vô nghe nhạc vì chill vì thích những bài nhạc nhẹ nhàng mà trầm lắng như này nhưng lại vô tình nghe đc nhiều câu chuyện buồn.Mong cho mọi người nghe nhạc đều khoe mạnh và hạnh phúc tronng cs nhé!!
Ngày 12/08/2020 - Một cô gái sinh năm 2002 bị chính gia đình mình ghét bỏ chỉ vì thích con gái , nói cô là đồ bệnh hoạn. Bạn bè cả thầy cô điều ghét bỏ xua đuổi cô, thời gian sau cô bị trầm cảm, cha mẹ ép cô đi khám bệnh đánh mắng , nhốt cô vào phòng. Ngày 13/09/2020 - Vào lúc 23h42 cô gửi tin nhắn cuối cùng cho người yêu " Chị xin lỗi đã để em phải khóc nhưng cầu xin em, khi bình minh của ngày mai xuất hiện mong em đừng khóc và hãy cười thật nhiều". - " Chị có sao không cha mẹ chị lại đánh chị hả". -" Không có chị chỉ muốn em đừng khóc nữa thôi chị thích em cười hơn, sắp giải quyết xong rồi mẹ chị cũng dần mềm lòng rồi em ngủ đi mai gặp yêu em. - " Dạ vâng yêu chị ❤ - Sau khi nhắn xong cô leo ra ngoài cửa sổ, lẳng lặng đi đến một cây cầu.... Cuối cùng nhảy xuống, chỉ để lại duy nhất 2 bức thư 1 cho gia đình 2 cho người yêu. Sáng gia đình phát hiện cô mất tích bèn đi tìm gần trưa mọi người đã tìm được xác cô nhờ lá thư cô để trong ngăn tủ. - Cha mẹ cô khóc rất nhiều khi đọc dòng thư ' Con cũng là con người mà ,con không bệnh ' . - Chị hứa sẽ gặp em mà chị sau lại thất hứa rồi, tỉnh dậy cho em. Tiếng la đau đớn của cô gái nhỏ đó làm những người xung quanh cũng cảm thấy tiếc cho họ, trong dòng thư cô gái kia để lại cho người yêu mình chỉ một câu ngắn gọn " Chị xin lỗi chị yêu em nhiều lắm, kiếp sau gặp lại chị đợi em, nhất định không được khóc phải cười lên nhé yêu em.
Người đời luôn nghĩ như vậy là ngốc nghếch, ích kỉ thậm chí là bất hiếu chỉ biết nghĩ cho bản thân. nhưng chưa thật sự có một người nào trong số những người được gọi là gia đình ấy chịu thấu hiểu và thương xót cho cuộc đời của cô gái ấy cả, thật đáng thương.
Cô ấy 14t mang í trí suy nghĩ của một người trưởng thành...sinh ra trong một gia đình không khá giả,sinh ra trên vùng nông thôn.biết rõ cực khổ,đắng cay trong cuộc đời.mỗi khi tiêu cực tôi luôn bật nhạc này nghe,bài hát cứ như nói lên cuộc đời của tôi...thật ấm áp êm dịu,cũng thật buồn và mất mát 😊
Ba mẹ tôi li dị, ba là người thương tôi nhất cũng vì bệnh mà mất bỏ lại tôi, mẹ đi thêm bước nữa xa xứ. Bỏ lại tôi cho bà ngoại tôi nuôi, bà cưu mang lo cho ăn học, tôi học xong..đi làm và có thai ngoài ý muốn, một mình ẩm con về bà lại nuôi thêm con mình. Thằng bé gọi bà bằng bà cố. Bà thương yêu và cho hết những gì bà có, năm nay bà 88 tuổi rồi… nó mới 6 tuổi mà đêm qua bật dậy khóc rồi nói “ mẹ ơi, nếu bà cố mà mất thì ko còn ai yêu thương mẹ con mình nữa hả?” Tôi cứ ám ảnh câu nói thằng bé mà khóc cả ngày. Thế giới này cảm giác như cô độc quá!
lúc tui bật bài này lên...thằng em tui lúc đó có 8 tuổi th, nhưng nó thông minh lắm, cũng dễ thương nữa, biết nói tiếng trung hàn (dù chỉ là tiếng phổ thông, bập bẹ vài từ th), người ta nói con nít nhạy cảm có thể là đúng nhỉ. Nó thấy tui nghe đi nghe lại bài này cái nó nói vs tui là "chị hai ơi, biển lạnh lắm, cũng tối nữa, sao chị lại nghe quài bài này vậy...,chị đừng bỏ em nha.." Tui lúc đó kiểu bất ngờ lắm í, muốn khóc to lên nhưng không đc, tại tui bị bệnh tâm lí tự mình tui biết là đc r không muốn ai quan tâm hay lo lắng lại cả. Nhưng em tui lại có thể biết tui có chuyện không vui chỉ thông qua 1 bài hát đc phát đi phát lại th sao???? hay tui đã dần mất cảnh giác vs thế giới bên ngoài mà bộc lộ ra hết 'bên trong' của mình r?tui đang dần trở nên 'bình thường' r đúng không???
Chịu đựng, nhẫn nhịn cố tỏ ra là mik ổn, lúc nào cũng cười vui vẻ nhưng vui vẻ ko có nghĩa là họ đang hạnh phúc, che giấu bản thân, cô đơn mà rơi nước mắt...
Bài này nghe thiệt là hay, giai điệu da diết mà buồn quá, âm thanh của sóng biển giống như tiếng nhạc trong bản hoà tấu đung đưa bản thân mình vào đó và giúp mình trôi lặng lẽ, tĩnh lặng như ở dưới đáy biển, healing cực luôn Chúc ai đọc được dòng này đều sẽ mạnh khoẻ và bình an nha
lâu lâu t lại vào cmt của bài hát này, đọc những tâm tư, suy nghĩ thầm kín của các b mà lòng khẽ nhói. Có lẽ là do mình cảm thấy sp hay cđ các b thật sự tệ.. nó đem lại 1 cảm giác khó lòng mà nói ra đc. Chúc các b mãi khỏe mạnh đừng kthuc mạng sống của bản thân 1 cách "nhẹ nhàng" như vậy nữa;🤍
Mỗi lần rơi vào tuyệt vọng t lại mở bài này lên nghe. Nó như người bạn để tôi trút hết bao nhiêu mệt mỏi, bao nhiêu uất ức buồn tủi. Mỗi lần nghe tâm trạng t như có người để giải bày giúp t thoát khỏi khủng hoảng. Mỗi lần nghe t sẽ ghi hết nỗi lòng vào đây để giải bày. Cảm ơn người đã phát hành bày này như liều thuốc chữa làm tâm hồn t❤
Em quen anh và yêu đơn phương anh cũng được 7 năm rồi. Chính anh là người đã kéo ra khỏi căn bệnh Tự Kỷ và Trầm Cảm khi ở tuổi 16, lúc đó e rất thích anh và yêu anh. Nên e đã quyết định yêu anh trong Thầm Lặng, Nhưng thật trớ trêu... Tại sao em lại là con Trai nhỉ !! Nếu em là con Gái thì đã công khai với anh rồi. Vì biết anh cũng không thích LGBT nên em cũng cố gắng để anh không phát hiện, nhưng khi hay tin anh sắp Cưới rồi có lẽ anh biết không... Lúc đó cảm xúc của em lại rơi vào Tiêu Cực 1 lần nữa. Khi nhận được Thư Mời từ anh, em cũng đã rất cố gắng để nói cười vui vẻ và chúc mừng anh. Em cũng vui lắm, vì anh đã tìm được Hạnh Phúc cho riêng mình vì đối với anh thì em chỉ là 1 người em trai thôi. Đôi khi em cũng hận lắm, hận vì tại sao em k phải con Gái cơ chứ và tại sao người được cùng anh đi tới suốt cuộc đời của anh không phải là em nhỉ. Em cũng kiếm được Tiền và biết Nấu Ăn, dọn dẹp nhà cửa mà em cũng đâu thua họ đâu. Những cảm xúc tiêu cực này cứ theo em mãi, em thường hay cười và giỏi trong những việc đc giao. Có khi những đồng nghiệp và cha, mẹ của em đều hay khen em rằng " mày giỏi như này, ngoan như này " chắc sẽ cưới được cô vợ tốt lắm đây. Nhưng họ vẫn không biết,em thích con Trai cơ mà... phải không ?? Có lúc em cũng muốn kết thúc cuộc sống đầy mệt mỏi này anh biết không ??????? Bây giờ em cũng buông bỏ được rồi hehe... Nhưng nó có thật sự là buông bỏ hay không thì em cũng không biết. Em cũng đang chuẩn bị cho Tương Lai của mình. Và tìm người thật sự thích mình để cảm nhận được cái gọi là Hạnh Phúc mà em đã tò mò bấy lâu nay !! 😊😊 Đây là câu chuyện của mình... Còn của các bạn thì sao ??
T cx muốn hỏi tại s tôi ko phải là con trai chứ, nếu là con trai tôi đã có thể yêu đc chị ấy, tôi có thể bảo vệ được mẹ, và tại sao chứ 😊... /cogai14tuoi/ kì thi cấp 3 đang tới.. rất nhiều kì vọng nhưng con đường cha mẹ tôi chọn ko phải là con đường tôi thích, buồn thật, giá mà tôi là con trai...
@@xuanvuthi724 cố lên bạn nhé... Cùng cố gắng vì tương lai được làm chủ chính mình và cuộc sống của mình khi không quan tâm những lời nói của người khác nha.
Thật là cảm động tui tự hỏi liệu bạn có thích mấy bạn gái có tính cách con trai không họ đều rất ngầu và nếu cắt tóc ngắn họ cũng ko khác gì con trai cả khuyết điểm là giọng nói thoi liệu bạn có thể ko
May cho bạn vì thời giờ VN thoáng vụ lgbt rồi. Tôi nghĩ bạn cũng còn ở lứa 25 còn trẻ để tìm người cùng tần số với bạn. Chúc bạn may mắn hơn trong cuộc tình mới.
@@tranlinh530 thì cũng là con gái thôi bạn, xu hướng của ngta là nam mà. Bạn ấy mà là Bi thì cũng có thể đấy, nhưng là Gay thì chịu, cô gái kia dù có giống nam đến đâu thì cũng là nữ thôi.
Đáy biển lạnh lắm, lạnh đến thấu xương. Nó cũng chưa chắc có rung cảm và lý trí, nhưng so với lòng người thì nó còn ấm áp hơn. Lòng người ấm lắm, ấm đến nỗi có thể thiêu đốt trái tim của người đến máu thịt lẫn lộn. Nó có rung cảm và lý trí, nhưng người lại vùi mình xuống đáy biển lạnh căm, mò mẫm chút hơi ấm mong manh từ biển. Bởi vì đơn giản, nó không làm người ngã xuống như lòng người kia.
chị mình cứ luôn nói về bài này, nghe nhiều đến mức hát được luôn dù nhỏ chẳng biết tiếng trung, mình cứ vô tư không để ý, rồi một ngày nghe chị kể hết mọi nỗi lòng trong nước mắt, và nghe chị hát bài này, mình mới vào tìm nghe, mình hiểu nghe là 1 phần, phía dưới cmt có nhiều câu chuyện nhiều người cũng đang trong hoàn cảnh như chị, thấy cuộc sống màu xám, chắc chị tôi tìm được chút đồng cảm. hồi còn bằng tuổi chị tâm lý của mình cũng khá nặng nề, mình cũng nghe mãi 1 bài về nội dung nặng nề như thế này, và giờ thì may thay những ngày tháng đó đã qua. dành cho các bạn, mình thực sự hiểu cho các bạn, có thể có những điều còn vượt xa cả vốn hiểu của mình nhưng mình biết các bạn đang chiến đấu rất kiên cường, hi vọng mọi tiêu cực của chị, cùng với các bạn ở đây sẽ sớm tan biến, hãy tin rằng cuộc sống còn nhiều điều ấm áp mà ta chưa nhìn ra, chưa khám phá hết, ngày mình vượt qua được những nỗi đau ấy chính là ngày mình mạnh mẽ hơn, mình coi đó là hành trang, chưa bao giờ ngoảnh lại chán ghét quãng thời gian đó vì mình biết đó là đề bài dành cho mình, và mình đã làm tốt.
hôm nay tôi lại khóc như mọi khi mặc dù đã 18 tuổi nhưng vẫn yếu đuối như một đứa trẻ vậy đến việc bị la mắng cũng ngồi một góc khóc một mình có lẽ khi nhớ lại những quá khứ của mình tôi sợ hãi nhưng tôi không thể quên từ lúc tôi hiểu chuyện tôi đã không có một mỗi tình nào tôi sợ hoàn cảnh của tôi sẽ không ai chấp nhận sở thích của tôi là chơi game và nghe những bản nhạc buồn, càng buồn thì tôi càng cảm thấy bình thường có lẽ là tôi thấy bản thân mình trong đó khi xem những bộ phim buồn cũng vậy tôi không thể kìm được nước mắt tôi đã từng nghĩ đến việc không muốn sống nữa nhưng trong những gì mà tôi từng trải qua thì sự cổ vũ và động viên đan xen nhau dần dần tôi cũng không còn suy nghĩ đó nữa tôi đã quyết định rằng mình phải sống thì mới có hy vọng cho dù là không có thì tôi vẫn phải sống tiếp đến một ngày nào đó ai rồi cũng phải đi thôi
Thật ra đối với mình thì: "Chết cũng là một sự giải thoát". Có thể mọi người không hiểu tại sao mình lại nghĩ như vậy nhưng với mình thì là vậy. "Đáy biển" luôn là bài hát mình nghe nhiều nhất. Khi thì nhàm chán, lúc buồn tủi cũng có khi mệt mỏi, đôi lúc tâm trạng đột nhiên như rơi xuống đáy vực khóc không ngừng chẳng biết tại sao hoặc không vì gì cả chỉ đơn giản là muốn nghe. Không biết khi nào bản thân có thể đánh một giấc ngủ thật say không mộng mị không cần nghĩ ngợi không cần tỉnh giấc Hiện tại mình vẫn ổn vì có một người từng nói với mình: "Chẳng sao cả nếu bạn không có ước mơ của riêng mình, miễn rằng bạn luôn hạnh phúc." , “Hạnh phúc chính là điều mà cậu đang tìm kiếm. Vậy thì hạnh phúc dành cho chính mình là điều tốt đẹp nhất, cậu chẳng có ước mơ trong tương lai, những ước mơ lớn lao nhưng cuộc sống của cậu hiện nay cũng sẽ khiến nhiều người phải ao ước.” Mình hiện tại vẫn cố gắng sống thật hạnh phúc, tuy rằng hiện tại trong đầu vẫn rất mơ hồ nhưng mình vẫn cố gắng đi tiếp.
Hạnh phúc thì đâu đến từ cố gắng chứ bạn, có lẽ mình đã quá cố gắng để hạnh phúc hơn và làm những thứ để một ngày nào đó được hạnh phúc, dần mình tự nguyện và nó là điều đương nhiên để rồi mình quên luôn mong muốn và hạnh phúc hiện tại của mình là gì đây..? Mình chạy theo hạnh phúc đến một ngày những điều mình cố gắng nó điều là vô nghĩa. Suy thật….
@@tientruong3718 hạnh phúc đơn giản lắm bạn,nhìn thấy gia đình khỏe mạnh vui vẻ hay giản đơn hơn cả là ăn món mình thích. Hạnh phúc không đến từ đâu cả mà là chính cách bạn nhìn nhận nó. Vậy nên đừng vì chút suy nghĩ tiêu cực mà bỏ qua những hạnh phúc giản đơn bạn nhé
nếu đang cảm thấy chán nản hay mệt mỏi trên con đường mình chọn thì hãy dừng lại một nhịp và nhìn lại chặng đường mình đã đi qua, con đường biết bao chông gai mà bạn vẫn cố gắng vượt qua đấy thôi nên hãy cố lên nhé
bản thân nghe nhạc chỉ vì giai điệu hay và sâu lắng, nhưng mà lướt cmt của đa số mọi người ở dưới xong mình hy vọng và cầu mong mọi tiêu cực của các bạn sẽ tan biến, tất cã mọi thứ tốt đẹp sẽ đến sớm với mọi người, hy vọng mọi người chì nghe nhạc để có đc 1 time chill lắng, đừng để tâm đến nội dung và sub của bài hát nhé ! yêu tất cả mng
Một người đã và vẫn đang vướng trong một mớ hỗn độn, bề ngoài thì yên bình bên trong thì dậy sóng và không cách nào khắc phục. Nhưng chưa bao giờ dám nghĩ đến có thể làm tổn hại bản thân. Vì những người máu thịt của mình ở lại, vì còn fai trách nhiệm và là động lực sống cho họ. Nhiều khi thật là mệt mỏi với cái trách nhiệm ấy, nhưng biết làm thế nào đây. Chỉ biết fai cố gắng, không tự huỷ hoại mình và còn fai thật khoẻ mạnh vì những người yêu thương. Cố gắng lên nào!
Bài hát này luôn khiến mik có một cảm xúc khó tả, mik đã từng có một khoảng thời gian bị tự kỷ, tự làm đau bản thân mik, còn hay lấy dao rọc giấy cắt vào tay để lại rất nhiều vết thương, nhưng mik ko cảm thấy đau, khi có ai hỏi tôi về những vết thương ấy tôi đều nói dối và ngay cả ba mẹ tôi cũng ko biết, chỉ mik tôi biết, r từ từ mik cố gắng ổn định cảm xúc và bệnh tự kỷ của mik cũng có giảm bớt r, mik ko còn tự làm đau bản thân nữa vì có người đã từng nói vs mik rằng " nếu cậu buồn hãy nói chuyện với tớ và tớ sẽ luôn nghe cậu nói nên hãy cười tươi lên nhé tôi tin bn"...
bạn có 1 người nghe bạn nói, kể chuyện thật tốt. Có thật nhiều người vẫn đang tự vấn bản thân, hỏi bản thân tôi tại sao phải chịu nhiều áp lực như vậy khi tuổi đời vẫn còn 21, bên ngoài luôn cười luôn nói ai biết bên trong tôi lúc nào cũng tự hỏi bản thân liệu tôi có thể làm điều gì để thoát khỏi hoàn cảnh này của bản thân. Tôi từ lúc cầm balo bộ đội về nhà đã ko ăn đc một bữa cơm trọn vẹn gia đình, tôi hứa với bà tôi rằng bà chờ con đi lính về sẽ mua cho bà nhiều quà, bệnh tật hành hạ bố mẹ tôi tôi chẳng thể làm gì, công việc mệt mỏi ko phải khó kiếm nhg mà một thg ms đi lính về thì tôi có thể làm gì ngoài bán thời gian sức lực của mình cho tư bản kiếm vài đồng. Bạn liệu có thấy cơn mưa ngoài cửa xe buýt lúc trời tối chứ, tôi đã khóc lúc đó, quá mệt mỏi, tôi mới có 21 tuổi. Tôi không thể làm chỗ dựa cho ai cả, tôi muốn những thứ tốt đẹp cho người thân của tôi. Cuối cùng chỉ còn lại bản thân của mình😁. Vẫn phải cười!
Mọi người có còn nhớ 1 người con trai đã gieo mình dưới dòng sông Tương Giang không? Nhìn người mình yêu cưới người khác, tự nhủ rằng mình sẽ chờ người đó đến năm 35 tuổi nhưng cậu chọn cách gieo mình dưới dòng nước lạnh giá .Cậu đã chọn 1 nơi tĩnh lặng, yên bình. Nơi đó đẹp lắm đúng không Nam Khang?
Tớ thích tắt hết đèn và đắm mình vào những đoạn nhạc lặp đi lặp lại, rồi ướm đánh thử lên trên cây đàn của mình, vừa nhấn từng nốt vừa khóc. Cô đơn mà sao thực đến lạ lùng, mình sẽ để cho những âm thanh nhẹ nhàng ấy dẫn mình đi thật xa, để mình thấy yên bình hơn tất cả trong không gian nhỏ hiếm hoi của mình, dù tiếng đàn của mình vỡ vụn và không hoàn hảo, nhưng "trong cơn mơ người sống phần thực nhất", nó luôn là cảm giác vừa xa rời hiện tại lại vừa gần với hiện tại nhất của mình. Cảm ơn bạn đã dịch, vì đã giúp mình có thể đắm chìm vào trong bản nhạc này lần nữa, theo một cách khác sâu sắc hơn ❤
minh cv, nhưng mình kh biết chơi nhạc cụ, thật muốn giải bày qua từng nớt nhạc. nhưng cảm giác từng muốn 44 mà nghe bài này đã ra tới biển cả. nhưng kh đủ dũng khí. kh đủ dũng khí để buông bỏ bố ở lại. nhưng mệt quá, bh việc tâm lí mình đã ổn định hơn r, nhưng nó có thể len lỏi đâu đó có thể nuốt chửng mình. thậc sự rất muốn "kh tồn tại"
-có một chàng trai yêu một cô gái cùng khối với cậu. -cậu gặp cô ấy khi cậu đang đi mua đồ ăn. -cô ấy có rất xinh đẹp,ai cũng mơ ước có được cô ấy"tôi cũng ước vậy" -năm cuối cấp 3,cậu đã tỏ tình cô ấy như cô đã từ chói và cậu cũng biết mình không thể đến bên cô ấy... - 4 năm sao hộp lớp tôi không thấy cô ấy tưởng cô ấy không tới... 1 năm 2 năm 3 năm 4 năm -5 năm,5 năm nửa cũng không thấy cô ấy đến😢 Năm thứ 7 , mọi người thấy tôi lúc hộp lớp cứ chong ai đó đến thì hỏi,tôi cũng trả lời....lúc đó tôi mới biết cô ấy mất cũng được 13 năm rồi.... -ngày tôi tỏ tình cô ấy là lúc cô ấy bị ung thư gian đoạn 2...cô ấy từ chối tôi vì cô ấy biết cô ấy sẽ không sống được bao lâu,tôi cũng biết thêm là lúc đó cô ấy cũng thích tôi từ cái ngày xuống mua đồ ăn.......tạm biệt cô gái tôi yêu😊 cô ấy với tôi có duyên không có phận🤕😥
Thật ra mình bị tự kỷ và giờ mình cảm thấy như đang bước vào đường cùng, mình sợ ko có công việc nhưng cũng rất sợ phải làm việc với những người lạ. Mình giấu căn bệnh của mình mà không dám nói với ai. Trước đây mình là một người vui tươi và giỏi giang nhưng trải qua nhiều chuyện mình đã trở nên thật tồi tệ. Ước gì mình có thể quay trở lại là mình của trước kia😢
Cho mình ôm bạn một cái nha. Mình củg giống như bạn ngày trước rất giỏi kiếm tiền rất hay. Nhưng sau này cảm giác co mình lại với tất cả k dám lm việc chung với người lạ mặc dù công việc của mình ngày trước là giao tiếp ý. Mình đã vược qua đc r bạn cố lên nhaaa 🫂
Năm em lớp 6 tôi lớp 8 Năm đó tôi là sao đỏ,em đi học muộn bị tôi bắt lại hỏi tên,lúc đó em đưa cái mặt vô tội van xin khóc lóc kể lể lý do.Tôi có cảm giác như nếu không để em đi thì con bé đó chắc cũng dám quỳ xuống xin nữa.Đương nhiên hôm đó em được tha rồi Ra chơi em tìm tôi rồi dúi vào tay tôi viên kẹo bọc giấy kính bảo là cảm ơn chuyện khi sáng còn chưa kịp mở miệng ra nói thì em phán"vậy là coi như nhận hối lộ em méc hiệu trưởng"rồi cười ầm lên Sau đó tôi trở thành bảo kê cho em mỗi khi đi muộn Năm em lớp 9 tôi lớp 11 Không chung trường nữa nhưng hai đứa vẫn rất thân nhau.Em kể tôi nghe về mối tình đầu của em trở thành quân sư tình yêu của em Năm em 18 tôi 20 Em chia tay sang nhà tôi khóc nức nở,tôi trở thành tài xế đưa em đi chơi cả vòng thành phố Năm em 20 tôi 22 Em nói sau này em yêu ai em sẽ tặng trái tim sếp bằng giấy cho người đó,tôi nói với em là tôi cũng sẽ như vậy rồi hai đứa cười ầm lên Năm em 23 tôi 25 Em đính hôn em tặng cho anh ta trái tim bằng giấy,tôi chuẩn bị tất bật cho đám cưới sắp tới của em, tất bật đến nỗi không có thời gian để buồn... Năm em 24 tôi 26 Em kết hôn tôi cầm máy quay quay hết chỗ này đến chỗ nọ, hôm đó tôi uống nhiều,rất nhiều hôm đó tôi tặng em một quyển sách nói về cách trở thành người vợ tốt.... Năm Em 25 tôi 27 Em có thai nhưng bị mắc chứng sinh khó chồng em đau khổ,gia đình hai bên buồn rầu,tôi như chết lặng... Ngày em sinh chồng em khóc,gia đình hai bên khóc,tôi khóc... Khóc vì đến phút cuối cùng cũng chỉ có thể bất lực phó thác tính mạng của em vào ông trời Năm Em 25 tôi 27 Con em xinh xắn nặng 3,87 kg đẹp gái như mẹ nó vậy... Nó bình thường khỏe mạnh nhưng không ai vui vì còn bận lo cho tang lễ em... Năm em 25 tôi 29 Con em 2 tuổi rồi em ạ con bé tên Bình Nhi ghép tên vợ chồng em đấy nhóc em nhớ phù hộ cho con đấy nhé Năm em 25 tôi 30 Hơi già để chơi Facebook để biết cfs này cho em rồi nhỉ! Nhưng em à mãi mãi em không biết được có một người đã thương em từ khi nhận viên kẹo giấy kia mãi mãi không biết được ngày em chia tay tôi đã vui thế nào mãi mãi không biết được trong cuốn sách mà tôi tặng em ở bìa sau... Cre:#goccuaga
Cô gái chẳng biết đc ở bìa sau ấy là trái tim giấy mà cậu gấp và đem tặng e cùng cuốn sách đúng không 😊 tại vì sao khi e ấy chia tay đã vui như v nhưng sao lại không lấy hết dũng khí tỏ tình một lần để không bị hối tiếc 😢 vì biết đâu có khi hai người sẽ thành một đôii vì biết đâu đã có khoảng thời gian cô gái ấy mong đợi câu tỏ tình từ a nm k đợi đc r lại thôi😢
Bản thân là một người hướng nội, mà gặp quá nhiều điều không hay. Chẳng muốn tâm sự với ai. Kìm nén dần trong cơ thể. Ngày nào cũng mở bài này lên nghe như một người bạn đang an ủi, nước mắt rơi lúc nào không hay .. biết đâu giải thoát lại là cách tốt nhất cho bản thân hiện giờ.
