@@sulynek2012 Có ai thử hỏi các "thầy" tu hành hiểu và định nghĩa ĐÚNG được "Phật" là gì không? 1. Định nghĩa Phật: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko thầy bà, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét, ko hình thức, ko kiểu cách, ko chiêu trò, ko mưu mô, ko toan tính...v.v... 2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt. Phật là thoát ly sanh diệt. 3. Nhìn đâu cũng thấy khổ...nhìn đâu cũng thấy lạc...bỏ bớt các nguyên nhân tạo khổ thì còn lại là lạc...đó là Phật tính. 4. Vô lượng pháp giai không, vô lượng uẩn giai không...Sự khởi từ "không" trả về "không"... 5. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên...Nhân-nghiệp tạo công bằng cho tất cả... 6. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân. 7. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật". 8. Tất cả vận hành theo chân lý nhân-nghiệp...Trùng trùng duyên khởi...duyên tàng...Thoát ly nhân-duyên tức ngộ Phật tánh. 9. Càng đơn giản càng thanh thản, càng ra vẽ càng lộ ghẻ, càng tranh giành càng tanh bành, càng ganh ghét càng tét bét, càng hơn thua càng te tua, càng khiêm tốn càng bớt khốn đốn, càng buông xã càng êm ã... 10. Mỗi người mỗi khác, mỗi nghiệp, ý. Hơn thua chi? thân phiền, tâm não. Tất cả như nhau, rồi cũng hết. Thân tâm thanh thản, còn gì hơn. 11. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
@@LongNguyen-qw9br Có ai thử hỏi các "thầy" tu hành hiểu và định nghĩa ĐÚNG được "Phật" là gì không? 1. Định nghĩa Phật: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko thầy bà, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét, ko hình thức, ko kiểu cách, ko chiêu trò, ko mưu mô, ko toan tính...v.v... 2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt. Phật là thoát ly sanh diệt. 3. Nhìn đâu cũng thấy khổ...nhìn đâu cũng thấy lạc...bỏ bớt các nguyên nhân tạo khổ thì còn lại là lạc...đó là Phật tính. 4. Vô lượng pháp giai không, vô lượng uẩn giai không...Sự khởi từ "không" trả về "không"... 5. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên...Nhân-nghiệp tạo công bằng cho tất cả... 6. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân. 7. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật". 8. Tất cả vận hành theo chân lý nhân-nghiệp...Trùng trùng duyên khởi...duyên tàng...Thoát ly nhân-duyên tức ngộ Phật tánh. 9. Càng đơn giản càng thanh thản, càng ra vẽ càng lộ ghẻ, càng tranh giành càng tanh bành, càng ganh ghét càng tét bét, càng hơn thua càng te tua, càng khiêm tốn càng bớt khốn đốn, càng buông xã càng êm ã... 10. Mỗi người mỗi khác, mỗi nghiệp, ý. Hơn thua chi? thân phiền, tâm não. Tất cả như nhau, rồi cũng hết. Thân tâm thanh thản, còn gì hơn. 11. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
NAM MO BON SU THICh CA. MAU Ni PHAT ...NAM MO A DI DA PHAT. Con Ngoc Nga Kinh Chuc Giang Su Van Dieu Suc KhoeVui Ve AN Lac Loi Phap PHat Rat Hay .Con Ngoc Nga Kinh CHuc Quy PHat Tu Vui Ve Nghe Loi Phap PHat THan Tam Thuong Lac
