Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau Anh vẫn thế thôi, lấy một cô vợ khác Gom những mảnh tình yêu vỡ nát Anh cất vào lòng, ở một góc xa xăm Cô vợ của anh chẳng biết chuyện bọn mình Sẽ sinh những đứa con không gọi em là mẹ Anh vẫn cười vui, anh nghĩ anh nên thế Người vợ nào cũng đáng được yêu thương Em sẽ cũng thế thôi, khi mỗi đứa một đường Chọn cho mình một người đàn ông khác Pháo nổ rợp đường, ồn ào tiếng nhạc Đám cưới rộn ràng, em xúng xính váy hoa Em có những đứa con, anh chẳng phải là cha Ngày vẫn nấu ăn, những món chồng em thích Em vẫn đi chơi, xem phim, du lịch.. Cuộc sống vẫn êm đềm, như chưa biết đến anh Nhưng giữa bộn bề tất tả chậm nhanh Còn có đau thương cho tình yêu đã lỡ? Mơ ước giản đơn, đã trở thành dang dở Ta sống nửa hồn, nửa đã chết từ lâu Một nửa hồn đã mất lúc xa nhau Ta đem chôn cùng những niềm hy vọng Còn thân xác, vì đời, nên vẫn sống Vẫn nói cười, vẫn cố tỏ yêu thương Rồi gặp nhau giữa tấp nập phố phường Liệu ta có thản nhiên quay mặt Hay ôm chặt lấy nhau, tủi hờn nước mắt Bọn mình sẽ thế nào? Nếu ta chẳng cưới nhau. (voz)
Đã 13 năm kể từ khi đọc đc bài thơ này từ hồi sinh viên và đã 10 năm kết hôn rồi, mà mình vẫn bị ám ảnh nhân sinh. Không biết chồng mình có cất mảnh kí ức xa xăm nào đó mà mình ko biết ko???
Em thấy lạc lõng ở giữa dòng người đi trên phố đông Đi tiếp bao lâu mới tới cuối nỗi buồn? Tại sao em thấy lòng trống rỗng, khi đã trải qua bao rung động Rồi nhìn yêu thương trôi đi, nhẹ bẫng như không còn gì.
Bạn ơi, thiếu mất một đoạn, mình bổ sung vào nhé, đoạn tiếp theo của bài thơ: Rất có thể chúng mình sẽ lại yêu Nhưng không phải yêu nhau - mà là yêu người khác Những câu thơ chắc muôn đời vẫn nhạt Bởi lời hứa ngủ quên - có nhắc lại bao giờ... Rất có thể... em sẽ lại đắm mình trong những vần thơ Nhưng không phải cho anh! mà là cho người khác.... Ấm êm môi - giọng hát trầm cũng lạc Sũng ướt cỏ mềm - bật khóc trái tim đau. Rất có thể chẳng còn nữa - giọt mưa đêm Em cũng thế - không còn một lần nhớ Cuối còn đường cô đơn không còn nữa để nụ cười thắm lại những ngày qua..... Rất có thể ta sẽ yêu người khác Nhưng sâu thẳm trong lòng - tim vẫn hướng về nhau Có lẽ rằng đã vượt qua nỗi đau Nên có những nỗi đau không làm đau ai nữa Rất có thể vì đời trôi quá nửa Nên tìm nhau bên những thoáng môi mềm Dạo khúc tình nồng trong câu hát xa êm Rất có thể Ừ rất có thể ta lại yêu nhau Đoạn đường dài, ta tìm những mưa mau Nhói lòng ai - kẻ đi tìm ngày cũ Rồi có những câu thơ đêm - ngày - mất ngủ Rất có thể là - ta phải lãng quên thôi Rất có thể.... Mỗi cuộc tình đi qua...bao giờ cũng thế Có một niềm vui và vạn những buồn đau Vui ít ghê, mà sầu cứ chất cao Để những cuộc tình kế nỗi đau càng thấm thía.... Lòng tự hỏi.... Ta có yêu nhiều đâu, sao buồn đau lia lịa? kể cả những cái thoáng thầm cũng chết ngất con tim Đã an phận rồi , và đã cố im lìm Vậy mà ác, Người vội đến khơi chi ngọn lửa tình, rồi tắt? Rất có thể...Vì người ta đến nói lời yêu say ngất Nên Ta hoá khờ nên ngờ nghệch đáng thương Trách gì đây khi hai đứa hai đường... Mà buồn đau kia... dĩ nhiên... là có thể.. Có thể một ngày ta chẳng còn là của nhau. Bởi dĩ vãng hơn một lần đã hết Kết thúc câu thơ trong nắng chiều - thấm mệt Người xa người - liệu phố có cô đơn... Có thể nào kí ức chẳng là mơ? Chẳng khờ khạo như vần thơ em viết? Những nhớ mong , đợi chờ tha thiết Có thể nào anh biết - một lần thôi? Có thể một ngày nỗi nhớ chẳng chơi vơi Sẽ rất giống với những gì em nghĩ Chốn thiên đường sẽ chẳng là mộng mị Em không một lần lạc bước tới lãng quên...
