LẶNG LẼ RỜI ĐI Đánh thức giấc ngủ 25 - tự thầm [23:46] 24-9-2024 Lời nói xưa là nỗi nhớ vb Khoảnh khắc những cơn mưa buồn Ấm êm từng giây phút Tôi nhớ một người đã quên tôi Lặng lẽ rời đi Đánh thức giấc ngủ. Điều gì đã thật sự tệ cho trái tim đã không thuộc về một người Điều gì đã thật sự quên đi khi tháng năm chỉ là đêm lặng lẽ Cố cuối mặt đi rồi thời gian sẽ mãi đi tìm câu trả lời Cho những yêu thương, những nhớ nhung ấy, là dĩ vãng. Tự thầm nỗi nhớ trong tôi là những phút cô đơn hơn lúc này Khoảnh khắc đã in vết đậm buồn vướng nỗi cay lòng, thời gian Khi năm tháng cũng đã buồn với tôi sau bao lời thở than Một lần lặng lẽ rời đi cho quên hết nỗi đau đến tận cùng Không cần lau đi nước mắt nữa, khi ngoài kia là những cơn mưa Không cần quay đầu nữa khi nơi đây không còn ai dưới mưa Ướt đẫm trái tim cạn đi dần những màu buồn quá khứ Chôn vùi chính mình vào những giây phút hạnh phúc Của một người hạnh phúc đã từng bên ai. Từ thầm rằng hạnh phúc rồi sẽ đến với mình ngày mai Tự thầm giây phút đơn phương chỉ là những khi tôi một mình, Dại khờ ánh mắt đến trái tim chỉ là một người vì nhớ. Dại khờ lặng lẽ rời đi bỏ phía sau bao nhiêu tiếc nuối Đêm khuya muộn rồi nhắm mắt bao nhiêu đôi lời cuối Có phải vì tôi nhớ chưa quên những lãng quên đi về dĩ vãng Lặng lẽ rời đi, cô đơn hơn giây phút mất đi và nỗi buồn. Cho tôi một phút giây ở lại với người được không? Vẽ dáng người buồn dưới chiếc bóng người đã hóa đáng thương Vẽ ánh mắt bằng chiếc lá khô sau tháng năm không còn vương cây nữa Tôi ôm lấy biết bao nhiêu tình thương tiếc nhớ Chỉ là một lần lặng lẽ rời đi là rời đi mãi mãi Mang bao nhiêu lời thất hứa đến trái tim một ngày hạnh phúc trở lại, Cô đơn ẩn sâu trong từng khoảnh khắc của đêm dài Và nỗi nhớ sợ mãi lời cay, đau thương những bóng mát tâm hồn Gió cuốn đi xa những vương vấn sâu trong thầm lặng. Khi ánh mắt chạm ánh mắt chính mình sau tấm gương Là một lần nữa để trái tim tổn thương thật nhiều. Điều gì đã thật sự tệ cho trái tim đã không thuộc về một người Điều gì đã khiến tôi che giấu đi cảm xúc sau chính những nụ cười Hạnh phúc là những gì vốn dĩ đã mang kí ức về với tôi Vì hôm nay tôi không thấy mình hạnh phúc nữa. Đêm dài thâu thấu đêm khuya tĩnh lặng dần Ngày ấy nếu không lặng lẽ bỏ quên những cảm xúc của chính mình Ước gì tôi đã không ích kỷ với người trong tim tôi. Thương nhớ vỏn vẹn chỉ là một nụ cười mà thôi. Người đi và bước về sau đã xây nên hạnh phúc của chính mình Tự thầm phút giây ánh mắt chạm ánh mắt sẽ khiến mình vui Tự thầm nỗi nhớ trao về một giấc mơ chôn vùi kỉ niệm Tiếc là tiếc nuối, tháng năm của tôi và người đó. Khóc là khóc cho, những lý do không nên đáng có. Người ở lại lặng lẽ rời đi trong vô vàng xúc cảm Hạnh phúc với tôi bé nhỏ đến như thế còn gì. [00:17] 25-9-2024
LẶNG LẼ RỜI ĐI
Đánh thức giấc ngủ 25 - tự thầm
[23:46]
24-9-2024
Lời nói xưa là nỗi nhớ vb
Khoảnh khắc những cơn mưa buồn
Ấm êm từng giây phút
Tôi nhớ một người đã quên tôi
Lặng lẽ rời đi
Đánh thức giấc ngủ.
