Đôi khi mày không biết mày là ai Đôi khi những câu chuyện mày viết điều là sai Bao nhiêu nước mắt thì mới yên bình Bao nhiêu câu chuyện xảy ra mày mới lấy bình tĩnh Bao nhiêu vết sẹo cứa trên da Bao nhiêu nỗi đau đang xảy ra Bao nhiêu hạnh phúc đều tan vỡ Bao nhiêu uất ức còn dang dỡ
Đêm hôm đó cả gia đình không thể khô đôi mắt Người đi và ở lại họ mãi mãi vẫn sẽ bị chia cắt Người trong nhà hay tin ai cũng chết điếng Cổ họng như bị nghẹn đi không thể nói lên tiếng Hai đứa nhỏ vợ của ông ta khóc lên như xé lòng Chẳng ai muốn một lần mất mát khi từ bé vui vẻ được bé bồng Đêm đó có lẽ là đêm kinh hoàng với tôi và cả họ Khi sự sống và cái chết trở nên thật đáng sợ Đáng thương ở đây là lũ trẻ Chúng còn quá nhỏ để mà biết được điều gì Tưởng cha mệt mỏi và ông đang nằm ngủ li bì Nhưng đối với ông ta lúc này - là một thế giới tối sầm Lúc mà con người từ biệt - cũng chính là lúc mà cánh cửa tâm hồn đóng rầm Kể từ bây giờ nhà nó phải đối mặt sóng ầm Đêm hôm đó người trong nhà như chết điếng Vợ của ông ta khóc lên khóc xuống Em cho tôi hay, có người trong nhà đã mất Ai nghe tin lúc đó cũng phải sốc Tôi chắc chiu, từng dòng tin nhắn chia buồn Ai cũng vậy, không biết vì điều gì từng dòng cảm xúc chia luồng Mọi người không tin, em cũng vậy Như là cái nắp chai mãi mà không thể đậy Như có nút thắt trong lòng mọi người Mãi mà không thể cậy (Mãi mà không thể cậy) (Mãi mà không thể cậy) (Mãi mà không thể cậy)
Tất cả những đớn đau trước mắt không lối thoát thêm từng giây Quá khứ xé nát nơi con tim vẫn yếu đuối thêm từng ngày Để cho mất mát đau thương kia theo làn mây Nhiều khi mình xa với những thứ đêế đó trước mắt Ai bước đi tiếp với những con sóng để che lấp đi những nơi quá khứ Ta vẫn phải sống với những thét gào Những ký ức nào Ta vẫn phải đi thật xa
Bước ra đời năm 18 Có những thứ mày chưa từng dám Dám thử thách ở trong gai Dám đương đầu dù biết điều đó sai Dám đứng lên dù vấp ngã Dám vật dậy trong mọi chắp vá Dám làm lại dù thất bại Dám nói ra tất cả mọi ngang trái
0:31 Yeah, I just need a beat where, I can really vent too, Writing all the same songs just to get the hit, out of struggles i relate too, you dont my love only what it f*n made you, I was chilling in the corner counting all the clips wonder if the mind was right tryna get up on my s*t never had the perfect time only when I took a hit Walking towards bathrooms wonder if it's really it, will it be my final night loaded up a clip, Lookin at the scripts, it really got my name on it wait, Pop a few chill Gotta nother min to k*1 i was never ill, seen it all at will N my mind had hit the pill, im strugglin, reaching for the doors as I yell, help me out is anybody there? Does anybody care? Trippin over my own feet im falling to the floor this'll be the end of me, im staring at ceiling as the peoole gather round, yeah i think hes dead but he never made a sound
Kya yuhi ansoo ka Dil se taluk rahega Kya mjhse kabhi mukhatib bhi rahega Kuch tabdeeli or krli Kya ab bhi ye chehra na kaabil rahega Kese smjhao wo mjhko khaas hi rahega
Verse 1 Thể xác anh như bản tính của người Nhật Bản , nụ cười cười anh vui vẻ nhưng trái tim anh tan nát Cuộc đời anh dường như đã bị rưới mật nhạt , được hoàn thành ra của mùi tanh ban phát Nhiều người bảo anh hạnh phúc nhưng có phải vậy không , chính bản thân anh còn không biết Nỗi đau này chỉ có anh khắc sâu ở tận đáy lòng , mất cả con lẫn em sao mà anh không tiếc Anh ước chúng ta ngưng cải vả , anh ước chiếc xe nghe lời anh hơn Lời nói của anh đã thải ra , không thể tẩy trắng mà còn tanh hơn Sai thông tin anh cũng không phủ nhận , họ phán anh là kẻ sát nhân Căn phòng này không phải là nơi trú ẩn , đó là nơi giúp linh hồn anh để thoát thân
Tao chỉ ước mỗi sáng khi thức dậy nắng mai dần dần tràn vào quá khe cửa Tao chỉ mong mỗi ngày cứ trôi qua và những tiếng la sẽ chẳng phải nghe nữa Và những thở than cuộc sống này áp lực tan biến theo lửa và làn khói hư vô Dù bao lần biết hút thuốc là xấu nhưng mà tao vẫn cứ để cho thói hư vô Có thằng nói tao cuộc sống này áp đặt bao điều để nặng trên đôi vai Và đĩ mẹ thằng quản lý văng vẳng tiếng chửi ở bên tai Đêm nay muốn đi đâu đó thật xa xoá hết mọi phiền lo