Mỗi radio nghe được từ Nu là 1 bước ngoặt của cuộc sống của mình, hoặc là những thăng trầm của trái tim mình. Nghe từ người ấy giới thiệu cho mình, vì người ấy biết mình thích Secret Garden, và mình tự tìm nghe những bài khác. Chỉ còn là kỷ niệm, và giờ là chênh vênh mới. Mình chờ nghe hoài những radio hay những bài đọc của Nu, và thấy mình dc an ủi, đôi khi...
đôi khi mình thấy mình trong những bài blog của chị ấy, rồi tự hỏi sao chị và mình chưa từng gặp mặt, mình chưa từng nói nhưng sao chị biết về mình nhiều thế, có thể blog của chi không dành cho tất cả nhưng nó dành cho những người như tôi ...
hỏi lòng mình xem ty đó đã đủ, khiến ta thay đổi 1 cách chóng mặt điều ta làm đem lại cho ta điều gì mình giờ chỉ nghĩ tới 3 từ " hãy cho đi" cả trái tim này cái gì cũng có 2 mặt của nó, sẽ chẳng có ty nào đẹp khi ko có thử thách, và ko có thứ ty nào tự nhiên mà mất đi đc, đều có nguyên nhân của nó cả, chỉ trách bản thân mình, ko dám trách ai!
Vẫn biết ở đời chuyện tan hợp cũng là thường tình. Cái cũ đi qua ắt hẳn cái mới sẽ đến. Nhưng khi trải qua vẫn cảm thấy chạnh lòng đến v. Tình yêu là 1 thứ cảm xúc kì lạ, thời gian trôi qua cũng đã rất rất lâu nhưng cảm giác đó vẫn v, vẫn nhói đau, quặn thắt. Đến 1 ngày nào đó mọi thứ sẽ thật sự qua đi???
