Đêm, anh lại nhớ đến em, nhớ lại về chuyện cũ Nhớ lại hình bóng qua nỗi thân quen bên trong tâm hồn vẫn hiện hữu Anh nhớ lời nói của cô gái đó, không phải qua chiếc điện thoại Anh nhớ Quảng Nam vào ngày trái gió, ta không yêu theo kiểu hiện đại Em có còn nhớ ngày ta xa chính xác đúng vào ngày đông chí? Anh đã lặng lẽ mua năm đóa hồng dù không có tiền ở trong ví Anh nghĩ đó là món quà kỷ niệm tặng em trước lúc em bước đi Rồi giam mình vào trong căn phòng nhỏ, nhìn bức ảnh đó đến ướt mi Anh biết tình đắng như ly cà phê, thấm chậm vào những suy nghĩ Tuy ta không phải là cặp tình nhân nhưng có thể trở thành tri kỷ Anh không như họ, anh vẫn muốn đi tìm lại anh của ngày đó Một ngày bình thường nhìn nỗi nhớ chạy dọc trên ban công đầy gió Tách cà phê sữa hòa quyện lại với vị khói thuốc Sài Gòn bạc Là cách anh rap, cách thả hồn vào những ngày dài còn nhạt Là cứ như thế, những giai điệu xuất hiện vào hai giờ đêm Nói cho em biết trước hiên nhà vẫn có một ai chờ em
Đêm, anh chợt tỉnh giấc Trong đầu anh toàn nỗi nhớ Là một món quà, anh tặng em ngày sinh nhật Những lời ngập ngừng còn nói dở Lần gặp nhau trên bờ biển đó Hai người cứ thế mà chuyện trò Rồi cũng từ sau ngày ấy Anh đâu biết, em đã có ai đây Lang thang trong lòng thành phố Vào những lúc giữa khuya Em đâu muốn mình tim đành cố Tìm hơi ấm của nửa kia Là những cảm xúc, anh đã thả hồn vào nhạc 0 giờ đêm Sài Gòn, Thủ Đức có một người vẫn đang chờ em
Vỡ tan Câu chuyện mình cũng đã vỡ tan Anh muốn là ngày mai sẽ có em trong đời, nhưng chỉ nhận lai là những tiếng thở than Nếu như bây giờ anh có ba điều ước Sẽ có hai điều là anh dành cho em Cầu mong em sẽ quay trở về và điều còn lại là được kề bên em Con tim anh dao động như sóng vỗ Trí óc có bao giờ mà trống chỗ Phải nhận bao nhiêu cơn đau thống khổ, để bây giờ tâm trí như quả bóng nổ Anh sẽ hiểu ra níu lấy một người không còn tình cảm là một thử thách nước mắt anh rơi trí óc chơi vơi vì bản thân đã thử hết đủ cách Liệu có một cơ hội nào cho ngừoi đã vô tình bỏ lỡ Nước mắt thì vẫn cứ vội trào nhìn em đi thì anh cũng chẳng nỡ Anh sẽ có hàng ngàn câu chuyện kể cho em nghe khi mà em quay về Nhưng đó chỉ là kí ức cũ Khi mà anh ghé chiec quán quen bên lề Anh nếm trải những vị đắng Nơi trong đôi mắt này không còn em Lối cũ thì vẫn hưu quạnh vắng Tin nhắn cũ anh cũng kh còn xem Kí ức là giác mơ đẹp nhất anh sẽ luôn giữ ở nơi sài gòn quen Nụ cười em xin đừng vụt tắt Điều anh tiếc nhất thì vẫn luôn là em
- [ ] Bae, thì vẫn là anh vẫn còn buồn chuyện tình đáng tiếc - [ ] Vẫn tiếp tục dẫu hoá tàn tro, bản nhạc buồn anh vẫn ráng viết - [ ] Ngủ vùi trong giấc mộng tình yêu, họ nói rằng anh tu 8 kiếp mới có được em - [ ] Nhưng đâu thấy được là có vài chuyện anh không dám biết - [ ] Chẳng cách nào có được bình yên khi anh còn quá nhiều điều đễ nghĩ - [ ] Nếu như mình cắt đứt tình duyên như cắt dây diều vậy thì dễ nhỉ - [ ] Em hẹn gặp anh ở cuối đường sẽ đón chờ lấy ánh hừng đông - [ ] Nhưng hoá ra là lời hẹn gặp mặt để tham dự đám cưới em cùng chồng - [ ] Vậy anh rót thêm vài ly nữa để không thể nhớ đầu mình choáng say - [ ] Nhưng càng say thì anh càng nhớ đôi mắt si tình ngấn lệ thoáng cay - [ ] Phải làm sao để quên đi hết kĩ niệm cũ đi theo tháng ngày - [ ] Em sẽ biết cách tim anh tan vỡ khi nếu như vang lên lại bài hát này - [ ] Ngã người tựa lưng anh ôm nỗi buồn của mình trong nước mắt - [ ] Ngoái đầu lại đằng sau thì người đã xa dù ở ngay trước mặt - [ ] Thấu tận tâm can ta gửi đến nhau những cơn đau buốt thắt - [ ] Vậy thì mình còn lại gì ngoài những nỗi đau bên trong một bước ngoặt
ĐÊm, trong lòng anh có nhiều điều đang hiện hữu Là những kỷ niệm mà ta bên nhau ,nước mắt anh rơi không thể làm chủ Phủ nhận đi tất cả nỗi nhớ đó Khi trong lòng vẫn còn thương Bên nhau ngày đó , giờ thì cả 2 không chung đường Khi quen bên nhau anh chỉ có 2 bàn tay trắng Anh đã không chọn thua , khi đã chọn mình thắng Để anh chỉ nhận được cay đắng
Cứ quên anh vậy đi Nhạt nhoà sương tan ái ân mây trôi buồn Những môi hôn chìm sâu Còn đâu nụ cười thơ ngây đó Cứ xa anh vậy đi Đường mòn xưa kia dẫn lối đôi chân lẻ loi Anh lẻ loi [Trước Điệp Khúc] Mưa rơi nhẹ rơi, mưa đừng mang hoàng hôn xua tan bóng em Chua cay nào hay, thương là đau màn đêm chia hai giấc mơ Giọt nước mắt vô tâm thờ ơ Ngàn câu ca sao nghe hững hờ Em lặng im Anh lặng im Sương gió bủa vây! [Điệp Khúc] Buông đôi tay nhau ra Buông đôi tay chia xa Buông đôi tay nhau ra Buông đôi tay chia xa Hờn ghen xin cất trong tim này
Biết chẳng thể có em, anh chẳng thể giữ em Cũng chẳng tự bảo mình là đừng chờ Chỉ muốn nói một câu là hãy quên anh đi Ừ, nhưng em lại chưa từng nhớ Và cũng chưa từng thương Và cũng chưa từng mơ Bên anh là điều em không thể dám chắc Cái thằng chỉ muốn được nhắc em đi ngủ sớm Và đợi hết green dot trước khi nó nhắm mắt Just forget me now Nhiều thứ quan trọng với em hơn để tiếc Ah, shining solo you're not my Jennie Cứ gieo nhớ thương nhưng em không hề biết Lời em ngọt còn hơn cả candy Giờ chỉ còn anh với soju và đêm Seven hearted cũng chẳng còn mà quên Khoảng thời gian qua không như là anh nghĩ Vì vốn dĩ bản thân anh nhận ra là em Chưa từng thương Chưa từng nhớ Không còn cái cớ để anh nói đừng buông Chưa từng dối em dù chỉ nửa nốt nhạc Đêm nay slow dance giai điệu này từng khuông Đựng hết tình cảm này cần trăm chiếc tủ Tương tư đêm ngày mà vẫn chẳng biết đủ Phù vân giăng tuyết phủ dù trăng tàn mây đen Dù nắng vàng hay đêm vẫn nắm bàn tay em Em có thể nói với anh như vậy Always be there by my side Chỉ vì anh cười với em hằng ngày Doesn't mean I never cry Vậy nếu giờ chỉ cần anh buông đôi tay Thì sẽ chính thức là ta không cần nhau Chuyện mình kết thúc em để một dấu phẩy Nhưng lại không đặt bút và viết tiếp phần sau
Anh thường đi trên phố một mình Với những suy nghĩ ở trong đầu Em đã cùng ai không phải anh Kề vai mỗi tối lúc em cần Trong suy nghĩ anh nếu em Rồi một ai sẻ lại đến Cho anh kỉ niệm được hạnh phúc Những lại chẳng còn ở bên Bỡi vì nổI đau sẻ giết anh Em cũng biết điều đó mà Ngày em đến đây đối với Thật sự điều đó như món quà Nhưng chẳng thể nào trao em Được hết bài nhạc anh tự viết Trong căn phòng vắng một mình Đối mặt tất cả khoảng yên lặng Anh vẫn thường nghĩ Lý do nào đã để em quay đi Để anh ở lại Ôm suy tư rồi ướt 2 hàng mi Và nếu có thể trở lại Anh xin được gửi em vài lời Anh mong em đừng Mình anh ở lại với khoảng trời
Vậy thì chúng ta là gì ... Là bạn, ....hay là người yêu Sao mỗi lần gặp vài người quen em lại buông tay và nói điêu Em bảo 2 ta là bạn..., em bảo em chẳng có người yêu Nhưng sao mỗi lần đi chơi với anh em đều khoác tay và nói yêu Anh chỉ muốn cho cả thế giới biết em là người yêu của anh Nhưng em chỉ phủ phàng đáp lại là em không thích công khai đâu anh Trái tim anh như sụp đỗ ngay khi em thốt ra câu nói... đó Đầu ốc anh đang trống rỗng bên trong nó chỉ một màu trắng... xoá Anh đã suy nghĩ rất nhiều,... kể từ ngày hôm... đó
Xin lỗi vì những cuộc điện thoại đã làm phiền em với nửa kia Dưới góc phố lặng thinh tiếng bước chân chậm chạp lúc giữa khuya Tất nhiên thì anh cũng như họ, chọn buông bỏ để em thấy yên bình Còn riêng phần anh thì lại thì lại thầm trách mọi thứ trái ngược với duyên tình... Em ! Lúc mình buồn nhìn trời và thở hoắc Mưa tháng 7 là cơn buồn dào dạt lẫn về tình yêu mà anh đã lỡ mất Hẳn ai cũng từng nếm phải cảm giác trống trãi trong lòng mình em ha Như em cũng từng đau khổ vì họ rồi lại thức trắng bao đêm qua Nếu ta có dịp ngồi lại thì anh xin phép kể cho em nghe Bình yên của anh thì cũng giống như họ là có em ngồi phía sau xe Là buộc phải cố lượm lặt được hết những thứ trước kia đã xa mình Là em hồi đó hay là anh bây giờ cô đơn đứng giữa ngã ba tình Hoàng hôn tháng 7 chưa bao giờ giết chết trái tim buồn bã đã cũ mềm Bầu trời đêm nay lại có mưa rơi qua một ô cửa đã phủ rèm...em Anh còn chẳng dám khẳng định mình đã nhớ về em bao nhiêu đêm Nhưng sau tất cả thì chỉ có anh và anh tự buộc mình yêu em... Chỉ cần bên nhau như những ngày ấy, anh sẽ cùng em đi hết tháng ngày Dù chờ ngàn năm anh vẫn ở đấy Dù anh đã cố gắng nghĩ đến em Rồi trong nhân gian bao nhiêu người đến, thanh xuân này anh chỉ muốn bên em Dìu nhau đi qua những con phố dài, chỉ yêu đôi ta chẳng biết đúng sai Vì sao ?