Xuất thân từ conhẻm nhỏ Dòng họ không ai dòm ngó Tao dần buông bỏ cái tôi bên trong và tập thích nghi cuộc sống bên ngoài Số khổ mình chịu, cay đắng mình mang đó là hành trang để mình bước vào chổ chũng không thấy ánh sáng Và taoo biết... Cs chẳng tốt đẹp như tao vẫn nghĩ, nó không màu hồng, không hùng vĩ, cũng chẳng kì bí Nó chỉ trống rỗng lặp đi lặp lại đéo có tương lai và suy nghĩ này là thứ tao muốn đào thải nhưng.. nhưng không được Cuộc đời trôi dạt, từng ngày tao thấy mình như thất lạc lạc vào Trong vòng xoáy mịt mờ, không thấy ánh sáng, cũng không khác Nhìn đâu cũng là mệt mỏi, cay đắng đan xen Tao cố đứng dậy, nhưng gục ngã bởi bao lần thất bại đan kén Sống không dễ, cũng chẳng khác trc là bao Đôi khi chỉ biết cúi đầu và nhìn xuống đôi bàn tay run rẫy bởi Dấu vết chiến đấu, từ những lần tự mình đứng dậy Nhưng cũng có lúc thấy lòng mình như tan nát vụn vỡ Muốn bước tiếp, mà đường dài không thấy lối ra Khi niềm tin bị mài mòn, thứ còn lại chỉ là tâm can chấp vá Nhưng cũng phải cố, vì còn lắm thứ phải làm Tao đã cố đưa suy nghĩ của tao đặt lên người khác, tao vẫn hiểu là nó chẳng giống nhau, cố gắng áp đặt chỉ khiến con tim mình dần rỉ máu Cứ mạnh mẽ thôi, vì không ai hiểu mình hơn chính mình Tìm niềm vui từ những điều nhỏ nhặt, từ chính cuộc hành trình Rồi một ngày ta sẽ thấy ánh sáng từ cuối con đường, nơi chẳng còn chút tối chẳng còn những ngày lang than mệt mỏi
Lại là 1 chuỗi vòng lặp Không biết nên căm thù hay phải ghét rồi kìm nén cơn giận dữ với những người đang còn gặp Sao so sánh nổi Những sai lầm kia, càng không tránh khỏi 1 mớ hỗn độn ở sâu trong nơi tiền thức cộng thêm những quyết định bắt người đàn ông phải đánh đổi TAO CHƯA SẴN SÀNG MAN !!! VER 1: Sao phải sẵn sàng để chịu đựng những cú đấm rồi bị mọi người ghét bỏ Hàng trăm lời miệt thị Xem cuộc đời tao như trái bóng để ghi bàn nhưng bàn nào cũng thắng / kể cả việt vị Cơ thể tinh thần Chưa bao giờ là ổn Gia đình bạn bè Chưa bao giờ là ổn Bữa cơm hằng ngày Chưa bao giờ là ổn Đầu óc thằng này Chưa bao giờ là ổn cả Tao cũng muốn chạy trốn mà Trong mắt tao bây giờ tất cả mọi người họ đều là đồ khốn cả tao dần bất lực cộng với áp lực bị số phận này áp bức đến bao giờ thì tao mới được bọn mày buông tha cảm thấy tuyệt vọng về cái gia đình này viết về cha mình để mà ra trình bày Luôn luôn say xỉn ở bên ngoài để che giấu ở bên trong sự hoảng sợ về những khoản nợ căn nhà bị đem đi thế chấp tương lai 2 chữ là bế tắc nhiều lúc muốn khoe ba bằng khen nhưng ổng lại giật rồi xé mất số phận dày vò và sự thật quá đắng cay nên không biết đến bao giờ tao mới thấy được thiên đường nghe lời mẹ dặn dù đời này có đớn đau nhưng con trai phải cố lên và trở nên thật kiên cường xin lỗi mẹ ơi nhưng con không làm được số phận là thế nên con phải càng vượt biết đời là thế như bông hoa đã tàn úa nhưng sức sống của nó thì lại không ràng buộc ít ra tao vẫn còn chị hai tao và chị tao rồi sẽ ổn x3.14 HOOK: Ai ban cho ta sinh mệnh này đây Sao bau lâu nay người lại đạo đày ? Ta nên chạy trốn hay đứng lại Rồi ta chấp nhận số phận an bài Bóng tối cứ thế gặm chặt đôi vai Run lên vì những vết thương chưa lành lại Phải mất bao lâu để quên Phải mất bao lâu để đứng lên Đi tìm bình yên Ta cần bình yên VER 2: Đâu đó khoảng chừng là 9-10h đêm chị tao trở về vẻ mặt kiệt sức than thở tao vừa mất việc rồi có vẻ rất thiệc thòi thôi bà ngủ miếng đi giờ cũng chắc mệt rồi nén cục tức chị ngặm chặt bờ môi tự giằn vặt 1 lúc phải chấp nhận rồi thôi bởi vì lắm lúc nhiều ấm ức phải gắng sức hàn gắn hết những vết nứt phải chấm dứt phải kết thúc rầm rầm rầm đó là tiếng đập phá chứ không phải tiếng gõ cửa ba tao lao vào với gương mặt như lửa đỏ hình như ai đang đứng đằng sau tao cũng không rõ nữa con My đâu rồi ? tiền lương mày đâu đưa cho tao đi trả nợ ! họ đòi tiền tao khắp cả chợ chị tao cau có rồi sau đó lao thẳng về phía ba tao rồi 1 