__________________ thả ít nốt trầm vào khung nhạc, họ mới vô tình biết anh là ai gã trai mới cướp em mất tiêu, liệu ngày sau họ có trả lại trả lại Huỳnh Tấn Phát đưa đón, trả lại đường yêu chỉ mỗi mình đi trả lại Vy luôn luôn nhường nhịn "Pê ơi, anh bình tĩnh đi" trả lại nốt thăng của "magic love", bài hát dành cho mỗi riêng anh trả lại cái ôm mấy hôm say xỉn, để khỏi chật vật trong mấy đêm lạnh làm ơn trả lại.. Vy cười tít mắt của 5 mùa yêu trả lại cuộc hẹn để vắt cạn nhớ, vừa đủ không thừa thiếu trả lại hình bóng của em đợi anh, ở cổng sau của Crescent mall trả lại ngày mưa bể hẹn chụp hình, mình vẫn lang thang không cần ô hãy trả lai anh, lần đầu phiền nhau tới 2 giờ sáng trả lại trách nhiệm bên em suốt đời, theo cách tình nguyện mà gã khờ mang nếu em rời xa khi Pê trưởng thành, vậy thì thôi anh cũng trả lại trả lại cậu trai chỉ mải miết cười để họ khỏi biết anh là ai trả lại cái nắm tay thẹn thùng khi đi thang bộ từ tầng 5 trả lại 2 ly trà đạo hơi ngọt, của lần đầu mình gặp
Sài gòn nắng tắt vội, để xám mây khắp vùng trời Những cơn gió chiều nay, ùa sâu trong lòng ngực Mơ màng thêm một chút, có lẽ chẳng phải rời như chuyện anh thường kể, bắt đầu trong cơn mưa. nhìn qua căn phòng nhỏ, ngày nào còn ai ngồi duyên kiếp đã định sẳn, mấy chốc phải chia đôi.! Vì ai. Anh đắm say trong cơn mưa chiều nay lại một mình Góc vắng trong phòng nhỏ, có một kẻ ngô nghê Tin rằng những buổi đầu, em vẫn đang còn giữ Những yêu thương anh trao, gói gọn những phong thư. Ngờ đâu, dòng đời thì cứ chảy, nhưng tình mình nay lại thành tro bay. phố thị chiều tối vắng vì lòng anh đã tắt chẳng thể nào hân hoan, lệ tràn cay khóe mắt sao vậy hả em ơi, chẳng lẽ nào là thế Chẳng lẽ đến đây thôi, đây không phải đường về mờ ảo quá em à, nỗi buồn lại gây mê xin cho anh, thôi quên em cùng với những bộn bề ta từng hứa với nhau rất nhiều, thành thực chả là nhiêu. em biết không, anh không cần thiết phải nhớ về em nữa, bởi vì anh thừa nhận anh chẳng thể nào quên được em! Anh không nghĩ anh làm điều đó tốt với bất kỳ người nào khác hơn em! Họ tìm được quá khứ của mình trong anh. Nhưng quá khứ đẹp, chỉ mãi tồn tại ở quá khứ.
Thời gian là một dòng sông, không bao giờ chảy về nguồn, Nó không cho phép thực hiện tất cả những điều mình hằng mong muốn. Tìm ở đâu đó trong tâm khảm, âm thanh nào còn ngân vang? Nếu chỉ một lần nó quay trở lại ta sẵn sàng vẫy tay chào hân hoan. Nhưng khoảnh khắc là khoảnh khắc, thay đổi sau một lần ngoảnh mắt, Biết đâu ngày mai thức dậy thấy mình đang nằm ở trong một mảnh đất? Giống như là loài hoa sữa, cứ mỗi một mùa đơm bông Nhưng mà thực sự thì nó đang bị dòng thời gian đốt cháy từ bên trong! Nhìn một cái cây cả ngày là việc không hề cao siêu, Nhưng không có ai có thể quan sát nó lớn lên được bao nhiêu, Chẳng mấy chốc mà cây đã già, chẳng mấy chốc mà cây đã cằn cỗi… Kiếp người thực sự thì chẳng có ai được gọi là nhàn rỗi, Lại cúi đầu ngậm ngùi, đã bao lần tiếc nuối? Quay trở về trong lầm lũi, thời gian chỉ trôi chứ không biết nói Và có những ngày còn chưa bắt đầu thế nhưng đã chuẩn bị cho kết thúc Ta chỉ biết lặng nhìn nó ra đi mặc dù bản thân đã cố hết sức… Những vòng xoáy thời gian, những ngày tháng lầm than! Điểm dừng của nó chính là vô hạn giống như số 8 nằm ngang, (∞ ) Có lúc muốn thời gian đóng băng lại để phút giây này đừng chấm dứt, Như Doraemon quay ngược thời gian chỉ bằng một cái bấm nút Vì chưa kịp làm những điều mình nghĩ và chưa đặt chân đến nơi định đi, Thời gian ngấm ngầm làm bao khát vọng trong ta mài mòn và dần chết lịm đi, Làm tóc xanh trở thành bạc màu, làm cảm xúc không còn dạt dào. Chiếc đồng hồ cát miệt mài, mải miết chảy ngược đến khi không còn hạt nào Và ta bị lạc vào… Sự hối hả nhưng không thể thoát ra. Trời làm cơn mưa xối xả nhưng không thể nào tưới mát ta! Điếu thuốc thành tro tàn khi còn chưa kịp khô hàng mi, Lại đứng lên và mạnh mẽ, lại một lần xách ba lô và đi. Nó để lại chai sần trong ta, héo mòn và phai tàn bông hoa, Cái được gọi là “vài năm nữa” sẽ đến vào một ngày nào không xa. Gửi lời chào đến ngày hôm qua, mầm chồi này lại đơm hoa Dù cho bản thân cũng không thể đếm hết được những tiếng thét gào trong ta Họ vẫn thường nói là: “Thời gian sẽ luôn có lời giải đáp, Hôm nay chỉ là hiện tại còn chuyện ngày mai thì nó lại khác.” Đã từng gửi đi rất nhiều câu hỏi, nhưng không một lời hồi âm Chỉ còn lại là bản nhạc kết thúc bằng một nốt trầm rồi thôi Đại dương nào rồi cũng phải khô đi Còn thời gian thì vẫn cứ trôi đi Tiếng kim đồng hồ chạy trong tim, khi nào còn đập là ta còn biết mình chưa tan biến thành vật vô tri…
8 ปีที่แล้ว +21
➤ Lyrics: Intro : Ngày tháng năm , Sài Gòn lại mưa , kẻ thì đánh vài lần chiếc đèn màu cam để tìm lấy cho mình một chỗ trùm vội chiếc áo mưa. Thêm vài người khác thì khép mình một góc dưới mái hiêng một căn nhà đóng chặt cửa Vài người chẳng cần , họ ôm lấy nhau rồi mặc nhiên thấy mưa chẳng lạnh , chẳng vội , chẳng buồn … Còn hắn thì chỉ đợi mưa để giá như em đến và ngồi xuống… cùng anh Hăn vốn dĩ đã buồn một cách vô định trước ngày em đến Hắn cơ bản là đau thương… mất mát dày vò tạo nên... Hắn mơ mộng với những yêu thương như truyện cổ tình ngàn đêm Rồi hắn ngây ngô như trẻ lên 3 cái ngày em đến …này em Chẳng phải là em cũng buồn …vì lỡ vài nhịp tuổi xuân Lê la quán vắng muốn dấu riêng tư vào từng buổi chiều cuối tuần Cô đơn ai ghét thế giới ai chê còn riêng hắn vẫn chưa đuổi đi Vì đứa nào cũng một mình… thôi ngồi xuống đây với Khôi đi Mắc cỡ hắn dấu để dành tặng em với vài câu sến yêu thương Hắn chờ em như cậu trò… đang chờ tiếng trống tan trường Lưng chai in hằn xấu xí… với vài phiền muộn chẳng nói Vì hắn tỏ vẻ mạnh mẽ nhưng thực yếu đuối không tin em chờ coi Hắn viết những thứ đã từng… hắn viết cho 1 người dưng Hắn nhớ cảm giác ai đã ghé thăm làm chân hắn đứng chẳng vững Hắn chẳng còn vui đã lâu rồi… em ơi Hắn thèm được yêu… được khóc… được cười Hắn thường làm bạn với tường… tựa đầu headphone và nhạc Đôi khi tự ti với cả thế giới hắn thường ước mình là người khác Hoàng tử bạch mã chẳng hạn… hắn điên rồi khùng tựa Chí Phèo Mong đêm mang em với bát cháo hành hắn chỉ đơn giản muốn yêu Từng có gì đó khiến hắn rất vui phòng hắn bỗng sáng chẳng đèn Buổi tối tháng 6 khi ngủ miệng cười… tim ấm chẳng mền Hắn nhìn dòng người giữa vạch kẻ đường nhà thờ đức bà thân mật Hắn đem thế giới đi cất …biết đâu ngày mai ai lấy mất Rồi vài lúc mưa xe chết chẳng lên hắn biết làm gì giấc trễ Từng vòng bánh xe nặng nề… thành phố ai chờ ai về Tự thấy con đường lê thê… ngày nào chẳng buồn như thế Có thêm một chút chắc chẳng làm sao muốn làm hắn buồn vầy thì dễ Đời hắn từng chết trên vài điếu thuốc nơi góc ban công nhà thuê Trời phú cho hắn cái tật vẽ sầu để đem vào nhạc rồi kể.. Em… nghe… để thêm một người ngồi xuống Tự nhiên lại khóc như này… chắc là ai làm em buồn Con đường hắn đi không tính là cây bây giờ hắn đếm bằng thương Là thương góc phố là thương cột đèn là thương những ngày bình thương Hắn hay đi tìm một góc bản thân trong ánh đèn đỏ phía trước đầu xe Hắn chính là anh thường lệ…hắn là tất cả những gì nãy giờ em nghe khoavusevenk
Này em ! Chẳng phải là em cũng buồn.... vì lỡ vài nhịp tuổi xuân. Lê la quán vắng muốn dấu riêng tư... vào từng buổi chiều cuối tuần. Cô đơn ai ghét thế giới ai chê ... còn riêng hắn vẫn chưa đuổi đi. Vì đứa nào cũng 1 mình... thôi ngồi xuống đây với tôi đi . Đôi khi tự ti với cả thế giới... hắn ước mình là người khác. Bạch mã hoàng tử chẳng hạn... hắn điên rồi khùng tựa chí phèo. Mong đêm mang em với bát cháo hành ... hắn chỉ đơn giản muốn yêu.
Hắn vốn dĩ đã buồn một cách vô định trước ngày em đến Hắn cơ bản là đau thương… mất mát dày vò tạo nên... Hắn mơ mộng với những yêu thương như truyện cổ tích ngày đêm Rồi hắn ngây ngô như trẻ lên 3 cái ngày em đến này em Chẳng phải là em cũng buồn …vì lỡ vài nhịp tuổi xuân Lê la quán vắng muốn dấu riêng tư vào từng buổi chiều cuối tuần Cô đơn ai ghét thế giới ai chê còn riêng hắn vẫn chưa đuổi đi Vì đứa nào cũng một mình… thôi ngồi xuống đây với tôi đi Mắc cỡ hắn dấu để dành tặng em với vài câu sến yêu thương Hắn chờ em như cậu trò… đang chờ tiếng trống tan trường Lưng chai in hằn xấu xí… với vài phiền muộn chẳng nói Vì hắn tỏ vẻ mạnh mẽ nhưng thực yếu đuối không tin em chờ coi Hắn viết những thứ đã từng… hắn viết cho 1 người dưng Hắn nhớ cảm giác ai đã ghé thăm làm chân hắn đứng chẳng vững Hắn chẳng còn vui đã lâu rồi… em ơi Hắn thèm được yêu… được khóc… được cười Hắn thường làm bạn với tường… tựa đầu headphone và nhạc Đôi khi tự ti với cả thế giới hắn thường ước mình là người khác Hoàng tử bạch mã chẳng hạn… hắn điên rồi khùng tựa Chí Phèo Mong đêm mang em với bát cháo hành hắn chỉ đơn giản mong êm
Những dòng cảm xúc mà anh viết ra Từ tận đáy lòng chân thật và không dối trá Bao lần vấp ngã nhưng sao chẳng xa Nhiều lần cãi vã rồi lại cũng hoà Anh gọi em như thiên sứ Là nhưng tinh tuý ông trời bắt anh phải giữ Mặc kệ xung quanh nhiều điều vương bận Ta vẫn bước tiếp mặc đã vấp ngã dù bao nhiêu lần Em cho anh sự bình yên Dẹp bao lo toan cả những muộn phiền Xin lỗi những lúc em giận Mà anh chẳng thể ở gần Có những lần đã khiến em khóc Nước mắt vướng lại nơi hàng mi Có những lần em ngồi một góc Anh bất lực chẳng thể làm gì Nơi tim em khi đã vụn vỡ Anh một lòng vẫn muốn che chở Dù ngày mai có phải xa cách Thì phía sau lưng vẫn sẽ là anh Anh xin hứa về điều đó mà Em không cần bận tâm đâu Nỗi nhớ em anh không cần dấu Tình cảm vẫn như ngày đầu
mở toang cánh cửa là lúc bàn tay kia đang vừa nắm mở toang cửa sổ tâm hồn ở đôi mắt em vừa ngắm mở toang mùa hạ giữa trưa nắng hắt mắt em vừa nhắm mở toang bầu trời theo dòng giai điệu 2 ta vừa đắm Ta đắm chìm theo con phố Ta đắm chìm theo màu buồn Ta đắm chìm vì thương nhớ Ta đắm chìm theo đoạn đường Góc phòng của anh,quanh quẩn của ngày trời thu tháng 8 Sau đó là những tiếng cười thân quen Trải dài tâm sự theo từng góc phòng Bình yên có thể là bước chân em Mưa rơi từng hạt ở những buổi đầu Anh nhớ ở ngày hôm đó,bóng dáng em là điều sắc màu Nghe tiếng ai cầm tay vẽ thêm vài đám mây Nghe tiếng ai cầm tay vẽ xanh màu lá khô Nghe tiếng ai với những bộn bề ở trong cuộc sống Nghe tiếng ai đang đắp lại những thứ đã vỡ ta nhiều lần mắc kẹt theo đống lộn xộn bởi vài lời nói ta mơ màng bay đi theo tiếng cười đùa trên xe trời tối ta đắm say theo ánh sao trôi khi trời bắt đầu chuyển lối ta nhìn nhau chỉ trong tíc tắc giống như cả nghìn giờ trôi
Sài Gòn nắng tắt vội để xám mây khắp vùng trời những con gió chiều nay ùa sâu trong lòng ngực mơ màng thêm một chút có lẽ chẳng phải rời như chuyện anh thường kể bắt đầu trong cơn mưa nhìn qua căn phòng nhỏ ngày nào còn ai ngồi duyên kiếp đã định sẵn mấy chốc phải chia đôi vì ai vì ai anh đắm say trong cơn mưa chiều nay lại một mình góc vắng trong phòng nhỏ có một kẻ ngô nghê tin rằng những buổi đầu em vẫn đang còn giữ những yêu thương anh trao gói gọn những phong thư ngờ đâu.. dòng đời thì cứ chảy nhưng tình mình thì lại thành tro bay lại thành tro bay phố thị chiều tối vắng vì lòng anh đã tắt chẳng thể nào hân hoan lệ tràn cay khóe mắt vậy sao hả em ơi chẳng lẽ nào là thế chẳng lẽ đến đây thôi đây không phải đường về mờ ảo quá em à nỗi buồn lại gây mê... xin cho anh thôi quên em cùng với những bộn bề ... ta từng hứa với nhau rất nhiều nhưng thành thực chả là bao nhiêu em biết không anh không cần thiết phải nhớ về em nữa bởi vì anh thừa nhận anh chẳng thế nào quên được em anh không nghĩ anh làm điều đó tốt với bất kì ai khác ngoài em họ tìm được quá khứ của mình trong anh nhưng quá khứ đẹp chỉ mãi tồn tại ở quá khứ...
