[P14] Cái đẹp không tàn hoại | Mùa Xuân đoàn tụ || Đường Xưa Mây Trắng | CUỘC ĐỜI ĐỨC PHẬT

แชร์
ฝัง
  • เผยแพร่เมื่อ 9 ก.ย. 2024
  • #duongxuamaytrang #cuocdoiducphat #thichnhathanh
    Kính mời quý vị đạo hữu, quý vị khán thính giả yêu mến kênh Vân Vân đến với tác phẩm "Đường xưa mây trắng", một kiệt tác của nhân loại do Thiền sư Thích Nhất Hạnh chấp bút. Tác phẩm này đã được chuyển thể thành phim có tên Budha (Cuộc đời Đức Phật) 55 tập do Ấn Độ thực hiện... Đây là món quà vô giá, có sức mạnh rộng lớn lan tỏa giáo pháp của Đức Thế Tôn, sức mạnh của từ bi và trí tuệ làm cứu cánh cho cuộc đời. Đây là tác phẩm dành cho những người bước đầu muốn tìm hiểu về đạo Phật, và cả những Phật tử thuần thành muốn đọc lại để cảm nhận thật sâu lắng những giáo lý mà Đức Phật truyền dạy. Bằng giọng văn trong sáng và lối kể chuyện nhẹ nhàng, giản dị, tác phẩm đã đưa ta về thời Đức Phật Thích Ca còn tại thế để tắm mình trong ánh sáng mát lành của từ bi và trí tuệ.
    Thiền sư Nhất Hạnh đã rất hạnh phúc khi viết Đường xưa mây trắng. Vân Vân cũng rất hạnh phúc và may mắn khi được đọc tác phẩm để gởi đến quý vị.
    Cầu chúc quý vị cũng hạnh phúc khi nghe tác phẩm này. Chúc quý vị thân tâm an lạc và một đời sống thuận duyên, tinh tấn.
    Đường xưa mây trắng
    PL 2537 - 1993
    (Theo gót chân Bụt)
    "Bình bát cơm ngàn nhà
    Thân chơi muôn dặm xa
    Mắt xanh xem người thế
    Mây trắng hỏi đường qua".
    Lá Bối
    Chương 33
    Cái đẹp không tàn hoại
    Chương 34
    Muà Xuân đoàn tụ
    Chương 35
    Ra nhìn tia nắng sớm
    Người đọc: Từ Vân
    #duongxuamaytrang #tuengocvanvan #budha #budha #loiphatday #cuocdoiducphat #truyenphatgiao #thiensunhathanh #siddhatta
    "Bụt tiến tới cầm lấy tay Yasodhara, bà cảm động đến run rẩy trong tay Bụt. Người đưa bà tới ngồi xuống trên một chiếc cẩm đôn khác. Khi mọi người đã an tọa, Bụt mới ngồi xuống trên chiếc cẩm đôn của người. Từ hồi nãy đến giờ vua không ngớt hỏi thăm Bụt, nhưng bây giờ vua ngồi im lặng. Mọi người đều ngồi im lặng, kể cả chú Rahula. Bụt nhìn vua, nhìn hoàng hậu, nhìn Yasodhara, rồi nhìn Sundari Nanda. Niềm vui đoàn tụ được biểu hiện trong mắt của từng người. Cuối cùng, Bụt lên tiếng:
    - Thưa phụ vương, con đã về. Thưa mẹ, con đã về. Gopa, em thấy không, ta đã về với em.
    Lúc ấy hai người phụ nữ mới òa lên khóc.
    Những giọt nước của họ là những giọt nước mắt sung sướng. Bụt để yên cho họ khóc. Người gọi Rahula tới ngồi bên cạnh người, và vuốt tóc chú bé.
    Một lát sau, lệnh bà Gotami lấy chéo áo sari lau khô nước mắt rồi mỉm cười nói với Bụt:
    - Con đi lâu quá. Như vậy là đã hơn bảy năm trời. Con biết không, Gopa là một người phụ nữ rất can đảm.
    Bụt nhìn bà Gotami rồi nhìn Yasodhara. Người nói:
    - Điều này con thấy từ lâu rồi. Mẹ và Gopa là hai người phụ nữ can đảm nhất mà con đã biết. Không những mẹ và Gopa đã gây dựng được ý chí cho người nam nhi, mẹ và Gopa còn là mẫu mực của những người đàn bà đức hạnh nữa. Con có duyên lành lắm mới có được mẹ và có được Gopa.
    Yasodhara bây giờ mới mỉm cười. Có mặt vua và hoàng hậu, bà ít khi dám lên tiếng nói chuyện thân mật với Siddhatta.
    Vua nói:
    - Hồi nãy con có kể sơ lược cho ta nghe về những năm con đi tìm thầy học đạo và tu khổ hạnh. Bây giờ con có thể nhắc lại những điều đó được không, trước khi con kể tiếp?
    Vâng lời phụ vương, Bụt kể sơ lược về những năm học đạo và hành đạo của mình. Người kể lại cuộc gặp gỡ giữa người với vua nước Magadha, về ngày thành đạo, về những đứa trẻ ở xóm nghèo Uruvela, về năm người bạn tu khổ hạnh, và về cuộc tiếp đón vĩ đại của vua Bimbisara. Mọi người lắng nghe Bụt với tất cả sự chăm chú. Cả Rahula cũng không phát ra một tiếng động.."
    Nguồn: Làng Mai
    #duongxuamaytrang #thichnhathanh #cuocdoiducphat #truyenvecuocdoiducphat #tuengocvanvan
    Mọi thắc mắc xin liên hệ Kiến thức văn học.
    © Bản quyền thuộc về Kiến thức văn học - Tuệ Ngọc Vân Vân
    © Copyright by Kiến thức văn học - Tuệ Ngọc Vân Vân ☞ Do not Reup

ความคิดเห็น • 2

  • @tranglinh4839
    @tranglinh4839 หลายเดือนก่อน

    ❤❤❤ 😊😊😊 🥰🥰🥰

  • @khango107
    @khango107 หลายเดือนก่อน

    😔😌😑