cái tát ai đang đứng đó cũng giật mình rồi bàng hoàng ông bỏ nhà ra đi còn dắt thêm con * lấy tư cách gì bước về nhà này làm loạn chưa kịp hoàn hồn chị chạy thẳng vào trong bếp lục tung hết mọi ngóc ngách còn nước mắt thì giày dụa xong không biết từ đâu ra là 1 chai thuốc trừ sâu hôm nay con bất hiếu với ba con không muốn được thứ tha con nhận ra đã đến lúc mình từ nhau Đời là bể khổ vậy qua đời là hết khổ à ? ta sinh ra gây đau thương sau vết mổ mà bao nhiêu năm làm người đem hết đổ à đối diện nghịch cảnh mới biết ta yếu ớt mong sự cứu rỗi 1 thế lực cứu vớt sinh mệnh này mỏng manh như tờ giấy thần chết ở khắp mọi nơi luôn sẵn sàng chờ lấy Vậy thì ai giúp được ta? chỉ có chính ta mới cứu được chính ta chỉ có tình yêu thương mới cứu được chính ta trân trọng hiện tại mới cứu được chính ta sau đêm hôm đó chị cũng dừng cảm thán thuốc sâu dưới sàn tạo thành từng mảng bám mâu thuẫn giải quyết nhưng vẫn còn phản phất đôi chân vững hơn nước mắt ngừng sản xuất Học cách yêu thương trước khi quá muộn trân trọng hiện tại trước khi quá muộn xin hãy hành động trước khi quá muộn
Lyrics:- Everyday I been thinking bout the worse. Replay like im under a curse. You say that you love me first But you, you play me the worst. I wish I could...Give a shit bout you. All the pain. And the rain....that I went thru. My Anxiety been messin with me 'Lately'. And my Depression seems to get worse'Daily'. They got me on some pills. Take em like im 80s. Don't wait. Don't pray.We got ages to go- I hope they remember this when im gone'.×_×>™
Tây Tiến Quang Dũng - nghệ sĩ đa tài nhạc vẽ và thơ văn Hồn thơ phóng khoáng và lãng mạn Giàu chất nhạc họa của xứ Đoài mây trắng Tây Tiến là tên đơn vị quân đội, năm 1947, ở biên giới Việt Lào Hết thảy đều là thanh niên Hà Nội, dù mưa đạn có dội, kiên cường vẫn không sao Và đến cuối năm 1948, Quang Dũng mang nỗi nhớ mà phải rời ra đi Phù Lưu Chanh nhớ thương cả đơn vị viết nên một bài thơ tên là Nhớ Tây Tiến Đến sau cùng đổi tên thành Tây Tiến và đã được in trong tập thơ Mây Đầu Ô Để nhắc nhớ về cả những hành trình những đồng đội bên mình trong ngày tháng cùng khổ Khắc họa thành công, hình tượng người lính TâyTiến ở Tây Bắc Mang theo một vẻ đẹp lãng mạn, kèm theo nó là đậm chất bi tráng Cảnh rừng hùng vĩ và dữ dội, nhưng vẫn kèm theo phần nào những mộng mơ Ngôn từ địa danh và tượng hình, từ ngữ hán việt sử dụng trong bài thơ
Đã bao giờ mày tưởng tượng, Rằng nhảy từ tầng cao khi tiếp đất thì trông mày sẽ như thế nào? Có bao giờ mày phiền não, Khi sống ở thế hệ con người có đồng tiền thì mới được đề cao. Chỉ mới nứt mắt, Tao phải quen, Việc tự dồn nén bao tổn thương mà bọn mày coi là cực hình. Cả những khúc mắc, Nên hỏi ai? Khi chính lòng tốt, sự bao dung của họ tao cần xác minh. Ánh mắt họ nhìn tao, Liếc xong cười, 14 tuổi tao hỏi mẹ tao về vòng lặp của một kiếp con người. Ngồi thơ thẩn trong giảng đường c2 đã suy nghĩ sẽ là ai vào độ tuổi 30 Cô bạn thân tuổi 16 đã cưới, Thằng bạn học mới ra trường tha hương Bất cứ ai cũng vài lần lạc bước, Nhưng đầu phải ngẩng cao khi bước chân ra đường Khuyên người thân phải tích cực, Nhưng thân thì đang phải tiếp tục chịu đựng... Tao viết mà không thấy tiếc mực, Và âm nhạc giúp tao phá bỏ mọi định mức. Khi còn sức còn lực, khi còn bực còn ức. Bữa ăn bữa bỏ, đến giờ ngủ còn thức. Lí do sống và làm là người thân còn mong chờ sau lưng. Hook Trong ta luôn có những tiếng hét đau thương một đời.... Mạng người bằng một tờ giấy không vấy lên dòng mực Tự thả mình vào những cú xoay cánh tay với mây... Thân ta bị trời đày Vong hồn ta như đang khao khát đôi vai tựa vào Hận thù đời người ngàn vết dao thế gian gầm gào Ai cũng cho rằng mình lớn lao thấp cao đáng không? Đem khoe tự do trong lồng ! Ver2 Tao cũng như bao đứa trẻ khác, Mặc định từ nhỏ là ngã đau không được khóc Tao được dạy về hoà bình, lòng tốt nhưng ai chả phản kháng khi bị vùi dập Khoảng cách cậu con trai với bố, tỉ lệ thuận với khoản nợ mà cả nhà nó phải cong lưng Nó bị hoàn cảnh bóp chết từ bên trong, nhưng cơ mặt