Anh rất yêu em nhưng sự nhút nhát ấy của anh đã khiến anh đánh mất em anh còn chẳng dám nói chuyện với em hay lại gần em anh đứng xa xa nhìn em đang nói chuyện với một người tốt hơn anh gấp triệu lần nếu có thể gặp em một lần nữa anh sẽ ôm em thật chặt và nói ra những nỗi đau mà anh phải gánh chịu Anh hứa với em anh sẽ luôn ở đây đợi em 😊😊😊😊
Thật tiếc với một mối tình thật đẹp. tại sao ngày ấy mình lại như vậy, tất cả giờ đây chỉ còn kỉ niệm , đã chỡ em qua tất cả con đường mình thích đi những quán mình hay ăn
Tui rất yêu ak ấy vì đy là bài nhạc ak ấy đã cho mjk nghe lúc bạn nhau bh mất nhau r nghe lại cảm thấy rất đau lòng chỉ muốn khóc tui nhớ ak ấy chĩnh😭🥹
Vài lời tỏ bày anh gửi đến Tháp Nhạn - biểu tượng nơi em vẫn gọi là nguyên quán Dưới trời nắng hạn liệu người có nhận được những hạt mưa từ trong lời Xuyên hát Ái tình em trao anh nguyện giữ trong tim để đến vạn niên vẫn mãi là di sản Để mỗi khi nản anh không được đầu hàng, tự nhắc nhở mình phải vững chãi - Và thi thoảng Anh chợt hướng về vầng dương, những nỗi niềm dần vương, tâm hồn này vẫn cần được nương náu Để trưởng thành ta buộc phải đánh đổi... có những đau thương anh thấu tận xương máu Lỡ có những điều không may, làm tâm lung lay, thì anh mong em đây hãy yên chí Anh sẽ nỗ lực không màng nỗi khổ cực, người phàm này *** bẻ gãy thiên ý Dẫu phải ngả về hai phía Đông - Tây như Bạch Hổ với Thanh Long Anh sẵn sàng chân không, vượt mọi khổ hạnh rồi cùng em, ngồi chiêm ngưỡng cả bầu trời xanh trong Vì một lòng sống như Huyền Đức “Thà rằng phụ mình chứ không phụ người” Nên tay ôm lấy phiền phức chỉ để thấy hạnh phúc mà em hằng e ấp trong nụ cười Tấm lòng này chỉ cần người chứng nhận, anh cũng chẳng cần đâu thánh thần nào chứng giám Phận nữ nhi em vốn nhiều thiệt thòi nên càng phải cố gắng để anh thật xứng đáng Ráng vận dụng mọi khả năng thiên Phú - Yên lòng mình và cả chặng tình duyên Dẫu phải hái bằng được vì tinh tú, hay phải đạp đổ cả tứ trụ kình thiên... em ơi...
