18 tuổi em qua TQ học 4 năm, 22 tuổi quay trở về Sài Gòn có hơi bị "sốc văn hóa ngược" vì em học ở 1 nơi quá yên bình bên TQ, không xô bồ chen lấn. 24 tuổi lấy cái IELTS rồi lại bắn qua Mỹ học tiếp. 28 tuổi về VN chơi lần một, lại tiếp tục bị "sốc văn hóa ngược," quen cuộc sống văn minh bên Mỹ, tuổi trẻ nhiều cơ hội nhiều niềm vui nên hạ quyết tâm sẽ ở Mỹ. 34 tuổi về VN lần hai, không phải về chơi mà về vì Bà Ngoại qua đời do Covid. Sau chừng đó năm bôn ba lăn lộn cô đơn buồn tủi nơi xứ người, lần đầu tiên đi đường ở Sài Gòn cảm nhận sâu sắc một câu Anh Trí từng nói: "quê hương mình tuy còn nhếch nhác, nhưng mà...thấy thương lắm." 😭 35 tuổi, tưởng tượng ra cảnh ngày Ba Mẹ qua đời, em muốn được ở bên cạnh như Mẹ em và các cậu các dì ở bên Bà Ngoại phút cuối đời. Có lẽ càng lớn tuổi, em càng muốn tìm về những giá trị đã thực sự nuôi em lớn. Gia đình!!!
Em vừa về hồi tháng 7 năm ngoái sau 10 năm học và làm việc tại Mỹ. Anh Trí gãi đúng chỗ ngứa luôn. Trời ơi đoạn anh phân tích cảnh đi về và các khó khăn cũng như nhắc lại những thử thánh khi mình còn đang ở bên đó mà e muốn khóc luôn. Anh như đọc đc suy nghĩ của e á TT^TT
Trước đây con cứ nghĩ là ở bên nước ngoài sướng lắm sướng hơn Việt Nam bên ấy có thể lập nghiệp và giàu hơn, nhưng giờ con mới thấy thất bại là mẹ thành công là mới đúng giờ con nghĩ chúng ta phải vấp ngã thì mới thành công được bên nước ngoài sướng thì sướng thật nhưng phải nổ lực thì mới được chứ đâu phải mà mới qua là Giàu liền Thành công liền đâu 😀
Em đang sống ở Hà Lan, sang đây từ cuối 2016 với tư cách du học sinh. Chỗ em ở thì cũng không phải mấy thành phố lớn như Amsterdam hay gì nhưng nó yên ả và vẫn thuận tiện về nhiều mặt. Chỗ em có trường Saxion Deventer với rất nhiều bạn du học sinh người Việt, đến nỗi sinh viên ở đó cũng biết đến Sơn Tùng MTP :)). Nói chứ em giống trái chuối vậy á, vàng ngoài trong trắng, nên là sống ở phương Tây em không có nhiều trở ngại, có thời gian đầu không biết tiếng bản ngữ thì khó giao tiếp chứ giờ thì ổn. Nhưng mà có đôi khi em cũng nhớ văn hóa của VN như là được nói tiếng Việt nè, ăn mấy món Việt, hay chỉ đơn giản là được bạn chở đi dọc đường Hoàng Sa Trường Sa ngắm bờ kè. Nhưng mà giờ kêu em về sống ở Việt Nam thì em chịu, chơi không lại mấy bạn ở trong nước. Giờ em vẫn chăm chỉ coi các kênh youtube của VN để lỡ có về chơi thì đỡ nhà quê với bị chém 😥.
Ở đâu cũng phải có làm thì mới có ăn ! 1. Với những người tài như anh Trí dù ở đâu cũng có cuộc sống ổn. 2. Anh Tri chưa đề cập, với những người có thu nhập trung bình ở VN, lập gia đình và có con nhỏ. Làm đầu tắp mặt tối cũng chỉ đủ cho nó ăn học và chi phí y tế! Học xong 15 năm, bao nhiêu sinh viên tìm được công việc ổn ! Lý do chính ngta ra khỏi VN đều la lo cho thế hệ sau của họ, vì họ biết họ ko đủ giỏi và ko quen “Bố” để giúp con của họ thật sự có chỗ đứng trong xã hội này. Thẳng thắng đi - nền giáo dục VN có thực sự đao tạo thế hệ sau, bao nhiêu % học sinh/sinh viên VN thật sự giỏi và tạo ra giá trị thật sự cống hiến cho cộng đồng !
Tóm tắt lại video của thầy Trí thì sống ở nước ngoài thì có những lợi và hại như sau: ADVANTAGES: - Điều kiện giáo dục xuất sắc. - Sự nghiệp ổn định và thu nhập cao (Nếu bạn thật sự giỏi). -Môi trường sống và chất lượng cuộc sống TỐT. DISADVANTAGES: * Khác biệt về văn hoá và lối sống. Điều này em hoàn toàn đồng ý nhưng nhờ đó mình có thể học hỏi thêm cũng như có nhiều góc nhìn cũng như chắt lọc những cái tốt mà học hỏi. => vừa là BẤT LỢI, cũng vừa là CÓ LỢI. * Chi phí đắt đỏ. Về mặt này thì em đồng ý một phần và đối với góc nhìn của em thì đây không hẳn là bất lợi, vì điều này phụ thuộc rất nhiều vào đất nước nơi mà người đó đang sống nữa ạ. Chẳng hạn nếu đi du học ở những nước như Canada hay Mỹ (hai địa điểm du học mà hầu như người VIệt Nam nào cũng đều hướng tới) thì việc mình đi làm thêm sẽ gần như cover được chi phí sinh hoạt, tất nhiên là không bước vào những nhà hàng sang trọng xa hoa mà thay vào đó đi siêu thị và mua đồ về và tự nấu ăn. Điều này không khó để nhận ra khi xem những Vlog của các bạn sinh viên đang đi học ở nước ngoài. Và như thầy Trí đã nói, chúng ta phải trau dồi kiến thức và tăng giá trị bản thân và đặc biệt là chuẩn bị kỹ năng quản lý tài chính cá nhân thật tốt vì nó không chỉ có ích trong lúc đi du học mà sẽ là suốt đời. => đây vừa là BẤT LỢI, cũng là CƠ HỘI thúc đẩy các bạn phát triển thêm cho mình survival skills * Sự kỳ thị. Điều này ngay cả khi sống và làm việc ở ngay chính quê hương mình còn bị thì huống hồ khi ở một đất nước khác, với những người khác cả về nguồn gốc, tư tưởng cũng như địa vị xã hội. VD, không khó để tìm ra những trường hợp một bạn học sinh người BẮc vào nam và đi học thì không bao giờ thoát được những ánh mắt, lời nói, suy nghĩ của các bạn trong miền Nam và ngược lại. Thêm nữa, ta dễ dàng bắt gặp những trường hợp có một số người giàu có(tất nhiên là có người này người kia) thì rât khinh thường những người có thu nhập thấp hơn hay địa vị xã hội thấp hơn họ. VD, mình từng chứng kiến một người bố làm giám đốc trong một công ty khi ngồi ăn với con mình và đưa vào đầu thằng bé những suy nghĩ rất tiêu cực là :"Con phải ráng học giỏi để sau này làm ông này bà nọ, còn không học thì sẽ giống như mấy người công nhân kia hay ông lao công đằng kia". Ủa, nếu không có họ thì đường phố có sạch sẽ không, xí nghiệp/nhà máy có hoạt động được không => Đây không phải là BẤT LỢI VÌ CƠ BẢN CHÚNG TA CŨNG ĐANG CHỊU BẤT LỌI NÀY NGAY CHÍNH TRÊN QUÊ HƯƠNG CỦA MÌNH. * SỰ kết nối, cống hiến và ý nghĩa. Biết ơn, đó là một truyền thống tốt của người việt nam. Vì thế nếu như nơi nào, đất nước nào cho mình cuộc sống tốt hoặc đáp ứng được sự mưu cầu hạnh phúc của bản thân thì việc chúng ta cảm thấy biết ơn và cống hiến giúp nơi đó phát triển âu cũng là điều tốt chứ không phải cứ là gửi tiền về cống hiến cho Việt nam thì mới được tung hô. => Em thấy đây là Advantage 100%. và nó tuỳ thuộc vào lựa chọn của mỗi người. TÓM LẠI, VÌ THẾ EM SẼ LỰA CHỌN PHƯƠNG ÁN KIẾM TIỀN VÀ ĐỊNH CƯ Ở PHƯƠNG XA thay vì về nhà lập nghiệp.
Gửi một cái ôm thiệt ấm đến các bồ đang sinh sống và làm việc ở nước ngoài nha, giữ gìn sức khỏe và cố lên nhen các bồ ơi!!! Dù mình biết sẽ rất khó khăn cho chúng ta (những người có cảm giác không thuộc về nơi này), nhưng nếu quay trở về thì mình tin chúng ta đã không hối tiếc, vì biết đó không phải nơi mà ta thuộc về; mà thậm chí còn yêu và tận hưởng VN theo một cách đáng yêu hơn❤ Em hiện đang định cư tại Mĩ . Thật là có rất nhiều khó khăn , và nhớ gia đình dữ lắm. Nhiều khi đang làm gì đó, mà tự nhiên khóc cũng chả hiểu vì sao nữa, cảm giác như mình không thuộc về nơi này.Hay như cách anh nói đến tận nay em vẫn chưa hoà nhập được vào xã hội , lối sống của nơi đây. Nhưng sau đợt về VN vừa rồi, thì thấy như việc mình sang một đất nước phát triển thì em lại có nhiều cơ hội hơn để học hỏi và hoàn thiện bản thân mình hơn, có thể theo đuổi và học những gì mình hứng thú. Đồng thời một phần nào đó có thể giúp đỡ được một ít cho gia đình mình ở VN, đôi khi em thấy vậy đã là một sự biết ơn rất lớn rồi. Nghe có vẻ hông hợp lý cho lắm , nhưng mục tiêu trước năm e 35 tuổi thì có thể tích góp được hành trang để "được phép" trở về Việt Nam để sống theo cách mà em cảm thấy đủ ( Nào làm được e quay lại đây cmt nhen kkkk). P/s: Dù sau này có đủ hành trang để trở về hay chấp nhận ở lại nơi này (cuộc sống luôn vận hành& thay đổi mà😄), nhưng vẫn rất biết ơn vì đã có điều kiện được đến nơi đây và có mục tiêu để chọn nơi ở phù hợp với bản thân. *Chị hai có đọc thì ngó lơ qua nhen kkkk
❤ Sau 7 năm trên đất Nhật, em đang có dự định quay về quê mình. Anh Quéo nói rất đúng, điều đầu tiên phải xác định được “ bản thân mình muốn gì. “ Em cảm ơn Anh Quéo rất nhiều.
Em cũng đã ở Đức được 10 năm, có gd và 2 con. Như anh đã nói sự kì thị là điều khiến em buồn nhất, ngôn ngữ cũng là rào cản lớn đối với những người xa quê như em trong công việc cũng như các mối quan hệ xã hội. Ví dụ điển hình gần nhất là trong cộng đồng người Việt thôi, chỉ những cô chú lớn tuổi thì nói giỏi tiếng Việt nên mình sẽ dễ nói chuyện với họ nhưng chủ đề của cô chú thì mình lại ko quan tâm lắm! Còn nói chuyện với mấy con của cô chú đó thì lại ko đủ tiếng Đức để tham gia, dù rất thích nghe họ bày tỏ quan điểm của họ. Ngoài ra, khi nghĩ đến ba mẹ lúc về già, ko có mình ở đó cũng là điều khiến em lo lắng. Nói chung điều gì cũng có 2 mặt.
