video chia sẻ nhé.
Anh/chị có thể chia sẻ tên của 1 vài người mentor ngầu lòi trên youtube mà anh/chị đã theo dõi được không ạ? Em chưa khủng hoảng vì e mới 21 nhưng e nghĩ là mình cần 1 mentor ngay lúc này. Em cảm ơn ạ.
mình nay tròn 43t, và cũng như các bạn đây, ko ít lần khủng hoảng, cứ nghĩ cố gắng và cố gắng, để rồi tất mọi thứ cuốn mình theo vào cuộc chơi mỗi ngày 1 lớn, đến khi nhận ra thật sự đáng tiết, "phải chi, giá như ? và ........ "nhưng nếu đoạn đường quá tốt chắc sẽ ko biết mình có tay lái giỏi, nhưng cũng đừng quá tự tin nó sẽ làm ta mù quáng
Cám ơn anh về bài nói này. ❤️
Bản thân em cũng đang dần từ bỏ mạng xã hội trong thời gian này
Cuộc sống khó khăn, phần nhỏ là vì mưu sinh, phần nhiều là vì so sánh. ☹️
Em gặp khủng hoảng trong mục tiêu và cuộc sống của mình, thất bại và khó khăn liên tục đến với em, đáng lẽ em phải tìm cách để vượt qua nhưng những gì em có thể làm là ngồi đó lo âu, em tự đặt áp lực quá lớn lên bản thân em và vì quá lo âu, em không đủ bình tĩnh để giải quyết vấn đề. Bên cạnh đó, em không biết phải làm gì cho tương lai của mình, em không có mục đích sống và cảm thấy cuộc sống thật tẻ nhạt. Em rất cảm ơn bài giảng của anh, sắp tới em dự định sẽ hạn chế dùng mạng xã hội, dành nhiều thời gian cho các hoạt động bản thân như là đọc sách, tập thể dục, viết nhật kí; bên cạnh đó, tâm sự với mẹ và gia đình nhiều hơn, kiếm cho mình lời khuyên từ các anh chị đi trước hoặc anh chị trong nghề. Và từ từ học hỏi những điều nhỏ nhất như là bắt đầu viết content, đi chụp ảnh, dọn nhà, tìm hiểu về chứng khoán và tin vào trực giác của bản thân em.
14:05 tự nhiên nghe xong phát khóc, mà đúng là rơi nước mắt thật nhiều khi áp lực muốn chết cho rồi, xã hội hiện đại quá độc hại em chỉ muốn sống cuộc sống hòa mình với thiên nhiên như thời còn nhỏ. 🌿
mình thì đôi lúc chỉ muốn mở trang trại sống cùng với thú vật, tự trồng trọt sinh sống qua ngày để tránh con người. "không nghe, không thấy, không nói" vs "bạn là nhất, bạn đúng tất, bạn tuyệt vời nhất" là châm ngôn sống của mình hiện tại
@@tranleminh6315 haha
Em đang đứng ở tuổi 26 chẳng biết làm gì ngoài bán buôn online, tình cảm cũng vừa mới kết thúc, chán nản vì mọi kế hoạch lập ra đổ vỡ. Nhưng thật may khi 3 ngày qua em tìm được các clip của anh, em đã biết mình muốn làm gì. Hết dịch xin việc đối diện với cái mà em từng trốn tránh, lo cho gia đình nhiều hơn, quan tâm bản thân cũng như sức khoẻ. Tìm hiểu về những việc khiến bản thân của chính mình thích thú, dành thời gian mỗi ngày để đọc sách, tập thể thao, cũng như sẽ khắc phục những khuyết điểm của bản thân mình.
Em cám ơn anh Trí ạ. Em hiện tại là sinh viên năm 2 trường Điện - Điện tử Đại học Bách Khoa Hà Nội.
Những video của anh rất ý nghĩa, phần nào đó giải tỏa nỗi lòng của một sinh viên mới bước chân vào Đại học khiến em vực dậy về mặt tinh thần rất lớn.
Nhưng vẫn có nhiều những áp lực sắp tới đang chờ em phía trước phải vượt qua.
Chúc anh có nhiều những bài giảng chất lượng. Với những bài giảng ấy đã giúp bản thân em rất nhiều và em tin rằng còn có rất nhiều học viên, các bạn trẻ khác rất cần những người truyền cảm hứng như anh. Em cảm ơn ạ!
24 tuổi xem video của anh em cảm thấy mình nằm trong những câu nói của anh.
22 tuổi hoàn thành cao đẳng
Nhập ngũ
24 tuổi xuất ngũ
Sau khi xuất ngũ 1,2 tháng đầu vẫn ok dần về sau thì thấy mấy phương hướng nghề nghiệp, cuộc sống suy nghỉ ngày 1 nhiều hơn và cảm thấy hoài nghi về năng lực của bản thân và bây giờ thì vẫn đang cố gắn thoát ra những suy nghỉ tiêu cực đấy.
1 cảm giác thất bại ở tuổi 24.
Cảm giác như mình có thể làm được nhưng khi muốn đứng lên thực hiện thì lại do dự và lo lắng..
Đây đúng là những điều em đang tìm kiếm trong thời gian này ạ !🙏
Xin chia sẻ một chút về trường hợp của bản thân: Năm nay em 23t (1997), thông thường thì ở độ tuổi này, bạn bè cùng chan lứa đã ra trường và bắt đầu trên con đường sự nghiệp! Còn em, năm nay chỉ mới vào lại năm nhất đại học ( vì em di dân sang Mỹ và phải học lại, chậm lại hơn 5 năm) và năm đầu đại học này vô cùng áp lực với em vì vốn tiếng anh của em chưa đủ tốt, và còn phải nhận áp lực từ việc lo kinh tế gia đình, em đang sống với người cha vừa bị ung thư ( cha em là một toxic parent). Thời gian này thật sự kinh khủng y như cách anh Trí diễn tả ( có phần hơn vậy!). Giờ em cảm giác đang đánh mất bản thân, trở nên tiêu cực và bị tiêm nhiễm nhiều tính cách xấu từ môi trường xung quanh ( em từng là một người rất năng động, lạc quan, yêu đời). Em rất mong tìm được một mentor có thể cho em học hỏi kinh nghiệm và nhận năng lượng tích cực. Cảm ơn chia sẻ của anh Trí.❤🙏🙌
Ko biết bây h em ổn chưa? Chồng chị cũng tương tự em học chậm lại do qua Mỹ nhưng bây giờ ông đã học thêm đc master rồi nè ^^ cố lên em nhé
Hallo anh, chào mọi người, mình 96 tức là đang 24 tuổi, trước khi xem clip, mình không nghĩ mình đang trong 1 cuộc khủng hoảng, chưa xác định rõ kẻ địch của bản thân mình đang phải đối mặt là gì, nhưng giờ thì rõ rồi. Kẻ địch có sự hỗ trợ từ sự yêu thương của gia đình, bó buộc bản thân mình trong vòng an toàn, nhưng điều đó chi càng làm mình muốn vượt qua bung ra, chính trong mình cũng cảm thấy có sự bất hiếu khi không nghe theo định hướng sống cuộc sống mà gia đình mong muốn. Nhưng đó là cái giá mình chấp nhận trả để có được 1 ngày mai tốt hơn, 1 con người khác được gia đình ghi nhận, và gặt hái được nhiều thành quả, cống hiến có ích làm đẹp cho đời.
Cảm ơn anh Trí.
