Thật sự Gill đỉnh vl ae ạ, dính từ bài diss số 2 loco của Gill. Cả một hành trình dài rồi, mình hơn Gill 1 tuổi, nhưng hi vọng sẽ lấy một người ít tuổi hơn mình để làm tấm gương đi lên. Tương lai của chúng ta rồi sẽ tốt hơn quá khứ của chúng ta đúng không các cậu ❤
Chorus - Captain: Anh đã mất quá nhiều thời gian để chờ Chờ một người không ở đó Và khi màn đêm bao vây, không còn ai nơi đây Phải trở về đâu bây giờ Anh đã mất quá nhiều thời gian để chờ Chờ một người không ở đó Và giờ những thước phim anh vẫn giữ nguyên Tự dặn lòng mình không phai mờ Anh đã mất quá nhiều thời gian Verse 1 - Gill: Hai ta chỉ là những đứa trẻ mang con tim sây sát vào đời Tập đối diện với những cám dỗ, xung quanh là những lời chào mời Anh cũng từng gian dối, làm người thương anh phải khóc đến cạn lời Những vết sẹo chẳng thể mờ phai dù khoảnh khắc đó là tạm thời Chẳng biết diễn đạt điều muốn nói, dù cũng muốn mình được lắng nghe Trước khi biết khuấy động khán giả, cũng đã sống những ngày lặng lẽ Cũng tự dằn vặt bản thân, vì những viễn cảnh anh tự vẽ Có thói quen biết là xấu, vẫn nhắm mắt rồi anh mặc kệ Đã từng xấc láo với bố, vì những điều anh từng chứng kiến Năm 8 tuổi nó muốn làm đàn ông, tay nó nắm con răng nó nghiến Nó tự hứa sẽ trưởng thành, dù không muốn nói lời tạm biệt Nó ghét ăn cơm một mình, sau khi tờ giấy ly hôn họ điền Đã có những ngày sợ hãi, muốn trốn chạy ánh mặt trời Nó có quá nhiều câu hỏi, trốn trong phòng và tự trả lời Muốn biến thành hạt cát nhỏ, theo chiều gió bay giữa trần gian Là thằng nhóc ngày đó run rẩy, đứng nấp đằng sau phía chân cầu thang Chorus - Captain: Anh đã mất quá nhiều thời gian để chờ Chờ một người không ở đó Và khi màn đêm bao vây, không còn ai nơi đây Phải trở về đâu bây giờ Anh đã mất quá nhiều thời gian để chờ Chờ một người không ở đó Và giờ những thước phim anh vẫn giữ nguyên Tự dặn lòng mình không phai mờ Anh đã mất quá nhiều thời gian.. Anh đã mất quá nhiều thời gian.. Anh đã mất quá nhiều thời gian.. Chỉ để cho ta nhận ra, một người vẫn luôn chờ ta Một người vẫn đứng trông.. Verse 2 - Gill: Tuổi 20 Anh vẫn chưa hiểu vì sao mùi áo bố luôn ám khói Những người đàn ông với cái tôi cao ngất quá khó để họ dám nói Sao ngày mới chưa bắt đầu, gạt tàn bố đã hơn một nửa Nhìn quá khứ qua mảnh gương vỡ, dù cố gắng vẫn không thể sửa Trăng đêm nay lên cao soi rọi đứa con của màn đêm Bóng ma từ trong quá khứ tại sao cứ cuốn lấy ta từng đêm Tiếng xe trên phố thưa dần còn cơn đau thì kêu rõ tiếng Nằm bất động như một thân cây, kim đồng hồ đập như con gõ kiến Nó chưa biết cách tha thứ và sợ hãi mỗi khi đối diện Cơn giận cứ thế trồi lên mỗi khi mà bố nó cố nói chuyện Nó ra cái vẻ lạnh lùng dù linh hồn nó cần sưởi ấm Nó xem mọi thứ đều là phiền hà trong từng hành động bố nó gửi gắm Hà Nội giữa những đêm đông chỉ còn nghe hơi thở của gió Quá nhiều tiếng nói bên trong, vậy lời nào là lời của nó? Nó có còn là chính mình nếu cứ để quá khứ giữ chân Để cái tôi bên trong nhỏ xuống và nhắc nó thêm một lần Bridge - Gill: Nếu ký ức xem như không có Giữ hết xót xa trong tim Đớn đau bao lần - kìm nén bao nhiêu phần Chờ đến bao giờ ( Mới nói ra ) Đã đến lúc ta nên tha thứ Đã đến lúc ta nên... Nói câu chân thành Dành cho nhiều hơn một người Captain: Câu yêu thương này dành cho nó Anh luôn tin dù ngày hôm đó Đôi khi những cơn đau vỡ tan trăm lần Thì chắc vẫn nên xảy ra Và bao nhiêu lâu để mình nhận ra? Quá khứ mãi chỉ là quá khứ Mang đi hết cơn đau còn giấu bấy lâu nay Để nói những câu thật lòng Gill: Tổn thương có thể làm ta ngã Để lại chai sần trong ta Sẽ chẳng có một ai phán xét Ngoài tiếng thét gào trong ta Biết tự tha thứ cho mình Chồi non sẽ lại đơm hoa Vì chẳng có cơn mưa nào Không ngừng đổ sau những chuỗi ngày phong ba Liệu ta có còn là chính mình Nếu để quá khứ giữ chân Hãy học cách dù em có "Ngã" Phải "Ngã" vào chữ "Nhân" Đừng để cơn giận trong em Một ngày biến thành ngòi châm Và hãy nhớ rằng em không đơn độc Vì bài nhạc này là lời hồi âm.