Nghe anh nói máu, nước mắt, mồ hôi mà em khóc luôn. 8,9 năm ở nước ngoài, tuy k vất vả như các bạn lao động chân tay, nhưng vô vàn những khó khăn buồn chán mệt mỏi trong cuộc sống không thể chia sẻ cùng ai đã khiến e buộc phải trưởng thành, hoặc là bị đánh ngã… để mỗi lần về nhà, e có thể cười và kể vs gia đình những điều đẹp đẽ như một người hạnh phúc nhất. Đó là con đường em đã chọn. Và em buộc phải kiên định cho tới khi thấy không còn cố gắng thêm nữa…
Công nhận những gì anh nói em nghe không trượt phát nào luôn. Em qua mỹ từ 2018 dưới dạng định cư với gia đình, những năm tháng đầu công nhận là khóc ra nước mắt luôn á: ms nghe chân ướt chân ráo thay đổii môi trường, phong cách sống, văn hóa em gần như suy sụp trong 2 năm đầu. Giờ thì em đang làm việc trong Hải quân Mỹ sau khi trải qua nhiều thử thách và hiện tại đang trên hành trình nuôi dưỡng lại những niềm đam mê của riêng mình. Đúng như anh ns ở đâu cũng có 2 mặt kể cả trong môi trường quân đội, NHƯNG nếu biết và chuẩn bị, liên tục trau dồi học hỏi thì nó có thể là những trải nghiệm cực kỳ vô giá anh nhỉ ❤
Cảm ơn anh Trí đã chia sẻ! Mọi thứ anh nói đều đúng hết. Em cũng đang là ng con xa xứ, cũng có nhiều băn khoăn, cũng ôm mộng hồi hương. Em có một điểm này muốn bổ sung thêm ở chỗ kì thị ở nước ngoài. Em đồng ý với anh là ng có trình độ, có hiểu biết thì thường họ cởi mở tiếp nhận những cái mới hơn. Nhưng, nhưng, nhưng cũng có nhiều ng nghĩ là họ cao hơn ng khác, rồi tỏ ra thượng đẳng. Nhưng họ lại lịch sự và bên ngoài thì cũng thấy vui vẻ bình thường. Em sống ở Mỹ, ở chỗ làm thì ko bị kì thị trên bề nổi. Nhưng sâu bên trong thì có. Như chỗ anh nói, da vàng thì 150% mới đc ghi nhận. Còn rất nhiều thứ để nói. Anh Trí cũng nói đủ rồi. Em chỉ xin tâm sự mỏng vậy thôi 😄 Chúc anh và tập thể luôn có nhiều năng để làm ra clip hay cho mọi ng nha!
Cảm ơn anh ạ! Em là du học sinh tại Winnipeg, Canada. Em đã ở Canada được 1,5 năm rồi, và sắp tốt nghiệp College. Mục tiêu là có thẻ định cư rồi sẽ tính tiếp ở lại hay về nước. Đúng như anh nói, ở trời Tây sẽ có những điểm tốt và những thử thách, về nước cũng vậy. Quan trọng là mình có dám đánh đổi điều gì với điều gì không!! Em thực sự nhớ gia đình và bạn bè ở Việt Nam, nhớ những chuyến đi phượt hay ngồi quán ăn vỉa hè, vi vu trên chiếc xe máy ngoài đường thoải mái vào buổi tối mà không lo tuyết rơi hoặc trời lạnh cóng... Nhưng cũng phải nghĩ lại, lúc mình quay về, Việt Nam và mọi người sẽ không còn như cũ nữa, ai rồi cũng đã bước đi trong cuộc sống của riêng họ. Chỉ có mình với mộng tưởng của bản thân là mọi người sẽ vẫn như lúc mình đi. Vậy mình có dám đối mặt với điều đó không? Quyết định nào cũng phải đi kèm với sự chuẩn bị!!
Tôi tốt nghiệp 1 trường trong khối EU do mẹ ốm nên quay về vn để đưa bà chữa trị và làm việc. Ở Vn có rất nhiều những luật bất thành văn đặc biệt là tiền phong bì, đi đâu cũng cần phong bì. Làm giấy tờ ở cơ quan nhà nước cần phong bì không là hồ sơ của bạn bị treo đó luôn hoặc họ nói bạn thiếu này nọ cần bổ sung lúc thì bổ sung này lúc bổ sung cái kia. Đặc biệt nếu bạn muốn lập nghiệp tại vn càn phải có quỹ phong bì để đi đưa giúp hồ sơ nhanh chóng. Còn nếu bạn chỉ về làm thuê cho người khác thì khuyên bạn nên ở nước ngoài đừng về vn không là bị bóc lột ra bã luôn.
@@Gacon1210 Ồ nghe căng dữ nhỉ!! Nhưng không phải công ty nào cũng như vậy đúng không bạn? Giới trẻ Việt Nam giờ cũng rất phát triển và thông minh, cập nhật hơn rồi không còn lạc hậu như ngày xưa nữa. Mình cũng có thể nhìn vào những mặt sáng nữa. Nhưng cảm ơn bạn đã cho mình biết!!
@@Gacon1210 Thật ra do mọi người không tìm hiểu. Cơ quan Nhà nước hay bất cứ đâu làm việc đều có quy trình và pháp luật. Nếu bạn không có thời gian tìm hiểu thì hãy tìm người am hiểu pháp luật để được hỗ trợ. Và đương nhiên bạn sẽ phải tốn chi phí cho sự hỗ trợ đó. Như vậy, kiểu gì bạn cũng phải trả tiền thôi. Chỉ là ít hay nhiều và cho ai.
@@hieuphamchung6998 thế bạn chưa thấy rồi, lúc đinh điểm kiểm tra phòng cháy chữa cháy (cty chúng tôi không phải karaoke) 1 tháng 3 đoàn xuống kiểm tra phòng cháy chữa cháy , bên không có nhiệm vụ kiểm tra cũng đi kiểm tra. Sau khi chúng tôi có ý kiến thì giờ 1 tháng họ xuống kiểm tra chúng tôi 3 lần mặc dù có đầy đủ giấy tờ. Tấm chiếu mới quá thì sao mà bạn thấy được những rắc rối khi kinh doanh ở vn.
@@quangphan2547 Những công ty của châu âu hay Mỹ, Nhật Hàn những cty này có chế độ phúc lợi tốt, công đoàn họ mạnh, 1 số cty của vn cũng có phúc lợi tốt nhưng chỉ 1 số thôi. Còn đa phàn là bạn thấy trên báo cty không đóng bảo hiểm cho người lao động nợ bảo hiểm vân vân mây mây.
Tự hào vì được sinh ra trong chính cuộc sống của mỗi người. Tự hào vì chúng ta là con người . . . Tự hào vì ta vẫn chưa hiểu được thế nào là 1+1=2 nhưng 2=1 . 1=2
Cảm ơn Trí. Mình ở Canada cũng gần 6 năm, cũng trải qua nhiều thử thách, nhưng vượt qua thì cũng thấy vui và cũng đạt được một số thành tựu nho nhỏ. Về cơ bản, sống ở đâu cũng vậy, miễn là hôm nay của mình tốt hơn hôm qua dù chỉ chút một là được rồi, đâu cần so sánh với ai đâu.
Cảm ơn anh Trí vì những chia sẻ rất hay và thực tế ❤ Em sống và làm việc ở Mỹ được 6 năm , và em biết rằng khoảng thời gian sống ở Mỹ là khoảng thời gian lấy đi nhiều nước mắt của em nhất từ trước đến nay. Em vẫn luôn nỗ lực thật nhiều để kiếm tiền , tiết kiệm để khi có một số vốn, về lại Việt Nam khởi nghiệp và đặc biệt là được sống một cuộc sống tự do . Không phủ nhận là Mỹ đã mang đến cho em rất nhiều cơ hội kiếm được nhiều tiền hơn quê nhà. Nhưng 6 năm qua , chưa bao giờ em nghĩ mình thuộc về nước Mỹ cả .
Mỹ không buộc bạn thuộc về nước Mỹ bao giờ. Họ tôn trọng business của bạn. Mỹ là đất cơ hội. Bạn nắm được hay không và phát triển hay không tùy bạn. Đa số những bình luận viên trên diễn đàn này đều là kẻ thất bại vì không có chí tiến thủ tại nước ngoài nơi cho họ rất nhiều cơ hợi học tập nhưng họ phớt lờ., Ngày tôi bước chân vào Mỹ đi làm việc lao công nhưng trong lòng rèn chí cố tiết kiệm tg đi học và tìm việc và tìm mọi cơ hội đầu tư, tiến thân, trau giồi những kỹ năng cần thei61t cho công việc không ngừng để ổn định cuộc sống. bạn có làm như vậy không?. Nếu một kẻ không thành công nơi mình sống thì da64u có về đâu cũng là một kẻ thất bại mà thôi.
@@Freedom_Favor.Mình nghĩ là do lối sống không phù hợp .Bạn bên trên cũng đã ở Mỹ được 6 năm rồi chứ cũng ko phải mới qua dc 1, 2 năm đã thấy vất vả đòi về. Lúc thiếu thốn thì dùng mọi cách để kiếm tiền , nhưng khi cảm thấy đã đủ thì vẫn có thể lựa chọn 1 con đường bình yên hơn cho bản thân . Đây là lựa chọn của mỗi người thôi.
Mình y chang bạn. Mình đang chờ ngày trở về VN. Mình đã ở Mỹ được 12 năm. Mình tốt nghiệp Đại Học, ngành Kế Toán ở Mỹ (trước đó tốt nghiệp Ngành Ngoại Thương ở Đại học Kinh Tế ở VN). Và kết cục là mình đã, đang, và tiếp tục làm công nhân lao động chân tay cho máy công ty sản xuất ở Mỹ. Mình đã và đang trong tâm lý chênh vênh, u uất trong suốt thời gian sống ở Mỹ và đến tận bây giờ. Mình đang nghe video này, nghĩa là mình vẫn đang rất ư là tâm trạng. Mình xác định là sẽ trở về VN. Mình muốn về VN lâu lắm rồi, chỉ là chưa có tiền để về.
Hình như anh Trí theo dõi mình hay sao ý, vừa rời Canada sau 3 năm, về Vn được 1 tháng, đang nhiều trăn trở thì anh Trí nói đúng chủ đề em cần nghe 😢 Cảm ơn anh Trí 🙏
Chị đang định cư ở Hàn quốc 20 năm nay ,Theo ý riêng cá nhân của chị thì tuổi trẻ nên ra nước ngoài sống học tập và làm việc để rèn luyện kỹ năng hoà nhập với cuộc sống hiện đại.Sau khi lớn tuổi rồi nên trở về quê hương VN của mình nó vui vẻ hơn ❤️,Cám ơn em chia sẽ
@jennythan4215 bên Hàn quốc người già mùa đông lạnh lắm em chị chỉ về nhà VN 3 tháng mùa đông thôi.Vã lại cuộc sống của người nước ngoài con cái trên 18 tuổi là tự lập đi làm việc và tự ỗ riêng ít có người sống chung với cha mẹ em ạ,không giống như VN đâu em hiii
Chào anh Quéo, em hiện đang sống và làm việc ở Malaysia. Mặc dù em đã chuẩn bị tinh thần ít nhất là 1 năm nhưng mà sau 2 tháng sống ở xứ người, cái ngày mà em ăn được bún riêu của người Việt nấu, em ăn trong nước mắt vì quá nhớ nhà. Cũng may mắn là công việc của em giao tiếp với người Việt nên về cơ bản cũng không khác gì ở nhà. Nhưng đúng là về món ăn bên này rất rất ít rau luôn mà người Việt mình ăn rau nhiều. Thêm nữa là vị đồ ăn của người Mã lại cay, người Hoa thì hơi nhiều dầu mỡ. Tuy nhiên, do đây là quốc gia đa sắc tộc nên tình trạng kì thị không có, rất là may mắn. Bên cạnh nỗi buồn thì em có thêm nhiều trải nghiệm rất tuyệt vời như là phương tiện công cộng, người dân lái xe rất nhường nhịn nhau, ít khi nghe tiếng còi xe, thấy người đi bộ là họ chủ động nhường. Đi siêu thị thì ai cũng tự giác xếp hàng, dù họ có đợi lâu cũng không chen lấn hay hối gì hết.
cảm ơn anh đã quánh được vào tâm sự của em lúc nì ❤ em sẽ cố gắng thêm 1,2 năm ở nc ngoài ,chờ cơ hội kinh tế VN ổn định sau khi qua kì khủng hoảng KT e sẽ về lập nghiệp ạ!
Chắc coi lại cũng lần thứ 3 mà em vẫn thấy xúc động. Em cũng có kỷ niệm về tô phở. Lúc đó thèm đồ Việt Nam quá. Đi ngang tiệm nghe mùi phở mà mừng húm. Vô hỏi giá thì đứng hình vì mắc quá. Rồi em cũng quyết định mua. Mà để dành ăn cả tuần. Hay ngay mùa đổ tuyết, lúc đó chán dễ sợ rồi nhớ nhà, em cũng ráng lội tuyết đi ra tiệm ăn. Đi mà chửi mình vì phải đi bộ gần 20ph mới tới quán. Ăn xong lội về rồi cảm luôn. Giờ ở Việt Nam ăn phở rất dễ dàng. Nhưng mỗi lần nhìn tô phở lại thấy rất rất cảm xúc. Có những điều nhỏ nhặt vậy nhưng nhớ lại thấy xúc động lắm ạ. Cảm ơn anh vì clip này ạ.