mình đọc đc bài này cách đây gần 2 năm trên voz, cố gắng tìm mình trong đó nhưng mãi vẫn không thấy vì đến giờ vẫn đang fa, giá như có phụ đề nữa thì hay
Rất có thể chúng mình sẽ lại yêu Nhưng không phải yêu nhau - mà là yêu người khác Những câu thơ chắc muôn đời vẫn nhạt Bởi lời hứa ngủ quên - có nhắc lại bao giờ... Rất có thể... em sẽ lại đắm mình trong những vần thơ Nhưng không phải cho anh! mà là cho người khác.... Ấm êm môi - giọng hát trầm cũng lạc Sũng ướt cỏ mềm - bật khóc trái tim đau. Rất có thể chẳng còn nữa - giọt mưa đêm Em cũng thế - không còn một lần nhớ Cuối còn đường cô đơn không còn nữa để nụ cười thắm lại những ngày qua..... Rất có thể ta sẽ yêu người khác Nhưng sâu thẳm trong lòng - tim vẫn hướng về nhau Có lẽ rằng đã vượt qua nỗi đau Nên có những nỗi đau không làm đau ai nữa Rất có thể vì đời trôi quá nửa Nên tìm nhau bên những thoáng môi mềm Dạo khúc tình nồng trong câu hát xa êm Rất có thể Ừ rất có thể ta lại yêu nhau Đoạn đường dài, ta tìm những mưa mau Nhói lòng ai - kẻ đi tìm ngày cũ Rồi có những câu thơ đêm - ngày - mất ngủ Rất có thể là - ta phải lãng quên thôi Rất có thể.... Mỗi cuộc tình đi qua...bao giờ cũng thế Có một niềm vui và vạn những buồn đau Vui ít ghê, mà sầu cứ chất cao Để những cuộc tình kế nỗi đau càng thấm thía.... Lòng tự hỏi.... Ta có yêu nhiều đâu, sao buồn đau lia lịa? kể cả những cái thoáng thầm cũng chết ngất con tim Đã an phận rồi , và đã cố im lìm Vậy mà ác, Người vội đến khơi chi ngọn lửa tình, rồi tắt? Rất có thể...Vì người ta đến nói lời yêu say ngất Nên Ta hoá khờ nên ngờ nghệch đáng thương Trách gì đây khi hai đứa hai đường... Mà buồn đau kia... dĩ nhiên... là có thể.. Có thể một ngày ta chẳng còn là của nhau. Bởi dĩ vãng hơn một lần đã hết Kết thúc câu thơ trong nắng chiều - thấm mệt Người xa người - liệu phố có cô đơn... Có thể nào kí ức chẳng là mơ? Chẳng khờ khạo như vần thơ em viết? Những nhớ mong , đợi chờ tha thiết Có thể nào anh biết - một lần thôi? Có thể một ngày nỗi nhớ chẳng chơi vơi Sẽ rất giống với những gì em nghĩ Chốn thiên đường sẽ chẳng là mộng mị Em không một lần lạc bước tới lãng quên... Nguồn copy
VRO - Gạch Yêu Thương Kỳ 7 (#6) - Lãnh Hàn Băng This poem has started since 5.00 vozforums.com/showthread.php?t=3300085&highlight= Đây là tác giả của bài thơ này :((
Nghe giọng nam ấm áp còn giọng nữ thì nhẹ nhàng êm dịu .mình thích xem truyện tiểu thuyết .cảm ơn clip của bạn nói về ngôn tình
Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau
Anh vẫn thế thôi, lấy một cô vợ khác
Gom những mảnh tình yêu vỡ nát
Anh cất vào lòng, ở một góc xa xăm
Cô vợ của anh chẳng biết chuyện bọn mình
Sẽ sinh những đứa con không gọi em là mẹ
Anh vẫn cười vui, anh nghĩ anh nên thế
Người vợ nào cũng đáng được yêu thương
Em sẽ cũng thế thôi, khi mỗi đứa một đường
Chọn cho mình một người đàn ông khác
Pháo nổ rợp đường, ồn ào tiếng nhạc
Đám cưới rộn ràng, em xúng xính váy hoa
Em có những đứa con, anh chẳng phải là cha
Ngày vẫn nấu ăn, những món chồng em thích
Em vẫn đi chơi, xem phim, du lịch..
Cuộc sống vẫn êm đềm, như chưa biết đến anh
Nhưng giữa bộn bề tất tả chậm nhanh
Còn có đau thương cho tình yêu đã lỡ?
Mơ ước giản đơn, đã trở thành dang dở
Ta sống nửa hồn, nửa đã chết từ lâu
Một nửa hồn đã mất lúc xa nhau
Ta đem chôn cùng những niềm hy vọng
Còn thân xác, vì đời, nên vẫn sống
Vẫn nói cười, vẫn cố tỏ yêu thương
Rồi gặp nhau giữa tấp nập phố phường
Liệu ta có thản nhiên quay mặt
Hay ôm chặt lấy nhau, tủi hờn nước mắt
Bọn mình sẽ thế nào? Nếu ta chẳng cưới nhau.