Nếu lúc đó em không buông tay Nếu lúc đó anh không lung lay Nếu lúc đó ta không trốn chạy Không giấu những thứ không muốn nhau thấy Nếu lúc đó mình đặt lên nhau Nụ hôn đắm đuối như thể lần đầu Nếu lúc đó mình đừng giả vờ (nếu lúc đó mình đừng giả vờ) Vờ như mọi thứ không làm mình đau ah Nếu lúc đó thế giới đừng quá ác độc với hai đứa nhóc Không thể cho phép mình yếu lòng vì quá quen việc phải gai góc Những vết cắt chưa lành được rồi lại gồng mình chẳng còn biết khóc Và nếu em không và nếu em không (nếu em không) Và nếu lúc đó em không ám ảnh một ngày anh sẽ biến mất Và nếu lúc đó anh cho em thấy em luôn là người duy nhất Và nếu lúc đó mà em tin anh mà anh tin em mà ta tin nhau Liệu mình sẽ còn ở bên nhau (ở bên nhau) Liệu mình sẽ còn ở bên nhau (ở bên nhau) Cười mỗi khi nghe thấy tên nhau (thấy tên nhau) Liệu mình đang còn đắm say đắm say như ngày đầu tiên mình đến bên nhau Ngày em đã thức hàng đêm để nguyện cầu Ngày em tự hứa dù có thế nào Em sẽ vẫn yêu anh yeah liệu mình còn yêu Nếu lúc đó ta không buông tay yeah yeah Nếu lúc đó ta không trốn chạy hoh Và nếu lúc đó mình đừng như thế yeh Có lẽ có lẽ Nhưng có lẽ mọi thứ đã phải diễn ra như vậy để em thấy em phải yêu mình Đã đến lúc em phải nhận ra em đã luôn tự lừa dối con tim Vì nếu anh muốn anh đã tìm cách nhưng anh chẳng hề gì yeh Em ghét cái cách em luôn bào chữa cho mọi lần anh vô tâm Em ghét cái cách em nói em vẫn okay khi em tủi hờn Ghét dư luận tàn nhẫn ghét nghĩ đến anh nhiều quá mức Ghét việc phải giữ im lặng tỏ ra mình không vướng bận Nhưng em cũng không ít lần gây ra những lỗi lầm thứ lỗi cho em Hứa với anh những điều giờ chỉ là ảo mộng thứ lỗi cho em Bước đi vì em phải cần tự chữa lành mình thứ lỗi cho em Cho phép mình nhận tình yêu mới đến rồi thứ lỗi cho em Tập chịu trách nhiệm cho cảm xúc của mình thứ lỗi cho em Trân trọng những gì em đang có yeah thứ lỗi cho em yeah Em mong anh cũng vậy Để một ngày mình sẽ lại đến bên nhau Một ngày mình sẽ lại đến bên nhau Cười khi bắt gặp ánh mắt nhau (gặp ánh mắt nhau) Dù mình sẽ không còn đắm say đắm say như ngày đầu tiên mình đến bên nhau oh Nhưng mình có thể làm quen lại từ đầu Chẳng còn một nỗi sợ hãi hay nghi ngờ nào nữa đâu
Chỉ là vì... nơi này Chỉ còn bóng tối cô đơn mình anh Muốn rời đi... khỏi đây Chỉ vì anh quá yếu đuối Khóc nữa đi... Em ơi Hãy để nước mắt rơi trên làn mi Chỉ vì mọi thứ nơi đây mà Thứ nơi đây ư hư.. ĐK: Là vì anh quá yếu đuối Chỉ tìm trong giấc mơ Một mình anh ngây thơ Chỉ là người đứng chờ Chạy đi đâu em hỡi Chạy về trong giấc mơ Một mình anh tìm lối Chẳng thể nào thoát rời RAP: Đêm, anh lại nhớ đến em nhớ lại về chuyện cũ Nhớ lại hình bóng qua nỗi thân quen bên trong tâm hồn vẫn hiện hữu Anh nhớ lời nói của cô gái đó, không phải qua chiếc điện thoại Anh nhớ Quảng Nam vào ngày trái gió ta không yêu theo kiểu hiện đại Em có còn nhớ, ngày ta xa chính xác đúng vào ngày Đông Chí Anh đã lặng lẽ mua năm đoá hồng dù không có tiền ở trong ví Anh nghĩ đó là món quà kỉ niệm tặng em trước lúc em bước đi Rồi chạm mình vào trong căn phòng nhỏ nhìn bức ảnh đó đến ướt mi Anh biết tình đắng như ly cà phê, thấm chậm vào những suy nghĩ Tuy ta không phải là cặp tình nhân nhưng có thể trở thành tri kỷ Anh không như họ, anh vẫn muốn đi tìm lại anh của ngày đó Một ngày bình thường nhìn nỗi nhớ chạy dọc trên ban công đầy gió Tách cà phê sữa, hoà quyện lại với vị khói thuốc Sài Gòn Bạc Là cách anh rap, cách thả hồn vào những ngày dài còn nhạt Là cứ như thế, những giai điệu xuất hiện vào 2 giờ đêm Nói cho em biết, trước hiên nhà vẫn có một ai chờ em
Mong mn thẩm Rap: Khi,ta và em ngồi cùng say xưa Đến đêm muộn vẫn còn ở lại 1 bầu trời khoảng lặng kí ức Và 2 đứa nghĩ về tương lai Nhưng bây giờ thì sao Tất cả mọi thứ giờ hoà theo mây Trôi bay theo như những hơi gió Những thứ ta chẳng thể với lấy Vậy em mong được gì Chẵng lẻ đó là cao sang Chẳng lẻ đó là ảo mộng Thứ mà khó thể hái được Mong điều đó tốt đẹp Để em không phải suy nghĩ Để em không phải ganh đua Để người khác không thị phi Mong anh thành phần quan trọng Trong cuộc đời của em và Sẽ không có cãi vã hay bất kì câu tổn thương nhau Anh mong không xảy ra Nhưng tương lai ai nào biết được chúa trời mới thể biết Vì thế Nên hãy tiếp tục Câu truyện riêng của hai ta Dù phông ba bão tố Anh vẫn luôn ở đây,nơi được gọi là nhà
anh viết cho em , bao câu ca dưới buổi chiều , cơn mưa nặng hạt có trong tay người con gái tốt chỉ tiếc rằng da không nắm chắt nhớ nụ cười nhớ ánh mắt nhớ mỗi khi em nói yêu anh em tuyệt vời hơn cả cảnh sắt mất em cuộc sống dần hiu quạnh bao nhiêu đêm thâu một mình ngắm lại hình ảnh lúc ta con bên nhau sẽ chẳng quên đâu mà còn giữ cho dù bản thân dần càng thêm đau ngày em đi anh biết rằng sẽ chẳng còn cách nào giữ em ở lại suy cho cùng anh chính là vật cản lớn nhất khiến cho em trở ngại đành nhìn mãi theo bóng lưng ấy thân tâm anh như chết lặng tình yêu này không còn bùng cháy đọng trong tim là 1 vết đâm thôi thì chúc em vui bên người mới luôn giữ cho mình một nụ cười tươi anh sẽ cố gắng tự bước tiếp cho dù không có em trong đời
em, khi cơn mưa kéo đến anh lại nhớ về em nhớ về ngày đó em đã luôn nói: sẽ thức cùng anh qua từng đêm hai ta kết thúc do bản thân anh chẳng thể nào thắng nổi người đó em bỏ lại anh ngồi khóc một mình rồi vứt nổi buồn trong 1 xó ngày em rời đi “ Trời “ như muốn khóc thay cho chuyện tình của chúng ta bỗng chóc hụt hẫng vì lời em nói: muốn xem 2 ta nhu người lạ tim anh lúc đó cứ như vỡ nát chẳng nổi buồn nào có thể tả chỉ biết im lặng ngồi vào 1 góc và ôm nổi nhớ về chuyen đã qua anh thức trắng luôn cả đêm nay vì vẫn thầm mong mình tìm lại thứ cảm giác rằng em luôn ở đây nhưng giờ thì em đã xa mãi thế giới của anh chẳng còn có em như phủ cả bầu trời bạc chẳng còn màu xanh khi anh chỉ biết gửi hết nổi niềm vào nhạc vẫn là hình bóng của người con gái anh đã từng yêu em say đắm nhưng
