"Kẻ bắt nạt em sẽ chẳng cảm thấy gì đâu. Họ không thấy tội lỗi càng không thấy hối hận, có khi họ sẽ thấy vui vì em chẳng còn đây, thứ khiến họ chướng mắt. Nên làm ơn đấy xin em, đừng 44. Họ ghét em, không muốn em sống thì em càng phải sống, sống thật tốt, thật tốt vào cho họ thấy một em thật mạnh mẽ. "
Nhìn bài này lại nhớ đấy. Tôi cũng phải cố 44 được 10 năm r. Hôm qua vừa là sinh nhật 19 tuổi của tôi. Cũng thiêng thật khi sáng nay bài này là thứ đầu tiên xuất hiện trên yt của tôi… Cứ như nó là 1 lời kỉ niệm cho cô bé 8 tuổi năm nào, nghĩ rằng nếu nó chết đi thì bố sẽ thay đổi, mẹ sẽ thay đổi, em nó sẽ có được sự trưởng thành tốt hơn nếu nó chết đi… nhưng khi con bé đó đứng trên nóc toà chung cư nhà mình, nó lại thầm tự hỏi, rằng liệu nếu nó tiếp tục sống, nó vẫn muốn đc sống tiếp đấy, nhưng vì nó tự hỏi liệu mình khi 18 tuổi có đẹp không… Gửi cho em năm 8 tuổi… cảm ơn em vì đã hèn nhát mà ở lại. . Kể cả giờ em trai em… chắc chắn nó sẽ không lớn lên như em muốn nữa, nó sẽ là người mà em ghét cay ghét đắng… bố mẹ vẫn sẽ làm em cảm thấy họ sẽ vứt bỏ mình, bố vẫn sẽ làm em nghĩ ông ấy sẽ giết em, và em sẽ phải chịu thêm thật nhiều tủi nhục, cô đơn, em sẽ bị bạn bè xa lánh tới tận khi em 18… nhưng ít nhất thì em cũng biết được bố sẽ không giết mẹ em như những gì ông ngoại từng làm với bà… và cuối cùng em biết thực ra cả nhà vẫn yêu em, họ không hận em đến thế và sẽ không đời nào vứt bỏ em, bất kể họ đã làm gì với em, và với họ em đã là gì… họ không ghét em hay ghê tởm em như em nghĩ đâu Nhưng em biết điều tuyệt nhất từng xảy ra cho chúng ta là gì không? Đúng là em đã nghĩ, mình hèn nhát, không dám chết vì em em, nhưng em không biết rằng chính cái suy nghĩ tò mò liệu mình có đẹp không ấy, em đã có nhen nhóm chút tình yêu với chính mình. Giờ chị đã rất đẹp rồi, và đó cũng là nhờ chị may mắn có những người bạn tuyệt vời, bọn chị gắn bó được nhiều năm rồi. Và kể cả giờ chị đã tàn tạ, sức khoẻ của chị rất tệ sau những gì chúng ta phải trải qua, chị bị cô lập lâu tới nỗi chị không còn nhớ cách làm quen với bạn mới hay cách xã giao nữa, chị biết bộ dạng nhục nhã này sẽ làm em sợ hãi, nhưng mà chị cũng đang cố gắng để chữa lành những vết thương này, để sống tiếp Có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ 44 nữa. Chị không biết đó là điều tốt nhất hay tệ nhất nhưng mà, nếu chúng ta sống tiếp, chúng ta sẽ lớn thôi. Chúng ta sẽ học thêm thật nhiều điều mới mà, có lẽ sẽ chữa lành ta, dẫu cho có thật nhiều đau đớn, thật nhiều sự sỉ nhục, thật nhiều những thứ ghê gớm bao bọc lấy em, tổn thương em… nhưng ít nhất thì ta sẽ lớn, sẽ có nhiều cơ hội để học hơn, và tuyệt nhất là để yêu thương nhiều hơn. Yêu nhất là yêu em đấy cô bé con ạ, dẫu em có nghĩ mình không xứng để được yêu đến nhường nào. Và nhớ nhất là phải nói cho thế giới ngoài kia biết, nói cho những cô bé giống em được biết, các em có thể sống, và nếu em có thể thì hãy sống vì các em có thể được yêu, nhất là bởi chính các em.
Những gì ta trải qua ấy, có lẽ là quá khứ đau buồn tủi nhục nhất. So với xung quanh, chẳng lấy ai như mình, họ đều có cuộc sống yên ổn. Chẳng phải bố mẹ họ tốt hơn rất nhiều đó sao! Ai ai cũng vậy, nhưng tại sao mình không được trải nghiệm niềm hạnh phúc giản đơn ấy? Vậy thì sống làm gì nữa... Cảm ơn chị, em kém chị 1 tuổi. Dù vậy em thấy được bản thân mình trong câu chuyện của chị. Quá khứ tồi tệ ấy, em sẽ không quên. Nhưng em không hận nó. Kí ức ấy sẽ là bài học, để chính em tránh khỏi vết xe đổ ấy. Giờ đây em đã lớn, đủ để hiểu cuộc sống còn nhiều điều hạnh phúc. Ta có thể tự trải nghiệm, rồi tự đi tìm kiếm sự hạnh phúc. Việc em cần làm hiện tại là cố gắng đỗ vào một trường đại học tốt, sau đó hẳn sẽ có nhiều điều sẽ đến. Chốt lại thì, đời còn vui lắm, không chill cách này thì còn vô vàn cách khác. Mấy chuyện nhỏ nhặt thì sao bằng những niềm vui ấy chứ! Nhỉ~
@@muon-44 cố gắng sống qua ngày thôi v. Nếu em ko lm gì thay đổi đc mọi thứ thì ráng ở lại đợi vậy, cố làm được gì làm em cảm thấy tốt hơn, làm em hạnh phúc hơn mà nó lành mạnh thì cứ lm Chịu khó nốt em ạ
Tớ vô tình xem được video này và đọc comment của các cậu, tớ chỉ ước là dù có gặp chuyện gì đi nữa các cậu cũng sẽ nỗ lực vượt qua hay chỉ đơn giản hãy nghĩ về những người thân yêu vẫn luôn yêu thương cậu vẫn đang chờ các cậu rồi mọi khó khăn sẽ đi qua thôi, cuộc đời chúng ta chỉ có một mà thôi mong các cậu sẽ trân trọng cuộc sống này và không từ bỏ cuộc sống
Well bạn đã chữa lành cho rất nhiều người đấy. Nó làm tôi nhớ lại về quá khứ của tôi. 1 người bạn nữ của tôi, là 1 cô gái mạnh mẽ nhưng tiêu cực, luôn chia sẻ những suy tư áp lực cho tôi, cũng là những suy nghĩ chưa đúng đắn, muốn rời đi khỏi trần thế. Tôi cũng đã cố gắng nỗ lực động viên và an ủi, nhiều lúc còn muốn mắng lại những suy nghĩ của cô ấy. Đến bây giờ cũng được vài tháng kể từ lúc tôi và cô ấy xích mích với nhau, cũng không còn nói chuyện với nhau nữa. Nhưng hiện tại nhìn bạn ấy vui vẻ cười đùa cùng bạn bè trở lại mà không cần sự động viên an ủi của tôi nữa, tôi cảm thấy những thứ tôi làm cũng không còn ý nghĩa gì với bạn ấy. Tôi không phải người trải qua những áp lực và tiêu cực, nhưng tôi đã chứng kiến sự bất lực và mệt mỏi của những người mang trong mình những cảm xúc ấy, nó thực sự rất kinh khủng. Vì vậy nếu bạn còn có thể ở lại thế giới này, còn có thể ngắm nhìn thế giới này, hãy tận hưởng chúng, đừng có những suy nghĩ dại dột mà mất đi cả thanh xuân của bản thân. Rồi đến một ngày bạn sẽ thấy thế giới này đáng sống đến nhường nào!
mình đã khóc khi chỉ mới nghe được mấy giây đầu đôi khi suy nghĩ 44 cứ thoáng qua trong đầu mình nhưng mình nghĩ đến những người xung quanh, bạn bè, người thân họ sẽ thấy ntn khi mình ko còn nữa chắc họ sẽ thấy buồn, hối hận nhưng dù thế nào đi nữa các cậu cũng phải cố gắng mạnh mẽ để tiếp tục sống ❤
Một lần mình đọc cmt trên TH-cam, bạn đó kể bà của bạn ý bị lẫn á, không nhớ là mẹ bạn ý mất lâu rồi nên mỗi ngày bà tỉnh dậy đều phải trải qua việc mất con một lần nữa. Nghe xong càng phải cố gắng mạnh mẽ sống.
Bạn ơi bạn nghĩ vậy cũng tốt. Nhưng hãy để lý do lớn nhất là bạn nhé. Vì bạn giỏi, bạn tuyệt vời, vì bạn còn những ước mơ, những điều muốn làm, những nơi chưa từng đặt chân tới, những món chưa từng thử qua, vì cả cơ thể đang hoạt động để bạn được sống, vì bạn đã kiên cường sống đến ngày hôm nay. Thay vì nghĩ lý do để 44 thì hãy đến những lý do để bạn bước tiếp nhé.
khi cảm thấy bản thân đã đạt giới hạn hãy để những tiếng kêu gào trong tâm trí thoát ra thành con chữ , vừa khóc vừa viết , khi viết cạn , ngủ một giấc thật ngon , mở mắt ra đón ánh sáng ban mai , cảm ơn bạn vì đã không ngủ mãi.
đã 44 hai lần nhưng không thành công, giờ nhớ lại cảm ơn vì bản thân đã thất bại, cảm ơn vì đã còn sống nhờ vậy mình đã tìm được người tốt với mình và bản thân đã tìm được hi vọng sống hơn p/s: cảm ơn mọi người đã quan tâm, mình hiện rất ổn và hài lòng với mọi thứ. Cmt của mình chỉ mang tính chất chia sẻ với những bạn đã và đang có ý định giống như mình đã từng thôi, xin đừng buông lời cay đắng.
@@KoutarouVN không như bạn nghĩ gia đình không hạnh phúc đâu, mẹ mình có người mới cha thì rượu chè bê tha chị mình thì đi làm xa. Toàn thui thủi một mình tự lo từ năm lớp 2
Thật may mắn khi lướt trúng video này, thật sự rất hay, truyền tải cảm xúc rất tốt và rất ý nghĩa. Cho mk thấy đc góc nhìn của người ở lại sau khi mk ra đi sẽ ntn. Nó có thể truyền mồi lửa, nối tiếp thêm sự sống cho những con người lạc lối có ý định 44 (như mk đã từng), giúp mk biết thêm còn nhiều điều quý giá mà mình bỏ lỡ trong cs, mk đau đớn khi quyết định ra đi, nhưng người thân ở lại cx đau đớn ko kém j mk. Mong video này đc viral 🎉 Và cảm ơn ad đã ra video này😊
để mà nói,những số lần muốn 44 chắc phải đc 2 năm rồi. Đến bh vẫn còn,4 lần muốn 44. Những tiêu cực cứ mãi ùa vây trong tâm trí mình. Nhưng vì hi vọng vẫn còn dang dở,những ước mơ chưa thể thực hiện,những lời động viên và khuyên nhủ vẫn nhớ tới giờ đã lay động hoàn toàn vào trái tim mình,mình rất biết ơn và rất muốn được ngàn lần nói câu cảm ơn với họ. Các bạn trong comment nè,người khác không đối xử tốt với mình thì mình cũng nên yêu bản thân và đối xử tốt với chính mình. Đừng vì họ mà làm các cậu bị đánh mất bản thân nhé,tớ cảm ơn vì đã đọc cmt này. Chúc mn có 1 ngày tht tốt lành!!
"Hôm nay, cậu có ổn không?" đôi khi thật khó để trả lời. Nhưng mà... "Như thế nào được gọi là ổn?". Các cậu nghĩ sao khi... ngoài kia có những người đang cố gắng níu kéo lấy sự sống của họ, liệu họ có ổn không?
Em đã từng rất muốn 44 ,lúc đấy em cũng ko biết tại sao các bạn lại cô lập em,em hỏi các bạn có bạn nói rằng do đồ em mặc quê mùa về nhà em nói với mẹ,mẹ bảo em đua đòi và tìm lí do mua đồ,nhà thì đã nghèo...em khóc,mẹ em mặc kệ lúc đấy em ko có phòng riêng,lớn rồi vẫn ngủ với mẹ lúc đấy phải trả nợ gia đình thì lục đục em vẫn nhớ mẹ em nói"tại m mà t với bố m cãi nhau..."thật ra đúng là tại vì em, anh em lớn rồi ly hôn thì bố em có công việc ổn định,mẹ em làm tự do ly hôn em sẽ phải theo bố,mẹ em rất tốt,tất cả việc nhà tiền nong mẹ em làm tất chỉ là mẹ hay mắng đánh thôi còn bố em thì hầu hết ko làm gì cả chỉ có mẹ làm. Có lẽ đó là khoảng thời gian đen tối nhất trong đời em,thậm chí em còn chọn ngày đẹp đối với em và lên kế hoạch để 44. Đêm ngày bao nhiêu em cũng ko nhớ nx em lại bị mẹ đánh hôm đấy là lần em cảm thấy đau nhất em khóc nhiều lắm,em cầm kéo đi vào bếp đứng thẫn thờ một lúc em đã nghĩ rất nhiều lúc đó em muốn 44 để giải thoát tất cả,nhưng em đứng ở đó rất lâu em muốn 44 nhưng em sợ đau sợ lúc chết em trông thật xấu xí và rồi khi mọi thứ qua đi sẽ chẳng ai nhớ đến em cả,lúc xác em bị phân hủy dưới lớp đất bị hàng trăm con sâu bọ cắn xé và sẽ bốc mùi hôi thối khó chịu nghĩ rồi nghĩ em đặt kéo xuống. Thật may lúc đó em đặt kéo xuống bởi vì bây h em cảm thấy rất vui nhà em hình như cũng đã trả xong nợ,nhà em xây thêm phòng,em có phòng riêng mẹ ko còn cùng phòng với em ko còn đánh em nhiều nữa,bố mẹ hầu như ko còn cãi nhau nữa,em có sự riêng tư và bây h em cũng trở nên thân thiện hòa đồng,em có rất nhiều bạn bọn em chơi với nhau rất vui,bây h em thấy thật hạnh phúc và may mắn khi năm đó em ko làm đến cùng😊😊😊
Gửi đến những bạn đang gặp phải chuyện tồi tệ một cái ôm nha 🫂 Yêu các bạn nhiều lắm, mong các bạn sẽ mạnh mẽ, dũng cảm vượt qua nhé. "Ai từ bỏ em cũng được nhưng em không được từ bỏ chính em" vậy nên hãy luôn yêu thương chính mình nhé🫂🌷
Từ những giây đầu e đã bị ấn tượng bởi từng câu nói của sopp, từng giây từng giây nữa e cảm nhận được giọng nói ấm áp, hoà vào từng điệu nhạc mà âm nhạc mang lại. Đặc biệt đó còn nhạc mà e đã từng rất thích nữa - hầu như mỗi ngày đều mở lên nghe nhưng với sự lo toan, áp lực từ nhiều thứ, từ cuộc sống xã hội đầy khắc nghiệt ngoài kia e dần quên đi mải mê cố gắng học, học và học vì sợ sẽ bị bỏ lại phía sau, sợ sẽ thua kém bạn bè, sợ khi nhìn thấy ánh mắt của bố mẹ khi đã móng ngóng con mình cố gắng như con nhà ngta đến chừng nào và còn nhiều thứ khác nữa, ... Những điều ấy khiến e phải sống trong sự mệt mỏi và r dần chán nản khi nào k hay. Đến một lúc,e cảm thấy bản thân như k còn sức lực , k còn cảm nhận nh điều vui vẻ nữa có lẽ chỉ vì ,... từ nhỏ e đã quen sống với nhịp sống cô đơn. Thật ra mà nói chưa đúng lắm, vì khi còn nhỏ e vẫn còn hồn nhiên, thích được trò chuyện tâm sự với mn nhưng r vì gđ, vì ba luôn mong muốn con trở thành ng mà ba mong muốn mà "đánh mất" đứa trẻ bên trong e ....
Mik từng nghe kể về 1 vụ bạo lực học đường ở trường mik vụ việc xảy ra với 1 lớp cùng khối nghe nói hè năm đó có 1 học sinh đã 44 khi hỏi truyện thì thấy bn ý phải chịu nhiều nỗi buồn rồi…gia đình bạn ý thì hình như ba mẹ ly dị bn còn bị các bạn trong lớp tẩy chay một nhóm bạn còn làm những hđ ko hay chút nào thêm cả việc áp lực học hành khiến bn ý ko muốn sống nữa điều đáng buồn hơn là những kẻ bạo lực học đường ấy lại chẳng thấy có lỗi gì cả bọn họ cùng nhau chôn vùi đi sự thật và chẳng ai biết rằng bn ấy 44 vì gì … thời nay ít kẻ bạo lực học đường thấy tội lỗi lắm…
Đôi lời gửi đến những người muốn 44 Nỗi đau của cậu sẽ ko mất đi mà là truyền đi cho những người thân, người bạn. Đó cx ko phải là cách duy nhất đâu vậy nên tin tôi. Có nghĩ đến việc 44 thì cx phải nghĩ cho ngthan, bạn bè,... Tôi nói đây, tôi yêu bạn, dù tôi ko bt bạn là ai nhưng tôi sẽ vẫn yêu bạn. Dù là xấu, đẹp, khuyết tật,bị bắt nạt,.. Thì tôi vẫn sẽ trog tâm trí cậu và nói những lời tốt đẹp nhất đến cậu
Mọi người ơi, tớ muốn ôm mọi người lắm, tớ chưa bao giờ có ý định ấy, nhưng vô tình tớ thấy video này, tớ tò mò, tớ đọc cmt, rồi tớ khóc, tớ không biết mọi người trải qua những gì, tớ không giúp được nhưng thật lòng, tớ muốn ôm các cậu thật lâu rồi khóc, bao lâu cũng được, miễn là các cậu đừng đi....
sắp đi ngủ mà tự nhiên vũ trụ gửi cái vid này, mình đã nghe và xem bình luận thấy mọi người phiến diện quá. Xin hãy hiểu cho những người đã lựa chọn ra đi "ích kỷ" như vậy, đừng trách móc họ dại dột, bỏ đi để lại nỗi đau cho người khác. Đừng ép người đau răng phải nghĩ cho nỗi đau của người khác nữa. Để đi đến bước đường như thế là họ đã tuyệt vọng lắm rồi, không phải là chưa từng mở lòng, chưa từng đi tìm sự giúp đỡ nhưng thứ họ nhận lại có chắc rằng là sự cảm thông sẻ chia không hay chỉ là những câu nói vô nghĩa như "chuyện có gì đâu/ sao suy nghĩ tiêu cực thế/ người muốn sống không sống được mà m lại muốn 44 à/ cuộc đời còn dài mà/ mày còn sung sướng hơn nhiều người khác sao phải thế,..." Sống hộ người muốn tự tử một ngày đi xem mấy người có còn suy nghĩ được gì khác ngoài việc muốn chấm dứt hết tất cả nỗi đau mình đang phải chịu đựng không? Không sống hộ cuộc đời của người khác 1 ngày nào thì xin nín cái miệng xinh lại.