mình từng đọc đâu đó là " cái chết cũng là một sự giải thoát". cuộc sống luôn có sự sống và cả sự tươi đẹp. nhưng điều đó không có nghĩa luôn đúng với tất cả mọi người. và đôi lúc người lựa chọn kết thúc cuộc đời họ không phải là kẻ hèn nhát ko dám đứng lên đối diện khó khăn và đau đớn. vì ai cũng biết, ngoài cái chết đến một cách tự nhiên - do tuổi già, là cái chết không đau đớn; còn lại mọi nguyên nhân chết khác đều là chết trong đau đớn. phải là vì điều gì để một người lựa chọn thà chết trong đau đớn chứ nhất quyết không sống nữa? chỉ có thể là cuộc sống đối với họ vốn là đã là địa ngục rồi, và họ thì đang ở trong đó. giữa "không muốn sống nữa" và "muốn chết" đối với mình cũng có sự khác biệt rất lớn. khi một người "không muốn sống nữa" không có nghĩa là họ muốn chết. nhưng khi một người "muốn chết" thì rất có thể cuộc sống đối với họ không còn ý nghĩa gì nữa. nhưng mình tin họ luôn muốn sống một cách đúng nghĩa - hơn bất kì ai
Mình cũng nghỉ như bạn. Khi có người tự tử mọi người hay nói họ thật dại dột ngu ngốc không biết quý mạn sống. Nhưng đối với mình thì thấy họ thật dũng cảm dám chết.
Mỗi lần nghe bài nay, đều nghĩ về biển. Nghĩ về một ngày được hoà mình vào dòng nước biển. Buông bỏ hết những mệt mỏi và những rối rắm nơi đây. Hi vọng được yên nghĩ trong lòng của biển, hi vọng biển sẽ ôm lấy mình.
Lúc trước mình cũng rất thích biển, thích nhìn ra xa phía trước là biển rộng mênh mông, thích những con sóng dập dờn cứ rảnh là mình rủ bạn ra biển chụp hình quay video nhưng từ khi em trai mình té biển mất thì nhìn thấy biển mình lại tưởng tượng ra cảm giác tuyệt vọng của nó khi cố vùng vẫy sự lạnh lẽo khi em mình trầm mình trong biển kia mấy ngày trời
散落的月光穿过了云 sànluò de yuèguāng chuānguò le yún xan lua tơ duê quang troan cua lơ uýn Ánh trăng tản mát chiếu rọi bóng mây 躲着人群 duǒ zhe rénqún tủa chưa rấn truýn lẩn tránh chốn đông người 铺成大海的鳞 pū chéng dàhǎi de lín p'u trấng ta hải tơ lín hòa vào vây cá dưới đại dương 海浪打湿白裙 hǎi làng dǎ shī bái qún hải lang tả sư pái truýn sóng biển vỗ ướt tà váy trắng 试图推你回去 shìtú tuī nǐ huíqù sư thú thuây nỉ huấy truy muốn người quay trở về 海浪清洗血迹 hǎi làng qīngxǐ xuèjī hải lang tring xỉ xuê chi sóng biển xóa tan vết máu 妄想温暖你 wàngxiǎng wēnnuǎn nǐ oang xẻng uân noản nỉ vọng tưởng cho người hơi ấm 往海的深处听 wǎng hǎi de shēn chǔ tīng oảng hải tơ sân trủ thing lắng nghe sâu trong lòng biển 谁的哀鸣在指引 shuí de āimíng zài zhǐyǐn suấy tơ ai mính chai chử ỉn tiếng ai đó rên rỉ dẫn lối 灵魂没入寂静 línghún méi rù jìjìng lính huấn mấy ru chi ching linh hồn chìm vào tĩnh lặng 无人将你吵醒 wú rén jiāng nǐ chǎo xǐng ú rấn cheng nỉ trảo xỉnh không ai đánh thức người 你喜欢海风咸咸的气息 nǐ xǐ·huan hǎifēng xián xián de qìxī nỉ xỉ hoan hải phâng xén xén tơ tri xi Người thích hơi thở lẫn trong gió biển 踩着湿湿的沙砾 cǎi zhe shī shī de shālì trải chưa sư sư tơ sa li dẫm lên bờ cát ướt đẫm 你说人们的骨灰应该撒进海里 nǐ shuō rén·men de gǔhuī yīnggāi sǎ jìn hǎilǐ nỉ sua rấn mân tơ củ huây ing cai xả chin hải lỉ người nói tr cốt vốn nên chìm vào lòng đại dương 你问我死后会去哪里 nǐ wèn wǒ sǐ hòu huì qù nǎ·li nỉ uân ủa xử hâu huây truy nả lỉ Người hỏi ta sau khi chết sẽ đi về đâu 有没有人爱你 yǒu méi·yǒu rén ài nǐ dẩu mấy dẩu rấn ai nỉ Có ai yêu người không 世界能否不再 shìjiè néng fǒu bù zài sư chia nấng phẩu pu chai thế giới có thể đừng 总爱对凉薄的人扯着笑脸 zǒng ài duì liàng báo de rén chě zhe xiàoliǎn chủng ai tuây leng páo tơ rấn trửa chưa xeo lẻn đừng thích tươi cười với kẻ bạc bẽo nữa được không 岸上人们脸上都挂着无关 àn shàngrén men liǎn shàng dōu guà zhe wúguān an sang rấn mân lẻn sang tâu qua chưa ú quan trên bờ mọi người đều mang gương mặt giả tạo 人间毫无留恋 rénjiān háo wú liúliàn rấn chen háo ú liếu len còn tiếc chi nhân gian này 一切散为烟 yīqiè sàn wèi yān i tria xan uây den tất cả đều tan thành mây khói 散落的月光穿过了云 sànluò de yuèguāng chuānguò le yún xan lua tơ duê quang troan cua lơ uýn Ánh trăng tản mát chiếu rọi bóng mây 躲着人群 duǒ zhe rénqún tủa chưa rấn truýn lẩn tránh chốn đông người 溜进海底 liū jìn hǎidǐ liêu chin hải tỉ tiến vào lòng biển 海浪清洗血迹 hǎi làng qīngxǐ xuèjī hải lang tring xỉ xuê chi sóng biển xóa tan vết máu 妄想温暖你 wàngxiǎng wēnnuǎn nǐ oang xẻng uân noản nỉ vọng tưởng cho người hơi ấm 灵魂没入寂静 línghún méi rù jìjìng lính huấn mấy ru chi ching linh hồn chìm sâu vào tĩnh lặng 无人将你吵醒 wú rén jiāng nǐ chǎo xǐng ú rấn cheng nỉ trảo xỉnh không một ai đánh thức người 你喜欢海风咸咸的气息 nǐ xǐ·huan hǎifēng xián xián de qìxī nỉ xỉ hoan hải phâng xén xén tơ tri xi Người thích hơi thở lẫn trong gió biển 踩着湿湿的沙砾 cǎi zhe shī shī de shālì trải chưa sư sư tơ sa li dẫm lên bờ cát ướt đẫm 你说人们的骨灰应该撒进海里 nǐ shuō rén·men de gǔhuī yīnggāi sǎ jìn hǎilǐ nỉ sua rấn mân tơ củ huây ing cai xả chin hải lỉ người nói tr cốt vốn nên chìm vào lòng đại dương 你问我死后会去哪里 nǐ wèn wǒ sǐ hòu huì qù nǎ·li nỉ uân ủa xử hâu huây truy nả lỉ Người hỏi ta sau khi chết sẽ đi về đâu 有没有人爱你 yǒu méi·yǒu rén ài nǐ dẩu mấy dẩu rấn ai nỉ Có ai yêu người không 世界已然将你抛弃 shìjiè yǐrán jiāng nǐ pāoqì sư chia ỉ rán cheng nỉ p'ao tri đời này người đã bị thế gian vứt bỏ 总爱对凉薄的人扯着笑脸 zǒng ài duì liàng báo de rén chě zhe xiàoliǎn chủng ai tuây leng páo tơ rấn trửa chưa xeo lẻn thế gian chỉ thích tươi cười với kẻ bạc bẽo 岸上人们脸上都挂着无关 àn shàngrén men liǎn shàng dōu guà zhe wúguān an sang rấn mân lẻn sang tâu qua chưa ú quan trên bờ mọi người đều mang gương mặt giả tạo 人间毫无留恋 rénjiān háo wú liúliàn rấn chen háo ú liếu len còn tiếc chi nhân gian này 一切散为烟 yīqiè sàn wèi yān i tria xan uây den tất cả đều tan thành mây khói 来不及来不及 lái·bují lái·bují lái pu chí lái pu chí không kịp, không kịp nữa rồi 你曾笑着哭泣 nǐ céng xiào zhe kūqì nỉ trấng xeo chưa khu tri người từng cười trong nước mắt 来不及来不及 lái·bují lái·bují lái pu chí lái pu chí không kịp, không kịp nữa rồi 你颤抖的手臂 nǐ chàndǒu de shǒu bì nỉ tran tẩu tơ sẩu pi cánh tay người run rẩy 来不及来不及 lái·bují lái·bují lái pu chí lái pu chí không kịp, không kịp nữa rồi 无人将你打捞起 wú rén jiāng nǐ dǎlāo qǐ ú rấn cheng nỉ tả lao trỉ không ai cứu người lên cả 来不及来不及 lái·bují lái·bují lái pu chí lái pu chí không kịp, không kịp nữa rồi 你明明讨厌窒息 nǐ míngmíng tǎoyàn zhìxī nỉ mính mính thảo den chư xi Người rõ ràng ghét cảm giác ngộp thở
Một bài nhạc khiến mình phải nhắm mắt nghe từng nhịp, dù là mình k hiểu đc tiếng trung, nhưng khi nghe nó làm cho mình cảm nhận đc một nỗi đau tăm tối,bế tắc của một con người bước đến đường cùng, bị người đời xa lánh, ko biết chết có phải là hết không và khi chết linh hồn mình sẽ đi về đâu..., vâng và đó chính là bản thân của mình, thật mệt mỏi...
1 cô gái 15t mang 1 cái đầu của ng trưởng thành, sinh ra trong gia đình ko khá giả , 14t Bỏ học sớm để đi kiếm cái gọi là đồng tiền , 14t đã kiếm đc tiền bởi bản thân mik lm ra , 15t đi lm xa nhà , ko ng thân bên cạnh nên cố nổ lực kiếm tiền vì còn nhiều thứ phải lo, mệt mỏi áp lực tối lại khóc 1 mik xog ngủ dậy lại đi kiếm tiền, vì gia đình vì tương lai nên bản thân phải cố gắng mong e luôn mạnh mẽ để vượt qua giai đoạn này☺ Nghe nhạc này như những j mik đã chải qua hay thật☺
năm 17 tuổi anh và cô lần đầu gặp nhau để rồi mang tình nhau , cả 2 tự hứa sẽ không bao h rời xa nhau cùng nhau hẹn ước 10 năm sau năm 27 tuổi anh sẽ mang sính lễ đến hỏi cưới cô . số phận thật trớ trêu năm đó anh phải đi du học vào lúc 22 tuổi và khi lần du học đó sắp kết thúc , khi mà cả 2 chuẩn bị ngày đoàn tụ gặp lại nhau thì đúng vào đêm máy bay cất cánh anh là lần cuối cùng cô nhận được tin nhắn của anh sau đó anh đã mãi mãi chìm vào làn nước lạnh của đại dương mênh mông . Cho đến tận bây giời không chỉ là 27 mà tận 37 tuổi cô vẫn đợi anh vẫn chờ anh " Chờ đến khi cô lại được nhìn thấy người đó ...... ..........1 lần nữa ....."
tớ biết rõ đáy biển sâu thẳm kia quả thật rất lạnh lẽo, tớ không rõ nhưng cũng rất sợ nơi sâu thẳm nào đó ở dưới đấy, không hiểu sao mỗi lần đến gần hoặc nhìn vào nó trong đầu tớ lại có ý định muốn gieo mình xuống đó và những lần đi biển tớ đều lặng lẽ đi ra xa nơi sâu nhất hy vọng nó có thể nuốt lấy linh hồn nặng chĩu đang chết dần trong cơ thể này, chưa bao giờ tớ có cảm giác an toàn nhưng nơi đáy biển nơi tớ sợ nhất lại là nơi cho tớ cái cảm giác an toàn trước đến nay chưa từng được cảm nhận. Tớ thành thật xin lỗi những người đọc được bình luận này của tớ nếu tớ đã hủy hoại tâm trạng, làm tâm trạng các cậu hôm nay không tốt, một lần nữa xin lỗi các cậu và cảm ơn đã lắng nghe tớ..
Khi mà nhìn đâu đâu cũng toàn đớn đau thì quỵ xuống là cách nhẹ nhất,thui tâm ơi cuộc sống này còn nhiều điều đẹp lắm, đẹp từng góc nắng, đẹp từng nhỏ nhặt nhất, tâm bình lại nhé❤
1 kiếp người thật khó sống nếu có thể tôi nguyện dùng tính mạng mình đổi với gđ tôi,trả cho họ tính mạng này,cũng trả cho tôi sự giải thoát,đôi khi một vẻ ngoài,học thức,sự sung túc lại không thể lấp đầy một trái tim đầy vết xước,nỗi đau dằn vặt con người ta còn đáng sợ hơn vết thương ngoài da,những người tôi trân trọng nhất,hết lòng bảo vệ luôn làm đau tôi một cách thần kỳ và khi tôi đang gặm nhắm nỗi đau này họ lại vui vẻ mỉm cười,có lẽ việc làm tổn thương người có thể không dám rời bỏ mình với họ là điều dễ dàng,không tổn thất và được trút giận,nhưng đối với người xem họ là tất cả thì thật đáng sợ.Hy vọng họ sẽ sống tốt để không vướng vào nỗi đau nữa,hy vọng họ sẽ không làm tổn thương ai nữa,hy vọng tôi là người cuối cùng cho chuỗi đau khổ này.Người muốn đối xử tốt với mọi người hoá ra chính là kẻ đáng nhận lại mọi đau khổ...Hy vọng kiếp này kết thúc nhanh,kiếp sau không gặp lại,sẽ không có kiếp sau nữa..gửi linh hồn đã chết mà thân xác còn sống để trả cho vẹn món nợ này để ngày sau không gặp lại.
Nam Khang từng hạnh phúc viết: "Thật là đáng sợ, anh sinh ra ở Thiểm Tây, lớn lên ở Cam Túc; em sinh ở Liêu Ninh, lớn lên ở Nội Mông, cách xa cả ngàn dặm, rồi Trung Quốc lại có đến 1,3 tỷ người. Thế mà chúng ta lại có thể thi đỗ cùng một trường đại học, ở trong cùng một phòng kí túc xá. Thử tính xem, xác suất đó nhỏ đến mức nào. Chỉ cần sơ sẩy một chút thôi, em đã không thể gặp được anh rồi".Vậy mà...
Gửi mày - Duy Khiêm, Nghe được bài này, tao lại nhớ lúc ta lén nắm tay nhau trong chiếc hộc bàn thiếc ở trường. Cùng nhau chơi cầu lông, bóng rổ,...Cùng nhau cố gắng học, cố gắng đỗ vào trường cấp 3 mà ta chọn. Biết gì không, Văn Hoàng tao đây rất hạnh phúc khi gặp mày. Ta bên nhau như hình với bóng, chẳng lúc nào là tao không bên mày. Đến khi ba mẹ ta phát hiện, Khiêm biết không, Hoàng bị bảo là bệnh hoạn, không bình thường, bị dính bùa ngãi, không một ai bảo rằng:" Tình yêu của Văn Hoàng không sai nên Hoàng đừng sợ." Ngày mày nhắn tao dòng tin chia tay đi, cũng là ngày tao run bầng bậc, giọng tao nghẹn lại, tim tao thắt chặt, cổ họng tao vang lên từng nấc. Tao tự hỏi, lúc đó mày nghĩ gì, tâm trạng mày thế nào, có khóc lên khóc xuống như lúc tao đáp lại tình cảm của mày không. Có thấy nhớ hơi ấm của tao mỗi khi tao với mày âu yếm nhau, mày có còn nghĩ đến cái hôn má đầu tiên tao dành cho mày sau khi mày đoạt được huy chương không. Hay do mày quá sợ hãi vì phong tục và suy nghĩ cổ hủ của mọi người mà mày quên rằng tao mới là người thương mày không hối tiếc. Tao nhớ rõ cái ngày tao đứng trên cầu TD, ngắm nhìn làn nước xanh, lạnh đó mà muốn gieo mình xuống đáy sông, tro cốt hòa với nước sông, trôi theo từng dảy vây cá. Nhưng tao lại không đủ can đảm, đau đớn thật, buồn khổ thật nhưng tao lại nhận thức được điều gì nên làm và điều gì không nên. Ngày 20/02/2022, mày công khai hẹn hò với một bạn nữ xinh xắn lên hầu hết các nền tảng mạng xã hội, Zalo, Facebook, Insta,.. không nơi nào là không có hình cô gái đó. Tao tự hỏi, nếu như lúc đấy gia đình tao và mày không phát hiện, thì người trong ảnh hôn má, nắm tay, cười tươi với mày là tao chứ không phải cô ấy đâu nhỉ. Ghen tị thật, tao cũng là con người, tao không có bệnh, tao cũng cần có hạnh phúc, tao cũng biết yêu cũng biết đau chứ không phải vô cảm. Tao phát bệnh với suy nghĩ cổ hủ của mọi người, tao kinh tởm bản thân có mày lại không biết giữ. Nói đến đây, tao không thích con trai, cũng không thích con gái. Tao vẫn còn thích mày, thương mày, miễn là mày, dù có là trai hay gái tao vẫn yêu.
@@nguoidep.09chỉ biết nghe bài này rồi suy nghĩ về bản thân thôi cậu ạ. Chắc cũng do tớ sai, tớ không biết nói như nào, phải chi tớ là con gái thì khôg đến nỗi vậy. Giờ phải đem lòng đơn phương, hết năm này đến năm khác bất lực đợi câu quay lại từ bạn ấy thôi cậu
Mỗi khi yếu lòng tôi lại nghe bày này, thấm từng giai điệu nước mắt lại cứ rơi, tôi đang rất tệ nhưng phải cố gắng vui vẻ vì em bé trong bụng tôi. Mong rằng những ai nghe bài hát này sớm được vui vẻ hơn, cũng như tôi ❤
Dù ko bt bn là ai, ko bt bn đã trải qua những gì, nhưng bn phải thật hạnh phúc nha, nhất định phải sống thật tốt, ko vì chính mình thì cũng phải vì em bé của bn, ko bt khuyên gì hơn, nên chúc cuộc sống sau này của bn thật hạnh phúc nhé.
Tôi lại quay lại đây vẫn là mang bầu bé thứ 2, và lần này tệ hơn vì người mà tôi gọi là chồng mới vừa nói cho tôi biết rằng a ta đã có qhe với 1 nv nữ rất nhiều lần, họ quen nhau trước khi cả cưới tôi về làm vợ, ko biết đáy biển nơi ấy có lạnh lẽo ko
Bước chân trên bờ cát ướt Người nói tro cốt nên rải xuống biển cả." Tôi nghe đi nghe lại nhiều lần, dần dần mới hiểu ra và cảm nhận được một chút. Bài hát 《Đáy biển》 khi cất lên tựa như đang khắc họa nội tâm và miêu tả quá trình nhảy xuống biển tự sát của một cô gái. "Ánh trăng rải rác xuyên qua những tầng mây Rời xa chốn đông người trải thành lớp vảy nơi đại dương bao la" Trong một đêm trăng sáng, khi trên bờ biển không một bóng người, cô gái chầm chậm bước tới biển cả bao la, nơi mặt biển có ánh trăng soi sáng. "Sóng vỗ làm ướt chiếc váy trắng tựa như muốn đẩy em quay về" Cô gái mặc váy trắng, mặt biển dưới ánh trăng vỗ từng cơn sóng đánh vào em, tựa như muốn đẩy em quay về bờ. "Sóng biển cuốn trôi đi vết máu mong rằng có thể sưởi ấm em." Có thể "vết máu" là đang ám chỉ những vết thương em tự gây ra cho mình. Suy cho cùng, người tuyệt vọng tới mức phải nhảy xuống biển, trước đấy hẳn đã rất suy sụp, mang suy nghĩ tiêu cực, khó tránh khỏi chuyện tự làm hại bản thân. Sóng biển vỗ về, khẽ vuốt ve những vết thương trên người em, giống như đang an ủi. Nhưng một người đã chọn cách nhảy xuống biển, chắc hẳn trong lòng cũng đang tối tăm, lạnh lẽo, làm sao có thể ấm áp trở lại? "Lặng nghe tiếng vọng nơi biển sâu là ai đang thét gào chỉ lối Linh hồn không được yên nghỉ lại chẳng có ai đánh thức được em." Em dần bước tới nơi biển sâu, trong cơn mê man, như nghe thấy tiếng ai đang gọi mình từ tận đáy biển sâu. Và rồi em chìm vào biển cả, một sinh mạng cứ thế biến mất trong thế giới này
Tuy k thích những bài hát quá buồn,nghe bài này chỉ vì tò mò thôi nhưng phải khen ngợi về sự chữa lành của bài này. Giống như lời bài hát,người tuyệt vọng thấy trên bờ toàn cười đùa giả tạo,nhưng cũng như bài hát,cũng có những người hát lên bài hát này,đồng cảm vs người tuyệt vọng kia. Thế nên trên thế giới này,luôn có những âm mưu hoặc cạm bẫy k ngờ tới,phải k ngừng đề phòng. Và cũng trên chính thế giới này,có những trái tim dịu dàng,chân thành và đồng cảm. Thế giới này chính là nơi k ngừng gọt dũa,k ngừng rèn luyện,và cũng là nơi k ngừng có sự yêu thương,k ngừng hy vọng
"Cứu tôi cứu tôi". Đó là tiếng hét thất thanh của một người phụ nữ trẻ ở tít dưới đáy biển sâu thẳm, lạnh lẽo. Cô ấy 18 tuổi có suy nghĩ tối tăm giống như đáy biển vậy, chỉ vì trốn thoát bởi 1 kẻ thích cô ấy mà phải trả lại bằng 1 cái chết đau thương mà kẻ đó nhận lại được.