phải luôn trong trạng thái gồng cứng Tận cùng của nhục nhã là nhìn mẹ phải khóc Thằng em nó cần tiền để bước vào đại học Nó thì lại đang cặm cụi với đam mê vì nó tin một ngày âm nhạc giúp nó đổi đời Nó chưa từng nhận lời khen từ gia đình mẹ nó chỉ hỏi: "Có chắc con có làm được không?" Quen việc ngủ ngày để đêm lại thu âm bài mới, nó cứ gào một mình tới xước họng Trưởng thành là nhận thức bản thân đang bất lực, Cắn răng mà chịu đựng nuốt chửng cục uất ức 4 tháng ngắn ngủi nó sút 16kg, vẫn phải nghe lời khuyên phải cố gắng hết sức Tuổi thơ nó là nỗi bất an khi nhìn bố chạy án Từ thằng công tử bột hoá thằng nhóc lang thang Từ thằng bị bắt nạt trở thành kẻ bắt nạt Mồm nó không quen thở ra mấy lời câu than vãn Nó đi tìm thuốc lá để mà nạp can đảm Âm nhạc với nó là một khoảng không gian Là khi cầm mic và đứng rap, nó gọi là thời gian để cơ mặt co giãn Hook Trong ta luôn có những tiếng hét đau thương một đời.... Mạng người bằng một tờ giấy không vấy lên dòng mực Tự thả mình vào những cú xoay cánh tay với mây... Thân ta bị trời đày Vong hồn ta như đang khao khát đôi vai tựa vào Hận thù đời người ngàn vết dao thế gian gầm gào Ai cũng cho rằng mình lớn lao thấp cao đáng không? Đem khoe tự do trong lồng !
mẹ gọi tao lúc ba giờ sáng hoi sao giờ này vẫn không về nhà Khi ấy tao nhận ra mình đã quá đáng nhưng vẫn chơi tới sáng không về nhà tao mặc kệ lời bà nói do khó lọt tai nhìn nó đi tính xấu nó học ai trường học không nhận nó nó không muốn học lại ra trường đời mới biết là mình sai nó không thể quay đầu vì một tương lai giàu trở nên thế vì nghĩ ai thương đâu không phải điều nó muốn nhưng buộc phải chấp nhận Chuẩn bị thật kĩ những thứ phải đương đầu Sự thật là nó không có gì cả thứ nó thấy toàn là dối và trá Mọi người dạy nó bằng cách rầy và la Nó hỏi gia đình khác cũng vậy cách này à ba Ngoài gia đình tan vỡ và chuyện tìn vỡ tan thì nó còn một đống những âu lo và phiền muộn Thằng nhóc vẫn cố vực dậy bản thân vì nó biết cả đời này không được chiều chuộng Ngày ba mẹ nó xa cách cũng ngày khoảng cách nó với ba dần cách xa Dù đéo phải lỗi là do nó nhưng khi gặp chuyện lần nào mẹ cũng trách ta Nó mang trong mình ngọn lửa thù hận ghim sẵn trong đầu những khuôn mặt giả trân Nó luôn để ý mọi thứ của mọi người ở nơi mà nó đặt chân Ra đường năm 16 tuổi Bước ngoặt nó được nhận vào một đoàn lân Nơi đầu tiên ma nó thấy hạnh phúc dù ở do cực khổ gấp vạn lần No muốn mua đồ không cần phải nhìn giá Thì khi no làm không được nhìn đồng hồ Dù kim cương hay là vàng hay là đá Thì cũng là hiện vật không mang được xuống mồ Nó chợt nhận ra được thứ mà mình muốn thứ nó gọi là đam mê Chẳng ai cho nó biết cách làm người nên nó trở nên rất ngạo nghễ
(Recycled thoughts) Enjoy Let go of the days where you just couldn't change you stayed the same recycled that pain a stain in you're name what a shame what can I say Ive buried away the person I was just to survive these demons inside I try to hide these thoughts at night for it's worth I'm willing to fight
Tao không biết tương lai tao là ai mà con Đường nào là đúng con đường nào là sai và Có bao nhiêu chông gai đang chờ tao qua ngày mai này Đầy dấu hỏi ở trong đầu quá nhiều thứ trên bờ vai gầy
Please Like, Share and Subscribe 🙏🏾🌹❤️
th-cam.com/video/grAXPLRGpj4/w-d-xo.html
Đôi khi mày không biết mày là ai
Đôi khi những câu chuyện mày viết điều là sai
Bao nhiêu nước mắt thì mới yên bình
Bao nhiêu câu chuyện xảy ra mày mới lấy bình tĩnh
Bao nhiêu vết sẹo cứa trên da
Bao nhiêu nỗi đau đang xảy ra
Bao nhiêu hạnh phúc đều tan vỡ
Bao nhiêu uất ức còn dang dỡ
Đêm hôm đó cả gia đình không thể khô đôi mắt
Người đi và ở lại họ mãi mãi vẫn sẽ bị chia cắt
Người trong nhà hay tin ai cũng chết điếng
Cổ họng như bị nghẹn đi không thể nói lên tiếng
Hai đứa nhỏ vợ của ông ta khóc lên như xé lòng
Chẳng ai muốn một lần mất mát khi từ bé vui vẻ được bé bồng
Đêm đó có lẽ là đêm kinh hoàng với tôi và cả họ
Khi sự sống và cái chết trở nên thật đáng sợ
Đáng thương ở đây là lũ trẻ
Chúng còn quá nhỏ để mà biết được điều gì