anh lục tìm lại bản thân của ngày xưa cũ kim đồng hồ đã điểm 12h đêm nhưng mà anh vẫn còn chưa ngủ những ký ức nó cứ quẩn quanh ở trg snghi anh chẳng thể thoát ra từng thước phim khi ta bên cạnh được chiếu lại như chỉ vừa thoáng qua em nói đi, nói anh nghe những điều ta còn thiếu nói anh nghe tại sao anh còn yêu, và tình cảm bên trong chắc chắn vẫn còn nhiều anh đã sai khi anh quá vô tư, nhiều sự việc k cho em can dự đến khi anh đánh mất em thật rồi thì chính bản thân anh cũng chẳng buồn tha thứ anh đã tự nhủ mình ko được khóc hết đêm giờ anh còn chẳng thể voice tin nhắn và nhận thêm ảnh từ locket em tặng cho em ngàn câu ca cuối vì khi ta đi chẳng ai nói thêm gì xin mong em hãy ngủ ngon giấc và mọi nỗi buồn hãy cứ quên đi cho đến khi ta được gặp lại nhau, sẽ k còn ở đó là nỗi buồn man mác ta sẽ nhìn nhau mà chẳng mỉm cười dù đã chữa lành dc trái tim tan nát đến khi ấy anh lại chợt nhớ lại những ngày tháng êm đềm mà ta từng đi qua cảm ơn em vì đã luôn tử tế, từ ngày ta bên cạnh cho đến lúc chia xa uh, 1 mình anh tìm cách để giải quyết ta đã giấu nhẹm đi hết những bí mật mà đáng lẽ 1 trong 2 người phải biết em chỉ hoài mong cầu anh tinh tế còn anh nghĩ về 1 cô gái hiểu chuyện anh chỉ muốn được thường xuyên vỗ về còn em lại muốn anh để ý tiểu tiết 2 thái cực đối lập trong suy nghĩ, ta xa nhau là câu chuyện sớm muộn Nhốt mình vào bên trong căn phòng tối khi 2 dòng nước mắt nó đã vội chớm tuôn Chính vì vậy em là nguồn cảm hứng chắp nối cho ngòi bút anh mỗi khi viết Trang giấy trắng vốn nhàu nát từ lâu khi những lời anh rap chỉ toàn là li biệt Không thể sửa lại những sai lầm trước đây, không thể níu lại khi em vội bước ngay Không thể chữa lành lòng tin đã vỡ tan để khi chạm vào nó làm ta xước tay Ta chạy trốn khỏi mối tình thanh xuân vì những kỷ niệm găm vào trong ý thức Ta đã từng có hàng vạn lời hứa bên nhau, giờ cũng chỉ là ký ức
cơn mưa ngoài kia vẫn cứ rơi chỉ còn mình anh nơi đó thôi không còn một ai đứng đợi chờ trong khuya trong đêm ngày đó trôi anh đã không biết phải làm sao con tim anh giờ đã vỡ nát anh không phải là kẻ thanh cao người mà em kiếm _ em khao khát ví em như ngàn vì sao anh chỉ nhìn thôi không thể chạm tới đôi ta đã từ khi nào không còn như trước chỉ là tạm thời thật buồn những điều nhỏ bé không còn làm em vui như xưa anh chúc em thật may mắn tìm được người thực hiện lời hứa cơ hội chúng ta đã bỏ lỡ cứ ngỡ mình đã là của nhau giá như anh đã không thổ lộ để khổ cho mình của mai sau con đường anh đi giờ một mình không còn người nào ngồi sau xe anh ước thời gian quay trở lại để mình ngồi xuống kể nhau nghe
Có thằng em bị dí ở trên Tông Đản, Alo, thôi em thông cảm (Anh bận lắm) Nó gọi cho vài anh em trông bản Và mọi thứ trở nên không đơn giản Anh có lỗi vì đã quên không cản (Anh thấy có lỗi quá) Anh có lỗi vì đã quên không cản (Lỗi, lỗi bên anh) Nhận ra mình đang ở quận ba đình Quay đầu thấy Mấy thằng em đứng ở ngay cầu giấy Sống phải bó cẩn không là bay màu đấy Nếu muốn trơn tru thì phải đi thay dầu máy Nhạc lên là phải căng Lấy đồ giá cả phải chăng Gái mà ngon là phải chăn Bố mày sáng như hải đăng (Bitch, yuh!) Không có thời gian để giải oan Muốn có được anh thì phải ngoan Lướt trong bóng tối như là ninja Sáng dậy biến mất và cải trang Em ấy thốt lên là 진짜 Thế mà tao cứ tưởng là đài loan Tao chỉ nắm tay thôi Nhưng mà em ý bảo là phải phang
@~: Nhớ lại ngày hôm đó trời mưa em quay đi vội vã, anh đi tìm em ở con đường xưa nơi đôi mình từng bước qua, cũng chẳng nghĩ nhiều… anh lại suy tư hồi tưởng về quá khứ rằng mình vẫn còn bên nhau đắm say @~: nắm tay chạm môi ngay lúc này, anh thật là ngốc khi //ngày đó // đã cố// buông tay mà ko chút do dự, để em ướt mi bước đi thôi trách làm chi, lệ rơi khoé mi chỉ khóc và suy @~: anh biết giờ đây dẫu có hối hận cũng chẳng níu em về lại với anh, nhưng mong sao nếu có phép màu anh ước nó hãy tới nhanh để anh được tìm thấy em, nói với em rằng ngày tháng qua quả thật nó đau rất đau, trong thâm tâm em hẵn chịu nhiều vết cứa từ người đến sau, bản thân anh không giúp được gì chỉ cần em gọi anh tới ngay nếu em có muốn quay về Ninh Thuận vẫn trông vẫn đợi em nào có hay Biết rằng những chuyện này bây giờ nói ra cũng chẳng ít gì thôi thì em nghe và rồi giả vờ lãng tránh không biết anh
có nước mắt em giấu đi làm gì? chút nuối tiếc em ướt mi làm gì? em chẳng biết giờ chúng ta la gi anh chẳng biết ngày đó em cần gi em không sai em khóc để làm gi? anh không sai em khóc để làm gi? sao đôi ta chẳng hiểu nhau là vi em không nói mà chỉ bước đi bước đi baby girl don't you hold me hold me? em yêu anh thì em nói đi nói đi mưa đang rơi mà em chết trong tâm hồn ta xa nhau là vì em my baby nhìn về phía anh làm gì? em chẳng biết em cần gì nhìn về phía anh làm gì? . anh không thể biết em vẫn đau nhói em chọn khóc như cách em nói nhưng mà sẽ là hết khi mà ngay giờ đây chuyện ta vỡ đôi em à anh xin lỗi vì để lệ rơi trên mắt em có lẽ ta không thể ở cạnh nhau như bây giờ đây em đoán xem chỉ còn vài giây để cảm nhận tình yêu của em vị ngọt bờ môi hay bàn tay em rất mềm nhẹ trôi nhẹ trôi rất êm
Biết điều tôn trọng người lớn đấy là kính lão đắc thọ Đánh 83 mà nó ra 38 thì đấy là số mày max nhọ Nhưng mà thôi không sao, tiền thì đã mất rồi không việc gì phải nhăn nhó Nếu mà cảm thấy cuộc sống bế tắc hãy bốc cho mình một bát họ Mày chỉ cần photo cái chứng minh thư và sổ hộ khẩu Mang qua tiệm cầm đồ không vấn đề gì về độ trẩu Đọc cái địa chỉ nhà nó cho thằng em qua nhà mày check đã Đưa cho mày tờ giấy mày chỉ việc ký là có tiền mặt à Nếu mà nó có hỏi thì mày cứ bảo là anh Bình giới thiệu Bốc cái bát 20 mà mày được cầm về tận 16 triệu Đường đường là một dân chơi cái gì chứ tiền thì không được thiếu Mày cứ chơi đồ hiệu thì kiểu gì chẳng có nhiều đứa yêu (hiểu ý anh nói không?)