Em cảm ơn anh vì video a chia sẻ . Đúng là người từng trải thực sự a nói đúng quá . Bản thân e sang Nhật đến bây giờ là năm thứ 5 mà bây giờ vì sai lầm tuổi trẻ vẫn đang phải trả giá . Anh chia sẻ video theo 😊phong cách vui vẻ . Mà nhiều chỗ vẫn khiến em phải ngập ngừng rơi nước mắt . Cảm ơn anh vì video ❤
Cảm ơn anh vì đã làm một video khá liên quan tới em. Hiện tại thì em cũng đang có ý định về quê. Tuy không hẵng là để lập nghiệp nhưng nó cũng gần giống như vậy. Em đã sống 8 năm bên Mĩ. Tuy cuộc sống có phần dễ chịu nhưng em vẫn nhớ những tô phở, những ổ bánh mì và tất cả các món mẹ nấu. Em vẫn nhớ những địa danh ở quê dù giờ quay lại chắc nó cũng đã khác xa, nhớ cả cái căn hộ mà mình từng sống. Mục đích lần trở về này là vì em muốn dành khoảng nửa năm hay một năm để thăm lại những người bạn cũ, những người thân đã lâu không nhìn thấy. Được thăm mộ của bà và những người thân đã mất. Và được hẹn hò với người yêu. Em mong rằng những cuộc gặp gỡ và trải nghiệm ấy sẽ đem lại một giá trị tinh thần lớn để em đi hết năm gap year của mình tốt nhất có thể. Để rồi sau đó thì dù có tiếp tục ở đâu thì em vẫn đã tạo được cho mình một nên tảng tốt để tiếp tục sống, nỗ lực, và hạnh phúc.
Hiện tại em đang sống và làm việc tại Iceland. Thật sự em hoàn toàn hiểu và cảm nhận được những chia sẻ của anh Trí. Em chọn cách gửi video này cho bạn bè, người thân của em ở VN mỗi khi họ hỏi em về cuộc sống ở nước ngoài thế nào. Những điều anh Trí và ekip làm đều rất hữu ích ạ. Em cảm ơn 🙏
sau nhiều năm du học và mới trở về thì e cũng cảm thấy sốc vì Ng việt Phát triển và thay đổi nhiều, tuy nhiên sự phát triển đó k đi đúng theo chiều hướng tốt mà nó chỉ làm tăng sự khốn khổ, vì quá thiếu vắng nền tảng đạo đức, vì vậy cần lắm một sự giáo dục và định hướng mục đích sống để có thể giúp đỡ những người xung quanh cũng có cuộc sống tốt đẹp. cảm ơn a đã tìm được hướng đi đó.
Bùng nổ về kinh tế nhưng đạo đức và giáo dục không theo kịp. Từ đó sẽ dẫn đến nhiều hệ quả xấu cho xã hội. Tôi nghĩ điều này thì nước nào cũng phải trải qua giai đoạn này, sau đó thì sẽ dần dần cân bằng, điều tiết lại. Vấn đề là quá trình đó sẽ kéo dài bao lâu, và phải trả giá với bao nhiêu sai lầm.
Nghe a chia sẻ đúng quá ạ . E cũng là 1 người đang sống và làm việc ở Nhật Bản và cũng đang lưỡng lự trong việc quyết định hướng đi tương lai cho mình . Đúng là ở đâu cũng có 2 mặt của nó và mình phải hiểu và lựa chọn nơi nào mang lại cho mình hạnh phúc ý nghĩa hơn . Cảm ơn những gì a đã chia sẻ . Mến thương chúc a , ekip và mọi người mạnh khoẻ hạnh phúc , luôn nỗ lực cố gắng cho mục tiêu của bản thân dù ở trời Tây hay trời Ta 😊
Quá tuyệt vời anh à!đó là những trải nghiệm thực tế sau khi em sống và làm việc ở nước ngoài gần 20năm khi về VN sống!Chí lý nhất là "Chủ động....không được chủ quan"
Khởi nghiệp ở đâu cũng vậy thôi, thời gian đầu cực kỳ nản, bỏ biết bao nhiêu công sức ra nhưng lại chưa thấy kết quả gì vậy nên lời khuyên là hãy luôn giữ vững tinh thần khởi nghiệp, học hỏi từ những sai lầm thất bại và khởi nghiệp chính là tạo ra những giải pháp giá trị giúp cho cuộc sống dễ dàng, thú vị hay ngọt ngào hơn chẳng hạn😂😂 tuỳ vào các bạn cả thôi…
Em đã ở Đan Mạch được 2 năm rưỡi. Em xem video này thấy thấm từng câu, từng chữ. Cảm ơn anh Trí đã chia sẻ những góc nhìn đa chiều, kiến thức và trải nghiệm quý giá này!
Không có gì là đơn giản, cảm ơn anh Trí đã soạn một bài về một chủ đề tưởng như đã hiểu từ rất lâu nhưng khi dưới ngôn từ và sự phân tích sắc xảo của một chuyên gia như anh, hy vọng nó sẽ đem lại nhiều nhiều giá trị cho lớp trẻ và những người còn bâng khuâng về việc đi hay ở. Chân thành cảm ơn anh và ê kíp. Hẹn sẽ gặp anh sớm ở học viện của anh :-). Sau cái comment này là một hành động thiết thực ngay lập tức là like và share trên facebook để lan tỏa giá trị =]]
Tại vì không đóng tiền học trực tiếp nên nghĩ nó miễn phí . Thật chất là những tiền đó lấy từ thuế nhà ra hết rồi . Nên không có gì gọi là miễn phí hết . Có bảo hiểm cũng phải đóng tiền khi khám 1 số tiền mà . Nên kêu lương cao nhưng đôi khi cũng ko đủ gì nhiều hết.
Không phải tự dưng người ta muốn rời bỏ quê hương mình mà đến xứ người mà sống học tập và làm việc......sâu xa trên chính quê hương mình lạc lõng đầy những nghịch lý nên người ta mới rời đi thôi...
Em hiện đang sống ở mỹ, cũng được 3 năm. Và em đồng cảm với anh trí nhất là, khúc anh kể về tô phở á 💦. Cảm giác rưng rưng nước mắt, khi được thấy món ăn quê hương. Khó lắm, cực lắm, cô đơn lắm , qua cũng 3 năm rồi vẫn chưa có một người bạn 😂. Nhưng với em thì, khi cuộc đời đã cho bạn một cơ hội thì, mình nên cố gắng hết khả năng. Một phút trải lòng nhẹ thôi, nhưng cảm ơn anh trí đã nói lên được đúng những gì em đã trải nghiệm. Mong là sắp tới về có cơ hội ghé trung tập AYP để được bắt tay anh chí 😂. Chúc anh luôn năng lượng ạ ❤
Em là du học sinh ở châu Âu được 3 năm. Mấy khó khăn anh kể hoàn toàn đúng. Việc đang đi họ nhìn mình kêu "chinh chong" vì phân biệt chủng tộc; hay về ngôn ngữ, em học bằng tiếng Anh nhưng người xung quanh nói tiếng Pháp, Đức; em xui bị đau răng, hoá đơn hết 1400euro nhưng bảo hiểm chỉ trả 400 :((, em bổ sung chỗ em nếu bị cận thị thì mắt kính rất mắc và bảo hiểm em chỉ trả 40e trong khi giá làm mắt kính là 700e, nhiều bạn du học sinh làm sẵn 2, 3 cặp mắt kính ở VN trước khi qua đây và nếu mắt tăng độ cũng ko nỡ làm kính mới. Video này truyền cảm hứng và động lực cho em cố gắng hoàn thành chương trình học để lập nghiệp bên đây. Em cảm ơn anh Quéo ạ.
Em có đứa em ở Nhật, nhìn bên ngoài thì nghĩ là nó sướng lắm vì nó giỏi và vào được công ty tốt. Nhưng nghe câu chuyện đằng sau mới biết là phải trải qua rất nhiều chuyện mới đạt được những kết quả đó. Cảm ơn chia sẻ của anh ạ
Bài nói chuyện của bạn rất đặc sắc. Một bài học thực tế mà bất cứ ai không phân biệt trình độ, lứa tuổi đều cần tâm đắc, chiêm nghiệm. Chân thành cảm ơn bạn rất nhiều, thân ái chúc bạn luôn dồi dào sức khỏe, hạnh phúc thành đạt trên mọi lĩnh vực của cuộc sống.
e phải công nhận 1 điều, tư tưởng thế hệ thực sự khủng khiếp, hơn những gì e tưởng tượng. e có thể thay đổi mọi thứ, chấp nhận mất mọi thứ. nhưng không thể thay đổi được tư duy của thế hệ đi trước ( thay đổi ở đây chỉ là họ tin tưởng và cho phép em được làm điều e thích, không đụng chạm đến công việc cũng như cách sống của bật sinh thành ). thực sự ai muốn thay đổi thì phải cân nhắc thật kỹ nhất là chuyện về quê, nếu không muốn không khí trong nhà như 1 quả boom có thể nổ tung bất kỳ lúc nào.
Em thích video này quá anh Trí ơi. Em hiện 20 tuổi, em thấy mình có nhiều mơ mộng, rất háo hức để tìm hiểu và thử sức ở một chân trời mới nhưng cũng rất boăn khoăn và đắn đo là có nên hay không. Cũng đã tìm hiểu, lắng nghe từ một số nguồn nhưng vẫn cảm thấy có gì đó hơi lấn cấn. Những chia sẻ trong video này của anh đã giúp em mở rộng góc nhìn của mình hơn và tự nhắc bản thân phải suy nghĩ thật kỹ trước lựa chọn của mình. Em mong chờ video về nội dung này xuất hiện trên kênh youtube của anh lâu nay cũng đã xuất hiện. Trân quý anh Trí và ekip của anh nhiều lắm
Cảm ơn aTri về video này. Mình đi du học tới giờ cũng là 7 năm rồi. Hnay ngồi nghe mà thấm từng chữ. Thật sự là ở đâu thì cũng có cái sướng, có cái khổ thôi. Ngta hay nói, "M đi du học là sướng lắm" này này nọ nọ. Nhưng mà họ ko biết đc là lúc mới qua bị sốc văn hoá, và rào cản ngôn ngữ (dù mình đã học 3 năm tiếng anh rồi, nhưng thật sự là Tây họ nchyen mình ko bắt kịp đc, phải dành rất nhiều tgian để làm quen với cách họ nchuyen và dạng miệng để nói. "Đi làm ở nước ngoài chắc nhiều tiền lắm đúng ko" Đúng như aTri nói, làm thì cũng nhiều đó, nhưng mà tiền phí sinh hoạt thì vẫn phải trả hằng tháng thôi, dư dả ko đc bnhieu. VD đi làm $2,000, tiền phí có khi hết $1,500 (khi ko ăn xài nhiều) Cũng như VN, vd tiền lương là 8,000,000VDN, thì tiền nhà, tiền phí cũng 5-6tr rồi. Dư dả đc bnhieu đâu Ăn uống với thời tiết bên này thì thôi. Ăn uống đắt đỏ, có vài món ăn đi ăn lại. Ko nhiều đồ ăn như VN. Đi lại thì bất tiện, VN thì có xe đạp, xe máy, ô tô đi gì cũng đc. Bên này mà ko có ô tô thì là bất tiện, trạm bus nhiều nhưng tgian đợi lâu mà chưa chắc sẽ đến đúng chỗ nữa (phải đi bộ thêm cả đoạn đường) Nếu là gặp hôm bão tuyết mà vẫn phải đứng đợi bus đi làm thì thôi, hơi mệt. Csong bên đây ko nhộn nhịp như VN, đi làm về mệt cũng ko đi cafe như VN đc, quán cf 5-6h đóng cửa. Csong về đêm duy nhất mở chắc là mấy quán bar thôi chứ làm gì có chỗ ăn khuya hay là cafe khuya đâu. Nchung là đây là quan điểm của mình khi sống ở Canada. Nói thật là chắc là cũng do quen sống rồi, nên bây giờ hỏi mình muốn về VN làm việc ko thì mình xin trả lời là ko. Do thời gian mình đi từ lớp 9 nên trong quá trình phát triển mình đã quen với môi trường như vậy. Về VN thăm gdinh, bạn bè vài tháng thì đẹp.
Cảm ơn anh quéo nhiều. Anh đã nói nên đươc gần như tất cả những gì được và mất của người đi xa xứ. Thông tin hữu ích cho người chuẩn bị đi xa hoặc mới sang. Lựa chọn đi xa hay ở vn đều là tùy vào mỗi người nên là hãy tin vào lựa chọn của mình và cố gắng để nó trở thành lựa chọn tốt nhất. Cố lên mọi người 🔥🔥
Kì thị là lớn nhất. Covid tới thì ko cần biết nhà bạn giàu, bạn đẹp, bạn xuất sắc. Đất nước tôi lo cho dân tôi. Nhất là khi bạn là châu á. Mà còn hao hao giống trung quốc nữa. Combo chí mạng.
Things only get complex and decisive when you have enough love. If you'd asked me, there is no home to return, I'm home wherever I'm, me and myself only
Biết ơn những chia sẻ của anh nhiều lắm. Năm nay em cũng có những dự định trở về quê hương sau gần 10 năm sinh sống ở Nhật. Đúng là phải chuẩn bị về mọi mặt thì mới có thể trụ vững được khi trở về.