Sao không là ta của những lúc thường ngày? Hmm, sao hôm nay anh buồn vậy? Vì, có những nỗi niềm lặng thầm Thôi, thôi xin em đừng nặng tâm Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau, hay sẽ không biết nhau? Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ mang máng như lời một bài hát Có biết không em, từ những sai sót đó Anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng Mà không phải thay lòng vì một ai trót nhớ Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra Biết được đâu, em ơi duyên phận mà Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây, từ cử chỉ, giọng nói từng chi tiết Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng Nguyện sẽ giới hạn cuộc tình này đến, 10 ngàn năm Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở Hmmm, lê đôi chân anh đi tìm gì ở cuối chân trời Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luân hồi Hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một lần được mang Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là gì hiện hữu Em sẽ lại đến và rồi sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười Muốn mai này nên người vợ người chồng Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo Ra trước hiên em rót một cốc trà, sà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vang, em có nghe thấy lớp nhỏ cười giòn tan Em muốn ở đâu? Khuất sâu nơi địa đàng hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi, có em rồi đời sống này khỏe hơn Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành Vươn cao cho gia đình dựa bóng Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hồng, sẽ úa tàn vội vàng chẳng mấy lâu Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở Hmmm, lê đôi chân anh đi tìm gì ở cuối chân trời Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luân hồi Hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên "Nếu mà có thể kì hạn lên mối tình yêu này được Anh... Anh hi vọng là... Được 10 ngàn năm"
Sao không là ta của những lúc thường ngày ? hm.. Sao hôm nay anh buồn vầy ? Vì, có những nỗi niềm lặng thầm Th..Thôi xin em đừng nặng tâm Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau - Hay sẽ không biết nhau ?- Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu. Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ man máng như lời một bài hát Có biết không em, từ những sai sót đó, anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng, mà không phải thay lòng vì một ai chót nhớ. Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra uch..biết được đâu, em ơi duyên phận mà Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây ? Từ cử chỉ, giọng nó i từng chi tiết Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng Nguyện giới hạn cuộc tình đến 10 ngàn năm. Bridge : Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở hmmm Lê đôi anh đi tìm gì ở cuối chân trời Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luần hồi hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên
Ver 2 : Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một -lần được mang Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là gì hiện hữu Em sẽ lại đến rồi em sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười, muốn mai này nên người vợ người chồng Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo Ra trước hiên em rót một cóc trà, xà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vàng, Em có nghe thấy lớp nhỏ cười dòn tan Em muốn ở đâu ? Khuất sâu nơi địa đàn hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi... có em rồi đời sống này khỏe hơn Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành, vươn cao cho gia đình dựa bóng Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hông, sẽ úa tan vội vàng chẳng mấy lâu Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
Anh rất yêu em nhưng sự nhút nhát ấy của anh đã khiến anh đánh mất em anh còn chẳng dám nói chuyện với em hay lại gần em anh đứng xa xa nhìn em đang nói chuyện với một người tốt hơn anh gấp triệu lần nếu có thể gặp em một lần nữa anh sẽ ôm em thật chặt và nói ra những nỗi đau mà anh phải gánh chịu
Anh hứa với em anh sẽ luôn ở đây đợi em 😊😊😊😊
Chuyện này vốn dĩ định đoạt sẽ kết thức từ trước đó 10 ngàn năm
Thật tiếc với một mối tình thật đẹp. tại sao ngày ấy mình lại như vậy, tất cả giờ đây chỉ còn kỉ niệm , đã chỡ em qua tất cả con đường mình thích đi những quán mình hay ăn
anh yêu em ❤
Tui rất yêu ak ấy vì đy là bài nhạc ak ấy đã cho mjk nghe lúc bạn nhau bh mất nhau r nghe lại cảm thấy rất đau lòng chỉ muốn khóc tui nhớ ak ấy chĩnh😭🥹
Vài lời tỏ bày anh gửi đến Tháp Nhạn - biểu tượng nơi em vẫn gọi là nguyên quán
Dưới trời nắng hạn liệu người có nhận được những hạt mưa từ trong lời Xuyên hát
Ái tình em trao anh nguyện giữ trong tim để đến vạn niên vẫn mãi là di sản
Để mỗi khi nản anh không được đầu hàng, tự nhắc nhở mình phải vững chãi - Và thi thoảng
Anh chợt hướng về vầng dương, những nỗi niềm dần vương, tâm hồn này vẫn cần được nương náu
Để trưởng thành ta buộc phải đánh đổi... có những đau thương anh thấu tận xương máu
Lỡ có những điều không may, làm tâm lung lay, thì anh mong em đây hãy yên chí
Anh sẽ nỗ lực không màng nỗi khổ cực, người phàm này *** bẻ gãy thiên ý
Dẫu phải ngả về hai phía Đông - Tây như Bạch Hổ với Thanh Long
Anh sẵn sàng chân không, vượt mọi khổ hạnh rồi cùng em, ngồi chiêm ngưỡng cả bầu trời xanh trong
Vì một lòng sống như Huyền Đức “Thà rằng phụ mình chứ không phụ người”
Nên tay ôm lấy phiền phức chỉ để thấy hạnh phúc mà em hằng e ấp trong nụ cười
Tấm lòng này chỉ cần người chứng nhận, anh cũng chẳng cần đâu thánh thần nào chứng giám
Phận nữ nhi em vốn nhiều thiệt thòi nên càng phải cố gắng để anh thật xứng đáng
Ráng vận dụng mọi khả năng thiên Phú - Yên lòng mình và cả chặng tình duyên
Dẫu phải hái bằng được vì tinh tú, hay phải đạp đổ cả tứ trụ kình thiên... em ơi...