Chỉ là vì nơi này chỉ còn bóng tối cô đơn mình anh Muốn rời đi khỏi đây chỉ vì anh quá yếu đuối Khóc nữa đi, em ơi Hãy để nước mắt rơi trên làn mi Chỉ vì một thứ nơi đây mà thứ nơi đây Là vì anh quá yếu đuối Chỉ tìm trong giấc mơ Một mình anh ngây thơ Chỉ là người đứng chờ Chạy đi đâu em hỡi Chạy vào trong giấc mơ Một mình anh tìm lối Chẳng thể nào thoát ra... Đêm anh lại nhớ đến em, nhớ lại về chuyện cũ Nhớ lại hình bóng qua nỗi thân quen bên trong tâm hồn vẫn hiện hữu Anh nhớ lời nói của cô gái đó, không phải qua chiếc điện thoại Anh nhớ Quảng Nam vào ngày trái gió Ta không yêu theo kiểu hiện đại Em có còn nhớ ngày ta xa chính xác vào ngày đông chí Anh đã lặng lẽ mua 5 đóa hồng dù không có tiền ở trong ví Anh nghĩ đó là món quà kỷ niệm tặng em trước lúc em bước đi Rồi giam mình vào trong căn phòng nhỏ nhìn bức ảnh đó đến ướt mi Anh biết tình anh như ly cà phê, thấm dần vào những suy nghĩ Khi ta không phải là cặp tình nhân nhưng có thể trở thành tri kỷ Anh không như họ, anh vẫn muốn đi tìm lại anh của ngày đó Một ngày bình thường nhìn nỗi nhớ chạy dọc trên ban công đầy gió Tất cả phê sữa hòa quyện lại với vị khói thuốc Sài Gòn bạc Là cách anh rap, cách thả hồn vào những ngày dài còn nhạc Là cứ như thế, những giai điệu xuất hiện vào 2 giờ đêm Nói cho em biết trước hiên nhà vẫn có một ai chờ em Là vì anh quá yếu đuối Chỉ tìm trong giấc mơ Một mình anh ngây thơ Chỉ là người đứng chờ Chạy đi đâu em hỡi Chạy vào trong giấc mơ Một mình anh tìm lối Chẳng thể nào thoát ra...
Anh thường đi trên phố một mình Với những suy nghĩ ở trong đầu Em đã cùng ai không phải anh Kề vai mỗi tối lúc em cần Trong suy nghĩ anh nếu em Rồi một ai sẻ lại đến Cho anh kỉ niệm được hạnh phúc Những lại chẳng còn ở bên Bỡi vì nổI đau sẻ giết anh Em cũng biết điều đó mà Ngày em đến đây đối với Thật sự điều đó như món quà Nhưng chẳng thể nào trao em Được hết bài nhạc anh tự viết Trong căn phòng vắng một mình Đối mặt tất cả khoảng yên lặng Anh vẫn thường nghĩ Lý do nào đã để bỏ mặt em quay đi Để anh ở lại Ôm suy tư rồi khóc ướt 2 hàng mi nếu có thể trở lại Anh xin được gửi em vài lời Anh mong em đừng
Anh thường đi trên phố một mình Với những suy nghĩ ở trong đầu Em đã cùng ai không Phải Anh Kề vai mỗi tối lúc em cần Trong suy nghĩ anh nếu em đi Rồi một ai sẽ lại đến Cho anh kỷ niệm được hạnh phúc nhưng cuối cùng chẳng còn ở bên Bởi vì nỗi đau sẽ giết anh Em cũng biết điều đó mà Ngày em đến đây đối với anh Thực sự điều đó như món quà Nhưng chẳng thể nào trao hết cho em Bài nhạc anh tự viết Chung căn Phòng tối một mình anh đối mặt hết cả sự khoảng lặng Anh vẫn thường nghĩ Lý do nào đã đợi em quay đi Để anh ở lại Ôm suy tư rồi khóc hết cả hai hàng mi Nếu có trở lại Anh mong mình sẻ gửi nhắn đến em vài lời Ngày có được em là điều tuyệt nhất Mà anh từng có trong cuộc đời Điếu thuốc vừa châm Trên mặt bàn anh suy nghĩ về mọi thứ Những chuyện về anh thật tệ bạc , nhưng em vẫn sẵn lòng tha thứ
Anh thường đi trên phố một mình Với những suy nghĩ ở trong đầu Em đã cùng ai không Phải Anh Kề vai mỗi tối lúc em cần Trong suy nghĩ anh nếu em đi Rồi một ai sẽ lại đến Cho anh kỷ niệm được hạnh phúc nhưng cuối cùng chẳng còn ở bên Bởi vì nỗi đau sẽ giết anh Em cũng biết điều đó mà Ngày em đến đây đối với anh Thực sự điều đó như món quà Nhưng chẳng thể nào trao hết cho em Bài nhạc anh tự viết Chung căn Phòng tối một mình anh đối mặt hết cả sự khoảng lặng Anh vẫn thường nghĩ Lý do nào đã đợi em quay đi Để anh ở lại Ôm suy tư rồi khóc hết cả hai hàng mi Nếu có trở lại Anh mong mình sẻ gửi nhắn đến em vài lời Ngày có được em là điều tuyệt nhất Mà anh từng có trong cuộc đời Điếu thuốc vừa châm Trên mặt bàn anh suy nghĩ về mọi thứ Những chuyện về anh thật tệ bạc , nhưng em vẫn sẵn lòng tha thứ Này người con gái Ngày hôm nào đã khiến đôi mi này ướt đẩm Những bước chân cũ qua đường xưa Và một tình yêu mà tình yêu này anh cất giữ
em, khi cơn mưa kéo đến anh lại nhớ về em nhớ về ngày đó em đã luôn nói: sẽ thức cùng anh qua từng đêm hai ta kết thúc do bản thân anh chẳng thể nào thắng nổi người đó em bỏ lại anh ngồi khóc một mình rồi vứt nổi buồn trong 1 xó ngày em rời đi “ Trời “ như muốn khóc thay cho chuyện tình của chúng ta bỗng chóc hụt hẫng vì lời em nói: muốn xem 2 ta nhu người lạ tim anh lúc đó cứ như vỡ nát chẳng nổi buồn nào có thể tả chỉ biết im lặng ngồi vào 1 góc và ôm nổi nhớ về chuyen đã qua anh thức trắng luôn cả đêm nay vì vẫn thầm mong mình tìm lại thứ cảm giác rằng em luôn ở đây nhưng giờ thì em đã xa mãi thế giới của anh chẳng còn có em như phủ cả bầu trời bạc chẳng còn màu xanh khi anh chỉ biết gửi hết nổi niềm vào nhạc vẫn là hình bóng của người con gái anh đã từng yêu em say đắm nhưng cũng giờ đây vẫn chính là em người làm anh nhớ suốt trăm năm đến nay mọi chuyện nó đã kết thúc nhưng vẫn còn thứ sót lại một kí ức đẹp chỉ có thể nhớ chứ không thể ở thực tại
đây không phải là bản chính thức nha mn
Đêm, anh lại nhớ đến em, nhớ lại về chuyện cũ
Nhớ lại hình bóng qua nỗi thân quen bên trong tâm hồn vẫn hiện hữu
Anh nhớ lời nói của cô gái đó, không phải qua chiếc điện thoại
Anh nhớ Quảng Nam vào ngày trái gió, ta không yêu theo kiểu hiện đại
Em có còn nhớ ngày ta xa chính xác đúng vào ngày đông chí?