Tưởng cha mệt mỏi và ông đang nằm ngủ li bì
Nhưng đối với ông ta lúc này - là một thế giới tối sầm
Lúc mà con người từ biệt - cũng chính là lúc mà cánh cửa tâm hồn đóng rầm
Kể từ bây giờ nhà nó phải đối mặt sóng ầm
Đêm hôm đó người trong nhà như chết điếng
Vợ của ông ta khóc lên khóc xuống
Em cho tôi hay, có người trong nhà đã mất
Ai nghe tin lúc đó cũng phải sốc
Tôi chắc chiu, từng dòng tin nhắn chia buồn
Ai cũng vậy, không biết vì điều gì từng dòng cảm xúc chia luồng
Mọi người không tin, em cũng vậy
Như là cái nắp chai mãi mà không thể đậy
Như có nút thắt trong lòng mọi người
Mãi mà không thể cậy
(Mãi mà không thể cậy)
(Mãi mà không thể cậy)
(Mãi mà không thể cậy)
Tất cả những đớn đau trước mắt không lối thoát thêm từng giây
Quá khứ xé nát nơi con tim vẫn yếu đuối thêm từng ngày
Để cho mất mát đau thương kia theo làn mây
Nhiều khi mình xa với những thứ đêế đó trước mắt
Ai bước đi tiếp với những con sóng để che lấp đi những nơi quá khứ
Ta vẫn phải sống với những thét gào
Những ký ức nào
Ta vẫn phải đi thật xa
This got you a new sub homie keep going 🔥
Bước ra đời năm 18
Có những thứ mày chưa từng dám
Dám thử thách ở trong gai
Dám đương đầu dù biết điều đó sai
Dám đứng lên dù vấp ngã
Dám vật dậy trong mọi chắp vá
Dám làm lại dù thất bại
Dám nói ra tất cả mọi ngang trái
bad ass n beautiful!!
0:31
Yeah,
I just need a beat where,
I can really vent too, Writing all the same songs just to get the hit, out of struggles i relate too, you dont my love only what it f*n made you,
I was chilling in the corner counting all the clips wonder if the mind was right tryna get up on my s*t
never had the perfect time only when I took a hit
Walking towards bathrooms wonder if it's really it, will it be my final night loaded up a clip,
Lookin at the scripts, it really got
my name on it wait,
Pop a few chill
Gotta nother min to k*1 i was never ill, seen it all at will N my mind had hit the pill, im strugglin, reaching for the doors as I yell,
help me out is anybody there?
Does anybody care?
Trippin over my own feet im falling to the floor this'll be the end of me, im staring at ceiling as the peoole gather round, yeah i think hes dead but he never made a sound
Wow, that sounds so beautiful😍😍😍🙏🙏🙏
Kya yuhi ansoo ka Dil se taluk rahega
Kya mjhse kabhi mukhatib bhi rahega
Kuch tabdeeli or krli Kya ab bhi ye chehra na kaabil rahega
Kese smjhao wo mjhko khaas hi rahega
Verse 1
Thể xác anh như bản tính của người Nhật Bản , nụ cười cười anh vui vẻ nhưng trái tim anh tan nát
Cuộc đời anh dường như đã bị rưới mật nhạt , được hoàn thành ra của mùi tanh ban phát
Nhiều người bảo anh hạnh phúc nhưng có phải vậy không , chính bản thân anh còn không biết
Nỗi đau này chỉ có anh khắc sâu ở tận đáy lòng , mất cả con lẫn em sao mà anh không tiếc
Anh ước chúng ta ngưng cải vả , anh ước chiếc xe nghe lời anh hơn
Lời nói của anh đã thải ra , không thể tẩy trắng mà còn tanh hơn
Sai thông tin anh cũng không phủ nhận , họ phán anh là kẻ sát nhân
Căn phòng này không phải là nơi trú ẩn , đó là nơi giúp linh hồn anh để thoát thân
Tao chỉ ước mỗi sáng khi thức dậy nắng mai dần dần tràn vào quá khe cửa
Tao chỉ mong mỗi ngày cứ trôi qua và những tiếng la sẽ chẳng phải nghe nữa
Và những thở than cuộc sống này áp lực
tan biến theo lửa và làn khói hư vô
Dù bao lần biết hút thuốc là xấu nhưng mà tao vẫn cứ để cho thói hư vô
Có thằng nói tao cuộc sống này áp đặt bao điều để nặng trên đôi vai
Và đĩ mẹ thằng quản lý văng vẳng tiếng chửi ở bên tai
Đêm nay muốn đi đâu đó thật xa xoá hết mọi phiền lo
Nice instrumen bro 🤟
Xuất thân từ conhẻm nhỏ
Dòng họ không ai dòm ngó
Tao dần buông bỏ cái tôi bên trong và tập thích nghi cuộc sống bên ngoài
Số khổ mình chịu, cay đắng mình mang đó là hành trang để mình bước vào chổ chũng không thấy ánh sáng
Và taoo biết... Cs chẳng tốt đẹp như tao vẫn nghĩ, nó không màu hồng, không hùng vĩ, cũng chẳng kì bí
Nó chỉ trống rỗng lặp đi lặp lại đéo có tương lai và suy nghĩ này là thứ tao muốn đào thải nhưng.. nhưng không được