Tui chưa bao giờ bình luận bất cứ điều gì trên TH-cam cả. Tình cờ tui nghe được bài này trên app của một bạn cover lại rồi tui lên TH-cam tìm bài hát này. Thật ra, tui và bố tui không hợp nhau. Tui và bố không nói chuyện với nhau. Vì từ nhỏ đến lớn bố tui bạo lực. Cho nên tui không thích bố. Bố tui ghét con gái nhưng yêu thương con trai. Chính vì thế tui không thích bố mình. Nhưng khi không thấy bố tui ở nhà tui rất lo lắng. Bố tui hút thuốc rất nhiều! Nhậu rất nhiều! Tui biết bố tui có những thứ không thể nói ra! Bố tui rất vô tâm! Nhưng chắc chắn trái tim của bố tui không như thế! Bố không dịu dàng như mẹ! Nhưng mà, tui biết một ngày nào đó chắc chắn sẽ không được nhìn thấy bố nửa!
Chorus - Captain: Anh đã mất quá nhiều thời gian để chờ Chờ một người không ở đó Và khi màn đêm bao vây, không còn ai nơi đây Phải trở về đâu bây giờ Anh đã mất quá nhiều thời gian để chờ Chờ một người không ở đó Và giờ những thước phim anh vẫn giữ nguyên Tự dặn lòng mình không phai mờ Anh đã mất quá nhiều thời gian Verse 1 - Gill: Hai ta chỉ là những đứa trẻ mang con tim sây sát vào đời Tập đối diện với những cám dỗ, xung quanh là những lời chào mời Anh cũng từng gian dối, làm người thương anh phải khóc đến cạn lời Những vết sẹo chẳng thể mờ phai dù khoảnh khắc đó là tạm thời Chẳng biết diễn đạt điều muốn nói, dù cũng muốn mình được lắng nghe Trước khi biết khuấy động khán giả, cũng đã sống những ngày lặng lẽ Cũng tự dằn vặt bản thân, vì những viễn cảnh anh tự vẽ Có thói quen biết là xấu, vẫn nhắm mắt rồi anh mặc kệ Đã từng xấc láo với bố, vì những điều anh từng chứng kiến Năm 8 tuổi nó muốn làm đàn ông, tay nó nắm con răng nó nghiến Nó tự hứa sẽ trưởng thành, dù không muốn nói lời tạm biệt Nó ghét ăn cơm một mình, sau khi tờ giấy ly hôn họ điền Đã có những ngày sợ hãi, muốn trốn chạy ánh mặt trời Nó có quá nhiều câu hỏi, trốn trong phòng và tự trả lời Muốn biến thành hạt cát nhỏ, theo chiều gió bay giữa trần gian Là thằng nhóc ngày đó run rẩy, đứng nấp đằng sau phía chân cầu thang Chorus - Captain: Anh đã mất quá nhiều thời gian để chờ Chờ một người không ở đó Và khi màn đêm bao vây, không còn ai nơi đây Phải trở về đâu bây giờ Anh đã mất quá nhiều