Điều gì đã thật sự tệ cho trái tim đã không thuộc về một người
Điều gì đã thật sự quên đi khi tháng năm chỉ là đêm lặng lẽ
Cố cuối mặt đi rồi thời gian sẽ mãi đi tìm câu trả lời
Cho những yêu thương, những nhớ nhung ấy, là dĩ vãng.
Tự thầm nỗi nhớ trong tôi là những phút cô đơn hơn lúc này
Khoảnh khắc đã in vết đậm buồn vướng nỗi cay lòng, thời gian
Khi năm tháng cũng đã buồn với tôi sau bao lời thở than
Một lần lặng lẽ rời đi cho quên hết nỗi đau đến tận cùng
Không cần lau đi nước mắt nữa, khi ngoài kia là những cơn mưa
Không cần quay đầu nữa khi nơi đây không còn ai dưới mưa
Ướt đẫm trái tim cạn đi dần những màu buồn quá khứ
Chôn vùi chính mình vào những giây phút hạnh phúc
Của một người hạnh phúc đã từng bên ai.
Từ thầm rằng hạnh phúc rồi sẽ đến với mình ngày mai
Tự thầm giây phút đơn phương chỉ là những khi tôi một mình,
Dại khờ ánh mắt đến trái tim chỉ là một người vì nhớ.
Dại khờ lặng lẽ rời đi bỏ phía sau bao nhiêu tiếc nuối
Đêm khuya muộn rồi nhắm mắt bao nhiêu đôi lời cuối
Có phải vì tôi nhớ chưa quên những lãng quên đi về dĩ vãng
Lặng lẽ rời đi, cô đơn hơn giây phút mất đi và nỗi buồn.
Cho tôi một phút giây ở lại với người được không?
Vẽ dáng người buồn dưới chiếc bóng người đã hóa đáng thương
Vẽ ánh mắt bằng chiếc lá khô sau tháng năm không còn vương cây nữa
Tôi ôm lấy biết bao nhiêu tình thương tiếc nhớ
Chỉ là một lần lặng lẽ rời đi là rời đi mãi mãi
Mang bao nhiêu lời thất hứa đến trái tim một ngày hạnh phúc trở lại,
Cô đơn ẩn sâu trong từng khoảnh khắc của đêm dài
Và nỗi nhớ sợ mãi lời cay, đau thương những bóng mát tâm hồn
Gió cuốn đi xa những vương vấn sâu trong thầm lặng.
Khi ánh mắt chạm ánh mắt chính mình sau tấm gương
Là một lần nữa để trái tim tổn thương thật nhiều.
Điều gì đã thật sự tệ cho trái tim đã không thuộc về một người
Điều gì đã khiến tôi che giấu đi cảm xúc sau chính những nụ cười
Hạnh phúc là những gì vốn dĩ đã mang kí ức về với tôi
Vì hôm nay tôi không thấy mình hạnh phúc nữa.
Đêm dài thâu thấu đêm khuya tĩnh lặng dần
Ngày ấy nếu không lặng lẽ bỏ quên những cảm xúc của chính mình
Ước gì tôi đã không ích kỷ với người trong tim tôi.
Thương nhớ vỏn vẹn chỉ là một nụ cười mà thôi.
Người đi và bước về sau đã xây nên hạnh phúc của chính mình
Tự thầm phút giây ánh mắt chạm ánh mắt sẽ khiến mình vui
Tự thầm nỗi nhớ trao về một giấc mơ chôn vùi kỉ niệm
Tiếc là tiếc nuối, tháng năm của tôi và người đó.
Khóc là khóc cho, những lý do không nên đáng có.
Người ở lại lặng lẽ rời đi trong vô vàng xúc cảm
Hạnh phúc với tôi bé nhỏ đến như thế còn gì.
[00:17]
25-9-2024