Nghe bài này nhớ đến Nam Khang Bạch khởi Một chàng trai hết lòng yêu thương người yêu mink. Nhg đáp lại tình cảm này là sự ngăn cản,vô tâm, ác độc mà gia đình và bạn trai dành cho Nam Khang .Chàng trai kia đã lấy vk sinh con nhg còn Nam Khang vẫn chờ chàng trai kia từng ngày từng tháng từng năm.Trong nhg ngày chờ đợi đó Nam Khang đã viết ra 2 tiểu thuyết về cuộc đời mink " Em đợi anh đến 35 tuổi " ; " Nhất bái thiên địa " Chờ anh đến 35 tuổi vì em mãi tuổi 28.... Năm chưa tròn 28t, Nam Khang quyết định hoà vào ròng sông Tương Giang - Trung Quốc Sau khi Nam Khang mất, mọi ng hỏi ng mà Nam Khang yêu cả thanh xuân xem khi Nam Khang như thế nào Thì chàng trai trl rằng : - Tôi ko quen biết cậu ta .Làm ơn đừng làm phiền gia đình tôi 😊
toi nghe bài này sau sự việc của Mèo Béo có lẽ là vì câu chuyện của cậu ấy nên cảm xúc khi nghe làm toi nặng trĩu, nhưng nào ngờ bình luận của các bạn, câu chuyện của các bạn và bài hát này làm tôi khóc nức nở. Cuộc sống này khó khăn quá, hi vọng các bạn sẽ vì bản thân mà hãy ở lại. Và nếu các bạn quá bế tắt cần người chia sẻ thì hãy nói cùng toi, toi sẽ lắng nghe các bạn.
Khi ai đó nói với bạn "Cái chết là sự giải thoát" thì hãy lắng nghe câu chuyện của cậu ấy chứ đừng la mắng chửi bới gì cả. Người ta phải trải qua những gì sao mình biết được, đừng vội những lời lẽ thậm tệ để mắng cậu ấy lời nói như con dao vậy, nói khi không suy nghĩ cũng có thể giết 1 mạng người ❤
Bài hát khi nghe tui có cảm giác đáng sợ đến nổi ga gà luôn... cảm giác lạnh lẽo, cô đơn một mình thật đáng sợ.. Nhưng đã khi chấp nhận buôn bỏ thì nó cũng là một bước tiến lên, 1 là tiến đến sự thay đổi, làm lại từ đầu.. 2 là kết thúc mọi thứ. khoảng giao giữa lúc lựa chọn cũng đã đem lại sự đau đớn tinh thần rất lớn, nhưng khi cuộc sống bạn như thế nào đi nữa thì mong bạn sẽ kiên cường vượt qua nhé!!
Nương tử thân bạch y Chân trần giẫm trên cát Tiếng gào tuyệt vọng tiếng gió dỗ dề Mắt trời thương cảm Mắt đời đững dưng ''Hởi mỹ nhân sao nàng lại khóc Xin đừng vì lệ mà che tâm hồn Hởi mỹ nhân sao nàng lại khóc À, Chắc có lẽ bỡi người đời Hãy đi lại đây. lại đây với ta để ta có thể sởm ấm nàng mãi Nàng sẽ bên trong ta đến vĩnh cửu (Lời nói từ đáy biển...)''
Nếu bạn khóc dưới biển thì chẳng ai biết bạn khóc cả. Ngay cả khi đôi mắt bạn khóc đến đỏ hoe thì người ta cũg nghĩ là bạn bị nước biển vô làm đỏ mắt😞😞
Thật ra đôi khi một bài hát lại mang đến cho chúng ta sự an ủi thầm lặng, cuộc đời mà ai mà chẳng có đau thương nỗi buồn Đôi khi chính bản thân mình phải chấp nhận và trải qua mới có thể trưởng thành được đừng chỉ đứng mãi ở một nỗi đau vô tận mà phải học cách buông bỏ , quen đi những chuyện đã từng khiến ta đau khổ rơi vào tuyệt vọng! Đâu ai hiểu được cho chính bạn, cũng chẳng ai muốn nghe một chuyện phiến cả, nhưng đối với bạn lại là một chuyện đau thương khó dứt ra? Chúng ta phải trưởng thành, phải chấp nhận, và cũng đừng hi vọng nhiều quá về một thứ cũng có thể khiến bạn đau khổ lần 2”trưởng thành để vượt qua đau khổ, trưởng thành để tìm thấy chính mình, trưởng thành để buông bỏ, trưởng thành để lớn lên, trưởng thành để không còn đau khổ ” Mong rằng mỗi Chúng ta đều sẽ hạnh phúc cho chính lựa chọn của mình, và phải trưởng thành lên nhé… - mong rằng những người đã đọc qua bài viết này đều có thể lựa chọn con đường sáng cho mình, hi vọng mỗi người chúng ta đều may mắn và hạnh phúc [ nhé 💕👨👩👧👦 ]
Cách đây 2 năm mình nghe bài này với 1 tâm trạng thoải mái . Gia đình hp bố vẫn còn . Vẫn còn trạng thái single . Bây giờ lại lần nữa nghe lại nhưng khác rồi . Ko còn bố , cs bị hôn nhân ràng buộc ko hp . Thèm lắm dc qlai cảm giác năm đó haiz
Đám bạn hỏi tôi: "Gu bạn trai cậu thế nào?", Tôi đùa họ: "Cứ đỗ thủ khoa là yêu hết. " Từ ngày hôm đó, lúc nào tôi cũng thấy cậu học. Và cậu đã đỗ thủ khoa thật. Hôm đó, cậu rủ tôi đi ăn, nhưng tôi đợi mãi cậu chẳng tới... Và rồi... Cậu đã bỏ tôi đi... Chẳng quay lại nữa... Hôm đó... Mẹ cậu mang cho tôi một sợi dây chuyền, sợi dây chuyền khi ấy cậu vẫn nắm chặt không buông, và tôi biết rằng... Cậu đã tiết kiệm tiền cả năm trời chỉ vì một câu nói của tôi... "Sợi dây chuyền kia đẹp quá"...
Mong mọi người luôn vui vẻ, lấy cái tiêu cực là niềm vui.Luôn nở nụ cười trên môi không được bi quan và luôn và phải lạc quan 😊. Chúc mọi người vượt qua kho khăn, tiêu cực của bản thân.🌻😊
Nhiều lúc cũng tự hỏi: Nếu mình chết đi rồi liệu sẽ có bao nhiêu người đau buồn, bao nhiêu người rơi nước mắt...Họ sẽ quên mình nhanh thôi hay là sẽ nhớ mãi trong lòng. Chẳng biết có kiếp sau hay không, có làm lại cuộc đời một lần nữa ở một nơi khác được không. Hiện tại mệt mỏi lắm rồi, chẳng tìm được lý do để tồn tại nữa...
Nhớ em trắng của chị quá, một mình chị ở Hà Nội cô đơn lắm. Chị không bao giờ muốn bỏ lại em, chị thương em lắm, em gái bé bỏng của chị.chị thất bại thật rồi, chẳng kiếm đủ tiền để nuôi em ở tp này, đành để em một mình ở nhà đợi chị mòn mỏi
L Y R I C S phiên âm tiếng việt San lua tơ duê coan Choan cua lơ duyn Tua chơ rânh chuyn Pu chân ta hai tơ lin Hai lang ta sư bai chuyn Sư thu thuây ni huây chuy Hai lang ching xi xia chi Quang xang quơn nuan ni Quang hai tơ sân chu thing Suây tơ ai minh sai chư duyn Ling huyn mây ru chi ching U rânh chang ni chao xing Ni xi huan hai phâng xen xen tơ chi xi Sai chơ sư sư tơ sha li Ni sua rânh mânh tơ cu huây ing cai sa chin hai li Ni quơn wo sư hâu huây chuy na li Dâu mây dâu rânh ai ni Sư che nân phâu bu sai Song ai tuây leng bo tơ rân h chơ chơ xao len An shang rânh mânh len shang tâu coa chơ u coan Rânh chen hao u liu len Y che san quây den NHẠC DẠO San lua tơ duê coan Choan cua lơ duyn Tua chơ rânh chuyn Liu chin hai ti Hai lang ching xi xe chi Quang xang quơn nuan ni Ling hun mây ru chi ching U rânh chang ni chao xing Ni xi huan hai phâng xen xen tơ chi xi Sai chơ sư sư tơ sha li Ni sua rânh mânh tơ cu huây ing cai sa chin hai li Ni quơn wo sư hâu huây chuy na li Dâu mây dâu rânh ai ni Sư che y ran cheng ni pao chi Song ai tuây leng bo tơ rân h chơ chơ xao len An shang rânh mânh len shang tâu coa chơ u coan Rânh chen hao u liu len Lai bu chi lai bu chi Ni sân xao chơ khu chi Lai bu chi lai bu chi Ni sân xao chơ khu chi Lai bu chi lai bu chi Ni chan tâu tơ sâu bi Lai bu chi lai bu chi U rân h cheng ni ta lao chi Lai bu chi lai bu chi Ni ming ming thao den chư xi
Em thích ngước mắt lên nhìn trời, cũng thích nhắm mắt tự mình cảm nhận từng cơn gió ôm lấy em. Sao người đời bảo biển khơi sóng lớn gió to, nhăm nhe nuốt chửng loài người nhỏ bé, mà em chưa từng e dè sợ hãi? Em không biết, chỉ thấy mình và biển có nhiều điểm tương đồng. Tâm can này, cũng luôn cuồn cuộn sóng bên trong. Trái tim này, cũng luôn từng cơn dập dìu lên xuống... Nước mắt của em dành cho thế gian này, sánh được với biển bao la. Ở đây, lạnh, so với đáy biển kia, vốn không có sự khác biệt. Nhưng ít ra, em sẽ được biển ôm lấy em, thân xác này chí ít được một lần an yên, và cõi lòng này cũng được xoa dịu. Vài lời vu vơ nhảm nhí, hy vọng đừng ai lưu tâm
nhớ chị quá … chị mãi là chị dâu của em… mỗi khi em nhớ chị là em sẽ mở bài này… chúc chị sớm siêu thoát nếu có kiếp sau em mong sẽ tiếp tục vẫn là em chồng của chị, em thương chị lắm 😞
9/11/2024 còn ai không?? mà có ai giống t k:)) t cực kì sợ nghe mấy bài nhạc buồn kiểu này=)) có mấy câu chuyện buồn qua lâu lắm r mà khi nghe mấy bài nhạc buồn kiểu này bỗng nhiên t nhớ lại r lại ngồi buồn 1 mình=)) hoặc t sẽ tưởng tượng ra một câu chuyện không có thật r ngồi buồn 1 mình =)) có khi lại là 1 viễn cảnh mất mát mà t k bao giờ muốn nó xảy ra.... suy cho cùng thì bài hát này thật tuyệt vời=) bài này với sa vào nguy hiểm là một trong số ít bài hát t từng nghe mà nó khơi gợi nhiều cảm xúc như thế.
Em chỉ khoảng độ tuổi 14. Mỗi kho có tâm sự gì, gánh nặng gì em đều ngồi một góc mở bài này lên. Em vô cùng thích biển, cũng vô cùng thích bạn nam ấy. Em quen bạn ấy từ những ngày bắt đầu cấp 1. Bạn ấy và em thân lắm, thân đến mức em thích bạn ấy từ khi nào chẳng hay. Gia đình em lúc ấy vô cùng bất ổn, em cũng dần tách biệt với xã hội để rồi bản thân mắc Trầm Cảm. Em vô cùng tuyệt vọng, mỗi khi về quê đôi mắt em nhìn ra phía biển. Nó đẹp lắm! Đôi mắt cứ rơi lệ. Bạn ấy đã đưa em ra khỏi cơn ác mộng mạng tên Trầm Cảm. Em tỏ tình, em vô cùng ngại khi nói về vấn đề đó. Em vô cùng sợ xã hội bởi em không xinh đẹp như những bạn khác, em còn hơi vụng về. Bạn ấy đồng ý, em vui lắm! Cứ tưởng như em đã được hạnh phúc nhưng khi bạn ấy yêu người con gái khác khi ấy còn mối quan hệ yêu đương với em, em dường như đã bị đày sâu xuống đáy vực thẳm. Lúc ấy cũng là cơn bệnh tâm lí ấy quay lại. Đau khổ, mệt mỏi, dường như khi nhớ về biển cả em chỉ muốn gieo cơ thể mình xuống mặc cái giá lạnh bùa vây. Muốn giải thoát bản thân nhưng còn gia đình, bạn bè nên tâm trạng em bất thường. Tâm lí em bề ngoài dù có vui vẻ, hạnh phúc đến đâu cũng chỉ là vỏ bọc cho sự đau đớn, yếu đuối, mệt mỏi bên trong. "Thương cậu lắm, yêu cậu lắm. Nhưng cậu không thương tôi. Nếu nợ nhau duyên này, kiếp sau cứ ôm nó đi ... Tôi khổ lắm rồi ... Tôi không cần cậu trả nó đâu" Rồi từ đấy em và bạn ấy chẳng nói chuyện hay cười đùa với nhau ... Mong kiếp sau chúng ta đừng làm khổ nhau nữa ... ^^
2 năm trôi qua rồi tích cực bỗng chốc lại hóa thành tiêu cực cứ lặp đi lặp lại theo thời gian. Nghe bản nhạc này thật chill muốn gieo mình xuống đáy biển để được vỗ về... Và mình nghĩ 1 2 năm nữa hay vài năm nữa, bản thân mình sẽ rời khỏi thế giới này.
Bạn ơi omg. Bạn thử học phật xem sao huhu. Tutu k phải sẽ đc giải thoát hoàn toàn á 😢 mình cũng hay tiêu cực lắm. Học phật biêt đc nhiều cái. Mong bạn sống tích cực lên nhé ❤
Một cô gái 12t sinh ra trong một gia đình không mấy khá giả nhưng cô ấy hiểu chuyện từ khi con nhỏ. Cô ấy sợ bame cực khổ nên không dám đòi hỏi gì nhiều. Mỗi lần buồn cô ấy đều mở Đáy Biển nghe. Cô ấy quyết tâm sau này phải thật thành công bù đắp lại cho bame những gì bame chưa từng đc ăn thử đc đi bù đắp cho tất cả!!
Mình từng là một người rất vui vẻ hoạt bát nhưng không may mình bị tai nạn và bị liệt cánh tay phải, kể từ ngày đó mình bị trầm cảm và mình đã chung sống với nỗi đau này gần 5 năm rồi. Mỗi ngày trôi qua đối với mình là một sự tra tấn cả thể xác và tinh thần, mình đã từng tự tử rất nhiều lần nhưng không thành và mỗi lần được cứu sống thì trên cơ thể mình có nhiều hơn một vết sẹo. Có người bảo mình ngốc cũng có người bảo mình là kẻ yếu đuối nhưng không ai biết mình đã trải qua những gì, mình thật sự rất cô đơn và đây cũng là bài hát mà trong năm tháng đó mình đã nghe. Cuộc sống này chẳng đáng yêu một tí nào, toàn ăn hiếp mình thôi😊
Bạn ơi bạn chỉ liệt 1 cánh tay thôi có ngừoi mất cả tay lẫn chân họ vẫn lạc quan sống tiếp mình ko nên quan tâm đến ngừoi ko quan tâm mình còn rất nhiều ngừoi yêu thương bạn nên cố lên bạn nhé
Bản thân luôn vui vẻ khi ở trước đám đông Nhưng mà khi về phòng thì lại một mình luẩn quẩn ở phòng Lúc nào cũng bật nhạc này lên để nghe rồi suy nghĩ rằng Liệu sau này ta có thể bên nhau được không Hay chỉ là người dưng Tủi thân rồi nước mắt rơi
Bản thân luôn vui vẻ khi ở trước đám đông nhưng mà khi về phòng thì lại một mình luẩn quần ở phòng lúc nào cũng bật nhạc lên để nghe rồi suy nghĩ rằng liệu sau này ta có thể bên nhau được không hay chỉ là người dưng tủi thân rồi nước mắt rơi
Chẳng biết từ khi nào, mình bị nghiện bài hát này mất rồi, mỗi giai điệu, mỗi âm thanh cất lên của bài hát khiến cho lòng mình có một cảm giác như đang bị những con dòi ngấu nghiến tan nát. Mình lớn lên cùng bà ngoại ở trốn thôn quê, ba mẹ ly hôn từ lúc mình mới chào đời, sau đó thì mẹ đi thêm bước nữa và sống ở thành phố, vì vậy mà mình sống với bà từ nhỏ. Đi học thường bị bạn bè xem thường vì xấu xí, da đen, vì nghèo nên ăn mặc rất luộm thuộm. Mỗi lần lên khai giảng nhìn các bạn có cha mẹ dẫn đi ăn uống, rồi đi mua văn phòng phẩm, nhiều lúc mình rất tự ti. Vì mỗi lần khai giảng, đồng phục đều do bà ngoại đi xin về cho mình mặc, tuy cũ kỹ, dính mực, nhưng vẫn làm cho mình thích thú, sách giáo khoa thì phải đi xin các anh chị lớn hơn mang học lại... dài quá nên mình ko viết nữa hihi, mõi tay quá. Tính mình nhút nhát, thích ở một mình trong một góc phòng để tránh mọi người nhìn thấy mình, vì nếu có người nhìn thấy thì mình sẽ rất ngại ( cảm giác khó tả lắm 😅). thích nghe nhạc có những giai điệu ma mị, xa xăm tựa nhu bài này. Xém nữa quên mất còn một bài khác mình rất thích nữa tên là : Scarborounth fail. Giai điệu cho đến lời bài hát rất là ưng ý mình luôn 😊😊
Hôm nay. Mẹ không phải vì con mà làm mẹ, mẹ chọn làm mẹ vì mẹ yêu bố. Nếu một ngày mẹ hối hận cũng không hối hận vì sinh ra con, nhưng mẹ hối hận vì đã đánh giá sai bố con. Cầu mong tất cả những người mẹ trên thế giới đều sinh con an toàn và thuận lợi, cầu mong cho tất cả những đứa trẻ sinh ra đủ tháng, cầu mong cho tất cả những người mẹ đều tuyệt vời, và những người chồng cũng yêu thương mẹ thật nhiều..
...tớ rất sợ đáy biển, vì nó sâu và đen tối lắm.. ..nhưng mà..so với lòng người thì đáy biển chẳng là gì cả.. ...tớ sợ một ngày nào đó..toàn bộ cơ thể tớ bị nhấn chìm xuống đáy đại dương sâu thẳm, tớ sợ nước biển lại tràn vào tai, vào cổ họng tớ..tớ sợ bản thân yếu đuối không dám vùng dậy, tớ sợ lại sợ cảm giác bất lực tuyệt vọng ùa về, tâm hồn rỗng toang vì những điều đã trải qua..nhưng....điều cuối cùng tớ sợ lại là cảnh tớ lênh đênh trên mặt nước, lại thở và vẫn sống tiếp những tháng ngày tăm tối ấy, được thở một lần nữa à..đúng là phép màu nhỉ.. nhưng tại sao lại chẳng thấy hạnh phúc thế này....xin..hãy cứ để tớ chìm xuống nơi đáy biển ấy,..hãy cứ để tớ chìm xuống một cách thật yên bình và nhẹ nhõm..tớ chỉ muốn thế thôi..
Người ta nói nếu tâm trạng không tốt thì không nên nghe những bài nhạc buồn,nhưng có những người luôn luôn cười vui vẻ , hiểu chuyện đến đau lòng không muốn liên lụy tới người khác một phần vì họ sợ nếu mình nói ra..sẽ có người thấu hiểu và lắng nghe chứ,sẽ có người ở lại những lúc họ suy sụp không,hay lại rời đi và nhìn họ với ánh mắt khinh thường và sợ hãi,liệu họ có chịu đựng được không,mình có làm ảnh hưởng tới họ không nhỉ??những suy nghĩ tiêu cực tự ti và lo sợ cứ thế tuôn ra một cách không thể kiểm soát .Thật khó để có thể ngừng lại,thật khó để có thể mở lòng và tin tưởng một lần nữa..họ cười để che đậy đi mớ cảm xúc hỗn độn trong lòng mình ...một ngày hai ngày ba từng chút từng chút một dồn nén tới mức khó thở...đến một lúc khi khóc một mình quá nhiều ..cái cảm giác cô đơn,lạc lõng khi không ai có thể hiểu..từ từ ăn mòn tâm trí họ,họ vẫn sống bth,thời gian rồi sẽ chữa lành tất cả,nhưng có thật là thế không? Nó không mất đi mà cứ âm ỉ dày vò họ,họ mất đi khái niệm vui vẻ ,thử tưởng tượng nếu 5p 1 tiếng 24h một năm 2 năm khi bạn không phút giây nào là vui vẻ mà toàn là nỗi buồn và bạn bất lực là mọi cách nhưng nó không biết mất bạn có chịu nổi không?đây chính xác là một phần của những người trầm cảm,những dòng chữ này có lẽ vẫn chưa thể miêu tả được một cách hoàn chỉnh.Cuối cũng những người bị trầm cảm nặng chọn cách tự tử,họ có lẽ biết đâu chết đi mình sẽ được giải thoát và không phải chịu đựng nữa ...mình đã từng là nạn nhân của trầm cảm và hiểu được nó đáng sợ đến nhường nào,mong những ai có người thân bạn bè đang bị trầm cảm hãy quan tâm , lắng nghe và ở bên lúc họ cần,bản thân họ đã đủ bất hạnh rồi xin hãy nhẹ nhàng với họ và cố gắng đưa họ đến tư vấn tâm lí và trị liệu và đồng hành với họ.Cảm ơn mn đã kiên nhẫn đọc đến đây.Chúc mn luôn luôn vui vẻ và hạnh phúc,tìm đến được bình yên trong tâm hồn❤.