Rồi anh sẽ tới dù em gọi ở tận chân trời góc bể Anh hiểu mà, vì dù có gì đi nữa em cũng không kể Em vẫn hay nói anh cứ thích văn thơ dài dòng em chỉ cần an yên một lúc, là cô đơn một cách hài lòng à mà em, sao cứ phải trốn trong vỏ bọc khô khan Anh có trăm nổi buồn vô vàng, chỉ đợi em 1 lần tô ngang Trong đời, trở thành người mà em mong đợi, nhưng chờ hoài em vẫn không tới. Chắc tình duyên còn bận rong chơi, em ơi. Xin đừng khóc sau khi gác máy Đừng đuổi anh ra khỏi đây hay lạnh lùng những cái gạt tay Đừng cố bắt mình uống say ngày khi nghe xong bài nhạc này Cũng đừng đổ cho tuổi thanh xuân, những mông mơ treo trên hạc giấy Mà này, đừng chèn chân vào những chốn đông người Vì a biết họ có làm gì thì môi em cũng không cười Anh hiểu rõ em hơn bản thân mình nữa Dị biệt phức tạp mà vẫn không cần chỉnh sửa Những bản tình ca mà anh từng viết dù giờ em có bẻ làm đôi Ta vẫn sẽ tìm thấy nhau, dù phải lục tung bộn bề lầm lỗi Em sợ ngày mưa trắng xóa, thiên thanh bên em sẽ buồn cạn mất Thì Anh vẫn sẽ về bên em, theo cách bình yên và lãng mạng nhất Ngày vắng em Tim anh ngổn ngang ừm thì cũng từng là 1 dải thanh xuân rộn ràng [JackT] Em! Liệu lời xin lỗi giờ có quá muộn màng? Khi chính anh là người đã khiến tim em vỡ tan. Có những thứ dù cố gắng níu kéo cách mấy cũng không thể Vì vết thương trong tim em đã quá lớn, cố gắng của anh liệu có thể mang em trở về? Chắc là không! Nỗi đau của em làm sao anh có thể thấu Anh biết! Niềm tin một khi đã mất thì cũng chỉ còn lại là niềm đau Nhưng em! Anh vẫn mong rồi lại có một ngày đôi ta lại như xưa Chỉ yêu thôi, không bận tâm về những hoài nghi kia nữa Những thử thách mà ta đang trải qua anh chỉ mong tất cả đều là giấc mơ Anh muốn xoá đi những chuyện buồn dễ dàng như xoá đi từng câu chữ anh viết trên những trang vở Có lẽ ngay giờ đây trong lòng em anh bây giờ chẳng khác gì một kẻ xấu xa Vì anh đã làm giọt lệ em rơi thì làm sao anh dám xin từ em một lời thứ tha
thả ít nốt trầm vào khung nhạc, họ mới vô tình biết anh là ai gã trai mới cướp em mất tiêu, liệu ngày sau họ có trả lại trả lại Huỳnh Tấn Phát đưa đón, trả lại đường yêu chỉ mỗi mình đi trả lại Vy luôn luôn nhường nhịn "Pê ơi, anh bình tĩnh đi" trả lại nốt thăng của "magic love", bài hát dành cho mỗi riêng anh trả lại cái ôm mấy hôm say xỉn, để khỏi chật vật trong mấy đêm lạnh làm ơn trả lại.. Vy cười tít mắt của 5 mùa yêu trả lại cuộc hẹn để vắt cạn nhớ, vừa đủ không thừa thiếu trả lại hình bóng của em đợi anh, ở cổng sau của Crescent mall trả lại ngày mưa bể hẹn chụp hình, mình vẫn lang thang không cần ô hãy trả lai anh, lần đầu phiền nhau tới 2 giờ sáng trả lại trách nhiệm bên em suốt đời, theo cách tình nguyện mà gã khờ mang nếu em rời xa khi Pê trưởng thành, vậy thì thôi anh cũng trả lại trả lại cậu trai chỉ mải miết cười để họ khỏi biết anh là ai trả lại cái nắm tay thẹn thùng khi đi thang bộ từ tầng 5 trả lại 2 ly trà đạo hơi ngọt, của lần đầu mình gặp
Em à mấy hôm nay trời trút mưa Ngồi trước hiên nhà anh lại nhớ về những phút xưa Anh nhớ những lúc ta ngồi cạnh nhau nói cười vui vẻ Cho dù anh biết, anh biết điều đó đã chẳng còn mới mẻ Với em khái niệm khi yêu là gì Với anh thì chỉ đơn giản đó là hi sinh và cho đi Tại sao tình yêu của ta không hạn kì Tại em ích kỉ chỉ muốn nhận lại mà không cho đi Hay là vì em có kẻ thứ ba thôi thúc em đi Ta từng nói sẽ bên nhau đến trọn đời Nhưng mà không phải bởi vì nó chỉ gói gọn trong một lời Mặc dù anh đã cố chứng minh nhưng em vẫn hờ hững với tình Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến Em là thuyền còn anh là bến Thuyền đậu rồi thì thuyền cũng sẽ rời bến Thuyền ở ngoài biển nhưng bến lại lênh đênh Kiếm tìm em ở mọi chốn tâm trí anh như người mất hồn Đôi lúc mệt mỏi anh tự nhốt mình trong một căn phòng Cô đơn nên anh gọi bóng tối và khói đến làm bạn lòng Thực sự ta xa nhau là điều chẳng bao giờ anh mong Nhưng tiếc thay đó là điều em muốn Lời nói cuối cùng em gửi lại anh cũng chỉ là chữ buông Có đôi lúc anh muốn bỏ đi quá khứ cũ kĩ đó Nhưng vốn đã là không được em à Bởi vì người con gái anh muốn được ở bên đến khi răng long đầu bạc đó là em mà Nhưng mà điều đó bây giờ rất xa vời Bởi vì hai ta giờ xa rời Biết làm sao tìm được nhau giữa những bão tố phong ba đời Chắc có lẽ anh phải chờ đợi Chờ em quay về hoặc chờ ngày được thấy em bên người mới Rồi đến tìm anh để trao một tấm thiệp mời
2 năm trôi qua có đủ quên nhau không em khi nìm tin yêu của anh bây giờ đã nát Anh không còn cách nào khác là gửi nó vào đáy sâu của nơi tâm hồn Nơi bình minh mỗi sớm hôm, anh đứng ở tít đằng xa, thấy em đang ôm ai hạnh phúc ...Anh cười, giống gió 2 ta qua rồi, còn người sẽ mãi hạnh phúc thôi Anh sợ ai rồi cũng khác, dù biết rằng điều đó hiển nhiên, nếu trên đời không gì bất biến thì ta sẽ không đứt đoạn tình duyên Anh sợ một mai nắng về, nắng lại vướng lên vai em gầy Không còn thương nhưng lòng còn vương, anh đã khóc trong 2 đêm ngày em ơi Hạ còn lưu tên em bên đây, anh còn nhớ nhưng em không hay, em làm rơi người yêu đây này...em ơi Đoạn đường đồng khởi để qua nhà em anh đã đạp xe 13km mặc cho ngoài trời nắng gắt, mặc cho ngoài trời có mưa hay gió Những chiều tan học cùng nhau, tóc em bay thoáng mùi oải hương Kỉ niệm bên nhau mục nát nhưng lại khiến cho anh thương hoài... em ơi Yêu thương anh còn chưa mở lối, vậy mà giờ người nắm tay ai Thanh xuân 2 ta ở lại, mãi mãi sẽ hết vào ngày mai
Lời bài hát Intro : Ngày tháng năm , Sài Gòn lại mưa Kẻ thì đánh vài lần chiếc đèn màu cam để tìm lấy cho mình một chỗ trùm vội chiếc áo mưa. Thêm vài người khác thì khép mình một góc dưới mái hiêng một căn nhà đóng chặt cửa Vài người chẳng cần , họ ôm lấy nhau rồi mặc nhiên thấy mưa chẳng lạnh , chẳng vội , chẳng buồn … Còn hắn thì chỉ đợi mưa để giá như em đến và ngồi xuống… cùng anh Hăn vốn dĩ đã buồn một cách vô định trước ngày em đến Hắn cơ bản là đau thương… mất mát dày vò tạo nên... Hắn mơ mộng với những yêu thương như truyện cổ tình ngàn đêm Rồi hắn ngây ngô như trẻ lên 3 cái ngày em đến …này em Chẳng phải là em cũng buồn …vì lỡ vài nhịp tuổi xuân Lê la quán vắng muốn dấu riêng tư vào từng buổi chiều cuối tuần Cô đơn ai ghét thế giới ai chê còn riêng hắn vẫn chưa đuổi đi Vì đứa nào cũng một mình… thôi ngồi xuống đây với Khôi đi Mắc cỡ hắn dấu để dành tặng em với vài câu sến yêu thương Hắn chờ em như cậu trò… đang chờ tiếng trống tan trường Lưng chai in hằn xấu xí… với vài phiền muộn chẳng nói Vì hắn tỏ vẻ mạnh mẽ nhưng thực yếu đuối không tin em chờ coi Hắn viết những thứ đã từng… hắn viết cho 1 người dưng Hắn nhớ cảm giác ai đã ghé thăm làm chân hắn đứng chẳng vững Hắn chẳng còn vui đã lâu rồi… em ơi Hắn thèm được yêu… được khóc… được cười Hắn thường làm bạn với tường… tựa đầu headphone và nhạc Đôi khi tự ti với cả thế giới hắn thường ước mình là người khác Hoàng tử bạch mã chẳng hạn… hắn điên rồi khùng tựa Chí Phèo Mong đêm mang em với bát cháo hành hắn chỉ đơn giản muốn yêu Từng có gì đó khiến hắn rất vui phòng hắn bỗng sáng chẳng đèn Buổi tối tháng 6 khi ngủ miệng cười… tim ấm chẳng mền Hắn nhìn dòng người giữa vạch kẻ đường nhà thờ đức bà thân mật Hắn đem thế giới đi cất …biết đâu ngày mai ai lấy mất Rồi vài lúc mưa xe chết chẳng lên hắn biết làm gì giấc trễ Từng vòng bánh xe nặng nề… thành phố ai chờ ai về Tự thấy con đường lê thê… ngày nào chẳng buồn như thế Có thêm một chút chắc chẳng làm sao muốn làm hắn buồn vầy thì dễ Đời hắn từng chết trên vài điếu thuốc nơi góc ban công nhà thuê Trời phú cho hắn cái tật vẽ sầu để đem vào nhạc rồi kể.. Em… nghe… để thêm một người ngồi xuống Tự nhiên lại khóc như này… chắc là ai làm em buồn Con đường hắn đi không tính là cây bây giờ hắn đếm bằng thương Là thương góc phố là thương cột đèn là thương những ngày bình thương Hắn hay đi tìm một góc bản thân trong ánh đèn đỏ phía trước đầu xe Hắn chính là anh thường lệ…hắn là tất cả những gì nãy giờ em nghe
Đến sau cùng,kỉ vật xót lại a còn giữ Mỗi em và dòng tâm thư, ngày nào vẫn tồn lưu Hình ảnh trong tiềm thức nó cứ mãi Xuất hiện tại nơi đây căn phòng này luôn trải dài Những hồi ức về e, giờ vẫn in trên mặt gối Đợi chờ vài thân thươg,sao hoài chả cất lời Gác qua vài dự định,mai này để dang dở, nhớ năm tháng 2 ta,hạ kia hẳn đang chờ Em có nhớ tới a ko,hay cùng ai thắp cuộc tình Chuyện mình chắc đã xong rồi sao đây a mãi một mình Kim đồng hồ vẫn cứ xoay,trong lòng này cứ trống rỗng