Mik vô tình lướt trúng video này và mik đã đọc những bình luận và mik cảm thấy trên đời này ko ai thật sự có gia đình hoặc một cái j đó hoàn hảo mik cx đã từng bị cô lập bị bắt nạt bị chính người nhà mik thiên vị và mik cx đã từng có ý nghĩ có nên 44 ko tại mik ko có 1 gia đình có sự thương yêu của mẹ ko có sự bao bọc của bố và mik chúc bn nào xem đc bình luận này tự tin vào cuộc sống này nhé ❤❤❤
Tôi có 1 người “bạn thân” lúc nhỏ. Là 1 người họ hàng đồng trang lứa đã làm điều này… Năm đó nó 17, sống trong 1 gia đình chỉ toàn phụ nữ, mẹ và bà nó. Ba nó thì sau khi ly hôn cũng ít lui tới và có 1 gia đình khác, nhưng vẫn liên lạc gặp gỡ những dịp tết. Mẹ nó thì suốt ngày đi làm, lúc sinh nó cũng khoảng mười mấy tuổi, hầu như toàn thời gian là bà nó chăm sóc nó. Nên nó và mẹ không có nhiều gắn kết, nhiều khi nó coi mẹ nó như chị nó và bà nó mới là mẹ nó ấy chứ. Do là gia đình chỉ toàn phụ nữ và mang nhiều mất mát, bà nó cũng ly hôn, mẹ nó cũng vậy. Không có ai để nương tựa cả về tinh thần lẫn vật chất, vì nghèo khổ từ thời ông bà cố rồi. Chỉ còn biết dựa dẫm vào tiền nên mẹ nó mới phải tất bật đi làm, cả 2 người phụ nữ ấy đều có tâm lý sợ hãi nên bảo bọc nó 1 cách rất toxic. Sợ nó ra đường chơi với thành phần xấu, sợ này sợ nọ nên đến cả việc đến trường đi học cũng cấm túc chỉ vì 1 lần cô giáo không cho nó đi vệ sinh. Thế là nó lớn lên trong cảnh như thế. Gần như không có bạn bè, không tiếp xúc nhiều với cả nam và nữ đồng trang lứa vì có lớn thêm tí cũng không được đi chơi quá lâu vì nó sợ bà nó “buồn”. Chỉ còn biết làm bạn với cái laptop, những người bạn trên mạng, video, truyên tranh, anime và tôi. Sống trong 1 môi trường như vậy… càng lớn gia đình nó xảy ra nhiều chuyện hơn, tôi thì cũng lớn dần, có những người bạn mới, cũng phải đi làm và dần có cuộc sống riêng, tôi ít liên lạc hơn, và cũng vì 1 phần bà nó có lần sợ tôi ăn cắp đồ (do tâm lý sợ hãi lúc trên tôi nói ấy, mà lớn tôi mới nhận ra mà thông cảm, chứ hồi nhỏ thấy tự ái) xong sau đó tôi ít sang thăm nó. Ngay lúc đó nó trải qua nhiều cú sốc cùng 1 lúc và chẳng có ai đồng hành để vượt qua. Vào 1 ngày đẹp trời nó bảo bà nó cùng nó đi ăn sáng thật vui vẻ. Sau đó thì… Nghĩ đến tôi thấy buồn và bất lực. Giá như tôi đủ tinh tế để thấy những điều như thế, giá như lúc đó tôi là tôi của bây giờ. Chắc chắn mọi chuyện đã khác. Nhưng mà… Tôi đã chứng kiến gia đình nó đau khổ như thế nào và chính bản thân mình đến nay khi nhắc đến vẫn còn ray rứt. Nên là làm ơn, nếu các bạn có ý định huỷ hoại bản thân mình bằng bất cứ hình thức nào. Xin hãy nhớ đến những người xung quanh mình, những người yêu thương các bạn. Họ sẽ rất đau đớn nếu các bạn làm vậy. Đến 1 con chó, con mèo mà các bạn nuôi mà chúng mất đi các bạn còn có thể khóc như mưa thì há gì 1 con người. Tôi biết có những lúc rất khó khăn trong cuộc sống và dường như là các bạn không đủ sức để chống cự. Nhưng hãy lấy gia đình, những người thân thương làm động lực sống. Nếu thấy cuộc sống đã tan nát chẳng còn gì (trong suy nghĩ các bạn chứ thực tế không phải) thì tại sao không thử lấy cái sinh mệnh của mình ra mà đi giúp đỡ những cuộc đời khác dù là những điều nhỏ bé nhất mà lại đi phí phạm đúng không ? Hãy tin tôi, mọi thứ sẽ qua đi. Không có điều gì là mãi mãi dù cho đó có là khổ đau tận cùng, minh chứng là những khoảng thời gian mà các bạn hạnh phúc nhất rồi cũng qua đi đó thôi. Vui vẻ, mạnh mẽ mà bước trên dòng đường đời. Hãy giúp đỡ người khác, loài vật khác. Hãy hướng về Phật Pháp, hoặc bất cứ nơi đâu có những nghĩa cử cao đẹp. Nó sẽ cứu rỗi linh hồn của bạn. Hãy tìm thầy Thích Thông Lạc, thầy Pháp Lưu, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. 🙏
Vid này làm mik khóc,mik từng cố 44 mà k thành,bt giải quyết sao với đầu óc mau quên khờ khạo của mik,đôi khi một sai lầm nhỏ nhưng bị hiểu lầm mà phải trả giá một cách oan uổn,thắc mắc tình thương cha mẹ có thật sự hay k,ghen tị với cuộc sống của ng khác vô lo vô nghĩ trong khi mik nhà nghèo phải còng lưng giúp cha mẹ mà còn bị hiểu lầm r ăn chửi,lên trường toàn bị lợi dụng,bạn bè dối trá tìm đủ mọi cớ còn mik quá khờ để chống cự,bt sao h khi kì thi,học thêm,công việc đổ dồn hết lên mik,sự kì vọng của cả lớp hay là họ chả quan tâm,cố gắng hết sức để làm điều không tưởng đổi lại kết quả thất bại tệ hại,dù có cố gắng thế nào chăng nữa vẫn luôn làm mọi người thất vọng,chỉ bt suy nghĩ tiêu cực,tự chửi bản thân,cứ như vậy sống qua ngày và tôi không bị hướng nội,tôi vẫn tăng động hoạt bát như đứa trẻ thoi,thik tìm tòi khám phá và tui tính.
Chà, tôi rất ghét 44, tôi cũng từng gặp những vấn đề tâm lý rất kinh khủng nhưng nah tôi ghét 44, thay vì khinh thường người muốn 44 thì tôi chỉ muốn giúp họ một chút nào đó, nói chuyện, tâm sự, dù bất cứ điều gì, tôi muốn họ sống, tôi biết mình ko giúp được gì đâu nhưng vẫn muốn thử, cố lên các bạn, hãy sống vì bản thân
Thật ra cuộc sống này còn nhiều thứ đẹp lắm, không phải vì bất cứ ai cả, đời này chỉ có một lần, hãy cứ sống, sống hết mình, hãy thử ham muốn sống, hãy sống lâu hơn mong muốn của bản thân, cho mình được phép sống. Đừng chết nhé.
Lúc tôi nghe nhạc, youtube đề xuất video này. Lúc tôi xem video game, youtube đề xuất video này. Lúc tôi vào trang chủ, youtube đề xuất video này. Tôi phải bấm vào xem, cứ tưởng là MV gì đó nhưng mà lại là thơ, nghe cũng khá cuốn. Xong giờ tôi nghĩ lại, hình như là youtube thấy tôi chán đời, nghĩ tôi sẽ tự hủy nên đề xuất tôi xem, lo cho tôi vô cùng nên đề xuất liên tục. Cũng nhân văn phết =)))
nào mấy cou đang buồn đúng ko , theo như mik ,nhìn vào xh có tiêu cực, cx có tích cực đc cái đa số là mn nhìn vào tiêu cực và chỉ trích để rồi đi đến việc cực đoan nhất trên đời . có thể bame cou mắng là do muốn tốt cho con đấy nhìn vào tích cực nó vui hơn tiêu cực đúg ko , thật sự nếu trg cuộc đời mà ko có nỗi đau thì ko pai là 1 cuộc đời,tớ thấy mỗi khi buồn các cou luôn nghe nhx bản nhạc buồn vậy liệu có tốt ko tốt gì hết nhx bản nhạc buồn chỉ khiến các cou buồn thêm có nhìu ng nói kiếp sau chỉ muốn làm con sứa thật sự cuộc đời này ko cực đoan như thế hãy thử nghĩ đi nếu mà thành sứa thì các cou sẽ ko có não ,ko cảm nhận đc nỗi đau nhg các cou sẽ pai sống 1 cuộc đời ko đc cười , ko đc khóc khi ng thân ra đi có khi các cou sẽ thành nộm sứa luôn ấy . nói vậy thôi hiểu sao thì hiểu ^^
Cảm ơn ai đó vì đã gửi video này đến những người có ý định 44...Làm ơn..nếu có ai xung quanh bạn đang thật sự cần 1 cánh tay để kéo họ lên khỏi vực sâu hay đáy biển đen không đáy...xin hãy đưa cánh tay ra giúp họ...dù không đủ sức..xin hãy thử..thử dù chỉ 1 lần..thử kéo họ lên..vì thật sự..họ không thể tự mình ngoi lên được..Làm ơn hãy nghe tôi...có thể bạn thấy vô lý...nhưng tôi thật sự đã từng không kéo họ lên và..tôi mất họ rồi..làm ơn..nếu bạn còn muốn giữ họ lại...
thật sự mình rất ít khi vt bl và tim 1 vd nào đó. từ lúc vd xuất hiện trên ytb recomment thì mình cố tình lơ đi. mà h xem thì thấy nghĩ về đời thật sự nghiêm túc luôn, tớ luôn cho rằng mình đi 44 đi mà ko hề nghĩ ngợi đến mọi người. Đây là vd mà mình thấy đáng để suy nghĩ cho giới trẻ hiên nay a! Mình ghét khóc nhưng khi xem thì khó lòng kìm được. Một người như cậu thật sự rất giỏi, làm lay động người khác, như thể muốn nói rằng "cuộc sống còn nhiều thứ hoa trên đời, đừng vì hoa này tàn mà suy ra hoa khác cx tàn" tớ thật sự cảm phục. Rất mong sau này cậu ra những sản phẩm mang nhiều nội dung truyền đạt tư tưởng đúng đắn thông qua hình ảnh, sự việc tiêu cực.
Đã nhiều lần có ý định 44 nhưng chỉ có 3 lần là dám làm và lần nào cũng thất bại. Tớ đã cố quên đi những mất mát , tổn thương và động viên bản thân để cố gắng vượt qua chuỗi ngày đau đớn ấy. Đến bây giờ khi nhìn lại . Tôi chỉ biết … khóc … khóc và cảm ơn bản thân vì đã thất bại. 44 là cách để giúp chúng ta giải thoát nhưng hãy nghĩ đến gia đình. Ba Mẹ là người đau đớn nhất khi chứng kiến con mình 44 . Nên hãy mạnh mẽ lên nhé ☺️
đã từng muốn kết liễu, nhưng lúc đó bản năng mình mách bảo thực sự muốn sống. Tôi muốn sống vì mình có 1 cuộc đời này thôi, t sinh ra để được sống được cảm nhận cuộc đời theo cách riêng của mình, có kiếp sau hay không t cx không màn bận tâm, nhưng lúc đó tôi muốn được là chính mình, tự mình quyết định cuộc sống của bản thân. Từ bỏ gia đình, ngôi nhà từng xem là của mình, nhưng thật ra đó là của họ, mình chỉ là nhất thời. Từ bỏ tất cả mọi thứ trừ bản thân. Trên người chỉ còn mỗi bộ quần áo, chạy khỏi nhà họ có biết đó có níu đó nhưng cũng chẳng đi tìm lâu. Với t lúc đó thứ giá trị nhất chính là bản thân mình và những điều mà họ không bao giờ thấy hay cảm nhận được. T hạnh phúc vì mình đã thực sự quyết tâm vs bản năng đó, không để ai ảnh hưởng chi phối được mình nx.
các bạn ơi, cố lên nhé. mình biết lời cỗ vũ "cố lên" trong trường hợp này nó sáo rỗng khủng khiếp, nhưng mình vẫn muốn nói, mình mong bạn hãy cứ tin rằng trên đời vẫn còn rất rất rất nhiều người trân trọng sự tồn tại, sự cố gắng và nỗ lực của bạn, thế nên, cố lên nhee. thế giới ngoài kia còn nhiều điều khác kỳ diệu lắm, đừng vứt bỏ đi cơ hội ngắm nhìn nó bởi vì những thứ xấu xa tạm thời trước mắt nhé
Tớ, 1 người đã có suy nghĩ này từ lâu. 1 ngày, định lòng rằng sẽ nhảy lầu, tớ lại gạt phắt nó đi, nghĩ về cuộc sống, bạn bè, cha mẹ, các mqh của bản thân. Nếu chết, mình sẽ không đc cảm nhận ngày nắng ấm, chú cún hàng xóm chạy quang vẫy đuôi quấn quýnh... Nên bây h, tớ chọn cách giải toả là selfharm ( rạch tay cho bn nào k hiểu ), lm vậy sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn đối với tớ.. Bạn nào có ý định 44 thì sáng suốt lên nhé ! Niềm vui vẫn còn bên cậu, hãy cố gắng tìm lại đc nó ! Nghe nói.. 44 là xuống âm phủ bị xử nặng lắm đấy !
Đôi lúc bản thân cũng chỉ muốn chấm dứt tất cả, bởi sự lo lắng cho bố mẹ từ chính trong thâm tâm của mình. Lo cho bố mẹ vì cái khó khăn trong việc chi tiêu mỗi tháng. Chỉ riêng bản thân mình đã khiến bố mẹ phải xoay sở, lo lắng mỗi ngày. Muốn bỏ đi hết tất cả để bớt một gánh nặng cho bố mẹ. Mình khóc rất nhiều vào mỗi tối, khóc xong lại chẳng muốn sống nữa. Đôi lúc mình chỉ cần nhìn hai người họ làm việc thôi đã khóc rất nhiều rồi...
Đã vô số lần nghĩ đến cái chết, nhưng sau cùng tôi nhận ra rằng, mình ko phải để làm điều đó. Tôi nhìn vào mọi người đang cố sống mỗi ngày, và kể cả tôi ko còn thì cuộc sống họ vẫn tiếp tục. Nếu tôi là gì chắc chỉ là những cảm xúc một thời điểm nhất định thôi. Từ đó tôi đã cố gắng để chạy tiếp. Có thể lúc này là khoảng khắc tuyệt vọng nhưng nếu ta tiếp tục bước thì khoảng khắc này sẽ là nụ cười của bạn khi nghĩ lại
chưa bao giờ có ý định 44 nhưng vào một lúc nào đó trong quá khứ đã cảm thấy thứ gì đó đã chết bên trong tôi... hiện giờ việc sống đối với tôi cứ như là một trách nhiệm ❤ chúc bản thân tôi sẽ không rơi vào vực thẩm .
nghe mà tim như bị bóp nghẹt lại, gửi chúng ta, những người đã có ý định 44, hoặc đang có ý định 44, xin bạn, hãy mạnh mẽ lên... chỉ một chút nữa thôi. Mình biết thời gian đó thật sự rất khó khăn, dù cho không ai hiểu bạn, không ai bên bạn. Nhưng chỉ một chút nữa thôi, khi chúng ta vượt qua thời gian đó, để rồi khi nhìn lại, bạn sẽ thấy bản thân mình mạnh mẽ đến mức nào, rằng vượt qua việc đó mà chúng ta vẫn có thể sống đến bây giờ là đáng để tự hào về bản thân đến mức nào. Vậy nên, xin bạn, đừng chọn từ bỏ
Các cậu ơi, đừng suy nghĩ như vậy. Khi mà các cậu 44 , các có suy nghĩ ba mẹ sẽ như thế nào khi các cậu 44 ko. Khi các cậu cảm thấy áp lực, các cậu chỉ cần tìm một nơi và giải tỏa. Tớ cũng từng suy nghĩ đến 44 , tớ cũng từng nghĩ cuộc sống này thật tồi tệ . Nhưng tớ vẫn còn mẹ ,tớ ko thể làm như thế. Những nỗi buồn, những áp lực chỉ những điều nhỏ nhặt thôi, con đường phía trước còn rất dài, còn những điều thành công và hạnh phúc đến với mình. Hạnh phúc ko phải là ko có, chỉ là nó chưa đến mà thôi. Đừng vì những suy nghĩ tiêu cực mà kết thúc cuộc đời mình. Các cậu nhé😢😢🎉
trầm cảm gần 10 năm, em quyết định trở thành 1 bác sĩ tâm lý onl. em hoàn toàn ngồi cả ngày chỉ để lắng nghe và hỗ trợ cho những người như em, như thể những việc em làm cũng như đang tự chữa lành bản thân, ấy vậy mà dù cho thế nào vết thương sâu trong lòng lại vĩnh viễn chẳng thể trở thành vết sẹo…. em không sợ chết nhưng em sợ đau, thế mà em lại vẫn chịu đựng ôm nỗi đau sống trên thế giới này..
Thật sự mình đã khóc khi xem được video này..mình có thể may mắn(?) vì mình chưa từng có suy nghĩ như vậy và luôn tự nghĩ rằng cuộc sống sẽ vẫn còn những điều tốt đẹp hơn phía trước! Vì vậy,những b có suy nghĩ muốn 44 hay những điều làm hại đến bản thân mình thì hãy nghĩ đến những điều tích cực và đừng dại dột nhé ạ.
cảm ơn cậu. tớ đã nghĩ quyết định này sẽ đến với tớ vào năm nay thôi, khi tớ không thể điều khiển được những vết cắt nữa - chúng chi chít, nhằng nhịt, cũng thật khó che đi. tớ đã nghĩ nhiều lắm, năm mới này ác với tớ quá à, nó cứ mang những cơn đau đến bên tớ, và bắt chúng ở lại. tớ cảm thấy tớ giống một chú cá vậy, tớ vẫn đang trên hành trình tìm ra nguồn nước mình thuộc về, và tớ nghĩ, nguồn nước ấy hẳn sẽ ở một nơi nào đó rất xa xôi, khi mà tớ chết đi. tớ không biết nữa, nhưng tớ nghĩ lại rồi hai mươi tư giờ, sau khi tớ tự tử........