“Đáy biển” nơi lạnh giá và cô đơn,nơi biết bao người gieo mình xuống bao trùm xung quanh một màu đen tối dù hét khan cả cổ cũng chẳng ai nghe ai thấu Có lẽ”đáy biển” là nơi đau buồn nhất ,tại sao ai cũng gieo mình xuống nơi này 😊
Có người bảo t kiếp sau muốn trở thành cái gì, t không tin kiếp sau nhưng nếu thật sự có kiếp sau t muốn trở thành 1 con sứa không tim không não trong suốt tự do trôi khắp biển cả 😊
Mình từng đọc được một cfs như này: "Tôi đã từng là hủ nữ. Tại sao nói "đã từng" ? Bởi vì hiện tại tôi không còn dám chắc mình có thể bình tĩnh gán ghép những bạn nam với nhau như trước đây. Vài năm trước, tôi biết đến một nhóm nhạc nam, tôi cũng giống như mọi người trở thành fan couple, trở thành hủ nữ. Khoảng thời gian đó tôi rất thích thú với việc tìm đọc những chuyện tình cảm của các bạn nam. Tôi rất tôn trọng họ, và tôi cho rằng mọi người đều có quyền yêu và được yêu, bất kể giới tính nào. Năm lớp 9, tôi có thầm thích một bạn nam, nhưng vì tôi khá tự ti, vả lại tôi muốn tập trung học khiến bố mẹ vui lòng nên không nói ra. Từ năm lớp 9 đến lớp 11, tôi vẫn thích anh ấy, vẫn như cũ không nói ra. Chúng tôi sang cấp 3 vẫn học chung lớp, điều này khiến tôi cảm thấy vui vẻ trong một thời gian dài. Thanh xuân của tôi có thần tượng, có người mình thầm thích, mà tôi cũng giống như ba mẹ mong muốn - luôn cố gắng học thật giỏi, từ năm lớp 8 hầu như năm nào tôi cũng là học sinh giỏi nhất lớp. Tôi luôn cảm thấy mãn nguyện về thanh xuân của mình. Năm lớp 11, anh ấy chuyển đến phía sau tôi ngồi. Vì thầy cô thường bảo họp nhóm 4 người, chúng tôi dần dần trò chuyện nhiều hơn, khoảng cách dần được rút ngắn. Anh ấy đối xử với tôi rất tốt, điều này khiến mọi người thường nhìn chúng tôi một cách mờ ám. Lúc ấy tôi chỉ đỏ mặt quay sang chỗ khác, còn anh ấy thì cười cười. Cuối năm lớp 11, anh ấy tỏ tình, chúng tôi quen nhau. Năm lớp 12, mặc dù phải tập trung cho việc học, nhưng tình cảm giữa chúng tôi vẫn rất tốt. Tôi ngoài là một fan đam mỹ, còn là fan của ngôn tình. Tôi vẫn luôn mong mình sẽ tìm được người đi cùng mình đến cả cuộc đời, và tôi nghĩ mình đã tìm được. Và sau bao nổ lực học hành, chúng tôi thực sự đã đổ Đại học. Cả hai học khác trường, ban đầu tôi khá lo lắng về điều này, nhưng anh ấy, bằng những hành động của mình, đã làm tôi tin rằng, chúng tôi sẽ đi đến một cái kết HE. Lúc học ĐH, tôi quen khá nhiều bạn mới, trong đó có một cậu bạn cũng được rất nhiều người chào đón vì cậu ấy đẹp trai và hay cười. Nhưng có thể vì bị ngôn tình tác động, tôi không tin giữa nam nữ có tình bạn thân, nên dù cậu ấy rất thân thiện, tôi cùng không quá gần gũi. Dù vậy, cậu ấy vẫn thường hay đi chơi với nhóm tôi, bởi vì được cô bạn cùng phòng tôi rủ. Tôi cũng thường rủ bạn trai đi cùng, bởi tôi muốn cùng anh ấy trải qua những kỉ niệm đẹp nhất. Mọi chuyện dường như đều rất tốt đẹp, tôi cảm thấy mình thật may mắn vì đã trải qua cuộc sống suông sẻ như thế. Thế nhưng, cuộc sống thì đâu đẹp như mơ. Chúng tôi tốt nghiệp đại học, mỗi người đều tìm cho mình một khoảng lương khá ổn. Năm tôi 25, đây là thời điểm tôi thấy mình có thể nghĩ đến chuyện lấy chồng. Tôi có người mình yêu, chúng tôi yêu nhau gần 9 năm trời. Một tình cảm mà những tưởng chỉ có trong câu chuyện ngôn tình. Và một ngày,đùng một cái, anh ấy nhắn tin bảo "Chúng ta chia tay đi." Nếu là bạn, bạn cảm thấy thế nào ? Tôi cho rằng anh ấy đùa, tình cảm bao năm đâu thể nói chia tay là chia tay. Tôi nhắn lại anh "đừng đùa, không vui đâu". Anh nhắn lại "không đùa". Tôi vừa định hỏi tại sao, liền thấy đt có thông báo. Tin mới đăng nhất trên fb là anh. Anh đăng hình anh và cậu bạn kia ôm nhau, kèm cap "Mặc dù có nhiều khó khăn, nhưng anh sẽ luôn yêu em. " Và tag cậu ấy. Lúc ấy tôi có cảm giác gì nhỉ ? Đau lòng? Tuyệt vọng? Phẫn nộ? Không rõ nữa, chỉ biết lúc ấy đầu óc tôi trống rỗng, chỉ biết nhìn chằm chằm tấm hình ấy. Không lâu sau, cậu bạn kia cũng tag anh một tấm ảnh, là cap màn hình phần mềm been together. Số ngày trên đó là 400 ngày - hơn 1 năm. Lúc này tôi thật sự bùng nổ. Con người dù hiền đến mấy cũng có giới hạn của mình. Mà tôi chưa từng cho rằng mình hiền. Tôi lúc ấy chỉ muốn vào bài viết họ mà mắng chửi. Thế nhưng tôi vẫn kiềm nén được. Soạn rồi xoá, xoá lại soạn, cuối cùng chỉ cmt hỏi "Tại sao ?". Cậu rep lại "Xin lỗi, nhưng X (tên cậu ấy) thật sự yêu anh ấy, và anh ấy cũng vậy. Y (tên tôi) hãy tìm người xứng đáng với Y hơn nhé". Anh ấy cũng rep" em đừng trách X,em muốn trách thì trách anh này. Nhưng xin em đừng tổn thương cậu ấy,cậu ấy không có lỗi." Tôi "..." Cậu ấy không có lỗi, vậy người có lỗi là tôi ư ? Ừ nhỉ, tôi ngu thật, thế mà dành 10 năm trời để yêu một người, còn tin rằng mình sẽ có một câu chuyện tình đẹp như chuyện ngôn tình. Có phải bạn thắc mắc tại sao một năm họ quen nhau một khoảng thời gian dài đằng đẵng như thế mà tôi vẫn không hay biết gì không? Thật ra là có, có những lúc tôi tưởng anh có người con gái khác. Nhưng cuối cùng vẫn chọn tin anh. Bởi từ nhỏ tôi luôn cho rằng, sự tin tưởng là nền tảng cốt lõi trong tình yêu. Ấy vậy nào ngờ... Mọi chuyện đâu chỉ dừng lại ở đó, anh ấy và cậu ấy rep không lâu liền có vô số người, cũng là những người tôi từng học chung,mà tôi biết họ là hủ (vì chúng tôi từng lập một nhóm tên "Hội hủ" để bàn luận truyện đam mỹ) vào cmt bảo tôi hãy chúc phúc cho họ, bảo tôi là hủ mà, phải nên vui mừng khi tác hợp được một cp chứ, còn có một cmt nửa đùa nửa thật bảo "haiz, chị rất tiếc khi phải nói, mày chỉ là nữ phụ đam mỹ thôi.". Rồi sau đó là hàng loạt cmt đùa giỡn. Nữ phụ ư? Bao nhiêu tình cảm, bao nhiêu tin tưởng, bao nhiêu hi vọng... Bây giờ nó lại bị người ta chà đạp thế đấy. Tôi xứng đáng phải chịu những thứ đó sao? Tôi làm sai sao? Sai khi ảo tưởng mình sẽ trở thành nữ chính ngôn tình, ấy mà bây giờ bị người ta khinh thường như một kẻ thứ 3 xen vào tình cảm người khác. Trong những cmt ấy có người còn nói "Hay là mày kì thị à?" Kì thị ư? Không hề. Cái tôi tức giận là sự phản bội tình cảm, thứ mà tôi căm ghét vô cùng. Nếu như anh thích cậu ấy, anh có thể chia tay tôi để quen cậu. Tại sao lại bắt cả hai tay như thế? Tại sao lúc quen cậu ấy vẫn ngày ngày nhắn tin với tôi. Tại sao lại vì tôi chép ra những câu nói của nam chính ngôn tình mà tôi thích, mỗi ngày đều gửi cho tôi? Tại sao vẽ cho tôi một cuộc sống mà hồng tươi đẹp, để rồi tàn ác cướp lại nó? Còn cậu, tại sao lại thản nhiên quen anh dù biết tôi và anh đang quen nhau chứ? Tại sao chứ hả? Những lời cmt của những người kia cũng tổn thương tôi không kém. Lúc mà tôi cần nhất, không một ai đứng ra bênh vực tôi. Mọi người đều cảm thấy nếu có hai bạn nam yêu nhau, thì nếu có ai chen vào là một tội ác tày trời vậy. Mà với họ, tôi chính là tội ác ấy. Thật ra với một người tự ti như tôi, tôi chưa từng nghĩ sẽ viết ra những dòng này. Đây là một page tôi rất thích và đã theo dõi từ lâu. Tôi hiện tại không muốn giấu những uất ức này trong lòng nữa, sẽ phát điên mất. Tôi hi vọng những ai đọc được, khi gặp được một cp, nếu biết giữa họ có sự tồn tại của một người nữ nào, nếu không hiểu rõ, xin đừng mắng chửi họ. Bạn sẽ không biết, cũng không bao giờ biết được những lời bạn nói ra sẽ là một trong những nguyên nhân dồn người ta vào tuyệt lộ đâu..."
Một cô gái nhỏ đứng cạnh bờ biển tối tăm, sóng đã dạt vào ướt đẫm tà váy trắng. Tôi muốn ngủ 1 giấc thật ngon, có tiếng ru rì rào của sóng biến, có vòng tay vỗ về của từng cơn sóng. Cuối cùng, không kịp nữa rồi, từng đợt sóng, từng đợt cứ dạt dào,chúng đã nhấn chìm tôi, nhưng nó không hề nghẹt thở như cuộc đời này. Biển cả ấm áp lắm!
Sinh ra trong một gia đình k khá giả, 3 tuổi mẹ ruột bán cho mẹ nuôi hiện tại….mười mấy năm sống cùng mẹ nuôi như sống trong địa ngục, bị mẹ nuôi ép kết hôn, k chịu nỗi nên đã trốn nhà lên hcm, được 4 năm rồi, con người ta thật là lạ lúc ràng buộc thì muốn được tự do, lúc tự do lại muốn bị ràng buộc……..k bạn bè, k người thân, có người yêu thì cũng như k có. 🙂😊
Tôi ngay lúc này đang chìm đắm trong đau đớn. Tôi năm nay 18 tuổi, độ tuổi mà người đời cho là đẹp nhất , rực rỡ nhất. Nhưng đối với tôi nó thật khó khăn. Ngay cả thở cũng mệt mỏi. Còn có hơn 80 ngày nữa tôi thi đại học, ngày mai là ngày khảo sát toàn thành phố. Nhưng chẳng có việc gì hoàn thành. Tôi bỏ dở kì thi để lên viện với mẹ. Tôi ước gì áp lực của tôi chỉ là áp lực học tập như các bạn đồng trang lứa. Nhưng không, tôi không biết vì sao mình lại được lựa chọn trưởng thành theo cách này. Đêm qua, tôi phải nhìn thấy mẹ khóc nức nở, từng dòng máu bò xuống từ vết rách ở khóe mắt mẹ , nhuộm chiếc cổ mẹ tôi đỏ, ướt đẫm chiếc áo màu hồng mẹ tôi yêu thích. Bố tôi đánh mẹ tôi, gãy xương mũi. Chỉ vì nghi ngờ mẹ tôi ngoại tình. Hắn cứ vậy đánh vào mặt mẹ tôi, rồi chửi rủa mẹ tôi lăng nhăng, dù hắn cũng ngoại tình còn bị mẹ tôi bắt tại trận. Tôi chỉ hận ko thể đâm chết kẻ đã đánh mẹ tôi thành ra như vậy, sao người máu lạnh như vậy lại là đấng sinh thành của mình? Tại sao mẹ tôi lại phải chịu sự đau đớn tột cùng đến vậy? Tại sao tôi cố gắng nhưng tất cả chỉ để nhìn thấy đôi tay mẹ đẫm máu? Tại sao tôi lại phải trưởng thành như vậy? Tôi gần như không ngủ 2 đêm để ôn thi, nửa đêm gọi cấp cứu, chuyển viện 3 lần, hơn 3h sáng mới ổn thỏa. Tôi chỉ biết bất lực khóc. Chỉ còn biết chửi rủa đời đối xử với tôi bất công. Bác sĩ nói chi phí phẫu thuật phải hơn 20tr. Tôi nhập viện cho mẹ cũng phải đi vay tiền. Tôi lấy đâu ra số tiền lớn như vậy đây? Tôi nhắn tin trả người đánh mẹ tôi, hắn buông câu : " Tự làm tự chịu" Tôi phải làm sao đây, giữa lòng thành phố rộng lớn này, tôi phải làm gì đây? Liệu tôi có thể hoàn thành được ước mơ tôi vẫn luôn ấp ủ? Liệu rồi có phải mọi thứ sẽ tốt hơn không?
Đồng cảm cùng với "em bé". Em hãy mạnh mẽ & hạnh phúc em nha, chị cũng từng có tuổi thơ như em, chị thấy "sau cơn mưa trời lại sáng", thật sự đọc cmt của em chị đã khóc. Hông có nơi nào là hẻm cụt hết em ạ, em hãy vui vẻ & chăm học để báo hiếu cho mẹ nhé, thật ra em hạnh phúc là niềm vui của mẹ, học giỏi, tìm hiểu thêm về Luật để bảo vệ mẹ em nha. Mạnh mẽ lên !!! Chaiyo
Tôi đã nuôi một bé mèo tên Đậu , từ khi có bé tôi đã cảm thấy vui mỗi khi tôi buồn . Những lúc học bị áp lực tôi đã muôn ‘44’ nhưng khi thấy Đậu tôi lại ko có cái suy nghĩ vớ vấn và điên rồ đấy nữa . Nhưng cuộc sống thật phũ phàng , có sự sống thì phải có cái chết . Nên…………một ngày , tôi đã thấy Đậu ko còn đc năng động như mọi ngày nữa , vốn là một đứa rất ham ăn nhưng hôm nay tôi mang đồ ăn ra bé lại ko ăn , mà chỉ nằm yên một chỗ khi đó tôi nghĩ bé chỉ buồn ngủ thôi . Nhưng sáng mai ……….. bé chỉ còn là một cái x.á.c ko hồn mà thôi , người bé cứng đơ , mắt ko nhắm có lẽ …..bé đã phải ra đi một cách đau đớn và cô đơn . Tôi thầm nghĩ nếu đêm đó tôi đi vệ sinh có lẽ sẽ cứu đc Đậu nhưng ko ☹️ Từ lúc em mất tôi đã rơi vào trạng thái gần như tuyện vọng và trầm cảm , từ đó những suy nghĩ ‘44’ lại cứ luôn ở trong đầu tôi . Lúc tôi buồn nhất , muốn tâm sự với bố mẹ nhưng lại sợ , tôi khóc một mình trong phòng , tâm sự với một con gấu bông 🖤💔😊
Mèo béo vì thích Đàm Trúc nên đã đổi tên thành Gấu trúc. Nhưng cây trúc rỗng ruột, còn Đàm Trúc thì ko có trái tim. Mèo béo mãi kẹt dưới lòng sông tiếc nuối về tình yêu dành cho Đàm Trúc ko bao giờ được đáp lại. Còn Đàm Trúc thì chưa bao giờ yêu Mèo Béo dù chỉ một lần.
Tôi lúc nào cx mở bài này nên để nghe và đọc những dòng cm của các cậu tất cả đều là những câu chn buồn Tôi cx mong các cậu có thể hạnh phúc sống 1 cách có nghĩa trên đời Con người chỉ có 1 kiếp người tôi mong ai cũng đc sóng hạnh phúc dù tôi bt điều đó rất khó .......
😮😮 đừng tiêu cực đừng mất phán đoán, đừng hướng theo cảm xúc đi xuống hãy nghe vì chúng ta không được trọn vẹn và lấy động lức để thoát khỏi những mặc cảm. Vững tin vào tương lai
vô nghe nhạc vì chill vì thích những bài nhạc nhẹ nhàng mà trầm lắng như này nhưng lại vô tình nghe đc nhiều câu chuyện buồn.Mong cho mọi người nghe nhạc đều khoe mạnh và hạnh phúc tronng cs nhé!!
Hay quá
hay quá
Ngày 12/08/2020
- Một cô gái sinh năm 2002 bị chính gia đình mình ghét bỏ chỉ vì thích con gái , nói cô là đồ bệnh hoạn. Bạn bè cả thầy cô điều ghét bỏ xua đuổi cô, thời gian sau cô bị trầm cảm, cha mẹ ép cô đi khám bệnh đánh mắng , nhốt cô vào phòng.
Ngày 13/09/2020
- Vào lúc 23h42 cô gửi tin nhắn cuối cùng cho người yêu " Chị xin lỗi đã để em phải khóc nhưng cầu xin em, khi bình minh của ngày mai xuất hiện mong em đừng khóc và hãy cười thật nhiều".
- " Chị có sao không cha mẹ chị lại đánh chị hả".
-" Không có chị chỉ muốn em đừng khóc nữa thôi chị thích em cười hơn, sắp giải quyết xong rồi mẹ chị cũng dần mềm lòng rồi em ngủ đi mai gặp yêu em.
- " Dạ vâng yêu chị ❤
- Sau khi nhắn xong cô leo ra ngoài cửa sổ, lẳng lặng đi đến một cây cầu.... Cuối cùng nhảy xuống, chỉ để lại duy nhất 2 bức thư 1 cho gia đình 2 cho người yêu. Sáng gia đình phát hiện cô mất tích bèn đi tìm gần trưa mọi người đã tìm được xác cô nhờ lá thư cô để trong ngăn tủ.
- Cha mẹ cô khóc rất nhiều khi đọc dòng thư ' Con cũng là con người mà ,con không bệnh ' .
- Chị hứa sẽ gặp em mà chị sau lại thất hứa rồi, tỉnh dậy cho em. Tiếng la đau đớn của cô gái nhỏ đó làm những người xung quanh cũng cảm thấy tiếc cho họ, trong dòng thư cô gái kia để lại cho người yêu mình chỉ một câu ngắn gọn " Chị xin lỗi chị yêu em nhiều lắm, kiếp sau gặp lại chị đợi em, nhất định không được khóc phải cười lên nhé yêu em.
Truyện j đây ạ ?
@@bjyxszd_bachhuongqua ko phải truyện nha bn
@@VuNhi0101 Ủa mik nghĩ đây là truyện chứ. Hay v ? Bn cho mik xin fb của bạn ấy để xem đc ko ạ ?
Người đời luôn nghĩ như vậy là ngốc nghếch, ích kỉ thậm chí là bất hiếu chỉ biết nghĩ cho bản thân. nhưng chưa thật sự có một người nào trong số những người được gọi là gia đình ấy chịu thấu hiểu và thương xót cho cuộc đời của cô gái ấy cả, thật đáng thương.
"hy vọng ở kiếp sau chúng ta vẫn sẽ gặp nhau, chị vẫn có thể yêu em, nhưng trong bộ dạng hình hài được xã hội, gia đình chấp nhận"
Cô ấy 14t mang í trí suy nghĩ của một người trưởng thành...sinh ra trong một gia đình không khá giả,sinh ra trên vùng nông thôn.biết rõ cực khổ,đắng cay trong cuộc đời.mỗi khi tiêu cực tôi luôn bật nhạc này nghe,bài hát cứ như nói lên cuộc đời của tôi...thật ấm áp êm dịu,cũng thật buồn và mất mát 😊
Giống nhau thật nhưng tôi 16 và bạn 14 cả 2 đều khác tuổi nhưng câu bạn nói đều giống hoàn cảnh cả 2
mình ôm bạn một cái nha
toi cũng vậy nhưng chỉ khác là tôi sinh ra trên thành phố và chính vì vậy mà tôi bị mẹ tạo áp lực học hành
@@PhuongAnhNguyen-qy5jl nếu thấy áp lực quá hãy giải tỏa nó đừng phải kìm nén hay chịu đựng nhé .
Mình cũng giống bạn...chỉ vì muốn được yêu thương mà khiến bản thân trưởng thành r lm mất đi nụ cười vốn có.
Điểm danh năm 2024 ai còn nghe không nào ❤
Cooo
🎉
Có
May mà vẫn còn có người
Tui
Ba mẹ tôi li dị, ba là người thương tôi nhất cũng vì bệnh mà mất bỏ lại tôi, mẹ đi thêm bước nữa xa xứ. Bỏ lại tôi cho bà ngoại tôi nuôi, bà cưu mang lo cho ăn học, tôi học xong..đi làm và có thai ngoài ý muốn, một mình ẩm con về bà lại nuôi thêm con mình. Thằng bé gọi bà bằng bà cố. Bà thương yêu và cho hết những gì bà có, năm nay bà 88 tuổi rồi… nó mới 6 tuổi mà đêm qua bật dậy khóc rồi nói “ mẹ ơi, nếu bà cố mà mất thì ko còn ai yêu thương mẹ con mình nữa hả?” Tôi cứ ám ảnh câu nói thằng bé mà khóc cả ngày.
Thế giới này cảm giác như cô độc quá!
Cố lên bạn nhé đừng buồn 😊😊😊😊
Ông trời ko lấy đi hết của ai thứ gì bạn à. Cố gắng lên
Cố gắng lên bn❤
加油❤
Mạnh mẽ lên nào bạn.. mọi thức tốt đẹp đang còn phía trước.. cố lên nhé, tui tin bạn làm được..
lúc tui bật bài này lên...thằng em tui lúc đó có 8 tuổi th, nhưng nó thông minh lắm, cũng dễ thương nữa, biết nói tiếng trung hàn (dù chỉ là tiếng phổ thông, bập bẹ vài từ th), người ta nói con nít nhạy cảm có thể là đúng nhỉ. Nó thấy tui nghe đi nghe lại bài này cái nó nói vs tui là
"chị hai ơi, biển lạnh lắm, cũng tối nữa, sao chị lại nghe quài bài này vậy...,chị đừng bỏ em nha.."
Tui lúc đó kiểu bất ngờ lắm í, muốn khóc to lên nhưng không đc, tại tui bị bệnh tâm lí tự mình tui biết là đc r không muốn ai quan tâm hay lo lắng lại cả. Nhưng em tui lại có thể biết tui có chuyện không vui chỉ thông qua 1 bài hát đc phát đi phát lại th sao???? hay tui đã dần mất cảnh giác vs thế giới bên ngoài mà bộc lộ ra hết 'bên trong' của mình r?tui đang dần trở nên 'bình thường' r đúng không???
Em bạn lúc đó cũng có thể có ai trong gia tiên nhà bạn đang cố nhắc nhở bạn đó, cố lên
con nít con noi chưa hiểu đời chưa báo hiếu cha mẹ bày đặt..
Mọi chuyện rồi sẽ ổn. Hi vọng những điều tốt đẹp luôn bên cạnh bạn.
Mk ước j có người hiểu bạn, động viên bạn như vậy.... T đây ko có 1 ai....
Bạn có một người em trai rất đáng quý. Hãy dần mở lòng ra với những người thân yêu và đừng để em bạn phải buồn nha ~
Những khi trái tim ta tuyệt vọng, ta lại tìm đến những âm thanh đồng điệu với tâm hồn. Tâm hồn của một kẻ muốn rời bỏ thế giới, thích nghe Đáy biển...
Lạc lõng trong chính câu chuyện của mình. Tự mình cách ly với xã hội dù không muốn lắm
Chịu đựng, nhẫn nhịn cố tỏ ra là mik ổn, lúc nào cũng cười vui vẻ nhưng vui vẻ ko có nghĩa là họ đang hạnh phúc, che giấu bản thân, cô đơn mà rơi nước mắt...
Bài này nghe thiệt là hay, giai điệu da diết mà buồn quá, âm thanh của sóng biển giống như tiếng nhạc trong bản hoà tấu đung đưa bản thân mình vào đó và giúp mình trôi lặng lẽ, tĩnh lặng như ở dưới đáy biển, healing cực luôn
Chúc ai đọc được dòng này đều sẽ mạnh khoẻ và bình an nha
Vẫn đứng sau nhạc đám ma😢
đang nghe mà nghe đúng đoạn hay lại đọc comment thằng này tôi muốn bê xác nó vào xe rồng luôn cho rồi 😢😢🤓
@@anhhuykobell 😂😂😂
@@anhhuykobell 😂😂😂
titan tv man
lâu lâu t lại vào cmt của bài hát này, đọc những tâm tư, suy nghĩ thầm kín của các b mà lòng khẽ nhói. Có lẽ là do mình cảm thấy sp hay cđ các b thật sự tệ.. nó đem lại 1 cảm giác khó lòng mà nói ra đc. Chúc các b mãi khỏe mạnh đừng kthuc mạng sống của bản thân 1 cách "nhẹ nhàng" như vậy nữa;🤍
Giống này
Team thích nhạc trung thì điểm danh nào
có tui nè ❤❤❤
Tui nx
Tui nè , iu
🎉🎉🎉🎉
đây🎉😅
Mỗi lần rơi vào tuyệt vọng t lại mở bài này lên nghe. Nó như người bạn để tôi trút hết bao nhiêu mệt mỏi, bao nhiêu uất ức buồn tủi. Mỗi lần nghe tâm trạng t như có người để giải bày giúp t thoát khỏi khủng hoảng. Mỗi lần nghe t sẽ ghi hết nỗi lòng vào đây để giải bày. Cảm ơn người đã phát hành bày này như liều thuốc chữa làm tâm hồn t❤
rat giong mik
chill
Nó là thuốc phiện của bạn :))
Em quen anh và yêu đơn phương anh cũng được 7 năm rồi. Chính anh là người đã kéo ra khỏi căn bệnh Tự Kỷ và Trầm Cảm khi ở tuổi 16, lúc đó e rất thích anh và yêu anh. Nên e đã quyết định yêu anh trong Thầm Lặng, Nhưng thật trớ trêu... Tại sao em lại là con Trai nhỉ !!
