All though I no longer see you You remain in my head You remain in my All though I no longer see you… These visions remain. Down memory lane All though I no longer see you When we kissed in the rain When you’d call out my name.. Your nicknames. You switched lanes. Saying them only in my brain. I miss them These visions remain. I no longer see you Is this who I am?
Vực Dậy đi, vì bóng tối kia đâu có cho em được gì, để ánh nắng kia ghé sát tai em thầm thì. Một Ly Cà Phê, không cần báo thức, chiếc còng tay của niềm vui sẽ bắt cóc em đi. Sẽ được yêu, sẽ được thương, không còn vương giọt buồn trên mi. Và rồi khi em nhận ra rằng cuộc đời này không lấy đi của ai tất cả, khi vấp ngã cứ đứng dậy.
Pensei em falar de amor E farei o que foi pensado Mesmo hoje sendo pesado Faz parte manter meu legado. Nunca foi tão fácil falar sobre amar alguém Tem todo o trilhaço, o pesar do cançaso a falta do que não tem. E faz o peito sentir Que ainda tô longe de mim A mente está uma zona Pedindo até carona, só pra não parar Sabendo que existe maneiras diferentes que podemos amar Visitei seu Instagram na madrugada Percebi que tá feliz e sendo amada Por alguém melhor que eu.. mas fala aí, qual foi meu erro que não fez Você querer ficar?
em thu mình bóng tối như thể muốn chìm sâu vào màn đêm cáu gắt với tất cả những người thân khi họ lỡ bật đèn lên họ chẳng biết cái quái gì cả, em chỉ muốn được 1 mình chiếc tủ đầu giường đầy thuốc, nhưng chẳng viên nào chữa được bệnh ngoài kia khung trời là nắng nhưng trong tim em bão giông điện thoại vẫn đầy là những tin nhắn nhưng trong tâm em trống không em cũng đâu cần hy vọng, đâu cần được quan tâm tất cả những gì ôm lấy em chỉ là chiếc giường nhỏ em đang nằm và căn phòng, bỗng chở nên chật hẹp những ký ức không còn thật đẹp không còn khiến em muốn nghĩ về họ trước mặt thì ấm áp, nhưng sau lưng xì xầm bàn, ồ những câu chuyện tầm xàm, và họ khẳng định em trầm cảm em không care, mọi thứ trong tim em giờ vỡ vụn như hiện trường vụ tông xe nắm những viên thuốc trong tay đưa vào miệng đến khi mắc nghẹn và nằm xuống chiếc giường quen nơi em đến không thế này có lẽ sẽ rất đẹp ! Em lại đứng bất động ở bên tường, nhìn cơ thể em trên giường có tiếng đập cửa thật náo động
Bpm: 82
Key: Bbmaj
Purchase link is in the description!
The way the beat come up bro you got to be a demon 😈💪🏾
Beautiful beat as always 🎶🪐
All though I no longer see you
You remain in my head
You remain in my
All though I no longer see you…
These visions remain.
Down memory lane
All though I no longer see you
When we kissed in the rain
When you’d call out my name..
Your nicknames.
You switched lanes.
Saying them only in my brain.
I miss them
These visions remain.
I no longer see you
Is this who I am?
Vực Dậy đi, vì
bóng tối kia đâu có cho em được gì, để
ánh nắng kia ghé sát tai em thầm thì.
Một
Ly Cà Phê, không cần báo thức, chiếc còng tay của niềm vui sẽ bắt cóc em đi.
Sẽ được yêu, sẽ được thương, không còn vương giọt buồn trên mi.
Và rồi khi em nhận ra rằng cuộc đời này không lấy đi của ai tất cả, khi vấp ngã cứ đứng dậy.
Hard
essa já tem nome, DOBRODEIN
This is beautiful
Good looks!
Pensei em falar de amor
E farei o que foi pensado
Mesmo hoje sendo pesado
Faz parte manter meu legado.
Nunca foi tão fácil falar sobre amar alguém
Tem todo o trilhaço, o pesar do cançaso a falta do que não tem. E faz o peito sentir
Que ainda tô longe de mim
A mente está uma zona
Pedindo até carona, só pra não parar
Sabendo que existe maneiras diferentes que podemos amar
Visitei seu Instagram na madrugada
Percebi que tá feliz e sendo amada
Por alguém melhor que eu..
mas fala aí, qual foi meu erro que não fez
Você querer ficar?
Another masterpiece bruh 🤘🏻
😍 mad respect liked & subbed
Thank you!
give me creativity 😤
em thu mình bóng tối như thể muốn chìm sâu vào màn đêm
cáu gắt với tất cả những người thân khi họ lỡ bật đèn lên
họ chẳng biết cái quái gì cả, em chỉ muốn được 1 mình
chiếc tủ đầu giường đầy thuốc, nhưng chẳng viên nào chữa được bệnh
ngoài kia khung trời là nắng nhưng trong tim em bão giông
điện thoại vẫn đầy là những tin nhắn nhưng trong tâm em trống không
em cũng đâu cần hy vọng, đâu cần được quan tâm
tất cả những gì ôm lấy em chỉ là chiếc giường nhỏ em đang nằm
và căn phòng, bỗng chở nên chật hẹp
những ký ức không còn thật đẹp không còn khiến em muốn nghĩ về
họ trước mặt thì ấm áp, nhưng sau lưng xì xầm bàn, ồ những câu chuyện tầm xàm, và họ khẳng định em trầm cảm
em không care, mọi thứ trong tim em giờ vỡ vụn như hiện trường vụ tông xe
nắm những viên thuốc trong tay đưa vào miệng đến khi mắc nghẹn
và nằm xuống chiếc giường quen nơi em đến không thế này có lẽ sẽ rất đẹp !
Em lại đứng bất động ở bên tường, nhìn cơ thể em trên giường
có tiếng đập cửa thật náo động
apparently my musics bad🥲
Beauty is in the eye of the beholder. You’ll get better with time
Mine too but still trying to better at it ❤