Qua khứ cũ kĩ chẳng thể vơi Tâm tình a giữ giờ vẫn còn Quên em vỏn vẹn đc mấy hồi Còn ngày tiếp theo a chẳng rõ Hình ảnh trong tìem thức nó cứ mãi Xuất hiện tại nơi đây, căn phòng này cứ trải dài Tài sản duy nhất a nghĩ mình có là đống tro tàn còn xót lại Cùng chút kỉ niệm đem xếp ra đầu giường Ko một ai để giải bày Những dự định cùng nhau ,mùa hoa kia ta kết trái Những ngày ta còn hẹn nhau, ở nơi chẳng một ai Con phố ta nói cùng nhau ,để giờ khoảng trời xa cách Xin lỗi vì đã hẹn em,ở trời ngày hạ hôm Ấy Để giờ chỉ còn ngày mưa, Đôi khi ngắm lại em tôi,lại thấy đẹp Những dự định sắp tới, tạm gác lại ở cho duyên khác Chuyện tình ta đứt đoạn
Read off: Anh à! Em đã có những suy nghĩ thật mông lung. Còn anh luôn thắc mắc không biết em đã nghĩ gì. Em luôn giấu những xúc cảm vào trong không phải vì em hết yêu. Chỉ là em không muốn anh lo lắng cho những điều vụn vặt. Rồi những cảm xúc của em tan vào trong từng chiếc lá, từng ánh sao, từng cơn mưa ngày mà ta bên nhau. Khi mà mùa xuân, hạ, thu, đông không còn gọi được tên nữa, em sẽ gửi lại những cảm xúc ấy qua nụ hôn của em. Chào anh. Rap: Anh đã cố giữ lại những ánh trăng mong là em hiểu Đó là tất cả những gì anh có thể làm khi mà ta yêu Anh cố gom hết khoảnh khắc bên em như điều kì diệu Bởi chia tay rồi niềm vui ta có còn lại bao nhiêu Em à. Ta đã buông đôi tay theo cách bất ngờ chưa từng Ta đã yêu hơn điên dại rồi cuối cùng cũng bỡ ngỡ trước điểm dừng Rồi có những ngày anh bỗng ung dung nhìn về phái em Nơi mà chân trời đã ngả màu tím mà đôi mắt anh lưng chừng tối đen Anh đã yêu em theo cách mà anh cho là ổn Anh chỉ có thể chứng tỏ cho em theo cách vô ngôn Em ơi, tất cả nỗi đau anh gom vội thành mây bạc màu Còn những mặc niệm trơ lại anh chẳng biết giấu vào đâu Mell: Em vẽ bầu trời nơi mắt anh, nơi mà hoangrhoon lỡ mang nỗi buồn, giọt nắng trên cao tan ra như thùy tinh vỡ. Em yêu người như thế thôi, em ru tình câu hát ôi ôi à, ôi ôi à, ôi à. Rap: Rồi những đêm dài anh mơ tình ta Ngày ngắn, nắng nhạt, hanh khô vội vàng lỡ làng giẫm năt cỏ hoa Khi những miên man vội vàng ghi sâu hình ảnh giao thoa của hai con người Anh mơ em cười, ừ em cười giữa 20 xuân lung linh cuộc đời, anh chết lặng, sao quá xa vơi, em ơi Tách cà phê ta uống cùng nhau mỗi chiều Ban công đèn màu em đã tựa vai rồi kể anh nghe bao điều Gác mái thật ca, mình nhìn ra toàn thành phố Hôm nay cô liêu Ta không còn yêu Khong còn nghe hơi thở em run khi ta hôn môi nuốt ngọt anh ghim vào sâu trong ngưucj Không còn nghe tiếng em cười giữa ranh giới của 2 bờ ảo thực Rồi anh khẽ chạm vỡ tan tức tưởi kỉ niệm mông lung Khi em và những nỗi đau tầm thường chẳng thể chung đụng Mell: Khi ta yêu, trách móc, ngốc nghêch, ngây si lời ca em phiêu. Tan trong bọt nước em ru lại câu cô liêu. Châm lại để cho anh hiểu. Thôi qua mau, những thứ say đắm khi yêu mà ta trao nhau. Chớp mắt côi cút ta âm thầm mang thương đâu Cuộc yêu sau có vết nhàu.
Hồng ngự nắng tắt vội, để xám mây khắp vùng trời Những cơn gió chiều nay ùa sâu trong lòng ngực Mơ màng thêm một chút, có lẽ chẳng phải rời Như chuyện anh thường kể, bất đầu trong cơn mưa Nhìn qua con đường nhỏ, ngày nào còn ai đi Duyên kiếp đã định sẳn, mấy chóc phải chia đôi Vì ai Anh đấm say trong cơn mưa, chiều nay lại một mình Góc vắng trong phòng nhỏ, có một kẻ ngô nghê Tin rằng những buổi đầu, em vẫn đang còn giữ Những yêu thương anh trao, gói gọn những phong thư Ngờ đâu, dòng đời thì cứ chảy Nhưng tình mình nay lại thành tro bay
Tất cả chỉ là mộng tưởng Vụt bay ngàn yêừ thuog Con phố nhỏ a thương về Bầu trời vẫn còn vương Bình yên nào,cho em tựa đầu vào một thoáng Con đường sẽ thật dài,hay chỉ đc một đoank Lá thu rụng rời còn điều vẫn chưa Bầu trời lặng bóng hình, sao chưa lắng nữa A mãi,sống với tiềm thức in sâu mặt gối Quanh quẩn một thước phim,xung quanh này thật tối A phải làm thế nào khi cứ nhớ e hoài
Em nói ta vượt qua ngay thôi Đôi chân em đã quá mỏi nhừ khi chờ đợi anh rồi Những thứ níu giữ em khi đó là gì là vì thương ? vì vương ? hay vì gì em không biết Tiếc là khoảng thời gian trôi qua đến tận bây giờ em cũng không biết nó là vì đâu Hay vì chẳng còn yêu nhau ? Là khoảng thời gian em còn mập mờ trong suy nghĩ không biết nên làm gì Phải cố nắm hay là buông yêu vì con tim hay lí trí hạnh phúc em muốn lắm Nhưng biết thế nào đây anh ơi tình cảm không được nguyên vẹn đâu anh ơi Em sẽ lại nhớ chàng trai với bờ vai rộng đôi mi cong đó là điều em thích nhất Có bao giờ anh từng hỏi vì sao em yêu anh ? Những trái ngang qua đời em hầu như đôi mắt đều như anh À không, người ta thường nói là đàn ông yêu bằng mắt phụ nữ yêu bằng tai Đối với em thì hoàn toàn ngược lại vì tài ăn nói của anh chẳng bằng ai Thế là ta tìm được nhau và giờ em muốn quên mau Không phải người khác đến chỉ là em muốn xa nhau thôi Có được không anh ơi hay anh lại nói em hãy đợi Đợi người khác quan tâm em người ta mang em đi anh mới tới ? Em còn yêu nhưng anh hãy hiểu tuổi thanh xuân của em không nhiều Anh quá bận em có thể hiểu nhưng mà nó đánh đổi tình yêu ... Anh ơi ! Mel: Làm sao mang đi hết những đớn đau ngày hôm qua Vì yêu anh và vì thương em mới vậy mà Em đã từng nghĩ rằng mình mãi yêu và sẽ bên nhau mãi mãi Người có lẽ em phải quên nỗi đau thôi Quên anh thôi Ver 2: Giữa công việc và tình yêu anh có thể chọn lựa ! Anh nói không thể nhưng cách anh làm đã đúng ý anh chưa ? Tất bật công việc vào 4 giờ sáng nghỉ 11 giờ khuya Tình yêu đó dành cho em giờ nào ờ là 1 tin nhắn đã khuya rồi kìa Em hãy ngủ đi nhưng nó không phải thứ em cần Sự quan tâm đó ai cũng có thể nếu trách em vâng Em ích kỉ chỉ nghĩ cho riêng mình thôi Nhưng nếu là em chắc ai cũng vậy nên chấp nhận thôi Hãy nhớ mình không hề yêu xa Giờ em cũng chẳng biết là gì cả Người ta nói em là ngu thỉnh thoảng em cho là đúng Nhắm mắt cố đợi một người mà em biết rõ tương lai không thể hình dung Em biết anh yêu em và em cũng không chối bỏ Nhưng phải làm sao đây chỉ muốn nhìn mặt cũng khó Bước đi cùng một chàng trai trên con đường khởi nghiệp Liệu sau tất cả có được hạnh phúc không hay rồi lại khóc tiếp Điều quan trọng ở đây em không bắt anh đánh đổi Nhưng sự quan tâm về em có đủ ? Hay tiếp tục lại nói dối Ngày kỉ niệm anh chẳng thèm nhớ đến cả sinh nhật lại càng không Vậy lí do gì khiến em bước tiếp những lời hứa em chẳng thèm mong Ở ngay hiện tại thì anh không thể lấy thứ gì đảm bao tương lai Người khác đến thay anh chăm sóc thì đừng có hỏi em chọn thương ai Anh à ! Có lẽ là em không xứng Chọn ca hát sống theo cảm xúc nên em không xứng Với người đàn ông làm chuyện lớn ! Anh nghe quen không ? đó là thứ khiến mọi việc tồi tệ hơn Và em đang tìm mọi lí do để ở lại Bất chấp tất cả có được công danh thì em xin lỗi ! Yêu vào ngày mai
thả ít nốt trầm vào khung nhạc, họ mới vô tình biết anh là ai gã trai mới cướp em mất tiêu, liệu ngày sau họ có trả lại trả lại Le Quoc Trinh đưa đón, trả lại đường yêu chỉ mỗi mình đi trả lại MAY luôn luôn nhường nhịn "TRONG ơi, anh bình tĩnh đi" trả lại nốt thăng của "magic love", bài hát dành cho mỗi riêng anh trả lại cái ôm mấy hôm say xỉn, để khỏi chật vật trong mấy đêm lạnh làm ơn trả lại.. MAY cười tít mắt của 5 mùa yêu trả lại cuộc hẹn để vắt cạn nhớ, vừa đủ không thừa thiếu trả lại hình bóng của em đợi anh, o bang ghe cua Cinestar trả lại ngày mưa bể hẹn chụp hình, mình vẫn lang thang không cần ô hãy trả lai anh, lần đầu phiền nhau tới 2 giờ sáng trả lại trách nhiệm bên em suốt đời, theo cách tình nguyện mà gã khờ mang nếu em rời xa khi TRONG trưởng thành, vậy thì thôi anh cũng trả lại trả lại cậu trai chỉ mải miết cười để họ khỏi biết anh là ai trả lại cái nắm tay thẹn thùng khi đi thang bộ từ tầng 5 trả lại 2 ly trà đạo hơi ngọt, của lần đầu mình gặp
Em chào anh, em nghe qua con beat này và em thấy đây là một con beat rất hay, em có thể nào dùng beat này viết 1 track k ạ. Em sẽ k làm video lyric, chỉ up mp3 lên soundclound. Mong anh hồi âm.