Sau 8 năm ở Nhật, em cũng lưỡng lự giữa về hay ở lại. Sau hai tuần về chơi, em nói thật là bị khớp bởi lối sống, sinh hoạt tại VN nên quyết định ở lại. Cảm giác xa lạ trên chính quê hương của mình thật sự đáng sợ 😢
e quê ở một vùng nghèo ở bình phước, e ở lại lập nghiệp cũng khó nên e quyết định lên tp để học rồi làm trên này , ban đầu e nhớ nhà khủng khiếp, chỉ cần ăn đc bữa cơm mẹ nấu thôi là e rưng rưng nước mắt, rồi tối e còn mơ đc gặp ba mẹ mỗi ngày nữa, lúc đó nó buồn nó cô đơn lắm a, cảm thấy tủi thân nữa, nhưng dần rồi cũng quen
Anh chưa kể bị bạn bè đâm sau lưng, bè thì nhiều bạn thì ít. Yêu đương mà lỡ thất tình là coi như ko có ai ở bên. 1 mình 4 bức tường. Còn nếu ai xui xẻo qua đây ở cùng với họ hàng( nhưng bị emotional abuse) có bạn còn bị physical abuse nữa.
Chao anh Quéo , em đang ở Can tầm năm thứ 5 và đang hoc ở mot College , nhưng thành phố tầm 300,000 ngàn dân nên cũng tương đối yên bình và không xô bồ Như các city 🌃 lớn của Canada 🇨🇦. Em thì cũng vừa học vừa làm, cũng kiếm thêm được kinh nghiệm ,học hỏi được ✅ chút gì đó mới, và cũng phần nào đó trang trải cuộc sống thời sinh viên của chính mình. Nhưng thật 😢 lòng “ Chinese ‘s New Year “ , năm đầu có lần ăn dưa hấu 🍉 mà muốn khóc ( chỗ em lạnh nên nhập khẩu từ Mexico 🇲🇽) vẫn là một cái gì đó đánh gục được em anh Trí à. Nhưng mà , hy sinh thì phải chịu mất mát, mong lấy nó làm động lực để phát triển mạnh hơn từ tư duy, kĩ năng , kinh nghiệm 😊, sự học hỏi 🙋♂️ Cảm ơn sự chia sẻ từ anh Quéo nhe 🎉😊!!
A Trí nói quá đúng. e đang suy nghĩ về lại quê sau 7 năm sống ở Hungary. Bg có con về thì tội con về mặc giáo dục thật. ở Hungary cũng thuộc Châu Âu mà tiền lương cũng tương tự Vn a ạ!
Mình đang học ở Đức, cũng có đi làm thêm các thứ, nói chung cái điều cản trở trong cuộc sống của mình nhất là ngoại ngữ vì tiếng Đức rất khó. Nhưng đến hiện tại mình vẫn muốn ở lại nước Đức vì mình cảm thấy nhẹ nhõm vì không bị gò bó về cách sống và sở thích như ở Việt Nam, và cũng thấy tự do hơn, có nhiều cơ hội để du lịch hơn. Điều may mắn là mặc dù tiếng không giỏi, và thật ra mình cũng không giỏi giao tiếp lắm đâu nhưng vẫn có nhiều bạn bè quốc tế, lâu lâu lại hẹn nhau cà phê, chia sẻ cuộc sống, nên không cảm thấy quá buồn chán và cô đơn. Ai đang có ý muốn đi du học thì cứ đi đi, mình nói thật là bạn học được nhiều thứ lắm, không chỉ kiến thức từ giảng đường. Đi đi rồi quyết định ở hay về.
Lúc anh Trí nói tới cái vụ cách nhìn thay đổi của gia đình với mình khi về nước, y chang những lời ba mình nói với anh trai mình luôn, không sai một cái gì. Bởi nghĩ tới việc về Việt Nam mình cũng thấy áp lực
Tiếng Đức chắc chắn là khó, và nói thật là học bao nhiêu cũng không thấy đủ. Nhưng tôi thấy một hiện tượng rất phổ biến, kể cả với rất nhiều bạn bè của tôi. Đó là dù đã sang Đức được 4, 5 năm nhưng vẫn bị mặc chứng ngại nói tiếng Đức. Mặc dù có vốn từ nhưng nhất định không dùng, không chịu giao tiếp mà chỉ cố gắng tìm một nhóm nhỏ người Việt để chơi với nhau.
em cảm ơn những chia sẽ cực kỳ chân thành của ông Quéo, em nghĩ mọi sự quyết định đều có sự đánh đổi trong đó, quan trọng là bạn có dám đánh đổi hay không thôi.
Hay quá anh Trí ơi , cảm ơn anh và ekip vì tất cả . Một lần nữa em chúc anh Trí và ekip có nhiều sức khỏe để có thể ra nhiều video động lực giúp giới trẻ nhận thức ra nhiều điều trong cuộc sống này .
Anh nói đúng quá ạ , em sống ở nhật cũng gần 3 năm rồi , hồi ở việt nam lương thấp nên tiêu cũng thấp sang đây nhận được lương trung bình ở nhật tuy nhiên đổi sang việt nam đồng cũng cao nên tiêu và cứ tiêu , vật giá cũng khá cao nên gần như không còn dư giả nhiều , thật là tiếc khi không thể quản lý được chi tiêu
Em biết ơn video này của a quá chừng ạ. Ở đâu cũng sẽ có 2 mặt cả.e ở nhật đã 5 năm vẫn mong sớm về lại vn làm công việc e yêu thích.nhưng vì hoàn cảnh e phải tự lo cho bản thân và phụ ba mẹ .vậy có phải trước khi về e vẫn nên gắng để có 1 số vốn ổn định trước phải k a? Biết tiền thôi chưa đủ nhưng vẫn phải suy nghĩ thiết thực 1 xíu phải k a ? 😊😊😊
Em việc ở taiwan đã 4 năm mấy ngày tới em chuẩn bị về ăn tết sau khi xem xong clip của em nhận ra một điều đau đớn là chuyến này về mình chỉ là khách trong chính ngôi nhà của mình 😩
Về khoản thu nhập và chi phí đắt đỏ ở nước ngoài, ko phải nước ngoài nào cũng như nhau. Em cũng ở Châu Âu nhưng thấy chi phí ăn uống rẻ ngang vn (nếu ko đi nhà hàng ) Cũng ko phải tips 10-20% bills, cái này tùy tâm. Tiền nhà của em chỉ bằng 1/5 lương tháng thôi ạ. Chứ ko phải 1/2 lương tháng như bên sing. Em nghĩ cái này là tùy nước chứ ko phải tất cả đều v
Em chờ clip này của anh lâu lắm rồi😍, em đang làm ở đan mạch. Em đang phân vân hk biết có nên tiếp tục theo hay về hay không. Ba mẹ già rồi, khi ở lại sẽ lo được tiền cho ba mẹ nhưng không bên cạnh còn về thì khởi nghiệp thì không biết đủ đk lo cho ba mẹ không😥😥
@Quinn Tran Cô sống ở London đã 27 năm và rất thích quê hương thứ 2 này. Cô không hiểu vì sao con hồi hương sau khi sống ở Anh một thời gian đã lâu. Dù sao cô cũng chúc con mọi việc tiến triển tốt đẹp!
@@thaobenn6339 cảm ơn Cô ạ. Khi đến một thời điểm nhất định thì Mỗi người sẽ có cảm nhận về giá trị của cuộc sống. Và con nghĩ mình sẽ tìm thấy tại Quê nhà trong quãng thời gian sắp tới.
Một video rất hữu ích, cho những người đang ở nước ngoài đang có ý định, hướng đi về VN lập nghiệp. E du học và làm việc ở Nhật sau vài năm giờ cũng đang rất trăn trở về việc giờ muốn về VN lập nghiệp thì sẽ ntn.
Em chào anh . Em hiện tại đang làm việc tại Nhật Bản . Khoảng 3 năm nữa là em về Việt Nam ở hẳn . Nhưng em là con trưởng họ ở quê . Nhưng em cũng muốn vào Bình Dương sinh sống và làm việc . Quê em thì ở Thanh Hóa mong anh và các bạn cho em loi6 khuyên
Sau ba năm làm tại nhật e về chơi sẵn tiện về hỏi vợ luôn. Về được hai tuần gói gọn. Trong time đó e củng muốn xem vn mình ntn thay đổi ra sao có nên tiếp tục làm ở nhật hay về vn lúc này thì lập nghiệp ok hơn. Câu hỏi đó e thắc mắc cho đến nay e quay lại nhật tuần lễ. Lúc chưa về e vẫn muốn làm việc tại nhật. Lúc về rồi thì suy nghĩ bây giờ trong e là 50/50. Nhiều thử thách đối với bản thân e với trình độ 12/12 .
18 tuổi em qua TQ học 4 năm, 22 tuổi quay trở về Sài Gòn có hơi bị "sốc văn hóa ngược" vì em học ở 1 nơi quá yên bình bên TQ, không xô bồ chen lấn.
24 tuổi lấy cái IELTS rồi lại bắn qua Mỹ học tiếp. 28 tuổi về VN chơi lần một, lại tiếp tục bị "sốc văn hóa ngược," quen cuộc sống văn minh bên Mỹ, tuổi trẻ nhiều cơ hội nhiều niềm vui nên hạ quyết tâm sẽ ở Mỹ.
34 tuổi về VN lần hai, không phải về chơi mà về vì Bà Ngoại qua đời do Covid. Sau chừng đó năm bôn ba lăn lộn cô đơn buồn tủi nơi xứ người, lần đầu tiên đi đường ở Sài Gòn cảm nhận sâu sắc một câu Anh Trí từng nói: "quê hương mình tuy còn nhếch nhác, nhưng mà...thấy thương lắm." 😭
35 tuổi, tưởng tượng ra cảnh ngày Ba Mẹ qua đời, em muốn được ở bên cạnh như Mẹ em và các cậu các dì ở bên Bà Ngoại phút cuối đời.
Có lẽ càng lớn tuổi, em càng muốn tìm về những giá trị đã thực sự nuôi em lớn. Gia đình!!!
Chúc mừng anh
Em vừa về hồi tháng 7 năm ngoái sau 10 năm học và làm việc tại Mỹ. Anh Trí gãi đúng chỗ ngứa luôn. Trời ơi đoạn anh phân tích cảnh đi về và các khó khăn cũng như nhắc lại những thử thánh khi mình còn đang ở bên đó mà e muốn khóc luôn. Anh như đọc đc suy nghĩ của e á TT^TT
*ôm ôm*
Trước đây con cứ nghĩ là ở bên nước ngoài sướng lắm sướng hơn Việt Nam bên ấy có thể lập nghiệp và giàu hơn, nhưng giờ con mới thấy thất bại là mẹ thành công là mới đúng giờ con nghĩ chúng ta phải vấp ngã thì mới thành công được bên nước ngoài sướng thì sướng thật nhưng phải nổ lực thì mới được chứ đâu phải mà mới qua là Giàu liền Thành công liền đâu 😀
Em đang sống ở Hà Lan, sang đây từ cuối 2016 với tư cách du học sinh. Chỗ em ở thì cũng không phải mấy thành phố lớn như Amsterdam hay gì nhưng nó yên ả và vẫn thuận tiện về nhiều mặt. Chỗ em có trường Saxion Deventer với rất nhiều bạn du học sinh người Việt, đến nỗi sinh viên ở đó cũng biết đến Sơn Tùng MTP :)).
Nói chứ em giống trái chuối vậy á, vàng ngoài trong trắng, nên là sống ở phương Tây em không có nhiều trở ngại, có thời gian đầu không biết tiếng bản ngữ thì khó giao tiếp chứ giờ thì ổn. Nhưng mà có đôi khi em cũng nhớ văn hóa của VN như là được nói tiếng Việt nè, ăn mấy món Việt, hay chỉ đơn giản là được bạn chở đi dọc đường Hoàng Sa Trường Sa ngắm bờ kè. Nhưng mà giờ kêu em về sống ở Việt Nam thì em chịu, chơi không lại mấy bạn ở trong nước. Giờ em vẫn chăm chỉ coi các kênh youtube của VN để lỡ có về chơi thì đỡ nhà quê với bị chém 😥.
Ở đâu cũng phải có làm thì mới có ăn !
1. Với những người tài như anh Trí dù ở đâu cũng có cuộc sống ổn.
2. Anh Tri chưa đề cập, với những người có thu nhập trung bình ở VN, lập gia đình và có con nhỏ. Làm đầu tắp mặt tối cũng chỉ đủ cho nó ăn học và chi phí y tế! Học xong 15 năm, bao nhiêu sinh viên tìm được công việc ổn !