Anh đã lặng lẽ mua năm đóa hồng dù không có tiền ở trong ví
Anh nghĩ đó là món quà kỷ niệm tặng em trước lúc em bước đi
Rồi giam mình vào trong căn phòng nhỏ, nhìn bức ảnh đó đến ướt mi
Anh biết tình đắng như ly cà phê, thấm chậm vào những suy nghĩ
Tuy ta không phải là cặp tình nhân nhưng có thể trở thành tri kỷ
Anh không như họ, anh vẫn muốn đi tìm lại anh của ngày đó
Một ngày bình thường nhìn nỗi nhớ chạy dọc trên ban công đầy gió
Tách cà phê sữa hòa quyện lại với vị khói thuốc Sài Gòn bạc
Là cách anh rap, cách thả hồn vào những ngày dài còn nhạt
Là cứ như thế, những giai điệu xuất hiện vào hai giờ đêm
Nói cho em biết trước hiên nhà vẫn có một ai chờ em
Đêm, anh chợt tỉnh giấc
Trong đầu anh toàn nỗi nhớ
Là một món quà, anh tặng em ngày sinh nhật
Những lời ngập ngừng còn nói dở
Lần gặp nhau trên bờ biển đó
Hai người cứ thế mà chuyện trò
Rồi cũng từ sau ngày ấy
Anh đâu biết, em đã có ai đây
Lang thang trong lòng thành phố
Vào những lúc giữa khuya
Em đâu muốn mình tim đành cố
Tìm hơi ấm của nửa kia
Là những cảm xúc, anh đã thả hồn vào nhạc
0 giờ đêm
Sài Gòn, Thủ Đức có một người vẫn đang chờ em
Vỡ tan
Câu chuyện mình cũng đã vỡ tan
Anh muốn là ngày mai sẽ có em trong đời, nhưng chỉ nhận lai là những tiếng thở than
Nếu như bây giờ anh có ba điều ước
Sẽ có hai điều là anh dành cho em
Cầu mong em sẽ quay trở về và điều còn lại là được kề bên em
Con tim anh dao động như sóng vỗ
Trí óc có bao giờ mà trống chỗ
Phải nhận bao nhiêu cơn đau thống khổ, để bây giờ tâm trí như quả bóng nổ
Anh sẽ hiểu ra níu lấy một người không còn tình cảm là một thử thách
nước mắt anh rơi trí óc chơi vơi vì bản thân đã thử hết đủ cách
Liệu có một cơ hội nào cho ngừoi đã vô tình bỏ lỡ
Nước mắt thì vẫn cứ vội trào nhìn em đi thì anh cũng chẳng nỡ
Anh sẽ có hàng ngàn câu chuyện kể cho em nghe khi mà em quay về
Nhưng đó chỉ là kí ức cũ
Khi mà anh ghé chiec quán quen bên lề
Anh nếm trải những vị đắng
Nơi trong đôi mắt này không còn em
Lối cũ thì vẫn hưu quạnh vắng
Tin nhắn cũ anh cũng kh còn xem
Kí ức là giác mơ đẹp nhất anh sẽ luôn giữ ở nơi sài gòn quen
Nụ cười em xin đừng vụt tắt
Điều anh tiếc nhất thì vẫn luôn là em
- [ ] Bae, thì vẫn là anh vẫn còn buồn chuyện tình đáng tiếc
- [ ] Vẫn tiếp tục dẫu hoá tàn tro, bản nhạc buồn anh vẫn ráng viết
- [ ] Ngủ vùi trong giấc mộng tình yêu, họ nói rằng anh tu 8 kiếp mới có được em
- [ ] Nhưng đâu thấy được là có vài chuyện anh không dám biết
- [ ] Chẳng cách nào có được bình yên khi anh còn quá nhiều điều đễ nghĩ
- [ ] Nếu như mình cắt đứt tình duyên như cắt dây diều vậy thì dễ nhỉ
- [ ] Em hẹn gặp anh ở cuối đường sẽ đón chờ lấy ánh hừng đông
- [ ] Nhưng hoá ra là lời hẹn gặp mặt để tham dự đám cưới em cùng chồng
- [ ] Vậy anh rót thêm vài ly nữa để không thể nhớ đầu mình choáng say
- [ ] Nhưng càng say thì anh càng nhớ đôi mắt si tình ngấn lệ thoáng cay
- [ ] Phải làm sao để quên đi hết kĩ niệm cũ đi theo tháng ngày
- [ ] Em sẽ biết cách tim anh tan vỡ khi nếu như vang lên lại bài hát này
- [ ] Ngã người tựa lưng anh ôm nỗi buồn của mình trong nước mắt
- [ ] Ngoái đầu lại đằng sau thì người đã xa dù ở ngay trước mặt
- [ ] Thấu tận tâm can ta gửi đến nhau những cơn đau buốt thắt
- [ ] Vậy thì mình còn lại gì ngoài những nỗi đau bên trong một bước ngoặt
ĐÊm, trong lòng anh có nhiều điều đang hiện hữu
Là những kỷ niệm mà ta bên nhau ,nước mắt anh rơi không thể làm chủ
Phủ nhận đi tất cả nỗi nhớ đó
Khi trong lòng vẫn còn thương
Bên nhau ngày đó , giờ thì cả 2 không chung đường
Khi quen bên nhau anh chỉ có 2 bàn tay trắng
Anh đã không chọn thua , khi đã chọn mình thắng
Để anh chỉ nhận được cay đắng
Cứ quên anh vậy đi
Nhạt nhoà sương tan ái ân mây trôi buồn
Những môi hôn chìm sâu
Còn đâu nụ cười thơ ngây đó
Cứ xa anh vậy đi
Đường mòn xưa kia dẫn lối đôi chân lẻ loi
Anh lẻ loi
[Trước Điệp Khúc]
Mưa rơi nhẹ rơi, mưa đừng mang hoàng hôn xua tan bóng em
Chua cay nào hay, thương là đau màn đêm chia hai giấc mơ
Giọt nước mắt vô tâm thờ ơ
Ngàn câu ca sao nghe hững hờ
Em lặng im
Anh lặng im
Sương gió bủa vây!
[Điệp Khúc]
Buông đôi tay nhau ra
Buông đôi tay chia xa
Buông đôi tay nhau ra
Buông đôi tay chia xa
Hờn ghen xin cất trong tim này
Biết chẳng thể có em, anh chẳng thể giữ em
Cũng chẳng tự bảo mình là đừng chờ
Chỉ muốn nói một câu là hãy quên anh đi
Ừ, nhưng em lại chưa từng nhớ
Và cũng chưa từng thương
Và cũng chưa từng mơ
Bên anh là điều em không thể dám chắc
Cái thằng chỉ muốn được nhắc em đi ngủ sớm
Và đợi hết green dot trước khi nó nhắm mắt
Just forget me now
Nhiều thứ quan trọng với em hơn để tiếc
Ah, shining solo you're not my Jennie
Cứ gieo nhớ thương nhưng em không hề biết
Lời em ngọt còn hơn cả candy
Giờ chỉ còn anh với soju và đêm
Seven hearted cũng chẳng còn mà quên
Khoảng thời gian qua không như là anh nghĩ
Vì vốn dĩ bản thân anh nhận ra là em
Chưa từng thương
Chưa từng nhớ
Không còn cái cớ để anh nói đừng buông
Chưa từng dối em dù chỉ nửa nốt nhạc
Đêm nay slow dance giai điệu này từng khuông
Đựng hết tình cảm này cần trăm chiếc tủ
Tương tư đêm ngày mà vẫn chẳng biết đủ
Phù vân giăng tuyết phủ dù trăng tàn mây đen
Dù nắng vàng hay đêm vẫn nắm bàn tay em
Em có thể nói với anh như vậy
Always be there by my side
Chỉ vì anh cười với em hằng ngày
Doesn't mean I never cry
Vậy nếu giờ chỉ cần anh buông đôi tay
Thì sẽ chính thức là ta không cần nhau
Chuyện mình kết thúc em để một dấu phẩy
Nhưng lại không đặt bút và viết tiếp phần sau
Anh thường đi trên phố một mình
Với những suy nghĩ ở trong đầu
Em đã cùng ai không phải anh
Kề vai mỗi tối lúc em cần
Trong suy nghĩ anh nếu em
Rồi một ai sẻ lại đến
Cho anh kỉ niệm được hạnh phúc
Những lại chẳng còn ở bên
Bỡi vì nổI đau sẻ giết anh
Em cũng biết điều đó mà
Ngày em đến đây đối với
Thật sự điều đó như món quà
Nhưng chẳng thể nào trao em
Được hết bài nhạc anh tự viết
Trong căn phòng vắng một mình
Đối mặt tất cả khoảng yên lặng
Anh vẫn thường nghĩ
Lý do nào đã để em quay đi
Để anh ở lại
Ôm suy tư rồi ướt 2 hàng mi
Và nếu có thể trở lại
Anh xin được gửi em vài lời
Anh mong em đừng
Mình anh ở lại với khoảng trời
Vậy thì chúng ta là gì ...