bình long và những câu chuyện ngớ ngẫn mà cường vẫn hay ráng giấu ngày không mưa cũng buồn vời vợi chỉ ánh nắng và mây tháng 6 Chiều tà chỉ còn nắng đỏ và tiếng vọng của từng hồi chuông Tình yêu 17 thật khó diễn tả con người luôn miệng nói cần rồi buông Và rồi góc phố nào đó, Cường đứng đợi với bông hồng đầu “Thanh xuân ta như cơn gió” nhưng với Cường là trong hồng cầu
Bài Hát Playlist Video BXH Chủ Đề Nghệ sĩ Tin Tức   Thiên Thanh SG Prider 187  Thiên ThanhRút gọn Bài hát: Thiên Thanh - SG Prider [P.Shi] Rồi anh sẽ tới dù em gọi ở tận chân trời góc bể Anh hiểu mà, vì dù có gì đi nữa em cũng không kể Em vẫn hay nói anh cứ thích văn thơ dài dòng Em chỉ cần anh yên một lúc, là cô đơn một cách hài lòng À mà em, sao cứ phải trốn trong vỏ bọc khô khan Anh có trăm nỗi buồn vô vàng, chỉ đợi em 1 lần tô ngang Trong đời, trở thành người mà em mong đợi, nhưng chờ hoài em vẫn không tới. Chắc tình duyên còn bận rong chơi, em ơi. Xin đừng khóc sau khi gác máy Đừng đuổi anh ra khỏi đây hay lạnh lùng những cái gạt tay Đừng cố bắt mình uống say ngày khi nghe xong bài nhạc này Cũng đừng đổ cho tuổi thanh xuân, những mộng mơ treo trên hạc giấy Mà này, đừng chen chân vào những chốn đông người Vì anh biết họ có làm gì thì môi em cũng không cười Anh hiểu rõ em hơn bản thân mình nữa Dị biệt phức tạp mà vẫn không cần chỉnh sửa Những bản tình ca mà anh từng viết dù giờ em có bẻ làm đôi Ta vẫn sẽ tìm thấy nhau, dù phải lục tung bộn bề lầm lỗi Em sợ ngày mưa trắng xóa, thiên thanh bên em sẽ buồn cạn mất Thì Anh vẫn sẽ về bên em, theo cách bình yên và lãng mạn nhất Ngày vắng em tim anh ngổn ngang Ừm thì cũng từng là 1 dải thanh xuân rộn ràng [JackT] Em! Liệu lời xin lỗi giờ có quá muộn màng? Khi chính anh là người đã khiến tim em vỡ tan. Có những thứ dù cố gắng níu kéo cách mấy cũng không thể Vì vết thương trong tim em đã quá lớn, cố gắng của anh liệu có thể mang em trở về? Chắc là không! Nỗi đau của em làm sao anh có thể thấu Anh biết! Niềm tin một khi đã mất thì cũng chỉ còn lại là niềm đau Nhưng em! Anh vẫn mong rồi lại có một ngày đôi ta lại như xưa Chỉ yêu thôi, không bận tâm về những hoài nghi kia nữa Những thử thách mà ta đang trải qua anh chỉ mong tất cả đều là giấc mơ Anh muốn xóa đi những chuyện buồn dễ dàng như xóa đi từng câu chữ anh viết trên những trang vở Có lẽ ngay giờ đây trong lòng em anh bây giờ chẳng khác gì một kẻ xấu xa Vì anh đã làm giọt lệ em rơi thì làm sao anh dám xin từ em một lời thứ tha
nge rồi đánh lại là có chứ cần j phải đợi sheet, dạng nhạc ballad nhẹ nhàng này ko khó để có thể sao chép, để viết cho cái nền hợp âm rồi từ đánh nốt nhé : viết theo nền C nhé tự bắt tone rồi dịch: C Em Dm7 G7 C Em Dm7 G C F Em Dm CM7 F Em A7 Dm7 G7 C
Anh biết nhiêu người cho rằng anh là con người vô vị, cũ kĩ và chê nhưng mà họ đâu phải sự tĩnh lặng mà anh hay lui tới và đơn giản như ly cà phê anh nghĩ em cũng có thể biết điều đó vì anh thường hay nói lắm lời khi trên con xe và mình đi ngược chiều gió yah, năm tháng trôi qua, em và những người bạn luôn là nơi anh trãi lòng, nơi mà anh cười khẩy anh trân trọng kiêm luôn cảm ơn vì điều đó đã đến khi anh tuổi 17 khi mà tuổi con người ta ở giai đoạn vừa lo vừa an nhiên khi mà con người ta luôn chứng tỏ mình lớn bằng những lời than phiền khóc vì những áp lực ở đầu đời nhưng lại luôn hạnh phúc khi còn có thể ngước nhìn lên bầu trời một chính kiến riêng là thứ duy nhất mà anh có, chứ không phải là độ dày của chiếc ví cho nên anh thiết nghĩ đây chả phải là lúc mà anh phân bua cao thấp cả sau này cũng vậy! tất cả mọi người mà bản thân anh đã gặp cho đến thời điểm hiện tại là do cái duyên mà thần thánh vô hình nào đó đã ban cho nên hãy quý, trân trọng, nắm giữ và đừng vì hà cớ gì đó phải than lo Nhưng nếu bản chất ai đó đã như vậy thì bỏ đi, đừng thích nghĩ và hãy tin rồi một ngày nào đó họ sẽ nhận ra chỉ còn tiền và sự ích kỉ Ờ, tao luôn quý trọng những lúc vài thằng ngồi bên hiên tuy rằng hơi chật đất nhưng cái thứ tên là "hồng ngọc" gì đó chảy trong cơ thể là lúc con người ta chân thật nhất nói ra hết những tâm tư, áp lực trong bản thân của mỗi người vào lúc trời êm gió và tao luôn lấy đó làm động lực, lấy đó làm sự tự tin chỉ để có thể lặp lại đêm đó hãy cứ cố gắng , còn thời gian này chúng ta tạm thời stop đi vì biết đâu sau này lại ngồi cùng nhau, mày là rô chó điên còn tao poppy nhắc tới poppy thì mới nhớ, tao lại muốn có một ngày 30 tết trọn vẹn vào nhưng không phải là lý do để mày thức trắng đêm cho kịp giờ và khiến tao nghẹn ngào hi vọng sau một khoảng thời gian dài Mấy thằng ất ơ có thể an nhiên và không than hoài cơm áo gạo tiền có thể khiến mày gian nan nhưng ít ra tao từng chung bộ áo đoàn và lang thang nhìn lên bầu trời chả lần nào tao không xao xuyến cả bầu trời thì có màu xanh điều tuyệt hơn là nó cùng màu với chiến mã có lẽ 30 năm sau tao sẽ ngồi cùng đứa con để truyền lại "ngồi xuống, bố sẽ kể cho con nghe về những huyền thoại"
Còn nhớ ngày đầu thân cũ kỉ vẫn hay viết những lời ngỏ đại Cũng thầm nghỉ phận mây ở trời đi thế nào với đời cỏ dại Anh chả phải là người diễn giả càng không phải một cừ nhân Nhưng lời nhạc từ đó viết ra là cảm xúc chi phối từ thân Um! Từ lúc nào đó lời thăm hỏi nhiều Đại loại như là chiếc cup50 cùng hai đứa tận 5 rưỡi chiều Đứng trước mic phô ra hay hơn Nếu tính cách là dòng hoà thanh thì anh chỉ là Đô Fa La Sol
. Chiều Về Tây Hòa nắng đã tắt,để lại đám mây khắp vùng trời . Gió Từng Cơn Chạm Vào Lòng Ngực , Em lại nhớ anh đó người ơi . Đất Gia Lai Tây Nguyên Xanh Biếc, cướp tình yêu em đi đâu mất rồi . Không còn cái ôm siết chặt từ sau " Ý ơi em yên tâm đi " . nơi ấy nhớ trả lại Bổn Cái Tuổi 21 còn nhiều điều phải đối mặt . Anh ích kỹ chỉ muốn giữ em ,bất cứ ai cũng đừng mong chạm tới . Tôi học cách thương anh nhiều hơn, con bé hay cười nhưng biết trầm lặng . Liệu ta có đủ duyên để quen đến khi 2 ta về chung 1 nhà - Chào Anh,Chàng Trai 21 đáng yêu và đầy mơ mộng , chàng trai bên ngoài lạnh lụng nhưng bên trong hơi bị sến, nhưng thích anh nói những câu sến như vậy, đơn giản lúc đó anh dễ thương lắm . Anh không quan tâm nhưng câu liên quan tới em ,mặc kệ lời họ nói . quá khứ không đẹp anh sẽ giúp em xóa hết nỗi buồn đã trải qua . Anh nói con gái cũng là con người, phảIoi biết tôn trọng và yêu thương . Câu nói khiến tim tan chảy, anh đối tôi không phải người bình thường . Xa anh, sợ mất đi vòng tay ấm ấp . Đừng buông tay em giữa đường, vì em lỡ thương anh mất rồi
Rồi anh sẽ tới dù em gọi ở tận chân trời góc bể Anh hiểu mà, vì dù có gì đi nữa em cũng không kể Em vẫn hay nói anh cứ thích văn thơ dài dòng em chỉ cần an yên một lúc, là cô đơn một cách hài lòng à mà em, sao cứ phải trốn trong vỏ bọc khô khan Anh có trăm nổi buồn vô vàng, chỉ đợi em 1 lần tô ngang Trong đời, trở thành người mà em mong đợi, nhưng chờ hoài em vẫn không tới. Chắc tình duyên còn bận rong chơi, em ơi. Xin đừng khóc sau khi gác máy Đừng đuổi anh ra khỏi đây hay lạnh lùng những cái gạt tay Đừng cố bắt mình uống say ngày khi nghe xong bài nhạc này Cũng đừng đổ cho tuổi thanh xuân, những mông mơ treo trên hạc giấy Mà này, đừng chèn chân vào những chốn đông người Vì a biết họ có làm gì thì môi em cũng không cười Anh hiểu rõ em hơn bản thân mình nữa Dị biệt phức tạp mà vẫn không cần chỉnh sửa Những bản tình ca mà anh từng viết dù giờ em có bẻ làm đôi Ta vẫn sẽ tìm thấy nhau, dù phải lục tung bộn bề lầm lỗi Em sợ ngày mưa trắng xóa, thiên thanh bên em sẽ buồn cạn mất Thì Anh vẫn sẽ về bên em, theo cách bình yên và lãng mạng nhất Ngày vắng em Tim anh ngổn ngang ừm thì cũng từng là 1 dải thanh xuân rộn ràng [JackT] Em! Liệu lời xin lỗi giờ có quá muộn màng? Khi chính anh là người đã khiến tim em vỡ tan. Có những thứ dù cố gắng níu kéo cách mấy cũng không thể Vì vết thương trong tim em đã quá lớn, cố gắng của anh liệu có thể mang em trở về? Chắc là không! Nỗi đau của em làm sao anh có thể thấu Anh biết! Niềm tin một khi đã mất thì cũng chỉ còn lại là niềm đau Nhưng em! Anh vẫn mong rồi lại có một ngày đôi ta lại như xưa Chỉ yêu thôi, không bận tâm về những hoài nghi kia nữa Những thử thách mà ta đang trải qua anh chỉ mong tất cả đều là giấc mơ Anh muốn xoá đi những chuyện buồn dễ dàng như xoá đi từng câu chữ anh viết trên những trang vở Có lẽ ngay giờ đây trong lòng em anh bây giờ chẳng khác gì một kẻ xấu xa Vì anh đã làm giọt lệ em rơi thì làm sao anh dám xin từ em một lời thứ tha
__________________
thả ít nốt trầm vào khung nhạc, họ mới vô tình biết anh là ai
gã trai mới cướp em mất tiêu, liệu ngày sau họ có trả lại
trả lại Huỳnh Tấn Phát đưa đón, trả lại đường yêu chỉ mỗi mình đi
trả lại Vy luôn luôn nhường nhịn "Pê ơi, anh bình tĩnh đi"
trả lại nốt thăng của "magic love", bài hát dành cho mỗi riêng anh
trả lại cái ôm mấy hôm say xỉn, để khỏi chật vật trong mấy đêm lạnh
làm ơn trả lại.. Vy cười tít mắt của 5 mùa yêu
trả lại cuộc hẹn để vắt cạn nhớ, vừa đủ không thừa thiếu
trả lại hình bóng của em đợi anh, ở cổng sau của Crescent mall
trả lại ngày mưa bể hẹn chụp hình, mình vẫn lang thang không cần ô
hãy trả lai anh, lần đầu phiền nhau tới 2 giờ sáng
trả lại trách nhiệm bên em suốt đời, theo cách tình nguyện mà gã khờ mang
nếu em rời xa khi Pê trưởng thành, vậy thì thôi anh cũng trả lại
trả lại cậu trai chỉ mải miết cười để họ khỏi biết anh là ai
trả lại cái nắm tay thẹn thùng khi đi thang bộ từ tầng 5
trả lại 2 ly trà đạo hơi ngọt, của lần đầu mình gặp
Sài gòn nắng tắt vội, để xám mây khắp vùng trời
Những cơn gió chiều nay, ùa sâu trong lòng ngực
Mơ màng thêm một chút, có lẽ chẳng phải rời
như chuyện anh thường kể, bắt đầu trong cơn mưa.
nhìn qua căn phòng nhỏ, ngày nào còn ai ngồi
duyên kiếp đã định sẳn, mấy chốc phải chia đôi.! Vì ai.
Anh đắm say trong cơn mưa chiều nay lại một mình
Góc vắng trong phòng nhỏ, có một kẻ ngô nghê
Tin rằng những buổi đầu, em vẫn đang còn giữ
Những yêu thương anh trao, gói gọn những phong thư.
Ngờ đâu, dòng đời thì cứ chảy,
nhưng tình mình nay lại thành tro bay.
phố thị chiều tối vắng vì lòng anh đã tắt
chẳng thể nào hân hoan, lệ tràn cay khóe mắt
sao vậy hả em ơi, chẳng lẽ nào là thế
Chẳng lẽ đến đây thôi, đây không phải đường về
mờ ảo quá em à, nỗi buồn lại gây mê
xin cho anh, thôi quên em cùng với những bộn bề
ta từng hứa với nhau rất nhiều, thành thực chả là nhiêu.
em biết không, anh không cần thiết phải nhớ về em nữa, bởi vì anh thừa nhận anh chẳng thể nào quên được em!
Anh không nghĩ anh làm điều đó tốt với bất kỳ người nào khác hơn em! Họ tìm được quá khứ của mình trong anh.
Nhưng quá khứ đẹp, chỉ mãi tồn tại ở quá khứ.
Thời gian là một dòng sông, không bao giờ chảy về nguồn,
Nó không cho phép thực hiện tất cả những điều mình hằng mong muốn.
Tìm ở đâu đó trong tâm khảm, âm thanh nào còn ngân vang?
Nếu chỉ một lần nó quay trở lại ta sẵn sàng vẫy tay chào hân hoan.