Lý do chính ngta ra khỏi VN đều la lo cho thế hệ sau của họ, vì họ biết họ ko đủ giỏi và ko quen “Bố” để giúp con của họ thật sự có chỗ đứng trong xã hội này. Thẳng thắng đi - nền giáo dục VN có thực sự đao tạo thế hệ sau, bao nhiêu % học sinh/sinh viên VN thật sự giỏi và tạo ra giá trị thật sự cống hiến cho cộng đồng !
Đồng ý kiến với bạn,
lên top mọi người ơi.
Chế độ còn tồn tại thì còn nát dài dài 😂😂
@@JOKER_Love_Death///
@@JOKER_Love_Death///
@@danglu2524tư duy bò đỏ phản biện có thế thôi à :)) yếu ớt vl
Tóm tắt lại video của thầy Trí thì sống ở nước ngoài thì có những lợi và hại như sau:
ADVANTAGES:
- Điều kiện giáo dục xuất sắc.
- Sự nghiệp ổn định và thu nhập cao (Nếu bạn thật sự giỏi).
-Môi trường sống và chất lượng cuộc sống TỐT.
DISADVANTAGES:
* Khác biệt về văn hoá và lối sống. Điều này em hoàn toàn đồng ý nhưng nhờ đó mình có thể học hỏi thêm cũng như có nhiều góc nhìn cũng như chắt lọc những cái tốt mà học hỏi.
=> vừa là BẤT LỢI, cũng vừa là CÓ LỢI.
* Chi phí đắt đỏ. Về mặt này thì em đồng ý một phần và đối với góc nhìn của em thì đây không hẳn là bất lợi, vì điều này phụ thuộc rất nhiều vào đất nước nơi mà người đó đang sống nữa ạ. Chẳng hạn nếu đi du học ở những nước như Canada hay Mỹ (hai địa điểm du học mà hầu như người VIệt Nam nào cũng đều hướng tới) thì việc mình đi làm thêm sẽ gần như cover được chi phí sinh hoạt, tất nhiên là không bước vào những nhà hàng sang trọng xa hoa mà thay vào đó đi siêu thị và mua đồ về và tự nấu ăn. Điều này không khó để nhận ra khi xem những Vlog của các bạn sinh viên đang đi học ở nước ngoài. Và như thầy Trí đã nói, chúng ta phải trau dồi kiến thức và tăng giá trị bản thân và đặc biệt là chuẩn bị kỹ năng quản lý tài chính cá nhân thật tốt vì nó không chỉ có ích trong lúc đi du học mà sẽ là suốt đời.
=> đây vừa là BẤT LỢI, cũng là CƠ HỘI thúc đẩy các bạn phát triển thêm cho mình survival skills
* Sự kỳ thị. Điều này ngay cả khi sống và làm việc ở ngay chính quê hương mình còn bị thì huống hồ khi ở một đất nước khác, với những người khác cả về nguồn gốc, tư tưởng cũng như địa vị xã hội. VD, không khó để tìm ra những trường hợp một bạn học sinh người BẮc vào nam và đi học thì không bao giờ thoát được những ánh mắt, lời nói, suy nghĩ của các bạn trong miền Nam và ngược lại. Thêm nữa, ta dễ dàng bắt gặp những trường hợp có một số người giàu có(tất nhiên là có người này người kia) thì rât khinh thường những người có thu nhập thấp hơn hay địa vị xã hội thấp hơn họ. VD, mình từng chứng kiến một người bố làm giám đốc trong một công ty khi ngồi ăn với con mình và đưa vào đầu thằng bé những suy nghĩ rất tiêu cực là :"Con phải ráng học giỏi để sau này làm ông này bà nọ, còn không học thì sẽ giống như mấy người công nhân kia hay ông lao công đằng kia". Ủa, nếu không có họ thì đường phố có sạch sẽ không, xí nghiệp/nhà máy có hoạt động được không
=> Đây không phải là BẤT LỢI VÌ CƠ BẢN CHÚNG TA CŨNG ĐANG CHỊU BẤT LỌI NÀY NGAY CHÍNH TRÊN QUÊ HƯƠNG CỦA MÌNH.
* SỰ kết nối, cống hiến và ý nghĩa. Biết ơn, đó là một truyền thống tốt của người việt nam. Vì thế nếu như nơi nào, đất nước nào cho mình cuộc sống tốt hoặc đáp ứng được sự mưu cầu hạnh phúc của bản thân thì việc chúng ta cảm thấy biết ơn và cống hiến giúp nơi đó phát triển âu cũng là điều tốt chứ không phải cứ là gửi tiền về cống hiến cho Việt nam thì mới được tung hô. => Em thấy đây là Advantage 100%. và nó tuỳ thuộc vào lựa chọn của mỗi người.
TÓM LẠI, VÌ THẾ EM SẼ LỰA CHỌN PHƯƠNG ÁN KIẾM TIỀN VÀ ĐỊNH CƯ Ở PHƯƠNG XA thay vì về nhà lập nghiệp.
Gửi một cái ôm thiệt ấm đến các bồ đang sinh sống và làm việc ở nước ngoài nha, giữ gìn sức khỏe và cố lên nhen các bồ ơi!!!
Dù mình biết sẽ rất khó khăn cho chúng ta (những người có cảm giác không thuộc về nơi này), nhưng nếu quay trở về thì mình tin chúng ta đã không hối tiếc, vì biết đó không phải nơi mà ta thuộc về; mà thậm chí còn yêu và tận hưởng VN theo một cách đáng yêu hơn❤
Em hiện đang định cư tại Mĩ .
Thật là có rất nhiều khó khăn , và nhớ gia đình dữ lắm. Nhiều khi đang làm gì đó, mà tự nhiên khóc cũng chả hiểu vì sao nữa, cảm giác như mình không thuộc về nơi này.Hay như cách anh nói đến tận nay em vẫn chưa hoà nhập được vào xã hội , lối sống của nơi đây. Nhưng sau đợt về VN vừa rồi, thì thấy như việc mình sang một đất nước phát triển thì em lại có nhiều cơ hội hơn để học hỏi và hoàn thiện bản thân mình hơn, có thể theo đuổi và học những gì mình hứng thú. Đồng thời một phần nào đó có thể giúp đỡ được một ít cho gia đình mình ở VN, đôi khi em thấy vậy đã là một sự biết ơn rất lớn rồi.
Nghe có vẻ hông hợp lý cho lắm , nhưng mục tiêu trước năm e 35 tuổi thì có thể tích góp được hành trang để "được phép" trở về Việt Nam để sống theo cách mà em cảm thấy đủ ( Nào làm được e quay lại đây cmt nhen kkkk).
P/s: Dù sau này có đủ hành trang để trở về hay chấp nhận ở lại nơi này (cuộc sống luôn vận hành& thay đổi mà😄), nhưng vẫn rất biết ơn vì đã có điều kiện được đến nơi đây và có mục tiêu để chọn nơi ở phù hợp với bản thân.
*Chị hai có đọc thì ngó lơ qua nhen kkkk
Đợi cmt tiếp theo của em nhe!!!
❤
Sau 7 năm trên đất Nhật, em đang có dự định quay về quê mình.
Anh Quéo nói rất đúng, điều đầu tiên phải xác định được “ bản thân mình muốn gì. “
Em cảm ơn Anh Quéo rất nhiều.
5 năm ở nhật Giờ chỉ muốn về quê hương lập nghiệp trên chính mảnh đất mình sinh ra và lớn lên!cảm ơn anh nhiều❤
Bạn dã về chưa bạn.minh dag ơ IbARAKI
Em cũng đã ở Đức được 10 năm, có gd và 2 con. Như anh đã nói sự kì thị là điều khiến em buồn nhất, ngôn ngữ cũng là rào cản lớn đối với những người xa quê như em trong công việc cũng như các mối quan hệ xã hội. Ví dụ điển hình gần nhất là trong cộng đồng người Việt thôi, chỉ những cô chú lớn tuổi thì nói giỏi tiếng Việt nên mình sẽ dễ nói chuyện với họ nhưng chủ đề của cô chú thì mình lại ko quan tâm lắm! Còn nói chuyện với mấy con của cô chú đó thì lại ko đủ tiếng Đức để tham gia, dù rất thích nghe họ bày tỏ quan điểm của họ. Ngoài ra, khi nghĩ đến ba mẹ lúc về già, ko có mình ở đó cũng là điều khiến em lo lắng. Nói chung điều gì cũng có 2 mặt.
Nghe anh nói máu, nước mắt, mồ hôi mà em khóc luôn. 8,9 năm ở nước ngoài, tuy k vất vả như các bạn lao động chân tay, nhưng vô vàn những khó khăn buồn chán mệt mỏi trong cuộc sống không thể chia sẻ cùng ai đã khiến e buộc phải trưởng thành, hoặc là bị đánh ngã… để mỗi lần về nhà, e có thể cười và kể vs gia đình những điều đẹp đẽ như một người hạnh phúc nhất. Đó là con đường em đã chọn. Và em buộc phải kiên định cho tới khi thấy không còn cố gắng thêm nữa…
Thương lắm nhe...
Công nhận những gì anh nói em nghe không trượt phát nào luôn. Em qua mỹ từ 2018 dưới dạng định cư với gia đình, những năm tháng đầu công nhận là khóc ra nước mắt luôn á: ms nghe chân ướt chân ráo thay đổii môi trường, phong cách sống, văn hóa em gần như suy sụp trong 2 năm đầu. Giờ thì em đang làm việc trong Hải quân Mỹ sau khi trải qua nhiều thử thách và hiện tại đang trên hành trình nuôi dưỡng lại những niềm đam mê của riêng mình. Đúng như anh ns ở đâu cũng có 2 mặt kể cả trong môi trường quân đội, NHƯNG nếu biết và chuẩn bị, liên tục trau dồi học hỏi thì nó có thể là những trải nghiệm cực kỳ vô giá anh nhỉ ❤
Cảm ơn anh Trí đã chia sẻ! Mọi thứ anh nói đều đúng hết. Em cũng đang là ng con xa xứ, cũng có nhiều băn khoăn, cũng ôm mộng hồi hương.
Em có một điểm này muốn bổ sung thêm ở chỗ kì thị ở nước ngoài. Em đồng ý với anh là ng có trình độ, có hiểu biết thì thường họ cởi mở tiếp nhận những cái mới hơn. Nhưng, nhưng, nhưng cũng có nhiều ng nghĩ là họ cao hơn ng khác, rồi tỏ ra thượng đẳng. Nhưng họ lại lịch sự và bên ngoài thì cũng thấy vui vẻ bình thường. Em sống ở Mỹ, ở chỗ làm thì ko bị kì thị trên bề nổi. Nhưng sâu bên trong thì có. Như chỗ anh nói, da vàng thì 150% mới đc ghi nhận.
Còn rất nhiều thứ để nói. Anh Trí cũng nói đủ rồi. Em chỉ xin tâm sự mỏng vậy thôi 😄
Chúc anh và tập thể luôn có nhiều năng để làm ra clip hay cho mọi ng nha!
Cảm ơn anh ạ! Em là du học sinh tại Winnipeg, Canada. Em đã ở Canada được 1,5 năm rồi, và sắp tốt nghiệp College. Mục tiêu là có thẻ định cư rồi sẽ tính tiếp ở lại hay về nước. Đúng như anh nói, ở trời Tây sẽ có những điểm tốt và những thử thách, về nước cũng vậy. Quan trọng là mình có dám đánh đổi điều gì với điều gì không!! Em thực sự nhớ gia đình và bạn bè ở Việt Nam, nhớ những chuyến đi phượt hay ngồi quán ăn vỉa hè, vi vu trên chiếc xe máy ngoài đường thoải mái vào buổi tối mà không lo tuyết rơi hoặc trời lạnh cóng... Nhưng cũng phải nghĩ lại, lúc mình quay về, Việt Nam và mọi người sẽ không còn như cũ nữa, ai rồi cũng đã bước đi trong cuộc sống của riêng họ. Chỉ có mình với mộng tưởng của bản thân là mọi người sẽ vẫn như lúc mình đi. Vậy mình có dám đối mặt với điều đó không? Quyết định nào cũng phải đi kèm với sự chuẩn bị!!
Tôi tốt nghiệp 1 trường trong khối EU do mẹ ốm nên quay về vn để đưa bà chữa trị và làm việc. Ở Vn có rất nhiều những luật bất thành văn đặc biệt là tiền phong bì, đi đâu cũng cần phong bì. Làm giấy tờ ở cơ quan nhà nước cần phong bì không là hồ sơ của bạn bị treo đó luôn hoặc họ nói bạn thiếu này nọ cần bổ sung lúc thì bổ sung này lúc bổ sung cái kia. Đặc biệt nếu bạn muốn lập nghiệp tại vn càn phải có quỹ phong bì để đi đưa giúp hồ sơ nhanh chóng. Còn nếu bạn chỉ về làm thuê cho người khác thì khuyên bạn nên ở nước ngoài đừng về vn không là bị bóc lột ra bã luôn.