Cuộc đời trôi dạt, từng ngày tao thấy mình như thất lạc
lạc vào Trong vòng xoáy mịt mờ, không thấy ánh sáng, cũng không khác
Nhìn đâu cũng là mệt mỏi, cay đắng đan xen
Tao cố đứng dậy, nhưng gục ngã bởi bao lần thất bại đan kén
Sống không dễ, cũng chẳng khác trc là bao
Đôi khi chỉ biết cúi đầu và nhìn xuống đôi bàn tay run rẫy bởi
Dấu vết chiến đấu, từ những lần tự mình đứng dậy
Nhưng cũng có lúc thấy lòng mình như tan nát vụn vỡ
Muốn bước tiếp, mà đường dài không thấy lối ra
Khi niềm tin bị mài mòn, thứ còn lại chỉ là tâm can chấp vá
Nhưng cũng phải cố, vì còn lắm thứ phải làm
Tao đã cố đưa suy nghĩ của tao đặt lên người khác, tao vẫn hiểu là nó chẳng giống nhau, cố gắng áp đặt chỉ khiến con tim mình dần rỉ máu
Cứ mạnh mẽ thôi, vì không ai hiểu mình hơn chính mình
Tìm niềm vui từ những điều nhỏ nhặt, từ chính cuộc hành trình
Rồi một ngày ta sẽ thấy ánh sáng từ cuối con đường, nơi chẳng còn chút tối chẳng còn những ngày lang than mệt mỏi
Ngày 1 tháng 1 năm 2024
Tao sâu chuỗi lại sau 1 năm dâyd tâm tư
Và tao đã viết cả tâm thư
Continue, my brother, you are an artist, and I wrote a song and took the melody from you
Fire 🔥🔥🔥
🙏🏾
🔥🔥🔥
Blessings 🙏🏾
Lại là 1 chuỗi vòng lặp
Không biết nên căm thù hay phải ghét rồi kìm nén cơn giận dữ với những người đang còn gặp
Sao so sánh nổi
Những sai lầm kia, càng không tránh khỏi
1 mớ hỗn độn ở sâu trong nơi tiền thức cộng thêm những quyết định bắt người đàn ông phải đánh đổi
TAO CHƯA SẴN SÀNG MAN !!!
VER 1:
Sao phải sẵn sàng để chịu đựng những cú đấm rồi bị mọi người ghét bỏ
Hàng trăm lời miệt thị
Xem cuộc đời tao như trái bóng để ghi bàn nhưng bàn nào cũng thắng / kể cả việt vị
Cơ thể tinh thần
Chưa bao giờ là ổn
Gia đình bạn bè
Chưa bao giờ là ổn
Bữa cơm hằng ngày
Chưa bao giờ là ổn
Đầu óc thằng này
Chưa bao giờ là ổn cả
Tao cũng muốn chạy trốn mà
Trong mắt tao bây giờ tất cả mọi người họ đều là đồ khốn cả
tao dần bất lực cộng với áp lực bị số phận này áp bức
đến bao giờ thì tao mới được bọn mày buông tha
cảm thấy tuyệt vọng về cái gia đình này
viết về cha mình để mà ra trình bày
Luôn luôn say xỉn ở bên ngoài để che giấu ở bên trong sự hoảng sợ
về những khoản nợ
căn nhà bị đem đi thế chấp
tương lai 2 chữ là bế tắc
nhiều lúc muốn khoe ba bằng khen
nhưng ổng lại giật rồi xé mất
số phận dày vò và sự thật quá đắng cay nên không biết đến bao giờ tao mới thấy được thiên đường
nghe lời mẹ dặn dù đời này có đớn đau nhưng con trai phải cố lên và trở nên thật kiên cường
xin lỗi mẹ ơi nhưng con không làm được
số phận là thế nên con phải càng vượt
biết đời là thế như bông hoa đã tàn úa nhưng sức sống của nó thì lại không ràng buộc
ít ra tao vẫn còn chị hai
tao và chị tao rồi sẽ ổn x3.14
HOOK:
Ai ban cho ta sinh mệnh này đây
Sao bau lâu nay người lại đạo đày ?
Ta nên chạy trốn hay đứng lại
Rồi ta chấp nhận số phận an bài
Bóng tối cứ thế gặm chặt đôi vai
Run lên vì những vết thương chưa lành lại
Phải mất bao lâu để quên
Phải mất bao lâu để đứng lên
Đi tìm bình yên
Ta cần bình yên
VER 2:
Đâu đó khoảng chừng là 9-10h đêm chị tao trở về vẻ mặt kiệt sức than thở
tao vừa mất việc rồi có vẻ rất thiệc thòi
thôi bà ngủ miếng đi giờ cũng chắc mệt rồi
nén cục tức chị ngặm chặt bờ môi
tự giằn vặt 1 lúc phải chấp nhận rồi thôi bởi vì
lắm lúc nhiều ấm ức phải gắng sức hàn gắn hết những vết nứt phải chấm dứt phải kết thúc
rầm rầm rầm
đó là tiếng đập phá chứ không phải tiếng gõ cửa
ba tao lao vào với gương mặt như lửa đỏ
hình như ai đang đứng đằng sau tao cũng không rõ nữa
con My đâu rồi ?
tiền lương mày đâu đưa cho tao đi trả nợ !
họ đòi tiền tao khắp cả chợ
chị tao cau có rồi sau đó lao thẳng về phía ba tao
rồi 1 cái tát
ai đang đứng đó cũng giật mình rồi bàng hoàng
ông bỏ nhà ra đi còn dắt thêm con *
lấy tư cách gì bước về nhà này làm loạn
chưa kịp hoàn hồn chị chạy thẳng vào trong bếp lục tung hết mọi ngóc ngách còn nước mắt thì giày dụa
xong không biết từ đâu ra là 1 chai thuốc trừ sâu
hôm nay con bất hiếu với ba con không muốn được thứ tha con nhận ra đã đến lúc mình từ nhau
Đời là bể khổ
vậy qua đời là hết khổ à ?