Nhưng khoảnh khắc là khoảnh khắc, thay đổi sau một lần ngoảnh mắt,
Biết đâu ngày mai thức dậy thấy mình đang nằm ở trong một mảnh đất?
Giống như là loài hoa sữa, cứ mỗi một mùa đơm bông
Nhưng mà thực sự thì nó đang bị dòng thời gian đốt cháy từ bên trong!
Nhìn một cái cây cả ngày là việc không hề cao siêu,
Nhưng không có ai có thể quan sát nó lớn lên được bao nhiêu,
Chẳng mấy chốc mà cây đã già, chẳng mấy chốc mà cây đã cằn cỗi…
Kiếp người thực sự thì chẳng có ai được gọi là nhàn rỗi,
Lại cúi đầu ngậm ngùi, đã bao lần tiếc nuối?
Quay trở về trong lầm lũi, thời gian chỉ trôi chứ không biết nói
Và có những ngày còn chưa bắt đầu thế nhưng đã chuẩn bị cho kết thúc
Ta chỉ biết lặng nhìn nó ra đi mặc dù bản thân đã cố hết sức…
Những vòng xoáy thời gian, những ngày tháng lầm than!
Điểm dừng của nó chính là vô hạn giống như số 8 nằm ngang, (∞ )
Có lúc muốn thời gian đóng băng lại để phút giây này đừng chấm dứt,
Như Doraemon quay ngược thời gian chỉ bằng một cái bấm nút
Vì chưa kịp làm những điều mình nghĩ và chưa đặt chân đến nơi định đi,
Thời gian ngấm ngầm làm bao khát vọng trong ta mài mòn và dần chết lịm đi,
Làm tóc xanh trở thành bạc màu, làm cảm xúc không còn dạt dào.
Chiếc đồng hồ cát miệt mài, mải miết chảy ngược đến khi không còn hạt nào
Và ta bị lạc vào… Sự hối hả nhưng không thể thoát ra.
Trời làm cơn mưa xối xả nhưng không thể nào tưới mát ta!
Điếu thuốc thành tro tàn khi còn chưa kịp khô hàng mi,
Lại đứng lên và mạnh mẽ, lại một lần xách ba lô và đi.
Nó để lại chai sần trong ta, héo mòn và phai tàn bông hoa,
Cái được gọi là “vài năm nữa” sẽ đến vào một ngày nào không xa.
Gửi lời chào đến ngày hôm qua, mầm chồi này lại đơm hoa
Dù cho bản thân cũng không thể đếm hết được những tiếng thét gào trong ta
Họ vẫn thường nói là: “Thời gian sẽ luôn có lời giải đáp,
Hôm nay chỉ là hiện tại còn chuyện ngày mai thì nó lại khác.”
Đã từng gửi đi rất nhiều câu hỏi, nhưng không một lời hồi âm
Chỉ còn lại là bản nhạc kết thúc bằng một nốt trầm rồi thôi
Đại dương nào rồi cũng phải khô đi
Còn thời gian thì vẫn cứ trôi đi
Tiếng kim đồng hồ chạy trong tim, khi nào còn đập là ta còn biết mình chưa tan biến thành vật vô tri…
➤ Lyrics:
Intro :
Ngày tháng năm , Sài Gòn lại mưa , kẻ thì đánh vài lần chiếc đèn màu cam để tìm lấy cho mình một chỗ trùm vội chiếc áo mưa. Thêm vài người khác thì khép mình một góc dưới mái hiêng một căn nhà đóng chặt cửa
Vài người chẳng cần , họ ôm lấy nhau rồi mặc nhiên thấy mưa chẳng lạnh , chẳng vội , chẳng buồn …
Còn hắn thì chỉ đợi mưa để giá như em đến và ngồi xuống… cùng anh
Hăn vốn dĩ đã buồn một cách vô định trước ngày em đến
Hắn cơ bản là đau thương… mất mát dày vò tạo nên...
Hắn mơ mộng với những yêu thương như truyện cổ tình ngàn đêm
Rồi hắn ngây ngô như trẻ lên 3 cái ngày em đến …này em
Chẳng phải là em cũng buồn …vì lỡ vài nhịp tuổi xuân
Lê la quán vắng muốn dấu riêng tư vào từng buổi chiều cuối tuần
Cô đơn ai ghét thế giới ai chê còn riêng hắn vẫn chưa đuổi đi
Vì đứa nào cũng một mình… thôi ngồi xuống đây với Khôi đi
Mắc cỡ hắn dấu để dành tặng em với vài câu sến yêu thương
Hắn chờ em như cậu trò… đang chờ tiếng trống tan trường
Lưng chai in hằn xấu xí… với vài phiền muộn chẳng nói
Vì hắn tỏ vẻ mạnh mẽ nhưng thực yếu đuối không tin em chờ coi
Hắn viết những thứ đã từng… hắn viết cho 1 người dưng
Hắn nhớ cảm giác ai đã ghé thăm làm chân hắn đứng chẳng vững
Hắn chẳng còn vui đã lâu rồi… em ơi
Hắn thèm được yêu… được khóc… được cười
Hắn thường làm bạn với tường… tựa đầu headphone và nhạc
Đôi khi tự ti với cả thế giới hắn thường ước mình là người khác
Hoàng tử bạch mã chẳng hạn… hắn điên rồi khùng tựa Chí Phèo
Mong đêm mang em với bát cháo hành hắn chỉ đơn giản muốn yêu
Từng có gì đó khiến hắn rất vui phòng hắn bỗng sáng chẳng đèn
Buổi tối tháng 6 khi ngủ miệng cười… tim ấm chẳng mền
Hắn nhìn dòng người giữa vạch kẻ đường nhà thờ đức bà thân mật
Hắn đem thế giới đi cất …biết đâu ngày mai ai lấy mất
Rồi vài lúc mưa xe chết chẳng lên hắn biết làm gì giấc trễ
Từng vòng bánh xe nặng nề… thành phố ai chờ ai về
Tự thấy con đường lê thê… ngày nào chẳng buồn như thế
Có thêm một chút chắc chẳng làm sao muốn làm hắn buồn vầy thì dễ
Đời hắn từng chết trên vài điếu thuốc nơi góc ban công nhà thuê
Trời phú cho hắn cái tật vẽ sầu để đem vào nhạc rồi kể..
Em… nghe… để thêm một người ngồi xuống
Tự nhiên lại khóc như này… chắc là ai làm em buồn
Con đường hắn đi không tính là cây bây giờ hắn đếm bằng thương
Là thương góc phố là thương cột đèn là thương những ngày bình thương
Hắn hay đi tìm một góc bản thân trong ánh đèn đỏ phía trước đầu xe
Hắn chính là anh thường lệ…hắn là tất cả những gì nãy giờ em nghe
khoavusevenk
Này em ! Chẳng phải là em cũng buồn.... vì lỡ vài nhịp tuổi xuân.
Lê la quán vắng muốn dấu riêng tư... vào từng buổi chiều cuối tuần.
Cô đơn ai ghét thế giới ai chê ... còn riêng hắn vẫn chưa đuổi đi.
Vì đứa nào cũng 1 mình... thôi ngồi xuống đây với tôi đi .
Đôi khi tự ti với cả thế giới... hắn ước mình là người khác.
Bạch mã hoàng tử chẳng hạn... hắn điên rồi khùng tựa chí phèo.
Mong đêm mang em với bát cháo hành ... hắn chỉ đơn giản muốn yêu.
Nghe bài này nhớ chuyện đôi ta lúc trước.
Đã hơn nửa năm rồi, kể từ cái ngày mình chia tay đấy..
Đối với anh mọi chuyện đã kết thúc, nhưng còn em luôn tìm kiếm những kỉ niệm xưa, tự gặm nhấm để bản thân đau lòng.
Một ngày nào đó rồi cũng sẽ quên anh, nhưng chuyện hai ta sẽ chẳng bao giờ phai nhạt
Đâu đó trong những hoài niệm, em thấy anh!
somewhere in memories, i see you!
Hắn vốn dĩ đã buồn một cách vô định trước ngày em đến
Hắn cơ bản là đau thương… mất mát dày vò tạo nên...
Hắn mơ mộng với những yêu thương như truyện cổ tích ngày đêm
Rồi hắn ngây ngô như trẻ lên 3 cái ngày em đến này em
Chẳng phải là em cũng buồn …vì lỡ vài nhịp tuổi xuân
Lê la quán vắng muốn dấu riêng tư vào từng buổi chiều cuối tuần
Cô đơn ai ghét thế giới ai chê còn riêng hắn vẫn chưa đuổi đi
Vì đứa nào cũng một mình… thôi ngồi xuống đây với tôi đi
Mắc cỡ hắn dấu để dành tặng em với vài câu sến yêu thương
Hắn chờ em như cậu trò… đang chờ tiếng trống tan trường
Lưng chai in hằn xấu xí… với vài phiền muộn chẳng nói
Vì hắn tỏ vẻ mạnh mẽ nhưng thực yếu đuối không tin em chờ coi
Hắn viết những thứ đã từng… hắn viết cho 1 người dưng
Hắn nhớ cảm giác ai đã ghé thăm làm chân hắn đứng chẳng vững
Hắn chẳng còn vui đã lâu rồi… em ơi
Hắn thèm được yêu… được khóc… được cười
Hắn thường làm bạn với tường… tựa đầu headphone và nhạc
Đôi khi tự ti với cả thế giới hắn thường ước mình là người khác
Hoàng tử bạch mã chẳng hạn… hắn điên rồi khùng tựa Chí Phèo
Mong đêm mang em với bát cháo hành hắn chỉ đơn giản mong êm
Những dòng cảm xúc mà anh viết ra
Từ tận đáy lòng chân thật và không dối trá
Bao lần vấp ngã nhưng sao chẳng xa
Nhiều lần cãi vã rồi lại cũng hoà
Anh gọi em như thiên sứ
Là nhưng tinh tuý ông trời bắt anh phải giữ
Mặc kệ xung quanh nhiều điều vương bận
Ta vẫn bước tiếp mặc đã vấp ngã dù bao nhiêu lần
Em cho anh sự bình yên
Dẹp bao lo toan cả những muộn phiền
Xin lỗi những lúc em giận
Mà anh chẳng thể ở gần
Có những lần đã khiến em khóc
Nước mắt vướng lại nơi hàng mi
Có những lần em ngồi một góc
Anh bất lực chẳng thể làm gì
Nơi tim em khi đã vụn vỡ
Anh một lòng vẫn muốn che chở
Dù ngày mai có phải xa cách
Thì phía sau lưng vẫn sẽ là anh
Anh xin hứa về điều đó mà
Em không cần bận tâm đâu
Nỗi nhớ em anh không cần dấu
Tình cảm vẫn như ngày đầu
mở toang cánh cửa là lúc bàn tay kia đang vừa nắm
mở toang cửa sổ tâm hồn ở đôi mắt em vừa ngắm
mở toang mùa hạ giữa trưa nắng hắt mắt em vừa nhắm
mở toang bầu trời theo dòng giai điệu 2 ta vừa đắm
Ta đắm chìm theo con phố
Ta đắm chìm theo màu buồn
Ta đắm chìm vì thương nhớ
Ta đắm chìm theo đoạn đường
Góc phòng của anh,quanh quẩn của ngày trời thu tháng 8
Sau đó là những tiếng cười thân quen
Trải dài tâm sự theo từng góc phòng
Bình yên có thể là bước chân em
Mưa rơi từng hạt ở những buổi đầu
Anh nhớ ở ngày hôm đó,bóng dáng em là điều sắc màu
Nghe tiếng ai
cầm tay vẽ thêm vài đám mây
Nghe tiếng ai
cầm tay vẽ xanh màu lá khô
Nghe tiếng ai
với những bộn bề ở trong cuộc sống
Nghe tiếng ai
đang đắp lại những thứ đã vỡ
ta nhiều lần mắc kẹt theo đống lộn xộn bởi vài lời nói
ta mơ màng bay đi theo tiếng cười đùa trên xe trời tối
ta đắm say theo ánh sao trôi khi trời bắt đầu chuyển lối
ta nhìn nhau chỉ trong tíc tắc giống như cả nghìn giờ trôi
Sài Gòn nắng tắt vội
để xám mây khắp vùng trời những con gió chiều nay
ùa sâu trong lòng ngực
mơ màng thêm một chút
có lẽ chẳng phải rời
như chuyện anh thường kể
bắt đầu trong cơn mưa
nhìn qua căn phòng nhỏ
ngày nào còn ai ngồi
duyên kiếp đã định sẵn
mấy chốc phải chia đôi
vì ai
vì ai
anh đắm say trong cơn mưa chiều nay lại một mình
góc vắng trong phòng nhỏ
có một kẻ ngô nghê
tin rằng những buổi đầu
em vẫn đang còn giữ
những yêu thương anh trao
gói gọn những phong thư
ngờ đâu..
dòng đời thì cứ chảy
nhưng tình mình
thì lại thành tro bay
lại thành tro bay
phố thị chiều tối vắng
vì lòng anh đã tắt
chẳng thể nào hân hoan
lệ tràn cay khóe mắt
vậy sao hả em ơi
chẳng lẽ nào là thế
chẳng lẽ đến đây thôi
đây không phải đường về
mờ ảo quá em à
nỗi buồn lại gây mê...
xin cho anh
thôi quên em cùng với những bộn bề ... ta từng hứa với nhau rất nhiều
nhưng thành thực chả là bao nhiêu
em biết không
anh không cần thiết phải nhớ về em nữa
bởi vì anh thừa nhận anh chẳng thế nào quên được em
anh không nghĩ anh làm điều đó tốt với bất kì ai khác ngoài em
họ tìm được quá khứ của mình trong anh
nhưng quá khứ đẹp chỉ mãi tồn tại ở quá khứ...