(voz)
Hay quá mất,b có fb ko tôi add thi thoảng cho tôi nghe vài bài thơ
+vietanh doan Bài thơ trên f17 with love. Không phải tớ làm. Nhưng để kết bạn thì luôn sẵn sàng
facebook.com/hoang.chinh.93
Mình add rồi nhé, giờ mới biết thêm cùng chung sở thích vào Voz và nhạc Thuỳ Chi đó nha ^^
Đã 13 năm kể từ khi đọc đc bài thơ này từ hồi sinh viên và đã 10 năm kết hôn rồi, mà mình vẫn bị ám ảnh nhân sinh. Không biết chồng mình có cất mảnh kí ức xa xăm nào đó mà mình ko biết ko???
Một đêm mùa thu , quán quen của nhiều năm trước , ngồi nghe mà rơi nước mắt . Bởi đường phố đông người mà ta đi qua nhau
Em thấy lạc lõng ở giữa dòng người đi trên phố đông
Đi tiếp bao lâu mới tới cuối nỗi buồn?
Tại sao em thấy lòng trống rỗng, khi đã trải qua bao rung động
Rồi nhìn yêu thương trôi đi, nhẹ bẫng như không còn gì.
8/2021 chúc em hạnh phúc ! Cô bé của anh .
Bạn ơi, thiếu mất một đoạn, mình bổ sung vào nhé, đoạn tiếp theo của bài thơ:
Rất có thể chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau - mà là yêu người khác
Những câu thơ chắc muôn đời vẫn nhạt
Bởi lời hứa ngủ quên -
có nhắc lại bao giờ...
Rất có thể...
em sẽ lại đắm mình trong những vần thơ
Nhưng không phải cho anh!
mà là cho người khác....
Ấm êm môi - giọng hát trầm cũng lạc
Sũng ướt cỏ mềm - bật khóc trái tim đau.
Rất có thể chẳng còn nữa - giọt mưa đêm
Em cũng thế - không còn một lần nhớ
Cuối còn đường cô đơn không còn nữa
để nụ cười thắm lại những ngày qua.....
Rất có thể ta sẽ yêu người khác
Nhưng sâu thẳm trong lòng - tim vẫn hướng về nhau
Có lẽ rằng đã vượt qua nỗi đau
Nên có những nỗi đau không làm đau ai nữa
Rất có thể
vì đời trôi quá nửa
Nên tìm nhau bên những thoáng môi mềm
Dạo khúc tình nồng trong câu hát xa êm
Rất có thể
Ừ rất có thể ta lại yêu nhau
Đoạn đường dài, ta tìm những mưa mau
Nhói lòng ai - kẻ đi tìm ngày cũ
Rồi có những câu thơ đêm - ngày - mất ngủ
Rất có thể là - ta phải lãng quên thôi
Rất có thể....
Mỗi cuộc tình đi qua...bao giờ cũng thế
Có một niềm vui và vạn những buồn đau
Vui ít ghê, mà sầu cứ chất cao
Để những cuộc tình kế nỗi đau càng thấm thía....
Lòng tự hỏi....
Ta có yêu nhiều đâu, sao buồn đau lia lịa?
kể cả những cái thoáng thầm cũng chết ngất con tim
Đã an phận rồi , và đã cố im lìm
Vậy mà ác, Người vội đến khơi chi ngọn lửa tình, rồi tắt?
Rất có thể...Vì người ta đến nói lời yêu say ngất
Nên Ta hoá khờ nên ngờ nghệch đáng thương
Trách gì đây khi hai đứa hai đường...
Mà buồn đau kia... dĩ nhiên... là có thể..
Có thể một ngày
ta chẳng còn là của nhau.
Bởi dĩ vãng hơn một lần đã hết
Kết thúc câu thơ trong nắng chiều - thấm mệt
Người xa người -
liệu phố có cô đơn...
Có thể nào kí ức chẳng là mơ?
Chẳng khờ khạo như vần thơ em viết?
Những nhớ mong , đợi chờ tha thiết
Có thể nào anh biết - một lần thôi?
Có thể một ngày nỗi nhớ chẳng chơi vơi
Sẽ rất giống với những gì em nghĩ
Chốn thiên đường sẽ chẳng là mộng mị
Em không một lần lạc bước tới lãng quên...