Là bạn, ....hay là người yêu
Sao mỗi lần gặp vài người quen em lại buông tay và nói điêu
Em bảo 2 ta là bạn..., em bảo em chẳng có người yêu
Nhưng sao mỗi lần đi chơi với anh em đều khoác tay và nói yêu
Anh chỉ muốn cho cả thế giới biết em là người yêu của anh
Nhưng em chỉ phủ phàng đáp lại là em không thích công khai đâu anh
Trái tim anh như sụp đỗ ngay khi em thốt ra câu nói... đó
Đầu ốc anh đang trống rỗng bên trong nó chỉ một màu trắng... xoá
Anh đã suy nghĩ rất nhiều,... kể từ ngày hôm... đó
Xin lỗi vì những cuộc điện thoại đã làm phiền em với nửa kia
Dưới góc phố lặng thinh tiếng bước chân chậm chạp lúc giữa khuya
Tất nhiên thì anh cũng như họ, chọn buông bỏ để em thấy yên bình
Còn riêng phần anh thì lại thì lại thầm trách mọi thứ trái ngược với duyên tình...
Em !
Lúc mình buồn nhìn trời và thở hoắc
Mưa tháng 7 là cơn buồn dào dạt lẫn về tình yêu mà anh đã lỡ mất
Hẳn ai cũng từng nếm phải cảm giác trống trãi trong lòng mình em ha
Như em cũng từng đau khổ vì họ rồi lại thức trắng bao đêm qua
Nếu ta có dịp ngồi lại thì anh xin phép kể cho em nghe
Bình yên của anh thì cũng giống như họ là có em ngồi phía sau xe
Là buộc phải cố lượm lặt được hết những thứ trước kia đã xa mình
Là em hồi đó hay là anh bây giờ cô đơn đứng giữa ngã ba tình
Hoàng hôn tháng 7 chưa bao giờ giết chết trái tim buồn bã đã cũ mềm
Bầu trời đêm nay lại có mưa rơi qua một ô cửa đã phủ rèm...em
Anh còn chẳng dám khẳng định mình đã nhớ về em bao nhiêu đêm
Nhưng sau tất cả thì chỉ có anh và anh tự buộc mình yêu em...
Chỉ cần bên nhau như những ngày ấy, anh sẽ cùng em đi hết tháng ngày
Dù chờ ngàn năm anh vẫn ở đấy
Dù anh đã cố gắng nghĩ đến em
Rồi trong nhân gian bao nhiêu người đến, thanh xuân này anh chỉ muốn bên em
Dìu nhau đi qua những con phố dài, chỉ yêu đôi ta chẳng biết đúng sai
Vì sao ?
hay quá ad ơi
Nếu lúc đó em không buông tay
Nếu lúc đó anh không lung lay
Nếu lúc đó ta không trốn chạy
Không giấu những thứ không muốn nhau thấy
Nếu lúc đó mình đặt lên nhau
Nụ hôn đắm đuối như thể lần đầu
Nếu lúc đó mình đừng giả vờ (nếu lúc đó mình đừng giả vờ)
Vờ như mọi thứ không làm mình đau ah
Nếu lúc đó thế giới đừng quá ác độc với hai đứa nhóc
Không thể cho phép mình yếu lòng vì quá quen việc phải gai góc
Những vết cắt chưa lành được rồi lại gồng mình chẳng còn biết khóc
Và nếu em không và nếu em không (nếu em không)
Và nếu lúc đó em không ám ảnh một ngày anh sẽ biến mất
Và nếu lúc đó anh cho em thấy em luôn là người duy nhất
Và nếu lúc đó mà em tin anh mà anh tin em mà ta tin nhau
Liệu mình sẽ còn ở bên nhau (ở bên nhau)
Liệu mình sẽ còn ở bên nhau (ở bên nhau)
Cười mỗi khi nghe thấy tên nhau (thấy tên nhau)
Liệu mình đang còn đắm say đắm say như ngày đầu tiên mình đến bên nhau
Ngày em đã thức hàng đêm để nguyện cầu
Ngày em tự hứa dù có thế nào
Em sẽ vẫn yêu anh yeah liệu mình còn yêu
Nếu lúc đó ta không buông tay yeah yeah
Nếu lúc đó ta không trốn chạy hoh
Và nếu lúc đó mình đừng như thế yeh
Có lẽ có lẽ
Nhưng có lẽ mọi thứ đã phải diễn ra như vậy để em thấy em phải yêu mình
Đã đến lúc em phải nhận ra em đã luôn tự lừa dối con tim
Vì nếu anh muốn anh đã tìm cách nhưng anh chẳng hề gì yeh
Em ghét cái cách em luôn bào chữa cho mọi lần anh vô tâm
Em ghét cái cách em nói em vẫn okay khi em tủi hờn
Ghét dư luận tàn nhẫn ghét nghĩ đến anh nhiều quá mức
Ghét việc phải giữ im lặng tỏ ra mình không vướng bận
Nhưng em cũng không ít lần gây ra những lỗi lầm thứ lỗi cho em
Hứa với anh những điều giờ chỉ là ảo mộng thứ lỗi cho em
Bước đi vì em phải cần tự chữa lành mình thứ lỗi cho em
Cho phép mình nhận tình yêu mới đến rồi thứ lỗi cho em
Tập chịu trách nhiệm cho cảm xúc của mình thứ lỗi cho em
Trân trọng những gì em đang có yeah thứ lỗi cho em yeah
Em mong anh cũng vậy
Để một ngày mình sẽ lại đến bên nhau
Một ngày mình sẽ lại đến bên nhau
Cười khi bắt gặp ánh mắt nhau (gặp ánh mắt nhau)
Dù mình sẽ không còn đắm say đắm say như ngày đầu tiên mình đến bên nhau oh
Nhưng mình có thể làm quen lại từ đầu
Chẳng còn một nỗi sợ hãi hay nghi ngờ nào nữa đâu
Mong ad làm bài 1 đời
Chỉ là vì... nơi này
Chỉ còn bóng tối cô đơn mình anh
Muốn rời đi... khỏi đây
Chỉ vì anh quá yếu đuối
Khóc nữa đi... Em ơi
Hãy để nước mắt rơi trên làn mi
Chỉ vì mọi thứ nơi đây mà
Thứ nơi đây ư hư..
ĐK: Là vì anh quá yếu đuối
Chỉ tìm trong giấc mơ
Một mình anh ngây thơ
Chỉ là người đứng chờ
Chạy đi đâu em hỡi
Chạy về trong giấc mơ
Một mình anh tìm lối
Chẳng thể nào thoát rời
RAP:
Đêm, anh lại nhớ đến em nhớ lại về chuyện cũ
Nhớ lại hình bóng qua nỗi thân quen bên trong tâm hồn vẫn hiện hữu
Anh nhớ lời nói của cô gái đó, không phải qua chiếc điện thoại
Anh nhớ Quảng Nam vào ngày trái gió ta không yêu theo kiểu hiện đại
Em có còn nhớ, ngày ta xa chính xác đúng vào ngày Đông Chí
Anh đã lặng lẽ mua năm đoá hồng dù không có tiền ở trong ví
Anh nghĩ đó là món quà kỉ niệm tặng em trước lúc em bước đi
Rồi chạm mình vào trong căn phòng nhỏ nhìn bức ảnh đó đến ướt mi
Anh biết tình đắng như ly cà phê, thấm chậm vào những suy nghĩ
Tuy ta không phải là cặp tình nhân nhưng có thể trở thành tri kỷ
Anh không như họ, anh vẫn muốn đi tìm lại anh của ngày đó
Một ngày bình thường nhìn nỗi nhớ chạy dọc trên ban công đầy gió
Tách cà phê sữa, hoà quyện lại với vị khói thuốc Sài Gòn Bạc
Là cách anh rap, cách thả hồn vào những ngày dài còn nhạt
Là cứ như thế, những giai điệu xuất hiện vào 2 giờ đêm
Nói cho em biết, trước hiên nhà vẫn có một ai chờ em
Mong mn thẩm
Rap:
Khi,ta và em ngồi cùng say xưa
Đến đêm muộn vẫn còn ở lại
1 bầu trời khoảng lặng kí ức
Và 2 đứa nghĩ về tương lai
Nhưng bây giờ thì sao
Tất cả mọi thứ giờ hoà theo mây
Trôi bay theo như những hơi gió
Những thứ ta chẳng thể với lấy
Vậy em mong được gì
Chẵng lẻ đó là cao sang
Chẳng lẻ đó là ảo mộng
Thứ mà khó thể hái được
Mong điều đó tốt đẹp
Để em không phải suy nghĩ
Để em không phải ganh đua
Để người khác không thị phi
Mong anh thành phần quan trọng
Trong cuộc đời của em và
Sẽ không có cãi vã hay
bất kì câu tổn thương nhau
Anh mong không xảy ra
Nhưng tương lai ai nào biết được
chúa trời mới thể biết
Vì thế Nên hãy tiếp tục
Câu truyện riêng của hai ta
Dù phông ba bão tố
Anh vẫn luôn ở đây,nơi được gọi là nhà
anh viết cho em , bao câu ca
dưới buổi chiều , cơn mưa nặng hạt
có trong tay người con gái tốt
chỉ tiếc rằng da không nắm chắt