Rồi anh sẽ tới dù em gọi ở tận chân trời góc bể Anh hiểu mà, vì dù có gì đi nữa em cũng không kể Em vẫn hay nói anh cứ thích văn thơ dài dòng em chỉ cần an yên một lúc, là cô đơn một cách hài lòng à mà em, sao cứ phải trốn trong vỏ bọc khô khan Anh có trăm nổi buồn vô vàng, chỉ đợi em 1 lần tô ngang Trong đời, trở thành người mà em mong đợi, nhưng chờ hoài em vẫn không tới. Chắc tình duyên còn bận rong chơi, em ơi. Xin đừng khóc sau khi gác máy Đừng đuổi anh ra khỏi đây hay lạnh lùng những cái gạt tay Đừng cố bắt mình uống say ngày khi nghe xong bài nhạc này Cũng đừng đổ cho tuổi thanh xuân, những mông mơ treo trên hạc giấy Mà này, đừng chèn chân vào những chốn đông người Vì a biết họ có làm gì thì môi em cũng không cười Anh hiểu rõ em hơn bản thân mình nữa Dị biệt phức tạp mà vẫn không cần chỉnh sửa Những bản tình ca mà anh từng viết dù giờ em có bẻ làm đôi Ta vẫn sẽ tìm thấy nhau, dù phải lục tung bộn bề lầm lỗi Em sợ ngày mưa trắng xóa, thiên thanh bên em sẽ buồn cạn mất Thì Anh vẫn sẽ về bên em, theo cách bình yên và lãng mạng nhất Ngày vắng em Tim anh ngổn ngang ừm thì cũng từng là 1 dải thanh xuân rộn ràng [JackT] Em! Liệu lời xin lỗi giờ có quá muộn màng? Khi chính anh là người đã khiến tim em vỡ tan. Có những thứ dù cố gắng níu kéo cách mấy cũng không thể Vì vết thương trong tim em đã quá lớn, cố gắng của anh liệu có thể mang em trở về? Chắc là không! Nỗi đau của em làm sao anh có thể thấu Anh biết! Niềm tin một khi đã mất thì cũng chỉ còn lại là niềm đau Nhưng em! Anh vẫn mong rồi lại có một ngày đôi ta lại như xưa Chỉ yêu thôi, không bận tâm về những hoài nghi kia nữa Những thử thách mà ta đang trải qua anh chỉ mong tất cả đều là giấc mơ Anh muốn xoá đi những chuyện buồn dễ dàng như xoá đi từng câu chữ anh viết trên những trang vở Có lẽ ngay giờ đây trong lòng em anh bây giờ chẳng khác gì một kẻ xấu xa Vì anh đã làm giọt lệ em rơi thì làm sao anh dám xin từ em một lời thứ tha
thả ít nốt trầm vào khung nhạc, họ mới vô tình biết anh là ai
gã trai mới cướp em mất tiêu, liệu ngày sau họ có trả lại
trả lại Huỳnh Tấn Phát đưa đón, trả lại đường yêu chỉ mỗi mình đi
trả lại Vy luôn luôn nhường nhịn "Pê ơi, anh bình tĩnh đi"
trả lại nốt thăng của "magic love", bài hát dành cho mỗi riêng anh
trả lại cái ôm mấy hôm say xỉn, để khỏi chật vật trong mấy đêm lạnh
làm ơn trả lại.. Vy cười tít mắt của 5 mùa yêu
trả lại cuộc hẹn để vắt cạn nhớ, vừa đủ không thừa thiếu
trả lại hình bóng của em đợi anh, ở cổng sau của Crescent mall
trả lại ngày mưa bể hẹn chụp hình, mình vẫn lang thang không cần ô
hãy trả lai anh, lần đầu phiền nhau tới 2 giờ sáng
trả lại trách nhiệm bên em suốt đời, theo cách tình nguyện mà gã khờ mang
nếu em rời xa khi Pê trưởng thành, vậy thì thôi anh cũng trả lại
trả lại cậu trai chỉ mải miết cười để họ khỏi biết anh là ai
trả lại cái nắm tay thẹn thùng khi đi thang bộ từ tầng 5
trả lại 2 ly trà đạo hơi ngọt, của lần đầu mình gặp
Em à mấy hôm nay trời trút mưa
Ngồi trước hiên nhà anh lại nhớ về những phút xưa
Anh nhớ những lúc ta ngồi cạnh nhau nói cười vui vẻ
Cho dù anh biết, anh biết điều đó đã chẳng còn mới mẻ
Với em khái niệm khi yêu là gì
Với anh thì chỉ đơn giản đó là hi sinh và cho đi
Tại sao tình yêu của ta không hạn kì
Tại em ích kỉ chỉ muốn nhận lại mà không cho đi
Hay là vì em có kẻ thứ ba thôi thúc em đi
Ta từng nói sẽ bên nhau đến trọn đời
Nhưng mà không phải bởi vì nó chỉ gói gọn trong một lời
Mặc dù anh đã cố chứng minh nhưng em vẫn hờ hững với tình
Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến
Em là thuyền còn anh là bến
Thuyền đậu rồi thì thuyền cũng sẽ rời bến
Thuyền ở ngoài biển nhưng bến lại lênh đênh
Kiếm tìm em ở mọi chốn tâm trí anh như người mất hồn
Đôi lúc mệt mỏi anh tự nhốt mình trong một căn phòng
Cô đơn nên anh gọi bóng tối và khói đến làm bạn lòng
Thực sự ta xa nhau là điều chẳng bao giờ anh mong
Nhưng tiếc thay đó là điều em muốn
Lời nói cuối cùng em gửi lại anh cũng chỉ là chữ buông
Có đôi lúc anh muốn bỏ đi quá khứ cũ kĩ đó
Nhưng vốn đã là không được em à
Bởi vì người con gái anh muốn được ở bên đến khi răng long đầu bạc đó là em mà
Nhưng mà điều đó bây giờ rất xa vời
Bởi vì hai ta giờ xa rời
Biết làm sao tìm được nhau giữa những bão tố phong ba đời
Chắc có lẽ anh phải chờ đợi
Chờ em quay về hoặc chờ ngày được thấy em bên người mới
Rồi đến tìm anh để trao một tấm thiệp mời
2 năm trôi qua có đủ quên nhau không em khi nìm tin yêu của anh bây giờ đã nát
Anh không còn cách nào khác là gửi nó vào đáy sâu của nơi tâm hồn
Nơi bình minh mỗi sớm hôm, anh đứng ở tít đằng xa, thấy em đang ôm ai hạnh phúc
...Anh cười, giống gió 2 ta qua rồi, còn người sẽ mãi hạnh phúc thôi
Anh sợ ai rồi cũng khác, dù biết rằng điều đó hiển nhiên, nếu trên đời không gì bất biến thì ta sẽ không đứt đoạn tình duyên
Anh sợ một mai nắng về, nắng lại vướng lên vai em gầy
Không còn thương nhưng lòng còn vương, anh đã khóc trong 2 đêm ngày em ơi
Hạ còn lưu tên em bên đây, anh còn nhớ nhưng em không hay, em làm rơi người yêu đây này...em ơi
Đoạn đường đồng khởi để qua nhà em anh đã đạp xe 13km mặc cho ngoài trời nắng gắt, mặc cho ngoài trời có mưa hay gió
Những chiều tan học cùng nhau, tóc em bay thoáng mùi oải hương
Kỉ niệm bên nhau mục nát nhưng lại khiến cho anh thương hoài... em ơi
Yêu thương anh còn chưa mở lối, vậy mà giờ người nắm tay ai
Thanh xuân 2 ta ở lại, mãi mãi sẽ hết vào ngày mai
Lời bài hát
Intro :
Ngày tháng năm , Sài Gòn lại mưa
Kẻ thì đánh vài lần chiếc đèn màu cam để tìm lấy cho mình một chỗ trùm vội chiếc áo mưa.
Thêm vài người khác thì khép mình một góc dưới mái hiêng một căn nhà đóng chặt cửa
Vài người chẳng cần , họ ôm lấy nhau rồi mặc nhiên thấy mưa chẳng lạnh , chẳng vội , chẳng buồn …
Còn hắn thì chỉ đợi mưa để giá như em đến và ngồi xuống… cùng anh
Hăn vốn dĩ đã buồn một cách vô định trước ngày em đến
Hắn cơ bản là đau thương… mất mát dày vò tạo nên...
Hắn mơ mộng với những yêu thương như truyện cổ tình ngàn đêm
Rồi hắn ngây ngô như trẻ lên 3 cái ngày em đến …này em
Chẳng phải là em cũng buồn …vì lỡ vài nhịp tuổi xuân
Lê la quán vắng muốn dấu riêng tư vào từng buổi chiều cuối tuần
Cô đơn ai ghét thế giới ai chê còn riêng hắn vẫn chưa đuổi đi
Vì đứa nào cũng một mình… thôi ngồi xuống đây với Khôi đi
Mắc cỡ hắn dấu để dành tặng em với vài câu sến yêu thương
Hắn chờ em như cậu trò… đang chờ tiếng trống tan trường
Lưng chai in hằn xấu xí… với vài phiền muộn chẳng nói
Vì hắn tỏ vẻ mạnh mẽ nhưng thực yếu đuối không tin em chờ coi
Hắn viết những thứ đã từng… hắn viết cho 1 người dưng
Hắn nhớ cảm giác ai đã ghé thăm làm chân hắn đứng chẳng vững
Hắn chẳng còn vui đã lâu rồi… em ơi
Hắn thèm được yêu… được khóc… được cười
Hắn thường làm bạn với tường… tựa đầu headphone và nhạc
Đôi khi tự ti với cả thế giới hắn thường ước mình là người khác
Hoàng tử bạch mã chẳng hạn… hắn điên rồi khùng tựa Chí Phèo
Mong đêm mang em với bát cháo hành hắn chỉ đơn giản muốn yêu
Từng có gì đó khiến hắn rất vui phòng hắn bỗng sáng chẳng đèn
Buổi tối tháng 6 khi ngủ miệng cười… tim ấm chẳng mền
Hắn nhìn dòng người giữa vạch kẻ đường nhà thờ đức bà thân mật
Hắn đem thế giới đi cất …biết đâu ngày mai ai lấy mất
Rồi vài lúc mưa xe chết chẳng lên hắn biết làm gì giấc trễ
Từng vòng bánh xe nặng nề… thành phố ai chờ ai về
Tự thấy con đường lê thê… ngày nào chẳng buồn như thế
Có thêm một chút chắc chẳng làm sao muốn làm hắn buồn vầy thì dễ
Đời hắn từng chết trên vài điếu thuốc nơi góc ban công nhà thuê
Trời phú cho hắn cái tật vẽ sầu để đem vào nhạc rồi kể..
Em… nghe… để thêm một người ngồi xuống
Tự nhiên lại khóc như này… chắc là ai làm em buồn
Con đường hắn đi không tính là cây bây giờ hắn đếm bằng thương
Là thương góc phố là thương cột đèn là thương những ngày bình thương
Hắn hay đi tìm một góc bản thân trong ánh đèn đỏ phía trước đầu xe
Hắn chính là anh thường lệ…hắn là tất cả những gì nãy giờ em nghe
Đến sau cùng,kỉ vật xót lại a còn giữ
Mỗi em và dòng tâm thư, ngày nào vẫn tồn lưu
Hình ảnh trong tiềm thức nó cứ mãi
Xuất hiện tại nơi đây căn phòng này luôn trải dài
Những hồi ức về e, giờ vẫn in trên mặt gối
Đợi chờ vài thân thươg,sao hoài chả cất lời
Gác qua vài dự định,mai này để dang dở,
nhớ năm tháng 2 ta,hạ kia hẳn đang chờ
Em có nhớ tới a ko,hay cùng ai thắp cuộc tình
Chuyện mình chắc đã xong rồi sao đây a mãi một mình
Kim đồng hồ vẫn cứ xoay,trong lòng này cứ trống rỗng
Qua khứ cũ kĩ chẳng thể vơi
Tâm tình a giữ giờ vẫn còn
Quên em vỏn vẹn đc mấy hồi
Còn ngày tiếp theo a chẳng rõ
Hình ảnh trong tìem thức nó cứ mãi
Xuất hiện tại nơi đây, căn phòng này cứ trải dài
Tài sản duy nhất a nghĩ mình có là đống tro tàn còn xót lại
Cùng chút kỉ niệm đem xếp ra đầu giường
Ko một ai để giải bày
Những dự định cùng nhau ,mùa hoa kia ta kết trái
Những ngày ta còn hẹn nhau, ở nơi chẳng một ai
Con phố ta nói cùng nhau ,để giờ khoảng trời xa cách
Xin lỗi vì đã hẹn em,ở trời ngày hạ hôm Ấy
Để giờ chỉ còn ngày mưa,
Đôi khi ngắm lại em tôi,lại thấy đẹp
Những dự định sắp tới, tạm gác lại ở cho duyên khác
Chuyện tình ta đứt đoạn
nice piece!