thời gian để chờ Chờ một người không ở đó Và giờ những thước phim anh vẫn giữ nguyên Tự dặn lòng mình không phai mờ Anh đã mất quá nhiều thời gian.. Anh đã mất quá nhiều thời gian.. Anh đã mất quá nhiều thời gian.. Chỉ để cho ta nhận ra, một người vẫn luôn chờ ta Một người vẫn đứng trông.. Verse 2 - Gill: Tuổi 20 Anh vẫn chưa hiểu vì sao mùi áo bố luôn ám khói Những người đàn ông với cái tôi cao ngất quá khó để họ dám nói Sao ngày mới chưa bắt đầu, gạt tàn bố đã hơn một nửa Nhìn quá khứ qua mảnh gương vỡ, dù cố gắng vẫn không thể sửa Trăng đêm nay lên cao soi rọi đứa con của màn đêm Bóng ma từ trong quá khứ tại sao cứ cuốn lấy ta từng đêm Tiếng xe trên phố thưa dần còn cơn đau thì kêu rõ tiếng Nằm bất động như một thân cây, kim đồng hồ đập như con gõ kiến Nó chưa biết cách tha thứ và sợ hãi mỗi khi đối diện Cơn giận cứ thế trồi lên mỗi khi mà bố nó cố nói chuyện Nó ra cái vẻ lạnh lùng dù linh hồn nó cần sưởi ấm Nó xem mọi thứ đều là phiền hà trong từng hành động bố nó gửi gắm Hà Nội giữa những đêm đông chỉ còn nghe hơi thở của gió Quá nhiều tiếng nói bên trong, vậy lời nào là lời của nó? Nó có còn là chính mình nếu cứ để quá khứ giữ chân Để cái tôi bên trong nhỏ xuống và nhắc nó thêm một lần Bridge - Gill: Nếu ký ức xem như không có Giữ hết xót xa trong tim Đớn đau bao lần - kìm nén bao nhiêu phần Chờ đến bao giờ ( Mới nói ra ) Đã đến lúc ta nên tha thứ Đã đến lúc ta nên... Nói câu chân thành Dành cho nhiều hơn một người Captain: Câu yêu thương này dành cho nó Anh luôn tin dù ngày hôm đó Đôi khi những cơn đau vỡ tan trăm lần Thì chắc vẫn nên xảy ra Và bao nhiêu lâu để mình nhận ra? Quá khứ mãi chỉ là quá khứ Mang đi hết cơn đau còn giấu bấy lâu nay Để nói những câu thật lòng Gill: Tổn thương có thể làm ta ngã Để lại chai sần trong ta Sẽ chẳng có một ai phán xét Ngoài tiếng thét gào trong ta Biết tự tha thứ cho mình Chồi non sẽ lại đơm hoa Vì chẳng có cơn mưa nào Không ngừng đổ sau những chuỗi ngày phong ba Liệu ta có còn là chính mình Nếu để quá khứ giữ chân Hãy học cách dù em có "Ngã" Phải "Ngã" vào chữ "Nhân" Đừng để cơn giận trong em Một ngày biến thành ngòi châm Và hãy nhớ rằng em không đơn độc Vì bài nhạc này là lời hồi âm.