Nếu em là con Gái thì đã công khai với anh rồi. Vì biết anh cũng không thích LGBT nên em cũng cố gắng để anh không phát hiện, nhưng khi hay tin anh sắp Cưới rồi có lẽ anh biết không... Lúc đó cảm xúc của em lại rơi vào Tiêu Cực 1 lần nữa. Khi nhận được Thư Mời từ anh, em cũng đã rất cố gắng để nói cười vui vẻ và chúc mừng anh. Em cũng vui lắm, vì anh đã tìm được Hạnh Phúc cho riêng mình vì đối với anh thì em chỉ là 1 người em trai thôi. Đôi khi em cũng hận lắm, hận vì tại sao em k phải con Gái cơ chứ và tại sao người được cùng anh đi tới suốt cuộc đời của anh không phải là em nhỉ. Em cũng kiếm được Tiền và biết Nấu Ăn, dọn dẹp nhà cửa mà em cũng đâu thua họ đâu. Những cảm xúc tiêu cực này cứ theo em mãi, em thường hay cười và giỏi trong những việc đc giao. Có khi những đồng nghiệp và cha, mẹ của em đều hay khen em rằng " mày giỏi như này, ngoan như này " chắc sẽ cưới được cô vợ tốt lắm đây. Nhưng họ vẫn không biết,em thích con Trai cơ mà... phải không ??
Có lúc em cũng muốn kết thúc cuộc sống đầy mệt mỏi này anh biết không ???????
Bây giờ em cũng buông bỏ được rồi hehe... Nhưng nó có thật sự là buông bỏ hay không thì em cũng không biết.
Em cũng đang chuẩn bị cho Tương Lai của mình. Và tìm người thật sự thích mình để cảm nhận được cái gọi là Hạnh Phúc mà em đã tò mò bấy lâu nay !! 😊😊
Đây là câu chuyện của mình... Còn của các bạn thì sao ??
T cx muốn hỏi tại s tôi ko phải là con trai chứ, nếu là con trai tôi đã có thể yêu đc chị ấy, tôi có thể bảo vệ được mẹ, và tại sao chứ 😊... /cogai14tuoi/ kì thi cấp 3 đang tới.. rất nhiều kì vọng nhưng con đường cha mẹ tôi chọn ko phải là con đường tôi thích, buồn thật, giá mà tôi là con trai...
@@xuanvuthi724 cố lên bạn nhé... Cùng cố gắng vì tương lai được làm chủ chính mình và cuộc sống của mình khi không quan tâm những lời nói của người khác nha.
Thật là cảm động tui tự hỏi liệu bạn có thích mấy bạn gái có tính cách con trai không họ đều rất ngầu và nếu cắt tóc ngắn họ cũng ko khác gì con trai cả khuyết điểm là giọng nói thoi liệu bạn có thể ko
May cho bạn vì thời giờ VN thoáng vụ lgbt rồi. Tôi nghĩ bạn cũng còn ở lứa 25 còn trẻ để tìm người cùng tần số với bạn. Chúc bạn may mắn hơn trong cuộc tình mới.
@@tranlinh530 thì cũng là con gái thôi bạn, xu hướng của ngta là nam mà. Bạn ấy mà là Bi thì cũng có thể đấy, nhưng là Gay thì chịu, cô gái kia dù có giống nam đến đâu thì cũng là nữ thôi.
Đáy biển lạnh lắm, lạnh đến thấu xương. Nó cũng chưa chắc có rung cảm và lý trí, nhưng so với lòng người thì nó còn ấm áp hơn.
Lòng người ấm lắm, ấm đến nỗi có thể thiêu đốt trái tim của người đến máu thịt lẫn lộn. Nó có rung cảm và lý trí, nhưng người lại vùi mình xuống đáy biển lạnh căm, mò mẫm chút hơi ấm mong manh từ biển. Bởi vì đơn giản, nó không làm người ngã xuống như lòng người kia.
trời ơi, hay quá bạn ơi
@@thynguyen22129 mình cảm ơn nha
alo
tôi xin mượn bình luận của bạn nhé ? ❤
@@nhuhuynhh ok bn
gg geng geng
chị mình cứ luôn nói về bài này, nghe nhiều đến mức hát được luôn dù nhỏ chẳng biết tiếng trung, mình cứ vô tư không để ý, rồi một ngày nghe chị kể hết mọi nỗi lòng trong nước mắt, và nghe chị hát bài này, mình mới vào tìm nghe, mình hiểu nghe là 1 phần, phía dưới cmt có nhiều câu chuyện nhiều người cũng đang trong hoàn cảnh như chị, thấy cuộc sống màu xám, chắc chị tôi tìm được chút đồng cảm. hồi còn bằng tuổi chị tâm lý của mình cũng khá nặng nề, mình cũng nghe mãi 1 bài về nội dung nặng nề như thế này, và giờ thì may thay những ngày tháng đó đã qua. dành cho các bạn, mình thực sự hiểu cho các bạn, có thể có những điều còn vượt xa cả vốn hiểu của mình nhưng mình biết các bạn đang chiến đấu rất kiên cường, hi vọng mọi tiêu cực của chị, cùng với các bạn ở đây sẽ sớm tan biến, hãy tin rằng cuộc sống còn nhiều điều ấm áp mà ta chưa nhìn ra, chưa khám phá hết, ngày mình vượt qua được những nỗi đau ấy chính là ngày mình mạnh mẽ hơn, mình coi đó là hành trang, chưa bao giờ ngoảnh lại chán ghét quãng thời gian đó vì mình biết đó là đề bài dành cho mình, và mình đã làm tốt.
Mình cũng luôn luôn xem 😊
hôm nay tôi lại khóc như mọi khi mặc dù đã 18 tuổi nhưng vẫn yếu đuối như một đứa trẻ vậy đến việc bị la mắng cũng ngồi một góc khóc một mình có lẽ khi nhớ lại những quá khứ của mình tôi sợ hãi nhưng tôi không thể quên từ lúc tôi hiểu chuyện tôi đã không có một mỗi tình nào tôi sợ hoàn cảnh của tôi sẽ không ai chấp nhận sở thích của tôi là chơi game và nghe những bản nhạc buồn, càng buồn thì tôi càng cảm thấy bình thường có lẽ là tôi thấy bản thân mình trong đó khi xem những bộ phim buồn cũng vậy tôi không thể kìm được nước mắt tôi đã từng nghĩ đến việc không muốn sống nữa nhưng trong những gì mà tôi từng trải qua thì sự cổ vũ và động viên đan xen nhau dần dần tôi cũng không còn suy nghĩ đó nữa tôi đã quyết định rằng mình phải sống thì mới có hy vọng cho dù là không có thì tôi vẫn phải sống tiếp đến một ngày nào đó ai rồi cũng phải đi thôi
Không biết thích nghi thì chỉ có bị đảo thải thôi :D
Sànluò de yuèguāng chuānguòle yún
Duǒzhe rénqún
Pù chéng dàhǎi de lín
Hǎilàng dǎ shī bái qún
Shìtú tuī nǐ huíqù
Hǎilàng qīngxǐ xiějī
Wàngxiǎng wēnnuǎn nǐ
Wǎng hǎi de shēn chù tīng
Shéi de āimíng zài zhǐyǐn
Línghún méirù jìjìng
Wú rénjiāng nǐ chǎo xǐng
Nǐ xǐhuān hǎifēng xián xián de qìxí
Cǎizhe shī shī de shālì
Nǐ shuō rénmen de gǔhuī yīnggāi sā jìn hǎilǐ
Nǐ wèn wǒ sǐ hòu huì qù nǎlǐ
Yǒu méiyǒu rén ài nǐ
Shìjiè néng fǒu bù zài
Zǒng ài duì liáng báo de rén chězhe xiàoliǎn
Ànshàng rénmen liǎn shàng dū guàzhe wúguān
Rénjiān háo wú liúliàn
Yīqiè sàn wèi yān
Sànluò de yuèguāng chuānguòle yún
Duǒzhe rénqún
Liū jìn hǎidǐ
Hǎilàng qīngxǐ xiě jī
Wàngxiǎng wēnnuǎn nǐ
Línghún méirù jìjìng
Wú rén jiāng nǐ chǎo xǐng
Nǐ xǐhuān hǎifēng xián xián de qìxí
Cǎizhe shī shī de shālì
Nǐ shuō rénmen de gǔhuī yīnggāi sā jìn hǎilǐ
Nǐ wèn wǒ sǐ hòu huì qù nǎlǐ
Yǒu méiyǒu rén ài nǐ
Shìjiè yǐrán jiāng nǐ pāoqì
Zǒng ài duì liáng báo de rén chězhe xiàoliǎn
Ànshàng rénmen liǎn shàng dū guàzhe wúguān
Rén jiān háo wú liúliàn
Yīqiè sàn wèi yān
Láibují láibují
Nǐ céng xiàozhe kūqì
Láibují láibují
Nǐ chàndǒu de shǒubì
Láibují láibují
Wú rén jiāng nǐ dǎlāo qǐ
Láibují láibují
Nǐ míngmíng tǎoyàn zhìxí
Hb
Thật ra đối với mình thì: "Chết cũng là một sự giải thoát". Có thể mọi người không hiểu tại sao mình lại nghĩ như vậy nhưng với mình thì là vậy. "Đáy biển" luôn là bài hát mình nghe nhiều nhất. Khi thì nhàm chán, lúc buồn tủi cũng có khi mệt mỏi, đôi lúc tâm trạng đột nhiên như rơi xuống đáy vực khóc không ngừng chẳng biết tại sao hoặc không vì gì cả chỉ đơn giản là muốn nghe. Không biết khi nào bản thân có thể đánh một giấc ngủ thật say không mộng mị không cần nghĩ ngợi không cần tỉnh giấc
Hiện tại mình vẫn ổn vì có một người từng nói với mình: "Chẳng sao cả nếu bạn không có ước mơ của riêng mình, miễn rằng bạn luôn hạnh phúc." , “Hạnh phúc chính là điều mà cậu đang tìm kiếm. Vậy thì hạnh phúc dành cho chính mình là điều tốt đẹp nhất, cậu chẳng có ước mơ trong tương lai, những ước mơ lớn lao nhưng cuộc sống của cậu hiện nay cũng sẽ khiến nhiều người phải ao ước.”
Mình hiện tại vẫn cố gắng sống thật hạnh phúc, tuy rằng hiện tại trong đầu vẫn rất mơ hồ nhưng mình vẫn cố gắng đi tiếp.
Bạn muốn hạnh phúc thì bạn hãy cố tìm 1 con đường mà bạn thích
Hạnh phúc thì đâu đến từ cố gắng chứ bạn, có lẽ mình đã quá cố gắng để hạnh phúc hơn và làm những thứ để một ngày nào đó được hạnh phúc, dần mình tự nguyện và nó là điều đương nhiên để rồi mình quên luôn mong muốn và hạnh phúc hiện tại của mình là gì đây..? Mình chạy theo hạnh phúc đến một ngày những điều mình cố gắng nó điều là vô nghĩa. Suy thật….
hay
@@tientruong3718 hạnh phúc đơn giản lắm bạn,nhìn thấy gia đình khỏe mạnh vui vẻ hay giản đơn hơn cả là ăn món mình thích. Hạnh phúc không đến từ đâu cả mà là chính cách bạn nhìn nhận nó. Vậy nên đừng vì chút suy nghĩ tiêu cực mà bỏ qua những hạnh phúc giản đơn bạn nhé
nếu đang cảm thấy chán nản hay mệt mỏi trên con đường mình chọn thì hãy dừng lại một nhịp và nhìn lại chặng đường mình đã đi qua, con đường biết bao chông gai mà bạn vẫn cố gắng vượt qua đấy thôi nên hãy cố lên nhé
bản thân nghe nhạc chỉ vì giai điệu hay và sâu lắng, nhưng mà lướt cmt của đa số mọi người ở dưới xong mình hy vọng và cầu mong mọi tiêu cực của các bạn sẽ tan biến, tất cã mọi thứ tốt đẹp sẽ đến sớm với mọi người, hy vọng mọi người chì nghe nhạc để có đc 1 time chill lắng, đừng để tâm đến nội dung và sub của bài hát nhé ! yêu tất cả mng
T thấy quán cf mở hay nên vào nghe thôi mà lyrics hoảng quá, cũng sợ lời bài hát ảnh hưởng tiêu cực lỡ ngta nghĩ quẩn
@@chanhmatong4140
ppp
T cũng thấy vậy đọc cnt tụt hứng nghe luôn :))
Một người đã và vẫn đang vướng trong một mớ hỗn độn, bề ngoài thì yên bình bên trong thì dậy sóng và không cách nào khắc phục. Nhưng chưa bao giờ dám nghĩ đến có thể làm tổn hại bản thân. Vì những người máu thịt của mình ở lại, vì còn fai trách nhiệm và là động lực sống cho họ. Nhiều khi thật là mệt mỏi với cái trách nhiệm ấy, nhưng biết làm thế nào đây. Chỉ biết fai cố gắng, không tự huỷ hoại mình và còn fai thật khoẻ mạnh vì những người yêu thương. Cố gắng lên nào!
Bài hát này luôn khiến mik có một cảm xúc khó tả, mik đã từng có một khoảng thời gian bị tự kỷ, tự làm đau bản thân mik, còn hay lấy dao rọc giấy cắt vào tay để lại rất nhiều vết thương, nhưng mik ko cảm thấy đau, khi có ai hỏi tôi về những vết thương ấy tôi đều nói dối và ngay cả ba mẹ tôi cũng ko biết, chỉ mik tôi biết, r từ từ mik cố gắng ổn định cảm xúc và bệnh tự kỷ của mik cũng có giảm bớt r, mik ko còn tự làm đau bản thân nữa vì có người đã từng nói vs mik rằng " nếu cậu buồn hãy nói chuyện với tớ và tớ sẽ luôn nghe cậu nói nên hãy cười tươi lên nhé tôi tin bn"...
Tôi mong không ai như bn và tôi bj nữa ❤
Một ngôi sao đang dần toả sáng và bay lên từ dưới đáy biển. Toả sáng bạn nhé, mình và mọi người luôn tin bạn ^^
@@ToanNguyen-iy1dh cảm ơn bạn rất nhiều 🥹🥹🥹
bạn có 1 người nghe bạn nói, kể chuyện thật tốt. Có thật nhiều người vẫn đang tự vấn bản thân, hỏi bản thân tôi tại sao phải chịu nhiều áp lực như vậy khi tuổi đời vẫn còn 21, bên ngoài luôn cười luôn nói ai biết bên trong tôi lúc nào cũng tự hỏi bản thân liệu tôi có thể làm điều gì để thoát khỏi hoàn cảnh này của bản thân. Tôi từ lúc cầm balo bộ đội về nhà đã ko ăn đc một bữa cơm trọn vẹn gia đình, tôi hứa với bà tôi rằng bà chờ con đi lính về sẽ mua cho bà nhiều quà, bệnh tật hành hạ bố mẹ tôi tôi chẳng thể làm gì, công việc mệt mỏi ko phải khó kiếm nhg mà một thg ms đi lính về thì tôi có thể làm gì ngoài bán thời gian sức lực của mình cho tư bản kiếm vài đồng. Bạn liệu có thấy cơn mưa ngoài cửa xe buýt lúc trời tối chứ, tôi đã khóc lúc đó, quá mệt mỏi, tôi mới có 21 tuổi. Tôi không thể làm chỗ dựa cho ai cả, tôi muốn những thứ tốt đẹp cho người thân của tôi. Cuối cùng chỉ còn lại bản thân của mình😁. Vẫn phải cười!
ôm bạn 1 cái
Mọi người có còn nhớ 1 người con trai đã gieo mình dưới dòng sông Tương Giang không? Nhìn người mình yêu cưới người khác, tự nhủ rằng mình sẽ chờ người đó đến năm 35 tuổi nhưng cậu chọn cách gieo mình dưới dòng nước lạnh giá .Cậu đã chọn 1 nơi tĩnh lặng, yên bình. Nơi đó đẹp lắm đúng không Nam Khang?
xót xa 1 kiếp người...
....
ne mi ban that ngoi cmt chac moi tay lem dung hong
@@BìnhĐinh-j2n rồi mi nhắn câu gì đấy?
Cậu mãi mãi chờ 1 kẻ vô tâm
Tớ thích tắt hết đèn và đắm mình vào những đoạn nhạc lặp đi lặp lại, rồi ướm đánh thử lên trên cây đàn của mình, vừa nhấn từng nốt vừa khóc. Cô đơn mà sao thực đến lạ lùng, mình sẽ để cho những âm thanh nhẹ nhàng ấy dẫn mình đi thật xa, để mình thấy yên bình hơn tất cả trong không gian nhỏ hiếm hoi của mình, dù tiếng đàn của mình vỡ vụn và không hoàn hảo, nhưng "trong cơn mơ người sống phần thực nhất", nó luôn là cảm giác vừa xa rời hiện tại lại vừa gần với hiện tại nhất của mình. Cảm ơn bạn đã dịch, vì đã giúp mình có thể đắm chìm vào trong bản nhạc này lần nữa, theo một cách khác sâu sắc hơn ❤
mik cũng thế mà mik đánh piano
minh cv, nhưng mình kh biết chơi nhạc cụ, thật muốn giải bày qua từng nớt nhạc. nhưng cảm giác từng muốn 44 mà nghe bài này đã ra tới biển cả. nhưng kh đủ dũng khí. kh đủ dũng khí để buông bỏ bố ở lại. nhưng mệt quá, bh việc tâm lí mình đã ổn định hơn r, nhưng nó có thể len lỏi đâu đó có thể nuốt chửng mình. thậc sự rất muốn "kh tồn tại"
Tôi đã từng nghe rất nhiều bài hát, mọi ngôn ngữ nhưng có lẽ bài này là hợp với tâm trạng tôi nhất, ít nhất là hơn tất cả những gì tôi đã nghe
-có một chàng trai yêu một cô gái cùng khối với cậu.
-cậu gặp cô ấy khi cậu đang đi mua đồ ăn.
-cô ấy có rất xinh đẹp,ai cũng mơ ước có được cô ấy"tôi cũng ước vậy"
-năm cuối cấp 3,cậu đã tỏ tình cô ấy như cô đã từ chói và cậu cũng biết mình không thể đến bên cô ấy...
- 4 năm sao hộp lớp tôi không thấy cô ấy tưởng cô ấy không tới...
1 năm
2 năm
3 năm
4 năm
-5 năm,5 năm nửa cũng không thấy cô ấy đến😢
Năm thứ 7 , mọi người thấy tôi lúc hộp lớp cứ chong ai đó đến thì hỏi,tôi cũng trả lời....lúc đó tôi mới biết cô ấy mất cũng được 13 năm rồi....
-ngày tôi tỏ tình cô ấy là lúc cô ấy bị ung thư gian đoạn 2...cô ấy từ chối tôi vì cô ấy biết cô ấy sẽ không sống được bao lâu,tôi cũng biết thêm là lúc đó cô ấy cũng thích tôi từ cái ngày xuống mua đồ ăn.......tạm biệt cô gái tôi yêu😊
cô ấy với tôi có duyên không có phận🤕😥
❤
Thật ra mình bị tự kỷ và giờ mình cảm thấy như đang bước vào đường cùng, mình sợ ko có công việc nhưng cũng rất sợ phải làm việc với những người lạ. Mình giấu căn bệnh của mình mà không dám nói với ai. Trước đây mình là một người vui tươi và giỏi giang nhưng trải qua nhiều chuyện mình đã trở nên thật tồi tệ. Ước gì mình có thể quay trở lại là mình của trước kia😢
Ước gì có ai động viên mình
Hiện giời bạn ra sao rồi
@@hletronghoang4516 sau khi cmt tâm sự thì mình ổn hơn rồi, mình sẽ từ thay đổi. Mình cảm ơn bạn đã quan tâm mình
@@HuongGiangNguyen-us3cfcố lên bạn nha ! Cuộc sống có nhiều thứ đáng quý lắm
Cho mình ôm bạn một cái nha. Mình củg giống như bạn ngày trước rất giỏi kiếm tiền rất hay. Nhưng sau này cảm giác co mình lại với tất cả k dám lm việc chung với người lạ mặc dù công việc của mình ngày trước là giao tiếp ý. Mình đã vược qua đc r bạn cố lên nhaaa 🫂
Năm em lớp 6 tôi lớp 8
Năm đó tôi là sao đỏ,em đi học muộn bị tôi bắt lại hỏi tên,lúc đó em đưa cái mặt vô tội van xin khóc lóc kể lể lý do.Tôi có cảm giác như nếu không để em đi thì con bé đó chắc cũng dám quỳ xuống xin nữa.Đương nhiên hôm đó em được tha rồi
Ra chơi em tìm tôi rồi dúi vào tay tôi viên kẹo bọc giấy kính bảo là cảm ơn chuyện khi sáng còn chưa kịp mở miệng ra nói thì em phán"vậy là coi như nhận hối lộ em méc hiệu trưởng"rồi cười ầm lên
Sau đó tôi trở thành bảo kê cho em mỗi khi đi muộn
Năm em lớp 9 tôi lớp 11
Không chung trường nữa nhưng hai đứa vẫn rất thân nhau.Em kể tôi nghe về mối tình đầu của em trở thành quân sư tình yêu của em
Năm em 18 tôi 20
Em chia tay sang nhà tôi khóc nức nở,tôi trở thành tài xế đưa em đi chơi cả vòng thành phố
Năm em 20 tôi 22
Em nói sau này em yêu ai em sẽ tặng trái tim sếp bằng giấy cho người đó,tôi nói với em là tôi cũng sẽ như vậy rồi hai đứa cười ầm lên
Năm em 23 tôi 25
Em đính hôn em tặng cho anh ta trái tim bằng giấy,tôi chuẩn bị tất bật cho đám cưới sắp tới của em, tất bật đến nỗi không có thời gian để buồn...
Năm em 24 tôi 26
Em kết hôn tôi cầm máy quay quay hết chỗ này đến chỗ nọ, hôm đó tôi uống nhiều,rất nhiều hôm đó tôi tặng em một quyển sách nói về cách trở thành người vợ tốt....
Năm Em 25 tôi 27
Em có thai nhưng bị mắc chứng sinh khó chồng em đau khổ,gia đình hai bên buồn rầu,tôi như chết lặng...
Ngày em sinh chồng em khóc,gia đình hai bên khóc,tôi khóc...
Khóc vì đến phút cuối cùng cũng chỉ có thể bất lực phó thác tính mạng của em vào ông trời
Năm Em 25 tôi 27
Con em xinh xắn nặng 3,87 kg đẹp gái như mẹ nó vậy... Nó bình thường khỏe mạnh nhưng không ai vui vì còn bận lo cho tang lễ em...
Năm em 25 tôi 29
Con em 2 tuổi rồi em ạ con bé tên Bình Nhi ghép tên vợ chồng em đấy nhóc em nhớ phù hộ cho con đấy nhé
Năm em 25 tôi 30
Hơi già để chơi Facebook để biết cfs này cho em rồi nhỉ!
Nhưng em à mãi mãi em không biết được có một người đã thương em từ khi nhận viên kẹo giấy kia mãi mãi không biết được ngày em chia tay tôi đã vui thế nào mãi mãi không biết được trong cuốn sách mà tôi tặng em ở bìa sau...
