Đã từ lâu,hôm nay mới được nghe một câu chuyện ,một bài viết rất hay,trên cã tuyệt vời.Bài đọc đã chấm dứt, nhưng tôi vẫn còn miên man suy nghĩ về những mãnh đời ,số phận của con người sau năm 1975.Xin tác giả hãy viết thật nhiều bài để mọi người cùng thưởng thức.Cũng xin cám ơn Tài Nguyễn,với giọng đọc truyền cảm,ấm áp,đã đưa những bài viết ,những áng văn hay lên tột đỉnh của niềm say đắm trong lòng người nghe.Đây mới thật đúng là Văn Chương Miền Nam .
Đã là “Cánh hoa thời loạn “…nên thông cảm nỗi đau thương này vô cùng 🥲và tôi nhớ 50 năm trước…có mấy buổi sớm vui nhìn các Cánh bay hiên ngang chuẩn bị chen cánh vào bầu trời bảo lửa …thế rồi….chiều đến 😢ngậm ngùi bằng tin buồn phi hành đoàn đã mất tích ….và không gian của tôi đã thiếu mất những Cánh chim sắt ✈️ thân thương!
Câu chuyện thật hay, nó gợi lại trong tôi mối tình đầu thời đi học, tưởng dễ phôi phai theo thời gian. Nhưng không phải vậy, vì sau mối tình đầu đời ngây ngô, tan vỡ nhanh chóng như bọt nước mưa đó tôi nhận ra rằng một thời gian rất lâu sau đó, tôi không mở lòng mình cho bất cứ ai. Quá nửa đời người, tôi lập gia đình để có nơi nương tựa nhưng tình yêu như thuở ban đầu thì không. Tôi chợt nhớ câu thơ: Cái phút ban đầu lưu luyến ấy- Ngàn năm hồ dễ mấy ai quên.
…và con đường Trương minh Giãn cũng đã là con đường dẫn tôi lên phi trường Tân Sơn nhất,cổng Phi long vào nơi “Không gian Mây bốn phương trời “ của tôi !…🛫🛬
Đã từ lâu,hôm nay mới được nghe một
câu chuyện ,một bài viết rất hay,trên
cã tuyệt vời.Bài đọc đã chấm dứt,
nhưng tôi vẫn còn miên man suy nghĩ
về những mãnh đời ,số phận của con
người sau năm 1975.Xin tác giả hãy
viết thật nhiều bài để mọi người cùng
thưởng thức.Cũng xin cám ơn Tài
Nguyễn,với giọng đọc truyền cảm,ấm
áp,đã đưa những bài viết ,những áng
văn hay lên tột đỉnh của niềm say đắm
trong lòng người nghe.Đây mới thật
đúng là Văn Chương Miền Nam .
Đã là “Cánh hoa thời loạn “…nên thông cảm nỗi đau thương này vô cùng 🥲và tôi nhớ 50 năm trước…có mấy buổi sớm vui nhìn các Cánh bay hiên ngang chuẩn bị chen cánh vào bầu trời bảo lửa …thế rồi….chiều đến 😢ngậm ngùi bằng tin buồn phi hành đoàn đã mất tích ….và không gian của tôi đã thiếu mất những Cánh chim sắt ✈️ thân thương!
Truyện hay, nhiều ký ức đẹp.
Câu chuyện hay, đọc diễn tuyệt vời
Câu chuyện thật hay, nó gợi lại trong tôi mối tình đầu thời đi học, tưởng dễ phôi phai theo thời gian. Nhưng không phải vậy, vì sau mối tình đầu đời ngây ngô, tan vỡ nhanh chóng như bọt nước mưa đó tôi nhận ra rằng một thời gian rất lâu sau đó, tôi không mở lòng mình cho bất cứ ai. Quá nửa đời người, tôi lập gia đình để có nơi nương tựa nhưng tình yêu như thuở ban đầu thì không. Tôi chợt nhớ câu thơ: Cái phút ban đầu lưu luyến ấy- Ngàn năm hồ dễ mấy ai quên.
Cám ơn Tác giả & Ban biên tập VCMN và Nguyễn Tài ❤❤ ❤
…và con đường Trương minh Giãn cũng đã là con đường dẫn tôi lên phi trường Tân Sơn nhất,cổng Phi long vào nơi “Không gian Mây bốn phương trời “ của tôi !…🛫🛬
Cám ơn Văn Chương Miền Nam và Tác Giả Hải Ngữ cùng Dom diễn đọc .
Lấy chồng thì phải thẹo chồng.
Chồng đi hang rắn rồng phải thẹo.
“ Lấy chồng…” rồi “phải …thẹo”! 🙃
❤❤❤
😢….!!!❤❤
❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤
❤
😢😢😢😢😢