👏👏👏 nhạc du dương nghe r êm tai 😍 nghiền các bài khoa vũ đánh r 😊
Read off:
Anh à! Em đã có những suy nghĩ thật mông lung. Còn anh luôn thắc mắc không biết em đã nghĩ gì. Em luôn giấu những xúc cảm vào trong không phải vì em hết yêu. Chỉ là em không muốn anh lo lắng cho những điều vụn vặt. Rồi những cảm xúc của em tan vào trong từng chiếc lá, từng ánh sao, từng cơn mưa ngày mà ta bên nhau. Khi mà mùa xuân, hạ, thu, đông không còn gọi được tên nữa, em sẽ gửi lại những cảm xúc ấy qua nụ hôn của em. Chào anh.
Rap:
Anh đã cố giữ lại những ánh trăng mong là em hiểu
Đó là tất cả những gì anh có thể làm khi mà ta yêu
Anh cố gom hết khoảnh khắc bên em như điều kì diệu
Bởi chia tay rồi niềm vui ta có còn lại bao nhiêu
Em à. Ta đã buông đôi tay theo cách bất ngờ chưa từng
Ta đã yêu hơn điên dại rồi cuối cùng cũng bỡ ngỡ trước điểm dừng
Rồi có những ngày anh bỗng ung dung nhìn về phái em
Nơi mà chân trời đã ngả màu tím mà đôi mắt anh lưng chừng tối đen
Anh đã yêu em theo cách mà anh cho là ổn
Anh chỉ có thể chứng tỏ cho em theo cách vô ngôn
Em ơi, tất cả nỗi đau anh gom vội thành mây bạc màu
Còn những mặc niệm trơ lại anh chẳng biết giấu vào đâu
Mell:
Em vẽ bầu trời nơi mắt anh, nơi mà hoangrhoon lỡ mang nỗi buồn, giọt nắng trên cao tan ra như thùy tinh vỡ. Em yêu người như thế thôi, em ru tình câu hát ôi ôi à, ôi ôi à, ôi à.
Rap:
Rồi những đêm dài anh mơ tình ta
Ngày ngắn, nắng nhạt, hanh khô vội vàng lỡ làng giẫm năt cỏ hoa
Khi những miên man vội vàng ghi sâu hình ảnh giao thoa của hai con người
Anh mơ em cười, ừ em cười giữa 20 xuân lung linh cuộc đời, anh chết lặng, sao quá xa vơi, em ơi
Tách cà phê ta uống cùng nhau mỗi chiều
Ban công đèn màu em đã tựa vai rồi kể anh nghe bao điều
Gác mái thật ca, mình nhìn ra toàn thành phố
Hôm nay cô liêu
Ta không còn yêu
Khong còn nghe hơi thở em run khi ta hôn môi nuốt ngọt anh ghim vào sâu trong ngưucj
Không còn nghe tiếng em cười giữa ranh giới của 2 bờ ảo thực
Rồi anh khẽ chạm vỡ tan tức tưởi kỉ niệm mông lung
Khi em và những nỗi đau tầm thường chẳng thể chung đụng
Mell:
Khi ta yêu, trách móc, ngốc nghêch, ngây si lời ca em phiêu. Tan trong bọt nước em ru lại câu cô liêu. Châm lại để cho anh hiểu.
Thôi qua mau, những thứ say đắm khi yêu mà ta trao nhau. Chớp mắt côi cút ta âm thầm mang thương đâu
Cuộc yêu sau có vết nhàu.
Hồng ngự nắng tắt vội, để xám mây khắp vùng trời
Những cơn gió chiều nay ùa sâu trong lòng ngực
Mơ màng thêm một chút, có lẽ chẳng phải rời
Như chuyện anh thường kể, bất đầu trong cơn mưa
Nhìn qua con đường nhỏ, ngày nào còn ai đi
Duyên kiếp đã định sẳn, mấy chóc phải chia đôi
Vì ai
Anh đấm say trong cơn mưa, chiều nay lại một mình
Góc vắng trong phòng nhỏ, có một kẻ ngô nghê
Tin rằng những buổi đầu, em vẫn đang còn giữ
Những yêu thương anh trao, gói gọn những phong thư
Ngờ đâu, dòng đời thì cứ chảy
Nhưng tình mình nay lại thành tro bay
Beautiful!
Tất cả chỉ là mộng tưởng
Vụt bay ngàn yêừ thuog
Con phố nhỏ a thương về
Bầu trời vẫn còn vương
Bình yên nào,cho em tựa đầu vào một thoáng
Con đường sẽ thật dài,hay chỉ đc một đoank
Lá thu rụng rời còn điều vẫn chưa
Bầu trời lặng bóng hình, sao chưa lắng nữa
A mãi,sống với tiềm thức in sâu mặt gối
Quanh quẩn một thước phim,xung quanh này thật tối
A phải làm thế nào khi cứ nhớ e hoài
Perfect
Này anh ơi, một mùa đông nữa lại về với chúng ta
Em vẫn thấy anh ngồi nơi ấy, chỉ là người kia đã mãi rời xa
Em nói ta vượt qua ngay thôi
Đôi chân em đã quá mỏi nhừ khi chờ đợi anh rồi
Những thứ níu giữ em khi đó là gì là vì thương ? vì vương ? hay vì gì em không biết
Tiếc là khoảng thời gian trôi qua đến tận bây giờ em cũng không biết nó là vì đâu
Hay vì chẳng còn yêu nhau ?
Là khoảng thời gian em còn mập mờ trong suy nghĩ không biết nên làm gì
Phải cố nắm hay là buông yêu vì con tim hay lí trí hạnh phúc em muốn lắm
Nhưng biết thế nào đây anh ơi tình cảm không được nguyên vẹn đâu anh ơi
Em sẽ lại nhớ chàng trai với bờ vai rộng đôi mi cong đó là điều em thích nhất
Có bao giờ anh từng hỏi vì sao em yêu anh ?
Những trái ngang qua đời em hầu như đôi mắt đều như anh
À không, người ta thường nói là đàn ông yêu bằng mắt phụ nữ yêu bằng tai
Đối với em thì hoàn toàn ngược lại vì tài ăn nói của anh chẳng bằng ai
Thế là ta tìm được nhau và giờ em muốn quên mau
Không phải người khác đến chỉ là em muốn xa nhau thôi
Có được không anh ơi hay anh lại nói em hãy đợi
Đợi người khác quan tâm em người ta mang em đi anh mới tới ?
Em còn yêu nhưng anh hãy hiểu tuổi thanh xuân của em không nhiều
Anh quá bận em có thể hiểu nhưng mà nó đánh đổi tình yêu ... Anh ơi !
Mel:
Làm sao mang đi hết những đớn đau ngày hôm qua
Vì yêu anh và vì thương em mới vậy mà
Em đã từng nghĩ rằng mình mãi yêu và sẽ bên nhau mãi mãi
Người có lẽ em phải quên nỗi đau thôi
Quên anh thôi
Ver 2:
Giữa công việc và tình yêu anh có thể chọn lựa !
Anh nói không thể nhưng cách anh làm đã đúng ý anh chưa ?
Tất bật công việc vào 4 giờ sáng nghỉ 11 giờ khuya
Tình yêu đó dành cho em giờ nào ờ là 1 tin nhắn đã khuya rồi kìa
Em hãy ngủ đi nhưng nó không phải thứ em cần
Sự quan tâm đó ai cũng có thể nếu trách em vâng
Em ích kỉ chỉ nghĩ cho riêng mình thôi
Nhưng nếu là em chắc ai cũng vậy nên chấp nhận thôi
Hãy nhớ mình không hề yêu xa
Giờ em cũng chẳng biết là gì cả
Người ta nói em là ngu thỉnh thoảng em cho là đúng
Nhắm mắt cố đợi một người mà em biết rõ tương lai không thể hình dung
Em biết anh yêu em và em cũng không chối bỏ
Nhưng phải làm sao đây chỉ muốn nhìn mặt cũng khó
Bước đi cùng một chàng trai trên con đường khởi nghiệp
Liệu sau tất cả có được hạnh phúc không hay rồi lại khóc tiếp
Điều quan trọng ở đây em không bắt anh đánh đổi
Nhưng sự quan tâm về em có đủ ? Hay tiếp tục lại nói dối
Ngày kỉ niệm anh chẳng thèm nhớ đến cả sinh nhật lại càng không
Vậy lí do gì khiến em bước tiếp những lời hứa em chẳng thèm mong
Ở ngay hiện tại thì anh không thể lấy thứ gì đảm bao tương lai
Người khác đến thay anh chăm sóc thì đừng có hỏi em chọn thương ai
Anh à ! Có lẽ là em không xứng
Chọn ca hát sống theo cảm xúc nên em không xứng
Với người đàn ông làm chuyện lớn !
Anh nghe quen không ? đó là thứ khiến mọi việc tồi tệ hơn
Và em đang tìm mọi lí do để ở lại
Bất chấp tất cả có được công danh thì em xin lỗi !
Yêu vào ngày mai
Bài gì v cậu
Hơn cả yêu xa - Tyty na
Đó bạn
thả ít nốt trầm vào khung nhạc, họ mới vô tình biết anh là ai
gã trai mới cướp em mất tiêu, liệu ngày sau họ có trả lại
trả lại Le Quoc Trinh đưa đón, trả lại đường yêu chỉ mỗi mình đi
trả lại MAY luôn luôn nhường nhịn "TRONG ơi, anh bình tĩnh đi"
trả lại nốt thăng của "magic love", bài hát dành cho mỗi riêng anh
trả lại cái ôm mấy hôm say xỉn, để khỏi chật vật trong mấy đêm lạnh
làm ơn trả lại.. MAY cười tít mắt của 5 mùa yêu
trả lại cuộc hẹn để vắt cạn nhớ, vừa đủ không thừa thiếu
trả lại hình bóng của em đợi anh, o bang ghe cua Cinestar
trả lại ngày mưa bể hẹn chụp hình, mình vẫn lang thang không cần ô
hãy trả lai anh, lần đầu phiền nhau tới 2 giờ sáng
trả lại trách nhiệm bên em suốt đời, theo cách tình nguyện mà gã khờ mang
nếu em rời xa khi TRONG trưởng thành, vậy thì thôi anh cũng trả lại
trả lại cậu trai chỉ mải miết cười để họ khỏi biết anh là ai
trả lại cái nắm tay thẹn thùng khi đi thang bộ từ tầng 5
trả lại 2 ly trà đạo hơi ngọt, của lần đầu mình gặp
yêu rap .. cũng có mối tình 6 năm sâu đậm nhưng vẫn ko thể viết lên đc những dòng cảm xúc như b...
Khanh Hoang cái này là lời trong bài hát của Gọi Là Phúc chứ đâu phải cảm xúc của ng viết cmt???
bạn ơi cho mình xin phép sử dụng beat được ko ạ! mình sẽ ghi nguồn đầy đủ ạ
Em chào anh, em nghe qua con beat này và em thấy đây là một con beat rất hay, em có thể nào dùng beat này viết 1 track k ạ. Em sẽ k làm video lyric, chỉ up mp3 lên soundclound. Mong anh hồi âm.
mày đi đâu lạc vào đây vậy cu =))
Tuyệt!
bình long và những câu chuyện ngớ ngẫn mà cường vẫn hay ráng giấu
ngày không mưa cũng buồn vời vợi chỉ ánh nắng và mây tháng 6
Chiều tà chỉ còn nắng đỏ và tiếng vọng của từng hồi chuông
Tình yêu 17 thật khó diễn tả con người luôn miệng nói cần rồi buông
Và rồi góc phố nào đó, Cường đứng đợi với bông hồng đầu
“Thanh xuân ta như cơn gió” nhưng với Cường là trong hồng cầu
好好聽喔~~~
cây thoi gian có thật, thi xin em hãy tin ở tôi, và cho tôi một cơ hội
Hay thật sự
Có những hợp âm gì vậy ạ
Anh đi tìm em giữa vạn nghìn người . Nhưng Đôi bàn tay đó chẳng còn níu giữ
Hay quá..... cho e xin sheet được không ạ
Xin lỗi bạn ! Mình có thể sử dụng bài nhạc này để viết 1 bài rap được không , mình sẽ ghi nguồn đầy đủ ?
Nguyễn Sevenk anh làm nhạc hay lắm Anh
cảm ơn bạn nhé !!!!
anh làm cho em bản beat đi ạ
good job , cố lên , tôi ủng hộ ông :D
Bài Hát
Playlist Video BXH Chủ Đề Nghệ sĩ Tin Tức


Thiên Thanh
SG Prider
187

Thiên ThanhRút gọn
Bài hát: Thiên Thanh - SG Prider
[P.Shi]
Rồi anh sẽ tới dù em gọi ở tận chân trời góc bể
Anh hiểu mà, vì dù có gì đi nữa em cũng không kể
Em vẫn hay nói anh cứ thích văn thơ dài dòng
Em chỉ cần anh yên một lúc, là cô đơn một cách hài lòng
À mà em, sao cứ phải trốn trong vỏ bọc khô khan
Anh có trăm nỗi buồn vô vàng, chỉ đợi em 1 lần tô ngang
Trong đời, trở thành người mà em mong đợi, nhưng chờ hoài em vẫn không tới.
Chắc tình duyên còn bận rong chơi, em ơi.