Thật sự Gill đỉnh vl ae ạ, dính từ bài diss số 2 loco của Gill. Cả một hành trình dài rồi, mình hơn Gill 1 tuổi, nhưng hi vọng sẽ lấy một người ít tuổi hơn mình để làm tấm gương đi lên. Tương lai của chúng ta rồi sẽ tốt hơn quá khứ của chúng ta đúng không các cậu ❤
Chorus - Captain:
Anh đã mất quá nhiều thời gian để chờ
Chờ một người không ở đó
Và khi màn đêm bao vây, không còn ai nơi đây
Phải trở về đâu bây giờ
Anh đã mất quá nhiều thời gian để chờ
Chờ một người không ở đó
Và giờ những thước phim anh vẫn giữ nguyên
Tự dặn lòng mình không phai mờ
Anh đã mất quá nhiều thời gian
Verse 1 - Gill:
Hai ta chỉ là những đứa trẻ mang con tim sây sát vào đời
Tập đối diện với những cám dỗ, xung quanh là những lời chào mời
Anh cũng từng gian dối, làm người thương anh phải khóc đến cạn lời
Những vết sẹo chẳng thể mờ phai dù khoảnh khắc đó là tạm thời
Chẳng biết diễn đạt điều muốn nói, dù cũng muốn mình được lắng nghe
Trước khi biết khuấy động khán giả, cũng đã sống những ngày lặng lẽ
Cũng tự dằn vặt bản thân, vì những viễn cảnh anh tự vẽ
Có thói quen biết là xấu, vẫn nhắm mắt rồi anh mặc kệ
Đã từng xấc láo với bố, vì những điều anh từng chứng kiến
Năm 8 tuổi nó muốn làm đàn ông, tay nó nắm con răng nó nghiến
Nó tự hứa sẽ trưởng thành, dù không muốn nói lời tạm biệt
Nó ghét ăn cơm một mình, sau khi tờ giấy ly hôn họ điền
Đã có những ngày sợ hãi, muốn trốn chạy ánh mặt trời
Nó có quá nhiều câu hỏi, trốn trong phòng và tự trả lời
Muốn biến thành hạt cát nhỏ, theo chiều gió bay giữa trần gian
Là thằng nhóc ngày đó run rẩy, đứng nấp đằng sau phía chân cầu thang
Chorus - Captain:
Anh đã mất quá nhiều thời gian để chờ
Chờ một người không ở đó
Và khi màn đêm bao vây, không còn ai nơi đây
Phải trở về đâu bây giờ
Anh đã mất quá nhiều thời gian để chờ
Chờ một người không ở đó
Và giờ những thước phim anh vẫn giữ nguyên
Tự dặn lòng mình không phai mờ
Anh đã mất quá nhiều thời gian..
Anh đã mất quá nhiều thời gian..
Anh đã mất quá nhiều thời gian..
Chỉ để cho ta nhận ra, một người vẫn luôn chờ ta
Một người vẫn đứng trông..
Verse 2 - Gill:
Tuổi 20
Anh vẫn chưa hiểu vì sao mùi áo bố luôn ám khói
Những người đàn ông với cái tôi cao ngất quá khó để họ dám nói
Sao ngày mới chưa bắt đầu, gạt tàn bố đã hơn một nửa
Nhìn quá khứ qua mảnh gương vỡ, dù cố gắng vẫn không thể sửa
Trăng đêm nay lên cao soi rọi đứa con của màn đêm
Bóng ma từ trong quá khứ tại sao cứ cuốn lấy ta từng đêm
Tiếng xe trên phố thưa dần còn cơn đau thì kêu rõ tiếng
Nằm bất động như một thân cây, kim đồng hồ đập như con gõ kiến
Nó chưa biết cách tha thứ và sợ hãi mỗi khi đối diện
Cơn giận cứ thế trồi lên mỗi khi mà bố nó cố nói chuyện
Nó ra cái vẻ lạnh lùng dù linh hồn nó cần sưởi ấm
Nó xem mọi thứ đều là phiền hà trong từng hành động bố nó gửi gắm
Hà Nội giữa những đêm đông chỉ còn nghe hơi thở của gió
Quá nhiều tiếng nói bên trong, vậy lời nào là lời của nó?
Nó có còn là chính mình nếu cứ để quá khứ giữ chân
Để cái tôi bên trong nhỏ xuống và nhắc nó thêm một lần
Bridge - Gill:
Nếu ký ức xem như không có
Giữ hết xót xa trong tim
Đớn đau bao lần - kìm nén bao nhiêu phần
Chờ đến bao giờ ( Mới nói ra )
Đã đến lúc ta nên tha thứ
Đã đến lúc ta nên...
Nói câu chân thành
Dành cho nhiều hơn một người
Captain:
Câu yêu thương này dành cho nó
Anh luôn tin dù ngày hôm đó
Đôi khi những cơn đau vỡ tan trăm lần
Thì chắc vẫn nên xảy ra
Và bao nhiêu lâu để mình nhận ra?
Quá khứ mãi chỉ là quá khứ
Mang đi hết cơn đau còn giấu bấy lâu nay
Để nói những câu thật lòng
Gill:
Tổn thương có thể làm ta ngã
Để lại chai sần trong ta
Sẽ chẳng có một ai phán xét
Ngoài tiếng thét gào trong ta
Biết tự tha thứ cho mình
Chồi non sẽ lại đơm hoa
Vì chẳng có cơn mưa nào
Không ngừng đổ sau những chuỗi ngày phong ba
Liệu ta có còn là chính mình
Nếu để quá khứ giữ chân
Hãy học cách dù em có "Ngã"
Phải "Ngã" vào chữ "Nhân"
Đừng để cơn giận trong em
Một ngày biến thành ngòi châm
Và hãy nhớ rằng em không đơn độc
Vì bài nhạc này là lời hồi âm.