Mình mới qua sinh nhật 21 vài tháng trc. Chia tay bạn gái trước sinh nhật. Nợ vài môn trong trường đại học. Cảm giác trống rỗng mỗi ngày.
Mình đang học ở Bách Khoa HN. Mn mới nghe thì có vẻ: ò, thằng này đc... nhưng môi trường ở đây thật sự áp lực. Nhiều cám dỗ vụn vặt và sự lười biếng.
Mình cũng đang phụ trách 1 phần hoạt động dạy học ở làng trẻ SOS của 1 clb tình nguyện. Đc hơn 1 năm qua, nhìn lại, gần như ko có gì tiến bộ đáng kể. Chỉ là giúp các bạn nhỏ học tập tốt và làm clb mạnh hơn.
Than thở thế là đủ rồi! Mình đã nghiêm túc học tiếng Anh, điều mà mình đã "từ từ, vẫn kịp". Tự đánh dấu, lên kế hoạch ngắn và dài cho việc học ĐH. Mở lời với những ng bạn, ng anh em, ng thân hơn. Họ là ng sẽ lắng nghe mình mà.
Cố gắng hoàn thiện bản thân hơn thì mới ko phí thời sinh viên này ko tiếc lắmmmmm
@MINH PHƯƠNG Thực ra thì cũng không tiếc lắm đâu bạn ạ. Bởi vì sự bồng bột của mình, ham vui, ham chán thì mình mới nhận ra đc điều gì mới thực sự quan trọng, mqh ở đó có xứng đáng hay không, mình nhận ra rằng nhiều lúc mình không cần phải làm quá lên như thế, phản ứng trầm trọng đến như thế. Rồi thì cũng nhận ra được mình nên quan tâm, chăm sóc, đầu tư vào bản thân như thế nào, cũng vì đã từng nhiệt huyết như vậy mà rồi mình mới vỡ mộng sớm mà bắt đầu tiếp tục, cùng thái độ điềm đạm hơn. Mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi bạn. Và tất cả mọi chuyện xảy ra đều có sự giá trị của nó hết, rồi sẽ đến lúc bạn thấy mình nên cảm ơn nó vì mình đã vấp ngã, để mà nhận ra điều thực sự quan trọng và tiếp tục bước đi.
Vậy nhé.
Luckyy !!!
Cũng đang nợ full combo giải tích với vật lý đây bro :)) xong thất nghiệp từ đầu năm đêna giờ, khủng hoảng nhiều quá. Cơ mà bây giờ cứ lên kế hoạch để trả nợ và ra trường cho tốt :))
@@xuananhnguyen8385 cố lên haha... Toán với Lý phải chăm lên lớp với chăm làm bài tập mới xong đc
BK HCM đồng cảm :(((. Đi học chỉ toàn áp lực
Tôi 35 Tuổi
- Có tinh thần cầu tiến, Muốn được người khác tôn trọng, Có 1 hội bạn chí cốt.....
- Mơ mộng về cuộc sống sau này giàu có, nhiều màu sắc, Đi Tây đi tàu như đi chợ....
- Leo EBC, Đi du lịch vòng quanh thế giới.....
- Tham gia các hoạt động từ thiện, luôn sẵn sàng dang tay ra giúp đỡ những người khó khăn.....
- Có một cô vợ xinh xắn, một ngôi nhà với những ý tưởng có bể bơi, có phòng đọc sách, có sân cỏ rộng để
tổ chức party mời bạn bè tới hàn huyên cái thời ngày còn khốn khó.
- Trở thành một ông bố tâm lý, hào hứng truyền những cảm hứng cho con về 1
cuộc sống đầy màu sắc.
Tôi 23 Tuổi
- Ra trường, sang Nhật làm việc, một công việc tương lai hứa hẹn và cũng kèm với đó là đòi hỏi năng lực
cao.
- Làm việc theo cảm tính,Chủ quan, cẩu thả, dễ dàng thỏa hiệp với bản thân.
- Cứ nghĩ là mình trưởng thành hơn nhiều so với những bạn bè cùng lứa, cũng đi đó đây, trong Nam ngoài
Bắc, Đông Bắc, Tây Bắc đủ cả, cũng có ít nhiều vốn sống.
- Ỷ lại đặc biệt là lười tư duy và đã quen với thói copy - paste từ những cái có sẵn, mục đích chỉ là để hoàn
thành công việc cho xong.
- Để rồi khi bị vập vào môi trường Business lúc nào cũng cần phải tư duy, yêu cầu sự tinh tế và khéo léo. tỉ
mỉ.Choáng ngợp,.... Bị sếp ghét. Thua kém đồng nghiệp. đâm ra tự ti, sợ...sợ xếp, đố kị với đồng nghiệp.
.....................Một mớ bòng bong ........các thứ, các thứ....
Tôi đã bắt đầu Tự hỏi bản thân, mình thích gì, là người hướng nội hay hướng ngoại,, bắt đầu lại với những
thú vui, sở thích nho nhỏ và cố gắng giảm những việc vô bổ lại. ......
- Tự dặn lòng bình tâm vươtj qua thời gian khó khăn này từng chút một.
- Nghiêm khắc hơn với bản thân không cho sự cẩu thả, dễ dãi xâm chiến nữa.
Tôi sẽ cố gắng làm từ những việc nhỏ nhất và thiết thực .
bài viết của anh thực sự cho e nhiều động lực ! lựa chọn con đường khác của riêng mình
Mình đã trãi qua khủng hoảng ấy. Mình có một cơ hội du học. Có cả một gia đình ở nơi ấy. Mình không biết trông đợi điều gì. Chỉ đơn giản là có ngành nào học được thì lấy, công việc gì có mời gọi thì vô.
Nhưng rồi công việc đầu tiên của mình vô cùng vất vả với đồng lương ít ỏi. Công việc thứ ba thì lại khiến mình khó ngủ.
Mình đã phải cân bằng giữa ăn, ngủ, học và tài chính. Những thứ mà mình chưa từng phải lo khi còn nhỏ.
Mình cũng đã có một thời gian dài ngủ trong những căn phòng lạnh toát, với những con người ngủ trái giờ mình.
Đó là một thời gian dài của những ngày mất ngủ. Những đêm không biết còn gì ăn. Những mối quan hệ độc hại. Những lớp học phải thi lại.
Và rồi mọi thứ lại thay đổi khi cuối cùng người chia phòng mình đã dọn đi kèm theo một khoảng tiền trợ cấp mùa dịch.
Và rồi mình nghĩ, có lẽ đã đến lúc mình sắp xếp lại cuộc đời mình. Bắt đầu từ việc bố trí lại căn phòng. Tập những thói quen mới tích cực như thể dục, nấu ăn, pha nước, nghệ thuật, thiền định. Và rồi mình đã tìm được một người con gái có cùng quan điểm và cùng nhau làm chỗ dựa tinh thần cho nhau.
Và rồi mình lại dần được hàn gắn, sống thật với cảm xúc của mình hơn. Đối mặt với cảm xúc ấy, quan tâm, trò chuyện, xin lời khuyên từ nội tâm, gia đình. Mình đã cảm thấy trưởng thành hơn, kiên định hơn xưa.
Mong rằng các bạn sẽ tìm được sự trưởng thành của bản thân.