@@ngocnganguyen103 Có ai thử hỏi các "thầy" tu hành hiểu và định nghĩa ĐÚNG được "Phật" là gì không? 1. Định nghĩa Phật: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko thầy bà, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét, ko hình thức, ko kiểu cách, ko chiêu trò, ko mưu mô, ko toan tính...v.v... 2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt. Phật là thoát ly sanh diệt. 3. Nhìn đâu cũng thấy khổ...nhìn đâu cũng thấy lạc...bỏ bớt các nguyên nhân tạo khổ thì còn lại là lạc...đó là Phật tính. 4. Vô lượng pháp giai không, vô lượng uẩn giai không...Sự khởi từ "không" trả về "không"... 5. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên...Nhân-nghiệp tạo công bằng cho tất cả... 6. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân. 7. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật". 8. Tất cả vận hành theo chân lý nhân-nghiệp...Trùng trùng duyên khởi...duyên tàng...Thoát ly nhân-duyên tức ngộ Phật tánh. 9. Càng đơn giản càng thanh thản, càng ra vẽ càng lộ ghẻ, càng tranh giành càng tanh bành, càng ganh ghét càng tét bét, càng hơn thua càng te tua, càng khiêm tốn càng bớt khốn đốn, càng buông xã càng êm ã... 10. Mỗi người mỗi khác, mỗi nghiệp, ý. Hơn thua chi? thân phiền, tâm não. Tất cả như nhau, rồi cũng hết. Thân tâm thanh thản, còn gì hơn. 11. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
@@MaiNguyen-vr9dj Có ai thử hỏi các "thầy" tu hành hiểu và định nghĩa ĐÚNG được "Phật" là gì không? 1. Định nghĩa Phật: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko thầy bà, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét, ko hình thức, ko kiểu cách, ko chiêu trò, ko mưu mô, ko toan tính...v.v... 2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt. Phật là thoát ly sanh diệt. 3. Nhìn đâu cũng thấy khổ...nhìn đâu cũng thấy lạc...bỏ bớt các nguyên nhân tạo khổ thì còn lại là lạc...đó là Phật tính. 4. Vô lượng pháp giai không, vô lượng uẩn giai không...Sự khởi từ "không" trả về "không"... 5. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên...Nhân-nghiệp tạo công bằng cho tất cả... 6. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân. 7. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật". 8. Tất cả vận hành theo chân lý nhân-nghiệp...Trùng trùng duyên khởi...duyên tàng...Thoát ly nhân-duyên tức ngộ Phật tánh. 9. Càng đơn giản càng thanh thản, càng ra vẽ càng lộ ghẻ, càng tranh giành càng tanh bành, càng ganh ghét càng tét bét, càng hơn thua càng te tua, càng khiêm tốn càng bớt khốn đốn, càng buông xã càng êm ã... 10. Mỗi người mỗi khác, mỗi nghiệp, ý. Hơn thua chi? thân phiền, tâm não. Tất cả như nhau, rồi cũng hết. Thân tâm thanh thản, còn gì hơn. 11. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
Thử hỏi những nhà tu hành có hiểu và định nghĩa đc Phật là gì không? 1. Định nghĩa Phật là gì: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét..v.v... 2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt. 3. Sự khởi từ không trả về không... 4. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên... 5. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân. 6. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật". 7. Càng đơn giản càng thanh thản. 8. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
@@Sen-hong-79 1. Phật là đức Phật lịch sử có thật trên đời. 2. Phật là một người đã tu tập giác ngộ không phải là một tính từ 3. Chữ không trong Phật giáo không phải là không có gì cả 4. Phật giáo không phải thuộc tự nhiên luận, không xúi người ta để cuộc đời trôi theo tự nhiên 5. Phật giáo nói bất cấu bất tịnh là nói về nhân duyên, vô ngã-tánh không của các pháp chứ không ai nói kiểu thô thiển phạm thượng như bạn 6. Phật tánh vốn dĩ không tăng không giảm. Nhưng nếu đã có đối đãi tăng giảm thì thử hỏi muốn tăng tánh Phật mà giảm sự mong muốn nỗ lực tu hành thì có tăng tánh Phật được không? 8. Nhìn "không" để thấy Phật. Thế bạn có hiểu "không" là thế nào không?