nhớ nụ cười nhớ ánh mắt
nhớ mỗi khi em nói yêu anh
em tuyệt vời hơn cả cảnh sắt
mất em cuộc sống dần hiu quạnh
bao nhiêu đêm thâu một mình ngắm lại hình ảnh lúc ta con bên nhau
sẽ chẳng quên đâu mà còn giữ cho dù bản thân dần càng thêm đau
ngày em đi anh biết rằng sẽ chẳng còn cách nào giữ em ở lại
suy cho cùng anh chính là vật cản lớn nhất khiến cho em trở ngại
đành nhìn mãi theo bóng lưng ấy
thân tâm anh như chết lặng
tình yêu này không còn bùng cháy
đọng trong tim là 1 vết đâm
thôi thì chúc em vui bên người mới
luôn giữ cho mình một nụ cười tươi
anh sẽ cố gắng tự bước tiếp
cho dù không có em trong đời
em, khi cơn mưa kéo đến anh lại nhớ về em
nhớ về ngày đó em đã luôn nói: sẽ thức cùng anh qua từng đêm
hai ta kết thúc do bản thân anh chẳng thể nào thắng nổi người đó
em bỏ lại anh ngồi khóc một mình rồi vứt nổi buồn trong 1 xó
ngày em rời đi “ Trời “ như muốn khóc thay cho chuyện tình của chúng ta
bỗng chóc hụt hẫng vì lời em nói: muốn xem 2 ta nhu người lạ
tim anh lúc đó cứ như vỡ nát chẳng nổi buồn nào có thể tả
chỉ biết im lặng ngồi vào 1 góc và ôm nổi nhớ về chuyen đã qua
anh thức trắng luôn cả đêm nay vì vẫn thầm mong mình tìm lại
thứ cảm giác rằng em luôn ở đây nhưng giờ thì em đã xa mãi
thế giới của anh chẳng còn có em như phủ cả bầu trời bạc
chẳng còn màu xanh khi anh chỉ biết gửi hết nổi niềm vào nhạc
vẫn là hình bóng của người con gái anh đã từng yêu em say đắm
nhưng
anh lục tìm lại bản thân của ngày xưa cũ
kim đồng hồ đã điểm 12h đêm nhưng mà anh vẫn còn chưa ngủ
những ký ức nó cứ quẩn quanh ở trg snghi anh chẳng thể thoát ra
từng thước phim khi ta bên cạnh được chiếu lại như chỉ vừa thoáng qua
em nói đi, nói anh nghe những điều ta còn thiếu
nói anh nghe tại sao anh còn yêu, và tình cảm bên trong chắc chắn vẫn còn nhiều
anh đã sai khi anh quá vô tư, nhiều sự việc k cho em can dự
đến khi anh đánh mất em thật rồi thì chính bản thân anh cũng chẳng buồn tha thứ
anh đã tự nhủ mình ko được khóc hết đêm
giờ anh còn chẳng thể voice tin nhắn và nhận thêm ảnh từ locket em
tặng cho em ngàn câu ca cuối vì khi ta đi chẳng ai nói thêm gì
xin mong em hãy ngủ ngon giấc và mọi nỗi buồn hãy cứ quên đi
cho đến khi ta được gặp lại nhau, sẽ k còn ở đó là nỗi buồn man mác
ta sẽ nhìn nhau mà chẳng mỉm cười dù đã chữa lành dc trái tim tan nát
đến khi ấy anh lại chợt nhớ lại những ngày tháng êm đềm mà ta từng đi qua
cảm ơn em vì đã luôn tử tế, từ ngày ta bên cạnh cho đến lúc chia xa
uh, 1 mình anh tìm cách để giải quyết
ta đã giấu nhẹm đi hết những bí mật mà đáng lẽ 1 trong 2 người phải biết
em chỉ hoài mong cầu anh tinh tế còn anh nghĩ về 1 cô gái hiểu chuyện
anh chỉ muốn được thường xuyên vỗ về còn em lại muốn anh để ý tiểu tiết
2 thái cực đối lập trong suy nghĩ, ta xa nhau là câu chuyện sớm muộn
Nhốt mình vào bên trong căn phòng tối khi 2 dòng nước mắt nó đã vội chớm tuôn
Chính vì vậy em là nguồn cảm hứng chắp nối cho ngòi bút anh mỗi khi viết
Trang giấy trắng vốn nhàu nát từ lâu khi những lời anh rap chỉ toàn là li biệt
Không thể sửa lại những sai lầm trước đây, không thể níu lại khi em vội bước ngay
Không thể chữa lành lòng tin đã vỡ tan để khi chạm vào nó làm ta xước tay
Ta chạy trốn khỏi mối tình thanh xuân vì những kỷ niệm găm vào trong ý thức
Ta đã từng có hàng vạn lời hứa bên nhau, giờ cũng chỉ là ký ức
cơn mưa ngoài kia vẫn cứ rơi chỉ còn mình anh nơi đó thôi
không còn một ai đứng đợi chờ trong khuya trong đêm ngày đó trôi
anh đã không biết phải làm sao con tim anh giờ đã vỡ nát
anh không phải là kẻ thanh cao người mà em kiếm _ em khao khát
ví em như ngàn vì sao anh chỉ nhìn thôi không thể chạm tới
đôi ta đã từ khi nào không còn như trước chỉ là tạm thời
thật buồn những điều nhỏ bé không còn làm em vui như xưa
anh chúc em thật may mắn tìm được người thực hiện lời hứa
cơ hội chúng ta đã bỏ lỡ cứ ngỡ mình đã là của nhau
giá như anh đã không thổ lộ để khổ cho mình của mai sau
con đường anh đi giờ một mình không còn người nào ngồi sau xe
anh ước thời gian quay trở lại để mình ngồi xuống kể nhau nghe
lỡ yêu em nhiều
Có thằng em bị dí ở trên Tông Đản,
Alo, thôi em thông cảm (Anh bận lắm)
Nó gọi cho vài anh em trông bản
Và mọi thứ trở nên không đơn giản
Anh có lỗi vì đã quên không cản (Anh thấy có lỗi quá)
Anh có lỗi vì đã quên không cản (Lỗi, lỗi bên anh)
Nhận ra mình đang ở quận ba đình
Quay đầu thấy
Mấy thằng em đứng ở ngay cầu giấy
Sống phải bó cẩn không là bay màu đấy
Nếu muốn trơn tru thì phải đi thay dầu máy
Nhạc lên là phải căng
Lấy đồ giá cả phải chăng
Gái mà ngon là phải chăn
Bố mày sáng như hải đăng
(Bitch, yuh!)
Không có thời gian để giải oan
Muốn có được anh thì phải ngoan
Lướt trong bóng tối như là ninja
Sáng dậy biến mất và cải trang
Em ấy thốt lên là 진짜
Thế mà tao cứ tưởng là đài loan
Tao chỉ nắm tay thôi
Nhưng mà em ý bảo là phải phang
@~: Nhớ lại ngày hôm đó trời mưa em quay đi vội vã, anh đi tìm em ở con đường xưa nơi đôi mình từng bước qua, cũng chẳng nghĩ nhiều… anh lại suy tư hồi tưởng về quá khứ rằng mình vẫn còn bên nhau đắm say
@~: nắm tay chạm môi ngay lúc này, anh thật là ngốc khi //ngày đó // đã cố// buông tay mà ko chút do dự, để em ướt mi bước đi thôi trách làm chi, lệ rơi khoé mi chỉ khóc và suy
@~: anh biết giờ đây dẫu có hối hận cũng chẳng níu em về lại với anh, nhưng mong sao nếu có phép màu anh ước nó hãy tới nhanh để anh được tìm thấy em, nói với em rằng ngày tháng qua quả thật nó đau rất đau, trong thâm tâm em hẵn chịu nhiều vết cứa từ người đến sau, bản thân anh không giúp được gì chỉ cần em gọi anh tới ngay nếu em có muốn quay về Ninh Thuận vẫn trông vẫn đợi em nào có hay Biết rằng những chuyện này bây giờ nói ra cũng chẳng ít gì thôi thì em nghe và rồi giả vờ lãng tránh không biết anh
Duy rượu đế tới gặp anh Ba, tìm một ly rượu thuốc
C* anh lú ra ngoài, vừa dài mà đầu lỏ =))
có nước mắt em giấu đi làm gì?
chút nuối tiếc em ướt mi làm gì?
em chẳng biết giờ chúng ta la gi
anh chẳng biết ngày đó em cần gi
em không sai em khóc để làm gi?
anh không sai em khóc để làm gi?
sao đôi ta chẳng hiểu nhau là vi
em không nói mà chỉ bước đi bước đi
baby girl
don't you hold me hold me?
em yêu anh
thì em nói đi nói đi
mưa đang rơi mà em chết trong tâm hồn
ta xa nhau
là vì em my baby
nhìn về phía anh làm gì?
em chẳng biết em cần gì
nhìn về phía anh làm gì?