Năm nay 30t. Là thằng con trai hiền lành, nhút nhát, có thể nói là sống khép kín, ít bộc lộ cảm xúc. 25 tuổi sống dưới sự che chở và bao bọc của bố mẹ, không có sự va chạm với xã hội. Sau tuổi 25, bắt đầu đi làm ở công ty mà bố mẹ sắp đặt sẵn. Nếu không có người bạn gái đầu đời, thì chắc cuộc đời trôi theo cái mà mọi người gọi là ổn định. Người yêu đầu lại là 1 người quá giỏi giang, hoàn hảo về mọi thứ. Ai cũng bảo mình số mày may mắn khi quen được nó, blah... Cô ấy hơn mình quá nhiều, nhưng đã chịu đứng lại để đợi mình, động viên mình đến với vùng đất của cô ấy, vùng đất được SỐNG đúng nghĩa. Rồi mình bắt đầu đi làm thêm, ngoài giờ công sở, va chạm nhiều hơn. Và giờ đây tuổi 30, mới bước vào sự khủng hoảng mà anh Trí nói, còn cô ấy, đã trải qua quá trình này từ bao giờ rồi, đã quá bản lĩnh và đương đầu với cuộc sống. Mình đã để cô ấy phải chờ đợi 5 năm, mà giờ đây còn bị sự khủng hoảng này đập cái bốp vào mặt khi không có sự chuẩn bị trước, dù cô ấy đã nói với mình quá nhiều lần.
Thật sự những ngày tháng này thật tệ, mặc dù bên ngoài mọi thứ có vẻ vẫn ổn.
Y từng lời của a Trí nói trong clip.
Cám ơn sự chia sẻ của anh rất nhiều.
Hiện tại e cũng đang trong tình trạng khủng hoảng như a Trí nói, thì không biết là hiện tại a đã ổn hơn chưa và a đã vượt qua điều đó ntn vậy ạ :((
mình xém bị kick ra khỏi trường, đi làm trống rỗng ko ra gì cả rồi mình tìm đến các podcast về motivation nghe để lấy lại động lực mình sắp xếp lại không gian sống, học tiếng anh, rời xa facebook và nghỉ 5 ngày về quê chơi xíu rồi mình đã lấy lại cân bằng. Mình tin là trong tương lai mình sẽ gặp thêm khủng hoảng nữa nhưng mình đã có kinh nghiệm đối phó rồi. Khủng hoảng ko đến lúc trẻ đâu mn ơi nó đến lúc nào cũng đc cả. Quan trọng chúng ta có bản lĩnh đón nhận nó, feel về nó , vượt qua nó và học hỏi từ nó hay chúng ta sẽ trốn tránh nó. It's up to you !!!
Bài giảng của anh thực sự "gãi đúng chỗ ngứa" về cảm xúc mà em đang phải trải qua.
Thuộc nhóm 2, mỗi ngày em đi làm với danh nghĩa là quản lý nhưng thực sự không cảm thấy có động lực đi làm và cảm thấy chán nản với công việc, với mối quan hệ tại chỗ làm khi phải làm quen với người mới và những người cũ thì chọn việc ra đi và với những dự định không thành. Em chọn việc nghỉ việc và tìm tới gia đình như một cách để trốn tránh khủng hoảng này.
Em bật khóc khi thấy những biểu hiện anh nói quá đúng và như nói lên trọn vẹn về nhũng trải nghiệm mà em đang trải qua hiện tại. Trước đó em cảm thấy cô đơn trong chính những điều mình đang trải qua, cảm thấy mình yếu kém khi chọn cách bỏ cuộc sau 1 thời gian dài cố gắng chống cự. Nhưng xem bài giảng của anh, em biết mình không cô đơn và điều em đang trải qua là điều dễ hiểu.
Giờ em biết mình cần phải làm gì và hướng đi cần phải đi tiếp theo để vượt qua thời điểm khủng hoảng này. Chỉ mong được gửi lời cảm ơn tới anh Trí từ đáy lòng mình.
Em cảm ơn anh nhiều lắm, nhờ video này mà bạn trai em được xoa dịu, ảnh kể với em và em cũng đã kịp thời xem hết để hiểu được áp lực của ảnh .
Em làm HR và tiếp xúc với nhiều bạn nam, nữ đang ở độ tuổi khủng hoảng này nên anh nói rất đúng ạ. Thấy sự bất lực vì không đáp ứng được yêu cầu công ty, nghe những lời xin xỏ tuyệt vọng của mấy bạn, em hiểu áp lực về sự nghiệp những năm đầu tiên kinh khủng cỡ nào.
Bản thân em cũng sắp bước vào đầu 2 nên xem xong video em lại càng thấy bình tâm hơn trước những sóng gió sắp tới.
Anh đã giúp lứa tụi em rất nhiều. Mong anh sẽ tiếp tục hành trình đầy ý nghĩa này để VN mình ngày càng có nhiều người chạm đến thành công thực thụ hơn ạ ♥️
24 tuổi mất niềm tin bản thân nợ 200 chẹo hôm nay mong lung và chả biết gì nữa, lên xem anh cảm ơn a rất nhiều sẽ bắt đầu lại vs phiên bản tốt hơn biết ơn a rất nhiều. ❤
Cảm ơn anh. Hiện em ở tuổi 25, khủng hoảng nhất ở thời kỳ dịch bệnh vừa rồi. Cơm áo gạo tiền, công việc, tình yêu, dường như tất cả mọi thứ đánh hội đồng mình cùng lúc. Lạ lùng ở chỗ em có theo dõi anh từ rất nhiều năm về trước nhưng chưa 1 lần đủ nghiêm khắc với bản thân để theo học 1 buổi nào của anh. Em có lựa chọn trốn tránh bằng cách luôn tỏ ra bận rộn. Đến hôm nay là một ngày trời mưa và tâm trạng đủ u uất để không thể đọc tiếp cuốn tiểu thuyết ngược thì em mới mò mẩm kênh youtube mình để nghe từ sáng đến giờ. Thật sự biết ơn anh. Cảm ơn anh vì những chia sẻ tuyệt vời. Chúc anh thật nhiều sức khỏe.
Chẳng bao giờ xem những video của anh mà em lại tua cả. Thật sự rất ý nghĩa, rất quý giá trong từng câu, từng chữ của anh!
Thực sự tuổi 23 của em có thể nói là khủng hoảng đáng sợ nhất từ việc tình yêu bạn bè, sự nghiệp nguyên 1 sớ nó vùi dập em hôm nay lần đầu tiên em nghĩ với cái năng lực của mình trước giờ nhưng lại bị mất việc vô định đến mức không ngờ luôn khuyên bản thân không sao đâu, nhưng nghĩ cho đến cận tết nghĩ về gia đình tính tình lại ovtk suy nghĩ nhiều đau lòng nông nỗi.
Một vài việc em sẽ làm sắp tới là tìm được việc làm có định hướng em muốn phát triển và khởi nghiệp điều em mong muốn ở bản thân mình sắp tới là làm chủ bản thân coi những thứ trước đây như bài kiểm tra đơn giản không quá vội vàng, nhớ 1 điều là "Việc gì cũng sẽ qua" chuẩn bị tâm lý tốt để có thể vượt qua khủng hoảng của bản thân chuẩn bị 1 hành trang chắc chắn cho những mục tiêu sắp tới. Rất cảm ơn anh đã chia sẻ những điều hay ạ
Mẹ chính là mentor của mình. Cảm ơn mẹ đã đồng hành cùng con trong khoảng thời gian khó khăn này.