Cảm ơn các bạn vì vẫn ở đây, trên thế giới rộng lớn này, và mình rất trân trọng điều đó. Dù cuộc đời có đáng ghét như thế nào, nhưng chúng ta vẫn níu giữ, vẫn sống sót đến tận giây phút này, đó chẳng phải là một sự nỗ lực, một niềm vui rất lớn hay sao? (◍•ᴗ•◍)❤
suy nghĩ nó giống cơn bão vậy đó mọi người , lúc đến dữ dội nhưng rời đi cũng lặng lẽ , nếu lúc suy nghĩ đến chuyện đó hãy để ý 1 chút , vì nó vẫn chỉ là 1 cơn bão thôi , đừng để hoài bão bị đánh đổi bởi 1 cơn bão , chúng ta là những chiến binh dũng cảm , cố lên nhé mn
mik có câu văn này hơi đi ngược chiều với vid của bn nhưng xin bn hãy đọc nó: "liệu em có dám nhìn lại 1 thế giới nơi mà em chẳng còn chỗ dựa,em muốn 44 nhưng lại bị xã hội ngăn cản vì lý do của nhx kẻ vô tâm.44 chính là cách em giải thoát nhx xã hội lại đưa ra nhx lý do vẩn vơ,em muốn nhảy xuống hay uống thuốc ngay bây giờ...và em lại bị ngăn cản...44?nó chưa bao giờ dc ủng hộ bởi nhx kẻ lãnh hậu quả khi khiến em ruồng bỏ thế gian..." by:tôi
Là một người từng rơi vào những quãng ngày tiêu cực, đau đớn tột cùng, mỗi ngày bị chôn vùi trong nước mắt và thương tổn, những suy nghĩ muốn rời bỏ cứ quẩn quanh, cuộc sống đối với tôi thật mệt mỏi biết bao. Nhưng may mắn, niềm tin trong tôi về một khung cảnh tươi đẹp vẫn luôn len lỏi đâu đây. Và ngày hôm nay, tôi đã tốt hơn khi tìm được cho bản thân niềm vui trong từng khoảnh khắc dẫu vết thương kia vẫn còn nhói đau. Tôi chỉ mong rằng những ai vẫn còn đang phải đối mặt với biết bao nỗi niềm trong cuộc đời hãy luôn tin vào bản thân mình, dù cho trải qua cay đắng vấp ngã, chỉ cần đừng đặt dấu hết trong chính câu chuyện của mình, tôi tin ra rằng một ngày ánh sáng sẽ chiếu rọi những u uất trong cậu. Fighting^^
Mong rằng những khó khăn sẽ qua đi, sẽ có những lúc thế giới không di chuyển dù mình có đẩy thế nào, nhưng mình chúc bạn sẽ được hạnh phúc, vì chỉ riêng sự tồn tại của chúng ta đã có ý nghĩa cho cuộc sống này. Chúc bạn tất cả nhé.
bậy nha,nghĩ linh tinh là cho ăn cám á. Thương nè,cậu đã cố gắng đến bây giờ là 1 điều kì tích rồi,những nỗi buồn lấp đầy vào tâm trí cậu làm cậu cảm thấy ý nghĩa để sống đang lung lay đúng hong? Tớ biết rằng,những áp lực từ gđ hay việc học làm cậu tiêu cực,nhưng đừng vì nó mà cậu ph chịu đựng r âm thầm giữ trong lòng. Cậu hãy cố gắng làm những điều mình thích và thoải mái nè,nghe nhạc,nghe postcard,đọc sách,ăn đồ ngọt để giảm stress,..dù vậy cậu hãy cố vượt qua nó nhaaa
Khi nghĩ về vc 44,tớ hay nghĩ tới bố mẹ ,anh em,bạn bè..tớ không muốn phải khiến cho ai phải buồn hết,không muốn ai phải chịu những tổn thương do mình gây ra.Kể cả khi tớ đang phải chịu một sức ép khủng khiếp từ họ.. Tớ luôn tâm đắc với câu nói:Kẻ tổn thương lại muốn làm tổn thương người khác.Tớ muốn nói với một vài cậu rằng,nếu như cậu đang muốn làm một việc giải thoát cho riêng bản thân,riêng bản thân..Hãy suy nghĩ,liệu khi bản thân được giải thoát bởi chính mình,hãy nhớ rằng nó cũng đồng nghĩa với việc cậu đang chuẩn bị khoá một ai đó vào chiếc lồng giam nơi cậu từng bị giam giữ... Đừng buồn,hãy cố gắng mở lòng ra,nếu không thể với mọi người xung quanh,hãy lên mxh,hãy tìm cho bản thân một cách giải thoát hạnh phúc chứ không phải là giải thoát một cách đau đớn... 🌞
có tgian t trầm cảm cái tìm được mục đích sống phát tỉnh ngộ tự bản thân thoát khỏi cảnh cứ đêm k có nhạc nghe để khuây là lại khóc =)), xem anime rủ lũ bạn cùng xem học chơi piano rủ lũ bạn chạy bộ bàn chuyện anime chơi skateboard, bản thân t còn chả biết t thoát cái khoảng tgian tự thu mình trong phòng từ khi nào ấy :V
cảm ơn người ấy đã chiếu sáng tớ. Cảm ơn đã cho tớ thấy thế giới này vẫn còn đẹp, là sợi dây níu mình lại với thế giới. Nếu 1 ngày chúng ta trở lên xa lạ, hi vọng rằng hãy quên sạch tớ đi, và tớ xin tạm biệt thế giới này
Video hay nhưng buồn quá ạ. Mình là người cùng từng có ý nghĩ 44 trong khoảng thời gian rất lâu. Đến khi ngoại mình mất, nhìn thấy cảnh mẹ mình khóc vì ngoại đến mấy ngày mấy đêm làm mình cũng không dám tưởng tượng cảnh mẹ khóc vì mình như vậy. Mình rất biết ơn mẹ vì đã cho mình động lực để sống đến hôm nay. Cũng được vài năm và mình giờ là một con người rất lạc quan rồi. Mình hi vọng mọi người có thể tin tưởng bản thân rằng chúng ta đã vượt qua những thứ tệ nhất rồi, thì sẽ chẳng có gì có thể đánh gục chúng ta nữa. Và tương lai chúng ta rồi sẽ ổn hơn mà thôi ❤❤
tớ xin vid đã buồn nhưng khi đọc comment của các cậu còn khiến tớ buồn hơn.. Tớ k thể ở gần các cậu mỗi khi các cậu buồn nhưng tớ mang cậu sẽ luôn đc hphuc, luôn đc vui vẻ, đừng tiêu cực nx, vui lên đi, hãy tận hưởng cuộc sống này, và tớ yêu các cậu nhiều
Tớ cũng từng có suy nghĩ 44 những lúc tiêu cực nhưng tớ không làm vì tớ sợ cái cảm giác đấy và cũng còn nhiều thứ tớ muốn làm, cho tới khi thấy những người 44 tớ lại nghĩ họ thực sự phải tuyệt vọng đến cỡ, trải qua những gì mới có thể can đảm làm được việc đó, tớ thấy thương mọi người lắm, bây giờ tớ cũng không dám nghĩ tới việc đó nữa, vì tớ tìm được thứ mình nên trân trọng rồi Thực sự mong mọi người luôn hạnh phúc, đừng vì tiêu cực quá mà lại làm như thế, những người trân trọng cậu sẽ xuất hiện sớm thôi, cứ cố gắng thêm một tí cũng không sao đâu
hồi bé ngu ngơ cũng mấy lần muốn 44,h càng lớn càng quý cái mạng nhỏ của mình hơn.Dù đôi lúc đúng là bất lực thật nhưng mấy vết cào vết cắn lên da cũng là tận cùng,xong r chuyện đâu t lại sắp thành đấy.Quên đi r lại sống bth,chỉ là t ko bt t sẽ còn có thể làm hay suy nghĩ ntn thêm bao nhiêu lần nx.Thôi thì cố lên,sẽ thật có lỗi vs bản thân nếu chết đi như thế nên là cả tôi và mn ơi.Nếu đã được sinh ra rồi thì hãy cố sống để về sau nhìn lại sẽ ko phải hối hận nx.Thương
Cảm ơn ngày hôm nay đã va phải video này, cũng đã từng có ý định 44 nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ nông cạn lúc nhỏ... Thực sự ba mẹ đã sinh ra mình với biết bao đau đớn và thực sự mình không có quyền kết thúc nó một cách thật nông cạn và nhanh chóng...Cảm ơn mọi người, gia đình, bạn bè và chính tôi...
Mình chưa gặp trường hợp tự tử nào ở ngoài đời, rất may cho mình vì điều đó, nếu có sự việc tự tử, ắt hẳn chỗ mình sẽ tràn đầy đau thương và tràn đầy hối lỗi. Lúc đó, ở xung quanh họ, họ mới biết mất đi mới biết mất mát, mất đi mới biết trân trọng. Mình mong những người có cuộc sống gần như bất lực, tối tăm, đen mịt hãy cố gắng thêm chút nữa, mình tin sâu trong bóng tối vẫn còn 1 con người mang ngọn lửa, thắp sáng cho cuộc đời họ, nhưng mình cũng nghĩ, không thể để 1 bên cố gắng được, nhiều lúc để thoát khỏi đó cũng nhờ phần lớn sự nỗ lực và cố gắng của mình, mình tin sự nỗ lực, cố gắng chưa bao giờ là không được đáp lại và bên cạnh sự cố gắng, họ cũng sẽ có người cổ vũ. Mình nghĩ chúng ta nên sống để tìm tòi cái mới chứ không phải ra đi trong thê thảm thế này...
Khuyên tht các bn đừg nên 44 vì trg c/s sẽ có nhữg lúc bn cảm tửog như cả thế giới chốg lên mik nhưg tin mik đi nếu bn cố gắg vượt qua thì phía trước, tươg lai của bn sẽ rất rộg mở thú vị và hạnh phúc
Hận bthan lắm, k đổ lỗi đc j đâu, phải chấp nhận th. T muốn chết-lặp đi lặp lại. Ngày qua ngày, cười r lại cười, nhưng sao nó lại vô vị thế này? Cuộc sống có nghĩa gì khi bthan vô giá trị? R đến khi về nhà, lại thêm những vết cắt mới. Và r sau đấy cũng là lúc vết cắt chạm đến sợi dây của sinh mạng. 2 lần r, đã qua r nhưng sao bây h "nó" lại quay lại...
Mong những ai đã và đang có ý định 44,các bạn hãy mạnh mẽ lên,cố gắng để bước tiếp,vực dậy tinh thần ạ.Vì khi chọn 44 là mãi mãi muôn vạn kiếp ,mình sẽ k thể tái sinh lm người nữa.Mình đừng tự hủy hoại thân thể do ba mẹ sanh ra.Họ sẽ rất đau lòng khi con mình 44.Phía trước sẽ luôn có cánh cửa tốt đẹp cho những ai cố gắng bước tiếp.Hãy tin vào điều ấy ạ.
nếu 1 mai em chết đi liệu còn ai nhớ đến em? đó là suy nghĩ trong những ngày em cô đơn...thế giới này ngột ngạt quá, em ghét tất cả mọi thứ, ghét cả bản thân em đã đối xử tồi tệ với tất cả mn. nếu 1 mai em ra đi có lẽ mn sẽ thoải mái hơn, chim vẫn lại hót, trời cũng vẫn xanh, có lẽ vậy😶
"moi chuyen roi se qua, boi vi khong co noi dau nao la vinh vien" thời gian sẽ trả lời b bằng những cuoc gặp gỡ mới, tot dep hơn, se hồi đáp cho ban phần thuong xứng đáng, vi b da vuot qua... luật nhân quả luon o đó... phải qua gần 20 nam cuoc doi, tui moi dc gap tri kỉ của mình, b ấy thấu hiểu tui, sẻ chia với tui nhiều điều... b ấy ko hoàn hảo, cũng mang nhiều vết thương, nhưng ctui đang cùng vượt qua roii hãy bước tiếp, ròi sau này nhìn lại, góc nhìn b hẳn sẽ thay đổi th
Không phải họ k tìm cách mà là đã dùng mọi cách nhưng đều không thể thoát khỏi,không thể chịu được nữa,không thể thấy lối ra.44 là kết quả của nỗi uất ức mãi không thể xả được,k thể giải quyết được.
Gửi lời chào đến những bạn đang đọc cmt này, tớ mong những bạn đang đọc dòng này nếu muon chet thì tớ xin cậu hãy suy nghĩ lại nó chỉ là nỗi đau tạm thời, không đáng cậu phải bỏ đi cả cuộc đời .Tớ từng là đứa có những suy nghĩ không nên ấy nhưng bây giờ tớ lại cảm thấy rất hạnh phúc với cuộc sống hiện tại tớ vui vì đã không làm việc ấy bâyh tớ đã có những người tớ yêu quý và họ cũng yêu quý tớ, nên xin cậu nếu có ý định 44 hãy nghĩ lại và cho cuộc đời cậu một cơ hội để có thể thấy ánh nắng vào ngày mai.
Sáng mai thức dậy em sẽ không là người như trước kia ,cứ vui vẻ hồn nhiên như đứa trẻ ,nắng ban mai chiếu sáng trái tim xen lẫn tình yêu và tâm hồn. Em hãy cười thật tươi để bắt đầu một ngày mới, những tổn thương đâu nào có tên cũng sẽ phai , vết cắt vô hình rồi cũng sẽ lành. " mình muốn nhắn nhủ những bạn nào có ý định 44 thì nên dừng thứ suy nghĩ ngốc nghếch đấy nhé, thay vì phải chán ghét, làm đau bản thân thì hãy nghĩ liệu em đi thì thế giới này có tốt hơn?."Đừng vội buông xuôi hy vọng và phản bội những người thân thương nhất " "..."
Đối với mình video này rất ý nghĩa , và coment của những người khác cũng chính là một điểm tựa tích cực dành cho tất cả những bạn trẻ có dòng suy nghĩ muốn 44 Nhưng sau khi đọc 1 số bình luận mình lại có câu hỏi mang hơi hướng tiêu cực. Rằng :" Tại sao ta lại phải quan tâm đến cảm xúc của người xung quanh sau khi ta 44? " Mình biết rằng câu hỏi của mình đang khiến nhiều bạn cảm thấy khó chịu với sự vô tâm của nó. Thế nhưng bạn nên biết rằng khi ta có tấm lòng luôn quan tâm đến người khác(Đặc biệt là người thân trong gia đình)thì ta đều không muốn họ phải buồn hay lo lắng suy tư. Chính lối suy nghĩ ấy sẽ hình thành nên trong ta mong muốn làm hài lòng họ, để họ không buồn. Hành đông đó sẽ vô hình khiến cho ta mải mê chạy theo những điều họ đề ra và đánh mất chính mình. Đó chính là sợi xích ràng buộc ta khiến ta không còn biết điều mình thích là gì ? Ước mơ mình là gì ? Mục đích của mình là gì ? MÌNH SỐNG ĐỂ LÀM GÌ ? Bên cạnh đó ,nếu ta quá để tâm đến cảm xúc của người ngoài thì ta cũng sẽ để tâm đến lời nói của họ. Đó là bước đầu tiên cũng là lí do xuất hiện tình trạng bắt nạt học đường. Thế nên, đối với mình thì mình cho rằng ngay cả tâm lí của bản thân còn chưa vững thì ta không nên mải chạy theo suy nghĩ của người khác. Mình thì không hoàn toàn phủ định việc lấy tâm lý của người xung quanh ra làm điểm tựa nhưng tại sao cái đầu tiên ta nghĩ đến không phải chính ta mà là những người khác. Sẽ chẳng vui nếu ta nghĩ về cảm xúc của họ nên đã quyết định từ bỏ còn chính họ lại là một đứa vô tâm chẳng hề để ý đến ta mà chỉ cồ đẩy ta đến đường cùng bằng cái lời VÔ Ý của chúng
nhiều lúc em muốn 44, bởi thế giới này thật tàn nhẫn, em thật là một kẻ vô dụng nhưng nghĩ đến số tiền, tình yêu của gia đình bỏ ra và dành cho em. Em mới nghĩ lại rằng có lẽ mình phải cố gắng hơn và đừng nghĩ đến điều dại dột. Cảm ơn vì video ý nghĩa của anh ạ
Lúc xem được video này, mình đã khóc rất nhiều. Nó làm mình nhớ đến một người bạn thân lúc trước. Cậu ấy là một người mạnh mẽ, luôn quan tâm tới mình. Nhưng từ sau khi lên cấp 3, cậu ấy bắt đầu bị bạo lực học đường, dù rất muốn giúp nhưng không thể, khiến lòng mình rất bứt rứt. Cố gắng giúp đỡ, hỏi han thì cậu ấy chỉ đáp: " Không sao, tớ ổn mà" và cố gắng nở một nụ cười tươi. Thậm chí gia cảnh nhà cậu có chút khó khăn nên ba mẹ đều cắm đầu vào công việc, đôi lúc còn đánh mắng, chửi rủa cậu ấy. Càng ngày cậu ấy càng tàn tạ, người chằng chịt đầy những vết thương lớn nhỏ, cảng ngày càng chìm sâu vào bóng tối, tiêu cực. Còn tớ...chỉ biết đứng nhìn mọi chuyện càng đi quá xa. Cho đến một ngày, tớ nhận được tin nhắn của cậu ấy. Nhưng những dòng tin nhắn ấy sẽ khiến tớ hối hận suốt đời. Cậu ấy nói rằng có lẽ đây sẽ là lần cuối cậu ấy nói chuyện với tớ, sau đó cậu ấy gửi một bức ảnh cậu ấy cười rạng rỡ chào tớ. Tớ không hiểu vì sao cả, cậu ấy nói rằng cậu ấy thích tớ và nói lời chào tạm biệt. Và tất nhiên thực ra bọn tớ cũng đơn phương nhau nhiều năm rồi. Một lúc sau trong lúc đang vui mừng thì tớ nhận được tin cậu ấy nhập viện... Tớ sốc lắm vội chạy đến thì thấy mẹ cậu ấy đang gào thét gọi con. Đang không hiểu thì một bác sĩ chạy đến nói với tớ rằng cậu ấy vì áp lục nên đã 44 ngay trong phòng. Sau đó bác sĩ đưa một bó hoa hướng dương cho tớ và nói là mọi người tìm được trong ngăn bàn cậu ấy. Bên trong bó hoa là một bức thư với nội dung sau: "Nếu cậu đang đọc bức thư này thì chắc là tớ đã không còn trên thế gian kia rồi... Chắc cậu hận tớ lắm nhỉ, rõ ràng là tớ đã nói là sẽ bảo vệ cậu cả đời mà bây giờ lại thất hứa rồi. Tớ yêu cậu nhiều, rất nhiều luôn ấy. Chúc cậu sống tốt và phải nhớ thật hạnh phúc nhé. Nếu có kiếp sau hãy cho tớ được ở bên cậu lần nữa, cậu là cả thế giới là ánh sáng đời tớ. Tạm biệt nhé, yêu cậu!" Đọc bức thư mình như chết lặng òa khóc trong cơn thất vòng liên miệng gọi tên cậu ấy, nhưng bây giờ đã muộn rồi, cậu đã rời xa tớ mãi mãi "Nếu có kiếp sau cậu nhớ phải hạnh phúc nhé, cậu đi xa tớ sẽ nhớ cậu lắm đấy! Tớ sẽ không bao giờ hận cậu, chỉ mãi mãi yêu cậu thôi.Tạm biệt người tôi yêu..." Chuyện xảy ra cũng được 3 năm rồi, từ lúc đó tớ chỉ toàn nhớ cậu ấy thôi. Mong mọi người sau này cố gắng giữ người mình yêu nhé. Đừng để làm mất như mình, thực sự mình đã rất hối hận. Nếu lúc đó tớ đến sớm hơn thì có lẽ cậu ấy vẫn còn mỉm cười với mình rồi...