Thử hỏi những nhà tu hành có hiểu và định nghĩa đc Phật là gì không? 1. Định nghĩa Phật là gì: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét..v.v... 2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt. 3. Sự khởi từ không trả về không... 4. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên... 5. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân. 6. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật". 7. Càng đơn giản càng thanh thản. 8. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
@@minhha3568 Có ai thử hỏi các "thầy" tu hành hiểu và định nghĩa ĐÚNG được "Phật" là gì không? 1. Định nghĩa Phật: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko thầy bà, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét, ko hình thức, ko kiểu cách, ko chiêu trò, ko mưu mô, ko toan tính...v.v... 2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt. Phật là thoát ly sanh diệt. 3. Nhìn đâu cũng thấy khổ...nhìn đâu cũng thấy lạc...bỏ bớt các nguyên nhân tạo khổ thì còn lại là lạc...đó là Phật tính. 4. Vô lượng pháp giai không, vô lượng uẩn giai không...Sự khởi từ "không" trả về "không"... 5. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên...Nhân-nghiệp tạo công bằng cho tất cả... 6. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân. 7. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật". 8. Tất cả vận hành theo chân lý nhân-nghiệp...Trùng trùng duyên khởi...duyên tàng...Thoát ly nhân-duyên tức ngộ Phật tánh. 9. Càng đơn giản càng thanh thản, càng ra vẽ càng lộ ghẻ, càng tranh giành càng tanh bành, càng ganh ghét càng tét bét, càng hơn thua càng te tua, càng khiêm tốn càng bớt khốn đốn, càng buông xã càng êm ã... 10. Mỗi người mỗi khác, mỗi nghiệp, ý. Hơn thua chi? thân phiền, tâm não. Tất cả như nhau, rồi cũng hết. Thân tâm thanh thản, còn gì hơn. 11. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
Thử hỏi những nhà tu hành có hiểu và định nghĩa đc Phật là gì không? 1. Định nghĩa Phật là gì: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét..v.v... 2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt. 3. Sự khởi từ không trả về không... 4. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên... 5. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân. 6. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật". 7. Càng đơn giản càng thanh thản. 8. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
@@dinhtinh7416 Có ai thử hỏi các "thầy" tu hành hiểu và định nghĩa ĐÚNG được "Phật" là gì không? 1. Định nghĩa Phật: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko thầy bà, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét, ko hình thức, ko kiểu cách, ko chiêu trò, ko mưu mô, ko toan tính...v.v... 2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt. Phật là thoát ly sanh diệt. 3. Nhìn đâu cũng thấy khổ...nhìn đâu cũng thấy lạc...bỏ bớt các nguyên nhân tạo khổ thì còn lại là lạc...đó là Phật tính. 4. Vô lượng pháp giai không, vô lượng uẩn giai không...Sự khởi từ "không" trả về "không"... 5. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên...Nhân-nghiệp tạo công bằng cho tất cả... 6. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân. 7. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật". 8. Tất cả vận hành theo chân lý nhân-nghiệp...Trùng trùng duyên khởi...duyên tàng...Thoát ly nhân-duyên tức ngộ Phật tánh. 9. Càng đơn giản càng thanh thản, càng ra vẽ càng lộ ghẻ, càng tranh giành càng tanh bành, càng ganh ghét càng tét bét, càng hơn thua càng te tua, càng khiêm tốn càng bớt khốn đốn, càng buông xã càng êm ã... 10. Mỗi người mỗi khác, mỗi nghiệp, ý. Hơn thua chi? thân phiền, tâm não. Tất cả như nhau, rồi cũng hết. Thân tâm thanh thản, còn gì hơn. 11. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
Thầy Mới Gặp Mà Như Con Đã Quen Rất Lâu . A Di Đà Phật . Mọi Thứ Tùy Duyên . Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Con Chúc Thầy Và Các Phật Tử Năm Mới Hạnh Phúc Và An Lạc Trong Cuộc Sống Vạn Sự Như Ý . Nam Mô A Di Đà Phật , Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật .
Cầu cho sư luôn khỏe, để thuyết pháp độ đời. Năm mô a di đà phật
Thầy Đỉnh Cao
Sadhu sadhu ❤
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật ❤❤❤
A Di Đà Phật
Nam mô A Di ĐÀ PHẬT 🎉
A di da phat thay giang phap hay qua tu bi hy xa
@@sulynek2012 Có ai thử hỏi các "thầy" tu hành hiểu và định nghĩa ĐÚNG được "Phật" là gì không?
1. Định nghĩa Phật: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko thầy bà, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét, ko hình thức, ko kiểu cách, ko chiêu trò, ko mưu mô, ko toan tính...v.v...
2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt. Phật là thoát ly sanh diệt.
3. Nhìn đâu cũng thấy khổ...nhìn đâu cũng thấy lạc...bỏ bớt các nguyên nhân tạo khổ thì còn lại là lạc...đó là Phật tính.
4. Vô lượng pháp giai không, vô lượng uẩn giai không...Sự khởi từ "không" trả về "không"...
5. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên...Nhân-nghiệp tạo công bằng cho tất cả...
6. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân.
7. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật".
8. Tất cả vận hành theo chân lý nhân-nghiệp...Trùng trùng duyên khởi...duyên tàng...Thoát ly nhân-duyên tức ngộ Phật tánh.
9. Càng đơn giản càng thanh thản, càng ra vẽ càng lộ ghẻ, càng tranh giành càng tanh bành, càng ganh ghét càng tét bét, càng hơn thua càng te tua, càng khiêm tốn càng bớt khốn đốn, càng buông xã càng êm ã...
10. Mỗi người mỗi khác, mỗi nghiệp, ý. Hơn thua chi? thân phiền, tâm não. Tất cả như nhau, rồi cũng hết. Thân tâm thanh thản, còn gì hơn.
11. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
❤ vâng lịch sử tâm rộng lớn ạ
❤nam mô a Di Đà Phật ạ ❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤
NAM MÔ A FI ĐA PHÂT
@@LongNguyen-qw9br Có ai thử hỏi các "thầy" tu hành hiểu và định nghĩa ĐÚNG được "Phật" là gì không?
1. Định nghĩa Phật: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko thầy bà, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét, ko hình thức, ko kiểu cách, ko chiêu trò, ko mưu mô, ko toan tính...v.v...
2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt. Phật là thoát ly sanh diệt.
3. Nhìn đâu cũng thấy khổ...nhìn đâu cũng thấy lạc...bỏ bớt các nguyên nhân tạo khổ thì còn lại là lạc...đó là Phật tính.
4. Vô lượng pháp giai không, vô lượng uẩn giai không...Sự khởi từ "không" trả về "không"...
5. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên...Nhân-nghiệp tạo công bằng cho tất cả...
6. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân.
7. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật".
8. Tất cả vận hành theo chân lý nhân-nghiệp...Trùng trùng duyên khởi...duyên tàng...Thoát ly nhân-duyên tức ngộ Phật tánh.
9. Càng đơn giản càng thanh thản, càng ra vẽ càng lộ ghẻ, càng tranh giành càng tanh bành, càng ganh ghét càng tét bét, càng hơn thua càng te tua, càng khiêm tốn càng bớt khốn đốn, càng buông xã càng êm ã...
10. Mỗi người mỗi khác, mỗi nghiệp, ý. Hơn thua chi? thân phiền, tâm não. Tất cả như nhau, rồi cũng hết. Thân tâm thanh thản, còn gì hơn.
11. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
Xin vao phât
Hẹn Thầy Bài Pháp Sau .
NAM MO BON SU THICh CA. MAU Ni PHAT ...NAM MO A DI DA PHAT. Con Ngoc Nga Kinh Chuc Giang Su Van Dieu Suc KhoeVui Ve AN Lac Loi Phap PHat Rat Hay .Con Ngoc Nga Kinh CHuc Quy PHat Tu Vui Ve Nghe Loi Phap PHat THan Tam Thuong Lac
@@ngocnganguyen103 Có ai thử hỏi các "thầy" tu hành hiểu và định nghĩa ĐÚNG được "Phật" là gì không?
1. Định nghĩa Phật: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko thầy bà, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét, ko hình thức, ko kiểu cách, ko chiêu trò, ko mưu mô, ko toan tính...v.v...
2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt. Phật là thoát ly sanh diệt.
3. Nhìn đâu cũng thấy khổ...nhìn đâu cũng thấy lạc...bỏ bớt các nguyên nhân tạo khổ thì còn lại là lạc...đó là Phật tính.
4. Vô lượng pháp giai không, vô lượng uẩn giai không...Sự khởi từ "không" trả về "không"...
5. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên...Nhân-nghiệp tạo công bằng cho tất cả...
6. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân.
7. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật".
8. Tất cả vận hành theo chân lý nhân-nghiệp...Trùng trùng duyên khởi...duyên tàng...Thoát ly nhân-duyên tức ngộ Phật tánh.
9. Càng đơn giản càng thanh thản, càng ra vẽ càng lộ ghẻ, càng tranh giành càng tanh bành, càng ganh ghét càng tét bét, càng hơn thua càng te tua, càng khiêm tốn càng bớt khốn đốn, càng buông xã càng êm ã...