ta sinh ra gây đau thương sau vết mổ mà
bao nhiêu năm làm người đem hết đổ à
đối diện nghịch cảnh mới biết ta yếu ớt
mong sự cứu rỗi 1 thế lực cứu vớt
sinh mệnh này mỏng manh như tờ giấy
thần chết ở khắp mọi nơi luôn sẵn sàng chờ lấy
Vậy thì ai giúp được ta?
chỉ có chính ta mới cứu được chính ta
chỉ có tình yêu thương mới cứu được chính ta
trân trọng hiện tại mới cứu được chính ta
sau đêm hôm đó chị cũng dừng cảm thán
thuốc sâu dưới sàn tạo thành từng mảng bám
mâu thuẫn giải quyết nhưng vẫn còn phản phất
đôi chân vững hơn nước mắt ngừng sản xuất
Học cách yêu thương trước khi quá muộn
trân trọng hiện tại trước khi quá muộn
xin hãy hành động trước khi quá muộn
gold🔥
🌹🙏🏾
Lyrics:- Everyday I been thinking bout the worse. Replay like im under a curse. You say that you love me first But you, you play me the worst. I wish I could...Give a shit bout you. All the pain. And the rain....that I went thru. My Anxiety been messin with me 'Lately'. And my Depression seems to get worse'Daily'. They got me on some pills. Take em like im 80s. Don't wait. Don't pray.We got ages to go- I hope they remember this when im gone'.×_×>™
🌹
Tây Tiến Quang Dũng - nghệ sĩ đa tài nhạc vẽ và thơ văn
Hồn thơ phóng khoáng và lãng mạn
Giàu chất nhạc họa của xứ Đoài mây trắng
Tây Tiến là tên đơn vị quân đội, năm 1947, ở biên giới Việt Lào
Hết thảy đều là thanh niên Hà Nội, dù mưa đạn có dội, kiên cường vẫn không sao
Và đến cuối năm 1948, Quang Dũng mang nỗi nhớ mà phải rời ra đi
Phù Lưu Chanh nhớ thương cả đơn vị viết nên một bài thơ tên là Nhớ Tây Tiến
Đến sau cùng đổi tên thành Tây Tiến và đã được in trong tập thơ Mây Đầu Ô
Để nhắc nhớ về cả những hành trình những đồng đội bên mình trong ngày tháng cùng khổ
Khắc họa thành công, hình tượng người lính TâyTiến ở Tây Bắc
Mang theo một vẻ đẹp lãng mạn, kèm theo nó là đậm chất bi tráng
Cảnh rừng hùng vĩ và dữ dội, nhưng vẫn kèm theo phần nào những mộng mơ
Ngôn từ địa danh và tượng hình, từ ngữ hán việt sử dụng trong bài thơ
🔥
Its perfect❤❤
🙏🏾❤️
Can i use this beat for my song ..i just made by listen to this beat off the back
can you giu me permission to make an audio track with my song lyrics plz...?????
i can use this beat?
🚀🔥
🙏🏾
can i use it for free, bro?
♥️🎹🔥🔥🔥
🙏🏾
Đã bao giờ mày tưởng tượng,
Rằng nhảy từ tầng cao khi tiếp đất thì trông mày sẽ như thế nào?
Có bao giờ mày phiền não,
Khi sống ở thế hệ con người có đồng tiền thì mới được đề cao.
Chỉ mới nứt mắt,
Tao phải quen,
Việc tự dồn nén bao tổn thương mà bọn mày coi là cực hình.
Cả những khúc mắc,
Nên hỏi ai?
Khi chính lòng tốt, sự bao dung của họ tao cần xác minh.
Ánh mắt họ nhìn tao,
Liếc xong cười,
14 tuổi tao hỏi mẹ tao về vòng lặp của một kiếp con người.
Ngồi thơ thẩn trong giảng đường c2 đã suy nghĩ sẽ là ai vào độ tuổi 30
Cô bạn thân tuổi 16 đã cưới,
Thằng bạn học mới ra trường tha hương
Bất cứ ai cũng vài lần lạc bước,
Nhưng đầu phải ngẩng cao khi bước chân ra đường
Khuyên người thân phải tích cực,
Nhưng thân thì đang phải tiếp tục chịu đựng...
Tao viết mà không thấy tiếc mực,
Và âm nhạc giúp tao phá bỏ mọi định mức.
Khi còn sức còn lực, khi còn bực còn ức.
Bữa ăn bữa bỏ, đến giờ ngủ còn thức.
Lí do sống và làm là người thân còn mong chờ sau lưng.
Hook
Trong ta luôn có những tiếng hét đau thương một đời....
Mạng người bằng một tờ giấy không vấy lên dòng mực
Tự thả mình vào những cú xoay cánh tay với mây...
Thân ta bị trời đày
Vong hồn ta như đang khao khát đôi vai tựa vào
Hận thù đời người ngàn vết dao thế gian gầm gào
Ai cũng cho rằng mình lớn lao thấp cao đáng không?
Đem khoe tự do trong lồng !