Hôm nay là 1 ngày tồi tệ chỉ muốn 44 mặc kệ sự đời, nhưng nghĩ lại mẹ đang vất vả đi làm để t ăn học,cố gắng cho t cái bằng cấp 3 để lớn lên cho đỡ vất vả, nhưng những điều còn tốt đẹp ở phía trước còn nhiều thứ tôi còn chưa được nhìn thấy, nhưng những kẻ bắt nạt nghĩ đến chỉ muốn 44 , mai chúng nó có khác ko , có đối xử với tôi tốt hơn ko, tất nhiên là không rồi,mỗi ngày mong chúng bắt nạt tôi ít lại điều đó có xảy ra không
ngay lúc này đây mình cảm thấy tuyệt vọng nhất và tìm được video này, mình đã khóc, khóc rất nhiều và nó đã khiến mình một lần nữa quyết định chọn ở lại cuộc sống này
Hôm nay tôi đang định 44 nên tôi đã dành tgian xem những video yêu thích đêns phút cuối cùng nhưng tự nhiên video của cậu hiện lên làm tôi thêm những suy nghĩ về gia đình, bạn bè sẽ nhu the nao khi toi chet nên tôi k 44 nữa nhung nếu tôi 44 thì mọi thứ sẽ kết thúc mọi thứ sẽ thay đổi , chết đi sẽ giả thoát cho bản thân và gia đình sau này mà thôi " đó là suy nghĩ vào lúc 9:34 sáng vẫn còn nhắn tin cho bn thân với những đoạn tin nhắn vui vẻ bên ngoài lại mang tâm trí nặng nề... Cảm ơn bn đã cho tôi suy nghĩ tốt hơn khi xem video của bạn, biết suy nghĩ thực tế hơn
Em muốn 44 nhưng em lại kh nỡ, em sợ khi em 44, kh ai trả hiếu cho mẹ, kh ai chăm sóc cho mấy bé mèo con vừa sinh, kh ai quan tâm đến bạn của em nữa, kh ai làm bạn của em cười nữa, gia đình em, bạn bè em, em kh nỡ bỏ họ lại, họ là lý do sống của em, họ là những người quan tâm đến em thật sự, nhưng đôi khi cũng là lý do khiến em muốn 44, nhưng em đau lắm, đau lắm…em cũng mệt lắm, cũng muốn buông bỏ tất cả lắm nhưng em vẫn luôn tự nhắc nhỡ bản thận "mình vẫn còn bạn bè, vẫn có gia đình, vẫn sống tốt hơn nhiều người ngoài kia, 44 gì chứ, cứ lạc quan thôi…nhưng em đau, em mệt lắm"…
anh đã trao cho em niềm cảm hứng đế nghĩ lại về việc tự tử và giúp em sống vui hơn .Cảm ơn anh rất nhiều ,chúc cho ba mẹ của anh vui hơn, em mong chị có một giấc ngủ ngon. Mọi người hãy sống vui lên nhé!!
Nói thật chứ ngta đã muốn tự tử thì ko nghĩ đến cái gì nữa luôn, nên đừng bảo những người như vậy là nghĩ đến những người xung quanh, bản thân mình còn lo chưa xong.
Đã rơi vào tuyệt vọng và gặp đc vid n, có ý định 44 nhx chần trừ khi t nghe đc vid n t đã khóc, khóc rất nhiều khóc đến nỗi đau mắt. Cảm thấy nếu thực sự mik chế.t thì liệu có ai quan tâm? Đối vs t thế giới n quá khắt khe, t cảm thấy mệt mỏi muốn đc giải thoát.
ơn trời t đã ko thành công. Nghe xong thì bao ký ức năm đó ùa về và t cũng chợt nhật ra có lẽ t đã quá yếu đuối. Cảm ơn tất cả mọi thứ vì giờ đây t vẩn tồn tại và vẩn đc nhìn thấy ánh bình minh ngày mới chứ ko còn là gam màu u tối xám xịt của những tháng ngày đó.
Nhiều lúc tớ cx muốn 44 lắm. Vì mệt vì muốn sau đó những kẻ bắt nạt tớ, nói những lời cay nghiệt với tớ phải trả giá nhưng tớ chưa bh dám. Tớ có thể rạch tay nhưng khi dí dao vào cổ ng tớ run bật. Tớ không muốn chết, tớ chỉ chán ghét cuộc sống hiện tại. Khi nghe những lời cậu nói tớ không thể ngừng khóc. Tớ mệt lắm, 1 ngày nào đó tớ sẽ đi thật xa sống 1 cuộc sống đơn độc ko ai nhòm ngó, sắp rồi. Cố thêm chút nữa thôi.
còn gì đau hơn khi gia đình là ngọn nguồn của tiêu cực..nhà e có 4 ng con, em là con út, nhưng... cũng có thể tại em đố kỵ, như cô bé bán diêm lặng nhìn những mái ấm qua khe cửa sổ, rồi từ từ chìm vào giấc ngủ
mình thật sự đã cố 44 vô số lần. lần đầu mình khá sợ, cũng khá đau và máu chảy khá nhiều nhưng tớ lại may mắn vẫn giữ dc hơi thở. đến lần t3 trở đi t cảm thấy quá bthg, tớ kh còn cắt ở vị trí cũ, ngày càng di dời những vết cắt gần với cổ tay hơn. máu chảy nhiều hơn, những vết sẹo cũng ngày càng nhiều. tuy vậy mình vẫn ch rời xa tg này. dù là thế nhưng tớ vẫn còn muốn 44 lắm, nhiều lúc...chả bt nói s nữa. coi dc vd này thật sự cho t quá nhiều cảm xúc, ngl
Nếu z thì nếu bn muốn 44 thì trước đó hãy làm những j bn muốn làm nhất đi Những điều bn muốn làm mà chux làm á Bt đâu trong những vc làm như vậy bn lại tìm đc hi vọng mà bn muốn sống thì sao🙂↕️🙂↕️🙂↕️ Mình cũng dùng dao nhưng chỉ để giải tỏa cảm xúc tiêu cực thoi Còn 44 thì để sau này mình mới làm...
người có vde thật họ k bộc lộ ra ngoài họ vẫn cứ cười..., đến khi mọi chuyện vỡ lẽ ra mới biết tất cả đã không thể cứu vãn, t từng có thời gian sáng cười nói bình thường mặc dù rất mệt mỏi nhưng đêm về cứ không có nhạc là sẽ bị rơi vào badtrip, mặc dù là nghe đi nghe lại cũng giúp t thoát khỏi những lần như "chết đi sống lại" ấy, giờ có mục đích sống t mặc kệ mọi lời dèm pha mặc dù vẫn nghĩ trong đầu họ sẽ soi mói mình nhưng giờ chỉ để nó ngoài tai chấp nhận mình k tốt, đó có gọi là kỳ tích cho 1 thằng từng không bạn bè tự thu mình trong phòng, xưa thì trầm cảm thật mặc dù tự kéo ra được nhưng giờ lại trầm cảm với đống dl =))
Đã từng 44 hai lần, và mình chưa từng hối hận vì điều ấy. Đã 2 năm rồi, mình vẫn chưa thể thoát ra khỏi đống suy nghĩ tiêu cực ấy. Mỗi khi mình tích cực lên 1 chút, nỗi đau sẽ quay trở lại và hành hạ mình mỗi ngày, nhắc nhở, ngăn cản mình sống 1 cuộc sống bình thường. Từng ngày từng ngày như sống trong địa ngục ấy, ngày nào cái suy nghĩ tiêu cực cũng bám lấy mình
Vạy bạn đã tìm ra lí do tại sao mình tiêu cực chx? Bạn đã tìm ra hướng giải quyết chx? Thực ra mình đã từng một lần rồi, nhưng chỉ duy nhất 1 lần đó thôi sau đó quay lại và bước đi. Có thể cuộc sống luôn mang cho mình nỗi đau hay những thất bại, mình không quan trọng=)) tuyệt tí nữa về nhà có Đại ca đang ngủ phòng mình (mèo của mình ă), về nhà có mẹ đg nấu cho mình bữa cơm, về nhà r than vs mẹ mẹ ơi nay con làm bài sai ngu quá, mẹ lại cười và gắt đó, mày có làm ăn được cái gì nên hồn, về nhà mình lại sà vào cái chăn êm ấm r ngủ, r lại quay lại cố gắng phấn đấu, cố gắng học tập. Kết quả mình cũng không ngờ tới, mẹ ơi điểm Ielts con đạt kì vọng rồi, mẹ ơi năm nay con được học sinh xuất sắc đó, mẹ ơi con xuýt nữa giải ba nè... Mẹ mình như một người bạn của mình, lúc mình chơi mẹ chẳng nói gì, lúc mình không đạt được kết quả, mẹ cũng bảo thôi chú tâm vào cái khác. Và cũng nhờ mẹ mà một lần đó của mình đã không lựa chọn buông bỏ, mình cũng bắt đầu suy nghĩ tích cực hơn. Dù một ngày bình thường hay một hôm đặc biệt mình sẽ tìm cách để nó trở nên đặc biệt hơn đó! Thực ra thì mình không có giỏi văn đâu=) nếu mag viết bạn thấy cấn cấn thì cho mình xin lỗi trước nhé
Mình cũng vậy. Mình bị bệnh hơn 3 năm nay rồi. Mình cảm thấy thế giới như sụp đổ. Mỗi khi mình chấp nhận đc căn bệnh, và cố gắng vui tươi hơn thì lại lòi ra thêm bệnh khác. Cứ tiếp diễn như vậy nhiều lần. Vực dậy rồi gục xuống. Đau đớn và hành hạ. K có lối thoát
Nếu chỉ tập trung vào cái lá,sẽ chẳng thể nhìn thấy được cái cây,nếu chỉ tập trung vào cái cây,thì sẽ bỏ lỡ cả khu rừng,đừng vì sự tiêu cực mà bỏ mất những thứ khác,đó mới là nhìn xa trông rộng
lần đầu tiên xem vid youtube mà e khóc ntn. vì e thấy rất đồng cảm. E 12 tuổi. Cuộc sống rất khó khăn. E từng nghĩ đến việc tự sát rất nhiều lần rồi từ khi 2025 đến. Nghe mà quá xúc động!!
@@HaPhuong-u4c vâng e cũng biết 12 tuổi là quá sớm mà nhưng e suy nghĩ quá nhiều rồi e mệt rồi. mệt lắm rồi. nhiều lúc e thắc mắc e cũng chỉ là một đứa trẻ thôi, tại sao lại ko được trẻ trâu như những đứa cùng tuổi khác? Chúng nó còn đang ở ngoài kia sigma boy sigma boy với nhau còn e thì ở nhà khóc rồi nhìn chằm chằm vào tường và chất vấn e cùng với những điều đã xảy ra trong cả cuộc đời e. E thấy thật lạc lõng. Vì e ko cùng tông với ai trong lớp e cả. Từ khi chuyển từ trường cũ đến trường mới e chưa bao giờ, CHƯA bao giờ tht sự thấy vui khi nói chuyện với bạn bè. Mặc dù e là "cây hài của lớp".
@@HaPhuong-u4c e bị trầm cảm cười, rối loạn lo âu, ADHD, bệnh gì gì đó khiến e rất dễ quên,.. bla bla Mẹ e nóng tính, bị áp lực bố e chả bt một cái gì nhưng cứ thích thể hiện ng thân còn lại cũng ko khá khẩm hơn là bao nhưng e ko tiện nói. E thấy xấu hổ về gia đình mình. Về cả những con người tệ hại của họ và cả cách họ nuôi dạy con cháu của họ. Hay nói đúng hơn là "đút đồ ăn vào mồm để nó -có thể- phải sống qua từng ngày bị dằn vặt"
@@HaPhuong-u4c e biết là còn rất nhiều điều, rất nhiều ng tuyệt vời ngoài kia nhưng mà, nhưng mà e yếu đuối. E vô dụng. E nhạy cảm. E ko thông minh và cx ko có tài năng gì cả. E k đẹp nữa. E k làm được gì hết E biết, e hiểu rất rõ là có nhiều thứ đáng trải nghiệm nhưng nó chỉ là "đáng" thôi. Vì e nào còn sức để trải nghiệm nó.
@@McsKlee._7 hmm nếu bế tắc quá em có thể chia sẻ với bạn bè này, hay với chị cũng được, chị sẵn sàng lắng nghe và cho em lời khuyên nếu em cần, chỉ cần em đừng đi, nhé? vẫn có nhiều người yêu thương em đấy thôi, chỉ là họ không thể hiện ra, những điều này chỉ là một chướng ngại vật trên con đường của mình thôi nè. cuộc đời còn dài lắm, đừng vì một phút dại dột mà để lại nỗi ám ảnh đau thương đến người thân, em nhé?
Trước kia những suy nghĩ về việc giải thoát bản thân mình đã hiện hữu,những dằn vặt khó khăn và tuyệt vọng hay tiêu cực cứ bám níu lấy em,quấn chặt đến mức e nghẹt thở,chìm sâu trong hỗn độn k ai thấu,e khóc mỗi đêm,khóc rất nhiều nh k ai hay..nh r vì lý do nào đó e lại cố gắng đc đến bây h,tuy thế những suy nghĩ đó vx chx bao h mất đi cả
Cũng gần 2 năm kể từ ngày mình ra viện sau 44, đến giờ vẫn luôn ám ảnh cảm giác ấy đến bây giờ, bây giờ khi thật sự muốn sống thì cảm thấy thật may mắn khi lúc ấy mình đã 44 không thành công. Và cũng đã rất lâu rồi mình không còn tự làm hại bản thân nữa. Hiện tại mình chưa tìm được mục đích sống, nhưng mình tự thấy cuộc sống nó đáng quý, chỉ là mình chưa đủ kiên trì để tìm ra nó thôi.
Cuộc sống quý lắm đấy,nếu ko thể thay đổi cuộc sống tốt hơn thì hãy thay đổi bản thân trở nên tốt hơn theo cách riêng,như mình muốn trở thành 1 người nhân hậu,điềm tĩnh và mạnh mẽ hơn(về tâm lí và thể chất),you can do it
"Tự tử là phương pháp giải quyết vĩnh viễn cho một vấn đề tạm thời."
Nó cũng tạo ra vấn đề mới cho người thân
Bình luận nhân văn đầu tiên mà tôi tìm thấy trong vid này
@AlenoSenemonpai thử sống hộ cuộc sống của người muốn tự tử 1 ngày đi rồi biết lúc đấy bạn còn nghĩ được gì ngoài nỗi đau của mình không
uồi câu này hay thực sự
trốn nợ, uất ức cuộc sống,...
"Kẻ bắt nạt em sẽ chẳng cảm thấy gì đâu. Họ không thấy tội lỗi càng không thấy hối hận, có khi họ sẽ thấy vui vì em chẳng còn đây, thứ khiến họ chướng mắt. Nên làm ơn đấy xin em, đừng 44. Họ ghét em, không muốn em sống thì em càng phải sống, sống thật tốt, thật tốt vào cho họ thấy một em thật mạnh mẽ. "
Sau khi em 44. Sẽ chẳng có thương tiếc gì dành cho em đâu, em ơi. Thậm chí bọn nó sẽ chỉ cười vào di ảnh của em.
"Họ không muốn chết, họ muốn nỗi đau dừng lại"
Nhìn bài này lại nhớ đấy. Tôi cũng phải cố 44 được 10 năm r. Hôm qua vừa là sinh nhật 19 tuổi của tôi. Cũng thiêng thật khi sáng nay bài này là thứ đầu tiên xuất hiện trên yt của tôi… Cứ như nó là 1 lời kỉ niệm cho cô bé 8 tuổi năm nào, nghĩ rằng nếu nó chết đi thì bố sẽ thay đổi, mẹ sẽ thay đổi, em nó sẽ có được sự trưởng thành tốt hơn nếu nó chết đi… nhưng khi con bé đó đứng trên nóc toà chung cư nhà mình, nó lại thầm tự hỏi, rằng liệu nếu nó tiếp tục sống, nó vẫn muốn đc sống tiếp đấy, nhưng vì nó tự hỏi liệu mình khi 18 tuổi có đẹp không…
Gửi cho em năm 8 tuổi… cảm ơn em vì đã hèn nhát mà ở lại. . Kể cả giờ em trai em… chắc chắn nó sẽ không lớn lên như em muốn nữa, nó sẽ là người mà em ghét cay ghét đắng… bố mẹ vẫn sẽ làm em cảm thấy họ sẽ vứt bỏ mình, bố vẫn sẽ làm em nghĩ ông ấy sẽ giết em, và em sẽ phải chịu thêm thật nhiều tủi nhục, cô đơn, em sẽ bị bạn bè xa lánh tới tận khi em 18… nhưng ít nhất thì em cũng biết được bố sẽ không giết mẹ em như những gì ông ngoại từng làm với bà… và cuối cùng em biết thực ra cả nhà vẫn yêu em, họ không hận em đến thế và sẽ không đời nào vứt bỏ em, bất kể họ đã làm gì với em, và với họ em đã là gì… họ không ghét em hay ghê tởm em như em nghĩ đâu
Nhưng em biết điều tuyệt nhất từng xảy ra cho chúng ta là gì không? Đúng là em đã nghĩ, mình hèn nhát, không dám chết vì em em, nhưng em không biết rằng chính cái suy nghĩ tò mò liệu mình có đẹp không ấy, em đã có nhen nhóm chút tình yêu với chính mình. Giờ chị đã rất đẹp rồi, và đó cũng là nhờ chị may mắn có những người bạn tuyệt vời, bọn chị gắn bó được nhiều năm rồi. Và kể cả giờ chị đã tàn tạ, sức khoẻ của chị rất tệ sau những gì chúng ta phải trải qua, chị bị cô lập lâu tới nỗi chị không còn nhớ cách làm quen với bạn mới hay cách xã giao nữa, chị biết bộ dạng nhục nhã này sẽ làm em sợ hãi, nhưng mà chị cũng đang cố gắng để chữa lành những vết thương này, để sống tiếp
Có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ 44 nữa. Chị không biết đó là điều tốt nhất hay tệ nhất nhưng mà, nếu chúng ta sống tiếp, chúng ta sẽ lớn thôi. Chúng ta sẽ học thêm thật nhiều điều mới mà, có lẽ sẽ chữa lành ta, dẫu cho có thật nhiều đau đớn, thật nhiều sự sỉ nhục, thật nhiều những thứ ghê gớm bao bọc lấy em, tổn thương em… nhưng ít nhất thì ta sẽ lớn, sẽ có nhiều cơ hội để học hơn, và tuyệt nhất là để yêu thương nhiều hơn. Yêu nhất là yêu em đấy cô bé con ạ, dẫu em có nghĩ mình không xứng để được yêu đến nhường nào. Và nhớ nhất là phải nói cho thế giới ngoài kia biết, nói cho những cô bé giống em được biết, các em có thể sống, và nếu em có thể thì hãy sống vì các em có thể được yêu, nhất là bởi chính các em.