10. Mỗi người mỗi khác, mỗi nghiệp, ý. Hơn thua chi? thân phiền, tâm não. Tất cả như nhau, rồi cũng hết. Thân tâm thanh thản, còn gì hơn.
11. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
Nam Mô A Di Đà Phật
@@MaiNguyen-vr9dj Có ai thử hỏi các "thầy" tu hành hiểu và định nghĩa ĐÚNG được "Phật" là gì không?
1. Định nghĩa Phật: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko thầy bà, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét, ko hình thức, ko kiểu cách, ko chiêu trò, ko mưu mô, ko toan tính...v.v...
2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt. Phật là thoát ly sanh diệt.
3. Nhìn đâu cũng thấy khổ...nhìn đâu cũng thấy lạc...bỏ bớt các nguyên nhân tạo khổ thì còn lại là lạc...đó là Phật tính.
4. Vô lượng pháp giai không, vô lượng uẩn giai không...Sự khởi từ "không" trả về "không"...
5. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên...Nhân-nghiệp tạo công bằng cho tất cả...
6. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân.
7. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật".
8. Tất cả vận hành theo chân lý nhân-nghiệp...Trùng trùng duyên khởi...duyên tàng...Thoát ly nhân-duyên tức ngộ Phật tánh.
9. Càng đơn giản càng thanh thản, càng ra vẽ càng lộ ghẻ, càng tranh giành càng tanh bành, càng ganh ghét càng tét bét, càng hơn thua càng te tua, càng khiêm tốn càng bớt khốn đốn, càng buông xã càng êm ã...
10. Mỗi người mỗi khác, mỗi nghiệp, ý. Hơn thua chi? thân phiền, tâm não. Tất cả như nhau, rồi cũng hết. Thân tâm thanh thản, còn gì hơn.
11. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
🙏❤Sadhu Sadhu Sadhu
Thử hỏi những nhà tu hành có hiểu và định nghĩa đc Phật là gì không?
1. Định nghĩa Phật là gì: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét..v.v...
2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt.
3. Sự khởi từ không trả về không...
4. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên...
5. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân.
6. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật".
7. Càng đơn giản càng thanh thản.
8. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
@@Sen-hong-79
1. Phật là đức Phật lịch sử có thật trên đời.
2. Phật là một người đã tu tập giác ngộ không phải là một tính từ
3. Chữ không trong Phật giáo không phải là không có gì cả
4. Phật giáo không phải thuộc tự nhiên luận, không xúi người ta để cuộc đời trôi theo tự nhiên
5. Phật giáo nói bất cấu bất tịnh là nói về nhân duyên, vô ngã-tánh không của các pháp chứ không ai nói kiểu thô thiển phạm thượng như bạn
6. Phật tánh vốn dĩ không tăng không giảm. Nhưng nếu đã có đối đãi tăng giảm thì thử hỏi muốn tăng tánh Phật mà giảm sự mong muốn nỗ lực tu hành thì có tăng tánh Phật được không?
8. Nhìn "không" để thấy Phật. Thế bạn có hiểu "không" là thế nào không?
@@phuoctruong1742 Tai sao dc goi la Phat?
Thầy giảng hay quá
Thử hỏi những nhà tu hành có hiểu và định nghĩa đc Phật là gì không?
1. Định nghĩa Phật là gì: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét..v.v...
2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt.
3. Sự khởi từ không trả về không...
4. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên...
5. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân.
6. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật".
7. Càng đơn giản càng thanh thản.
8. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
@@minhha3568 Có ai thử hỏi các "thầy" tu hành hiểu và định nghĩa ĐÚNG được "Phật" là gì không?
1. Định nghĩa Phật: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko thầy bà, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét, ko hình thức, ko kiểu cách, ko chiêu trò, ko mưu mô, ko toan tính...v.v...
2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt. Phật là thoát ly sanh diệt.
3. Nhìn đâu cũng thấy khổ...nhìn đâu cũng thấy lạc...bỏ bớt các nguyên nhân tạo khổ thì còn lại là lạc...đó là Phật tính.
4. Vô lượng pháp giai không, vô lượng uẩn giai không...Sự khởi từ "không" trả về "không"...
5. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên...Nhân-nghiệp tạo công bằng cho tất cả...
6. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân.
7. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật".