Bạn rất tuyệt vời khi chép lại lời bài hát rất là hay và ý nghĩa ạ, mình cảm ơn công sức của Bạn nhiều ạ
+1 rp cho bạn chép lyrics này🎉❤
Cám ơn cậu nhiều ạ
nghe nhạc mà nước mắc rơi luôn , chưa bao giờ cảm thấy xúc động khi nghe nhạc như vậy
Thật sự là sự kết hợp over hợp luôn ý . Cap thì Hát super hay còn Gill thì rapp hayy quá tuyêt luôn ạ 🫰⭐😉
nghe cảm xúc ghê luôn
Captain hát hay thế, giọng ngọt thật
Mk nghe bài này hổm nay rất nhiều thật sự nó đem lại cho mk động lực và bài hát rất ý nghĩa
Rất cảm động ❤❤❤
Cap giỏi quá,hát hay cừu mãi yeu Cappp
Tui chưa bao giờ bình luận bất cứ điều gì trên TH-cam cả. Tình cờ tui nghe được bài này trên app của một bạn cover lại rồi tui lên TH-cam tìm bài hát này. Thật ra, tui và bố tui không hợp nhau. Tui và bố không nói chuyện với nhau. Vì từ nhỏ đến lớn bố tui bạo lực. Cho nên tui không thích bố. Bố tui ghét con gái nhưng yêu thương con trai. Chính vì thế tui không thích bố mình. Nhưng khi không thấy bố tui ở nhà tui rất lo lắng. Bố tui hút thuốc rất nhiều! Nhậu rất nhiều! Tui biết bố tui có những thứ không thể nói ra! Bố tui rất vô tâm! Nhưng chắc chắn trái tim của bố tui không như thế! Bố không dịu dàng như mẹ! Nhưng mà, tui biết một ngày nào đó chắc chắn sẽ không được nhìn thấy bố nửa!
Respect ạ
Mình cũng chuẩn bị giỗ bố 1 năm bạn hãy giữ coi trọng những kỉ niệm ở hiện tại để ko hối hận nha
đúng rồi bạn , ba là người đàn ông k bao giờ nói ra những điều mà chính ông phải chịu đựng
quá hay ạ
thấy gill rất hợp cho chức vô địch năm nay ( ykr )
hay quaaaa
hay quá😊😊😊😊😊😊
Tuyệt
đã gill còn captain, captain đã giúp gill tỏa sáng hơn
Cap hát rất hay, ngọt quá.
❤❤❤❤❤ Gill quá đỉnh
câu yêu thương này dành cho bố...
Quán quân trong lòng tôi
Xĩuu
Hiếu thứ hai là nhấ
Hieuthuhai là số một và gill
cs ai như tui ko, bên spotify sao nhạc nó ko khớp vậy ta :(((
Samirosse😂😂😂
nói chung gill và robber ko vô địch hoặc á quân là do kịch bản
Mình đang làm về nhạc mong mn góp ý và ủng hộ ạ
Ai đó làm bản kara đi ạ hứa dùng 10 nick clone sub 😂😂
Chorus - Captain:
Anh đã mất quá nhiều thời gian để chờ
Chờ một người không ở đó
Và khi màn đêm bao vây, không còn ai nơi đây
Phải trở về đâu bây giờ
Anh đã mất quá nhiều thời gian để chờ
Chờ một người không ở đó
Và giờ những thước phim anh vẫn giữ nguyên
Tự dặn lòng mình không phai mờ
Anh đã mất quá nhiều thời gian
Verse 1 - Gill:
Hai ta chỉ là những đứa trẻ mang con tim sây sát vào đời
Tập đối diện với những cám dỗ, xung quanh là những lời chào mời
Anh cũng từng gian dối, làm người thương anh phải khóc đến cạn lời
Những vết sẹo chẳng thể mờ phai dù khoảnh khắc đó là tạm thời
Chẳng biết diễn đạt điều muốn nói, dù cũng muốn mình được lắng nghe
Trước khi biết khuấy động khán giả, cũng đã sống những ngày lặng lẽ
Cũng tự dằn vặt bản thân, vì những viễn cảnh anh tự vẽ
Có thói quen biết là xấu, vẫn nhắm mắt rồi anh mặc kệ
Đã từng xấc láo với bố, vì những điều anh từng chứng kiến
Năm 8 tuổi nó muốn làm đàn ông, tay nó nắm con răng nó nghiến
Nó tự hứa sẽ trưởng thành, dù không muốn nói lời tạm biệt
Nó ghét ăn cơm một mình, sau khi tờ giấy ly hôn họ điền
Đã có những ngày sợ hãi, muốn trốn chạy ánh mặt trời
Nó có quá nhiều câu hỏi, trốn trong phòng và tự trả lời
Muốn biến thành hạt cát nhỏ, theo chiều gió bay giữa trần gian
Là thằng nhóc ngày đó run rẩy, đứng nấp đằng sau phía chân cầu thang
Chorus - Captain:
Anh đã mất quá nhiều thời gian để chờ
Chờ một người không ở đó
Và khi màn đêm bao vây, không còn ai nơi đây
Phải trở về đâu bây giờ
Anh đã mất quá nhiều thời gian để chờ
Chờ một người không ở đó
Và giờ những thước phim anh vẫn giữ nguyên
Tự dặn lòng mình không phai mờ
Anh đã mất quá nhiều thời gian..
