Sân Trường Ngày Hè

แชร์
ฝัง
  • เผยแพร่เมื่อ 30 มิ.ย. 2024
  • Mùa hè này, tôi đã có dịp trở về thăm lại ngôi trường Tiểu học Phước Đức cũ, nơi đã chứng kiến biết bao kỷ niệm của những năm tháng học sinh. Bước chân vào cổng trường, tôi ngay lập tức bị cuốn vào một không gian vắng lặng và yên bình, khác hẳn với khung cảnh náo nhiệt của những ngày đi học. Sân trường vắng lặng không một bóng học sinh, những hàng cây xanh rợp bóng cũng đứng lặng im như cùng chia sẻ nỗi niềm hoài niệm.
    Đi dạo quanh sân trường, cảm giác nao nao xâm chiếm lòng tôi khi từng hình ảnh, từng kỷ niệm hiện về rõ mồn một. Tôi nhớ những buổi sáng đến trường trong ánh nắng dịu nhẹ, tiếng chim hót líu lo hòa cùng tiếng cười đùa của bạn bè. Chúng tôi đã cùng nhau trải qua biết bao khoảnh khắc đáng nhớ, từ những giờ học căng thẳng cho đến những phút giây thư giãn vui vẻ trên sân trường.
    Nhớ lại thời gian ấy, lòng tôi không khỏi xúc động khi nghĩ về những người bạn thân thiết. Chúng tôi đã cùng nhau lớn lên, cùng nhau học tập và cùng nhau mơ ước. Những giờ ra chơi, chúng tôi nô đùa, chia sẻ những câu chuyện vui buồn, những ước mơ và hoài bão của tuổi thơ. Tình bạn ấy đã giúp tôi vượt qua nhiều thử thách, mang lại cho tôi những kỷ niệm khó quên.
    Không thể không nhắc đến thầy cô, những người đã dạy dỗ và dìu dắt tôi suốt những năm tháng học trò. Thầy cô không chỉ truyền đạt kiến thức, mà còn là những người bạn, những người cha mẹ thứ hai, luôn động viên, khích lệ và dạy cho chúng tôi những bài học quý giá về cuộc sống. Những lời khuyên, những lời động viên của thầy cô vẫn còn vang vọng trong tâm trí tôi, như một nguồn động lực để tôi tiếp tục phấn đấu và vươn lên.
    Đứng trước những lớp học cũ, tôi cảm nhận được sự thân thuộc đến lạ thường. Những bàn ghế cũ kỹ, những bức tường đã bạc màu theo thời gian, tất cả đều gợi nhớ về những giờ học vui vẻ. Nhớ những ngày hội ẩm thực, hội thiếu nhi vui khỏe, chúng tôi lại được dịp ăn các món ăn yêu thích, được tham gia những trò chơi dân gian đầy sôi động, tất cả đều là những kỷ niệm đẹp đẽ, gắn kết tôi với ngôi trường này.
    Cũng không thể quên những tiết hoạt động trải nghiệm, những chuyến dã ngoại, tham quan mà chúng tôi đã cùng nhau tham gia. Những kỷ niệm ấy không chỉ giúp chúng tôi rèn luyện kỹ năng, mở rộng tầm nhìn, mà còn giúp chúng tôi gắn kết, yêu thương và hiểu nhau hơn.
    Thời gian trôi qua, chúng tôi đã trưởng thành, mỗi người một nơi, nhưng những kỷ niệm về ngôi trường cũ, về thầy cô và bạn bè vẫn luôn sống mãi trong tim tôi. Mỗi lần trở lại đây, tôi như được sống lại những ngày tháng tươi đẹp ấy, cảm nhận được tình yêu và sự gắn bó sâu sắc với nơi này.
    Hãy cùng tôi lưu giữ và trân trọng những kỷ niệm tuyệt vời này, để mỗi lần nhớ về, chúng ta có thể mỉm cười và tự hào về một thời học sinh đã qua, một thời thanh xuân rực rỡ và đáng nhớ. Ngôi trường này sẽ mãi là ngôi nhà thứ hai, là nơi khởi đầu cho những ước mơ và hoài bão, là nơi mà mỗi lần trở lại, tôi đều cảm thấy như trở về nhà.
  • บันเทิง

ความคิดเห็น • 1

  • @user-pe4ck8gv1n
    @user-pe4ck8gv1n 28 วันที่ผ่านมา +1

    Cái đẹp thật đẹp cái Trường