Những gì ta trải qua ấy, có lẽ là quá khứ đau buồn tủi nhục nhất. So với xung quanh, chẳng lấy ai như mình, họ đều có cuộc sống yên ổn. Chẳng phải bố mẹ họ tốt hơn rất nhiều đó sao! Ai ai cũng vậy, nhưng tại sao mình không được trải nghiệm niềm hạnh phúc giản đơn ấy? Vậy thì sống làm gì nữa...
Cảm ơn chị, em kém chị 1 tuổi. Dù vậy em thấy được bản thân mình trong câu chuyện của chị. Quá khứ tồi tệ ấy, em sẽ không quên. Nhưng em không hận nó. Kí ức ấy sẽ là bài học, để chính em tránh khỏi vết xe đổ ấy. Giờ đây em đã lớn, đủ để hiểu cuộc sống còn nhiều điều hạnh phúc. Ta có thể tự trải nghiệm, rồi tự đi tìm kiếm sự hạnh phúc. Việc em cần làm hiện tại là cố gắng đỗ vào một trường đại học tốt, sau đó hẳn sẽ có nhiều điều sẽ đến.
Chốt lại thì, đời còn vui lắm, không chill cách này thì còn vô vàn cách khác. Mấy chuyện nhỏ nhặt thì sao bằng những niềm vui ấy chứ! Nhỉ~
Vâng,bây h em cx là cj của năm 8t muốn 44 lắm nhm em lại ko cs can đảm…sống thì ko biết lmj mà ch3t đi thì thấy tiếc..
@@muon-44 cố gắng sống qua ngày thôi v. Nếu em ko lm gì thay đổi đc mọi thứ thì ráng ở lại đợi vậy, cố làm được gì làm em cảm thấy tốt hơn, làm em hạnh phúc hơn mà nó lành mạnh thì cứ lm
Chịu khó nốt em ạ
@ vâng cj..e sẽ cố gắng
Tớ vô tình xem được video này và đọc comment của các cậu, tớ chỉ ước là dù có gặp chuyện gì đi nữa các cậu cũng sẽ nỗ lực vượt qua hay chỉ đơn giản hãy nghĩ về những người thân yêu vẫn luôn yêu thương cậu vẫn đang chờ các cậu rồi mọi khó khăn sẽ đi qua thôi, cuộc đời chúng ta chỉ có một mà thôi mong các cậu sẽ trân trọng cuộc sống này và không từ bỏ cuộc sống
Well bạn đã chữa lành cho rất nhiều người đấy. Nó làm tôi nhớ lại về quá khứ của tôi. 1 người bạn nữ của tôi, là 1 cô gái mạnh mẽ nhưng tiêu cực, luôn chia sẻ những suy tư áp lực cho tôi, cũng là những suy nghĩ chưa đúng đắn, muốn rời đi khỏi trần thế. Tôi cũng đã cố gắng nỗ lực động viên và an ủi, nhiều lúc còn muốn mắng lại những suy nghĩ của cô ấy. Đến bây giờ cũng được vài tháng kể từ lúc tôi và cô ấy xích mích với nhau, cũng không còn nói chuyện với nhau nữa. Nhưng hiện tại nhìn bạn ấy vui vẻ cười đùa cùng bạn bè trở lại mà không cần sự động viên an ủi của tôi nữa, tôi cảm thấy những thứ tôi làm cũng không còn ý nghĩa gì với bạn ấy. Tôi không phải người trải qua những áp lực và tiêu cực, nhưng tôi đã chứng kiến sự bất lực và mệt mỏi của những người mang trong mình những cảm xúc ấy, nó thực sự rất kinh khủng. Vì vậy nếu bạn còn có thể ở lại thế giới này, còn có thể ngắm nhìn thế giới này, hãy tận hưởng chúng, đừng có những suy nghĩ dại dột mà mất đi cả thanh xuân của bản thân. Rồi đến một ngày bạn sẽ thấy thế giới này đáng sống đến nhường nào!
mình đã khóc khi chỉ mới nghe được mấy giây đầu đôi khi suy nghĩ 44 cứ thoáng qua trong đầu mình nhưng mình nghĩ đến những người xung quanh, bạn bè, người thân họ sẽ thấy ntn khi mình ko còn nữa chắc họ sẽ thấy buồn, hối hận nhưng dù thế nào đi nữa các cậu cũng phải cố gắng mạnh mẽ để tiếp tục sống ❤
Nó di, ee mẹ r còn chat vào cho ai xem
Một lần mình đọc cmt trên TH-cam, bạn đó kể bà của bạn ý bị lẫn á, không nhớ là mẹ bạn ý mất lâu rồi nên mỗi ngày bà tỉnh dậy đều phải trải qua việc mất con một lần nữa. Nghe xong càng phải cố gắng mạnh mẽ sống.
Bạn ơi bạn nghĩ vậy cũng tốt. Nhưng hãy để lý do lớn nhất là bạn nhé. Vì bạn giỏi, bạn tuyệt vời, vì bạn còn những ước mơ, những điều muốn làm, những nơi chưa từng đặt chân tới, những món chưa từng thử qua, vì cả cơ thể đang hoạt động để bạn được sống, vì bạn đã kiên cường sống đến ngày hôm nay. Thay vì nghĩ lý do để 44 thì hãy đến những lý do để bạn bước tiếp nhé.
@@cheems673 thì chat cho người con sống xem. Sao vô duyên thế
@@cheems673 ?
khi cảm thấy bản thân đã đạt giới hạn hãy để những tiếng kêu gào trong tâm trí thoát ra thành con chữ , vừa khóc vừa viết , khi viết cạn , ngủ một giấc thật ngon , mở mắt ra đón ánh sáng ban mai , cảm ơn bạn vì đã không ngủ mãi.
thứ em đã từng quyết định chẳng phải thiên đường, mà là địa ngục cho những ai còn đang nhớ về em.
Tôi không muốn em đau khổ, mắc trọng tội rồi trở nên vương vất.
Đừng vội buông xuôi hy vọng, và phản bội những người thân thương nhất.
đã 44 hai lần nhưng không thành công, giờ nhớ lại cảm ơn vì bản thân đã thất bại, cảm ơn vì đã còn sống nhờ vậy mình đã tìm được người tốt với mình và bản thân đã tìm được hi vọng sống hơn
p/s: cảm ơn mọi người đã quan tâm, mình hiện rất ổn và hài lòng với mọi thứ. Cmt của mình chỉ mang tính chất chia sẻ với những bạn đã và đang có ý định giống như mình đã từng thôi, xin đừng buông lời cay đắng.
What? Tại sao bạn phải 44 tận 2 lần để tìm được người tốt với bạn, trong khi bạn vừa sinh ra, lần mở mắt đầu tiên trong đời là đã tìm thấy rồi
@@KoutarouVN mỗi cây mỗi hoa cậu ạ đừng vội khẳng định bất kì điều gì
@@KoutarouVN không như bạn nghĩ gia đình không hạnh phúc đâu, mẹ mình có người mới cha thì rượu chè bê tha chị mình thì đi làm xa. Toàn thui thủi một mình tự lo từ năm lớp 2
@@KoutarouVN lớn lên thì mình bị bạo lực lạnh với bắt nạt trên trường, mình không có ý kể khổ nhưng không phải ai cũng may mắn đâu bạn ạ
mong bạn sẽ ổn hơn
Thật may mắn khi lướt trúng video này, thật sự rất hay, truyền tải cảm xúc rất tốt và rất ý nghĩa. Cho mk thấy đc góc nhìn của người ở lại sau khi mk ra đi sẽ ntn. Nó có thể truyền mồi lửa, nối tiếp thêm sự sống cho những con người lạc lối có ý định 44 (như mk đã từng), giúp mk biết thêm còn nhiều điều quý giá mà mình bỏ lỡ trong cs, mk đau đớn khi quyết định ra đi, nhưng người thân ở lại cx đau đớn ko kém j mk. Mong video này đc viral 🎉
Và cảm ơn ad đã ra video này😊
để mà nói,những số lần muốn 44 chắc phải đc 2 năm rồi. Đến bh vẫn còn,4 lần muốn 44. Những tiêu cực cứ mãi ùa vây trong tâm trí mình. Nhưng vì hi vọng vẫn còn dang dở,những ước mơ chưa thể thực hiện,những lời động viên và khuyên nhủ vẫn nhớ tới giờ đã lay động hoàn toàn vào trái tim mình,mình rất biết ơn và rất muốn được ngàn lần nói câu cảm ơn với họ. Các bạn trong comment nè,người khác không đối xử tốt với mình thì mình cũng nên yêu bản thân và đối xử tốt với chính mình. Đừng vì họ mà làm các cậu bị đánh mất bản thân nhé,tớ cảm ơn vì đã đọc cmt này. Chúc mn có 1 ngày tht tốt lành!!
gửi cậu 1 cái ôm ,người tôi không quen biết
"Hôm nay, cậu có ổn không?" đôi khi thật khó để trả lời. Nhưng mà... "Như thế nào được gọi là ổn?". Các cậu nghĩ sao khi... ngoài kia có những người đang cố gắng níu kéo lấy sự sống của họ, liệu họ có ổn không?
liệu còn ai hỏi câu này 😢
câu của Vì Sao Thế Nhỉ đk?
Vì sao thế nhỉ?
Ai cũng có câu chuyện của bản thân!
Em đã từng rất muốn 44 ,lúc đấy em cũng ko biết tại sao các bạn lại cô lập em,em hỏi các bạn có bạn nói rằng do đồ em mặc quê mùa về nhà em nói với mẹ,mẹ bảo em đua đòi và tìm lí do mua đồ,nhà thì đã nghèo...em khóc,mẹ em mặc kệ lúc đấy em ko có phòng riêng,lớn rồi vẫn ngủ với mẹ lúc đấy phải trả nợ gia đình thì lục đục em vẫn nhớ mẹ em nói"tại m mà t với bố m cãi nhau..."thật ra đúng là tại vì em, anh em lớn rồi ly hôn thì bố em có công việc ổn định,mẹ em làm tự do ly hôn em sẽ phải theo bố,mẹ em rất tốt,tất cả việc nhà tiền nong mẹ em làm tất chỉ là mẹ hay mắng đánh thôi còn bố em thì hầu hết ko làm gì cả chỉ có mẹ làm. Có lẽ đó là khoảng thời gian đen tối nhất trong đời em,thậm chí em còn chọn ngày đẹp đối với em và lên kế hoạch để 44. Đêm ngày bao nhiêu em cũng ko nhớ nx em lại bị mẹ đánh hôm đấy là lần em cảm thấy đau nhất em khóc nhiều lắm,em cầm kéo đi vào bếp đứng thẫn thờ một lúc em đã nghĩ rất nhiều lúc đó em muốn 44 để giải thoát tất cả,nhưng em đứng ở đó rất lâu em muốn 44 nhưng em sợ đau sợ lúc chết em trông thật xấu xí và rồi khi mọi thứ qua đi sẽ chẳng ai nhớ đến em cả,lúc xác em bị phân hủy dưới lớp đất bị hàng trăm con sâu bọ cắn xé và sẽ bốc mùi hôi thối khó chịu nghĩ rồi nghĩ em đặt kéo xuống. Thật may lúc đó em đặt kéo xuống bởi vì bây h em cảm thấy rất vui nhà em hình như cũng đã trả xong nợ,nhà em xây thêm phòng,em có phòng riêng mẹ ko còn cùng phòng với em ko còn đánh em nhiều nữa,bố mẹ hầu như ko còn cãi nhau nữa,em có sự riêng tư và bây h em cũng trở nên thân thiện hòa đồng,em có rất nhiều bạn bọn em chơi với nhau rất vui,bây h em thấy thật hạnh phúc và may mắn khi năm đó em ko làm đến cùng😊😊😊
Gửi đến những bạn đang gặp phải chuyện tồi tệ một cái ôm nha 🫂 Yêu các bạn nhiều lắm, mong các bạn sẽ mạnh mẽ, dũng cảm vượt qua nhé. "Ai từ bỏ em cũng được nhưng em không được từ bỏ chính em" vậy nên hãy luôn yêu thương chính mình nhé🫂🌷
Từ những giây đầu e đã bị ấn tượng bởi từng câu nói của sopp, từng giây từng giây nữa e cảm nhận được giọng nói ấm áp, hoà vào từng điệu nhạc mà âm nhạc mang lại. Đặc biệt đó còn nhạc mà e đã từng rất thích nữa - hầu như mỗi ngày đều mở lên nghe nhưng với sự lo toan, áp lực từ nhiều thứ, từ cuộc sống xã hội đầy khắc nghiệt ngoài kia e dần quên đi mải mê cố gắng học, học và học vì sợ sẽ bị bỏ lại phía sau, sợ sẽ thua kém bạn bè, sợ khi nhìn thấy ánh mắt của bố mẹ khi đã móng ngóng con mình cố gắng như con nhà ngta đến chừng nào và còn nhiều thứ khác nữa, ... Những điều ấy khiến e phải sống trong sự mệt mỏi và r dần chán nản khi nào k hay. Đến một lúc,e cảm thấy bản thân như k còn sức lực , k còn cảm nhận nh điều vui vẻ nữa có lẽ chỉ vì ,... từ nhỏ e đã quen sống với nhịp sống cô đơn. Thật ra mà nói chưa đúng lắm, vì khi còn nhỏ e vẫn còn hồn nhiên, thích được trò chuyện tâm sự với mn nhưng r vì gđ, vì ba luôn mong muốn con trở thành ng mà ba mong muốn mà "đánh mất" đứa trẻ bên trong e ....
Mik từng nghe kể về 1 vụ bạo lực học đường ở trường mik vụ việc xảy ra với 1 lớp cùng khối nghe nói hè năm đó có 1 học sinh đã 44 khi hỏi truyện thì thấy bn ý phải chịu nhiều nỗi buồn rồi…gia đình bạn ý thì hình như ba mẹ ly dị bn còn bị các bạn trong lớp tẩy chay một nhóm bạn còn làm những hđ ko hay chút nào thêm cả việc áp lực học hành khiến bn ý ko muốn sống nữa điều đáng buồn hơn là những kẻ bạo lực học đường ấy lại chẳng thấy có lỗi gì cả bọn họ cùng nhau chôn vùi đi sự thật và chẳng ai biết rằng bn ấy 44 vì gì … thời nay ít kẻ bạo lực học đường thấy tội lỗi lắm…
Đôi lời gửi đến những người muốn 44
Nỗi đau của cậu sẽ ko mất đi mà là truyền đi cho những người thân, người bạn. Đó cx ko phải là cách duy nhất đâu vậy nên tin tôi. Có nghĩ đến việc 44 thì cx phải nghĩ cho ngthan, bạn bè,... Tôi nói đây, tôi yêu bạn, dù tôi ko bt bạn là ai nhưng tôi sẽ vẫn yêu bạn. Dù là xấu, đẹp, khuyết tật,bị bắt nạt,.. Thì tôi vẫn sẽ trog tâm trí cậu và nói những lời tốt đẹp nhất đến cậu
Mọi người ơi, tớ muốn ôm mọi người lắm, tớ chưa bao giờ có ý định ấy, nhưng vô tình tớ thấy video này, tớ tò mò, tớ đọc cmt, rồi tớ khóc, tớ không biết mọi người trải qua những gì, tớ không giúp được nhưng thật lòng, tớ muốn ôm các cậu thật lâu rồi khóc, bao lâu cũng được, miễn là các cậu đừng đi....
dangiu thế🥺
♡
Cảm ơn cậu....😭🥺🥺
sắp đi ngủ mà tự nhiên vũ trụ gửi cái vid này, mình đã nghe và xem bình luận thấy mọi người phiến diện quá. Xin hãy hiểu cho những người đã lựa chọn ra đi "ích kỷ" như vậy, đừng trách móc họ dại dột, bỏ đi để lại nỗi đau cho người khác. Đừng ép người đau răng phải nghĩ cho nỗi đau của người khác nữa. Để đi đến bước đường như thế là họ đã tuyệt vọng lắm rồi, không phải là chưa từng mở lòng, chưa từng đi tìm sự giúp đỡ nhưng thứ họ nhận lại có chắc rằng là sự cảm thông sẻ chia không hay chỉ là những câu nói vô nghĩa như "chuyện có gì đâu/ sao suy nghĩ tiêu cực thế/ người muốn sống không sống được mà m lại muốn 44 à/ cuộc đời còn dài mà/ mày còn sung sướng hơn nhiều người khác sao phải thế,..." Sống hộ người muốn tự tử một ngày đi xem mấy người có còn suy nghĩ được gì khác ngoài việc muốn chấm dứt hết tất cả nỗi đau mình đang phải chịu đựng không? Không sống hộ cuộc đời của người khác 1 ngày nào thì xin nín cái miệng xinh lại.