"Quarter life crisis gắn liền với 3 cảm xúc: Tự ti, Lạc lối và Thất vọng trong 3 khía cạnh Sự nghiệp, Tài chính và Tình cảm đôi lứa" - trời ơi, anh nói đúng từng câu từng chữ luôn!
Anh ơi, Tam tai là có thiệt đó anh, cũng 24-25 tuổi luôn đó 😂. Nói chứ niềm tin này là điều khiến em vẫn cố gắng lết qua khủng hoảng mấy năm vừa rồi ấy.
Mỗi năm em đều ngồi chiêm nghiệm lại và thấy mỗi khía cạnh nó sụp cái rầm ko ai báo trước. Mà em vẫn thấy bản thân may mắn vì tới giờ khía cạnh sức khỏe vẫn chưa bị ảnh hưởng (chắc nó sẽ hit ở mid-life crisis 😭, còn mấy đứa bạn em bị hit rồi). Nên thôi cố gắng rèn luyện trau dồi sức khỏe. Còn sức khỏe còn làm việc được là tốt. Cố lên! Haha 😄
Gãi đúng chỗ ngứa
Cảm ơn anh, em 23 tuổi và anh nói đúng y với những gì em đang trải qua. Em đang ở giai đoạn đầu của khởi nghiệp và bây giờ em chỉ muốn bỏ hết đi, bắt đầu lạc lối vô định.
Dạo gần đây em đã bắt đầu ăn chay, tập nấu ăn và giảm cân. Mục tiêu của em là giảm 15kg và hiện tại đã giảm được 4kg. Em cũng hay nghe sách và Phật pháp nhiều hơn. Sắp tới em cũng dự tính sẽ về nhà với ba mẹ.
Về việc tìm mentor thì em vẫn đang cố gắng, vì em thấy nó ko dễ xíu nào với đứa khó chia sẻ như em. Nhưng em tin là người đó sẽ đến thôi.
Chúc anh và team nhiều sức khỏe và bình an. Em biết ơn lắm!
Mình cũng thế ! Chúc bạn sớm vượt qua nhé
Em coi rất nhiều video về vấn đề cv và em cũng biết những ng thành công hay ổn định ở chặng đường hiện tại họ cũng đã từng khủng hoảng kinh tế như em hiện tại, 22 tuổi em đánh mất chính bản thân mình, em không còn là em của vài năm trước, bước vào bất kì môi trường nào cũng vui vẻ, giờ chỉ còn là áp lực và nhút nhát, em biết chặng đường phía trước còn rất dài, em hi vọng bản thân mình sớm lấy lại sự tự tin mà em đã đánh mất
"everything is going to be ok" cũng là thông điệp mà mình nhận được gần đây từ thầy của mình. cảm ơn anh Trí.
Mình 40 tuổi, chắc thuộc nhóm 2: nhìn bề ngoài mọi người sẽ thấy mình khá đầy đủ, thậm chí một số người còn cảm thấy ngưỡng mộ hoặc ghen tị với mình. Tuy nhiên bản thân mình vẫn cảm thấy tự ti, lạc lối trong tất cả khía cạnh cuộc sống.
Dù vậy, mình vẫn đang đi tìm lời giải cho cuộc sống của mình. Chỉ hy vọng khá hơn mỗi ngày. Cám ơn anh/bạn Trí với video này.
17 tuổi thật sự cảm thấy may mắn khi đc coi video này của a 💓
tôi ước tôi biết những điều này khi bằng tuổi bạn thay vì game
biết là 1 chuyện lâm trận sẽ thấy khác....cố lên nhé
Đang học lớp 12 hả bạn ?
@Hong Phong Pham đúng rồi b
Tuổi trẻ thật tốt, mong bạn sớm trưởng thành
trước đây em không nghĩ là một ngày nào đó e phải tìm đến những video với nội dung như vậy để giải quyết vấn đề của bản thân, e mới 21t và đang phải trải qua khoảng thời gian khủng hoảng tồi tệ, e đang bị mắc kẹt trong mớ hỗn độn về trách nhiệm với cuộc đời và gia đình,e đi từ thất vọng này đến tuyệt vọng khác khi đứng nhìn những mục tiêu mà mình cố gắng xây dựng chỉ còn một chút nữa đã có thể đạt đc sụp đổ trc khoảng thời gian sắp tết,bế tắt cứ thế dồn dập e không còn chút hi vọng mất niềm tin thậm chí là ngi ngờ vào khả năng của bản thân mình.Nhưng sau khi xem video của anh và đọc những câu chuyện của mn e đã đc tiếp thêm nguồn động lực và ý chí để thay đổi từ những thứ nhỏ nhặt nhất để cố gắng nổ lực đạt được ước mơ của mình,cảm ơn và chúc gđ anh thật nhiều sức khỏe nhé
24 tuổi lười biếng, thất nghiệp,...không mối quan hệ...không cảm thấy tình thương từ gia đình...không kĩ năng, không kiến thức...không biết bắt đầu từ đâu...từ 1 người "tốt"... trở thành con người mà mình "ghét, coi thường,..." nhất trước kia........
...
..
cùng cảnh ngộ với bạn, không biết hiện giờ bạn ra sao rồi và bạn vượt qua điều đó ntn
@@thaicalisthenics2001 đã "ổn định" trong con mắt của XH, mọi người xung quanh... nhưng không còn ước mơ, mong muốn gì nữa... lại ngày ngày làm - ăn - ngủ... lại tiếp tục "sống"... hahahaAaaa...
@@YourName-gy7bw một ngày nào đó mình có tuổi rồi nhưng lại chẳng còn ước mơ năm nào nữa. Vì định kiến xã hội. Vì nỗi sợ bản thân thất bại mà không dám làm. Tôi cũng có ước mơ đó là làm tiểu thuyết gia. Đi du lịch nhưng cái kiếp kuli nó dập tắt hoàn toàn :(. Có lẽ phải mạnh mẽ đứng lên chống đối lại xã hội 1 lần . Mai sau già rồi chắc chẳng có cơ hội nữa
Em năm nay mới lên đại học, dưng thấy cô đơn trong định hướng.
Tưởng rằng khi học đh thì hạnh phúc sẽ tới.
Nhưng không, và giờ em rất mông lung.
Em dự định sẽ tập thói quen chạy bộ, làm những việc nhỏ mà yêu thích❤❤
Cảm ơn anh Trí, em thấy bình an và bình tĩnh hơn sau mỗi lần xem clip của anh, và rất bất ngờ khi thấy một influencer trích dẫn Phúc Âm. God bless you!
Đúng lúc em đg gặp khủng hoảng,lạc lối mà chưa tìm được lối ra cho mk,thấy may mắn khi được thấy bài này của anh,năm nay em 20tuổi và như phần đầu a nói em thường hay trầm trọng hoá vấn đề,làm cho các vấn đề trở nên nặng nề hơn,làm cho mk stress nặng,cx một phần mk dùng mạng xh cũng nhiều nên tâm lý cũng bị ảnh hưởng,cái suy nghĩ so sánh mk vs ng khác và theo chủ nghĩa hoàn hảo làm em thấy mọi thứ cái gì cx đáng để nghĩ hết,nói đi cx phải nói lại video này như là một cái nguồn để em thoát khỏi khủng hoảng,cảm ơn anh🥰🥰🥰
Sinh viên tỉnh lên Hà Nội học và đang dần cảm thấy những điều mà anh đã chia sẻ. Từ một học sinh cấp 3 học khá trong lớp và ham học thì bây giờ con người em cũng gần giống như anh nói vậy, nhiều lần chán ghét bản thân vì sao...