.
anh không thể biết em vẫn đau nhói
em chọn khóc như cách em nói
nhưng mà
sẽ là hết khi mà ngay giờ đây chuyện ta vỡ đôi
em à
anh xin lỗi vì để lệ rơi trên mắt em
có lẽ ta không thể ở cạnh nhau
như bây giờ đây em đoán xem
chỉ còn vài giây để cảm nhận tình yêu của em
vị ngọt bờ môi hay bàn tay em rất mềm
nhẹ trôi nhẹ trôi rất êm
trái tim không thổn thức
và em cũng chẳng ước
mình quay về bên nhau
Biết điều tôn trọng người lớn đấy là kính lão đắc thọ
Đánh 83 mà nó ra 38 thì đấy là số mày max nhọ
Nhưng mà thôi không sao, tiền thì đã mất rồi không việc gì phải nhăn nhó
Nếu mà cảm thấy cuộc sống bế tắc hãy bốc cho mình một bát họ
Mày chỉ cần photo cái chứng minh thư và sổ hộ khẩu
Mang qua tiệm cầm đồ không vấn đề gì về độ trẩu
Đọc cái địa chỉ nhà nó cho thằng em qua nhà mày check đã
Đưa cho mày tờ giấy mày chỉ việc ký là có tiền mặt à
Nếu mà nó có hỏi thì mày cứ bảo là anh Bình giới thiệu
Bốc cái bát 20 mà mày được cầm về tận 16 triệu
Đường đường là một dân chơi cái gì chứ tiền thì không được thiếu
Mày cứ chơi đồ hiệu thì kiểu gì chẳng có nhiều đứa yêu (hiểu ý anh nói không?)
Mèo béo thích mác đôn nồ
1:06
Xl vi e qua te
nam hay nữ đây a
ước có bản vocal nữ ạ :
đây là tone nữ mà bạn
làm id thang máy ik ạ
Ad tách hay sao mà sạch quá ạa
beat tách nha bạn
Chỉ là vì nơi này chỉ còn bóng tối cô đơn mình anh
Muốn rời đi khỏi đây chỉ vì anh quá yếu đuối
Khóc nữa đi, em ơi
Hãy để nước mắt rơi trên làn mi
Chỉ vì một thứ nơi đây mà thứ nơi đây
Là vì anh quá yếu đuối
Chỉ tìm trong giấc mơ
Một mình anh ngây thơ
Chỉ là người đứng chờ
Chạy đi đâu em hỡi
Chạy vào trong giấc mơ
Một mình anh tìm lối
Chẳng thể nào thoát ra...
Đêm anh lại nhớ đến em, nhớ lại về chuyện cũ
Nhớ lại hình bóng qua nỗi thân quen bên trong tâm hồn vẫn hiện hữu
Anh nhớ lời nói của cô gái đó, không phải qua chiếc điện thoại
Anh nhớ Quảng Nam vào ngày trái gió
Ta không yêu theo kiểu hiện đại
Em có còn nhớ ngày ta xa chính xác vào ngày đông chí
Anh đã lặng lẽ mua 5 đóa hồng dù không có tiền ở trong ví
Anh nghĩ đó là món quà kỷ niệm tặng em trước lúc em bước đi
Rồi giam mình vào trong căn phòng nhỏ nhìn bức ảnh đó đến ướt mi
Anh biết tình anh như ly cà phê, thấm dần vào những suy nghĩ
Khi ta không phải là cặp tình nhân nhưng có thể trở thành tri kỷ
Anh không như họ, anh vẫn muốn đi tìm lại anh của ngày đó
Một ngày bình thường nhìn nỗi nhớ chạy dọc trên ban công đầy gió
Tất cả phê sữa hòa quyện lại với vị khói thuốc Sài Gòn bạc
Là cách anh rap, cách thả hồn vào những ngày dài còn nhạc
Là cứ như thế, những giai điệu xuất hiện vào 2 giờ đêm
Nói cho em biết trước hiên nhà vẫn có một ai chờ em
Là vì anh quá yếu đuối
Chỉ tìm trong giấc mơ
Một mình anh ngây thơ
Chỉ là người đứng chờ
Chạy đi đâu em hỡi
Chạy vào trong giấc mơ
Một mình anh tìm lối
Chẳng thể nào thoát ra...
1:07
Anh thường đi trên phố một mình
Với những suy nghĩ ở trong đầu
Em đã cùng ai không phải anh
Kề vai mỗi tối lúc em cần
Trong suy nghĩ anh nếu em
Rồi một ai sẻ lại đến
Cho anh kỉ niệm được hạnh phúc
Những lại chẳng còn ở bên
Bỡi vì nổI đau sẻ giết anh
Em cũng biết điều đó mà
Ngày em đến đây đối với
Thật sự điều đó như món quà
Nhưng chẳng thể nào trao em
Được hết bài nhạc anh tự viết
Trong căn phòng vắng một mình
Đối mặt tất cả khoảng yên lặng
Anh vẫn thường nghĩ
Lý do nào đã để bỏ mặt em quay đi
Để anh ở lại
Ôm suy tư rồi khóc ướt 2 hàng mi
nếu có thể trở lại
Anh xin được gửi em vài lời
Anh mong em đừng
Anh thường đi trên phố một mình
Với những suy nghĩ ở trong đầu
Em đã cùng ai không Phải Anh
Kề vai mỗi tối lúc em cần
Trong suy nghĩ anh nếu em đi
Rồi một ai sẽ lại đến
Cho anh kỷ niệm được hạnh phúc nhưng cuối cùng chẳng còn ở bên
Bởi vì nỗi đau sẽ giết anh
Em cũng biết điều đó mà
Ngày em đến đây đối với anh
Thực sự điều đó như món quà
Nhưng chẳng thể nào trao hết cho em
Bài nhạc anh tự viết
Chung căn Phòng tối một mình anh đối mặt hết cả sự khoảng lặng
Anh vẫn thường nghĩ
Lý do nào đã đợi em quay đi
Để anh ở lại
Ôm suy tư rồi khóc hết cả hai hàng mi
Nếu có trở lại
Anh mong mình sẻ gửi nhắn đến em vài lời
Ngày có được em là điều tuyệt nhất
Mà anh từng có trong cuộc đời
Điếu thuốc vừa châm
Trên mặt bàn anh suy nghĩ về mọi thứ
Những chuyện về anh thật tệ bạc , nhưng em vẫn sẵn lòng tha thứ
Anh thường đi trên phố một mình
Với những suy nghĩ ở trong đầu
Em đã cùng ai không Phải Anh
Kề vai mỗi tối lúc em cần
Trong suy nghĩ anh nếu em đi
Rồi một ai sẽ lại đến
Cho anh kỷ niệm được hạnh phúc nhưng cuối cùng chẳng còn ở bên
Bởi vì nỗi đau sẽ giết anh
Em cũng biết điều đó mà
Ngày em đến đây đối với anh
Thực sự điều đó như món quà
Nhưng chẳng thể nào trao hết cho em
Bài nhạc anh tự viết
Chung căn Phòng tối một mình anh đối mặt hết cả sự khoảng lặng
Anh vẫn thường nghĩ
Lý do nào đã đợi em quay đi
Để anh ở lại
Ôm suy tư rồi khóc hết cả hai hàng mi
Nếu có trở lại
Anh mong mình sẻ gửi nhắn đến em vài lời
Ngày có được em là điều tuyệt nhất
Mà anh từng có trong cuộc đời
Điếu thuốc vừa châm
Trên mặt bàn anh suy nghĩ về mọi thứ
Những chuyện về anh thật tệ bạc , nhưng em vẫn sẵn lòng tha thứ
Này người con gái
Ngày hôm nào đã khiến đôi mi này ướt đẩm
Những bước chân cũ qua đường xưa
Và một tình yêu mà tình yêu này anh cất giữ
em, khi cơn mưa kéo đến anh lại nhớ về em
nhớ về ngày đó em đã luôn nói: sẽ thức cùng anh qua từng đêm
hai ta kết thúc do bản thân anh chẳng thể nào thắng nổi người đó
em bỏ lại anh ngồi khóc một mình rồi vứt nổi buồn trong 1 xó
ngày em rời đi “ Trời “ như muốn khóc thay cho chuyện tình của chúng ta
bỗng chóc hụt hẫng vì lời em nói: muốn xem 2 ta nhu người lạ
tim anh lúc đó cứ như vỡ nát chẳng nổi buồn nào có thể tả
chỉ biết im lặng ngồi vào 1 góc và ôm nổi nhớ về chuyen đã qua
anh thức trắng luôn cả đêm nay vì vẫn thầm mong mình tìm lại
thứ cảm giác rằng em luôn ở đây nhưng giờ thì em đã xa mãi
thế giới của anh chẳng còn có em như phủ cả bầu trời bạc
chẳng còn màu xanh khi anh chỉ biết gửi hết nổi niềm vào nhạc
vẫn là hình bóng của người con gái anh đã từng yêu em say đắm
nhưng cũng giờ đây vẫn chính là em người làm anh nhớ suốt trăm năm
đến nay mọi chuyện nó đã kết thúc nhưng vẫn còn thứ sót lại
một kí ức đẹp chỉ có thể nhớ chứ không thể ở thực tại
Hay bạn ơi ❤
1:05