+HSG DIỄN CHÂU sao đọc trên voz k thấy đoạn này tiếp nhỉ?
.cám ơn nhé, nghe đi nghe lại hoài ko vẫn thích..
Mỗi radio nghe được từ Nu là 1 bước ngoặt của cuộc sống của mình, hoặc là những thăng trầm của trái tim mình. Nghe từ người ấy giới thiệu cho mình, vì người ấy biết mình thích Secret Garden, và mình tự tìm nghe những bài khác. Chỉ còn là kỷ niệm, và giờ là chênh vênh mới. Mình chờ nghe hoài những radio hay những bài đọc của Nu, và thấy mình dc an ủi, đôi khi...
đôi khi mình thấy mình trong những bài blog của chị ấy, rồi tự hỏi sao chị và mình chưa từng gặp mặt, mình chưa từng nói nhưng sao chị biết về mình nhiều thế, có thể blog của chi không dành cho tất cả nhưng nó dành cho những người như tôi ...
hỏi lòng mình xem ty đó đã đủ, khiến ta thay đổi 1 cách chóng mặt
điều ta làm đem lại cho ta điều gì
mình giờ chỉ nghĩ tới 3 từ " hãy cho đi" cả trái tim này
cái gì cũng có 2 mặt của nó, sẽ chẳng có ty nào đẹp khi ko có thử thách, và ko có thứ ty nào tự nhiên mà mất đi đc, đều có nguyên nhân của nó cả, chỉ trách bản thân mình, ko dám trách ai!
.bài viết tuy ngắn mà hay lắm, cứ bằng lòng, chấp nhận như vậy đi cho nhẹ lòng , fai ko Nu...
Bài thơ mình rất thích. Hoài niềm quá😢
bài này hay ghê , mình nghe đến thuộc lun òi
Mình rất thích clip thơ bạn viết .nghe thấy buồn nhung người có tâm trạng lại muống .chúc bạn đăng nhiều bài hay nữa bạn ơi
Cảm ơn bạn. Thơ là mình sưu tầm và mình vui vì bạn thích. Hy vọng bạn tìm thấy sự đồng cảm trong các radio khác của mình:-).
Vẫn biết ở đời chuyện tan hợp cũng là thường tình. Cái cũ đi qua ắt hẳn cái mới sẽ đến. Nhưng khi trải qua vẫn cảm thấy chạnh lòng đến v. Tình yêu là 1 thứ cảm xúc kì lạ, thời gian trôi qua cũng đã rất rất lâu nhưng cảm giác đó vẫn v, vẫn nhói đau, quặn thắt. Đến 1 ngày nào đó mọi thứ sẽ thật sự qua đi???
mình đọc đc bài này cách đây gần 2 năm trên voz, cố gắng tìm mình trong đó nhưng mãi vẫn không thấy vì đến giờ vẫn đang fa, giá như có phụ đề nữa thì hay
Anh đã tìm được người con gái đó rồi. Chúc a hạnh phúc.
Đó thật sự là những kỉ niệm đẹp :D
A à! A hạnh phúc nhé! Khi không còn e ben canh a sống tốt nhé!e sẽ ở phía sau dõi theo và càu chúc a dc hp!
đã khóc vì quá giống mình nghe bạn đọc mà như có gì bóp nghẹt trái tim lại :(
Hay lam.cam dong lam.
Bao ngày thơ đã qua chỉ là dĩ vãng
Chị Nu, woim radio online. Quá quen thuộc :)
Rất có thể chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau - mà là yêu người khác
Những câu thơ chắc muôn đời vẫn nhạt
Bởi lời hứa ngủ quên -
có nhắc lại bao giờ...
Rất có thể...
em sẽ lại đắm mình trong những vần thơ
Nhưng không phải cho anh!
mà là cho người khác....
Ấm êm môi - giọng hát trầm cũng lạc
Sũng ướt cỏ mềm - bật khóc trái tim đau.