Mik vô tình lướt trúng video này và mik đã đọc những bình luận và mik cảm thấy trên đời này ko ai thật sự có gia đình hoặc một cái j đó hoàn hảo mik cx đã từng bị cô lập bị bắt nạt bị chính người nhà mik thiên vị và mik cx đã từng có ý nghĩ có nên 44 ko tại mik ko có 1 gia đình có sự thương yêu của mẹ ko có sự bao bọc của bố và mik chúc bn nào xem đc bình luận này tự tin vào cuộc sống này nhé ❤❤❤
Tôi có 1 người “bạn thân” lúc nhỏ. Là 1 người họ hàng đồng trang lứa đã làm điều này…
Năm đó nó 17, sống trong 1 gia đình chỉ toàn phụ nữ, mẹ và bà nó. Ba nó thì sau khi ly hôn cũng ít lui tới và có 1 gia đình khác, nhưng vẫn liên lạc gặp gỡ những dịp tết. Mẹ nó thì suốt ngày đi làm, lúc sinh nó cũng khoảng mười mấy tuổi, hầu như toàn thời gian là bà nó chăm sóc nó. Nên nó và mẹ không có nhiều gắn kết, nhiều khi nó coi mẹ nó như chị nó và bà nó mới là mẹ nó ấy chứ. Do là gia đình chỉ toàn phụ nữ và mang nhiều mất mát, bà nó cũng ly hôn, mẹ nó cũng vậy. Không có ai để nương tựa cả về tinh thần lẫn vật chất, vì nghèo khổ từ thời ông bà cố rồi. Chỉ còn biết dựa dẫm vào tiền nên mẹ nó mới phải tất bật đi làm, cả 2 người phụ nữ ấy đều có tâm lý sợ hãi nên bảo bọc nó 1 cách rất toxic. Sợ nó ra đường chơi với thành phần xấu, sợ này sợ nọ nên đến cả việc đến trường đi học cũng cấm túc chỉ vì 1 lần cô giáo không cho nó đi vệ sinh.
Thế là nó lớn lên trong cảnh như thế. Gần như không có bạn bè, không tiếp xúc nhiều với cả nam và nữ đồng trang lứa vì có lớn thêm tí cũng không được đi chơi quá lâu vì nó sợ bà nó “buồn”. Chỉ còn biết làm bạn với cái laptop, những người bạn trên mạng, video, truyên tranh, anime và tôi.
Sống trong 1 môi trường như vậy… càng lớn gia đình nó xảy ra nhiều chuyện hơn, tôi thì cũng lớn dần, có những người bạn mới, cũng phải đi làm và dần có cuộc sống riêng, tôi ít liên lạc hơn, và cũng vì 1 phần bà nó có lần sợ tôi ăn cắp đồ (do tâm lý sợ hãi lúc trên tôi nói ấy, mà lớn tôi mới nhận ra mà thông cảm, chứ hồi nhỏ thấy tự ái) xong sau đó tôi ít sang thăm nó. Ngay lúc đó nó trải qua nhiều cú sốc cùng 1 lúc và chẳng có ai đồng hành để vượt qua. Vào 1 ngày đẹp trời nó bảo bà nó cùng nó đi ăn sáng thật vui vẻ. Sau đó thì…
Nghĩ đến tôi thấy buồn và bất lực. Giá như tôi đủ tinh tế để thấy những điều như thế, giá như lúc đó tôi là tôi của bây giờ. Chắc chắn mọi chuyện đã khác. Nhưng mà…
Tôi đã chứng kiến gia đình nó đau khổ như thế nào và chính bản thân mình đến nay khi nhắc đến vẫn còn ray rứt. Nên là làm ơn, nếu các bạn có ý định huỷ hoại bản thân mình bằng bất cứ hình thức nào. Xin hãy nhớ đến những người xung quanh mình, những người yêu thương các bạn. Họ sẽ rất đau đớn nếu các bạn làm vậy. Đến 1 con chó, con mèo mà các bạn nuôi mà chúng mất đi các bạn còn có thể khóc như mưa thì há gì 1 con người. Tôi biết có những lúc rất khó khăn trong cuộc sống và dường như là các bạn không đủ sức để chống cự. Nhưng hãy lấy gia đình, những người thân thương làm động lực sống. Nếu thấy cuộc sống đã tan nát chẳng còn gì (trong suy nghĩ các bạn chứ thực tế không phải) thì tại sao không thử lấy cái sinh mệnh của mình ra mà đi giúp đỡ những cuộc đời khác dù là những điều nhỏ bé nhất mà lại đi phí phạm đúng không ?
Hãy tin tôi, mọi thứ sẽ qua đi. Không có điều gì là mãi mãi dù cho đó có là khổ đau tận cùng, minh chứng là những khoảng thời gian mà các bạn hạnh phúc nhất rồi cũng qua đi đó thôi. Vui vẻ, mạnh mẽ mà bước trên dòng đường đời. Hãy giúp đỡ người khác, loài vật khác. Hãy hướng về Phật Pháp, hoặc bất cứ nơi đâu có những nghĩa cử cao đẹp. Nó sẽ cứu rỗi linh hồn của bạn. Hãy tìm thầy Thích Thông Lạc, thầy Pháp Lưu, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. 🙏
Cảm ơn bạn đã chia sẻ câu chuyện và lời khuyên này, mình thậy sự đã rất xúc động, Cảm ơn rất nhiều 🥺
Vid này làm mik khóc,mik từng cố 44 mà k thành,bt giải quyết sao với đầu óc mau quên khờ khạo của mik,đôi khi một sai lầm nhỏ nhưng bị hiểu lầm mà phải trả giá một cách oan uổn,thắc mắc tình thương cha mẹ có thật sự hay k,ghen tị với cuộc sống của ng khác vô lo vô nghĩ trong khi mik nhà nghèo phải còng lưng giúp cha mẹ mà còn bị hiểu lầm r ăn chửi,lên trường toàn bị lợi dụng,bạn bè dối trá tìm đủ mọi cớ còn mik quá khờ để chống cự,bt sao h khi kì thi,học thêm,công việc đổ dồn hết lên mik,sự kì vọng của cả lớp hay là họ chả quan tâm,cố gắng hết sức để làm điều không tưởng đổi lại kết quả thất bại tệ hại,dù có cố gắng thế nào chăng nữa vẫn luôn làm mọi người thất vọng,chỉ bt suy nghĩ tiêu cực,tự chửi bản thân,cứ như vậy sống qua ngày và tôi không bị hướng nội,tôi vẫn tăng động hoạt bát như đứa trẻ thoi,thik tìm tòi khám phá và tui tính.
Chà, tôi rất ghét 44, tôi cũng từng gặp những vấn đề tâm lý rất kinh khủng nhưng nah tôi ghét 44, thay vì khinh thường người muốn 44 thì tôi chỉ muốn giúp họ một chút nào đó, nói chuyện, tâm sự, dù bất cứ điều gì, tôi muốn họ sống, tôi biết mình ko giúp được gì đâu nhưng vẫn muốn thử, cố lên các bạn, hãy sống vì bản thân
tự tử chỉ giúp ta giải thoát chứ không phải điều ta muốn , cũng là bỏ cả niềm hi vọng cho cả đời chứ chẵng giúp gì nữa
Thật ra cuộc sống này còn nhiều thứ đẹp lắm, không phải vì bất cứ ai cả, đời này chỉ có một lần, hãy cứ sống, sống hết mình, hãy thử ham muốn sống, hãy sống lâu hơn mong muốn của bản thân, cho mình được phép sống. Đừng chết nhé.
Lúc tôi nghe nhạc, youtube đề xuất video này. Lúc tôi xem video game, youtube đề xuất video này. Lúc tôi vào trang chủ, youtube đề xuất video này. Tôi phải bấm vào xem, cứ tưởng là MV gì đó nhưng mà lại là thơ, nghe cũng khá cuốn. Xong giờ tôi nghĩ lại, hình như là youtube thấy tôi chán đời, nghĩ tôi sẽ tự hủy nên đề xuất tôi xem, lo cho tôi vô cùng nên đề xuất liên tục. Cũng nhân văn phết =)))
nào mấy cou đang buồn đúng ko , theo như mik ,nhìn vào xh có tiêu cực, cx có tích cực đc cái đa số là mn nhìn vào tiêu cực và chỉ trích để rồi đi đến việc cực đoan nhất trên đời . có thể bame cou mắng là do muốn tốt cho con đấy nhìn vào tích cực nó vui hơn tiêu cực đúg ko , thật sự nếu trg cuộc đời mà ko có nỗi đau thì ko pai là 1 cuộc đời,tớ thấy mỗi khi buồn các cou luôn nghe nhx bản nhạc buồn vậy liệu có tốt ko tốt gì hết nhx bản nhạc buồn chỉ khiến các cou buồn thêm có nhìu ng nói kiếp sau chỉ muốn làm con sứa thật sự cuộc đời này ko cực đoan như thế hãy thử nghĩ đi nếu mà thành sứa thì các cou sẽ ko có não ,ko cảm nhận đc nỗi đau nhg các cou sẽ pai sống 1 cuộc đời ko đc cười , ko đc khóc khi ng thân ra đi có khi các cou sẽ thành nộm sứa luôn ấy . nói vậy thôi hiểu sao thì hiểu ^^
Tôi cx từng như vậy nhưng may mắn là mọi chuyện đều đã vượt qua hết❤
Cảm ơn ai đó vì đã gửi video này đến những người có ý định 44...Làm ơn..nếu có ai xung quanh bạn đang thật sự cần 1 cánh tay để kéo họ lên khỏi vực sâu hay đáy biển đen không đáy...xin hãy đưa cánh tay ra giúp họ...dù không đủ sức..xin hãy thử..thử dù chỉ 1 lần..thử kéo họ lên..vì thật sự..họ không thể tự mình ngoi lên được..Làm ơn hãy nghe tôi...có thể bạn thấy vô lý...nhưng tôi thật sự đã từng không kéo họ lên và..tôi mất họ rồi..làm ơn..nếu bạn còn muốn giữ họ lại...
thật sự mình rất ít khi vt bl và tim 1 vd nào đó. từ lúc vd xuất hiện trên ytb recomment thì mình cố tình lơ đi. mà h xem thì thấy nghĩ về đời thật sự nghiêm túc luôn, tớ luôn cho rằng mình đi 44 đi mà ko hề nghĩ ngợi đến mọi người. Đây là vd mà mình thấy đáng để suy nghĩ cho giới trẻ hiên nay a! Mình ghét khóc nhưng khi xem thì khó lòng kìm được. Một người như cậu thật sự rất giỏi, làm lay động người khác, như thể muốn nói rằng "cuộc sống còn nhiều thứ hoa trên đời, đừng vì hoa này tàn mà suy ra hoa khác cx tàn" tớ thật sự cảm phục. Rất mong sau này cậu ra những sản phẩm mang nhiều nội dung truyền đạt tư tưởng đúng đắn thông qua hình ảnh, sự việc tiêu cực.
Đã nhiều lần có ý định 44 nhưng chỉ có 3 lần là dám làm và lần nào cũng thất bại. Tớ đã cố quên đi những mất mát , tổn thương và động viên bản thân để cố gắng vượt qua chuỗi ngày đau đớn ấy. Đến bây giờ khi nhìn lại . Tôi chỉ biết … khóc … khóc và cảm ơn bản thân vì đã thất bại. 44 là cách để giúp chúng ta giải thoát nhưng hãy nghĩ đến gia đình. Ba Mẹ là người đau đớn nhất khi chứng kiến con mình 44 . Nên hãy mạnh mẽ lên nhé ☺️
đã từng muốn kết liễu, nhưng lúc đó bản năng mình mách bảo thực sự muốn sống. Tôi muốn sống vì mình có 1 cuộc đời này thôi, t sinh ra để được sống được cảm nhận cuộc đời theo cách riêng của mình, có kiếp sau hay không t cx không màn bận tâm, nhưng lúc đó tôi muốn được là chính mình, tự mình quyết định cuộc sống của bản thân.
Từ bỏ gia đình, ngôi nhà từng xem là của mình, nhưng thật ra đó là của họ, mình chỉ là nhất thời. Từ bỏ tất cả mọi thứ trừ bản thân. Trên người chỉ còn mỗi bộ quần áo, chạy khỏi nhà họ có biết đó có níu đó nhưng cũng chẳng đi tìm lâu. Với t lúc đó thứ giá trị nhất chính là bản thân mình và những điều mà họ không bao giờ thấy hay cảm nhận được.
T hạnh phúc vì mình đã thực sự quyết tâm vs bản năng đó, không để ai ảnh hưởng chi phối được mình nx.
các bạn ơi, cố lên nhé.
mình biết lời cỗ vũ "cố lên" trong trường hợp này nó sáo rỗng khủng khiếp, nhưng mình vẫn muốn nói, mình mong bạn hãy cứ tin rằng trên đời vẫn còn rất rất rất nhiều người trân trọng sự tồn tại, sự cố gắng và nỗ lực của bạn, thế nên, cố lên nhee. thế giới ngoài kia còn nhiều điều khác kỳ diệu lắm, đừng vứt bỏ đi cơ hội ngắm nhìn nó bởi vì những thứ xấu xa tạm thời trước mắt nhé
Tớ, 1 người đã có suy nghĩ này từ lâu. 1 ngày, định lòng rằng sẽ nhảy lầu, tớ lại gạt phắt nó đi, nghĩ về cuộc sống, bạn bè, cha mẹ, các mqh của bản thân. Nếu chết, mình sẽ không đc cảm nhận ngày nắng ấm, chú cún hàng xóm chạy quang vẫy đuôi quấn quýnh... Nên bây h, tớ chọn cách giải toả là selfharm ( rạch tay cho bn nào k hiểu ), lm vậy sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn đối với tớ..
Bạn nào có ý định 44 thì sáng suốt lên nhé ! Niềm vui vẫn còn bên cậu, hãy cố gắng tìm lại đc nó !
Nghe nói.. 44 là xuống âm phủ bị xử nặng lắm đấy !
Đôi lúc bản thân cũng chỉ muốn chấm dứt tất cả, bởi sự lo lắng cho bố mẹ từ chính trong thâm tâm của mình. Lo cho bố mẹ vì cái khó khăn trong việc chi tiêu mỗi tháng. Chỉ riêng bản thân mình đã khiến bố mẹ phải xoay sở, lo lắng mỗi ngày. Muốn bỏ đi hết tất cả để bớt một gánh nặng cho bố mẹ. Mình khóc rất nhiều vào mỗi tối, khóc xong lại chẳng muốn sống nữa. Đôi lúc mình chỉ cần nhìn hai người họ làm việc thôi đã khóc rất nhiều rồi...
Vậy thì bản thân mik phải cố gắng nhiều hơn ạ , dù có ra sao mong cậu vẫn cố gắng bước tiếp và mong cậu sẽ được hạnh phúc bình an
Đã vô số lần nghĩ đến cái chết, nhưng sau cùng tôi nhận ra rằng, mình ko phải để làm điều đó. Tôi nhìn vào mọi người đang cố sống mỗi ngày, và kể cả tôi ko còn thì cuộc sống họ vẫn tiếp tục. Nếu tôi là gì chắc chỉ là những cảm xúc một thời điểm nhất định thôi. Từ đó tôi đã cố gắng để chạy tiếp. Có thể lúc này là khoảng khắc tuyệt vọng nhưng nếu ta tiếp tục bước thì khoảng khắc này sẽ là nụ cười của bạn khi nghĩ lại
chưa bao giờ có ý định 44 nhưng vào một lúc nào đó trong quá khứ đã cảm thấy thứ gì đó đã chết bên trong tôi... hiện giờ việc sống đối với tôi cứ như là một trách nhiệm ❤ chúc bản thân tôi sẽ không rơi vào vực thẩm .
nghe mà tim như bị bóp nghẹt lại, gửi chúng ta, những người đã có ý định 44, hoặc đang có ý định 44, xin bạn, hãy mạnh mẽ lên... chỉ một chút nữa thôi. Mình biết thời gian đó thật sự rất khó khăn, dù cho không ai hiểu bạn, không ai bên bạn. Nhưng chỉ một chút nữa thôi, khi chúng ta vượt qua thời gian đó, để rồi khi nhìn lại, bạn sẽ thấy bản thân mình mạnh mẽ đến mức nào, rằng vượt qua việc đó mà chúng ta vẫn có thể sống đến bây giờ là đáng để tự hào về bản thân đến mức nào. Vậy nên, xin bạn, đừng chọn từ bỏ
Các cậu ơi, đừng suy nghĩ như vậy. Khi mà các cậu 44 , các có suy nghĩ ba mẹ sẽ như thế nào khi các cậu 44 ko. Khi các cậu cảm thấy áp lực, các cậu chỉ cần tìm một nơi và giải tỏa. Tớ cũng từng suy nghĩ đến 44 , tớ cũng từng nghĩ cuộc sống này thật tồi tệ . Nhưng tớ vẫn còn mẹ ,tớ ko thể làm như thế.
Những nỗi buồn, những áp lực chỉ những điều nhỏ nhặt thôi, con đường phía trước còn rất dài, còn những điều thành công và hạnh phúc đến với mình.
Hạnh phúc ko phải là ko có, chỉ là nó chưa đến mà thôi.
Đừng vì những suy nghĩ tiêu cực mà kết thúc cuộc đời mình.
Các cậu nhé😢😢🎉
Cuộc sống đang càng ngày càng trao cho những đứa trẻ... không phải là bình yên mà là những gánh nặng....
Nhưng đôi khi gánh nặng đó lại là áp lực để những đứa trẻ đó phát triển
@@TokunTSN Xin lỗi nhé! nhưng có vẻ những gánh nặng đó đã đè ch*t tớ rồi...