Ver2
Tao cũng như bao đứa trẻ khác,
Mặc định từ nhỏ là ngã đau không được khóc
Tao được dạy về hoà bình, lòng tốt nhưng ai chả phản kháng khi bị vùi dập
Khoảng cách cậu con trai với bố, tỉ lệ thuận với khoản nợ mà cả nhà nó phải cong lưng
Nó bị hoàn cảnh bóp chết từ bên trong, nhưng cơ mặt phải luôn trong trạng thái gồng cứng
Tận cùng của nhục nhã là nhìn mẹ phải khóc
Thằng em nó cần tiền để bước vào đại học
Nó thì lại đang cặm cụi với đam mê vì nó tin một ngày âm nhạc giúp nó đổi đời
Nó chưa từng nhận lời khen từ gia đình mẹ nó chỉ hỏi: "Có chắc con có làm được không?"
Quen việc ngủ ngày để đêm lại thu âm bài mới, nó cứ gào một mình tới xước họng
Trưởng thành là nhận thức bản thân đang bất lực,
Cắn răng mà chịu đựng nuốt chửng cục uất ức
4 tháng ngắn ngủi nó sút 16kg, vẫn phải nghe lời khuyên phải cố gắng hết sức
Tuổi thơ nó là nỗi bất an khi nhìn bố chạy án
Từ thằng công tử bột hoá thằng nhóc lang thang
Từ thằng bị bắt nạt trở thành kẻ bắt nạt
Mồm nó không quen thở ra mấy lời câu than vãn
Nó đi tìm thuốc lá để mà nạp can đảm
Âm nhạc với nó là một khoảng không gian
Là khi cầm mic và đứng rap, nó gọi là thời gian để cơ mặt co giãn
Hook
Trong ta luôn có những tiếng hét đau thương một đời....
Mạng người bằng một tờ giấy không vấy lên dòng mực
Tự thả mình vào những cú xoay cánh tay với mây...
Thân ta bị trời đày
Vong hồn ta như đang khao khát đôi vai tựa vào
Hận thù đời người ngàn vết dao thế gian gầm gào
Ai cũng cho rằng mình lớn lao thấp cao đáng không?
Đem khoe tự do trong lồng !
I ve started listening to this one whenever i feel like i m on the edge of suicide.
that song is copyrighted or no
Is it free for profit uses ?
Yes bro, you just have to give me credit
That song is copyrights or not?
Круто бро💪даже я нафристайлил😅
🙏🏾🌹
مؤذي يا صاحبي
🌹❤️
Dis bad yf
Blessings bro 🙏🏾
0:10
I had the bag and fumbled it twice
She shakin her ass but don’t know the price
She got orange hair she lookin like spice
mẹ gọi tao lúc ba giờ sáng hoi sao giờ này vẫn không về nhà
Khi ấy tao nhận ra mình đã quá đáng nhưng vẫn chơi tới sáng không về nhà
tao mặc kệ lời bà nói do khó lọt tai
nhìn nó đi tính xấu nó học ai
trường học không nhận nó
nó không muốn học lại
ra trường đời mới biết là mình sai
nó không thể quay đầu vì một tương lai giàu trở nên thế vì nghĩ ai thương đâu
không phải điều nó muốn nhưng buộc phải chấp nhận
Chuẩn bị thật kĩ những thứ phải đương đầu
Sự thật là nó không có gì cả
thứ nó thấy toàn là dối và trá
Mọi người dạy nó bằng cách rầy và la
Nó hỏi gia đình khác cũng vậy cách này à ba
Ngoài gia đình tan vỡ và chuyện tìn vỡ tan thì nó còn một đống những âu lo và phiền muộn
Thằng nhóc vẫn cố vực dậy bản thân vì nó biết cả đời này không được chiều chuộng
Ngày ba mẹ nó xa cách cũng ngày khoảng cách nó với ba dần cách xa
Dù đéo phải lỗi là do nó nhưng khi gặp chuyện lần nào mẹ cũng trách ta
Nó mang trong mình ngọn lửa thù hận ghim sẵn trong đầu những khuôn mặt giả trân
Nó luôn để ý mọi thứ của mọi người ở nơi mà nó đặt chân
Ra đường năm 16 tuổi
Bước ngoặt nó được nhận vào một đoàn lân
Nơi đầu tiên ma nó thấy hạnh phúc dù ở do cực khổ gấp vạn lần
No muốn mua đồ không cần phải nhìn giá
Thì khi no làm không được nhìn đồng hồ
Dù kim cương hay là vàng hay là đá
Thì cũng là hiện vật không mang được xuống mồ
Nó chợt nhận ra được thứ mà mình muốn
thứ nó gọi là đam mê
Chẳng ai cho nó biết cách làm người nên nó trở nên rất ngạo nghễ
(Recycled thoughts)
Enjoy
Let go of the days where you just couldn't change you stayed the same recycled that pain a stain in you're name what a shame what can I say Ive buried away the person I was just to survive these demons inside I try to hide these thoughts at night for it's worth I'm willing to fight
Tao không biết tương lai tao là ai mà
con Đường nào là đúng con đường nào là sai và
Có bao nhiêu chông gai đang chờ tao qua ngày mai này
Đầy dấu hỏi ở trong đầu quá nhiều thứ trên bờ vai gầy
What is the beat BPM ?
118 BPM
ءء
سص
🔥🔥🔥
🙏🏾
I ve started listening to this one whenever i feel like i m on the edge of suicide.
Stay strong bro 💪🏾❤️🌹
🔥🔥🔥🔥
🙏🏾
🔥🔥🔥
🙏🏾