Em dần cảm thấy những quyết định mình đưa ra không như mong đợi, có rất nhiều cái mới cần làm và đề ra nhưng không hoàn thành như mong đợi, nhiều lúc tự ti chỉ muốn ngồi nói chuyện chia sẻ với người mình tin tưởng nhưng không được.
Một lần nữa cảm ơn anh đã giúp em nhìn thấu bản thân hơn và mong nhận được sự đồng cảm của những người cùng cảnh ngộ!
Cám ơn anh, em đang ở trong giai đoạn khủng hoảng sắp 30. CV cũng có 1 vị trí, thu nhập tạm ổn nhưng nhàm chán và không thấy mục tiêu nên nghỉ việc. Ban đầu kế hoạch của em là đi du lịch, nghỉ tết, học nghề mới sau tết, ổn định và phát triển cv. Thế nhưng Đi du lịch đã xong, nghỉ tết xong, học những thứ mình muốn, học vẽ, học nghề mới, nhưng em phát hiện nghề mới không phù hợp với bản thân nên lại tiếp tục đi tìm thứ mình thích...và em đã nghỉ việc 5 tháng giờ đnag trở nên mông lung :-((
Cảm ơn a Trí rất nhiều! E năm nay 21 tuổi cảm thấy đang khủng hoảng chênh vênh trước áp lực về việc làm, tài chính, nhờ có anh đã truyền cho em động lực để phấn đấu hơn trong cs khắc nghiệt này!
Năm nay em 29 tuổi, có một công việc ổn định trong cơ quan nhà nước, nhưng từ khi đi làm ở đây em không có thêm các mối quan hệ mới ngoài đồng nghiệp, chuyện tình cảm tình yêu đều dậm chân tại chỗ, công việc cũng thế. Sau đó em có người yêu xa nhưng bị lừa dối và phản bội. Và em quyết định từ bỏ tất cả để quay về quê để làm việc. Đây là khủng hoảng 1/4 cuộc đời của em. Em đang cố gắng để vượt qua.
Em cũng muốn đk chia sẻ câu chyện của em hiện tại vs chị. Mong chị hồi đáp ạ. Em năm nay 26t đang đứng trc giữa 2 lựa chọn. 1 là, đi học tiếp 3 năm ncs, 2 là, xin việc trong Nhà nước (đây cũng là mong muốn của gđ em, mong con gái sớm có cv ổn định). Theo như nhưng gì chị đã trải qua, rất mong nhận đk tâm sự từ chị ạ.
Cả mấy tuần nay em vừa vùi trong bế tắc và rất cảm ơn anh khi nghe xong những điều anh nói thì em đã hiểu ra một số thứ quan trọng. Cảm ơn bài giảng và những dòng tâm sự chân tình này của anh. Em chỉ mới 21t thôi nhưng mà một số thứ khủng khiếp đến mức em đã đưa ra một quyết định điên rồ trong cuộc đời. Thật là nực cười khi nghe những điều anh dạy như nó là cái thứ mình cần ngay trước mắt nhưng lại tìm kiếm khá lâu.
Thanhk Mr Quéo!!! Hoá ra những gì tôi đã vượt qua là khủng hoảng 1/4 cuộc đời.
Giảm sử dụng mạng XH - Bớt so sánh hơn thua - Nhận diện và đối mặt với mọi vấn đề một cách khách quan và bình tĩnh…
Xã hội, xuất phát điểm và môi trường sống của mỗi người là khác nhau. Hãy hành động để tốt hơn bản thân ngày hôm qua.
Em cảm ơn anh
Dù chưa đạt độ tuổi này nhưng em cảm thấy video thực sự giúp đỡ em rất nhiều về mặt tinh thần. Cảm thấy được vực dậy !
Những bài chia sẻ của bạn rất có giá trị với mình và các em học sinh, mình đang nghe bài này khi nấu cơm, những bài phù hợp với các em học sinh mình chia sẻ cùng các em vào giờ sinh hoạt lớp, monh muốn của mình là giúp các em được tiếp cận với những kiến thức sâu sắc và văn minh của bạn. Mình là 1 cô giáo dạy địa lý ở tp Hải Dương, năm nay mình 42 tuổi. Cảm ơn bạn rất rất nhiều.
Cảm ơn anh Trí ❤️
5 bước vượt qua khủng hoảng :
1, hạn chế dùng mạng xã hội
2, chủ động tìm cho người mentor
"Tìm và rồi con sẽ tìm thấy
Hỏi và rồi con sẽ nhận được
Gõ và rồi những cánh cửa sẽ mở ra"
3, kích hoạt hệ thống hỗ trợ gia đình và bạn bè
4, chuyển hóa so sánh giữa người yêu và sếp
5, lên kế hoạch cho những việc nhỏ mỗi ngày để nuôi dưỡng sự tò mò
chào anh Trí đz . Em năm nay 19 tuổi sắp tới nên đại học rồi , em có nghỉ một năm và cũng trải qua những cảm thành công vì e cũng có kinh doanh online khi ở cái độ tuổi máu liều nhiều hơn máu não em nghĩ em có thể thành công nhanh chóng và trở nên giàu có . Nhưng sau 1 năm ra đời trải nhiệm lân la .bò tòai , rãi nắng , dầm mưa. Tìm hiểu thì mới hiểu cuộc sống thành công chẳng như mơ em quyết định học lại 12 . 1 năm qua em suy nghĩ rất nhiều và ngẫm ra được nhiều ,giờ nhìn bạn bè sau 1 năm ra trường của mình mua được xe , hay học đại học trường top. Em cũng không tự ti về bản thân tuy có hơi đố kị nhưng thật sự nó rất nhỏ . Và em vẫn đang trên con đường đi tìm bản thân của mình. Cảm ơn anh rất nhiều
Cảm ơn anh Trí vì nội dung rất hữu ích và chính xác về khủng hoảng 1/4 cuộc đời.
Em vừa trải giai đoạn này, và đúng là mọi thứ rồi sẽ ổn thôi anh ạ 😀 Dành thời gian cho sở thích bản thân, gia đình và lời khuyên từ những người tin cậy là liều thuốc hiệu quả nhất trong giai đoạn tìm lại chính mình sau ngần ấy năm tự hỏi mình đang làm gì, mong muốn gì, và hàng đống câu hỏi khác 😄
Thật vui khi thấy video chia sẻ này của anh 👍👍👍
Chúc mừng bạn 👍
Cám ơn em anh đã cho em nhìn nhận lại những điều mình đã trải qua.
Lúc đó em đã gào khóc trong đêm, một sự dằn vặt bản thân mà không biết vì sao lại như vậy. Bị những nỗi sợ trong tưởng tượng đè chồng chất lên như những tảng đá lớn đang lăn xuống vậy. Cuộc sống xung quanh em chỉ là tối tăm, đi lên thì mông lung, mà bỏ cuộc thì cũng dở. Bế tắc và vô vọng.
Bố em có từng nói: giấc mơ con đè nát cuộc đời con.
.
.
.
.
.
A-mốt 8:11-13 nói về chuyện này đó a
Em vừa bước chân vào đời được 3 ngày. Và đã ngã sấp mặt rồi ạ.
Em 22 tuổi. Em đã đi làm được hơn 1 năm tuy nhiên chỉ làm part time vì vẫn là sinh viên nên còn các lớp trên trường. Sau khi hoàn thành xong đại học vào tuần trước, tuần này em bắt đầu trở thành nhân viên full time.