Cre:#goccuaga
❤ chẳng biết sao cậu ấy không nói ra nhỉ … , có lẽ họ sẽ có được nhau vào kiếp sau …
Ủa gì vậy trời 😭😭😭😭
Đọc vào suy ngang
haizz khớp nhạc quá bạn ơi😔
Cô gái chẳng biết đc ở bìa sau ấy là trái tim giấy mà cậu gấp và đem tặng e cùng cuốn sách đúng không 😊 tại vì sao khi e ấy chia tay đã vui như v nhưng sao lại không lấy hết dũng khí tỏ tình một lần để không bị hối tiếc 😢 vì biết đâu có khi hai người sẽ thành một đôii vì biết đâu đã có khoảng thời gian cô gái ấy mong đợi câu tỏ tình từ a nm k đợi đc r lại thôi😢
Bài hát chữa lành thật, không khóc, không oán, chỉ tủi thân mà nghe đã rất đau lòng..
Nó rất ý nghĩa với những người thực sự hiểu về nó😊
Bản thân là một người hướng nội, mà gặp quá nhiều điều không hay. Chẳng muốn tâm sự với ai. Kìm nén dần trong cơ thể. Ngày nào cũng mở bài này lên nghe như một người bạn đang an ủi, nước mắt rơi lúc nào không hay .. biết đâu giải thoát lại là cách tốt nhất cho bản thân hiện giờ.
Giống mk , từng có suy nghĩ như vậy 🥹 chỉ muốn khóc thật to ở nơi mà ko ai thấy
Ủa có ai làm gì bạn đâu mà tâm sự, sống sướng quá khổ không chịu được XD
Mình cũng vậy nhưng bạn hãy cố gắng vì người xung quanh mình 😢
mình từng đọc đâu đó là " cái chết cũng là một sự giải thoát". cuộc sống luôn có sự sống và cả sự tươi đẹp. nhưng điều đó không có nghĩa luôn đúng với tất cả mọi người. và đôi lúc người lựa chọn kết thúc cuộc đời họ không phải là kẻ hèn nhát ko dám đứng lên đối diện khó khăn và đau đớn. vì ai cũng biết, ngoài cái chết đến một cách tự nhiên - do tuổi già, là cái chết không đau đớn; còn lại mọi nguyên nhân chết khác đều là chết trong đau đớn. phải là vì điều gì để một người lựa chọn thà chết trong đau đớn chứ nhất quyết không sống nữa? chỉ có thể là cuộc sống đối với họ vốn là đã là địa ngục rồi, và họ thì đang ở trong đó.
giữa "không muốn sống nữa" và "muốn chết" đối với mình cũng có sự khác biệt rất lớn. khi một người "không muốn sống nữa" không có nghĩa là họ muốn chết. nhưng khi một người "muốn chết" thì rất có thể cuộc sống đối với họ không còn ý nghĩa gì nữa. nhưng mình tin họ luôn muốn sống một cách đúng nghĩa - hơn bất kì ai
Mình cũng nghỉ như bạn. Khi có người tự tử mọi người hay nói họ thật dại dột ngu ngốc không biết quý mạn sống. Nhưng đối với mình thì thấy họ thật dũng cảm dám chết.
Xin mời bạn giải thoát trước :D
Mỗi lần nghe bài nay, đều nghĩ về biển. Nghĩ về một ngày được hoà mình vào dòng nước biển. Buông bỏ hết những mệt mỏi và những rối rắm nơi đây.
Hi vọng được yên nghĩ trong lòng của biển, hi vọng biển sẽ ôm lấy mình.
biển k ôm b ,biển rất lạnh,nếu chết b chỉ có thể lấy cơ thể b ôm chính mình!
Lúc trước mình cũng rất thích biển, thích nhìn ra xa phía trước là biển rộng mênh mông, thích những con sóng dập dờn cứ rảnh là mình rủ bạn ra biển chụp hình quay video nhưng từ khi em trai mình té biển mất thì nhìn thấy biển mình lại tưởng tượng ra cảm giác tuyệt vọng của nó khi cố vùng vẫy sự lạnh lẽo khi em mình trầm mình trong biển kia mấy ngày trời
@@studywithme9640 nhưng mà ko sao vì đó là một cách để giải thoát
ngâm biển nhiều da sẽ bị nhăn nheo đó :v
散落的月光穿过了云
sànluò de yuèguāng chuānguò le yún
xan lua tơ duê quang troan cua lơ uýn
Ánh trăng tản mát chiếu rọi bóng mây
躲着人群
duǒ zhe rénqún
tủa chưa rấn truýn
lẩn tránh chốn đông người
铺成大海的鳞
pū chéng dàhǎi de lín
p'u trấng ta hải tơ lín
hòa vào vây cá dưới đại dương
海浪打湿白裙
hǎi làng dǎ shī bái qún
hải lang tả sư pái truýn
sóng biển vỗ ướt tà váy trắng
试图推你回去
shìtú tuī nǐ huíqù
sư thú thuây nỉ huấy truy
muốn người quay trở về
海浪清洗血迹
hǎi làng qīngxǐ xuèjī
hải lang tring xỉ xuê chi
sóng biển xóa tan vết máu
妄想温暖你
wàngxiǎng wēnnuǎn nǐ
oang xẻng uân noản nỉ
vọng tưởng cho người hơi ấm
往海的深处听
wǎng hǎi de shēn chǔ tīng
oảng hải tơ sân trủ thing
lắng nghe sâu trong lòng biển
谁的哀鸣在指引
shuí de āimíng zài zhǐyǐn
suấy tơ ai mính chai chử ỉn
tiếng ai đó rên rỉ dẫn lối
灵魂没入寂静
línghún méi rù jìjìng
lính huấn mấy ru chi ching
linh hồn chìm vào tĩnh lặng
无人将你吵醒
wú rén jiāng nǐ chǎo xǐng
ú rấn cheng nỉ trảo xỉnh
không ai đánh thức người
你喜欢海风咸咸的气息
nǐ xǐ·huan hǎifēng xián xián de qìxī
nỉ xỉ hoan hải phâng xén xén tơ tri xi
Người thích hơi thở lẫn trong gió biển
踩着湿湿的沙砾
cǎi zhe shī shī de shālì
trải chưa sư sư tơ sa li
dẫm lên bờ cát ướt đẫm
你说人们的骨灰应该撒进海里
nǐ shuō rén·men de gǔhuī yīnggāi sǎ jìn hǎilǐ
nỉ sua rấn mân tơ củ huây ing cai xả chin hải lỉ
người nói tr cốt vốn nên chìm vào lòng đại dương
你问我死后会去哪里
nǐ wèn wǒ sǐ hòu huì qù nǎ·li
nỉ uân ủa xử hâu huây truy nả lỉ
Người hỏi ta sau khi chết sẽ đi về đâu
有没有人爱你
yǒu méi·yǒu rén ài nǐ
dẩu mấy dẩu rấn ai nỉ
Có ai yêu người không
世界能否不再
shìjiè néng fǒu bù zài
sư chia nấng phẩu pu chai
thế giới có thể đừng
总爱对凉薄的人扯着笑脸
zǒng ài duì liàng báo de rén chě zhe xiàoliǎn
chủng ai tuây leng páo tơ rấn trửa chưa xeo lẻn
đừng thích tươi cười với kẻ bạc bẽo nữa được không
岸上人们脸上都挂着无关
àn shàngrén men liǎn shàng dōu guà zhe wúguān
an sang rấn mân lẻn sang tâu qua chưa ú quan
trên bờ mọi người đều mang gương mặt giả tạo
人间毫无留恋
rénjiān háo wú liúliàn
rấn chen háo ú liếu len
còn tiếc chi nhân gian này
一切散为烟
yīqiè sàn wèi yān
i tria xan uây den
tất cả đều tan thành mây khói
散落的月光穿过了云
sànluò de yuèguāng chuānguò le yún
xan lua tơ duê quang troan cua lơ uýn
Ánh trăng tản mát chiếu rọi bóng mây
躲着人群
duǒ zhe rénqún
tủa chưa rấn truýn
lẩn tránh chốn đông người
溜进海底
liū jìn hǎidǐ
liêu chin hải tỉ
tiến vào lòng biển
海浪清洗血迹
hǎi làng qīngxǐ xuèjī
hải lang tring xỉ xuê chi
sóng biển xóa tan vết máu
妄想温暖你
wàngxiǎng wēnnuǎn nǐ
oang xẻng uân noản nỉ
vọng tưởng cho người hơi ấm
灵魂没入寂静
línghún méi rù jìjìng
lính huấn mấy ru chi ching
linh hồn chìm sâu vào tĩnh lặng
无人将你吵醒
wú rén jiāng nǐ chǎo xǐng
ú rấn cheng nỉ trảo xỉnh
không một ai đánh thức người
你喜欢海风咸咸的气息
nǐ xǐ·huan hǎifēng xián xián de qìxī
nỉ xỉ hoan hải phâng xén xén tơ tri xi
Người thích hơi thở lẫn trong gió biển
踩着湿湿的沙砾
cǎi zhe shī shī de shālì
trải chưa sư sư tơ sa li
dẫm lên bờ cát ướt đẫm
你说人们的骨灰应该撒进海里
nǐ shuō rén·men de gǔhuī yīnggāi sǎ jìn hǎilǐ
nỉ sua rấn mân tơ củ huây ing cai xả chin hải lỉ
người nói tr cốt vốn nên chìm vào lòng đại dương
你问我死后会去哪里
nǐ wèn wǒ sǐ hòu huì qù nǎ·li
nỉ uân ủa xử hâu huây truy nả lỉ
Người hỏi ta sau khi chết sẽ đi về đâu
有没有人爱你
yǒu méi·yǒu rén ài nǐ
dẩu mấy dẩu rấn ai nỉ
Có ai yêu người không
世界已然将你抛弃
shìjiè yǐrán jiāng nǐ pāoqì
sư chia ỉ rán cheng nỉ p'ao tri
đời này người đã bị thế gian vứt bỏ
总爱对凉薄的人扯着笑脸
zǒng ài duì liàng báo de rén chě zhe xiàoliǎn
chủng ai tuây leng páo tơ rấn trửa chưa xeo lẻn
thế gian chỉ thích tươi cười với kẻ bạc bẽo
岸上人们脸上都挂着无关
àn shàngrén men liǎn shàng dōu guà zhe wúguān
an sang rấn mân lẻn sang tâu qua chưa ú quan
trên bờ mọi người đều mang gương mặt giả tạo
人间毫无留恋
rénjiān háo wú liúliàn
rấn chen háo ú liếu len
còn tiếc chi nhân gian này
一切散为烟
yīqiè sàn wèi yān
i tria xan uây den
tất cả đều tan thành mây khói
来不及来不及
lái·bují lái·bují
lái pu chí lái pu chí
không kịp, không kịp nữa rồi
你曾笑着哭泣
nǐ céng xiào zhe kūqì
nỉ trấng xeo chưa khu tri
người từng cười trong nước mắt
来不及来不及
lái·bují lái·bují
lái pu chí lái pu chí
không kịp, không kịp nữa rồi
你颤抖的手臂
nǐ chàndǒu de shǒu bì
nỉ tran tẩu tơ sẩu pi
cánh tay người run rẩy
来不及来不及
lái·bují lái·bují
lái pu chí lái pu chí
không kịp, không kịp nữa rồi
无人将你打捞起
wú rén jiāng nǐ dǎlāo qǐ
ú rấn cheng nỉ tả lao trỉ
không ai cứu người lên cả
来不及来不及
lái·bují lái·bují
lái pu chí lái pu chí
không kịp, không kịp nữa rồi
你明明讨厌窒息
nǐ míngmíng tǎoyàn zhìxī
nỉ mính mính thảo den chư xi
Người rõ ràng ghét cảm giác ngộp thở
👍🏻
Một bài nhạc khiến mình phải nhắm mắt nghe từng nhịp, dù là mình k hiểu đc tiếng trung, nhưng khi nghe nó làm cho mình cảm nhận đc một nỗi đau tăm tối,bế tắc của một con người bước đến đường cùng, bị người đời xa lánh, ko biết chết có phải là hết không và khi chết linh hồn mình sẽ đi về đâu..., vâng và đó chính là bản thân của mình, thật mệt mỏi...
Nghe nhiều lần nhưng chưa 1 lần chán cả, mình có thể nghe cả ngày. Tiện thể có lời khen cho bạn đã sub lời bài hát❤
❤
1 cô gái 15t mang 1 cái đầu của ng trưởng thành, sinh ra trong gia đình ko khá giả , 14t Bỏ học sớm để đi kiếm cái gọi là đồng tiền , 14t đã kiếm đc tiền bởi bản thân mik lm ra , 15t đi lm xa nhà , ko ng thân bên cạnh nên cố nổ lực kiếm tiền vì còn nhiều thứ phải lo, mệt mỏi áp lực tối lại khóc 1 mik xog ngủ dậy lại đi kiếm tiền, vì gia đình vì tương lai nên bản thân phải cố gắng mong e luôn mạnh mẽ để vượt qua giai đoạn này☺
Nghe nhạc này như những j mik đã chải qua hay thật☺
祝你好运。good luck to you
năm 17 tuổi anh và cô lần đầu gặp nhau để rồi mang tình nhau , cả 2 tự hứa sẽ không bao h rời xa nhau cùng nhau hẹn ước 10 năm sau năm 27 tuổi anh sẽ mang sính lễ đến hỏi cưới cô . số phận thật trớ trêu năm đó anh phải đi du học vào lúc 22 tuổi và khi lần du học đó sắp kết thúc , khi mà cả 2 chuẩn bị ngày đoàn tụ gặp lại nhau thì đúng vào đêm máy bay cất cánh anh là lần cuối cùng cô nhận được tin nhắn của anh sau đó anh đã mãi mãi chìm vào làn nước lạnh của đại dương mênh mông . Cho đến tận bây giời không chỉ là 27 mà tận 37 tuổi cô vẫn đợi anh vẫn chờ anh
" Chờ đến khi cô lại được nhìn thấy người đó ......
..........1 lần nữa ....."
sao nghe cam giac chanh long vc
tớ biết rõ đáy biển sâu thẳm kia quả thật rất lạnh lẽo, tớ không rõ nhưng cũng rất sợ nơi sâu thẳm nào đó ở dưới đấy, không hiểu sao mỗi lần đến gần hoặc nhìn vào nó trong đầu tớ lại có ý định muốn gieo mình xuống đó và những lần đi biển tớ đều lặng lẽ đi ra xa nơi sâu nhất hy vọng nó có thể nuốt lấy linh hồn nặng chĩu đang chết dần trong cơ thể này, chưa bao giờ tớ có cảm giác an toàn nhưng nơi đáy biển nơi tớ sợ nhất lại là nơi cho tớ cái cảm giác an toàn trước đến nay chưa từng được cảm nhận. Tớ thành thật xin lỗi những người đọc được bình luận này của tớ nếu tớ đã hủy hoại tâm trạng, làm tâm trạng các cậu hôm nay không tốt, một lần nữa xin lỗi các cậu và cảm ơn đã lắng nghe tớ..
😢 công nhận thiệt ước có cái chết ko đau để ra đi nhẹ nhàng
❤
Cố lên bn 😊
Khi mà nhìn đâu đâu cũng toàn đớn đau thì quỵ xuống là cách nhẹ nhất,thui tâm ơi cuộc sống này còn nhiều điều đẹp lắm, đẹp từng góc nắng, đẹp từng nhỏ nhặt nhất, tâm bình lại nhé❤
@@minion-l9o cảm ơn cậu ạ~
Con gái nhớ Ba nhiều lắm Ba ơi🤍😭, kêu ba mua vé sang 2024 cùng con và Mẹ mà Ba cứ mãi ở 2023 không chịu đi😔
1 kiếp người thật khó sống nếu có thể tôi nguyện dùng tính mạng mình đổi với gđ tôi,trả cho họ tính mạng này,cũng trả cho tôi sự giải thoát,đôi khi một vẻ ngoài,học thức,sự sung túc lại không thể lấp đầy một trái tim đầy vết xước,nỗi đau dằn vặt con người ta còn đáng sợ hơn vết thương ngoài da,những người tôi trân trọng nhất,hết lòng bảo vệ luôn làm đau tôi một cách thần kỳ và khi tôi đang gặm nhắm nỗi đau này họ lại vui vẻ mỉm cười,có lẽ việc làm tổn thương người có thể không dám rời bỏ mình với họ là điều dễ dàng,không tổn thất và được trút giận,nhưng đối với người xem họ là tất cả thì thật đáng sợ.Hy vọng họ sẽ sống tốt để không vướng vào nỗi đau nữa,hy vọng họ sẽ không làm tổn thương ai nữa,hy vọng tôi là người cuối cùng cho chuỗi đau khổ này.Người muốn đối xử tốt với mọi người hoá ra chính là kẻ đáng nhận lại mọi đau khổ...Hy vọng kiếp này kết thúc nhanh,kiếp sau không gặp lại,sẽ không có kiếp sau nữa..gửi linh hồn đã chết mà thân xác còn sống để trả cho vẹn món nợ này để ngày sau không gặp lại.
chắc hẳn cậu tuyệt vọng với cuộc sống này lắm rồi, gửi tặng cậu một cái ôm
Cậu còn đó không
Tui nghĩ chác bạn cần một cái ôm
Mong bạn sẽ sống với trái tim hạnh phúc, ôm bạn 1 cái nha 😢
Nam Khang từng hạnh phúc viết: "Thật là đáng sợ, anh sinh ra ở Thiểm Tây, lớn lên ở Cam Túc; em sinh ở Liêu Ninh, lớn lên ở Nội Mông, cách xa cả ngàn dặm, rồi Trung Quốc lại có đến 1,3 tỷ người. Thế mà chúng ta lại có thể thi đỗ cùng một trường đại học, ở trong cùng một phòng kí túc xá. Thử tính xem, xác suất đó nhỏ đến mức nào. Chỉ cần sơ sẩy một chút thôi, em đã không thể gặp được anh rồi".Vậy mà...
ha
Trung nó gần 1 tỷ 5 người rồi
@@toilachuongmon3292này được viết vào những năm 2000 bạn ạ
Vậy rồi sao ?
Gửi mày - Duy Khiêm,
Nghe được bài này, tao lại nhớ lúc ta lén nắm tay nhau trong chiếc hộc bàn thiếc ở trường. Cùng nhau chơi cầu lông, bóng rổ,...Cùng nhau cố gắng học, cố gắng đỗ vào trường cấp 3 mà ta chọn. Biết gì không, Văn Hoàng tao đây rất hạnh phúc khi gặp mày. Ta bên nhau như hình với bóng, chẳng lúc nào là tao không bên mày. Đến khi ba mẹ ta phát hiện, Khiêm biết không, Hoàng bị bảo là bệnh hoạn, không bình thường, bị dính bùa ngãi, không một ai bảo rằng:" Tình yêu của Văn Hoàng không sai nên Hoàng đừng sợ."
Ngày mày nhắn tao dòng tin chia tay đi, cũng là ngày tao run bầng bậc, giọng tao nghẹn lại, tim tao thắt chặt, cổ họng tao vang lên từng nấc. Tao tự hỏi, lúc đó mày nghĩ gì, tâm trạng mày thế nào, có khóc lên khóc xuống như lúc tao đáp lại tình cảm của mày không. Có thấy nhớ hơi ấm của tao mỗi khi tao với mày âu yếm nhau, mày có còn nghĩ đến cái hôn má đầu tiên tao dành cho mày sau khi mày đoạt được huy chương không. Hay do mày quá sợ hãi vì phong tục và suy nghĩ cổ hủ của mọi người mà mày quên rằng tao mới là người thương mày không hối tiếc.
Tao nhớ rõ cái ngày tao đứng trên cầu TD, ngắm nhìn làn nước xanh, lạnh đó mà muốn gieo mình xuống đáy sông, tro cốt hòa với nước sông, trôi theo từng dảy vây cá. Nhưng tao lại không đủ can đảm, đau đớn thật, buồn khổ thật nhưng tao lại nhận thức được điều gì nên làm và điều gì không nên.
Ngày 20/02/2022, mày công khai hẹn hò với một bạn nữ xinh xắn lên hầu hết các nền tảng mạng xã hội, Zalo, Facebook, Insta,.. không nơi nào là không có hình cô gái đó. Tao tự hỏi, nếu như lúc đấy gia đình tao và mày không phát hiện, thì người trong ảnh hôn má, nắm tay, cười tươi với mày là tao chứ không phải cô ấy đâu nhỉ. Ghen tị thật, tao cũng là con người, tao không có bệnh, tao cũng cần có hạnh phúc, tao cũng biết yêu cũng biết đau chứ không phải vô cảm. Tao phát bệnh với suy nghĩ cổ hủ của mọi người, tao kinh tởm bản thân có mày lại không biết giữ.
Nói đến đây, tao không thích con trai, cũng không thích con gái. Tao vẫn còn thích mày, thương mày, miễn là mày, dù có là trai hay gái tao vẫn yêu.
Đọc mà thương cậu lắm luonn
@@nguoidep.09chỉ biết nghe bài này rồi suy nghĩ về bản thân thôi cậu ạ. Chắc cũng do tớ sai, tớ không biết nói như nào, phải chi tớ là con gái thì khôg đến nỗi vậy. Giờ phải đem lòng đơn phương, hết năm này đến năm khác bất lực đợi câu quay lại từ bạn ấy thôi cậu
@@VinnyHong12 theo kinh nghiệm của một con hủ 2 năm nay thì tớ có phần nào đó hiểu được cảm giác của cậu, đừng buồn nữa nhe🌷
@@nguoidep.09 tớ cảm ơn cậu
@@VinnyHong12 kh có gì nè>< colen nha
Mỗi khi yếu lòng tôi lại nghe bày này, thấm từng giai điệu nước mắt lại cứ rơi, tôi đang rất tệ nhưng phải cố gắng vui vẻ vì em bé trong bụng tôi. Mong rằng những ai nghe bài hát này sớm được vui vẻ hơn, cũng như tôi ❤
Gửi cậu 1 cái ôm nha , đừng suy nghĩ tiêu cực nhiều nha thương cậu 💝
Dù ko bt bn là ai, ko bt bn đã trải qua những gì, nhưng bn phải thật hạnh phúc nha, nhất định phải sống thật tốt, ko vì chính mình thì cũng phải vì em bé của bn, ko bt khuyên gì hơn, nên chúc cuộc sống sau này của bn thật hạnh phúc nhé.
Cố lên bạn nhé. Tự mình thương lấy mình nha...
Tôi lại quay lại đây vẫn là mang bầu bé thứ 2, và lần này tệ hơn vì người mà tôi gọi là chồng mới vừa nói cho tôi biết rằng a ta đã có qhe với 1 nv nữ rất nhiều lần, họ quen nhau trước khi cả cưới tôi về làm vợ, ko biết đáy biển nơi ấy có lạnh lẽo ko
tui thích bài này nè vì bài này mang cho tui cảm giác yên tĩnh, bình yên , tâm trạng , ấm áp lúc tui buồn tui cô đơn nhất lúc tui đau khổ nhất 🥰🥰🥰🥰🥰
Bước chân trên bờ cát ướt
Người nói tro cốt nên rải xuống biển cả."
Tôi nghe đi nghe lại nhiều lần, dần dần mới hiểu ra và cảm nhận được một chút. Bài hát 《Đáy biển》 khi cất lên tựa như đang khắc họa nội tâm và miêu tả quá trình nhảy xuống biển tự sát của một cô gái.
"Ánh trăng rải rác xuyên qua những tầng mây
Rời xa chốn đông người trải thành lớp vảy nơi đại dương bao la"
Trong một đêm trăng sáng, khi trên bờ biển không một bóng người, cô gái chầm chậm bước tới biển cả bao la, nơi mặt biển có ánh trăng soi sáng.
"Sóng vỗ làm ướt chiếc váy trắng tựa như muốn đẩy em quay về"
Cô gái mặc váy trắng, mặt biển dưới ánh trăng vỗ từng cơn sóng đánh vào em, tựa như muốn đẩy em quay về bờ.
"Sóng biển cuốn trôi đi vết máu mong rằng có thể sưởi ấm em."