Anh đã mất quá nhiều thời gian..
Anh đã mất quá nhiều thời gian..
Chỉ để cho ta nhận ra, một người vẫn luôn chờ ta
Một người vẫn đứng trông..
Verse 2 - Gill:
Tuổi 20
Anh vẫn chưa hiểu vì sao mùi áo bố luôn ám khói
Những người đàn ông với cái tôi cao ngất quá khó để họ dám nói
Sao ngày mới chưa bắt đầu, gạt tàn bố đã hơn một nửa
Nhìn quá khứ qua mảnh gương vỡ, dù cố gắng vẫn không thể sửa
Trăng đêm nay lên cao soi rọi đứa con của màn đêm
Bóng ma từ trong quá khứ tại sao cứ cuốn lấy ta từng đêm
Tiếng xe trên phố thưa dần còn cơn đau thì kêu rõ tiếng
Nằm bất động như một thân cây, kim đồng hồ đập như con gõ kiến
Nó chưa biết cách tha thứ và sợ hãi mỗi khi đối diện
Cơn giận cứ thế trồi lên mỗi khi mà bố nó cố nói chuyện
Nó ra cái vẻ lạnh lùng dù linh hồn nó cần sưởi ấm
Nó xem mọi thứ đều là phiền hà trong từng hành động bố nó gửi gắm
Hà Nội giữa những đêm đông chỉ còn nghe hơi thở của gió
Quá nhiều tiếng nói bên trong, vậy lời nào là lời của nó?
Nó có còn là chính mình nếu cứ để quá khứ giữ chân
Để cái tôi bên trong nhỏ xuống và nhắc nó thêm một lần
Bridge - Gill:
Nếu ký ức xem như không có
Giữ hết xót xa trong tim
Đớn đau bao lần - kìm nén bao nhiêu phần
Chờ đến bao giờ ( Mới nói ra )
Đã đến lúc ta nên tha thứ
Đã đến lúc ta nên...
Nói câu chân thành
Dành cho nhiều hơn một người
Captain:
Câu yêu thương này dành cho nó
Anh luôn tin dù ngày hôm đó
Đôi khi những cơn đau vỡ tan trăm lần
Thì chắc vẫn nên xảy ra
Và bao nhiêu lâu để mình nhận ra?
Quá khứ mãi chỉ là quá khứ
Mang đi hết cơn đau còn giấu bấy lâu nay
Để nói những câu thật lòng
Gill:
Tổn thương có thể làm ta ngã
Để lại chai sần trong ta
Sẽ chẳng có một ai phán xét
Ngoài tiếng thét gào trong ta
Biết tự tha thứ cho mình
Chồi non sẽ lại đơm hoa
Vì chẳng có cơn mưa nào
Không ngừng đổ sau những chuỗi ngày phong ba
Liệu ta có còn là chính mình
Nếu để quá khứ giữ chân
Hãy học cách dù em có "Ngã"
Phải "Ngã" vào chữ "Nhân"
Đừng để cơn giận trong em
Một ngày biến thành ngòi châm
Và hãy nhớ rằng em không đơn độc
Vì bài nhạc này là lời hồi âm.