❤❤❤
Thề nghee đc 1 năm r vẫn hay
❤️
Thanh Thảo haha
Sao không là ta của những lúc thường ngày?
Hmm, sao hôm nay anh buồn vậy?
Vì, có những nỗi niềm lặng thầm
Thôi, thôi xin em đừng nặng tâm
Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người
Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười
Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau, hay sẽ không biết nhau?
Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu
Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác
Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ mang máng như lời một bài hát
Có biết không em, từ những sai sót đó
Anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số
Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng
Mà không phải thay lòng vì một ai trót nhớ
Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời
Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi
Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng
Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng
Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra
Biết được đâu, em ơi duyên phận mà
Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây, từ cử chỉ, giọng nói từng chi tiết
Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết
Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng
Nguyện sẽ giới hạn cuộc tình này đến, 10 ngàn năm
Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly
Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì
Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở
Hmmm, lê đôi chân anh đi tìm gì ở cuối chân trời
Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luân hồi
Hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên
Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một lần được mang
Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan
Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là gì hiện hữu
Em sẽ lại đến và rồi sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ
Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười
Muốn mai này nên người vợ người chồng
Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng
Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo
Ra trước hiên em rót một cốc trà, sà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo
Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vang, em có nghe thấy lớp nhỏ cười giòn tan
Em muốn ở đâu? Khuất sâu nơi địa đàng hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang
Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi, có em rồi đời sống này khỏe hơn
Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con
Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành
Vươn cao cho gia đình dựa bóng
Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống
Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hồng, sẽ úa tàn vội vàng chẳng mấy lâu
Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly
Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì
Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở
Hmmm, lê đôi chân anh đi tìm gì ở cuối chân trời
Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luân hồi
Hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên
"Nếu mà có thể kì hạn lên mối tình yêu này được
Anh...
Anh hi vọng là...
Được 10 ngàn năm"
Anh yeu em
Anh rất tiết vì đã đánh mất em...
sad
Sao không là ta của những lúc thường ngày ?
hm.. Sao hôm nay anh buồn vầy ?
Vì, có những nỗi niềm lặng thầm
Th..Thôi xin em đừng nặng tâm
Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người
Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười
Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau - Hay sẽ không biết nhau ?-
Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu.
Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác
Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ man máng như lời một bài hát
Có biết không em, từ những sai sót đó, anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số
Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng, mà không phải thay lòng vì một ai chót nhớ.
Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời
Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi
Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng
Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng
Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra
uch..biết được đâu, em ơi duyên phận mà
Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây ? Từ cử chỉ, giọng nó i từng chi tiết
Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết
Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng
Nguyện giới hạn cuộc tình đến 10 ngàn năm.
Bridge :
Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly
Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì
Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở
hmmm Lê đôi anh đi tìm gì ở cuối chân trời
Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luần hồi
hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên
Ver 2 :
Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một -lần được mang
Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan
Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là gì hiện hữu
Em sẽ lại đến rồi em sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ
Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười, muốn mai này nên người vợ người chồng
Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng
Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo
Ra trước hiên em rót một cóc trà, xà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo
Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vàng, Em có nghe thấy lớp nhỏ cười dòn tan
Em muốn ở đâu ? Khuất sâu nơi địa đàn hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang
Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi... có em rồi đời sống này khỏe hơn
Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con
Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành, vươn cao cho gia đình dựa bóng
Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống
Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hông, sẽ úa tan vội vàng chẳng mấy lâu
Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
. 🫶
Ah yêu em nhưng em đéo yêu ah
Thô nhưng thật :))