Bài thơ rất hay, mong đây là video này thật nổi để giúp những ai ngoài kia có ý định dại dột suy nghĩ lại.
trầm cảm gần 10 năm, em quyết định trở thành 1 bác sĩ tâm lý onl. em hoàn toàn ngồi cả ngày chỉ để lắng nghe và hỗ trợ cho những người như em, như thể những việc em làm cũng như đang tự chữa lành bản thân, ấy vậy mà dù cho thế nào vết thương sâu trong lòng lại vĩnh viễn chẳng thể trở thành vết sẹo…. em không sợ chết nhưng em sợ đau, thế mà em lại vẫn chịu đựng ôm nỗi đau sống trên thế giới này..
em có thể nch với c 1 chút kh ạ
Thật sự mình đã khóc khi xem được video này..mình có thể may mắn(?) vì mình chưa từng có suy nghĩ như vậy và luôn tự nghĩ rằng cuộc sống sẽ vẫn còn những điều tốt đẹp hơn phía trước! Vì vậy,những b có suy nghĩ muốn 44 hay những điều làm hại đến bản thân mình thì hãy nghĩ đến những điều tích cực và đừng dại dột nhé ạ.
cảm ơn cậu. tớ đã nghĩ quyết định này sẽ đến với tớ vào năm nay thôi, khi tớ không thể điều khiển được những vết cắt nữa - chúng chi chít, nhằng nhịt, cũng thật khó che đi. tớ đã nghĩ nhiều lắm, năm mới này ác với tớ quá à, nó cứ mang những cơn đau đến bên tớ, và bắt chúng ở lại.
tớ cảm thấy tớ giống một chú cá vậy, tớ vẫn đang trên hành trình tìm ra nguồn nước mình thuộc về, và tớ nghĩ, nguồn nước ấy hẳn sẽ ở một nơi nào đó rất xa xôi, khi mà tớ chết đi.
tớ không biết nữa, nhưng tớ nghĩ lại rồi
hai mươi tư giờ, sau khi tớ tự tử........
cố lên, mặt trăng tỏa sáng nhất khi nó không né tránh bóng tối, you got this
Cảm ơn các bạn vì vẫn ở đây, trên thế giới rộng lớn này, và mình rất trân trọng điều đó. Dù cuộc đời có đáng ghét như thế nào, nhưng chúng ta vẫn níu giữ, vẫn sống sót đến tận giây phút này, đó chẳng phải là một sự nỗ lực, một niềm vui rất lớn hay sao? (◍•ᴗ•◍)❤
suy nghĩ nó giống cơn bão vậy đó mọi người , lúc đến dữ dội nhưng rời đi cũng lặng lẽ , nếu lúc suy nghĩ đến chuyện đó hãy để ý 1 chút , vì nó vẫn chỉ là 1 cơn bão thôi , đừng để hoài bão bị đánh đổi bởi 1 cơn bão , chúng ta là những chiến binh dũng cảm , cố lên nhé mn
"Tự tử không làm mất đi nỗi đau nó chỉ chuyển từ người này sang người khác."
mik có câu văn này hơi đi ngược chiều với vid của bn nhưng xin bn hãy đọc nó:
"liệu em có dám nhìn lại 1 thế giới nơi mà em chẳng còn chỗ dựa,em muốn 44 nhưng lại bị xã hội ngăn cản vì lý do của nhx kẻ vô tâm.44 chính là cách em giải thoát nhx xã hội lại đưa ra nhx lý do vẩn vơ,em muốn nhảy xuống hay uống thuốc ngay bây giờ...và em lại bị ngăn cản...44?nó chưa bao giờ dc ủng hộ bởi nhx kẻ lãnh hậu quả khi khiến em ruồng bỏ thế gian..."
by:tôi
Là một người từng rơi vào những quãng ngày tiêu cực, đau đớn tột cùng, mỗi ngày bị chôn vùi trong nước mắt và thương tổn, những suy nghĩ muốn rời bỏ cứ quẩn quanh, cuộc sống đối với tôi thật mệt mỏi biết bao. Nhưng may mắn, niềm tin trong tôi về một khung cảnh tươi đẹp vẫn luôn len lỏi đâu đây. Và ngày hôm nay, tôi đã tốt hơn khi tìm được cho bản thân niềm vui trong từng khoảnh khắc dẫu vết thương kia vẫn còn nhói đau. Tôi chỉ mong rằng những ai vẫn còn đang phải đối mặt với biết bao nỗi niềm trong cuộc đời hãy luôn tin vào bản thân mình, dù cho trải qua cay đắng vấp ngã, chỉ cần đừng đặt dấu hết trong chính câu chuyện của mình, tôi tin ra rằng một ngày ánh sáng sẽ chiếu rọi những u uất trong cậu. Fighting^^
chúc cho lý trí của các cậu sẽ chiến thắng những suy nghĩ toxic 🫶🏻 như mình vậy
neu mik ma khong nghe duoc video nay thi co le ngay mai da khong den voi mik , cam on bn vi da cuu minh ....
Mong rằng dù có khó khăn gì đi nữa mong cậu vẫn cố gắng vượt qua rồi hạnh phúc sẽ tới 💐
sao z, bn bj di3m thap trong bai kiem tra ak 🥲😭
@gaumeoandu420 không bn, do mik bị áp lực từ việc học và gia đình thui 🥰
Mong rằng những khó khăn sẽ qua đi, sẽ có những lúc thế giới không di chuyển dù mình có đẩy thế nào, nhưng mình chúc bạn sẽ được hạnh phúc, vì chỉ riêng sự tồn tại của chúng ta đã có ý nghĩa cho cuộc sống này. Chúc bạn tất cả nhé.
bậy nha,nghĩ linh tinh là cho ăn cám á. Thương nè,cậu đã cố gắng đến bây giờ là 1 điều kì tích rồi,những nỗi buồn lấp đầy vào tâm trí cậu làm cậu cảm thấy ý nghĩa để sống đang lung lay đúng hong? Tớ biết rằng,những áp lực từ gđ hay việc học làm cậu tiêu cực,nhưng đừng vì nó mà cậu ph chịu đựng r âm thầm giữ trong lòng. Cậu hãy cố gắng làm những điều mình thích và thoải mái nè,nghe nhạc,nghe postcard,đọc sách,ăn đồ ngọt để giảm stress,..dù vậy cậu hãy cố vượt qua nó nhaaa
Khi nghĩ về vc 44,tớ hay nghĩ tới bố mẹ ,anh em,bạn bè..tớ không muốn phải khiến cho ai phải buồn hết,không muốn ai phải chịu những tổn thương do mình gây ra.Kể cả khi tớ đang phải chịu một sức ép khủng khiếp từ họ..
Tớ luôn tâm đắc với câu nói:Kẻ tổn thương lại muốn làm tổn thương người khác.Tớ muốn nói với một vài cậu rằng,nếu như cậu đang muốn làm một việc giải thoát cho riêng bản thân,riêng bản thân..Hãy suy nghĩ,liệu khi bản thân được giải thoát bởi chính mình,hãy nhớ rằng nó cũng đồng nghĩa với việc cậu đang chuẩn bị khoá một ai đó vào chiếc lồng giam nơi cậu từng bị giam giữ...
Đừng buồn,hãy cố gắng mở lòng ra,nếu không thể với mọi người xung quanh,hãy lên mxh,hãy tìm cho bản thân một cách giải thoát hạnh phúc chứ không phải là giải thoát một cách đau đớn...
🌞
có tgian t trầm cảm cái tìm được mục đích sống phát tỉnh ngộ tự bản thân thoát khỏi cảnh cứ đêm k có nhạc nghe để khuây là lại khóc =)), xem anime rủ lũ bạn cùng xem học chơi piano rủ lũ bạn chạy bộ bàn chuyện anime chơi skateboard, bản thân t còn chả biết t thoát cái khoảng tgian tự thu mình trong phòng từ khi nào ấy :V
cảm ơn người ấy đã chiếu sáng tớ. Cảm ơn đã cho tớ thấy thế giới này vẫn còn đẹp, là sợi dây níu mình lại với thế giới. Nếu 1 ngày chúng ta trở lên xa lạ, hi vọng rằng hãy quên sạch tớ đi, và tớ xin tạm biệt thế giới này
"Thật ra thế giới này vẫn luôn lén lút yêu thương bạn"
“Theo cái cách chẳng ai muốn…”
@ :(( sao lại như thế đc..
@@Prissy_Sarah “trên đời này chẳng có người tốt ,chỉ có kẻ ngốc chẳng biết làm điều xấu”
Trích ai đó toi khong biet
Video hay nhưng buồn quá ạ. Mình là người cùng từng có ý nghĩ 44 trong khoảng thời gian rất lâu. Đến khi ngoại mình mất, nhìn thấy cảnh mẹ mình khóc vì ngoại đến mấy ngày mấy đêm làm mình cũng không dám tưởng tượng cảnh mẹ khóc vì mình như vậy. Mình rất biết ơn mẹ vì đã cho mình động lực để sống đến hôm nay. Cũng được vài năm và mình giờ là một con người rất lạc quan rồi. Mình hi vọng mọi người có thể tin tưởng bản thân rằng chúng ta đã vượt qua những thứ tệ nhất rồi, thì sẽ chẳng có gì có thể đánh gục chúng ta nữa. Và tương lai chúng ta rồi sẽ ổn hơn mà thôi ❤❤
tớ xin vid đã buồn nhưng khi đọc comment của các cậu còn khiến tớ buồn hơn.. Tớ k thể ở gần các cậu mỗi khi các cậu buồn nhưng tớ mang cậu sẽ luôn đc hphuc, luôn đc vui vẻ, đừng tiêu cực nx, vui lên đi, hãy tận hưởng cuộc sống này, và tớ yêu các cậu nhiều
Cảm ơn vì đã để em nhìn thấy video này, mong nhiều bạn sẽ thấy hơn
Chúc mừng kênh có 1k sub ạ
Tớ cũng từng có suy nghĩ 44 những lúc tiêu cực nhưng tớ không làm vì tớ sợ cái cảm giác đấy và cũng còn nhiều thứ tớ muốn làm, cho tới khi thấy những người 44 tớ lại nghĩ họ thực sự phải tuyệt vọng đến cỡ, trải qua những gì mới có thể can đảm làm được việc đó, tớ thấy thương mọi người lắm, bây giờ tớ cũng không dám nghĩ tới việc đó nữa, vì tớ tìm được thứ mình nên trân trọng rồi
Thực sự mong mọi người luôn hạnh phúc, đừng vì tiêu cực quá mà lại làm như thế, những người trân trọng cậu sẽ xuất hiện sớm thôi, cứ cố gắng thêm một tí cũng không sao đâu
hồi bé ngu ngơ cũng mấy lần muốn 44,h càng lớn càng quý cái mạng nhỏ của mình hơn.Dù đôi lúc đúng là bất lực thật nhưng mấy vết cào vết cắn lên da cũng là tận cùng,xong r chuyện đâu t lại sắp thành đấy.Quên đi r lại sống bth,chỉ là t ko bt t sẽ còn có thể làm hay suy nghĩ ntn thêm bao nhiêu lần nx.Thôi thì cố lên,sẽ thật có lỗi vs bản thân nếu chết đi như thế nên là cả tôi và mn ơi.Nếu đã được sinh ra rồi thì hãy cố sống để về sau nhìn lại sẽ ko phải hối hận nx.Thương
Cảm ơn ngày hôm nay đã va phải video này, cũng đã từng có ý định 44 nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ nông cạn lúc nhỏ... Thực sự ba mẹ đã sinh ra mình với biết bao đau đớn và thực sự mình không có quyền kết thúc nó một cách thật nông cạn và nhanh chóng...Cảm ơn mọi người, gia đình, bạn bè và chính tôi...
Mình chưa gặp trường hợp tự tử nào ở ngoài đời, rất may cho mình vì điều đó, nếu có sự việc tự tử, ắt hẳn chỗ mình sẽ tràn đầy đau thương và tràn đầy hối lỗi. Lúc đó, ở xung quanh họ, họ mới biết mất đi mới biết mất mát, mất đi mới biết trân trọng. Mình mong những người có cuộc sống gần như bất lực, tối tăm, đen mịt hãy cố gắng thêm chút nữa, mình tin sâu trong bóng tối vẫn còn 1 con người mang ngọn lửa, thắp sáng cho cuộc đời họ, nhưng mình cũng nghĩ, không thể để 1 bên cố gắng được, nhiều lúc để thoát khỏi đó cũng nhờ phần lớn sự nỗ lực và cố gắng của mình, mình tin sự nỗ lực, cố gắng chưa bao giờ là không được đáp lại và bên cạnh sự cố gắng, họ cũng sẽ có người cổ vũ. Mình nghĩ chúng ta nên sống để tìm tòi cái mới chứ không phải ra đi trong thê thảm thế này...
Khuyên tht các bn đừg nên 44 vì trg c/s sẽ có nhữg lúc bn cảm tửog như cả thế giới chốg lên mik nhưg tin mik đi nếu bn cố gắg vượt qua thì phía trước, tươg lai của bn sẽ rất rộg mở thú vị và hạnh phúc
Hận bthan lắm, k đổ lỗi đc j đâu, phải chấp nhận th. T muốn chết-lặp đi lặp lại. Ngày qua ngày, cười r lại cười, nhưng sao nó lại vô vị thế này? Cuộc sống có nghĩa gì khi bthan vô giá trị? R đến khi về nhà, lại thêm những vết cắt mới. Và r sau đấy cũng là lúc vết cắt chạm đến sợi dây của sinh mạng. 2 lần r, đã qua r nhưng sao bây h "nó" lại quay lại...
Mong những ai đã và đang có ý định 44,các bạn hãy mạnh mẽ lên,cố gắng để bước tiếp,vực dậy tinh thần ạ.Vì khi chọn 44 là mãi mãi muôn vạn kiếp ,mình sẽ k thể tái sinh lm người nữa.Mình đừng tự hủy hoại thân thể do ba mẹ sanh ra.Họ sẽ rất đau lòng khi con mình 44.Phía trước sẽ luôn có cánh cửa tốt đẹp cho những ai cố gắng bước tiếp.Hãy tin vào điều ấy ạ.
nếu 1 mai em chết đi liệu còn ai nhớ đến em?
đó là suy nghĩ trong những ngày em cô đơn...thế giới này ngột ngạt quá, em ghét tất cả mọi thứ, ghét cả bản thân em đã đối xử tồi tệ với tất cả mn. nếu 1 mai em ra đi có lẽ mn sẽ thoải mái hơn, chim vẫn lại hót, trời cũng vẫn xanh, có lẽ vậy😶
same
Thật sự là nghe giọng ông này không chán luôn í 😢
" to khong muon chet , nhung to dau qua..."
"moi chuyen roi se qua, boi vi khong co noi dau nao la vinh vien" thời gian sẽ trả lời b bằng những cuoc gặp gỡ mới, tot dep hơn, se hồi đáp cho ban phần thuong xứng đáng, vi b da vuot qua... luật nhân quả luon o đó...
phải qua gần 20 nam cuoc doi, tui moi dc gap tri kỉ của mình, b ấy thấu hiểu tui, sẻ chia với tui nhiều điều... b ấy ko hoàn hảo, cũng mang nhiều vết thương, nhưng ctui đang cùng vượt qua roii
hãy bước tiếp, ròi sau này nhìn lại, góc nhìn b hẳn sẽ thay đổi th
Không phải họ k tìm cách mà là đã dùng mọi cách nhưng đều không thể thoát khỏi,không thể chịu được nữa,không thể thấy lối ra.44 là kết quả của nỗi uất ức mãi không thể xả được,k thể giải quyết được.
Gửi lời chào đến những bạn đang đọc cmt này, tớ mong những bạn đang đọc dòng này nếu muon chet thì tớ xin cậu hãy suy nghĩ lại nó chỉ là nỗi đau tạm thời, không đáng cậu phải bỏ đi cả cuộc đời .Tớ từng là đứa có những suy nghĩ không nên ấy nhưng bây giờ tớ lại cảm thấy rất hạnh phúc với cuộc sống hiện tại tớ vui vì đã không làm việc ấy bâyh tớ đã có những người tớ yêu quý và họ cũng yêu quý tớ, nên xin cậu nếu có ý định 44 hãy nghĩ lại và cho cuộc đời cậu một cơ hội để có thể thấy ánh nắng vào ngày mai.
Xem xg e khóc luôn, cảm ơn anh vì đã giúp em từ bỏ suy nghĩ 44
Sáng mai thức dậy em sẽ không là người như trước kia ,cứ vui vẻ hồn nhiên như đứa trẻ ,nắng ban mai chiếu sáng trái tim xen lẫn tình yêu và tâm hồn. Em hãy cười thật tươi để bắt đầu một ngày mới, những tổn thương đâu nào có tên cũng sẽ phai , vết cắt vô hình rồi cũng sẽ lành. " mình muốn nhắn nhủ những bạn nào có ý định 44 thì nên dừng thứ suy nghĩ ngốc nghếch đấy nhé, thay vì phải chán ghét, làm đau bản thân thì hãy nghĩ liệu em đi thì thế giới này có tốt hơn?."Đừng vội buông xuôi hy vọng và phản bội những người thân thương nhất " "..."
Úi cùng vibe với “một ngàn giờ sau ngày em tu van” của châu sa đáy mắt nè, đều não lòng quá hic 😭
Đối với mình video này rất ý nghĩa , và coment của những người khác cũng chính là một điểm tựa tích cực dành cho tất cả những bạn trẻ có dòng suy nghĩ muốn 44
Nhưng sau khi đọc 1 số bình luận mình lại có câu hỏi mang hơi hướng tiêu cực. Rằng :" Tại sao ta lại phải quan tâm đến cảm xúc của người xung quanh sau khi ta 44? "
Mình biết rằng câu hỏi của mình đang khiến nhiều bạn cảm thấy khó chịu với sự vô tâm của nó. Thế nhưng bạn nên biết rằng khi ta có tấm lòng luôn quan tâm đến người khác(Đặc biệt là người thân trong gia đình)thì ta đều không muốn họ phải buồn hay lo lắng suy tư. Chính lối suy nghĩ ấy sẽ hình thành nên trong ta mong muốn làm hài lòng họ, để họ không buồn. Hành đông đó sẽ vô hình khiến cho ta mải mê chạy theo những điều họ đề ra và đánh mất chính mình. Đó chính là sợi xích ràng buộc ta khiến ta không còn biết điều mình thích là gì ? Ước mơ mình là gì ? Mục đích của mình là gì ? MÌNH SỐNG ĐỂ LÀM GÌ ?
Bên cạnh đó ,nếu ta quá để tâm đến cảm xúc của người ngoài thì ta cũng sẽ để tâm đến lời nói của họ. Đó là bước đầu tiên cũng là lí do xuất hiện tình trạng bắt nạt học đường. Thế nên, đối với mình thì mình cho rằng ngay cả tâm lí của bản thân còn chưa vững thì ta không nên mải chạy theo suy nghĩ của người khác.