Thật sự em chưa sẵn sàng cho cuộc sống mới này. Khi còn đi học, mình biết mình cần phải hoàn thành điều gì, học gì và làm gì, thời gian thì tự do, bạn bè thoải mái, việc mình làm thì mình chịu không ảnh hưởng ai cả, thấy bản thân cũng ngon làm được đồ án này nọ điểm số cũng ổn áp. Cơ mà đi làm thì khác lắm, ngày 8 tiếng thứ 2 đến thứ 6 mà giờ thì làm méo gì mà được cúp tiết như hồi trước nữa. Em là nữ hoạt động trong môi trường toàn nam nên cảm thấy ít nhiều lạc lõng, nhiều khi chỉ muốn được gọi là “mày” như cách mấy anh hay gọi mấy thằng bạn cùng lứa với em để nghe cho nó thoải mái cũng như bớt lạc loài tẹo thôi á. Rồi còn cảm thấy bản thân vừa kém vừa lười nữa. Nhìn xung quanh mọi người đều rất giỏi, biết rất nhiều và ham học hỏi điều mới. Nên làm điều gì em cũng rất sợ sai, sợ gây ra lỗi ảnh hưởng team rồi bị mọi người phán xét. Vì vậy việc học hỏi thì em toàn học vì sợ chứ không phải vì tò mò hay thích thú gì cả.
Cảm giác này đã xuất hiện từ khi làm part time rồi ạ. Nhưng đến khi full time em mới cảm thấy thật sự hoang mang. Không hề có cảm giác mỗi ngày đi làm là một niềm vui luôn ạ. Mà là cảm giác sợ và lo lắng.
Cứ vậy hoài thực sự không ổn. Mấy nay em toàn thức khuya thật khuya vì không muốn bắt đầu một ngày mới. Rồi nướng lâu nhất có thể vào buổi sáng xong mới chạy vội đi làm.
Chuyện em là vậy đó. Bài tập em nộp đây nha. Em sẽ áp dụng cách anh chỉ hi vọng sẽ tìm ra cách giải quyết mớ hỗn độn này.
Cám ơn anh vì bài giảng. Em share cho bạn em nghe rồi ạ.
Có anh chị nào mà đọc được comment này thì anh chị cho em xin lời khuyên với ạ nhất là các chị làm IT ạ. :(( em cám ơn nhiều nhiều :((
Anh có 2 đứa em gái cũng học IT lâu ngày có hỏi thăm lại thì nghe than là công việc áp lực và khó khăn lắm, anh cảm giác con gái chậm thích nghi và chịu áp lực kém hơn con trai thì phải . Em thì chắc mới đi làm, bị ngợp môi trường nên về kiếm luôn video này nhỉ, cũng 3 năm rồi chắc em củng ổn định công việc và cuộc sống rồi phải không?
em của hiện tại cũng như chị của 3 năm trước. em chỉ muốn biết qua 3 năm rồi, chị đã giải quyết những việc đó ra sao. Chị còn tiếp tục theo nghề này không? Em của hiện tại mông lung quá
@@inhinhgia9451 nhận được thông báo reply này em cũng bất ngờ. Hiện tại em đã ổn nhiều ạ. Em nghĩ thời điểm đó em còn nhiều tự ti, em thấy mình khác biệt với những người xung quanh và em sợ. Nhưng sau 3 năm thì mọi thứ ổn hơn. Em chấp nhận sự khác biệt, em không cố để join vào những cuộc chơi không dành cho mình, nhưng cũng không tách mình khỏi mọi người, bằng cách nào đó em kết nối được những người xung quanh và mỗi ngày đi làm không còn đáng sợ. Em nghĩ em vững vàng hơn là nhờ em tìm được những người anh những người bạn tin tưởng và đồng hành cùng em, qua những trải nghiệm trong 3 năm thì em nhận ra em không lạc lõng.
Em nghĩ trong môi trường IT còn nhiều định kiến và nữ giới trong môi trường này có những áp lực riêng. Em mong chia sẻ của em giúp ích được 2 em của anh ạ. Cám ơn lời hỏi thăm của anh nhiều 😊
Em rất biết ơn đã xem được clip này anh đúng lúc. Lúc này em cảm thấy rất vô định khi đạt được những thành công nhỏ. Nhưng chính vì đó mà càng gây bản thân nhiều áp lực hơn, cứ thế ngày càng trốn tránh những cảm xúc của mình mà làm những chuyện ngày càng nông nổi hơn bình thường. Cũng nhờ những trải nghiệm đó, những áp lực đó, những nỗi ất ước không nói lên lời khi nghĩ tới thời gian ngay cả những món quà những lời cảm ơn ngày càng khó nói và cũng từ những thông thiệp tuyệt vời anh muốn truyền tải mà em đang đặt bản thân vào cái đà quỹ đạo mà em hướng tới. Em nghĩ rằng : "Cái khó khăn nhất, áp lực nhất của một người không phải là áp lực từ xã hội, gia đình, tiền bạc mà là từ những định kiến, những điều mình khiến nó quá quan trọng bản thân mình". Cuộc sống mà cứ bước tiếp, khi vượt qua nó thì nó cũng chỉ là một câu chuyện hùng vĩ trên cuộc đời bản thân mình mà thôi.
"Rồi cũng qua thôi em. Không sao đâu" 😁. Cảm ơn anh
Bài giảng của a hay quá. Như nói hộ lòng e vậy đó.E k đi đh mà đi làm luôn. Thật sự là 1 2 năm đầu e đi làm rất vui, ngày sử dụng mạng 3 4 lần thôi. Nhưng sau đó thời gian rảnh của e nhiều, e lên mạng nhiều hơn, thấy bạn bè đăng hình tốt nghiệp, đi làm Cty này Cty kia,... E bắt đầu stress, tự thấy chán nản bản thân, hạn chế gặp bbe gần như là né tránh. Có đợt e stress cả tháng trời, làm về mệt mỏi nhìn bạn bè như thế e lại khóc nghẹn luôn. Dù cả ngày đang vui vẻ nhưng chỉ cần thấy hình bạn bè nay đi công tác hay kí được 1 hợp đồng là bản thân lại sụp đổ. Nhưng từ lúc e thấy dc video này của a, e thực sự hiểu ra mạng xã hội đánh phần lớn vào tâm lí của bản thân. E sẽ hạn chế lại, cũng sẽ tìm cho mình những công việc nho nhỏ làm khi mình rảnh rỗi. Cám ơn bài giảng của a ạ ♥
Thanks anh đã chia sẻ video có ích này. E chắc thuộc nhóm 3 rồi a :v , không quá lo lắng nữa. E đã từng bị khủng hoảng lúc ra trường á, việc đơn giản e làm để vượt qua đó là vẫn đi theo con đường mình đã chọn. Và đặt niềm tin vào đó, cho dù 5 năm nữa có thúi hơn thì cũng phải chấp nhận thôi :3 . Công việc của e không thể rời bỏ mạng xã hội được, tuy nhiên e đã tiếp thu đủ để khôn ngoan khi sử dụng nó. Mong những bạn trẻ nào bị khủng hoảng thì hãy có niềm tin là mình sẽ vượt qua thôi, và sau này sẽ còn thúi hơn nữa. Đừng để cơn khủng hoảng này đè bẹp các bạn, và lời khuyên mình dành cho mọi người đang bị là theo cách thứ 5 của anh Trí đó, hãy tìm cho mình 1 sở thích để nuôi dưỡng lại sự tò mò và hứng thú của mình. Đó chính là những việc nhỏ nhỏ mà bạn có thể làm trong lúc này.