Xin đừng khóc sau khi gác máy
Đừng đuổi anh ra khỏi đây hay lạnh lùng những cái gạt tay
Đừng cố bắt mình uống say ngày khi nghe xong bài nhạc này
Cũng đừng đổ cho tuổi thanh xuân, những mộng mơ treo trên hạc giấy
Mà này, đừng chen chân vào những chốn đông người
Vì anh biết họ có làm gì thì môi em cũng không cười
Anh hiểu rõ em hơn bản thân mình nữa
Dị biệt phức tạp mà vẫn không cần chỉnh sửa
Những bản tình ca mà anh từng viết dù giờ em có bẻ làm đôi
Ta vẫn sẽ tìm thấy nhau, dù phải lục tung bộn bề lầm lỗi
Em sợ ngày mưa trắng xóa, thiên thanh bên em sẽ buồn cạn mất
Thì Anh vẫn sẽ về bên em, theo cách bình yên và lãng mạn nhất
Ngày vắng em tim anh ngổn ngang
Ừm thì cũng từng là 1 dải thanh xuân rộn ràng
[JackT]
Em! Liệu lời xin lỗi giờ có quá muộn màng?
Khi chính anh là người đã khiến tim em vỡ tan.
Có những thứ dù cố gắng níu kéo cách mấy cũng không thể
Vì vết thương trong tim em đã quá lớn, cố gắng của anh liệu có thể mang em trở về?
Chắc là không! Nỗi đau của em làm sao anh có thể thấu
Anh biết! Niềm tin một khi đã mất thì cũng chỉ còn lại là niềm đau
Nhưng em! Anh vẫn mong rồi lại có một ngày đôi ta lại như xưa
Chỉ yêu thôi, không bận tâm về những hoài nghi kia nữa
Những thử thách mà ta đang trải qua anh chỉ mong tất cả đều là giấc mơ
Anh muốn xóa đi những chuyện buồn dễ dàng như xóa đi từng câu chữ anh viết trên những trang vở
Có lẽ ngay giờ đây trong lòng em anh bây giờ chẳng khác gì một kẻ xấu xa
Vì anh đã làm giọt lệ em rơi thì làm sao anh dám xin từ em một lời thứ tha
sevenk đưa tôi đến đây :3
Giá mà có sheet hoặc hợp âm bài này,hay quá đi!!!!
nge rồi đánh lại là có chứ cần j phải đợi sheet, dạng nhạc ballad nhẹ nhàng này ko khó để có thể sao chép, để viết cho cái nền hợp âm rồi từ đánh nốt nhé :
viết theo nền C nhé tự bắt tone rồi dịch:
C Em Dm7 G7
C Em Dm7 G C
F Em Dm CM7
F Em A7 Dm7 G7 C
Anh biết nhiêu người cho rằng anh là con người vô vị, cũ kĩ và chê
nhưng mà họ đâu phải sự tĩnh lặng mà anh hay lui tới và đơn giản như ly cà phê
anh nghĩ em cũng có thể biết điều đó
vì anh thường hay nói lắm lời khi trên con xe và mình đi ngược chiều gió
yah, năm tháng trôi qua, em và những người bạn luôn là nơi anh trãi lòng, nơi mà anh cười khẩy
anh trân trọng kiêm luôn cảm ơn vì điều đó đã đến khi anh tuổi 17
khi mà tuổi con người ta ở giai đoạn vừa lo vừa an nhiên
khi mà con người ta luôn chứng tỏ mình lớn bằng những lời than phiền
khóc vì những áp lực ở đầu đời
nhưng lại luôn hạnh phúc khi còn có thể ngước nhìn lên bầu trời
một chính kiến riêng là thứ duy nhất mà anh có, chứ không phải là độ dày của chiếc ví
cho nên anh thiết nghĩ đây chả phải là lúc mà anh phân bua cao thấp
cả sau này cũng vậy!
tất cả mọi người mà bản thân anh đã gặp cho đến thời điểm hiện tại
là do cái duyên mà thần thánh vô hình nào đó đã ban cho
nên hãy quý, trân trọng, nắm giữ và đừng vì hà cớ gì đó phải than lo
Nhưng nếu bản chất ai đó đã như vậy thì bỏ đi, đừng thích nghĩ
và hãy tin rồi một ngày nào đó họ sẽ nhận ra chỉ còn tiền và sự ích kỉ
Ờ, tao luôn quý trọng những lúc vài thằng ngồi bên hiên tuy rằng hơi chật đất
nhưng cái thứ tên là "hồng ngọc" gì đó chảy trong cơ thể là lúc con người ta chân thật nhất
nói ra hết những tâm tư, áp lực trong bản thân của mỗi người vào lúc trời êm gió
và tao luôn lấy đó làm động lực, lấy đó làm sự tự tin chỉ để có thể lặp lại đêm đó
hãy cứ cố gắng , còn thời gian này chúng ta tạm thời stop đi
vì biết đâu sau này lại ngồi cùng nhau, mày là rô chó điên còn tao poppy
nhắc tới poppy thì mới nhớ, tao lại muốn có một ngày 30 tết trọn vẹn vào
nhưng không phải là lý do để mày thức trắng đêm cho kịp giờ và khiến tao nghẹn ngào
hi vọng sau một khoảng thời gian dài
Mấy thằng ất ơ có thể an nhiên và không than hoài
cơm áo gạo tiền có thể khiến mày gian nan
nhưng ít ra tao từng chung bộ áo đoàn và lang thang
nhìn lên bầu trời chả lần nào tao không xao xuyến cả
bầu trời thì có màu xanh điều tuyệt hơn là nó cùng màu với chiến mã
có lẽ 30 năm sau tao sẽ ngồi cùng đứa con để truyền lại
"ngồi xuống, bố sẽ kể cho con nghe về những huyền thoại"
👍👍👍👍👍
👍
Còn nhớ ngày đầu thân cũ kỉ vẫn hay viết những lời ngỏ đại
Cũng thầm nghỉ phận mây ở trời đi thế nào với đời cỏ dại
Anh chả phải là người diễn giả càng không phải một cừ nhân
Nhưng lời nhạc từ đó viết ra là cảm xúc chi phối từ thân
Um! Từ lúc nào đó lời thăm hỏi nhiều
Đại loại như là chiếc cup50 cùng hai đứa tận 5 rưỡi chiều
Đứng trước mic phô ra hay hơn
Nếu tính cách là dòng hoà thanh thì anh chỉ là Đô Fa La Sol
😍😍😍👏🏻
. Chiều Về Tây Hòa nắng đã tắt,để lại đám mây khắp vùng trời
. Gió Từng Cơn Chạm Vào Lòng Ngực , Em lại nhớ anh đó người ơi
. Đất Gia Lai Tây Nguyên Xanh Biếc, cướp tình yêu em đi đâu mất rồi
. Không còn cái ôm siết chặt từ sau " Ý ơi em yên tâm đi "
. nơi ấy nhớ trả lại Bổn Cái Tuổi 21 còn nhiều điều phải đối mặt
. Anh ích kỹ chỉ muốn giữ em ,bất cứ ai cũng đừng mong chạm tới
. Tôi học cách thương anh nhiều hơn, con bé hay cười nhưng biết trầm lặng
. Liệu ta có đủ duyên để quen đến khi 2 ta về chung 1 nhà
- Chào Anh,Chàng Trai 21 đáng yêu và đầy mơ mộng , chàng trai bên ngoài lạnh lụng nhưng bên trong hơi bị sến, nhưng thích anh nói những câu sến như vậy, đơn giản lúc đó anh dễ thương lắm
. Anh không quan tâm nhưng câu liên quan tới em ,mặc kệ lời họ nói
. quá khứ không đẹp anh sẽ giúp em xóa hết nỗi buồn đã trải qua
. Anh nói con gái cũng là con người, phảIoi biết tôn trọng và yêu thương
. Câu nói khiến tim tan chảy, anh đối tôi không phải người bình thường
. Xa anh, sợ mất đi vòng tay ấm ấp
. Đừng buông tay em giữa đường, vì em lỡ thương anh mất rồi
Bài gì v ạ
Hăn vốn dĩ đã buồn một cách vô định trước ngày em đến
Hắn cơ bản là đau thương… mất mát dày vò tạo nên...
Hắn mơ mộng với những yêu thương như truyện cổ tình ngàn đêm
Rồi hắn ngây ngô như trẻ lên 3 cái ngày em đến …này em
Chẳng phải là em cũng buồn …vì lỡ vài nhịp tuổi xuân
Lê la quán vắng muốn dấu riêng tư vào từng buổi chiều cuối tuần
Cô đơn ai ghét thế giới ai chê còn riêng hắn vẫn chưa đuổi đi
Vì đứa nào cũng một mình… thôi ngồi xuống đây với Khôi đi
Mắc cỡ hắn dấu để dành tặng em với vài câu sến yêu thương
Hắn chờ em như cậu trò… đang chờ tiếng trống tan trường
Lưng chai in hằn xấu xí… với vài phiền muộn chẳng nói
Vì hắn tỏ vẻ mạnh mẽ nhưng thực yếu đuối không tin em chờ coi
Hắn viết những thứ đã từng… hắn viết cho 1 người dưng
Hắn nhớ cảm giác ai đã ghé thăm làm chân hắn đứng chẳng vững
Hắn chẳng còn vui đã lâu rồi… em ơi
Hắn thèm được yêu… được khóc… được cười
Hắn thường làm bạn với tường… tựa đầu headphone và nhạc
Đôi khi tự ti với cả thế giới hắn thường ước mình là người khác
Hoàng tử bạch mã chẳng hạn… hắn điên rồi khùng tựa Chí Phèo
Mong đêm mang em với bát cháo hành hắn chỉ đơn giản muốn yêu
Từng có gì đó khiến hắn rất vui phòng hắn bỗng sáng chẳng đèn
Buổi tối tháng 6 khi ngủ miệng cười… tim ấm chẳng mền
Hắn nhìn dòng người giữa vạch kẻ đường nhà thờ đức bà thân mật
Hắn đem thế giới đi cất …biết đâu ngày mai ai lấy mất
Rồi vài lúc mưa xe chết chẳng lên hắn biết làm gì giấc trễ
Từng vòng bánh xe nặng nề… thành phố ai chờ ai về
Tự thấy con đường lê thê… ngày nào chẳng buồn như thế
Có thêm một chút chắc chẳng làm sao muốn làm hắn buồn vầy thì dễ
Đời hắn từng chết trên vài điếu thuốc nơi góc ban công nhà thuê
Trời phú cho hắn cái tật vẽ sầu để đem vào nhạc rồi kể..
Em… nghe… để thêm một người ngồi xuống
Tự nhiên lại khóc như này… chắc là ai làm em buồn
Con đường hắn đi không tính là cây bây giờ hắn đếm bằng thương
Là thương góc phố là thương cột đèn là thương những ngày bình thương
Hắn hay đi tìm một góc bản thân trong ánh đèn đỏ phía trước đầu xe
Hắn chính là anh thường lệ…hắn là tất cả những gì nãy giờ em nghe
do go my nghe vu anh khoa
Rồi anh sẽ tới dù em gọi ở tận chân trời góc bể
Anh hiểu mà, vì dù có gì đi nữa em cũng không kể
Em vẫn hay nói anh cứ thích văn thơ dài dòng
em chỉ cần an yên một lúc,
là cô đơn một cách hài lòng
à mà em, sao cứ phải trốn trong vỏ bọc khô khan
Anh có trăm nổi buồn vô vàng, chỉ đợi em 1 lần tô ngang
Trong đời, trở thành người mà em mong đợi, nhưng chờ hoài em vẫn không tới.
Chắc tình duyên còn bận rong chơi, em ơi.
Xin đừng khóc sau khi gác máy
Đừng đuổi anh ra khỏi đây hay lạnh lùng những cái gạt tay
Đừng cố bắt mình uống say ngày khi nghe xong bài nhạc này
Cũng đừng đổ cho tuổi thanh xuân, những mông mơ treo trên hạc giấy
Mà này, đừng chèn chân vào những chốn đông người
Vì a biết họ có làm gì thì môi em cũng không cười
Anh hiểu rõ em hơn bản thân mình nữa
Dị biệt phức tạp mà vẫn không cần chỉnh sửa
Những bản tình ca mà anh từng viết dù giờ em có bẻ làm đôi
Ta vẫn sẽ tìm thấy nhau, dù phải lục tung bộn bề lầm lỗi
Em sợ ngày mưa trắng xóa, thiên thanh bên em sẽ buồn cạn mất
Thì Anh vẫn sẽ về bên em, theo cách bình yên và lãng mạng nhất
Ngày vắng em Tim anh ngổn ngang
ừm thì cũng từng là 1 dải thanh xuân rộn ràng
[JackT]
Em! Liệu lời xin lỗi giờ có quá muộn màng?
Khi chính anh là người đã khiến tim em vỡ tan.
Có những thứ dù cố gắng níu kéo cách mấy cũng không thể
Vì vết thương trong tim em đã quá lớn, cố gắng của anh liệu có thể mang em trở về?
Chắc là không! Nỗi đau của em làm sao anh có thể thấu
Anh biết! Niềm tin một khi đã mất thì cũng chỉ còn lại là niềm đau
Nhưng em! Anh vẫn mong rồi lại có một ngày đôi ta lại như xưa
Chỉ yêu thôi, không bận tâm về những hoài nghi kia nữa
Những thử thách mà ta đang trải qua anh chỉ mong tất cả đều là giấc mơ
Anh muốn xoá đi những chuyện buồn dễ dàng như xoá đi từng câu chữ anh viết trên những trang vở
Có lẽ ngay giờ đây trong lòng em anh bây giờ chẳng khác gì một kẻ xấu xa
Vì anh đã làm giọt lệ em rơi thì làm sao anh dám xin từ em một lời thứ tha