@@Gacon1210 Ồ nghe căng dữ nhỉ!! Nhưng không phải công ty nào cũng như vậy đúng không bạn? Giới trẻ Việt Nam giờ cũng rất phát triển và thông minh, cập nhật hơn rồi không còn lạc hậu như ngày xưa nữa. Mình cũng có thể nhìn vào những mặt sáng nữa. Nhưng cảm ơn bạn đã cho mình biết!!
@@Gacon1210 Thật ra do mọi người không tìm hiểu. Cơ quan Nhà nước hay bất cứ đâu làm việc đều có quy trình và pháp luật. Nếu bạn không có thời gian tìm hiểu thì hãy tìm người am hiểu pháp luật để được hỗ trợ. Và đương nhiên bạn sẽ phải tốn chi phí cho sự hỗ trợ đó. Như vậy, kiểu gì bạn cũng phải trả tiền thôi. Chỉ là ít hay nhiều và cho ai.
@@hieuphamchung6998 thế bạn chưa thấy rồi, lúc đinh điểm kiểm tra phòng cháy chữa cháy (cty chúng tôi không phải karaoke) 1 tháng 3 đoàn xuống kiểm tra phòng cháy chữa cháy , bên không có nhiệm vụ kiểm tra cũng đi kiểm tra. Sau khi chúng tôi có ý kiến thì giờ 1 tháng họ xuống kiểm tra chúng tôi 3 lần mặc dù có đầy đủ giấy tờ. Tấm chiếu mới quá thì sao mà bạn thấy được những rắc rối khi kinh doanh ở vn.
@@quangphan2547 Những công ty của châu âu hay Mỹ, Nhật Hàn những cty này có chế độ phúc lợi tốt, công đoàn họ mạnh, 1 số cty của vn cũng có phúc lợi tốt nhưng chỉ 1 số thôi. Còn đa phàn là bạn thấy trên báo cty không đóng bảo hiểm cho người lao động nợ bảo hiểm vân vân mây mây.
Tự hào vì được sinh ra trong chính cuộc sống của mỗi người. Tự hào vì chúng ta là con người . . . Tự hào vì ta vẫn chưa hiểu được thế nào là 1+1=2 nhưng 2=1 . 1=2
Cảm ơn Trí. Mình ở Canada cũng gần 6 năm, cũng trải qua nhiều thử thách, nhưng vượt qua thì cũng thấy vui và cũng đạt được một số thành tựu nho nhỏ. Về cơ bản, sống ở đâu cũng vậy, miễn là hôm nay của mình tốt hơn hôm qua dù chỉ chút một là được rồi, đâu cần so sánh với ai đâu.
Cảm ơn anh Trí vì những chia sẻ rất hay và thực tế ❤
Em sống và làm việc ở Mỹ được 6 năm , và em biết rằng khoảng thời gian sống ở Mỹ là khoảng thời gian lấy đi nhiều nước mắt của em nhất từ trước đến nay.
Em vẫn luôn nỗ lực thật nhiều để kiếm tiền , tiết kiệm để khi có một số vốn, về lại Việt Nam khởi nghiệp và đặc biệt là được sống một cuộc sống tự do .
Không phủ nhận là Mỹ đã mang đến cho em rất nhiều cơ hội kiếm được nhiều tiền hơn quê nhà. Nhưng 6 năm qua , chưa bao giờ em nghĩ mình thuộc về nước Mỹ cả .
Mỹ không buộc bạn thuộc về nước Mỹ bao giờ. Họ tôn trọng business của bạn. Mỹ là đất cơ hội. Bạn nắm được hay không và phát triển hay không tùy bạn. Đa số những bình luận viên trên diễn đàn này đều là kẻ thất bại vì không có chí tiến thủ tại nước ngoài nơi cho họ rất nhiều cơ hợi học tập nhưng họ phớt lờ., Ngày tôi bước chân vào Mỹ đi làm việc lao công nhưng trong lòng rèn chí cố tiết kiệm tg đi học và tìm việc và tìm mọi cơ hội đầu tư, tiến thân, trau giồi những kỹ năng cần thei61t cho công việc không ngừng để ổn định cuộc sống. bạn có làm như vậy không?. Nếu một kẻ không thành công nơi mình sống thì da64u có về đâu cũng là một kẻ thất bại mà thôi.
@@Freedom_Favor.Mình nghĩ là do lối sống không phù hợp .Bạn bên trên cũng đã ở Mỹ được 6 năm rồi chứ cũng ko phải mới qua dc 1, 2 năm đã thấy vất vả đòi về. Lúc thiếu thốn thì dùng mọi cách để kiếm tiền , nhưng khi cảm thấy đã đủ thì vẫn có thể lựa chọn 1 con đường bình yên hơn cho bản thân . Đây là lựa chọn của mỗi người thôi.
Ivy C, bạn nên du lịch về VN vài tháng, có thể bạn sẽ nhận ra nước Mỹ đã thay đổi bạn như thế nào.
Mình y chang bạn. Mình đang chờ ngày trở về VN. Mình đã ở Mỹ được 12 năm. Mình tốt nghiệp Đại Học, ngành Kế Toán ở Mỹ (trước đó tốt nghiệp Ngành Ngoại Thương ở Đại học Kinh Tế ở VN). Và kết cục là mình đã, đang, và tiếp tục làm công nhân lao động chân tay cho máy công ty sản xuất ở Mỹ. Mình đã và đang trong tâm lý chênh vênh, u uất trong suốt thời gian sống ở Mỹ và đến tận bây giờ. Mình đang nghe video này, nghĩa là mình vẫn đang rất ư là tâm trạng. Mình xác định là sẽ trở về VN. Mình muốn về VN lâu lắm rồi, chỉ là chưa có tiền để về.
Hình như anh Trí theo dõi mình hay sao ý, vừa rời Canada sau 3 năm, về Vn được 1 tháng, đang nhiều trăn trở thì anh Trí nói đúng chủ đề em cần nghe 😢 Cảm ơn anh Trí 🙏
Chị đang định cư ở Hàn quốc 20 năm nay ,Theo ý riêng cá nhân của chị thì tuổi trẻ nên ra nước ngoài sống học tập và làm việc để rèn luyện kỹ năng hoà nhập với cuộc sống hiện đại.Sau khi lớn tuổi rồi nên trở về quê hương VN của mình nó vui vẻ hơn ❤️,Cám ơn em chia sẽ
@jennythan4215 bên Hàn quốc người già mùa đông lạnh lắm em chị chỉ về nhà VN 3 tháng mùa đông thôi.Vã lại cuộc sống của người nước ngoài con cái trên 18 tuổi là tự lập đi làm việc và tự ỗ riêng ít có người sống chung với cha mẹ em ạ,không giống như VN đâu em hiii
Chào anh Quéo, em hiện đang sống và làm việc ở Malaysia. Mặc dù em đã chuẩn bị tinh thần ít nhất là 1 năm nhưng mà sau 2 tháng sống ở xứ người, cái ngày mà em ăn được bún riêu của người Việt nấu, em ăn trong nước mắt vì quá nhớ nhà.
Cũng may mắn là công việc của em giao tiếp với người Việt nên về cơ bản cũng không khác gì ở nhà. Nhưng đúng là về món ăn bên này rất rất ít rau luôn mà người Việt mình ăn rau nhiều. Thêm nữa là vị đồ ăn của người Mã lại cay, người Hoa thì hơi nhiều dầu mỡ. Tuy nhiên, do đây là quốc gia đa sắc tộc nên tình trạng kì thị không có, rất là may mắn.
Bên cạnh nỗi buồn thì em có thêm nhiều trải nghiệm rất tuyệt vời như là phương tiện công cộng, người dân lái xe rất nhường nhịn nhau, ít khi nghe tiếng còi xe, thấy người đi bộ là họ chủ động nhường. Đi siêu thị thì ai cũng tự giác xếp hàng, dù họ có đợi lâu cũng không chen lấn hay hối gì hết.
Mình cũng đang ở Malaysia mình thấy họ khá văn minh; chất lượng môi trường sống cũng sạch sẽ
cảm ơn anh đã quánh được vào tâm sự của em lúc nì ❤ em sẽ cố gắng thêm 1,2 năm ở nc ngoài ,chờ cơ hội kinh tế VN ổn định sau khi qua kì khủng hoảng KT e sẽ về lập nghiệp ạ!
Chắc coi lại cũng lần thứ 3 mà em vẫn thấy xúc động. Em cũng có kỷ niệm về tô phở. Lúc đó thèm đồ Việt Nam quá. Đi ngang tiệm nghe mùi phở mà mừng húm. Vô hỏi giá thì đứng hình vì mắc quá. Rồi em cũng quyết định mua. Mà để dành ăn cả tuần. Hay ngay mùa đổ tuyết, lúc đó chán dễ sợ rồi nhớ nhà, em cũng ráng lội tuyết đi ra tiệm ăn. Đi mà chửi mình vì phải đi bộ gần 20ph mới tới quán. Ăn xong lội về rồi cảm luôn. Giờ ở Việt Nam ăn phở rất dễ dàng. Nhưng mỗi lần nhìn tô phở lại thấy rất rất cảm xúc. Có những điều nhỏ nhặt vậy nhưng nhớ lại thấy xúc động lắm ạ. Cảm ơn anh vì clip này ạ.
Em cảm ơn anh vì video a chia sẻ . Đúng là người từng trải thực sự a nói đúng quá . Bản thân e sang Nhật đến bây giờ là năm thứ 5 mà bây giờ vì sai lầm tuổi trẻ vẫn đang phải trả giá . Anh chia sẻ video theo 😊phong cách vui vẻ . Mà nhiều chỗ vẫn khiến em phải ngập ngừng rơi nước mắt . Cảm ơn anh vì video ❤
Cảm ơn anh vì đã làm một video khá liên quan tới em.
Hiện tại thì em cũng đang có ý định về quê. Tuy không hẵng là để lập nghiệp nhưng nó cũng gần giống như vậy.
Em đã sống 8 năm bên Mĩ. Tuy cuộc sống có phần dễ chịu nhưng em vẫn nhớ những tô phở, những ổ bánh mì và tất cả các món mẹ nấu. Em vẫn nhớ những địa danh ở quê dù giờ quay lại chắc nó cũng đã khác xa, nhớ cả cái căn hộ mà mình từng sống.
Mục đích lần trở về này là vì em muốn dành khoảng nửa năm hay một năm để thăm lại những người bạn cũ, những người thân đã lâu không nhìn thấy. Được thăm mộ của bà và những người thân đã mất. Và được hẹn hò với người yêu.
Em mong rằng những cuộc gặp gỡ và trải nghiệm ấy sẽ đem lại một giá trị tinh thần lớn để em đi hết năm gap year của mình tốt nhất có thể. Để rồi sau đó thì dù có tiếp tục ở đâu thì em vẫn đã tạo được cho mình một nên tảng tốt để tiếp tục sống, nỗ lực, và hạnh phúc.
Hiện tại em đang sống và làm việc tại Iceland. Thật sự em hoàn toàn hiểu và cảm nhận được những chia sẻ của anh Trí. Em chọn cách gửi video này cho bạn bè, người thân của em ở VN mỗi khi họ hỏi em về cuộc sống ở nước ngoài thế nào. Những điều anh Trí và ekip làm đều rất hữu ích ạ. Em cảm ơn 🙏
sau nhiều năm du học và mới trở về thì e cũng cảm thấy sốc vì Ng việt Phát triển và thay đổi nhiều, tuy nhiên sự phát triển đó k đi đúng theo chiều hướng tốt mà nó chỉ làm tăng sự khốn khổ, vì quá thiếu vắng nền tảng đạo đức, vì vậy cần lắm một sự giáo dục và định hướng mục đích sống để có thể giúp đỡ những người xung quanh cũng có cuộc sống tốt đẹp. cảm ơn a đã tìm được hướng đi đó.
Bùng nổ về kinh tế nhưng đạo đức và giáo dục không theo kịp. Từ đó sẽ dẫn đến nhiều hệ quả xấu cho xã hội. Tôi nghĩ điều này thì nước nào cũng phải trải qua giai đoạn này, sau đó thì sẽ dần dần cân bằng, điều tiết lại. Vấn đề là quá trình đó sẽ kéo dài bao lâu, và phải trả giá với bao nhiêu sai lầm.