Mình đã rơi nước mắt khi xem được video này, vì nhận ra mình đã không thành thật với cảm xúc của bản thân. Du học và sống ở một đất nước xa lạ, mông lung về tương lai khi thời gian sắp về Việt Nam đã cần kề. Nhiều lúc cảm thấy hối hận với những quyết định trong quá khứ, đã luôn cô gắng gọi điện cho gia đình để kết nối với họ thật nhiều, vì ở xứ người mình cảm thấy cô đơn và lạc lõng quá. Người khác sẽ thấy mình rất giỏi giang và mạnh mẽ, nhưng đằng sau đó thì chỉ bản thân mình biết đã tan nát và suy như thế nào❤🩹. Hy vọng cơn bão khủng hoảng tuôi 26 sẽ sớm qua...
Chúc mọi người sẽ vượi qua được cơn bão khủng khoảng của mình, và ngày càng trưởng thành hơn.❤
Mình cũng đang du học như bạn đây, mình hiểu được cảm giác lạc lõng đó.
Năm nay e đúng 25 tuổi, cái cảm giác khủng hoảng nó chênh vênh thực sự và đúng từng câu từng chữ như anh chia sẻ. Em đã từng tự tin về sức khỏe tinh thần cũng như thể chất của mình ở những năm 20 lắm. Nhưng chỉ cách nhau mấy năm mà cảm thấy như cả thế giới đang quay lưng với mình. Không điều gì như dự định trước đó..
Cảm ơn anh vì bài chia sẻ, chắc em phải đi off MXH ngay và luôn để trấn an tinh thần và sẵn sàng vượt qua khủng hoảng thôi :))
Mình cũng giống bạn luôn hihi
Học guitar lại từ căn bản
Nấu ăn cho gia đình
Tạo cho mình những niềm vui nhỏ
Cải thiện việc giao tiếp và thiết lập các mqh vững chải
Cảm ơn anh Trí đã giúp em thông suốt phần nào những hoang mang đang xảy ra. Đôi khi em tự hỏi tại sao những điều này mình không biết sớm hơn nhưng cũng có thể là đúng thời điểm duyên mới đến được. Thật may mắn khi em xem được video này. Comment này để đánh dấu ngày em được khai sáng. Now em nghĩ mình sẽ đi đọc comment và xem lại video một vài lần nữa và sau đó là đi vẽ vời quay trở lại tuổi thơ. Thank anh, chúc anh ngày càng thành công ạ. Tuyệt vời!!!
26/7/2023. Kh***n.
anh ơi anh post đúng lúc, đúng thời điểm của e luôn, em cảm ơn anh rất nhiều.
em đang là du học sinh và cảm thấy bế tắc trong cuộc sống, về học tập, về tiền bạc, cảm thấy tương lai mịt mù phía trước, 2 tuần này e rơi vào trạng thái trầm cảm, bị lười làm việc, lười suy nghĩ, chán nơi đám đông và chỉ muốn 1 mình, rồi e lại lướt facebook.. thấy người ta thành đạt, thảnh thơi lại bắt đầu so sánh với bản thân mình và cảm thấy mình rất vô hại...
hôm nay xem được video của a, cảm giác như đang nói về con người hiện tại của em vậy, xem hết video e học ra được rất nhiều điều... e sẽ bơt so sánh bản thân e với người khác, mỗi người luôn có 1 con đường riêng, hãy nỗ lực và thời điểm thành công sẽ tới. cảm ơn a vì video rất bổ ích.. e sẽ luôn ủng hộ các bài học của a ạ
Em thật sự cảm ơn ngươi như anh. Nhờ anh mà còn thấy kiến thức mình còn nhỏ lắm. Còn nhiều điều phải học nửa
Chào anh Trí, chào mọi người! Em thật sự đang khóc khi xem clip này và gõ những dòng này. Em cũng đang ở trong cơn khủng hoảng này. Em thường xem những cơn khủng hoảng như những cơn bão, vì bão nào rồi cũng sẽ qua, và sau cơn bão ta chắc chắn không thể giống ta ở trước cơn bão nữa rồi. Nhưng dù đã trải qua rất nhiều cơn bão, thì cơn bão lần này thật khó khăn đối với em. Lúc đầu khi nhận ra bản thân đã bắt đầu đến độ tuổi đương đầu với quarter life crisis, em vẫn còn nghĩ rằng mình sẽ ổn thôi, vì mình đã trải qua quá nhiều khó khăn như vậy mà, khó thêm chút nữa thì mình gắng thêm chút nữa thôi. Nhưng mọi thứ lại chẳng dễ như em nghĩ. Giờ em 25 tuổi rồi và chẳng biết mình giỏi cái gì cả, mỗi thứ em khá 1 chút chứ chẳng nổi trội gì. Thành thật mà nói, em không đến nỗi tệ và vô dụng. Nhưng em không biết thế mạnh của mình, và dường như cũng không nhận ra đam mê của mình là gì nữa.
Cảm ơn anh vì những gì anh đã làm, thật sự gần đây em rất suy sụp và mệt mỏi về nhiều mặt. Nhờ nghe bài giảng của anh mà em cảm thấy khá hơn rất nhiều
Ở tuổi 25, sau 3 năm ra trường, tài chính tạm ổn, tự nuôi được bản thân và một ít cho gia đình. Tuy nhiên, hễ đặt ra mục tiêu là một thời gian lại bỏ cuộc, lí do mong lung, chưa cụ thể và thật sự chưa hiểu động lực chính của mình là gì. Và rồi tiếp tục đặt kế hoạch khác cho bản thân và bỏ cuộc, nó là một vòng tuần hoàn. Thật sự cảm ơn anh Trí, qua video của anh e tìm được sự đồng cảm và cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Cảm ơn anh Trí nhiều lắm, em cũng 95 mùa dịch này em ko đi làm đc nữa nên chuyển sang làm online, nhờ anh em có thêm động lực tiếp tục, dù khó khăn em tin Chúa sẽ giúp em vượt qua, chúc anh và gia đình luôn khoẻ mạnh! ❤️
chúa không giúp bạn đâu ! chỉ có bạn tự giúp mình thôi ! Cố lên nhé!
@@hoangthien8820 Mình muốn hỏi bạn được tạo ra bởi ai?
Cảm ơn Thầy rất nhiều về bài chia sẻ này.
Cảm ơn những giá trị và bài học mà Thầy đã chia sẻ thông qua kênh youtube này.
em năm nay 24 tuổi, em đang có 3 cửa hàng kinh doanh thời trang nữ, thu nhập của em tầm 600tr 1 năm. Nhưng mà dần dần em không còn vui với những gì em làm. Không còn muốn làm công việc mình đang có bởi áp lực. Em cũng muốn như anh nói đi chơi hay làm gì đó thì em chưa có cơ hội và do dự. Người ngoài kỳ vọng vào em, họ nói phải chi con của họ cũng như em thì tốt biết mấy. Rồi mọi người đổ xô mai mối cho em họ nói em giỏi và tự lập. Nhưng em nghĩ em đang cố gắng cho chính bản thân em, em không thích lập gia đình như mọi người. Em bây giờ mệt mỏi với những gì em đang có. Em không chảnh nhưng mà áp lực em chịu thật sự người ngoài k hiểu hết em.