Có thể "vết máu" là đang ám chỉ những vết thương em tự gây ra cho mình. Suy cho cùng, người tuyệt vọng tới mức phải nhảy xuống biển, trước đấy hẳn đã rất suy sụp, mang suy nghĩ tiêu cực, khó tránh khỏi chuyện tự làm hại bản thân. Sóng biển vỗ về, khẽ vuốt ve những vết thương trên người em, giống như đang an ủi. Nhưng một người đã chọn cách nhảy xuống biển, chắc hẳn trong lòng cũng đang tối tăm, lạnh lẽo, làm sao có thể ấm áp trở lại?
"Lặng nghe tiếng vọng nơi biển sâu là ai đang thét gào chỉ lối
Linh hồn không được yên nghỉ lại chẳng có ai đánh thức được em."
Em dần bước tới nơi biển sâu, trong cơn mê man, như nghe thấy tiếng ai đang gọi mình từ tận đáy biển sâu. Và rồi em chìm vào biển cả, một sinh mạng cứ thế biến mất trong thế giới này
Tuy k thích những bài hát quá buồn,nghe bài này chỉ vì tò mò thôi nhưng phải khen ngợi về sự chữa lành của bài này. Giống như lời bài hát,người tuyệt vọng thấy trên bờ toàn cười đùa giả tạo,nhưng cũng như bài hát,cũng có những người hát lên bài hát này,đồng cảm vs người tuyệt vọng kia. Thế nên trên thế giới này,luôn có những âm mưu hoặc cạm bẫy k ngờ tới,phải k ngừng đề phòng. Và cũng trên chính thế giới này,có những trái tim dịu dàng,chân thành và đồng cảm. Thế giới này chính là nơi k ngừng gọt dũa,k ngừng rèn luyện,và cũng là nơi k ngừng có sự yêu thương,k ngừng hy vọng
Nghe bài này đúng buồn thật luôn ấy các cậu ạ=))) mặc dù nghe lâu rui nma vẫn thấy hay vẫn thấy cảm xúc lâng lâng kiểu gì ý 🥺
thật luôn á bài này nghe cỡ nào cũng khóc :(
"Cứu tôi cứu tôi". Đó là tiếng hét thất thanh của một người phụ nữ trẻ ở tít dưới đáy biển sâu thẳm, lạnh lẽo. Cô ấy 18 tuổi có suy nghĩ tối tăm giống như đáy biển vậy, chỉ vì trốn thoát bởi 1 kẻ thích cô ấy mà phải trả lại bằng 1 cái chết đau thương mà kẻ đó nhận lại được.
Nghe bài này nhớ đến Nam Khang Bạch khởi
Một chàng trai hết lòng yêu thương người yêu mink.
Nhg đáp lại tình cảm này là sự ngăn cản,vô tâm, ác độc mà gia đình và bạn trai dành cho Nam Khang .Chàng trai kia đã lấy vk sinh con nhg còn Nam Khang vẫn chờ chàng trai kia từng ngày từng tháng từng năm.Trong nhg ngày chờ đợi đó Nam Khang đã viết ra 2 tiểu thuyết về cuộc đời mink " Em đợi anh đến 35 tuổi " ; " Nhất bái thiên địa "
Chờ anh đến 35 tuổi vì em mãi tuổi 28....
Năm chưa tròn 28t, Nam Khang quyết định hoà vào ròng sông Tương Giang - Trung Quốc
Sau khi Nam Khang mất, mọi ng hỏi ng mà Nam Khang yêu cả thanh xuân xem khi Nam Khang như thế nào Thì chàng trai trl rằng :
- Tôi ko quen biết cậu ta .Làm ơn đừng làm phiền gia đình tôi
😊
bài nghe chil
bài nghe chil
Nhất bái thiên địa của ngkh mà:) Phải là định hải phù sinh lục
Họ thật vô tâm khi nói ra những câu nói đó.....
toi nghe bài này sau sự việc của Mèo Béo có lẽ là vì câu chuyện của cậu ấy nên cảm xúc khi nghe làm toi nặng trĩu, nhưng nào ngờ bình luận của các bạn, câu chuyện của các bạn và bài hát này làm tôi khóc nức nở. Cuộc sống này khó khăn quá, hi vọng các bạn sẽ vì bản thân mà hãy ở lại. Và nếu các bạn quá bế tắt cần người chia sẻ thì hãy nói cùng toi, toi sẽ lắng nghe các bạn.
hay wớ
Khi ai đó nói với bạn "Cái chết là sự giải thoát" thì hãy lắng nghe câu chuyện của cậu ấy chứ đừng la mắng chửi bới gì cả. Người ta phải trải qua những gì sao mình biết được, đừng vội những lời lẽ thậm tệ để mắng cậu ấy lời nói như con dao vậy, nói khi không suy nghĩ cũng có thể giết 1 mạng người ❤
Bài hát khi nghe tui có cảm giác đáng sợ đến nổi ga gà luôn... cảm giác lạnh lẽo, cô đơn một mình thật đáng sợ.. Nhưng đã khi chấp nhận buôn bỏ thì nó cũng là một bước tiến lên, 1 là tiến đến sự thay đổi, làm lại từ đầu.. 2 là kết thúc mọi thứ. khoảng giao giữa lúc lựa chọn cũng đã đem lại sự đau đớn tinh thần rất lớn, nhưng khi cuộc sống bạn như thế nào đi nữa thì mong bạn sẽ kiên cường vượt qua nhé!!
😊
Nương tử thân bạch y
Chân trần giẫm trên cát
Tiếng gào tuyệt vọng
tiếng gió dỗ dề
Mắt trời thương cảm
Mắt đời đững dưng
''Hởi mỹ nhân sao nàng lại khóc
Xin đừng vì lệ mà che tâm hồn
Hởi mỹ nhân sao nàng lại khóc
À,
Chắc có lẽ bỡi người đời
Hãy đi lại đây. lại đây với ta
để ta có thể sởm ấm nàng mãi
Nàng sẽ bên trong ta đến vĩnh cửu
(Lời nói từ đáy biển...)''
Nếu bạn khóc dưới biển thì chẳng ai biết bạn khóc cả.
Ngay cả khi đôi mắt bạn khóc đến đỏ hoe thì người ta cũg nghĩ là bạn bị nước biển vô làm đỏ mắt😞😞
Thật ra đôi khi một bài hát lại mang đến cho chúng ta sự an ủi thầm lặng, cuộc đời mà ai mà chẳng có đau thương nỗi buồn
Đôi khi chính bản thân mình phải chấp nhận và trải qua mới có thể trưởng thành được đừng chỉ đứng mãi ở một nỗi đau vô tận mà phải học cách buông bỏ , quen đi những chuyện đã từng khiến ta đau khổ rơi vào tuyệt vọng!
Đâu ai hiểu được cho chính bạn, cũng chẳng ai muốn nghe một chuyện phiến cả, nhưng đối với bạn lại là một chuyện đau thương khó dứt ra? Chúng ta phải trưởng thành, phải chấp nhận, và cũng đừng hi vọng nhiều quá về một thứ cũng có thể khiến bạn đau khổ lần 2”trưởng thành để vượt qua đau khổ, trưởng thành để tìm thấy chính mình, trưởng thành để buông bỏ, trưởng thành để lớn lên, trưởng thành để không còn đau khổ ”
Mong rằng mỗi Chúng ta đều sẽ hạnh phúc cho chính lựa chọn của mình, và phải trưởng thành lên nhé…
- mong rằng những người đã đọc qua bài viết này đều có thể lựa chọn con đường sáng cho mình, hi vọng mỗi người chúng ta đều may mắn và hạnh phúc [ nhé 💕👨👩👧👦 ]
Chắc 2024 không ai còn nghe nữa đâu nhỉ?.Mỗi lần nghe là mỗi lần đau.
Mình vẫn nghe mỗi ngày
con mjk nek
@@mohoai1896 me nx
@@TrangThu-cb8jltớ cũm z nek😆💞
đau gì thế :))
Cách đây 2 năm mình nghe bài này với 1 tâm trạng thoải mái . Gia đình hp bố vẫn còn . Vẫn còn trạng thái single . Bây giờ lại lần nữa nghe lại nhưng khác rồi . Ko còn bố , cs bị hôn nhân ràng buộc ko hp . Thèm lắm dc qlai cảm giác năm đó haiz
Đám bạn hỏi tôi: "Gu bạn trai cậu thế nào?", Tôi đùa họ: "Cứ đỗ thủ khoa là yêu hết. " Từ ngày hôm đó, lúc nào tôi cũng thấy cậu học. Và cậu đã đỗ thủ khoa thật. Hôm đó, cậu rủ tôi đi ăn, nhưng tôi đợi mãi cậu chẳng tới... Và rồi... Cậu đã bỏ tôi đi... Chẳng quay lại nữa... Hôm đó... Mẹ cậu mang cho tôi một sợi dây chuyền, sợi dây chuyền khi ấy cậu vẫn nắm chặt không buông, và tôi biết rằng... Cậu đã tiết kiệm tiền cả năm trời chỉ vì một câu nói của tôi... "Sợi dây chuyền kia đẹp quá"...
Tiểu thuyết trong mơ XD
Mong mọi người luôn vui vẻ, lấy cái tiêu cực là niềm vui.Luôn nở nụ cười trên môi không được bi quan và luôn và phải lạc quan 😊. Chúc mọi người vượt qua kho khăn, tiêu cực của bản thân.🌻😊
Nhiều lúc cũng tự hỏi: Nếu mình chết đi rồi liệu sẽ có bao nhiêu người đau buồn, bao nhiêu người rơi nước mắt...Họ sẽ quên mình nhanh thôi hay là sẽ nhớ mãi trong lòng. Chẳng biết có kiếp sau hay không, có làm lại cuộc đời một lần nữa ở một nơi khác được không. Hiện tại mệt mỏi lắm rồi, chẳng tìm được lý do để tồn tại nữa...
Nhớ em trắng của chị quá, một mình chị ở Hà Nội cô đơn lắm. Chị không bao giờ muốn bỏ lại em, chị thương em lắm, em gái bé bỏng của chị.chị thất bại thật rồi, chẳng kiếm đủ tiền để nuôi em ở tp này, đành để em một mình ở nhà đợi chị mòn mỏi
Hôm nay chị lại nhớ em rồi trắng ơi, đợi chị trở về nha em
L Y R I C S phiên âm tiếng việt
San lua tơ duê coan
Choan cua lơ duyn
Tua chơ rânh chuyn
Pu chân ta hai tơ lin
Hai lang ta sư bai chuyn
Sư thu thuây ni huây chuy
Hai lang ching xi xia chi
Quang xang quơn nuan ni
Quang hai tơ sân chu thing
Suây tơ ai minh sai chư duyn
Ling huyn mây ru chi ching
U rânh chang ni chao xing
Ni xi huan hai phâng xen xen tơ chi xi
Sai chơ sư sư tơ sha li
Ni sua rânh mânh tơ cu huây ing cai sa chin hai li
Ni quơn wo sư hâu huây chuy na li
Dâu mây dâu rânh ai ni
Sư che nân phâu bu sai
Song ai tuây leng bo tơ rân h chơ chơ xao len
An shang rânh mânh len shang tâu coa chơ u coan
Rânh chen hao u liu len
Y che san quây den
NHẠC DẠO
San lua tơ duê coan
Choan cua lơ duyn
Tua chơ rânh chuyn
Liu chin hai ti
Hai lang ching xi xe chi
Quang xang quơn nuan ni
Ling hun mây ru chi ching
U rânh chang ni chao xing
Ni xi huan hai phâng xen xen tơ chi xi
Sai chơ sư sư tơ sha li
Ni sua rânh mânh tơ cu huây ing cai sa chin hai li
Ni quơn wo sư hâu huây chuy na li
Dâu mây dâu rânh ai ni
Sư che y ran cheng ni pao chi
Song ai tuây leng bo tơ rân h chơ chơ xao len
An shang rânh mânh len shang tâu coa chơ u coan
Rânh chen hao u liu len
Lai bu chi lai bu chi
Ni sân xao chơ khu chi
Lai bu chi lai bu chi
Ni sân xao chơ khu chi
Lai bu chi lai bu chi
Ni chan tâu tơ sâu bi
Lai bu chi lai bu chi
U rân h cheng ni ta lao chi
Lai bu chi lai bu chi
Ni ming ming thao den chư xi
ông vua lyrics
lạy luôn😂
Ơ mây dinh gút chóp em
Dễ hát quá ❤
Cảm ơn ạ 😂😂😂😂
Em thích ngước mắt lên nhìn trời, cũng thích nhắm mắt tự mình cảm nhận từng cơn gió ôm lấy em. Sao người đời bảo biển khơi sóng lớn gió to, nhăm nhe nuốt chửng loài người nhỏ bé, mà em chưa từng e dè sợ hãi?
Em không biết, chỉ thấy mình và biển có nhiều điểm tương đồng. Tâm can này, cũng luôn cuồn cuộn sóng bên trong. Trái tim này, cũng luôn từng cơn dập dìu lên xuống... Nước mắt của em dành cho thế gian này, sánh được với biển bao la.
Ở đây, lạnh, so với đáy biển kia, vốn không có sự khác biệt. Nhưng ít ra, em sẽ được biển ôm lấy em, thân xác này chí ít được một lần an yên, và cõi lòng này cũng được xoa dịu.
Vài lời vu vơ nhảm nhí, hy vọng đừng ai lưu tâm
thơ hay làm lời nhạc thì cảm xúc biết bao
nhớ chị quá … chị mãi là chị dâu của em… mỗi khi em nhớ chị là em sẽ mở bài này… chúc chị sớm siêu thoát nếu có kiếp sau em mong sẽ tiếp tục vẫn là em chồng của chị, em thương chị lắm 😞
9/11/2024 còn ai không??
mà có ai giống t k:)) t cực kì sợ nghe mấy bài nhạc buồn kiểu này=)) có mấy câu chuyện buồn qua lâu lắm r mà khi nghe mấy bài nhạc buồn kiểu này bỗng nhiên t nhớ lại r lại ngồi buồn 1 mình=)) hoặc t sẽ tưởng tượng ra một câu chuyện không có thật r ngồi buồn 1 mình =)) có khi lại là 1 viễn cảnh mất mát mà t k bao giờ muốn nó xảy ra....
suy cho cùng thì bài hát này thật tuyệt vời=) bài này với sa vào nguy hiểm là một trong số ít bài hát t từng nghe mà nó khơi gợi nhiều cảm xúc như thế.
Ui, tui cũng giống bạn luôn á. Bài sa vào nguy hiểm cũng hay cực luôn
Em chỉ khoảng độ tuổi 14. Mỗi kho có tâm sự gì, gánh nặng gì em đều ngồi một góc mở bài này lên. Em vô cùng thích biển, cũng vô cùng thích bạn nam ấy. Em quen bạn ấy từ những ngày bắt đầu cấp 1. Bạn ấy và em thân lắm, thân đến mức em thích bạn ấy từ khi nào chẳng hay. Gia đình em lúc ấy vô cùng bất ổn, em cũng dần tách biệt với xã hội để rồi bản thân mắc Trầm Cảm. Em vô cùng tuyệt vọng, mỗi khi về quê đôi mắt em nhìn ra phía biển. Nó đẹp lắm! Đôi mắt cứ rơi lệ. Bạn ấy đã đưa em ra khỏi cơn ác mộng mạng tên Trầm Cảm. Em tỏ tình, em vô cùng ngại khi nói về vấn đề đó. Em vô cùng sợ xã hội bởi em không xinh đẹp như những bạn khác, em còn hơi vụng về. Bạn ấy đồng ý, em vui lắm! Cứ tưởng như em đã được hạnh phúc nhưng khi bạn ấy yêu người con gái khác khi ấy còn mối quan hệ yêu đương với em, em dường như đã bị đày sâu xuống đáy vực thẳm. Lúc ấy cũng là cơn bệnh tâm lí ấy quay lại. Đau khổ, mệt mỏi, dường như khi nhớ về biển cả em chỉ muốn gieo cơ thể mình xuống mặc cái giá lạnh bùa vây. Muốn giải thoát bản thân nhưng còn gia đình, bạn bè nên tâm trạng em bất thường. Tâm lí em bề ngoài dù có vui vẻ, hạnh phúc đến đâu cũng chỉ là vỏ bọc cho sự đau đớn, yếu đuối, mệt mỏi bên trong.
"Thương cậu lắm, yêu cậu lắm. Nhưng cậu không thương tôi. Nếu nợ nhau duyên này, kiếp sau cứ ôm nó đi ... Tôi khổ lắm rồi ... Tôi không cần cậu trả nó đâu"
Rồi từ đấy em và bạn ấy chẳng nói chuyện hay cười đùa với nhau ... Mong kiếp sau chúng ta đừng làm khổ nhau nữa ... ^^
vụ gì vậy bạn
câu chuyện của tớ cũng giống như cậu nhưng khác một điều là crush của tớ thíc bạn nữ kia trước khi tớ xuất hiện vad tớ tỏ tình cậu ấy cậu ấy kh qtam😊
2 năm trôi qua rồi tích cực bỗng chốc lại hóa thành tiêu cực cứ lặp đi lặp lại theo thời gian. Nghe bản nhạc này thật chill muốn gieo mình xuống đáy biển để được vỗ về...
Và mình nghĩ 1 2 năm nữa hay vài năm nữa, bản thân mình sẽ rời khỏi thế giới này.
Bạn ơi omg. Bạn thử học phật xem sao huhu. Tutu k phải sẽ đc giải thoát hoàn toàn á 😢 mình cũng hay tiêu cực lắm. Học phật biêt đc nhiều cái. Mong bạn sống tích cực lên nhé ❤
Lúc nghe nhạc buồn lúc nghe nhạc vui mà trả thế
Một cô gái 12t sinh ra trong một gia đình không mấy khá giả nhưng cô ấy hiểu chuyện từ khi con nhỏ. Cô ấy sợ bame cực khổ nên không dám đòi hỏi gì nhiều. Mỗi lần buồn cô ấy đều mở Đáy Biển nghe. Cô ấy quyết tâm sau này phải thật thành công bù đắp lại cho bame những gì bame chưa từng đc ăn thử đc đi bù đắp cho tất cả!!
một ý nghĩ thật đáng ngưỡng mộ, mong cho con được hoàn thành ước nguyện
Mỗi lần buồn đều bật nhạc lên nghe, cảm giác rất thoải mái sau khi khóc xongg!!!❤❤
2024 ròi ko bt ai còn nhớ để nghe ko nhỉ?
Thường xuyên
Có ạ
Mình từng là một người rất vui vẻ hoạt bát nhưng không may mình bị tai nạn và bị liệt cánh tay phải, kể từ ngày đó mình bị trầm cảm và mình đã chung sống với nỗi đau này gần 5 năm rồi. Mỗi ngày trôi qua đối với mình là một sự tra tấn cả thể xác và tinh thần, mình đã từng tự tử rất nhiều lần nhưng không thành và mỗi lần được cứu sống thì trên cơ thể mình có nhiều hơn một vết sẹo. Có người bảo mình ngốc cũng có người bảo mình là kẻ yếu đuối nhưng không ai biết mình đã trải qua những gì, mình thật sự rất cô đơn và đây cũng là bài hát mà trong năm tháng đó mình đã nghe. Cuộc sống này chẳng đáng yêu một tí nào, toàn ăn hiếp mình thôi😊
Cầu mong những điều tốt đẹp sẽ đến với bạn 😊
Bạn ơi bạn chỉ liệt 1 cánh tay thôi có ngừoi mất cả tay lẫn chân họ vẫn lạc quan sống tiếp mình ko nên quan tâm đến ngừoi ko quan tâm mình còn rất nhiều ngừoi yêu thương bạn nên cố lên bạn nhé
đáy biển đúng theo nghĩa đen luôn á, quá xuất sắc rồi tr oii 😭❤️🩹
Sắp không chịu nổi rồi. Nay vừa đi dưới mưa vừa khóc. Không còn nơi để về nữa. Họ đều có hạnh phúc mới .
Mong bạn vượt qua mọi chuyện, sau cơn mưa trời lại sáng, không có nỗi đau nào kéo dài mãi mãi, hãy sống một cuộc đời an nhiên vui vẻ bạn nhé ❤
Bản thân luôn vui vẻ khi ở trước đám đông
Nhưng mà khi về phòng thì lại một mình luẩn quẩn ở phòng
Lúc nào cũng bật nhạc này lên để nghe rồi suy nghĩ rằng
Liệu sau này ta có thể bên nhau được không
Hay chỉ là người dưng
Tủi thân rồi nước mắt rơi
gì nội tâm vậy😳😳😳
sad
Bản thân luôn vui vẻ khi ở trước đám đông nhưng mà khi về phòng thì lại một mình luẩn quần ở phòng lúc nào cũng bật nhạc lên để nghe rồi suy nghĩ rằng liệu sau này ta có thể bên nhau được không hay chỉ là người dưng tủi thân rồi nước mắt rơi
Kh hiểu sao khi mình nghe nhạc này lại đột nhiên khóc chứ, nó giúp mình có 1 cảm giác an toàn mà từ đó đến nay mình chưa hề có.
Chẳng biết từ khi nào, mình bị nghiện bài hát này mất rồi, mỗi giai điệu, mỗi âm thanh cất lên của bài hát khiến cho lòng mình có một cảm giác như đang bị những con dòi ngấu nghiến tan nát. Mình lớn lên cùng bà ngoại ở trốn thôn quê, ba mẹ ly hôn từ lúc mình mới chào đời, sau đó thì mẹ đi thêm bước nữa và sống ở thành phố, vì vậy mà mình sống với bà từ nhỏ. Đi học thường bị bạn bè xem thường vì xấu xí, da đen, vì nghèo nên ăn mặc rất luộm thuộm. Mỗi lần lên khai giảng nhìn các bạn có cha mẹ dẫn đi ăn uống, rồi đi mua văn phòng phẩm, nhiều lúc mình rất tự ti. Vì mỗi lần khai giảng, đồng phục đều do bà ngoại đi xin về cho mình mặc, tuy cũ kỹ, dính mực, nhưng vẫn làm cho mình thích thú, sách giáo khoa thì phải đi xin các anh chị lớn hơn mang học lại... dài quá nên mình ko viết nữa hihi, mõi tay quá.
Tính mình nhút nhát, thích ở một mình trong một góc phòng để tránh mọi người nhìn thấy mình, vì nếu có người nhìn thấy thì mình sẽ rất ngại ( cảm giác khó tả lắm 😅). thích nghe nhạc có những giai điệu ma mị, xa xăm tựa nhu bài này. Xém nữa quên mất còn một bài khác mình rất thích nữa tên là : Scarborounth fail. Giai điệu cho đến lời bài hát rất là ưng ý mình luôn 😊😊
mọi người cho mình hỏi nếu người yêu mình có bạn thân khác giới có nên bỏ ko?
tuy nua ban, neu map mo lang nha nthi chia tay thoi hihi
Tình yêu của giới trẻ lạ thật 😅@@VanLu-ez4wd
@@NguyenPhan14257 ?
Hôm nay. Mẹ không phải vì con mà làm mẹ, mẹ chọn làm mẹ vì mẹ yêu bố. Nếu một ngày mẹ hối hận cũng không hối hận vì sinh ra con, nhưng mẹ hối hận vì đã đánh giá sai bố con.
Cầu mong tất cả những người mẹ trên thế giới đều sinh con an toàn và thuận lợi, cầu mong cho tất cả những đứa trẻ sinh ra đủ tháng, cầu mong cho tất cả những người mẹ đều tuyệt vời, và những người chồng cũng yêu thương mẹ thật nhiều..
Âm dương cách biệt : Xin lỗi người em yêu , em nợ anh những lời hẹn ước , nợ anh một đời người ☺️
cố lên bạn nhé, hãy sống thật tốt và sống luôn cả phần của anh ấy nữa, anh ấy cũng rất hy vọng bạn mãi an nhiên đấy ạ ❤
bài này được viết ra cho những ai đang đấu tranh cho căn bệnh trầm cảm, mong họ sẽ vượt qua và được yêu thương hơn ❤
Trầm cảm nhảy xuống biển 🐧
@@JozukiJoestars 💀
...tớ rất sợ đáy biển, vì nó sâu và đen tối lắm..
..nhưng mà..so với lòng người thì đáy biển chẳng là gì cả..