E xin khẳng định là anh KHÔNG ĐẸP ZAI, nhưng tri thức và kiến thức a trao cho mọi người thì RẤT ĐẸP
Nghe a chia sẻ đúng quá ạ . E cũng là 1 người đang sống và làm việc ở Nhật Bản và cũng đang lưỡng lự trong việc quyết định hướng đi tương lai cho mình . Đúng là ở đâu cũng có 2 mặt của nó và mình phải hiểu và lựa chọn nơi nào mang lại cho mình hạnh phúc ý nghĩa hơn . Cảm ơn những gì a đã chia sẻ . Mến thương chúc a , ekip và mọi người mạnh khoẻ hạnh phúc , luôn nỗ lực cố gắng cho mục tiêu của bản thân dù ở trời Tây hay trời Ta 😊
Cảm ơn em đã chia sẻ nè!!
Quá tuyệt vời anh à!đó là những trải nghiệm thực tế sau khi em sống và làm việc ở nước ngoài gần 20năm khi về VN sống!Chí lý nhất là "Chủ động....không được chủ quan"
Khởi nghiệp ở đâu cũng vậy thôi, thời gian đầu cực kỳ nản, bỏ biết bao nhiêu công sức ra nhưng lại chưa thấy kết quả gì vậy nên lời khuyên là hãy luôn giữ vững tinh thần khởi nghiệp, học hỏi từ những sai lầm thất bại và khởi nghiệp chính là tạo ra những giải pháp giá trị giúp cho cuộc sống dễ dàng, thú vị hay ngọt ngào hơn chẳng hạn😂😂 tuỳ vào các bạn cả thôi…
Em đã ở Đan Mạch được 2 năm rưỡi. Em xem video này thấy thấm từng câu, từng chữ. Cảm ơn anh Trí đã chia sẻ những góc nhìn đa chiều, kiến thức và trải nghiệm quý giá này!
Hey ở chỗ nào Đan mạch thế. Bạn làm gì ở Đan mạch. Mình cũng Đan mạch nè.
Không có gì là đơn giản, cảm ơn anh Trí đã soạn một bài về một chủ đề tưởng như đã hiểu từ rất lâu nhưng khi dưới ngôn từ và sự phân tích sắc xảo của một chuyên gia như anh, hy vọng nó sẽ đem lại nhiều nhiều giá trị cho lớp trẻ và những người còn bâng khuâng về việc đi hay ở. Chân thành cảm ơn anh và ê kíp. Hẹn sẽ gặp anh sớm ở học viện của anh :-).
Sau cái comment này là một hành động thiết thực ngay lập tức là like và share trên facebook để lan tỏa giá trị =]]
Cảm ơn em đã luôn theo dõi và ủng hộ nhe!
em sẽ cố gắng vượt qua giai đoạn ăn không khí, uống lý tưởng, sống qua ngày, chờ qua đời 😅😅😅
Tại vì không đóng tiền học trực tiếp nên nghĩ nó miễn phí . Thật chất là những tiền đó lấy từ thuế nhà ra hết rồi . Nên không có gì gọi là miễn phí hết . Có bảo hiểm cũng phải đóng tiền khi khám 1 số tiền mà . Nên kêu lương cao nhưng đôi khi cũng ko đủ gì nhiều hết.
Không phải tự dưng người ta muốn rời bỏ quê hương mình mà đến xứ người mà sống học tập và làm việc......sâu xa trên chính quê hương mình lạc lõng đầy những nghịch lý nên người ta mới rời đi thôi...
Theo em, những gã xa xứ đều vì môi trường sống tốt hơn. Và điều mà họ hằng mong ước là Việt Nam đủ hùng cường để họ có thể toàn lực cống hiến ❤
Họ mong nhưng ai làm cho nó hùng cường mà trở về? tại sao ko phải là về để làm cho nó hùng cường nhỉ?
Em hiện đang sống ở mỹ, cũng được 3 năm. Và em đồng cảm với anh trí nhất là, khúc anh kể về tô phở á 💦. Cảm giác rưng rưng nước mắt, khi được thấy món ăn quê hương. Khó lắm, cực lắm, cô đơn lắm , qua cũng 3 năm rồi vẫn chưa có một người bạn 😂. Nhưng với em thì, khi cuộc đời đã cho bạn một cơ hội thì, mình nên cố gắng hết khả năng. Một phút trải lòng nhẹ thôi, nhưng cảm ơn anh trí đã nói lên được đúng những gì em đã trải nghiệm. Mong là sắp tới về có cơ hội ghé trung tập AYP để được bắt tay anh chí 😂. Chúc anh luôn năng lượng ạ ❤
See you soon nhe
Bị kì thị ngay trên chính quê hương của mình.
Đau quá anh Trí ơi
Em là du học sinh ở châu Âu được 3 năm. Mấy khó khăn anh kể hoàn toàn đúng. Việc đang đi họ nhìn mình kêu "chinh chong" vì phân biệt chủng tộc; hay về ngôn ngữ, em học bằng tiếng Anh nhưng người xung quanh nói tiếng Pháp, Đức; em xui bị đau răng, hoá đơn hết 1400euro nhưng bảo hiểm chỉ trả 400 :((, em bổ sung chỗ em nếu bị cận thị thì mắt kính rất mắc và bảo hiểm em chỉ trả 40e trong khi giá làm mắt kính là 700e, nhiều bạn du học sinh làm sẵn 2, 3 cặp mắt kính ở VN trước khi qua đây và nếu mắt tăng độ cũng ko nỡ làm kính mới. Video này truyền cảm hứng và động lực cho em cố gắng hoàn thành chương trình học để lập nghiệp bên đây. Em cảm ơn anh Quéo ạ.
Em có đứa em ở Nhật, nhìn bên ngoài thì nghĩ là nó sướng lắm vì nó giỏi và vào được công ty tốt. Nhưng nghe câu chuyện đằng sau mới biết là phải trải qua rất nhiều chuyện mới đạt được những kết quả đó. Cảm ơn chia sẻ của anh ạ
cảm ơn em đã chia sẻ câu chuyện này nha!
Bài nói chuyện của bạn rất đặc sắc. Một bài học thực tế mà bất cứ ai không phân biệt trình độ, lứa tuổi đều cần tâm đắc, chiêm nghiệm. Chân thành cảm ơn bạn rất nhiều, thân ái chúc bạn luôn dồi dào sức khỏe, hạnh phúc thành đạt trên mọi lĩnh vực của cuộc sống.
e phải công nhận 1 điều, tư tưởng thế hệ thực sự khủng khiếp, hơn những gì e tưởng tượng. e có thể thay đổi mọi thứ, chấp nhận mất mọi thứ. nhưng không thể thay đổi được tư duy của thế hệ đi trước ( thay đổi ở đây chỉ là họ tin tưởng và cho phép em được làm điều e thích, không đụng chạm đến công việc cũng như cách sống của bật sinh thành ). thực sự ai muốn thay đổi thì phải cân nhắc thật kỹ nhất là chuyện về quê, nếu không muốn không khí trong nhà như 1 quả boom có thể nổ tung bất kỳ lúc nào.
Bạn chỉ thay đổi dc khi bạn thành công thôi:)) ở đâu cũng thế à!!
Cho e gửi lời cảm ơn tới anh editor ạ. Cảm ơn anh đã lắng nghe góp ý về âm thanh và fix ngay trong ngày. Chắc a cũng vất vả lắm. Cảm ơn anh nhiều.
Cảm ơn em đã góp ý nhennnn!
- admin -
Em thích video này quá anh Trí ơi. Em hiện 20 tuổi, em thấy mình có nhiều mơ mộng, rất háo hức để tìm hiểu và thử sức ở một chân trời mới nhưng cũng rất boăn khoăn và đắn đo là có nên hay không. Cũng đã tìm hiểu, lắng nghe từ một số nguồn nhưng vẫn cảm thấy có gì đó hơi lấn cấn. Những chia sẻ trong video này của anh đã giúp em mở rộng góc nhìn của mình hơn và tự nhắc bản thân phải suy nghĩ thật kỹ trước lựa chọn của mình. Em mong chờ video về nội dung này xuất hiện trên kênh youtube của anh lâu nay cũng đã xuất hiện. Trân quý anh Trí và ekip của anh nhiều lắm
nghe Anh Quéo phân tích, thích nhất đoạn ít nhũng nhiễu về các thủ tục hành chánh như VN mình ghê, đang rất nản các vụ chuyển đổi định danh ghê anh ạ
Cảm ơn aTri về video này.
Mình đi du học tới giờ cũng là 7 năm rồi. Hnay ngồi nghe mà thấm từng chữ. Thật sự là ở đâu thì cũng có cái sướng, có cái khổ thôi.
Ngta hay nói, "M đi du học là sướng lắm" này này nọ nọ. Nhưng mà họ ko biết đc là lúc mới qua bị sốc văn hoá, và rào cản ngôn ngữ (dù mình đã học 3 năm tiếng anh rồi, nhưng thật sự là Tây họ nchyen mình ko bắt kịp đc, phải dành rất nhiều tgian để làm quen với cách họ nchuyen và dạng miệng để nói.
"Đi làm ở nước ngoài chắc nhiều tiền lắm đúng ko" Đúng như aTri nói, làm thì cũng nhiều đó, nhưng mà tiền phí sinh hoạt thì vẫn phải trả hằng tháng thôi, dư dả ko đc bnhieu. VD đi làm $2,000, tiền phí có khi hết $1,500 (khi ko ăn xài nhiều) Cũng như VN, vd tiền lương là 8,000,000VDN, thì tiền nhà, tiền phí cũng 5-6tr rồi. Dư dả đc bnhieu đâu
Ăn uống với thời tiết bên này thì thôi. Ăn uống đắt đỏ, có vài món ăn đi ăn lại. Ko nhiều đồ ăn như VN. Đi lại thì bất tiện, VN thì có xe đạp, xe máy, ô tô đi gì cũng đc. Bên này mà ko có ô tô thì là bất tiện, trạm bus nhiều nhưng tgian đợi lâu mà chưa chắc sẽ đến đúng chỗ nữa (phải đi bộ thêm cả đoạn đường) Nếu là gặp hôm bão tuyết mà vẫn phải đứng đợi bus đi làm thì thôi, hơi mệt.
Csong bên đây ko nhộn nhịp như VN, đi làm về mệt cũng ko đi cafe như VN đc, quán cf 5-6h đóng cửa. Csong về đêm duy nhất mở chắc là mấy quán bar thôi chứ làm gì có chỗ ăn khuya hay là cafe khuya đâu.
Nchung là đây là quan điểm của mình khi sống ở Canada. Nói thật là chắc là cũng do quen sống rồi, nên bây giờ hỏi mình muốn về VN làm việc ko thì mình xin trả lời là ko. Do thời gian mình đi từ lớp 9 nên trong quá trình phát triển mình đã quen với môi trường như vậy. Về VN thăm gdinh, bạn bè vài tháng thì đẹp.
Cảm ơn anh quéo nhiều. Anh đã nói nên đươc gần như tất cả những gì được và mất của người đi xa xứ. Thông tin hữu ích cho người chuẩn bị đi xa hoặc mới sang. Lựa chọn đi xa hay ở vn đều là tùy vào mỗi người nên là hãy tin vào lựa chọn của mình và cố gắng để nó trở thành lựa chọn tốt nhất. Cố lên mọi người 🔥🔥
Kì thị là lớn nhất. Covid tới thì ko cần biết nhà bạn giàu, bạn đẹp, bạn xuất sắc. Đất nước tôi lo cho dân tôi. Nhất là khi bạn là châu á. Mà còn hao hao giống trung quốc nữa. Combo chí mạng.
Things only get complex and decisive when you have enough love. If you'd asked me, there is no home to return, I'm home wherever I'm, me and myself only
Biết ơn những chia sẻ của anh nhiều lắm. Năm nay em cũng có những dự định trở về quê hương sau gần 10 năm sinh sống ở Nhật. Đúng là phải chuẩn bị về mọi mặt thì mới có thể trụ vững được khi trở về.
Hello chi.em ở nhật 11 năm rồi.chị đã trơ về chưa chi😊
Sau 8 năm ở Nhật, em cũng lưỡng lự giữa về hay ở lại. Sau hai tuần về chơi, em nói thật là bị khớp bởi lối sống, sinh hoạt tại VN nên quyết định ở lại. Cảm giác xa lạ trên chính quê hương của mình thật sự đáng sợ 😢
Giống mình quá b ơi. Mình thật sự bị shock văn hoá chính tại quê hương của mình.
từ quê lên Sài Gòn sống còn nhiều nỗi niềm huống chi sang nước bạn...
e quê ở một vùng nghèo ở bình phước, e ở lại lập nghiệp cũng khó nên e quyết định lên tp để học rồi làm trên này , ban đầu e nhớ nhà khủng khiếp, chỉ cần ăn đc bữa cơm mẹ nấu thôi là e rưng rưng nước mắt, rồi tối e còn mơ đc gặp ba mẹ mỗi ngày nữa, lúc đó nó buồn nó cô đơn lắm a, cảm thấy tủi thân nữa, nhưng dần rồi cũng quen
Anh chưa kể bị bạn bè đâm sau lưng, bè thì nhiều bạn thì ít. Yêu đương mà lỡ thất tình là coi như ko có ai ở bên. 1 mình 4 bức tường. Còn nếu ai xui xẻo qua đây ở cùng với họ hàng( nhưng bị emotional abuse) có bạn còn bị physical abuse nữa.