Rất có thể chẳng còn nữa - giọt mưa đêm
Em cũng thế - không còn một lần nhớ
Cuối còn đường cô đơn không còn nữa
để nụ cười thắm lại những ngày qua.....
Rất có thể ta sẽ yêu người khác
Nhưng sâu thẳm trong lòng - tim vẫn hướng về nhau
Có lẽ rằng đã vượt qua nỗi đau
Nên có những nỗi đau không làm đau ai nữa
Rất có thể
vì đời trôi quá nửa
Nên tìm nhau bên những thoáng môi mềm
Dạo khúc tình nồng trong câu hát xa êm
Rất có thể
Ừ rất có thể ta lại yêu nhau
Đoạn đường dài, ta tìm những mưa mau
Nhói lòng ai - kẻ đi tìm ngày cũ
Rồi có những câu thơ đêm - ngày - mất ngủ
Rất có thể là - ta phải lãng quên thôi
Rất có thể....
Mỗi cuộc tình đi qua...bao giờ cũng thế
Có một niềm vui và vạn những buồn đau
Vui ít ghê, mà sầu cứ chất cao
Để những cuộc tình kế nỗi đau càng thấm thía....
Lòng tự hỏi....
Ta có yêu nhiều đâu, sao buồn đau lia lịa?
kể cả những cái thoáng thầm cũng chết ngất con tim
Đã an phận rồi , và đã cố im lìm
Vậy mà ác, Người vội đến khơi chi ngọn lửa tình, rồi tắt?
Rất có thể...Vì người ta đến nói lời yêu say ngất
Nên Ta hoá khờ nên ngờ nghệch đáng thương
Trách gì đây khi hai đứa hai đường...
Mà buồn đau kia... dĩ nhiên... là có thể..
Có thể một ngày
ta chẳng còn là của nhau.
Bởi dĩ vãng hơn một lần đã hết
Kết thúc câu thơ trong nắng chiều - thấm mệt
Người xa người -
liệu phố có cô đơn...
Có thể nào kí ức chẳng là mơ?
Chẳng khờ khạo như vần thơ em viết?
Những nhớ mong , đợi chờ tha thiết
Có thể nào anh biết - một lần thôi?
Có thể một ngày nỗi nhớ chẳng chơi vơi
Sẽ rất giống với những gì em nghĩ
Chốn thiên đường sẽ chẳng là mộng mị
Em không một lần lạc bước tới lãng quên...
Nguồn copy
yêu cái giọng đọc từ năm 20 tuổi giờ đã 25 rồi
Giờ 30 rồi :)
Giờ là 34-35 rồi 😅
Có bao nhiêu sao sáng trên đầu
Anh từng nghĩ..a là duy nhất :(
Em thích giọng đọc của chị lắm ♥
giọng bạn đọc hay lắm :)
yeu Nu nhieu :)
01/08/2019... nhiều tâm sự.
" Có thể một ngày chúng ta lại đến với nhau...?! "
💚
hôm nay a nhớ em nhiều lắm . 😔😔
có một người dislike chắc người đấy tưởng đấy là nút download
Dọng của em dễ thương quá bé ơi!
Có thể một ngày em mặc áo cô dâu,
Anh chụp ảnh cùng nhưng không là chú rể..
I love Nu.
Nhạc nền hay quả , không biết bài nào nhỉ :3
Star Who Loved Sun bạn à :)
thanks :D
Mình thấy giống bài Aphrodite của S.E.N.S hơn, dù rằng 2 bài gần như giống hệt ^_^
hay
Main theme music : star who loved sun
Mấy hết pin bạn ơi
Bạn nào biết beat trong clip thì cho mình với, nhạc hay quá :)
Cám ơn bạn
mọi người cho mình mấy bài radio của chị Ny đi c
Chị ơi! Bản nhạc nền là bài gì thế?
18-2-20
VRO - Gạch Yêu Thương Kỳ 7 (#6) - Lãnh Hàn Băng
This poem has started since 5.00
vozforums.com/showthread.php?t=3300085&highlight=
Đây là tác giả của bài thơ này :((
:)
Cậu à :(
:((
:(
:(