...tớ sợ một ngày nào đó..toàn bộ cơ thể tớ bị nhấn chìm xuống đáy đại dương sâu thẳm, tớ sợ nước biển lại tràn vào tai, vào cổ họng tớ..tớ sợ bản thân yếu đuối không dám vùng dậy, tớ sợ lại sợ cảm giác bất lực tuyệt vọng ùa về, tâm hồn rỗng toang vì những điều đã trải qua..nhưng....điều cuối cùng tớ sợ lại là cảnh tớ lênh đênh trên mặt nước, lại thở và vẫn sống tiếp những tháng ngày tăm tối ấy, được thở một lần nữa à..đúng là phép màu nhỉ.. nhưng tại sao lại chẳng thấy hạnh phúc thế này....xin..hãy cứ để tớ chìm xuống nơi đáy biển ấy,..hãy cứ để tớ chìm xuống một cách thật yên bình và nhẹ nhõm..tớ chỉ muốn thế thôi..
Người ta nói nếu tâm trạng không tốt thì không nên nghe những bài nhạc buồn,nhưng có những người luôn luôn cười vui vẻ , hiểu chuyện đến đau lòng không muốn liên lụy tới người khác một phần vì họ sợ nếu mình nói ra..sẽ có người thấu hiểu và lắng nghe chứ,sẽ có người ở lại những lúc họ suy sụp không,hay lại rời đi và nhìn họ với ánh mắt khinh thường và sợ hãi,liệu họ có chịu đựng được không,mình có làm ảnh hưởng tới họ không nhỉ??những suy nghĩ tiêu cực tự ti và lo sợ cứ thế tuôn ra một cách không thể kiểm soát .Thật khó để có thể ngừng lại,thật khó để có thể mở lòng và tin tưởng một lần nữa..họ cười để che đậy đi mớ cảm xúc hỗn độn trong lòng mình ...một ngày hai ngày ba từng chút từng chút một dồn nén tới mức khó thở...đến một lúc khi khóc một mình quá nhiều ..cái cảm giác cô đơn,lạc lõng khi không ai có thể hiểu..từ từ ăn mòn tâm trí họ,họ vẫn sống bth,thời gian rồi sẽ chữa lành tất cả,nhưng có thật là thế không? Nó không mất đi mà cứ âm ỉ dày vò họ,họ mất đi khái niệm vui vẻ ,thử tưởng tượng nếu 5p 1 tiếng 24h một năm 2 năm khi bạn không phút giây nào là vui vẻ mà toàn là nỗi buồn và bạn bất lực là mọi cách nhưng nó không biết mất bạn có chịu nổi không?đây chính xác là một phần của những người trầm cảm,những dòng chữ này có lẽ vẫn chưa thể miêu tả được một cách hoàn chỉnh.Cuối cũng những người bị trầm cảm nặng chọn cách tự tử,họ có lẽ biết đâu chết đi mình sẽ được giải thoát và không phải chịu đựng nữa ...mình đã từng là nạn nhân của trầm cảm và hiểu được nó đáng sợ đến nhường nào,mong những ai có người thân bạn bè đang bị trầm cảm hãy quan tâm , lắng nghe và ở bên lúc họ cần,bản thân họ đã đủ bất hạnh rồi xin hãy nhẹ nhàng với họ và cố gắng đưa họ đến tư vấn tâm lí và trị liệu và đồng hành với họ.Cảm ơn mn đã kiên nhẫn đọc đến đây.Chúc mn luôn luôn vui vẻ và hạnh phúc,tìm đến được bình yên trong tâm hồn❤.
Nghe bài này là nhớ tới bà ngoại 🥺
Mong rằng ở thế giới bên kia bà sẽ không phải chịu sự đau đớn của căn bệnh ấy nữa bà nhé 🥺
Cháu nhớ bà nhiều 💗
Bà tớ cũng mới mất vì bệnh nặng :(( vì sống cùng vs bà từ nhỏ nên ngày nào tớ cx nhớ bà
còn tớ cũng vân
còn tớ cũng vân
支榴莲
j
đáy biển lạnh thật đấy nhưng lòng người lạnh hơn nhiều 😔
chuẩn bạn ạ
“Đáy biển” nơi lạnh giá và cô đơn,nơi biết bao người gieo mình xuống bao trùm xung quanh một màu đen tối dù hét khan cả cổ cũng chẳng ai nghe
ai thấu
Có lẽ”đáy biển” là nơi đau buồn nhất ,tại sao ai cũng gieo mình xuống nơi này 😊
Có người bảo t kiếp sau muốn trở thành cái gì, t không tin kiếp sau nhưng nếu thật sự có kiếp sau t muốn trở thành 1 con sứa không tim không não trong suốt tự do trôi khắp biển cả 😊
Mình từng đọc được một cfs như này:
"Tôi đã từng là hủ nữ.
Tại sao nói "đã từng" ? Bởi vì hiện tại tôi không còn dám chắc mình có thể bình tĩnh gán ghép những bạn nam với nhau như trước đây.
Vài năm trước, tôi biết đến một nhóm nhạc nam, tôi cũng giống như mọi người trở thành fan couple, trở thành hủ nữ. Khoảng thời gian đó tôi rất thích thú với việc tìm đọc những chuyện tình cảm của các bạn nam. Tôi rất tôn trọng họ, và tôi cho rằng mọi người đều có quyền yêu và được yêu, bất kể giới tính nào.
Năm lớp 9, tôi có thầm thích một bạn nam, nhưng vì tôi khá tự ti, vả lại tôi muốn tập trung học khiến bố mẹ vui lòng nên không nói ra. Từ năm lớp 9 đến lớp 11, tôi vẫn thích anh ấy, vẫn như cũ không nói ra. Chúng tôi sang cấp 3 vẫn học chung lớp, điều này khiến tôi cảm thấy vui vẻ trong một thời gian dài. Thanh xuân của tôi có thần tượng, có người mình thầm thích, mà tôi cũng giống như ba mẹ mong muốn - luôn cố gắng học thật giỏi, từ năm lớp 8 hầu như năm nào tôi cũng là học sinh giỏi nhất lớp. Tôi luôn cảm thấy mãn nguyện về thanh xuân của mình.
Năm lớp 11, anh ấy chuyển đến phía sau tôi ngồi. Vì thầy cô thường bảo họp nhóm 4 người, chúng tôi dần dần trò chuyện nhiều hơn, khoảng cách dần được rút ngắn. Anh ấy đối xử với tôi rất tốt, điều này khiến mọi người thường nhìn chúng tôi một cách mờ ám. Lúc ấy tôi chỉ đỏ mặt quay sang chỗ khác, còn anh ấy thì cười cười.
Cuối năm lớp 11, anh ấy tỏ tình, chúng tôi quen nhau.
Năm lớp 12, mặc dù phải tập trung cho việc học, nhưng tình cảm giữa chúng tôi vẫn rất tốt.
Tôi ngoài là một fan đam mỹ, còn là fan của ngôn tình. Tôi vẫn luôn mong mình sẽ tìm được người đi cùng mình đến cả cuộc đời, và tôi nghĩ mình đã tìm được.
Và sau bao nổ lực học hành, chúng tôi thực sự đã đổ Đại học. Cả hai học khác trường, ban đầu tôi khá lo lắng về điều này, nhưng anh ấy, bằng những hành động của mình, đã làm tôi tin rằng, chúng tôi sẽ đi đến một cái kết HE.
Lúc học ĐH, tôi quen khá nhiều bạn mới, trong đó có một cậu bạn cũng được rất nhiều người chào đón vì cậu ấy đẹp trai và hay cười. Nhưng có thể vì bị ngôn tình tác động, tôi không tin giữa nam nữ có tình bạn thân, nên dù cậu ấy rất thân thiện, tôi cùng không quá gần gũi. Dù vậy, cậu ấy vẫn thường hay đi chơi với nhóm tôi, bởi vì được cô bạn cùng phòng tôi rủ. Tôi cũng thường rủ bạn trai đi cùng, bởi tôi muốn cùng anh ấy trải qua những kỉ niệm đẹp nhất.
Mọi chuyện dường như đều rất tốt đẹp, tôi cảm thấy mình thật may mắn vì đã trải qua cuộc sống suông sẻ như thế.
Thế nhưng, cuộc sống thì đâu đẹp như mơ.
Chúng tôi tốt nghiệp đại học, mỗi người đều tìm cho mình một khoảng lương khá ổn.
Năm tôi 25, đây là thời điểm tôi thấy mình có thể nghĩ đến chuyện lấy chồng. Tôi có người mình yêu, chúng tôi yêu nhau gần 9 năm trời. Một tình cảm mà những tưởng chỉ có trong câu chuyện ngôn tình. Và một ngày,đùng một cái, anh ấy nhắn tin bảo "Chúng ta chia tay đi."
Nếu là bạn, bạn cảm thấy thế nào ?
Tôi cho rằng anh ấy đùa, tình cảm bao năm đâu thể nói chia tay là chia tay. Tôi nhắn lại anh "đừng đùa, không vui đâu". Anh nhắn lại "không đùa".
Tôi vừa định hỏi tại sao, liền thấy đt có thông báo. Tin mới đăng nhất trên fb là anh. Anh đăng hình anh và cậu bạn kia ôm nhau, kèm cap "Mặc dù có nhiều khó khăn, nhưng anh sẽ luôn yêu em. " Và tag cậu ấy.
Lúc ấy tôi có cảm giác gì nhỉ ?
Đau lòng? Tuyệt vọng? Phẫn nộ? Không rõ nữa, chỉ biết lúc ấy đầu óc tôi trống rỗng, chỉ biết nhìn chằm chằm tấm hình ấy.
Không lâu sau, cậu bạn kia cũng tag anh một tấm ảnh, là cap màn hình phần mềm been together. Số ngày trên đó là 400 ngày - hơn 1 năm.
Lúc này tôi thật sự bùng nổ. Con người dù hiền đến mấy cũng có giới hạn của mình. Mà tôi chưa từng cho rằng mình hiền. Tôi lúc ấy chỉ muốn vào bài viết họ mà mắng chửi. Thế nhưng tôi vẫn kiềm nén được. Soạn rồi xoá, xoá lại soạn, cuối cùng chỉ cmt hỏi "Tại sao ?". Cậu rep lại "Xin lỗi, nhưng X (tên cậu ấy) thật sự yêu anh ấy, và anh ấy cũng vậy. Y (tên tôi) hãy tìm người xứng đáng với Y hơn nhé". Anh ấy cũng rep" em đừng trách X,em muốn trách thì trách anh này. Nhưng xin em đừng tổn thương cậu ấy,cậu ấy không có lỗi."
Tôi "..."
Cậu ấy không có lỗi, vậy người có lỗi là tôi ư ?
Ừ nhỉ, tôi ngu thật, thế mà dành 10 năm trời để yêu một người, còn tin rằng mình sẽ có một câu chuyện tình đẹp như chuyện ngôn tình.
Có phải bạn thắc mắc tại sao một năm họ quen nhau một khoảng thời gian dài đằng đẵng như thế mà tôi vẫn không hay biết gì không? Thật ra là có, có những lúc tôi tưởng anh có người con gái khác. Nhưng cuối cùng vẫn chọn tin anh. Bởi từ nhỏ tôi luôn cho rằng, sự tin tưởng là nền tảng cốt lõi trong tình yêu. Ấy vậy nào ngờ...
Mọi chuyện đâu chỉ dừng lại ở đó, anh ấy và cậu ấy rep không lâu liền có vô số người, cũng là những người tôi từng học chung,mà tôi biết họ là hủ (vì chúng tôi từng lập một nhóm tên "Hội hủ" để bàn luận truyện đam mỹ) vào cmt bảo tôi hãy chúc phúc cho họ, bảo tôi là hủ mà, phải nên vui mừng khi tác hợp được một cp chứ, còn có một cmt nửa đùa nửa thật bảo "haiz, chị rất tiếc khi phải nói, mày chỉ là nữ phụ đam mỹ thôi.". Rồi sau đó là hàng loạt cmt đùa giỡn.
Nữ phụ ư? Bao nhiêu tình cảm, bao nhiêu tin tưởng, bao nhiêu hi vọng... Bây giờ nó lại bị người ta chà đạp thế đấy. Tôi xứng đáng phải chịu những thứ đó sao? Tôi làm sai sao? Sai khi ảo tưởng mình sẽ trở thành nữ chính ngôn tình, ấy mà bây giờ bị người ta khinh thường như một kẻ thứ 3 xen vào tình cảm người khác.
Trong những cmt ấy có người còn nói "Hay là mày kì thị à?"
Kì thị ư? Không hề. Cái tôi tức giận là sự phản bội tình cảm, thứ mà tôi căm ghét vô cùng. Nếu như anh thích cậu ấy, anh có thể chia tay tôi để quen cậu. Tại sao lại bắt cả hai tay như thế? Tại sao lúc quen cậu ấy vẫn ngày ngày nhắn tin với tôi. Tại sao lại vì tôi chép ra những câu nói của nam chính ngôn tình mà tôi thích, mỗi ngày đều gửi cho tôi? Tại sao vẽ cho tôi một cuộc sống mà hồng tươi đẹp, để rồi tàn ác cướp lại nó? Còn cậu, tại sao lại thản nhiên quen anh dù biết tôi và anh đang quen nhau chứ?
Tại sao chứ hả?
Những lời cmt của những người kia cũng tổn thương tôi không kém. Lúc mà tôi cần nhất, không một ai đứng ra bênh vực tôi. Mọi người đều cảm thấy nếu có hai bạn nam yêu nhau, thì nếu có ai chen vào là một tội ác tày trời vậy. Mà với họ, tôi chính là tội ác ấy.
Thật ra với một người tự ti như tôi, tôi chưa từng nghĩ sẽ viết ra những dòng này. Đây là một page tôi rất thích và đã theo dõi từ lâu. Tôi hiện tại không muốn giấu những uất ức này trong lòng nữa, sẽ phát điên mất. Tôi hi vọng những ai đọc được, khi gặp được một cp, nếu biết giữa họ có sự tồn tại của một người nữ nào, nếu không hiểu rõ, xin đừng mắng chửi họ. Bạn sẽ không biết, cũng không bao giờ biết được những lời bạn nói ra sẽ là một trong những nguyên nhân dồn người ta vào tuyệt lộ đâu..."
❤ Chào bạn
❤
Đồng cảm với p🫂
Một cô gái nhỏ đứng cạnh bờ biển tối tăm, sóng đã dạt vào ướt đẫm tà váy trắng. Tôi muốn ngủ 1 giấc thật ngon, có tiếng ru rì rào của sóng biến, có vòng tay vỗ về của từng cơn sóng. Cuối cùng, không kịp nữa rồi, từng đợt sóng, từng đợt cứ dạt dào,chúng đã nhấn chìm tôi, nhưng nó không hề nghẹt thở như cuộc đời này. Biển cả ấm áp lắm!
Gửi tới bạn một cái ôm nhaaa 🌷
lần đầu nghe full bài này. hay vãi nổi da gà luôn ấy
Ùm ^^
Sinh ra trong một gia đình k khá giả, 3 tuổi mẹ ruột bán cho mẹ nuôi hiện tại….mười mấy năm sống cùng mẹ nuôi như sống trong địa ngục, bị mẹ nuôi ép kết hôn, k chịu nỗi nên đã trốn nhà lên hcm, được 4 năm rồi, con người ta thật là lạ lúc ràng buộc thì muốn được tự do, lúc tự do lại muốn bị ràng buộc……..k bạn bè, k người thân, có người yêu thì cũng như k có. 🙂😊
cố lên bạn nhé, rồi hạnh phúc sẽ đến bên bạn
Tôi ngay lúc này đang chìm đắm trong đau đớn. Tôi năm nay 18 tuổi, độ tuổi mà người đời cho là đẹp nhất , rực rỡ nhất. Nhưng đối với tôi nó thật khó khăn. Ngay cả thở cũng mệt mỏi. Còn có hơn 80 ngày nữa tôi thi đại học, ngày mai là ngày khảo sát toàn thành phố. Nhưng chẳng có việc gì hoàn thành. Tôi bỏ dở kì thi để lên viện với mẹ. Tôi ước gì áp lực của tôi chỉ là áp lực học tập như các bạn đồng trang lứa. Nhưng không, tôi không biết vì sao mình lại được lựa chọn trưởng thành theo cách này. Đêm qua, tôi phải nhìn thấy mẹ khóc nức nở, từng dòng máu bò xuống từ vết rách ở khóe mắt mẹ , nhuộm chiếc cổ mẹ tôi đỏ, ướt đẫm chiếc áo màu hồng mẹ tôi yêu thích.
Bố tôi đánh mẹ tôi, gãy xương mũi. Chỉ vì nghi ngờ mẹ tôi ngoại tình. Hắn cứ vậy đánh vào mặt mẹ tôi, rồi chửi rủa mẹ tôi lăng nhăng, dù hắn cũng ngoại tình còn bị mẹ tôi bắt tại trận.
Tôi chỉ hận ko thể đâm chết kẻ đã đánh mẹ tôi thành ra như vậy, sao người máu lạnh như vậy lại là đấng sinh thành của mình? Tại sao mẹ tôi lại phải chịu sự đau đớn tột cùng đến vậy? Tại sao tôi cố gắng nhưng tất cả chỉ để nhìn thấy đôi tay mẹ đẫm máu? Tại sao tôi lại phải trưởng thành như vậy?
Tôi gần như không ngủ 2 đêm để ôn thi, nửa đêm gọi cấp cứu, chuyển viện 3 lần, hơn 3h sáng mới ổn thỏa.
Tôi chỉ biết bất lực khóc. Chỉ còn biết chửi rủa đời đối xử với tôi bất công.
Bác sĩ nói chi phí phẫu thuật phải hơn 20tr. Tôi nhập viện cho mẹ cũng phải đi vay tiền. Tôi lấy đâu ra số tiền lớn như vậy đây?
Tôi nhắn tin trả người đánh mẹ tôi, hắn buông câu : " Tự làm tự chịu"
Tôi phải làm sao đây, giữa lòng thành phố rộng lớn này, tôi phải làm gì đây? Liệu tôi có thể hoàn thành được ước mơ tôi vẫn luôn ấp ủ?
Liệu rồi có phải mọi thứ sẽ tốt hơn không?
khổ thân em, chúc e có nghị lực vượt qua được khó khăn này, và bảo gia đình và pháp luật bảo vệ mẹ em để không còn bị lần nào như vâỵ nữa.
@@MrGiangdg e cảm ơn ạ. E cảm ơn đã tiếp cho e niềm hi vọng vào cuộc sống. E cũng mong mọi chuyện rồi sẽ tốt hơn.
Đồng cảm cùng với "em bé". Em hãy mạnh mẽ & hạnh phúc em nha, chị cũng từng có tuổi thơ như em, chị thấy "sau cơn mưa trời lại sáng", thật sự đọc cmt của em chị đã khóc. Hông có nơi nào là hẻm cụt hết em ạ, em hãy vui vẻ & chăm học để báo hiếu cho mẹ nhé, thật ra em hạnh phúc là niềm vui của mẹ, học giỏi, tìm hiểu thêm về Luật để bảo vệ mẹ em nha. Mạnh mẽ lên !!! Chaiyo
Tôi đã nuôi một bé mèo tên Đậu , từ khi có bé tôi đã cảm thấy vui mỗi khi tôi buồn . Những lúc học bị áp lực tôi đã muôn ‘44’ nhưng khi thấy Đậu tôi lại ko có cái suy nghĩ vớ vấn và điên rồ đấy nữa . Nhưng cuộc sống thật phũ phàng , có sự sống thì phải có cái chết . Nên…………một ngày , tôi đã thấy Đậu ko còn đc năng động như mọi ngày nữa , vốn là một đứa rất ham ăn nhưng hôm nay tôi mang đồ ăn ra bé lại ko ăn , mà chỉ nằm yên một chỗ khi đó tôi nghĩ bé chỉ buồn ngủ thôi . Nhưng sáng mai ……….. bé chỉ còn là một cái x.á.c ko hồn mà thôi , người bé cứng đơ , mắt ko nhắm có lẽ …..bé đã phải ra đi một cách đau đớn và cô đơn . Tôi thầm nghĩ nếu đêm đó tôi đi vệ sinh có lẽ sẽ cứu đc Đậu nhưng ko ☹️ Từ lúc em mất tôi đã rơi vào trạng thái gần như tuyện vọng và trầm cảm , từ đó những suy nghĩ ‘44’ lại cứ luôn ở trong đầu tôi . Lúc tôi buồn nhất , muốn tâm sự với bố mẹ nhưng lại sợ , tôi khóc một mình trong phòng , tâm sự với một con gấu bông 🖤💔😊
Tớ mong cậu vẫn ổn. Cho tớ gửi một cái ôm đến cậu nhé. Cố lên người bạn của tớ ❤
thế thì mua một con mèo nữa khi nó chết đi mua con nữa, đơn giản mà nhể
bài hát làm cho tôi rưng rưng nước mắt thật sự rất hay 🥰
Nghe lần đầu mà khi ca sĩ mới cất tiếng hát là tui muốn trầm cảm luôn. Cảm giác cô lơn lạc lõng giữa dòng đời đầy ắp tiếng cười rộn rã 😢
trầm cảm thì đừng nghe nữa thuốc độc đấy :))
Tự nhiên nhớ đến NKhang!Tình yêu mãnh liệt ấy,sự chân thành đó của Nam Khang thật sự đáng ngưỡng mộ nhưng "Ông xã" lại ko bt trân trọng..để r khi NKhang cht, cảnh sát đã đến tra hỏi TTS thì hắn lại phủ nhận.Hắn nói:'Tôi ko quen ata, ng cht thì cht đi,đừng làm phiền hạnh phúc gđ ngkhac!"Nghe nhẫn tâm nhỉ?Nhg cug may NKhang đc giải thoát r ! Nếu anh còn sống và nghe lời ns vô tâm ấy từ "Ông xã" của mình thì cảm giác của NKhang ntn đây? Chta ko thật sự hiểu, nhg chta cug ngầm hiểu cảm giác lúc ấy của NKhang r^^
chỉ có đau lòng...vậy thôi...
Mèo béo vì thích Đàm Trúc nên đã đổi tên thành Gấu trúc. Nhưng cây trúc rỗng ruột, còn Đàm Trúc thì ko có trái tim.
Mèo béo mãi kẹt dưới lòng sông tiếc nuối về tình yêu dành cho Đàm Trúc ko bao giờ được đáp lại.
Còn Đàm Trúc thì chưa bao giờ yêu Mèo Béo dù chỉ một lần.
thật xamlon
@@nleo0410 khóc thuê mãi k dứt =))
@@helia000ngt ns nơi lạnh nhất kp Bắc Cực mà là lòng người
@@nleo0410k thik thì đừng chửi 🙏
@@helia000chx chắc j bn đã gặp đc ng tốt như a ây
Tôi lúc nào cx mở bài này nên để nghe và đọc những dòng cm của các cậu tất cả đều là những câu chn buồn
Tôi cx mong các cậu có thể hạnh phúc sống 1 cách có nghĩa trên đời
Con người chỉ có 1 kiếp người tôi mong ai cũng đc sóng hạnh phúc dù tôi bt điều đó rất khó .......
mình đang rất buồn , nhưng mà so với nỗi buồn của mọi người ở đây thì nỗi buồn của mình chẳn là gì cả ! Cầu chúc cho mọi người thật nhiều may mắn ❤
Mong b gặp nhiều may mắn , nếu có buồn quá thì gửi gắm vào rượu bia chớ có nghĩ dại dột ❤
Bài này nghe sao giống cảm xúc của tôi vậy😊
Cảm xúc khi bất lực, mệt mỏi với mọi thứ
Tôi cảm thấy mình luôn bị bỏ rơi trong chính thế giới này
Ôm một cái nè ❤
Cố gắng lên người nhé.. đừng buông xuôi.. đừng bỏ cuộc..
😮😮 đừng tiêu cực đừng mất phán đoán, đừng hướng theo cảm xúc đi xuống hãy nghe vì chúng ta không được trọn vẹn và lấy động lức để thoát khỏi những mặc cảm. Vững tin vào tương lai
Lạnh lẽo quá , ý con ko phải do thời tiết lạnh mà là lòng người..lạnh đến mức thấu tận xương gan.
20/11/2024 ròi còn ai còn nghe