Em thấy a Trí nên thường xuyên gửi gấm like subscribe nhiều hơn, vì e thường xuyên quên sau khi xem xong clip quá hay ạ😄
ố kề ố kề, sẽ nhắc thường xuyên hơn nheeeee!!!! he he
Chao anh Quéo , em đang ở Can tầm năm thứ 5 và đang hoc ở mot College , nhưng thành phố tầm 300,000 ngàn dân nên cũng tương đối yên bình và không xô bồ Như các city 🌃 lớn của Canada 🇨🇦. Em thì cũng vừa học vừa làm, cũng kiếm thêm được kinh nghiệm ,học hỏi được ✅ chút gì đó mới, và cũng phần nào đó trang trải cuộc sống thời sinh viên của chính mình. Nhưng thật 😢 lòng “ Chinese ‘s New Year “ , năm đầu có lần ăn dưa hấu 🍉 mà muốn khóc ( chỗ em lạnh nên nhập khẩu từ Mexico 🇲🇽) vẫn là một cái gì đó đánh gục được em anh Trí à. Nhưng mà , hy sinh thì phải chịu mất mát, mong lấy nó làm động lực để phát triển mạnh hơn từ tư duy, kĩ năng , kinh nghiệm 😊, sự học hỏi 🙋♂️
Cảm ơn sự chia sẻ từ anh Quéo nhe 🎉😊!!
A Trí nói quá đúng. e đang suy nghĩ về lại quê sau 7 năm sống ở Hungary. Bg có con về thì tội con về mặc giáo dục thật. ở Hungary cũng thuộc Châu Âu mà tiền lương cũng tương tự Vn a ạ!
Ở VN có điều kiện thì học ở trường quốc tế cũng rất ok!!
Việc nào cũng có 2 mặt vấn đề của nó. Và em bổ sung thêm là mình nên chấp nhận cả 2 mặt đó
Mình đang học ở Đức, cũng có đi làm thêm các thứ, nói chung cái điều cản trở trong cuộc sống của mình nhất là ngoại ngữ vì tiếng Đức rất khó. Nhưng đến hiện tại mình vẫn muốn ở lại nước Đức vì mình cảm thấy nhẹ nhõm vì không bị gò bó về cách sống và sở thích như ở Việt Nam, và cũng thấy tự do hơn, có nhiều cơ hội để du lịch hơn. Điều may mắn là mặc dù tiếng không giỏi, và thật ra mình cũng không giỏi giao tiếp lắm đâu nhưng vẫn có nhiều bạn bè quốc tế, lâu lâu lại hẹn nhau cà phê, chia sẻ cuộc sống, nên không cảm thấy quá buồn chán và cô đơn. Ai đang có ý muốn đi du học thì cứ đi đi, mình nói thật là bạn học được nhiều thứ lắm, không chỉ kiến thức từ giảng đường. Đi đi rồi quyết định ở hay về.
Lúc anh Trí nói tới cái vụ cách nhìn thay đổi của gia đình với mình khi về nước, y chang những lời ba mình nói với anh trai mình luôn, không sai một cái gì. Bởi nghĩ tới việc về Việt Nam mình cũng thấy áp lực
Tiếng Đức chắc chắn là khó, và nói thật là học bao nhiêu cũng không thấy đủ. Nhưng tôi thấy một hiện tượng rất phổ biến, kể cả với rất nhiều bạn bè của tôi. Đó là dù đã sang Đức được 4, 5 năm nhưng vẫn bị mặc chứng ngại nói tiếng Đức. Mặc dù có vốn từ nhưng nhất định không dùng, không chịu giao tiếp mà chỉ cố gắng tìm một nhóm nhỏ người Việt để chơi với nhau.
em cảm ơn những chia sẽ cực kỳ chân thành của ông Quéo, em nghĩ mọi sự quyết định đều có sự đánh đổi trong đó, quan trọng là bạn có dám đánh đổi hay không thôi.
Em cũng muốn về anh Quéo ơi, mà nghĩ đến 500 họ hàng mỗi lần vừa nhìn thấy mặt đã "bao giờ cho chúng tao ăn cỗ" là hết muốn về luôn 😔
Hay quá anh Trí ơi , cảm ơn anh và ekip vì tất cả . Một lần nữa em chúc anh Trí và ekip có nhiều sức khỏe để có thể ra nhiều video động lực giúp giới trẻ nhận thức ra nhiều điều trong cuộc sống này .
anh Trí và ekip cảm ơn lời chúc của bạn nhennn!!!
Anh nói đúng quá ạ , em sống ở nhật cũng gần 3 năm rồi , hồi ở việt nam lương thấp nên tiêu cũng thấp sang đây nhận được lương trung bình ở nhật tuy nhiên đổi sang việt nam đồng cũng cao nên tiêu và cứ tiêu , vật giá cũng khá cao nên gần như không còn dư giả nhiều , thật là tiếc khi không thể quản lý được chi tiêu
Bài chìa sẻ rất ý nghĩa,nó đâm sâu vào nhấn thực của người xem.
tôi thì đơn giảng lắm: đang đi thì thấy chữ saigon tôi như chết lặng vì thấy hình ảnh quê hương nơi nào đó
Thêm điều rất là quan trọng hãy hiểu rõ 6 chữ:Việt Nam- Đất nước-Con người.
Những gì a Trí nói rất đúng
Anh nói đúng quá em ở Nhật và thật sự mọi điều anh nói đúng thật
Mình đã từng, hiểu lắm lời a noi..... Trong lòng thon thức, trăn trở nhieu lam Tri oi!!
Tuyệt vời,tất gì những gì em cần đã ở đây🥰
Em biết ơn video này của a quá chừng ạ. Ở đâu cũng sẽ có 2 mặt cả.e ở nhật đã 5 năm vẫn mong sớm về lại vn làm công việc e yêu thích.nhưng vì hoàn cảnh e phải tự lo cho bản thân và phụ ba mẹ .vậy có phải trước khi về e vẫn nên gắng để có 1 số vốn ổn định trước phải k a? Biết tiền thôi chưa đủ nhưng vẫn phải suy nghĩ thiết thực 1 xíu phải k a ? 😊😊😊
clip này anh Trí làm vừa tâm huyết mà chủ đề cũng rất hay nữa, thanks anh
Cảm ơn em ^^
Anh Quéo nói có đúng đâu,mà là quá đúng luôn ah chứ….cảm ơn anh về những góc nhìn và những phân tích thật rõ ràng…cảm ơn ekip của a Quéo Queo
Video của bạn giúp ích rất nhiều cho công ty chúng tôi, hy vọng chúng ta có thể nói về sự hợp tác
Tính ra ở Nhật chi phí tiêu dùng thấp hơn mỹ, Âu. 1 tháng cũng để dành dc 800-1400$
Em việc ở taiwan đã 4 năm mấy ngày tới em chuẩn bị về ăn tết sau khi xem xong clip của em nhận ra một điều đau đớn là chuyến này về mình chỉ là khách trong chính ngôi nhà của mình 😩
Về khoản thu nhập và chi phí đắt đỏ ở nước ngoài, ko phải nước ngoài nào cũng như nhau. Em cũng ở Châu Âu nhưng thấy chi phí ăn uống rẻ ngang vn (nếu ko đi nhà hàng )
Cũng ko phải tips 10-20% bills, cái này tùy tâm. Tiền nhà của em chỉ bằng 1/5 lương tháng thôi ạ. Chứ ko phải 1/2 lương tháng như bên sing. Em nghĩ cái này là tùy nước chứ ko phải tất cả đều v
Đúng là đồ ăn ở các nước phát triển ( công nghiệp) dầu mỡ nhiều và họ đề cao sự riêng tư .
Em chờ clip này của anh lâu lắm rồi😍, em đang làm ở đan mạch. Em đang phân vân hk biết có nên tiếp tục theo hay về hay không. Ba mẹ già rồi, khi ở lại sẽ lo được tiền cho ba mẹ nhưng không bên cạnh còn về thì khởi nghiệp thì không biết đủ đk lo cho ba mẹ không😥😥
Cảm ơn bạn. Chia sẻ này giúp mình mạnh mẽ thêm, bớt đi những lo lắng để chuẩn bị cho hành trình hồi hương sau 15 năm sống tại Anh.
Woww... Welcome home!!
@Quinn Tran Cô sống ở London đã 27 năm và rất thích quê hương thứ 2 này. Cô không hiểu vì sao con hồi hương sau khi sống ở Anh một thời gian đã lâu. Dù sao cô cũng chúc con mọi việc tiến triển tốt đẹp!
@@thaobenn6339 cảm ơn Cô ạ. Khi đến một thời điểm nhất định thì Mỗi người sẽ có cảm nhận về giá trị của cuộc sống. Và con nghĩ mình sẽ tìm thấy tại Quê nhà trong quãng thời gian sắp tới.
Một video rất hữu ích, cho những người đang ở nước ngoài đang có ý định, hướng đi về VN lập nghiệp.
E du học và làm việc ở Nhật sau vài năm giờ cũng đang rất trăn trở về việc giờ muốn về VN lập nghiệp thì sẽ ntn.
riêng bài này, mình sống ở úc từ thời điểm lâu. rau nhiều lắm, trong vườn rau mọc tự nhiên. xin anh nói rõ hơn. rau củ nhiều
Mình ở canada và cùng suy nghĩ giống như anh Trí, mình đang dự định sau 2 năm sẻ về đà lạt…cảm ơn a Trí đã chia sẻ
@Jenny Than hahaha
Em chào anh . Em hiện tại đang làm việc tại Nhật Bản . Khoảng 3 năm nữa là em về Việt Nam ở hẳn . Nhưng em là con trưởng họ ở quê . Nhưng em cũng muốn vào Bình Dương sinh sống và làm việc . Quê em thì ở Thanh Hóa mong anh và các bạn cho em loi6 khuyên
Video tuyệt vời! Cảm ơn bạn!
4 năm ở Singapore, e thấu hiểu lắm, đã về Vietnam được 9 năm rồi anh
Những chia sẻ thực sự rất đa chiều và hữu ích ạ. Mãi ủng hộ ông Quéo 💞
Chuẩn hơn 101% luôn Trí. Ủng hộ bạn hết mình.
Chia sẻ rất hay, rất rõ ràng và rất thực. Cám ơn bạn rất tuyệt vời!
nghe toi luc anh noi ve viec co gang lam tien de goi ve Vietnam, em nghe ma muon khoc luon ay. Cam on anh
Anh Trí ơi, em có 1 ý tưởng:
"Hành Trình" quan trọng hơn "Kết Thúc" (đích đến) và "Bắt Đầu" quan trọng hơn "Hành Trình". Vậy có phải
Ai đó có biết hội những người đi Nhật Bản về lập nghiệp ko cùng hoàn cảnh cùng lý tưởng sẽ chia sẻ được vs nhau rất nhiều
Birth place: Earth
Race: Human
Politics: Freedom
Religion: Love
Clip phong cách rất vui nhưng thông điệp thì rất sâu sắc❤
Nói chung là cứ đi đông tây kiếm tiền và hiểu biết rồi hãy về nước làm cái gì đó
câu "quay xe" của ông Trí hay thậy hh vừa vui chuyển sang buồn luôn.
sợ liền! :v
Điều trớ trêu thay là mình chưa kịp đi nước ngoài nữa là đã bị kỳ thị mỗi khi đi làm xa, học xa về.
Cảm ơn anh , vì câu chuyện này , nó phù hợp vào đúng thời điểm mà em đang cân nhắc tiếp tục hay trở về.
rồi bạn quyết định ở hay về
E bắt đầu thấy gét a rồi đấy, a chia sẻ quấn quá đi ạ 👍 thankiu so much
Sau ba năm làm tại nhật e về chơi sẵn tiện về hỏi vợ luôn. Về được hai tuần gói gọn. Trong time đó e củng muốn xem vn mình ntn thay đổi ra sao có nên tiếp tục làm ở nhật hay về vn lúc này thì lập nghiệp ok hơn. Câu hỏi đó e thắc mắc cho đến nay e quay lại nhật tuần lễ. Lúc chưa về e vẫn muốn làm việc tại nhật. Lúc về rồi thì suy nghĩ bây giờ trong e là 50/50. Nhiều thử thách đối với bản thân e với trình độ 12/12 .
Cám ơn anh rất nhiều, chúc Anh ngày một thành công hơn,.Xin Chào Anh.