Mình thì không hoàn toàn phủ định việc lấy tâm lý của người xung quanh ra làm điểm tựa nhưng tại sao cái đầu tiên ta nghĩ đến không phải chính ta mà là những người khác. Sẽ chẳng vui nếu ta nghĩ về cảm xúc của họ nên đã quyết định từ bỏ còn chính họ lại là một đứa vô tâm chẳng hề để ý đến ta mà chỉ cồ đẩy ta đến đường cùng bằng cái lời VÔ Ý của chúng
nhiều lúc em muốn 44, bởi thế giới này thật tàn nhẫn, em thật là một kẻ vô dụng nhưng nghĩ đến số tiền, tình yêu của gia đình bỏ ra và dành cho em. Em mới nghĩ lại rằng có lẽ mình phải cố gắng hơn và đừng nghĩ đến điều dại dột. Cảm ơn vì video ý nghĩa của anh ạ
Lúc xem được video này, mình đã khóc rất nhiều. Nó làm mình nhớ đến một người bạn thân lúc trước. Cậu ấy là một người mạnh mẽ, luôn quan tâm tới mình. Nhưng từ sau khi lên cấp 3, cậu ấy bắt đầu bị bạo lực học đường, dù rất muốn giúp nhưng không thể, khiến lòng mình rất bứt rứt. Cố gắng giúp đỡ, hỏi han thì cậu ấy chỉ đáp: " Không sao, tớ ổn mà" và cố gắng nở một nụ cười tươi. Thậm chí gia cảnh nhà cậu có chút khó khăn nên ba mẹ đều cắm đầu vào công việc, đôi lúc còn đánh mắng, chửi rủa cậu ấy. Càng ngày cậu ấy càng tàn tạ, người chằng chịt đầy những vết thương lớn nhỏ, cảng ngày càng chìm sâu vào bóng tối, tiêu cực. Còn tớ...chỉ biết đứng nhìn mọi chuyện càng đi quá xa. Cho đến một ngày, tớ nhận được tin nhắn của cậu ấy. Nhưng những dòng tin nhắn ấy sẽ khiến tớ hối hận suốt đời. Cậu ấy nói rằng có lẽ đây sẽ là lần cuối cậu ấy nói chuyện với tớ, sau đó cậu ấy gửi một bức ảnh cậu ấy cười rạng rỡ chào tớ. Tớ không hiểu vì sao cả, cậu ấy nói rằng cậu ấy thích tớ và nói lời chào tạm biệt. Và tất nhiên thực ra bọn tớ cũng đơn phương nhau nhiều năm rồi. Một lúc sau trong lúc đang vui mừng thì tớ nhận được tin cậu ấy nhập viện... Tớ sốc lắm vội chạy đến thì thấy mẹ cậu ấy đang gào thét gọi con. Đang không hiểu thì một bác sĩ chạy đến nói với tớ rằng cậu ấy vì áp lục nên đã 44 ngay trong phòng. Sau đó bác sĩ đưa một bó hoa hướng dương cho tớ và nói là mọi người tìm được trong ngăn bàn cậu ấy. Bên trong bó hoa là một bức thư với nội dung sau:
"Nếu cậu đang đọc bức thư này thì chắc là tớ đã không còn trên thế gian kia rồi... Chắc cậu hận tớ lắm nhỉ, rõ ràng là tớ đã nói là sẽ bảo vệ cậu cả đời mà bây giờ lại thất hứa rồi. Tớ yêu cậu nhiều, rất nhiều luôn ấy. Chúc cậu sống tốt và phải nhớ thật hạnh phúc nhé. Nếu có kiếp sau hãy cho tớ được ở bên cậu lần nữa, cậu là cả thế giới là ánh sáng đời tớ. Tạm biệt nhé, yêu cậu!"
Đọc bức thư mình như chết lặng òa khóc trong cơn thất vòng liên miệng gọi tên cậu ấy, nhưng bây giờ đã muộn rồi, cậu đã rời xa tớ mãi mãi
"Nếu có kiếp sau cậu nhớ phải hạnh phúc nhé, cậu đi xa tớ sẽ nhớ cậu lắm đấy! Tớ sẽ không bao giờ hận cậu, chỉ mãi mãi yêu cậu thôi.Tạm biệt người tôi yêu..."
Chuyện xảy ra cũng được 3 năm rồi, từ lúc đó tớ chỉ toàn nhớ cậu ấy thôi. Mong mọi người sau này cố gắng giữ người mình yêu nhé. Đừng để làm mất như mình, thực sự mình đã rất hối hận. Nếu lúc đó tớ đến sớm hơn thì có lẽ cậu ấy vẫn còn mỉm cười với mình rồi...
Đọc comme cảu cậu mà tớ khóc😢😢, chúc cậu vượt qua khó khăn ấy nhé❤❤
Hôm nay là 1 ngày tồi tệ chỉ muốn 44 mặc kệ sự đời, nhưng nghĩ lại mẹ đang vất vả đi làm để t ăn học,cố gắng cho t cái bằng cấp 3 để lớn lên cho đỡ vất vả, nhưng những điều còn tốt đẹp ở phía trước còn nhiều thứ tôi còn chưa được nhìn thấy, nhưng những kẻ bắt nạt nghĩ đến chỉ muốn 44 , mai chúng nó có khác ko , có đối xử với tôi tốt hơn ko, tất nhiên là không rồi,mỗi ngày mong chúng bắt nạt tôi ít lại điều đó có xảy ra không
ngay lúc này đây mình cảm thấy tuyệt vọng nhất và tìm được video này, mình đã khóc, khóc rất nhiều và nó đã khiến mình một lần nữa quyết định chọn ở lại cuộc sống này
Hôm nay tôi đang định 44 nên tôi đã dành tgian xem những video yêu thích đêns phút cuối cùng nhưng tự nhiên video của cậu hiện lên làm tôi thêm những suy nghĩ về gia đình, bạn bè sẽ nhu the nao khi toi chet nên tôi k 44 nữa nhung nếu tôi 44 thì mọi thứ sẽ kết thúc mọi thứ sẽ thay đổi , chết đi sẽ giả thoát cho bản thân và gia đình sau này mà thôi " đó là suy nghĩ vào lúc 9:34 sáng vẫn còn nhắn tin cho bn thân với những đoạn tin nhắn vui vẻ bên ngoài lại mang tâm trí nặng nề... Cảm ơn bn đã cho tôi suy nghĩ tốt hơn khi xem video của bạn, biết suy nghĩ thực tế hơn
video xứng đáng đc đề xuất tới nhiều người hơn nữa😭😭🫶🏻
tôi đã khóc như một con chó khi nghe đoạn voice này...
Cá là c khá tuyệt vọng mới nhấn vào video này nhỉ..🫂 ôm ôm, cố lên nà, tớ và cậu cùng cố, c không cô đơn nà..
Em muốn 44 nhưng em lại kh nỡ, em sợ khi em 44, kh ai trả hiếu cho mẹ, kh ai chăm sóc cho mấy bé mèo con vừa sinh, kh ai quan tâm đến bạn của em nữa, kh ai làm bạn của em cười nữa, gia đình em, bạn bè em, em kh nỡ bỏ họ lại, họ là lý do sống của em, họ là những người quan tâm đến em thật sự, nhưng đôi khi cũng là lý do khiến em muốn 44, nhưng em đau lắm, đau lắm…em cũng mệt lắm, cũng muốn buông bỏ tất cả lắm nhưng em vẫn luôn tự nhắc nhỡ bản thận "mình vẫn còn bạn bè, vẫn có gia đình, vẫn sống tốt hơn nhiều người ngoài kia, 44 gì chứ, cứ lạc quan thôi…nhưng em đau, em mệt lắm"…
Kể cả ông có hay không định tự tử thì... Be nice to yourself and others, làm ơn
Cảm ơn bạn, tôi vẫn ổn.
anh đã trao cho em niềm cảm hứng đế nghĩ lại về việc tự tử và giúp em sống vui hơn .Cảm ơn anh rất nhiều ,chúc cho ba mẹ của anh vui hơn, em mong chị có một giấc ngủ ngon. Mọi người hãy sống vui lên nhé!!
Nói thật chứ ngta đã muốn tự tử thì ko nghĩ đến cái gì nữa luôn, nên đừng bảo những người như vậy là nghĩ đến những người xung quanh, bản thân mình còn lo chưa xong.
Đã rơi vào tuyệt vọng và gặp đc vid n, có ý định 44 nhx chần trừ khi t nghe đc vid n t đã khóc, khóc rất nhiều khóc đến nỗi đau mắt. Cảm thấy nếu thực sự mik chế.t thì liệu có ai quan tâm? Đối vs t thế giới n quá khắt khe, t cảm thấy mệt mỏi muốn đc giải thoát.
Ở lại đi, được không cậu?
@@tueminhaole7978 tớ đang đấu tranh tư tưởng đây
đừng đi, nhé?
44 chỉ là cách tuyệt vọng để giải quyết nhưng chỉ làm mọi thứ tồi tệ hơn thôi
ơn trời t đã ko thành công. Nghe xong thì bao ký ức năm đó ùa về và t cũng chợt nhật ra có lẽ t đã quá yếu đuối. Cảm ơn tất cả mọi thứ vì giờ đây t vẩn tồn tại và vẩn đc nhìn thấy ánh bình minh ngày mới chứ ko còn là gam màu u tối xám xịt của những tháng ngày đó.
Nhiều lúc tớ cx muốn 44 lắm. Vì mệt vì muốn sau đó những kẻ bắt nạt tớ, nói những lời cay nghiệt với tớ phải trả giá nhưng tớ chưa bh dám. Tớ có thể rạch tay nhưng khi dí dao vào cổ ng tớ run bật. Tớ không muốn chết, tớ chỉ chán ghét cuộc sống hiện tại. Khi nghe những lời cậu nói tớ không thể ngừng khóc. Tớ mệt lắm, 1 ngày nào đó tớ sẽ đi thật xa sống 1 cuộc sống đơn độc ko ai nhòm ngó, sắp rồi. Cố thêm chút nữa thôi.
còn gì đau hơn khi gia đình là ngọn nguồn của tiêu cực..nhà e có 4 ng con, em là con út, nhưng... cũng có thể tại em đố kỵ, như cô bé bán diêm lặng nhìn những mái ấm qua khe cửa sổ, rồi từ từ chìm vào giấc ngủ
Tôi ko bt nữa
Tôi ko ngừng được kể từ lần đầu tiên nghe nó.....
Tôi đã không ngừng được .........
Cảm ơn nhé.
mình thật sự đã cố 44 vô số lần. lần đầu mình khá sợ, cũng khá đau và máu chảy khá nhiều nhưng tớ lại may mắn vẫn giữ dc hơi thở. đến lần t3 trở đi t cảm thấy quá bthg, tớ kh còn cắt ở vị trí cũ, ngày càng di dời những vết cắt gần với cổ tay hơn. máu chảy nhiều hơn, những vết sẹo cũng ngày càng nhiều. tuy vậy mình vẫn ch rời xa tg này. dù là thế nhưng tớ vẫn còn muốn 44 lắm, nhiều lúc...chả bt nói s nữa. coi dc vd này thật sự cho t quá nhiều cảm xúc, ngl
Nếu z thì nếu bn muốn 44 thì trước đó hãy làm những j bn muốn làm nhất đi
Những điều bn muốn làm mà chux làm á
Bt đâu trong những vc làm như vậy bn lại tìm đc hi vọng mà bn muốn sống thì sao🙂↕️🙂↕️🙂↕️
Mình cũng dùng dao nhưng chỉ để giải tỏa cảm xúc tiêu cực thoi
Còn 44 thì để sau này mình mới làm...
bruh bạn xinh vl mà sao cố 44 z trời
@@irisaXSakii20127 tui cảm ơn nha, xinh đâu ph là tất cả đâu c ơi, t dù cố thế nào vẫn bị chì chiết thui nên cũng buồn dữ lắm hiuhiu
Cảm ơn ad đã làm video này nó đã khiến tôi dừng làm việc ngu ngốc đó
người có vde thật họ k bộc lộ ra ngoài họ vẫn cứ cười..., đến khi mọi chuyện vỡ lẽ ra mới biết tất cả đã không thể cứu vãn, t từng có thời gian sáng cười nói bình thường mặc dù rất mệt mỏi nhưng đêm về cứ không có nhạc là sẽ bị rơi vào badtrip, mặc dù là nghe đi nghe lại cũng giúp t thoát khỏi những lần như "chết đi sống lại" ấy, giờ có mục đích sống t mặc kệ mọi lời dèm pha mặc dù vẫn nghĩ trong đầu họ sẽ soi mói mình nhưng giờ chỉ để nó ngoài tai chấp nhận mình k tốt, đó có gọi là kỳ tích cho 1 thằng từng không bạn bè tự thu mình trong phòng, xưa thì trầm cảm thật mặc dù tự kéo ra được nhưng giờ lại trầm cảm với đống dl =))
Sao… youtube lại đề xuất cho mình video này nhỉ, mong… mọi người luôn may mắn, và hạnh phúc nhé😊😊😊
Đã từng 44 hai lần, và mình chưa từng hối hận vì điều ấy. Đã 2 năm rồi, mình vẫn chưa thể thoát ra khỏi đống suy nghĩ tiêu cực ấy. Mỗi khi mình tích cực lên 1 chút, nỗi đau sẽ quay trở lại và hành hạ mình mỗi ngày, nhắc nhở, ngăn cản mình sống 1 cuộc sống bình thường. Từng ngày từng ngày như sống trong địa ngục ấy, ngày nào cái suy nghĩ tiêu cực cũng bám lấy mình
Vạy bạn đã tìm ra lí do tại sao mình tiêu cực chx? Bạn đã tìm ra hướng giải quyết chx? Thực ra mình đã từng một lần rồi, nhưng chỉ duy nhất 1 lần đó thôi sau đó quay lại và bước đi. Có thể cuộc sống luôn mang cho mình nỗi đau hay những thất bại, mình không quan trọng=)) tuyệt tí nữa về nhà có Đại ca đang ngủ phòng mình (mèo của mình ă), về nhà có mẹ đg nấu cho mình bữa cơm, về nhà r than vs mẹ mẹ ơi nay con làm bài sai ngu quá, mẹ lại cười và gắt đó, mày có làm ăn được cái gì nên hồn, về nhà mình lại sà vào cái chăn êm ấm r ngủ, r lại quay lại cố gắng phấn đấu, cố gắng học tập. Kết quả mình cũng không ngờ tới, mẹ ơi điểm Ielts con đạt kì vọng rồi, mẹ ơi năm nay con được học sinh xuất sắc đó, mẹ ơi con xuýt nữa giải ba nè... Mẹ mình như một người bạn của mình, lúc mình chơi mẹ chẳng nói gì, lúc mình không đạt được kết quả, mẹ cũng bảo thôi chú tâm vào cái khác. Và cũng nhờ mẹ mà một lần đó của mình đã không lựa chọn buông bỏ, mình cũng bắt đầu suy nghĩ tích cực hơn. Dù một ngày bình thường hay một hôm đặc biệt mình sẽ tìm cách để nó trở nên đặc biệt hơn đó! Thực ra thì mình không có giỏi văn đâu=) nếu mag viết bạn thấy cấn cấn thì cho mình xin lỗi trước nhé
Mình cũng vậy. Mình bị bệnh hơn 3 năm nay rồi. Mình cảm thấy thế giới như sụp đổ. Mỗi khi mình chấp nhận đc căn bệnh, và cố gắng vui tươi hơn thì lại lòi ra thêm bệnh khác. Cứ tiếp diễn như vậy nhiều lần. Vực dậy rồi gục xuống. Đau đớn và hành hạ. K có lối thoát
Nếu chỉ tập trung vào cái lá,sẽ chẳng thể nhìn thấy được cái cây,nếu chỉ tập trung vào cái cây,thì sẽ bỏ lỡ cả khu rừng,đừng vì sự tiêu cực mà bỏ mất những thứ khác,đó mới là nhìn xa trông rộng
lần đầu tiên xem vid youtube mà e khóc ntn.
vì e thấy rất đồng cảm.
E 12 tuổi. Cuộc sống rất khó khăn. E từng nghĩ đến việc tự sát rất nhiều lần rồi từ khi 2025 đến.
Nghe mà quá xúc động!!
12 tuổi là còn quá trẻ để kết thúc. mong em suy nghĩ vì cuộc đời còn nhiều thứ để em trải nghiệm và khám phá.
@@HaPhuong-u4c vâng e cũng biết 12 tuổi là quá sớm mà
nhưng e suy nghĩ quá nhiều rồi
e mệt rồi. mệt lắm rồi.
nhiều lúc e thắc mắc e cũng chỉ là một đứa trẻ thôi, tại sao lại ko được trẻ trâu như những đứa cùng tuổi khác? Chúng nó còn đang ở ngoài kia sigma boy sigma boy với nhau còn e thì ở nhà khóc rồi nhìn chằm chằm vào tường và chất vấn e cùng với những điều đã xảy ra trong cả cuộc đời e. E thấy thật lạc lõng. Vì e ko cùng tông với ai trong lớp e cả. Từ khi chuyển từ trường cũ đến trường mới e chưa bao giờ, CHƯA bao giờ tht sự thấy vui khi nói chuyện với bạn bè.
Mặc dù e là "cây hài của lớp".
@@HaPhuong-u4c e bị trầm cảm cười, rối loạn lo âu, ADHD, bệnh gì gì đó khiến e rất dễ quên,.. bla bla
Mẹ e nóng tính, bị áp lực
bố e chả bt một cái gì nhưng cứ thích thể hiện
ng thân còn lại cũng ko khá khẩm hơn là bao nhưng e ko tiện nói.
E thấy xấu hổ về gia đình mình. Về cả những con người tệ hại của họ và cả cách họ nuôi dạy con cháu của họ. Hay nói đúng hơn là "đút đồ ăn vào mồm để nó -có thể- phải sống qua từng ngày bị dằn vặt"
@@HaPhuong-u4c e biết là còn rất nhiều điều, rất nhiều ng tuyệt vời ngoài kia nhưng mà,
nhưng mà e yếu đuối. E vô dụng. E nhạy cảm. E ko thông minh và cx ko có tài năng gì cả. E k đẹp nữa. E k làm được gì hết
E biết, e hiểu rất rõ là có nhiều thứ đáng trải nghiệm nhưng nó chỉ là "đáng" thôi. Vì e nào còn sức để trải nghiệm nó.
@@McsKlee._7 hmm nếu bế tắc quá em có thể chia sẻ với bạn bè này, hay với chị cũng được, chị sẵn sàng lắng nghe và cho em lời khuyên nếu em cần, chỉ cần em đừng đi, nhé? vẫn có nhiều người yêu thương em đấy thôi, chỉ là họ không thể hiện ra, những điều này chỉ là một chướng ngại vật trên con đường của mình thôi nè. cuộc đời còn dài lắm, đừng vì một phút dại dột mà để lại nỗi ám ảnh đau thương đến người thân, em nhé?
Trước kia những suy nghĩ về việc giải thoát bản thân mình đã hiện hữu,những dằn vặt khó khăn và tuyệt vọng hay tiêu cực cứ bám níu lấy em,quấn chặt đến mức e nghẹt thở,chìm sâu trong hỗn độn k ai thấu,e khóc mỗi đêm,khóc rất nhiều nh k ai hay..nh r vì lý do nào đó e lại cố gắng đc đến bây h,tuy thế những suy nghĩ đó vx chx bao h mất đi cả
em đã khóc khi lắng nghe và ngẫm nghĩ sâu vào từng câu nói. em cám ơn..
Cũng gần 2 năm kể từ ngày mình ra viện sau 44, đến giờ vẫn luôn ám ảnh cảm giác ấy đến bây giờ, bây giờ khi thật sự muốn sống thì cảm thấy thật may mắn khi lúc ấy mình đã 44 không thành công. Và cũng đã rất lâu rồi mình không còn tự làm hại bản thân nữa. Hiện tại mình chưa tìm được mục đích sống, nhưng mình tự thấy cuộc sống nó đáng quý, chỉ là mình chưa đủ kiên trì để tìm ra nó thôi.
Cuộc sống quý lắm đấy,nếu ko thể thay đổi cuộc sống tốt hơn thì hãy thay đổi bản thân trở nên tốt hơn theo cách riêng,như mình muốn trở thành 1 người nhân hậu,điềm tĩnh và mạnh mẽ hơn(về tâm lí và thể chất),you can do it