Đêm Cuối Cùng tân cổ Còn đêm nay, đêm cuối cùng Rồi ngày mai xa muôn trùng Ôi tiếng đàn lời huyên tích tình tang Ôi tiếng hò mênh mang rót đều vang Ôi tâm hồn bâng khuâng khúc biệt ly Nước mắt rơi trong lòng Còn đêm nay, đêm cuối cùng Rồi ngày mai ai lên đường Ai có dù phiêu lưu chốn rừng sâu Ai có dù muôn phương lướt về đâu Ai có dù yên vui nơi đồng quê Nhớ nhớ ta quay về Hãy nhớ mau quay về Vọng cổ Đưa tiễn người đi đêm cuối cùng đôi mi đà đẫm lệ, chén li bôi xin hẹn lại chén tương phùng Nắm tay ca theo tiếng trống bặp bùng Ánh lửa hồng mờ in đôi bóng nhỏ, khúc chia lìa tê tái cõi lòng tôi Tiếng giã từ đừng nói vội người ơi bởi tôi sợ ngày mai nguyệt khuyết hoa tàn Đêm cuối cùng hãy cạn chén hàn huyên kẽo mai này phải lìa xa đôi ngã Ôi khúc hát chia li dưong âm còn giương động mãi để tiễn người đi nơi quan tái muôn trùng Một buổi chia tay bao thuở được cụng cùng Gió đêm nay sao vụt vù thổi lạnh, lạnh bốn phương trời lạnh cả bạn tình chung Anh đi rồi em có nhớ anh không? Môi em đừng héo những nụ cười tươi thắm Tuy xa cách nhưng tình ta vẫn nặng, nặng u sầu và nặng cả lòng thương Đã say không biết còn ai tỉnh, xem thử nêu lên đến độ nào Nhạc ngược vang lừng trên nẻo vắng, giấc hồ đêm lạnh cũng nao nao Tri âm còn gặp đêm nay nữa, mai mốt tìm ta ở chốn nào Ray rứt sầu dâng từ đáy chén, tao phùng là một giấc chiêm bao Vọng cổ Em ơi đêm nay chưa phải là đêm cuối cùng ly cách thì đừng hát lên bài ca vĩnh biệt khi đầu cay đã nhạt ánh trăng vàng Gió núi từ xa vẩn quyện mấy cung đàn Em hỏi tôi bao giờ anh trở lại, tôi trả lời rằng khi nắng nhuộm vườn xuân Đôi bàn tay vừa quấn quýt tìm nhau, làn môi mộng đã hoà trong nhịp thở Đêm cuối cùng em ơi đừng nức nở chi, hãy vững lòng tin đi trăng khuyết sẽ lại tròn Còn đêm nay đêm cuối cùng Nghẹn ngào thay đêm sum vầy Mong có ngày nao ta thấy mặt nhau Tay siết bàn tay đưa đón vài câu Vui vui làm sao bao mối tình sâu Nước mắt thôi đong sầu Vọng cổ Thôi hãy lau đi đôi dòng nước mắt và hãy ngưng đi những tiếng hát âm thầm Đêm sắp tàn buồn lắm em ơi đừng nói nữa những lời ly biệt Ngày mai gió núi mây ngàn, làm sao chẳng nhớ điệu đàn chia ly
@@Nhanhlanrung9 Tuỳ khán giả nhưng mình chỉ đánh giá trường phái ca thôi ( 1 là trường phái ca chân phương mà nghệ sĩ Út Trà Ôn đi đầu, 2 là trường phái ca hoa lá và luyến láy mà nghệ sĩ Minh Cảnh tiên phong)😜