3 năm nay anh thấy như thế nào rồi anh có áp dụng đc kh
Chỉ em với
@@nvhnguyen6184 3 năm nay áp lực hơn bà ơi. Dịch mà nay chị còn 2 cửa hàng thôi. Đang định đổi ngành. Mà 3 năm nay biến cố nhiều lắm. Chị mất sạch hết. Mà cũng phải cố á bà
Em thật sự "speechless" về những gì anh đã truyền tải trong video, cảm ơn anh Trí đã chia sẽ kiến thức thật tuyệt vời này. Em đã bình tĩnh hơn khi nhận thức được vấn đề của mình cũng như có một số hướng đi cho mình. Em cảm ơn anh!
Chúc Anh Trí Sức Khỏe để chia sẻ thêm nhiều kinh nghiệm, Kỹ năng tuyệt vời, Cảm ơn anh Nguyễn Hữu Trí!
Cảm ơn
Khi bị tụt tinh thần vì có 2 người thân gặp chuyện không hay thì tính tình em trầm hẳn lại. Người vô cảm cực và đang giữ chức tổ trưởng ròi dĩ nhiên là làm tổ trưởng rất dở.
Quyết định sẽ
Rủ đứa bạn bên cạnh học chung TA
Kết thân với mentor Đỗ Thư người nói chuyện rất có cảm tình nhất mà tôi cần trao dồi kỹ năng cho chính tôi
Em 22t, đang cảm thấy chênh vênh và mơ hồ về bản thân. Em có những dự định và kế hoạch nhưng lại không kiên trì đến cuối cùng. E thấy bản thân e cực kỳ tùy hứng, cảm xúc chi phối khá nhìu. Để rồi cuối cùng bản thân kh đạt được điều gì cả. E nghi ngờ bản thân, suy nghĩ tiêu cực, thấy bản thân mk thật tệ và kém cõi
hãy làm những bạn muốn, sai cũng được nhưng đừng phạm pháp. câu chuyện kiên trì hay không thì do bản thân bạn rồi. mình nên đặt mục tiêu ngắn hạn thôi để thực hiện trước sau đó là dài hơn
Cố lên bạn nhé❤️
Em thì cũng mới ra trường. Sau khi ra trường thì quá khủng khoảng trong việc tìm việc và công việc của mình trong tương lai. Xong nhìn bạn bè mình tự ti thật sự. Muốn về quê bán hàng với mẹ cho rồi.Nhưng nghĩ lại về quê chỉ là con đường cuối cùng thôi. Tâm trạng thực tế thì vẫn còn trống rỗng và buồn chán nhưng vẫn phải cố thôi. Vậy nên e sẽ phải cố gắng và cố gắng hàng ngày.
Em đang chênh vênh giữa những năm 20s, công việc, tình cảm, đồng đội làm em mỏi mệt, chán nản. Sai lầm nối đuôi nhau. Trong khi người ngoài nhìn vào chỉ thấy màu hồng, nào là sĩ quan trẻ phát triển nhanh, ... không ai hiểu nổi trong lòng mình. Nhiều lúc muốn tự tử vậy :(((( Cảm ơn video của anh nhiều lắm nhé!
Bình tĩnh nha bạn ơi
bạn sao rồi
@@minhthu1131 Mình tiếp tục cố gắng, chấp nhận đặc thù vậy, nay mình cố gắng tập gym cải thiệm body, tinh thần, mình cũng được bổ nhiệm lên vài chức vụ cao hơn rồi, mình cũng mới lập gia đình, dù nhiều thứ còn chưa thực sự đúng ý mình nhưng có lẽ mình tiếp tục sống chung với nó. Cảm ơn mọi người đã quan tâm.
ở tuổi 19, em vẫn cảm thấy mông lung về cuộc sống cũng như sự nghiệp của mình, em thường xuyên nghĩ về những điều cực kì to tát nhưng lại ngại nghĩ đến các phương thức để có thể làm điều đó, THỦ DÂM QUÁ NHIỀU có lẽ là 1 trong những lí do Lớn nhất để kìm hãm cái bản lĩnh bên trong con người em, em cần phải thay đổi, từ những điều nhỏ nhất, từ những thói quen nhỏ nhất. vài điều em muốn làm trong thời gian tới, đó là: dậy sớm và đi chạy bộ, tìm mục tiêu và tập thói quen đọc sách, tập gym 3 buổi 1 tuần, trở thành 1 con người cởi mở, ngăn nắp hơn....
1 ngày mấy lần :))
Nhờ chuỗi video của anh Trí mà em đi qua quarter life crisis và tìm lại được sự hứng thu, tò mò của riêng mình. Hy vọng được gặp trực tiếp anh vào cuối năm nay
Em không nhớ là đã bao lâu rồi em mới đi cmt lại một videos ý nghĩa đến vậy. Bản thân em bị mất định hướng ở tuổi 29. Hầu như những gì anh nói đều chạm tới điều sâu nhất của em. Cám ơn anh, mặc dù là một video đã được đăng 3 năm nhưng giá trị của nó sẽ trường tồn. Cám ơn vì giúp em lại vững tin vào trực giác của mình. Chúc anh và người thân luôn sức khỏe và bình an. Em chân thành cám ơn. All the best.
Em chỉ mới 16 thôi nhưng mà em đã gặp rất nhiều chuyện về gia đình và e nghĩ là khi mà có chuyện gì đó thì e nghĩ nên cho mình 1 khoảng thời gian để suy nghỉ hơn là cứ đối mặt vs nó dồn dập dồn dập và cuối cùng thì chả nhận được gì cả .
Mình nghĩ thay vì ngồi 1 chỗ suy nghĩ, bạn nên cũng tìm cho mình 1 sở thích hay hành động thì hơn, năm nay mình cũng mới 17 tuổi thôi cơ mà mình cũng từng trải qua việc chịu sự dồn dập từ mọi phía trong từng ngày cũng như gặp những vấn đề về gia đình ngay trong tuổi 14 và cũng mất 3 năm để mình thay đổi thì mình vẫn đề cao những hành động nhỏ theo từng ngày hơn là chỉ suy nghĩ không thôi... ý kiến của riêng mình thôi. ^^
Mỗi người mỗi khác bạn À trường hợp của từng người cũng khác nên có nhiều cách khác và đó cũng hình thành nên tính cách mỗi người khác nhau.
Chào anh Trí, em cũng vừa rơi vào khủng hoảng 1/4 này. Em đã quá sợ hãi, trốn tránh, kìm nén cảm xúc trong suốt 8 năm trời. Thu mình lại và không dám làm gì đẩy giới hạn bản thân lên. Cứ cảm thấy bản thân không xứng đáng, rồi lao đầu vào chỉ biết kiếm tiền mà đã bỏ bê nhiều thứ quan trọng xung quanh.
Em đã đánh mất 1 tình yêu nhưng thật may mắn các mối quan hệ thân thiết vẫn còn kịp để em nuôi dưỡng lại.
Sắp tới em sẽ rèn luyện các thói quen mới như cởi mở, đặt mình vào vị trí người khác để lắng nghe nhiều hơn. Và nuôi dưỡng lại sự tò mò.
Rất cảm ơn anh Trí và chúc anh gặp nhiều thành công trong cuộc sống.
Em chỉ mới 18t và vừa đậu ĐH thôi, nhưng do điều kiện gia đình nên áp lực đang dày vò em đây, rất cảm ơn anh vì bài giảng này, chân thành cảm ơn anh!