Ánh bình minh của mùa xuân tôi từng mộng thấy ấy, thắp nên thế giới cổ tích trong bích họa Tòa đài cát bị quên lãng Phảng phất như đã cách cả ngàn đời Những đứa trẻ vui đùa cùng nhau, Nhẹ nhàng khẽ đẩy chiếc chong chóng Trong hư không, bài ca đầy huyền diệu ấy vang lên. Những mảnh ký ức đó sẽ không bao giờ phai nhòa Những vần mây tím cuốn lấy và nuốt chửng mọi thứ Cứ thế tôi thả mình theo dòng chảy ấy Khi nhận ra, tôi đã xa rời nơi đại địa tự lúc nào Như hồ điệp lao mình vào lửa Tẫn tuyệt ở nơi tận cùng thế giới Tiếp tục chờ đợi ánh bình minh ló dạng Những huyễn tưởng phai sờn Đã họa nên lịch sử u huyền xa xưa Những ý niệm này sẽ không bao giờ tan biến, chúng sẽ được tiếp tục nối tiếp Lưu mình lại trong những cơn sóng và hải triều Trèo lên ngọn đồi đổ nát, được dựng nên ở nơi hiện thế Sắc đỏ bi mỹ của hoàng hôn nhuốm lấy vạn vật Phủ hết tầm mắt tôi Dẫu cho biết rõ đó là ảo ảnh mê hoặc lòng người Nhưng vẫn lại đắm mình vào nó, không cách nào thoát khỏi Biệt ly luôn để ta cảm thấy đau buồn, nhưng nó không đại biểu cho kết thúc của câu chuyện Trên vũ đài ảo vọng Vu nữ hồng bạch vẫn đang tiếp tục vũ khúc của mình Vậy thì, trước khi mộng tưởng này bắt đầu một vòng luân hồi mới Hãy để ta bắt đầu câu chuyện Ngày xửa ngày xưa, có một người mang tên là Hakurei Reimu いつか夢見ていた春の曙が 絵物語を照らし出す 忘れ去られた 砂の楼閣 幾星霜をも越え今も昔のまま 戯れ合う子供たち、 そっと風車を回して どこからともなく 関こえてくる不思議な歌 それは決して消えぬ記憶の糸屑 絡み合う紫雲 何もかも飲み込み 身を委ねたまま 流されるがまま 蒼茫たる大地から遠ざけていく 飛んで火に入る胡蝶のように 世界の果てに その命を堕とし 東雲を迎える刻を待ち焦がれる 色褪せた空想 いにしえの幽玄なる歴史を描き出す 想いは消えることなく 受け継がれていき 海原の荒波に彷徨う 現し世で成す、崩れ落ちていく丘を登り 燃ゆる夕日の紅が天地を染め尽くして 目を奪われた 人の心を惑わせる蜃気楼だと知りながら 幻覚に耽り、抜け出せずに 別離は時には、物語の終焉を意味しない。 幻想で築き上げられた この舞台で踊り続けるのは、紅白の巫女 さあ、この幻想が新たな輪廻を始めようとする時 語ろう 今は昔、名を博麗 霊夢という-- 人の世に忘れ去られし 紫の髪をした巫女の物語を
Ánh bình minh của mùa xuân tôi từng mộng thấy ấy, thắp nên thế giới cổ tích trong bích họa
Tòa đài cát bị quên lãng
Phảng phất như đã cách cả ngàn đời
Những đứa trẻ vui đùa cùng nhau,
Nhẹ nhàng khẽ đẩy chiếc chong chóng
Trong hư không, bài ca đầy huyền diệu ấy vang lên.
Những mảnh ký ức đó sẽ không bao giờ phai nhòa
Những vần mây tím cuốn lấy và nuốt chửng mọi thứ
Cứ thế tôi thả mình theo dòng chảy ấy
Khi nhận ra, tôi đã xa rời nơi đại địa tự lúc nào
Như hồ điệp lao mình vào lửa
Tẫn tuyệt ở nơi tận cùng thế giới
Tiếp tục chờ đợi ánh bình minh ló dạng
Những huyễn tưởng phai sờn
Đã họa nên lịch sử u huyền xa xưa
Những ý niệm này sẽ không bao giờ tan biến, chúng sẽ được tiếp tục nối tiếp
Lưu mình lại trong những cơn sóng và hải triều
Trèo lên ngọn đồi đổ nát, được dựng nên ở nơi hiện thế
Sắc đỏ bi mỹ của hoàng hôn nhuốm lấy vạn vật
Phủ hết tầm mắt tôi
Dẫu cho biết rõ đó là ảo ảnh mê hoặc lòng người
Nhưng vẫn lại đắm mình vào nó, không cách nào thoát khỏi
Biệt ly luôn để ta cảm thấy đau buồn, nhưng nó không đại biểu cho kết thúc của câu chuyện
Trên vũ đài ảo vọng
Vu nữ hồng bạch vẫn đang tiếp tục vũ khúc của mình
Vậy thì, trước khi mộng tưởng này bắt đầu một vòng luân hồi mới
Hãy để ta bắt đầu câu chuyện
Ngày xửa ngày xưa, có một người mang tên là Hakurei Reimu
いつか夢見ていた春の曙が
絵物語を照らし出す
忘れ去られた 砂の楼閣
幾星霜をも越え今も昔のまま
戯れ合う子供たち、
そっと風車を回して
どこからともなく 関こえてくる不思議な歌
それは決して消えぬ記憶の糸屑
絡み合う紫雲 何もかも飲み込み
身を委ねたまま 流されるがまま
蒼茫たる大地から遠ざけていく
飛んで火に入る胡蝶のように
世界の果てに その命を堕とし
東雲を迎える刻を待ち焦がれる
色褪せた空想
いにしえの幽玄なる歴史を描き出す
想いは消えることなく 受け継がれていき
海原の荒波に彷徨う
現し世で成す、崩れ落ちていく丘を登り
燃ゆる夕日の紅が天地を染め尽くして
目を奪われた
人の心を惑わせる蜃気楼だと知りながら
幻覚に耽り、抜け出せずに
別離は時には、物語の終焉を意味しない。
幻想で築き上げられた
この舞台で踊り続けるのは、紅白の巫女
さあ、この幻想が新たな輪廻を始めようとする時
語ろう
今は昔、名を博麗 霊夢という--
人の世に忘れ去られし
紫の髪をした巫女の物語を