Tân cổ: ĐÊM CUỐI CÙNG (Tân nhạc: Hoàng Thi Thơ; cổ nhạc: NSND Viễn Châu) Trình bày: NS Hùng Cường NHẠC: Còn đêm nay, đêm cuối cùng Rồi ngày mai xa muôn trùng. Ôi tiếng đàn lời huyên tích tình tang Ôi tiếng hò mênh mang rót đều vang Ôi tâm hồn bâng khuâng khúc biệt ly Nước mắt rơi trong lòng. Còn đêm nay, đêm cuối cùng Rồi ngày mai ai lên đường. Ai có dù phiêu lưu chốn rừng sâu Ai có dù muôn phương lướt về đâu Ai có dù yên vui nơi đồng quê Nhớ nhớ ta quay về! Hãy nhớ... mau quay... về. VỌNG CỔ: Đưa tiễn người đi đêm cuối cùng đôi mi đà đẫm lệ, chén ly bôi xin hẹn lại chén tương... phùng. [1]: Nắm tay ca theo tiếng trống bập bùng. Ánh lửa hồng mờ in đôi bóng nhỏ, phút chia lìa tê tái cõi lòng tôi. Tiếng giã từ đừng nói vội người ơi bởi tôi sợ ngày mai nguyệt khuyết hoa tàn. Đêm cuối cùng hãy cạn chén hàn huyên, kẻo mai này phải lìa xa đôi ngả... [2]: Ôi khúc hát chia ly dư âm còn vương đọng mãi để tiễn người đi nơi quan tái muôn trùng. Một buổi chia tay bao thuở được chung cùng. Gió đêm nay sao vụt vù thổi lạnh, lạnh bốn phương trời lạnh cả bạn tình chung. Anh đi rồi em có nhớ anh không? Môi em đừng héo những nụ cười tươi thắm. Tuy xa cách nhưng tình ta vẫn nặng, nặng u sầu và nặng cả lòng thương... NGÂM THƠ: Đã say không biết còn ai tỉnh, Xem thử nêu lên đến độ nào. Nhạc ngược vang lừng trên nẻo vắng, Giấc hồ đêm lạnh cũng nao nao. Tri âm còn gặp đêm nay nữa, Mai mốt tìm ta ở chốn nào. Ray rứt sầu dâng từ đáy chén, Tao phùng là một giấc chiêm bao. VỌNG CỔ: Em ơi đêm nay chưa phải là đêm cuối cùng ly cách thì đừng hát lên bài ca vĩnh biệt khi đầu cây đã nhạt ánh trăng... vàng. [5]: Gió núi từ xa vẫn quyện mấy cung đàn. Em hỏi tôi: "Bao giờ anh trở lại?", tôi trả lời rằng khi nắng nhuộm vườn xuân. Đôi bàn tay vừa quấn quýt tìm nhau, làn môi mộng đã hòa trong nhịp thở. Đêm cuối cùng em ơi đừng nức nở chi, hãy vững lòng tin trăng khuyết sẽ lại tròn. NHẠC: Còn đêm nay, đêm cuối cùng Nghẹn ngào thay đêm sum vầy. Mong có ngày nao ta thấy mặt nhau Tay siết bàn tay đưa đón vài câu Vui vui làm sao bao mối tình sâu Nước mắt thôi đong sầu. [Tiếp câu 6]: Thôi hãy lau đi đôi dòng nước mắt và hãy ngưng đi những tiếng hát âm thầm. Đêm sắp tàn buồn lắm em ơi, đừng nói nữa những lời ly biệt. Ngày mai gió núi mây ngàn Làm sao chẳng nhớ điệu đàn chia ly.
Đêm Cuối Cùng tân cổ
Còn đêm nay, đêm cuối cùng
Rồi ngày mai xa muôn trùng
Ôi tiếng đàn lời huyên tích tình tang
Ôi tiếng hò mênh mang rót đều vang
Ôi tâm hồn bâng khuâng khúc biệt ly
Nước mắt rơi trong lòng
Còn đêm nay, đêm cuối cùng
Rồi ngày mai ai lên đường
Ai có dù phiêu lưu chốn rừng sâu
Ai có dù muôn phương lướt về đâu
Ai có dù yên vui nơi đồng quê
Nhớ nhớ ta quay về
Hãy nhớ mau quay về
Vọng cổ
Đưa tiễn người đi đêm cuối cùng đôi mi đà đẫm lệ,
chén li bôi xin hẹn lại chén tương phùng
Nắm tay ca theo tiếng trống bặp bùng
Ánh lửa hồng mờ in đôi bóng nhỏ,
khúc chia lìa tê tái cõi lòng tôi
Tiếng giã từ đừng nói vội người ơi
bởi tôi sợ ngày mai nguyệt khuyết hoa tàn
Đêm cuối cùng hãy cạn chén hàn huyên
kẽo mai này phải lìa xa đôi ngã
Ôi khúc hát chia li dưong âm còn giương động mãi
để tiễn người đi nơi quan tái muôn trùng
Một buổi chia tay bao thuở được cụng cùng
Gió đêm nay sao vụt vù thổi lạnh,
lạnh bốn phương trời lạnh cả bạn tình chung
Anh đi rồi em có nhớ anh không?
Môi em đừng héo những nụ cười tươi thắm
Tuy xa cách nhưng tình ta vẫn nặng,
nặng u sầu và nặng cả lòng thương
Đã say không biết còn ai tỉnh,
xem thử nêu lên đến độ nào
Nhạc ngược vang lừng trên nẻo vắng,
giấc hồ đêm lạnh cũng nao nao
Tri âm còn gặp đêm nay nữa,
mai mốt tìm ta ở chốn nào
Ray rứt sầu dâng từ đáy chén,
tao phùng là một giấc chiêm bao
Vọng cổ
Em ơi đêm nay chưa phải là đêm cuối cùng ly cách
thì đừng hát lên bài ca vĩnh biệt
khi đầu cay đã nhạt ánh trăng vàng
Gió núi từ xa vẩn quyện mấy cung đàn
Em hỏi tôi bao giờ anh trở lại,
tôi trả lời rằng khi nắng nhuộm vườn xuân
Đôi bàn tay vừa quấn quýt tìm nhau,
làn môi mộng đã hoà trong nhịp thở
Đêm cuối cùng em ơi đừng nức nở chi,
hãy vững lòng tin đi trăng khuyết sẽ lại tròn
Còn đêm nay đêm cuối cùng
Nghẹn ngào thay đêm sum vầy
Mong có ngày nao ta thấy mặt nhau
Tay siết bàn tay đưa đón vài câu
Vui vui làm sao bao mối tình sâu
Nước mắt thôi đong sầu
Vọng cổ
Thôi hãy lau đi đôi dòng nước mắt
và hãy ngưng đi những tiếng hát âm thầm
Đêm sắp tàn buồn lắm em ơi
đừng nói nữa những lời ly biệt
Ngày mai gió núi mây ngàn,
làm sao chẳng nhớ điệu đàn chia ly
Cách ca của nghệ sĩ Hùng Cường theo trường phái chân phương của nghệ sĩ Út Trà Ôn 😜
Tôi thấy Ns Hùng Cường hát hay hơn Ns Út Trà Ôn nhiều ý kiến cá nhân ạ
@@Nhanhlanrung9 Tuỳ khán giả nhưng mình chỉ đánh giá trường phái ca thôi ( 1 là trường phái ca chân phương mà nghệ sĩ Út Trà Ôn đi đầu, 2 là trường phái ca hoa lá và luyến láy mà nghệ sĩ Minh Cảnh tiên phong)😜
❤❤
Tân cổ: ĐÊM CUỐI CÙNG (Tân nhạc: Hoàng Thi Thơ; cổ nhạc: NSND Viễn Châu)
Trình bày: NS Hùng Cường
NHẠC:
Còn đêm nay, đêm cuối cùng
Rồi ngày mai xa muôn trùng.
Ôi tiếng đàn lời huyên tích tình tang
Ôi tiếng hò mênh mang rót đều vang
Ôi tâm hồn bâng khuâng khúc biệt ly
Nước mắt rơi trong lòng.
Còn đêm nay, đêm cuối cùng
Rồi ngày mai ai lên đường.
Ai có dù phiêu lưu chốn rừng sâu
Ai có dù muôn phương lướt về đâu
Ai có dù yên vui nơi đồng quê
Nhớ nhớ ta quay về!
Hãy nhớ... mau quay... về.
VỌNG CỔ:
Đưa tiễn người đi đêm cuối cùng đôi mi đà đẫm lệ, chén ly bôi xin hẹn lại chén tương... phùng.
[1]: Nắm tay ca theo tiếng trống bập bùng. Ánh lửa hồng mờ in đôi bóng nhỏ, phút chia lìa tê tái cõi lòng tôi. Tiếng giã từ đừng nói vội người ơi bởi tôi sợ ngày mai nguyệt khuyết hoa tàn. Đêm cuối cùng hãy cạn chén hàn huyên, kẻo mai này phải lìa xa đôi ngả...
[2]: Ôi khúc hát chia ly dư âm còn vương đọng mãi để tiễn người đi nơi quan tái muôn trùng. Một buổi chia tay bao thuở được chung cùng. Gió đêm nay sao vụt vù thổi lạnh, lạnh bốn phương trời lạnh cả bạn tình chung. Anh đi rồi em có nhớ anh không? Môi em đừng héo những nụ cười tươi thắm. Tuy xa cách nhưng tình ta vẫn nặng, nặng u sầu và nặng cả lòng thương...
NGÂM THƠ:
Đã say không biết còn ai tỉnh,
Xem thử nêu lên đến độ nào.
Nhạc ngược vang lừng trên nẻo vắng,
Giấc hồ đêm lạnh cũng nao nao.
Tri âm còn gặp đêm nay nữa,
Mai mốt tìm ta ở chốn nào.
Ray rứt sầu dâng từ đáy chén,
Tao phùng là một giấc chiêm bao.
VỌNG CỔ:
Em ơi đêm nay chưa phải là đêm cuối cùng ly cách thì đừng hát lên bài ca vĩnh biệt khi đầu cây đã nhạt ánh trăng... vàng.
[5]: Gió núi từ xa vẫn quyện mấy cung đàn. Em hỏi tôi: "Bao giờ anh trở lại?", tôi trả lời rằng khi nắng nhuộm vườn xuân. Đôi bàn tay vừa quấn quýt tìm nhau, làn môi mộng đã hòa trong nhịp thở. Đêm cuối cùng em ơi đừng nức nở chi, hãy vững lòng tin trăng khuyết sẽ lại tròn.
NHẠC:
Còn đêm nay, đêm cuối cùng
Nghẹn ngào thay đêm sum vầy.
Mong có ngày nao ta thấy mặt nhau
Tay siết bàn tay đưa đón vài câu
Vui vui làm sao bao mối tình sâu
Nước mắt thôi đong sầu.
[Tiếp câu 6]: Thôi hãy lau đi đôi dòng nước mắt và hãy ngưng đi những tiếng hát âm thầm. Đêm sắp tàn buồn lắm em ơi, đừng nói nữa những lời ly biệt.
Ngày mai gió núi mây ngàn
Làm sao chẳng nhớ điệu đàn chia ly.
Cảm ơn bạn thật nhiều.
xin ccs mới phát huy đàn và ca cãi lương xưa còn kg tìm kiếm vé xem bằng kêu mới p có k g nào nghe.
Bài này tân nhạc của Hoàng Thi Thơ
Cảm ơn bạn cho biết. Chân thành cảm ơn.
kg muốn nghe mà g trẻ o kg truyền t cl chạy mới nghe co mùi đâu bảo sau kg o xem