8. Tất cả vận hành theo chân lý nhân-nghiệp...Trùng trùng duyên khởi...duyên tàng...Thoát ly nhân-duyên tức ngộ Phật tánh.
9. Càng đơn giản càng thanh thản, càng ra vẽ càng lộ ghẻ, càng tranh giành càng tanh bành, càng ganh ghét càng tét bét, càng hơn thua càng te tua, càng khiêm tốn càng bớt khốn đốn, càng buông xã càng êm ã...
10. Mỗi người mỗi khác, mỗi nghiệp, ý. Hơn thua chi? thân phiền, tâm não. Tất cả như nhau, rồi cũng hết. Thân tâm thanh thản, còn gì hơn.
11. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
Trốn con ng mà tu ace gần ng lắm thị phi . Nam mô a di đà phật
bài này có ít để mọi người nghe ngẫm áp dụng trọng cuộc
Thay dang ở chùa nào vậy.
14:15
Thử hỏi những nhà tu hành có hiểu và định nghĩa đc Phật là gì không?
1. Định nghĩa Phật là gì: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét..v.v...
2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt.
3. Sự khởi từ không trả về không...
4. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên...
5. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân.
6. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật".
7. Càng đơn giản càng thanh thản.
8. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
thầy tôi ơi phát âm cho nhẹ lại rộng trầm một chuc nghe mới hay chuyen cảm
Khi càng nhường người ta càng lấn thì làm sao thầy ơi
Thì mình quỳ xuống lạy nó tao lạy mầy tha cho tao đi kkk
Nam mô a di đà phật
@@dinhtinh7416 Có ai thử hỏi các "thầy" tu hành hiểu và định nghĩa ĐÚNG được "Phật" là gì không?
1. Định nghĩa Phật: Phật là bản thể chơn như, thanh tịnh, tự tại của vũ trụ, của không gian và thời gian. Phật là tánh "không" của vạn vật, ko hình, ko tướng, ko tác giả, ko sanh, ko diệt, ko nhân, ko quả, ko duyên, ko nghiệp, ko cúng cầu, ko tưởng niệm, ko lạy lục, ko mê tín, ko siêu nhiên, ko hồn vía, ko thiên ma, ko quỷ thần, ko thầy bà, ko bùa chú, ko địa ngục, ko cực lạc, ko âm dương, ko sáng tối, ko cao thấp, ko phương hướng, ko thiện ác, ko hơn thua, ko chê cười, ko tài sắc, ko danh lợi, ko dục vọng, ko thương ghét, ko hình thức, ko kiểu cách, ko chiêu trò, ko mưu mô, ko toan tính...v.v...
2. Phật là tính từ chứ ko phải danh từ, vì danh từ là có sanh, có diệt. Phật là thoát ly sanh diệt.
3. Nhìn đâu cũng thấy khổ...nhìn đâu cũng thấy lạc...bỏ bớt các nguyên nhân tạo khổ thì còn lại là lạc...đó là Phật tính.
4. Vô lượng pháp giai không, vô lượng uẩn giai không...Sự khởi từ "không" trả về "không"...
5. Tự nhiên tạo tất cả, tất cả trả về tự nhiên...Nhân-nghiệp tạo công bằng cho tất cả...
6. Trong phật có phân, trong phân có phật, phân tức là phật, phật tức là phân, phân chẳng khác phật, phật chẳng khác phân.
7. Càng giảm tánh "muốn" càng tăng tánh "phật".
8. Tất cả vận hành theo chân lý nhân-nghiệp...Trùng trùng duyên khởi...duyên tàng...Thoát ly nhân-duyên tức ngộ Phật tánh.
9. Càng đơn giản càng thanh thản, càng ra vẽ càng lộ ghẻ, càng tranh giành càng tanh bành, càng ganh ghét càng tét bét, càng hơn thua càng te tua, càng khiêm tốn càng bớt khốn đốn, càng buông xã càng êm ã...
10. Mỗi người mỗi khác, mỗi nghiệp, ý. Hơn thua chi? thân phiền, tâm não. Tất cả như nhau, rồi cũng hết. Thân tâm thanh thản, còn gì hơn.
11. Nhìn xuống để thấy Lạc, nhìn lên để thấy An, nhìn ngang để thấy Tôi, nhìn "không" để thấy Phật.
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT